1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[Xuyên Không] Phi tử Của Ca Ca - Tất Minh Vũ (136c)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
  • Trạng thái chủ đề:
    Không mở trả lời sau này.
    1. Avehil

      Avehil Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,993
      Được thích:
      10,260
      Tình nhi… nàng… nàng có cái gì thoải mái sao?” Hạng Ngạo Thiên càng trở nên nghi hoặc hơn, điều này đúng là dọa chết người a?

      Nhìn trạng thái cùng vẻ mặt của Tình nhi, ràng là bị người hạ mỵ dược!

      Ta… Ta toàn thân nóng lên… Ngạo Thiên, ta nóng quá…” Mai Tuyết Tình thân thể càng lúc càng trở nên nóng bức vô cùng khó chịu.

      Ngạo Thiên, ôm ta… thân thể của ngươi rất mát mẻ… Ta thoải mái…” Mai Tuyết Tình như con mèo , dùng sức dán sát thân thể vào người Hạng Ngạo Thiên cọ tới cọ lui.

      Hạng Ngạo Thiên dùng sức ôm giữ Mai Tuyết Tình trong lòng, làm cho nàng tận khả năng gần sát chính mình.

      Mai Tuyết Tình đôi bàn tay bé cũng bắt đầu yên.

      Nàng đem ngọc thủ phóng túng lần vào trong lòng ngực Hạng Ngạo Thiên, ngừng vuốt ve.

      Ngạo Thiên, ta như thế nào lại nóng như vậy? Còn có chút khát nước!” Mai Tuyết Tình nằm mơ cũng nghĩ đến mình lại bị người khác hạ mỵ dược.

      Nàng còn tưởng rằng chén nước nọ bên trong vốn chỉ là mê dược thôi!

      Kiên trì thêm chút, cũng sắp đến nhà trọ rồi!” Hạng Ngạo Thiên hận chết tên nam nhân vẻ mặt dữ tợn kia rồi.

      Nếu tới trễ thêm chút, trong sạch của Tình nhi khó bảo toàn , tánh mạng cũng gặp phải nguy hiểm. May mắn Ngạo Mai hồi cung đưa tin, bằng , kiếp này khó có cơ hội gặp lại nữ nhân trong lòng. Hạng Ngạo Thiên lại dùng lực nắm chặt cánh tay, phảng phất dường như sợ nàng tan biến .

      Vừa động, làm cho Mai Tuyết Tình cũng nhịn được, trong chớp mắt nàng xoay người, ngẩng khuôn mặt nhắn lên, tìm kiếm môi Hạng Ngạo Thiên.

      để ý Hạng Ngạo Thiên phản đối hay , nàng chủ động choàng tay qua cổ , bắt đầu cuồng nhiệt ngấu nghiến đôi môi .

      Tình nhi…” Hạng Ngạo Thiên cũng phải Liễu Hạ Huệ, liên tiếp bị Mai Tuyết Tình khiêu khích, Hạng Ngạo Thiên cũng bắt đầu đáp lại.

      Hai tay hơi dùng chút lực, từ lưng ngựa nâng thân thể của Mai Tuyết Tình.

      Xoay chuyển thân thể của nàng lại, làm cho nàng đối mặt chính mình, Hạng Ngạo Thiên đoạt lại quyền chủ động.

      cần bắt buộc, lần này, Mai Tuyết Tình chủ động hé mở đôi môi đào , dùng lưỡi mình thâm nhập vào trong miệng Hạng Ngạo Thiên, cũng làm cho Hạng Ngạo Thiên càng thêm thuận tiện đưa lưỡi xâm nhập vào trong miệng nàng tiến hành thăm dò.

      Uh… Uh…” Mai Tuyết Tình phát ra thanh rên rỉ mê người.

      Đôi bàn tay biết tự lúc nào lần vào bên trong y phục Hạng Ngạo Thiên, cuồng nhiệt vuốt ve vòm ngực rắn chắc của . Đôi chân ngọc thon dài cũng bất tri bất giác vòng qua thắt lưng Hạng Ngạo Thiên. Hạ thân ngừng cọ xát vào người Hạng Ngạo Thiên.

      Ngạo Thiên… Ta rất khó chịu… Ta càng ngày càng khó chịu…” Mai Tuyết Tình trong ánh mắt mê muội ngấn đầy nước mắt lấp lánh trong suốt như châu ngọc.

      Xem ra, mỵ dược này tác dụng đúng là rất lớn.

      Bằng , theo khả năng khắc chế của Tình nhi, vốn vì khó chịu mà muốn khóc.

      Hạng Ngạo Thiên sâu trong lòng rất đau thương Mai Tuyết Tình, nhưng nơi này ngoại ô, hoang vùng đồng nội cũng có nơi nào thích hợp cả! Huống hồ, nếu như bọn họ dừng lại nghỉ lại, đám người Hàn Thanh ở phía trước dừng lại chờ đợi bọn .

      Cứ như vậy, vừa chậm trễ rất nhiều thời gian hồi cung.

      Tình nhi… Kiên trì chút, kiên trì chút tốt thôi!” Hạng Ngạo Thiên dỗ dành.

      Ngạo Thiên… Ta… Ta gần như muốn chết ? Ta như thế nào lại khó chịu như vậy hả!” Mai Tuyết Tình cũng nhịn được, nước mắt ngừng rơi lả tả.

      Tình nhi…” Hạng Ngạo Thiên thể nào có thể nhẫn tâm nhìn thấy khuôn mặt Mai Tuyết Tình càng lúc càng đỏ, bộ dáng nàng bị hành hạ thêm nữa.

      Sau khi trong lòng hạ quyết tâm, vén ngoại bào của Mai Tuyết Tình lên, cởi bỏ tiểu khố của nàng, sau đó, đồng thời cởi bỏ hết thảy mọi thứ ràng buộc của chính mình.

      Để hạ thể Mai Tuyết Tình càng thêm sát vào chính mình, chậm rãi đem vật lớn của chính mình đẩy mạnh vào trong cơ thể của nàng.

      Mai Tuyết Tình nhịn được phát ra tiếng rên rỉ thoải mái.

      Tình nhi… Thoải mái chút rồi sao?” Theo tiết tấu chạy băng băng của Truy Phong, Hạng Ngạo Thiên ngừng quất tống chính mình.

      Uh… Uh…” Mai Tuyết Tình đắm chìm trong khoái cảm dương giao hợp.

      Thoải mái hơn nhiều… Ngạo Thiên, ta làm sao vậy?” Sau khi thân thể phát dục phóng thích xong, Mai Tuyết Tình thanh tỉnh hơn rất nhiều.

      Ngạo Thiên… Chúng ta… Chúng ta như thế nào có thể ở lưng ngựa làm ra loại chuyện này? Ngươi mau đưa chính mình xuất ra !

      Lý trí dần dần thanh tỉnh lên Mai Tuyết Tình ý thức được ổn rồi.

      Hạng Ngạo Thiên phát ra tiếng cười trầm thấp, “Tiểu nữ nhân, đây là chính nàng cầu, sao hưởng thụ đủ rồi, lại muốn ta nữa!

      nhàng cắn vành tai Mai Tuyết Tình, tại bên tai nàng cúi đầu , “Ta phát lưng ngựa làm loại chuyện này, cũng rất hưởng thụ hả!

      Mai Tuyết Tình mặt bỗng chốc đỏ ửng lên như ráng chiều.

      Hạng Ngạo Thiên theo tiết tấu ngựa phi tăng tốc tần suất chạy nước rút, rốt cục, mạnh mẽ va chạm lần nữa, sau đó phóng ra chính mình.

      Mai Tuyết Tình cũng lên tiếng kêu to…

      Sửa sang lại ngay ngắn y phục của hai người, Hạng Ngạo Thiên lần nữa tăng nhanh tốc độ, Truy Phong bốn vó nâng cao, nhanh như điện chớp bay nhanh về phía trước.

      Mai Tuyết Tình dựa vào trong lòng Hạng Ngạo Thiên mơ màng chìm vào giấc ngủ.

    2. Avehil

      Avehil Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,993
      Được thích:
      10,260
      Chap 114 +115

      lúc lâu sau.

      Trong nhà trọ Hưng Long.

      Đám người Hàn Thanh đặt xong phòng.

      Hạng Ngạo Thiên trực tiếp ôm trong lòng Mai Tuyết Tình mê man vào phòng của chính mình.

      Hàn Thanh… Mau lập tức cho ngựa ăn, mọi ngươi cũng cần phải ăn no mặc ấm, chúng ta suốt đêm lên đường!” Hạng Ngạo Thiên phân phó.

      Nhìn bộ dáng Tình nhi, cái này phải là bị trúng mỵ dược thông thường rồi, muốn lập tức hồi cung mời thái y chẩn đoán, nếu , rất có thể làm bị thương thân thể nàng.

      Ngạo Thiên…” sau khi Hàn Thanh lui ra, Mai Tuyết Tình tỉnh lại.

      Thân thể vừa lại tự chủ được thân mật dán đến bên người Hạng Ngạo Thiên.

      Tình nhi…” Hạng Ngạo Thiên tim đau nhói ôm lấy Mai Tuyết Tình, “Chúng ta lập tức lên đường rồi. Phỏng chừng, trước hừng đông là có thể trở lại kinh thành!

      Ta còn khó chịu…” Mai Tuyết Tình vặn vẹo thân thể, “Ta như thế nào vừa lại khó chịu rồi?” Như là hỏi Hạng Ngạo Thiên hoặc như là tự mình lầm bầm lầu bầu.

      Thân thể cũng càng ngày càng trở nên nóng bức.Khuôn mặt nhắn cũng đỏ hồng hẳn lên. Khẳng định vốn là tác dụng của mỵ dược lại nổi lên rồi.

      Đem Mai Tuyết Tình đỡ ngã xuống giường, cởi bỏ hoàn toàn y phục của hai người, Hạng Ngạo Thiên cùng Mai Tuyết Tình bắt đầu phen mây mưa chi hoan.

      Hạng Ngạo Thiên trong lòng phải có tư vị. Khi Mai Tuyết Tình bình thường, nếu chủ động cuồng dã như vậy, Hạng Ngạo Thiên khẳng định rất cao hứng cười rộ lên rồi. Nhưng là, hôm nay, chứng kiến bộ dáng nàng khó chịu, Hạng Ngạo Thiên trong lòng đau như cắt. Hơn nữa chủ yếu chính là, thường xuyên giao hợp như vậy, đối với thân thể Mai Tuyết Tình có hại rất lớn.

      Sau khi hoan ái xong, Hạng Ngạo Thiên thay Mai Tuyết Tình mặc lại y phục, ôm nàng ra khỏi phòng.

      lớn tiếng kêu gọi Hàn Thanh, “ chuẩn bị xong hết rồi sao?

      Chuẩn bị xong rồi!” Hàn Thanh biết, hoàng đế như thế nào lại cấp bách như vậy.

      Lập tức lên đường! Ta trước bước, các ngươi mau chóng đuổi theo sau!” Giao phó xong, mang theo Mai Tuyết Tình nhanh chóng rời .

      Thường xuyên làm chuyện nam nữ, khiến cho Mai Tuyết Tình còn chút sức lực, nàng vừa lại ở trong lòng Hạng Ngạo Thiên thiêm thiếp ngủ.

      Cảm giác này biết ngủ bao lâu.

      Mai Tuyết Tình loáng thoáng nghe được có người chuyện.

      Hoàng thượng, công chúa chính là bị trúng thất mỵ tán, cũng chính là tác dụng của dược phải trong bảy ngày sau mới có thể tiêu trừ được!” thanh của Khai thái y.

      Vậy có biện pháp nào, làm cho tác dụng của dược mau chóng tiêu trừ ?” Hạng Ngạo Thiên lên tiếng.

      Biện pháp tốt nhất chính là dương giao hợp!” Khai thái y khẳng định .

      Cứ tiếp tục như vậy, cũng phải là biện pháp, thân thể Tình nhi chịu đựng nổi!” Hạng Ngạo Thiên chút nào chú ý tới, Mai Tuyết Tình mặt đỏ ửng giống như con tôm luộc.

      Hóa ra, mình trúng mỵ dược!

      Nhớ tới hành vi đủ loại của chính mình, Mai Tuyết Tình hận thể tìm cái lỗ mà chui vào.

      Hận chết cái tên nam nhân có vẻ mặt hung ác kia rồi! Dĩ nhiên dám ép nàng uống mỵ dược!

      Hay là, để lão thần kê chút thanh tâm lương huyết dược, sau khi nấu xong, cho công chúa uống!

      ! Phải thử lần!” Hạng Ngạo Thiên cũng có quá chắc chắn.

      Hạng Ngạo Thiên cùng thái y cũng ra ngoài.

      Mai Tuyết Tình mở to hai mắt. Đánh giá qua lần bài biện trong phòng, nơi này hẳn vốn là trong ám thất ở ngự thư phòng. là ám thất, kỳ , trong phòng chút u ám cũng có. Nóc nhà, cửa sổ nơi nào ánh dương quang cũng tràn ngập.

      Mai Tuyết Tình cảm giác cả người vừa lại tràn ngập khô nóng. Thân thể càng lúc càng khô nóng trống rỗng, làm cho nàng thể đứng dậy.

      Trước mắt sáng ngời!

      Đúng rồi, trong ám thất có bể tắm lớn!

      Phía bể tắm từ long đầu ngừng song song cuồn cuộn chảy xuống hai dòng nước nóng và nước lạnh.

      Đợi Hạng Ngạo Thiên lúc lâu sau, cũng thấy trở về. Mai Tuyết Tình nhịn được nữa, nàng nhanh chóng cởi bỏ toàn bộ y phục, nhảy vào trong bể nước. Cột nước lạnh lẽo như thác nước chảy xuống đập vào người, làm cho nàng bất giác rùng mình ớn lạnh.

      Sao lại lạnh như vậy hả?

      Đôi tay vòng lên gắt gao ôm ở trước ngực, có điều là, khô nóng trong người ra cũng giảm bớt rất nhiều.

      Hạng Ngạo Thiên tiến vào ám thất.

      Trước hết chứng kiến chính là khuôn mặt nhắn trắng bệch thiếu sức sống của Mai Tuyết Tình, đôi môi tái nhợt hề có chút huyết sắc.

      Hai mắt nhắm nghiền, đôi tay mảnh mai còn vòng lại ôm trước ngực, bộ dáng run rẩy đứng ở trong nước lạnh.

      Nàng điên rồi sao?” Hạng Ngạo Thiên buông chén thuốc trong tay xuống, cũng chưa kịp cởi bỏ quần áo, trực tiếp nhảy vào trong bể nước, đem Mai Tuyết Tình từ dưới cột nước lạnh lẽo dời .

      Ngạo Thiên…” Mai Tuyết Tình có chút thẹn thùng, mặt vừa lại đỏ hồng hẳn lên.

      Lúc nào, chính mình lại biến thành kẻ dâm đãng chịu nổi nữa rồi?

      Nàng nghe được?” Nhìn vẻ mặt của nàng cũng biết được đại khái, Hạng Ngạo Thiên hỏi nàng.

      Mai Tuyết Tình gật đầu.

      Ngạo Thiên, y phục của ngươi cũng ướt đẫm!” Mai Tuyết Tình nhắc nhở .

      Hạng Ngạo Thiên cởi bỏ y phục người, “, chúng ta làm uyên ương cùng tắm !

      Ôm lấy Mai Tuyết Tình ngồi xuống trong bể nước.

      Ngạo Thiên…” Mai Tuyết Tình có chút tự nhiên.

      Tình nhi…” Hạng Ngạo Thiên thâm tình kêu gọi tên của nàng, bàn tay to dịu dàng xoa nắn trước ngực nàng, nhàng vân vê.

      Tình nhi… có gì phải thẹn thùng cả! Chúng ta vốn là vợ chồng, ngay cả khi nàng trúng mỵ dược, chúng ta cũng có thể cùng nhau làm cái loại chuyện này mà!

    3. Avehil

      Avehil Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,993
      Được thích:
      10,260
      Hạng Ngạo Thiên khuyên bảo nàng, “ thực tế, ta càng thích bộ dáng của nàng bây giờ, nếu nàng khi bình thường cũng chủ động cùng kiều mỵ như vậy rất tốt rồi!

      Ngạo Thiên…” Mai Tuyết Tình mặt càng đỏ hơn.

      Tay bé xoa xoa trước ngực Hạng Ngạo Thiên.

      Đúng rồi, cứ như vậy…” Hạng Ngạo Thiên dẫn dắt, muốn cho nàng cảm nhận được giây phút đẹp nhất khi mây mưa chi hoan.

      Ah…” Mai Tuyết Tình khẽ kêu tiếng.

      Hạng Ngạo Thiên để nàng kịp chuẩn bị, cũng tiến nhập vào trong cơ thể của nàng.

      Uh… Ngạo Thiên…” Mai Tuyết Tình hưởng thụ tình cảm mãnh liệt đồng dạng như vậy.

      Tình nhi… Lên tiếng gọi lớn , đừng chịu đựng… Nơi này chỉ có ta và nàng, người bên ngoài vốn nghe được đâu!” Hạng Ngạo Thiên dẫn dụ nàng.

      “Ba… Ba…” bị dòng nước chảy xuống va đập, rốt cục làm cho Mai Tuyết Tình lên tiếng hô to, “Ah… Ngạo Thiên…

      dòng nước ấm áp từ trong chính cơ thể tản ra.

      Hạng Ngạo Thiên cũng lên tiếng kêu to…

      Tình nhi… Ta nàng…

      Hai người người lấp lánh đầy những giọt nước, vốn là mồ hôi hay là nước trong bể…

      nhuyễn tháp.

      Tình nhi… Ngủ , nàng mới rồi mệt muốn chết rồi!” Âu yếm hôn lên môi Mai Tuyết Tình cái, “Phỏng chừng, sau khi uống chén dược này, đêm nay đúng là khó chịu nữa rồi! Vạn nhất khó chịu cứ , nàng phải kêu ta dậy, nên tùy tiện ngâm mình vào nước lạnh nữa, biết ?

      Uh…” Mai Tuyết Tình gật đầu, “Ngạo Thiên… Cám ơn ngươi…

      Mai Tuyết Tình mới phát Hạng Ngạo Thiên vốn là chăm sóc nàng tỉ mỉ như thế.

      Nàng trong lúc này còn cái gì tạ ơn ta?” Hạng Ngạo Thiên giả vờ tức giận, “Hơn nữa, ta còn muốn nàng!

      Mai Tuyết Tình khẽ thè đầu lưỡi xinh xắn ra chút, “ nên, ta mệt mỏi!

      Hai mắt nhắm lại, vội vàng ngủ, phảng phất sợ lại làm lần nữa.

      Nhìn bộ dáng nàng nghịch ngợm, Hạng Ngạo Thiên cũng khẽ cười. Hóa ra, nàng cũng có mặt ngây thơ khờ khạo!

      Nghe được tiếng hít thở đều đều của Mai Tuyết Tình, Hạng Ngạo Thiên đứng dậy. Còn có chuyện rất trọng yếu chờ đợi . , bất luận như thế nào, đều phải tra ra kẻ đứng đàng sau độc thủ!

      Bên trong ngự thư phòng.

      Hàn Thanh đem kết quả thẩm vấn báo cho Hạng Ngạo Thiên.

      Thuận theo kết quả, tiếp tục truy vấn, nhất định phải tìm cho ra hung phạm phía sau!” Hạng Ngạo Thiên mệnh lệnh đến.

      Dĩ nhiên có người muốn thương tổn hại nữ nhân của !

      Dĩ nhiên hèn hạ đến cùng, đối với nữ tử tay trói gà chặt lại hạ mỵ dược.

      Bọn họ rất là hèn hạ bỉ ổi!

      Xem ra, đối phó người hèn hạ bỉ ổi, phải dùng thủ đoạn hèn hạ bỉ ổi thôi!

      Sau khi Hàn Thanh lui ra, Hạng Ngạo Thiên ngồi ở long ỷ, phân tích việc chân tướng.

      Những người bên cạnh, từng người tiến hành sắp xếp tra xét.

      ?

      có khả năng!

      ?

      Càng thể có thể!

      Vốn là nàng?

      Cũng có thể!

      Chẳng lẽ là nàng?

      Hạng Ngạo Thiên đem lực chú ý dừng lại ở thân thể của .

      Long mục híp lại.

      Xem ra, sau này cần phải cẩn thận chút! Mật thiết quan sát nhất cử nhất động của nàng!

      Hạng Ngạo Thiên gắt gao nắm chặt tay lại thành nắm đấm.

      Các đốt ngón tay mơ hồ trở nên trắng bệch cũng tự biết.

      Chưa người nào có thể thương tổn nữ nhân của !

      … … … … … . . .

      Mai Tuyết Tình dược tính người phát tác tần suất càng ngày càng ít.

      Nhưng mà, mỗi lần phát tác vẫn rất hành hạ thân thể.

      Chịu giáo dục sâu sắc theo quan niệm truyền thống, nàng xấu hổ ngại ngùng, mỗi lần phát tác cũng đều tìm đến Hạng Ngạo Thiên thư giải.

      Mai Tuyết Tình cảm giác như chính mình là dâm phụ!

      Ngày thứ bảy rồi!

      Nàng thầm cao hứng, cuộc sống khó chịu bối rối này rốt cục cũng kết thúc rồi!

      Ngày mai, nàng lại là người bình thường rồi!

      Vừa lại trận khô nóng cùng trống rỗng dâng tràn trong lòng nàng! Tràn đầy cảm xúc Mai Tuyết Tình biết được, dược tính lại phát tác! Hạng Ngạo Thiên trước đây có dặn, nàng nên lại ngâm mình trong nước lạnh! Nhưng mà… Nhưng mà tìm… Tìm ?

      lúc tảo triều, như thế nào giúp nàng giải buồn khẩn cấp?

      Vừa nghĩ đến đó, Mai Tuyết Tình mặt nhịn được bỗng chốc ửng đỏ.

      Nhìn chung quanh khắp ám thất, Mai Tuyết Tình phát ra có cây cột bằng đá cẩm thạch.

      Tiến về phía cây cột, đem khuôn mặt nhắn của mình dán vào cột, cảm giác sai!

      Vươn song chưởng vòng quanh ôm lấy cây cột, Mai Tuyết Tình hưởng thụ cảm giác lạnh lẽo toát ra từ cột đá cẩm thạch, cái lạnh xuyên thấu qua y phục truyền đến trong thân thể.

      Hạng Ngạo Thiên sau buổi triều sớm, vội vàng trở lại ngự thư phòng. trong lòng thôi lo lắng cho Mai Tuyết Tình!

      Mở cánh cửa ám thất ra, chứng kiến tình cảnh chính là Mai Tuyết Tình gắt gao ôm lấy cây cột bằng đá lạnh lẽo tự mình say mê!

      Tình nhi… nhàng lên tiếng kêu gọi, làm cho Mai Tuyết Tình tưởng ảo giác!

      như thế nào nhanh như vậy trở lại rồi?

      Ngạo Thiên…” Xoay người.

      Hạng Ngạo Thiên đoán được, khẳng định vốn là nàng vừa nãy lại bị tình dục hành hạ rồi!

      Đến… Lại đây… hướng về phía nàng giang rộng vòng tay!

    4. Avehil

      Avehil Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,993
      Được thích:
      10,260
      ” Mai Tuyết Tình lui ra phía sau vài bước, trước đây bọn họ vốn là vài ngày lần, bây giờ vốn là ngày mấy lần mây mưa chi hoan, nàng sợ Hạng Ngạo Thiên trong lòng khinh bỉ nàng.

      Mỗi ngày đều đắm chìm trong quan hệ xác thịt, thân thể quấn lấy nhau rời, hành động của nàng cùng với những nữ tử ở trong túy hồng lâu còn có cái gì khác nhau?

      khỏi phân trần, Hạng Ngạo Thiên ôm nàng vào trong lòng.

      Tình nhi… nên kiềm chế… Ta thích nghe của thanh của nàng…” Hạng Ngạo Thiên dịu dàng dụ lừa nàng.

      giường, lát sau, nhân tiện truyền ra tiếng thở dốc cùng tiếng rên rỉ hề che dấu…

      Sau khi ngày thứ mười trôi qua.

      Mai Tuyết Tình rốt cục tới lúc được giải phóng rồi!

      Nàng tung tăng tản bộ trong ngự hoa viên.

      Nếu nghĩ muốn gặp Khai thái y lần, nàng sớm quay về đông trang rồi!

      Ai nha… Công chúa muội muội… Gần đây thân thể có khỏe ?” Nghi phi thanh khoa trương đâm thủng thấu màng tai.

      Sau lưng Nghi phi còn có đám cung nữ theo.

      là!

      Mai Tuyết Tình buồn cười, ở trong cung lại, vậy mà cũng mang theo bên mình nhiều cung nữ như vậy làm cái gì biết nữa?

      phô trương? Vậy phô trương cho ai xem? loại thủ đoạn hư trương thanh thế mà thôi! Càng là người tự tin càng muốn hư trương thanh thế!

      Nhờ phúc của Nghi phi, bổn công chúa mọi chuyện đều tốt!” Có phải hay nàng biết chuyện chính mình trúng mỵ độc rồi?

      cách khác, nàng như thế nào lại vô duyên vô cớ tỏ vẻ quan tâm đến thân thể của mình vậy?



      Bên trong ngự thư phòng.

      Chỉ có hai người.

      Ngạo Thiên…” Mai Tuyết Tình do dự biết nên hay , “Cái tên nam nhân kia hại ta, từng qua, là do người khác thuê làm!

      Hạng Ngạo Thiên trong mắt xẹt qua tia đổi cảm thấy khẩn trương.

      Tình nhi… Nàng quá nhạy cảm rồi! Nàng bây giờ thân phận là công chúa, có ai dám can đảm gia hại nàng? Gia hại nàng, chính là cùng Trẫm định lời tuyên chiến!” Hạng Ngạo Thiên an ủi nàng.

      Tình nhi, nàng chính là nên biết đến càng ít càng tốt!

      Biết đến càng ít, nhân tiện càng an toàn!

      Hạng Ngạo Thiên yên lặng cầu khẩn.

      … … … … … … … . . .

      Sáng sớm, Hạng Ngạo Thiên còn trong triều đình.

      Khai thái y gõ cửa ngự thư phòng.

      Mời vào…” Nghe được thanh Mai Tuyết Tình, Khai thái y run rẩy đến.

      Công chúa, ngài muốn gì đó, lão thần cầm tới!” Khai thái y thanh phát run, “Công chúa, lần trước, chuyện của Hứa Sơn, Hoàng thượng còn có truy cứu trách nhiệm của lão thần đây! Vạn nhất… Vạn nhất, lần này còn có chuyện gì phát sinh để cho Hoàng thượng biết được, lão thần đầu rơi xuống đất mất!

      Yên tâm !” Mai Tuyết Tình an ủi , “Ta muốn mấy thứ này phải hại người, mà là nghĩ muốn trợ giúp người! Chính là Hoàng thượng biết rồi, cũng có thể tưởng thưởng ngươi!

      Khai thái y trong lòng vẫn còn có nghi ngờ.

      Công chúa này nơi nào tới mà có nhiều mưu mô như vậy?Có lẽ, chỉ có Hoàng thượng mới có thể tiếp nhận được hành vi cổ quái của nàng!

      Sau cơn mưa xuân, tràn ngập ánh nắng tươi sáng buổi sớm. Cây cỏ xanh ngát giương cao đầu, nhành liễu mềm mại đong đưa dưới nắng sớm. Sau cơn mưa gió lạnh nhè thổi, trong gió mang theo hương hoa thoang thoảng thơm mát, hoa lê nở rộ tràn đầy sức sống.

      Theo cầu mãnh liệt của Mai Tuyết Tình, Hạng Ngạo Thiên rốt cuộc cũng đồng ý để nàng quay về đông trang.

      Chuyện tình cảm của Ngạo Mai, nàng phải có trách nhiệm, nàng phải nhìn thấy Ngạo Mai phấn chấn trở lại, mới có thể an tâm. Lần này, Hạng Ngạo Thiên phái thị vệ, hộ tống toàn bộ cuộc hành trình.

      … … … … … … … …

      Có điều là, sau cơn mưa cảnh xuân mơn mởn, nhưng trong mắt Ngạo Mai, cũng chẳng có khác gì tư vị trong lòng.

      Ban đêm, yên lặng nghe tiếng mưa rơi đập vào cửa sổ.

      Mặc cho lá rơi bồng bềnh lướt trong màn mưa mờ mờ như khói.

      Sau cơn mưa đầu mùa, trời quang mây tạnh.

      Ngạo Mai chầm chậm rảo bước ở vùng ngoại ô.

      Nhìn dãy núi xanh ngắt mơ hồ phía xa, ngàn dặm mây trời giăng phủ trong lòng càng thêm muôn vàn tiếc hận. Nước biếc xa tắp vô biên, trong khoảnh khắc trong lòng chợt gợi lên nỗi khắc khoải âu lo. (Nguyên văn: 看青山隐隐, 千里云峰千里恨. 品绿水悠悠, 万顷烟波万顷愁. Nghĩa hán việt: Khán thanh sơn , thiên lý vân phong thiên lý hận. Phẩm lục thủy du du, vạn khoảnh yên ba vạn khoảnh sầu.)( chỗ này là do ss oikipanda edit cho ta, nàng ấy cũng chém ta cũng biết nốt. Ai có khiếu dịch nha!!. Em chạy)

      Thời gian trôi nhanh như bóng câu qua cửa sổ.

      Trong nháy mắt thời gian thấm thoát thoi đưa, vào cuối xuân.

      Hoa rơi rụng những cánh hồng tan tác, cây hạnh trụi lá trơ cành.

      Chim én liệng bay về, dòng nước biếc uốn lượn quanh co.*

      (Chú thích: *2 câu này trích trong bài thơ Điệp Luyến Hoa – Tình Xuân của Tô Thức hay còn gọi là Tô Đông Pha, nguyên văn Hán việt là: Hoa thoái tàn hồng thanh hạnh tiểu, Yến tử phi thời, Lục thuỷ nhân gia nhiễu)

      Trần Nhất Kiếm, vẫn bặt vô tín.

      , giống như là hư tiêu thất.

      … … … … … … … … . . .

      Hạng Ngạo Thiên những lần đến đông trang kể ra cũng càng ngày càng ít.

      Sau khi mỗi lần đến, đều là hết sức ôn nhu chăm sóc, phảng phất dường như bọn họ chia lìa vậy.

      Vừa rồi trời lại mưa.

      Mai Tuyết Tình kỳ vọng, năm nay mưa có thể nhiều chút, cứ như vậy, cơ hội nàng quay về thế kỷ hai mươi mốt có thể nhiều thêm chút.

      Những cánh hoa rơi rụng bay theo gió tựa như mộng, mưa bụi li ti ngừng bay bay như âu sầu.

      Mai Tuyết Tình nghĩ muốn danh chính ngôn thuận trở lại kinh thành.

      Nhưng Hạng Ngạo Thiên lại dùng lời lẽ nghiêm khắc cự tuyệt.

      Mai Tuyết Tình cùng Ngạo Mai vẫn cũng thể hiểu được, tại sao các nàng thường xuyên lén lút quay lại kinh thành, Hạng Ngạo Thiên có thể mắt nhắm mắt mở cho qua, thế nhưng muốn danh chính ngôn thuận trở về, lại cho phép?

      Chẳng lẽ, Hạng Ngạo Thiên có đại gì gạt nàng?

      Ngạo Mai cùng Mai Tuyết Tình mỗi người đều tự mang trong lòng tâm của mình.

    5. Avehil

      Avehil Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,993
      Được thích:
      10,260
      Chap 116


      Bóng đêm dần dần buông xuống.

      bảo mã lương câu dừng lại trước sân phía ngoài đông trang.

      Có tiếng gõ cửa khe khẽ.

      Tới ngay…” Tiểu Hoa tưởng Hạng Ngạo Thiên lại đến, vội chạy tới mở cửa.

      Ah…” Ngoài dự liệu của Tiểu Hoa.

      Trần Nhất Kiếm mặt tươi cười đứng ở ngoài cửa. Nụ cười nọ rạng rỡ ấm áp như gió mùa xuân, làm cho người ta cảm giác thoải mái. Nhưng mà, khuôn mặt tươi cười ràng có chút gầy gò tiều tụy.

      Mai Tuyết Tình dẫn đầu tới, Ngạo Mai theo ở phía sau. Mai Tuyết Tình giật mình, Trần Nhất Kiếm đột nhiên viếng thăm! Mặc dù, vẫn hy vọng, có thể đến giải quyết tình cảm gút mắc giữa cùng với Ngạo Mai, thế nhưng, khi đứng ở trước mắt, nàng đúng là có vài giây kinh ngạc!

      Ngạo Mai càng giật mình hơn! Nàng đưa bàn tay bé lên che miệng, trong mắt đột nhiên đầy nước mắt.

      Cùng Trần Nhất Kiếm đối mặt trong chốc lát, quay người lại, chạy về phòng của mình. Ngã vào giường che mặt mà khóc!

      Trần Nhất Kiếm muốn tiến lên kéo Ngạo Mai lại, nhưng bị Mai Tuyết Tình ngăn cản. Tuy rằng có giữ lại được Ngạo Mai, nhưng mà, trái tim của Trần Nhất Kiếm, sớm theo nàng bay mất rồi!

      Hai người trở lại gian phòng chính ngồi xuống.

      Trần Nhất Kiếm đem những chuyện xảy ra trong mấy tháng nay ở Nam Trần quốc kể ra hết, như là bằng hữu ngồi chuyện phiếm thẳng thắng hết ra.

      Mai Tuyết Tình chỉ lẳng lặng nghe.

      Hóa ra là như vậy!

      Mai Tuyết Tình qua lời Trần Nhất Kiếm biết được, thân là hoàng đế bất đắc dĩ cùng vô vàn gian khổ.

      Hạng Ngạo Thiên vốn cũng là hoàng đế. Nhưng mà, cho tới bây giờ cũng có ở trước mặt nàng, kể ra cũng chưa từng biểu lộ vẻ gì bất đắc dĩ và phiền khổ. Chẳng lẽ trời sinh chính là vị hoàng đế, xử lý việc triều chính tài giỏi có thừa? Hay là, căn bản muốn độc chiếm nàng, chỉ coi nàng như tri kỷ của ?

      Mai Tuyết Tình có loại cảm giác như bị bỏ rơi.

      Công chúa, ta muốn trong sáng mai lại trở về Nam Trần quốc, cho nên, trước khi rời , bất luận như thế nào ta cũng muốn cùng Ngạo Mai gặp mặt qua lần!” Trần Nhất Kiếm hề xưng hô chính mình là “Tại hạ”, cũng xưng hô chính mình là “Trẫm”, , tận tâm nghĩ muốn kéo gần lại khoảng cách giữa hai người.

      Mai Tuyết Tình đầu óc nhanh nhạy xoay chuyển. Thời gian quá cấp bách rồi!

      Chỉ có thời gian ngày?” Mai Tuyết Tình suy tư về phương án hoàn hảo nhất để giúp cho bọn họ hòa thuận.

      Nàng trong tay gì đó thế nhưng phải cần thời gian ba ngày! Cần phải ra tay ngay thôi! Thời gian gấp gáp, cũng lo lắng được nhiều rồi!

      Trần công tử… ngựa của ngươi, so với Truy Nguyệt của ta, con nào cước trình nhanh hơn ít?

      Mai Tuyết Tình cũng có xưng hô là “Hoàng thượng”, xưng hô kia làm cho người đại như nàng, cách nào tiếp nhận được.

      Đó là cách xưng hô phân chia cấp bậc!

      Trần Nhất Kiếm hơi ngây người ra chút, nàng ta như thế nào lại đột nhiên sang chuyện khác rồi?

      Bọn họ thảo luận, chính là chuyện người, nàng công chúa cổ quái này, như thế nào lại đem đề tài, chuyển dời đến chuyện súc vật rồi?

      Hả? Thứ ta thẳng, ngựa của ta đơn độc cước trình so với ngựa của ngươi nhanh hơn rất nhiều!” Trần Nhất Kiếm mới vừa rồi khi buộc ngựa, có thấy được con ngựa kia của Mai Tuyết Tình.

      Đó là con ngựa cái, mặc dù cũng là ngựa thượng phẩm, thế nhưng, nguyên nhân bởi vì thể lực cùng sức chịu đựng dẻo dai, so sánh hai cái này với nhau, dù gì ngựa đực thể lực cùng sức chịu đựng dẻo dai bền hơn chút.

      Nhiều nhất ngày hành trình được bao xa?” Mai Tuyết Tình hỏi .

      Ngày được nghìn dặm, đêm được tám trăm dặm, thành vấn đề!” Trần Nhất Kiếm đối với ngựa của mình phi thường hiểu .

      Đúng là so với Truy Nguyệt tốc độ nhanh hơn!

      Ngày ngàn dặm, đêm tám trăm dặm, như vậy nàng trong vòng hai ngày trở về hẳn là thành vấn đề!

      Công chúa… Công chúa…” Thấy Mai Tuyết Tình trầm mặc lên tiếng, Trần Nhất Kiếm lên tiếng nhắc nhở nàng.

      là tranh thủ nhín ra chút thời gian tới đây, nếu , cách nào đến đây thăm Ngạo Mai được, sợ rằng trong thời gian sắp tới đây, đều bận rộn việc triều chính, thể nào dành ra chút thời gian tới thăm nàng được đánh mất nàng.

      Hả… Ngươi chờ chút, ta phân phó Tiểu Hoa giúp ngươi chuẩn bị ít thức ăn!” Mai Tuyết Tình xoay người ra ngoài.

      Thừa dịp lúc Tiểu Hoa chú ý, Mai Tuyết Tình đem hai bao dược hòa tan vào trong nước và trộn vào thức ăn.

      Sau đó, nàng tới phòng Ngạo Mai.

      Ngạo Mai vẫn còn vùi đầu vào giường, khóc rấm rức.

      Muội muội… ngọc bội Trần Nhất Kiếm đưa cho muội đâu? Muội nếu thích , thôi cứ đem ngọc bội trả lại cho !

      Mai Tuyết Tình cẩn thận quan sát phản ứng của Ngạo Mai. Ngạo Mai hơi giật mình chút. Tiếng khóc vừa lại lớn chút.

      Lấy từ trong người ra miếng ngọc bội, đưa cho Mai Tuyết Tình, “Phiền tỷ tỷ làm ơn đưa cho !

      Ngạo Mai cố nén lại tiếng khóc, nhưng mà, nước mắt, ngừng rơi xuống tí tách!

      Mai Tuyết Tình nhìn ra đầu mối. Ngạo Mai khóc thương tâm như vậy, ràng là muốn cắt đứt quan hệ với Trần Nhất Kiếm!

      Đưa tay cầm lấy miếng ngọc bội nắm trong tay của Ngạo Mai, hợp với miếng ngọc bột trong tay mình, hai khối ngọc bội hợp lại cùng chỗ, tựu thành lệnh bài như lời Trần Nhất Kiếm rồi! Nó có thể nào giống như lệnh bài chứ!

      Nó có thể điều động vạn đại quân của Nam Trần quốc sao!

      Mai Tuyết Tình thầm nghĩ, Trần Nhất Kiếm, đừng trách ta đa nghi, ta muốn nhân cơ hội này nghiệm chứng chút, lời ngươi có phải là chân !

      Kêu Tiểu Hoa đến, bên tai nàng thầm dặn dò lúc.

      Sau đó, thay thường phục, Mai Tuyết Tình len lén dắt ngựa của Trần Nhất Kiếm ra, chạy về hướng kinh thành!

      Hoàng cung thị vệ thấy công chúa đêm hôm khuya khoắc hồi cung, đều có chút giật mình. Nhưng mà, có người nào có dũng khí nghị luận. Mai Tuyết Tình thẳng đến ngự thư phòng.

      Trong thư phòng tối đen như mực.

      Hạng Ngạo Thiên như thế nào lại có ở đây?

      Hoàng thượng đâu?” Mai Tuyết Tình trong lòng có loại cảm giác là lạ.

      Khải bẩm công chúa, Hoàng thượng mới vừa rời khỏi, đến tẩm cung của Nghi phi!” Thị vệ dám giấu diếm.

      thường xuyên sao?” Mai Tuyết Tình trong tim có cam lòng.

      Khải bẩm công chúa, khoảng thời gian gần đây, Hoàng thượng thường xuyên đến tẩm cung của Nghi phi! Bởi vì chuyện này, mấy ngày hôm trước, các tần phi khác còn đến đây náo loạn!” Thị vệ thành bẩm tấu.

      gần đây vẫn luôn bề bộn công việc, hóa ra, là vội vàng phong lưu thị tẩm tần phi ngay cả quên trở về!

      Chẳng thể trách, thảo nào bận rộn đến nỗi bọn ta ngay cả thân ảnh của cũng khó gặp!

      Mai Tuyết Tình tâm tình lập tức như rơi vào đáy cốc. Nàng đột nhiên cảm giác được trong lòng tâm tình hoảng hốt, luống cuống! Khổ sở, đau lòng ngồi xổm xuống, nàng ra lệnh bản thân mình phải đè nén cảm giác như dời sông lấp biển cuồn cuộn trong lòng xuống!

      “Ọe…” ngụm nước chua xót phun ra!

      Công chúa… Công chúa… Ngài có việc gì chứ?” Thị vệ luống cuống.

      có việc gì! có việc gì!”Mai Tuyết Tình hướng về phía bọn họ phất tay, ý bảo bọn họ nên lộ ra.

      người thân ảnh cao lớn hướng về phía ngự thư phòng tới.

      Hàn Thanh…” Nhìn thấy Hàn Thanh, Mai Tuyết Tình nghĩ tới mục đích mình hồi cung.

      ” Hàn Thanh lặng chút, đêm khuya rồi, nàng như thế nào trở về?

      Hàn Thanh, ngựa của ngươi nhiều nhất có thể ngày hành trình được bao xa?” Mai Tuyết Tình hỏi thẳng vào vấn đề.

      Ngàn tám trăm dặm lộ trình!

      Dưới bóng đêm bao phủ, Hàn Thanh phát ra mặt Mai Tuyết Tình tái nhợt.

      Vậy là tốt rồi, ngươi mau chuẩn bị , lập tức theo ta !” Mai Tuyết Tình đẩy cánh cửa ngự thư phòng ra, “Ta để lại cho phong thơ!

      Công chúa… Chuyện gì cấp bách như vậy?” Hàn Thanh cảm nhận được Mai Tuyết Tình rất vội vàng gấp rút, “Bẩm báo Hoàng thượng tiếng rồi hẵn !

      chìm đắm trong ôn nhu, ngươi sợ, quấy rầy là chuyện tốt sao?” Mai Tuyết Tình trong lời mang vẻ châm biếm.

      Hàn Thanh nhìn lướt qua bọn thị vệ. Khẳng định là bọn lắm miệng! Bọn thị vệ đều cúi đầu!

      Vậy…” Hàn Thanh có chút do dự.

      Công chúa, đến tột cùng là có chuyện gì? Sao phải khẩn cấp như vậy?

      Ngươi theo ta biên cảnh! Quá muộn rồi, mình ta , sợ an toàn!” Mai Tuyết Tình nguyên lai là sợ Hạng Ngạo Thiên lo lắng an nguy của nàng, mới hồi cung mang theo viện binh!

      nghĩ tới, nam nhân từng quan tâm đến nàng kia, thay lòng đổi dạ luyến ái người khác rồi!

      Nhưng mà, những gì cần cũng ra miệng rồi, Hàn Thanh cho dù theo nàng , tự mình nàng cũng dám mình trước rồi!

      Bây giờ, có gì phải sợ nữa rồi!

      Công chúa…” Hàn Thanh có chút chần chờ, “Đôi khi, những gì chứng kiến và nghe được nhất định cũng là những gì chân !

      Hàn Thanh hy vọng nàng, hiểu những gì mình ám chỉ!

      … … … … … … …

      Để lại phong thư, Hàn Thanh cùng Mai Tuyết Tình ra khỏi cửa thành, chạy về hướng biên cảnh!

      Hàn Thanh phát ngựa Mai Tuyết Tình cỡi phải là Truy Nguyệt, “Công chúa, con ngựa này, ty chức phảng phất như gặp qua nơi nào rồi!

      Vù vù tiếng gió thổi xẹt qua bên tai.

      Vốn là của Trần Nhất Kiếm…” Mai Tuyết Tình lớn tiếng trả lời, biết, Hàn Thanh có thể nghe thấy hay .

      Hàn Thanh đối với hành động của Mai Tuyết Tình rất kinh ngạc, quả thực thể nào tin được, nơi quê hưng của nàng nữ nhân đều giống như nàng như vậy sao?

      Như vậy cũng đủ làm cho các nam nhân đau đầu rồi!

      Mai Tuyết Tình vui mừng nắm trong tay lệnh bài, vốn là được đặc biệt ban cho, cách khác, nàng chỉ cần đợi được đến ngày mai, ban ngày là có thể vào thành rồi!

      Như vậy, kế hoạch nguyệt lão của mình liền tuyên cáo thất bại.

      Hai người khoái mã ngừng gia tăng, lúc trời vừa hừng đông, tìm quán ăn ven đường dừng lại, người cần phải bổ sung thể lực, ngựa càng cần hơn nữa!

      Lúc ăn cơm, Mai Tuyết Tình đem mọi chuyện đầu đuôi ngọn nguồn, đại khái sơ lược qua lần cho Hàn Thanh nghe!

      Nàng , Trần Nhất Kiếm bị bệnh, chỉ có Ngạo Mai mới có thể chữa, Trần Nhất Kiếm còn muốn sớm quay về Nam Trần quốc, cho nên, nàng thể đến biên cảnh, mang quan binh Nam Trần quốc đến.

      Về phương diện nào đó, chính là mong muốn có người của Nam Trần quốc, tiếp trở về, về phương diện khác, Mai Tuyết Tình cũng muốn nghiệm chứng lời của Trần Nhất Kiếm, chuyện ngọc bội có thể điều động đại quân, là có hay là !

      Nàng đương nhiên cho Hàn Thanh biết, nàng cho Trần Nhất Kiếm uống thang dược!

      Chính là tam mỵ tán cùng nhuyễn cân tán!

      Những thứ này đều là do nàng, hướng lão thái y cầu có được!

      Ra là, nàng muốn lão thái y cho nàng thất mỵ tán, tựa như nàng lần trước trúng phải loại dược này!

      Thế nhưng, lão thái y , loại dược này đa số chỉ lưu truyền lưu trong chốn giang hồ, trong hoàng cung chỉ có tam mỵ tán, chính là để hoàng đế dùng!

      Đáng tiếc, hoàng đế tiếp xúc nữ sắc thời gian nhiều lắm, còn chưa từng có dùng qua!Đoạn đường về phía trước, có Hàn Thanh làm bạn, bọn họ lộ trình ít nhiều gì cũng bớt hiu quạnh.

      Còn chưa tới giữa trưa, bọn họ tới biên cảnh rồi.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    Trạng thái chủ đề:
    Không mở trả lời sau này.