1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Xuyên không] Phó thám hoa - [Hồ Điệp Seba] (33)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nhi Huỳnh

      Nhi Huỳnh Well-Known Member

      Bài viết:
      276
      Được thích:
      6,873
      Chương 3
      Edit: Nhi Huỳnh
      Rõ ràng là ở triều Đại Yến này, Phó Giai Lam mới mười hai tuổi, phải làm đến vị trí tổng quản thì… cũng quá ngược đãi lao động trẻ em . Tại sao triều đại này lại có quyền trẻ em gì hết thế này?

      Giai Lam thể đầu hàng chỉ có thể kiên trì dẫn theo tập thể nghĩ cách tiến tới tương lai, nàng căm giận bất bình nghĩ.

      [​IMG]
      (!) một phim hoạt hình của Nhật

      Lúc trung học nàng rốt cục bị xem là quái vật, bởi vì nàng đọc sách ngoài giờ là Kinh thi và Ly tao(
      một bài thơ của Khuất Nguyên dài 370 câu).

      Giống như bạn học trung học đều xem nàng là quái vật, thì việc các bạn học bó tay với ̉ văn cũng làm cho nàng khó hiểu một cách sâu sắc. Nàng có vài bạn học trung học trâu bò tự học tiếng Nhật, tìm cách xem hiểu truyện tranh tiếng Nhật, nàng thật sự sâu sắc kính nể bọn họ, cũng hiểu nổi vì sao ̉ văn rõ ràng rành mạch như vậy, lại có thể làm cho bọn họ kêu trời kêu đất.

      Nàng đọc Xuân thu cũng như đọc Harry Potter, hai quyển này nàng đều thấy đơn giản như nhau.

      [​IMG]

      Bị nghẹn một chút, hắn lại tức giận, “Bữa tối của gia đâu hả!? Muốn gia đói chết có phải ?”

      đưa lên được chứ gì? Thời gian ăn cơm chiều đã qua lâu lắm rồi, cũng tin…

      Kết quả nha đầu Giai Lam đáng giận này cư nhiên làm nóng bữa tối, bưng lên.

      “… Cơm và đồ ăn đều hầm nát, kêu gia ăn như thế nào!” Hắn phát giận, lại có vẻ giả tạo.

      “Công tử nói phải.” Giai Lam ngay cả mí mắt cũng nâng, “Nô tỳ lần tới sẽ chú ý.”

      Lại là cái mặt người chết này, lúc nào cũng vậy. Vốn đã tức giận bây giờ còn nổi nóng hơn. Kỷ Yến vỗ đũa lên bàn, “Ngươi vui cái gì? Ngươi có cái gì mà vui? Ta biết các ngươi đều thầm muốn sống tốt với Chiêu ca nhi, ngươi sao qua bên hắn mà chết luôn ?!”

      Gương mặt bình thường của Giai Lam lần đầu tiên xuất hiện vẻ ngạc nhiên… Lại như Tam công tử đoán là sẽ phát khóc, mà là nhịn được phì cười.

      Thì ra là thế. Ai nha ai nha, bình thường đều gầm thét biết nói cái gì, chỉ làm cho người ta thấy thật phiền phức. nghĩ tới thứ mà Tam công tử mới 12 tuổi này chân chính để ý, là “Mọi người đều tốt với Chiêu ca nhi, tốt với ta.”

      Phải như thế này mới đúng. Thế này mới giống một bạn nhỏ cáu kỉnh, mà phải là lớn trước tuổi để rồi thành tiểu quỷ sớm.

      Rốt cục cũng tìm ra một đứa nhỏ bình thường. Giai Lam xuyên qua đã nhiều năm lặng lẽ toát ra một thứ gọi là tình .

      Cho nên nàng mới cười nhẹ một chút, mềm mỏng trả lời, “Nô tỳ thật vui mừng khi được đến phòng của Tam công tử.”

      Kỷ Yến phát huy sự tràn ngập tức giận lập tức bốc hơi, bối rối lúng túng hơn nữa còn hỗn loạn cãi chày cãi ́i, “Ai, ai, ai muốn ngươi vui mừng chứ? Rõ, rõ ràng… đúng là người miệng lưỡi trơn tru!”

      Hắn chạy mất.

      Thì ra chỉ là một đứa nhỏ bình thường đâu, còn kiêu ngạo nữa đó. Giai Lam ở thế kỷ hai mươi mốt lập chí phải làm giáo viên mầm non, lặng lẽ thả một đống bong bóng tình bay bay.
      Last edited: 12/12/17

    2. Đợi chờ mỏi mòn

      Đợi chờ mỏi mòn Active Member

      Bài viết:
      266
      Được thích:
      250
      Cố lên nàng ơi
      Ta cuồng truyện này lắm
      Cảm ơn nàng nhiều nhé
      Nhi Huỳnh thích bài này.

    3. Nhi Huỳnh

      Nhi Huỳnh Well-Known Member

      Bài viết:
      276
      Được thích:
      6,873
      Chương 4
      Edit: Nhi Huỳnh
      Kỷ Yến trốn vào thư phòng, trái tim còn đập loạn.

      Vui mừng khi đến chỗ hắn là cái gì… thể có chuyện này được. Đúng, nàng nhất ̣nh là chỉ nói cho xuôi tai hắn thế thôi… Giống như hai tỷ tỷ Xuân Hoa và Thu Nguyệt vẫn luôn làm bạn với hắn, hay cũng như bà vú của hắn vậy, nói vô số lời dễ nghe, kết quả lập gia ̀nh liền lập gia ̀nh, trở về nhà liền trở về nhà luôn.

      Rõ ràng còn có bao nhiêu tuổi, nói chuyện thật dễ nghe, có lẽ cũng nói là thôi.

      Bởi vì hắn có tiền đồ, hắn là con vợ kế, ́ gắng như thế nào so ra đều kém hơn Chiêu ca nhi. Tại sao chứ? Rốt cục hắn kém hơn chỗ nào? Rõ ràng mỗi ngày hắn đều ngoan ngoãn đến trường, chịu đau bị phu tử đánh mông, còn Chiêu ca nhi lại có thể ở nhà vui đùa, nhưng ai cũng thích Chiêu ca nhi, ai thích hắn.

      Hắn mãi cho đến khi ba bốn tuổi rồi mới biết được mình là do di nương sinh ra, có một đoạn thời gian cực kỳ rối loạn. Hắn vẫn theo thói quen mà lấy lòng mẹ cả, cuối cùng chỉ đổi lấy sự lãnh đạm. Hắn từng theo thân cận di nương, nhưng di nương chỉ biết lải nhải hắn phải có tiền đồ, còn có giơ tay đòi tiền hắn. Nếu hắn đến, di nương sẽ cực kỳ dữ tợn.

      Từng nghĩ tới việc có được sự sủng ái của phụ thân, kết quả ánh mắt của phụ thân chỉ xuyên qua người hắn, như là hắn tồn tại vậy.

      Cực kỳ ́ gắng, từng thực sự ́ gắng chăm chỉ đọc sách, phu tử cũng khích lệ hắn. Nhưng mà, có ai để ý đâu? ai, một người cũng có.

      Hắn biết hai tỷ tỷ Xuân Hoa Thu Nguyệt hay rảnh rỗi, bà vú cũng sẽ trộm lấy đồ của hắn và tiền tiêu vặt hàng tháng, hắn sẽ phát giận đập đồ này nọ hay mắng chửi người, nhưng chưa một lần cáo trạng.

      Vì vậy trong nhà này, hắn cái gì cũng có, chỉ có vài người ở bên cạnh hắn mà thôi.

      Nhưng những người này còn muốn vứt bỏ hắn .

      Kỷ tam công tử sắp trở thành thanh thiếu niên này, kề cận với một bước ngoặt nguy hiểm, đúng là bắt đầu cam chịu. Trẻ con tuổi này vốn đã dễ dàng chán ghét việc đến trường, huống chi ở trường học trong gia tộc hắn còn bị xa lánh, hắn đối với kiếm thức khô khan tẻ nhạt còn nghe thủng.

      Tức giận và hận đời, phủ ̣nh hết thảy kiên trì. Hắn đã chán ghét sự uổng công vô ích rồi, bắt đầu trốn tránh bài tập, thậm chí muốn tìm mấy chữ to viết hỏng trước kia bù vào cho đủ số…

      Vì thế hắn bắt đầu tìm kiếm đám giấy vụn kia, thầm nghĩ dứt khoát thật giả lẫn lộn luôn cho rồi.

      Kết quả giữa bảng chữ mẫu hỏng bét, mấy trang chữ viết xinh đẹp thẳng tắp hết sức dễ dàng thu hút sự chú ý. Đó là một bài sách luận.

      Kỷ Yến năm tuổi vỡ lòng, bảy tuổi phải trường học gia tộc học bài. Chữ của hắn thực sự ổn, chủ yếu là tính tình hắn nóng nảy, một mặt muốn nhanh chóng – dù sao muốn ngủ thì phải mau mau sao chép xong kinh Phật mà mẹ cả cầu, nhưng có nghĩa là hắn nhìn ra chữ xấu hay đẹp.

      Đây là một bài sách luận lớn mật so với những bài hắn lấy làm tham khảo trước đây, hoàn toàn khác với tuyển tập sách luận buồn tẻ chán chường. Nội dung sâu sắc, lời lẽ dễ hiểu, tràn đầy châm chọc trào phúng, làm cho người ta cất tiếng cười to, một bài sách luận bưng bít nhưng lại có rất nhiều tư tưởng.

      … Ai đây? Sẽ là ai? Tại sao lại viết ở mặt sau giấy vụn của hắn?

      Gia Phong lâu cách Tường Hi đường rất xa, là nơi kém văn minh của Kỷ hầu phủ, ai cũng sẽ đến đây. Ít nhất phụ thân Kỷ viên ngoại lang của hắn một lần cũng chưa từng tới.

      Chiêu ca nhi? Đừng có đùa. Nói hắn ngâm thơi đối tử còn có khả năng… Sách luận? Đừng có ngu.

      Nói sao thì chữ viết hai người kia hắn đều biết… Dù sao ở chỗ tổ mẫu Dung thái quân, bức tranh chữ bằng vải đứng treo một bên kia được xem như là bảo bối. Thẳng thắng nói, hắn cảm thấy bài sách luận viết ở mặt sau giấy vụn này, thư pháp chẳng những so với Chiêu ca nhi tốt hơn, mà so với cha già của hắn cũng hơn nốt.

      Trong lòng mơ hồ đoán được, nhưng chịu thừa nhận. Thẳng đến quá hai ngày sau, Giai Lam ở phòng trà đua với thời gian mà ghi chép sổ sách, đột nhiên bị gọi hỏi chuyện. Tam công tử vẫn liên tục giả vờ thèm để ý gì mà đọc sách, lập tức như hổ đói bắt dê, nhào vào phòng trà lật sổ sách Giai Lam vừa viết qua… Sau đó hơi run run.

      Là nàng?! Thế nào lại là nàng? Nghe nói bọn họ cùng tuổi phải sao? Một cái… nha đầu.

      , nhất ̣nh là do hắn học vấn tốt chữ viết cũng đẹp, mới có thể thấy nàng rất lợi hại. Nhất ̣nh là như vậy.

      Qua vài ngày ăn ngủ yên tự tra tấn bản thân, hắn rốt cục gom đủ dũng khí, đem mấy trang sách luận gom vào trong ngực, phá lệ bỏ chạy khi tan trường, mà lưu lại đối mặt với phu tử nghiêm khắc đến tàn khốc.

      “Phu tử.” Hắn run run kiên trì, “Có bài sách luận này, mong người nhìn qua thử.”

      Phu tử của gia tộc cũng họ Kỷ, cùng thế hệ với Kỷ hầu gia. Từng là cử tử (người đậu kỳ thi hương) ở kinh đô, chỉ là sau khi trúng cử thì phụ mẫu lần lượt qua đời, giữ đại hiếu ba năm lại ba năm, lòng công danh theo thời gian phai nhạt, về nhà dạy học. Ai ngờ thanh danh Kỷ cử tử vốn có tài văn chương này càng lúc càng lớn, người xin theo học càng lúc càng nhiều, cuối cùng Kỷ hầu gia dứt khoát chỉnh đốn trường học trong tộc, đem phu tử cực kỳ nghiêm khắc này mời về.

      Người vừa có tài hoa, cá tính còn soi mói, hơn nữa cũng lớn tuổi, vậy nên cứ thế sống theo kiểu coi ai ra gì. Toàn tộc người học giỏi nhất, 12 tuổi đã là tú tài ở kinh đô là Kỷ Diệp, trong miệng lão phu cũng chỉ có một câu “Tạm được, tư chất trời cho đủ cũng sao, học tiếp là được.”

      Đối với Tam công tử hầu phủ này… Kỷ lão phu tử chỉ có thể than thở ba lần mà đành chịu. Tư chất trời cho, có. Nỗ lực, dễ dàng bị lạc phương hướng. Sức hiểu biết, mù mờ liên tục. Thứ duy nhất đáng giá khích lệ là, thoạt nhìn sức hiểu biết trời cho của hắn so với nhị công tử hầu phủ trốn học một năm bốn mùa, vẫn là do tổ mẫu cưng chiều mà duy trì trốn học kia yếu hơn, nhưng vị đệ tử ngang bướng rất hiểu biết này, lại mỗi ngày đến trường bất chấp mưa gió.

      Phu tử nhăn mày lại cân nhắc, mặc kệ nói như thế nào, vẫn nên cho hắn chút mặt mũi. Có phần dũng khí và tấm lòng này, hẳn là vẫn có thể gọt dũa sơ sơ, tới mức gỗ mục là được.

      Chỉ là tay vừa tiếp xúc qua, nếp nhăn giữa mày phu tử trong nháy mắt liền dữ tợn. Tìm người làm hộ văn chương, ngay cả sao chép lại cũng lười… Phu tử tức giận mà phát hỏa được, mà nhìn chằm chằm một tập sách luận, cười say mê, có khi còn vỗ án thư trầm trồ khen ngợi.

      “Văn tráng lệ dí dỏm… từ đâu mà nghĩ được!” Ánh mắt phu tử tỏa sáng, “Chiêu ca nhi nhà ngươi viết?”

      Sự khó chịu mấy ngày nay cũng phải là khó chịu, tức giận lại được quan tâm, oán giận đến cùng cực, miễn cưỡng nói ra chính là có chút cảm giác chua chát, bây giờ đột nhiên cảm thấy tốt hơn rất nhiều.

      Hắc hắc, phu tử, người tuyệt đối thể tưởng được là ai đâu, càng thể là nhị ca cả ngày chỉ biết đào lọc phấn son.

      phải.” Tam công tử làm ra vẻ mặt nghiêm túc, muốn lấy lại bài sách luận kia, phu tử lại dùng hai tay đè lại.

      “Mấy tuổi? Là mấy tuổi? Công tử nhà ai?” Vẻ mặt phu tử phấn khởi ửng hồng. Hắn lại thiếu tiền, mỗi ngày đến trường học của gia tộc là vì sao? Chính là mong được có thể đào ra được vài mầm non tốt, được dạy dỗ tài trong thiên hạ chứ chi! Lão nhân gia cũng chỉ theo đuổi một chút rạng danh như thế thôi, cần trách móc quá nặng nề.

      “… Sắp 12 tuổi…” Kỷ Yến còn chưa nói xong, phu tử ha hả thật to.

      tuổi lớn, được lắm! Xem hắn dùng điển ́ đặc biệt như ông già thế này, đã nuốt bao nhiêu sách các loại đây hả! Ta thu hắn vào mà gọt dũa, chỉ cần hắn chịu đến đây thôi là được rồi!”

      Kỷ Yến quýnh lên, “Nhưng lại là nô tịch…”

      Phu tử lại cắt đứt lời nói của hắn, “Nô tịch là vấn đề. Tiên sinh ta đây chuộc hắn ra là được? Sau khi chuộc thân chính là lương dân, cùng lắm thì chính tiên sinh là ta làm người bảo lãnh… Để hắn bái ta làm nghĩa phụ, khi làm nhi tử của ta, ta nhất ̣nh chăm sóc thật tốt… Aiz, đừng nóng vội. Xưa nay ta có chút ưu phiền, ngươi đứa nhỏ này tính tình có chút chán nản… Nào biết là tiên sinh ta nhìn nhầm. Đừng lo lắng, tuy chỉ là một cái thân phận lương dân, nhưng tài văn chương chiếm sáu phần. Hơn nữa Hoàng thượng ân chuẩn trong tất cả người có tài văn chương, có thể nhìn gia thế mà lấy năm người…”

      Đúng là, nghe qua rất tốt… Nhưng mà phu tử à! Làm ơn để cho ta nói hết cái đã!

      “Là nha hoàn nhị đẳng bên người của ta!” Hắn rốt cục thừa dịp phu tử lúc nghỉ thở uống trà mà mau chóng rống lên cho xong.

      Kết quả tốt lắm. Phu tử điên cuồng ho khan một trận, mắt trợn trắng, Kỷ Yến bùm một tiếng quỳ mặt đất dập đầu. Phu tử rốt cục cũng bình thường lại, rơi lệ. Kỷ Yến sợ tới mức chân tay phát run, rơi lệ theo.

      Kết quả thầy trò cũng nói gì mà nước mắt thành sông.

      “… Trời xanh bất công a!” Phu tử khóc hu hu, gào khóc đứng lên. “Giết lương dân ta !”

      Phu tử, ngươi khoa trương lắm biết .

      Kinh hãi quá độ kiêm đụng đau đầu gối, thu hoạch duy nhất chính là… Phu tử đã quên sắp xếp bài tập. Làm cho hôm nay của hắn qua có chút sảng khoái.

    4. Đợi chờ mỏi mòn

      Đợi chờ mỏi mòn Active Member

      Bài viết:
      266
      Được thích:
      250
      Thank editor nhiều nhắm nhuôn :yoyo45::yoyo45::yoyo45:

    5. ttc

      ttc New Member

      Bài viết:
      16
      Được thích:
      10
      Nhay hô hohoho
      Nhi Huỳnh thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :