1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Xuyên không] Phó thám hoa - [Hồ Điệp Seba] (33)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Đợi chờ mỏi mòn

      Đợi chờ mỏi mòn Active Member

      Bài viết:
      266
      Được thích:
      250
      Hiu hiu
      Hay quá
      Hí hí
      Thank editor nhiều nhé
      Nhi Huỳnh thích bài này.

    2. huynhphuc9494

      huynhphuc9494 Active Member

      Bài viết:
      149
      Được thích:
      188
      Đúng vậy, nếu giai lam mà tới học đừơng quả quá tàn nhẫn. Nàng giết người ko thấy máu, kích hết những mầm non tương lai kkkk
      Nhi Huỳnh thích bài này.

    3. Nhi Huỳnh

      Nhi Huỳnh Well-Known Member

      Bài viết:
      276
      Được thích:
      6,873
      Chương 19
      Edit: Nhi Huỳnh
      Mặc dù tuyết lớn rét đậm, nhưng vườn nhà Kỷ hầu phủ vẫn vô cùng náo nhiệt. Các tiểu thư công tử ham phong nhã hô bè kéo bạn, ôm lư (!) ngắm mai, ngâm thơ đối câu, giống như một góc cảnh xuân. Ngay cả lão tổ tông Dung thái quân cũng giúp đỡ hoạt động lớn, còn giúp đỡ phát thiếp mời cho các tiểu thư công tử họ hàng, cực kỳ náo nhiệt phồn hoa.

      (!) Lư, lò giữ ấm

      Thế nhưng mà, hội yến ngắm mai ngâm thơ này, có quan hệ gì đối với chủ tớ của Gia Phong lâu. Chỉ có Giai Lam ôm cái đầu đau, bởi vì cái hội lộn xộn lung tung này, mặc kệ tham dự hay tham dự đều phải đưa chút tâm ý nhân tình tới… luyến tiếc phải tiêu tiền đành phải ́ mà sáng tạo vậy.

      Sau vài lần thất bại, Giai Lam rốt cục cũng thành công làm ra điểm tâm bánh bích quy trứng chim, ít nhất thoạt nhìn vàng óng ánh thơm ngon giòn tan, dùng hộp làm bằng tre trúc để đựng, lấy vải bọc màu xanh gói lại, bên ngoài thắt thành túi lưới thanh nhã, xinh đẹp mới lạ, ăn ngon thật ra là chuyện thứ hai thôi.

      [​IMG] (Túi lưới)

      Đương nhiên phải mới lạ. Giai Lam yên lặng nghĩ. Đây chính là cách bện theo kiểu Nhật Bản, ngay cả Trung Quốc kết đều làm theo kiểu Nhật Bản, người ở triều Đại Yến nhìn thấy qua rồi mới là lạ. Quan trọng là, mấy cái này hao phí rất thấp, chỉ là làm thủ công rất phiền phức mà thôi.

      Nhưng mà phí công chế tạo đóng gói như vậy, nàng lại làm hai phần, một phần để tống ra ngoài bày tỏ tâm ý, một phần khác là lưu trữ lại cho Tam công tử ăn.

      Bởi vì… mấy cái trò này có liên quan gì đến hắn. Cho dù có mời bạn cũ là thứ nữ, cũng sẽ nhớ rõ mà hỏi thăm hắn một tiếng nào.


      Vốn cho rằng hắn sẽ thèm để ý, kết quả có hồi Tam công tử quên mang khăn choàng ̉, Giai Lam đuổi theo đưa cho hắn, phát hiện hắn nhìn Noãn các tổ chức hội ngắm mai mà ngẩn người, ánh mắt kia nàng vĩnh viễn cũng quên được.

      Một cảm giác bất lực sâu sắc xông tới. Đối với một thiếu niên bị xa lánh hoàn toàn như thế, cảm thấy bản thân mình thật vô lực, cũng dần dần bắt đầu nguội lạnh ưu sầu.

      thể vì hắn làm bất cứ chuyện gì, có biện pháp để hắn gia nhập bầu khí sung sướng kia. Chuyện duy nhất có thể làm, chính là làm thêm một phần, chờ đến lúc hắn tan học trở về có thể tự tay mở ra, bưng lên một chén pho mát nong nóng.

      Chỉ là như vậy thôi, hắn đã có thể mang vẻ mặt hạnh phúc mà ăn, khiến cho Giai Lam cực kỳ khó chịu.

      Nha đầu ngốc này, cần làm ra cái biểu cảm này. Kỷ Yến yên lặng nghĩ. Ta biết vị trí của ta là ở đâu… Tuyệt đối ở cái hội yến ôm lư ngâm thơ ấy. Nơi đó có vị trí của ta, có vấn đề gì.

      Đám các ngươi để lại bánh bích quy ngon nhất, cùng pho mát ấm áp cho ta, như vậy là tốt rồi.

      Nhưng lúc gần đến tháng chạp, bởi vì tuyết dần dần lớn nên phu tử đến giờ ngọ (buổi trưa) là tan học rồi. Cưỡi ngựa trở về, phát hiện đường đến Gia Phong lâu đã bị tuyết chôn vùi, vẫn chưa có người nào quét. Hắn thể qua vườn mà trở về, vòng qua Tường Hi đường.

      Đeo túi sách ở trong tuyết về phía trước, tới gần Noãn các ngắm tuyết ồn ào náo động, cúi đầu bước nhanh qua.

      Có một nha đầu mặt non mê mẩn chạy về phía trước, đụng ngã hắn, lại tự mình té ngã, thật tự nhiên mà hét chói tai lên.

      “Ngươi là ai? Thật vô lễ, sao lại đụng lung tung vào người này!” Một tiểu thư vênh mặt hất hàm sai khiến chỉ trích hắn.

      Kỷ Yến vỗ tuyết rơi người muốn trả lời, nghĩ muốn rời , lại bị Kỷ Chiêu thấy được.

      “Đó là tiểu đệ của ta, Yến ca nhi.” Hắn nhìn các tiểu thư ở quanh mình giải thích, cười ngoắc, “Yến ca nhi, qua đây ngồi, chúng ta làm thơ đây.”

      “Nhị ca.” Kỷ Yến kính cẩn hành lễ, “Tuyết lớn, ta còn phải trở về phòng.”

      Kỷ Chiêu rõ ràng có chút men say cười rầy rà, “Cũng thể để cho hắn mất, nhiều lần trốn khỏi bàn tiệc, lúc này phải để cho hắn uống mấy chung, đem hắn áp lại đây xuất ra một bài thơ hay nào!”

      Đưa đưa đẩy đẩy, bốn đại nha đầu của Kỷ Chiêu ồn ào tựa như đùn đẩy Kỷ Yến lên Noãn các, một chén rượu lập tức tiến đến bên môi hắn.

      Vị son phấn thực bồng. Hắn mấy ngày nay để cho phu tử hun đúc biết được tri thư đạt lễ, đã biết nam nữ thụ thụ bất thân, bắt đầu thích cùng nữ nhân tiếp cận quá gần gũi. Ở trong Noãn các này, trừ hắn cùng Kỷ Chiêu, tất cả đều là tiểu thư. Trừ bỏ Lữ biểu muội và Tằng biểu tỷ, những người khác cũng quá quen biết, loáng thoáng cảm thấy nam nữ ngồi lộn xộn gần sát như vậy, ngay cả quần áo ngoài đều mở rộng, kỳ thực quá thỏa đáng.

      Nhưng mà hắn giãy dụa hắn kháng cự, lại bị mấy tiểu thư này trêu đùa, mạnh dạn ghê gớm.


      Quả nhiên là nhìn từ xa có vẻ tốt đẹp. Ở giữa nơi này lại thật sự “như đứng đống lửa, như ngồi đống than”, thất vọng.

      Đến cuối cùng bị ầm ĩ đến nổi giận, “Ta có một bài thơ ngắm tuyết, vừa vặn như cảnh này.”

      Mấy công tử tài tử, mấy tiểu thư tài nữ tự phụ phong lưu xinh đẹp, như nhìn con khỉ đùa giỡn mà thờ ơ lạnh nhạt. Bọn họ vừa rồi cơ hồ đem thơ có liên quan đến tuyết mai đều làm xong, nên nhìn thử xem đệ đệ thứ xuất của Kỷ Chiêu còn có thể làm ra được cái giống gì.

      Kỷ Yến chắc nịch chấm mực đậm, tuy rằng đã luyện được rất nghiêm túc cẩn thận, nhưng khung chữ vẫn có sự phô trương của thiếu niên.

      “Nhật mộ thương sơn viễn, thiên hàn bạch ốc bần.

      Sài ốc văn khuyển phệ, phong tuyết dạ quy nhân."

      (!) Chiều hôm thăm thẳm non xanh

      Một bầu trờ lạnh, nhà tranh đói nghèo

      Cửa cây chó sủa nhì nhèo

      Đương đêm gió tuyết quạnh hiu người về.

      Vừa đặt bút xuống, Noãn các vốn ầm ĩ yên tĩnh lại, Lữ biểu muội cực có tài văn chương đã tức giận đến mức lã chã chực khóc.

      Bài thơ này mặt ngoài thoạt nhìn có vấn đề gì, chính là một bài về cảnh đêm núi rét, đúng như là bức họa treo ở tường kia. Có thể nói là ý cảnh tuyệt đẹp sâu xa.

      Nhưng mà bức hoành ở Noãn các chính là “Hàn bạch cư”, vì quảng cáo rùm beng là hướng tới núi rừng, cho nên ́ ý giả làm thành phòng ốc nhà tranh (ít nhất là bề ngoài như vậy).

      Này phải ám chỉ trào phúng là bọn họ “Bần” (tài văn chương khiếm khuyết), như chó sủa sao?

      Ghê tởm hơn là, viết xong bài thơ này, Kỷ Yến liền ném bút nhấc túi sách lên vào trong gió tuyết, người duy nhất hiểu được ý chính của bài thơ này đã còn nữa.

      Đây là lần đầu tiên hắn tham dự hội thơ, cũng là lần cuối cùng.

      Thứ thu hoạch được là, bị Kỷ viên ngoại lang, cha già của hắn gọi đến thư phòng mạnh mẽ lên án một chút, nói hắn: “Biết được có chút văn thơ, chỉ biết đem ra bôi nhọ người khác.” có đánh bằng roi, mà là tiện tay cầm lấy thứ gì đó tàn nhẫn đánh hắn vài cái, thiếu chút nữa bị đánh đến mặt mày vàng vọt.

      Giai Lam lúc nhận lại được Tam công tử chính là ở trong trạng thái đầu rơi máu chảy, vẻ mặt cũng rất thờ ơ, sao hết.

      “Chậc, khóc cái gì. Trời lạnh, coi chừng da mặt đông lại hết bây giờ.” Giọng điệu của Kỷ Yến cũng rất lãnh đạm, “ có chuyện gì đâu, chỉ là xướt da mà thôi, ngày mai còn có thể đến trường.”

      Giai Lam lau nước mắt, cầm đèn lồng để ý soi đường.

      “Thơ của công tử, viết tốt lắm.” Đến gần Gia Phong lâu, Giai Lam chỉ nói câu này, “So với ta hay hơn rất nhiều.”

      Thật là tin được. Một công tử thiếu niên mới mười ba tuổi, viết ra tác phẩm của thi sĩ nhà Đường.

      Kỷ Yến yên lặng, lúc mở miệng, giọng điệu ấm hơn rất nhiều, “Cuối cùng cũng thắng ngươi được một lần. Phu tử cũng nói ta viết rất tốt. Đáng tiếc, khoa cử lại thi thơ.”

      Giai Lam rốt cục nói nên lời. Giúp hắn lau vết máu, khi thoa thuốc bột lên, Kỷ Yến run nhè nhẹ, nhưng lại cắn răn liều chết nhẫn nhịn, một giọt lệ cũng rơi.


      Đừng lo, thật đấy, đừng lo lắng nữa. Kỷ Yến rất muốn nói với Giai Lam như vậy. Nhưng mà hắn vẫn im lặng. muốn mở miệng liền khóc ra tiếng, mất tôn nghiêm của một công tử.

      ………

      Tác giả: Thơ này là của Trường Khanh thi sĩ nhà Đường, bài <phùng tuyết túc phù dung sơn>, lúc này mượn danh nghĩa là Kỷ Yến làm, cho nên giải thích.
      Editor: Bản dịch thơ là của Trần Trọng Kim, sửa từ cửa sài thành cửa cây.
      Last edited: 10/11/17

    4. huynhphuc9494

      huynhphuc9494 Active Member

      Bài viết:
      149
      Được thích:
      188
      Tại sao đọc xong cảm thấy vừa thương xót vừa ngọt ngào thế này haizzz
      Nhi Huỳnh thích bài này.

    5. Đợi chờ mỏi mòn

      Đợi chờ mỏi mòn Active Member

      Bài viết:
      266
      Được thích:
      250
      Huhu
      Thương quá
      Xót hết cả ruột
      Thank editor nhé
      Nhi Huỳnh thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :