1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[Xuyên Không] Phi tử Của Ca Ca - Tất Minh Vũ (136c)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
  • Trạng thái chủ đề:
    Không mở trả lời sau này.
    1. Avehil

      Avehil Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,993
      Được thích:
      10,260
      Chap 10

      Muội muội, ngày khác, Hoàng huynh ban cho ngươi phần lễ vật khác để bồi hoàn vậy!”

      cần để ở trong lòng, Ca … ta trang sức còn nhiều mà!” Ai quan tâm đến những đồ vật kia chứ, những vật dù là giá trị liên thành, nhưng phải chính mình lao động có được, có đoạt lấy cũng nỡ, huống hồ, vô công thụ lộc, Mai Tuyết Tình vốn có nguyên tắc riêng của mình.


      Hơn nữa, nàng cũng thích trang phục của người cổ đại, ở thế kỷ hai mươi mốt, Mai Tuyết Tình dường như trang điểm, người khác, tháng mấy lần thẩm mỹ viện, nàng à, năm có lẽ có thể lần, nàng bình thường ở nhà nhiều lắm là đắp mặt nạ, càng đừng đến mang trang sức, trừ trường hợp phải dự tiệc, buộc phải mang đồ trang sức, nàng cũng nhiều nhất là đeo hoa tai, chứ bình thường ngay cả đeo hoa tai nàng cũng mang, chỉ bình thường như thế mà thôi.

      Hạng Ngạo Thiên ngờ tới nàng vốn dĩ là như thế, tiểu nữ nhân đạm bạc, đối với của nàng ngày càng có lòng hiếu kỳ, ý muốn chinh phục đối với nàng càng ngày càng mãnh liệt. Nàng rốt cuộc vốn là dạng phụ nữ như thế nào? tại sao đối với nàng càng ngày càng thể đoán ra, khó nắm bắt?

      bàn tiệc, lại bắt đầu vòng mới, chén qua chén lại, chén thù chén tạc, dường như trở lại bầu khí vui vẻ thú vị ban đầu.

      Người vui nhất chính là Nghi Phi. Hoàng thượng tự mình chọn lựa lễ vật, công chúa đích thân đem vòng tay mang vào tay nàng, vốn là việc vinh quang cỡ nào! Hoàng thượng chẳng những đối với nàng vẫn ân sủng như trước, mà ngay cả công chúa, người được Hoàng thượng quý nhất, cũng xem trọng nàng rất nhiều.

      Mượn rượu kính công chúa, Nghi phi cũng to gan hơn. Nàng nghiên người khẽ cúi xuống bên tai Mai Tuyết Tình, giọng thầm : “Thỉnh nhờ công chúa ở trước mặt Hoàng thượng thay ta tốt vài câu.”

      Chuyện gì?” Mai Tuyết Tình .

      Mong rằng công chúa ở trước mặt Hoàng thượng góp lời, đêm nay, để ta cùng Hoàng thượng thị tẩm!” Nghi phi cách ràng

      Oh, ta thử xem …. cái … cái gì? Thị tẩm? Điều đó…, đó phải là bồi Hoàng thượng ngủ sao?” Mai Tuyết Tình nãy giờ uống ít rượu, vốn dĩ, ngà ngà say gần như hoàn toàn còn phản ứng, nhưng những lời này, nàng nghe ràng.

      thể nào? Ngay cả việc Hoàng thượng thị tẩm với phi tử nào, công chúa cũng can thiệp được sao? Như vậy cũng được sao! Những chuyện riêng tư bí mật như vậy, công chúa cũng quan tâm sao?

      Khụ … khụ … khụ… ” Mai Tuyết Tình hai má ửng hồng, tay liên tiếp vỗ ngực, ngừng ho khan đứng lên.

      Mai Tuyết Tình nhịn được ho khan dữ dội, vội vàng đứng dậy ra đại sảnh. Liên nhi theo sát sau đó.

      Ngoài đại sảnh, có chút gió mát thổi tới, Mai Tuyết Tình thanh tỉnh rất nhiều, tiếng ho khan cũng ít. Ngó lại phía sau chút thấy ai theo ra, Mai Tuyết Tình thấp giọng hỏi: “Liên nhi, ta trước kia thường thường trông nom chuyện thị tẩm của hoàng huynh sao?”

      Công chúa, phải ngươi nguyện ý trông nom, vốn là các phi tử người nào cũng đều muốn bồi Hoàng thượng thị tẩm, vả lại các nàng biết ngươi trong lòng Hoàng thượng có phân lượng nặng nhất, cho nên, nhân tiện cũng cầu ngươi rồi!”

      Như vậy các nàng tám người, ai cũng đều muốn bồi hoàng huynh thị tẩm, làm sao bây giờ? Trước kia có xảy ra tình huống này sao?” Mai Tuyết Tình vừa nghĩ đến thấy mọi chuyện bát nháo cả lên, đầu óc cũng muốn nổ tung.

      Trước kia, các nàng người nào cũng cầu công chúa trước, công chúa trước hết an bài người nào bồi Hoàng thượng thị tẩm!”

      “Vậy hoàng huynh đáp ứng?” Mai Tuyết Tình cảm thấy bối rối, khó hiểu, tên hoàng đế thối này nghe lời muội muội như vậy sao?

      Đúng vậy, chỉ cần Hoàng thượng có thời gian, Hoàng thượng cũng đáp ứng, bất quá, dạo này thời gian Hoàng thượng hay ở Ngự thư phòng nhiều hơn!” Liên nhi như là trạm truyền thanh , biết tất cả mọi thứ.

      Mai Tuyết Tình nâng cao ống quần, ngồi bậc thanh trước cửa điện.

      Công chúa, ngồi như vậy xem rất bất nhã, mà cũng dễ nhiễm lạnh nữa!” Liên nhi nhắc nhở.

      Muội muội, ở đây xấu gì hoàng huynh đó?” Thấy Mai Tuyết Tình còn vào, Hạng Ngạo Thiên nhịn được ra xem rốt cuộc xảy ra chuyện gì.

      Thấy Mai Tuyết Tình hai tay ôm đầu gối, ngồi đơn ở bậc thang trước cửa điện, tận đáy lòng xẹt qua tia tình cảm, hẳn là cần phải có người nào đó ở bên cạnh nàng, làm chỗ dựa cho nàng. cần nghĩ ngợi, Hạng Ngạo Thiên chút do dự nâng hoàng bào, cùng nàng vai sánh vai ngồi bậc thềm. Hoàn toàn vứt bỏ thân phận là vua của nước cùng với oai nghiêm và quyền uy.

      Ca …

      Mai Tuyết Tình cuống quít đứng dậy, bị Hạng Ngạo Thiên nhàng ấn xuống, bất đắc dĩ, Mai Tuyết Tình thể làm gì khác hơn là vừa lại ngồi xuống.

      Muội muội, Nghi phi mới vừa rồi muốn bí mật gì với ngươi rồi? Bí mật gì mà khiến cho ngươi giật mình như vậy?” Hạng Ngạo Thiên thích thú hỏi.

      Mai Tuyết Tình trầm tư chút, mặc dù có chút khó có thể mở miệng, nàng hạ quyết tâm : “Ca … về vấn đề phi tử thị tẩm này, ta cảm giác được …” đến đây nàng ngập ngừng dừng lại.

      , hoàng huynh thích ngươi ấp a ấp úng như vậy!”

      “Ca, hôm nào, ngươi phân phó hậu cung tổng quản, đem tên các phi tử viết lên tấm thẻ bài được đặc chế cho mỗi người, sau đó đem những thẻ bài này đặt cái khay, nếu như, sau này ngày nào đó người muốn các nàng thị tẩm, có thể từ trong các thẻ bài ở này chọn tấm xem như tuyển người. Các phi tử đều là ngang hàng như nhau, các nàng bị lựa chọn trúng xác suất cũng là giống nhau cả!”

      Thấy Hạng Ngạo Thiên khó tin nhìn mình, Mai Tuyết Tình càng cố gắng giải thích thêm, “ , từ các nguyên tắc của lý thuyết xác suất, các nàng đều có cơ hội ngang nhau, cứ như vậy, các nàng cũng thường xuyên vì chuyện này mà tìm ta!”

      Hạng Ngạo Thiên nghe cũng lọt lỗ tai, cái gì mà những người bình đẳng như nhau, dù sao người nào cũng , người phi tử nào đối với , đều là giống nhau cả. cũng nhiều lần cân nhắc việc này, cái gì là xác suất, nàng sao lại giống như từ thiên thư?

      Thực tế, Mai Tuyết Tình cũng phải tự mình nghĩ ra được, nàng cũng là học từ những bộ phim truyền hình, vốn là phần phản ánh của cuộc sống cung đình.

      Hạng Ngạo Thiên cũng biết này.

      Nàng rốt cuộc từ đâu mà đến? Nhưng dù sao, những gì nàng cũng rất có đạo lý, tiểu nữ nhân này ra rất thông minh!

    2. Avehil

      Avehil Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,993
      Được thích:
      10,260
      Chap 11

      Rượu vào lời ra, Mai Tuyết Tình mặc dù cố gắng che dấu thân phận thực của mình, nhưng chỉ là, những tri thức và kinh nghiệm có được ở thế kỷ hai mươi mốt, hành vi cử chỉ sớm như máu dịch, ăn sâu đến tận xương tủy. Có ý thức, cố ý gắng che đậy tóm lại có thể có được tác dụng nhất định, chỉ cần buông lỏng cảnh giác, vài thứ kia tự nhiên như vậy mà toát ra.

      Bằng , làm thế nào có thể rằng, rượu có thể làm loạn tính, cũng có thể làm tình lầm lẫn tai hại đây!


      Hạng Ngạo Thiên bỏ lại Liên nhi phía sau, nâng Mai Tuyết Tình dậy, hai người về hướng Ngự hoa viên.

      Trăng sáng nhô lên cao, dường như sao phảng phất thẹn thùng, xa xa nhấp nháy thoát thoát . Trong Ngự hoa viên, sương mù bao phủ dàt đặt, khắp nơi tràn ngập hương hoa thơm ngát. Dưới ánh trăng, hoa khoe sắc e ấp tràn đầy khí lãng mạn, đúng là cơ hội tốt cho những người nhau ước hẹn.

      Hạng Ngạo Thiên nhàng vòng tay qua vòng eo thon của Mai Tuyết Tình đỡ nàng, hai người vai sóng vai tới.

      Mai Tuyết Tình còn chưa say đến mức nhận thức được mọi việc, nhạy cảm của người phụ nữ làm cho nàng cảm giác được, bọn họ tư thế có chút vô cùng thân mật, nàng nghĩ muốn dấu diếm dấu vết vội đẩy tay Hạng Ngạo Thiên ra.

      Lúc này Hạng Ngạo Thiên so với nàng càng nhạy cảm hơn, “Muội muội, trước kia, ngươi rất thích hoàng huynh như vậy đối với ngươi!” Lừa gạt nàng, Hạng Ngạo Thiên nghĩ buông nàng ra, chính là thích cái cảm giác nàng tựa vào đầu vào vai .

      Nếu công chúa cùng hoàng đế cảm tình thân mật như thế, Mai Tuyết Tình cũng dám cự tuyệt nữa. Nếu quá xa cách, phải để lộ ra sơ hở sao.

      Ca, ngươi những phi tử sao?” Khi dùng dạ yến, các loại tình cảnh lên trong tâm trí Mai Tuyết Tình như chiếu phim, nàng đột nhiên cảm giác được các nàng rất đáng được đồng tình.

      Ngươi cảm thấy như thế nào?” Hạng Ngạo Thiên hỏi ngược lại, nghiêm túc nhìn nàng, ngã muốn hiểu tiểu nữ nhân này đối với hôn nhân có cái nhìn như thế nào.

      Ca, người khác vốn là có quyền lên tiếng. Nhân sinh vốn là cái con đường, hôn nhân vốn là đôi hài, hài hợp thích hợp, chỉ có mới biết. Đường nhiều hơn, trong hài khó tránh khỏi có cát lọt vào, vốn là dừng lại, đem hài giũ sạch cát tiếp tục , hay là đem hài cởi ra ném , tất cả phụ thuộc vào thái độ đó, nếu nghĩ sai hỏng hết, cho nên, ca, ngươi nhất định phải thận trọng cân nhắc, ngàn vạn lần nên tổn thương các nàng, các nàng cũng cố gắng làm cho người ta đồng tình.” Mai Tuyết Tình có chút bất tri bất giác, đem quan điểm của chính mình đối với hôn nhân ra.

      Hạng Ngạo Thiên quả thực nghĩ muốn ôm chặt Mai Tuyết Tình vào lòng, đặt lên môi nàng nụ hôn sâu sắc. Lý luận của nàng từ đâu học được? Những điều này so với , vị hoàng đế, nàng lại có thể hoàn toàn hiểu hơn. Trong tương lai, nếu nàng có thể trợ giúp mình xử lý vụ trong triều, như vậy có thể được thoải mái hơn nhiều!

      được rồi! Còn có biết ràng thân phận của tiểu nữ nhân này, mọi chuyện phải hết sức cẩn thận. Tình cảm đối với, cũng muốn nắm bắt, thể đặt quá nhiều tình cảm vào nàng, Hạng Ngạo Thiên thầm cảnh cáo chính mình.

      Nếu như, nếu ta có thích phụ nữ, ta nghĩ hiểu nàng, làm sao bây giờ?” Hạng Ngạo Thiên rất thích nghe thấy hương thơm tràn đầy nữ tính từ cơ thể Mai Tuyết Tình phát ra, hương thơm này nữ nhân khác của người có.

      cúi người đôi môi hôn lên vành tai Mai Tuyết Tình, đôi môi gợi cảm như có như cọ xát vành tai Mai Tuyết Tình, làm cho Mai Tuyết Tình toàn thân như có dòng điện chạy qua, toàn thân cũng tê dại lâng lâng, cái loại cảm giác này vốn là Mai Tuyết Tình trước kia chưa bao giờ cảm thụ qua.

      Mai Tuyết Tình đứng lại, nàng chăm chú quan sát Hạng Ngạo Thiên tỉ mỉ, khuôn mặt góc cạnh, đôi mắt đen sâu thẳm như thấy đáy, đôi mày kiếm rậm đen, nếu ở đại, cũng được xem là mỹ nam tử.

      Ca …” Mai Tuyết Tình chậm rãi giơ tay lên, muốn xoa mặt .

      Hạng Ngạo Thiên lẳng lặng chờđợi. Tiểu nữ nhân này nghĩ muốn vuốt ve mặt , điều này là nàng vốn chán ghét , bài xích .

      Mai Tuyết Tình giơ tay lên giữ chừng trong trung trong giây lát, sau đó từ từ buông xuống.

      Hạng Ngạo Thiên rất thất vọng, nhưng hoàn lại, hoàn toàn bội phục nàng, mặc dù uống ít rượu, tiểu nữ nhân này định lực cũng rất mạnh. Nếu đổi lại là phi tử của , lúc này, các nàng sớm lao vào trong lòng , cùng cởi áo tháo thắt lưng rồi.

      Hạng Ngạo Thiên đối với nàng vừa muốn thăm dò dục vọng vừa lại muốn khám phá sâu hơn chút.

      “Ca, ngươi gầy,…” để che lấp hành động thất thố vừa rồi, Mai Tuyết Tình , “Ngươi , ngươi có thích nữ nhân, điều đó được tốt đẹp! Vậy ngươi nhất định phải đối tốt với nàng, nhưng cần lo quá nhiều, cho nàng ít gian, tình cảm vợ chồng như nắm cát rời, nên nắm chặt quá, nắm chặt rồi, nó theo kẻ tay mà chảy xuống!”

      Hạng Ngạo Thiên quả thực vốn là khó tin, người phụ nữ trước mặt có quá nhiều điều làm cho giật mình rồi!

      Hai người chút rồi dừng lại, như là có vật gì kéo dắt bọn họ, hẹn mà cùng, hai người vào trong Hàn đình nơi có cái hồ hình trái tim.

      Đỡ Mai Tuyết Tình ngồi xuống, Hạng Ngạo Thiên ngồi ở bên người nàng, phảng phất hai người như đôi tình nhân ân ái. Hạng Ngạo Thiên đỡ qua đầu Mai Tuyết Tình, làm cho nàng tựa đầu vào vai mình.

      Muội muội, nếu như, cho ngươi lập gia đình, ngươi lựa chọn dạng phu quân như thế nào?”

      Ca … ta qua, ta đời này cũng lập gia đình sao!”

      “Hoàng huynh vốn là , nếu như, nếu ngươi có bệnh nặng trong người, ngươi sớm lập gia đình rồi, chừng, hài tử đều có vài đứa rồi!”

      Ca …, ” Mai Tuyết Tình có chút bối rối, cùng giả ca ca cùng huyết thống bàn về vấn đề sinh hài tử, cho dù là bất kì ai, cũng cảm giác được xấu hổ, bất quá, còn biết nàng vốn là muội muội giả, cho nên, nàng được dao động, phải tự nhắc nhở vị trí của mình, nàng là muội muội , là muội muội ruột của .

      Hoàng huynh nếu cho chính ta lựa chọn phu quân, ta lựa chọn người mà ta, ta cũng , chỉ thích mình ta, thể có là nam nhân tam thê tứ thiếp được. Ca … trong Thiên long Vương triều chúng ta, có nam nhân chỉ lấy duy nhất thê tử sao? ? Cho nên à, ta nhân tiện cả đời cần lập gia đình rồi! Phải , Ca …” Mai Tuyết Tình nghịch ngợm tự nhủ, nàng ngẩng đầu nhìn về phía Hạng Ngạo Thiên.

      Hạng Ngạo Thiên cúi đầu âu yếm nhìn nàng, thâm tình này, phải như huynh trưởng đối với muội muội mà có, mà như người nam nhân đối với người phụ nữ , thể những cảm tình đặc biệt phải có. Khi nàng ngước đầu nhìn lên, đôi môi mềm mại vô tình chạm vào môi , nhàng chạm vào phớt qua.

      Hai người gì.

      Lặng im, tiếng động, chỉ có ánh mắt lặng thầm nhìn nhau.

      Bên tai chỉ có tiếng ếch ồm ồm cùng tiếng côn trùng kêu rỉ rả trong gió.

    3. Avehil

      Avehil Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,993
      Được thích:
      10,260
      Chap 12

      Hạng Ngạo Thiên nhẫn nại được nữa, từ từ cuối xuống, tay đỡ lấy đầu của nàng, tay kia ôm lấy thắt lưng nàng, kéo sát nàng vào người mình, đôi môi nhàng như cánh hoa rơi hôn lên trán, lên mắt, lên mũi, lên gương mặt của Mai Tuyết Tình.

      Mai Tuyết Tình nhu thuận vươn cánh tay, ôm cổ Hạng Ngạo Thiên, hai mắt nhắm lại, hưởng thụ những nụ hôn dịu dàng.


      Hạng Ngạo Thiên tận hưởng hương vị ngọt ngào của những nụ hôn như thưởng thức bảo bối vô cùng trân quý, tham lam nhấm nháp những giâ y phút ngọt ngào trong vòng tay êm ái nhu thuận của tiểu nữ nhân. chậm rãi di chuyển đôi môi xuống, muốn nuốt lấy hương thơm dịu ngọt từ cánh môi đào của nàng.

      Công chúa …, công chúa…” xa xa vẳng đến tiếng gọi của Liên Nhi. giờ trôi qua rồi, Hoàng thượng thấy quay về tiệc rượu, công chúa cũng chẳng biết đâu. Hoàng thượng cùng công chúa vừa rồi ràng cùng ngồi ở ngoài cửa, như thế nào mà chỉ chớp mắt cái thấy tăm hơi?

      Liên nhi lo lắng vội vàng trở lại tẩm cung, hỏi các cung nữ khác, công chúa vẫn thấy quay về tẩm cung, hoàng cung lớn như vậy, công chúa lại vừa khỏi bệnh nặng chưa lâu, đừng có lạc đường! Liên nhi vội vàng trở lại phòng tiệc, bẩm báo với Lưu công công.

      Lưu công công cũng sốt ruột đây! Hoàng thượng trở lại, ngự tiệc cũng có cách gì giải tán, vì vậy, Lưu công công cùng Liên nhi lặng lẽ rời khỏi phòng tiệc, chia nhau tìm người.

      Mai Tuyết Tình chút ý chí cuối cùng còn lại thức tỉnh khiến cho nàng đột nhiên choàng tỉnh, nghe được tiếng kêu của Liên nhi, nàng dùng hết sức toàn thân đẩy Hạng Ngạo Thiên ra, đứng lên, “Liên nhi, ta ở đây!”

      Nghe được thanh của công chúa, Liên nhi hướng về phía hồ chạy tới.

      Ca … ta … ta có chút say, xin thứ lỗi, ta trước đây!” Mai Tuyết Tình quả thực xấu hổ vô cùng, dĩ nhiên cùng ca ca làm ra loại chuyện như vậy, đáng chết mà!

      Muội muội… muội muội …” Hạng Ngạo Thiên nắm lấy cánh tay nàng, “Hoàng huynh ta… ta cũng có chút say! Ta đưa ngươi trở về!” Vì muốn làm Mai Tuyết Tình cảm thấy gánh nặng trong lòng, giả bộ say . Kỳ , tửu lượng rất cao đấy!

      Hoàng thượng …”, thấy Hoàng thượng cùng công chúa cùng ở chỗ, Liên nhi vội vàng quỳ lạy.

      Quay về nơi yến tiệc truyền khẩu dụ của trẫm, vớiLưu công công, mọi người có thể hồi cung! Công chúa có chút khỏe, Trẫm lo tiễn nàng về tẩmcung rồi!” Hạng Ngạo Thiên khiến Liên nhi phân phó.

      “Nô tỳ tuân chỉ!” Liên nhi đáp.

      Rượu bắt đầu có tác dụng rồi, chếch choáng hơi men, Mai Tuyết Tình chân bước xiu quẹo, phảng phất như bước bông, bồng bềnh thả nổi. Nhìn thấy nàng dáng bộ lảo đảo như muốn ngã, Hạng Ngạo Thiên vươn tay kéo nàng ôm lấy vào lòng.

      Lần này, Mai Tuyết Tình có chút gì cự tuyệt cũng như kháng cự lại, như con mèo mềm mại, ngoan ngoãn nằm trong lòng Hạng Ngạo Thiên.

      lo trong cung, các cung nữ sớm chuẩn bị cho sẵn thùng tắm bằng gỗ lớn, chứa đầy nước ấm cùng các cánh hoa. Hơi nóng bốc lên ngùn ngụt, lượn lờ khắp phòng, cả phòng tràn ngập hơi nước như sương mù bao phủ.

      Thấy Hoàng thượng tự mình đưa công chúa hồi cung, các cung nữ đều quỳ lạy.

      “Mau đưa công chúa tắm rửa thay quần áo.” Hạng Ngạo Thiên ra lệnh.

      hiểu sao, có ý nghĩ muốn tự mình tắm rửa cho tiểu nữ nhân này! Tuy nhiên trước khi danh tính, thân phận của nàng vẫn chưa ràng, mọi việc đều cần phải hết sức nhẫn nại. Nếu như, bây giờ, lấy thân phận huynh trưởng tắm rửa cho muội muội, về tình lý thể nào biện minh sao, vả lại khiến cho người khác tự dưng suy đoán lung tung. Thôi, hãy cố nhẫn nại, nhẫn nại !

      Hạng Ngạo Thiên đột nhiên cảm nhận được tiểu nữ nhân này đối với có sức hấp dẫn rất lớn. Mỗi tiếng , cử chỉ của nàng, mỗi cái nhăn mày hay nụ cười, lúc nào cũng ảnh hưởng đến tinh thần của . Nhất là kiến thức của nàng, càng ngoài dự liệu của , nàng là từ nơi nào tới? Tại sao lại hiểu biết nhiều như vậy?

      Ít nhất, tại Thiên long Vương triều, có nữ tử như thế. Đây là người dám đề cập đến tam tòng tứ đức, địa vị xã hội, có nữ tử nhà ai lại dám to gan thách thức thiên hạ như vậy, ra những điều làm cho , thân là vua của nước, cũng cảm thấy kinh ngạc về những lý luận của nàng.

      Hạng Ngạo Thiên ngồi ở phòng ngoài, chờ Mai Tuyết Tình tắm rửa xong.

      “Các ngươi đều lui ra ! Nơi này để trẫm chăm sóc!”

      Nô tài tuân chỉ!” chúng nô tỳ nhất tề đáp lại.

      Nhìn Mai Tuyết Tình nằm yên giường, mái tóc ướt sau khi vừa mới tắm xong xõa dài rã rác cả hai mặt gối, gương mặt ửng hồng, làn da vô cùng mịn màng. Hạng Ngạo Thiên nhịn được giơ tay xoa lên mặt nàng, cảm giác chạm vào làn da trắng nõn mịn màng trơn láng như tạc bằng sứ làm cho tâm thần nhộn nhạo.

      cởi bỏ giày, ngã người nằm xuống, cùng nàng nằm chung giường.

      Hạng Ngạo Thiên từ trong ống tay áo của mình lấy ra vòng tay xinh xắn, nhàng mang vào cổ tay Mai Tuyết Tình. sớm chuẩn bị sẵn món lễ vật này, nghĩ trước mặt các phi tử tự tay trao cho nàng, mặt vốn là nghĩ làm cho các phi tử tranh đoạt, bởi vì, phần lễ vật này so với các lễ vật cùng đưa cho các phi tử, quả thực thể so sánh với nhau. Nó mặc dù vốn dĩ thể là vật báu vô giá, nhưng cũng giá trị liên thành. Về phương diện khác, cũng muốn quan sát thái độ của nàng đối với tiền tài, tiểu nữ nhân này làm cho thất vọng, chẳng những tranh lấy làm của riêng lễ vật cuối cùng còn lại, mà còn ra mặt xử lý thích đáng tình hình hết sức căng thẳng, giải nguy cơ, làm cho mở rộng tầm mắt.

      Tuy nhiên, nàng càng biểu thông tuệ của nàng, càng làm cho Hạng Ngạo Thiên yên lòng. Thân thế của nàng cần phần phải tra cho , nếu , có thể đe dọa đến an nguy của giang sơn xã tắc.

      Trong tâm quyết định như vậy rồi. Có lẽ, sau này đối với nàng cần phải quan sát tỉ mỉ mọi chuyện và tàn khốc hơn chút, nhưng vì giang sơn xã tắc, vì lê dân trăm họ, nhất định bắt buộc phải làm vậy.

      Trước hết là vua của nước, thể quên trách nhiệm của quân vương, tiếp đó, mới là nam nhân, vốn cũng là người có máu có thịt, có tình cảm, có tất cả những gì mà thường dân cũng có, có thất tình lục dục của nam nhân.

      Sau khi nàng biết , có lẽ hận , có lẽ, vĩnh viễn mất nàng, nếu , có thể làm gì bây giờ?

      cho ta biết, ta phải làm như thế nào mới có được ngươi?” Hạng Ngạo Thiên nhìn muội muội giả ngủ say, thào hỏi.

      Mai Tuyết Tình dường như phảng phất nghe được, nàng ưm amột tiếng, đạp tung chăn mền, giãy dụa cơ thể mềm mại hướng vào lòng Hạng Ngạo Thiên, như con sơn dương lạc đường tìm được về nơi trú an toàn.

      Nhìn nàng với bộ dáng đề phòng, Hạng Ngạo Thiên rơi vào tình thế tiến thoái lưỡng nan.

    4. Avehil

      Avehil Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,993
      Được thích:
      10,260
      Chap 13

      Mặt trời vừa lên cao ba sào, bị đánh thức bởi ánh dương tươi đẹp.

      Mai Tuyết Tình cảm giác đầu nặng như đeo đá, đau như búa bổ, tâm trí mờ mịt, chưa tỉnh táo. Vô ý thức sờ vào vị trí bên người, thấy ấm, vết lõm hằn xuống còn in dấu người nằm. Nhình chung quanh đánh giá, vốn là tẩm cung của mình mà! là khó hiểu, đêm qua có người nào khác ngủ cạnh bên nàng sao?


      Liên nhi …, Liên nhi …”, Mai Tuyết Tình lớn tiếng gọi, trong cung canh phòng nghiêm ngặt, muốn đột nhập cũng là khó khăn, chẳng lẽ còn có hái hoa đạo tặc? Tự xem xét mình từ xuống dưới, ah vẫn toàn vẹn như lúc ban đầu, cũng bị thương tổn gì hả!

      Công chúa… có nô tỳ!” Liên nhi hối hả hốt chạy vào, tới bên phòng ngủ, “Công chúa có gì phân phó?”

      “Liên nhi, tối hôm qua, có ai tới?”

      Dạ có! Hoàng thượng đưa công chúa trở về, sau khi chúng ta giúp công chúa tắm rửa, cũng lui xuống nghỉ ngơi rồi. Hoàng thượng lúc nào rời , chúng ta cũng biết!

      Cái gì …” sao! cần tái truy cứu rồi, tối hôm qua người ngủ bên cạnh mình nhất định là rồi! xấu xa! Chẳng lẽ phát ra cái gì? có khả năng chứ!

      Mai Tuyết Tình đứng dậy, mặc cho Liên nhi giúp nàng rửa mặt.

      Ôi, công chúa, vòng tay này xinh đẹp!” Liên nhi tinh mắt, nhìn thấy cổ tay mảnh khảnh của Mai Tuyết Tình, mang vòng tay màu tím trong suốt, sáng long lanh, lấp la lấp lánh.

      cần hỏi, nhất định cái vòng kia là do hoàng đế ca ca ban rồi. Tối hôm qua, khi nàng được lễ vật, qua sau này bồi hoàn cho nàng.

      Mai Tuyết Tình tháo vòng đeo tay xuống, cất vào hộp đựng đồ trang sức. là phiền phức! Người cổ đại là thú vị, thích mang mấy thứ này! Nếu đeo thứ này trong lúc làm việc, cẩn thận, phải làm vỡ nó ah!

      Đúng rồi, nữ nhân cổ đại cần phải làm công việc mà! Cổ đại nữ nhân chỉ ở nhà giúp chồng dạy con, trượng phu hài tử vốn là tất cả của các nàng. biết các nàng may mắn hay là bất hạnh.

      Ngồi trước gương đồng, nhìn thấy khuôn mặt nhợt nhạt của mình, Mai Tuyết Tình giật mình. Như thế nào mà khó coi như thế! Như là mắc phải căn bệnh nghiêm trọng. Nàng linh cơ vừa động, có ngay ý tưởng, chỉ cần gương mặt tái xanh này có thể thực được cái gì đó.

      “Liên nhi, mau ngự thư phòng!”

      “Công chúa, người còn chưa có dùng đồ ăn sáng!”

      cần rồi!” Dùng hết đồ ăn sáng, nàng còn minh mẫn, chuyện g2i cũng làm thành công.

      ….

      Ngoài Ngự thư phòng, bọn thị vệ thấy công chúa tới, đều thỉnh an. Bọn họ cũng cảm thấy kỳ quái, lúc này đáng lẻ công chúa nên ở đây.

      “Hoàng thượng đâu?” Mai Tuyết Tình lấy thân phận công chúa hỏi.

      “Mời công chúa hồi cung, Hoàng thượng lâm triều!” người tựa hồ là đầu lĩnh thị vệ đáp lời.

      Mai Tuyết Tình đẩy cửa bước vào.

      bầu khí ngập đầy mùi hương cỗ thư lập tức xông vào mũi. Sách, bàn, y, nghiên mực bàn, bút lông, trà cụ, ngoại trừ những thứ này, có thứ gì dư thừa. Mai Tuyết Tình rất thích loại khí này. lâu đụng đến sách vở rồi, đến nơi đây, cảm thấy rất thân thiết.

      Nàng thể ngồi chờ đợi được, tùy ý lật xem các tấu chương để bàn.

      Hạng Ngạo Thiên sau khi bãi triều, vội chạy tới Ngự thư phòng. Ngự tiền thị vệ Hàn Thanh theo sát sau đó. Bởi vì, được lệnh thầm theo dõi Mai Tuyết Tình, thị vệ bẩm báo với , công chúa đến Ngự thư phòng rồi. Ngự thư phòng vốn là nơi cơ mật trọng địa, nàng tới làm cái gì? Vốn là dò xét nghe ngóng tin tình báo? Hay là tìm đến ?

      nhàng đẩy cửa ra, khuôn mặt nhợt nhạt của Mai Tuyết Tình xuất trước mắt . Nàng còn cười, cười cái gì, tấu chương có cái gì buồn cười sao?

      Mai Tuyết Tình lật xem tấu chương, vô thức mỉm cười, các vị đại thần này rất thú vị, chuyện gì cũng thượng tấu, chuyện đáng tấu tấu, nên tấu cũng muốn tấu, hoàng đế vốn là người trông nom đại cục, phải xem xét tình, chuyện lớn hay chuyện , chuyện phiền não, nhất nhất tất cả đều tấu lên Hoàng thượng, chả trách sao ít có vị cổ đại hoàng đế nào trường thọ, đúng là mệt chết được!

      Mai Tuyết Tình thiếu chút nữa cười thành tiếng.

      tâm mà , Hạng Ngạo Thiên rất thích nàng cười, khi cười, lộ ra hàm răng trắng đều như bắp, điểm hai bên má hai lúm đồng tiền xinh, càng tăng thêm nét quyến rũ. Nếu nàng chỉ cười với mình , tốt nhất rồi!

      Đứng phía sau Mai Tuyết Tình, Liên nhi khẽ kéo vào góc áo của nàng, Mai Tuyết Tình ngẩng lên, phát Hạng Ngạo Thiên đứng ở cửa, theo sát phía sau là vị dễ nhìn.

      Ca…” Mai Tuyết Tình cố ý hạ thấp giọng .

      Gương mặt tái nhợt với giọng yếu ớt, chút khí lực, làm cho Hạng Ngạo Thiên có chút đau lòng.

      Muội muội …” tiến lên vài bước, đỡ lấy Mai Tuyết Tình.

      là Hàn Thanh sao!” Mai Tuyết Tình sớm nghe Liên nhi nhắc qua.

      Ty chức tham kiến công chúa điện hạ!” Hành vi hữu lễ, nhưng thanh lại lạnh tựa băng sương.

      Miễn lễ, hân hạnh được biết ngươi!” Mai Tuyết Tình hữu lễ, tay phải đưa ra như muốn bắt tay Hàn Thanh. Theo thói quen, Mai Tuyết Tình vô thức thể thái độ lịch , khách khí ở thế kỷ 21 đối với khách nơi làm việc.

      Hàn thanh có đáp lại nàng, Mai Tuyết Tình mới ý thức được chính mình đường đột, vội vàng rút tay về, ngượng ngùng mỉm cười.

      Hạng Ngạo Thiên có chút bực mình, tiểu nữ nhân này còn muốn nắm tay nam nhân khác, nàng còn có chủ động nắm qua tay !

      Đỡ nàng ngồi xuống lần nữa, Hạng Ngạo Thiên cho Hàn Thanh cùng Liên nhi thối lui.

      Muội muội, tìm hoàng huynh có việc sao?” Kỳ , nàng đến tìm , cũng đến hậu cung tìm nàng đây!

      Cũng có chuyện gì, chỉ là nhàm chán, đến thăm ca ca!” Vẫn với tham yếu ớt, chút khí lực.

      Nhìn ngươi sắc mặt nhợt nhạt, có phải bệnh hay ?” Hạng Ngạo Thiên đặt bàn tay lên trán Mai Tuyết Tình.

      có, chỉ là nhàm chán!”, Mai Tuyết Tình đẩy bàn tay ra, có vẻ như thiếu chút kiên nhẫn, “Người ta còn chưa có dùng đồ ăn sáng đây! Hoàng huynh ngươi còn sợ ta có bệnh, có bệnh cũng là do bị nhốt ở trong cung, được ra ngoài chơi mà ra cả!”

      Trước hãy dùng bữa, sau đó, hoàng huynh cùng ngươi! Ngươi , chỗ nào cũng có thể!”

      Muội có thể dùng bữa, nhưng muội muội có chuyện muốn thỉnh cầu. Việc này ca ca người nhất định có thể làm được, đây chỉ là chuyện nhặt, ca ca chỉ cần nhấc ngón tay là có thể làm được.” Mai Tuyết Tình giả vờ lên tiếng với điệu bộ rất đáng thương.

      Hạng Ngạo Thiên lên tiếng cam đoan, “Chỉ cần muội muội dùng bữa, chỉ cần muội muội thân thể khỏe mạnh, hoàng huynh ta dù có lên trời lấy ông trăng, hay phải xuống biển Đông bắt rùa biển, cũng có thể.”

      Ca … cần làm khó ngươi như vậy“, Mai Tuyết Tình bị chân thành của có chút cảm động, nếu mình vị ca ca tốt như vậy, nàng hạnh phúc đến chết.

      Ta …, ta chỉ muốn xin lại lệnh bài!”

      Hạng Ngạo Thiên biết mình trúng kế của nàng, trách được, lúc ấy, nàng vui vẻ như vậy, tự nguyện đem lệnh bài giao trả cho , nguyên lai nàng vốn là sớm có dự mưu.

      Nhất ngôn ký xuất, tứ mã nan truy ( lời ra, bốn ngựa khó đuổi), ai bảo mình là hoàng đế vốn kim khẩu ngọc ngôn (miệng vàng lời ngọc)!

      Thuận lợi lấy lại được lệnh bài, Mai Tuyết Tình cũng có cảm giác thèm ăn hơn.

      Chỉ chốc lát sau, ngự thiện phòng chuẩn bị các món ngon chuyển đến.

      Mai Tuyết Tình đột nhiên nhớ tới việc khác, “Ca …, ta còn có thỉnh cầu”

      Có thỉnh cầu gì, đợi ngự thiện xong hãy !” Hạng Ngạo Thiên giáng đoạn nàng, tiểu nữ nhân hoàn lại dứt rồi!

      Mai Tuyết Tình biết thấy hảo hãy thu địa đạo lý, xem ra, chuyện về cung nữ đành phải gác lại

    5. Avehil

      Avehil Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,993
      Được thích:
      10,260
      Chap 14

      Từ sau khi biết bên trong Ngự thư phòng yên tĩnh có đủ các loại sách, Mai Tuyết Tình thường xuyên đến.

      Hạng Ngạo Thiên cũng đặc biệt cho phép nàng có thể tùy tiện ra v ào Ngự thư phòng. Mai Tuyết Tình tất nhiên là trong lòng rất sung sướng, ở nơi này, triều đại xa lạ, chỉ có sách mới có thể an ủi đơn tịch mịch, khiến cho tâm trạng nàng thoải mái tưởng nhớ đến cha mẹ.


      Hôm đó, Hạng Ngạo Thiên ở trong Ngự thư phòng phê duyệt tấu chương, Mai Tuyết Tình nhàng đẩy cửa bước vào.

      Từ ngày biết Hạng Ngạo Thiên tới nay, đây là lần đầu tiên Mai Tuyết Tình nhìn thấy trạng thái toàn tâm toàn ý tập trung vào việc chính của .

      Mắt chăm chú ngó xuống, tay cầm bút lông, phê duyệt từng cái từng cái các tấu chương án thư, rà xoát từng chút , viết viết dừng dừng, thể nét uy nghiêm của vị hoàng đế. Nếu như , trước kia Mai Tuyết Tình chỉ mới biết đến mặt tốt của là đối với người thân ôn nhu chăm sóc, hôm nay, nàng biết thêm mặt khác, với thân phận là đế vương thận trọng nghiêm túc chăm lo chính .

      Gã nam nhân này, rốt cuộc tóm lại còn có bao nhiêu diện mạo chưa bày ra đây? Mai Tuyết Tình bị hấp dẫn bởi dáng vẻ nhập tâm làm việc của Hạng Ngạo Thiên, đứng ở nơi đó suy nghĩ miên man.

      Đứng ở cửa lâu như vậy, cảm thấy mệt sao?” Hạng Ngạo Thiên cũng ngẩng đầu lên, chỉ bằng vào thính giác, cũng biết tiểu nữ nhân đứng ở nơi đó cũng được lúc rồi.

      Ca …, ngươi như thế nào biết là ta?” Mai Tuyết Tình giật mình hỏi.

      Lắng nghe, ” Hạng Ngạo Thiên ngẩng đầu, chỉ chỉ vào cái lỗ tai, “Lại đến tìm sách hả?”

      Uh…” trong nhiều ngày ở cùng nhau, Mai Tuyết Tình xem Hạng Ngạo Thiên như người đáng tin cậy nhất và ỷ lại vào . Mặc dù trước kia có xảy ra số chuyện mập mờ chưa ràng, nhưng thời gian trôi qua, cả hai kịp thời giải thích, theo thời gian cũng mờ nhạt, dần dần lãng quên rồi.

      Hạng Ngạo Thiên đối với nàng như trước chăm sóc quan tâm, chiếu cố cẩn thận. Mai Tuyết Tình có khi thầm nghĩ, có phải mình được chiếu cố quá mức rồi hay ?

      Ca, người nào tập võ thính lực cũng tốt như vậy sao? Sau này có thời gian, ngươi cũng dạy ta ít công phu nha!” Mai Tuyết Tình tuy là nữ tử, nhưng từ thích chơi đánh nhau, tự nhiên hy vọng chính mình cũng có thân hảo công phu. Sau khi xuyên qua đến cổ đại, thấy Hạng Ngạo Thiên cùng Hàn Thanh, hai người thân thủ cũng rất cao, tự nhiên khí hùng cũng nổi lên.

      Được” Hạng Ngạo Thiên nghe Mai Tuyết Tình đề nghị, như nghĩ tới cái gì vội đáp trả.

      Mai Tuyết Tình vẫn chưa phát Hạng Ngạo Thiên tâm tình có chút biến hóa, nàng tới trước giá sách bắt đầu tìm kiếm sách, nàng biết, sắp tới, hồi lớn nỗi khổ thể xác chờ nàng.

      Mai Tuyết Tình duyệt qua các hàng sách, đột nhiên, nàng như phát ra thế giới mới, vui mừng, phấn khởi. Nàng rốt cục cũng tìm thấy quyển sách mà mình từng nghe qua, cuốn “Luận ngữ”, trước kia mặc dù chưa từng đọc qua, nhưng thời còn sinh viên trong tiết học văn học đại cũng tiếp xúc qua ít.

      Mai Tuyết Tình thầm nghĩ, “Luận ngữ” vốn là tác phẩm của Khổng Tử, nho gia học vào thời Xuân Thu trong lịch sử Trung Quốc, là người sáng lập ra khổng giáo hay còn gọi là nho giáo, điều này cho thấy nơi mình ở, Thiên Long Vương triều, vốn hẳn là triều đại sau Xuân thu chiến quốc, nghĩ tới mình rơi xuống trong hồ, thoáng cái xuyên qua hơn hai ngàn năm.

      Mai Tuyết Tình rướn người vươn tay cố lấy quyển sách xuống, bức lực cao quá, nàng nhón chân, nâng cao váy, vén tay áo, nhảy lên, lấy quyển sách xuống.

      Mai Tuyết Tình từ sau khi vào thư phòng, Hạng Ngạo Thiên ánh mắt vẫn dõi theo nàng. Nhìn nàng tìm đủ mọi cách, cố gắng lấy cho được sách, Hạng Ngạo Thiên miệng khẽ mỉm cười, nụ cười thoáng qua. Tiểu nữ tử này có điểm nào giống như Ngạo Sương hả?! Ngạo Sương chưa bao giờ coi ai ra gì, tùy tiện nâng váy, lộ cánh tay. chút phong cách hoàng thất nữ tử cũng có.

      Hạng Ngạo Thiên lặng lẽ tiến tới phía sau Mai Tuyết Tình, vươn tay, dễ dàng lấy được quyển sách, ” Đây có phải là thứ muội cần ?”

      Mai Tuyết Tình có chút xấu hổ, xoay người : “Đa tạ.”

      Lúc đó mới phát mình bị mắc kẹt giữa Hạng Ngạo Thiên và giá sách, Mai Tuyết Tình trong nháy mắt đỏ mặt.

      Tuy bọn họ cùng ở chỗ, thường xuyên thân thể đụng chạm, thí dụ như dùng tay khẽ chạm lên trán nàng, thay nàng vuốt lại những sợi tóc lộn xộn, khi sóng vai bước bên nhau, nhàng ôm lấy vai nàng, đó là trạng thái tự nhiên, nàng cũng hình thành thói quen tự nhiên, cho rằng đó là tình cảm huynh muội trong lúc đó tự nhiên mà phát sinh, dù sao chính mình có huynh trưởng, chưa từng hiểu được tình huynh muội trong những lúc ở chung là như thế nào, huống hồ chi chính mình cũng chán ghét những hành động đó của , cho nên tới nay, cuộc sống của bọn họ cũng gió êm sóng lặng mà trôi qua.

      Ngay lúc này, cảm giác được hơi thở ấm áp của Hạng Ngạo, mãnh liệt bao phủ khắp cơ thể mình, Mai Tuyết Tình cảm thấy thoải mái. Mặc dù sống hơn hai mươi năm, chưa từng qua luyến ái, càng chưa cùng nam nhân nào giống như giờ tiếp xúc ở khoảng cách gần như vậy, giờ đây, chính mình cũng cảm thấy chướng tai gai mắt, tên ca ca giả đứng ở trước mặt, trong tư thế như vậy làm cho nàng có chút bối rối, tâm viên ý mã.

      Tâm: lương tâm, chơn linh, linh hồn. Viên: con khỉ, con vượn. Mã: ngựa.

      Tâm viên ý mã là cái tâm như con khỉ, cái ý như con ngựa.

      Tâm viên là cái Tâm như con khỉ, ý cái Tâm lúc nào cũng nhảy nhót như con khỉ, hết tưởng việc nầy lại tưởng việc khác, lúc nào lặng yên.

      Ý mã là cái ý nghĩ như con ngựa, lúc nào cũng muốn chạy , chạy theo ngoại cảnh, chịu đứng yên. cái ý phóng túng.

      Đẩy mạnh Hạng Ngạo Thiên ra, giật lấy quyển “Luận ngữ” trong tay , nở nụ cười duyên dáng Vóc dáng huynh to cao tốt quá hả, mẫu hậu làm như thế nào mà ca ca cao lớn như vậy ? công bằng chút nào!”

      Ý nghĩ phản ứng nhanh ! Hạng Ngạo Thiên bội phục, tiểu nữ nhân mới vừa rồi còn kẹt trong trong gian hẹp mà cố ý tạo ra, thẹn thùng thất thần, chỉ thoáng qua, tự mình điều chỉnh thoát ra, giờ còn bày ra điệu bộ tươi cười làm như có việc gì x ảy ra

      Cũng được, dù sao mùi hương đặc biệt nữ tính cơ thể nàng vẫn còn vương khứu giác, bao lâu nghe thấy được hương thơm của nàng rồi? Nhớ rồi! tóm lại mấy ngày nay tinh thần có chút bất an, hôm nay, cùng nàng thân mật tiếp xúc dù chỉ trong nháy mắt, nhưng trong lòng cũng cảm thấy nhàng thoải mái.

      Thoải mái? Nghĩ đến từ này, Hạng Ngạo Thiên có chút giật mình ngạc nhiên, từ lúc nào, bắt đầu như thế để ý nữ nhân, hơn nữa vốn là nữ nhân lai lịch ràng? Nàng có thể làm cho thoải mái sao? Nếu như nàng vốn là nữ nhân dụng tâm kín đáo, nếu như nàng tiến vào hoàng cung là vì nguy hại đến giang sơn xã tắc, nếu vậy còn có thể thoải mái sao?

      Lưu công công tay bưng khay trà vào đến, “Hoàng thượng, xin mời uống trà!”

      “Hãy để đó ! Ngươi trước tiên lui xuống!” Hạng Ngạo Thiên phân phó.

      “Nô tài tuân chỉ!” Lưu công công hơi chút ngạc nhiên, có phải hay công chúa cùng Hoàng thượng có chút thoải mái rồi, bằng , như thế nào nghe thấy khẩu khí của Hoàng thượng có chút hài lòng đây!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    Trạng thái chủ đề:
    Không mở trả lời sau này.