1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Xuyên không] Phó thám hoa - [Hồ Điệp Seba] (33)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huynhphuc9494

      huynhphuc9494 Active Member

      Bài viết:
      149
      Được thích:
      188
      Haha tối nào mình cũng hóng, mà nàng nhá hàng vậy bọn mình xoắn hết cả lên rồi kkk
      Nhi Huỳnh thích bài này.

    2. Nhi Huỳnh

      Nhi Huỳnh Well-Known Member

      Bài viết:
      276
      Được thích:
      6,873
      Chương 21
      Editor: Nhi Huỳnh
      Bước vào cửa trường thi, Giai Lam chỉ có thể hết sức ngạc nhiên mà nhìn đông ngó tây, cứ như là du khách.

      Nhóm giám khảo đại nhân bề ngoài lại khẩn trương, đưa nàng đến chỗ được sắp xếp ở gần quan chủ khảo nhất, đóng quân ở đây với một lực lượng hùng hậu, đây dù sao cũng là người mà lãnh đạo trực tiếp của họ là Lễ bộ Thượng thư trực tiếp ra lệnh, có tí sai lầm nào thì chỉ có nước chặt đầu tạ tội.

      Đương nhiên, đa số các giám khảo vẫn ôm chặt hoài nghi, thậm chí là có thái độ cười nhạo. Đa số thừa nhận thực lực của “Phó Giai Lam”, nhưng tuyệt đối tin cái người đầy mười ba tuổi, vóc dáng đủ, vai gầy đến đau xót cứ như cọng giá ở trước mắt này lại là “Phó Giai Lam”.

      Có thể nói là, nàng bị giám thị cực kỳ nghiêm mật và quan tâm.

      Tuy rằng đôi lúc sẽ bị mấy lão giám khảo ngó dáo dác hù đến, nhưng Giai Lam vẫn tỏ vẻ có áp lực gì. Sư mẫu làm lương khô có thể nói là đồ ăn ngon nhất toàn bộ Đại Yến bao gồm cả thế kỷ hai mươi mốt. Trường thi cũng cung cấp nước trà, ngờ còn là trà từ phía nam, ấm trà lớn ngờ còn được pha rất ngon, có chút mùi hương của trà đen.

      Đến mức chuyện gây khó dễ nhất, còn bị người ta lên án là qua đêm ở trường thi nằm xuống duỗi thẳng được chân… Đối với chiều cao cơ thể của nàng mà nói, hoàn toàn phải là vấn đề gì.

      Nàng nghe Tam công tử nói qua, Chính Đức đế đương triều sủng ái Phùng tể tướng mười năm như một ngày, ai cả đường , ưu đãi người đọc sách, chế độ khoa cử cải cách thoải mái rất nhiều, có lẽ trở nên đáng sợ nữa chính là ý nghĩa đầu tiên của danh hiệu Chính Đức này.

      ... Chính Đức đế, nói ra thì đó chính là một hoàng đế lưu manh. Phùng tể tướng hẳn là Phùng tam lang da thịt như tuyết, dung mạo như hoa. Tuy rằng nàng vẫn tưởng tác giả hồ đồ kia viết bộ truyện đó, soạn thảo niên hiệu phong tục vẫn luôn mơ hồ, hoàn toàn có giá trị tham khảo.

      Chuyện đáng đau buồn nhất thế giới này, chính là ngươi biết được trước những chuyện trọng điểm sắp xảy ra, lại dùng được.

      (!) Giai Lam nói đến bộ truyện Thâm Viện Nguyệt, bộ này và bộ Thâm Viện Nguyệt xảy ra cùng thời điểm.

      Cho dù vào kỳ thi mùa xuân, tiểu nha đầu là nàng cũng chỉ là “thi thử” mà thôi, nhưng phu tử giải thích cho nàng nghe, nói là vẻn vẹn chỉ để tạo điều kiện tham khảo, viết ra văn chương là dùng để lấy ra kích thích học sinh kinh đô có động lực tiến bộ.

      Nàng cuộn tay áo lên, xuất ra trăm phần trăm nghiêm túc của một người đứng đầu triều Đại Yến.

      Hiểu rồi, đánh một kích thật nặng nề đúng ? thành vấn đề! Cứ giao cho người chuyên nghiệp là nàng!

      Còn thực sự nghiêm túc đến cảnh giới hi sinh hoàn toàn, sử dụng trí nhớ quá độ sẽ gặp tình trạng kiệt sức ngủ say, nàng lần thứ ba vào trường thi, toàn ăn ngủ say sưa. Ngược lại lúc nghiên cứu thêm ở nhà phu tử, có đôi khi lại ngủ được.

      Có chút lo lắng tiểu công tử. Tiểu công tử sắp nghẹn ra chứng u buồn kia, biết sống như thế nào.

      Hai năm qua vẫn luôn chăm sóc hắn, dường như có quá một ngày rời xa.

      Nghĩ đến việc rời hắn thật nhẹ nhàng, phu tử đối xử với nàng rất tốt, mỗi thời mỗi khắc đều nắm chắc cơ hội chỉ dạy, thẳng thắng mà nói, theo học phu tử là chuyện tốt đẹp nhất từ khi nàng đến triều Đại Yến này, nằm mơ cũng dám nghĩ sẽ có được một vị giáo viên tốt siêu cấp như vậy. Sư mẫu đối xử với nàng thực từ ái, thường xuyên mắng phu tử ép nàng quá căng.

      Nhưng mà nàng vẫn muốn về nhà… thì ra nàng đã xem Gia Phong lâu là nhà.

      Nghĩ là sẽ tương đối nhớ đám tiểu thủy quả, nhưng mà thường nhớ tới nhất, là tiểu công tử có khi nổi giận, có khi ngây thơ, có khi nghiêm túc, thậm chí là gương mặt kiên nghị đó.

      Thật lớn. Thư phòng thì ra… trống trải đến vậy.

      Ngày Giai Lam được đưa , Kỷ Yến đếm được đã ngoảnh đầu lại đến lần thứ mấy, trong lòng chỉ toát ra một ý niệm, ngơ ngác nhìn xuống vị trí người phụ giúp, chỗ mà Giai Lam luôn luôn ngồi.

      Vì sao nàng ở đây?

      Kỷ Yến lập tức cảm thấy bản thân siêu ngu xuẩn, luôn hỏi những vấn đề ngu ngốc đã sớm biết được đáp án. Phu tử và bá phụ rõ ràng đã tỉ mỉ nói qua với hắn.

      Thật ra, nàng ở đây mới tốt, phải sao? Nhìn xem, hiện tại hắn vui vẻ, cho dù cầm đũa như thế nào, cho dù cầm đan xéo nhau cực kì khó coi, cũng sẽ có ai càm ràm hắn. Thích cúi còng lưng thì cúi còng lưng, có ai ở bên cạnh bất lực nhắc nhở hắn nên ngồi thẳng như cây tùng. Nếu nghĩ muốn đem chân co lại để ghế như một tên lưu manh cũng được, thích rung chân thế nào thì cứ rung chân thế ấy, có ai đuổi theo sau nói lảm nhảm.

      Người nhiều lời đã mất.

      Nhưng mà im lặng như thế này thật đáng sợ. Chỉ còn có hắn, một mình hắn.

      đâu. Hắn tranh cãi với chính mình, Đào Mận Hạnh Quất, bốn tiểu thủy quả phải vẫn còn ở đây sao? Các nàng cũng sắp xếp cuộc sống của hắn tốt lắm, tận tâm và nghe lời. Như là những… muội muội thông minh lanh lợi.

      Phải bảo vệ muội muội của mình, hắn là công tử của các nàng, phải kiên cường.

      Nhưng mỗi lần kêu “Giai Lam”, quay đầu lại nhìn thấy người, một loại uất ức và khủng hoảng khó hiểu giống như là khối băng tan chảy ở trong lòng, chảy đến dạ dày, lạnh như băng rót vào một chỗ sâu trong cơ thể, gần như muốn cuộn tròn người chống lại loại đau khổ nặng nề và đói khát này.

      Nàng sao lại ở đây.

      , hắn thật ra có thể xoay sở được, cũng học được như thế nào dùng giọng hách dịch để la rầy những hạ nhân này nọ khi dễ tiểu thủy quả. Hắn vẫn biểu hiện rất lạnh lùng bình tĩnh, thậm chí bị đám đại nha đầu Diệu Song kia châm chọc là tim phổi… Hắn thật ra có thể.

      Nhưng mà, ngươi thể ở đây.

      Tháng 2 là ngày lành, rất nhiều nha đầu cùng gã sai vặt thành thân. Phụ thân Kỷ viên ngoại lang lại thu một thông phòng. Chuyện đáng sợ thật sự bức đến trước mắt hắn, hắn sợ hãi tột ̉nh, thậm chí dạ dày có chút co giật.

      Bởi vì hắn chưa từng nghĩ qua, Giai Lam thật ra có biện pháp nào vĩnh viễn ở lại bên người hắn. Nàng mỗi một năm lại xinh đẹp tinh xảo, Chiêu ca nhi từng nhìn nàng đến ngây người. Kỳ thật Kỷ Yến hy vọng nàng bình thường một chút, giống như đám tiểu thủy quả thanh tú là được rồi. Bộ dạng đẹp ở hậu trạch cho tới nay đều là tai họa.

      Hắn có biện pháp nào tưởng tượng được có nam nhân sẽ cướp Giai Lam làm thê tử, càng sợ hãi bị phụ huynh hắn cướp làm đồ chơi. Nhưng mà, có một ngày, hắn cũng sẽ thành thân… Thê tử tương lai của hắn có khả năng sẽ đối xử tử tế với đám tiểu thủy quả thanh tú, nhưng sẽ đối xử tử tế với Giai Lam quá xinh đẹp.

      Thiếu niên Kỷ Yến bị bắt buộc phải trở nên chính chắn, đối mặt với sự thật tàn khốc lạnh như băng.

      Ngươi thể ở đây. Một mình ta biết phải làm sao?

      Hắn càng trở nên trầm mặt ít nói, đêm thể ngủ, ngày càng tiều tụy, quần áo dần dần rộng ra.

      Đám tiểu thủy quả cực lo lắng, hắn lại chỉ lộ ra nụ cười ưu buồn, nói hắn sao, sau đó dẫn A Phúc tản bộ.

      “… Ta có lẽ có chút nhớ nàng.” Ở chỗ người, hắn thì thào với A Phúc, “Chỉ có một chút thôi.”

      A Phúc phát ra thanh đáng thương, cọ Kỷ Yến, như an ủi mà liếm tay hắn.

      Khi phu tử nói Giai Lam đã sắp trở về nhà, Kỷ Yến đã hiểu được cảm giác “nở ruột nở gan” là như thế nào, nhưng hắn vẫn khá là áp lực, người khác hẳn là nhìn ra.

      Nhưng mà phu tử phải là người khác. Hắn rất muốn khuyên Kỷ Yến nên xem trọng nha đầu kia như thế… bản thân lại nghẹn họng. Hắn cùng phu nhân đều quá xem trọng Giai Lam, phu nhân còn ấp a ấp úng đề cập qua, nương có tài hoa như vậy, xứng đáng được nuôi trong nhà quyền quý, trong nhà mình cũng phải ra nổi một bộ của hồi môn.

      Phu tử còn thật sự cân nhắc qua, nhưng mà Giai Lam lại từ chối. Hiện tại nhìn đệ tử hắn đáng thương, lẻ loi gầy trơ xương như vậy, thế nào cũng nói nên lời.

      Giống như cướp người tỷ muội cùng hắn sống nương tựa lẫn nhau.

      “Đây là ba đề mục kỳ thi mùa xuân.” Phu tử thở dài, “Ngươi nhìn thử làm xem. Làm công tử phải có bộ dạng của một công tử.”

      Đề mục Giai Lam đã làm. Giữa môi hắn cong lên một tia mỉm cười. Nhất ̣nh tràn ngập châm chọc khôi hài của nàng, cười ha ha mà tức giận mắng, tài năng thực sự, văn phong làm cho người ta thể bị thuyết phục.

      Nàng chính là như vậy. Hắn vẫn luôn rất nghiêm túc, lời nói cẩn thận, cực kỳ kiềm chế tài năng, kiềm nén như nham thạch nóng chảy bùng nổ, cho nên văn phong luôn có vẻ lãnh đạm rõ ràng ngoài ý muốn.

      Nhưng đó là ta, lý giải của ta, văn phong của ta.

      Hắn dùng cả một ngày viết ba bài sách luận, cuối cùng cả đầu đều có chút mơ hồ, phu tử luôn mãi nói hắn mai lại làm cũng được, nhưng hắn kiên trì làm cho xong.

      Phu tử nhìn kỹ xong ba bài sách luận, đầu gật gật, thúc giục hắn về nhà.

      Về nhà trễ hơn so với bình thường… ráng mây đầy trời, nắng chiều đẹp vô cùng, chính là lúc gần hoàng hôn.

      Hắn đặc biệt cưỡi ngựa vòng quanh thành thị, mua một bọc lớn bánh bao lòng đỏ trứng rất nổi danh. Một tháng đều chỉ ăn no ba phần, như vậy sao được.

      Thân thể thực sự mệt mỏi, suy nghĩ quá độ thậm chí có chút đau đầu. Nhưng mà tinh thần thật vui vẻ sung sướng.

      Ngay từ đầu, còn có thể vững bước mà , qua nhị môn dần dần nhanh hơn, cuối cùng vứt bỏ mọi rụt rè vốn có mà chạy về Gia Phong lâu, nhìn đến người bị đám tiểu thủy quả vây quanh nói giỡn, A Phúc oẳng oẳng vòng quanh, đúng là Giai Lam.

      Giai Lam gương mặt nho nhỏ đột nhiên sáng lên.

      Gần một tháng đau khổ sợ hãi, dạ dày đau như băng sương lạnh lẽo, tan thành mây khói. Hắn cười ngây ngô một hồi tương đối lâu, nghĩ ra nên nói cái gì.

      “… Ta đã trở về.” Cuối cùng Kỷ Yến nói, lấy ra bọc bánh bao lòng đỏ trứng kia.

      Gương mặt luôn nghiêm túc của Giai Lam thả lỏng, nụ cười phát ra ánh sáng vô cùng chói lọi, “Công tử, nô tỳ cũng đã trở về.”

      Hắn có chút muốn khóc, nhưng ́ nén lại.

      Kỳ thi mùa xuân một năm kia, sau khi mở bảng liền khiến cho mọi người xôn xao lên thật to.

      Bắt đầu từ bảng đồng sinh, cho đến tận bảng tú tài, ba bảng đứng đầu đều là “ có”. Vốn dĩ đoàn học trò kháng nghị náo loạn Khổng miếu đến vài giờ, cho đến khi ba bảng sách luận của “Phó Giai Lam”, “trường hợp đủ tư cách đặc biệt thử thi” được đưa ra, lập tức lắng xuống tất cả bạo động.

      Kết quả khóc ở Khổng miếu thành, biến thành khóc trước chỗ dán thông báo, <Văn chương Phó tiểu tài tử dán tại đầu bảng danh sách>.

      Phó Giai Lam đến từ thế kỷ hai mươi mốt làm rạng rỡ tổ tông một hồi, đáng tiếc hương thân có chút cảm kích nào.

      Giai Lam đồng ý đánh một kích mạnh mẽ, lại nghĩ rằng thành một trận tiêu diệt. Nho sinh kinh thành như cái xác hồn rất nhiều ngày, nói tới Phó tiểu tài tử đều khóc rống thất thanh, linh hồn hoàn toàn bị tiêu diệt.
      Last edited: 30/11/17

    3. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Đó gọi là tương tư trong truyền thuyết.
      KimkimdaoNhi Huỳnh thích bài này.

    4. Đợi chờ mỏi mòn

      Đợi chờ mỏi mòn Active Member

      Bài viết:
      266
      Được thích:
      250
      Haha
      Truyện càng ngày càng hấp dẫn.
      Cảm ơn editor nhiều nhé. (Nhiều nhiều nhiều.. lắm luôn í)
      Nhi Huỳnh thích bài này.

    5. Tuyết Liên

      Tuyết Liên Active Member

      Bài viết:
      118
      Được thích:
      68
      Kỷ công tử mau nghĩ cách giữ Giai Lam lại thôi :))
      Cảm ơn @Nhi Huỳnh edit nhé =D
      Nhi Huỳnh thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :