1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[Xuyên Không] Phi tử Của Ca Ca - Tất Minh Vũ (136c)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
  • Trạng thái chủ đề:
    Không mở trả lời sau này.
    1. Avehil

      Avehil Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,993
      Được thích:
      10,260
      30


      Hạng Ngạo Thiên ở tẩm cung, đúng là xuân quang vô hạn hảo.

      Lưu công công cố chọn vị phi tử đưa đến. Gần đây, Hoàng thượng cũng biết là làm sao nữa, tính tình càng ngày càng bất định. Lần trước, khi tuyển chọn người thị tẩm, ngài trong tay nắm lấy xấp bài , cuối cùng, cũng giải quyết được gì


      Lần này, biết vừa là vì cớ gì, là ban ngày, lại kêu chọn người thị tẩm, làm cho người khác khó tin nỗi.

      Lưu công công chăm sóc Hạng Ngạo Thiên từ cho đến lớn, vốn dĩ hiểu tính tình của . Tuy nhiên, về chuyện hai lần chọn người thị tẩm này làm cho lòng trung thành tận tụy của lão có chút hoang mang, thể đoán ra được tâm ý nữa rồi.

      Giữa ban ngày, Hoàng thượng lại kêu lão chọn phi tử lại thị tẩm, sợ Hoàng thượng vừa lại thay đổi chủ ý, cũng sợ Hoàng thượng quá sức mệt mỏi, dù sao, quốc vốn là trọng yếu nhất.

      Dục vọng thứ này, dù sao phát tiết xong cũng hết liền được.

      Hạng Ngạo Thiên ngồi ở bên long sàng, khí tức phập phồng bất định.

      Nghi phi ỏng ẹo, uốn éo vòng eo xinh đẹp mê hoặc tiến gần lại Hạng Ngạo Thiên.

      Hoàng thượng, thần thiếp hầu hạ ngài!” Trong thanh lộ ra sức hấp dẫn, người tản ra hương thơm quyến rũ đầy nữ tính.

      Hạng Ngạo Thiên bất giác mặt nhăn mày nhíu, mới vừa rồi ngọn lửa dục vọng tràn đầy thiêu đốt tâm cang , bị mùi hương người phi tử này làm gay mũi, tiêu diệt hết nửa.

      Lại đây, thay Trẫm cởi áo!” Nhìn nữ nhân trước mắt, tâm lý tưởng muốn ở ngự thư phòng cùng nữ nhân này làm chuyện đó.

      Nghi phi tiến lên, nhàng thay Hạng Ngạo Thiên cởi long bào, bàn tay bé quên vuốt ve mơn trớn người Hoàng thượng.

      Hoàng thượng, thần thiếp muốn mang long thai cho ngài!” Thanh nhu mì đầy tà mị, làm cho nghe xong thân thể đều mềm nhũn.

      Nơi nào muốn, nơi này sao ? Hay là nơi này?” Hạng Ngạo Thiên sớm cởi bỏ quần áo người nữ nhân, bàn tay to vuốt ve sờ soạng khắp người nàng, vừa nhéo vào bộ ngực căng tròn của nàng, vừa hỏi. Đôi môi gợi cảm cũng nhàn rỗi, mơn trớn bên tai nàng, gặm nhắm.

      Hoàng thượng, ngài xấu!” Nghi phi thở dốc cuống quít, “À, Hoàng thượng, ngài nên làm vậy!” Nhưng hai tay lại quên mơn trớn người Hạng Ngạo Thiên tạo ra tiếp đợt sóng khoái cảm.

      Hạng Ngạo Thiên ôm Phi nghi ngã đè lên giường, đặt ở dưới long thể.

      Vốn là nên kêu Trẫm dừng lại ! Người phụ nữ này khẩu thị tâm phi! Xem Trẫm như thế nào trừng phạt ngươi!” hề có mạng dạo đầu, Hạng Ngạo Thiên nhân nhượng khởi thắt lưng, vừa đem phần dưới mình cố gắng tiếp cận sâu vào phần trong cơ thể của Phi nhi.

      Hả… Hoàng thượng… Hoàng thượng…” Phi nghi cầm lòng được khẽ rên lên.

      Hạng Ngạo Thiên trong đầu toàn nghĩ đến người phụ nữ khác. Nằm ở dưới mình chính là thân thể nàng là tốt, cỡ nào cũng muốn nghe tiếng rên của nàng dưới thân thể mình, cỡ nào cũng muốn nhìn thấy thân thể đầy quyền rủ của nàng.

      Càng nghĩ càng buồn bực, như phát tiết tức giận, tăng tốc độ nhanh hơn, chạy nước rút lực đạo cùng chạy nước rút tần suất.

      Hai người, hai thân thể lõa lồ áp sát quấn chặt vào nhau cùng chỗ, người toàn thân cũng đổ mồ hôi hột.

      Hạng Ngạo Thiên có ý dừng lại, vẫn ra sức tiến tiến xuất xuất .

      Dưới thân, Phi nghi như chưa bao giờ hưởng thụ qua cảm tình nồng nàn mãnh liệt như thế, triền miên cuồn nhiệt, nàng rốt cục nhịn được kêu to lên: “Hoàng thượng, tha cho thần thiếp , thần thiếp chịu được nữa rồi!”

      Hả… Ngươi được, sao có thể chứ, ai quan tâm đến chứ? Trẫm tiếp tục!” Hạng Ngạo Thiên tiếp tục đẩy nhanh tốc độ hơn.

      Hoàng thượng… Hả… Hoàng thượng… Hả… Cứu cứu ta… Hoàng thượng cứu cứu ta...” Phi nghi lớn tiếng gào thét.

      Mai Tuyết Tình vừa tới bên ngoài tẩm cung, khách khí im lặng quan sát, bọn thị vệ cũng ngăn cản, tự tin bước vào trong phòng. Trong tẩm cung truyền ra tiếng kêu cầu cứu như xé gió của phụ nữ làm tê tâm liệt phế.

      “Cứu ta… Hoàng thượng… Hả… Hoàng thượng cứu ta…”

      Hoàng thượng ở nơi nào?

      Mai Tuyết Tình di chuyển qua phía sau bình phong, trực tiếp vọt tới nội thất.

      “Hả… …” vừa lúc đó Mai Tuyết Tình tim như ngừng đập nhịp.

      long sàn, hai khối thân thể lõa lồ quấn lấy nhau, lập tức đình chỉ vận động, đồng thời mở to hai mắt thể tin được nhìn Mai Tuyết Tình.

      Ý thức được chính mình liều lĩnh và đường đột, Mai Tuyết Tình vội vàng lùi lại, khuôn mặt chuyển từ đỏ rần sang tím tái, bối rối cuống quít xin lỗi: “Xin thứ lỗi… Xin thứ lỗi…”. Sau đó, cấp tốc xoay người, lấy thế như bị sét đánh kịp bưng tai, hướng ra ngoài phòng chạy nước rút.

      người so với tốc độ của nàng còn nhanh hơn, xoay người nhảy xuống giường, sải chân bước tới, ôm Mai Tuyết Tình mang vào trong lòng.

      Nghi phi, ngươi !” Hạng Ngạo Thiên thanh vội vàng.

      Nghi phi vội vàng mặc quần áo, vẻ mặt hoài nghi, như thế nào Hoàng thượng thân thể còn lõa lồ lại ôm chặt muội muội của mình trong lòng, cũng hơi quá đáng ?

      Mai Tuyết Tình cảm giác chính mình bị cánh tay trần của Hạng Ngạo Thiên ôm chặt, thêm vào đó hạ thân còn có chút mất thăng bằng, có chút gì đó làm nàng cảm thấy nhộn nhạo trong bụng, hai mươi bốn tuổi là người trưởng thành rồi, đúng là đồ ngu, tự mình cũng biết đánh giá vật, quá xấu hổ đến nỗi ngay cả mắt cũng dám ngước lên.

      Ca… Ngươi mặc xong quần áo …” Mai Tuyết Tình dùng sức cố thoát khỏi cái ôm của Hạng Ngạo Thiên.

      “Ta cũng muốn mặc lại quần áo, nhưng là, ngươi thể rời khỏi tẩm cung của ta.”

      Có thể, ngươi trước mặc xong quần áo !” Mai Tuyết Tình vẫn còn nhắm chặt hai mắt lại, bĩu môi hờn dỗi.

      Hạng Ngạo Thiên rốt cục nhịn được, thừa dịp nàng nhắm mắt, cực kỳ nhanh chóng hôn lên môi Mai Tuyết Tình cái.

      Hai mắt nhắm chặt, Mai Tuyết Tình tưởng Hạng Ngạo Thiên trong lúc vô ý chạm môi, nên có chút kháng nghị nào.

      Hạng Ngạo Thiên buông Mai Tuyết Tình ra, “Giữ lời , cho chạy trốn thoát, nếu , tự gánh lấy hậu quả!”

      Mai Tuyết Tình xoay người, Hạng Ngạo Thiên trong chốc lát, nhanh chóng mặc long bào vào.

      Ca… Chúng ta ra phòng ngoài chuyện , được ?” Đây vốn là mùi vị trong nội thất hả? , sau khi hoan ái cũng có mùi như vậy sao? Nghe thấy cũng làm cho người ta cảm thấy buồn nôn. Mai Tuyết Tình có loại ý nghĩ muốn nôn, cảm giác này dâng lên thượng yết hầu khẩu.

      “Uh…” Rốt cục nhịn được, Mai Tuyết Tình chạy đến bên ngoài nôn ra.

      Hạng Ngạo Thiên tưởng rằng nàng lại muốn chạy trốn, vội đưa tay ra kéo nàng lại.

      Thấy Mai Tuyết Tình dùng bàn tay bé che miệng, khuôn mặt nhắn tái nhợt, Hạng Ngạo Thiên vội buông tay ra, theo sát sau đó.

      Mai Tuyết Tình ngồi chồm hổm mặt đất, Hạng Ngạo Thiên nhàng chụm bàn tay vỗ vỗ vào lưng nàng.

      Lưu công công vì sợ Hoàng thượng sau khi hoan ái hao tổn thể lực, nên cố ý ngự thiện phòng lấy chút điểm tâm trở về.

      Thấy Mai Tuyết Tình ngồi chồm hổm ở nơi này, đau lòng quan tâm đến: “Công chúa ở đây làm sao vậy? Có muốn truyền ngự y hay ?”

      Mai Tuyết Tình vội vàng khoát tay, ý bảo nên.

      sao đâu! Trong dạ dày giờ cũng dễ chịu nhiều hơn rồi!” Nàng rốt cục ra câu đầy đủ: “Cám ơn ngài, lão nhân gia!”

      Lưu công công ngẩn người ra, công chúa như thế nào lại năng hữu lễ như vậy?

      thôi, quay về ngự thư phòng !” Hạng Ngạo Thiên đoán ra được tám chín phần nguyên do Mai Tuyết Tình nôn mửa. Chẳng những Mai Tuyết Tình thích, Hạng Ngạo Thiên cũng thích cái loại mùi này, có lẽ đối phương phải là người mà mình luyến ái! Cho nên, mỗi lần hoan ái trôi qua, cũng lập tức tắm rửa thay quần áo, giường chiếu cũng muốn hạ nhân thu thập sạch , chuyện này thành thói quen của .

      , ca ca bế ngươi!” đợi Mai Tuyết Tình có điều gì phản ứng, Hạng Ngạo Thiên nhân tiện mang nàng ngồi xổm ôm vào lòng bế .

      Ca… Ca, buông ta ra!” Mai Tuyết Tình đấm đánh trước ngực Hạng Ngạo Thiên, Lưu công công hoàn lại bên người, nhân tiện tùy tiện như vậy, cũng quá để ý cảm giác của người khác rồi!

      Ca… chân ta khỏi rồi! Ta có thể lại rồi!” Mai Tuyết Tình gấp đến độ hai tròng mắt cũng ươn ướt.

      Thấy bộ dáng nàng sắp khóc, Hạng Ngạo Thiên vội đặt nàng xuống.

      có thể ?” Hạng Ngạo Thiên nghiêm túc hỏi.

      Ngươi xem…” Mai Tuyết Tình vững vàng tiêu sái vài bước.

      Hạng Ngạo Thiên cười, thương tổ của nàng đều là do tạo thành, nàng khôi phục tốt lắm, Hạng Ngạo Thiên vốn là người cao hứng nhất.

      Hai người vai sóng vai cùng bước chậm rãi, hô hấp thấm đậm lòng người làn khí trong lành tươi mát.

      Muội muội…” Hạng Ngạo Thiên muốn lại thôi.

      Uh… ?” Mai Tuyết Tình ngước khuôn mặt rạng ngời như ánh mặt trời nhìn Hạng Ngạo Thiên, cố gắng quên sạch xấu hổ cùng bối rối vừa mới xảy ra.

      Muội muội, ta là nam nhân… Nam nhân…, đều có những ham muốn dục vọng như vậy, cho nên…” Hạng Ngạo Thiên sốt ruột muốn giải thích ràng với tiểu nữ nhân trước mắt, tại sao, nghĩ cần phải giải thích ràng với nàng, mong nàng tha thứ , giống như là trượng phu phạm vào sai lầm, nóng lòng cầu được thê tử lượng giải cùng tha thứ.

      để cho nàng chạy mất, cũng là nguyên nhân này, lúc ấy nếu giải thích ràng, loại chuyện như vậy, cứ để trôi qua càng lại ràng càng có cảm giác khổ sở.

      Mai Tuyết Tình lần nữa mặt lại đỏ ửng lên.

      Ta… Xin lỗi… Ta phải cố ý … Ta nghe được có người hô cứu mạng… Ta… Ta…” Mai Tuyết Tình cũng biết nên như thế nào cho ràng.

      Vừa nghĩ đến cảnh nọ cảm thấy xấu hổ đến chết được, Mai Tuyết Tình bất giác lại đỏ mặt.

      Hạng Ngạo Thiên cũng cảm thấy nóng bừng cả khuôn mặt. như thế nào cũng là thân thể lõa lồ mà!

      Mọi chuyện cũng quá khứ rồi, thôi được, sau này chúng ta đừng ai nhắc tới chuyện này nữa! Mặc kệ thế nào, ngươi vẫn là ca ca ta!”Mai Tuyết Tình vươn tay, vỗ vỗ lên vai Hạng Ngạo Thiên.

      Đẩy ra mây mù thấy trăng sáng tỏ!

      Tuy khó vài lời có thể giải thích , nhưng, cũng xem như là chính thức tiếp nhận những chuyện tương tự sau này.

      Mai Tuyết Tình thầm cân nhắc, theo nàng giải thích cái gì? theo người phụ nữ cùng quan hệ thân mật, đối với mình có can hệ gì đâu? Nàng vừa lại mặc kệ làm bất cứ tình gì!

    2. Avehil

      Avehil Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,993
      Được thích:
      10,260
      Chap 31


      Hai người trở lại ngự thư phòng, Hàn Thanh thấy công chúa xa xa thư thái đến, vội vàng cúi đầu, cũng nghĩ muốn gây chú ý cho Mai Tuyết Tình, vừa lại làm cho nàng mang ra làm trò cười.

      “Muội muội, để ca ca khải khúc nhạc cho muội nghe nhé!” Hạng Ngạo Thiên rất chủ động, các phi tử của cũng chưa từng được thưởng thức qua khúc nhạc do chính hoàng đế tự mình hiến khúc đãi ngộ.


      Hay quá!” Mai Tuyết Tình trở lại ngồi ghế, nhắm mắt dưỡng thần chăm chú lắng nghe.

      ngờ tới nam nhân cũng đánh đàn, xét cho cùng đó lại là vị hoàng đế ngôi cao chín bệ. Chuyện này nếu trở lại thế kỷ 21, có thể khoe khoang cùng đám bạn thân của nàng khiến cho đám bạn phát cáu vì ghen tị.

      Từ cổ cầm vang lên những thanh du dương, lúc uyển chuyển, lúc trầm thấp, lúc khoan thai, lúc cao vút, trước mắt Mai Tuyết Tình, khi lên lam thiên bạch vân, khi lên non xanh nước biếc, hàng loạt các cảnh sắc ngừng biến hóa trước mắt. là giai điệu du dương thánh thót, liên miên bất tận!

      Đột nhiên, tiếng đàn dồn dập hẳn lên.

      Mai Tuyết Tình cảm thấy có chút bất an.

      Tiếng đàn càng lúc càng dồn dập.

      Mai Tuyết Tình mặc dù đánh đàn, nhưng, khả năng cảm nhận nhạc của nàng rất tốt.

      Ca…” Mai Tuyết Tình bất an gọi Hạng Ngạo Thiên tiếng.

      Uh? Làm sao vậy?” Hạng Ngạo Thiên dừng lại.

      Ca… , có phải ngươi hài lòng việc ta chưa được phép, tự ý xông vào tẩm cung của ngươi chứng kiến tình hay , mà giờ lại nảy sinh tức giận?

      “Như thế nào lại như vậy? Ngươi sao lại có ý nghĩ như vậy?” Hạng Ngạo Thiên hiểu, tiểu nữ nhân lại nghĩ tới chuyện vui vừa nãy rồi, mặt có vẻ sợ hãi.

      Ta… Ta từ trong tiếng đàn của ngươi nghe được phẫn nộ, còn giống như có… Còn có loại sát khí…” Mai Tuyết Tình trong lòng có chút nổi giận, mặc kệ là cái gì, mặc kệ có phải là hoàng đế hay , phải cho ra lẽ, có chết cũng muốn chết cách ràng, cũng cho biết, chính mình cảm nhận được dụng ý của rồi.

      Hạng Ngạo Thiên mỉm cười, để lộ hai hàm răng trắng.

      Muội muội sau khi mất trí nhớ, mặc dù đánh đàn rồi, nhưng đối với nhạc, khả năng lĩnh ngộ vẫn còn rất cao

      Ngươi xem…” Hạng Ngạo Thiên giơ tay lên, chỉ ra ngoài hướng cửa sổ.

      Theo hướng tay của Hạng Ngạo Thiên, Mai Tuyết Tình nhìn ra ngoài cửa sổ ngó lên cây đại thụ.

      nhánh xòe ra của cây đại thụ có tổ chim , bên dưới có con rắn lục xanh biếc bò uốn lượn tiến dần về phía tổ chim.

      Trong tổ chim , vài con chim non đáng thương chờ chim mẹ mang thức ăn về, như cảm giác được nguy hiểm sắp đến, líu ríu kêu lên.

      “Ca… Nhanh cứu những chú chim non đó …” Trách được vừa rồi nàng cảm nhận được sát khí, nguyên lai, Hạng Ngạo Thiên thấy được con độc xà kia.

      Cứu lần này, nhưng lần sau chúng nó nhất định thoát được!”

      Mặc kệ, ca… nhanh lên…” Mai Tuyết Tình nóng nảy.

      Hạng Ngạo Thiên chút hoang mang, từ trong cái đĩa bàn cầm lấy mảnh dưa chuột, dùng hai ngón tay kẹp lấy, thoáng dùng chút lực, miếng dưa chuột nhân tiện theo hướng cửa sổ bay ra ngoài, chệch chút nào, vừa khéo ghim ngay chính giữa mình độc xà bảy tấc. Độc xà co giật lên vài cái, sau đó liền rơi xuống.

      Mai Tuyết Tình trong lòng khẩn trương giờ mới bình tĩnh lại.

      Hạng Ngạo Thiên đối với Mai Tuyết Tình từng bước càng hiểu . Tiểu nữ nhân này đánh đàn, nhưng lại đối với nhạc có khả năng lĩnh ngộ độc đáo. Sau này, có thể dạy nàng học đàn, lại có cơ hội danh chính ngôn thuận tiếp xúc với nàng rồi.

      Tiểu nữ nhân trước mắt rốt cuộc vốn là từ nơi nào tới?

      Nàng có thể chỉ vì cung nữ rơi nước mắt, lại vì các nàng ấy tất cả đều lưu giữ lại. Nàng có thể vì tánh mạng an toàn của hạ nhân, tiếc đắc tội với Nghi phi. Nàng có thể vì cứu những chú chim non chưa biết bay, mở miệng cầu trợ giúp.

      Nàng mạnh mẽ, nàng thông minh, nàng thiện lương, nàng còn có bao nhiêu là những đức tính tốt đẹp khác khiến cho người khác thích thú và say đắm?

      Ca… Ta có thể … Ta nghĩ ta nên quay về Vô tâm cung!” ở Ngự thư phòng cũng bảy ngày rồi, như thế nào, cũng phải là tẩm cung của chính mình, nên cũng thấy thuận tiện và thoải mái.

      Được rồi, bây giờ mới buổi sáng, ở lại dùng hết bữa tối rồi trở về!” Hạng Ngạo Thiên hề giữ lại, hai người trong lòng cũng có chút xấu hổ, mọi việc cần bàn bạc kỹ hơn.

      Sau khi dùng bữa trưa xong, hai người bắt đầu tùy tiện trò chuyện.

      Mai Tuyết Tình cảm giác được, cái tên hoàng đế này cũng như vẻ mặt của , lạnh như băng vậy, hai người trò chuyện rất hợp ý.

      nam nhân rất chăm chú lắng nghe.

      Hầu hết thời gian, cũng lời nào, chỉ là lắng nghe Mai Tuyết Tình miệng lưỡi lưu loát .

      lẳng lặng quan sát từng cử chỉ của tiểu nữ nhân bên cạnh, mỗi vẻ mặt, mỗi cử động.

      Xem nàng cũng giống như người có tâm kế, mưu mô xảo quyệt, người có tâm kế vốn thao thao bất tuyệt ngừng. Nếu là người có tâm cơ thâm trầm, phải hiểu được đạo lý càng nhiều càng sai nhiều.

      Tiểu nữ nhân trước mắt, người nhất định có rất nhiều bí mật muốn người khác biết, vô luận như thế nào, đều phải làm ràng chân tướng.

      Vậy , phải nghĩ ra số phương pháp khác, bằng cách nào đó lấy được tín nhiệm của tiểu nữ nhân này, có như vậy mọi chuyện đều dễ dáng làm dáng tỏ

      Hạng Ngạo Thiên trong lòng hình thành ý định.

      Trong lúc chuyện với nhau, Mai Tuyết Tình vẫn quên mục đích cuối cùng của mình, nàng giả bộ vô tình đến: “Ca, gia cảnh của tiểu Cửu rất đáng thương hả! Có nhiều con như vậy, có đứa chết vì bệnh tật, có đứa bị chết đuối, làm cho người ta cảm tháy rất đau lòng !”

      Hạng Ngạo Thiên gật đầu, tỏ vẻ đồng ý với quan điểm của nàng.

      Nếu, có loại dược, có thể phòng ngừa thụ thai được, phát cho các nữ nhân lập gia đình tốt rồi! Các nàng nếu như muốn sinh nhiều, có thể uống thuốc để phòng ngừa trước , như vậy mà , người lớn cũng bị ảnh hưởng gì, cũng giảm bớt rất nhiều những hài tử vô tội bị nịch tử mà chết, như thế tốt hả!” Mai Tuyết Tình dùng ánh mắt len lén liếc nhìn Hạng Ngạo Thiên, phát trầm tư suy nghĩ, liền thừa dịp sốt sắng tiếp: “Nếu quốc gia miễn phí cung cấp thuốc cho các nàng, như vậy rất tốt rồi!”

      Mai Tuyết Tình cũng hiểu được đạo lý, công cao chấn chủ phải chuyện tốt, cho nên, nàng trực tiếp đưa ra ý kiến, đề nghị Hạng Ngạo Thiên phải làm như thế nào như thế nào, như vậy mà , làm cho hoàng đế thân ở cao quyền năng tột bực, cảm giác như chính mình có năng lực, mất hết mặt mũi.

      Cho nên, nàng như là tán dóc, đem ý nghĩ của mình đơn giản ra, thân là hoàng đế, chỉ cần biết lắng nghe lời người khác , chỉ cần những gì tốt cho quốc gia, tốt cho bá tánh đưa ra những biện pháp đúng đắn, đế vương nào chấp nhận.

      Đây đều là những kinh nghiệm Mai Tuyết Tình có được khi còn tại chức ở nơi làm việc.

      Nghĩ lúc đầu, khi nàng mới vừa làm, hề biết trời cao đất rộng, hề sợ hãi, rất năng động, năng nổ trong mọi công việc, việc làm ít, nhưng lại được cấp coi trọng, sau này mới hiểu được, chính mình bộc lộ tài năng, khiến cho cấp sợ nàng cướp vinh quang của , kẻ dưới tay nếu khi đạt tới tình trạng công cao hơn chủ, cấp nào cảm thấy thoải mái.

      Đặc biệt đối với hoàng đế, càng nhạy cảm hơn với vấn đề này.

      Hạng Ngạo Thiên có trả lời, tiếp tục trầm tư suy nghĩ, ngón tay hơi cong cong, nhịp nhịp lên án thư.

      Quá tốt rồi! Mai Tuyết Tình vừa nhìn, đoán ngay được Hạng Ngạo Thiên dường như cảm thấy rất hứng thú với lời của nàng. Điềm lành báo trước! Mai Tuyết Tình cũng lên tiếng nữa, lẳng lặng ngồi kế bên Hạng Ngạo Thiên.

      Bên ngoài Ngự thư phòng, truyền đến tiếng bước chân.

    3. Avehil

      Avehil Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,993
      Được thích:
      10,260
      32


      Bên ngoài Ngự thư phòng, truyền đến tiếng bước chân.

      Là Hàn Thanh!

      Vào !” Hạng Ngạo Thiên ngừng suy nghĩ, ra lệnh cho Hàn Thanh.

      Hàn Thanh đẩy cửa bước vào, thấy có Mai Tuyết Tình ở đó, bất tri bất giác chợt đỏ cả mặt mày.


      Mai Tuyết Tình nhìn Hàn Thanh nháy mắt mấy cái, còn muốn trêu đùa , Hàn Thanh vội vàng xoay qua né tránh.

      Hoàng thượng, là việc liên hôn với nam Trần quốc , làm thế nào bây giờ, bọn họ phái sứ giả đến chờ? Có vẻ như họ chờ đợi rất sốt ruột rồi, mực cứ thúc giục hồi đáp!”

      Hạng Ngạo Thiên sâu sắc liếc mắt nhìn Mai Tuyết Tình cái.

      Mai Tuyết Tình ở phía sau lưng, thấy vậy cũng cảm thấy hoảng sợ.

      Liên hôn?

      Chính là hòa thân ở cổ đại rồi? Vì duy trì hòa bình giữa hai quốc gia phải đưa ra chút thủ đoạn.

      Mai Tuyết Tình từ cũng thường được nghe kể nhiều về số điển tích xưa, cái gì như Chiêu Quân cống Hồ, Văn Thành công chúa cống Phiên (*).

      Thấy Hạng Ngạo Thiên nhìn chính mình, nàng thốt ra: “Ca, ta cũng gả đâu! Ta muốn liên hôn! Ta qua, ta cả đời cũng lập gia đình, ta vĩnh viễn ở cùng ca ca!”

      Nếu gả cho người khác, như vậy cơ hội nàng quay về thế kỷ 21 hy vọng càng xa vời rồi!

      Nàng là từ trong hồ xuyên qua đến cổ đại, sau này, cũng từ trong hồ xuyên qua trở về. Rời Thiên Long Vương triều, biết đâu tìm ra cái hồ giống nhau y đúc như vậy được?

      Cái hồ kia giống như nửa sinh mạng của nàng!

      Hạng Ngạo Thiên cười.

      Hàn Thanh cũng cúi đầu cười rộ lên.

      Mai Tuyết Tình tâm lý càng khẩn trương, “Ca…” Nàng kéo dài ngữ điệu, cố ý khiến cho Hạng Ngạo Thiên chú ý.

      Hàn Thanh, công chúa liên hôn rồi, như vậy bảo bọn họ quay về !” Hạng Ngạo Thiên dường như rất cao hứng, tiểu nữ nhân này vừa lại nhấn mạnh lần nữa ý muốn nàng nguyện ý ở lại bên người .

      Hoàng thượng, chuyện này…, chuyện này được ?” Hàn Thanh có chút do dự.

      Có cái gì được? Hoàng thượng bảo ngươi làm sao, ngươi nhân tiện cứ làm như vậy !” Mai Tuyết Tình vội vàng chen vào câu, nàng muốn đuổi Hàn Thanh ngay, bằng , Hạng Ngạo Thiên chừng suy nghĩ lại rồi lại thay đổi chủ ý nữa!

      “Cứ vậy quay về ! Bảo với bọn họ, Trẫm cam đoan, ngay cả hai nước liên hôn, Trẫm cũng khơi mào chiến tranh. Người phạm ta, ta phạm người, nếu người phạm ta, ta nhất định phạm người. Lui xuống !”

      Hạng Ngạo Thiên vẻ mặt nghiêm túc tuyên bố, nhưng trong mắt lại giấu ý cười.

      “Mau lui ra … Mau…” Mai Tuyết Tình tiến lên, đẩy Hàn Thanh ra phía ngoài cửa.

      Vì tình cảnh của chính mình, nàng lập tức đuổi Hàn Thanh ra ngoài. Mọi chuyện thể đoán trước được, ở đại, nàng thấy nhiều rồi. Ở cổ đại cũng khác mấy, vạn nhất hoàng đế khi thay đổi quyết định, vận mệnh của nàng bị thay đổi.

      Mai Tuyết Tình như nhấc được tảng đá lớn trong lòng.

      Ráng chiều bàn bạc, còn ánh dương rực rỡ của buổi sáng, gió thổi mang theo chút khí nóng ấm áp của mặt trời, thoang thoảng bay vào trong phòng.

      Mai Tuyết Tình trong chốc lát cảm thấy thư thái, cảm giác được tinh thần sảng khoái vô cùng.

      Hạng Ngạo Thiên ngồi ở long ỷ, mày cau lại, chăm chú phê duyệt tấu chương.

      Đích thực hình dáng nam nhân này khi tập trung trong công việc đúng là rất quyến rũ, đầy mị lực.

      Nhưng mà, mày cau lại hình như cũng đẹp. Mai Tuyết Tình có chút gì đó cảm thấy đau lòng. muốn tiến lên, dùng bàn tay bé của mình vuốt làm dịu đôi mày cau lại của Hạng Ngạo Thiên.

      Lặng lẽ tới bên phía sau Hạng Ngạo Thiên, nhìn vào tấu chương cầm trong tay. Trong đó cũng là chuyện đấu đá lẫn nhau giữa các thần tử. Ở đại, loại chuyện này cũng còn nhiều mà. Khi phát sinh vấn đề, có người nào nguyện ý gánh chịu trách nhiệm, đều né tránh muốn tự bảo vệ mình, khi có công lao, ai cũng hùng dũng tiến lên phía trước, như chỉ sợ có phần mình.

      Xem hiểu chưa?” Hạng Ngạo Thiên xuất kỳ bất ý hỏi câu, làm cho Mai Tuyết Tình giật nảy mình. “Ca…, ngươi thiếu chút nữa hù chết ta!” Vỗ vỗ vào ngực mình như tự trấn an, “Ngươi như thế nào báo trước lại bất chợt lên tiếng, làm hết cả hồn?”

      Là ai nên lên tiếng báo trước hả? Là ngươi đến phía sau ta trước?” Hạng Ngạo Thiên quay đầu lại hỏi nàng, “Đứng ở phía sau trong thời gian lâu như vậy cũng lên tiếng!”

      Mai Tuyết Tình có chút bối rối thè lười chút, như thế nào quên, là người tập võ, tính cảnh giác vốn là rất cao ah!

      tự chủ được, Mai Tuyết Tình vươn tay, đặt ở đầu vai Hạng Ngạo Thiên, thay nhàng xoa bóp.

      Có thoải mái hơn chút ? Ca…” Mai Tuyết Tình thầm nhủ với chính mình, muội muội trợ giúp ca ca xoa vai vốn là chuyện rất bình thường mà, nên quá để ý.

      Thân là hạng nữ lưu, thể nào thiếc giáp kỵ binh rong ruổi nơi sa trường trợ giúp huynh trưởng kiến công lập nghiệp, cũng có cách thay chia sẻ gánh nặng gian sơn đặt ở người . Như vậy, thay giảm bớt phần nào áp lực, chỉ có thể làm những việc cần tốn ít sức lực như thế này, nàng cũng chỉ có thể làm được đến vậy.

      Khi còn ở nhà, nàng cũng đôi khi giúp cha mẹ xoa bóp như vậy!

      Hạng Ngạo Thiên hai mắt nhắm chặt, hưởng thụ cảm giác thoải mái được hầu hạ.

      Rất thoải mái, mạnh thêm chút nữa , như thế, như thế thoải mái hơn rất nhiều rồi!”

      Muội muội… Ngươi xem ràng tấu chương rồi phải ?” Hạng Ngạo Thiên xác định.

      Uh? … Có phải ta nên xem ?” Mai Tuyết Tình tưởng rằng chính mình phạm sai lầm gì.

      phải…” Hạng Ngạo Thiên cầm tay Mai Tuyết Tình, làm cho nàng dừng lại.

      Quan lại thanh liêm, đều là dân chúng bất hạnh. Giúp ca ca nghĩ ít biện pháp …” Hạng ngạo chân thành nhìn chăm chú vào nàng, tiểu nữ nhân này ý nghĩ rất thông minh, lúc đề cập đến vần đề, cũng trực tiếp ra, chỉ khéo léo đưa ra, làm cho , thân là vua của nước, cũng cảm thấy dễ chịu chấp nhận dùng đến.

      Ca, con chó gác đêm, con gà gáy sáng, mọi người đều có trách nhiệm của mình, ta là công chúa, cũng phải đại thần trong triều, ta có biện pháp nào hả?”

      Mai Tuyết Tình rút lại bàn tay bé nằm trong tay , tiếp tục xoa bóp vai cho Hạng Ngạo Thiên.

      Hạng Ngạo Thiên có chút bực mình.

      Nàng đưa ra đề nghị miễn phí phân phát dược vật, tốt lắm. chuẩn bị hôm nào khi thượng triều, đưa ra vấn đề này cho các đại thần thương nghị. Tin tưởng vào năng lực của nàng, thành tâm muốn nghe đề nghị khi ấy của nàng, nàng vừa lại chịu rồi.

      Phảng phất cảm thấy được Hạng Ngạo Thiên có chút khác thường, Mai Tuyết Tình đến: “Ca, chúng ta có thể làm trò chơi!”

      Cái gì trò chơi?” Hạng Ngạo Thiên mở mắt.

      Mai Tuyết Tình ánh mắt chuyển qua đĩa dưa chuột để ở thư án.

      Có ý tứ gì?” Hạng Ngạo Thiên khó hiểu.

      Ca… những hạt dưa chuột này có thể nảy mầm không?” Mai Tuyết Tình hỏi.

      Hạng Ngạo Thiên như thể được khai sáng, đột nhiên cười ha hả.

      thân đứng lên, nhéo vào đầu mũi Mai Tuyết Tình, vừa lại vuốt vào má nàng, “Muội muội, muội thông minh, chiêu này ít nhất có thể trắc nghiệm xem bọn họ có hay thành .”

      Hạng Ngạo Thiên lần nữa ngồi xuống, cầm bút lông. Mai Tuyết Tình thay mài mực. Chỉ trong khoản thời gian ngắn, thảo xong hai phần thánh chỉ.

      Hàn Thanh…” Hạng Ngạo Thiên rất hưng phấn. Đôi mày cau lại giờ giãn ra.

      Hàn Thanh vào thư phòng, đầu cúi đầu xuống.

      e sợ Mai Tuyết Tình rồi.

      Hàn Thanh, đem chiếu chỉ này phân phát . Nhấn mạnh với họ rằng, sau hai tuần, Trẫm muốn đích thân nghiệm thu.” Hạng Ngạo Thiên đem vài hạt dưa chuột cùng thánh chỉ giao cho Hàn Thanh.

    4. Avehil

      Avehil Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,993
      Được thích:
      10,260
      Chap 33


      Hạng Ngạo Thiên vẻ mặt hài lòng .

      lâu rồi được vui vẻ như thế, tiểu nữ nhân này luôn có những việc làm cho ngạc nhiên. Nếu nàng là nam nhân, khẳng định làm nên chuyện lớn.


      nghĩ muốn ôm nàng vào trong lòng, tận tình hôn nàng, tận tình bày tỏ thương nàng, muốn cho nàng lúc nào cũng rời xa mình, giữ nàng bên người, loại ý nghĩ này càng ngày càng mãnh liệt.

      Sau khi dùng hết bữa tối, đêm khuya.

      vầng trăng tròn vằng vặc từ từ dâng lên, ánh trăng sáng tỏ chiếu xuống rực rỡ cả khoảng vườn.

      Hai thân ảnh ở trong ngự hoa viên vai sóng vai tới.

      Mai Tuyết Tình rất thích tản bộ dưới ánh trăng.

      Nhàn nhã, thoải mái, có thể làm cho thần kinh căng thẳng trầm tĩnh lại.

      Ca… Ngươi quay về , ta muốn dạo chút!” Mai Tuyết Tình muốn Hạng Ngạo Thiên theo bên người.

      Được rồi! Nhưng mà ngươi nên nghỉ ngơi quá muộn!” Hạng Ngạo Thiên sảng khoái đáp ứng.

      Tuy nhiên, ca ca còn có việc còn chưa với ngươi, ta nghĩ, sau khi ngươi biết, có tâm trạng đó tản bộ rồi!”

      Chuyện gì?” - Mai Tuyết Tình đề cao cảnh giác hỏi.

      Ban ngày, còn nhớ chuyện liên hôn cùng nam Trần quốc?”

      Hạng Ngạo Thiên vừa lại trong lòng có chút ý muốn trêu đùa Mai Tuyết Tình, đặc biệt thích nhìn thấy Mai Tuyết Tình nhăn mày nhíu mặt, nhất cử nhất động biểu cảm của nàng, kể cả tâm tình phập phồng, hỉ nộ ái lạc của nàng.

      thực tế, nam Trần quốc chủ động đưa ra vấn đề liên hôn, vốn là sợ ta lần nữa xuất binh, cho nên, bọn họ chủ động đưa ra vấn đề này!”

      Ta biết!” Mai Tuyết Tình tâm lý sợ hãi đứng lên, nam nhân trước mắt phải lại muốn thay đổi chủ ý, lại muốn nàng liên hôn?

      Đánh chết nàng, nàng cũng thể , thà rằng tự mình nhảy xuống hồ cho chết đuối, cũng .

      Đều , người là có linh hồn, còn sống thể trở lại bên phụ mẫu, chính là khi chết , cũng muốn linh hồn trở lại đại về bên phụ mẫu.

      Mai Tuyết Tình trong lòng chua xót, hai mắt có chút ươn ướt, chẳng lẽ cuộc sống của nàng bị hủy hoại ở nơi này rồi?

      Nàng cố gắng che đậy cảm xúc, làm cho Hạng Ngạo Thiên nhìn ra sơ hở, cười hỏi: “Vậy sao?”

      có ý định quyết tâm chết cũng liên hôn, Mai Tuyết Tình trong lòng cũng cảm thấy an tĩnh trở lại, cũng còn sợ hãi nữa.

      thực tế, vốn là nam Trần quốc nghĩ muốn đem công chúa của bọn họ hứa gả cho ta! Ngươi , cho liên hôn, cho nên, bị ta từ chối rồi!” Hạng Ngạo Thiên rất nhàng.

      Cái gì? …”

      Mai Tuyết Tình cảm giác mình như giống tên hề, bị người khác đem ra làm trò cười rồi.

      Trách được, lúc ấy, Hạng Ngạo Thiên cùng Hàn Thanh cũng len lén cười, hơn nữa loại nụ cười này vốn là có ý tốt.

      Nguyên lai, bọn họ đều biết chân tướng việc, chính mình lại bị lừa gạt dính vào, để cho bọn họ giễu cợt.

      Bản thân mình còn biết trời cao đất rộng làm ầm ĩ cả lên, cho liên hôn, cả đời cũng giá, cả đời cũng nguyện ý ở bên ca ca người, vân…vân… Chính mình cũng có chút biết lượng sức rồi. Còn tưởng rằng, nam Trần quốc vốn là vì mình mà tới đây!

      Mai Tuyết Tình xấu hổ hận thể tìm cái lỗ mà chui vào trốn.

      Thế nào… Muội muội, giật mình sao?” Hạng Ngạo Thiên khóe môi hơi nhếch lên phảng phất như có như cười.

      Ca…” Mai Tuyết Tình lấy lại tinh thần , “Ai nha… , ngươi như thế nào có thể giễu cợt ta như vậy? Ngươi làm người ta sợ chết được! Ai nha…” Mai Tuyết Tình có cảm giác như thể nào tiếp tục sống ở hoàng cung nữa rồi. có ai giống như mình, tự mình đa tình tưởng tượng ra những chuyện như vậy khiến cho thiên hạ chê cười!

      Cái tên Hàn Thanh kia, hình ảnh cúi đầu cười trộm của tên nọ vừa lại lên trước mắt Mai Tuyết Tình, sau này, ở trước mặt Hàn Thanh cũng thể ngốc đầu lên được nữa rồi, cũng làm cho bắt được nhược điểm của mình mà giễu cợt.

      Mai Tuyết Tình vừa tức vừa giận, nàng nắm chặt bàn tay bé lại, dùng hết sức bình sinh đấm trước ngực Hạng Ngạo Thiên, “Ca… Ta muốn báo thù… Các ngươi rất khi dễ người…”

      Mai Tuyết Tình nghĩ muốn đem bụng tức tối ảo não toàn bộ phát tiết lên người Hạng Ngạo Thiên .

      Hạng Ngạo Thiên thoải mái cười ha hả.

      là lần đầu tiên thấy Mai Tuyết Tình phản ứng kích động giống như thế này, quả thực thẹn quá thành giận rồi.

      Ta phải vừa mới qua sao, sau khi nghe xong, ngươi khẳng định ngủ được, thế nào? Có suy nghĩ gì ta nghe!”

      Hạng Ngạo Thiên tiếp tục trêu đùa nàng, “Nhưng chớ quên, ngươi đáp ứng ca ca rồi, cả đời cũng lấy chồng, sau này, gặp phải công tử nhà ai trong lòng ngưỡng mộ, đừng có đem ca ca ta ra vứt bỏ nha!” Hạng Ngạo Thiên trong lúc trêu đùa, cũng ra ý nghĩ chân của mình.

      Mai Tuyết Tình vẫn tiếp tục đấm thùm thụp vào ngực Hạng Ngạo Thiên, trong lòng tràn ngập ủy khuất.

      Thôi được rồi… được rồi… Nghỉ ngơi chút , nãy giờ đấm chắc tay cũng đau rồi?” Hạng Ngạo Thiên nắm lấy hai tay Mai Tuyết Tình, Nếu trong lòng còn tức giận,” nghỉ lát đánh tiếp… Được ?”

      Mai Tuyết Tình nhịn được, “Oa…” tiếng, khóc lớn lên. Tâm trạng buồn bực, ủy khuất, cùng với ngựng ngùng bối rối do tự mình mình đa tình, thể chịu đựng nỗi nữa cùng nhau tuôn ra hết.

      Hạng Ngạo Thiên cũng ngờ tới, nàng lại òa khóc lớn lên, bổn ý chính là nghĩ muốn cho nàng chân tướng mọi chuyện thuận tiện đùa trêu nàng. Miễn cho sau này, sau khi nàng biết, cũng oán giận chính mình.

      nghĩ lừa gạt nàng, trừ phi ở tình huống bất đắc dĩ, cũng nghĩ muốn lừa gạt nàng.

      Mai Tuyết Tình khóc lớn hơi, trong lòng cũng cảm thấy thoải mái hơn. Còn tưởng rằng, còn sống ở thế gian này! Còn tưởng rằng rồi đây còn có hy vọng gặp lại cha mẹ! Vốn là có ý nghĩ quyết tâm phải chết khi cùng đối thoại.

      giống như những gì mình nghĩ, nhưng tình là như vậy. Kết quà mọi người đều hoan hỉ, ngụy trang của nàng cũng cần nữa rồi.

      Ổn rồi…” Hạng Ngạo Thiên nâng khuôn mặt nhắn của nàng lên, “Là ca ca đúng, trêu đùa có chút mà giận...” vươn ngón cái, thay Mai Tuyết Tình lau nước mắt còn vươn nơi khóe mắt cùng lông mi.

      Thấy bộ dạng yếu đuối bất lực của Mai Tuyết Tình, Hạng Ngạo Thiên tự trách đứng lên.

      Chuyện hôn nhân đại của ngươi, ca ca vĩnh viễn đều nghe theo ý kiến của ngươi, cả Ngạo Mai cũng thế. Ca ca chỉ có hai người muội muội như vậy, cũng là những người thân duy nhất của ta, ta cố gắng lớn nhất bằng mọi cách làm cho các ngươi hạnh phúc. Yên tâm , ca ca vĩnh viễn cũng bắt buộc các ngươi gả cho người mà mình thích!”

      Thôi được rồi, đừng khóc nữa, khuôn mặt nhắn đầy nước mắt rồi!” Hạng Ngạo Thiên nhàng thay nàng lau những giọt nước mắt ngừng tuôn rơi, “ thôi, quay về tẩm cung !”

      Mai Tuyết Tình bình tĩnh trở lại, lần đầu tiên ở trước mặt Hạng Ngạo Thiên rơi nước mắt nhiều như vậy, ý thức được mình có chút sơ hở, cũng cảm thấy có chút xấu hổ, liền cũng thôi khóc nữa.

    5. Avehil

      Avehil Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,993
      Được thích:
      10,260
      Chap 34

      Lúc nhàn rỗi ngắm hoa nở hoa rơi, mặc cho ngày tháng trôi qua như nước chảy mây trôi, từng ngày từng ngày hưởng thụ cuộc sống khoái lạc. (nguyên văn: Nhàn khán đình tiền hoa khai hoa lạc, mạn tùy thiên ngoại vân quyển vân thư, nhật tử nhất thiên nhất thiên đích hoạt lạc)

      Trong Vô Tâm cung, lúc nào cũng vang tiếng cười.


      Mai Tuyết Tình khéo léo cắt dưa chuột thành từng lát từng lát mỏng. Ngạo Mai cùng mấy tiểu cung nữ đắp lên mặt.

      khung cảnh thi vị tràn ngập yên bình cùng ấm áp chan hòa.

      Các tiểu nương ngày càng cởi mở và lạc quan hơn rất nhiều. Theo chỉ dạy của Mai Tuyết Tình, các nàng cũng càng ngày càng biết biểu lộ tức giận.

      Liên nhi đâu?” Từ sáng sớm đến bây giờ vẫn chưa thấy bóng dáng Liên, thậm chí ngay cả lúc rửa mặt đều là tiểu Đào các nàng chăm lo. Mai Tuyết Tình nhịn được hỏi.

      Mặt của Liên nhi bị muỗi đốt, giờ nổi mấy mụn đỏ, nàng ở trong phòng rửa mặt đấy!” Tiểu Đào vừa đắp dưa chuột lên mặt, vừa trả lời.

      Đây là niên đại phân biệt đẳng cấp xã hội, trật tự tôn ti phân minh, nam tôn nữ ti , ngay cả nữ nhân cùng với nữ nhân địa vị cũng có khác biệt như trời dưới đất.

      Mai Tuyết Tình cùng Ngạo Mai thân phận công chúa cao quý, cư trụ trong điều kiện tốt là điều hiển nhiên. Ngay cả giường cũng được máng vải mỏng như cánh ve như sương khói, mùa đông có thể giữ ấm, mùa hè có thể đuổi muỗi.

      Các cung nữ có đãi ngộ tốt như vậy.

      Mai Tuyết Tình từng có ý nghĩ muốn trợ giúp các nàng, sau khi trãi qua thận trọng lo lắng, nàng từ bỏ ý nghĩ này. Các cung nữ khác đều có được loại đãi ngộ này, hết lần này tới lần khác, các cung nữ của nàng được cải thiện điều kiện sống, các phi tử khác có ý kiến.

      Mỗi người đều muốn hạ nhân trung thành với chính mình, nếu như chỉ cần nàng làm như vậy rồi, đắc tội với người ở hậu cung. Nàng muốn gây thù địch nhiều lắm. Đáng thương các cung nữ chỉ có thể chịu làm mồi cho muỗi chích rồi.

      “Ngạo Mai, chờ lúc ánh mặt trời quá gay gắt, chúng ta ra ngự hoa viên dạo chơi chút, thế nào?” Mai Tuyết Tình trưng cầu ý kiến Ngạo Mai.

      Được đó!” Từ sau khi kiện Mai Tuyết Tình đánh người, Ngạo Mai đối với nàng quả thực gì nghe nấy.

      Tỷ tỷ tính tình đại biến, làm cho nàng ở trong cung cũng hãnh diện, ít bị các phi tần xa lánh cùng khi dễ nữa. Vốn dĩ, trong thời gian Ngạo Sương ốm đau bệnh tật, các phi tần trong lòng cũng ngầm khi dễ nàng.

      như thế nào, nàng cũng phải là muội muội thương nhất trong lòng hoàng huynh, cho nên, nàng cũng cố chịu đựng, đem ủy khuất nuốt vào trong lòng. Mặt khác, nàng cũng nghĩ muốn gây thêm phiền toái cho hoàng huynh, lo lắng quốc gia đại , cũng đủ làm cho phiền não, hao tâm tổn trí rồi, Ngạo Mai vốn là nữ hài tử thông tình đạt lý.

      Bây giờ bất đồng rồi, Ngạo Sương khỏi bệnh rồi, nàng chẳng những là tỷ tỷ khỏe mạnh, mà hơn thế nữa còn là chỗ dựa vững chắc.

      Gọi Liên nhi lại đây , đừng chạm vào nữa, như vậy phiền toái lắm! Kêu nàng lại đây cũng đắp chút dưa chuột, hơi lành lạnh, so với nàng dùng nước rửa thoải mái hơn nhiều!” Người cổ đại cũng ngu ngốc, chưa từng nghe qua, bị muỗi cắn, lại dùng nước rửa! Hay có lẽ chính mình tài sơ học thiển kiến thức nông cạn rồi!

      Mai Tuyết Tình cúi đầu, tay day day giữa trán thầm nghĩ.

      Đúng rồi, ta như thế nào quên, chúng ta vừa mới ăn xong quả cam, còn lại vỏ cam đâu?” Mai Tuyết Tình chợt nhớ tới việc, vội hỏi.

      ném…” Tiểu Thanh nhanh nhảu trả lời, “Ta mới vừa ném đi.” Tưởng rằng công chúa muốn trách tội nàng, thanh có chút mất tự nhiên.

      tìm trở về đây, rửa sạch , phơi khô.” Mai Tuyết Tình phân phó.

      Mấy người cung nữ vội vàng ra ngoài tìm vỏ cam.

      Tỷ tỷ, ngươi là có dụng ý gì?” Ngạo Mai khó hiểu.

      Phơi khô, buổi tối đưa cho Liên nhi các nàng dùng để hun muỗi” Mai Tuyết Tình giải thích, “Khi ngươi hồi cung, cũng mang về ít, đừng để cho các nàng bị muỗi cắn mà trúng độc!”

      Dùng được sao?”

      Thử lần !” Mai Tuyết Tình từng nghe mẹ qua, nhưng mà chưa bao giờ làm thử, nàng cũng biết có hiệu quả , nhưng mà, đó cũng là cách, còn hơn so với bị muỗi đốt còn tốt hơn nhiều.

      Khi trời chiều nghiên về phía tây, Mai Tuyết Tình cùng Ngạo Mai rời khỏi Vô Tâm cung.

      Ngoài cửa, Liên nhi mấy người đem vỏ cam rửa, để bên phơi khô.

      Phía tây bầu trời dấy lên vài đám mây đỏ rực, loài chim gọi biết tên gọi kêu to, tiếng kêu gọi lanh lảnh như hối thúc đến lúc phải về tổ.

      khí tươi mát, phong cảnh tươi đẹp, nhưng ra lại có chỗ nào tốt để thích hợp tản bộ.

      Ngạo Mai, trong ngự hoa viên này, nơi nào cây cỏ nhiều?” Mai Tuyết Tình cùng Ngạo Mai thong thả tản bộ vào Ngự hoa viên.

      Khu vườn phía bắc cây cỏ nhiều chút, chỗ đó hiếm có người lui tới, cho nên, hạ nhân cũng tiện thể cũng chăm sóc tốt.”

      , chúng ta đến đó dạo!” Mai Tuyết Tình nắm tay Ngạo Mai ở phía trước.

      Liên nhi theo phía sau, “Công chúa, vào trong đó để làm chi, nơi đó có muỗi nhiều lắm!” Liên nhi sợ bị muỗi cắn.

      Tới rồi biết, chính là vì làm cho các ngươi sau này ít bị muỗi đốt, mới đến đó!”

      có ý tứ gì, Liên nhi gấp gáp theo sát phía sau hai vị công chúa.

      qua cây cầu có nước chảy, xuyên qua rừng cây cổ thụ che kín trời, lướt qua lầu các đình quán, nhiều lần quanh co, mới nhìn thấy mảnh đất rộng bằng phẳng. mặt đất cỏ dại mọc thành bụi um tùm, xem ra, là ít có người đến, nếu , thể thành quạnh quẽ hoang vu như thế.

      Cảm nhận được mặt đất rung động cùng thanh lào xào trong gió, trong lùm cây rậm rạp phía trước những chú chim sâu bé đồng nhất hoảng loạn bay lên.

      Công chúa… hay rồi, ta vừa bị muỗi cắn…” Liên nhi kêu to.

      Tiếp đó, ba người nhịn được bật cười lên ha ha.

      Tiếng cười vui vẻ vui sướng từ người cũng lây sang các chú chim, chúng nó cũng cất tiếng kêu huyên náo cả khúc vườn.

      Mai Tuyết Tình vạch bụi cỏ dại, tìm kiếm .

      Công chúa, tìm cái gì vậy? Người qua tiếng, ta cũng giúp ngài tìm kiếm!” Liên nhi bối rối.

      Tìm nó!” Mai Tuyết Tình nhổ lên gốc cây cỏ, làm mẫu đưa cho Ngạo Mai cùng Liên nhi xem qua, “Chính là cây cỏ như vậy, hễ nhìn thấy cũng đều nhổ hết lên!”

      Tỷ tỷ, nó có thể dùng làm cái gì?” Ngạo Mai hỏi.

      Loại cây cỏ này gọi là cây ngãi, có thể an thai cầm máu còn có thể hun đuổi muỗi!” Mai Tuyết Tình giải thích, “Nhổ lên nhiều chút, phơi khô dự trữ.”

      Mai Tuyết Tình làm mẫu dẫn đầu ba người cùng nhổ cỏ, ba người cười cười, cũng cảm giác được mệt nhọc, khoảng thời gian dài, nhổ lên được rất nhiều.

      Sắc trời dần dần sụp tối, ba người đều ôm đống cây ngãi trở về.

      Ô… Ô…” Có tiếng nữ nhi nức nở trong gió.

      “Đừng khóc nữa, ai bảo chúng ta vốn là hạ nhân chi… Mau trở về thôi…” thanh của nữ nhân khác khuyên bảo.

      Mai Tuyết Tình dừng bước, theo thanh hướng đến bên cạnh lùm cây thấp rậm rạp.

      Ngạo Mai cùng Liên nhi cũng phát khác thường, vừa theo sát ở phía sau, hướng tới gần lùm cây thấp rậm rạp.

      Là ai, ở nơi nào… Mau ra…” Mai Tuyết Tình lên tiếng quát.

      Tiếng khóc nức nở im bặt.

      Mau ra… Nếu ra, bổn cung kêu bọn thị vệ đến bây giờ!” Mai Tuyết Tình cao giọng.

      Người ở phía sau lùm cây thấp rậm rạp vừa nghe, có người tự xưng “bổn cung”, vậy khẳng định người kia vốn là vị chủ tử. Muốn tránh cũng tránh khỏi.

      Sau lùm cây, chậm cạhp lộ ra hai nàng hầu.

      “Các ngươi là người thuộc cung nào?” Mai Tuyết Tình hỏi.

      Khải bẩm công chúa, nô tỳ vốn là người trong cung Nghi phi!”

      “Cung Nghi phi?” Mai Tuyết Tình đứng đó tinh tế đánh giá. Ồ, đây phải cung nữ ngày đó bị nàng bạt tai sao! Ngày đó, ngang ngược ngông cuồng, hôm nay, như thế nào cũng khóc ngồi đây?

      Ngươi tên là gì?” Mai Tuyết Tình nghiêm mặt hỏi.

      Khải bẩm công chúa, nô tỳ tên gọi Tiểu Phượng!” Tiểu Phượng cũng biết công chúa lợi hại như thế nào rồi, cho nên, lúc lên tiếng , trong lòng khỏi run sợ.

      “Còn ngươi…?” Mai Tuyết Tình ánh mắt vừa lại chuyển hướng lên người kia.

      Nô tỳ tên gọi tiểu Thúy, vốn là người trong cung Đông phi!”

      Trời cũng trễ thế này, giờ các ngươi có ở trong cung hầu hạ chủ tử mình, chạy trốn đến nơi này làm cái gì?”

      Còn ở sau lưng chủ tử lời châm chọc, đều là cái gì hạ nhân?

      biết Liên nhi các nàng có hay cũng ở sau lưng bàn luận nàng, sau này, tìm thời điểm thích hợp, hù dọa bọn Liên nhi hỏi mới được, nhàn rỗi cũng là có việc gì làm, đùa bỡn các nàng mới được! Biết đâu ở sau lưng bàn luận nàng!!

      Mấy người hạ nhân của nàng, được nàng nuông chiều đích thực vui vẻ còn bộ dạng hạ nhân rồi! Có điều là đối với nàng càng ngày càng trung thành và tận tâm.

      Nô tỳ…” Hai người nhìn thoáng qua nhau, muốn nhưng dừng lại.

      … Muốn !” Mai Tuyết Tình ra lệnh.

      “Công chúa…” Hai người phác tiếng quỳ xuống.

      Đông phi tìm thấy châu hoa, tiểu Thúy phụ trách giúp Đông phi rửa mặt, cho nên… Cho nên tiện thể… tiểu Thúy trộm mất châu hoa, vì vậy đâm tiểu Thúy!”

      Ngươi rốt cuộc có trộm châu hoa của Đông phi hay ?” Mai Tuyết Tình cao giọng , nghĩ muốn làm cho các nàng chút sợ hãi.

      Công chúa, nô tỳ !” Tiểu Thúy nước mắt ràn rụa chảy xuống, nàng vội vàng đề cập bản thân mình biện bạch, “Nô tỳ nếu cầm chết được tử tế!”

      “Được rồi, các ngươi đứng dậy chuyện!” Mai Tuyết Tình như là nhớ tới cái gì, hỏi đến Tiểu Phượng, “Chuyện của Tiểu Thúy, ngươi làm sao mà biết được ràng như thế?”

      Khải bẩm công chúa , tiểu Thúy vốn là hài tử của thúc thúc nô tỳ, nàng từ vốn rất nhát gan, nàng dám trộm đồ vật đâu!” Tiểu Phượng thay tiểu Thủy lời bất bình.

      “Ta xem xem, đâm ở đâu?”

      Tiểu thúy vén lên ống tay áo, phía trong sườn cánh tay, có vết châm bằng đầu ngón tay út, cuồn cuộn chảy máu ra bên ngoài.

      Đây là dùng cái gì đâm?” Mai Tuyết Tình lần đầu tận mắt nhìn thấy loại hình phạt này, trước kia đều là nghe hoặc là thấy từ trong phim TV.

      Trâm cài tóc…” Tiểu thúy trả lời, thấy công chúa giống người xấu, nàng chuyện cũng lưu loát hơn nhiều.

      Công chúa, chúng ta thôi…” Liên nhi giật ống tay áo Mai Tuyết Tình, ám chỉ nàng nhanh , đừng xen vào chuyện của người khác, tuyết trước cửa nhà mình tự quét, sương mái nhà người chớ bận tâm.

      Hơn nữa a hoàn Tiểu Phượng kia, lúc trước lại còn đưa tay đánh nàng, Liên nhi vừa thấy đến nàng, thất khiếu bốc khói, hận thể cắn vào cái miệng giảo hoạt của nàng ta giải mối hận trong lòng. Đánh nàng, làm nàng ở giường hết hai ngày, mặt ứ máu sưng bầm đen, phải mất bao nhiêu ngày sau mới nhạt , làm cho nàng cách nào gặp người khác.

      Công chúa…” Thấy công chúa có ý , Liên nhi vừa lại lần nữa nhắc nhở, “Công chúa, Tiểu Phượng chính là ngày đó…”

      Ta biết…” Mai Tuyết Tình để ý đến Liên nhi, “Ta biết ngươi về điểm này trẻ con lòng dạ hẹp hòi! Nhanh lên giúp ta vò nát ít lá cây ngãi!”

      Tỷ tỷ, có thể dùng được sao?” Ngạo Mai cũng trợ giúp vò nát ít lá cây.

      Mai Tuyết Tình cũng biết có thể hữu hiệu hay , chỉ biết lá ngãi vốn là loại trung dược, có thể điều hòa khí huyết, an thai cầm máu, đều là lý luận, trong thực tế, nàng cũng chưa bao giờ dùng thử qua.

      Dùng được tốt, dùng được cũng sao, trước đem đắp lên vết thương cầm máu hơn nữa có còn hơn .

      Cái lỗ sâu như vậy, làm cho người ta đau lòng rồi, đều vẫn còn là hài tử, như thế nào lại nhẫn tâm hạ thủ được!

      Liên nhi, ngươi nhanh tìm Khai ngự y, tay của ta bị quẹt sướt da chảy máu rồi, muốn ít dược cao cầm máu tiêu trừ chỗ sưng!” Mai Tuyết Tình nhằm vào nàng cầu dược cách tự tin, e rằng nếu tiểu Thúy bị thương chậm trễ mất.

      Công chúa…” Liên nhi hết sức tình nguyện, “Ta … Các nàng đều tâm địa độc xà, ngài đối với các nàng ấy tốt, cũng vô dụng!”

      Tiểu Phượng biết Liên nhi là có nguyên nhân, nàng ta có chút đuối lý, ai kêu chính mình lúc đầu đối với Liên nhi như vậy làm chi! Phong thủy luân lưu chuyển, cái này kêu là báo ứng.

      “Tỷ tỷ, ta cho…” Ngạo Mai tiếp nhận .

      Muội muội, cần ngươi . Liên nhi, ngươi ! Bây giờ phải , nhanh về nhanh!”

      Mai Tuyết Tình ánh mắt sắc bén vô cùng, trừng mắt ngó Liên nhi.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    Trạng thái chủ đề:
    Không mở trả lời sau này.