1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Xuyên không]Sủng phi của Nhiếp chính vương-Nhược Thanh Ngôn

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Cung Trường Nguyêt

      Cung Trường Nguyêt Well-Known Member

      Bài viết:
      830
      Được thích:
      1,779
      Chương 46 : Thu thâp đoàn tụ tán

      Lăng Triệt với người triều bệnh nên trở về phủ ra ngoài mà rời , có lẽ cũng chỉ có Long Vân Thấm biết tìm người, vì ngày đại tế của Nam Hoàng quốc.

      Nếu phải lần nàng vô tình với Tống Miễn về việc này, e rằng đến tại nàng cũng biết thân phận người kia là ai.

      tìm người?” Tống Miễn vừa gật đầu vừa vuốt vuốt chòm râu bạc trắng, “Thời gian mười năm trôi qua nhanh như vậy, ngày đại tế gần ngay trước mắt mà ngươi tại còn đương nhiên được biết việc này. Ngày đại tế Nam Hoàng quốc tổ chức mười năm lần, vô cùng long trọng. Hơn nữa, đại tế đều được đế vương đời đời vô cùng coi trọng, này còn liên quan đến vận mệnh yên ổn của quốc gia, hơn nữa đại tế đều do tay đại quốc sư đích thân chủ trì mới được. Mười năm trước quả thực chính lão quốc sư đó rat ay, bất quá sau đó tuổi tác sai, liền mang theo đồ đệ rời rồi. Từ đó về sau đều nghe xuất giang hồ. Ta này nha đầu, ngươi phải nhớ dù cho quốc sư có xuất hay , danh tiếng ra sao đối với quốc gia đều là tồn tại vô cùng trọng yếu, đơn giản là có thể nhìn thiên tượng đoán vận mệnh, phụ tá vận mệnh đế vương. Lão quốc sư mười năm trước chỉ thu đồ đệ, nếu là qua mười năm, dựa theo ước định lúc trước hẳn là sắp quay về Nam Hoàng quốc tiếp tục trách nhiệm của mình.”

      Dứt lời Tống Miễn liền có loại xúc động muốn khóc : “ trắng ra lão thần côn đó quả thực xảo trá, lão thần côn dưỡng ra tiểu thần côn, còn mình thong dong tự tại vướng bận việc gì. Lăng Triệt tại chính là đón vị tiểu thần côn kia !”

      Khóe miệng Long Vân Thấm nhịn được giật giật, mặc dù nàng chưa chứng kiến khả năng của quốc sư gì gì đó nhưng dám sau lưng quốc sư nước như vậy, e chỉ có lão nhân trước mặt đủ can đảm! haha…

      “Quốc sư có địa vị rất cao sao?”

      Tống Miễn gật đầu, “Cũng tính là có quyền lực gì, địa vị quốc sư từ khi Nam Hoàng quốc khai quốc đến nay đều có, lời của có trọng lương tựa như đan thư thiết chỉ, chỉ cần tinh thông thiên mệnh thần tượng, cùng so sánh với thánh chỉ có đôi khi còn quan trọng hơn.” Tống Miễn đến đây đột nhiên nhìn sâu vào đáy mắt Long Vân Thấm , “Còn có ngươi chú ý chút, đối với người thừa kế tiếp theo Nam Hoàng quốc, quốc sư hoàn toàn có quyền quyết định.”

      Mang theo bụng tâm nặng nề quay trở lại phủ công chúa, Long Vân Thấm trong lòng lo lắng tình này phát sinh quá mức bất ngờ, nàng có chút trở tay kịp. Ở giữa đường nhảy ra thêm người, biết là địch hay bạn, nàng còn chưa tìm ra cách ứng phó như thế nào!

      Nàng nhanh chóng tìm người mang đến sử kí những niên triều trước.

      Bất quá dù nàng muốn tra cái gì cũng đều có, thông tin hữu ích đề cập về quốc sư địa vị chỉ có mấy chữ ít ỏi. Vứt đống sổ sách sang bên, tinh quang trong mắt chợt lóe, Tống Miễn phải là gợi ý cho nàng sao, quốc sư rời thế mười năm , như vậy thế lực trong triều chưa có người động được đến , tại sao nàng nhân cơ hội này cùng kết giao đâu?

      Nhưng là…tâm đột nhiên nhảy nhảy, nghĩ đến Lăng Triệt nam nhân kia dường như đối với nam tử bên người nàng có mấy phần hảo cảm phải! Nàng cùng Văn Nhân Mặc chút dây dưa cũng có liền bị coi như lí do suốt ngày đề cập, ngay cả tam ca nàng đều bị tùy thời nhắc tới.

      Nếu nàng cố ý tiếp cận quốc sư đại nhân, Lăng Triệt liệu có rat ay ngăn cản hay ?

      Lại nhắc đến Lăng Triệt, rời muốn nửa tháng, nửa tháng này nàng đều nhận được bất cứ tin tức gì từ , nàng cố ý để Ảnh tìm hiểu tin tức sau lại phát ngay cả Mị cũng bị ném ở lại Kinh thành, lúc này nàng mới biết, hành tung lần này của là mười phần thần bí a.

      Buông những quan niệm nhiễu loạn tâm trí, Liễu Thần Phong lần nữa lấy lại tinh thần xử lí muội muội Liễu Mộ Hi, muội muội này của nàng càng ngày càng biết an phận.

      Hỏa Hồ lúc trước có mạng về cho nàng loại bột ở chỗ Long Mộ Hi, là đàon tụ tán.

      mặt ngưng tần hàn khí, đoàn tụ tán này cùng với mị dược căn bản cùng đẳng cấp. bên trong còn biết bỏ bao nhiêu ngũ thạch tán, có thể làm cho nạn nhân ở lúc dục tiên dục tử trực tiếp mất mạng. Thông thường chỉ có chợ đen mới sử dụng giao bán loại bột này, thời ngờ lại bị cái quốc gia công chúa thu thập.

      “Chủ tử, lượng bột Ngũ công chúa thu thập cũng nhiều, nhưng độ tinh thuần rất cáo, tác dụng phản ứng mười phần mười, ta thấy Lí ma ma bên người nàng mang đến cho nàng.” Ảnh đem tin tức Hỏa Hồ thu thập được báo cáo lên Long Vân Thấm, trong lòng đối với Long Mộ Hi ngoại trừ khinh bỉ cũng chỉ có khinh bỉ, thân là công chúa lại thu thập mấy thứ này, quả thực là từ thủ đoạn, nàng tính làm cái gì tưởng người nào biết chắc?

      tại độc địa như vậy, biết khi nàng về hậu viện còn quậy đến gà bay chó sủa như thế nào.

      “Lí ma ma có động tĩnh gì ?

      Ảnh lắc đầu. « Gần đây có động tác gì quá lớn. Bất quá ba ngày sau Ngũ công chúa xuất cung cầu phúc, Hoàng thượng hạ lệnh làm cho Nhị hoàng tử cùng Văn Nhân Mặc cùng, lấy cớ là bảo hộ an toàn cho nàng. »

      « Phải ? » Trong tay Long Vân Thấm còn cầm đạo thánh chỉ Tào công công vừa đưa đến, là Long Hạo Thiên gửi đếnc cho nàng, muốn nàng ba ngày sau cùng Long Mộ Hi Quốc An tự dâng hương, xem ra là hai tỷ muội tình cảm khăng khít cùng nhau đường luôn. »

      « Vậy để ta nhìn xem, Long Mộ Hi có thể làm ra cái tình gì ? » Bồi nữ nhân kia dâng hương, nghĩ chút thôi liền dậy nổi hứng thú.

      Đoàn tụ tán kia khẳng định là nàng chuẩn bị cho nàng , bất quá, đối tượng kia là ai ?


      Ba ngày sau, Long Vân Thấm cùng Long Mộ Hi xuất phát Quốc An tự, dưới bảo hộ của Long Thanh Dương cùng Văn Nhân Mặc, đoàn người cũng có bao nhiêu phô trương xuất phát.

      Long Vân Thấm cùng Long Mộ Hi được an bài ngồi cùng xe ngựa, cung nữ hầu hạ bên người cũng chỉ có hai cái, Long Vân Thấm nhìn thấy cung nữ thiếp thân bên người Long Mộ Hi cư nhiên là Hỏa Hồ thầm tán thành năng lực nữ tử này, hổ là người từ Thanh y vệ xuất ra.

      Long Mộ Hi khẽ hừ tiếng, sai sử Hỏa Hồ hậu hạ, Hỏa Hồ lại hoàn toàn sắm vai tiểu cung nữ ngoan ngoan vâng lời, mười phần trung thành với chử tử, thậm chí nàng còn giống như Long Mộ Hi hừ mũi khinh thường đôi chủ tớ trước mặt. Làm đến Xuân Lan suýt chút nữa cũng kiềm chế được lửa giận muốn bộc phát, người đối diện là người nào ? Cư nhiên dám dùng thái độ như vậy đối với công chúa điện hạ nhà các nàng ?

      « Xuân Lan, ta có chút mệt mỏi. »

      « Công chúa liền an tâm nghỉ ngơi, nô tỳ bên cạnh trông chừng giúp người. » Xuân Lan gật gật đầu, liền chuyển lực chú ý sang Long Vân Thấm nhìn Hỏa Hồ nữa.

      Long Mộ Hi vốn muốn châm chọc đùa cợt các nàng phen, nghĩ tới Long Vân Thấm ngủ liền trữ tiếp ngủ, nhất thời tức giận cũng vô pháp phát tác. Bất quá, nàng ghé tai Hỏa Hồ vài câu, sau đó liền nở nụ cười quỷ dị, Long Mộ Hi nhìn chằm chằm Long Vân Thấm nửa ngày, sau đó cũng nhắm mắt nghỉ ngơi.

      Nửa canh giờ sau xe ngựa liền dừng lại trước cửa Quốc An tự, Long Vân Thấm bị đánh thức Long Mộ Hi muốn xuống xe.

      « Công chúa điện hạ, Ngũ công chúa này cả ngày vênh váo tự tác, địa vị điện hạ cao hơn nàng nàng có phải hay quên ? »

      Long Vân Thấm cho Xuân Lan cái ánh mắt ngăn lại, « Tùy nàng , muốn vênh váo liền vênh váo, chúng ta nên phối hợp diễn với nàng chút mới phải. » Nàng ta nếu dám hạ đoàn tụ tán với nàng hôm nay, nàng đảm bảo làm cho Long Mộ Hi cả đời đều thể quên ngày này.

      Đoàn tụ tán, tất nhiên muốn giải quyết cần nam nhân, cảm tình giữa Long Mộ Hi cùng Văn Nhân Mặc đương nhiên quá tốt, hẳn ra tay giúp nàng, Long Vân Thấm tại muốn nhìn chút, đến lúc đó Long Mộ Hi giải quyết chính mình như thế nào.

      Buổi dâng hương cầu phúc tiến hành vô cùng thuận lợi, Long Mộ Hi phá lệ ngoan ngoãn bày ra tình gì, đến phút cuối cùng mọi việc xong xuôi lại đột nhiên khống chế được thân mình té xỉu, Hỏa Hồ bên cạnh nàng bên vừa đưa tay ra đỡ bên vừa kêu to lên : « Công chúa, công chúa… »

      « Dìu Ngũ công chúa về sương phòng phía sau viện nghỉ ngơi. » Long Thanh Dương mặc dù chán ghét nhưng vẫn phải tiến lên phân phó cho nàng.

      Nhìn sang bên này liền bắt gặp thân bình yên vô Long Vân Thấm, Long Thanh Dương liền tiến lên hỏi han, « Lục muội, có sao ? »

      Nàng lắc đầu, nàng có thể xảy ra chuyện gì chứ ? « Tam ca, ta sao ? »

      Văn Nhân Mặc luôn luôn phía sau hai người, khi Long Thanh Dương hỏi thăm tình hình thân thể Long Vân Thấm tự chủ được nghiêm cẩn nghe nghe chút, nghe được Long Vân Thấm có việc gì mới nhàng thở ra.

      Mọi người ra ngoài đại môn, chờ hồi lâu vẫn thấy Long Mộ Hi ra có chút nóng ruột, hồi lâu liền nhìn thấy Hỏa Hồ vội vàng chạy tới, gấp gáp : « Công chúa điện hạ, Ngũ công chúa thỉnh điện hạ qua chút, thân thể Ngũ công chúa giống như có chút thoải mái. »

      « Lục muội ? » Lomg Thanh Dương tựa hồ nghi hoặc nhìn tiểu cung nữ trước mặt, tự nhiên nhìn được ánh mắt của Hỏa Hồ, Long Mộ Hi đây hoàn toàn có ý gì tốt đẹp hết.

      Long Vân Thấm ngược lại chút lo lắng trấn an : « Theo lí thuyết là Văn tướng quân nên lo lắng mới đúng, dù sao tướng quân cũng là hôn phu của Ngũ muội, ngũ muội bị bệnh tại sao ngươi tìm đến Văn tướng quân đâu ? »

      Tiểu cung nữ sửng sốt, gương mặt đột nhiên gấp đến đỏ lên, « Nhưng là, nhưng là…. Văn tướng quân qua có chút tiện lắm… »
      Long Vân Thấm giống như hiểu gật đầu : « Ân, vậy bản cung nhìn xem nàng chút. »
      Abby, ulorbthienbinh2388 thích bài này.

    2. Cung Trường Nguyêt

      Cung Trường Nguyêt Well-Known Member

      Bài viết:
      830
      Được thích:
      1,779
      Chương 47 : Ngoạn cùng ngươi

      Cả người Long Mộ Hi đều ửng hồng, nàng ta nằm giường lớn, thần trí mơ màng, Long Vân Thấm biết nên đối nàng ta làm thế nào mới đúng. Phân phó Hỏa Hồ lấy nước, trong lòng nàng bắt đầu xoay chuyển, tình huống như thế này là làm sao?

      Có gì đó giống.

      Xuân Lan lôi kéo ống tay áo Long Vân Thấm : “Công chúa, nô tì thấy ngũ công chúa bệnh , người có cần gọi Tam hoàng tử cùng Văn tướng quân đến đây hay ? Nô tì nghĩ nên thỉnh ngự y mới đúng!”

      Long Vân Thấm nghiêng đầu nhìn lại Long Mộ Hi, trầm tư : “Bản cung nghĩ trước nhìn xem tình hình , nếu là tình trong nhà nữ nhi muốn kêu ngự y thực cũng khó. Ngũ công chúa là người sống sĩ diện như vậy, thiết nghĩ cũng muốn phô trương chuyện này đâu!”

      Xuân Lan gật đầu, nhưng trong lòng vẫn thủy chung đề phòng như trước. Hỏa Hồ lấy nước về mang vào trong phòng, bên lau chán cho Long Mộ Hi bên sốt ruột : “Điện hạ, Ngũ công chúa đây là như thế nào?”

      Long Vân Thấm lắc đầu, nhìn Hỏa Hồ lau lâu như vậy mà nhiệt độ Long Mộ Hi vẫn chút nào giảm xuống, cuối cùng Xuân Lan đều cảm thấy có gì đó thích hợp : “Điện hạ, này chỉ sợ có chuyện?”

      Long Vân Thấm nhìn cung nữ hầu hạ bên cạnh Long Mộ Hi phân phó : “Ngươi mời Văn tướng quân lại bên này, bảo chờ ở bên ngoài sân.”

      “Dạ vâng.”

      Chờ cho cung nữ kia rời , nàng cho Xuân Lan lui xuống, trong phòng tại chỉ còn nàng cùng Long Mộ Hi hai người, Long Vân Thấm lúc này mới tiến lên thăm dò mạch tượng Long Mộ Hi, sắc mặt trầm thấp.

      Máu trong người lưu thông bình thường, chẳng qua là nhiệt độ cơ thể hơi cao, nhất thời nhìn ra là bệnh trạng gì. Chăm chú nhìn nữ tử giường hồi lâu, Long Vân Thấm quyết định, ừm, mặc kệ. Thực Long Mộ Hi nhiễm bệnh, hay bệnh chết chăng nữa cùng nàng đâu có quan hệ gì, nếu nàng tùy tiện nhúng tay ngược lại có thể rước thêm nhiều thị phi.

      Vừa ra khỏi phòng liền nhìn thấy Văn Nhân Mặc lại, nàng qua chào hỏi cùng : “Ngũ công chúa thân thể khỏe, chỉ sợ thể trở về ngay lúc này được!” Ngươi nhưng là phu quân tương lai của người ran ha, việc này liền giao cho ngươi đó, Long Vân Thấm thầm trong lòng.

      Văn Nhân Mặc nghe như vậy chính là tùy ý gật đầu, cũng tỏ vẻ gì, nhất thời hai người đều lâm vào im lặng. Long Vân Thấm thầm kinh ngạc, biểu của như vậy có phải quá lãnh đạm hay a? Tuy rằng cùng Long Mộ Hi đêm đó phát sinh chuyện gì, nhưng tốt xấu gì Long Mộ Hi cũng là thê tử tương lai của nha, nửa tháng sau còn muốn đjai hôn linh đình a.

      “Công chúa điện hạ nếu cảm thấy mệt mỏi vậy có there tìm gian sương phòng khác nghỉ ngơi, Tam hoàng tử điện hạ lúc này chắc còn ở tiền viện, nơi này là sương phòng nghỉ ngơi của nữ quyến, thần lưu lại có chút thích hợp, tại liền cáo lui trước.” Văn Nhân Mặc dứt lời liền ôm quyền rời , từ đầu tới cuối cũng vào trong nhìn Long Mộ Hi cái.

      Long Vân Thấm nhún nhún vai, mặc dù nàng cảm nhận được quan hệ kì quái giữa hai người kia, nhưng bảo nàng tìm tòi nghiên cứu nguyên nhân thực ngại ngùng rồi, nàng mới rảnh rỗi đến như vậy đâu. Đợi Long Mộ Hi hết bệnh cũng thể ngay tức khắc được, nàng liền mang theo Xuân Lan đến sương phòng bên cạnh nghỉ ngơi.

      Xuân Lan bưng chậu nước rửa mặt định cấp Long Vân Thấm rửa mặt chải đầu chút, nàng chần chờ nhìn sang phòng bên cạnh, trong lòng cuối cùng nhịn được ra : “Công chúa, nô tì cảm thấy Ngũ công chúa đột nhiên phát bệnh thế nào cũng thấy kì quái? Chúng ta cứ chờ như vậy cũng phải biện pháp, nếu bệnh tình Ngũ công chúa chuyển biến tốt hơn, chẳng lẽ chúng ta phải lưu lại Quốc An tự ngủ lại sao?”

      Xuân Lan càng nghĩ trong lòng càng sốt ruột, Ngũ công chúa từ trước đến nay đều bộ dạng độc ác hung hãn, biết lần này có phải quỷ kế của nàng ta hay ?

      Long Vân Thấm tựa người nhuyễn tháp từ từ nhắm mắt lại, nghe được Xuân Lan thực sốt ruột khỏi cảm thấy có chút bất đắc dĩ : “ có việc gì, Quốc An tự đều là thuộc quản lí của hoàng gia, ngủ lại đêm cũng ngại gì, nếu từ giờ đến chiều bệnh tình nàng còn chuyển tốt lên hẳn là có ngự y tới. Trước tiên ngươi ra tiền viện với Tam hoàng tử tiếng, ta tại vừa vặn muốn ngủ chút.”

      Xuân Lan rời , Long Vân Thấm đưa mắt ra ngoài cửa sổ, khóe miệng nhịn được gợi lên chút đường cong. Long Mộ Hi nếu muốn ngủ lại, nàng lại có lí do gì bồi nàng ngoạn chút đây, lần trước nàng kém chút nữ bị hãm hại còn chưa có cơ hội trả đũa, lần này vừa vặn.

      Phòng bên cạnh, nguyên bản nữ nhân hôn mê ngồi dậy từ khi nào, nàng tựa vào tường sắc mặt hồng trướng được tốt lắm, toàn bộ người đều mệt mỏi. Hỏa Hồ ở bên ngoài vào, dè dặt đóng lại cửa rồi chạy đến thầm gì đó vào trong tai Long Mộ Hi, lập tức làm cho Long Mộ Hi hai mắt sáng ngời, nàng ta cười đắc ý : “Nàng cho rằng bắt mạch cho ta nhìn đến cái gì sao? Ha ha, cũng là ha đầu ngươi chu đáo, bị bệnh mà như bị bệnh , cứ như vậy, dù cho chuyện gì phát sinh ra phụ hoàng đều thể hoài nghi là ta làm.”

      Long Mộ Hi ở đầu giường lấy ra bao thuốc bột đưa cho Hỏa Hồ , “Đem cái này bỏ vào giếng nước hậu viện !”

      Hỏa Hồ gật gật đầu, mặt đồng dạng lộ ra chút ác độc, nàng cầm thuốc kia dựa theo phân phó của Long Mộ Hi mà làm. Vừa khép lại cánh cửa, Hỏa Hồ liên trực tiếp mở ra bao thuốc kia ngửi ngửi, phải đoàn tụ tán, đây là nhuyễn cân tán! Long Mộ Hi muốn làm cho mọi người mất hết nội lực.

      Nàng tính làm cái gì? Chẳng lẽ phía sau còn phát sinh cái gì?

      Hỏa Hồ nhìn nhìn sương phòng bên cạnh chút, sau đó liền đến bên cạnh giếng nước…

      Quả nhiên, buổi chiều liền có ngự y chạy đến, kiểm tra tỉ mỉ lần liền Ngũ công chúa thân thể ấm nóng, cần tĩnh nằm nghỉ ngơi mới được. Quốc An tự này mảnh thanh u, liền mong mọi người nghỉ ngơi lại đêm, chờ ngày mai Ngũ công chúa chuyển biến tốt rồi hồi cung sau.

      Long Vân Thấm tự nhiên bị bộ dáng đáng thương hề hề của Long Mộ Hi giữ lại, ánh mắt kia quả thực làm cho nàng buồn nôn .

      “Lục muội muốn lưu lại giúp ta đêm sao?”

      Long Vân Thấm tựa tiếu vi tiếu : “ ngại, bản cung liền lưu lại đêm.”

      Long Thanh Dương dục muốn gì nhưng liền bị nàng chấp nhận đánh gãy, đợi cho Văn Nhân Mặc xuống an bày tình, liền lôi kéo nàng đến bên cạnh đình nghỉ chân cách đó xa.

      “Ngươi biết nàng có tâm tư tốt còn ở lại nơi này làm gì, dù sao có ta lưu lại là đủ rồi.” là thấy quyết định của nàng được ổn lắm.

      Long Vân Thấm tính toạc ra cho Long Thanh Dương, nàng còn chờ xem tối nay có cái gì hay xảy ra a, làm sao mà quay về được, nếu bỏ lỡ phải là rất đáng tiếc sao?

      “Tam ca, từ giờ đến tối nhớ lấy cần uống nước.”

      Long Thanh Dương sửng sốt, cau mày nhìn Long Vân Thấm, nàng lại làm như thấy, vẫy vẫy tay chào rồi vào trong sương phòng.


      Đêm đó, Long Mộ Hi viện cớ thân thể khỏe nên đến dùng cơm, làm cho Long Vân Thấm dùng điểm tâm cũng phải cười cười, động tác nàng tự nhiên đối với thường ngày chút thay đổi. Nhưng là Văn Nhân Mặc thi thoảng nhìn nàng chằm chằm, làm cả người nàng được tự nhiên. Dùng cơm xong nàng liền tìm lí do trực tiếp rời .

      Sương phòng Long Mộ Hi gần ngay sát phòng nghỉ của nàng, thời điểm qua phòng nàng ta, Long Vân Thấm chần chờ chúc rồi đột nhiên quyết định sang phòng nàng ta nhìn chút.

      Long Mộ Hi hiển nhiên ngờ nàng tới, nàng ta sửng sốt, theo phản xạ giấu hết đồ đạc này nọ xuống dưới đầu giường, hồ nghi mở cửa cho Long Vân Thấm : “Ngươi tới làm cái gì?”

      Trong phòng cũng thấy bóng dáng cung nữ nào, nàng nhìn Long Mộ Hi hôm nay có thuận mắt hơn chút, “Đến xem ngươi có phải lại muốn vòng vo cái gì.”

      “Khôn cần hảo tâm của ngươi.”

      “Ha ha…” Long Vân Thấm cúi đầu cười, ánh mắt dần dần sắc bén nhìn nàng, “Có hảo tâm hay bản cung biết, bất quá hôm nay nghe ngự ý bắt mạch nên muốn đến nhắc nhở ngươi chút. Đại hôn ở phía trước, Ngũ công chúa vẫn nên giữ gìn bản thân mới phải.”

      Hai chữ đại hôn được nàng đặc biệt nhấn mạnh, có thể nhắc nhở chút với Long Mộ Hi là hôn nàng ta còn chưa diễn ra đâu. Quả nhiên sắc mặt Long Mộ Hi đại biến, nàng lại tạ thời khắc đó xoay người rời . Nếu nàng ta vẫn cố chấp phải chơi trò chơi này, Long Vân Thấm ngại cùng nàng ngoạn đến cùng.

      Nàng vừa rời , phòng bên cạnh liền truyền đến thanh chén trà vỡ vụn, Long Vân Thấm đặc biệt hài lòng. Kích thích như vậy, đuôi hồ li của Long Mộ Hi rất nhanh lộ ra a.

      Ban đêm, yên tĩnh tiếng động.

      Xuân Lan canh giữ ở gian ngoài, nàng ngồi mình ở trong phòng. Bên trong lóe ra ánh sáng leo lét của đèn lồng, theo ngọn gió ánh sáng có chút lay động in lên hình bóng nàng. Long Vân Thấm nhìn ra bên ngoài rồi buông thư trong tay nằm xuống.

      Nàng chờ….
      Abby, Halong-ngocthienbinh2388 thích bài này.

    3. Cung Trường Nguyêt

      Cung Trường Nguyêt Well-Known Member

      Bài viết:
      830
      Được thích:
      1,779
      Chương 48 : Ta muốn cùng Văn Nhân Mặc

      Nàng bị đánh thức.

      Long Vân Thấm sớm biết tối nay Long Mộ Hi có động tác, nhưng ngoài nhắc nhở Long Thanh Dương chút ra ngay cả Xuân Lan đều biết chút thông tin nào.

      thanh Xuân Lan ngã xuống đất ở bên ngoài rất nhưng nàng nghe thấy ràng, nàng từ từ nhắm hai mặt coi như vẫn ngủ say, bàn tay nắm chặt chủy thủ đặt dưới chăn bắt đầu căng thẳng, nàng tại cảm giác được có hơi thở nguy hiểm từng bước đến gần nàng.

      Đột nhiên, ánh sáng ở phòng nàng bị thổi tắt, cửa sổ có tiếng chi nha rung động, nàng cảm nhận được đạo bóng ma dừng ở đầu giường của mình, ánh mắt người nọ nhìn kĩ nàng.

      Ngón tay giật giật, nhưng nàng đều dám có bất kì động tĩnh nào, nay cả hô hấp đều cố gắng bảo trì bình thường.

      Hắc y nhân nhìn chăm chú nữ tử nằm giường, rồi trực tiếp xuất ra trường kiếm nhằm đến Long Vân Thấm. Ngân quang lướt qua, Long Vân Thấm chần chừ mở mạnh mắt ra đâm chủy thủ nắm chặt đâm về phía trước, thanh binh khí dộng chạm trong màn đêm phá lệ chói tai. Nàng ra sức đem lợi thế chủ động của mình bức hắc y nhân lui ra vài phần, sau đó cầm lấy gối đầu ném qua, cũng nhân cơ hội này chạy ra bên ngoài. Nàng từng suy nghĩ đến Long Mộ Hi có khả năng nhẫn tâm hạ sát chiêu với nàng hay , ngờ quả là nàng đoán trúng.

      Nắm càng chặt chủy thủ trong tay, nàng tại cảm giác may mắn vì nghe theo lời của Lăng Triệt, lúc nào cũng mang theo chủy thủ phòng thân. Chủy thủ này cũng là lúc trước đưa cho nàng, chủy thủ quá dài nên dễ dàng che dấu, hơn nữa càng sắc bén dị thường.

      Hắc y nhân nào nghĩ đến hành động thành nên để cho đối phương nhân cơ hội chạy ra ngoài, đến khi hồi phục lại tinh thần liền lập tức đuổi theo. Chưa đến vài giây thời gian, Long Vân Thấm liền bị hắc y nhân chặn đứng.

      Nàng bị buộc đến còn đường thối lui, nhưng ánh mắt nàng lại chưa từng bình tĩnh như thế này : “Là ai phái ngươi tới?”
      Hắc y nhân hừ lạnh tiếng, trực tiếp cầm trường kiếm trong tay đâm về phía nàng, “Ngươi cần thiết phải biết.”

      Long Vân Thấm nghiêng người né tránh nhưng lại thấy cánh tay phải đau xót, máu tươi nhất thời thấm ướt y phục nàng, đau đớn khác thường đột nhiên tập kích làm nàng kém chút nữa đứng vững. nhịn được nguyền rủa câu, kiếm này nàng sớm muộn trả lại bằng được.

      “Ảnh!”
      Long Vân Thấm hướng tới bóng đêm hô tiếng, thân thể liền vô lực tựa tường thở dốc, Ảnh nghe tiếng gọi liền lập tức xuất cuốn lấy hắc y nhân cùng chỗ. Long Vân Thấm nhìn qua sương phòng của Long Mộ Hi, nàng tại muốn làm chứng thực cuối cùng.

      Cửa bị đẩy ra, trong phòng bóng người, chăn gối giường toàn bộ hỗn loạn, thậm chí nền đất còn lưu lại chút vết máu. Long Vân Thấm biết chuyện này thoát khỏi có quan hệ với Long Mộ Hi, cái nữ nhân kia đại khái là nghĩ tới nàng có thể thanh tỉnh như vậy . Nhuyễn cân tán chỉ làm cho người ta mất nội lực tạm thời mà còn có khả năng làm người hôn mê, nhưng hôm nay nàng cũng có ăn vào.

      Bị ám toán?

      Nhưng nàng ở ngay cách vách lại nghe được bất kì thanh nào, ngay cả tiếng kêu rên đều có.

      Hảo, tốt lắm!

      “Chủ tử!” Ảnh biết khi nào đứng ở bên người Long Vân Thấm, nhìn đến nàng ôm cánh tay nhiễm hồng máu tươi liền tối sầm mặt lại, “Người nọ dùng ám khí đánh lạc hướng nên chạy thoát, bất quá thuộc hạ chém cánh tay bị thương .”

      Long Vân Thấm gật đầu, hướng tới tiền viện đến, lúc này chỉ sợ tất cả mọi người đều say giấc ngủ, sợ rằng đến ngày mai liền tỉnh lại được. Nàng tại chỉ có thể tìm Long Thanh Dương.

      “Chúng ta đến tiền viện.”

      Ảnh nhìn cánh tay Long Vân Thấm giữ chặt, sắc mặt khó coi , “Chủ tử, phía trước Quốc An tự đều có người bao vây, số lượng rất lớn, chúng ta e rằng được.”

      Bước chân lập tức bị kiềm hãm, Long Mộ Hi dám làm ra biến động lớn như vậy? Nàng rốt cuộc là muốn làm cái gì?

      “Tam hoàng tử đâu?” Nàng bắt đầu lo lắng cho Long Thanh Dương, tam ca uống mê dược tại thanh tỉnh, còn ngự ngay tại tiền viện, nếu hắc y nhân bao vây nhiều như vậy liền tránh được nguy hiểm.

      “Thuộc hạ nhìn thấy tam hoàng tử, bất quá có bắt gặp Văn Nhân Mặc giao thủ cùng hắc y nhân.”

      Văn Nhân Mặc? cư nhiên cũng vô ?

      “Chủ tử, tại theo sau núi mà chắc chắn an toàn, Hỏa Hồ chính là mang theo nữ nhân kia chạy thoát.” Cho nên đường này tính là an toàn.

      Long Vân Thấm có chút bất đắc dĩ, nàng nghĩ nhanh chóng xem Long Thanh Dương có an toàn hay nhưng trước mắt có chút biến thành màu đen. Cúi xuống nhìn cánh tay của mình, máu tràn ra từ miệng vết thương vẫn chưa có ngừng. Nàng khỏi cười khổ, như này chắc hẳn là bị thương động mạch, kiếm kia của hắc y nhân thế nhưng đủ ngoan, dù kết liễu được nàng ngay cũng để nàng mất máu đến chết.

      Long Vân Thấm qua loa xử lí chút, tìm vải sạch đem miệng vết thương băng lại rồi theo Ảnh ra sau núi thối lui. Hai người từng chút ngừng ngừng, trong lòng hiểu sao càng ngày càng bất an mãnh liệt. Trong đầu xẹt qua rất nhiều ý niệm làm nàng có chút xoay sở được, lại làm cho nàng cảm giác như sắp bắt được cái gì.

      Đột nhiên nàng dừng lại bước chân, trong lòng cuối cùng hiểu .

      Trận ám sát này căn bản phải do Long Mộ Hi an bày, với đầu óc của nữ nhân kia lam sao có thể an bày ám sát có quy mô như vậy, ràng có người khác cũng muốn tính mạng của nàng.

      “Ngươi có nhìn thấy ràng tình huống Hỏa Hồ mang theo Long Mộ Hi rời ?”

      Ảnh lập tức lắc đầu, chần chờ hồi rồi , “Thuộc hạ nhìn thấy ràng, bất quá Ngũ công chúa tựa hồ rất vội.”
      “Chúng ta trở về.”

      Long Vân Thấm hai lời liền thay đổi phương hướng, nàng theo đường cũ vội vàng trở về, vừa chạy vừa lo lắng nhìn về phía Quốc An tự, nếu nàng đoán sai lúc này đối tượng ám sát chủ là mình nàng. Ngay cả Long Mộ Hi đều vội vàng chạy thoát thân như vậy, chỉ minh chứng cho điều đó là tất cả bọn họ hôm nay đều thoát được. như vậy phía tam ca bên kia tuyệt đối so với nàng càng thêm nguy hiểm.

      Có thể dàn dựng quy mô như vậy, trừ bỏ Nhị hoàng tử nàng nghĩ còn có người thứ hai.

      Tranh đấu vị trí Thái tử, vì cái vị trí kia quả có thể làm lu mờ hết thảy lương tâm. Hình ảnh Long Hách Tường trong đầu Long Vân Thấm dần dần ràng, nàng thế nào có thể nghĩ vị Hoàng tử vô hại này tình nguyện im lặng đây.

      Long Hách Tường cùng Văn Nhân Mặc có giao hảo, trận ám sát này ngược lại còn có văn Nhân Mặc tại đây giúp Long Hách Tường tẩy thoát ít hiềm nghi, là nhất tên vạn đích. ( mũi tên mà nhắm trúng rất nhều đích)

      CHạy về Quốc An tự, Long Vân Thấm mạch chạy đến tiền viện, nàng thể nào mặc kệ Long Thanh DƯơng, đó là tam ca của nàng, là người duy nhất nàng nhận định thân nhân tại kiếp này.

      Long Thanh Dương lúc này quả là có chút chật vật, tuy theo lời Long Vân Thấm có uống nước, còn đem toàn bộ thị vệ bên cạnh phân phó xuống, nhưng để chống đỡ lại nhiều hắc y nhân như vậy khỏi quá khó khăn.

      Văn Nhân Mặc bên kia cũng sắp trụ được, hai người bất quá cùng nhau kéo dài thời gian mà thôi.

      “Tam ca!” Thanh của Long Vân Thấm đột ngột vang lên, Long Thanh Dương dây dưa với hắc y nhân hồi lâu vẫn đẩy lùi được, nhìn về phía nàng mà chỉ trầm giọng hô, “Nha đầu ngươi còn chạy đến đây làm cái gì?” phân phó Ảnh mang nàng rời , lúc này nàng hẳn là nên tìm địa phương an toàn mà trốn mới đúng, thế nào lạy chạy đến chỗ này.

      “Tam ca, họ muốn giết tất cả chúng ta, ta trốn xong.”
      “Ngươi!”
      “Tam ca cần , ta vốn cho rằng là thủ đoạn của Long Mộ Hi liên lụy đến các ngươi, nhưng xem tình hình tại, chỉ sợ người này muốn là tính mạng của tất cả chúng ta rồi.” Long Vân Thấm nhìn về phía trước, hắc y nhân ngày càng có xu thế ép chặt đến.

      Long Thanh Dương cuối cùng nghiêng người liếc qua Ảnh đứng sau người Long Vân Thấm, biết, nhìn số lượng hắc y nhân xuất liền đoán tình hề đơn giản, nhưng dù sao , nha đầu ngốc quay lại nơi này để làm cái gì?

      “Ảnh, chức trách của ngươi là bảo hộ an toàn của chủ tử, mà phải là cùng nàng hồ nháo.”
      Ảnh nhìn Long Vân Thấm, lại lắc đầu, “Mệnh lệnh của chủ tử đó là hành động của Ảnh.”

      Long Thanh Dương nhất thời chán nản, nghĩ tới Thanh Y vệ tay mình dạy dỗ cư nhiên tỳ khí như thế, làm cho dở khóc dở cười. Lúc trước làm cho Thanh Y vệ dù có chết đều phải vô điều kiện làm theo mệnh lệnh của chủ tử, lúc này đúng là được chấp hành triệt để.

      “Tam hoàng tử điện hạ, chúng ta tìm cơ hội phá vòng vây, cứ chống đỡ như vậy cũng phải là cách.” Cánh tay trái Văn Nhân Mặc bị thương nhưng tinh thần bị ảnh hưởng chút nào. Khi nhìn thấy thân ảnh của Long Vân Thấm sửng sôt chút rồi do dự chuyện với Long Thanh Dương.

      Long Thanh Dương sắc mặt trầm trọng mở miệng, “Đường xuống núi hẳn là bị người bao vây, tại ta thấy chỉ có thể hướng lên , phía sau Quốc An tự hoàn toàn là núi, địa thế phức tạp đối với chúng ta có lợi.”

      Long Thanh Dương nhìn quanh vòng, đột nhiên nhìn về phía Văn Nhân Mặc, “Ngũ công chúa giống như cũng là chạy về phía sau núi, người của Văn tướng quân phái bảo hộ hẳn là lưu lại kí hiệu.”

      Văn Nhân Mặc gật đầu, “ sai.”

      “Vậy Văn tướng quân liền dẫn theo người qua, tìm được bảo hộ Ngũ công chúa, về phần Lục muội ta mang theo bảo hộ.”

      Văn Nhân Mặc thần sắc sâu thẳm, nhìn Long Thanh Dương hồi lâu, cuối cùng đem ánh mắt dừng lại người Long Vân Thấm, “Ý tứ của công chúa điện hạ như thế nào?”

      Long Vân Thấm tiếng động đến bên người Văn Nhân Mặc, nhìn Long Thanh Dương , “Tam ca ngươi tìm ngũ muội, ta theo Văn tướng quân.”
      Last edited: 6/11/16
      Abbythienbinh2388 thích bài này.

    4. Cung Trường Nguyêt

      Cung Trường Nguyêt Well-Known Member

      Bài viết:
      830
      Được thích:
      1,779
      ta thề nga, đọc đến chương 50, a Triệt xuất soái kinh khủng luôn

    5. Cung Trường Nguyêt

      Cung Trường Nguyêt Well-Known Member

      Bài viết:
      830
      Được thích:
      1,779

      Chương 49 : Có chết cũng muốn có người chôn cùng

      Long Vân Thấm cùng Ảnh lập tức theo Văn Nhân Mặc rời , dọc theo đường có cùng hắc y nhân giao thủ vài lần, cũng may đều thuận lợi đào thoát. Chỉ là đường càng ngày càng khó , Ảnh và Long Vân Thấm cũng bị tách ra từ lúc nào hay.

      hồi lâu, Văn Nhân Mặc mang đoàn người tìm nơi nấp, nàng lúc này mới dám thở dốc từng hơi.

      Ngồi mặt đất, Long Vân Thấm cơ hồ đều dùng miệng để thở, chủy thủ lạnh như băng lúc nào cũng bị nàng nắm chặt, lúc này lại tựa như mang theo độ ấm làm cho nàng nhớ đến Lăng Triệt.

      Nam nhân kia lúc nào cũng quan tâm giúp đỡ nàng, hình ảnh của trong màn đêm khẩn trương chém giết này lại tràn ngập trong óc nàng, kí ức lúc hai người ở chung càng ngừng tràn ra, làm trong lòng nàng phiếm tia ngọt ngào, nếu lần này nàng bình yên trở về, nàng nhất định cho , kì thực là nàng thích .

      (Ồ, tung hoa tung hoa)

      Văn Nhân Mặc cầm băng gạc cùng bình sứ đến liền nhìn thấy nữ tử ngồi nề đất nở nụ cười điềm tĩnh, vầng sáng ấm áp tựa hồ quay chung quanh người nàng, nhìn đến có chút thất thần.

      Thấy có người tới, Long Vân Thấm thu hồi tươi cười, giương mắt nhìn , “Văn tướng quân!”

      Văn Nhân Mặc tiếng động ngồi xổm xuống, kéo cánh tay Long Vân Thấm qua. Thân thể nàng lại lập tức co rụt lại, trực tiếp tránh cùng tiếp xúc. Thần sắc Văn Nhân Mặc thâm trầm, nhìn được đề phòng chút che giấu trong mắt Long Vân Thấm : “Ta làm cho người đề phòng như vậy?”

      Long Vân Thấm nhất thời biết trả lời như thế nào, đó là phản xạ có điều kiện của nàng ah, “ có lỗi, thói quen của ta..”

      Nghe những lời này nam nhân trước mặt lại trầm mặc lâu, thực nghĩ nàng trả lời như vậy, thói quen…Sao?

      “Ta chỉ nghĩ muốn bôi thuốc cho ngươi, miệng vết thương nếu xử lí, cánh tay này liền phế !” Văn Nhân Mặc chỉ vào cánh tay nàng .

      Long Vân Thấm quay đầu nhìn cánh tay phải của mình, quả nhiên vô cùng thê thảm, nhất lờ vải trắng nguyên bản băng bó tại đều ướt sung máu tươi, đường bôn ba kia máu chẳng những chưa đông lại mà còn có xu hướng vỡ ra càng nhiều.

      “Ta tự làm là được.” nàng nghĩ lại phiền toái Văn Nhân Mặc.

      “Ngươi bị thương là cánh tay phải.” Chính nàng làm? Làm như thế nào? Văn Nhân Mặc lưu loát cởi bỏ vải trắng cánh tay Long Vân Thấm, nhìn vết kiếm chém sâu kia trầm mặc , rồi trực tiếp đem ống tay áo nàng xé mở, bôi thuốc phấn lên .

      Long Vân Thấm kịp cự tuyệt liền cảm giác trận đau đớn tan nát tâm can truyền đến, thuốc bột kia rắc lên miệng vết thương làm cho nàng đau kém chút nữa thét lớn lên.

      “Miệng vết thương nếu tụ huyết, ngừng mất máu, chờ đến thời điểm hắc y nhân lại đến ngươi liền ngã xuống trước rồi.” Văn Nhân Mặc đem băng gạc quấn quanh vòng, cuối cùng thắt cái nút. Nhìn khuôn mặt tái nhợt của nữ tử tràn đầy mồ hôi hột, muốn đưa tay giúp nàng lau sạch chút, nhưng nghĩ nghĩ lại nhịn xuống ý định của mình.

      Bọn họ cũng có quan hệ.

      “Công chúa điện hạ thỉnh nghỉ ngơi chút, hắc y nhân buông tay truy tìm, nơi này của chúng ta trốn được bao lâu.”

      Long Vân Thấm tựa lưng ở vách tường, gật gật đầu, giờ phút này nàng chỉ có thể dựa vào lí trí chính mình chống đỡ. Nàng cùng Ảnh bị tách ra, đám hắc y nhân kia tựa hồ sớm có dự mưu muốn phân tán nhân lực của bọn họ, rồi sau đó tiêu diệt từng người .

      Nàng lo lắng an toàn của Ảnh, so sánh với tình cảm của nàng càng nghĩ càng thấy hỏng bét. Nếu phải bởi vì nàng, có lẽ Văn Nhân Mặc sớm dẫn người chạy trốn rồi.

      Nàng, dĩ nhiên trở thành vật liên lụy bọn họ.

      Nhìn bóng lưng của Văn Nhân Mặc, Long Vân Thấm khỏi suy nghĩ, lúc trước có vai lần giao thủ cùng hắc y nhân, nàng vài lần suýt chút nữa bị người đâm đến, đều là Văn Nhân Mặc liều mình cứu nàng. Nếu người cứu nàng là Long Thanh Dương hay Lăng Triệt nàng có thể thoải mái tiếp nhận chút, nhưng là, vì sao cố tình lại là Văn Nhân mặc đây….

      Nàng tình nguyện đối với nàng lạnh lùng cũng muốn bản thân làm liên lụy đến . Nhưng lần này là ân nhân cứu mạng của nàng, hôm nay cũng biết tồn tại trận ám sát này.

      Nghỉ ngơi được bao lâu, bên ngoài liền truyền tới động tĩnh, Văn Nhân Mặc tức thời đưa ra mệnh lệnh. chia đội thị vệ còn lại này thành hai bộ phận, mang theo nàng cùng số ít thị vệ cùng nhau, đám người khác đội, tách nhau ra hành động. Tự nhiên, đám thị vệ được chia ra kia có nhiệm vụ hấp dẫn hắc y nhân chỗ khác để tranh thủ thời gian cho bọn họ chạy trốn.

      Long Vân Thấm trầm mặc , làm như vậy đơn giản là vì muốn nâng cao tỷ lệ thoát ly thành công, nàng biết đám thị vệ kia lành ít dữ nhiều. Nhất thời có chút sững sờ, nếu phải tại nàng…

      “Ngươi là công chúa điện hạ, bảo hộ ngươi an toàn đều là chức trách của mọi người.” Văn Nhân Mặc nâng tay làm cái dấu hiệu rồi trực tiếp mang theo nàng hướng vào sâu trong rừng mà , bọn họ nếu lần nữa vòng ra con đường sau núi, như vậy có khả năng có thể thoát ly đám người đuổi giết phía sau.

      Nàng sâu nhìn nhìn đám thị vệ kia rời , lại thể lên tiếng nề hà cái gì, sinh ra là người hoàng gia những tình huống như thế này vốn nhìn quen. Vì bảo hộ chủ tử, bọn họ đôi khi phải đưa ra chính là sinh mạng của mình.

      Bắt gặp thần sắc bình thường của Long Vân Thấm, Văn Nhân Mặc bỗng nhiên vươn tay nắm chặt cổ tay nàng, quen nhìn nàng như vậy, “ Đây là việc phải làm.”

      “Ta sao.” dấu vết tránh thoát, Long Vân Thấm lựa chọn khoảng cách nhất định với Văn Nhân Mặc, nàng có thói quen đụng chạm như vậy.


      Văn Nhân Mặc nhìn bàn tay tránh thoát chính mình, bàn tay mình còn lưu lại độ ấm của nó, hương thơm vân vê quanh quẩn, đứng phía sau lưng Long Vân Thấm lâu cũng lên tiếng .

      Có đám thị vệ kia cố ý dẫn hắc y nhân rời di, đường bọn họ thống thoáng hơn rất nhiều, canh giờ rất nhanh nhìn đến đường xuống núi. Đáy lòng Long Vân Thấm tránh khỏi lóe lên hi vọng, nàng thực sắp thoát khỏi đám người kia sao?

      “Cẩn thận.”

      Văn Nhân mặc đột nhiên tiến lên kéo Long Vân Thấm bảo hộ phía sau người, nhìn hắc y nhân từ trời giáng xuống, ánh mắt lạnh liệt.

      “Có mai phục.” Long Vân Thấm kinh hãi, những người này mới sáng sớm liền ở nơi này chờ đợi bọn họ, cuộc ám sát này có lẽ chưa giết được hết người chưa dừng lại.

      “Tìm cơ hội chạy lên , bên kia có đường khác xuống núi.” Văn Nhân Mặc chỉ kịp dặn nàng câu như vậy liền cùng hắc y nhân đánh nhau tại chỗ. Long Vân Thấm được thị vệ bảo hộ quanh vòng, nhưng nhanh chóng chỉ còn lại mấy người, địch động ta ít mà thế tấn công của bọn chúng rất mãnh liệt. Long Vân Thấm nắm chặt chủy thủ trong tay, nàng ở lại chỉ là gánh nặng liên lụy mọi người, còn bằng hướng đường khác chạy , nếu có thể đào thoát rất tốt, còn cũng phải nàng làm liên lụy người khác mất mạng.

      Hắc y nhân đánh rất kịch liệt, Văn Nhân Mặc cũng bị mấy người quấn lấy thể tách ra, nhìn thấy Long Vân Thấm theo lời chạy liền an tâm chút.

      Dường như biết được ý định của nàng, hắc y nhân lập tức tách ra mấy người đuổi theo phương hướng Long Vân Thấm vừa chạt . Trong lòng Văn Nhân Mặc khỏi trầm xuống nhưng lại vô cách đuổi theo nàng.

      Long Vân Thấm chạy hơi rất xa, nhưng trước mắt càng ngày càng mơ hồ, nàng biết tại là nàng mất máu quá nhiều. Trong rừng từng trận cuồng phòng thổi qua, có vài tên hắc y nhân đuổi theo nàng ở phía sau chút ý tứ buông bỏ.

      Nàng chạy căn bản thoát bọn họ, kiên quyết căn rang cái, Long Vân Thấm liền hướng tới vách núi mà chạy, tại nàng chỉ có ý niệm, cho dù là nhảy vực cũng được còn hơn là bị kiếm đâm chết.

      Bình minh bắt đầu chiếu sáng bầu trời, nhưng vách núi vẫn trầm thấp u tối đến đáng sợ, gió lớn gào thét, sương sớm sâu nặng, làm cho thần trí Long Vân Thấm thanh tỉnh ít.

      Quay đầu nhìn vách núi sâu thấy đáy, phía trước là ba hắc y nhân từng bước tới gần…

      Giờ phút này thần trí Long Vân Thấm hoàn toàn bình tĩnh, nàng nhìn hắc y nhân kia khỏi bật cười : “Tốn nhiều công phu đuổi giết như vậy, ta thực muốn biết đến cùng là người nào muốn giết ta như vậy. Cho dù chết cũng nên biết bản thân vì đâu mà chết.”

      Hắc y nhân thấy thế, cũng cảm giác người trước mắt hẳn là phải chết thể nghi ngờ, khỏi buông lỏng cảnh giác : “Là do ngươi đầu thai sai.”

      Long Vân Thấm trầm mặc, quả nhiên là vì sinh ra ở hoàng gia!

      “Trở về cho chủ tử của ngươi, Long Vân Thấm cho dù chết, cũng là vì bản thân ta lựa chọn.”

      Hắc y nhân đại kinh, tiến lên bước muốn kéo người định nhảy vực kia, khóe miệng Long Vân Thấm hơi giương lên, chủy thủ trong cổ tay áo bay thẳng đến động mạch cổ người nọ, rồi sau đó dùng sức đẩy hắc y nhân cái làm rơi xuống vực.

      Cho dù ta chết, cũng muốn có người chôn cùng.
      Abbythienbinh2388 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :