1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[Xuyên Không] Phi tử Của Ca Ca - Tất Minh Vũ (136c)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
  • Trạng thái chủ đề:
    Không mở trả lời sau này.
    1. Avehil

      Avehil Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,993
      Được thích:
      10,260
      Tiếng đàn dừng lại đột ngột.

      Tiểu hài tử cũng muốn tham dự hôn lễ của cha mẹ, nhẫn nại được nữa đòi ra đời trước thời hạn.

      Mọi người đâu vào đấy, chút lộn xộn, chiếu cố đứng lên.

      Hạng Ngạo Thiên ôm lấy Mai Tuyết Tình, sải bước ra khỏi giáo đường.

      Hàn Thanh, nhanh chóng hồi cung, bảo các thái y chuẩn bị sẵn sàng, còn nữa, tìm ngay bà mụ kinh nghiệm nổi danh nhất ở kinh thành mau chóng đưa đến đây!” Hoàng đế tỉnh táo cùng uy nghiêm, chút nào giảm sút.

      Chúc mừng Hoàng thượng, vốn là hai vị tiểu công chúa!” Bà mụ mừng khấp khởi hồi báo.

      Cái gì, hai vị? Trẫm nhìn chút!

      được, Hoàng thượng, nam nhân thể vào!” Bà mụ muốn ngăn cản Hạng Ngạo Thiên lại, nhưng Hạng Ngạo Thiên vung mạnh tay lên, thiếu chút nữa hất ngã bà mụ.

      Thôi được rồi, đừng ngăn cản!” Ngạo Sương ở bên cạnh, “Ca ca rất vui mừng, thôi chúng ta cứ để ca vào !

      Mai Tuyết Tình mặc dù mồ hôi tuôn đổ, nhưng vẫn rất thanh tỉnh.

      Lần này so với lần sinh Ngưu Ngưu, thuận lợi hơn nhiều.

      Tình nhi, vất vả cho nàng rồi!” Cũng kiêng dè bà mụ, Hạng Ngạo Thiên hôn lên môi Mai Tuyết Tình.

      Hôn lễ, chờ lúc đầy tháng, chúng ta cử hành lại!” Bàn tay to cầm bàn tay bé, Hạng Ngạo Thiên chân thành bày tỏ thâm tình.

      Đồ ngốc, chỉ có người tái hôn, mới cử hành hôn lễ lần hai!” Mai Tuyết Tình mặc dù thể lực còn suy yếu, nhưng tinh thần vẫn minh mẫn.

      Vậy… Sau khi đầy tháng, chúng ta cử hành đại điển sắc phong, ta muốn sắc phong nàng làm hoàng hậu!

      Mặc dù, Hạng Ngạo Thiên cảm giác được sắc phong hay cũng quan trọng, nàng vẫn chính là nữ nhân thương nhất trong lòng của mình. Nhưng mà, vì muốn cho người thương, lưu lại trong tâm trí những kỷ niệm tốt đẹp, quyết định cử hành đại điển sắc phong.

      Hoàng hậu, phi tử, đối với ta mà , cũng trọng yếu, ta chỉ là vợ của ngươi, như vậy là đủ rồi!” Mai Tuyết Tình chán chường .

      Hạng Ngạo Thiên trong lòng cũng sục sôi, kích động thôi. Đại nam nhân cũng nhịn được hai mắt đẫm lệ mông lung.

      Đúng rồi, nàng là thê của ta, mãi mãi là thê tử của ta!” Hạng Ngạo Thiên cúi xuống, vùi đầu vào trong lòng Mai Tuyết Tình, nhàng .

      Mai Tuyết Tình chìm vào những lời tâm tình êm ái của Hạng Ngạo Thiên, hạnh phúc thiếp .

      Bà mụ mặc dù tuổi lớn, nhưng đây lần đầu tiên nhìn thấy cảnh thân mật như thế, nên sớm tránh ra ngoài.

      Ca… Tiểu chất nữ (cháu ) trông giống ai hả?” Thấy Hạng Ngạo Thiên ra, Ngạo Mai cùng Ngạo Sương nôn nóng, nhịn được vây lại hỏi.

      Ta…” Hạng Ngạo Thiên gì.

      Ca, ca chỉ lo cùng hoàng tẩu thân thiết, nhìn qua hài tử chút nào sao?” Ngạo Sương kinh ngạc lớn tiếng chất vấn.

      Ca quá trọng sắc rồi, ngay cả bộ dáng của hài tử của mình cũng quên nhìn!

      Những người khác đều len lén che mặt mà cười, người làm cha này, khẳng định vốn là quên nhìn xem bộ dáng của hài tử rồi!

      Tự mình vào xem , như vậy chẳng phải biết rồi sao?” Hạng Ngạo Thiên bị mọi người đoán trúng, xấu hổ mặt đỏ bừng, cố giả bộ nghiêm túc, vội vàng rời .

      Bên trong Ngự thư phòng.

      Hạng Ngạo Thiên phân phó, khai thông lại hồ nước.

      Hàn Thanh có chút do dự.

      Yên tâm , sư phụ , các nàng ấy đột nhiên biến mất lần nữa đâu!” Hàn Thanh tự nhiên biết, “Các nàng” là chỉ Ngạo Sương cùng Mai Tuyết Tình.

      Vài ngày sau, trong hồ nước trong xanh biếc, dập dờn bồng bềnh xao động.

      Hai vị tiểu công chúa bú xong sữa. Hạng Ngạo Thiên đem dược của sư phụ tặng, chia làm nhiều lần cho hài tử uống dần. cũng dám , trong thân thể hài tử có độc tố. cách khác, mọi người thừa dịp lại cười nhạo , rất háo sắc, mới có thể chăm chút nữ nhi như vậy.

      Song, sư phụ có , dược của sư phụ có thể giải được độc tố, nên Hạng Ngạo Thiên cũng an tâm, nghĩ ngợi gì nhiều. tin tưởng hai nữ nhi nhất định trở nên khỏe mạnh. Tục ngữ , đại nạn chết, tất có hậu phúc. Nữ nhi của , nhất định trở nên khỏe mạnh, chóng lớn.

      Thời gian hạnh phúc, qua rất nhanh.

      Thoáng cái, mười năm trôi qua rồi.

      Thiên Long Hoàng triều năm thứ bốn mươi năm.

      Đầu hạ.

      Mai Tuyết Tình ba mươi bốn tuổi. Nàng càng tăng thêm nét quyến rũ của đàn bà. Dáng của nàng càng thêm uyển chuyển nhàng, duyên dáng thướt tha như đóa phù dung, đôi gò má nõn nà trơn láng sáng ngời, vóc dáng nở nang mềm mại, thanh toát, vẫn làm cho Hạng Ngạo Thiên tim đập thình thịch.

      Hạng Ngạo Thiên ba mươi bảy tuổi. Vẫn như trước cao to, rắn rỏi, khôi ngô tuấn tú, chỉ bất quá, hóm hỉnh hài hước hơn rất nhiều, bớt vẻ nghiêm nghị lạnh lùng. Mọi người biết, đó là nguyên do bởi vì Mai Tuyết Tình.

      Nhi tử Ngưu Ngưu cũng chín tuổi. Tiểu tử này giống hệt phụ thân, như cùng khuôn mẫu khắc ra, chừng vài năm nữa, cậu bé trai tuấn xuất sắc.

      Hai nữ nhi cũng lên bảy rồi. Hoạt bát hiếu động, cổ quái thông minh lanh lợi, hoàn toàn thừa hưởng gen di truyền của mẫu thân.

      Trong Ngự hoa viên, náo nhiệt khác thường. vòng tròn lớn vây quanh bàn đá trong đình nghỉ mát, ngồi đầy người. Bọn , ở xa xa chơi đùa. Nữ nhi (con ) của Mai Tuyết Tình, nhi tử (con trai) của Ngạo Mai, nữ nhi của Ngạo Sương, còn có nữ nhi của Hứa Sơn, cùng với nhi tử của Liên nhi, chờ chút.

      Hôm nay, vốn là ngày đặc biệt.

      Hôm nay chính là ngày kỷ niệm Mai Tuyết Tình cùng Hạng Ngạo Thiên quen biết nhau vừa tròn mười năm.

      Ngày này vào mười năm trước, Mai Tuyết Tình thần xui quỷ khiến xuyên qua đến Thiên Long Hoàng triều, Hạng Ngạo Thiên từ trong hồ đem nàng cứu lên.

      Trong nháy mắt thời gian trôi qua, tròn mười năm rồi.

      Hết thảy, phảng phất như vừa phát sinh ngày hôm qua.

      Mai gia phụ mẫu thân thể vẫn còn cường tráng khỏe mạnh, thân là trưởng bối, cao niên nhất trong thế gia vọng tộc, nên bọn họ ngồi ở phía , ngôi chủ vị.

      Trần Nhất Kiếm, Ngạo Mai, Hàn Thanh, Ngạo Sương, vợ chồng Hứa Sơn, và đám người Liên nhi cũng ngồi vào vị trí.

      Đây là gia đình yến hội.

      Cha, mẹ, con trở về!” Ngưu Ngưu thở hỗn hển chạy tới.

      Tráng nhi thân mang trường kiếm, theo phía sau Ngưu Ngưu, trưởng thành rồi, trở thành chàng trai cao lớn, võ nghệ cao cường, vốn là thiếp thân thị vệ của Ngưu Ngưu.

      “Gọi phụ hoàng, mẫu hậu!” Hạng Ngạo Thiên uốn nắn lại. Đứa này, mỗi ngày đều uốn nắn , nhưng chung quy vẫn để ở trong lòng.

      Mẹ . Gọi phụ hoàng, mẫu hậu, có vẻ xa lạ! Ở quê mẹ, ai cũng gọi như vậy cả!” Ngưu Ngưu cố gắng tranh biện.

      Được rồi, được rồi, gọi gì cũng sao cả, Ngưu Ngưu chung quy vẫn là ngoại tôn tử của chúng ta!” Mai mẫu cười rạng rỡ .

      Hạng Ngạo Thiên hề tranh cãi.

      Trong triều quốc , cũng xử lý xong hết rồi chứ?” Hạng Ngạo Thiên hỏi.

      Dạ rồi, ba!” Ngưu Ngưu ngồi xuống bên cạnh Mai Tuyết Tình, “Mẹ, công việc con thực tập, lúc nào mới xong? Con còn muốn quay về Phong Vân Sơn, sư phụ gia gia ở đấy!”

      Sư phụ gia gia muốn truyền cho thuật dịch dung. có dũng khí cho mẹ biết, bởi vì biết, mẹ đối với thuật dịch dung trong lòng còn mang khúc mắc. Lúc đầu, cha chính là dịch dung thành người khác, tiếp cận mẹ. Sau khi mẹ biết, thương tâm trong nhiều năm.

      Nhưng mà, phải học, sư phụ gia gia , thuật dịch dung vốn là hạng nhất tuyệt kỹ, hơn nữa đều là đơn độc truyền. Sư phụ gia gia , cũng vì hiếu học, trong tương lai phải kế thừa ngôi vị hoàng đế, càng cần phải học đệ nhất kỹ năng này, như vậy mới càng có thể bảo đảm an toàn của bản thân.

      Nhưng mà, tuyệt đối ở trước mặt mẹ dùng thuật dịch dung, sợ lại làm cho mẹ hài lòng đối với cha. Nếu phải cha cùng mẹ bức bách học tập triều chính, bây giờ núi, cùng sư phụ gia gia học thuật dịch dung rồi!

      Cha cùng mẹ đồng lòng, từ lúc học tập triều chính tới nay, bọn họ càng trở nên thảnh thơi. Thấy mẹ có trả lời, Ngưu Ngưu đưa mắt nhìn sang Hạng Ngạo Thiên. Đối với câu hỏi của con mình, Hạng Ngạo Thiên trả lời, “Tiếp tục thêm vài ngày nữa !

      còn muốn dẫn theo Mai Tuyết Tình, cùng nhau du sơn ngoạn thủy, chúc mừng bọn họ mười năm nhân duyên.

      Con kháng nghị, mẹ , ở quê mẹ chỉ cần làm việc năm ngày, nghỉ ngơi hai ngày. Con cũng liên tiếp thượng triều tám ngày rồi, vậy ngày cũng chưa từng nghỉ ngơi nữa!” Ngưu Ngưu đáp lại lời cha, vô cùng bất mãn, “Ngài phải là phạm pháp thuê lao động trẻ em chứ!” Ngưu ngưu lên tiếng, ra đống từ ngữ đại.

      Hạng Ngạo Thiên biết làm thế nào nhìn Mai Tuyết Tình liếc mắt cái, đều là do Tình nhi gây ra họa, có cần phải lúc nào cũng đem cuộc sống, tập quán và phương thức làm việc ở nguyên quán nàng ra truyền bá cho bọn . Bằng , còn có thể thảnh thơi thêm vài ngày.

      Nhìn bộ dáng cha con bọn tranh chấp, tất cả mọi người đều mỉm cười hạnh phúc. Có thể khống chế Hạng Ngạo Thiên, phải chỉ có mình Mai Tuyết Tình rồi! chỉ riêng gì con trai của , mà ngay cả hai đứa con cũng có thể đem , người làm phụ thân này, ăn được ăn, chút cũng tha. Nhưng mà, Hạng Ngạo Thiên làm như biết chán.

      Ngưu Ngưu, ba với mẹ, người nào tốt hơn hả?” Mai mẫu nhịn được đùa .

      Đương nhiên chính là mẹ rồi…

      Thấy Hạng Ngạo Thiên mặt mày trầm xuống, Ngưu Ngưu vội vàng bổ sung thêm, “Nếu ba quấn quít lấy mẹ, kỳ , ba cũng rất tốt!” Ngưu Ngưu chính là lời , đúng là bởi vì phụ thân cứ độc chiếm mẫu thân tha, làm cho cơ hội đến gần mẫu thân cũng rất ít, cho nên mới ghen ghét đây!

      Mọi người kiêng nể gì bật cười ha hả..

      Hạng Ngạo Thiên mặt đỏ rần lên.

      Tiếng cười của đám người lớn hòa lẫn với tiếng vui đùa ầm ĩ của bọn từ phía xa vọng lại, trung bạch điêu cất tiếng kêu to, hợp tấu ra giai điệu tràn đầy hạnh phúc, khúc nhạc du dương vui sướng, vang vọng khắp bầu trời hoàng cung, ngân nga mãi dứt…

    2. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    Trạng thái chủ đề:
    Không mở trả lời sau này.