[Xuyên không] Sủng Phi – Nguyệt Phi Nhiêu (Update C71) DROP

Thảo luận trong 'Truyện đã ngừng đăng'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Byn.Small

      Byn.Small Well-Known Member

      Bài viết:
      137
      Được thích:
      2,532
      Chương 69

      Hai người Tào Thụy và Tào lão phu nhân cách xa đại sảnh khoảng, lúc này Thược Dược mới ngẩng đầu, vẻ mặt nàng có chút khổ sở nhìn bóng dáng của bọn họ, nàng nhịn được nắm chặt hà bao Tào Thụy mới vừa đưa.

      Nàng mím môi, khóe miệng nhịn được nở nụ cười khổ, nàng thu hà bào vào trong tay áo, lau khóe mắt, muốn trở về.

      Ai ngờ, lúc quay người lại lại nhìn thấy Đặng Tiên đứng sau lưng nàng.

      "Đặng công công!"

      Thược Dược hoảng sợ, vốn dĩ sắc mặt tái nhợt lại đại biến, miệng có chút lắp bắp hỏi: "Ngươi... ngươi đứng đây từ lúc nào?"

      Đặng Tiên mỉm cười, cặp mắt lớn bị giả dạng tươi cười mà híp lại thành đường thẳng.

      "Đứng, mới chốc lát thôi!"

      về phía trước hai bước, tới bên cạnh Thược Dược, mở miệng hơi có chút bí hiểm vừa cười vừa , "Tào công tử ra tay lớn a, biết cho ngươi bao nhiêu tiền thưởng?"

      "Ngươi... Ta còn phải hầu hạ nương nương."

      Thược Dược biết biểu lần này của Đặng Tiên, hiển nhiên là thấy được hết, hoặc có thể biết hết chuyện của nàng. Biểu mặt nàng có chút kinh hoảng, nhưng vẫn cố gắng trấn định .

      "Hoàng Thượng và nương nương nghỉ trưa, cần phải gấp gáp."

      Đặng Tiên chắn trước mặt Thược Dược.

      "Đặng công công, ngươi muốn làm gì?"

      Sắc mặt Thược Dược tái nhợt nhìn Đặng Tiên, nàng biết bím tóc của mình bị Đặng Tiên bắt được, Đặng Tiên, tuy rằng người này vô cùng trung thành với Hoàng Thượng, nhưng kỳ là người có chút gian xảo, bộ dáng này, là muốn lấy chuyện của nàng viết thành văn?

      Nàng kinh hoảng nhưng vẫn nghiêm túc : "Ta làm chuyện gì hại đến chủ tử nhà ta!"

      "Ngươi muốn đâu?"

      Đặng Tiên nghe vậy thu hồi tươi cười, vẻ mặt mất hứng nhìn Thược Dược: "Tuy rằng ta có chút bỉ ổi, nhưng phải tiểu nhân! Mặc kệ như thế nào, hai ta cũng cùng ở Đông Hạng Khẩu hầu hạ chủ tử, ta lại lớn tuổi hơn người, cũng xem ngươi như muội muội mà đối đãi."

      Thược Dược gì, lại vẫn hoài nghi.

      Đặng Tiên lại thở dài hơi, : "Ngươi trung thành với Quý phi chủ tử, đây là chuyện tốt, chúng ta làm nô tài, chính là phải trung thành với chủ tử, đừng làm ra chuyện gì tổn hại mặt mũi chủ tử."

      "Đặng công công..."

      Thược Dược nhìn Đặng Tiên, lại nghe Đặng Tiên nhàng : "Ngươi và ta đều may mắn, ở cái tuổi này, người trở thành thái giám tổng quản bên người Hoàng thượng, người trở thành cung nhân quý phi nương nương tín nhiệm nhất. Ngươi xem ngươi, từ tiểu cung nữ, nay nhảy thành người thân cận nhất được Quý phi nương nương tín nhiệm, cái gì Quý phi nương nương cũng để ngươi quản, cung nữ khác trong Chiêu Dương điện thấy ngươi, tuổi còn gọi ngươi là , ngay cả người lớn tuổi hơn ngươi cũng phải cung kính gọi ngươi tiếng Thược Dược nương, ngày tháng tốt đẹp như vậy, ngươi ngàn vạn đừng vì tâm tư nên có mà làm mất !"

      "Ta biết..."

      Thược Dược miễn cưỡng cười chút.

      Đặng Tiên thở dài hơi, lại : "Vận khí của ngươi tốt hơn ta, ta đây cả đời đều phải ở trong cung! Còn ngươi, Quý phi nương nương thương ngươi, ngày sau chừng Quý phi nương nương cầu Hoàng Thượng chỉ hôn cho ngươi ra ngoài, có Quý phi nương nương làm chỗ dựa, cho ngươi tìm cái tiến tới, ngày sau quan phu nhân cũng có thể làm được, nếu là vận khí tốt chút, được cái cáo mệnh cũng phải thể tưởng tượng, nhưng chính ngươi trăm ngàn đừng vào con đường hồ đồ."

      Ánh mắt Đặng Tiên nhìn lại, chỉ thấy Thược Dược cúi đầu, cũng biết có nghe được hay .

      "Những lời hôm nay ta với ngươi đều là những lời xuất phát từ nội tâm, ngươi tốt xấu cho ta cái đáp lời a!"

      Thược Dược ngẩng đầu lên, cảm kích nhìn thoáng qua Đặng Tiên, chẳng qua nụ cười mặt lại vẫn miễn cưỡng: "Tạ Đặng công công, Đặng công công người tốt!"

      Thược Dược xong lời này, cất bước, thẳng vào trong phòng.

      Đặng Tiên đứng tại chỗ, nhìn Thược Dược rời , lắc lắc đầu, thầm : "Cũng biết nha đầu Thược Dược kia có nghe lọt lời ta hay , thiếu nữ hoài xuân, lại xuất thiếu niên lang tuấn tú, ai!"

      Buổi chiều, lúc Như Ý nghỉ trưa tỉnh lại Triệu Thanh Trạch Ngự Thư phòng xử lý triều , nàng miễn cưỡng từ giường ngồi dậy, xoa xoa trán chống tay đứng dậy với Thược Dược: "Ngày hôm này còn chưa xem A Mãn, đợi hồi rửa mặt chải đầu xong liền qua, đồ trang sức cũng mang ít ít!"

      biết gần đây A Mãn dưỡng thành thói quen gì, nhìn thấy vật sáng màu liền muốn bắt lấy. Thường ngày Như Ý cũng rất ít ra ngoài, tuy rằng mỗi ngày đều có trang điểm, nhưng nàng cắm đầy đầu trâm cài mà chỉ đeo rất ít, nhưng như vậy A Mãn vẫn nhìn theo trâm cài rất ít đầu nàng.

      Lần đầu tiên Như Ý ôm ngại bị nhổ cây trâm từ đầu xuống, lần thứ hai sử dụng hai tay cùng lúc, nhổ đôi ngọc bích trâm xuống... Lúc này Như Ý mới phát con trai mình nghiện cái này rồi, bởi vì cầu nhũ nương rất nhiều, người cho có vật bén nhọn, mà lúc trước A Mãn khí lực cho nên có bày ra.

      Từ lúc Như Ý phát , mỗi lần gặp nhi tử, quả thực ăn mặc so với Thược Dược còn muốn mộc mạc hơn, đầu nhiều nhất chỉ mang đóa hoa lụa, xiêm y người cũng chủ yếu là màu trắng. A Mãn là đứa thông minh, từ lúc phát thân nương nhà mình hề trang điểm xinh đẹp tới gặp , mỗi lần thấy, còn luôn bất mãn a a kêu lên vài tiếng, tỏ vẻ kháng nghị.

      Nhưng Như Ý tuyệt đối thích con trai mình có tật xấu này, vốn có thân phận này, vậy còn "Háo sắc", ngày sau nguy hiểm a. Thêm nữa, Như Ý cũng tính toán thay đổi kim bào tứ long ngũ trảo cho A Mãn, đứa như vậy, cần thiết suốt ngày mặc màu sắc tôn quý này, ngày sau nếu dưỡng thành tính tình kiêu căng, nên làm cái gì bây giờ!

      Lúc Như Ý đến phòng A Mãn, A Mãn mặc thân tiểu bào màu đỏ thẫm, đầu đội nón đỏ thêu chữ phúc nàng làm, nhìn toàn thân bị màu đỏ bao lại, nhìn y hệt cái hồng bao (bao lỳ xỳ).

      Nàng tiến lên ôm lấy A Mãn, há miệng, ợ tiếng sau khi ăn sữa no xem như chào hỏi Như Ý.

      Như Ý đưa tay sờ sờ bụng của , quả bụng phồng lên.

      "Vừa cho A Mãn bú sữa?"

      Như Ý hỏi hai vị nhũ nương đứng bên cạnh.

      "Dạ."

      Nhũ nương cung kính trả lời.

      bên Như Ý cầm đồ chơi giường trêu đùa A Mãn, bên hỏi sơ lược qua ít chuyện của A Mãn.

      Tuy rằng có quy củ, Triệu Thanh Trạch cũng cho, Như Ý cũng có cách nào chăm sóc và cho đứa bú sữa như người mẹ bình thường, nhưng Như Ý cũng biết mình có bao nhiêu cân lượng, hơn nữa, tuy rằng đều sữa của mẹ ruột cho con bú là tốt nhất, nhưng Như Ý cũng phải người rất mê tín. Lúc Triệu Thanh Trạch chọn người, thân thể đều khỏe mạnh hơn nàng, ẩm thực hàng ngày cũng rất chú ý, quan trọng nhất là, kinh nghiệm chăm sóc trẻ con còn nhiều hơn nàng chỉ hai phần.

      Nàng tỏ vẻ mình mẫu ái ( con) mà cướp chăm sóc của con mình, nhưng tất cả về A Mãn, tất yếu nàng phải nắm bắt và hiểu .

      phen lên tiếng thăm hỏi xong, hai vị nhũ nương đều nhịn được lau mồ hôi xuất trán.

      Câu hỏi của Quý chủ tử là dày vò. Cũng may nhũ nương cũng chăm sóc tận tâm, mà Như Ý cũng phải chủ tử hà khắc, chỉ hỏi sơ qua liền xong.

      Như Ý nhìn mặt trời còn sớm, trong lòng liền xuất suy nghĩ, muốn ôm A Mãn đến phòng mình. Vì thế nàng mở miệng với hai nhũ nương đứng hầu bên cạnh: "Ta bế A Mãn đến phòng ta, đợi hồi đổi ca, trực tiếp để người vào phòng ta đổi."

      Dứt lời, liền ôm lấy A Mãn đến phòng mình, đặt lên tiểu tháp, bắt đầu chơi đùa cùng A Mãn.

      Vừa về phòng bao lâu, Triệu Thanh Trạch trở lại, nhìn thấy Như Ý ôm A Mãn chơi đùa, ngược lại cười cười : "Hôm nay vốn định mang mẫu tử hai người ra ngoài du ngoạn chút, chỗ Lộc Uyển đến bẩm, dị thú lúc trước các nơi tiến cống huấn luyện xong, muốn mang hai người qua xem."

      Lộc Uyển là chỗ nuôi nhốt động vật trong cung, vốn dĩ có cái tên này là vì Hoàng Đế khai quốc của Triệu gia thích ăn thịt nai, uống máu nai, vì thế liền chọn nơi trong cung chuyên để nuôi nai, sau đó từ từ biến thành chỗ nuôi kỳ trân dị thú trong cung, mà tên vẫn thay đổi. Lúc trước Như Ý còn làm cung nữ có may mắn thấy qua lần, chẳng qua bên trong đều cho phép tiến vào, cũng chỉ có thể ở ngoài cửa nhìn trộm vào, nghe Triệu Thanh Trạch như vậy, tất nhiên là hứng thú.

      Chẳng qua nhìn đến A Mãn còn , nàng có chút do dự.

      Nàng biết cổ đại có ký sinh trùng gì đó hay , nhưng trước kia nghe đồng nghiệp qua, tiểu hài tử nên tiếp xúc với động vật, dễ bị lây nhiễm.

      "A Mãn như vậy, có thể nên ?"

      " sao, chỉ mang theo hai người đứng từ ngoài nhìn vào, để cho A Mãn tiếp xúc."

      Triệu Thanh Trạch lưu tâm, những con súc sinh kia tự nhiên thả ra tiếp xúc với bọn họ, "Vậy mang A Mãn xem vật lạ thôi!"

      Triệu Thanh Trạch cười lên trước, thân thủ cầm tay của A Mãn ngừng vung loạn tỏ vẻ kháng nghị thân nương trêu chọc mình, cười .

      "Được, trước hết ta để nhũ nương ôm A Mãn mặc thêm nhiều chút!"

      Như Ý gọi nhũ nương tới, đưa A Mãn cho nàng bế, lúc quay đầu lại, lại thấy trong phòng có hai khuôn mặt xa lạ đứng.

      "Hai vị này là?"

      Như Ý ở Chiêu Dương điện cũng thời gian, coi như biết người trong Chiêu Dương điện, hai vị này là chưa từng nhìn thấy.

      "Nhị vị này là..."

      Như Ý nghi hoặc nhìn về phía Triệu Thanh Trạch, khó hiểu hỏi.

      "Lúc trước sợ nàng mệt nhọc, liền giao mọi chuyện trong Chiêu Dương điện cho nhũ nương quản lý, nhưng nay nhũ nương về nhà, nàng là nữ chủ nhân muốn gánh hết trách nhiệm sao?"

      Triệu Thanh Trạch cười ôm chặt eo Như Ý, mở miệng : "Nàng làm nương tử và bà quản gia, hay là làm bà quản gia, tất cả cũng quy về điểm."

      "Thanh Trạch..."

      "Nhưng mà, mọi việc trong Chiêu Dương điện đều thuộc hậu cung, cho nên tình cũng nhiều, ta cũng hy vọng lúc Như Ý quản xong việc, liền mặc kệ ta và A Mãn. Hai vị này đều là lão cung nhân, về sau theo bên cạnh nàng, có cái gì hiểu nàng hỏi các nàng, muốn quản, liền giao mọi chuyện cho các nàng quản, trọng tâm của nàng, vẫn là ta và A Mãn. Hơn nữa, chuyện lúc trước nàng đáp ứng, cũng thể nuốt lời!"

      Giọng Triệu Thanh Trạch ôn nhu từ từ với nàng.

      Trong lòng Như Ý đột nhiên trở nên ấm áp, dường như muốn hòa tan tất cả.

      ra lúc trước là nàng hiểu lầm... Nàng liên tục gật đầu, mở miệng đáp lời: "Ừ, ta biết!"

      Nàng nhịn được tựa đầu vào người Triệu Thanh Trạch, chỉ thấy mình là nữ nhân may mắn nhất thế gian, gặp được nam nhân tốt như vậy.

      Triệu Thanh Trạch vỗ vai nàng nhè , mặt tươi cười ôn nhu, dường như lại như lơ đãng câu: "Nay nàng là người có địa vị cao nhất hậu cung, chuyện hậu cung cũng nên giao cho nàng quản lý, chẳng qua..."

      "Ta cũng lợi hại như vậy!"

      Như Ý oán trách nhìn thoáng qua Triệu Thanh Trạch, cười , "Ta lại phải người biết lượng sức mình, chưởng quản hậu cung ta kham nổi, hơn nữa ta cũng muốn quản, ta chỉ muốn quản nhà của chúng ta."

      "Nàng nha!"

      Triệu Thanh Trạch cười nắm lấy tay Như Ý.

      Hai người nắm chặt tay, chút tách rời, A Mãn được bế ra lần nữa cũng thể gợi ra lực chú ý với cha mẹ mình, chỉ có thể ủy khuất nằm trong lòng nhũ nương.

      a a kêu hai tiếng, lại thấy mẹ chỉ quay đầu nhìn cái, mà cha, nhàn nhạt liếc mắt nhìn, liền lôi kéo mẹ bước nhanh hơn.

      Mắt A Mãn thấy mình được để mắt đến, nín nghẹn cái miệng nhắn, vùi đầu vào bộ ngực đầy đặn của nhũ nương.

      May mắn Lộc Uyển cách Chiêu Dương điện rất xa, bộ qua khẳng định được, cho nên Đặng Tiên sớm an bài xe ngựa chờ phía bên ngoài, Như Ý bị Triệu Thanh Trạch mang đến xe rồng, cuối cùng cũng có quên con trai bảo bối của mình, thân thủ ôm lấy từ trong lòng nhũ nương.

      Cuối cùng Tiểu A Mãn tới trong lòng mẹ mình, a a kêu hai tiếng, hai tay nắm chặt xiêm y trước ngực Như Ý.

      "Sao lại dẫn tên tiểu tử này tới!"

      Triệu Thanh Trạch có chút bất mãn.

      Như Ý lại cười giải thích: "Nhũ nương lại thể ngồi xe, A Mãn như vậy lại thể tự ngồi mình, ta ngồi bên này với chàng, tự nhiên muốn bế A Mãn theo cùng!"

      " phiền toái!"

      Triệu Thanh Trạch bất mãn nhéo khuôn mặt nhắn của A Mãn cái, đưa tay ôm lấy A Mãn, mở miệng : "Nhanh lớn lên !"

      Như Ý nghe vậy nhịn được che miệng mà cười.

      Lần đầu Như Ý được ngồi xe rồng, cũng thấy xe rồng có gì khác xe bình thường, lúc trước ngồi xe thường nàng cũng có chút thấp thỏm, sau này lại thấy bình thường.

      Trước kia lúc nàng đọc điển cố lịch sử, từng đọc qua câu chuyện, Hoàng Đế Hán triều từng mời nàng Ban chiêu nghi ngồi chung xe, nhưng vị chiêu nghi này lại cự tuyệt, lúc ấy vị Hoàng Đế kia còn khen Chiêu nghi hiểu quy củ, có hiền đức, sau này vị chiêu nghi kia cũng bị Hoàng Đế chán ghét.

      Đột nhiên nàng cũng thấy mình được Triệu Thanh Trạch sủng ái mà thay đổi rất nhiều, nếu đổi thành nàng trước kia, tất nhiên cũng kinh hãi cự tuyệt, nhưng nay, nàng lại có thể tâm bình khí hòa tiếp nhận rồi.

      Xe đến Lộc Uyển ngừng lại, Triệu Thanh Trạch đưa A Mãn cho Như Ý, xuống xe trước, sau đó lại tiếp lấy A Mãn, đưa cho nhũ nương phía sau, cuối cùng mới đưa tay ôm Như Ý xuống.

      Như Ý ôm lấy vai Triệu Thanh Trạch, chân vừa chạm đất đứng vững, đột nhiên nghe được trận tiếng lắc tay truyền tới, nàng quay đầu nhìn lại, chỉ thấy cổng lớn Lộc Uyển xuất đám mỹ nhân mặc cung trang.

      P/s: Thời kỳ gấp rút chuẩn bị ra trường, rất nhiều môn phải học lại, lại thêm bảo vệ luận văn mấy ngày sắp tới, ta ko có thời gian ed truyện, nay ta mới rút trích được lúc lm chương mới, mọi người thông cảm và tiếp tục ủng hộ ta. Iu m.n!!!
      amandatruc, heartheart788, td2n28 others thích bài này.

    2. song ngư

      song ngư Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,177
      Được thích:
      8,349
      tập trung thi tốt nha nàng, chúc nàng thi thành công, thi xong rãnh rỗi nhớ bù chương là dc, hihi
      Byn.Small thích bài này.

    3. Suuuly

      Suuuly Well-Known Member

      Bài viết:
      204
      Được thích:
      1,049
      :full::full::full:
      đọc liền 1 hơi đến giờ mới cmt, thanks ed
      chúc ed bảo vệ tốt nhé. mem cũng mới bảo vệ khóa luận xong, k có việc gì nên cả ngày ngây ngốc kiếm truyện đọc.
      Byn.Small thích bài này.

    4. Tuphongquang

      Tuphongquang New Member

      Bài viết:
      5
      Được thích:
      5
      Nghe tin hoàng đế xuất đám cung phi lập tức ùa tới :)) cảm giác là giống vãi gạo cho gà ăn haha

    5. Miss P

      Miss P New Member

      Bài viết:
      3
      Được thích:
      2
      Byn.Small ơi, bạn thi thế nào rồi? bạn drop truyện rồi sao? gần 2 tháng thấy bạn đâu huhu :yoyo25:

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :