1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Xuyên không]Sủng phi của Nhiếp chính vương-Nhược Thanh Ngôn

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. hạnh dori

      hạnh dori Well-Known Member

      Bài viết:
      895
      Được thích:
      1,093
      Chương 69.2 : Thần côn bói toán (2)



      " Bản cung tò mò, quốc sư vì sao muốn biết ngày sinh tháng đẻ của bản cung. "

      Nàng cho rằng Dịch Tương gì, hoặc là trả lời lấp ló ngập ngừng gì đó, nhưng hoàn toàn nghĩ đáp trực tiếp chủ đề như này.

      " Hỏi ngày sinh tháng đẻ, tự nhiên cần dùng trong đại tế. "

      Long Vân Thấm có chút nghi hoặc, ra nàng hoàn toàn hiểu nghi lễ của đại tế Nam Hoàng quốc.

      Dịch Tương về phía Đào cung, vừa vừa , " Nếu chúa ghét bỏ, bằng vào uống ly trà xanh, nhìn mảnh rừng đào chút cũng tốt. "

      cố ý làm nàng nghi hoặc tò mò, nhưng ràng, Long Vân Thấm rất muốn vào Đào cung để biết đáp án, , nhưng lý trí nàng ngừng hét lên, khi nàng vào đó khẳng định bị quấn vào với quốc sư, như vậy thực tốt.

      Cuối cùng…

      Long Vân Thấm ngồi đối diện với Dịch Tương ở chỗ trong đình nghỉ mát ở Đào cung, trước mắt hai người quả thực là ly trà xanh, mặt lay động mấy phiến cánh hoa đào.

      Nàng nâng ly trà lên miết miết miệng chén, trà xanh cùng hương hoa đào hòa quyện, quả thực tốn ít công phu.

      Dịch Tương lơ đễnh , " có đồ tốt, dùng chút quả thực lãng phí. Lấy sương sớm đọng cánh hoa mỗi sáng tích tụ lại, cuối cùng lấy nhụy đào phơi khô hòa vào lá trà, hương vị sai biệt lắm. "

      Long Vân Thấm thầm than xa xỉ, chỉ có loại người rất thích hưởng thụ mới ngại cực khổ làm ra loại chuyện phức tạp này, nàng nghĩ dù Lăng Triệt cũng có hứng thú này .

      Dịch Tương này xem như nhân vật kì ba của Nam Hoàng quốc, cầu chất lượng cuộc sống quả thực thấp.

      " Quốc sư biết hưởng thụ. "

      " dám, chẳng qua để mình sống tự tại hài lòng mà thôi. Ta nhàn quá có việc gì làm, trừ bỏ phải chuẩn bị đại tế sắp đến ra, đại khái cũng chỉ biết thu thập sương hoa để giết thời gian.. "

      Long Vân Thấm nghe vậy liền kéo lên khóe miệng, lời này nghe sao cũng cảm giác muốn đánh đòn.

      " Quốc sư tại được rồi chứ, cần thông tin bản cung cho đại tế là làm sao ? "

      Dịch Tương vậy mà trực tiếp trả lời, từ trong cổ tay lấy ra ba đồng tiền xu, cùng với chén nước trong chuẩn bị sẵn từ trước, , " Ta luôn cảm thấy mình có duyên với công chúa điện hạ, hôm nay liền bói quẻ cho công chúa như thế nào ? "

      Long Vân Thấm nhìn mấy đồng tiền trong tay , lại nhìn , lập tức nghĩ đến lời của Tống Miễn, xem tướng đoán mệnh gì gì đó…

      Nàng cười xuy cái, mỉm cười lắc đầu, " bản cung chưa bao giờ tin những thứ này. "

      " Tin hay ở chỗ của ngươi, ngươi cần gì phải ngại, công chúa phải muốn biết tại sao ta cần thông tin của ngươi sao ? "

      Long Vân Thấm nhìn Dịch Tương cầm lên ba đồng tiền, đặt đồng ở góc bàn, đồng đặt ở trong chén nước trong kia rồi làm ra kí hiệu kì quái gì đó. Cuối cùng đặt đồng tiền thứ ba ở trung tâm các vị trí kia.

      Nàng nhìn đôi bàn tay trắng nõn của ngừng thi triển, đồng tiền ở góc bàn bị lấy lúc nào cũng biết, phảng phất như nhìn thấy loại ma thuật, ba đồng tiền trong tay chốc chốc như bị uốn cong thành hình dạng kì quái, cuối cùng ra hình đồ hình tam giác.

      Nàng nháy mắt mấy cái, nhìn ba đồng tiền trở về trạng thái bình thường trước mặt, lại biết có cái gì đặc biệt.

      Dịch Tương đem ba đồng tiền thu hồi, ném vào trong chén, lại thấy ba đồng tiền này lơ lửng mặt nước có chìm xuống.

      " Vì sao có thể nổi như vậy ? "

      Dịch Tương mỉm cười , " Vì phù hợp với bản trạng công chúa nên chúng nó nổi lên. "

      " Là có ý gì ? "

      " Cuộc đời phù du, tam thế hồng trần, vận mệnh đời này của công chúa gặp rất nhiều chướng vật, là kéo dài tình duyên của kiếp trước, thể xác định. "

      Này là bói cái gì ?

      Đáy lòng Long Vân Thấm nhịn được trắng mắt, phen lí do thoái thác này sư vô nghĩa, câu nàng cũng thấy thể tin được, cũng muốn hiểu. Nàng quả nhiên nên đến nơi này, nam tử trước mắt là quốc sư, hiểu biết được thiên tượng cùng thiên mệnh, nàng nhưng là tin tưởng .

      Có lẽ hiểu được chút ảo thuật trong thế giới đại, nàng tuyệt đối tin.

      " Bản cung nên tin mấy cái này ? quốc sư đùa đấy chứ ? "

      Long vân Thấm đứng dậy, cảm thấy chính mình cần lãng phí thời gian ngồi ở đây nữa, nàng cần phải trở về, cũng biết con trúc diệp thanh kia xử lí thế nào rồi.

      Dịch Tương nhìn Long Vân Thấm, nhanh chậm , " Hồn về dị thế, nhập thần nan. "

      Long Vân Thấm cả người cứng đờ sửng sốt, nhìn Dịch Tương lâu nên lời, nàng nghĩ tới ra những lời này. chẳng lẽ biết nàng là u hồn từ dị thế.

      Này, điều này làm sao có thể ?

      Dịch Tương nhìn lại ba đồng tiền trong chén nước, trong thời gian bọn họ chuyện đều có chìm xuống, đem chúng cầm lên, đến gần Long Vân Thấm đưa cho nàng, " Ba đồng tiền này biểu tượng cho vận mệnh ba lần chuyển biến. Nếu công chúa tin, liền chờ đến lần vận mệnh chuyển đổi lần nữa. "

      Long Vân Thấm nhìn vật trong tay mình, ma xui quỷ khiến thế nào lại hỏi câu, " Thế lần đầu tiên chuyển là khi nào.

      " Đại tế mười năm của Nam Hoàng quốc. "
      thienbinh2388 thích bài này.

    2. hạnh dori

      hạnh dori Well-Known Member

      Bài viết:
      895
      Được thích:
      1,093
      Chương 70.1 : Ánh mắt rất độc (1)



      Nàng thừa nhận bản thân có chút thất thần, nàng gần như cùng thế giới này dung nhập làm , tận lực che giấu toàn bộ làm cho mọi người ai nhận ra điều khác thường. Nàng tự cho rằng bản thân nàng làm tốt lắm, phải ngay cả thị nữ thiếp thân bên người nàng cũng nhận ra sao?

      Nhưng hôm nay nàng đến đây, những lời này của Dịch Tương, làm cho nàng vô tận bất an. Những lời này là biết thân phận của nàng, hay chỉ muốn thử nàng thôi?

      Ba lần vận mệnh chuyển biến Long Vân Thấm đương nhiên tin, nhưng Dịch Tương được ràng: Đại tế lần đầu tiên của Nam Hoàng quốc! thế nào chăng nữa nàng vẫn có phần lưu ý ở trong lòng, bởi vì sắp tới cũng là đại tế mười năm lần ấy.

      “Công chúa, canh thịt rắn này thực ăn sao?” Hạ Vũ vẫn chịu từ bỏ ý định như cũ, rắn trúc diệp thanh tuy chất độc cực kì nguy hiểm, nhưng nếu loại bỏ độc tố lấy thịt mà nấu canh uống, chính là đại bổ thân thể.

      Hạ Vũ phi thường sung bái Mị, hôm nay Mị cố ý giao cho nàng con trúc diệp thanh để làm đồ ăn cho công chúa, nàng gật đầu đáp ứng người ta rồi.

      Long Vân Thấm nhìn cái nồi đất ngừng bốc khói trước mặt, bên dưới là cái bếp lò cháy, nồi đất kia nửa đóng nửa mở cái vung. Theo chỗ mở ra kia, nàng có thể nhìn ràng vật thể dài , ở trong làn nước canh ngừng di động, càng nhìn càng cảm thấy….nổi da gà a.
      “Mang ra ngoài .”

      Tuy biết con rắn này chết, nhưng nàng vẫn tránh được ghê tởm. Nàng thực thích loại vật thể trắng mịn mềm nhũn ấy.

      Ha Vũ thấy vậy gương mặt vô cùng đau lòng, tâm tình uể oải xuống, ràng canh này là đại bổ dược a, công chúa điện hạ vì sao dùng. Mấy thứ như thế này, mấy vị nương nương công chúa trong cung cầu mong còn có mà ăn đâu!

      “Công chúa, canh rắn có thể từ hàn, rất có lợi cho thân thể người, hơn nữa nó còn có thể dưỡng nhan làm da thịt nhẵn nhụi, tốt vô cùng đó! Công chúa người xem, con rắn này đều là nô tỳ cẩn thận xử lí..”

      Hạ Vũ đem vung nồi đất mở ra, chỉ vào mấy vật thể bồng bềnh mặt nước ngừng đắc ý .

      Sắc mặt Long Vân Thấm chuyển trắng nhợt, lấy tay ôm ngực của mình, tâm tình nàng có chút tích tụ, nàng thích canh rắn gì đó, thực thích. Hạ Vũ ngươi chẳng lẽ nhìn thấy sắc mặt ta tốt sao?

      Chắc đời này cũng chỉ có mình Hạ Vũ mới đơn thuần đến mức nhìn ra Long Vân Thấm chán ghét thứ trước mặt như thế nào, nếu đổi lại là Đông Mai hay Xuân Lan, chỉ sợ sớm vứt ra ngoài rồi.

      Hạ Vũ càng thấy vậy càng đau khổ khuyên bảo, thậm chí còn tự mình múc canh ra chén ngọc đặt trước mặt Long Vân Thấm, nháy mắt cười hì hì , “Công chúa, ngài vẫn nên uống ít , nhiều thời gian nô tỳ mới làm xong mà, hơn nữa bữa tối cũng chưa chuẩn bị được thứ gì tốt, công chúa?”

      Long Vân Thấm gì, tại sao nàng cảm thấy nha đầu này hôm nay cười giảo hoạt đâu… Nhưng lại nghĩ đến phen tâm ý của Lăng Triệt cho nàng, Long Vân Thấm đành phải đáp ứng.

      “Ngươi mang bếp lò cùng nồi đất xuống , chén này là đủ rồi.” Nhìn chén canh trước mặt, Long Vân Thấm có chút sợ hãi nuốt nước miếng, nàng liệu có nuốt trôi thứ này a?

      Hạ Vũ nghe vậy mới vui vẻ mang đồ xuống, Long Vân Thấm cau mày, tựa hồ hạ cái quyết tâm lớn, hơi uống hết chén canh mới thôi. Sau đó nàng cầm nguyên ấm nước bàn uống vội, giống như nàng vừa ăn phải cái gì ghê tởm muốn chết…

      Ngoài phòng bếp, Mị nhìn thấy nữ tử tới liền kêu lên, “Như thế nào? Công chúa có dùng hay ?”

      Hạ Vũ đắc ý giương cổ lên, đem bếp lò buông xuống mà ngừng vỗ tay, “Đương nhiên, Hạ Vũ ta làm việc khi nào có lỗi chứ, công chúa đương nhiên dùng chén lớn, nhưng mà ta biết công chúa làm sao thích canh ta nấu a, ta thử qua thấy hương vị tốt lắm…

      Mị lúc này mới thả lỏng tâm, chỉ dám với Hạ Vũ đây là trúc diệp thanh có thể pha chế rượu thuốc cùng làm canh bồi bổ, cũng cho nàng rượu hôm trước đưa công chúa điện hạ là đồ vương gia ngâm mấy năm nay. là sợ ran ha đầu này tài nào dám nhận mất.

      Trở về Ngọc Tuyền cung, Mị nhất nhất bẩm báo tình hình.

      Lăng Triệt nghe giải sầu, rượu này vốn muốn để cho nàng thường xuyên uống để giảm bớt hàn chứng trong người, cái này mùa đông uống mới tốt, nhưng tại mới bắt đầu vào thu, sao, chuẩn bị sớm chút cũng được.
      “Hành trình ngày mai an bày như thế nào?”

      “Ngày mai Phong Hạ được công chúa điện hạ đưa ra ngoài cung dạo, coi như quen thuộc cuộc sống nơi đây, cũng có công việc gì trọng yếu.”
      Lăng Triệt nghe vậy trầm ngâm phen, Phong Hạ này cần gặp lần, “Ngươi chuẩn bị , bản vương ngày mai muốn gặp .”

      Mị lĩnh mệnh liền lui xuống.

      Ngày hôm sau, Long Vân Thấm mặc người thân cung trang, đơn giản gọn gàng chút nhưng cũng mất tia cấp bậc lễ nghĩa nào, nàng cùng Bắc Tề quốc đại tướng quân xuất cung ra ngoài.

      Đây là cầu của bản thân Phong Hạ, muốn xem kinh thành náo nhiệt phồng hoa như thế nào, Long Vân Thấm vốn là người chịu trách nhiệm tiếp đãi , đương nhiên phải bồi cùng .

      Hai người đường, Long Vân Thấm thỉnh thoảng chuyện, còn việc giới thiệu hay giải thích gì gì đó đều giao cho người quan viên ở bên cạnh. Phong Hạ khó có được hứng thú, bên gật đầu nghe lời của quan viên kia mà bật cười, mấy người lòng vòng cả buổi sáng đến mức đói bụng, cuối cùng liền quyết định dừng chân ở Thiên Hương lâu.

      Những người khác đều nhanh chóng tản ra, trong phòng ngoài hai người Long Vân Thấm cùng Xuân Lan có người thứ tư.

      Phong Hạ nhìn những món ăn phong phú tinh xảo bàn ăn, hề động đũa, ánh mắt từ đầu đến cuối đều đặt người nàng. Long Vân Thấm gắp chút đồ ăn, vừa ngẩng đầu bắt gặp ánh mắt của . Qua hồi lâu, Xuân Lan đột nhiên : “Công chúa điện hạ, người có cảm thấy khát hay ? Nô tỳ lấy chút trà xanh cho người?”

      Phong Hạ lúc này mới chen vào: “Làm phiền mang chút rượu thanh đạm lên này.”

      Xuân Lan ngẩn người dám trả lời, quay đầu nhìn Long Vân Thấm. Long Vân Thấm buông đũa gật gật đầu, “ .”

      Xuân Lan vừa , trong phòng lúc này chỉ còn hai người họ, Long Vân Thấm chuyện, nàng chờ người đối diện mở miệng. cố ý làm cung nữ của nàng ra, ắt có cái gì cần riêng với nàng.

      Ngày hôm qua ngày từ thời điểm bắt đầu, có lẽ ngại vì xung quanh nhiều người nên Phong Hạ muốn đều được, hôm nay chỉ sợ ít.

      Quả nhiên, đợi đến lát Phong Hạ liền mở miệng, chính là lời vừa ra làm cho Long Vân Thấm hiểu: Công chúa điện hạ cùng có quan hệ gì?”

      , cái gì ? Long Vân Thấm bất động thánh sắc, giống như cam chịu này đó.

      Thấy thế, sắc mặt Phong Hạ dần dần chuyển xấu , hô hấp gian nan vang lên những tiếng ồ ồ, ánh bắn ra dòng băng liệt, hai bàn tay để dưới bàn nắm chặt thành quyền, giống như hận thể trực tiếp lao đánh người vậy!

      Nhưng nhìn nữ tử trước mắt, , phải là thiếu nữ trước mắt, nàng căn bản biết chuyện gì a.

      Phong Hạ dám nghĩ nếu nàng biết , nàng lại phản ứng như thế nào.

      Ở Bắc Tề quốc, Phong Hạ luôn luôn ngụy trang mình là tướng quân nhàn hạ, nhưng chưa bao giờ ngừng chú ý đến động tĩnh của Nam Hoàng quốc, nhất là người từng đặt ở trong lòng.

      Cũng vì như thế, lúc lơ đãng ấy đột nhiên biết được việc cơ mật, lúc đầu căn bản thèm để ý, nhưng khi biết Nhiếp Chính vương Lăng Triệt cùng Long Vân Thấm càng ngày càng thường xuyên tiếp xúc, cuối cùng đứng ngồi yên.

      Nàng thể, nhất quyết thể!

      Nam nhân Lăng Triệt kia, tâm tư sâu kín đến mức ngay cả lão đầu sống đời mấy chục năm như đều nhìn thấu, huống chi là Long Vân Thấm vừa mới mười lăm. ta tiếp cận nàng chắc chắn có nguyên nhân gì đó, chỉ sợ muốn trả thù nàng.

      “Công chúa điện hạ, ta biết ta nên những lời này, nhưng công chúa điện hạ vẫn là đưa của Trưởng công chúa, ta..”

      “Phong tướng quân có gì cứ thẳng ra là được, ấp a ấp úng như vậy lại lấy chuyện của mẫu hậu ta ra mà , người biết còn tưởng ta cùng Phong tướng quân có cái gì quan hệ a, nếu là truyền vài câu hay ra ngoài, bản cung cho dù xuống suối vàng đều ngủ yên, Phong tướng quân có phải ?
      thienbinh2388 thích bài này.

    3. hạnh dori

      hạnh dori Well-Known Member

      Bài viết:
      895
      Được thích:
      1,093
      Chương 70.2 : Ánh mắt rất độc (2)



      Nữ tử cười yết ớt tiếng, mắt biểu sắc thái thản nhiên, tựa như những lời nàng cùng chân lý giống nhau. Nam tử đối diện nàng lúc này bị câu của nàng làm cho cả người sửng sốt, vô pháp phản bác, từng thích tiên hoàng hậu sai, ngay cả tại vẫn bỏ xuống được như cũ.

      Nhưng là, Trưởng công chúa là nữ nhi được Bắc Tề vương sủng ái nhất, bất quá là cái thần tử, căn bản muốn trèo cao đều có biện pháp.
      Nàng gả đến Nam Hoàng làm vị Hoàng Hậu cao cao tại thượng, cùng liền có quan hệ nữa.

      Môi Phong Hạ giật giật, lại chung quy thốt ra chữ, lâu sau liền đứng dậy, “Là ta thất lễ, mong rằng công chúa điện hạ thứ lỗi. Bất quá công chúa điện hạ, kính xin người đừng quá thân cận với người kia.”

      Dứt lời liền quay đầu lại ra khỏi phòng, bên ngoài, Phong Hạ trực tiếp mang theo người của mình rời , cũng giải thích với quan viên Nam Hoàng cùng chút.

      Viên quan kia nhìn nữ tử vẫn ngồi trong sương phòng, mặt khó xử, Phong Hạ bên cạnh lại cười hiền lành với , “Công chúa điện hạ có chút mệt mỏi, làm phiền ngươi cùng bản tướng tham quan đường, mặt trời lặn ta hồi cung rồi.”

      Long Vân Thám nhìn đoàn người rời , cả người tập trung suy nghĩ, ‘’ trong miệng Phong Hạ, là ai?

      Vừa rồi bất quá là thử nàng, nhưng trước mắt Long Vân Thấm các định, Phong Hạ quả thực biết được số việc mà nàng chưa từng nghĩ đến.

      Xuân Lan đem trà rót vào trong chén, chờ nàng hồi thần mới lại, “Công chúa điện hạ, chúng ta hồi cung sao?”

      , Thành Tây xem chút.”

      “Thành Tây?” Đầu óc Xuân Lan vừa chuyển, lập tức nghĩ đến ngày hôm nay chính là ngày chuỗi cửa hàng của công chúa điện hạ khai trương.

      Long Vân Thấm mang theo Xuân Lan tùy ý dạo, dọc hai bên đường đều nghe dân chúng ngừng nghị luận ào ào, càng tiến gần đến thành tây càng nghe nhiều đến chuyện có cửa hàng mới khai trương. Hơn nữa mọi người dân đều mặt mày hớn hở, kích động thôi, làm cho lòng hiếu kì của Long Vân Thấm càng nổi lên, khỏi tăng nhanh cước bộ.

      "Mua chiếm được"! Ba cái chữ to chính giữa bảng hiệu treo cao, nét chữ lực đạo vừa vặn, trầm ổn đại khí.

      Nhưng là...

      Khóe miệng Long Vân Thấm giật giật, mua chiếm được…Tên gọi này quả thực là, đủ bình dân hóa! Phù hợp với tâm lí khách hàng, hơn nữa quá gây ra tiếng vang.

      Nhìn đoàn người ra ra vào vào nối liền dứt, già trẻ đều có, nhưng phần lớn đều là dân chúng phổ thông, mặt họ tràn đầy tươi cười, từ bên trong ra đều mang vẻ mặt chiến thắng gì đó, đồ mang tay cũng ít.

      Người phố ai nấy đều cước bộ vội vàng, giống như hận thể tập hợp hết ở nơi này vậy…

      Xuân Lan từ trong cửa hàng ra, đem toàn bộ hoàn cảnh bên trong cho nàng: “Người bên trong chỉ có nhiều hơn mà thôi, làm nô tỳ cũng ngạc nhiên vô cùng, bất quá bên trong cũng có vật phẩm quý giá gì, nhưng là người mua đều được hưởng ít ưu đãi, người vây quanh khu ưu đãi đó, giống như giành được tiền thưởng đứng lên..”

      Xuân Lan có chút kích động, ngừng khoa tay múa chân, Long Vân Thấm nghe vậy bước chân vào, thời điểm qua cửa suýt chút nữa bị người ta đụng chúng.

      Vào trong tiệm, nàng mới biết bản thân có chút xem thường tài năng của Nghiêm Cẩn rồi. Cửa hàng này chỉ có bên trong sáng sủa rộng rãi, hơn nữa còn được phân chia làm nhiều khu vực: đồ dùng hàng ngày, nguyên liệu nấu ăn, vật liệu may mặc…tuyệt có dưới mười khu được ngăn ra…
      chỉ như thế, mỗi khu đều có người đứng sẵn tuyên truyền cùng giới thiệu vật phẩm, nhân tiện làm người dẫn đường luôn…

      Long Vân Thấm ngẩng đầu nhìn, lại phát kinh hỉ, nơi này cư nhiên còn có lầu hai.

      “Lầu hai?”

      Xuân Lan cũng chuyện, chỉ là gật đầu: “Nghiêm công tử biết người tới, đợi ở lầu.”
      Long Vân Thấm từng bước lên, cảnh trí lầu hai dần dần rơi vào mi mắt, nơi này nọ phân chia thành mấy khu vực tựa như thiết kế lầu dưới, nhưng vật phẩm này có cao giá hơn cấp bậc. Nơi này còn có sương phòng chuyên môn, cung cấp phục vụ phi thường chu đáo.
      Nàng nhìn đến lui, quyết định cũng góp vui chút, trực tiếp đưa cho Xuân Lan thỏi bạc rồi tiến vào sương phòng, tiểu nhị lập tức cầm chồng danh sách ra, qua qua lại lại…
      “Nghiêm Cẩn công tử đứng ở bên kia, mời ngài qua.”
      Long Vân Thấm lập tức bỏ qua ý định quan sát tất cả phen, trực tiếp gặp .
      Nghiêm Cẩn nhìn thấy người tới, trực tiếp ngồi xuống trâm bình trà, cười : “Công chúa xem như vừa lòng?”
      “Nghiêm Cẩn, tâm tư như thế, ngươi mất bao lâu nghĩ ra?”

      Nghiêm Cẩn nhún nhún vai buông tay : “Kỳ thực vẫn là công lao của công chúa ngươi, trước đó ngươi với ta gợi ý làm cái siêu thị, ta lại nghĩ đến dân chúng phổ thông còn chưa đủ phát triển toàn diện, nếu chúng ta căn cứ vào tình hình dân sinh mà phân chia ra theo nhu cầu, chẳng phải bọn họ có khả năng trở thành khác hàng vĩnh viễn của chúng ta sao, như vậy rất tốt. Lầu hai này coi như dành cho những người có tiền hơn chút, danh sách đều chuẩn bị cả, bọn họ chỉ cần nhìn rồi đóng dấu chọn, sau đó có người lấy đến cho bọn họ. Này nhân tiện thu thêm phí phục vụ….”

      Nghiêm Cẩn vừa vừa nhát mắt: “Công chúa hẳn là biết, người giàu có thường có phủ đệ cùng hạ nhân, nhu cầu chi phí ăn mặc cùng dân chúng sai biệt lắm, nhưng chất lượng bọn họ đòi hỏi đương nhiên lớn hơn.
      Mỗi phủ đệ đều được quản lí bởi quản gia, hết thảy thu mua đều phải ghi lại mỗi tháng, nếu phải tranh thủ đến từng quý phủ trao đổi, bằng theo cái gọi là ‘bá sỉ’ của công chúa, vậy chúng ta phải có thêm khoản thu vào sao.” Hơn nữa số lượng rất lớn đó.

      Long Vân Thấm lúc này mới hiểu được vì sao vật dụng ở lầu cùng lầu hai khác biệt như vậy. Quả thực lúc trước nàng có nhìn thấy số trung niên nam tử mang theo gia nhân, giống như những vị quản gia có tiền, chắc là tới thu mua nguyên liệu với số lượng lớn.

      “Nghiêm Cẩn, ngươi quả chu đáo, nếu cứ theo phương pháp này của chúng ta chuyện này có vấn đề gì, nhưng ngươi thể chú ý tác dụng phụ của nó.”

      Nếu người hữu tâm thầm đến thăm dò tin tức, các nàng liền dễ làm.

      Nghiêm Cẩn lắc đầu, cái này sớm nghĩ đến rồi, phương pháp phòng bị cũng chuẩn bị đau vào đấy, hơn nữa những người đại phú đại quý, con ông cháu cha, Nghiêm Cẩn tính toán tiếp xúc.

      Cơm còn phải ăn từng ngụm từng ngụm, cái gì cũng có biện pháp.

      “Ta hiểu được, ta cân nhắc kĩ.”

      Long Vân Thấm yên tâm, lúc này mới chuyển lực chú ý, tình tên cửa hàng nàng nhìn thấy lúc nãy: “Nghiêm Cẩn, cái kia ‘Mua chiếm được’ là ngươi nghĩ ra?”

      Nghiêm Cẩn nghe vậy gật đầu thôi, phảng phất bản thân làm chuyện vui nên vô cùng đắc ý: “Như thế nào? Có phải có cảm giác thân thiết, thông tục, dễ hiểu hay ? Ta nghĩ vài ngày mới quyết định được đấy.”

      Long Vân Thấm cười ha ha, hoàn toàn có cách nào lại .

      Thời điểm nàng rời , còn theo lời Nghiêm Cẩn mang vài vật phẩm trong cửa hàng, lúc này đây theo kế hoạch của hai người, nhập hàng, mua của hàng, thuê khu cửa hàng cùng tiểu thị, quản các thứ…. Sau khi đại lí này khai trương xong, tiền công của nhân viên tất cả đều được tăng trưởng,…. Còn rất nhiều vấn đề khác…nàng đều tin tưởng Nghiêm Cẩn, tự tin trong vòng ba tháng có thể lo liệu hết.

      Long Vân Thấm cười gì, chính là với mười ngày lại đem sổ sách đến cho nàng.

      Mười ngày, cũng đủ đem tình hình của các nơi ổn định xuống, đến lúc đó hàng tháng hàng tháng đều thấy được tình hình buôn bán của ‘Mua chiếm được’, thích hợp để làm ra bước tiếp theo.

      Long Vân Thấm lúc này trực tiếp hồi cung, ở cửa cung lại gặp được Phong Hạ, hai người ăn ý im lặng vào trong, Phong Hạ vài lần muốn lại thôi, thần sắc bình thường, Long Vân Thấm cố ý nhìn nhưng vẫn như cũ nhận ra, tâm tình có biến đổi.

      “Lục muội, Phong tướng quân”

      Nhị hoàng tử Long Hách Tường cùng Thượng Quan Phược Vân cùng nhau, cách Ngự Hoa viên xa đứng trước hai người, Long Hách Tường đành dừng lại hô tiếng.

      Long Vân Thấm gật đầu cùng Long Hách Tường, cũng đáp lại : “Nhị hoàng tử.”

      Từ lần trước gọi Long Hách Tường là nhị ca, Long Vân Thấm quyết tuyệt kêu tiếng thứ hai, mặc dù gọi nàng tiếng ‘lục muội’ nàng vẫn cách nào đáp lại, nhưng mà Long Hách Tường cũng xấu hổ, tự nhiên lại:

      “Lục muội cùng Phong tướng quân vừa xuất cung trở về? Như thế nào trùng hợp đến vậy, Tào công công vừa trở về tối mai thiết yến hai vị sứ giả, đến lúc đó nhớ đến Thừa Đức điện!”

      Đa tạ Nhị hoàng tử điện hạ.” Phong Hạ khôi phục tâm tình, liếc nhìn Long Hách Tường , Long Vân Thấm chỉ gật đầu, sau đó liền muốn li khai nơi này.

      Đúng lúc, Long Vân Thấm phải chào hỏi qua Thượng Quan Phược Vân, bất quá nàng cũng nhìn cái. Biết Long Vân Thấm cùng Phong Hạ xa, nam tử luôn mỉm cười trầm mặc cuối cùng cười ha ha tiếng, Long Hách Tường đứng bên nhìn vị biểu đệ của mình, biết lại có dụng ý gì.

      “Công chúa điện hạ Nam Hoàng quốc, là muốn thú ngươi.” Thượng Quan Phược Vân nhìn phương hướng Long Vân Thấm li khai, cười đến ý vị thâm trường.

      Tâm Long Hách Tường trầm xuống, sắc mặt có chút tốt, Thượng Quan Phược Vân coi trọng Long Vân Thấm chứ?
      thienbinh2388Abby thích bài này.

    4. hạnh dori

      hạnh dori Well-Known Member

      Bài viết:
      895
      Được thích:
      1,093
      Chương 70.3: Ánh mắt rất độc (3)



      “Ngươi cần nổi lên tâm tư cần thiết với nàng, nàng là nữ nhi phụ hoàng thương nhất, gả nàng Xích Viêm quốc cho ngươi đâu!”

      Thượng Quan Phược Vân là hoàng tử được sủng ái nhất hoàng thất Xích Viêm, tuy rằng phải hoàng tử do Hoàng hậu sở sinh nhưng mẫu phi cũng giữ vị trí Quý phi đương triều, gần như là nữ nhân được sủng ái nhất hậu cung nơi ấy. Nghe đồn, Xích Viêm hoàng đế tiếp theo rất có khả năng là vị hoàng tử mới mười sáu tuổi Thượng Quan Phược Vân này.

      Long Hách Tường đối với chuyện này phi thường để ý , Thượng Quan Phược Vân là đối tượng trọng yếu cần xây dựng mối quan hệ, nếu có ta duy trì sau lưng, nội tình tranh đấu vị trí kia thuận lợi hơn rất nhiều.

      Mẫu phi từng qua Thượng Quan Phược Vân chính là biểu đệ của , là người cực kì hiếu thuận, hơn nữa thông tình đạt lí hiếm ai sánh bằng.
      Nhưng tại vừa thấy mặt, Long Hách Tường cảm giác so với tin đồn có nhiều chỗ thích hợp, nhìn Thượng Quan Phược Vân bên ngoài giống như hiền ngoan vô hại, nhưng đáy mắt ngoan độc hiểm kia, chính Long Hách Tường nhìn vào đều có cảm giác khiếp sợ.

      nam tử mười sáu tuổi, làm sao có thể có ánh mắt như vậy.

      Thượng Quan Phược Vân như thế này, làm cho trong đầu Long Hách Tường nghĩ đến người khác, chính là Nhiếp Chính vương Lăng Triệt.

      Nhất thời, tâm tư càng thêm phức tạp.

      Thượng Quan Phược Vân nào quan tâm Long Hách Tường nghĩ cái gì, ngược lại sau khi nghe những lời nhắc nhở của tươi cười càng thêm thâm hiểm: “Nhị hoàng tử sai, công chúa điện hạ Nam Hoàng quốc đích xác rất được sủng ái, ta cũng muốn cưới nàng hay , Nhị hoàng tử đâu cần phải sốt ruột.”

      Dứt lời, để ý đến sắc mặt ngày càng kém của Long Hách Tường, Thượng Quan Phược Vân liền hướng tới hành cung của mình mà . Trong đầu lúc này ngừng suy nghĩ, nếu cứ theo đường này mà , chừng có thể gặp được Long Vân Thấm đường, nữ tử kia càng nhìn càng có ý tứ.


      Long Vân Thấm tại mình con đường mòn tĩnh mịch, con đường này càng thái giám cung nữ càng ít, Xuân Lan bị nàng đuổi về từ sớm, bản thân nàng lúc này chỉ muốn Lan Hương điện ngồi chút.

      Nghĩ đến Lăng Triệt, thực chất nàng rất muốn Vân Tiêu điện gặp , nhưng cứ nghĩ rồi lại thôi. Thời gian này là thời gian mẫn cảm, chỉ cần sai bước liền bị người nắm thóp gây khó dễ, nàng nghĩ muốn gây thêm rắc rối cho mình.

      Chẳng qua dù nàng có suy nghĩ cái gì chăng nữa nam tử trước mắt này đều đánh gãy tất cả kế hoạch của nàng.

      Thượng Quan Phược Vân bình chân như vại tựa núi giả, cánh tay mở lớn trực tiếp chặn lại đường của nàng, đôi con ngươi như thợ săn nhìn Long Vân Thấm chằm chằm : “Công chúa điện hạ thế nào lại đến nơi này, nơi này ít người qua lại như vậy, nếu gặp chuyện ngoài ý muốn làm thế nào? bằng bổn hoàng tử đưa công chúa điện hạ trở về?”

      Thượng Quan Phược Vân giương lên khóe miệng, chỉ vào cung điện cách đó xa: “Bên kia chính là tẩm cung của công chúa điện hạ ? Bổn hoàng tử tiễn ngươi đoạn.”

      Long Vân Thấm nghe vậy khỏi nhướng mắt nhìn, nơi mà Thượng Quan Phược Vân chỉ chính là con đường lớn cạnh Ngự Hoa viên, nàng muốn cự tuyệt nhưng tìm ra lí do a. Quan trọng hơn là, Thượng Quan Phược Vân giống như hạ quyết tâm phải cùng nàng, nàng căn bản thể nào từ chối .

      Hai người trước sau quay lại đường lớn, Long Vân Thấm chậm phía trước Thượng Quan Phược Vân. thực tế nàng thích nam tử phía sau chút nào, trong ánh mắt mang theo cỗ u ám, giống như bị bóng tối bao phủ, ràng là sắc trời vẫn sớm vậy mà làm cho nàng có cảm giác lạnh cả người.

      Người ta đều ánh mắt lừa được người, cảm xúc lộ ra từ ánh mắt có thể cho biết tâm tính của người đó, nàng nhìn ánh mắt của Thượng Quan Phược Vân, trong lòng tự nhiên nghĩ tới hai chữ: Rắn độc.

      thể đụng vào, cũng đừng nghĩ đụng đến!



      “Công chúa điện hạ trở về cẩn thận, tuy rằng đây là đường lớn, nhưng thể chú ý an toàn bản thân.”

      “Cảm ơn.”

      Long Vân Thấm cất bước trở về, ánh mắt phía sau vẫn nhìn nàng chăm chú như cũ. Đến khi nàng qua ngã rẽ, cảm giác bị nhìn chằm chằm kia hoàn toàn biến mất, Long Vân Thấm mới tựa vào vách tường lạnh lẽo, chậm rãi thở ra hơi.

      Nàng nghe Thượng Quan Phược Vân lớn hơn nàng tuổi, nhưng tại sao ánh mắt có thể thành thục đến vậy, chung với đoạn đường nàng cảm thấy tim gan đều nguội lạnh.

      Hôm nay gặp Thượng Quan Phược Vân, tâm tình Lan Hương điện của Long Vân Thấm toàn bộ tan thành mây khói, vừa trở về Trọng Hoa cung liền tắm rửa rồi ngủ.

      Ngay cả nửa đêm Lăng Triệt đến, nàng cũng chút phát giác.
      thienbinh2388Abby thích bài này.

    5. hạnh dori

      hạnh dori Well-Known Member

      Bài viết:
      895
      Được thích:
      1,093
      Chương 71.1 : Long Mộ Hi biết bí mật (1)



      Long Vân Thấm trong giấc ngủ say, đột nhiên giật mình bừng tỉnh.

      Cảm giác trong chăn đột nhiên nhiều ra người, loại cảm giác này phi thường tốt, nàng trực tiếp rút ra chủy thủ giấu trong người đâm thẳng, đôi mắt mông lung buồn ngủ thầm nhíu chặt, nàng thế nào có thể ngủ quên như thế!

      Lăng Triệt dùng chiêu đẩy ra chủy thủ của nàng, quay đầu buồn cười : “Nếu đợi nàng phát ra, kết cục định rồi!”

      ở cạnh nàng hơn canh giờ, nếu thực là thích khách, chỉ sợ đem tất cả xử lí tốt rồi, nơi nào còn đợi nàng lấy ra chủy thủ.

      Ngực Long Vân Thấm phập phồng lợi hại, tiếng cười trầm thấp bên tai của nam nhân ở trong đêm tối thập phần ràng, nàng nắm chặt quần áo của , thân thể mạnh mẽ tiến về phía trước lọt vào trong lòng .

      Cả ngày hôm nay tinh thần đều phải căng thẳng buộc chặt, nàng quả có chút thở nổi. ngờ chính mình lại buông lỏng cảnh giác mà ngủ say, tại trong lòng đột nhiên cảm thấy sợ, nếu thực là thích khách đến, chỉ sợ nàng sớm toàn mạng rồi.

      Cảm nhận được nàng bất an, Lăng Triệt nhàng vỗ lưng nàng an ủi: “Ảnh lúc nào cũng bí mật bảo hộ nàng, nếu có người dám sợ chết ám sát, làm gì tiến vào được chỗ này.”

      Long Vân Thấm nghe vậy khỏi bật cười, vẻ mặt nam nhân tự tin đến mức phô trương kia vậy mà làm trong lòng nàng ấm áp: “Đúng vậy, ngoại trừ nhiếp chính vương ngươi, nơi này của ta làm gì có ai tiến vào được.”

      Đúng vậy! Thân thủ của Ảnh làm Lăng Triệt yên tâm, bàn về công phu, Ảnh cùng Mị tuyệt đối phân cao thấp, có bảo hộ Thấm Nhi, an toàn của nàng ngại.

      “Ngươi đến bao lâu rồi?”

      Long Vân Thấm lúc này mới phát giác chính mình chủ động nhào vào trong ngực , gò má nhất thời nóng lên, thuận miệng hỏi.

      Cảm giác mềm mại trong lòng đột nhiên rời , trong lòng nam nhân nào đó thầm kêu tiếng thú vị, lại vẫn nghiên tíc : “Hơn canh giờ rồi, nguyên bản muốn đến nhìn ngươi lát.”

      Vuốt suối tóc mềm mại của nàng, mặc dù ban ngày tinh thần của đều tập trung vào xử lí chính , nhưng tại xúc cảm ôn nhu ngừng tử đầu ngón tay nhàng cọ trong lòng , bàn tay lướt qua gương mặt nhẵn mịn của nàng, xúc cảm đó chọc cho tâm thần ngừng rung động.

      “Thấm Nhi, ta nhớ ngươi a…”

      Kì thực luôn nghĩ đến nàng, mặc dù nhìn thấy nhưng trong lòng đều nhịn được tương tư.

      Trong lòng Long Vân Thấm tràn đầy ngọt ngào, tùy ý để nhìn mình tựa vào giường.

      Ngón tay Lăng Triệt rời khỏi hai cánh môi của Long Vân Thấm, nhìn thấy bên còn lưu lại vết cắn mờ nhạt thở dài : " Ta lúc nào đều muốn cắn nó.. " Chưa đợi dứt lời, Lăng Triệt liền tìm đến địa phương ngừng cắn cắn…

      Đôi môi đỏ mọng trong sáng, dấu vết dần dần lên càng chọc người mơ màng. Lăng Triệt lúc này mới vừa lòng buông ra, thanh có chút khàn khàn : " Ngọt quá ! "

      Oanh…

      Đầu óc Long Vân Thấm ông tiếng nổ tung, khuôn mặt nàng đỏ tựa hồ vắt ra máu, lời này của là câu nhân a !

      " Đừng . "

      Nàng thực quen nghe những lời đường mật, nhất là Lăng Triệt, nam tử mình thích ở bên tai mình những lời như vậy, nàng làm sao biết phải phản ứng như thế nào chứ.

      Mỗi lần Lăng Triệt thân mật, trong đầu Long Vân Thấm lại ảo não thôi, ràng cả hai đều lần đầu tiên đương, nàng ngây ngô bao nhiêu càng lợi hạ bấy nhiêu, lúc nào cũng trêu đùa nàng.

      Lăng Triệt cảm thấy đến giời hạn, thầm nén nhịn dục vọng chính mình, lập tức chuyển sang đề tài khác : " Yến hội đêm mai, ngươi nhớ chú ý Thượng Quan Phược Vân, tiểu tử kia so với Long Hách Tường hiểm hơn nhiều. "

      Lăng Triệt đối với quốc của Xích Viêm quốc vốn có nhiều quan tâm, nhưng dù vậy, tình báo điều tra của cư nhiên đối với người này có đánh giá phi thường cẩn thận.

      Thượng Quan Phược Vân sáu tuổi trở về trước đều biểu là người bình thường, nhưng là sau năm đó, tốc độ trưởng thành trong tâm hồn của phi thường kinh điển, dường như là tượng lạ ở đại lục này. Ánh mắt Lăng Triệt có chút nhíu lại, tinh quang lóe qua, Thượng Quan Phược Vân cư nhiên cũng từ luyện ngục mà ra.

      Cái gọi là luyện ngục, chính là nơi bồi dưỡng ám vệ hoàng gia, là địa phương chém chém giết giết, sau khi Thượng Quan Phược Vân sáu tuổi bị Xích Viêm hoàng đế ném vào luyện ngục, rất ít khi xuất trước mặt thế nhân, nhưng mỗi lần xuất đều loại biến hóa kinh người, cho đến năm trước, mới từ luyện ngục trở về.

      Kiếp sống mười năm trong luyện ngục, đủ để thay đổi hoàn toàn người.

      Lăng Triệt đối với Thượng Quan Phược Vân có vài phần kiêng kị, nghĩ cho Long Vân Thấm tiếp xúc với loại người như vậy.

      Long Vân Thấm lên tiếng đáp lại, nhưng đoạn thời gian nàng chạm mặt Thượng Quan Phược Vân cho . Nàng cảm nhận được tâm tư khẩn trương của Lăng Triệt, lò lắng cho nàng.

      Thực ra, cái Lăng Triệt lo chính là Thượng Quan Phược Vân.

      " Ta chú ý mà, người Xích Viêm quốc có Tam ca lo liệu. "

      Lăng Triệt lại xích tiếng, vừa nhắc đến ba chữ Long Thanh Dương sắc mặt trở nên xanh mét : " phục trách ? khi nào phụ trách ? "

      Long Vân Thấm ngạc nhiên hỏi : " Tam ca làm sao ? "

      Lăng Triệt , chính là sắc mặt khó coi kia hòa dịu xuống chút, khuôn mặt đen như đáy nồi lâu mới ổn định lại, Long Thanh Dương đột nhiên thấy tăm hơi, làm việc luôn luôn báo gì cho , làm cách nào nắm bắt tâm tư của Long Thanh Dương, càng mất ít nhiều thông tin về Xích Viêm quốc.

      " có việc gì, chính là cùng hoàng tử Xích Viêm quốc kia trộn lẫn lợi hại. "

      Nhìn bộ dáng Lăng Triệt muốn đến chuyện này, Long Vân Thấm liền hỏi nữa, nghĩ lại cũng cảm thấy kì lạ, nàng mấy ngày nay nhìn thấy Tam ca, hy vọng có thể gặp yến hội để biết thêm chút tình.

      Lăng Triệt vừa rời , Long Vân Thấm rốt cuộc cách nào ngủ lại, hai người ngủ cùng chung quy vẫn ấm áp hơn ngủ mình nhiều, rời làm ổ chăn của nàng trống khoảng lớn, gió lạnh ngừng lùa vào làm nàng có chút giật mình.

      Nghĩ nghĩ, nàng liền lấy từ trong người ra cái túi gấm, bên trong chính là ba đồng tiền của Dịch Tương đưa nàng. Long Vân Thấm tìm sợi dây hồng đem toàn bộ ba đồng tiền cố định vào nhau, lại làm ra cái kết chặt, nhìn qua giống như món đồ trang trí.



      Sáng sớm, Tào công công đột nhiên đến Trọng Hoa cung tuyên triệu Long Vân Thấm.

      Mỗi lần gặp Long Hạo Thiên nàng đều chỉ mình, lần này cũng ngoại lệ. Bất quá lần này Tào công công đưa nàng đến Ngọc Quỳnh điện, mà đến phương hướng khác…

      " Phụ hoàng ở chỗ Hoa phi nương nương ? "

      Đây là đường đến chỗ của Hoa phi, trí nhớ của Long Vân Thấm tuyệt kém.

      Sắc mặt Tào công công chút thay đổi, liếc mắt nhìn nữ tử bên cạnh : " Hoàng thượng sau khi hạ triều liền tới chỗ của Hoa Phi nương nương, vừa vặn hai người nhắc đến công chúa điện hạ, vì thế mới sai nô tài mời người qua. "

      Tâm tư Long Vân Thấm vừa chuyển, đoán ra chủ ý của hai người kia, cuối cùng vẫn là im lặng theo.

      Thời điểm đến Cẩm Hoa cung, quả nhiên nhìn thấy đế phi hai giỡn với nhau, nhìn ở xa như vậy quả khí hòa hợp.

      Tào công công sai người thông báo, sau đó dẫn nàng vào, mấy người liền chuyển tới ngồi ở trong điện.

      Nàng hành lễ rồi sau đó chỉ ngồi yên lặng chuyện, ngồi đối diện nàng chính là Hoa phi !

      Long Hạo Thiên nhìn Hoa Phi, nàng ta lập tức hiểu ý, tươi cười mở miệng : " Công chúa điện hạ nhiều ngày nay vất vả rồi, tự mình tiếp đãi sứ thần Bắc Tề quốc, nge hôm qua còn dẫn Phong tướng quân ra ngoài cung ? "

      Long Vân Thấm ứng thanh, " Phong tướng quân đối với phong cảnhkinh thành náo nhiệt của Nam Hoàng ta nhưng rất thích, cho nên ngỏ ý muốn nhìn xem chút, mặt trời lặn liền hồi cung. "

      " Phải ? Hai người giống như cảm tình rất tốt, dù sao công chúa điện hạ nửa mang dòng máu Bắc Tề, vẫn nên đối với cảm tình chút. "

      " Lời này của Hoa phi quá rồi, bản cung từ khi ra đời mang danh công chúa Nam Hoàng quốc, lớn lên cũng tại hoàng cung Nam Hoàng quốc, phụ hoàng sủng ái bản cung cả Nam Hoàng quốc đều biết. Bắc Tề quốc cùng bản cung, chính là nước láng giềng mà thôi ! Còn nữa, mẫu hậu cũng qua đời rồi. "

      Quan hệ gì đó, sớm chặt đứt.

      Long Hạo Thiên nghe Long Vân Thấm trôi chảy đáp lại, dường như muốn nghe ra trong lời đó cái gì đó, cuối cùng vẫn là nhíu mày bỏ qua. phen biệng giải của Long Vân Thấm từ đầu tới cuối đều vô cùng hợp lí, hơn nữa lập trường của nàng phi thường ràng.

      Hoa phi còn muốn cái gì lại bị Hoàng đế đánh gãy, đảo mắt về phía Long Vân Thấm : " Hoàng nhi sai, ngươi là công chúa điện hạ Nam Hoàng quốc, cùng Bắc Tề quốc quan hệ. Bất quá lần này đại tướng quân Phong Hạ dù sao cũng cũng là sứ thần đến thăm Nam Hoàng ta, vẫn cần có hoàng nhi đứng ra tiếp đón. "

      " Việc này tự nhiên theo ý phụ hoàng. "
      thienbinh2388, Abbymailinh thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :