1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Xuyên không]Sủng phi của Nhiếp chính vương-Nhược Thanh Ngôn

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Cung Trường Nguyêt

      Cung Trường Nguyêt Well-Known Member

      Bài viết:
      830
      Được thích:
      1,779
      Chương 66: Hoàng nhi, phụ hoàng xem trọng ngươi (2)


      Nghiêm Cẩn cầm tay con vịt quay cùng bình rượu từ bên ngoài trở về thấy chủ tớ hai người Long Vân Thấm đứng ở chỗ kia, sắc mặt tựa hồ tốt lắm. Long Vân Thấm nháy mắt liền phát giác ra , lại thấy Nghiêm Cẩn cười ha ha ngừng : “Ta nghị ngươi thế nhưng tự mình đến địa phương như này.”

      Nghiêm Cẩn đẩy ra cánh cổng, lịch mời Long Vân Thấm cùng Xuân Lan vào trong, lại đuổi đám đại hán thô kệch vây quanh ngoài cổng nhà , lúc này mới đóng chặt cánh cổng lại.

      Nơi ở của Nghiêm Cẩn so với hoàn cảnh bên ngoài kia tốt hơn nhiều, trong sân được thu thập xử lí sạch gọn gàng, cuối cùng sắc mặt Long Vân Thấm cũng tốt hơn chút. Nhìn Nghiêm Cẩn ăn vận vô cùng tùy ý lôi thôi, Long Vân Thấm ý kiến, lập tức kêu Xuân Lan pha trà nóng mang lên, “Những việc muốn ngươi làm như thế nào rồi?”

      Nghiêm Cẩn trả lời nàng, ngược lại cười hỏi : “ hỏi ta tại sao lại như thế này sao?”

      Long Vân Thấm lắc đầu, người nàng muốn dùng tự nhiên quan sát kĩ từ trước, khi người đó làm cái gì nàng đương nhiên chút hoài nghi, Nghiêm Cẩn là người như thế nào đáy lòng nàng tự biết được chút ít.

      “Bản tính ngươi như thế nào ta đều biết hai rồi, nếu tại nghi hoặc ngươi chúng ta làm sao hợp tác tiếp đây?”

      Nghiêm Cẩn hài lòng gật đầu, nàng hổ là đối tác tiềm năng nhìn trúng, khí độ cùng kiến thức bậc này tự nhiên phải người bình thường.

      “Nơi này là khu ổ chuột, trong quá trình khảo sát thị trường theo lời của ngươi ta tự nhiên bị người hữu tâm chú ý, cho nên phải thay đổi địa bàn hoạt động. Suy nghĩ kỹ tự mình trải nghiệm cuộc sống như thế này cũng tồi, đại khái sống với bọn họ ta có thể hiểu cuộc sống của người bình dân là như thế nào. Ngươi quả sai, cuộc sống của dân chúng với tưởng tưởng của quý tộc hoàn toàn giống nhau.”

      Cuộc sống của Nghiêm Cẩn ngày trước có thể cũng là gia đình khá giả, rồi sau đó tự mình buôn bán kiếm chút lời lãi nên trở nên tương đối giàu có, cuộc sống tự do nhàn tản quen rồi, tại thể nghiệm cuộc sống mới như thế này, ban đầu quả thực ở trong mắt những người dân chúng bình thường đều có bao nhiêu giá trị.

      “Nếu ghét bỏ, ta liền hỏi ngươi vấn đề.”

      Long Vân Thấm gật đầu, nàng đại khái cũng đoán được ý tưởng của :


      lượng bạc, ngươi cho rằng dân chúng thông thường có thể duy trì trong bao lâu.” Đáy mắt Nghiêm Cẩn chứa ý cười, trong tiềm thức của Long Vân Thấm là công chúa hoàng gia, loại vấn đề này khẳng định hiểu được nhiều lắm. Nhưng là….lần này tính sai rồi.

      Long Vân Thấm ngay cả suy nghĩ đều có liền trực tiếp trả lời : “ lượng bạc, nếu cho hộ gia đình bình thường hẳn có thể duy trì trong vòng ba tháng, nếu đưa cho hộ nghèo khó túng thiếu, chắc có thể tiêu pha trong vòng nửa năm. Đương nhiên đây là tính tiền duy trì sống mà thôi, còn những thứ lặt vặt phát sinh kia ba lượng bạc đối với hộ gia đình bình thường trong tháng chưa chắc đủ…”

      Nghiêm Cẩn đem lượng bạc giải thích các loại khả năng có thể phát sinh, cuối cùng nhìn nam tử cầm bầu rượu kia cứ ngồi ngẩn người nhìn mình cười tiếng: “Thế nào, ngươi cảm thấy rất ngoài ý muốn?”

      Nghiêm Cẩn nhanh chóng buông bầu rượu ra, thu liễm lại ý cười, quả thực nghĩ sai lầm rồi : “Nghiêm Cẩn quả thực có lỗi rồi, tại cần tính toán nữa, ánh mắt nhìn xa của công chúa, Nghiêm Cẩn cam bái hạ phong.”

      cho rằng bản thân hoàn toàn có thể nắm giữ quyền chủ động trong thị trường này, nghĩ tới người trước mặt còn nhanh hơn bước hiểu biết, nơi nào còn tỏ ra đắc chí được nữa.

      Long Vân Thấm hiểu kiêu ngạo của Nghiêm Cẩn, quả thực nhận thức sai. Muốn thuyết phục người kiêu ngạo như vậy cũng giống như ngươi phải tìm phương pháp làm sủi nước vậy, tìm cái ấm mà đun, đun càng lâu nước càng ấm, nàng muốn cuối cùng Nghiêm Cẩn phải tình bị thuyết phục như vậy.

      “Ta biết cũng là phần da lông mà thôi, nhưng để ngươi khảo sát điều tra ta thực tin cậy. chút , ngươi điều tra như thế nào?” Long Vân Thấm nhìn bầu rượu cùng giấy dầu gói thịt kia, “Nếu mua rượu về đến đây, xem ra trong lòng ngươi hiểu ?”

      Nghiêm Cẩn gật gật đầu, chuyện cùng Long Vân Thấm.

      “Dân chúng trong kinh thành đúng như suy nghĩ của công chúa, ăn mặc lại đều chia ra làm nhiều bộ phận, y phục của dân chúng cùng quan lại quý nhân khác biệt. Nếu tính lượng vải dệt dân chúng phải dùng trong năm, số lượng kia là lớn kinh người đấy. Nhưng vải dệt của bọn họ là tự cung tự cấp, dùng đồ chính họ tự làm ra.”

      “Có thể như vậy sao?” Long Vấn Thấm tin tưởng Nghiêm Cẩn biết nhiều hơn vậy.

      “Mặt khác, xưởng may bố trang ở kinh thành này phần lớn thuộc sở hữu của Đoan vương, cũng có phú thương hợp tác cùng quan lại mở ra số tiểu trang khác, nhưng thực chất đều lấy Đoan vương làm chủ sai đâu đánh đó. Vải dệt lưu hành trong hoàng gia nguyên bản đều do Đoan vương phụ trách.
      Còn có số ít là các xưởng tự tay dân chúng làm nên, nhưng phân tán khắp các nơi, có chút bối cảnh thực lực gì.”

      Ở kinh thành này hai cực phân hóa nghiêm trọng, đám người hoàng gia phú thương cùng dân chúng bình dân, cuộc sống chênh lệch nhau quá lớn.

      Bọn họ ràng dân chúng thể mang lại lợi nhuận nhiều cho nên để mặc khối người dân như vậy. Nhưng bọn họ quên mất, đây là quần thể lồ như thế nào.

      “Tìm địa phương đặt cửa hàng sao?”

      chọn xong, trong giai đoạn thi công sắp hoàn thành, đều dựa theo bố trí của công chúa. Nhân thủ ta đều bí mật chiêu mộ, công chúa nghĩ nên cấp tiền công như thế nào?”

      Long Vân Thấm chút suy nghĩ, “Gấp đôi tiền công bình thường, mặt khác người tuyển ra trăm người, tại thời điểm chúng ta khai trương cửa tiệm trà trộn vào trong dân chúng ngừng chuyện tung tin, cái này phải làm đồng loạt mới được. Nếu nhân thủ đủ có thể mượn những khất cái lưu động cũng tốt, ta muốn dân chúng khắp kinh thành này biết ra đời cùng tồn tại của chúng ta.”

      Nàng có tính toán, để làm cho các phú thương khác chú ý, thời gian khai trương tốt nhất đó là thời điểm sứ giả hai nước Xích Viêm cùng Bắc Tề vào biên giới Nam Hoàng, khi đó lực chú ý của toàn bộ phú thương khẳng định đều đặt những người quý tộc kia, đối với cửa hàng khai trương giữa đám đân đen làm gì có lòng nào để ý.

      khi bọn họ lấy lại được tinh thần phát giác ra cái gì hàng loạt cửa hàng của nàng tồn tại xong, cũng đủ tạo cho nàng thời gian xóa số dấu vết.

      Nghiêm Cẩn chăm chú nghe kế sách gọi là tung tin tuyên truyền kia, lại ghi chép vào quyển sổ . Nhìn trương trang giấy mỏng manh đơn giản, đó liệt kê các thành phẩm cùng bán thành phẩm, các thứ linh tinh như vải dệt bình dân, còn có đồn dùng sinh hoạt hằng ngày các loại đều thiếu. Cầm giấy này tỏa ra tuyên truyền khắp nơi, hơn nữa đồ dùng giá thành đều thấp hơn hẳn so với giá ở ngoài thị trường.

      Nghiêm Cẩn muốn hỏi nàng vì sao, nhưng tầm mắt lại nhìn đến ít tin tức phía dưới, trong lòng nhịn được cả kinh.

      “Như vậy có phải hay muốn lỗ ?” Trong vòng thời gian tháng sau khi cửa tiệm khai trương, mọi người đều nhận được ưu đãi như nhau, nhưng cứ người nào đều muốn vào nhận ưu đãi như vậy phải là tự bọn họ hưởng hết lợi nhuận với nhau sao? Đây là phương pháp gì?

      Long Vân Thấm nhìn chỗ Nghiêm Cẩn chỉ vào, nhíu mày : “Tại sao ngươi lại như vậy?”

      Nghiêm Cẩn phen suy tư, vẫn lắc đầu tán thành : “ ổn, nếu luôn luôn làm như vậy, chẳng những bán với giá thấp, mà phí tổn với chúng ta rất cao.”

      “Sai.” Long Vân Thấm đem tập giấy cầm tay, chỉ vào vật phẩm muốn tuyên truyền đó : “Ưu đãi mỗi ngày đều phải duy trì, những hàng hóa này tuy chúng ta bán ra với giá thấp hơn những cửa hàng khác nhưng nếu gây được ấn tượng tốt, chúng ta có thể hấp dẫn rất nhiều khách hàng đến mua bán. khi ngươi tiến vào cửa hàng tiêu dùng hàng hóa của chúng ta có cơ hội trở thành cộng đồng tiêu thụ, đây phải cơ hội hốt bạc của chúng ta hay sao? Hơn nữa, là người ai chẳng muốn chiếm tiện nghi về cho mình, khi cảm giác bản thân mình chụp được lợi, bọn họ chắc chắn làm ra công suất lớn gấp nhiều lần.”

      “Cho nên cơ hội kéo theo người tiêu dùng tiêu dùng sản phẩm, sau đó liền nhận được tiền?” Đáy mắt Nghiêm Cẩn sáng lên, làm như vậy vừa được tiêu dùng vừa có lợi ích khi tham gia, có thể là cao minh.

      Long Vân Thấm chưa cho rằng đây là cách làm hoàn mỹ, kiểu kinh doanh như vậy chỉ có người đại như nàng mới hiểu, nhưng nó lại có thể áp dụng ở tất cả các loại thị trường, chưa từng sai. Làm theo cách này, cho dù hàng hóa của nàng sau này có giá như trời, khi tin tức phát hành chúng được ban ra, vô luận là ai cũng tìm cách mua vào, liên quan đến muốn mua hay muốn mua, cái mà họ quan tâm chính là lợi ích khi tham gia vào tiêu phí.

      Những việc nàng làm tại mới chỉ là khởi đầu nho thôi. Nàng bắt đầu ở lĩnh vực dệt may trước, sau đó hướng đến ăn mặc lại của dân chúng Nam Hoàng quốc, sau đó gắn kết bọn họ thành tuyến, làm thành sản nghiệp khổng lồ, đây chính là cách tạo nên thị trường tự chủ lưu động. Mà giống như đại, nàng tạo ra hệ thống siêu thị phiên bản cổ đại ở đây.

      Thị trường của nàng tuy quá giàu có, nhưng lực lượng tham gia vào đâu địch nổi.

      Chương này ta chém nhiều lắm, đại khái cũng hiểu được đến tột cùng cách miêu tả kia diễn tả cho cái gì đâu
      Abbythienbinh2388 thích bài này.

    2. Cung Trường Nguyêt

      Cung Trường Nguyêt Well-Known Member

      Bài viết:
      830
      Được thích:
      1,779
      Chương 66 : Hoàng nhi, phụ hoàng coi trọng ngươi (3)


      Sau đó Long Vân Thấm đem khái niệm cùng hình thức hoạt động của siêu thị cho Nghiêm Cẩn nghe, Nghiêm Cẩn chính là càng nghe ánh mắt càng ngừng tỏa sáng, dùng ánh mắt đó nhìn nàng gát gáo, giống như thấy được phía trước là kho báu đào hoài hết vậy.

      Long Vân Thấm bị nhìn như vậy cứ thấy trận ác hàn, cuối cùng trực tiếp phóng cái tát qua mới làm cho nam nhân trước mặt tỉnh táo.

      lâu nữa Nam Hoàng quốc có , ngươi thừa dịp trong khoảng thời gian này nhập hết đồ dùng nguyên vật liệu đầy đủ, nếu đủ bạc tìm Xuân Lan lấy thêm, nhớ kĩ phải vừa làm vừa quảng bá tuyên truyền khắp nơi.”

      Rời khỏi chỗ Nghiêm Cẩn, trong lòng Long Vân Thấm đều thoải mái, mà cảm thấy lo lắng nhiều hơn. Nàng biết thế lực Đoan vương lớn mạnh như thế nào, phát ra hướng của các nàng chứ?

      được nửa đường, Long Vân Thấm lại thay đổi ý định vào Thiên Hương lâu, ngồi trong nhã phòng yên tĩnh tự mình suy xét nên làm cái gì tiếp theo.
      Xuân Lan ra ngoài, lát lại mở cửa vào, đột nhiên ngoài ý muốn của Long Vân Thấm là có nam tử theo sau Xuân Lan, là nam tử duy nhất nàng có ấn tượng sau việc kia, Tả Vân.

      “Công chúa điện hà nhàn nhã, thời gian này còn có tâm tình uống trà Thiên Hương lâu!” Tả Vân giống như hai người rất quen thuộc, đợi nàng cái gì trực tiếp đến đối diện, tự nhiên ngồi xuống châm trà cho mình.

      Long Vân Thấm liếc mắt làm cho Xuân Lan ra ngoài, nhìn nam tử đối diện nhưng lên tiếng.
      Cuối cùng, Tả Vân bị người nhìn cả người đều được tự nhiên giơ hai tay đầu hàng, buông ly trà : “Công chúa điện hạ đừng nhìn ta như vậy, nam tử như ta đều cảm thấy da mặt đủ dày để chịu đựng.”
      Long Vân Thấm nhịn được khẽ cười tiếng, có da mặt sao? Có da mặt mà mời tự đến tận đây, cũng vì cảm nhận Tả Vân có địch ý nên nàng có trực tiếp rời .
      “Công chúa điện hạ hiếu kì với ta à?”
      Long Vân Thấm trừng mắt, trực tiếp bỏ ngoài tai câu vừa rồi, nam nhân này tối hôm trước nhìn thuận mắt bao nhiêu hôm nay thế nào nhảm như vậy. Nhưng nhắc đến nhà họ Tả làm cho nàng nhớ đến người khác, Tả Tây tướng quân tay nắm đại quân Nam Hoàng quốc, biết hai người này có quan hệ gì ?
      “Tả công tử có lẽ là thế gia đại thần , bất quá bản cung đối với mấy chuyện này quen thuộc, Tả công tử ngại bản cung nghe chút?”
      Tả Vân tự nhiên từ chối, có thể lọt vào mắt Long Vân Thấm mà chuyện đúng là khó có dịp nha, còn tưởng bản thân bị xem cách triệt để rồi.
      “Tả Tây tướng quân là nghĩa phụ của tại hạ.”
      “Tả Tây tướng quân.”

      Tả Vân ha ha cười, nhìn Long Vân Thấm giật mình ngạc nhiên là cảm giác cả người đều thoải ái, “Công chúa điện hạ phải là Tả Tây tướng quân cũng hiểu được chứ?”

      “Ta tự nhiên biết, bất quá trước giờ chưa bao giờ nghe Tả Tây tướng quân có con.”

      Tả Vân bị nàng nghẹn họng, giống như mỗi khi Long Vân Thấm mở miệng đều làm cho biết làm sao, Tả Vân ở kinh thành này thanh danh lớn như vậy, nàng cư nhiên nghe qua?

      Nhìn bộ dáng Long Vân Thấm, Tả Vân biết nàng dối, nhất thời cả người giống như phải chịu đả kích lớn, quả nhiên làm việc đều chưa đủ khoa trương a?

      “Vậy nhận thức lại lần, tại hạ Tả Vân, là nghĩa tử của Tả Tây tướng quân, bất quá hi vọng công chúa điện hạ có thể nhớ ràng tên của ta phải vì có nghĩa phụ.”

      Long Vân Thấm xuống tầng Thiên Hương lâu, bên tai còn phiêu đãng thanh của nam nhân kia, thanh Tả Vân chuyện lớn , nhưng vừa khéo làm cho tất cả khách nhân dưới tầng tầng hai đều nghe thấy hết : “Nhớ ta là Tả Vân, Tả là bên trái, Vân trong mây trắng, nếu sau này có rảnh….”

      Long Vân Thấm bước nhanh xuống lầu, ra khỏi Thiên Hương lâu lúc này mới nhịn được nổi hết da gà, nàng từ trước đến giờ lần đầu tiên gặp nam nhân gà mẹ như vậy, ấn tượng lúc trước của nàng về Tả Vân đều bị ngày hôm nay đánh nát hoàn toàn. Nàng vẫn cho rằng Tả Vân là con hồ ly thành tinh, kết quả hôm nay phát hóa ra chỉ là con chim trĩ….

      “Công chúa, vị công tử kia?” Xuân Lan nhìn Long Vân Thấm chần chờ lát, nàng cũng có ấn tượng với nam tử kia, tuy rằng có gì sâu sắc lắm.
      “Làm sao?”

      “Đêm hôm trước ở Quân gia, nô tỳ có gặp qua Tả công tử, giống như chuyện nhiều với Tam hoàng tử, vừa nhìn thấy nô tỳ liền bỏ .”

      Long Vân Thấm nghe vậy dừng lại nhìn Xuân Lan, mặt nàng chút biểu cảm nào làm cho Xuân Lan khỏi kinh hãi, lập tức cúi người : “Nô tỳ dám dối.”

      “Hồi phủ.”

      Nàng chỉ biết Tả Vân tuyệt đơn giản, hôm nay gặp mặt ở Thiên Hương lâu chỉ sợ là sắp đặt từ trước, nhưng trong lúc hai người ngồi với nhau đều mấy chuyện râu ria, nàng suýt chút nữa liền cho rằng là công tử chỉ biết ăn chơi trác táng, Tả Vân này cùng tam ca nhận thức nhau, vậy tiếp cận nàng có mục đích gì?

      Long Vân Thấm trở về phòng mình, lại phát giường có mảnh giấy ở đó từ bao giờ, mặt chỉ viết hai chứ, nửa đêm..

      Nàng nhìn tờ giấy hồi lâu, cuối cùng vẫn là muốn mang tiêu hủy, chữ viết của Lăng Triệt nàng tự nhiên nhận biết. tới? Lưu lại tờ giấy là muốn hẹn với nàng.



      Nửa đêm…

      Đêm nay, Long Vân Thấm ngủ rất sớm, nhưng mà lăn lộn lại giường đều thể ngủ được, ngược lại càng ngày càng thanh tỉnh, lại lấy mảnh giấy trong lòng ra nhìn nhìn, xác định là hai chữ nửa đêm, lại tiếp tục muốn nhắm mắt.

      Thời gian từng giây phút trôi qua, nàng lần đầu tiên ý thức được thời gian trôi qua chậm chạp như thế, giờ còn chưa tới nửa đêm. Xoay người cái, nàng dứt khoát từ giường ngồi dậy, cả người dựa vào đầu giường, thất thần cầm lên cuốn sách..

      Đến khi Lăng Triệt tiếng động xuất trong phòng phát nữ tử thất thần dựa vào đầu giường, thẳng đến khi tiến tới rất gần nàng mới chợt bừng tỉnh, “Ngươi thế nào đến đây?”

      Lăng Triệt ngồi xuống, đem cái chăn trượt xuống kéo lên người nàng, cầm lên nhìn mảnh giấy trong tay nàng : “Muộn như vậy còn đọc cái gì, cũng sợ hại mắt sao? Ta như thế nào đến đây? Chẳng lẽ thể tới?”

      Long Vân Thấm cẩn thận nhìn , trong lòng vừa động lại đem tờ giấy lấy ra : “Ngươi hẹn ta à?

      Lăng Triệt nhíu mày, cầm tờ giấy lên nhìn nhìn, giống như vô ý hỏi nàng : “ thể?”

      Có thể, đương nhiên là có thể, chính là mọi lần tùy ý muốn đến đến muốn , lần này tại sao lại hẹn trước?

      “Ta còn tưởng ngươi muốn lưu lại tin tức gì.”

      Nam nhân nghe vậy cười cười, đột nhiên dựa người nằm cạnh nàng, tựa vào bờ vai nàng, chop mũi quanh quẩn hương thơm mái tóc nhàn nhạt làm tâm tình vô cùng thả lỏng : “ mấy ngày nhìn được ngươi.”

      Dứt lời liền đem nàng ôm vào trong ngực, Long Vân Thấm muốn đẩy đẩy ra nhưng mà người này nhúc nhích chút, cuối cùng nàng đành tìm tư thế thoải mái để người nào đó tùy ý bao bọc lấy mình.

      “Tìm ta có việc?”

      Lăng Triệt chuyện, chỉ là nhắm mắt dựa vào nàng, bàn tay ý thức vỗ vỗ tấm lưng nàng, “ có việc gì thể tìm ngươi? Thấm Nhi, những lời này dễ làm thương tâm người khác!”

      Nàng bất đắc dĩ nhưng muốn cái gì phản bác , nàng thừa biết nam nhân này là cố ý. Nam nhân này luôn luôn có bản lĩnh lợi dụng ưu thế bản thân, bất kể là cường thế bá đạo hay ôn nhu vui đùa, nàng đều chưa kịp phản bác mềm lòng rồi.

      “Ta chờ ngươi sợ ngủ quên mất nên lấy sách ra đọc.” Long Vân Thấm giải thích, tâm hiểu sao đập nhanh lợi hại, làm cho nam nhân ôm nàng cười đến lợi hại, hơi thở trầm thấp mang hơi ấm truyền vào tai nàng, lập tức làm hai gò má nóng lên, quả nhiên nàng bị đùa giỡn.

      “Lăng Triệt!”

      “Tốt rồi, ta cười. Khó lắm mới được nhìn ngươi như vậy tự nhiên cảm thấy vui sướng. "

      Lăng Triệt nhìn ngoài phòng, bóng đêm chín nùng a. Tuy rằng rất muốn phen sốc lên cái chăn kia tiến vào nhưng lại sợ bản thân làm ra cái hành động gì khiến nàng sợ hãi nên đành nhịn xuống, quan hệ hai người vất vả mới đến ngày hôm nay, cũng muốn phá hư dù chỉ chút.

      " Gần đây xảy ra nhiều chuyện, đại tế mười năm lần của Nam Hoàng quốc sắp đến, hơn nữa còn hai đoàn sứ thần ở hai quốc gia khác muốn đến chúc mừng. " Lăng Triệt khôi phục bộ dáng nghiêm túc với nàng, đại tế mười năm lần này để ý nhiều, nhưng hai quốc gia cử người đến lần này thể xem thường.

      Vừa suy nghĩ vừa nhìn về nữ tử còn dựa giường : " Như nghĩ xem như thế nào ? "

      Long Vân Thấm đột nhiên nghĩ tới hai nữ nhân trong cung, Lệ Phi là công chúa của Xích Viêm quốc, Hoa phi là Quận Chúa của Bắc Tề quốc, các nàng có động tĩnh gì sao ?

      " Hai người kia phản ứng như thế nào ? "

      Lăng Triệt khỏi tán thưởng, vừa như vậy nàng liền bắt được điểm mấu chốt, " Đích xác, hai vị kia trong cung giống như hai con gà mái ấp trứng, chút động tĩnh đều có. Sứ thần của Bắc Tề quốc tại chưa thăm dò được là ai, nhưng sứ thần của Xích Viêm quốc là vị hoàng tử, xem như là cháu trai Lệ Phi, chắc chắn gây động tĩnh , đoàn ngươi Xích Viêm quốc được nửa đường rồi. "

      Long Vân Thấm nhíu chặt chân mày, nàng biết Long Hách Tường bỏ qua cơ hội lần này, Hoàng tử Xích Viêm quốc nếu đứng sau ủng hộ Long Hách Tường, hậu quả khó lường. Người tiếp sứ giả lần này tuy phải Long Hách Tường nhưng thể bỏ qua trường hợp tình thế phát triển theo hướng khác.

      Mà đoàn người nàng chú ý hơn là Bắc Tề quốc, thế nào lại có tin tức !
      Abby, thienbinh2388mailinh thích bài này.

    3. mailinh

      mailinh Active Member

      Bài viết:
      223
      Được thích:
      251
      Hic. Bao h c moiwsi chính thức về với nhau đây??? Chị cứ thích đấu đá hoài à
      Cung Trường Nguyêt thích bài này.

    4. Cung Trường Nguyêt

      Cung Trường Nguyêt Well-Known Member

      Bài viết:
      830
      Được thích:
      1,779
      Chương 66 : Hoàng nhi, phụ hoàng xem trọng ngươi (4)

      “Thấm Nhi?” Nhìn nữ tử thất thần, Lăng Triệt cảm thấy mình cần phải nhắc nhở chút, “Ngươi sao với ta?”

      Đại hôn của Văn Nhân Mặc, đường thuận lợi tiến hành mọi chuyện, lại nghĩ rằng nàng cũng muốn tham gia vào.

      “Hửm?” Long Vân Thấm ngẩng đầu, hiển nhiên ý tứ trong đó của , “Là chuyện gì?”

      Lăng Triệt thở dài, nhịn được vuốt ve khuôn mặt của nàng, “Nữ nhân kia hạ ngươi ngũ thạch tán, rất đáng chết!” đáp ứng nàng nhúng tay vào chuyện này, nhưng làm sao có thể tha thứ cho người dám xuống tay người nàng chứ. Long Mộ Hi, xúc phạm vào điểm mấu chốt của .

      Long Vân Thấm giật mình, quả nhiên đều biết hết.

      “Ngươi nhúng tay?”

      Lăng Triệt lắc đầu, “Ta chỉ làm cho hôn lễ thuận lợi hoàn thành mà thôi, thuận tiện câu cho Long Thanh Dương, làm cho chiếu cố ngươi tốt.” Nếu thực nhúng tay, Long Mộ Hi làm gì có chuyện còn nguyên vẹn hình người như vậy.

      Long Vân Thấm hiểu được suy nghĩ này của , nhìn nam nhân tỏ ra cực kì khinh thường liền hiểu, việc như vậy coi thường nhúng tay !
      Nhất thời nàng liền rướn người lên thầm vài câu vào trong tai của , sắc mặt Lăng Triệt bỗng nhiên biến đổi, rồi sau đó dùng ánh mắt ánh sáng nhìn nàng, “Ngươi?”

      Long Vân Thấm bị nhìn chằm chằm làm cả người được tự nhiên, nhất thời giải thích chút, “Ta có trực tiếp làm.”

      Nam Nhân đột nhiên đến gần, bàn tay to lớn nâng lên cằm của nàng, khiến cho nàng phải nhìn thẳng vào tuấn nhan phóng đại của , Long Vân Thấm cảm giác tim đập có chút nhanh, mặt lại mang theo tia than thở : “Lăng Triệt..”

      “Thấm Nhi, loại chuyện này ngươi làm sao mà biết? Lại hạ dược như vậy cho nữ nhân kia.”

      Lăng Triệt có chút kinh ngạc, Thấm Nhi của cư nhiên biết chế mị dược, ở trong các thành phần của Ngũ Thạch tán tách ra vài loại, lại thêm số thành phần khác tạo ra cấm dược, cũng là những bí dược mà nữ tử thanh lâu hay sử dụng để câu dẫn khách nhân. Dược này mà dùng người Long Mộ Hi, chỉ làm Long Mộ Hi mất kiểm soát bản thân càng thêm phóng đãng.

      “Nàng phải muốn nhìn thấy ta như vậy sao, ta liền muốn xem nàng chịu đựng như thế nào gọi là muốn ngừng mà ngừng được.” Nhắc đến Long Mộ Hi kia, cả người Long Vân Thấm đều sinh ra chán ghét.

      Nàng ta vài lần muốn nàng thất thân mất mặt, nàng chỉ muốn đem ngũ thạch tán của nàng ta trả về nguyên chủ mà thôi, lại làm cho Hỏa Hồ bỏ thêm số thành phần khác vào liền biến thành loại bí dược nào đó, khi trúng dược này tâm tính cả người đều ngừng thay đổi, có ý chí cực mạnh nhanh chóng bị dục vọng khống chế, nữ nhân như Long Mộ Hi làm sao mà chịu được. Nhưng cũng phải nàng biết chế bí dược gì!

      Lăng Triệt lại thần phần đồng tình, “Nàng ta xứng đáng bị như vậy, ngươi giáo huấn như vậy vẫn còn tiện nghi cho nàng ta.”

      Tâm tình Long Vân Thấm ra có chút phức tạp, Long Mộ Hi là thê tử Văn Nhân Mặc, nàng làm như vậy thực được chứ?

      Nhưng nàng chưa kịp nghĩ nhiều lại bị lời tiếp theo của Lăng Triệt làm cho dao động, “Nữ nhân kia thực ra muốn phái người ám sát ngươi.”

      Lăng Triệt đến đây lại cảm thấy buồn cười, “Bất quá người nàng tìm đến lại là người trong Thanh Y vệ, là ngu đến cùng cực.”

      Hai người chuyện nho rải rác, mặt tiêu hóa tin tức mặt hưởng thụ, chờ đến hừng đông Lăng Triệt mới tình nguyện rời .

      Long Vân Thấm chút buồn ngủ, trực tiếp rời giường khoác quần áo ra ngoài, nhìn bóng đêm dần dần lụi tàn, chân trời tràn ngập ánh sáng, nhất thời cảm thấy cả người thư thái.

      Đế vương bất ngờ tuyên chỉ đến Phủ công chúa, Tào công công tự đến triệu Long Vân Thấm vào cung.

      Long Vân Thấm thực ngoài ý muốn, giờ phút này Long Hạo Thiên mốn tuyên nàng vào cung làm gì?

      “Thân thể Phụ hoàng dạo này như thế nào?” đường tiến cung, Long Vân Thấm tùy ý hỏi Tào công công.

      Tào công công lại nhiều, chỉ tiếng vẫn tốt liền im miệng, nhất thời khí có chút đè nén, đợi đến thời khác bước vào trong Ngọc Quỳnh điện, Tào công công mới mở ra cửa điện để mình nàng vào.

      Long Vân Thấm chậm rãi vào trong, vừa vặn gặp Long Hạo Thiên ngẩng đầu nhìn nàng, tầm mắt hai người giao hội chỗ, Long Vân Thấm ràng cảm nhận được tia ngoan sâu trong mắt . Tâm tức khắc run lên, lại dấu vết hạ xuống, nàng mỉm cười tiến lên hành lễ, “Nhi thần tham kiến Phụ hoàng.”

      Long Hạo Thiên che giấu cảm xúc nơi đáy mắt, từ ái nâng tay, “Hoàng nhi cần đa lễ.”

      “Tạ phụ hoàng.” Nàng đứng dậy nhìn , “Phụ hoàng tìm nhi thần là có việc gì sao?”

      Long Hạo Thiên gật gật đầu, đem suy nghĩ trong lòng ra, “Quốc sư tại trở về Nam Hoàng quốc, đại tế mười năm lần của chúng ta sắp được cử hành, mặt khác hai quốc gia khác phái sứ giả đến dự lễ, trẫm giao cho Thanh Dương phụ trách mọi lễ nghi tiếp đón, nhưng lại muốn hoàng nhi cùng chia sẻ với .”

      Long Vân Thấm cả kinh, cho nàng tham gia?

      “Phụ hoàng, việc này nhi thần chưa làm bao giờ.”

      “Chưa làm cũng cần lo lắng, chuyện gì mà phải bắt đầu từ con số , hơn nữa ngươi là công chúa điện hạ, phụ hoàng đối với ngươi đặt hi vọng giống với người khác. Ngươi cần phải hiểu thân phận chính mình, phụ hoàng xem trọng ngươi. Còn nữa, quốc gia mẫu hậu ngươi phái sứ giả đến, nếu là ngươi trực tiếp phụ trách càng là phù hợp, phải sao?

      Long Hạo Thiên lời lẽ uyển chuyển, trong giọng làm cho người ta thể chối từ, Long Vân Thấm tự nhiên biết lần này mình thể trốn tránh liền hào phóng nhận lời.

      “Như thế là tốt rồi, tình an bài như thế nào ngươi có thể hỏi Thanh Dương, mặt khác đây là tin tức của sứ giả Bắc Tề quốc đưa tới, ngươi cầm lấy xem chút, trong lòng tự có tính toán.”

      Long Vân Thấm tiếp nhận phong thư liền cẩn thận cất vào tay áo, giám biểu đạt quá nhiều cảm xúc của mình, Long Hạo Thiên đến chuyện gì nàng đều giả bộ ngớ ngẩn tình nguyện bất quá để che giấu mà thôi, cuối cùng cũng giải quyết được gì.

      Vừa ra khỏi Ngọc Quỳnh điện, cung nữ bên người Hoa phi lập tức ngăn nàng lại.

      “Công chúa điện hạ, Hoa phi nương nương cho mời công chúa, mong rằng công chúa qua lát.”

      Hoa phi?

      Nàng ta cũng chịu ngồi yên sao?

      Long Vân Thấm suy nghĩ sau liền gật đầu, “Dẫn đường .”

      Hoa phi có ở trong Cấm Hoa cung, mà ngồi ở lương đình trong Ngự Hoa viên, lúc cung nữ kia đưa nàng tới Hoa phi ngồi ở đó từ lâu.

      Nhìn Long Vân Thấm đồng ý đến đây, Hoa Phi cười cười xoay người, hành động thản nhiên tao nhã, giống như phải chờ rất lâu.

      “Công chúa điện hạ rời khỏi hoàng cung ở phủ công chúa, quả là khó có dịp gặp mặt, hôm nay nếu phải cung nữ bên người bản cung nhanh trí bản cung liền biết công chúa vào cung đâu!”

      Hoa Phi trước ngồi xuống, sau đó mím môi cười , “Mời công chúa điện hạ ngồi.”

      “Hoa phi lần này mới bản cung đến, phải chỉ muốn uống trà thôi?”

      mặt Long Vân Thấm biểu đạt ra cảm xúc, chỉ quan sát vẻ mặt Hoa phi, nhưng mà nàng cũng tài nào nhìn ra cái gì. Trong tứ phi, Hoa phi là người khó lường nhất, nàng ta chẳng những được sủng ái mà kiêu ngạo, lại làm việc gì đều sạch lưu loát lưu tia nhược điểm, quả thực làm cho người ta nhìn ra.

      “Công chúa điện hạ hôm nay gặp mặt hoàng thượng, biết là có tin tức gì tốt.”

      Long Vân Thấm nghe vậy chỉ uống trà , tin tức quả nhiên truyền nhanh, Hoa phi này vậy mà biết rồi?

      “Lời này của nương nương là ý gì đâu?”

      “Tự nhiên là thế nào có ý như vậy, đại tế Nam Hoàng quốc sắp tới, sứ giả hai quốc gia khác đương nhiên phái sứ giả tới chúc mừng, bản cung là người Bắc Tề quốc, nghe có người Bắc Tề quốc qua tự nhiên trong lòng dâng lên vui sướng, nhịn được muốn hỏi thăm chút. Nghe lần này công chúa điện hạ đứng ra tiếp đón bọn họ, càng làm bản cung thấy có duyên phận. Nhưng mà chưa biết sứ giả lần này là vị nào vậy?”

      Long Vân Thấm chưa nhìn qua phong thư kia, làm sao mà biết, “Bản cung biết được.”

      “Nga? , nhưng ngẫm lại lần này là đại tế Nam Hoàng quốc, Bắc Tề hẳn thể chuẩn bị qua loa cho xong, nếu bản cung đoán sai lần này hẳn là Đại tướng quân Bắc Tề quốc đích thân đến, coi như cấp mặt mũi cho Nam Hoàng quốc.”

      Dứt lời nàng ta liền che miệng cười khẽ, nhìn Long Vân Thấm, “Lại nhắc đến vị này quả thực đối với chúng ta có duyên, lúc trước Trưởng công chúa hòa thân đến Nam Hoàng quốc cũng là Đại tướng quân hộ tống, sau đó người hộ tống bản cung cũng gả đến Nam Hoàng quốc, như cũ đều là Đại tướng quân. Lúc này, chắc hẳn là sai…”

      Long Vân Thấm xuất cung trở về phủ công chúa, vào trong phòng ngủ lập tức mở ra tín thư Long Hạo Thiên đưa cho nàng, bên trong toàn bộ là giấy trắng, mặt chỉ biết vài chữ, Bắc Tề quốc đại tướng quân, Phong Hạ.

      Phong Hạ?

      Long Vân Thấm lập tức kêu Xuân Lan mang sách sử liên quan đến Bắc Tề quốc đến.

      Tiếp nhận bộ sách kia, Long Vân Thấm lập tức tìm kiếm tin tức có liên quan đến người tên Phong Hạ này, cuối cùng dừng ở câu kia, Phong Hạ, là Đại tướng quân Bắc Tề quốc.

      Đại tướng quân trong miệng Hoa phi chính là sứ giả đến dự đại tế Nam Hoàng quốc, Phong Hạ. Nhưng, tại sao lại trùng hợp như vậy, Hoa Phi sao có thể đoán được dễ dàng thế.

      Phong Hạ? từng hai lần hộ tống mẫu hậu cùng Hoa phi đến Nam Hoàng quốc?

      Long Vân Thấm cảm giác những chuyện này có liên quan đến nhau, nhưng nhất thời biết vấn đề là ở đâu, tài liệu ghi về Phong Hạ, cũng chỉ có chút tin tức ít ỏi. Nàng chỉ biết năm nay tuổi tứ tuần, uy vọng ở Bắc Tề quốc rất cao, tuy rằng mang danh bách chiến bách thắng, nhưng mấy chục năm đều là nhân vật trung tâm trong quân đội. sứ Nam Hoàng quốc, là dựa theo ý chỉ của Bắc Tề vương.

      Long Vân Thấm dành cả buổi sáng để nghiên cứu về người tên Phong Hạ này, nàng có loại cảm giác khi nàng nhìn thấy Phong Hạ, nàng biết số tin tức gì đấy. Thí dụ như số tin tức về mẫu thân của nàng.

      Cùng lúc đó bên trong Ngọc Tuyền, Nhiếp Chính vương đại nhân nghe đến tin tức, sắc mặt lập tức trầm xuống.

      “Là ai?”

      Mị nhanh chóng đem tin tức lại lần, “Bẩm vương gia, sứ giả Bắc Tề quốc phái tới là Đại tướng quân Phong Hạ.”

      “Phong Hạ?”

      “Vâng.” Mị cắn răng tiếp tục , “Hôm nay Hoàng thượng tuyên công chúa điện hạ tiến cung, giao cho công chúa tiếp đón đoàn sứ giả này.

      Hai mắt Lăng Triệt tối sầm lại, lãnh ý nhất thời lượn lờ trong phòng càng tăng nhiều hơn, muốn Thấm Nhi tiếp đãi sứ giả Bắc Tề quốc?

      “Hoàng thượng của chúng ta quả là có ý tứ, thủ đoạn làm việc càng thêm cao minh.” Lăng Triệt bật cười lạnh lùng, hàn khí đáy mắt che giấu tràn ra.

      Trong lòng Mị thầm kêu tốt, vương gia là muốn tức giận?

      “Vương gia, việc này?”

      Lăng Triệt đưa tay, cầm lên lá trúc rơi ngọn núi giả nắm trong lòng bàn tay, tùy ý vui đùa chút, nhìn như tùy ý vui đùa nhưng càng như vậy Mị càng cảm thấy lo lắng.

      cùng Ảnh lúc nào cũng theo bên người vương gia, có bao nhiêu tình biết hết cũng ràng ít, về những chuyện xảy ra ở Bắc Tề quốc lúc trước bọn kiểm chứng nhiều lắm. thời, vẫn cảm giác giày vò này, biết vương gia muốn làm gì?

      “Phong Hạ mấy năm nay có hành động gì ?”

      “Chưa từng có.”

      , lúc này đến Nam Hoàng quốc, có.” Lăng Triệt vung tay lên, lá trúc rơi xuống mặt hồ nhân tạo, rồi lập tức đứng dậy ra ngoài, lưu lại mình Mị vẫn còn sợ hãi chưa hồi hồn lại.

      “Làm cho biết khó mà lui, mấy năm nay có lẽ an nhàn đủ rồi.”
      Abby, thienbinh2388mailinh thích bài này.

    5. Cung Trường Nguyêt

      Cung Trường Nguyêt Well-Known Member

      Bài viết:
      830
      Được thích:
      1,779
      Chương 67.1 : Mỗi người có bản lĩnh riêng (1)


      Về chuyện tiếp đãi với người Bắc Tề quốc, Long Vân Thấm thực có chút đau đầu, nàng chưa bao giờ nghĩ bản thân mình đích thân phụ trách những chuyện như thế này. Nguyên bản nàng muốn trong khoảng thời gian này tập trung vào chuyện khai trương chuỗi cửa hàng, thời lại bị chính quấn thân dứt ra được thế này, nàng cảm thấy chính mình thực ổn.

      Long Hạo Thiên đơn giản muốn nàng phụ trách chuyện này, phải là muốn kéo toàn bộ chú ý lên người nàng sao? Nhưng mà cũng tốt, như vậy có ai rảnh rỗi để ý đến những cửa hàng yên lặng khai trương rải rác khắp kinh thành!

      Càng nghĩ càng thấy hợp lí, Long Vân Thấm lập tức đem tinh lực của mình đặt ở việc này, càng nhân thời gian rảnh rỗi nghĩ ra nhiều ý tưởng phát triển thị trường, nghĩ xong liền yên tâm vứt hết cho Nghiêm Cẩn.

      Việc của nàng là ngày ngày theo dõi tiến độ của kế hoạch, rồi sau đó quyết định bước tiếp theo, Nghiêm Cẩn tại càng ngày càng gian xảo với nàng nha, ràng tâm tư đơn thuần còn cố ý đến xin chỉ thị của nàng phải làm cái gì.

      Nàng thầm ném cho ánh mắt xem thường, ràng nhìn thấy nàng nhàn hạ hơn nên muốn thử khả năng của nàng rốt cục có bao nhiêu .

      “Nghiêm Cẩn, mọi chuyện kế tiếp ta tham gia, ngươi cân nhắc kĩ rồi hành động , việc khai trương chuỗi cửa hàng cùng việc thu thập thông tin thị trường phải dứt khoát nhanh. Mặt khác, ngươi bồi dưỡng vài người đáng tin cậy rồi cân nhắc lên làm chưởng quầy, để cho bọn họ mỗi người đảm đương chỗ .”

      Long Vân Thấm cẩn thận dặn dò Nghiêm Cẩn, sau đó suy nghĩ cái gì lại bổ sung, “Còn nữa, nguồn cung ứng kia phải lấy được khế ước, phải lấy được cam đoan của bọn họ phòng trường hợp xảy ra chuyện hay, nếu bọn bán tin tức của chúng ta ra ngoài lập tức phải bồi thường tổn hại cho chúng ta gấp vạn lần.”

      Cánh tay Nghiêm Cẩn run lên chút, mí mắt giật giật lợi hại, “Vạn lần?
      Bọn họ bán cả nhà cũng có nhiều bạc như vậy, nếu để lại đời sau có khi cũng đủ…” Công chúa, ngươi có phải quá độc ác hay ?

      Long Vân Thấm để ý chuyện này, nàng chính là muốn cho bọn người kia thể có tâm tư khác, “Toàn bộ nguồn cung ứng của chúng ta đều do đám người này lo liệu, phải đảm bảo bọn họ đều thành thành , nếu họ đột nhiên nổi lòng tham bán tin tức gì đó chúng ta phải làm sao? Chỉ cần ngươi làm cái khế ước ràng, nếu bọn dám để lộ, những bị kiện lên triều đình, mà mạng của bọn cùng gia tộc của bọn đều bị liên lụy vào, bản cung làm việc xưa nay làm việc đều để lại đường lui.”

      Nghiêm Cẩn gật đầu : “Ta xử lí tốt chuyện này, công chúa có thể yên tâm.”

      Long Vân Thấm nghe vậy mới hài lòng chút, “Tất nhiên nếu bọn họ thành tâm hợp tác với chúng ta lợi nhuận thiếu. Nguồn cung ứng là phương diện, mặt khác ngươi cho bọn họ, nếu cửa hàng chúng ta khai trương mọi việc đều tốt đẹp, bọn họ nếu muốn có thể tham gia với chúng ta.”

      Nghiêm Cẩn nghe vậy lập tức chần chờ, “Bọn họ?” Tâm tư của thương nhân rộng lớn bao nhiêu là người ràng, tự nhiên dâng bát canh ngon tận miệng họ như thế sao?

      “Nghiêm Cẩn, ngươi phải nhìn xa ra chút nữa, lòng tham của con người nhất định là chuyện xấu, nếu chúng ta làm tốt bọn họ chắc chắn mang lại càng nhiều kinh hỉ, chính lòng tham mới mang lại động lực, nếu chúng ta càng mang cho bọn họ nhiều lợi ích, chẳng những chúng ta được lợi, mà bọn họ đối với chuyện hợp tác với chúng ta càng thành kính.”

      “Vậy còn tên cử hàng sao?”

      Điều này Nghiêm Cẩn suy nghĩ thời gian, mọi việc coi như chuẩn bị sắp xong, nhưng tên cửa hàng nghĩ lâu vậy mà nảy ra ý tưởng gì, cuối cùng đành phải quay lại hỏi Long Vân Thấm “ Công chúa phải quên chứ?”

      Long Vân Thấm cười cười, nàng làm sao có thể quên chuyện này, các chuỗi cửa hàng của bọn họ đều mở ra cho nhân dân hạ tầng cùng trung tầng, tự nhiên thể đặt tên quá khoa trương, thể quá bình thường, quả thực có chút khó.

      “Kì thực ta vẫn chưa nghĩ ra, ngươi vẫn chưa nghĩ ra à, sao lại hỏi ta?”

      Nghiêm Cẩn nhịn được phun ra nước trà trong miệng, trừng lớn mắt nhìn nữ tử trước mắt, nàng còn cười, lúc này là lúc nào rồi nàng còn có thể cười?

      “Công chúa điện hạ, mấy ngày nữa chúng ta khai trương rồi, tên cửa hàng còn có nữa, có làm sao chúng ta tuyên truyền đại chúng được?”

      Long Vân Thấm có chút vô tội nhún vai, “Cho nên đều phải nhờ vào đại quản gia ngươi a, thanh danh cửa hàng càng để dân chúng dễ nhớ càng tốt, ngươi thị sát dân chúng nhiều như vậy chẳng lẽ nảy ra ý tưởng gì hay sao?”

      Nàng lúc này khôn thể nhường bước được, tên Nghiêm Cẩn này dối trá quen rồi, chuyện này cứ để cho lao tâm khổ tứ phen mới được.

      Cuối cùng dỗ vài câu Long Vân Thấm liền tiễn về, nhân tiện lại xuất mấy vạn lượng bạc ra ngoài, nàng tin vào năng lực xử lí của Nghiêm Cẩn nên đưa bạc cho an bài mọi thứ.

      “Xuân Lan, gần đây em có tin tức gì ?”

      Xuân Lan lắc đầu, tâm tư thành : “ có tin tức gì.”

      Hạ Vũ nghe vậy nhịn được sốt ruột, “Công chúa công chúa, nô tỳ có tin tức, có tin tức.” Nàng vừa dứt lời liền nhận được cái trừng mắt của Xuân Lan, Hạ Vũ lập tức nghẹn miệng ủy khuất : “ có tin tức mà!”

      nghe chút .” Long Vân Thấm bị hành động này của Hạ Vũ xua tan tâm tình buồn bực nãy giờ, nha đầu này có tin tức đại khái lại là cái trò cười gì đó!

      Hạ Vũ lúc này nghiêm túc dị thường, nhìn quanh hồi lâu, xác định trong phòng còn người nào mới chạy lại gần Long Vân Thấm : “Nô tỳ nghe ít hạ nhân trong Quân đại thế gia bị đánh đến lợi hại rồi bị bán ra ngoài, cũng biết phạm vào lỗi lầm gì.”

      “Ngươi hỏi thăm chuyện này để làm gì?” Xuân Lan lập tức tức giận trắng mắt, nha đầu Hạ Vũ này là nhàn rỗi quá có việc gì làm nên hỏng đầu rồi, chút tâm tư đứng đắn cũng có.

      Hạ Vũ phen lí do cho bản thân : “Ngũ công chúa phải gả vào trong Quân gia sao? Nô tỳ muốn nhìn chút động tĩnh của nàng a, nàng ta lúc nào cũng nghĩ nhằm vào công chúa điện hạ của chúng ta, nếu ngày tháng nàng trải qua ở Quân gia tốt, nô tỳ chút để mọi người vui vẻ là được rồi.”

      “Hạ nhân bị đuổi ra ngoài có gì ngạc nhiên, nha đầu kia!”

      “Sao lại nha, nghe bọn họ đều nổi lên tâm tư nên có, bị Văn phu nhân đánh cho tàn phế rồi đuổi ra ngoài…”

      Hạ Vũ càng càng , trực tiếp bị Xuân Lan kéo xuống hậu viện, nhưng Long Vân Thấm toàn bộ đều nghe được, nàng lập tức nghĩ đến nữ nhân ngu xuẩn kia khi mị dược phát tác có bộ dáng ra sao, chậc chậc...

      Nhưng tại sao nàng ta lại phát tiết lên người hạ nhân chứ? Đúng là đủ thấp hèn!

      chính là…

      Trong Quân đại thế gia, Long Mộ Hi sắc mặt xanh mét ngồi ở trong phòng của mình, tiếng kêu la thảm thiết ngoài sân vừa mới dịu xuống chút, có vài cái hạ nhân bị nàng đánh văng ra, trước mặt nàng có nha hoàn quỳ, cả người mảnh vải che thân, nước mắt rơi đầy mặt.

      Nhưng đáng chú ý hơn cả là cả người nha hoàn kia sợ hãi đến phát run, đáy mặt nổi lên sợ hãi giống như nhìn thấy quỷ, ngừng dập đầu khóc lóc, “Công chúa tha mạng, công chúa tha mạng.”

      Long Mộ Hi nắm chặt khăn tay nỗ lực đè nén tức giận trong lòng xuống, ném chút bạc xuống đất rồi sai người mang nàng ta xuống, “Đuổi ra ngoài.”

      Nha hoàn kia nghe tiếng lập tức trắng mặt, đuổi ra ngoài cũng đồng nghĩ với việc bị bán , cơ hội muốn sống bằng chết a, chừng còn bị bán vào thanh lâu, về sau bao giờ có thể….

      “Công chúa! Cầu người tha mạng a, nô tỳ ngày sau dám nữa!”

      Long Mộ Hi kiên nhẫn vẫy tay, Hỏa Hồ ở bên lập tức dùng khăn bông nhét vào trong miệng nha hoàn kia, sau đó sau người lôi nàng ta ra ngoài. Chờ trong phòng an tĩnh lại chút, Hỏa Hồ mới cười , “Công chúa, giải dược này xem ra được, nha hoàn cũng dùng loại dược cùng nam nhân kia…vậy mà vẫn có hiệu quả.”

      Hỏa Hồ đem tình mị dược lần cho Long Mộ Hi, lần nữa lấy được tín nhiệm, Long Mộ Hi từ sau việc kia, dục vọng cả người hiểu sao trở nên đặc biệt mãnh liệt.

      Nhưng sau đêm kia, Văn Nhân Mặc rất ít khi ở chung cùng nàng, mỗi đêm nàng đều phải gian nan đè nén cảm xúc vô cùng cực khổ. Càng trải qua gian nan nàng càng cảm thấy thống hận Long Vân Thấm, oán niệm càng ngày càng nặng : Chính Long Vân Thấm hại nàng như thế này.

      “Lại nghĩ tiếp biện pháp, hoãn lại việc tìm người thí nghiệm thuốc , nhiều hạ nhân bị đưa ra ngoài như thế khó tránh khỏi tai tiếng cho Tướng quân phủ.”

      “Vâng.” Hỏa Hồ che lại ánh mắt đùa cợt, kín cẩn gật đầu nghe theo.

      “Nữ nhân ở Công chúa phủ kia có động tĩnh gì hay ? Còn có, tướng quân gần đây làm cái gì, lâu như vậy đều qua bên này…”

      Long Mộ Hi rất muốn gặp Văn Nhân Mặc, nhưng đều lấy lí do công vụ bận rộn gặp mặt nàng, thậm chí suốt đêm đều trở về. Nàng mình thân ở trong phòng ngủ này, hàng đêm đều nhịn được việc phải kiềm chế.

      Hỏa Hồ lắc đầu, nàng đem tình ở phủ công chúa cho Long Mộ Hi, về phần Văn Nhân Mặc, càng phải phạm vị quan tâm của nàng.

      Đêm khuya, lại là vòng gian nan.

      Long Mộ Hi cả người lỏa lồ vặn vẹo, hạ thân lúc nào cũng trằn trọc yên, nàng muốn có gì đó lấp đầy giải thoát nàng nhưng thân thể thực chịu nổi.

      Mỗi đêm nàng đều muốn gặp Văn Nhân Mặc.

      “Mặc…Mặc…” Mỗi tiếng nỉ non của nàng, đáp lại chỉ có bóng đêm yên tĩnh.

      Đúng lúc này, cánh cửa yên tĩnh đột nhiên mở ra, thân ảnh tiếng động vào, bị thanh vụn trong phòng làm cho cả người chấn động. Bóng đen lắc người cái liền vào trong nội thất, sau đó….thanh cao thấp nối tiếp, đứt quãng, đêm dài cửu viễn….
      [/size]
      Abby, mailinhthienbinh2388 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :