1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Xuyên không]Sủng phi của Nhiếp chính vương-Nhược Thanh Ngôn

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Cung Trường Nguyêt

      Cung Trường Nguyêt Well-Known Member

      Bài viết:
      830
      Được thích:
      1,779

      Chương 59 : Chín phần đông



      Ba ngày trôi qua rất nhanh, hôm nay là ước định bảy ngày của Long Vân Thấm cùng Nghiêm Cẩn.

      Lúc này, Long Vân Thấm cho người mời Nghiêm Cẩn đến phủ Công chúa nữa, nàng mình cải trang, còn mang theo Ảnh di tới chỗ của Nghiêm Cẩn.

      Nơi ở của Nghiêm Cẩn là con phố ở thành Tây, Ảnh mang theo nàng loanh quanh luẩn quẩn hồi lâu, lại qua mấy vòng mới thấy Nghiên Cẩn.

      Long Vân Thấm tự mình đến gặp, Nghiêm Cẩn có chút ngoài ý muốn, nhưng vẫn trấn định như trước mở cửa cho nàng vào.

      “Công chúa đúng giờ, ta định công chúa phủ chuyến đây!”
      cần, ta nghĩ ở nơi này hẳn là dễ trao đổi hơn.”

      “Tự nhiên.” Nghiêm Cẩn gật đầu, mang theo Long Vân Thấm vào gian mật thất, mở chốt cửa trước mặt nàng, sau đó hai người cùng tiến vào gian mật thất cách vách.

      Nhìn đồ vật trong phòng, Long Vân Thấm nở nụ cười, Nghiêm Cẩn quả thực đủ tài năng.

      “Nghiêm Cẩn, bằng thiên phú của ngươi mà có thể thất bại lần đó, đúng là truyền thuyết mà.”

      Nghiêm Cẩn bỗng nhiên cười cười, có chút vô tội buông tay, “Quả kinh doanh bất lương, buôn bán lời ít tiền liền bán quá tay, ta là quá xem trọng lần đó.”

      Long Vân Thấm biết khiêm tốn, cũng hỏi thăm nhiều nữa, nàng rút ra bản thảo kế hoạch, hỏi, “Ngươi nghĩ mở chuỗi cửa hàng như thế nào?”

      Hàng hóa để buôn bán trong chuỗi cửa hàng nàng cũng từng nghĩ qua rồi, vải vóc y phục ở Nam Hoàng quốc ra chẳng có gì mới mẻ, hơn nữa ở kinh thành vật liệu tơ lụa thượng hạng đều người đại phú đại quý mới dám mặc, tốt hơn nữa cũng chỉ dành cho duy nhất hoàng thân quốc thích hoặc quan to mặt lớn mà thôi.

      Long Vân Thấm nghĩ qua ít, người dân Nam Hoàng quốc, trừ người phú quý và hoàng thân quốc thích, tính ra cũng chỉ có phần mười dân cư, còn chính phần còn lại đều là dân chúng phổ thông. Nhưng quốc gia có thể thu thuế nhiều như vậy, vậy tính ra chín phần dân chúng này mới là thị trường tiềm năng cho nàng khai thác.

      Nàng nghĩ như vậy nên mới hướng tới tiêu thụ của dân chúng, chỉ cần thân cận bọn họ, cái gọi là tiêu thụ mạnh hay yếu, dù lãi nhiều nàng tin còn bằng phần người kia của Đoan vương.

      Kế hoạch của nàng trong bản thảo hết ròi, với người có năng lực của Nghiêm Cẩn ngờ lại mưu mà hợp.

      “Công chúa làm ra biểu cảm như vậy, Nghiêm Cẩn nào muốn khoe khoang..” Trong lòng Nghiêm Cẩn kinh ngạc thôi, suy nghĩ nhiều này quả tìm được vài điểm đột phá, cứ nghĩ làm cho nữ tử trước mặt kinh hỉ phen, nghĩ nàng đoán trước được rồi, có vẻ như nàng sớm dự đoán được hết thảy.

      Long Vân Thấm cũng khiêm tốn, có kế hoạch là chuyện tốt, nhưng vạn khởi đầu nan, cái này nàng ý thức được.

      “Chúng ta muốn bắt đầu, trước tiên ta nghĩ phải điều tra thị trường trước, ở kinh thành mà chính là thị trường lớn nhất đó.”

      Nghiêm Cẩn sửng sốt, hiển nhiên hiểu lời của Long Vân Thấm, “Điều tra thị trường?”

      Long Vân Thấm thở dài, chuyển đổi ý kiến, “ đơn giản là muốn nắm được hướng của dân chúng, phải xem họ tiêu thụ về lĩnh vực nào, tương lai nhu cầu sử dụng cái gì tăng… Bắt kịp xu thế của dân chúng mới là điểm mấu chốt!”

      Ý của nàng, chỉ sợ trong cả thiên hạ này là người đầu tiên nghĩ ra , kinh thành dưới chân thiên tử, nịnh bợ quan to quý nhân còn hết, thế nào nàng lại nghĩ phục vụ nhu cầu cho dân chúng, đây là hành vi tự hạ thấp cấp bậc.

      Nghiêm Cẩn nghe ý kiến của nàng khỏi suy nghĩ sâu xa phen, nghĩ chuyện này là quá khó khăn, nhưng càng khó càng có ý chí chiến đấu.

      “Công chúa yên tâm, cứ giao việc này cho ta.”

      chỉ như thế, trong khoảng thời gian này ngươi toàn kinh thành tìm những địa điểm thích hợp, mua hết xuống, tránh những chỗ quá đắt đỏ xa hoa nhưng lựa chọn những mảnh đất lớn chút, rồi sau đó lấy hai cửa hàng dựng lên trước, ở kinh thành này cứ nơi nào tập chung đông dân chúng nhất đặt xuống cửa hàng, rồi thuê phân bố ra…”

      “Này?” Nghiêm Cẩn nhất thời nghĩ ra, thuê nhiều cửa hàng nhiều nơi như vậy làm gì? Làm ăn buôn bán phải nên tập trung vào khối sao?”

      Nàng cười cười nhưng , cũng giải thích vì sao, nàng phải biết được nhu cầu của thị trường , nàng muốn phân bố mọi thứ, rồi sau đó từ từ nắm bắt, rồi thâu tóm toàn bộ kinh thành này.

      Đây cũng là tính toán từ ban đầu của nàng.

      “Ngươi chỉ cần để ý làm cho tốt, đây là ba vạn lượng bạc, ta cũng xuất ra được nhiều lắm, ngươi nếu cần thêm ta lo liệu.” Long Vân Thấm cầm ngân phiếu đưa cho Nghiêm Cẩn, rồi sau đó lại giao cho chút việc nữa rồi mới rời .

      Nàng ở đường lại lòng vòng hồi lâu, nhìn ít điểm tâm hai bên đường, tùy tay mua ít, cuối cùng vòng vào tướng phủ.

      Lúc này, nàng vào Tướng phủ từ cửa chính, nghi kị lời đồn đãi chút nào. Tiếp cận Tả tướng như thế nào, nàng cùng Tam ca đều xác định sao, còn lo sợ số lời đồn đãi vô tác dụng như vậy chắc?

      Tả tướng có trong phủ, nàng tùy ý theo tiểu nha đầu vào trong rừng trúc, Tống Miễn ở đó chiếu cố đám dược thảo.

      Nhìn người tới, động tác tay Tống Miễn chẳng ngừng lại chút nào, nhưng miệng rầm rì : “Dã nha đầu nhà ngươi, lâu như vậy mới đêm xem ta. Ta là sư phụ hư danh của ngươi à?”

      Long Vân Thấm tự nhiên nhận cái ấm sắc thuốc, cười hì hì : “ phải hôm nay đến rồi sao, cố ý mua chút điểm tâm, sư phụ có muốn ăn ?”

      Tống Miễn liền để ý ăn chút, nhìn nữ tử xao thuốc nghiêm túc kia, nàng yên tĩnh điềm nhiên, cả người tản ra loại hơi thở vô cùng yên tĩnh, cứ như thế giới hôn loạn ngoài kia cùng nàng chẳng hợp nhau chút nào. Làm cho trong lòng Tống Miễn nhịn được kinh thán, bản thân tiểu đồ đệ của trong tâm có thể thanh tĩnh đến cỡ nào?

      người nội tâm tinh thần mới có thể có biểu này.

      Nàng lại có thể làm ra hành động như thường, quả cũng dễ. Huống chi ở trong tranh đấu ngôi vị kia mà vẫn giữ được tâm bình như vậy, rất hiếm có.

      Long Vân Thấm thèm để ý ánh mắt đánh giá phía sau mình, nghiêm túc cẩn thận làm xong hết việc, lại đem dược thảo của lão sư phụ sửa sang lại lần mới ngừng tay. Bên này Tống Miễn cũng chuẩn bị xong bàn cờ, vừa hạ xuống viên cờ đen.

      Long Vân Thấm cười tiếp nhận cái hộp đựng cờ trắng, bắt đầu cầm lên hạ xuống.

      “Hôm nay thế nào rảnh rỗi qua bên này?” Mấy ngày nữa là đại hôn Ngũ công chúa, việc phải ít. Long Vân Thấm làm công chúa điện hạ, số lần phải tiến cung cũng nhiều lên nhiều.

      Long Vân Thấm trả lời, tiếp tục chơi cờ, nàng cùng Long Mộ Hi vốn hợp nhau, có việc qua làm gì đâu. Long Mộ Hi có khi còn ước rằng nàng đừng bao giờ xuất ấy!

      Tống Miễn đột nhiên tập trung, Long Vân Thấm vừa khéo hạ viên cờ trắng, “Sư phụ để ý?”

      Tống Miễn trừng mắt, nha đầu kia đố sao nàng đến đây đấy?

      “Ta phen xương cốt chẳng còn bao nhiêu còn phải lo cho đàn tiểu bối các ngươi, còn biết xấu hổ hỏi như vậy?”

      Nàng chạy nhanh rót cho Tống Miễn ly trà nóng, gật đầu, “Là là, sư phụ lão gia quả thực có lòng. Hôm nay ta bất quá nhìn người chút, có việc gì, sư phụ người cần lo lắng.”

      Trong lòng nàng biết Tống Miễn quan tâm nàng thực lòng, trong tâm nổi lên cảm động, nàng cũng muốn phiền hà những việc lặt vặt này, Tống Miễn tại cũng bảy mươi tuổi rồi, nếu phải vì nàng, lão nhân gia hẳn là an nhàn hưởng thụ cuộc sống núi rừng yên tĩnh rồi, chứ phải bị cuốn vào trung tâm rắc rối phức tạp này.

      “Ba ngày sau là đại hôn Ngũ công chúa, Đoan vương chắc đến?”

      Long Vân Thấm gật gật đầu, “ta muốn gặp nhìn lần, bất quá chưa thể được cái gì?”

      “là sao?” Tống Miễn đột nhiên lên tinh thần, bộ dáng tiểu đồ đệ của như thế này, biết trong hồ lô lại bán thuốc gì?

      Chương sau là sinh nhật chị ah, mn nghĩ Triệt làm gì nha??????
      Abbythienbinh2388 thích bài này.

    2. Cung Trường Nguyêt

      Cung Trường Nguyêt Well-Known Member

      Bài viết:
      830
      Được thích:
      1,779


      Chương 60 : Ngày sinh nhật cảm động



      Nhìn bộ dạng tò mò bát quái của Tống Miễn, Long Vân Thấm khỏi trừng mắt bất lực,, nhớ lại bộ dạng Long Thanh Dương giống hệt như vậy, có phải là được di truyền hay ?

      “Sư phụ, ngài rất thích chuyện bát quái sao?”

      mặt Tống Miễn lên hai rạng mây đỏ vô cùng khả nghi, thần sắc vẫn trấn định như cũ, “Ngươi vậy là có ý gì! Vi là muốn tốt cho ngươi, nếu thực ngươi quả thực có tính toán vi sư có thể cho ngươi số lời khuyên để tham khảo, miễn chon ha đầu ngươi vừa xuất môn lập nghiệp liền thê thảm, chưa làm được cái gì phá sản…”

      Long Vân Thấm nghe vậy cười khanh khách, vờ như mình ngớ ngẩn, “Vật càng thể cho sư phụ nghe, nếu để ngươi tham dự, đến lúc ta thất bại phải làm mất hết mặt mũi người sao. Vẫn là để đồ nhi tự mình cần nhắc , nếu thất bại cũng là mình ta mất mặt a..”

      --- ---

      Đến lúc chạng vạng, Long Vân Thấm trở về phủ Công chúa.

      Đồ ăn tối chuẩn bị tốt từ lâu, đồ ăn gồm có món canh và ít đồ.
      Long Vân Thấm nhìn nhìn cảm thấy có chút kì quái. Nàng cũng để ý gắp lên đũa thức ăn , lại rất nhanh nhíu lại chân mày, “Hạ Vũ, tay nghề của ngươi khi nào kém như vậy?”

      Cư nhiên có mùi khét, hơn nữa canh này….Lại nhìn sang bát canh có vật thể xác định trôi nổi, Long Vân Thấm vẫn là dám đưa thìa xuống.

      Hạ Vũ bộ dạng muốn lại thôi, cuối cùng có chút nóng nảy : “Công chúa nếm thử canh này xem như thế nào?”

      Long Vân Thấm nhìn bộ mặt khẩn trương của Hạ Vũ, nỡ lòng từ chối liền múc thìa đưa vào miệng, canh vừa vào trong miệng, phốc….toàn bộ văng ra ngoài.

      “Khụ…khụ…” Long Vân Thấm cầm lấy khăn lau miệng, cười như cười nhìn nha đầu cực độ khẩn trương trước mặt, “bản cung nếu nhớ nhầm, ngươi vừa được cái ăn tàn phá hại cũng đại khái làm ra cái dạng thức ăn này đâu.”

      Thứ này, phải Hạ Vũ làm.

      Làm cho người nhát gan như Hạ Vũ bức dạng thức ăn này lên cho nàng, nàng khỏi nghi hoặc, đây là chủ ý của ai?

      “Xuân Lan đâu?”

      “Xuân Lan bận…a… bận!” Hạ Vũ quanh co hồi, cuối cùng lấy khăn tay che miệng lắc đầu, trong mắt tràn đầy quỷ dị mơ hồ. Long Vân Thấm để hết biểu này trong mắt, trong lòng nghi hoặc càng sâu.

      Sao lại thế này.

      !” Long Vân Thấm sắc mặt lạnh lùng bỗng nhiên đứng dậy, tầm mắt nhìn về phía sau thấy Đông Mai bưng mâm đồ ăn khác vào trong phòng, nghe được tiếng quát của Long Vân Thấm sợ tới mức ngã nhào xuống đất, sắc mặt trắng bệch. Nhưng nhìn mâm đồ ăn đất sợ hãi, chứ phải sợ hãi Long Vân Thấm.

      “Công chúa điện hạ, nô tỳ đáng chết, nô tỳ cầm chắc.”

      Hạ Vũ hạ mắt nhìn, trong lòng run sợ, nhìn mâm đồ ăn vô cùng thê thảm kia suýt nữa khóc thành tiếng.

      “Công chúa…”

      “Làm sao?



      Bước chân Long Vân Thâm có chút vội, nàng chạy nhanh hướng phòng bếp mà , nhanh đến mức nàng biết nên phải dừng như thế nào, trái tim đập nhanh đến lợi hại.

      Trong lòng nàng lúc này rất phức tạp, vui mừng, kích động, đau lòng, ngoài ý muốn….

      Cảm giác nên lời, nàng muốn xem tất cả những thứ này, nhưng cũng sợ phải đối diện với nó.

      Hạ Vũ cùng Đông Mai chạy sau người nàng, nhìn Long Vân Thấm dừng lại, các nàng nhịn được mở miệng, “Công chúa nhanh lên.”

      Long Vân Thấm lắc đầu, dưới chân đột nhiên như đeo trì, nàng nhìn ánh sáng trong phòng bếp mà thần sắc hoảng hốt. Thời điểm Xuân Lan ra ngoài liền nhìn thấy công chúa nhà mình đứng cách đó xa ngẩn người.

      “Công chúa?” Xuân Lan nâng cái tráp đựng đồ ăn vừa chuẩn bị ra ngoài.
      Nhìn thấy Long Vân Thấm căng thẳng trong lòng, nhịn được nhìn vào trong nhà bếp.

      “Công chúa người thế nào đến đây?”

      “Trong phòng bếp còn có người khác sao?”

      Xuân Lan lắc đầu, nghĩ nghĩ lại gật đầu, Long Vân Thấm hiểu liền phất tay , “Các ngươi đều lui ra .”

      Nàng đứng ở chỗ xa, đếm từng bước về phía trước, bất quá chỉ là khoảng cách hơn mười bước chân lại giống như khó khăn đối với nàng. Giống như trải qua lâu, cuối cùng Long Vân Thấm tựa vào cạnh khung cửa, nhìn bóng lưng quen thuộc ở giữa màn khói mơ hồ, trong phòng bếp, bóng dáng quen thuộc đỏ, Long Vân Thấm đỏ mắt.

      Long Vân Thấm, ngươi may mắn đến nhường nào, có người quan tâm ngươi như vậy!

      Nàng chưa từng nghĩ tới, có thể tự tay xuống bếp, vì nàng nấu đồ ăn.

      Lăng Triệt ràng là Nhiếp Chính vương! luôn kiêu ngạo bất tuân, cao quý như , tự tin như , làm sao có thể ở địa phương như nhà bếp nấu đồ ăn chứ!

      Nam nhân mặc y bào đỏ thẫm, kéo ống tay lên ngồi xổm xuống cầm lấy khúc tre rỗng, thổi thổi vào trong bếp, rồi sau đó vội vội vàng vàng chạy tới mở ra cái chảo, chiên sào cái gì, mỗi thanh kia giống như dừng ở đáy lòng nàng, phát đau, chúa xót, cảm động.

      Lăng Triệt đột nhiên cảm thấy cái gì, quay đầu, cách tầng khói đặc nhìn thấy bóng dáng nữ tử tựa khung cửa, nhìn biểu cảm của nàng, nhưng mà tim nhảy dựng cái.

      “Sao ngươi lại tới đây.”

      Nhìn qua lượt làm gì thấy thân cảnh ba cung nữ kia nữa, Lăng Triệt buông xẻng xào sang bên bước qua, rốt cục nhìn nữ tử kia, mày nhíu lại, “Như thế nào lại khóc?”

      Lăng Triệt nâng tay lên muốn lau nước mắt cho nàng, kết quả phát giác tay mình sinh đầy dầu mỡ, liền nhanh buông xuống.

      Trong lòng Long Vân Thấm sụp đổ lợi hại, nàng chạy nhanh về phía trước nhào vào trong lòng , đầu vùi vào trong ngực , “Ngươi làm cái gì vậy?”

      đối nàng tốt, nàng biết. như thế nào tuy ra, nàng đều có thể cảm nhận được, Càng như thế nàng càng quý trọng, bởi vì nàng biết phần tình cảm này đến dễ.

      Nhưng nàng chưa bao giờ nghĩ tới, lăng Triệt có thể làm ra chuyện như vậy, loại chuyện như này ở cổ đại rất là kinh thế hãi tục! Nam nhân xuống bếp, đây là chuyện thể được. Huống chi với thân phận như !

      đến đế vương, đến quan thần trong triều, cả đời này của bọn họ đều chưa có vào .

      Duy độc có nam nhân ôm nàng, lại làm như vậy, vì nàng.

      “Đợi chút!” Lăng Triệt đẩy ra nữ tử trong lòng, chạy vào trong bếp mở ra nắp cái chảo, nhìn đoàn thứ gì trong đó liền bất mãn, “Hỏng rồi, nhừ quá!”

      Long Vân Thấm nghe vậy đến gần, chỉ thấy trong chảo, nào tương nào nguyên liệu, loạn thành đoàn.

      “Nấu lại nồi nữa.”

      Long Vân Thấm nghe vậy nhanh tay ngăn cản, nhìn bộ dáng của Lăng Triệt lúc này, vạt áo có chỗ dính tàn rau, mặt dính bụi nồi lem luốc, búi tóc đầu có chút loạn… thân y bào đẹp đẽ cao quý, bẩn loạn còn hình dáng gì. Nàng muốn tiếp tục nấu cái gì nữa, ngực ỉ đau đớn, nàng lôi kéo đường ra khỏi phòng bếp.

      Mang theo người trở về nội phòng, nàng lấy khăn ấm lau mặt cho , “Vì sao?”

      Lăng Triệt sửng sốt, rồi lập tức cười cười, “Ngươi quên ngày hôm nay là ngày nào à?”

      Nàng nghi hoặc, suy nghĩ hồi lâu vẫn là lắc đầu.

      Lăng Triệt vừa đứng dậy rửa tay vừa cười, “Hôm nay là sinh nhật của ngươi.”
      Sinh nhật của nàng? Lễ cập kê của nàng phải yến tiệc đều bày đầy đủ sao, phải sớm qua rồi?

      Lăng Triệt có phát ra khác thường của nàng, vươn tay đụng chạm mặt nàng, có chút đau lòng : “Nha đầu ngốc, quên hay là nghĩ tới vậy?”

      “Lễ cập kê tổ chức rồi.”

      Lăng Triệt châm chọc tiếng, thời chuẩn bị đại hôn cho Long Mộ Hi, đại khái ai từng nhớ hôm nay mới là sinh nhật của nàng . Nghĩ rằng nàng đề cập đến chuyện này liền quên hết, nhàng đem người ôm vào trong ngực, “Lễ cập kê bất quá là chúc mừng trước mà thôi, hôm nay mới là ngày sinh nhật chính thức của ngươi.”

      nhìn nàng, gằn từng tiếng, “Ai quên đều quan hệ, ta nhớ là được.”
      Abbythienbinh2388 thích bài này.

    3. Cung Trường Nguyêt

      Cung Trường Nguyêt Well-Known Member

      Bài viết:
      830
      Được thích:
      1,779


      Chương 61 : Đối phó nữ nhân kia, để ta!



      bàn đặt toàn đồ ăn, Long Vân Thấm giống như rất lâu chưa được ăn bữa thỏa mãn như vậy.

      Lăng Triệt tự mình xuống bếp làm đồ ăn cho nàng, phần tình nghĩa này làm nàng vô cùng cảm động, món ăn dù mặn chết người cũng biến thành vị ngọt!

      Lăng Triệt sửa sang lại mình lần, ngồi ở bên cạnh nàng, thỉnh thoảng gắp thức ăn vào trong chén cơm của nàng, hai người hoàn toàn hưởng thụ thời gian yên tĩnh chỉ có đối phương. Ăn cơm xong, Xuân Lan cùng Đông Mai vào thu dọn, sau đó mang ấm trà đến, rồi ra ngoài đóng lại cửa.

      Lúc này Long Vân Thấm mới để ý, Lăng Triệt hôm nay tựa hồ rất nghênh ngang, “ tại cần đề phòng quá nhiều, ba người kia đều có thể tin tưởng.”

      Lăng Triệt trầm mặc lát, rót ly trà cho hai người rồi hỏi nàng, “Thu Cúc vẫn theo người xảy ra chuyện gì?”

      Nàng giấu diếm , chỉ đơn giản kể lại tình, cuối cùng còn khỏi cảm thán, “Thu Cúc là người tính tình dịu ngoan.”

      “Dịu ngoan cuối cùng phải vẫn chọn phản bội sao, bên cạnh ngươi thể có người như vậy.” Nếu là , sao có thể để người phản bội tự sát dễ dàng như vậy, đáy mắt Lăng Triệt phát ra ánh sắc lạnh.

      “Quên , việc còn lại giao cho Ảnh thăm dì, người liên hệ sau lưng Thu Cúc rất nhanh có manh mối. Đêm nay…cảm ơn ngươi!” Nàng kì thực luôn biết sinh nhật mình là bao nhiêu, tại nhờ nên mới biết, trước giờ cũng chưa bao giờ để ý qua nhưng lần này Lăng Triệt lại để tâm như vậy, Long Vân Thấm nàng tại nhớ kĩ.

      “Còn có mỳ trường thọ…” Thực chất Lăng Triệt vẫn canh cánh trong lòng vì trù nghệ của mình.

      Long Vân Thấm nhịn được cười ‘phốc’, bộ dáng so đo này của nam nhân quả thực đáng , cau mày mím môi, chỉ có nghiệt vốn có, càng thêm chọc người trìu mến. Nghĩ đến bản thân biết sinh thần của Lăng Triệt, nàng liền muốn hỏi , đến sinh thần của cũng tặng bất ngờ.

      “Vậy sinh nhật của ngươi bao nhiêu?”

      Vừa dứt lời, nam tử đối diện đột nhiên sắc mặt tái nhợt, thân thể ràng buộc chặt lại. Nhìn thấy tình cảm này, Long Vân Thấm biết phải làm sao, thử hỏi , “Ngươi làm sao?”

      Lăng Triệt lắc đầu cười, “ có gì, ta vốn biết ngày sinh của mình, ta nhớ kĩ của ngươi là được rồi.” Dứt lời liền ôm chặt lấy nàng, nhàng vỗ vỗ sau lưng nàng. Cả người Long Vân Thấm đều dựa vào trong lòng , cánh môi mím chặt, nàng rất khi bắt gặp Lăng Triệt khống chế được biểu cảm, lần trước đỉnh núi luống cuống là vì lo lắng cho nàng.

      Nhưng lúc này đây, Long Vân Thấm biết bản thân chạm vào nơi nào cấm kị trong lòng , nguyên nhân nàng miệt mài theo đuổi nữa. muốn đến ngày sinh của mình, đại khái ngày này làm cho kiêng kị. Quá khứ của Lăng Triệt, trầm trọng lại thần bí.

      Nàng chỉ có thể chờ đến thời điểm nguyện ý, chính miệng cho nàng biết.

      “Đúng rồi, sinh nhật của ta thể nào chỉ có mình ngươi biết?” Như vậy ai cũng quên rồi? Nhưng Long Thanh Dương cũng thể quên được, Long Vân Thấm tin là như vậy.

      Nàng cười tủm tỉm buông vòng tay quanh mình ra, “ được đụng tới tam ca? Tam ca mang lễ vật lại đây.”

      Lăng Triệt nhìn nữ tử cười đắc ý hệt như con mèo con vừa ăn vụng thành công, chỉ biết sủng nịnh lại bất đắc dĩ. Huynh muội này quả là tâm ý tương thông, dùng thủ đoạn đuổi Long Thanh Dương ra ngoài, vất vả mới tranh thủ được gian chỉ có hai người, nàng thế nào đoán ra Long Thanh Dương tới đây chứ.

      “Ngươi thế nào tin tưởng vậy? chừng tiểu tử Long Thanh Dương kia sớm quên rồi?” Nam nhân bất mãn thầm, cái gì đó ở trong ngực lại cất kĩ chịu lấy ra. Nhớ tới ánh mắt Long Thanh Dương lúc sắp rời , đắc ý sâu sắc đó làm cực kì khó chịu, cái gì mà Lục muội nhất định hỏi đến , tự tin của tiểu tử kia từ đâu mà có vậy.

      Long Vân Thấm lắc đầu cười ha ha, ngờ Tam ca làm Lăng Triệt có cái biểu tình này, “Tam ca đối ta tốt là tình, làm sao có thể quên sinh thần của ta đây, chắc chắn tặng lễ vật cho ta đó.”

      “Ta đối ngươi tốt cũng là tình.”

      “Cho nên phải ngươi đến rồi sao. Tam ca khẳng định là bị ngươi đuổi rồi, Phủ Công chúa này ngoại trừ ta ngươi chính là lớn nhất, người Thanh Y vệ dám đụng ngươi, ba cung nữ của ta nhìn thấy người là sợ tái mặt, căn bản là ai dám đuổi ngươi ra ngoài.”

      Sắc mặt u ám của nam nhân nháy mắt bừng sáng, nàng như vậy nghiễm nhiên chở thành nam chủ nhân của công chúa phủ sao! Đem hộp quà của Long Thanh Dương từ ngực đưa cho Long Vân Thấm, cho nàng cơ hội tự mình mở hộp ra, tự mình động thủ.

      Bên trong là khối ngọc, mặt ngọc khắc khóm trúc lục sắc, bề mặt đều trơn bóng phát sáng, nhìn qua là biết vạn kim khó cầu.

      Long Vân Thấm cầm tay ngắm ngắm lại, dường như rất thích. Lăng Triệt thấy vậy trực tiếp lao đến, cầm này nọ ném vào trong hộp, “Tục khí, có gì mà thích chứ!”

      Long Vân Thấm nhíu mày cười , “Này Nhiếp Chính vương đại nhân, lễ vật của ngài mới cao nhã thoát tục ?”

      Lăng Triệt đắc ý rạo rực lấy ra cây trâm cài ở trong cổ tay áo của mình, quơ quơ trước mắt nàng, “Như thế nào?”

      Long Vân Thấm nghiêm túc nhìn trâm cài kia, chính là trâm làm từ gỗ đào thụ, tại có chút nên cảm xúc trong lòng. Lăng Triệt, ngươi vẫn tiếp tục khắc thêm trâm cài sao, rất nhiều rồi…

      “Ngươi muốn làm bao nhiêu cái?”

      Cầm trâm hoa đào tay, Long Vân Thấm dở khóc dở cười, nhưng nàng cũng cẩn thận nhìn ra cây trâm này so với những đào mộc trâm lúc trước có chút khác, hoa đào được khắc ở đầu trâm tinh sảo hơn nhiều lắm, hơn nữa còn là ở trạng thái nở rộ.

      “Nhìn giống với mọi lần?”

      “Quả khác biệt, bất quá bản chất vẫn là cây trâm nha.”

      Lăng Triệt cầm lên cây trâm cài lên mái tóc nàng, tiếp, “ sao? Bản vương liền thích làm trâm cài, cả đời này vẫn muốn khắc trâm cài tóc, trâm cài ngươi sử dụng kiếp này chỉ có thể là bản vương làm, cả đời đều đủ cho ngươi mang!” Nghĩ nghĩ thấy lời mình có gì đó ổn, còn bổ sung thêm, “Tay nghề của ta dường như càng ngày càng tốt.”

      Long Vân Thấm gật gật đầu, vui vẻ tiếp nhận sủng ái cùng bá đạo của nam nhân, thể như vậy là loại chấp nhất trong tình cảm, có chiêu mức tán tỉnh hoa mĩ như những nam nhân khác, chuyện cùng nàng chỉ có lòng dạ, mối chân tình dành cho nàng, mượn trầm cài đầu này biểu đạt tình ý đến cho nàng. Tuy rằng khó tưởng tượng, lại làm cho nàng nhớ ở trong lòng.

      “Mấy ngày nữa là đại hôn của Long Mộ Hi…”

      Lăng Triệt hừ lạnh, vừa nghe đến ba chữ Long Mộ Hi liền cho sắc mặt tốt, cái nữ nhân kia, sớm muộn đại khai sát giới!
      “Đại hôn của nàng ta quan hệ gì với ngươi.”

      “Ta cũng nghĩ quan hệ, nhưng nàng muốn để ta sống yên ổn.”

      Ánh mắt Lăng Triệt phát lạnh, đối với hành động của Long Mộ Hi luôn nắm giữ trong lòng bàn tay, nếu nàng ta dám có gan ám hại Thấm Nhi của , tuyệt đối làm cho nàng ta nhớ kỹ hôn lễ này suốt đời quên.

      “Ngươi cần làm cái gì.” Cảm giác được ánh mắt của Lăng Triệt, Long Vân Thấm liền rat ay ngăn lại, tình của Long Mộ Hi nàng muốn đích thân giải quyết, nữ nhân kia luôn tự cho là thủ đoạn của mình rất thông minh, nhưng nàng ta biết, muốn tính kế lên đầu nàng, nàng ta còn chưa đủ tư cách.

      Đáy mắt Long Vân Thấm lên ngoan độc, Lăng Triệt thấy vậy cười mỉm, thế nào lại quên Thấm Nhi của thủ đoạn cũng kém, hơn nữa tính tình hoang dã, mười phần nên trêu chọc nàng! Long Lộ Hi kia, nữ nhân vừa ngu xuẩn vừa biết tự lượng sức mình.

      “Tùy ngươi thích làm như thế nào làm, nhưng phải đáp ứng ta được làm ra chuyện xung đột đến Đoan vương.” Đoan vương bây giờ còn thể động. có thể kiêng kị gì Đoan vương, nhưng nàng làm được, thực lực nàng còn chưa đủ để phân thua cao thấp với Đoan vương.

      Long Vân Thấm gật đầu đáp ứng, nàng còn lo phát triển kế hoạch của mình, vẫn chưa muốn toàn bộ cho Lăng Triệt nghe. Nếu Lăng Triệt biết nàng có tâm tư đối đầu kinh thương với Đoan vương chắc rất lo lắng.

      Hơn nữa, nàng còn muốn trả lại phần nhân tình cho Văn Nhân Mặc, điểm này càng nên cho Lăng Triệt biết.

      “Có thể, Đoan vương bên kia ta tất nhiên tự nhiên gây xung đột.”

      Chương sau mụ kia với a Mặc đại hôn rồi? biết chuyện gì xảy ra nha
      Abby, thienbinh2388mailinh thích bài này.

    4. Cung Trường Nguyêt

      Cung Trường Nguyêt Well-Known Member

      Bài viết:
      830
      Được thích:
      1,779


      Chương 62 : Bản cung đương nhiên phải



      Ngày hôm nay phải là phi phàm náo nhiệt nha.

      Đại hôn của Ngũ công chúa cùng Trấn Bắc đại tướng quân rất được đế vương coi trọng. Dung phi tại có hai đại thế gia làm chỗ dựa đằng sau, có thể như đại thắng nổi bật, thế nổi như cồn.

      Văn Nhân Mặc xuất phát từ đại môn Quân gia, cưỡi ngựa vòng quanh hoàng thành nhận lời chúc mừng từ dân chúng rồi mới đến trước cửa hoàng cung rước Long Mộ Hi. Thảm đỏ trải dài hơn nửa kinh thành, làm cho mắt người loạn, tâm người lay.

      Long Vân Thấm bị tuyên tiến cung, ý tứ của Long Hạo Thiên làm cho người tỷ tỷ như nàng diễn hồi tỷ muội tình thâm đây mà!

      Lời này là Long Hạo Thiên tự mình trực tiếp với nàng, lúc đầu nàng còn chán ghét, sau lại nhìn đến đáy mắt đầy ác ý cùng đùa cợt của Long Mộ Hi làm cả người nàng đều khó chịu. Nhưng có Đoan vương phi ở đây nên nàng quyết định vội vàng rời khỏi tẩm cung của Long Mộ Hi.

      “Hi Nhi lớn như vậy, tại muốn xuất giá, làm ta luyến tiếc nha.”Hốc mắt Dung Phi đỏ bừng nhìn nữ nhi ruột thịt của mình, kiềm chế được thương.

      Đoan vương phi nghe vậy cũng cười cười tiếp lời, “Sao có thể, Hi Nhi chúng ta có phúc khí như vậy, đứa Văn Nhân Mặc kia là Trấn Bắc tướng quân, là con trai trưởng Quân Đại thế gia đó, quá xứng đôi với Hi Nhi rồi. Hai nhà Dung Quân thiết lập quan hệ thông gia, rất tốt.”

      Dung Phi cười gật đầu, “Chuyện này cũng rất tự nhiên, Văn tướng quân trước giờ luôn nhờ khích lệ của Hoàng thượng, chức vị Phò mã này quả thực sai.”

      Mấy người dứt lời đột nhiên để ý đến Long Vân Thấm vẫn im lặng đứng bên cửa sổ, đặc biệt là Long Mộ Hi, mặt nàng ta tràn đầy thẹn thùng còn có bất an và lo lắng nhìn Long Vân Thấm, “Lục muội, ta biết ngày này làm cho trong lòng ngươi thoải mái, bất quá Phụ hoàng muốn tỷ muội chúng ta đôi lời trước khi xuất giá, dù sao ta cũng sắp xuất giá rồi. Trấn Bắc tướng quân …”

      Điệu bộ muốn lại thôi kia thực khiến người ta liên tưởng lung tung mà. Ở trong phòng mọi người ít nhất đều nghe chút chuyện tình trước kia, biết được Văn Nhân Mặc vốn dĩ là Phò mã Hoàng đế tìm cho Long Vân Thấm, tại trở thành phò mã của Ngũ công chúa rồi, Công chúa điện hạ khó chịu trong lòng ! Nhưng mà Văn Nhân Mặc căn bản là chướng mắt Công chúa điện hạ lắm ?

      Long Mộ Hi mặc dù ủy khuất kể ra nàng cố ý tranh dành Văn Nhân mặc, nhưng vô hình trung khoe khoang thành công của nàng ta đây mà.

      Nhìn đám cung nữ cúi đầu làm như nghe thấy cái gì, sắc mặt của Dung Phi cùng Đoan Vương phi đều tốt, nhìn các nàng đề phòng mình như vậy, trong lòng Long Vân Thấm cảm thấy thực buồn cười. Trong lòng nàng có chỗ nào thoải mái? Trong lòng nàng có chỗ nào khó chịu.

      “Ngũ công chúa sao lại như vậy đâu, Phụ hoàng cũng chúng ta là tỷ muội, như vậy việc đưa tiễn Ngũ công chúa xuất ra là việc nên làm của bản cung. Bản cung vốn dĩ đặt chút hứng thú nào lên người Văn tướng quân, tại Ngũ công chúa vậy phải bản cung keo kiệt sao? Vẫn là nên đâu.”

      Sắc mặt Long Mộ Hi chợt biến, căn bản nghĩ tới Long Vân Thấm có thể công khai ra để ý Trấn Bắc tướng quân, bất quá sao, lát nữa đến Quân gia, bên trong võ tướng là nhiều, nàng làm cho Long Vân Thấm nếm thử tư vị mất mặt.

      Suy nghĩ như vậy Long Mộ Hi liền đứng dậy đến gần Long Vân Thấm, “Vậy đa tạ Lục muội.”

      Long Vân Thấm dấu vết tránh bàn tay của Long Mộ Hi, đáy mắt tràn đầy khinh thường, còn làm bộ làm tịch như vậy! Nữ nhân này có khi ước nàng càng xa càng tốt đấy, bằng thế nào cũng nghĩ ra trò vu oan hãm hại nàng.

      “Canh giờ còn sớm, bản cung trở về trước, Ngũ công chúa cũng nên chuẩn bị chu đáo thôi…”

      Long Vân Thấm mang theo Xuân Lan, cũng quay đầu rời , nàng đến Trọng Hoa cung.

      Nàng còn chưa hết câu liền nghe được tiếng pháo nổ cùng nhạc trúc vang lên, thời điểm xuất giá của Long Mộ Hi đến rồi. Đến Quân gia nàng cần thiết thay đổi y phục khác mới đúng.

      Xuân Lan bên giúp nàng thay y phục, giọng : “Công chúa điện hạ, bộ dáng Ngũ công chúa như vậy, ràng khoe khoang trước mặt ngài, còn có đám cung nữu kia, lũ dám suy nghĩ lung tung, Công chúa đừng để ý đến lời của bọn họ…”

      Long Vân Thấm khoát tay, Xuân Lan coi như trầm ổn, tại với nàng như vậy chắc nghẹn trong lòng lâu lắm rồi, “Ngươi cảm thấy Văn Nhân Mặc phải là người của bản cung mới đúng à?”

      Trong đầu Xuân Lan xẹt qua bóng dáng của Nhiếp Chính vương đại nhân, cả người lạnh toát, nam nhân của công chúa điện hạ là Nhiếp Chính vương đại nhân rồi nha, Văn đại tướng quân làm sao có thể so sánh được. Cho dù đến thủ đoạn, bộ dáng, năng lực, chỉ sợ cả Nam Hoàng quốc này ai có đủ năng lực so sánh với nam tử cao cao tại thượng kia a.

      “Vị đại nhân kia, nô tỳ thấy so sánh hơn Trấn Bắc tướng quân a.”

      Long Vân Thấm nghe vậy vừa lòng nở nụ cười, “Này được rồi, lúc trước chỉ có mình ngươi biết chuyện, tại Hạ Vũ cùng Đông Mai hiểu , ngươi trở về nhắc nhở các nàng, nhất là Hạ Vũ, loại tình như vậy câu cũng được lộ ra ngoài. Nếu các ngươi muốn nếm thử thủ đoạn của tốt nhất biết đúng chừng mực, coi chừng cái miệng của mình.”

      Lăng Triệt cực kì thích Văn Nhân Mặc, nếu như biết mấy người này dám đem Văn Nhân Mặc so sánh với , dựa vào lòng tự trọng của nam nhân kia chỉ sợ bạo phát.

      Xuân Lan rùng mình lát, thủ đoạn của Nhiếp Chính vương đại nhân, nàng tự nhiên dám nếm thử! Trở về nhất định phải lại với Hạ Vũ cùng Đông Mai kĩ, lung tung có ngày toi mạng.

      “Công chúa, làm như vậy được chưa?”

      Long Vân Thấm ngắm chính mình trong gương đồng, thân cung trang vàng nhạt, đơn giản gọn lại làm mất cao quý của người hoàng gia, như thế này dự lễ cưới vừa vặn lắm.

      “Thời gian còn nhiều, chúng ta đến Quân gia thôi.”

      Thời điểm Long Vân Thấm đến Quân gia vừa đúng lúc trước giờ khai yến chút. Trong đai sảnh Gia chủ Quân gia vui mừng tiếp khách, vừa nhìn thấy bóng dáng Long Vân Thấm xuất cả người cứng đờ, đại khái nghĩ nàng thực đến đây.

      “Công chúa điện hạ…” Quân Diêu nhất thời biết cái gì mới đúng.

      Long Vân Thấm chỉ đơn giản ứng thanh, phát số tân khách cũng nhìn qua đây nên nàng cũng muốn dây dưa nhiều với đối phương nữa, “Phụ hoàng nhắc Bản cung đến hôn lễ, dù sao đại hôn của Ngũ công chúa, lại có Trấn Bắc tướng quân là công thần của Nam Hoàng quốc, niên thiếu hữu vị, làm cho Quân gia chủ lo lắng rồi.”

      dám dám, tất cả là thánh ân của Hoàng thượng, công chúa điện hạ mời vào, Tam hoàng tử đến trong nhã gian rồi.”

      Đại hôn này, Nhị hoàng tử cùng Tam hoàng tử đương nhiên có mặt, tuy là ngồi chút lâu nhưng điểm này đủ để cấp cho Quân gia mặt mũi.
      Có thể để cho Long Hạo Thiên coi trọng như vậy còn có nguyên nhân, chính là nhà Đoan vương là nhà mẹ đẻ của Dung Phi, tự mình bãi giá hôn lễ của Quân gia quả thực là tình bình thường.

      Long Vân Thấm theo dẫn đường của Quân Diêu, đẩy ra nhã gian phòng chờ, bên trong quả thực nhìn thấy vài gương mặt quen thuộc, trừ bỏ Long Hác Tường cùng Long Thanh Dương, còn có vài người nam tử nàng biết. Nhìn thấy nàng xuất , mọi người đều đồng thời ngẩn ra.
      Nàng nhìn phản ứng của họ, cười cười, “Bản cung xuất ở đây, chư vị kinh ngạc?”

      đợi đám người Long Thanh Dương mở miệng cái gì, nam tử mặt như quan ngọc giành lên tiếng trước, cười vô lại như hồ li, lộ ra hàm răng trắng nõn tỏa sáng lòe lòe, “Quả thực vinh hạnh, cư nhiên gặp được công chúa điện hạ Nam Hoàng quốc, là ta có phúc khí.”

      Long Vân Thấm nhìn nam tử đứng ở cuối cùng, dáng người cao lắm, ăn vận đơn giản sạch lưu loát, nhưng đôi mắt lợi hại như chim ưng kia thể coi thường. Nhưng hành động của có vẻ tùy ý bất cần…
      phải là nam tử đơn giản.

      “Vị này là?”

      “Tả Vân gặp qua Công chúa điện hạ.”


      Chẳng có nhẽ Mặc phải lấy đứa não Long Mộ Hi à???/ Ohmen
      Abbythienbinh2388 thích bài này.

    5. Cung Trường Nguyêt

      Cung Trường Nguyêt Well-Known Member

      Bài viết:
      830
      Được thích:
      1,779


      Chương 63 : Vờ say rượu


      “Lục muội thế nào lại đến đây?” Long Hách Tường lúc này mới lên tiếng, lần đầu tiên đối với Long Vân Thấm kêu hai tiếng ‘Lục muội’, cách xưng hô của giống như hai người rất thân thiết. Long Vân Thấm nghe được khỏi có chút lắng đọng trong lòng, nhưng ngại vì ở đây còn có nhiều người nàng thể làm hỏng quan hệ huynh muội hòa thuận trong mắt thế nhân được.

      “Nhị ca cùng Tam ca cũng đến, là ý tứ của Phụ hoàng, ta cũng tới là chuyện đương nhiên.” Nàng để ý đáp lại, rồi ngồi xuống bên cạnh Long Thanh Dương.

      Vừa đặt người ngồi xuống, Long Thanh Dương liền giọng với nàng, “Sao ngươi lại tới đây? biết ngươi tới sao?”

      Long Vân Thấm nhìn bộ dáng khẩn trương của Long Thanh Dương kém chút nhịn được cười ra tiếng, Tam ca của nàng cõ bộ mặt khả ái như này a?

      “Ta nhớ được ngươi có vẻ cùng người nào đó…làm cái gì đối phó với…”

      Tiệc rượu bên ngoài rất nhanh náo nhiệt lên, nhưng cũng chỉ giới hạn ở bên ngoài mà thôi, ở trong phòng nhã gian này có ít người nhưng khí ngược lại cực kì đè nén.

      Nhị hoàng tử cùng Tam hoàng tử đều ngồi trong này làm ít người được tự nhiên rồi, tại lại thêm công chúa điện hạ, toàn bộ người trong phòng đều mỗi người tâm tư riêng, ai còn tâm tình uống rượu đàm tếu chứ.

      Nhưng trong số đó vẫn có vài người ngoại lệ, nam tử tự xưng là Tả Vân kia chẳng hạn, phải ăn gì ăn, phải uống gì uống, chốc chốc lại bật cười lớn, mang ly rượu chúc mừng khắp nơi.

      Hôm nay nàng nhớ kỹ duy nhất chỉ có nam tử Tả Vân này, so với những người trong phòng hoàn toàn giống. Tả Vân ngồi cách vị trí Nhị hoàng tử xa, nhưng dường như quan hệ bên đấy hợp nhau lắm. Cho dù vậy, những người có quan hệ chút với lại tỏ ra cười cười lấy lòng.

      Nàng càng nhìn càng nghi hoặc, nhưng ràng lắm nguyên nhân.

      Lực chú ý của Long Hách Tường toàn bộ dừng người Long Vân Thấm, tự nhiên cũng chú ý đến người nàng quan sát, suy nghĩ cái gì liền cười giới thiệu với nàng, “Lục muội giống như đối với Tả công tử rất quan tâm?”

      Lời này vừa ra, mọi thanh trong phòng lập tức yên lặng xuống, có hai đạo ánh mắt nhất tề chuyển sang đặt người nàng, tìm tòi nghiên cứu xót mảnh.

      Trong lòng thoải mái nhưng thể biểu , ngược lại Long Vân Thấm quay sang cười cười với Long Hách Tường, “Nhị ca thực sai, bản cung vừa ngồi xuống Tả công tử liền cùng bản cung mỉm cười chuyện, nhưng người khác đến tên họ ra sao bản cung đều nhớ được. Trừ bỏ Nhị ca, Tam ca, bản cung có thể gật đầu thăm hỏi duy nhất đại khái còn Tả công tử mà thôi, Nhị ca có đúng ?”

      Sắc mặt Long Hách Tường có chỗ nào tốt, nhìn Long Vân Thấm điềm tĩnh cười nhạt, thế nhưng câu liền vạch ra các công tử khác trong phòng đều coi nàng ra gì.

      Sắc mặt Long Thanh Dương đồng thời chuyển lạnh, ánh mắt quét lượt từng người trong căn phòng, đem toàn bộ bọn họ đều ghi nhớ kỹ, bọn họ chắc chắn đều là người của Long Hách Tường, làm sao có thể chủ động tiến lên chào hỏi Lục muội.

      Nhưng biểu của Tả Vân kia là ý gì nhất thời đoán ra được.

      “Ý của lục muội là mọi người muốn chủ động kết thân với muội, lấy thân phận của ngươi chẳng lẽ nhận thức được bọn họ hay sao, Tả công tử hữu lễ với ngươi như vậy quả thực là người hiếm có.”

      khí trong phòng nháy mắt cứng ngắc, Long Vân Thấm lại tự mình rót rượu uống, hoàn toàn để ý đến những thứ xung quanh. Long Hách Tường cố tình muốn nàng tìm phiền toái, nàng liền câu đều , xem khởi động phản kích như thế nào.

      Nhìn Long Vân Thấm giống như say, Long Thanh Dương nhưng có chút lo lắng, muốn mang nàng ra ngoài lại bị nàng ngăn cản, “ ngại, Quân gia chủ đều chuẩn bị sương phòng cho tân khách nghỉ ngơi, Xuân Lan dìu ta bên là được, Tam ca cứ lưu lại chỗ này .”

      Long Vân Thấm ra cửa, Xuân Lan lập tức vươn tay ra đỡ, dọc theo đường đều thấy Long Vân Thấm thần sắc mê mang, hai chân lảo đảo mềm nhũn.
      vất vả mới đến được sương phòng, tiểu nha hoàn Quân gia lập tức dẫn các nàng vào, sau đó lại chuẩn bị nước ấm, canh giải rượu kĩ mới lui xuống.

      Chờ hết thảy an tĩnh lại, Xuân Lan ngồi bên nhìn nàng, Long Vân Thấm mới tựa người nhuyễn tháp chậm rãi mở mắt ra.

      Mấy ly rượu này đều là nàng cố ý uống, tìm lý do lưu lại Quân gia, nếu nàng có ở đây Long Mộ Hi như thế nào diễn tuồng chứ!

      Nghe được tiếng hít thở có chút nặng nhọc vang lên phía sau, nàng biết Xuân Lan chắc bị người kê đơn rồi. Nàng làm mình giống như mê man, đợi cho hết thảy mọi người bên ngoài rời nơi khác.

      Thời gian qua chưa đến khắc, tin tưởng trong thời gian ngắn trong phòng xảy ra chuyện gì nàng mới chậm rãi đứng dậy, lại xác định Xuân Lan có nguy hiểm, Long Vân Thấm lúc này mới cười lạnh tiếng, lắc mình ra bên ngoài.

      Nàng lần đầu tiên đến Quân gia, đây là phủ đệ của Nhất đại thế gia nổi tiếng kinh thành, cảnh vật bên ngoài quả thực đều có dấu vết của năm tháng. Lầu các hành lang dài nối quanh co, người bình thường vào nhất định dễ dàng lạc đường.

      Trong lòng Long Vân Thấm biết Long Mộ Hi sớm ra tay, khẳng định thừa dịp tiền viện náo nhiệt phái người đến sương phòng nàng nghỉ ngơi xuống tay, vì vậy nàng trực tiếp chọn nơi nấp kỹ, ‘ôm cây đợi thỏ’.

      lâu sau, bóng dáng nha hoàn bắt đầu ở trong sân nhìn ngó quanh quanh, có thể xác định trong sân có tiếng động nào mới yên lặng lẻn vào trong sương phòng. Nhưng nàng ta cũng trực tiếp vào trong phòng, chỉ đứng bên ngoài cửa sổ nhìn ngó chút, thấy tháp thượng thấp thoáng bóng dáng liền trực tiếp trở về.

      Long Vân Thấm ở chỗ tối ra, bám theo bước chân nha hoàn kia đoạn xa, nàng nghĩ mình là người chịu bị động, chờ Long Mộ Hi đến xuống tay với mình, nàng muốn trực tiếp đến nhìn chút, Long Mộ Hi rốt cục tính giở trò gì.

      “Công chúa, công chúa!” Nha hoàn kia sắc mặt vui mừng chạy vào căn phòng, sau đó liền nhìn ánh sáng trong phòng có chút lay động. Long Vân Thấm ở trong sân nhìn chung quanh, xác định có gì khả nghi mới an tâm bước vào.

      Đại hôn của Long Mộ Hi cùng Văn Nhân Mặc, trong tân phòng đại hôn có người canh gác, đây là quy định thành văn lâu, bằng nàng tự do lại như vậy bị phát lâu rồi.

      “Quả thực ngã xuống rồi?”Ở trong phòng, Long Mộ Hi vén lên hỉ khăn, trang dung rực rỡ xinh đẹp khó nén được nét kinh hỉ, nếu cẩn thận nhìn lại nhìn thấy sâu trong đáy mắt nàng ta đều là ngoan độc. Tiểu nha hoàn kia là cung nữ theo Long Mộ Hi từ trong cung ra, trung thành bên người Long Mộ Hi lâu, nàng ta đem tất cả tình cảnh mình nhìn thấy báo lại lượt cho Long Mộ Hi, cuối cùng còn quên , “ thời tướng quân còn ở tiền viện, nhanh nhất cũng phải lúc sau mới tới.”

      Long Mộ Hi cho nha hoàn rời , sau đó lấy ra bọc thuốc giao cho Hỏa Hồ, “Ngươi đem thứ này bỏ vào lư hương trong phòng Long Vân Thấm, tiết chế lượng thuốc vừa vặn canh giờ nữa phát tác.”

      Ngũ thạch tán? Long Mộ Hi cố ý chọn kỹ các loại mới chọn ra được thứ này, nàng ta còn kỹ càng bỏ số vị đả thương tính mạng con người, nàng chưa muốn Long Vân Thấm chết như vậy. Chỉ khi nào nữ nhân kia còn sống nàng mới có thể từ từ tra tấn.

      “Ngươi hiểu chưa?”

      Long Mộ Hi tâm rất thích cung nữ Hỏa Hồ này, thủ đoạn làm việc lưu loát, chủ yếu là có đủ nhẫn tâm. Nhưng giờ phút này nàng ta lại thể hoàn toàn tin tưởng ai được, loại tình hại người như vậy giao cho cái cung nữ làm nàng tính toán kỹ, nếu như bị phát nàng đối với Hỏa Hồ càng thêm trọng dụng, còn nếu thất bại nàng cũng hoàn toàn có lý do từ chối tất cả quan hệ.

      Hỏa Hồ tiếp nhận thuốc bột, gật gật đầu ra ngoài.

      Long Vân Thấm ngăn lại Hỏa Hồ ở góc tối, tầm mắt dừng ở bao thuốc kia tay Hỏa Hồ, Hỏa Hồ liền biết ý đem toàn bộ kế hoạch của Long Mộ Hi lượt cho nàng nghe, sau đó ánh mắt lóe sáng nhìn thần sắc nữ tử trước mặt, “Chủ tử, kế tiếp phải làm như thế nào?”


      Khổ thân a Mặc quá, cho người cướp dâu ngang đường để khỏi phải thành thân mà bị a Triệt bắt hết, cuối cùng phải rước Long Mộ Hi về nhà rồi, đêm động phòng còn bị chị Thấm kê đơn, haiz...a quá khổ mà
      Abby, thienbinh2388mailinh thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :