[Xuyên không] Sủng Phi – Nguyệt Phi Nhiêu (Update C71) DROP

Thảo luận trong 'Truyện đã ngừng đăng'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huyenlaw68

      huyenlaw68 Well-Known Member

      Bài viết:
      496
      Được thích:
      853
      Cố lên nàng, ta lọt hố của nàng rồi :5::5::5::5:
      Byn.Small thích bài này.

    2. Byn.Small

      Byn.Small Well-Known Member

      Bài viết:
      137
      Được thích:
      2,532
      huyenlaw68 thích bài này.

    3. hirari

      hirari Well-Known Member

      Bài viết:
      486
      Được thích:
      665
      Truyện này nam 9 sạch ko nàng???

    4. Byn.Small

      Byn.Small Well-Known Member

      Bài viết:
      137
      Được thích:
      2,532
      @hirari nam chính là thái tử mà nàng, đầu tiên dĩ nhiên có ko ít nữ nhân, nhưng cũng có thể coi là sạch vì về sau xx ai khác, chỉ độc sủng 1 mình nữ 9

    5. Byn.Small

      Byn.Small Well-Known Member

      Bài viết:
      137
      Được thích:
      2,532
      Chương 3

      Sau mười ngày khẩn cấp học tập, bốn người Như Ý trải qua Lâm cung nhân khảo hạch, lại mang tới Hoàng Hậu nhìn lại lần, vừa lòng gật đầu, mới được thông qua.

      Còn chưa để các nàng thở hơi, liền bị phân phó lần nữa thu thập hành lý, tiếp đó các nàng được gặp nữ chủ nhân Đông cung Thái Tử phi nương nương.

      Thái Tử phi dẫn bốn người các nàng tạ ân Hoàng Hậu, liền mang các nàng trở về Đông cung.

      Lúc bước vào cổng Đông cung, trong lòng Như Ý đột nhiên hề có chút khẩn trương, ngơ ngác bất đắc dĩ tùy ý bài bố. Nàng nhịn được quay đầu vụng trộm nhìn về phía ba người kia, biểu tình đều giống nhau, vui mừng, ngơ ngẩn, khẩn trương...

      vào hậu viện Đông cung, Như Ý vốn dĩ chỉ cúi đầu theo đội ngũ, ai biết, được nửa, đội ngũ lại đột nhiên ngừng lại, nàng chỉ thoáng thấy góc áo màu hạnh hoàng*, thân thể theo bản năng cung kính quỳ xuống.

      *Màu hạnh hoàng: màu vàng hơi đỏ

      "Miễn lễ."

      Giọng nam tao nhã vang lên, sau đó mọi người im lặng đứng lên.

      Như Ý cung kính cúi đầu, chỉ nghe người đằng trước trò chuyện với Thái tử phi.

      "Thái Tử phi vừa từ cung mẫu hậu trở về?"

      "Dạ, Điện hạ. Mẫu hậu ban bốn cung nữ đến, biết người muốn gặp !"

      "Là mấy người này?"

      Như Ý cảm giác ánh mắt liếc nhìn bọn họ, thân thể nhịn được có vài phần cứng ngắc, lại càng thêm cung kính cúi đầu.

      "Thái Tử phi an bài ! Trước hết gặp!"

      "Được!"

      Kèm theo thanh ôn nhu Thái Tử phi truyền ra, Như Ý thấy cung nữ phía sau Thái Tử phi bước ra, ý bảo các nàng đuổi theo.

      Như Ý tất nhiên là vội vàng đuổi theo. Lại nghe xa xa phía sau vẫn có thanh truyền đến.

      "Điện hạ, thần thiếp phân phó trù phòng chuẩn bị điểm tâm..."
      ...

      "Trần phu nhân, đây là phòng của người."

      Cung nữ bên cạnh Thái Tử phi mang Như Ý vào viện, sau đó tới gian phòng phía tây, .

      Như Ý nghe vậy cười liên tục cảm tạ, nàng đương nhiên hiểu xưng hô "Phu nhân" bất quá là khách khí mà thôi, các nàng làm thị thiếp, ngay cả phẩm chất cũng có, dễ nghe đó là hơn cung nữ chút, khó nghe, lại là ngay cả nha hoàn bên cạnh được chủ tử sủng ái cũng bằng, ít nhất trước mắt người này là cung nữ bên cạnh Thái Tử phi nàng dám đắc tội.

      Cung nữ kia mang Như Ý vào phòng, Như Ý vội vàng từ trong túi lấy ra cái hà bao, ngữ khí ôn nhu : "Vị tỷ tỷ này biết xưng hô như thế nào?"

      Dứt lời, đưa hà bao cầm trong tay cho cung nữ kia: "Đây là hà bao lúc trước ta rảnh rỗi làm, hy vọng tỷ tỷ chê cười!"

      Cung nữ kia tay nhận hà bao, cũng chối từ, chỉ cười quy củ : "Nô tỳ chỉ là tiểu cung nữ, đảm đương nổi xưng hô này của phu nhân, phu nhân gọi ta Lan Trân."

      Dứt lời, lại gọi tiểu cung nữ chờ ở bên ngoài vào, cười : "Về sau nàng theo hầu hạ phu nhân!"

      Như Ý cũng cố giữ tiểu cung nữ kia, vội vàng bày tỏ, tạ Thái Tử phi chiếu cố, lại tạ cung nữ kia an bài, đến khi tống xuất cung nữ kia, mới nhõm thở dài hơi.

      Như Ý vừa vào phòng, thấy tiểu cung nữ vội vàng cẩn trọng dập đầu vấn an nàng.

      Như Ý bị dọa, nhưng vẫn đợi đối phương hành lễ xong, bảo đối phương đứng lên, khách khí : "Ta cũng xuất thân cung nữ, về sau cần lễ lớn như vậy."

      Ở trong cung nhiều năm, nàng giống nữ chính trong tiểu thuyết, xưng hô tỷ muội với người hầu hạ mình, nhưng bản thân nàng xuất thân hèn mọn, cũng thể che dấu này, tự nhiên cũng có khả năng nâng cao bản thân mình lên, làm ra dáng vẻ chủ tử.

      "Phu nhân, người muốn rửa mặt chải đầu ?"

      Tuy rằng Như Ý thế, bất quá thần sắc mặt tiểu cung nữ vẫn cung kính như cũ, xem ra, quả thực hổ là người Đông Cung.

      " cần!" Như Ý ngồi xuống cạnh bàn, mở miệng hỏi: "Là ta sơ sót, ngươi tên gì!"

      "Nô tỳ Thược Dược. Phu nhân cảm thấy gọi thuận miệng, liền đặt cho nô tỳ cái tên thuận miệng!"

      " cần, tên này tốt vô cùng!"

      Như Ý cảm thấy tốt vô cùng, nàng biết tên này phỏng chừng là sau khi tiến cung mới đổi lại, trong cung chủ tử vì gọi cho thuận miệng, nhiều người đặt cho người dưới tên hoa cây cỏ, tựa như nàng lúc trước tiến cung, Vương cung nhân cảm thấy tên Trần Lục Nha quá tục, cũng cho đổi thành Như Ý.

      Thược Dược nghe vậy mặt cũng biến đổi, tiến lên rót cho Như Ý chén trà nóng, sau đó nhìn Như Ý mang cái bao đến, mỉm cười xin chỉ thị: "Phu nhân, nô tỳ giúp người sắp xếp hành lý trước!"

      "À... được!"

      Như Ý uống môt ngụm nước, gật gật đầu, nghĩ nghĩ lại : "Thược Dược, ngươi ở Đông cung bao lâu rồi?"

      "Nô tỳ vốn là người phụ trách quét dọn Hương Chỉ viện hai năm."

      Như Ý sợ Thược Dược giống nàng từ bên ngoài điều đến, tưởng được Thược Dược vốn là người Đông cung, trong lòng ngược lại thấy vài phần vui mừng.

      "Thược Dược, ta vừa tới Đông cung, đối với Đông Cung hiểu biết, sợ phạm chủ tử bên , ngươi cho ta ít tình huống nơi này."

      "Dạ, phu nhân!"

      Như Ý mang đến cái gì, Thược Dược tay chân lanh lẹ rất nhanh thu thập xong, thuận theo đứng bên cạnh Như Ý, bắt đầu thuật lại.

      Tình huống Đông cung phức tạp cũng phức tạp, Thược Dược hai ba câu liền ràng, Như Ý trong lòng thầm ghi nhớ, sau đó thưởng năm lạng bạc, sau đó sai Thược Dược dẫn nàng chào hỏi Lý bảo lâm đứng đầu Hương Chỉ viện cùng ba thị thiếp khác tiến Đông cung trước nàng.

      Như Ý mang theo Thược Dược đến chỗ Lý bảo lâm lại ngoài ý muốn phát vài thị thiếp cũng ngồi trong đại sảnh, nàng được cung nữ bên cạnh Lý bảo lâm lĩnh vào đại sảnh, trong sảnh bốn đạo ánh mắt lập tức rơi vào người nàng.

      Nàng nhanh chóng cung kính tới trước mặt Lý bảo lâm hành lễ.

      "Trần muội muội, đứng lên , chỗ này của ta có quy củ lớn như vậy, chúng ta hòa thuận mới thoải mái!"

      Lý bảo lâm diện mạo ôn nhu, chuyện ngữ điệu cũng ôn nhu, đương nhiên Như Ý có khả năng khách khí với đối phương, tiếp tục cung kính đứng.

      Nhìn thấy Như Ý biểu như thế, mặt Lý bảo lâm ý cười cũng có vẻ chân thành chút, ôn nhu : "Ngươi là do Hoàng Hậu nương nương ban tới đây, thân phận tự nhiên cao hơn ba vị muội muội này chút, bất quá chung quy là người đến sau, ta liền làm chủ, ngươi gọi các nàng tiếng tỷ tỷ!"

      "Muội muội xuất thân thấp hèn, đây là phải." Như Ý thành trả lời.

      Sau đó Lý bảo lâm giới thiệu, nàng lần lượt làm lễ.

      Như Ý nghe Thược Dược giới thiệu qua ba người này, cũng chỉ nhớ mặt và tên, lúc tuy rằng thể hoàn toàn quen thuộc nhớ kỹ, nhưng tốt xấu ba mỹ nữ phong thái khác biệt, trong đầu Như Ý cũng có ấn tượng.

      Ngồi bên tay trái Lý bảo lâm là người ngũ quan tươi đẹp, mang ngạo khí nữ nhân là trưởng nữ Tri Phủ tứ phẩm Phùng thị thiếp; người ngồi bên tay phải diện mạo động lòng người, mắt hạnh to tròn là thứ nữ nhị phẩm Lại Bộ Thị Lang Lam thị thiếp; mà người khác diện mạo thanh tú, khí chất ôn nhu là Lý thị thiếp, nàng là thị nữ hồi môn của Lý bảo lâm. Trong ba người này, tự nhiên Lý thị thiếp thái độ thân thiết với Như Ý nhất, chung quy hai người thân phận giống nhau, đều xuất thân nô tỳ.

      Như Ý làm lễ xong, tạ Lý bảo lâm, cung kính ngồi xuống vị trí thứ hai bên tay phải Lý bảo lâm, sau đó liền cúi đầu , chỉ lẳng lặng nghe.

      Mặc kệ bốn nữ nhân này quan hệ tốt hay , dù sao lúc này là cảm giác khí hòa hợp, phảng phất kiếp trước cùng khuê mật* gặp mặt giống nhau, đương nhiên Như Ý biết, cục diện này cũng chỉ có thể xem, đảm đương thực nổi. Chung quy bốn nữ nhân này tranh giành người nam nhân.

      * Khuê mật: cuộc chuyện thân mật của bạn chốn khuê phòng.

      Ước chừng chén trà, trận gặp mặt “khuê mật” cuối cùng cũng chấm dứt, Như Ý biết mình biểu thế nào, nhưng nhìn biểu tình Lý bảo lâm đại khái là hài lòng với nàng, nhìn nàng cười oán trách hai câu: "Ngươi cũng là người trầm tĩnh quy củ, chỉ là ở chỗ này cần gượng ép như vậy."

      Nhưng trong mắt Lý bảo lâm lộ ra ý cười giả được.

      buổi sáng ép buộc cuối cùng cũng qua, Như Ý trở về phòng, Thược Dược liền mang cái làn trở về, bắt đầu bày cơm trưa lên bàn. Làm thị thiếp Thái Tử, Như Ý khá hưởng thụ ba món ăn, cơm, canh, còn có chút điểm tâm.

      Ba món ăn hai mặn chay: gà thập cẩm, vịt viên xào lăn, cải xào, canh là canh thịt dê, điểm tâm là bánh bọc đường.

      Tuy rằng đồ ăn là từ đại trù phòng Đông cung mang đến, nhưng ăn vẫn còn ấm, hương vị cũng ngon. Bất quá Như Ý chỉ ăn nửa bát cơm, liền có khẩu vị. Thược Dược lưu lại bánh bọc đường, hầu hạ Như Ý ngủ, sau đó ra khỏi phòng.

      Nhìn Thược Dược ra ngoài, Như Ý từ giường ngồi dậy, bắt đầu đánh giá gian phòng mình được phân đến, Như Ý có thế lực sau lưng, tạm thời cũng là thị thiếp Thái Tử ân sủng, chỉ có thể qua loa an bài như vậy, đương nhiên Như Ý lại cảm thấy rất tốt.

      Đại khái 100 mét vuông đến gian phòng ở, bị ngăn thành hai gian, bên trong là phòng ngủ, bên ngoài để tiếp khách, gia cụ đều đầy đủ, đương nhiên, đây cũng phải đồ dùng thị thiếp phần vị thấp nhất.

      Mặc dù Như Ý xuất thân cung nữ, nhưng tốt xấu vẫn là Hoàng Hậu ban tên tuổi. Đương nhiên Như Ý biết, mình so dưới có dư, so lại bằng.

      Trong cung Thái Tử trước mắt nữ nhân danh tiếng, trừ Thái Tử phi nương nương, còn có hai lương đệ, bốn bảo lâm, các nàng đều là nữ nhi đại thần, mà Thái Tử phi càng hiển hách, chính là cháu đương triều Tể tướng, nữ nhi Lại bộ Thượng thư. Mấy người khác ít nhất cũng là nữ nhi quan viên hai ba phẩm, tựa như Lý bảo lâm nhìn ôn nhu động lòng người, kì thực là thứ nữ Thống lĩnh nhị phẩm. Đương nhiên, có thể tiến cung Thái Tử đều nhận phong hào, tự nhiên thân phận quá mức thấp hèn, đặc biệt đều tại tình hình có con, chung quy Thái Tử là người kế vị, tương lai đăng ngôi hoàng đế, những người có phong hào, chỉ cần có bất ngờ gì xảy ra, đều có thể lên làm người đứng đầu cung.

      Còn lại có phong hào, tỷ như thị thiếp vậy, rải rác cũng có gần hai mươi mấy người, trong đó có Như Ý, cung nữ được trưởng bối ban tặng, cũng có thị nữ hồi môn của Thái Tử phi, lương đệ hoặc bảo lâm, nhiều hơn là ít thứ nữ đại thần đưa đến.

      Muốn ở giữa kẽ hở cầu sinh, Như Ý quyết tâm cúi đầu giống như lúc làm cung nữ, ngày thường tận lực ngốc tại trong phòng, có thể xuất môn liền cần ra cửa.
      Layla06, amandatruc, heartheart78816 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :