1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Xuyên không] Phó thám hoa - [Hồ Điệp Seba] (33)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huynhphuc9494

      huynhphuc9494 Active Member

      Bài viết:
      149
      Được thích:
      188
      Kỷ yến vẫn còn ngây thơ lắm kkkk
      Nhi Huỳnh thích bài này.

    2. Đợi chờ mỏi mòn

      Đợi chờ mỏi mòn Active Member

      Bài viết:
      266
      Được thích:
      250
      là ngây thơ đáng quá mà.
      Còn chờ biến thân nữa chứ.
      Thank editor nhiều nhé
      Nhi Huỳnh thích bài này.

    3. Anh Anh

      Anh Anh New Member

      Bài viết:
      1
      Được thích:
      1
      Ta thích các bộ của " Điệp "Lão Nhân, mà phải công nhân bộ nào cũng hay.
      Nhi Huỳnh thích bài này.

    4. Nhi Huỳnh

      Nhi Huỳnh Well-Known Member

      Bài viết:
      276
      Được thích:
      6,873
      Chương 18
      Edit: Nhi Huỳnh

      Đoan ngọ qua , Kỷ Yến lấy cớ thỉnh an, lặng lẽ gặp Hầu gia bá phụ, nhưng mà Kỷ hầu gia chịu nhận lại tiền, rất hòa ái nói, Kỷ Yến bên ngoài đến trường, tuổi ngày một lớn, cùng bạn học lui tới thì thể để người trống trơn được. Hai mượi lượng đối với ông mà nói, tính là cái gì lớn, muốn hắn an tâm mà nhận lấy.

      Chỉ dặn dò hắn đừng truyền ra ngoài, đỡ phải khiến người khác nghĩ nhiều.

      Kỷ Yến trở về nói với Giai Lam, sau đó trầm mặt cả ngày. Hắn cảm thấy trong đầu lộn xộn, hình như rất khó khó chịu, lại cảm thấy thực sợ hãi… Được rồi, còn có một chút vui vẻ, nhưng lại cảm thấy nên.

      Vẫn còn khát cầu sự quan tâm thương của người lớn, mãi cho đến khi tâm như tro tàn, đối mặt sự thật, bắt buộc bản thân phải tắt thứ hy vọng này. Kết quả bá phụ cùng chi đột nhiên gửi gắm hắn, hắn nhất thời biết phải làm sao.

      Thật ra nhớ lại, thật sự bá phụ cho Chiêu ca nhi cái gì, hắn cũng sẽ có cái đó. Tuy rằng số lần rất ít, bá phụ là người sống trang sách, luôn có chút mơ mơ màng màng.

      Phải làm sao bây giờ? Phải làm cái gì bây giờ? Hắn biết. Hắn thậm chí làm bài tập tốt lắm, có chút thực xin lỗi bá phụ… vì hắn mà suy nghĩ nhiều như vậy.

      Thật là muốn khóc. Nhưng mà hắn đã thề tuyệt đối sẽ khóc nữa.

      Mỗi lần cảm thấy mệt mỏi, muốn thảnh thơi một chút, lại nghĩ đến sự quan tâm của bá phụ… Cảm thấy bản thân nên như vậy, giống như thật có lỗi với ai đó.

      Bởi vì… bá phụ sẽ quan tâm chuyện hắn học tập ở trường học. Cho dù thể làm ngài vinh dự hơn, cũng hy vọng bá phụ phải thất vọng.

      Tuy cảm thấy Kỷ Yến chăm chỉ có chút tẩu hỏa nhập ma, Giai Lam vẫn duy trì im lặng. Lúc tiểu hài tử có động lực, vẫn nên để cho hắn tiếp tục, người lớn lúc này lại bắt buộc hắn nghỉ ngơi, thường thường sẽ chặn lấy nguồn năng lượng này.

      Cho nên ngoại trừ sửa đúng tư thế ngồi và khoảng cách cầm sách, nếu thực cảm thấy hắn ngồi quá lâu, chỉ có thể nói với hắn “A Phúc bị xích ở ngoài viện một ngày rồi.” Chuyện này đem ra hù cho đứa nhỏ tức giận rất tốt, “Ai lại đem nó xích lại hả? phải đã nói cần xích lại sao? Đám các ngươi cũng quá lười, sao kéo nó tản bộ?”

      Sau đó vừa nói lảm nhảm vừa tìm A Phúc, rồi nhịn được mang theo nó dạo trong vườn, lại vừa chạy vừa kêu vừa cười, hoàn toàn quên việc phải làm một công tử thận trọng.

      Giai Lam cảm thấy, bản thân làm giáo viên nhà trẻ, thật sự là tổn thất cho nền giáo dục trẻ em ở thế kỷ hai mươi mốt. Tam công tử cùng bốn tiểu thủy quả ngoài ra còn có một con chó, dưới sự dụ dỗ khống chế của nàng người người tin tin phục phục.

      Ngẫm lại cũng thật bùi ngùi, lúc trước ngược hướng gió lớn nghĩ muốn đầu hàng lại mang theo đoàn đội đánh thẳng đến hiện tại, cuối cùng cũng thuận gió chút. Trạng thái nô dịch lao động trẻ em của nàng và bốn tiểu thủy quả rốt cục cũng giảm nhẹ, ̀nh viện đã giao qua tay người chuyên nghiệp làm, giỏi nhất là cũng ngăn cản các nàng lấy trái cây làm mứt hoa quả, nhân tình lui tới còn có thể duy trì trình độ tiết kiệm một cách phi thường.

      Tiền tiêu hàng tháng đưa tới, cũng còn là vật xài rồi hay đã bị hủy hoại, vải dệt châm tuyến đều bền chắc có thể dùng, cần đến phòng châm tuyến tống tiền, lấy có chút vải vụn ít xịu còn phải cười làm lành dùng mặt cầu gia gia xin nãi nãi. Cái gì nên có thì sẽ có, cần đau khổ dành tiền qua bên ngoài chọn mua.

      Các nàng cũng cần nhính thời gian rãnh trong lúc bận rồn mà vá tất chân cho công tử, có thể thở mạnh mà ngồi xuống làm giày mới tất mới, cắt quần cắt áo – dù sao lúc đứa nhỏ trưởng thành, quần áo tất luôn rất nhanh sẽ mặt vừa.

      Giai Lam thậm chí còn có lúc nhàn rỗi mà chỉ dạy bốn tiểu thủy quả viết chữ học số học, Đào Nhi học tập có ưu tú cao nhất – nàng còn chưa buông tha cho hùng tâm tráng chí trở thành lão đại sau khi Giai Lam tỷ tỷ lập gia ̀nh.

      Nàng mơ hồ hiểu được vì cái gì mà có sự thay đổi như vậy… Phu tử và Kỷ hầu gia nhất ̣nh là một nhân tốt trọng yếu. Nguyên nhân thực có thể là do tài, có lẽ vì Kỷ Yến, có lẽ vì chính nàng.

      Mặc kệ như thế nào, nàng đều cảm kích từ đáy lòng. Cho nên nàng thực cẩn thận giúp Tam công tử tích trữ tiền, ghi sổ sách, đối với sự chỉ dạy của phu tử càng chăm chỉ hơn nữa.

      Tuy rằng nàng cảm thấy triều Đại Yến đã có chuyện “đào tạo từ xa”, thật sự quá tiên tiến.

      Đúng vậy. Phu tử hiện tại luôn luôn viết thư gửi đến, chỉ điểm sách luận và chỗ sai sót khi trích dẫn điển ́ của nàng. Mặc dù có khi là do thời đại thay đổi mà gây ra sai lệch, nhưng thường thường lại có thể kích thích nghĩ ra càng nhiều gian để suy nghĩ. Dần dần, nàng cũng sẽ viết thư nhờ vả Tam công tử đưa cho phu thử, khiêm tốn thỉnh giáo… Lão sư quốc học bác học cơ trí như vậy, ở thể kỷ hai mươi mốt hoàn toàn chính là một giấc mộng thôi.

      Nàng biết là, phu tử thu được thư của nàng, luôn muốn thở dài than ngắn thật lâu, còn bị Kỷ hầu gia cướp xem.

      “Ta từng ở rất xa nhìn qua nàng hai lần.” Kỷ hầu gia nghĩ mãi thông, “Chỉ là một tiểu nha đầu thân thể cao. Thực sự là trời sinh trí tuệ sao?” Nếu phải biết thân phận của nàng, thực sự sẽ nghĩ đây là một tài tử trưởng thành rồi, phong độ ngọc thụ lâm phong, hơn nữa còn được sinh ra từ dòng dõi thư hương.

      Phu tử khổ sở lau khóe mắt, “Nghe chất nhi ngươi nói, phụ thân nàng vốn là một học giả uyên thâm, chỉ là vận xui, sau lại nhiễm tật xấu, cuối cùng bán thê bán nữ… Nhã nhặn bại hoại! Uổng phí một bụng tài học! Thật biết nên hận hắn hay cảm kích hắn, dạy dỗ ra một nữ nhi thông tuệ như vậy, lại khiến nàng lưu lạc bi thảm…”

      “Nhà của ta cũng có thực bi thảm nhé!?” Kỷ hầu gia mất hứng, “Bị ngươi nói cứ như là chốn trăng hoa…”

      “Làm trò.” Phu tử khinh thường, “Nếu phải phu nhân nhà ngươi quá lợi hại, ngươi thời niên thiếu cũng phong lưu gần như hạ lưu rồi. Đệ đệ ngươi, đại chất nhi ngươi… Quên , ta nhiều lời với ngươi.”

      “Này.” Kỷ hầu gia biến sắc, “Đánh người đánh mặt! Vậy cũng chỉ là chuyện lúc trẻ hết sức lông bông thôi… Khoan đã, chẳng lẽ có lời đồn đãi phong lưu gì sao?”

      Phu tử đáp, “Có rảnh thì ngươi nên chú ý chút chuyện nhà mình . Con dâu ngươi có bối phận thấp, đừng có chọc thủng trời. Làm cho người ta nói Kỷ hầu phủ chỉ có hai sư tử bằng đá là sạch sẽ, người có họ Kỷ đều hổ thẹn. Thôi, nói với ngươi chuyện này làm gì? Tóm lại luyện lụy đến hai đệ tử của ta, vài thập niên mới ra được hai cái mầm non như vậy, ta dễ dàng lắm sao?”

      Hầu gia vốn có chút ngưng trọng lập tức mặt mày hớn hở, “Như thế nào? Yến ca nhi nhà ta cũng có tiền đồ?”

      Phu tử thở dài, “Muốn nói hiện tại có thể so được với Phó Giai Lam, là có khả năng. Nhưng mà ngày ngày chăm học, đá cứng thông suốt rồi, đúng là kiên cường. Cái này gọi là lên tiếng thì thôi, đứa nhỏ này đột nhiên nổi tiếng. Nói ra thật xấu hổ, Yến ca nhi ở tay ta mà thành tài, nhưng lại để cho Phó Giai Lam kích thích ra tiềm năng.”

      Yên lặng trong chốc lát, phu tử che mặt, “Vì sao lại là con gái a? khoa cử cũng có thể làm lương sư! Trời ơi là trời… đất ơi là đất...”

      Lại tới nữa. Hầu gia nâng chung trà lên. Bạn cùng trường này của hắn đã đoán trước là sẽ kinh thế tuyệt diễm, hoàn toàn là loại hình thầy tốt bạn hiền. Khuyế t điểm duy nhất chính là… ở trước mặt bằng hữu thân thiết quá thích bắn nước mắt tung tóe cả lên.

      May mắn là đệ tử của hắn cũng biết tình hình thực tế này. Bằng tôn nghiêm phu tử của hắn nhất ̣nh sẽ đánh mất gần như còn gì.

      Giai Lam và Kỷ Yến hầu như chẳng hay biết gì, đối với nguyên nhân được quan tâm thương chút nào cảm kích. Chỉ cảm thấy áp lực trầm trọng như rơi vào trong rãnh Marianna sâu nhất đại dương, còn sự chu cấp của phu tử và Kỷ hầu gia cho bọn họ như sự ấm áp của biển đông.

      Hai người lớn này chờ mong bọn họ cũng chỉ là chăm chỉ đọc sách mà thôi.

      Chuyện này đối với Giai Lam còn dễ hơn ăn cơm, Kỷ Yến cũng dần dần cảm thấy khó khăn. Chỉ là Tam công tử thường hay bị nha hoàn của mình đánh bại một cách nặng nề.

      Chờ đến khi Kỷ Yến phát hiện khi thi tranh luận với bạn học cùng trường, có thể dễ dàng đánh bại học trưởng có tài nhất, đã là chuyện của mùa đông. Nhưng hắn vẫn khiêm tốn như trước, hơn nữa còn ôn hòa. Bạn học từng vì hắn thân là con vợ lẽ mà muốn làm bạn, đều nhìn hắn với cặp mắt khác xưa, khen ngợi hắn là công tử khiêm tốn biết nhún nhường.

      Chỗ đúng là. Kỷ Yến có chút rầu rĩ nghĩ. Như này cũng giỏi giang gì… chỉ là Giai Lam thể tới học đường mà thôi.

      Nếu nàng ở chỗ này…

      Hắn dám nghĩ tiếp nữa, quá tàn nhẫn.

    5. Tuyết Liên

      Tuyết Liên Active Member

      Bài viết:
      118
      Được thích:
      68
      Cố lên Kỷ công tử :))) Ngày chàng đánh bại Giai Lam xa đâu :))
      Cảm ơn bạn edit nhé :x Mà hơi buồn, truyện hay thế này mà chưa đông người hóng hiu hiu :-(

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :