1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Xuyên không]Sủng phi của Nhiếp chính vương-Nhược Thanh Ngôn

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Cung Trường Nguyêt

      Cung Trường Nguyêt Well-Known Member

      Bài viết:
      830
      Được thích:
      1,779

      Chương 64 : Đối với người đê tiện, càng phải đê tiện hơn!



      Lúc còn ở trong phòng Hỏa Hồ có loại xúc động tấu cho Long Mộ Hi trận, sau đó đem thuốc bột kia rắc đầy lên người nàng ta, nữ nhân chết tiệt này quả thực đủ xấu xa, có thể nghĩ ra thủ đoạn như thế này đối với chủ tử nàng! Có chút dọa người đấy!

      Long Vân Thấm ước lượng số thuốc bột trong tay cười : “Phân lượng ít.”

      “Cũng đúng, nữ nhân kia lòng chỉ mốn chủ từ trầm mê bất tỉnh rồi sau đó cái kia…” Hỏa Hồ đến dây liền ngừng, đầu óc Long Mộ Hi rất tốt? Kỹ xảo lần trước dùng được rồi, cư nhiên còn muốn dùng lại lần nữa.

      “Hỏa Hồ! Thuốc này ngươi tách ra được ? Dùng phần ba dược liệu như thế nào?” Trong lòng Long Vân Thấm đột nhiên nảy ra ý tưởng.

      Hỏa Hồ gật gật đầu : “Thuộc hạ thể giải độc, bất quá điều chế ngũ thạch tán biết chút, phần ba lượng có thể, làm cho đối phương phát khác thường…”

      Long Vân Thấm lấy ra bình sứ , đem hai phần ba số thuốc đổ vào trong, còn thừa bên ngoài phần đưa cho Hỏa Hồ. Nàng ngẩng đầu nhìn sắc trời, canh giờ trôi quá nửa rồi, “Kế tiếp Long Mộ Hi làm cái gì?”

      “Nha hoàn vừa rồi kia tiền viện làm việc, đêm nay các thiếu gia quý môn đến dự hôn lễ ít, trong đó chắc chắn có rất nhiều tên bại hoại, nữ nhân kia đem bọn họ bỏ vào trong phòng của chủ tử, sau đó…” Cứ như vậy gạo phải nấu thành cơm, hơn nữa ai có thể hoài nghi đến Long Mộ Hi được.

      “Bại hoại?”

      “Đúng vậy.” Hỏa Hồ có chút khinh thường, “Bọn họ nếu lấy lí do say rượu mà sương phòng nghỉ ngơi, nhầm phòng hay ai có thể trước được ?” Cho nên bọn cố ý muốn vào phòng của Công chúa điện hạ, chỉ là say rượu nha, khống chế được cử chỉ mà làm bậy…. Trong mắt thế nhân câu chuyện tự nhiên được vẽ ra rằng : Công chúa điện hạ Nam Hoàng Quốc say rượu nên làm ra việc thất đức, những thất đức mà còn bại hoại tưởng…

      “Đợi lát nữa cung nữ kia trở về phòng của ta, ngươi đem dược này hạ lên người nàng, đưa nàng nằm lên nhuyễn tháp thay thế ta, về phần nếu có tên bại hoại nào đến, cứ để đến như cũ .” Long Vân Thấm nghĩ nghĩ trong lòng vẫn còn chút lo lắng, Long Thanh Dương còn ở bên ngoài, chắc chắn rất lo lắng cho nàng.

      “Về phần Tam ca ở bên ngoài, ngươi cũng ra thông báo cho tiếng.” Hỏa Hồ lập tức hiểu ý, nhìn phương hướng tân phòng kia : “Chủ tử người?”

      Long Vân Thấm sửa sang lại y phục của mình lần chỉnh tề, nhìn căn phòng có ánh nến lúc sáng lúc tối kia, nàng dù sao cũng đến rồi, như thế nào cũng phải vào nhìn tân nương tử cái mới đúng.

      “Bản cung gặp hảo tỷ tỷ.”

      Long Vân Thấm đến trước cửa, thông qua màn giấy mỏng manh nhìn bóng người ngừng lay động bên trong, suy nghĩ đẩy người vào.

      phải ta cho người tiến vào sao, các ngươi nghe hiểu?”

      Động tác đẩy cửa của Long Vân Thấm dừng lại chút, rồi sau đó cười ý vị thâm trường, nàng nhìn bộ dáng thẹn quá thành giận của Long Mộ Hi, trong mắt nàng ta tại tràn đầy thể tin, chỉ biết trừng mắt nhìn nàng chằm chằm, nội y bên trong sắp rơi ra đều biết giữ chặt lại.

      Long Vân Thấm chậc chậc hai tiếng, mở rộng ra cánh cửa cười cười đón gió, “Bản cung đây là nhìn lầm , tân nương tử phải là nên mặc hỷ phục ngồi ở đầu giường đợi tân lang đến sao, Ngũ công chúa lớn mật kinh thế hãi tục, cư nhiên tự mình thoát hỉ phục, lại còn chuẩn bị nội y kĩ càng như vậy?”

      Long Mộ Hi lúc này mới hồi thần lại, người nàng ta chỉ còn lớp áo lót che đậy, gió bên ngoài thổi qua người nàng ta làm cả người đều run run. Nhưng điều này đả kích nàng bằng việc Long Vân Thấm đột nhiên xuất ở đây, nàng ta phải là nghỉ ngơi trong viện kia sao, phải là trúng ngũ thạch tán của nàng, lúc này cùng nam nhân háo sắc nào đó điên loan đảo phượng à? Sau đó bị đám người phát tróc chích mới đúng chứ?

      “Ngươi, ngươi như thế nào ở chỗ này?” Long Mộ Hi kéo lại nội y người, đáy mắt tràn ra tia hoảng sợ, Long Vân Thấm ở đây, vậy người hôn mê trong sương phòng kia là ai?

      “Ngươi tới này làm gì, tối nay là đại hỉ của ta cùng tướng quân, ai cho phép ngươi vào.” Long Mộ Hi lên tiếng đuổi người ngay lập tức, nàng biết tình lúc này có gì đó thích hợp rồi, Long Vân Thấm bị kê đơn! Nhưng dù sao nàng cũng có gì phải lo lắng, dù sao về sau còn rất nhiều cơ hội để đối phó ả, nhưng tướng quân sắp tới rồi Long Vân Thấm này phải rời .

      “Ngươi gấp cái gì, bản cung cố tình đến gặp ngươi, ngươi đuổi người như thế phải làm mất mặt bản cung sao. Nhìn cái, ngươi mặc đồ như vậy làm gì, định câu nhân à?” Long Vân Thấm phen kéo mở ra áo khoác của Long Mộ Hi, Long Mộ Hi bị dọa kêu a tiếng, nhưng chỉ có thể bất an ôm hai tay trước ngực của mình.

      Long Vân Thấm nhịn xuống ý niệm ghê tởm trong đầu, vừa chuyện vừa rời lực chú ý của Long Mộ Hi, bên nàng giải thuốc bột chuẩn bị vào ánh nến cháy mặt bàn, lại làm như mình vỗ tay khen ngợi, “Quả nhiên là trời sinh vưu vật, ngươi đều sở động lòng ngươi như mẫu phi của ngươi, lá gan của Ngũ công chúa quả thực đủ ghê gớm, cũng biết là ai dạy ngươi làm ra chuyện lợi hại như vậy, dám mặc đồ này trong ngày đại hôn.”

      Áo lót Long Mộ Hi mặc phải đồ bình thường, Long Vân Thấm mặc dù chưa từng nhìn thấy Thanh Lâu nhưng ít nhiều nghe đến, nội y Long Mộ Hi mặc kia, trừ bỏ dùng để quyến rũ nam nhân ở ngoài còn làm gì được, da thịt như như bại lộ thế kia, càng quyến rũ nhân tâm mơ màng a.

      Thuốc bột hạ xong, nàng còn muốn liếc thêm ánh mắt nào nữa, mắt lạnh nhìn Long Mộ Hi, “Tối nay bản cung đến cốt là muốn cảnh cáo ngươi câu, ngươi tốt nhất an phận chútt, thủ đoạn như thế này nghĩ dùng lại lần nữa, bản cung tuyệt lưu tình.”

      Phanh___

      Khoảnh khắc Long Vân Thấm đóng lại cánh cửa, liền có thanh vật nặng rơi xuống ở trong phòng vọng ta, nàng khỏi cười cười lần nữa, ngũ thạch tán chắc cháy theo ánh nến . Long Mộ Hi vốn có tà niệm, tại có dược trợ lực, đêm nay hẳn là phấn khích ít.

      “Ngươi kê đơn với nàng?”

      Bước chân Long Vân Thấm lập tức bị kiềm hãm, nghe thanh kia quá quen thuộc với nàng nhìn nam tử chậm rãi ra từ chỗ tối, đến khi thấy khuôn mặt vẫn thể cả kinh, Văn Nhân Mặc!

      Quá khổ tâm cho !!!!
      Abby thích bài này.

    2. Cung Trường Nguyêt

      Cung Trường Nguyêt Well-Known Member

      Bài viết:
      830
      Được thích:
      1,779

      Chương 65 : Dược hiệu kịch liệt



      Giọng Văn Nhân Mặc vang lên có chút thô, thanh trầm thấp ám ách, nhìn tân phòng phía sau lại xoay người gắt gao nhìn nữ tử trước mặt chằm chằm, tầm mắt nóng cháy dừng ở người Long Vân Thấm che giấu chút nào, “Ngươi kê đơn Ngũ công chúa.”

      Ngữ khí khẳng định mười phần, biết.

      Nàng phủ nhận, nếu Văn Nhân Mặc trở về sớm như vậy nàng bị phát giác. Nhưng cũng bởi vì người tới chính là nàng càng biết nên trả lời như thế nào.

      Dù sao, Long Mộ Hi là thê tử của , bọn họ cùng nhau bái thiên địa rồi.

      “Văn tướng quân, bản cung đến nhìn Ngũ công chúa chút, tại tướng quân đến bản cung lại quấy rầy…”

      Văn Nhân Mặc nháy mắt bắt được cổ tay Long Vân Thấm, ánh mắt trầm lóe ra tâm tình phức tạp. Dừng chút rồi , “Ta ở tiền viện nghe công chúa điện hạ say rượu”

      Trong lòng Long Vân Thấm rơi lộp bộp, nhưng mặt vẫn tỏ ra trấn định như cũ.

      “Ta lo lắng muốn nhìn ngươi, kết quả…Công chúa điện hạ đoán xem ta nhìn thấy gì?” Văn Nhân Mặc cười như cười nhìn nàng, cũng chờ nàng trả lời dành trước, “Có nam tử nhà ai xông vào phòng của công chúa điện hạ, hơn nữa bước chân lảo đảo. Ta tự nhiên hiểu được phát sinh chuyện gì, nghĩ tới nhìn vào lại là phen cảnh tượng khác.”

      nhìn được hai người ở trong phòng kia có Long Vân Thấm, tâm tư khẩn trương lo lắng đến lúc đó mới buông lỏng chút, tự nhiên chạy vào ngăn cản nam nhân say rượu kia làm gì, ngay cả nữ tử thay thế Long Vân Thấm kia đều nhìn cái, lạnh lùng nhìn cái liền rời .

      chỉ nghĩ phải nhanh chóng tìm được nàng, sợ nàng bị người ta gây bất lợi, kết quả đứng ở bên ngoài tân phòng của mình, nhìn hành động của nàng đối với Long Mộ Hi.

      chỉ đứng ở nơi bí mật gần đó, lẳng lặng nhìn xem tất cả.

      “Ý tứ của Văn tướng quân là gì?” Long Vân Thấm giãy dụa, lúc này mới kéo ra chút khoảng cách với Văn Nhân Mặc, vẻ mặt Văn Nhân Mặc lúc này tựa hồ đúng. (Bị chị làm cho đúng đây!!!!)

      “Tối nay là đại hôn của ta.”

      Trầm mặc nửa ngày, Văn Nhân Mặc nhìn thẳng về phía trước, tiến lên bước trầm trọng , “Nữ nhân ở trong phòng kia, là đối tượng đại hôn với ta tối nay, ngươi kê đơn cho nàng….là cho ta?” Trong lòng Văn Nhân Mặc lúc này hết đau xót, kê đơn cho Long Mộ Hi cùng với kê đơn đối với có gì khác nhau, nàng muốn cùng nữ nhân kia ở cùng chỗ cả đêm tiêu hồn sao?

      Chỉ nghĩ chút như vậy, ngực Văn Nhân Mặc giống như bị ai bóp nghẹt.

      thậm chí lên kế hoạch với đại hôn lần này, an bài màn sát thủ nửa đường bắt tân nương, nhưng cố tình đại hôn hôm nay lại thuận lợi cách thần kì, người an bài đường đều ai xuất , chỉ có tấm giấy tin tức báo về cho , có người tận lực ngăn trở bọn họ.

      Văn Nhân Mặc lập tức nghĩ đến Lăng Triệt, trừ bỏ nam nhân kia ra, còn có ai có năng lực như vậy.

      Thời điểm cùng Long Mộ Hi bái thiên địa, đều cảm giác được tâm mình lạnh toát, làm sao có thể cưới Long Mộ Hi?

      Mà lúc này, nàng cư nhiên kê đơn đó cho Long Mộ Hi!

      “Ngươi hi vọng hôn lễ này thuận lợi có phải ?” Văn Nhân Mặc hỏi tất , trong giọng chứa nhiều cảm xúc thể xác định, giống như vừa hỏi vừa chờ mong câu ’ của nàng.

      Long Vân Thấm nghe vậy nhíu mày, nhưng hoàn toàn trả lời khác với mong muốn của , "Bản cung tự nhiên mong ước Văn tướng quân cùng Ngũ công chúa trăm năm hảo hợp.”

      (Chị có thể vô tâm hơn chút nữa ko, hic)


      cần!” Văn Nhân Mặc ngắt lời nàng, tự nhiên tránh đường sang bên cho Long Vân Thấm, “Công chúa có nhớ từng qua, nợ ta cái nhân tình?”

      Long Vân Thấm nhớ đến buổi trưa hôm đó, nàng quả hứa với như vậy. Nhưng tại liên quan gì? Nàng khỏi đề phòng nhìn , muốn nàng làm cái gì?

      Cảm nhận được đề phòng của Long Vân Thấm, Văn Nhân Mặc biết làm gì chỉ cười cười, “Bản tướng cần công chúa phải hi sinh cái gì, chính là hi vọng công chúa mang thuốc kia đưa cho ta.”

      “Là ý tứ gì?”

      “Quân gia thể để người khác gièm pha.” Cho nên, Long Mộ Hi thể cùng ngoại nhân tằng tịu với nhau, hơn nữa càng thể vào ngày đại hôn như vậy.

      Trong lòng Long Vân Thấm hiểu , nàng muốn nhục nhã Long Mộ Hi lần này có lẽ được rồi, có Văn Nhân Mặc ở đây, tuyệt cho phép việc như vậy phát sinh ra. Nhưng là, vốn dĩ có thể ra tay ngăn cản nàng, tại sao muốn cho nàng nhân cơ hội trả ân tình kia cho .

      Nàng nghĩ ra, cũng muốn suy nghĩ nhiều hơn nữa, nàng đem cái bình sứ lúc trước cho Văn Nhân Mặc, , “Bất quá còn ít như vậy.” Nàng muốn Long Mộ Hi giữ được chút thần trí để biết chính mình chịu nhục, tự nhiên hạ nhiều thuốc.

      tại trong bình sứ vẫn còn nửa.

      Văn Nhân Mặc nhìn bóng người kia rời lâu, cúi đầu nhìn bình sứ trong tay rồi hướng vào tân phòng. đẩy cửa ra, trong phòng là mảnh hỗn loạn, hỉ phục đỏ thẫm rơi mặt đất hỗn độn chịu nổi, rơi vãi từ ngoài cửa đến tận đầu giường, y phục nữ tử từng kiện từng kiện rơi xuống, trường hợp này có thể khiến người ta vô hạn mơ màng.

      giường lớn khắc hoa, màn che mỏng manh buông xuống, xuyên thấu qua tầng sa mỏng kia có thể nhìn thấy thân hình mảnh khảnh ngừng vặn vẹo, thi thoảng phát ra tiếng nỉ non rên rỉ, mật ngọt chết người a!

      Nếu là nam nhân bình thường, chỉ sợ khẩn trương tiến vào, chỉ tiếc Văn Nhăn Mặc lúc này cả người đều bình thường đáy mắt mảnh băng sương, từng bước chậm rãi đến gần.

      Vén lên màn sa mỏng, nữ tử trực tiếp túm lấy y phục , cả người giống như rắn nước ngừng bò lên, ánh mắt Long Mộ Hi đều là mê ly, thực chất trong lòng nàng ta có chút tức giận vì phát mình bị kê đơn, hơn nữa còn là chính ngũ thạch tán của mình. Dược trong người nàng ta đến lúc phát tác, cả người giống như bị lửa thiêu đốt vậy, nàng muốn nam nhân, muốn đến phát điên! (Eo,)

      Nhìn nam nhân xuất trước mặt là Văn Nhân Mặc, Long Mộ Hi giống như người trong sa mạc thấy được nguồn nước, ngừng tiến lên, hận thể để cho mình hòa tan vào trong người của .

      “Mặc, biểu ca, …Hi Nhi..muốn…” (Muốn muốn cái b**p ấy!)

      Theo ánh sáng của ánh nến, khát vọng của nữ tử càng thêm mãnh liệt, thần trí nàng bắt đầu mơ màng . Ánh mắt Văn Nhân Mặc liếc qua, nhìn nữ tử cả người lộn xộn kia, trực tiếp đẩy nàng ra ngã trở lại giường, sau đó đến bên, đánh tắt tất cả nến trong phòng.

      muốn nhìn thêm lần nào nữa, trực tiếp ra ngoài, nháy mắt có bóng đen từ xà nhà hạ xuống, ghé vào lỗ tai cái gì đó.

      Sắc mặt Văn Nhân Mặc lúc này mới hòa hoãn xuống chút. Chờ cho bóng đen rời , lại quay người trở vào trong phòng. Châm lên ánh nến, đem bình sứ kia lấy ra, đổ hết toàn bộ thuốc bột ra ngoài.

      hiểu sao sáng hôm sau dậy Long Mộ Hi cả người đau nhức, nhìn xuống giường còn thấy lạc hồng?? Lại còn dám nghĩ a Mặc dũng mãnh nữa!!!! Hầy hầy

    3. Cung Trường Nguyêt

      Cung Trường Nguyêt Well-Known Member

      Bài viết:
      830
      Được thích:
      1,779
      Các bạn còn đọc tr ạ hehe, tại thấy hố có khách nên t ko lấp bên này, biết nên cứ hì hụi làm bên Lê Quý Đôn đó????
      mailinh thích bài này.

    4. mailinh

      mailinh Active Member

      Bài viết:
      223
      Được thích:
      251
      Hố vẫn có người nhảy nha nàng!!! Mình đoán chắc các bạn đọc toàn người hà .
      Cung Trường Nguyêt thích bài này.

    5. Cung Trường Nguyêt

      Cung Trường Nguyêt Well-Known Member

      Bài viết:
      830
      Được thích:
      1,779

      Chương 66 : Hoàng nhi, phụ hoàng xem trọng ngươi (1)




      “Ân…”

      Nữ tử giường hừ tiếng, dần dần hồi tỉnh lại, chân tay vừa muốn động liền phát toàn thân đau nhức, hơn nữa chính mình còn trần như nhộng, người có óc nhìn cái liền hiểu đêm qua phát sinh chuyện gì.

      Long Mộ Hi nháy mắt ngồi dậy, lại bởi vì cả người đau nhức mà ngã xuống, mạnh mẽ xốc chăn lên liền sững sờ cả người, nàng ta ngơ ngác nhìn khăn gấm giường…Tối qua nàng…

      Tối hôm qua nàng gặp Long Vân Thấm, nữ nhân kia hạ dược nàng, nàng mơ mơ màng màng cảm thấy trong người nóng bỏng khó chịu, sau đó…sau đó…
      Trong lòng Long Mộ Hi sợ hãi trận, người tối qua cùng nàng đến cùng là ai?

      “Tỉnh?”

      giọng nam nhân đột nhiên vang lên ở cái bàn cách giường xa, giọng điệu của hề có chút gợn sóng cảm xúc nào.Văn Nhân Mặc nhìn bóng người thấp thoáng bên trong màn che mới mở miệng, “Tỉnh liền đứng lên , thể chậm trễ gặp gia chủ.”

      Long Mộ Hi vụng trộm vén lên bên màn giường, thấy được người ngồi ở kia chính là Văn Nhân Mặc mới dám thả lỏng tâm thần xuống. Nàng nhớ được sai, đêm qua nàng nhận ra được Văn Nhân Mặc, là nàng cùng phu quân của nàng, sau đó mới có chuyện…

      Ngọt ngào trong lòng nhất thời tràn ra, Long Mộ Hi giận phản cười, Long Vân Thấm liều mình kê đơn cho nàng như thế nào, kết quả phải là thất bại trong gang tấc sao. Người giải dược là phu quân của nàng, đêm qua hai người hoan ái, nàng còn nhớ đến số hình ảnh trọn vẹn, hai má Long Mộ Hi liền nổi lên hai rạng mây hồng vô cùng ngượng ngùng. Phu quân đêm qua rất dũng mãnh, nàng chịu được cầu xin tha thứ vài lần đâu…..

      (Ôi, ta kinh thái độ mụ này quá à)

      Văn Nhân Mặc nhìn nữ tử bên trong động như cũ, trực tiếp đứng dậy ra cửa, hai nô tỳ đứng chờ ở bên ngoài lập tức hô lên, " Tướng quân "

      " vào hầu hạ công chúa. " Dứt lời liền nhanh chóng rời .

      Cả người Long Mộ Hi chút sức lực nào, vẫn là dựa hoàn toàn vào người hai nha hoàn mới có thể chậm chạp mặc xong y phục, nàng cố tình phải mặc y phục cao cổ kín người. Hai nha hoàn nhìn những chỗ hồng ngân còn chưa tan kia đều đỏ mặt, làm trong lòng Long Mộ Hi trận đắc ý.

      Lần này tuy làm gì được Long Vân Thấm, nhưng trong họa có phúc làm cho nàng cùng Văn Nhân Mặc viên mãn động phòng rồi. Nàng cất công chuẩn bị màn nội y kia cũng vì muốn quyến rũ , nghĩ tới cuối cùng đánh bậy đánh bạ lại được việc.

      Nữ nhân như Long Vân Thấm kia, về sau cơ hội giết nàng ta còn nhiều. Long Mộ Hi trong lòng đều rạo rực, nhìn nữ tì hầu hạ mình phát giác ra có chút thiếu thiếu, " Tiểu Hồ đâu ? "

      " Đêm qua nô tỳ nhìn thấy nàng lần liền thấy "

      Long Mộ Hi nghe vậy nhíu mày, Long Vân Thấm bình an vô đến gặp nàng đêm qua nàng phát giác ra điều kì quái, giờ cung nữ kia cư nhiên tung tích, trong lòng khỏi dâng lên cỗ hoài nghi.

      " Ngươi tìm xem, đêm qua có thể xảy ra chuyện gì ? "

      Hai nữ tỳ lắc đầu, Long Mộ Hi bỏ qua hỏi các nàng nữa, nàng nhanh chóng trang điểm cẩn thận cho mình mới ra ngoài. Quân gia là đại thế gia nổi tiếng trong thành, Văn Nhân Mặc tuy là Trấn Bắc tướng quân, bất quá vẫn phải cung kính đối với các trưởng bối trong nhà. Long Mộ Hi theo Văn Nhân mặc gặp từng người trong Quân đại thế gia, phen lại trò chuyện cũng tới sau giữa trưa, sau khi nàng ta trở về viện tử của mình liền cảm giác cả người mềm nhũn, cho lui tất cả ra ngoài người nghỉ ngơi.



      Bên trong phủ công chúa, Long Vân Thấm cảm giác mình ngủ đủ liền tỉnh lại, cư nhiên là sau giữa trưa.

      Nàng nhanh chóng đánh tỉnh chính mình, nhớ tới chuyện phát sinh đêm qua trong lòng nhất thời cảm thấy ổn. Lập tức kêu Xuân Lan ra ngoài thăm dò, từ khi trở về đêm qua Xuân Lan vẫn luôn thầm cảnh giác, vì công chúa điện hạ làm cho nàng chú ý động tĩnh bên nhà Quân đại thế gia.

      " Tiền viện đêm qua phát sinh chuyện gì chứ ? "

      Xuân Lan lắc đầu, bộ mặt nghiên cẩn, hôm qua nàng phải tìm hiểu qua lại nhiều lần mới dám xác thực tin tức, " Công chúa, Quân gia đêm qua mảnh náo nhiệt, tiền viện có bất cứ dị thường gì xảy ra. "

      " Ngươi tỉnh lại là ai mang ngươi rời ? "

      Xuân Lan lập tức thưa, " Là Tam hoàng tử điện hạ, đưa nô tỳ đến chỗ rẽ đó chờ công chúa, đợi thấy người liền theo người trở về. "

      Long Vân Thấm nghi hoặc trong lòng, đêm qua Văn Nhân Mặc ràng như vậy, đến tiền viện nơi sương phòng của nàng liền thấy phen điên loan đảo phượng gì đó, có khả năng làm ra chút động tĩnh nào, chẳng lẽ còn có người ở sau Văn Nhân Mặc xử lí hết thảy hậu quả ?

      Tam hoàng tử điện hạ ? Tam ca sao cũng tham dự vào chuyện này, làm sao biết nàng qua chỗ rẽ kia mà Xuân Lan đợi đây ?

      Long Vân Thấm nhanh chóng đứng dậy, vội vàng ăn vài thứ liền tìm Ảnh, tất cả những chuyện này chỉ cần hỏi Ảnh liền có thể có đáp án.

      " Chủ tử ? "

      Ảnh như trước thân hắc y, hơi thở trầm, đứng ở chỗ khuất ánh sáng cả người giống như tách biệt với ánh mặt trời. Long Vân Thấm đứng ngoài chỗ sáng, giống như chuyện với bóng ma, " Đêm qua xảy ra chuyện gì ? Tam hoàng tử tại sao biết chuyện này ? Còn tỳ nữ cùng công tử nào say rượu kia đâu, tại sao điểm tiếng gió đều có ? "

      Ảnh chút giấu diếm, tất cả những thông tin biết cho nàng, lại làm cho lòng Long Vân Thấm ngừng run rẩy.

      " Ngũ thạch tán là thuộc hạ giải, công tử kia sau khi tỉnh rượu liền trực tiếp chạy lấy người, nữ tỳ kia sao dám để lộ chuyện như vậy ra ngoài, cho nên việc này được người trong Quân gia chú ý. Hơn nữa, tựa hồ như Văn Nhân Mặc muốn để lộ chuyện này ra ngoài, tình đến đây liền dừng lại. "

      Long Vân Thấm nghĩ chút, nhớ đến biểu cảm đêm qua của Văn Nhân Mặc, nàng đột nhiên sinh ra loại ảo giác, là vì sương phòng kia vốn là nơi nghỉ ngơi của nàng sao ? Cho nên muốn làm cho thế nhân chú ý tới ?

      (Đúng rồi đó chị, hi)

      " Tiếp theo như thế nào ? Tam ca như thế nào tham dự ? " Đây mới là chuyện chính nàng muốn quan tâm, Hỏa Hồ thông báo cho Tam ca bất quá tiếng nàng bình an mà thôi, như thế nào cứu ra Xuân Lan, lại giống như biết hết mọi chuyện.

      Ảnh trầm mặc lát, tiếp tục giải thích nữa, “Thuộc hạ dám vọng ngôn, chủ tử nếu muốn biết ngọn nguồn, có thể hỏi vương gia.”

      Lăng Triệt?



      Long Vân Thấm lại nghĩ đến chuyện tối qua, đại hôn của Văn Nhân Mặc cùng Long Mộ Hi, tâm tư của nàng đều nghĩ phải đối phó người Long Mộ Hi, cả thời gian tiến cung cũng đều nghĩ phải làm sao đối phó Long Mộ Hi, Lăng Triệt thế mà bị nàng ném qua bên.

      Nàng cơ hồ ở thời gian quan trọng nhất đó quên mất nam nhân kia, Ảnh lời này khỏi làm cho nàng phán đoán chút, tình đêm qua cùng nam nhân kiêu ngạo bày mưu tính kế ai bì nổi kia có liên quan hay ?

      Long Vân Thấm tay ấn lên khóe môi, rối rắm hồi lại quyết định hỏi Lăng Triệt, nàng cùng chỉ tín nhiệm đối phương, mà còn phải dành cho nhau gian riêng.

      Lăng Triệt làm việc trước giờ đều có chủ tưởng, mục đích của cùng chủ kiến làm cái gì, đều từ ý tưởng của thể ra, nếu nàng cứ động việc đều hỏi quả thực thể tự nhiên khi đối diện , nàng hề ngoài nghi năng lực của .

      Còn nữa, là Nhiếp Chính vương đại nhân, tự nhiên có rất nhiều việc phải xử lí.

      “Thời gian còn sớm, Xuân Lan theo ta ra ngoài .”

      Long Vân Thấm mang theo tâm tình rất tốt xuất môn, tìm Nghiên Cẩn.

      Long Mộ Hi tất nhiên cần đối phó, nhưng nàng cần tiêu phí quá nhiều tinh lực vào đó, việc quan trọng nhất của nàng chính là thành lập thế lực, là thế lực chính bản thân nàng tự do chi phối. Nhị hoàng tử Long Hách Tường mới là đối thủ của nàng.

      Nghiêm Cẩn từ lần trước tiếp nhận loạt lời đề nghị của Long Vân Thấm, hai lời liền chuyển nhà ra khỏi phố thành Tây, đường khảo sát xuống dưới, cư nhiên cuối cùng lại chọn địa phương cùng với những người bình dân như vậy. Long Vân Thấm đứng ở cửa nhà , cách đó xa là con sông chảy qua, từng trận hôi thối đánh úp lại làm nàng nhịn được nhíu mày, đầu là có vấn đề gì sao? Chọn nơi này ảnh hưởng tính mạng chứ?

      Nàng muốn điều tra thị trường, cũng nhất thiết phải lựa chọn cuộc sống như thế này?

      “Công chúa, tình cảnh nơi này là… Công chúa người thực muốn chờ ở nơi này sao?” Xuân Lan nhịn được phản đối trong lòng, hoàn cảnh bốn phía làm nàng đành lòng nhìn thẳng, nàng thực nghĩ ra nhân tài do công chúa đích thân lựa chọn, nam nhân kêu Nghiêm Cẩn kia rốt cuộc có đầu óc cấu tạo như thế nào vậy, phố thành Tây kia tốt như vậy ở lại đến nơi này.

      đại hán mặc y phục rách nát qua, nhìn thấy hai người Long Vân Thấm cùng Xuân Lan bộ dáng xuất chúng, y phục người lại đắt tiền, nhịn được dừng lại nhìn xem, rồi sau đó đáy mắt thoáng ánh sáng rọi.

      Long Vân Thấm đè lại động tác sắp mắng người của Xuân Lan, tiếp tục chờ người.

      Thông báo chương này dài kinh hồn, phải chia làm bốn mới đủ đấy, bà con hóng từ từ nha
      thienbinh2388mailinh thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :