1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Xuyên không]Sủng phi của Nhiếp chính vương-Nhược Thanh Ngôn

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Cung Trường Nguyêt

      Cung Trường Nguyêt Well-Known Member

      Bài viết:
      830
      Được thích:
      1,779
      Chương 4 : Tiếp tục đụng mặt

      Cả ngày hôm đó tâm tình Long Vân Thấm thể nào tốt lên được, trừ bỏ dùng thiện trong đầu nàng cách nào yên tĩnh. Nhiếp Chính vương nàng tìm mọi cách tránh mặt kia thế nhưng sáng nay vô duyên đối mặt, còn có sáng nay ra tươi cười nhìn nàng.

      Quả thực, cử chỉ điên rồ mà!

      Nhiếp Chính vương như nghiệt này cũng có lúc có vẻ mặt ôn nhu như thế? Nàng chẳng qua là kỳ lạ mà thôi!

      Nàng hỏi qua Xuân Lan mới biết được , hai cung điện kì thực cách nhau khá xa, nhưng là Vân Tiêu điện là nơi bình thường Nhiếp Chính vương xử lí chính là cung điện nằm ở phía sau, nên ở Trọng Hoa cung nhìn sang liền có thể thấy. Còn địa phương chân chính thuộc về Nhiếp Chính vương quay về phía Bắc Ngọc Tuyền.

      Sau khi mặt trời mọc hồi lâu nàng lại cố ý đến chỗ cửa sổ kia nhìn nhìn, quả nhiên khoảng cách tính là gần, phải là hai cung điện cách nhau rất xa , ở giữa còn có hoa viên cùng hồ lớn, thậm chí còn có rải rác nhiều cái kiến trúc khác nữa. Nàng quả nhiên là ma ám mới có thể nghĩ cánh hoa đào kia kéo dài đến trước mắt, nghĩ đưa tay ra liền có thể hái!

      Lúc nàng xuất thần, bên cạnh Hạ Vũ cẩn cẩn dực dực hầu hạ, sáng nay nàng được Xuân Mai cảnh cáo phen, được ở trước mặt công chúa đem chuyện bé xé ra to, cho nàng lần nữa lung tung, bằng tự gánh lấy hậu quả. Nàng suy nghĩ cả đêm cũng minh bạch số chuyện, công chúa nguyên lai giống với trước kia , tùy ý để nàng hồ nháo, công chúa thời chính là Công chúa.

      Mặc dù nàng thời chỉ là nương mười bốn tuổi,nhưng ở trong cung sống nhiều năm như vậy, dù có là người vô đơn thuần cũng thể hiểu chuyện, nàng suy nghĩ rất nhiều, tại làm việc đều dám tùy ý.

      Nửa ngày cân nhắc, Hạ Vũ cuối cùng cẩn thận mở mệng hỏi : “Công chúa, là thời gian nghỉ trưa, công chúa có muốn trước nghỉ?”

      Long Vân Thấm nhìn chút mặt trời chói trang ở cao, trong lòng bất chợt cảm thấy phiền muộn, nghĩ đến Ngọc Quỳnh điện của Long Hạo Thiên, chỗ kia rát ngọc mát lạnh, làm cho ngươi ta thoải mái.Trọng Hoa cung của nàng tuy rẳng xa hoa nhưng cũng dám xa hoa đến mức độ này. Chỉ sợ đãi ngộ như vậy trong cung chỉ có Hoàng đế mới có thể hưởng thụ.

      cần, bản cung đến ngồi ở sạp trúc!”

      Hạ Vũ nhìn nhìn sạp trúc lập tức hiểu được, công chúa cảm thấy oi bức : “Công chúa là cảm thấy nóng sao, bằng người Lan Hương điện nghỉ ngơi? Bên kia tựa hẳn cạnh hồ lớn, khí chắc chắn là thanh lương hơn rất nhiều.”

      Trước mắt Long Vân Thấm sáng ngời, phiền muộn trong lòng phút chốc tiêu tán, quả nơi tốt để a.

      “Lan Hương điện?”

      Hạ Vũ nghe vậy gật đầu, dám nhiều lời thêm : “Công chúa trước kia ngày hè đều đến nghỉ ngơi ở nơi này.”

      Long Vân Thấm nghe vậy mới nhớ sáng nay Xuân Lan cũng có hỏi nàng có cản thấy oi bức hay , nguyên lai là muốn hỏi nàng có đến Lan Hương điện này, hàng năm nàng đều đến đó sao? Ngẫm lại có vẻ giống như là cái nơi nghỉ hè vô cùng tốt a. Nhưng là, Lan Hương điện là chỗ như thế nào ?

      Xuân Lan vừa đến ngoài điện liền nghe được cuộc đối thoại ở bên trong, nàng nhìn ra được chần chờ trong mắt Long Vân Thấm, liền : “Công chúa nếu người muốn có người quấy rầy có thể yên tâm . Hôm qua nô tì nghe Tào công công qua, Hoàng thượng đem Lan Hương điện hội nhập với Trọng Hoa cung. Việc công chúa hàng năm đến đó nghỉ hè thành thói quen, vì biết công chúa thích nơi này, Hoàng thượng truyền ý chỉ được quấy rầy công chúa nghỉ ngơi.”

      Xuân Lan quả thực là tinh ý a, nghĩ nàng nhìn ra được chần chờ của nàng còn có giải thích hợp tình đúng ý như vậy, Xuân Lan nếu như thề là người của nàng, nàng tự nhiên để lỡ mất!

      Vì thế tại Long Vân Thấm hề cố kị đem mấy người Xuân lan cùng người của Trọng Hoa cung tiến đến Lan Hương điện.

      Long Vân Thấm vừa vừa nhìn xem cảnh đẹp chốn hậu cung , nàng quả thực nhìn ra phong cảnh hậu cung đa dạng cảnh đẹp hoàn hảo vô hạn,này phải là giả. Đơn giản như Ngự Hoa viên trong truyền thuyết kia, đường nàng tới hai bên núi giả cùng hoa cỏ xen kẽ, xanh biếc ướt át, đều là loại quý báu hiếm gặp đời.

      Hạ Vũ biết tâm tình Long Vân Thấm lúc này rất tốt, nhất thời lại nhịn nổi trình võ mồm :
      “Công chúa, Lan Hương điện cách Vân Tiêu điện rất gần nha!”

      Nàng vừa dứt lời , tâm tình sung sướng của Long Vân Thấm đột nhien biến mất dấu vết, trức tiếp đứng sứng lại đường, vẻ mặt nàng thâm trầm. Việc nàng dừng lại này làm cho tất cả mọi người đều cảm thấy kì quái, trong lòng Xuân Lan thầm kêu tốt, chẳng lẽ như vậy gợi lên chuyện thương tâm của công chúa điện hạ?

      Hạ Vũ lập tức quỳ mặt đất dập đầu, mặt nàng trắng bệch mảnh, “Công chúa tha mạng, công chúa tha mạng!” Nàng sao lại lắm miệng lần nữa nhắc tới Nhiếp Chính vương đây, công chúa từ khi tỉnh lại kỵ nhất chính là Nhiếp Chính vương a!

      Long Vân Thấm đảo mắt nhìn đám cung nhân lâm vào sợ hãi trước mặt, nàng sâu cảm nhận được hai chữ quyền thế, bởi vì thân phận công chúa của nàng nên mọi người đều e ngại nàng vô điều kiện. Liền bởi vì nàng muốn nhắc tới Nhiếp Chính vương, cho nên bọn họ sai chút liền quỳ xuống mặt đất dập đầu cầu xin tha thứ.

      Quyền lực, hai chữ này ở cổ đại quả nhiên là lợi hại, nó có thể nắm giữ mạng sống của rất nhiều người nha. Phỏng chừng nàng chỉ cần chứ, có người vì thế mà đoản mệnh.

      Vân Tiêu điện nằm ở ngay chỗ rẽ, nàng thêm mấy chục bước nữa sai biệt lắm có thể nhìn thấy nó, Lăng Triệt kia là ở chỗ này sao. Mà Lan Hương điện của nàng cư nhiên cùng Vân Tiêu điện cách nhau có tỏa núi giả, cái này là đủ gần .

      Hít hơi sâu để cho bản thân mình bình tĩnh trở lại, liền như vậy rất gần có thể như thế nào, nàng là công chúa điện hạ, bản thân nàng muốn đến nơi nghỉ hè là đương nhiên, chẳng lẽ nàng phải sợ cái Nhiếp Chính vương sao.

      tiếp dẫn đường!”

      Hạ Vũ vui mừng đến phát khóc, chạy nhanh lên phía trước dẫn đường, mà Xuânânn vẫn đứng bên người Long Vân Thấm như cũ, cùng bước chân Long Vân Thấm tiến lên phía trước, dần dần tới gần Vân Tiêu điện.

      Dưới góc tường, Long Vân Thấm ngoài ý muốn nhìn thấy hoa đào tràn ra ngoài đầu tường, hoa đào quả thực nở rộ rậm rạp sức sống tràn đầy. Hoa đào khí chất nhàn nhạt , cùng với khí chất của vị Nhiếp Chính vương kia cực kì tương xứng, Lăng Triệt, cùng xứng đôi chỉ có thể là mẫu đơn, phú quý đường hoàng,, đẹp đẽ cùng ngàn vạn quý giá. (Ta thích nam chủ hợp với mẫu đơn gì gì đó đâu a).

      Hoa đào, là….

      Trong lòng cười thầm, Long Vân Thấm tùy tay hái được cành hoa, cầm tay thưởng thức đến Lan Hương điện.

      khắc sau nàng liền ngồi ở bên trong Lan Hương điện. Quả thực là cảm giác giống nhau, nơi này thanh lương hơn nhiều . Bên trong cũng là được khảm rất nhiều ấm ngọc, khó trách nàng trước kia chỉ muốn đến đây nghỉ hè, Long Hạo Thiên đối với nàng nhưng là sủng ái quá ràng a. Nàng tự nhiên khách khí, phải cố gắng hưởng thụ mới đúng!

      Nàng thừa nhận cái cục diện rối rắm của Long Vân Thấm trước kia để lại, vậy nàng cũng nên hưởng thụ những gì mình nên được a.

      “Xuân Lan, làm cho bữa tối mang đến Lan Hương điện.” Long Vân Thấm thoải mái nằm ở giường lớn mềm mại, phân phó xuống. Nơi này dễ chịu a, nàng có lẽ phải đến nhiều hơn chút.

      Xuân Lan lập tức lĩnh mệnh lui xuống, bắt đầu cho người chuẩn bị công việc, Long Vân Thấm đứng dậy ra bên ngoài, dưới mái hiên cong cong nhìn ngắm phong cảnh.

      Nơi này sở dĩ được đặt tên là Lan Hương điện, là vì ngoài điện gieo trồng rất nhiều hoa lan, hơn nữa hàng năm nơi đây hoa lan đều nở rỗ vô cùng tươi đẹp. Hương thơm của hoa lan thấm vào da thịt, quả dễ làm cho con người ra say mê.

      Nàng khó có lúc được thả lỏng đề phòng, để cho mình thưởng thức cảm giác thoải mái này cách triệt để, u lan, sai.

      “Công chúa, bữa tối chuẩn bị tốt.”

      “Ân.”

      bữa cơm yên tĩnh, Long Vân Thấm ở Lan Hương điện ngồi chút liền cảm giác nhiệt độ khí có chút giảm xuống, liền sai người chuẩn bị trở về. Đêm dài cẩn trọng, tại bất quá mới là đầu hạ còn chưa phải thời điểm thích hợp qua đêm tại Lan Hương điện. (Lạnh quá dễ cảm ấy nhỉ).

      đám người bao quanh lấy Long Vâm Thấm hướng đường Trọng Hoa cung trở về.

      Đến chỗ rẽ, lại cùng Nhiếp Chính vương hẹm mà gặp.

      Lăng Triệt cử lí vụ cả ngày, cơ hồ ngay cả ngọ thiện cũng có dùng qua. Màn đêm buông xuống, chuẩn bị trở về Ngọc Tuyền, lại ở bên ngoài truyền đến trận hương hoa Lan, tự chủ được bước chân mà dừng lại.

      “Vương gia?”

      Lăng Triệt ý bảo chớ có lên tiếng, chỉ chốc lát sau nguồn gốc hương hoa kia càng ngày càng đến gần, thấy chính chủ kia được đám người cẩn thận vây quanh ở giữa, tay nàng còn cầm cành hoa đào ngừng phi vũ , ( nôm na là đùa nghịch vung vẩy đóa!),Long Vân Thấm! Lăng Triệt bỗng nhiên cảm thấy có ý tứ.

      Nhưng là Long Vân Thấm cảm giác là bất lương a, nàng như thế nào xui xẻ như vậy, cùng đụng mặt ở đây. Tại sao giờ này mới từ Vân Tiêu điện ra. Tình báo quả rất đáng tin!

      @susu chương này chưa đến ah hehe, nhưng mà sắp rồi , thấy được cái phúc hắc giống bề ngoài của nam chủ ạ.

      Rất mong nhận được nhiều phản hồi từ mn ạ
      Iluvkiwi, Hale205, AnAn10 others thích bài này.

    2. ulorb

      ulorb New Member

      Bài viết:
      14
      Được thích:
      11
      Ôi, ta thích nữ chính có tính cách như vậy lắm nha.
      Hóng truyện của nàng mỗi ngày :yoyo14:
      sonduyCung Trường Nguyêt thích bài này.

    3. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Tu tu cho doi thoi Nang, thanks
      Cung Trường Nguyêt thích bài này.

    4. Cung Trường Nguyêt

      Cung Trường Nguyêt Well-Known Member

      Bài viết:
      830
      Được thích:
      1,779
      Chương 5 : Làm người dễ

      “Công chúa, phía trước là Nhiếp Chính vương a!”

      “Bản cung biết.”

      chốc ổn định lại tinh thần, nàng liền nụ cười với đường cong hoàn mỹ hơi hơi gật đầu hành lễ :

      “Nhiếp Chính vương.”

      Long Vân Thấm đợi hồi lâu vẫn có người đáp lại, nàng chịu nổi ngẩng đầu, chỉ thấy Lăng Triệt nhìn chằm chằm hoa đào tay nàng, loại cảm xúc làm chuyện xấu bị người bắt gặp làm cho sắc mặt nàng tốt lắm : “Bản cung đường gặp hoa đào nở rộ ngoài Vân Tiêu điện, rất thích cho nên tiện đường hái nhánh! Hoa đào nơi Nhiếp Chính vương ngược lại nở rộ quả thực rất đẹp mắt.”

      ! Công chúa thích , ngày mai bản vương liền phái người chuyển vài gốc qua Trọng Hoa cung?”

      Ngạch….Nàng chỉ là tìm đề tài để chuyện thôi có được hay ? Nhưng mặt nàng có thể ra, chỉ có vui vẻ nhận lời : “Đa tạ Nhiếp Chính vương, như thế bản cung liền trước bước.”

      “Công chúa thong thả.”

      Gật đầu qua, dứt lời liền ai đường nấy.

      Long Vân Thấm đến nơi cách đó xa, liền đem hoa đào tay mình ném , nụ cười giả tạo khóe miệng cũng cần duy trì , cả người nàng liền trở về yên tĩnh.

      Lăng Triệt nhìn rất nhiều gốc hoa đào trải rộng, mặt tươi cười ngày càng khuếch đại, cuối cùng trong lòng yên tĩnh lại. Nhìn Trọng Hoa cung trước mắt rồi xoay người về phía Ngọc Tuyền.

      “Mị, điều tra kĩ.”

      Hai ngón tay Lăng Triệt kẹp lấy mảnh hoa đào, đưa lên chop mũi ngửi ngửi, hương hoa đào nhàn nhạt quanh quẩn ngừng, Long Vân Thấm, có chút giống đâu.

      Lăng Triệt nhớ tới lần đầu gặp Long Vân Thấm, bất quá cũng chỉ là cái đứa mười tuổi, con người đen nhánh hắc bạch phân minh thẳng tắp nhìn , lại câu cũng ra . Theo nội loạn Nam Phong quốc bình định xuống, Long Hạo Thiên phong làm Nhiếp Chính vương, lại lần nữa nhìn thấy nàng, bắt gặp trong ánh mắt nàng là chút kinh diễm.

      Từ ngày đó, đứa trẻ kia mỗi lần đều làm ra số cái tình làm thực muốn cười, ngày ngày như thế, năm qua như thế, ngay cả đều cảm thấy Long Vân Thấm này quá mức bướng bỉnh . chưa bao giờ nghĩ ra tay với nàng, nếu phải đêm kia thân trúng kịch độc thần chí ràng, cũng đối với nàng xuất chưởng, nàng cũng thể…..

      Bất quá Long Vân Thấm giờ, nhìn đến cảm xúc nơi đáy mắt nàng, nàng lại đem tâm tư đặt mặt, đối với chính là luôn trốn tránh.

      Khi Mị trở về Ngọc Tuyền, chỉ thấy Lăng Triệt đứng cạnh cửa sổ, bầu trời cao bên ngoài cửa sổ đầy sao, mãng bào đỏ sậm của theo ánh nến mờ mờ làm cho người ra cảm thấy hoảng hốt.

      “Vương gia.”

      Lăng Triệt chậm rãi xoay người, mặt lên chút quạnh quẽ : “Có gì khác thường sao?”

      Mị chần chờ lát rồi lắc đầu : “Công chúa tự mình tỉnh lại sau cũng có làm ra cái hành động gì khác thường , như trước đều thích cung nhân quấy rầy, bất quá đối với bốn cung nữ bên người nhưng là thêm đôi lời.”

      “Ngày mai chớ quên đem chuyển mấy khỏa cây đào qua bên đó.”

      “Là.”

      Mà cái gọi là mấy khỏa của nguyên lại là….

      Long Vân Thấm tuyệt đối là bị đánh thức, tiếng động như vậy còn có chấm rứt, ngoài điên liên tiếp truyền đến rất nhiều tiếng vang, lớn, nhưng là chọc cho người rất phiền a.

      Vỡ hồi mộng đẹp, nàng ở giường lăn lộn vài vòng, Long Vân Thấm đành phải đứng dậy đến xem chút việc. Ở Trọng Hoa cung của nàng, ai dám gây ra tiếng vang như vậy ở sáng sớm tinh mơ.

      “Bên này, bên này.”

      “Ai… đúng, mang trở về !”

      Đẩy cửa ra nàng liền nhìn thấy đám thân ảnh ở ngoài điện ngừng bận rộn. cầm trong tay nào quốc nào gậy… Nghe thanh này nàng biết là tiếng của Hạ Vũ. Bất quá làm cho nàng kinh ngạc chính là Trọng Hoa cung đột nhiên xuất ... mảnh rừng đào!

      đích xác là rừng đào a, hơn nữa còn càng ngày càng làm lớn ra, cơ hồ che khuất hết cảnh trí ban đầu.

      Nghĩ đến lời lúc chạng vạng của Nhiếp Chính vương hôm qua, Long Vân Thấm khỏi giật giật khóe miệng, là mang đào đến đây cho nàng ? Nhiếp Chính vương ngài quả thực có ‘Hảo tâm’.

      “Công chúa điện hạ, người tỉnh.”Hạ Vũ rất nhanh chú ý đến thân ảnh nữ tử nơi cửa điện, đầu tóc đen nhánh chỉ dùng cái dây lụa vén lại , nàng nghĩ cái gì đến xuất thần.

      Long Vân Thấm tìm lại tiêu cự, nhìn đến hình ảnh kia, gọi Hạ Vũ đến trước mặt hỏi : “Sao lại thế này?”

      “Công chúa người phải quên chứ? Hôm qua người thích hoa đào, Nhiếp Chính vương đại nhân là cố ý sai người đem tất cả hoa đào bên Vân Tiêu điện đều di lại đây! Nô tì cho rằng Nhiếp Chính vương chỉ như vậy, ghĩ tới sáng sớm hôm nay thị vệ Mị liền tự dẫn người mang đến…” Hạ Vũ đôi mắt lóe sáng, nhìn chằm chằm chỗ trong viện mà hưng phấn nên lừoi.

      Mị thị vệ a, người trong truyền thuyết chỉ nghe theo lệnh của Nhiếp Chính vương, mặc dù là Hoàng thượng cũng chưa chắc có ảnh hưởng đâu! tại cư nhiên làm ra cái tình này, thể tưởng tượng.

      Bất quá lại như thế nào, dù có làm vậy mị lực cũng giảm a! Hạ Vũ ngừng YY (tự sướng á) , tầm mắt như cũ nhìn chằm chằm bóng lưng nam tử mặc áo xanh phía xa.

      Mị tựa hồ có cảm nhận được khác thường, liền theo đó nhìn đến Long Vân Thấm đứng ở cửa điện , phân phó vài tiếng liền hướng nàng tới . Cách nàng vài bước dừng lại, khom người ôm quyền hành lễ “Mị tham kiến công chúa điện hạ. Sáng nay vương gia cố ý phân phó mang đào tới Trọng Hoa cung, nhiễu giấc ngủ của công chúa, thỉnh công chúa thứ tội.”

      “Nhiếp Chính vương có ‘tâm’, bản cung bất quá chỉ như thế mà thôi.” Long Vân Thấm trải mắt nhìn mảnh rừng đào, thầm suy nghĩ xem có phải hay tất cả hoa đào ở Vân Tiêu điện đều ở nơi này, này cũng phải là việc , ở trong cung phỏng chừng huyên náo ồn ào phen, vất vả mới được thanh tĩnh phen..haiz…bọn họ quả thực là thể ngồi yên.

      Chờ cho mọi việc đều làm xong, Mị như trước gì nhiều, bẩm báo quá Long Vân Thấm liền dẫn người rời .

      Nàng đứng ở cạnh cửa sổ cao ngoài nội điện nhìn ra Vân Tiêu điện bên kia, rừng đào ban đầu quả nhiên tồn tại nữa, bất quá bởi vì vậy tầm mắt nhìn của nàng càng thêm mở rộng, nàng có thể nhìn ràng kết cấu kiến trúc Vân Tiêu điện a. Từ cơ thạch lát sàn lên đến mái nhà cong cong, đều là những khối cắt mượt mà nghiêm chỉnh, đình lâu giao thoa, kiến trúc từng khối từng khối liên tiếp nhau, phòn cách này có chút giống với biệt thự ở đại của nàng, quả là cái suy nghĩ lí thú.

      Càng nhìn , mi tâm Long Vân Thấm càng thêm buộc chặt, nếu ngoài ý muốn sau nửa ngày tin tức Nhiếp Chính vương di dời toàn bộ gốc đào đến Trọng Hoa cung truyền khắp trong cung. Hành động như vậy, khó tránh khỏi bị người ta suy diễn.

      Quả nhiên, sau giờ ngọ, Tào công công khoan thai mà đến.

      Ánh mắt đảo qua mảnh rừng đào trong viện, mâu sắc vụt sáng, mím môi nhìn chăm chú lát, “Công chúa điện hạ, Hoàng thượng thỉnh công chúa Ngự hoa viên gặp mặt. nhiều ngày thấy Hoàng thượng rất nhớ công chúa a.”

      “Tào công công dẫn đường , bản cung quả cũng có chút tưởng niệm Phụ hoàng.” Đáy lòng Long Vân Thấm châm chọc , muốn hỏi nàng chuyện này , haiz.. làm người thấp cổ bé họng quả dễ a.



      Ps: ra là nam chủ cũng rất ấn tượng với đại tỷ nha

      Iluvkiwi, Hale205, Dion8 others thích bài này.

    5. Cung Trường Nguyêt

      Cung Trường Nguyêt Well-Known Member

      Bài viết:
      830
      Được thích:
      1,779
      Chương 6 : Bản cung chính là tư cách

      Qua ly ‘Mao Tiêm’ , qua ba ngụm Long Vân Thấm uống nổi nữa, mà đối diện Long Hạo Thiên vẫn chịu mở miệng . Tào công công mang theo thị vệ canh giữ ở bên ngoài đình , trong đình tại chỉ có phụ tử hai người.

      Đợi lát, ngay tại lúc nàng hết kiên nhẫn muốn cáo lui, người đối diện đột nhiên than , Long Hạo Thiên biết là suy nghĩ cái gì , nữ nhi trước mắt buồn vui ra sao liền xem đến . hạ triều liền biết tin Nhiếp Chính vương đem toàn bộ hoa đào sở hữu di tài đến Trọng Hoa cung, hơn nữ chính Mị tự mình dẫn người xử lí.

      cần có người động tay động chân, tin tức này tại liền ồn ào huyên náo khắp hoàng cung, cuối cùng lại chọc cho mấy cái phi tử hướng đến chứng thực giả . Tâm tình Long Hạo Thiên phức tạp thôi.

      Mấy năm nay Long Vân Thấm luôn thích tiếp cận Nhiếp Chính vương, đều là có kết quả . Mà cũng hi vọng nữ nhi của mình có liên quan gì đến Lăng triệt kia. Vốn đều nghĩ chưởng của Lăng Triệt lúc trước làm cho Long Vân Thấm hết hi vọng, nghĩ tới lại đạt được kết quá bất ngời như bây giờ.

      Nhiếp Chính vương lần đầu bước vào Trọng Hoa cung.

      Nhiếp Chính vương cùng công chúa vô tình gặp mặt chuyện với nhau rất vui.

      Nhiếp Chính vương mệnh lệnh Mị thị vệ di tài toàn bộ cây đào…



      “Hoàng nhi , người cùng Nhiếp Chính vương như thế nào quen thuộc như bây giờ?” Kỳ thực Long Hạo Thiên muốn hỏi là, Nhiếp Chính vương từ trước đôi với nữ tử đều thờ ơ , đều là bất cẩu ngôn tiếu (@@) , duy độc với hoàng nhi của khác biệt! Nhiếp Chính vương là muốn đánh cái chủ ý gì!

      ai có thể đánh chủ ý lên người Hoàng nhi , Long Hạo Thiên chỉ có cái ý niệm như vậy trong đầu, hết thảy nam tử cố ý tiếp cận hoàng nhi đều quy về người có dự mưu, huống chi là người như Lăng Triệt! kiên quyết đồng ý.

      Long Vân Thấm nhìn chút biểu cảm phong phú mặt Long Hạo Thiên, buồn vui, oán niệm, phẫn nộ, cam lòng, đau lòng… Sắc mặt khi hồng khi trắng, lúc lại xanh..quả rất giống cầu vồng ngũ sắc a.

      Lại nghe chút câu hỏi vừa rồi của , Long Vân Thấm như thế nào cũng đều nghe ra dòng oán niệm cùng toan tính. Cặp mắt thâm u của Long Hạo Thiên nhìn chằm chằm nàng, bộ dáng phải bức thiết ra bằng được đáp án? Nàng biết làm sao chỉ cười : “Phụ hoàng nhiều lo lắng, nhi thần cùng Nhiếp Chính vương quen biết.”

      quen sao có thể đem mảnh rừng đào cho ngươi?” Dứt lời Long Hạo Thiên liền hối hận, tự trách bản thân nhanh miệng, nhìn sắc mặt cứng đờ của Long Vân Thấm liền nhanh chóng chuyển cái đề tài : “Hoàng nhi, ý của phụ hoàng, nếu người cùng Nhiếp Chính vương quen biết, cũng thể nhận đại lễ như vậy! Rừng đào trong Vân Tiêu điện của Nhiếp Chính vương chính là vô cùng thích, tại toàn bộ cho ngươi , khó tránh bị người có tâm lợi dụng . Hoàng nhi thân phận khác biệt, liền làm gì cũng đều có người soi móc , việc này…” thể a!

      Rối rắm trong lòng Long Hạo Thiên kì thực Long Vân Thấm đều hiểu , thực chất trong lòng muốn nữ nhi có phải hay bởi vì chưởng kia Lăng Triệt động đến nàng, nên nàng đối với càng khăng khăng mực? Hoàng nhi của vốn là người cố chấp , Ai….

      “Nhi thần hiểu!” Nàng mặn nhạt trả lời.

      “Ngươi là biết cái gì a, trẫm nhìn người chính là điểm đều suy nghĩ cẩn thận. Ngươi phải biết trẫm đặt vào ngươi kì vọng to lớn cỡ nào, có số việc đều nằm trong tưởng tượng của ngươi.” Long Vân Thấm như thế nào cảm nhận được Long Hạo Thiên rất là căm tức.

      hồi chuyện tan rã trong vui, nàng thích biện giải, Long Hạo Thiên lại cho rằng nữ nhi yên lặng chính là yếu đuối thừa nhận rồi, tức giận nhưng thể nào phát tác a.

      Rời Ngự hoa viên, đường trở về Long Vân Thấm gặp được người tưởng Long Mộ Hi.

      “A, ta còn tưởng là ai, nguyên lai là Đại công chúa điện hạ a, người vội vàng như vậy làm cái gì nha? Nga, sáng nay ta còn nghe thấy đại nha, Nhiếp Chính vương cư nhiên đem rừng đào Vân Tiêu điện toàn bộ chuyển đến Trọng Hoa cung, biết công chúa dùng qua cái thủ đoạn gì , làm cho tất cả chúng ta đều tưởng tượng được.”

      Long Mộ Hi nhìn Long Vân Thấm, ngón tay giấu ở trong tay áo gắt gao nắm chặt tận lực đè nén lửa giận của chính mình. Long Vân Thấm bất quá là cái người quái gở có nương chăm sóc , nếu có phụ hoàng bảo hộ sớm bị người đời lãng quên. ràng là so với nàng ra nàng càng có tài hoa , so với Long Vân Thấm càng mị hơn, nhưng nàng chỉ là cái Ngũ công chúa , ưa nhất chính là ba chữ Đại công chúa điện hạ a.

      A! Đại công chúa 'điện hạ' so với nàng Ngũ công chúa, cao hơn đâu chỉ tầng cấp bậc.

      Long Mộ Hi phục, tất cả nhữngg thứ này phải là của nàng mới đúng.

      Long Vân Thấm phía trước có phản ứng, trong lòng Long Mộ Hi cười lạnh, ngăn chặn nàng ở hành lang, “Ta chuyện ngươi nghe thấy sao, sao rồi ngươi câm? Ngươi là vội vã mong trở về nhìn rừng hoa đào , Long Vân Thấm , ngươi quả thực là người biết xấu hổ! Ngươi lại dám mơ tưởng đến Nhiếp Chính vương, làm sao ngươi có thể nhìn lén tắm rửa?”

      Long Vân Thấm lẳng lặng đứng bên, tùy ý đối phương ngừng chuyện, những lời nàng mỗi câu đều là trào phúng chính nàng, ở trong hoàng cung này cùng nàng tuổi tương đương nhau, trừ bỏ Long Mộ Hi Ngũ công chúa đâu còn ai.

      “ Bản cung nhớ được Ngũ công chúa bất quá chỉ là chi công chúa, nhìn thấy bản cung tại sao hành lễ . Có phải đến cấp bậc lễ nghĩa đều biết chứ?”

      “Hừ!” Long Mộ Hi lơ đễnh , Long Vân Thấm loại này còn có uy nghiêm trong lòng người sao? Nếu phải mẫu phi ngăn cản, nàng sớm muốn động thủ diệt trừ. Quả thực là làm mất mặt hoàng gia, “Làm cho ta gọi ngươi tiếng điện hạ, ngươi cũng có đủ tư cách!”

      “Tư cách?” Long Vân Thấm nhìn nàng chút để ý, xem ra đến thời điểm nên lập uy. “Bản cung là điện hạ chính Hoàng thượng sắc phong, đây là tư cách! Long Mộ Hi, ngươi bất quá cũng chỉ là cái công chúa mà thôi. Luận vai vế, bản cung là nhi nữ của chính cung Hoàng hậu, ngươi bất quá là phi tần chi nữ , khó nghe bất quá ngươi cũng chỉ là cái thứ xuất, ngươi cảm thấy bản cung lấy đâu ra tư cách?”

      Nhìn sắc mặt Long Mộ Hi lúc xanh lúc trắng lại thể phản biện, Long Vân Thấm căn bản muốn cho đối phương cơ hội mở miệng, trực tiếp lời sắc bén : “Bản cung muốn là chuyện của bản cung, con chó sủa loạn còn muốn bản cung hồi tiếng? Bất quá nó luôn kêu ngừng như vậy, bản cung tự nhiên muốn hảo hảo dạy dỗ chút, miễn cho thế nhân biết chuyện gì, ta hiểu quy củ trong cung!”

      Long Vân Thấm đảo mắt nhìn Xuân Lan mấy người, lúc này cũng là muốn nhìn thử bản lĩnh của các nàng như nào : “Các ngươi, tiến lên hảo hảo dạy dỗ đám tiện tì bên người Ngũ công chúa , đám huyên thuyên giật dây Ngũ công chúa đại bất kính.”

      Long Vân Thấm dứt lời liền nở nụ cười, phảng phất như lời của nàng là chuyện thiên kinh địa nghĩa (đương nhiên) , Long Mộ Hi sắc mặt trắng bệch, trực tiếp hét lên : “Ai dám?”

      “Quả nhiên, Ngũ công chúa nhưng là bị xúi giục lợi hại, các ngươi còn chần chờ gì nữa . Chẳng lẽ muốn bản cung tự mình động thủ?”

      Xuân Lan lập tức hiểu ý , tiến lên bước đem Long Mộ Hi bước qua, bên nàng ngừng giải thích : “Ngũ công chúa bớt giận, công chúa điện hạ vì công chúa ra tay, có số người loạn huyên thuyên phá hư mối quan hệ giữa Đại công chúa cùng Ngũ công chúa, nô tì hảo hảo thay Ngũ công chúa dạy dỗ các nàng.” Xuân Lan lập tức nháy mắt, phía sau Thu Cúc cùng Hạ Vũ cũng theo kinh ngạc của bản thân mà tỉnh lại, lập tức hướng tới đám cung nữ phía sau đến.

      Long Vân Thấm trước mang theo đám thị vệ, Long Mộ Hi bên người chỉ có vài cái cung nữ căn bản thể chống cự, hơn nữa Long Vân Thấm lần đầu tiên phát uy nửa cung nhân sai biệt lắm chỉ biết trợn tròn mắt ngạc nhiên, chờ khi lấy lại tinh thần chỉ nghe đến tiếng bạt tai vô cùng thanh thúy vang dội bên Xuân Lan. Hạ Vũ lại càng trực tiếp, bạt tai của nàng làm cho cung nữ kia nhịn được mà ô ô khóc ra tiếng.

      Và tỉ bắt đầu phát uy, Long Vân Thấm là được sắc phong lên điện hạ cấp bậc cao hơn công chúa bình thường rất nhiều a.
      Hale205, Nhiên Nhiên, 101211 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :