1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Xuyên không]Sủng phi của Nhiếp chính vương-Nhược Thanh Ngôn

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Cung Trường Nguyêt

      Cung Trường Nguyêt Well-Known Member

      Bài viết:
      830
      Được thích:
      1,779


      Chương 50 : Nợ ân tình


      “Đáng chết!” Hai hắc y nhân kia thấy tình cảnh phát sinh thành như vậy, liền trực tiếp động kiếm đâm về phía Long Vân Thấm. Nắm chặt chủy thủ trong tay, đáy lòng đều cam lòng, nàng quả thực muốn chết tại đây. Nhưng trốn tránh được nữa, Long Vân Thấm quyết tuyêt ngã xuống vách núi đen…

      có tốc độ rơi xuống như trong tưởng tượng, cảm giác cánh tay trận đau đớn, miệng vết thương của nàng dường như lại bị rách ra nữa rồi. Mở ra hai mắt, ngửa đầu nhìn lên phía , ngờ lại nhìn đến khuôn mặt nghiệt tươi cười lộng lẫy. Nhưng tươi cười đó tại giống như tu la địa ngục che kín tầng băng sương.

      Lăng Triệt dùng sức đem nữ tử dưới vách đá kéo lên, gắt gao ôm nàng vào trong ngực, trong lòng vẫn khống chế được run rẩy. khó thở quát : “Ngươi liền nghĩ muốn chết như vậy? Suy nghĩ nhảy vực ngu ngốc hết chỗ ai cho phép ngươi nghĩ đến?”

      Long Vân Thấm tựa đầu vào vai Lăng Triệt, hai hắc y nhân lúc trước sớm ngã xuống đất, thân bạch y nhàng của Lăng Triệt lúc này nhiễm tầng máu tươi. Nàng bị lải nhải đến đau hết lỗ tai, vừa rồi còn giữ chặt cánh tay phải của nàng, rất đau ah!

      “Buông ta ra!” Long Vân Thấm phen đẩy người ra, tay trái gắt gao ôm miệng vết thương, sắc mặt tái nhợt, nàng nhìn nam nhân nửa ngồi mặt đấy, đáy mắt che kín tơ máu khó coi vô cùng. Nàng miễn cưỡng làm ra cái tươi cười, lại đổi lấy tiếng thét kinh hãi, Lăng Triệt gì liền xé ra y phục của nàng nhìn nhìn miệng vết thương.

      “Sao lại thế này?” Tim vẫn đập nhanh như trước thôi, giống như khi vừa nhận được tin tức của Ảnh vậy. Nếu phải Thanh Y vệ cẩn thận lần tra, chỉ sợ được gặp lại nàng.

      “Trước khi hỏi có phải là nên cầm máu trước ?” Nàng đau đớn muốn chết, miệng vết thương rách ra rồi, tại nàng có chút chịu nổi. Đối mặt với Văn Nhân Mặc nàng còn có thể dùng lí trí chống đỡ, nhưng là vừa nhìn thấy Lăng Triệt, nàng đột nhiên có ý nghĩ mốn dựa vào, muốn…làm nũng.

      Lăng Triệt vừa đau lòng vừa bất đắc dĩ, quyết đoán bôi thuốc cầm máu cho nàng. trực tiếp xé rách y phục mình băng bó cho nàng, xử lí toàn bộ mọi việc rồi mới cười như cười : “ tại liền , sao lại thế này?”

      Long Vân Thấm đem mọi việc đơn giản lại lần, sau đó ngập ngừng hỏi, “Văn Nhân Mặc cùng Tam ca sao chứ?”


      Ngạch…

      Nàng gì, quả nhiên sắc mặt Nhiếp Chính vương đại nhân tối vài phần, nàng tại còn sức lo cho đám người đó?

      cứu ta.”

      Sắc mặt Lăng Triệt tối sầm lại, nhưng cũng cự tuyệt : “Vậy để bản vương nợ mạng, ngươi cùng , quan hệ.” Nhân tình của Văn Nhân Mặc, tại nợ. Hừ!

      “Tìm được Long Mộ Hi chưa?” Long Vân Thấm rốt cục nhớ đến nữ nhân kia, kiện lần này ra cũng là Long Mộ Hi gián tiếp gây nên, nếu phải nàng có tâm tư quấy phá sao có thể phát sinh tình này.

      Lăng Triệt trực tiếp đem người ôm lên, hướng xuống núi mà , sống chết của Long Mộ Hi khi nào muốn quản.

      tại trở về, nơi này có người xử lí.” bất quá mới rời nửa tháng nàng liền bị thương, kinh thành quả thực yên ổn, những người đó có chút nhịn được nữa rồi.

      Long Vân Thấm đường bị Lăng Triệt ôm chạy như bay, trực tiếp tiến vào tẩm điện Công chúa phủ. Đám người Hạ Vũ nhìn hai người toàn thân nhiễm máu bước vào sợ tới mức kém chút thét chói tai. cái ánh mắt của Lăng Triệt ném qua, Hạ Vũ lập tức che chặt miêng đứng bất động tại chỗ.

      “Nước ấm, thuốc trị thương, thuốc cầm máu, y phục sạch , các ngươi còn mau !”
      Long Vân Thấm bị mạnh mẽ đặt lên giường, Lăng Triệt lấy khăn mềm ở giúp nàng lau miệng vết thương, Thu Cúc cùng Hạ Vũ rất nhanh mang đồ tiến vào, Lăng Triệt trực tiếp vung tay cho hai người họ xuống.

      Hạ Vũ cùng Thu Cúc lại như cũ bất động, nhìn Nhiếp Chính vương đại nhân bôi thuốc cho công chúa điện hạ, dọa cho bọn họ dổ thân mồ hôi lạnh.

      “Nô tỳ, nô tỳ đến làm là được rồi.”

      ra ngoài!: Thanh trầm thấp mang theo cản cáo tràn ngập hướng tới hai người.

      Nàng biết Lăng Triệt bị người vây quanh muốn sắp bùng nổ, nếu Hạ Vũ thêm nửa câu nửa, chỉ sợ tên mặt lạnh này bùng phát mất. Nghĩ đến như vậy, Long Vân Thấm liền nhường các nàng rời , cũng phân phó cần thiết tiến vào.

      Cảm xúc của Lăng Triệt lúc này mới hòa hoãn xuống, đem khăn mềm kia bỏ vào chậu nước ấm, máu loãng lập tức khuếch tán ra làm Long Vân Thấm nhìn thấy ghê người. Lăng Triệt trầm mặc nửa ngày, bỗng thân thủ đem y phục Long Vân Thấm xé mở, xoạt xoạt tiếng, ngoại xam của nàng bị phá tan thành từng mảnh.

      Bàn tay nắm chặt chủy thủ của nàng vào mi mắt của , Lăng Triệt ngẩn ra, nhìn nàng.

      Sắc mặt rối rắm có chút đỏ lên, bàn tay cầm chủy thủ rốt cục buông lỏng, nàng lẩm bẩm giải thích : “Ta nghĩ, mang theo người luôn có chỗ hữu dụng..”

      đỉnh đầu đột nhiên truyền đến tiếng cười khoái trá của nam tử, Lăng Triệt dắt tay nàng, đặt trong lòng bàn tay , “Ta có phải nên cao hứng hay , trong lòng ngươi cuối cùng cũng có ta!” Nghĩ đến Long Vân Thấm thời khắc đều mang chủ thủ của bên người, mọi buồn bực của đột nhiên như tan biến hết. Ân cứu mạng của Văn Nhân Mặc thế nào, lòng của Thấm nhi căn bản .

      “Chủy thủ này vừa đúng lúc, ta tại cắt quần áo, miễn cho chạm vào miệng vết thương.”

      Xử lí hoàn hảo, máu tại mới ngừng chảy ra, mặt Lăng Triệt tại tràn ngập áy náy, “Nếu phải ta, miệng vết thương của ngươi cũng đến mức…”

      Nàng nghe vậy liền rướn người ra phía trước, ngắt lại lời của , lắc đầu, “Nếu phải ngươi, ta chỉ sợ sớm thành bãi bùn nhão dưới đáy vực rồi.” cứu nàng.

      “Chuyện này ta tra ràng, người làm ngươi bị thương, Thanh Y vệ tất chết dừng đuổi giết. Về phần nữ nhân ngu xuẩn Long Mộ Hi?” Lăng Triệt nhìn Long Vân Thấm, “Ngươi muốn xử lí như thế nào?”

      Long Vân Thấm lắc đầu, “Đối phó với Long Mộ Hi ta có thừa biện pháp, bất quá như ngươi trận ám sát này đơn giản, trước cần đả thảo kinh xà làm gì. Long Mộ Hi về sau lại giải quyết.”

      Nữ nhân ngu xuẩn kia, trước cứ cho nàng lại tiếp tục nhảy nhót, tình ám sát lần này chắc chắn đến tai Long Hạo Thiên, nàng là muốn nhìn xem phụ hoàng của nàng xử lí chuyện này như thế nào.

      “Đúng rồi, tam ca hồi cung sao?”

      “Hoàn hảo, bị thương ngoài da chút mà thôi.” Lăng Triệt bất mãn than thở, nhìn sắc mặt Long Vân Thấm tái nhợt, nhịn được thương tiếc trong lòng, “Vốn có bao nhiêu thịt, tại lại đổ nhiều máu như vậy, dưỡng cũng dưỡng mập được….”

      Hai gò má Long Vân Thấm nóng lên, trừng mắt nhìn nam nhân.

      Nguyên bản ở trong trận ám sát kia nàng còn tự hứa với lòng mình nếu còn sống trở về liền mình kì thực thích , nhưng tại nghĩ thế nào cũng thấy khó mở miệng. Nhất thời cắn cắn môi biết phải làm gì.

      “Thế nào?” Khó có cơ hội nhìn thấy Long Vân Thấm thẹn thùng, tâm tình Lăng Triệt càng thêm tốt, nghĩ nghĩ lát nữa nhất đinh kêu Mị thu thấp dược liệu bổ máu mang sang bên này.

      “Ngươi khi nào trở về?” đến Quốc An tự kịp thời như vậy, nàng vẫn là ngoài ý muốn.

      Lăng Triệt sắc mặt lạnh lùng, “Vừa trở về, còn chưa kịp hồi cung.”

      “Vậy ngươi làm thế nào?” Làm sao biết nàng có nguy hiểm?

      Lăng Triệt nhìn nàng mỉm cười, “Ta biết, nhưng là có người biết.”

      “Ai?”

      “Quốc sư Dịch Tương.”


      (Ngại quá, chương sau a Nam phụ 2 lên sàn.)
      Abby, emiliaulorb thích bài này.

    2. Cung Trường Nguyêt

      Cung Trường Nguyêt Well-Known Member

      Bài viết:
      830
      Được thích:
      1,779

      Chương 51 : Rừng đào

      Quốc sư Dịch Tương, chính là đệ tử thứ mười bẩy của nguyên lão quốc sư, nhìn thiên tượng bói toán đều được lão quốc sư chân truyền lại.

      Lăng Triệt kịp thời chạy tới giải cứu nàng, đơn giản vì trong lần xem bói, Dịch Tương ra công chúa điện hạ gặp nguy hiểm .

      Lăng Triệt phải người coi trọng những mệnh thuyết này, nhưng việc này liên quan đến tính mạng Long Vân Thấm làm thể sốt ruột, liền ra roi thúc ngựa gấp trở về, vừa lúc nhận được mật tín của Thanh Y vệ, lúc này mới may mắn kịp thời cứu Long Vân Thấm.

      Lăng Triệt rầm rì bất mãn tiếng, “Bản vương thiếu quốc sư lần.”

      Dịch Tương nghe lời chỉ nghịch mấy đồng tiền xu trong tay, sắc mặt trong suốt lạnh nhạt chống lại ánh mắt Lăng Triệt,.đáp : “Bất quá cũng chỉ là chức trách mà thôi.”

      lời của Dịch Tương mới trở về kịp thời, lần này Lăng Triệt ghi nhớ.

      Cho dù là núi vàng núi bạch, vạn mẫu ruộng tốt, đều có. (Đấy giàu lắm, phải lo ahaha)


      Hoàng đế vì việc Dịch Tương trở về tiếp nhận chức Quốc sư mà ban thưởng Đào cung,

      Bất quá, khi Quốc sư đại nhân đến Đào cung nhìn thấy hậu viện trống rỗng, đột nhiên cảm thán, “Danh hợp thực.” (Ý là trong này xứng với tên của cung này)

      “Sao?”

      Dịch Tương thở dài, “Nhiếp Chính vương biết Đào cung này thiếu cái gì sao, trống trả tịch liêu như thế này là có lỗi với hai chữ đào !”

      Khóe miệng Lăng Triệt vừa kéo, mặt vẫn bình tĩnh như cũ, lúc trước Long Vân Thấm rời cung, mảnh rừng đào di tài đến Trọng Hoa cung vẫn nguyên vẹn, tuyệt sai người lại di động chút.

      Dịch Tương giống như sớm nhìn ra manh mối, cũng chờ Lăng Triệt trả lời liền : “Ta cảm thấy chuyện này hẳn là liên quan đến công chúa điện hạ.”



      Long Vân Thấm bị tuyên tiến cung, nàng cho rằng Long Hạo Thiên muốn hỏi nàng về chuyện ám sát trong Quốc An tự, nhưng khi bước vào trong lương đình nàng gặp đám người Long Thanh Dương, ngược lại nhìn thấy gương mặt vô cùng xa lạ. đứng bên cạnh Long Hạo Thiên, tố y áo dài, thân hình thon dài cao ngất, gương mặt thanh lãnh như nước, nhìn ra tia cảm xúc.

      Nhìn thấy Long Vân Thấm tới, Dịch Tương đầu tiên liền lộ ra vẻ tươi cười, nhưng cười cũng làm cho người ta có cảm giác kì dị, cơ bắp khuôn mặt cũng động cái, Long Vân Thấm nhìn thấy vậy lập tức có chút kinh hãi, nàng tổng cảm giác nam tử này cười bình thường.

      (Sao ta nghe đoạn này giống bị liệt cơ mặt thế nhỉ)


      Chưa kịp mở miệng, Long Hạo Thiên ra thân phận của nam tử kia, “Hoàng nhi, đây là quốc sư Dịch Tương.”

      Nàng gọi tiếng quốc sư, rồi sau đó liền chuyện, Long Hạo Thiên cùng nàng câu chuyện rất dài, đơn giản về nguyên nhân tồn tại và địa vị của quốc sư như thế nào. Cuối cùng quên nhắc nhở nàng, “Quốc sư chính là đại tư tế tôn kính của Nam Hoàng quốc ta, hoàng nhi nhất thiết nên thất lễ, địa vị của quốc sư đều dựa theo lễ ngộ đối đãi của Nhiếp Chính vương.”

      Long Vân Thấm gật đầu đáp lại, vốn nàng muốn cáo lui rời nhưng Dịch Tương lại đem nàng gọi lại, “Đợi chút.”

      quay đầu cùng Long Hạo Thiên vài câu gì đó, sắc mặt Long Hạo Thiên tránh được tia nghi ngờ, nhưng cuối cùng vẫn gật đầu, “Hoàng nhi, quốc sư cùng ngươi có duyên, phụ hoàng xử lí chính trước.”

      Long Hạo Thiên mang theo Tào công công và đoàn người rời , trong Ngự hoa viên quạnh quẽ ít, thị vệ khác đề canh giữ ở xa xa, bên trong đình nghỉ mát này chỉ còn nàng và nam tử lần đầu tiên gặp mặt kia.

      Nửa tháng Lăng Triệt xuất cung ra ngoài chỉ vì đích thân hộ tống nam tử trước mặt này sao? Long Vân Thấm thầm đánh giá quốc sư Dịch Tương này, nhưng nghiên cứu hồi lâu vẫn cho ra được kết quả gì, nàng nghe là người bói toán nhờ nhìn thiên tượng, tinh thông cả kì môn độn giáp?

      “Công chúa điện hạ hẳn là cảm thấy hứng thú đối với tại hạ?” Dịch Tưởng thản nhiên tiếp nhận dò xét đánh giá của đối phương, đồng thời cũng nhớ kỹ bộ dạng của Long Vân Thấm, tuy cùng nàng từng gặp nhau nhưng đó cũng là mười năm về trước rồi.

      từng nghe sư phụ mệnh cách của nàng kì lạ, nhưng sư phụ chưa kịp cho mười năm trước liền xảy ra chuyện, thể nào thăm dò thiên cơ nữa, sư phụ cũng chỉ báo cho cần nghịch thiên làm việc. Bằng nhận họa sát thân.

      Dịch Tương nghiên cấn tiềm học mười năm này đều chưa bao giờ quên lời này của người. Cho đến ngày hôm nay vừa thấy Long Vân Thấm liền cảm giác mi tâm nhảy dựng, có chút khác thường.

      “Quốc sư có việc?” Chưa biết Dịch Tương là người thế nào, nàng quyết định ít cùng chuyện.

      Hôm nay gặp Long Hạo Thiên, nhìn dáng vẻ của tựa hồ tính toán truy cứu về kiện ám sát kia, nàng tại càng thêm nghi ngờ Long Hách Tường, phụ hoàng sao có thể vì tình ám sát thành công mà giáng tội nhi tử của mình chứ?

      Hơn nữa, tính mạng của nàng và tam ca đều thương tổn chút.

      “Ân cứu mạng của Nhiếp Chính vương, công chúa điện hạ chuẩn bị hồi báo như thế nào rồi?” Dịch Tương đột nhiên bất thình lình ra câu như vậy, khóe miệng của Long Vân Thấm cứng đờ, trừng mắt kinh ngạc nhìn nam tử trước mặt mà biết phải trả lời như thế nào. Này, vấn đề này phải là rất…

      “Quốc sư này là ý gì?”

      “Phản ứng như vậy liền biết công chúa điện hạ hản cũng biết ít nhiều, Nhiếp Chính vương kịp lúc đến giải cứu công chúa điện hạ, công chúa thoát hiểm có phải hay phải kể đến ít nhiều công lao của tại hạ?” (Ta thấy quốc sư này vô sỉ kinh!)

      Trong lòng có chút hoảng hốt, nam tử này vậy là có ý gì? Trong lòng Long Vân Thấm dâng lên cỗ đề phòng.

      Dịch Tương đương nhiên nhận ra đề phòng của nàng, thực cảm thấy bất đắc dĩ, tựa hồ sai cái gì đó, cuối cùng đành phải thẳng vào chủ đề , “ có biện pháp, hôm qua Nhiếp Chính vương hứa hẹn nợ ta cái nhân tình, lại nửa đường phủ quyết. Ta nghĩ việc này vẫn là tìm chính chủ phân giải phen.”

      Lăng Vân Triệt hứa hẹn nhân tình cũng có gì kì quái, nam nhân kia giống nàng, thích nợ nhân tình người khác. Nàng cũng tìm cách gặp Văn Nhân Mặc lần, nàng nợ nhân tình phải ràng với .

      “Quốc sư có gì thẳng, đừng ngại.”

      “Hoàng thượng ban thưởng Đào cung cho ta, ta vào ở mấy ngày liền cảm giác bên trong khuyết thiếu cái gì, nghe Nhiếp Chính vương thích hoa đào, bên trong Đào cung mảnh rừng đào thời dường như ở cung nội Trọng Hoa cung của công chúa điện hạ?”

      Khóe miệng Long Vân Thấm vừa kéo, nhớ đến biểu tình cứng ngắc của Lăng Triệt hôm qua ra là vì tính toán của vị quốc sư này.

      “Quốc sư nếu thích rừng hoa đào kia như vậy, bản cung liền cho người di tài qua bên kia, mảnh rừng đào này so với phần nhân tình của quốc sư đủ.”

      Dịch Tương vừa lòng gật đầu, biểu tình bất cần : “ như vậy, tâm tình ta vô cùng tốt, chiếm được liền cho là đủ. như vậy tại hạ vô cùng cảm kích.”


      Lúc trước rừng hoa đào ở trước Vân Tiêu điện này bị Nhiếp Chính vương hạ lệnh di tài đến Trọng Hoa cung, bị người trong cung ra vào ít. tại rừng hoa đào này lại bị Long Vân Thấm di tài từ Trọng Hoa cung tới Đào cung, lại là phen chê trách. Chẳng qua lúc này ai dám nghị luận việc này trước mặt hai người, có ai biết địa vị quốc sư này vì sao tồn tại, hoàng đế lễ ngộ đối với quốc sư còn dám xem thường, bọn họ chỉ là cung nhân phi tần cấp thấp lại càng có lí do thoái thác.

      Chính là phải công chúa điện hạ cùng quốc sư chưa từng gặp mặt sao, làm sao có thể quen thuộc đến mức tặng qua cả rừng đào chứ?

      Hậu cung mỗi người tâm tư.

      Hoàng đế Long Hạo Thiên nghe việc này bất quá chỉ nhíu mày, cũng quá hai từ, nhưng các nương nương hậu cung lại cực lực để ý.

      Dung phi nhiều ngày nay đều phải an ủi nữ nhi bị kinh hách của mình, tại lại nghe được việc này do Lí ma ma hồi báo lên mặt chỉ có sắc lạnh vô hạn, “Tiếp cận Nhiếp Chính vương còn chưa đủ, tại còn muốn hướng đến quốc sư, cũng sợ ngã xuống đau tới chết?”

      Cùng lúc đó, Lệ phi nhịn được mà bật cười, “Mất dạng bao nhiêu năm, tại vừa trở về trở thành tâm điểm để mọi người chỉ trích, vị này đúng là được hoan nghênh nha.”


      Long Vân Thấm rất ít khi tiến cung, vết thương người nàng còn chưa hồi phục, vì thế nàng mang theo đám người Xuân Lan Trọng Hoa cung nghỉ ngơi.
      Abby, emilia, ulorb 1 thành viên khác thích bài này.

    3. Cung Trường Nguyêt

      Cung Trường Nguyêt Well-Known Member

      Bài viết:
      830
      Được thích:
      1,779


      Chương 52 : Lần đầu nên trúc trắc

      Xuân Lan đem cao dược từ trong chén lấy ra, lại lấy thìa đưa cho Long Vân Thấm, “Công chúa, cao dược này dùng để bổ huyết dưỡng khí vô cùng tốt, mỗi ngày dùng ba lần.”

      Long Vân Thấm quay đầu nhìn cao dược đen tuyền bóng loáng kia, cực kì giống kinh cao kiếp trước nha, quanh quẩn còn nhạt nhòa cỗ hương hoa đào nhưỡng, hàng lông mi nàng khẽ chớp , “bên trong có hoa đào nhưỡng sao?”

      Xuân Lan gật đầu, đối với việc gần gũi của công chúa nhà mình với Nhiếp Chính vương nàng đều dám nhiều miệng, chỉ cần làm tốt công việc của mình là được, “Ảnh thị vệ sáng sớm liền giao cho nô tì, nô tì liền lập tức mang theo bên người, công chúa điện hạ vội vàng tiến cung nên chưa có cơ hội trình lên.”

      Ảnh? Mười phần là Lăng Triệt giao cho làm. Nam nhân kia nha, đưa nàng chút dược liệu bổ huyết, nghĩ tới cư nhiên là cao dược như này. Nghĩ đến lời của Lăng Triệt, có hương hoa đào nhưỡng khẳng định phải mượn tay người khác làm, nghĩ đến có thể đều là làm hết ?

      biết dược lí, tinh y thuật, nàng có nên cảm thấy thụ sủng nhược kinh ?

      Vừa đưa cao dược vào miệng, cỗ chua sót thơm ngát tràn ra đầu lưỡi, nàng cảm giác được đây là tấm lòng của Lăng Triệt, nhưng mà trong lòng nàng đầy khổ sở nha. Khó uống muốn chết, nhưng nhất thời thể làm gì hơn là áp chế nuốt tất cả vào trong bụng.

      Xong nàng nhìn chén dược đựng cao dược kia mà ngẩn người, Xuân Lan thấy vậy liền thức thời lui xuống.

      Chờ đến khi Long Vân Thấm hoàn hồn, liền cảm giác được bên ngoài có động tĩnh, nàng ngồi đối diện cửa sổ lớn mở, rừng hoa đào nở đến kiều diễm kia tại có người đến bắt đầu di tài.

      Nam tử thế nhưng xuống tay mau, nàng vừa mới gật đầu, liền có hành động.

      hốc kín trong Trọng Hoa cung, có lưu lại bình hoa đào nhưỡng hết, lúc này bị nàng cầm lay động trong tay. Nàng nghĩ sang mùa xuân sang năm, hoa đào lần nữa nở rộ, khi ấy nàng cùng Lăng Triệt học ủ rượu hoa đào, cho nên cầm bình tay cảm thấy ném đáng tiếc.

      Đáng tiếc nha, Long Vân Thấm cầm lấy bình chuẩn bị ném .

      bỏ được lại còn muốn bỏ xuống?” Lăng Triệt xuất tiếng động, đến phía sau nhìn nữ tử dựa nửa người vào khung cửa kia, cúi đầu nhìn bình rượu trong tay nàng nghĩ nghĩ, nha đầu này thế nhưng chưa bao giờ làm việc theo cảm tình!

      Long Vân Thấm lại lắc lắc bình, cười : “Đều còn, chuẩn bị ném .”

      Lăng Triệt nhìn phía trước đầy chăm chú, ở góc độ này của họ những người ở ngoài đều nhìn tới, vì vậy cũng thu hết những biến hóa nơi đáy mắt của Long Vân Thấm vào lòng, nhìn thẳng Long Vân Thấm chằm chằm, “Ngươi nếu thực thích hoa đào, vậy ta sai người đưa lại đủ loại đào hoa cho ngươi…”

      “Đừng.” Long Vân Thấm cần nghĩ từ chối, quốc sư vừa di tài rừng hoa đào đến Đào cung, nàng lại gióng trống khua chiêng mang đủ loại đào khác về phủ Công chúa, đây là muốn hò hét cái gì?

      “Ta còn muốn sống thanh tĩnh chút!”

      “Đùng..” Tiến lên đóng chặt cánh cửa lại, nam nhân trực tiếp đem nữ nhân ôm vào trong ngực, bàn tay nhàng nâng lên hàm dưới của nàng, nhìn kĩ hàng mi tinh tế cùng cánh môi hồng như cánh hoa, nhịn được nữa, Lăng Triệt trực tiếp cúi đầu bao trùm lên, trằn trọc nhấm nháp hương vị ngọt ngào hấp dẫn của người trong lòng.

      Thẳng đến khi Long Vân Thấm hít thở thông mới bằng lòng rời , hai người vừa tách ra còn lưu lại sợ chỉ bạc óng ánh trong suốt dây dưa, đến khi Lăng Triệt nâng tay vuốt ve bờ môi Long Vân Thấm mới hết, hành động tựa như lưu manh bình thường.

      Gò má Long Vân Thấm oanh nóng lên, biết cùng đứng chỗ như thế nào, Lăng Triệt thấy vậy vàng bá đạo dán lại bên tai nàng, giọng tâm tình vô cùng ái muội : “Thấn Nhi, chủ động đáp lại…”

      Long Vân Thấm đột nhiên đẩy ra, sắc mặt lúc đỏ lúc trắng, cắn môi trừng mắt nhìn , “Lăng Triệt, ngươi đồ vô lại.”

      “Kia, ngươi ngại cái gì!”

      Nam nhân nghe nàng cư nhiên có ý thức dừng lại, bàn tay to lớn ngược lại chế trụ thắt lưng của nàng, ngón tay linh hoạt tiến vào trong y phục… trong khoảnh khắc nàng trừng mắt thể tin mà … ăn đậu hũ ah…

      Trong khoảnh khắc lòng bàn tay thô ráp cùng da thịt nàng đụng chạm, Long Vân Thấm rốt cục hoàn hồn, nàng phản thủ bắt được bàn tay đùa giỡn chính mình, lại biết phải như thế nào.

      Lăng Triệt cảm giác nhiệt trong người được giảm bớt xuống chút, vuốt vuốt tóc dài của nàng trấn an, “Ta thế nào đối ngươi như vậy chứ, yên tâm, làm gì đó cuối cùng nhất định lưu đến động phòng hoa chúc.”

      Long Vân Thấm có cốt khí lại đỏ mặt lần nữa, ngẩng đầu nhìn Lăng Triệt lại nhận thấy mặt cũng có vệt đỏ ửng, khỏi bật cười, “Động tác lão luyện, nhưng mà biểu cảm này bán đứng ngươi rồi.”

      Lăng Triệt thản nhiên, thay Long Vân Thấm kéo lại y phục xộc xệch, “Ta lần đầu động tâm đối với người, hết thảy đều là đầu tiên, trúc trắc chút lại như thế nào, đây là kìm lòng được mà thôi.”

      Nhất thời, hai người cứ nhìn nhau chuyện.

      =========

      Cuối cùng bình rượu kia bị Lăng Triệt mang mất, hứa hẹn lần sau quay lại mang hoa đào nhưỡng lại cho nàng. Nàng cười cười lắc đầu, lúc này ở đâu còn hoa đào cho nữa chứ?

      Xuân Lan đẩy cửa điện tiến vào, gặp Long Vân Thấm đứng phía trước cửa sổ, góc nhìn kia chính là nhìn nơi mảnh rừng đào trong sân , “Công chúa điện hạ, rừng hoa đào di tài rồi.”

      “Ân.”

      Xuân Lan có chút chần chờ, nhưng vẫn lên tiếng : “Quốc sư đại nhân ở ngoài Trọng Hoa cung, muốn gặp công chúa.”

      Long Vân Thấm sửng sốt, nam tử kia sao? Nhưng nàng vẫn lắc đầu : “Bản cung tại mệt mỏi.”
      Xuân Lan nghe vậy liền đáp lời cáo lui.


      Bên ngoài Trọng Hoa cung, Dịch Tương nhìn kiến trúc lâu vũ nối liền ngừng, tinh tế chói lọi, tuy sa hoa hết sức nhưng nhiễm chút tục khí. Làm cho khỏi nghĩ đến hình ảnh chủ nhân của nó bên trong, nữ tử kia hẳn cũng là người như thế !

      “Như thế, quên .” Dịch Tương tự mình cầm chậu hoa đào quay trở về Đào cung.

      ==============

      Long Thanh Dương rất nhanh nghe thấy tin tức, liền đến Trọng Hoa cung, kể cho Long Vân Thấm nghe những tin đồn bắt đầu mọc cánh bay loạn khắp hoàng cung.

      “Lục muội nhận thức quốc sư sao?”

      Long Vân Thấm lắc đầu : “Là gặp mặt lần đầu tiên.”

      “Lần đầu liền tặng rừng hoa đào, dù cho là đại khái cũng có người tin.”

      Long Thanh Dương tin nhưng có nghĩa những người trong cung này tin, Long Vân Thấm cười xuy tiếng, ánh mắt xẹt lên chút hèn mọn, “Những người đó? Ta quản được, hơn nữa cũng lười quản.”

      “Nhiếp Chính vương đối chuyện này như thế nào? Tốt xấu gì cũng là đồ tặng cho ngươi.”

      Long Vân Thấm khoanh tay trước ngực, đánh giá nam tử trước mặt, sắc mặt bình thường, ngữ khí chuyện bình thường, nhưng là ánh mắt kia….

      “Tam ca muốn hỏi cái gì liền hỏi, cứ ấp a ấp úng như vậy phải tác phong của ngươi.”

      Long Thanh Dương cười xấu hổ, dừng chút rồi gần lại Long Vân Thấm, “Lục muội, làm ca ca phải quan tâm ngươi. hơn, ngươi cần nghĩ nhiều.”

      Long Vân Thấm bĩu môi, bộ mặt bát quái như vậy còn dám quan tâm, nàng vô cùng khinh bỉ , “ Tam ca, ngươi tại liền lấy gương soi chút, xem rốt cuộc có phải viết chữ bát quái ở hay , thần sắc huynh cần học tập Hạ Vũ chút, nếu rất dễ dàng bị lòi ra.”

      Khóe miệng Long Thanh Dương cứng đờ, ha ha gượng cười, “Này, có phải ? Bất quá ta chỉ muốn hỏi chút, ngươi cùng Lăng Triệt là có quan hệ gì?”


      Haiz...lại còn hỏi có quan hệ gì, đương nhiên là cực kì cực kì có quan hệ mờ ám nha haha, về sau e là có thịt vụn mà ăn rồi ace
      Abbythienbinh2388 thích bài này.

    4. Cung Trường Nguyêt

      Cung Trường Nguyêt Well-Known Member

      Bài viết:
      830
      Được thích:
      1,779


      Chương 53 : Làm theo trái tim

      “Quan hệ gì? Tam ca ngươi vì sao nhận thức được quan hệ của ta?” Long Vân Thấm hỏi lại, nàng chưa từng nghĩ tới gạt Long Thanh Dương cái gì, bốn cung nữ thân cận bên nàng đều biết nàng cùng Lăng Triệt thân thiết, nhưng cũng chỉ có duy nhất Xuân Lan biết quan hệ đó đến mức nào.

      tại, Long Thanh Dương xem như người thứ hai phát .

      “Ta nhìn thấy ôm ngươi trở về.” Long Thanh Dương ít có khi nghiêm túc như lúc này, “ tình đêm hôm đó ta cách nào phân thân ra để bảo hộ ngươi, ngươi lại muốn cùng Văn Nhân Mặc. Ta biết ngươi vì muốn ta an toàn hơn chút nhưng ngươi biết lại càng làm cho ta lo lắng. Cho nên sau khi ta thoát ra khỏi ngon núi liền liên lạc với Ảnh, mới biết được ngươi trở về phủ công chúa nên chạy qua…”

      Long Vân Thấm vẫn trấn định như trước, cũng chen vào, đêm kia Lăng Triệt hùng hùng hổ hổ đem nàng ôm từ sau núi trở về, người hữu tâm đương nhiên để ý chút liền thấy. Chính là mấy ngày nay bận bịu đều nghĩ đến chuyện như vậy, bất quá nàng phủ nhận, thích người có gì sai.

      “Ta lần đầu tiên nhìn thấy thất kinh, ta cùng qua lại nhiều năm nay, đại khái là lần đầu tiên thấy Lăng Triệt ôm người…” Là ý gì, cần cũng biết.


      Long Vân Thấm phủ nhận, trước cái nhìn chăm chú của Long Thanh Dương cười gật đầu, “Tam ca thực cẩn thận.”

      Nội tâm Long Thanh Dương chứng thực, cả người đứng thẳng bất động lát, nhìn thản nhiên gương mặt Long Vân Thấm nhất thời biết cái gì mới phải. hi vọng nàng hạnh phúc, có chốn quy túc, tốt nhất là nơi rời xa hoàng cung này, cả đời bình yên. Nhưng người trong lòng nàng cư nhiên lại là Nhiếp Chính vương, coi như đời này của nàng cách nào bình yên nữa.

      “Lục muội, ngươi suy nghĩ kỹ rồi sao?” Cùng với Lăng Triệt đối mặt với sóng gió bên ngoài kia so với tranh đoạt ngôi vị thái tử còn phiến toái hơn.

      Long Thanh Dương tránh khỏi băn khoăn, nghi ngờ nhân phẩm của Lăng Triệt, nhưng bởi vì hai người đều có thân phận đặc thù, thân là huynh trưởng đương nhiên ý nghĩ đầu tiên phản đối. Nhưng dường như phản đối của cũng có chỗ dùng, nhìn ánh mắt kiên định của Long Vân Thấm liền biết.

      “Tam ca biết đáp án còn hỏi ta làm gì?”

      Long Thanh Dương trầm mặc nửa ngày, rồi đột nhiên câu : “Ngươi biết chi tiết về chứ?”

      Nữ nữ nguyên bản vẫn mỉm cười cảm thấy kinh ngạc, sau đó liền tùy theo lắc đầu, “Có ý tứ gì?”

      Long Thanh Dương lắc đầu bật cười, “Ta cùng quen biết mười năm, lại chỉ biết duy nhất tên của , cùng lập ra cái Thah Y vệ, còn lại những thứ khác, gia thế hay thân phận của , người thân hay bạn tốt, hết thảy đều thể nào tra được.”

      “Nếu phải là người trừ bỏ phản loạn Quốc An, lão quốc sư lại hết sức đề cử , phụ hoàng làm sao có thể chấp nhận người thân phận như làm Nhiếp Chính vương.” Lăng Triệt ngồi vị trí Nhiếp Chính vương mười mấy năm, chỗ nào thầm bày bố, cuối cùng chờ cho mọi người phản ứng lại có căn cơ vô cùng vững chắc rồi.

      Long Vân Thấm lắng nghe, nàng đột nhiên sinh ra thương tiếc đối với Lăng Triệt, người gia cảnh gia thế, lại làm cho mình trở thành tờ giấy trắng thể điều tra, nàng có thể nghĩ đến lí do gia thế phức tạp lại muốn đề cập đến, hoặc muốn đụng chạm đến nên mới làm như vậy.

      Nàng muốn vạch trần miệng vết thương chảy máu đầm đìa của , muốn che dấu vậy liền che dấu , nàng chính là thích mình mà thôi.

      “Tam ca, ngươi nếu thích nữ tử, huynh chỉ để ý đến gia thế bối cảnh của nàng thôi sao? Nếu nàng đó có địa vị bằng ngươi hoặc cao hơn ngươi, ngươi từ bỏ nàng sao?”

      “Đương nhiên là .”

      “Đúng vậy, ta cũng vậy. là Nhiếp Chính vương cũng tốt, là bình dân cũng được, thậm chí là tên khất cái cũng thế. Chỉ cần trong lòng ta có , chỉ cần ta thích đều ở cạnh . Chúng ta có quyền lựa chọn nơi mình sinh ra nhưng sống như thế nào, đều phụ thuộc vào ý nghĩ mà thôi…” Long Vân Thấm nghĩ đến cái ôm ấm áp của nam tử kia, nàng thực luyến tiếc muốn buông ra a.

      “Về phần tình cảm, ta làm theo trái tim mình thôi. Nếu phải người đó cam nguyện độc thân thiên nhai.”

      Long Thanh Dương ra khỏi Trọng Hoa cung, thái độ đối với cảm tình của Long Vân Thấm làm cho bàng hoàng mờ mịt, từ trước tới này đều hiểu thân phậ trách nhiệm của mình, người như họ có thể tìm được người mình thương lòng kết thân có được bao nhiêu người? Bản thân , ngoài hoàng tử phi, nạp thêm sườn phi, thiếp thất….

      luôn nghĩ đó bất quá cũng chỉ là tràng đám hỏi mà thôi, số phận của sớm có người an bài.

      Chính vì thân phận có lựa chọn, nên càng hi vọng Long Vân Thấm có thể sống càng tự tại càng tốt.

      nghĩ tới, nàng đối với việc này sớm hiểu từ lâu, xem ra còn ràng hơn rất nhiều.

      Long Thanh Dương bật cười, ngược lại bị muội muội mình giáo dục. có thể làm theo trái tim mình mách bảo sao, nếu được tâm liền thà mình độc.

      Tam thê tứ thiếp như thế nào, thê thiếp thành đàn lại như thế nào, nếu có cảm tình với nhau cũng chỉ là những người xa lạ với nhau thôi.

      Long Thanh Dương bỗng cảm giác trong lòng thông suốt, Long Vân Thấm muốn địa vị thái tư Nam Hoàng quốc kia còn muốn tìm người tâm lòng đối đãi, kia vì sao thể đây?

      = = =

      Cuộc chuyện ngày đó của Long Vân Thấm cùng Long Thanh Dương, có thể ở thế giới này tư tưởng đó kỳ thực rất kinh thế hãi tục. Nàng muốn cả đời đôi nhân, lấy trí tuệ của Long Thanh Dương tự nhiên hiểu. Đây là cầu của bản thân nàng, cũng là cầu của bản thân đối với người kia, nhưng tương lai tam ca như thế nào nàng thể ước thúc.

      Long Vân Thấm nghỉ lại hoàng cung đêm, ngày thứ hai liền trở về Công chúa phủ.

      Lúc này, cuối cùng lại nhìn thấy hình dáng của Ảnh.

      Còn chưa kịp gì, nam tử mặt than khom người cúi đầu nhận tội, “Thuộc hạ thể bảo vệ tốt chủ tử, thỉnh chủ tử trách phạt.”

      Lúc phát sinh trận ám sát đó đều coi vào đâu, nhưng đem nàng bảo vệ tốt, thậm chí còn để cho nàng bị thương nặng. Vương gia trách phạt nhưng thể dễ dàng tha thứ cho mình được. Phải hướng Long Vân Thấm thỉnh tội.

      Long Vân Thấm tiến lên bước nâng Ảnh dậy, đụng tới cánh tay , nhìn thấy ràng run run đứng lên, nàng há miệng định nhưng lại biết cái gì, Dĩ nhiên Lăng Triệt trách phạt .

      Còn nữa, chuyện này chính nàng cũng phải chịu trách nhiệm, Ảnh làm tận chức trách của mình rồi.

      “Nếu có ngươi ở bên người ra, ta đại khái chết dưới kiếm của hắc y nhân rồi.” Long Vân Thấm , cho Ảnh cơ hội giải thích, “ngươi nếu cảm thấy thẹn đối với ta, về sau liền tận tâm tận lực hơn nữa, ngươi thấy như thế nào?”

      Mặt than Ảnh rốt cục có biểu cảm, vẻ mặt sáng ngời ngẩng đầu nhìn nữ tử trước mắt, “Tùy thời phục mệnh chủ tử.”

      Long Vân Thấm cười cười, đem bình hoa đào nhưỡng chuẩn bị trước đưa cho : “Trước tiên vội, có số việc còn cần thời cơ, bất quá Hắc Hổ bên kia điều tra quả thực có chút kết quả, ngươi mang hoa đào nhưỡng cho , thuận tiện mang tin tức về đây.”

      “Nếu hoàn thành nhiệm vụ sao?” Ảnh cầm bình rượu tay, chần chờ, đây là rượu vương gia đưa cho chủ tử, hơn nữa số lượng có hạn, đưa cho Hắc Hổ thô kệch đó có phải hơi lãng phí?

      “Ta tin tưởng người của mình, nếu hoàn thành nhiệm vụ, vậy hoa đào nhưỡng này coi như ta đầu tư sao chỗ.”

      “Sao có thể?”

      Long Vân Thấm còn chưa dứt lời, ngay sau đó liền có thanh thô cuồng vang lên, cửa sổ bị người phá vỡ, liền xuất thân ảnh rất bữu hãn đứng trước mặt nàng.
      Abbythienbinh2388 thích bài này.

    5. Cung Trường Nguyêt

      Cung Trường Nguyêt Well-Known Member

      Bài viết:
      830
      Được thích:
      1,779

      Chương 54 : Che giấu bí mật

      Hắc Hổ lấy tốc độ như tia chớp đoạt bình tượu trong tay của Ảnh, trừng mắt vuốt vuốt bộ râu của mình, “Này lão đầu, ngươi chưa biết gì Hắc Hổ ta như vậy, ta khi nào là hoàn thành nhiệm vụ. Rượu hòa đào này vương gia ngâm ra quá mấy bình, vương gia tặng cho chủ tử do chủ tử quyết định, nàng đưa cho ta là quyền của Hắc Hổ ta mới đúng.”

      Ảnh vô cảm chậm rãi xoay người, dọa cho Hắc Hổ sợ đến mức giấu hoa đào nhưỡng ra sau người, “Tin tức?”

      Hắc Hổ cười hắc hắc hai tiếng, lại ngửi thấy từng đợt hương thơm của rượu ngon truyền đến làm cả người đều say, “Ta tưởng lão ẩu kia công phu ngoan như thế nào, gặp phải Hắc Hổ ta phải là vô pháp đó sao. về thân khinh công này, Hắc Hổ ta nhận thứ hai ai dám thứ nhất.”

      Mí mắt Ảnh khỏi nhảy lên lợi hại, đúng là cái đại hán tư duy cùng thân hình đồng nhất.

      , cầm rượu của ta mà mang ra tin tức, về sau Thanh Y vệ cũng có chỗ cho ngươi đứng.” Long Vân Thấm vui mừng vì cách chung đụng của những người trong Thanh Y vệ. Nhìn như phân cấp bậc ràng nhưng cùng chỗ đều thấy ràng buộc.

      Giống như Ảnh tại, là người dẫn đầu Thanh Y vệ, nhưng cố tình đối diện với thói quen vô tháp vô thiên của Hắc Hổ đều có cách.

      “Chủ tử ngươi nghĩ cái gì? Hắc Hổ ta thôi, khi ra chỉ có tin tức quan trọng, lão thái bà ta theo dõi kia, chính là dù có vệ sinh ta đều nhìn lom lom…” vừa dứt lời, trong lòng Long Vân Thấm cùng Ảnh đều nổi lên trận ác hàn, người khác vệ sinh, ngươi lại là đại nam nhân cũng muốn theo…

      “Lí ma ma làm việc cho Dung Phi bao lâu?”

      “Thuộc hạ điều tra ràng lắm, nhưng căn cứ vào thông tin Thanh Y vệ điều tra, thuộc hạ phát ra chỗ kì quái.”

      Lông mi Long Vân Thấm khẽ chớp, kì quái?

      “Tiếp tục.”

      “Lí ma ma mười năm trước là ma ma quản ở Tiêu Lan điện, sau này Hoàng Hậu cách thế, cung nữ hầu hạ đều bị phân tán hết, lão ma ma kia vốn bị điều đến hậu viện làm việc, cuối cùng vì Dung Phi coi trọng nên được mang trở về. Theo bên người Dung phi mười năm, chăm sóc cả Ngũ công chúa, ở thời điểm hai năm trước mới chính thức được chuyển cho nữ oa tử Ngũ công chúa kia.”

      Long Vân Thấm đối với chuyện của Tiên hoàng hậu có nhiêu quen thuộc, thậm chí chưa bao giờ cẩn thận tìm hiểu qua, đề tài này giống như tài liệu cấm trong cung, Long Hạo Thiên cho phép lục ra chuyện ngày xưa.

      Nếu phải có Thanh Y vệ, chuyện ngày đó căn bản cách nào tra ra ràng.

      Lí ma ma mười năm trước là người của Mẫu hậu sao?

      Nàng có quan hệ gì cùng mẫu hậu?

      thời cùng với Dung phi lại là quan hệ gì?

      “Đúng rồi, thuộc hạ điều tra lão ma ma kia ngờ lại gặp phải người quen, nghĩ tới là Mị.”



      Cuối cùng Hắc Hổ ôm bình hoa đào nhưỡng rời , còn quên thầm cùng Long Vân Thấm, về sau có việc gì cứ tìm đến Hắc Hổ , cam đoạn nhiệm vụ hoàn thành xinh xắn xinh đẹp. Chỉ cần rượu ngon liền làm.

      Long Vân Thấm liếc mắt nhìn Ảnh cái, Hắc Hổ này vóc dáng cao to nhưng có tâm cơ gì, nhìn thấy cái gì hay gặp được chuyện gì đều chút giấu diếm hết. giống với Ảnh, Ảnh làm việc đều ở trong đầu tính toán trước lần. Cho nên gạt nàng cái gì, nhưng tránh khỏi thiếu xót số cái gì đó.

      Vì sao Mị lại xuất bên phía Dung Phi, là điều tra Dung phi?

      “Mị cùng ngươi quan hệ tương đối tốt, có thể tình như thủ túc.”

      Ảnh im lắng, thẳng lưng mà đứng ở đó, đối với lời của Long Vân Thấm khẳng định cũng phủ nhận. biết bản thân che giấu chút gì đó, nhưng là….

      “Thuộc hạ chỉ có chủ tử, chưa từng giấu diếm chuyện gì.”

      Long Vân Thấm nhìn gì, Ảnh am hiểu gian dối, nàng có thể cảm giác được muốn lại thôi, chuyện này liên quan đến Mị, khẳng định có chuyện. Nhưng nàng cũng thể cưỡng cầu, Mị làm việc cho Lăng Triệt, nàng điều tra việc riêng của .

      Lăng Triệt điều tra Dung phi , hẳn là có lý do của .

      ========

      Cùng lúc đó, bên trong Ngọc Tuyền, thần sắc của Mị có chút trầm trọng. Bên , chủ tử càng là sắc mặt lạnh lùng, khí thế uy áp kia ngừng tràn ra, làm cho mấy lần khống chế được rùng mình.

      Lăng Triệt cầm cây trâm hoa đào vừa mới chế tác xong, con ngươi lạnh như băng tia sáng rọi, thanh trầm trọng tựa như bùa đòi mạng, từng chứ từng chứ đều muốn nắm chặt tâm người đối diện.

      “Công chúa, biết?”

      “Thuộc hạ xác định, thuộc hạ đụng phải Hắc Hổ…hẳn là…hẳn là.. .”

      “Bản vương muốn xác định. Mị, năng lực của ngươi thoái hóa..” Nam tử phía cúi đầu cười khẽ, thanh có chứa nội lực xoay tròn vờn quanh đánh thẳng vào lỗ tai. Mị nhịn được che lỗ tai mình, máu trong người bành trướng lợi hại, biết khi ra chuyện này làm vương gia tức giận.

      Nhưng nếu giấu diếm, vậy chết càng nhanh!

      “Vương gia thứ tội, thuộc hạ thất trách.”

      nên giao cho Mị điều tra Dung phi, thế nào lại coi thường thân căn cơ của Hắc Hổ, chuyện này nếu để công chúa điện hạ biết được, đại ổn.

      Lăng Triệt nhìn Mị sắp chịu nổi, thu liễm nội lực, cả người khôi phục như thường. Nhìn trâm cái trong lòng bàn tay, , “Việc này ngươi cho Ảnh xử lí, trừ ngươi cùng Ảnh ra, bản vương hi vọng người thứ ba biết được.”

      “Vâng.” Mị chấn động trong lòng.

      “Lí ma ma kia, chú ý chặt chẽ thể đả thảo kinh xà, về phần nữ nhân ngu xuẩn Long Mộ Hi kia, nếu nàng ta ra chứ gì đó, liền làm cho nàng nếm thử tư vị bị vạn xà độc cắn. Xà núi trúc Diệp Thanh đều đói bụng…”

      Mị khỏi giật mình cái, trúc diệp thanh cho dù là cũn g chịu nổi, Ngũ công chúa chỉ sợ chưa bị cắn bị dọa cho hôn mê.

      “Thuộc hạ minh bạch.”

      “Cuối cùng, bản vương cho phép chuyện này truyền đến tai công chúa điện hạ, bằng , các ngươi tự gánh lấy hậu quả.”

      Mị nhìn chủ tử tựa như vệt sáng rời , tâm lâu cũng thể lấy lại bình tĩnh.

      Bí mật cung đình, loại tình này có thể giấu diếm được bao lâu, vương gia cho rằng cùng Ảnh có thể đem mấy tin tức này ngăn chặn sao?

      Vương gia muốn giấu diếm, chỉ sợ cũng chỉ có công chúa điện hạ mà thôi.

      Mị có lập trường cùng quyền lợi phê phán hay chất vấn cách làm của Lăng Triệt, Lăng Triệt là vương của , là tín ngưỡng của bọn , cho dù làm ra chuyện hậu thế thể tha thứ, bọn họ cũng tuyệt nhiều câu.

      À há, chương sau Mặc lại bị chị Thấm bỏ lại rồi, đau lòng chết được

      Abbythienbinh2388 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :