[Xuyên không] Sủng Phi – Nguyệt Phi Nhiêu (Update C71) DROP

Thảo luận trong 'Truyện đã ngừng đăng'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Byn.Small

      Byn.Small Well-Known Member

      Bài viết:
      137
      Được thích:
      2,532
      Chương 42

      Xe ngựa vẫn chạy vào bên trong, đến trước cửa bên mới ngừng lại.

      Mặt Như Ý có chút ngơ ngẩn được Thái Tử ôm xuống xe.

      Phía sau xe là hoa viên rất lớn, tuy rằng trong viện có treo đèn, nhưng nhìn ra xa vẫn là mảng tối đen như mực, Như Ý mơ mơ hồ hồ nhìn ra đây là hoa viện rất lớn, có hòn non bộ đình đài, còn có hồ nước, mà trước mặt nàng là viện Tứ Hợp, còn lớn hơn viện bọn họ ở lúc quyển cấm tại Đông Hạng Khẩu rất nhiều lần.

      "Điện hạ, chúng ta quay về sao?"

      Đầu óc Như Ý có chút mờ mịt, trong lòng sợ hãi, nàng nắm lấy tay Thái Tử, mở miệng hỏi.

      "Nơi này tốt sao?"

      Thái Tử trả lời vấn đề Như Ý hỏi, chỉ hỏi lại câu, hai ngọn đèn mờ nhạt treo cửa bên chiếu rọi xuống khuôn mặt tuấn tú của , nhu hòa cách kỳ lại.

      Nhưng Như Ý lại có lòng dạ nào để thưởng thức, nàng nhớ , tại Thái Tử còn bị quyển cấm, cho dù Hoàng thượng hạ chỉ giải trừ quyển cấm cho Thái Tử, cũng nên hồi cung, chứ phải ở chỗ này.

      "Điện hạ, chúng ta ra ngoài có thể xảy ra chuyện hay ?" Nàng cẩn thận nhắc nhở, lại sợ chạm vào nỗi đau của Thái Tử. Nàng biết Thái Tử làm cách nào mang nàng ra ngoài, có lẽ Thái Tử rất có năng lực, nhưng mà Thái Tử cuối cùng vẫn là Thái Tử, còn chưa phải Hoàng Thượng, nếu Hoàng Thượng phát ra, chỉ sợ trừng phạt còn là quyển cấm nữa.

      "Yên tâm, ta sắp xếp xong xuôi!"

      Thái Tử cười cười trấn an, đỡ eo Như Ý, vào cánh cửa mở ra: "Nơi này là lễ vật ta tặng ngươi, về sau, ngươi ở nơi này chờ sinh hạ đứa ."

      "Ở đây chờ sinh?"

      Như Ý cảm thấy khó có thể tin tưởng, mà sau khi nàng bước vào cửa, liền nhìn thấy bên cạnh tiểu viện có hơn mười hạ nhân mặc y phục giống nhau hành lễ với bọn họ. Bốn người đứng đầu đều là bà đỡ có tuổi.

      "Bốn người này là bà đỡ có kinh nghiện, nhũ nương đứa ta cũng sai người tìm xong, chỉ cần ngươi sinh hạ đứa dẫn vào." Thái Tử nhàng bâng quơ giới thiệu câu, lại : "Những người còn lại trong viện này, là người hầu hạ ngươi."

      "Điện hạ..."

      Như Ý cảm động, tuy rằng nàng mang thai, lại sắp sinh, nhưng căn bản cần tính xa như vậy.

      "Bên ngoài lạnh, nhanh chóng vào phòng thôi!"

      Thái Tử bị Như Ý dùng dáng vẻ cảm động nhìn, mặt cũng hơi mất tự nhiên, liền chuyển đề tài này qua, đỡ Như Ý vào trong phòng.

      Phòng ở nơi này, tự nhiên lớn hơn chính phòng của bọn họ ở Đông Hạng Khẩu rất nhiều, bài trí cũng tinh xảo hoa lệ hơn. Dường như căn phòng này được làm bằng đất, đặt bếp lò, nhưng lại ấm áp thoải mái hết sức.

      Thược Dược hầu hạ Như Ý cởi áo choàng, lại đỡ nàng lên tháp.

      Còn chưa chờ nàng ngồi xuống, lập tức có nha hoàn lanh lợi bưng chén canh còn nóng vào, nha hoàn cũng tranh nhau xuất , đưa chén canh cho Thược Dược xong, lại tùy Thược Dược đưa canh cho Như Ý.

      Như Ý còn chưa nhìn qua, mới chỉ ngửi thoáng qua, liền ngửi ra đây là canh xương nàng thường uống gần đây. Lúc trước mặt nàng nổi ban chân rút gân, lão đại phu nghe xong bệnh trạng, liền nàng nên uống nhiều canh xương.

      Như Ý biết, đây là bổ sung canxi cho nàng, kiếp trước, nếu nàng là mang thai nhất định uống viên canxi, còn tại nàng chỉ có thể chịu đựng ghê tởm uống canh xương mỗi ngày.

      Thái Tử cũng để Đặng Tiên hầu hạ cởi áo choàng xong, ngồi xuống bên cạnh Như Ý, sau đó phân phó Đặng Tiên: "Mời đại phu sang đây."

      Đặng Tiên khom người lui ra ngoài, mà Như Ý nghe vậy cũng có chút kinh hỉ (kinh ngạc+vui mừng): "Điện hạ, người cũng mang lão đại phu đến ?"

      Thái Tử cười cười, đáp lại, chỉ : "Vừa mới ngồi xe ngựa hồi lâu, để lão đại phu xem ngươi chút."

      , đầu khác thân ảnh quen thuộc của lão đại phu cõng hòm thuốc đến.

      Lão đại phu chuẩn mạch cho Như Ý gần nửa năm, cũng khá quen thuộc Như Ý, sau khi cung kính hành lễ xong, còn nhìn Như Ý cười cười.

      Như Ý nhu thuận đưa tay cho lão đại phu.

      Lão đại phu chẩn mạch xong, thu đồ lại, với Thái Tử: "Thân thể phu nhân có việc gì."

      xong lời này, lão đại phu lại có chút do dự, thêm câu: "Thân thể phu nhân khoẻ mạnh, đứa trong bụng cũng khỏe mạnh, chỉ là..."

      "Chỉ là cái gì?"

      Thấy lão đại phu do dự, Thái Tử cũng có đủ nhẫn nại đợi lão đại phu tiếp, trực tiếp lên tiếng hỏi.

      "Chỉ là, phu nhân còn tuổi, thân thể phát triển chưa hoàn thiện, đầu đứa lơn, lúc sinh chỉ sợ gặp khó khăn."

      Lão đại phu ý, nhưng tất cả mọi người ở đây đều hiểu ý , lúc Như Ý sinh, có thể khó sinh.

      Thời đại này, nữ nhân sinh con, tương đương với bước chân vào quỷ môn quan, cho dù đại phu nhận định thân thể có bất cứ vấn đề gì, đến lúc sinh, khả năng xác hai mạng cũng rất lớn. Huống chi lúc này Như Ý còn bị lão đại phu như vậy.

      Nháy mắt sắc mặt Như Ý trắng bệch.

      Mà sắc mặt Thái Tử cũng tốt, nhìn lão đại phu, ngữ khí nghiêm trọng : "Trước kia sao ngươi ra?"

      Lão đại phu bị Thái Tử chất vấn, chân mềm nhũn quỵ xuống đất, nhịn được lau mồ hôi lạnh, chuyện này cũng thể trách , nhưng cũng có trách nhiệm trong đó. Lúc trước đứa trong bụng còn , đương nhiên hi vọng bồi bổ cơ thể mẹ nhiều hơn, để đứa phát triển hoàn thiện, nay đứa tám tháng, mới ý thức dường như bồi bổ quá nhiều.

      Nghĩ nghĩ, lão đại phu cẩn thận trả lời: "Là lão phu phát quá muộn, bất quá chỉ cần mỗi ngày Trần phu nhân lại nhiều hơn, ăn uống hợp lý, tuy thời gian còn chưa đến 2 tháng nữa, nhưng vẫn còn kịp."

      Mắt Thái Tử vẫn nhìn lão đại phu, cũng lên tiếng. Trong phòng im lặng, lão đại bị dọa lưng ra tầng mồ hôi lạnh, chỉ sợ Thái Tử câu kéo ra ngoài xử trí.

      "Điện hạ, cũng tại Như Ý quá lười biếng, bắt đầu từ ngày mai, Như Ý lại nhiều hơn."

      Như Ý nhìn lão đại phu bó tuổi quỳ mặt đất, cũng có chút đành lòng, nàng cảm thấy chuyện này cũng thể trách lão đại phu được, thời đại, rất nhiều dựng phụ gặp vấn đề như nàng, phải đến lúc đứa được bảy tám tháng mới phát , chẳng qua, y học đại phát triển, dựng phụ gặp phải vấn đề này, bác sĩ cũng cưỡng chế cầu dựng phụ thế nào, chung quy ngoại trừ sinh thường, đa số người đều lựa chọn sinh mổ.

      "Lão đại phu, kế tiếp phiền toái ngươi thay ta sắp xếp nghỉ ngơi thường ngày."

      Như Ý lôi kéo tay áo Thái Tử, ý bảo chuyện.

      Rốt cuộc sắc mặt Thái Tử buông lỏng, nhìn lão đại phu phân phó : "Ta muốn nghe thêm cái gì ngoài ý muốn, tự ngươi hiểu ."

      Lão đại phu thở dài nhõm hơi, chân run rẩy hành lễ với Thái Tử và Như Ý, được tiểu dược đồng nâng đỡ, mới đứng lên được.

      Như Ý nhìn lão đại phu rời , trong lòng lại bình tĩnh được, nàng đưa tay sờ bụng mình, trầm mặc.

      Đầu nàng khỏi nghĩ tới những bộ phim truyền hình từng xem, trong phim lúc dựng phụ sinh khó, bà đỡ đều hỏi, giữ lại mẹ hay giữ lại đứa , mà những dựng phụ kia hề có ngoại lệ, đều lựa chọn giữ đứa , hi sinh chính mình. Vạn nhất nàng gặp phải vấn đề nan giải đó... nàng có chút mờ mịt, biết mình lựa chọn như thế nào, ít nhất vào lúc này, nàng có cách khẳng định mình ra hi sinh bản thân giữ lại đứa .

      Nàng tham lam, nàng muốn thuận lợi sinh hạ đứa , đứa và nàng đều có thể bình an. Nàng rất đứa này, nhưng nàng cũng muốn chết.

      Thái Tử thở dài hơi, nhìn sắc mặt Như Ý tái nhợt như cũ, tay ôm eo nàng, tay kia, sờ sờ bụng nàng, mở miệng : " cần lo lắng, ngươi và đứa đều có chuyện gì."

      Như Ý miễn cưỡng cười cười, gật gật đầu.

      Buổi tối, Như Ý ngủ cũng an ổn, nàng cảm giác mình mơ rất nhiều, trong mơ lên rất nhiều cảnh tượng kỳ quái. Đợi đến sáng hôm sau lúc nàng tỉnh lại, liền cảm thấy người ra thân mồ hôi lạnh.

      Nàng mở to mắt, nhất thời thần sắc còn chút mờ mịt, Thái Tử rửa mặt chải đầu xong, nhìn thấy nàng tỉnh lại, lại ngồi trở lại giường, lau mồ hôi lạnh trán nàng, lên tiếng gọi Thược Dược dẫn người vào hầu hạ Như Ý tắm rửa.

      Như Ý ngây ngốc nhìn thoáng qua Thái Tử, tùy người bố trí, gian nan bò dậy giường.

      Viện tại lớn hơn viện ở Đông Hạng khẩu rất nhiều, phòng ở cách khá xa tịnh phòng, Như Ý tùy Thược Dược hầu hạ rửa mặt chải đầu xong, sau khi trở về, liền phát Thái Tử còn trong phòng.

      Nàng thấy có gì kỳ quái, chỉ tùy Thược Dược dùng khăn lau khô tóc cho nàng.

      lau tóc, Tào nhũ nương dẫn đám người bưng bữa sáng vào, thấy Thược Dược lau tóc cho Như Ý, bà cũng tới, cầm cái khăn khác, động tác nhàng lau tóc cho Như Ý.

      "Tào ..."

      Như Ý kêu tiếng, cũng ngăn cản.

      "Tối qua Trần phu nhân nghỉ ngơi tốt." Tào nhũ nương nhìn sắc mặt Như Ý, vừa lau tóc, vừa giọng .

      "Có thể là do đổi chỗ ở!"

      Nhắc tới chuyện này, mặt Như Ý miễn cưỡng cười cười, nàng ra là do sợ sinh khó nên mới như thế.

      Tào nhũ nương cười cười, vạch trần Như Ý dối, giọng : "Đổi chỗ ở, cho dù bị khó ngủ, nhưng chỉ cần thả lỏng tâm trạng, mặc kệ ở chỗ nào, cũng như nhau. Trần phu nhân, tại ngươi mang thai, càng phải nghỉ ngơi tốt."

      Như Ý nghe ra đối phương an ủi mình, hơi kéo khóe miệng, cười cười.

      Tóc vừa mới lau khô, còn chưa vấn lên, Thái Tử từ ngoài phòng vào, nhìn Như Ý còn chưa thu thập xong, cười ngăn cản mấy người Tào nhũ nương vấn tóc Như Ý lên, mở miệng : "Buộc sơ là được, ăn sáng xong ra ngoài hãy vấn lại."

      Tào nhũ nương nghe vậy cũng cười cười, chọn dây lụa màu lam, dùng lược chải sơ rồi buộc tóc lại.

      Như Ý ngồi vào bàn ăn, nhìn món ăn phong phú bàn, toàn bộ đều thanh đạm, trong lòng liền hiểu , có lẽ lời lão đại phu hôm qua bắt đầu có hiệu lực.

      Thiện thực trước kia là do Tào nhũ nương phụ trách, Tào nhũ nương cảm thấy Như Ý quá mức gầy yếu, sợ đứa phát triển tốt, mỗi bữa thể thiếu thịt cá, những món giàu protein. Như Ý lại vô cùng dễ nuôi, cơ bản cho cái gì ăn cái đó.

      "Ăn xong bữa sáng, ta dạo với ngươi."

      Thái Tử cười đặt chén cháo vừa mới múc xuống trước mặt Như Ý, mở miệng .

      Như Ý gật gật đầu.

      Đợi đến khi Thái Tử và Như Ý dạo quanh viện mới phát nơi này lớn như thế nào. Tối qua trời tối đen nàng cũng nhìn cái gì, lúc này dạo quanh viện, mới nhìn hòn non bộ, hồ nước, cây cối, quả thực chính là công viên thu .

      Như Ý mới chưa được nửa, chân bắt đầu mỏi nhừ.

      Nếu là lúc trước, chắc chắn lúc này Như Ý làm nũng chơi xấu, thúc giục Thái Tử mau trở về, nhưng nàng nghĩ đến những lời lão đại phu hôm qua, cứng rắn cắn răng than khổ.

      Trái lại Thái Tử thấy Như Ý mệt mỏi thở dốc, nhìn đình trước mặt mở miệng : "Mới , cũng nên lập tức quá nhiều, đến đình phía trước nghỉ lát, đợi hết mệt lại ."

      Như Ý cũng chùn bước, nghe vậy vội vàng gật đầu.

      Trong viện, đình nằm cạnh hồ nước, lúc này trời còn lạnh, phải chỗ tốt. Nhưng đầu này Thái Tử phân phó xuống, đầu khác có hạ nhân nhanh chóng buông mành hai bên xuống, đặt lò sưởi, đợi đến lúc Như Ý đến bên trong ấm áp dễ chịu.

      Thược Dược lấy đệm mềm ra đặt lên ghế, sau đó đỡ Như Ý ngồi xuống, chỗ Như Ý ngồi gần lò sưởi nhất, nàng sưởi ấm tay cũng ngại mệt, trực tiếp để lên bàn.

      Trong đình còn tấm mành chưa buông xuống, dùng để thông khí, Như Ý nhìn xuyên qua chỗ đó, nhìn thấy phía trước là nơi hề kém căn phòng tại nàng ở, nàng quay đầu hỏi Thái Tử: "Đó là chỗ nào?"

      Thái Tử nhìn theo hướng Như Ý chỉ, hề giấu diếm, lại cũng giải thích kỹ: "Bên kia là ngoại viện, là chỗ ta thường làm việc."

      Như Ý gật gật đầu, nàng chỉ thuận miệng hỏi, lại muốn biết chi tiết, cho nên nàng cũng hỏi kỹ .

      khoảng thời gian sau, Như Ý mới biết được, chỗ đó có thể là chỗ Thái Tử nán lại lâu nhất trong ngày. Đôi khi bận rộn, thậm chí cả cơm cũng có thời gian ăn chung với Như Ý.

      Như Ý lại hề để ý, mỗi ngày nàng chỉ lo rèn luyện lại, ngẫu nhiên, có lúc dạo, tới gần ngoại viện, Như Ý thường xuyên nhìn thấy ít người tới lui. Nàng cũng hề có gì hiếu kỳ hỏi Thái Tử.

      Theo dự tính ban đầu, ngày Như Ý sinh đại khái là vào cuối tháng hai, đầu tháng ba.

      Chẳng qua, đến đầu tháng hai, lão đại phu bắt mạch chẩn xong liền cau mày, có vẻ là do khoảng thời gian rèn luyện gần đây, đứa ra đời sớm.

      Bất quá, đó cũng là tin tức tốt, vốn dĩ lo lắng thân thể người mẹ gầy, đầu đứa lại quá lớn đến lúc đó khó sinh, tại đứa phát triển hoàn thiện, trái lại sinh sớm là chuyện tốt. Nếu chờ đủ tháng mới sinh, chỉ sợ đầu đứa lại càng lớn.

      Được lão đại phu chẩn đoán, người trong viện cũng hỗn loạn, công tác chuẩn bị sớm hoàn tất, tại chỉ còn chờ Như Ý phát tác.

      Như Ý cũng biết vì sao, nghe lão đại phu chẩn đoán xong, cũng thầm thở dài hơi, nàng mang thai càng ngày càng khó chịu, bụng càng lúc càng lớn, bình thường nàng nghỉ ngơi cũng nghỉ ngơi tốt, bất kể là nghiêng người hay là nằm thẳng ngủ, đều cảm thấy mệt đến hoảng, nằm chút thoải mái, nhưng ngủ như vậy, cũng phải vấn đề .

      Hơn nữa, sợ hãi khó sinh vẫn hề biến khỏi đầu nàng, nó vẫn tồn tại, cũng khiến nàng khó chịu.

      tại trung tuần tháng hai sắp qua, lão đại phu dự tính ngày Như Ý sinh đại khái là vào hạ tuần.

      Bất quá, vào trung tuần tháng 2 Như Ý bắt đầu có động tĩnh.

      Đêm hôm đó, ngoại trừ người gác đêm, cơ bản mọi người đều ngủ say. Như Ý cũng ngủ rất say, nhưng lại an ổn, nàng cảm thấy bụng đau từng cơn , càng lúc càng lợi hại.

      Nàng vô thức rên rỉ, nhưng vẫn tỉnh lại.

      Thái Tử ngủ bên cạnh nghe được động tĩnh, nhìn đến Như Ý cau mày ôm bụng rên rỉ, lúc này mới cảm giác được thích hợp.

      vội vã đánh thức Như Ý, lại gọi người gác bên ngoài gọi đại phu đến.

      Sau khi Như Ý mở to mắt, ngược lại cảm thấy quá đau bụng, nhưng cảm giác đau vẫn có, muốn mở miệng an ủi Thái Tử đừng nóng vội, đột nhiên lại cảm nhận được trận ẩm ướt, theo sát màđến, tiếp đó cảm giác đau bụng bắt đầu tăng dần lên.

      Vẻ mặt tươi cười lập tức biến mất, nàng phải hít mạnh hơi.

      "Làm sao, có phải rất đau hay ?"

      Thái Tử nhìn dáng vẻ Như Ý, cũng có chút luống cuống, muốn xem tình huống Như Ý ra sao, Như Ý lại bắt lấy tay Thái Tử, mở miệng : "Điện hạ, ta vỡ nước ối."

      Lời này, nàng bình tĩnh, nhưng biểu tình mặt, lại hết sức bối rối.

      "Vỡ nước ối!"

      Thái Tử sửng sốt chút, sau đó mới phản ứng kịp là Như Ý sắp sinh.

      "Nhanh thỉnh bà đỡ đến."

      Lúc này Thái Tử cũng có chút hoảng loạn, ngữ khí khẩn trương, hô to ra phía ngoài.

      Như Ý muốn cười, lại phát hết sức miễn cưỡng, nàng biết lúc đến lúc sinh đứa như thế nào, nhưng tại nàng đau đến nên lời.

      Vừa rồi nàng cảm thấy đau từng cơn , còn bây giờ nàng lại cảm thấy đau liên tục, căn bản phân thời gian đau, đau, trong đầu nàng vừa hoảng lại sợ, chỉ có suy nghĩ, phải nàng sắp đau chết rồi chứ!

      đám người nhốn nhốn nháo nháo từ ngoài cửa vào, lão đại phu được thông báo sớm nhất, cho nên tới cũng nhanh nhất, liếc mắt nhìn Như Ý, liền biết nàng sắp sinh.

      Chuyện sinh con, phải chuyện của , hơn nữa cũng muốn tránh . Liền thức thời nhường vị trí cho mấy bà đỡ đứng phía sau.

      Tào nhũ nương cũng chạy tới, nghe Như Ý sắp sinh, lại thấy Thái Tử còn ngồi giường nắm tay Như Ý, vội vàng kéo tay Thái Tử, mở miệng : "Điện hạ, Trần phu nhân sắp sinh, người ra bên ngoài tránh chút."

      Lúc nữ nhân sinh con, nam nhân nên ở trong phòng sinh.

      Lúc này Thái Tử có chút ngây ngẩn, nghe Tào nhũ nương xong, theo bản năng đứng lên.

      Như Ý còn nắm chặt tay Thái Tử, Tào nhũ nương thấy thế, còn tưởng rằng Như Ý chịu thả Thái Tử , liền tiến lên khuyên nhủ: "Trần phu nhân, Điện hạ ra ngoài canh chừng ngươi."

      Như Ý gian nan gật đầu, dùng sức hít vài hơi, cố nén đau đớn, với Thái Tử: "Điện hạ, nếu... nếu ta khó sinh, ngươi phải giữ lại đứa ."

      Nàng xong lời này, tay theo bản năng buông lỏng tay ra.

      Thái Tử lại theo bản năng nắm chặt tay Như Ý, nhìn Như Ý, có chút nên lời, cuối cùng, chỉ rũ mắt xuống, giọng rồi lại kiên định : "Ngươi và đứa ...nhất định bình an."

      P/s: NY sắp sinh oy, chương sau tâm lý TT hấp dẫn lắm ak. Mà ta phát đó là bạn NY của chúng ta bị nhiễm+ghiền phim nặng a, tình huống xấu lập tức liên tưởng tới tình huống trong phim (haha....giống ta):ex10::ex10:
      Layla06, amandatruc, heartheart78831 others thích bài này.

    2. huyenlaw68

      huyenlaw68 Well-Known Member

      Bài viết:
      496
      Được thích:
      853
      mong bảo bảo ra đời, biết là bé trai hay đây
      nàng năng suất ghê á, hồi chiều ta mới đọc chương 41 xong :yoyo45:
      Byn.Small thích bài này.

    3. thaongoc.vthv

      thaongoc.vthv Active Member

      Bài viết:
      176
      Được thích:
      164
      Mẹ tròn con vuông nhé! Là bé trai tốt biết mấy! Nhưng biết trong cung có biết Như Ý mang thai nhỉ? Thấy hình như có đề cập đến. Mà Thái tử làm chuyện gì thế nhỉ? Ôi! Nhiều thắc mắc cần chờ giải đáp quá. Thanks nàng.
      Byn.Small thích bài này.

    4. chennie

      chennie Member

      Bài viết:
      57
      Được thích:
      63
      sắp được chào đón bảo bảo đầu tiên của chị òi
      Byn.Small thích bài này.

    5. Aliren

      Aliren Active Member

      Bài viết:
      100
      Được thích:
      81
      ôi chị sinh rồi, mong cầu sinh e bé khỏe mạnh trắng trẻo. Cơ mà ko bix là bé trai hay bé nhỉ?
      Byn.Small thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :