1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Xuyên không]Sủng phi của Nhiếp chính vương-Nhược Thanh Ngôn

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Cung Trường Nguyêt

      Cung Trường Nguyêt Well-Known Member

      Bài viết:
      830
      Được thích:
      1,779

      Chương 55 : Trong lòng nàng tự có tính toán

      Chính điện phủ Công chúa, cửa sổ vừa mở, y bào đỏ tươi lóng lánh lóa mắt lập tức xuất . Long Vân Thấm xoay người liền nhìn thấy thân ảnh Lăng Triệt tà mị phô trương, nồng liệt kia, toàn bộ thân hình vừa khéo ngăn trở ánh sáng bên ngoài chiếu vào nội điện.

      Sườn mặt nam nhân nửa tối nửa sáng, đôi mắt thâm thúy lưu chuyển từng gợn sóng, mỉm cười nhìn nàng : “ cảnh giác như vậy, ta lo lắng.”

      Long Vân Thấm nhịn được châm chọc, phủ công chúa phòng thủ nghiêm mật, trừ bỏ ngài ai dám tiến vào!

      ?”


      “Ta đáp ứng làm cho ngươi trâm cài tinh xảo hơn, tại luyện tập sai. Hoa đào trâm… này vừa mới làm được cái.” Lăng Triệt đem cửa sổ đóng lại, lập tức đến gần đầu giường, ngồi xuống chăm chú nhìn.

      Long Vân Thấm có chút được tự nhiên, cũng may nàng nghỉ trưa đều quen mặc nội y, bằng cách nào đối mặt với .

      Chậm rãi ngồi dậy, Long Vân Thấm cầm lấy cây trâm Lăng Triệt đưa đến, lúc này nàng phản bác nữa, trực tiếp đem mộc trâm cài lên mái tóc mình.

      “Rất đẹp, phù hợp ngươi.” Ánh mắt nam nhân sáng ngời, tự đáy lòng tán thưởng phen, rồi sau đó ngẩn người nhìn nữ tử trước mặt. Long Vân Thấm chịu nổi ánh mắt của , nàng từ giường xuống, sửa sang lại y phục phen lúc này mới lấy lại được bình tĩnh.

      Thời gian này Lăng Triệt rất thường xuyên đến nơi này, chính bận rộn như vậy, đôi khi nàng muốn hỏi làm như vậy có ổn hay , nhưng nghĩ nghĩ lại thôi. Nàng hẳn là tin .

      “Nghĩ cái gì?” Lăng Triệt từ phía sau ôm nàng, cằm tựa đầu vai nàng, ở góc độ của vừa lúc nhìn thấy hai bàn tay Long Vân Thấm soắn chặt, hiển nhiên trong lòng nàng có tâm .

      “Đại hôn của Long Mộ Hi cùng Văn Nhân Mặc rất nhanh diễn ra, ta cứ cảm giác có việc gì xảy ra.” Long Mộ Hi chuẩn bị đoàn tụ tán lâu này đều chưa sử dụng, nàng vốn tưởng lần kia nàng ra hại nàng, xem ra nàng ta chuẩn bị nó cho việc khác.

      Lấy tính tình của Long Mộ Hi, nhấc lên chút sóng gió chắc hẳn dừng tay.

      Lăng Triệt đột nhiên ôm nàng chặt hơn, trầm giọng : “Đại hôn của bọn họ, bản vương cam đoan thuận lợi hoàn thành.”

      Hai người kia tốt nhất đừng nháo việc gì, bằng cho bọn họ biết hậu quả tàn khốc là như thế nào.

      Cùng Long Vân Thấm lại thêm vài lời, Lăng Triệt lúc này mới li khai phủ Công chúa.

      Long Vân Thấm ở trong nội phòng đứng hồi lâu, cuối cùng gọi Xuân Lan vào giúp nàng thay y phục, sau đó ra phủ công chúa. Hôm nay nàng hẹn Văn Nhân Mặc.

      Thời điểm nàng đến Văn Nhân mặc chờ sẵn, ấm trà bàn tỏa ra nhiệt khí nhiều lắm, xem ra ngồi đây thời gian. Để cho Xuân Lan chờ ở bên ngoài, Long Vân Thấm mình tiến vào trong phòng.

      Nữ tử từ từ tiến vào, Văn Nhân mặc ngẩng đầu nhìn thẳng nàng, nhìn nàng nhưng biết nên mở miệng cái gì.

      Vẫn là Long Vân Thấm mở miệng đánh vỡ tình cảnh xấu hổ này của hai người : “Văn tướng quân, lần trước nhờ tướng quân ra tay cứu giúp, phần ân cứu mạng này bản cung ghi nhớ, về sau nếu tướng quân có việc cần nhờ đến bản cung, nếu có thể giúp bản cung nhất định chối từ.”

      Nàng muốn trả lại ân cứu mạng của Văn Nhân Mặc, nàng muốn nợ ân tình của người khác, đặc biệt là với những người quen thuộc. Văn Nhân Mặc lâu nữa là phu quân của Long Mộ Hi, nàng càng có liên quan gì đến .

      Gọn gang dứt khoát như thế, khóe miệng nam tử đối diện nhấc lên tia thanh lãnh : “ngoài việc này, công chúa điện hạ còn cái khác để sao?”

      ngồi chờ nàng canh giờ, chờ đến chính là nàng câu như vậy?
      Trả ân tình? Nàng muốn phân giới hạn cùng như vậy?


      Nhưng, cũng nghĩ như vậy!


      Long Vân Thấm kinh ngạc, giống như nghĩ tới Văn Nhân mặc hỏi mình như vậy, lập tức lắc đầu : “Ân cứu mạng suốt đời khó quên, bản cung tự nhiên muốn hoàn trả lại.”


      “Thế nào trả? mạng đổi mạng sao?”

      Sắc mặt Long Vân Thấm chuyển lạnh : “Tướng quân nghĩ như thế nào lại như vậy? Nếu ngươi muốn vậy, bản cung..”

      “Ta bất quá đùa thôi, công chúa cần tưởng .” Văn Nhân Mặc đột nhiên đánh gãy lời nàng, buông lỏng sắc mặt xua tay : “Ân cứu mạng ta dám nhận, bản tướng bảo hộ an toàn công chúa là chức trách phải làm. Công chúa cần quá quan tâm.”

      “Mặc kệ ngươi như thế nào, bản cung thiếu ngươi nhân tình, bản cung được làm được, tướng quân về sau nếu cần hỗ trợ cái gì, có thể tìm đến bản cung.” Văn Nhân Mặc càng cần, Long Vân Thấm càng phải , mặc dù cứu nàng là chức trách của , nhưng Văn Nhân Mặc nhiều lần để ý tính mạng của mình cứu nàng vượt qua cái gọi là chức trách rồi.

      Dứt lời, nàng liền hướng ra bên ngoài mà , nhìn cước bộ vội vàng của nữ tử, nam tử ngồi trước bàn nhịn được hô lên : “Ngươi liền có gì khác để sao?”

      Nàng sợ chuyện cùng thêm mấy lời sao.

      Long Vân Thấm nghe vậy có xoay người, nghĩ nghĩ chút rồi mở miệng, “Vậy ta chúc mừng đại hôn của tướng quân cùng Ngũ công chúa trước.”

      “…”

      Bên trong cuối cùng chỉ còn lại người Văn Nhân mặc, nhìn nước trà trong veo trước mặt, Long Vân Thấm vào cùng chuyện căn bản chưa nghĩ ngồi xuống, chén trà kia cũng chưa từng động.

      Đại hôn vui mừng?

      Nàng thế mà chúc mừng đại hôn của ! Văn Nhân Mặc cười trào phúng, tiếp tục nâng chén trà lên uống…

      Rời tửu lâu, Long Vân Thấm mang theo Xuân Lan lòng vòng hồi lâu, cuối cùng mới theo cửa hông vào phủ Tả Tướng.

      Thời điểm nàng nhìn thấy Tống Miễn, lão nhân ra vừa mang ra bàn cờ.

      Gặp Long Vân Thấm đến kịp lúc, Tống Miễn trực tiếp vẫy tay làm cho nàng ngồi đối diện mình, “Đến vừa đúng, ta muốn chơi cờ, nguyên bản nghĩ hôm nay phải đánh ván mình đấy!”

      Long Vân Thấm nghe vậy cười cười, “Vậy phải đa tạ sư phụ chỉ điểm rồi, kỳ nghệ của đồ nhi tốt lắm.”

      Tống Miễn chút để ý : “Quan trọng là quân cờ hạ xuống thế nào, kỹ thuật chơi cờ thế nào chưa chắc là điểm quan trọng nhất. Tiểu tử Lăng Triệt kia tinh thấu kỳ nghệ, nhưng kỳ đức đủ, theo lão phu bước đầu tiên bắt đầu tính kế, thường thường đánh được nửa là cảm thấy hết thú vị.”

      Tống Miễn hạ cờ, Long Vân Thấm dĩ nhiên thua còn manh giáp, Tống Miễn vậy mà quên khích lệ nàng, “Ngươi so với Lăng Triệt tốt lắm!”


      Tống Miễn coi trọng là phẩm đức của người, chỉ cần ván cờ nhất thanh nhị sở vấn đề, Lăng Triệt làm việc tâm ngoan thủ lạt nhiều lắm, tính kế mưu hoa ai bằng. Mà Long Vân Thấm chơi cờ chú trọng đại cục, so đo lợi hại hay từng bước tính kế, người như vậy càng dễ dàng đánh vào tâm lí người khác.

      Nếu luận nghiệp đế vương, Tống Miễn càng hi vọng người ngồi lên vị trí kia là Long Vân Thấm, nhưng muốn làm nữ đế Long Vân Thấm lại đủ quyết đoán, cũng may có Lăng Triệt phụ trợ bên còn gì lo lắng. Hai người này quả thực là dài ngắn tương bổ nhau, Tống Miễn càng nghĩ càng thấy vừa lòng.

      Long Vân Thấm nhịn được đánh gãy ánh mắt mơ màng của lão nhân gia, đem kéo về thực, “Sư phụ, nếu ngươi còn muốn ngẩn người, ta liền trở về trước đấy!”


      “Trở về? Muốn trở về ngươi còn đến tìm ta làm gì?” Tống Miễn trừng mắt nhìn nàng, bất mãn .

      Long Vân Thấm để Xuân Lan chỗ khác, lúc này hai người chuyện với nhau.

      Nàng muốn ở kinh thành làm chút việc, đầu tiên muốn buôn bán gì đó chút, sĩ nông công thương, thương nhân tuy giữ địa vị thấp kém nhưng nếu biết kinh doanh thích đáng, đây ngành nghề tốt, thực lực kinh tế đồng dạng có thể quyết định nền tảng quốc gia. Nàng muốn thầm thâu tóm lĩnh vực này.

      “Sư phụ, ta muốn hỏi ngươi chuyện này. Người biết Đoan vương chứ?”

      Tống Miễn gật đầu, kỳ thực muốn nhắc đến người này, “Đoan vương có lẽ ngươi cũng biết, đó là Phụ thân của Văn Nhị phu nhân cùng Dung phi, là thân thích của đương kim thánh thượng, này cũng có thể là hoàng thân quốc thích đấy. Ngươi muốn hỏi chuyện của là muốn làm cái gì?”


      Long Vân Thấm ha ha cười đạm, vuốt vuốt cái mũi nhếch lên, “Ta giấu diếm nổi sư phụ ngươi, kỳ thực ta muốn hỏi câu, kinh thành này sản nghiệp danh nghĩa của Đoan vương có bao nhiêu?”

      Theo điều tra của Thanh Y vệ, sản nghiệp nhiều nhất phải của hoàng gia mà là của Đoan vương nha.

      Thần sắc Tống Miễn lóe lóe, tâm tư chuyển vòng vo hỏi lại nàng, “Ngươi tổng muốn làm cái gì?”


      Long Vân Thấm có ý định giấu , liền trắng ra, “Sư phụ hẳn là đoán được rồi, Đoan vương tại làm cái gì, ta liền làm cái đó.”

    2. Cung Trường Nguyêt

      Cung Trường Nguyêt Well-Known Member

      Bài viết:
      830
      Được thích:
      1,779

      Chương 56 : Thử người

      Sản nghiệp của Đoan vương cả lớn cả đều vô số kể, Tống Miễn mặc dù thể cho nàng đến chi tiết tỉ mỉ, nhưng những tin tức biết đều nhất nhất cung cấp cho nàng. Đối với việc này Long Vân Thấm cảm thấy vui sướng vô cùng, sư phụ nhà mình đúng là tốt mà.

      “Đoan vương này có thể được coi là kỳ ba, ở phương diện chính trị có cái gì nổi bật nhưng đối với thương nghiệp để lại bút tích vô cùng lớn. Thế nhân đều cho rằng thương nhân là đê tiện, nhưng nếu là thương nhân có sản nghiệp phú khả địch quốc lại khác.” Tống Miễn ý vị thâm trường, xem như là dặn dò Long Vân Thấm.

      Nàng biết, nàng phải hướng đến Thương nghiệp, vậy xung đột lợi ích với Đoan vương là điều tất yếu, chắc chắn tránh khỏi có lúc đối đầu nhau.

      Ở trong cung cùng Dung phi cùng Long Mộ Hi hợp nhau, tại ra ngoài cung lại muốn cùng Đoan vương mâu thuẫn. Nàng quả nhiên là khác người mà!

      Long Vân Thấm tính toán cứ định ra kế hoạch trước, nàng phải khảo sát thực tế phen, thăm dò chút sản nghiệp xuất nhập ở kinh thành đến cùng là như thế nào, phía sau bức màn còn có liên quan đến bao nhiêu người hợp tác cùng Đoan vương..

      Chỉ có nắm trong tay tất cả, nàng mới có thể bắt đầu thực kế hoạch của mình. Mà nàng chính là muốn tự bản thân mình làm, Thanh Y vệ mặc dù bản lĩnh kém nhưng nàng muốn dựa vào năng lực bản thân chứ muốn phải mãi phụ thuộc vào Lăng Triệt.

      Cường thế của Lăng Triệt chắc chắn chỉ dừng lại ở những cái nàng nhìn thấy, phía sau sau bức màn tối kia còn bao nhiêu thứ nàng chưa biết. Nàng thích đứng ở cùng độ cao của , cùng sóng vai. Chứ muốn là nữ tử trốn sau lưng bình thường.

      “Xuân Lan, ngươi mang phong thư này đến phố thành tây, tìm người tên Nghiêm Cẩn, giao thư cho . với bảo ngày mai đến gặp ta.”

      Nghiêm Cẩn này chính là người nàng bồi dưỡng, nàng luôn muốn thành lập thế lực của riêng mình ở ngoài cung, cuối cùng cũng tìm được mấy người, Nghiêm Cẩn chính là trong số đó.

      giống như Thanh Y vệ, nàng đối với việc bồi dưỡng nhẫn tài chú trọng ở tinh, phải số lượng.

      Nàng xem Xuân Lan như tâm phúc của mình, Xuân Lan làm việc cho đến bây giờ đều biết chừng mực, cẩn thận cất tín thư vào trong ngực mới ra ngoài. Đến khi mọi việc hoàn thành thỏa đáng trở về, còn mang theo hộp điểm tâm.

      “Công chúa điện hạ, đây là Tử Tâm cao ở thành nam, nô tỳ nghĩ chắc điện hạ thích nên tự tiện mua chút mang về.”

      Nàng gật gật đầu, hiểu Xuân Lan muốn bị người chú ý nên mới làm như vậy, bất quá tại nàng cũng có mấy phần khẩu vị. Thứ này trực tiếp đem cho mấy người Hạ Vũ là thích hợp nhất.

      Hạ Vũ ngoài thân trù nghệ rất tốt ra, càng là người tiếu hóa ai bằng, nhìn thấy cái gì có thể ăn đều bao giờ bỏ qua.

      “Công chúa, Xuân Lan tỷ tỷ ra ngoài chuyến là thích, nô tỳ rất lâu được ăn những thứ này.”

      Nàng bật cười, trêu ghẹo , “Trong phủ này thế nhưng vẫn còn cấp ngươi đủ ăn?”
      “Nào có giống nhau, phủ công chúa đồ ăn đều cực kì tinh xảo nhưng nô tỳ vẫn thích ăn đồ ăn bên ngoài, mặc dù có thô ráp chút, nhưng hương vị đều thuần phác hơn nhiều.” Hạ Vũ cắn ngụm điểm tâm, lại làm Long Vân Thấm nhịn được cười.

      Hạ Vũ tâm tư đơn thuần, phải người của bất kì ai nàng khẳng định như vậy từ lâu.

      Còn về Thu Cúc cùng Đông Mai, nàng có xem qua chút thông tin, Đông Mai nhìn ra vấn đề gì lớn, chính là quá nhát gan. Còn Thu Cúc cho đến giờ vẫn thể làm cho Long Vân Thấm yên tâm được.

      Mặc dù Thu Cúc làm việc cẩn thận, nhưng ánh mắt lừa được người, càng tiếp xúc lâu ngày Long Vân Thấm càng nhìn điều đáng ngờ. Bên người nhiều việc như vậy, bốn cung nữ hầu hạ bên người nàng đều biết nhất thanh nhị sở.

      Thu Cúc vài lần ra bên ngoài.

      Nàng muốn để tai họa ngầm bên người, Thu Cúc này nàng phải giải quyết sớm. Mà thời điểm, chính là ngày mai.

      = = =

      Ngày hôm sau, Nghiêm Cẩn sai đến phủ công chúa.

      Long Vân Thấm dẫn theo Thu Cúc cùng Xuân Lan tự mình gặp mặt.

      Lúc mới đầu Xuân Lan còn phen chần chờ, nàng biết tình công chúa làm gần đây đều cực kì quan trọng, sao lại có thể để Thu Cúc tham dự như vậy.

      Long Vân Thấm đối với Xuân Lan ra hiệu cái ánh mắt, Xuân Lan liền cái gì nữa, chính là cảm giác Thu Cúc có cái gì đó giống bình thường. Thu Cúc lần đầu tiên cùng Long Vân Thấm gặp người khác, thần sắc lo lắng cùng khẩn trương vô cùng khoa trương khác thường.

      Long Vân Thấm nhìn ở trong mắt, tiếng động lắc đầu, nếu Thu Cúc là đến thám thính tin tức nàng tuyệt bỏ qua lúc này. Nàng kỳ thực hy vọng Thu Cúc phản bội nàng, nhưng những chuyện như vậy nằm trong việc nàng kiểm soát được.

      Để cho Xuân Lan cùng Thu Cúc đứng ở phía sau, Long Vân Thấm cùng Nghiêm cẩn thảo luận với nhau.

      Nàng đem ý nghĩ cùng kế hoạch của mình cho Nghiêm Cẩn, đối với nam tử hai mươi mấy tuổi trước mặt này nàng rất tín nhiệm, năng lực Nghiêm Cẩn nàng từng thưởng thức qua. người có thể đem cái tửu lâu sắp đóng cửa thu vào trong tay, hơn nữa cuồi cùng còn bán ra với giá tiền cao gấp mấy lần, điều này có thể thấy được năng lực kinh thương kinh người của .

      Nghiêm Cẩn này chính là lảo bản của Thiên Hương lâu, nàng vài lần đến nơi này cố ý tạo cơ hội kết giao với , rốt cục xác định được quan hệ hợp tác lâu dài giữa hai người.

      Nàng cùng Nghiêm Cẩn cũng phải loại quan hệ chủ tớ gì.

      “Nghiêm Cẩn, ngươi cho rằng kế hoạch này có thể làm?” Long Vân Thấm hỏi nam tử trước mắt, nàng rất coi trọng ý kiến của .

      Nam tử trầm ngâm nghiên cứu hồi lâu sau đó cau mày.

      Long Vân Thấm biết có vấn đề, hợp lúc ra tiếng hỏi : “Có vấn đề gì?”


      “Công chúa, ta ngươi phiền chứ?” Nghiêm Cẩn buông giấy Tuyên Thành trong tay, trong lòng đại khái hiểu , kế hoạch này làm cho động tâm phải là giả, nhưng đồng thời cũng làm khó xử. rất bội phục Long Vân Thấm có thể nghĩ ra kê hoạch như vậy, nhưng làm những bước đầu …khó khăn trùng trùng…

      “Có gì cứ thẳng.” Nàng biết có vấn đề, nàng hiểu cặn kẽ về kinh thương thực tiễn, cho đến giờ hiểu biết chỉ dừng lại ở lí thuyết mà thôi. Nghiêm Cẩn mới chính là thương nhân .

      Quả nhiên, Nghiêm Cẩn tùy ý chỉ ra rất nhiều khuyết điểm, đều là những điều nàng chưa từng nghĩ đến. Mà có điểm quan trọng nhất, Nghiêm Cẩn đem giấy Tuyên Thành mở ra lần nữa , “Muốn làm những việc này tất nhiên cần có người chống lưng sau màn mới được, bằng nửa bước khó . Công chúa biết Đoan vương gia có ảnh hưởng đến thương giới ở kinh thành như thế nào, làm như vậy thể nghi ngờ là trực tiếp khiêu chiến, chúng ta rất khó lên.”

      Nàng biết, cho nên càng muốn tìm được điểm đột phá.

      “Nghiêm Cẩn, ngươi nghĩ được biện pháp giải quyết?” Nàng hỏi lại, nàng vì những vấn đề này mà buông tha kế hoạch của mình, đây là kế hoạch tương đối toàn diện, nếu có thể thực thi chắc chắn làm ra thành tích.

      Nghiêm Cẩn là người thức thời, cũng có trả lời ngay lập tức, “Ta cần thời gian xem lại chút, bản thảo này ta mang về cân nhắc được chứ?” đối với kế hoạch lớn mật này thực động tâm, cho nên phải vì mở đầu khó khăn mà buông bỏ.

      Long Vân Thấm vui mừng, gật đầu “Đương nhiên là được, bất quá ngươi cho ta thời gian chính xác chút.”

      Nam tử suy xét chút rồi , “Mười ngày.”

      được, như vậy quá lâu, nhiều nhất là bảy ngày, như thế nào?”

      “Được”

      Từ đây, hai người chính thức hợp tác với nhau.

      Người được Thu Cúc tiễn ra ngoài, chờ cho trong phòng chỉ còn hai người Long Vân Thấm cùng Xuân Lan, Xuân Lan mới nhịn được thấp giọng , “Công chúa, nha đầu Thu Cúc kia?”


      Long Vân Thấm cười lạnh thôi, “Ta muốn xem xem đêm nay nàng có hành động như thế nào?”
      Abbythienbinh2388 thích bài này.

    3. Cung Trường Nguyêt

      Cung Trường Nguyêt Well-Known Member

      Bài viết:
      830
      Được thích:
      1,779

      Chương 57 : Thu Cúc tử

      Đêm hôm đó Long Vân Thấm ngủ rất sớm, để Xuân Lan canh giữ bên ngoài, còn lại những người khác nàng đều để cho lui xuống.

      Bên trong phòng, Xuân Lan yên lòng nhíu chặt chân mày, trong lòng hiểu sao vừa lo vừa tức, nàng cùng Thu Cúc chung đụng với nhau ít năm, ngoài thời gian hai người ở tại Trọng Hoa cung , thời gian chuyển ra công chúa phủ cũng ít, vậy mà tại công chúa cho nàng biết Thu Cúc động tâm tư.

      Xuân Lan run sợ, càng nhiều hơn là hối hận, nàng thế mà nhìn ra chút sơ hở nào. Nếu Thu Cúc thực có tâm tư kia, vậy bao nhiêu việc làm của công chúa lộ ra ngoài?

      “Nếu như thực như vậy, công chúa người định giải quyết như thế nào?”

      Long Vân Thấm buông cuốn sách trong tay xuống, nàng ngẩng đầu để lộ ra ánh mắt vô cùng quạnh quẽ, ánh mắt này làm trong lòng Xuân Lan cả kinh, nhịn được gọi tiếng, “Công chúa…”

      “Xuân Lan ngươi hãy nhớ kỹ, cần giữ cho mình quá nhiều nhân từ, mà thân phận của bản cung càng thể liên quan đến hai chữ này, chỉ cần sai li liền trả giá bằng cả tính mạng, bản cung tuyệt đối cho phép mình vấp ngã dù chỉ lần.”

      Nàng nguyện ý cho Thu Cúc cơ hội lần này là giới hạn cuối cùng rồi, nếu đổi là Lăng Triệt ở vị trí của nàng, phát ra thuộc hạ có hai tâm, có lẽ là trực tiếp cho người xử lí ngay lập tức, sao có thể tìm cách giải quyết như nàng?

      Nếu đêm nay Thu Cúc quả thực dám đem tin tức của nàng truyền ra bên ngoài, kết cục chỉ có .

      Đợi hơn nửa canh giờ, Ảnh liền tiếng động xuất trước mặt Long Vân Thấm.

      “Chủ tử, người mang trở lại.”

      “Mang vào.” Long Vân Thấm xoa mi tâm , quả nhiên, vẫn chọn phản bội.

      Khi Thu Cúc bị mang vào trong phòng, ngoài Ảnh ra còn có hai người theo ở phía sau, đó là Hạ Vũ cùng Đông Mai.

      Hạ Vũ căn bản biết chuyện tình gì xảy ra, nàng là nhìn đến tỷ muội lâu ngày của mình bị Ảnh trói chặt mang vào nội phòng vô cùng kinh hách, liền kéo Đông Mai chạy đến đây.

      “Công chúa, xảy ra chuyện gì vậy? Thu Cúc như thế nào? Công chúa?” Hạ Vũ quả thực bị sợ hãi , Thu Cúc bình thường đều ôn ôn nhu nhu, đối với mọi người dưới đều rất tốt, nàng cũng xem Thu Cúc giống như tỷ muội của mình mà đối đãi.

      Long Vân Thấm ngăn cản lời của Hạ Vũ, khi Hạ Vũ xong, nàng lạnh lùng nhìn người quỳ phía dưới, “Hạ Vũ đối với ngươi như vậy, ngươi còn gì muốn ?”

      Bên người nàng có bốn cung nữ thân cận, cho tới nay tình cảm giữa bọn họ đều rất tốt, điều này nàng nhìn ràng trong mắt. Nhất là Thu Cúc này, tính tình dịu ngoan, đối nhân xử thế đều chọc người mến, nhưng mà, người như vậy lại cố tình làm cho người ta thất vọng.

      Hạ Vũ nghe vật vẫn hiểu chuyện gì, nhưng Đông mai rất nhanh hiểu, nàng liền ra hiệu cho Hạ Vũ giọng, “Hạ Vũ tỷ tỷ, công chúa tức giận, ngươi ít vài câu .”

      Hạ Vũ lúc này mới cảm giác được khí trong phòng có chút giống, lập tức ngậm miệng, nhìn Long Vân Thấm mà dưng dưng nước mắt.

      Long Vân Thấm vẫn nhìn Thu Cúc, chờ câu trả lời từ nàng.

      Sắc mặt Thu Cúc tái nhợt, nàng cúi đầu ngã quỳ mặt đất, căn bản còn gì để .

      “Ảnh, làm nàng ngẩng đầu lên.” Cho rằng cúi đầu có thể trốn tránh sao? Dám làm liền phải biết hậu quả như thế nào?

      Ảnh mạnh mẽ năm chặt hàm Thu Cúc nâng lên, Long Vân Thấm chỉ nhìn đến đôi mắt còn tia sinh khí nào, đáy mắt trống rỗng, tràn ngập mảnh tử khí. Bộ dạng này của nàng làm cho mấy người trong phòng đồng thời biến sắc, Xuân Lan nhịn được thốt ra tiếng, “Thu Cúc, ngươi…?”

      chết sao?

      Thế nhưng Thu Cúc lại chậm rãi chuyển động tròng mắt, rốt cục tự mình khôi phục lại ít thần trí, nhìn nữ tử thanh lãnh ngồi bên , , “Công chúa, nô tỳ sai lầm rồi.”

      “Sai lầm rồi? Sai ở nơi nào?”

      “Nô tỳ bán đứng công chúa, lộ ra tin tức của công chúa.” Thu Cúc vừa vừa khóc, ánh mắt nàng tan rã, nàng biết truyền tin tức ra ngoài là sai lầm rồi, nhưng nàng vẫn làm.

      Long Vân Thấm muốn nghe lí do thoái thác này, nàng nhìn Thu Cúc hồi lâu, người dịu ngoan như vậy đột nhiên phản bội, nếu có lí do nàng nghĩ Thu Cúc tình nguyện.

      “Ngươi nghĩ giải thích?” Nàng cuối cùng vẫn tàn nhẫn như Lăng Triệt được, đối đãi với người của mình, nàng vẫn nghĩ muốn cho các nàng cơ hội.

      Nàng đợi hồi lâu, người mặt đất vẫn cúi đầu như trước, có ý định chuyện nữa.

      Ảnh cảm giác được có cái gì đó đúng, đến trước người Thu Cúc lại phát nàng nhắm hai mắt từ lâu, mặt đều là an tường giống như được giải thoát.

      Hạ Vũ cùng Đông Mai bên cạnh sợ tới mức che miệng lại khóc nức nở, các nàng căn bản chưa bao giờ thấy qua trường hợp như vậy. Mi mắt Xuân Lan nhảy dựng, người chung đụng cùng mình như tỷ muội cứ như vậy chết , quả thực có chút khó tiếp nhận.

      Long Vân Thấm than tiếng, khoát tay làm cho người nâng thi thể Thu Cúc ra ngoài, sau đó nhìn qua Ảnh, “Ngươi có tra được cái gì?”

      Ảnh gật đầu, “Trong nhà Thu Cúc giống như có phụ thân cùng đệ đệ, phụ thân là cái ấm sắc thuốc, uống thuốc liền thể sống, về phần người đệ đệ kia ham mê cờ bạc vô cùng. Thu Cúc mỗi lần cầm tiền xuất cung, hoặc là trả nợ cho đệ đệ, hoặc là chữa bệnh cho phụ thân nàng.”

      Long Vân Thấm gật đầu, ý bảo Ảnh tiếp.

      “Đệ đệ nàng quả đánh bạc hơn cả mạng, vài năm trước bị chủ cái thúc nợ, khi đó vừa vặn là thời điểm nàng tiến nhập Trọng Hoa cung hầu hạ chủ tử.”

      Hết thảy sau đó cần cũng biết, người kia ở sau lưng lợi dụng người nhà uy hiếp Thu Cúc, làm cho nàng thể lần lượt ra tin tức chủ tử mình. Long Vân Thấm biết Thu Cúc làm vậy là có nguyên nhân, nhưng nàng vẫn như cũ thể tha thứ.

      Sai chính là sai, dù có lí do để sai, vẫn rất khó sửa chữa được lỗi lầm.

      Nhưng tại sao, nha đầu ngốc cho nàng chuyện này, hoặc là với mấy người Xuân Lan, mọi người đều có thể giúp nàng tay mà?

      “Đáy lòng Thu Cúc hẳn là giãy dụa rất nhiều, hai người thân của nàng đại khái cũng làm nàng chịu đựng nổi nữa.” Xuân Lan nhìn Long Vân Thấm, nàng cúi đầu , hai vành mắt đều có chút hồng hồng.

      Nhưng so với hai người Hạ Vũ và Đông Mai, Xuân Lan vẫn có lý trí hơn nhiều, phản bội chính là phản bội, thể đổ lỗi cho bất cứ cái gì. Công chúa đúng, thân phận nàng như vậy, ngày sau càng phải thận trọng hơn nữa, phản bội chủ tử là trọng tội tuyệt đối được phạm vào.

      Long Vân Thấm cho Ảnh lui xuống, nàng đối với hoàn cảnh của Thu Cúc, mặc dù có tiếc hận nhưng bao giờ đồng tình, tại Ảnh phải điều tra được, kẻ sau lưng Thu Cúc là ai.

      Trong phòng chỉ còn lại ba người cung nữ vẫn theo bên người, Long Vân Thấm cho họ những lời từ đáy lòng mình, đêm nay nàng cũng muốn lần cuối cùng đưa ra lời cảnh cáo. Nàng sau này việc phải làm có càng nhiều, hi vọng ba người này có thể nhận thức thân phận bản thân, làm tốt nhiệm vụ được giao, vậy là đủ rồi.

      “Thu Cúc chết, bản cung truy cứu thêm nữa, chuyện nàng phản bội đến đây dừng . Bản cung cho các ngươi biết, các ngươi tốt nhất là nhìn cho cái gì mình nên làm cái gì nên làm, đối với người có hai tâm tư, bản cung tuyệt đối nương tay. Người như vậy kết cục chỉ có , đó là chết.”

      Những lời này ra, Hạ Vũ cùng Đông Mai đều chấn động , tâm trạng bi thương liền biến thành sợ hãi, nhìn Long Vân Thấm nhịn được thân mình run rẩy.

      Thấy vậy, Xuân Lan liền đứng ra với các nàng, “Các ngươi nếu làm tốt bổn phận của bản thân, công chúa bao giờ bạc đãi các ngươi.”

      Long Vân Thấm gật đầu, lúc này khẩu khí mới hòa hoãn xuống chút, “Xuân Lan đúng lắm, tình tối này các ngươi đều nhớ kĩ ở trong lòng , tuyệt đối đừng bao giờ phạm sai lầm như vậy. Chuyện mà bản cung mốn nhất với các ngươi, các ngươi theo bên người bản cung ít thời gian, bản cung đương nhiên đối đãi các ngươi như cung nữ bình thường.”

      = = =

      Nhìn Hạ Vũ cùng Đông Mai đần độn rời , Long Vân Thấm quay người nhìn màn đêm đen đặc bên ngòai, tâm tình phức tạp, “Xuân Lan, bản cung có phải rất độc ác hay ?” Làm cho hai nha đầu nhát gan kia nhìn loại tình này, hồn nhiên vốn có của các nàng theo buổi ngày hôm nay chắc biến mất còn.

      Nàng quả nhiên vẫn phải vì bản thân mình suy tính, loại bỏ tất cả hồn nhiên kia, các nàng mới có thể làm nên việc cho mình.

      “Nội tâm các nàng hồn nhiên.”

      Nghe được Xuân Lan như vậy, Long Vân Thấm bật cười, hồn nhiên? Ở trong hoàng cung bằng đấy thời gian vẫn có thể hồn nhiên sao?

      “Các nàng nếu còn ngây thơ như vậy, sớm muộn gì cũng bị người hại chết, người theo bên cạnh ta, hồn nhiên chính là người thừa thãi.”

      theo nàng, thời khắc đều nguy cơ tứ phía, nàng muốn các nàng cứ lấy tính mạng mình ra ngây ngốc như vậy, bằng tại cứ nhẫn tâm chút .
      emilia, mailinhthienbinh2388 thích bài này.

    4. mailinh

      mailinh Active Member

      Bài viết:
      223
      Được thích:
      251
      Bạn ơi mình hóng chuong tiếp quá . k biết bh a.c mới về sống vs nhau đây
      Cung Trường Nguyêt thích bài này.

    5. Cung Trường Nguyêt

      Cung Trường Nguyêt Well-Known Member

      Bài viết:
      830
      Được thích:
      1,779

      Chương 58 : Nhìn thấy , tâm càng lạnh


      Câu chuyện đêm này của nàng, hiệu quả sai.

      Hạ Vũ cùng Đông Mai sau hai ngày chỉnh đốn cảm xúc, ngày thứ ba liền chủ động đến tìm Long Vân Thấm.

      “Công chúa, nô tỳ hiểu, nô tì học tập Xuân Lan tỷ tỷ tốt.” Hạ Vũ cẩn thận từng lời , nàng phải người ngốc, sống trong thâm cung mấy năm nay nàng nhìn quen ấm lạnh, công chúa làm như vậy cũng vì muốn tốt cho nàng.

      Đông Mai cùng lúc gật đầu, “Nô tỳ cũng hiểu.”

      Từ khi vào trong Trọng Hoa cung, số phận các nàng xác định rồi thể trở ra như lúc ban đầu nữa.Số mạng các nàng cùng công chúa điện hạ buộc cùng chỗ, người vinh tất cả cùng vinh, người chết là tất cả cùng chết. Phản bội, cũng là tự mình tìm chết.

      Hơn nữa,các nàng chưa từng nghĩ đến hai chữ phản bội, các nàng tâm thích công chúa điện hạ nhà mình.

      Long Vân Thấm cuối cùng đối các nàng an ủi vài câu, biết suy nghĩ cẩn thận như vậy là tốt rồi, sau này nàng có thể yên tâm giao cho các nàng nhiệm vụ thực , người Xuân Lan đích thực là lo xuể.

      “Tốt rồi!”

      Mấy người cùng nhau nhận thức lần này, Long Vân Thấm yên tâm rất nhiều.

      Thời gian bảy ngày cho Nghiêm Cẩn xem xét kế hoạch kia tuy rằng có chút gấp, nhưng Long Vân Thấm tin tưởng người mình nhìn trúng, làm cho nàng thấy phen kinh hỉ mới đúng, chắc chắn làm nàng thất vọng đâu.

      Nhiều ngày này nàng nên tập trung vào đại hôn của Long Mộ Hi cùng Văn Nhân Mặc.

      Long Mộ Hi ám binh bất động rất lâu, nàng càng thấy khả nghi hơn, nữ nhân có đầu óc chỉ thích ghen tị người khác kia chắc chắn bỏ qua cơ hội lần này.

      “Chủ tử, chỗ Hỏa Hồ có tin tức.”

      Long Vân Thấm xoay người nhìn Ảnh, bên môi gợi lên độ cong tươi cười, rốt cục vẫn nhịn được…

      Tiếp nhận tin tức, nàng cẩn thận nhìn tín thư của Hỏa Hồ gửi về,sắc mặt càng ngày càng lạnh xuống. Nàng xem Long Mộ Hi kia rồi, nữ nhân này quả là có đầu óc, hơn nữa cư nhiên còn hợp tác với Nhị hoàng tử.

      “Nàng cùng Nhị hoàng tử khi nào qua lại với nhau?” Long Vân Thấm cẩn thận suy nghĩ về mối quan hệ giữa Long Mộ Hi và Long Hách Tường, có thể từ trước đến nay đều mặn nhạt, mặc dù hẳn là đối đầu nhau nhưng chưa bao giờ thân thiết đến mức bắt tay nhau như vậy.

      Ảnh trầm giọng, việc này mới biết được từ Thanh Y vệ, “Trước khi Quốc An tự.” Ảnh dừng lại chút, lại ra cho nàng tin tức vô cùng bất ngờ, nhuyễn cân tán kia cũng là do Long Hách Tường đưa cho Long Mộ Hi.

      trận ám sát này, quả thực có liên quan tới Long Hách Tường.

      Bàn tay Long Vân Thấm ở dưới ống tay chậm rãi nắm chặt, nguyên lai từ lúc bắt đầu nàng vẫn bị người tính kế, nàng vẫn còn nghĩ Long Mộ Hi muốn quấy phá chút mà thôi, ngờ muốn dồn nàng vào tử lộ. Có lẽ, tam ca cũng bị bọn họ tính toán hết cả rồi?

      Long Vân Thấm trầm mặc hồi lâu, nàng ngẩng cao đầu, tia tình cảm cuối cùng dưới đáy mắt tiêu tan hoàn toàn, cuộc tranh vị này, nàng còn chưa mất nhân tính đến mức muốn tính mạng bọn họ, nhưng kết quả thế nào đây?

      Nhân từ của bản thân đổi lấy bọn họ càng từ thủ đoạn, nàng nhường tấc lại muốn tiến trượng có phải hay ?

      “Đại hôn của Long Mộ Hi, chắc chắn xảy ra đại .” Nữ tử bên cửa sổ đột nhiên nở nụ cười, nụ cười của nàng hoàn toàn là tàn nhẫn khát máu. Ảnh nhìn chủ tử mình nháy mắt thay đổi, hoàn toàn là lạnh lẽo vô tình, chủ tử cùng vương gia thực giống nhau, chạm đến điểm mấu chốt nàng phản kích vô cùng ngoan tuyệt.

      “Đúng như suy nghĩ của chủ tử, trong tay Ngũ công chúa còn giữ đoàn tụ tán, nàng muốn dùng vào ngày đại hôn.”

      “Dùng? Dùng như thế nào? Nữ nhân kia nghĩ muốn trong ngày đại hôn, trước mặt tân khách khắp nơi đem thứ này dùng người ta chắc? Mị dược lần trước thành rồi, tại lại muốn dùng trò cũ à?”

      Đại hôn của Ngũ công chúa, công chúa điện hạ lại chịu được đơn lạnh lẽo, này đại khái là chuyện cười lớn nhất thiên hạ ! Hơn nữa, chuyện này xảy ra chắc chắn ai nghĩ liên quan gì đến tân nương tử cả. Phải ?

      Ảnh trầm trọng gật đầu, “Đúng vậy.”

      xong cũng nhịn được nắm chặt trường kiếm trong tay, nữ nhân kia quả thực nên kiếm giết chết, cư nhiên có thể nghĩ ra ý niệm bẩn tiện như vậy.

      Long Vân Thấm giận ngược lại cười lớn, đại hôn của Long Mộ Hi cùng Văn Nhân Mặc tuyệt đối long trọng mười phần, lúc đó chắc chắn Đoan vương cũng tham dự, chừng Xích Viêm quốc cùng Bắc Tề quốc cũng cử sứ thần đến chúc mừng.

      Nhà mẹ đẻ của Long Mộ Hi mang đến lần này, nàng chắc chắn trả lại phần hậu lễ.

      Nghĩ lại, Long Vân Thấm đột nhiên chuyển đề tài, tâm bình tĩnh dị thường, “chỗ Lang có tin tức gì sao?”

      Ảnh lắc đầu, thần sắc lo lắng, “Thuộc hạ cùng mất liên lạc!”



      Mấy ngày tiếp theo, kinh thành người người đều đếm ngược từng ngày, cùng nhau nghị luận về đại hôn sắp tới. Nhị thiếu gia của Quân đại thế gia, Văn Nhân Mặc tại vừa được trao cho thân phận đích trưởng tử, lại thêm danh phận Trấn Bắc tướng quân, sính lễ đồ cưới tổ chức tiệc như thế nào…

      Cùng lúc đó, trong cung cũng phi thường náo nhiệt, Ngũ công chúa ngày càng được đến vương sủng ái, đại hôn của Long Mộ hi hết thảy đều dựa nghi lễ của công chúa điện hạ, nhất thời địa vị của Dung phi ở hậu cung như thuyền gặp nước, cao hơn tam phi khác chỉ cái đầu.

      Số lần Đoan vương xuất nhập cung cũng ngày càng tăng.

      Long Thanh Dương tranh thủ chút thời gian đến phủ Công chúa chuyến, đem tình trong cung báo cho nàng biết lượt. Cuối cùng còn quên trào phúng , “Trong mắt thế nhân tại chắc chỉ còn biết đến mỗi Ngũ công chúa thôi.”

      lâu sau, Long Hạo Thiên sủng ái Ngũ công chúa càng ngày càng biểu ràng, đối với Long Mộ Hi có thể là sủng ái hết mức có thể.

      Long Vân Thấm tuyệt đối tức giận, ngược lại nàng còn ngẫm nghĩ ý vị thâm trường, phụ hoàng sủng Long Mộ Hi phải là giả, nhưng sủng ái này nữ nhân ngu xuẩn kia có năng lực thừa nhận đâu.

      “Nàng ta nếu có năng lực thừa nhận mới được coi là sủng ái .”

      Long Thanh Dương sửng sốt, lập tức cúi đầu cười , “Lục muội muốn cái gì?”

      Long Vân Thấm giải thích, ngược lại xoay xoay ly trà trong tay, nàng gần đây bình tĩnh suy nghĩ rất nhiều, nhưng suy nghĩ của Long Hạo Thiên nàng càng nghĩ càng thông.

      sủng ái của vẫn như con dao hai lưỡi như trước đối với nàng, nàng lúc trước còn nơm nớp lo sợ rất nhiều, ở nơi đầu sóng ngọn gió đều dám phạm chút sai lầm nào, giờ đổi là Long Mộ Hi, nàng càng cảm thấy trong lòng nhõm, là người ngoài cuộc đánh giá tất cả, đó mới là vị trí tốt nhất.

      “Ta chưa từng có hi vọng, nên cảm thấy mất mát.” Long Vân Thấm nhàn nhạt ra ý nghĩ của mình.

      Trong lòng Long Thanh Dương đau xót, nhìn nữ tử trước mắt vô cùng lạnh nhạt, càng sinh ra nhiều thương tiếc. Lục muội của chưa bao giờ ôm hi vọng với nhân tình sao?

      Nhìn Long Thanh Dương nhíu chặt mày, nàng biết chính mình có chút hi vọng rồi, :Trừ bỏ tam ca ngươi.”

      câu này làm Long Thanh Dương thất thanh, “Vậy còn phụ hoàng sao?”

      Long Vân Thấm đột nhiên nhớ tới lời của Xuân Lan, mười năm trước Tiên Hoàng Hậu cách thế, lâu sau Long Hạo Thiên liền ban cho nàng Trọng Hoa cung. Tiêu Lan điện bị bỏ trống từ đó. Mà từ thời điểm lúc ấy, thế nhân ai biết đến tên của công chúa điện hạ, người được hưởng toàn bộ sủng ái đại ngộ, nhưng có mấy ai biết được, nàng tiếp xúc qua người gọi là phụ hoàng kia được bao nhiêu lần.

      Tình thân, đối với Tô Thấm Nhi, Long Hạo Thiên là người xa lạ. Hay đổi lại là Long Vân Thấm, Long Hạo Thiên càng xứng!

      Nàng có trí nhớ của chủ nhân thân thể này, nhưng tình cảm tồn tại nhất định dễ dàng bỏ qua như vậy. Mỗi khi nhớ tới Long Hạo Thiên nàng có bất cứ cảm tình gì, giống như tiếp xúc với Long Thanh Dương, hay là Xuân Lan…

      Duy chỉ có Long Hạo Thiên…

      là đế vương của Nam Hoàng quốc.” Cũng phải là phụ thân của nàng!
      Abby, thienbinh2388mailinh thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :