1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[Xuyên Không] Phi tử Của Ca Ca - Tất Minh Vũ (136c)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
  • Trạng thái chủ đề:
    Không mở trả lời sau này.
    1. Avehil

      Avehil Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,993
      Được thích:
      10,260
      Chap 05

      Mai Tuyết Tình vốn biết bơi hơn nữa khả năng bơi lội cũng tệ, nhưng bất thình lình ngã vào hồ nước làm cho nàng hoảng loạn. Như bắt được cái phao cứu sinh, nàng hoảng hốt ôm chặt lấy cổ Hạng Ngạo Thiên buông, Hạng Ngạo Thiên nhịn được ho khan tiếng vội đứng lên.

      có việc gì rồi, muội muội, ngươi buông ta ra, hoàng huynh ta sắp chết nghẹt, thể thở được nữa rồi!”

      Mai Tuyết Tình nghe được giọng của Hạng Ngạo Thiên, mới ý thức mình vừa được cứu lên. Hơn nữa, hai lần rơi xuống nước, hai lần cứu nàng cũng là cùng người. Mai Tuyết Tình thoáng chút bối rối buông hai tay ôm chặt cổ Hạng Hạo Thiên, gương mặt ửng hồng như quả táo chín đỏ.

      Nhưng Hạng Ngạo Thiên có ý buông nàng ra, như ôm bảo bối trong lòng vội vàng tìm hướng về Vô Tâm cung.

      Hoàng huynh … ca …, ta có thể tự !” Mai Tuyết Tình sợ hãi .

      trễ thế này, ngươi chạy đến bên hồ làm gì?” Hạng Ngạo Thiên trong giọng có chút tức giận. Bỗng trong lòng sinh tức giận tiểu nữ lai lịch này, tối rồi lo ở trong cung ngủ mà chạy loạn ra đây, cũng tức giận với chính bản thân mình biết đúng hay lại triệu về tất cả các thị vệ bảo vệ Vô tâm Cung.

      Buổi sáng khi ra quyết định rút lui tất cả các thị vệ là muốn thầm quan sát hành động của nàng, muốn biết nàng liên lạc với người nào, để nhanh biết nàng tiến cung với mục đích gì. có ngờ tới nàng chỉ mặc mỗi bộ bạch y đơn độc mình chạy đến Ngự hoa viên, hiểu nàng chờ cái gì? Hạng Ngạo Thiên thèm nhắc lại, Mai Tuyết Tình cũng dám thêm cái gì, chỉ sợ càng nhiều càng lộ chân tướng. Hai người ai gì, chỉ nghe thấy tiếng bước chân mạnh mẽcủa Hạng Ngạo Thiên hòa lẫn cùng với tiếng tim đập mạnh của hai người.

      Mai Tuyết Tình toàn thân y phục ướt đẫm, quần áo dính sát vào người, cơ hồ có thể nhìn thấy được những đường cong mơ hồ của cơ thể, thân thể lạnh lẽo có thể cảm nhận được sức nóng cơ thể từ Hạng Ngạo Thiên truyền qua, làm nàng bất giác run rẩy.

      Hạng Ngạo Thiên trong ngực ôm giai nhân, chợt có ý nghĩ muốn ôm lấy thân thể nàng mà vuốt ve, nữ nhân lai lịch này khơi dậy dục vọng trong lòng . trong lúc vô ý càng siết chặt Mai Tuyết Tình vào lòng, như sợ nàng bay biến mất.

      Mai Tuyết Tình hơi thở nhàng thở vào mặt , khuôn mặt nhắn với làn da trơn mịn theo nhịp bước chân, như có như cọ xát vào ngực nhồn nhột.

      Cảm nhận của hai người trong lúc này dường như vụng về và mơ hồ, Mai Tuyết Tình giọng : “Cám ơn ngươi cứu ta …, ca ca…”

      Đừng gọi ta là ca ca …, ” Hạng Ngạo thiên thanh nặng nề phảng phất chút thiếu nhẫn nại.

      Thả ta xuống, ca …., tự ta có thể …” trực giác của phụ nữ cho nàng sắp có nguy hiểm, nàng dùng sức giãy dụa thân thể, muốn giãy ra khỏi lòng của Hạng Ngạo Thiên. Cũng biết nàng vô tình giãy dụa làm sao mà rốt cục làm cho chút lý trí kiềm chế bản thân của Hạng Ngạo Thiên cũng biến mất.

      “Đáng chết tiểu nữ nhân này….” Hạng Ngạo Thiên cúi đầu thô lỗ áp môi mình hôn lên đôi môi như cánh hoa đào của Mai Tuyết Tình.

      Mai Tuyết Tình trợn tròn hai mắt kinh ngạc, “Buông ta ra, buông ta ra ….” nàng quơ hai tay đẩy vào ngực .

      Dùng hết sức khước từ nụ hôn của Hạng Ngạo Thiên, ngược lại như kích thích, khơi dậy bản năng chinh phục của Hạng Ngạo Thiên, là Hoàng đế, có gì muốn mà chiếm được. càng cuồng nhiệt hôn cách vồn vã, thừa dịp nàng há mồm kháng nghị, thừa cơ đưa lưỡi vào trong miệng nàng dò xét, cuốn lấy đầu lưỡi nàng hương thơm mát.

      “Buông ta ra, buông ta ra … sắc lang…” Mai Tuyết Tình tay đấm cước đá. Hạng Ngạo Thiên si mê nhấm nháp, trong lòng còn vương vấn hương thơm, trong cung, phi tử vô số, đây là lần đầu tiên sinh lòng ái mộ đối với với phụ nữ. Cảm giác này đơn giản chỉlàsựham muốn vốn có giữa nam và nữ, rốt cuộc đây là loại tình cảm gì, chính bản thân cũng nhất thời cũng .

      Đừng lộn xộn, ngươi mà còn chống cự, so với cái này phát sinh nhiều chuyện càng nghiêm trọng hơn!” Hạng Ngạo Thiên như ra lệnh.


      Thừa dịp khi rút đầu lưỡi về chuyện có khoảng cách, Mai Tuyết Tình hung hăng cắn vào môi cái. Đồ háo sắc (nguyên văn : Đại phôi đản), dám thừa cơ người khác nguy khốn, quá đáng! Bộ tính gạo nấu thành cơm, làm chuyện rồi hay sao. Mai Tuyết Tình ở đại chưa từng bị người nào ăn đậu hủ, ở cổ đại, lại càng mong đợi bao giờ!

      “Ai da …” Hạng Ngạo Thiên lên tiếng kêu, tiểu nữ nhân này dám cắn phá bờ môi của . Thừa dịp khi Hạng Ngạo Thiên đưa lưỡi liếm bên môi bị rướm máu, Mai Tuyết Tình nhảy xuống đất, hai tay nâng hai ống quần dài lên, như nai con bị truy kích hoảng hốt vội vã chạy thoát.

      Nhìn bóng lưng nàng thấp thoáng biến mất giữa vườn hoa tùng, Hạng Ngạo Thiên chợt mỉm cười. Cái tiểu nữ nhân này, tính tình cương liệt, trong cung người phụ nữ nào lại hy vọng mến, chủ động hướng đến , bám lấy như miếng cao dán, còn kịp đẩy ra, khác với nàng, hết lần này tới lần khác, cũng chỉ có nàng là dám cự tuyệt , dám cắn trả lại bờ môi , xem ra, nếu muốn thuần phục nàng còn cần phải có thời gian.

      Hạng Ngạo Thiên như tên tiểu tử vừa có mối tình đầu, tâm trạng vô cùng hoan hỉ xuyên qua ngự hoa viên, quay về ngự thư phòng phê duyệt tấu chương. Hôm nay là buổi tối đầu tiên cứ buông tha nàng, còn nhiều thời gian, dục tốc bất đạt!

      Thân là vua của nước, am hiểu sâu sắc câu này, mặt trước tiến công được, phải lui về, an bang trị quốc bình thiên hạ ít chiến lược chiến thuật cũng có thể dùng tại người nàng thử xem.

      Hoàng thượng, miệng sao bị chảy máu rồi, thoa chút thuốc !” Hậu cung tổng quản Lưu công công thấy Hoàng thượng vào thư phòng, dùng lưỡi liếm môi bị chảy máu, quan tâm mà .

      có gì đáng ngại, lui ra nghỉ ngơi !” Hạng Ngạo Thiên trong thanh che dấu được hứng khởi.

      Thấy Hoàng thượng bị thương mà lại cao hứng như thế, Lưu công công lặng yên lui ra, cần phải nhiều lời nữa.

      Mai Tuyết Tình quay về trốn ở tẩm cung, cuống quít đóng chặt cánh cửa, chốt chặt then cài, tốt nhất là đừng mở được cửa, lo sợ có người đuổi theo đến. Nàng hai tay ôm trước ngực cố gắng trấn tĩnh, hơi thở gấp gáp, cố gắng xua lo sợ phập phồng.

      Cái tên hoàng đế chó chết này, đúng là tên biến thái mà, ngay cả em cũng bị biến thái, đây đúng là nơi loạn luân.

      Nụ hôn đầu tiên của mình thế là bị cái tên ác ma kia đoạt rồi, Mai Tuyết Tình có chút ảo não. Bất quá, tay sờ sờ vào đôi môi sưng đỏ của mình, chính mình cũng chán ghét đụng chạm. Chỉ là, nàng là muội muội của , huống hồ, chính mình còn muốn nhanh chóng trở lại thế kỷ 21, cũng nghĩ muốn ở lại chỗ này lưu lại đoạn tình cảm lưu luyến.


      Phải nghĩ biện pháp rời khỏi hoàng cung mới được, rời khỏi cái tên hoàng đế nguy hiểm kia, người nảy sinh động lòng, nhưng nơi này nàng nơi quen biết, chính mình có thể nơi nào? Chẳng phải dưới bầu trời nơi nào cũng là đất của vua sao!

      Cởi bỏ bộ quần áo ướt sũng, lau khô thân thể, thay bộ nội y tươi mát khô ráo, quấn mình vào tấm chăn mềm, Mai Tuyết Tình bắt buộc chính mình được suy nghĩ miên man.

    2. Avehil

      Avehil Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,993
      Được thích:
      10,260
      Chap 06


      Mai Tuyết Đình trãi qua đêm khó ngủ, mãi đến khi trời hừng sáng mới từ từ rơi vào giấc ngủ. Khi thức giấc, gương mặt cũng khá tươi tỉnh nhưng chung quanh mắt có quầng đen.

      Liên nhi phát nàng khác thường, bèn hỏi: “Công chúa, người ngủ được sao?”

      Uh, bất quá có chút mất ngủ, nhưng cũng có chuyện gì to tát” – Mai Tuyết Tình trong lòng cảm thấy có chút yên.

      Hoàng thượng tới rồi, ngài phân phó , nếu công chúa cảm thấy thân thể chưa được khỏe, có thể tùy tiện truyền thái y.” Liên nhi .

      … hoàng huynh… đến đây lúc nào?”

      “Cách đây nữa canh giờ, Hoàng thượng thấy công chúa vẫn chưa tỉnh giấc nên nhân tiện vào triều sớm rồi!”

      “Cái gì, … dám vào phòng trong lúc ta ngủ?” Mai Tuyết Tình có chút tức giận, cái nam nhân này lễ phép, dám tiến vào khuê phòng của phụ nữ, hơi quá đáng.

      “Công chúa, người làm sao vậy? trước kia, Hoàng thượng cũng thường tiến vào sao, hôm nay sao người lại tức giận?” Liên nhi cảm thấy khó hiểu hỏi.

      tức giận, tức giận, chỉ là đêm qua nghỉ ngơi được tốt, tâm tình có chút sa sút.”

      Mai Tuyết Tình thèm giải thích với Liên Nhi đêm qua xảy ra chuyện gì. Bất quá, có thể ban đêm nàng hay đạp tung chăn mền theo thói quen, cái tên hoàng huynh đáng chết biến thái kia chứng kiến cảnh nàng đạp tung chăn mền !

      Mai Tuyết Tình có chút mê muội rồi, làm sao bây giờ? Sau lại như thế nào, làm sao có thể cùng ở chung ?

      Công chúa, người nghĩ cái gì mà như nhập thần vậy? Người phải rửa mặt rồi!” – Liên nhi đến bên nhắc nhở.

      “A, ” Mai Tuyết Tình ánh mắt hoảng hốt.


      Công chúa, người ngồi xuống, ta chải tóc cho người!” – Liên nhi nâng mái tóc dài đen mượt của Mai Tuyết Tình nhàng chải bới, tới khắc, Mai Tuyết Tình tựa như thay đổi thành người khác ra trước mắt Liên nhi.

      Công chúa, người xem chút, người hài lòng sao?” – Liên nhi cầm lại tấm gương đồng.

      Mai Tuyết Tình có chút giật mình, người trong gương đồng vốn chính là mình sao? Mái tóc dài đen nhánh được vấn cao bồng bềnh như mây, hai lọn tóc dài hai bên mái được gài lại bởi hai miếng ngọc xanh, phía mỗi bên mái lại được xuyên lại bởi châu thoa cài tóc, châu thoa cài tóc như bông hoa hàm tiếu rũ .

      là người đẹp nhờ lụa, bộ khôn bằng ngựa. trách được sao cổ đại mỹ nhân người nào cũng xinh đẹp như vậy là vì kiểu tóc cũng đóng vai trò lớn ah!

      Cuộc sống từng ngày từng ngày trôi qua, nhẩm tính ra, Mai Tuyết Tình tới cái triều đại xa lạ này cũng được tuần thời gian rồi.

      Mấy ngày nay, tên hỗn đản hoàng đế kia thấy trở lại thăm nàng, Mai Tuyết Tình cũng bình tâm lại rất nhiều. Có phải ý thức được chính mình phạm sai lầm, nên cố ý tới?

      Người làm sai biết tự sửa, vậy cũng nên trách cứ làm gì, thôi được vậy lần sau đến, nàng truy cứu lại chuyện vô lễ vừa rồi. Bọn họ gì cũng là huynh muội cùng chung nhà, cứ làm hoàng đế của , còn nàng tìm kiếm cách quay về thế kỷ hai mươi mốt, nước sông phạm nước giếng, bình bình an an cùng ở chung ! Mai Tuyết Tình tận đáy lòng bắt đầu tha thứ cho Hạng Ngạo Thiên rồi.

      Mai Tuyết Tình ở trong hoàng cung, nhiều nơi nhất cũng chỉ quanh quẩn trong cung hay là Ngự hoa viên nơi có cái hồ kia, ban đêm, nàng vốn là dám tùy tiện , nàng sợ gặp lại cái tên giả hoàng huynh kia. Mỗi ngày ban ngày, khi bọn ta tới bên hồ vừa xem xét vừa quanh hồ, nhưng mấy ngày qua, cũng phát được đầu mối giá trị gì.

      Liên nhi, ta đến cung công chúa Ngạo Mai xem chút !” Hôm nay, Mai Tuyết Tình là buồn bực đến phát hoảng, hoàng cung rộng lớn nhưng những chỗ làm cho chính nàng cảm thấy hứng thú cũng nhiều, Ngự hoa viên phong cảnh tú lệ, nhưng cũng có thể mỗi ngày cứ ở nơi này dạo chơi!

      Mai Tuyết Tình bắt đầu hoài niệm, nhớ đến công việc và cuộc sống ở thế kỉ hai mươi mốt, mặc dù công việc lúc nào cũng căng thẳng khẩn trương, cũng có khi oán giận ông chủ tâm địa đen tối, nhưng cuộc sống lúc đó phong phú dễ chịu, mỗi tháng nhận được lương bổng, cũng đến nỗi chán chường

      Mà bây giờ đây, thân mặc cẩm y ngọc, cơm dâng lên tận miệng, đầy đủ vật chất, xa hoa có thừa , nhưng tâm trạng càng ngày càng mất vui vẻ. Có lẽ chính mình mạng khổ, chịu chấp nhận an nhàn hưởng phúc.

      Xa xa từ phía tẩm cung của Ngạo Mai công chúa, vẳng đến tai Mai Tuyết Tình tiếng đàn du dương uyển chuyển.

      Liên nhi, người nào đàn tấu vậy? Như vậy dễ nghe, nghe rất êm tai?”

      Vốn là khúc đàn của Ngạo Mai công chúa, trong cung nhân tiện ra Ngạo Mai công chúa cầm nghệ rất cao” Liên nhi .

      tới cửa cung, có cung nữ vào bẩm báo.

      Thấy Mai Tuyết Tình tiến vào tẩm cung, Ngạo Mai chân thành hạ bái. Mai Tuyết Tình vội vàng nâng nàng dậy, “Miễn, sau này hãy miễn mọi lễ tiết khách khí (nguyên văn: phồn văn nhục lễ) ấy , chúng ta là tỷ muội nhà nên chấp nhặt lễ tiết này giống như người xa lạ!”

      Chúng ta là hạ nhân mà công chúa cũng cho thi hành lễ tiết, công chúa từng qua, người nào hành đại lễ với nàng, nàng nhân tiện đánh phạt.” Liên nhi thích thú .

      Ngạo Mai mỉm cười, đỡ Mai Tuyết Tình ngồi vào ghế, “Tỷ tỷ làm thế nào đột nhiên lại sửa đổi các quy cũ trong cung rồi, phải khi hoàng huynh trở về còn bị người khiển trách sao!”

      … hoàng huynh… ở trong cung sao?” Mai Tuyết Tình hỏi, chả trách được sao cái tên hoàng đế thối tha chán ghét kia đến thăm nàng, ra ở trong cung!

      Ngày hôm qua rời cung rồi, phía vùng biên giới nước ta cùng Nam Trần quốc xuất hỗn loạn, hoàng huynh tự mình dẫn binh xuất chinh rồi. Ta cũng vậy, nhờ ngự thư phòng mượn sách mới biết được, lúc ấy, hoàng huynh cùng mấy vị đại thần thương lượng việc này.” Ngạo Mai chậm rãi .

      Được rồi, tỷ tỷ, ngươi cũng đàn khúc ! Chúng ta cùng luận bàn, ” Ngạo Mai còn thêm.

      Ta … ta … ta trí nhớ vẫn còn chưa khôi phục, ngươi cũng biết, đầu óc ta vẫn còn bị chút đả kích, giờ vẫn còn chưa khôi phục lại, nhưng ta cũng cho điều này là tốt, thất lễ rồi!”

      Mai Tuyết Tình tâm tình như nai con loạn nhảy, nàng hề biết đánh đàn, ngay cả cầm kì thi họa cũng chăng hề biết gì cả! Có thể đới với cầm kỳ thi họa nàng giỏi, nhưng nàng lại rất thích đọc những quyển sách. Bằng , sao nàng lại có thể tốt nghiệp đại học, còn có công việc khiến cho người khác hâm mộ đây!

      Ngạo Mai cũng ép nàng nữa, hai người đứng lên tán dóc.

      Muội muội, ngự thư phòng có rất nhiều sách sao?” Mai Tuyết Tình ở trong cung tâm tình cực kỳ nhàm chán, nếu có sách xem, thời gian có lẽ khoan khoái qua mau chút.”Đúng vậy, ngươi muốn xem, cũng có thể tìm hoàng huynh mượn mà!”

      Mượn vốn là có thể đến mượn, vấn đề vốn là cái tên hoàng đế thối kia bây giờ ở trong cung, mình tìm, vừa lại có chút lễ phép. A…, Mai Tuyết Tình như là đột nhiên nhớ tới cái gì, chợt : “Muội muội, chúng ta cùng ra ngoài chơi đùa !”

    3. Avehil

      Avehil Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,993
      Được thích:
      10,260
      Chap 7

      Ngự hoa viên sao?” Ngạo Mai hỏi.

      phải” – Mai Tuyết Tình chỉ chỉ ra bên ngoài – “Xuất cung dạo chơi!”

      Xuất cung? Hoàng huynh có ở trong cung, chúng ta ra ngoài phải tốt sao? Vạn nhất có chuyện gì xảy ra ngoài ý muốn, ai trợ giúp chúng ta!”


      can hệ gì, chúng ta cải giả nam trang, cẩn thận chút là được!”

      Ngạo Mai có chút do dự.

      “Ngươi , ta mình!” Mai Tuyết Tình giả vờ đứng dậy ra ngoài.

      Tỷ tỷ, ta !” Dù sao ở trong cung thời gian lâu lắm rồi, cuộc sống cũng đơn điệu, buồn tẻ, Ngạo Mai rốt cục quyết định gạt bỏ mọi lễ tiết, quyết tâm cùng Mai Tuyết Tình xuất cung.

      Ngạo Mai, Mai Tuyết Tình, Liên nhi ba người đổi lại cải giả nam trang, Liên nhi đột nhiên đứng lên : “Xem trí nhớ ta kìa, thiếu chút nữa quên, chúng ta có lệnh bài Hoàng thượng đặc cách ban cho, cách khác, ngay cả cửa cung cũng ra được rồi!”

      Lệnh bài?” – Mai Tuyết Tình khó hiểu hỏi – “Xuất cung sao lại phải nhiều phiền toái như vậy?”

      Chính thức muốn xuất cung mọi người đều phải mang lệnh bài, bất quá chỉ vì thân phận của người đặc biệt khác so với người khác nên càng đặc thù hơn thôi!” Ngạo Mai giải thích, “Hoàng huynh ban thưởng cho ngươi lệnh bài có thể nắm trong tay rất nhiều quyền lực, thấy lệnh bài của người như thấy hoàng huynh!”

      Vậy chẳng lẽ nếu ta đánh mất lệnh bài cũng có nghĩa là đánh mất hoàng huynh sao?” Mai Tuyết Tình cười .

      Ba người nhịn được cười rộ lên.

      Sau khi được vớt lên từ trong hồ, chủ tử tính cách cũng hào sảng hẳn lên, tốt hả! Liên nhi thầm nghĩ, xem ra, chủ tử ngã vào trong hồ phải là tốt, sau khi té ngã vào hồ đổi lấy thân thể khỏe mạnh cùng với tinh thần sáng khoái hoạt bát là tốt

      Hai vị công tử tuấn tú mang theo gã thư đồng sai vặt, vừa thầm to vừa vừa thong dong đường cái nơi phồn hoa đô thị, làm cho mọi người thường xuyên quay đầu lại ngó lại.

      Liên nhi có trách nhiệm tìm hướng dẫn đường, vội tiến lên ở phía trước.

      Mai Tuyết Tình tò mò quan sát mọi vật.

      Kẻ qua người lại ngớt như thoi đưa, tiếng la hét, rao bán dứt bên tai. Ở chỗ này, cần phải lo lắng khi qua đường, cũng cần phải nhìn đèn giao thông, khí nơi này cũng rất trong lành, bị ô nhiễm bởi khói xe, cái triều đại này, người đại như nàng lại thích ở lại nơi này.

      Tuy vậy, nàng Mai Tuyết Tình cũng nghĩ muốn vĩnh viễn ở lại nơi đây, cha mẹ nàng còn ở thế kỷ hai mươi mốt đau khổ chờ nàng trở về!

      Ba người giống như những chim sổ lồng, như những đứa trẻ vui vẻ dạo chơi đường phố.

      Người đường đều nhường đường cho các nàng qua, thậm chí cả những người ngồi kiệu hay cưỡi ngựa đều tránh đường cho các nàng. Nhìn thấy ba người dung nhan đẹp đẽ, trang phục sang trọng, bộ dạng tuấn tú cũng biết rằng những người này lai lịch , phải công tử gia đình quyền quý cũng là công tử của thương gia đại phú hào.

      Ngạo Mai còn có chút rụt rè, Mai Tuyết Tình sớm đem thân phận công chúa vứt lên đến chín từng mây, nhìn thấy cửa hàng, nhân tiện vào, tới lui nhìn ngó, nhìn thấy quán ven đường cũng ghé chân qua xem xét phen, thấy món gì ngạc nhiên cũng thuận tiện mua, thấy món gì ăn ngon cũng mua lấy.

      Liên nhi theo phía sau lẳng lặng lấy bạc ra trả. Tóm lại, ba người dạo chơi tới sức cùng lực kiệt, mới lưu luyến hồi cung, mặc dù có chút mệt, cũng xem như có thu hoạch lớn mà về.

      trốn ra ngoài chơi rồi, trở lại trong cung Mai Tuyết Tình cũng còn an tâm đợi ở trong cung rồi. Ba ngày cuộc dạo , năm ngày cuộc dạo lớn. Bị rủ rê của nàng, Ngạo Mai cũng hưởng ứng tham gia, thậm chí ngay cả hai người cung nữ bên người cũng mang theo, thường thường mà tùy theo công chúa ra ngoài dạo vòng.

      Trong hoàng cung nơi hậu cung tôn ti luôn ràng, lễ giáo tôn nghiêm, lạnh lùng, nay vìMai Tuyết Tình, tiếng cười nhiều hơn, khí cũng vui vẻ có sức sống hơn.

      ngày nọ, ba người lại vừa trốn ra ngoài cung dạo, thấy ở cửa cửa hàng buôn bán vải lụa dán cáo thị rao bán với giá thấp. Mai Tuyết Tình xem xét hoàn cảnh xung quanh cửa hàng, thấy các nơi xung quanh đều là nơi buôn bán, cảm giác cũng tệ lắm, kế hoạch táo bạo chợt hình thành trong lòng.

      Lang thang dạo chơi từ lúc mặt trời lên cao ba sào đến lúc mặt trời chiều ngã về phía tây, ba người quả thực như hát khúc khải hoàn, hết sức phấn khởi hồi cung. Các nàng ngờ tới, trong cung nam nhân tức giận chờ các nàng.

      Hạng Ngạo Thiên đứng ở Ngự hoa viên bên tảng đá bản đường, đó là con đường duy nhất dẫn các nàng về tẩm cung. Hạng Ngạo Thiên vẻ ngoài vốn là điềm tĩnh gió êm sóng lặng, nhưng thực tế nội tâm vốn là nổi trận cuồng phong.

      Khi dẫn binh xuất chinh, cố ý phái nhiều hơn số thị vệ ở lại chung quanh hoàng cung, đề phòng bất trắc. Đặc biệt an bài vài tên tâm phúc võ công cao cường thầm quan sát tiểu nữ nhân lailịch ràng kia. mặt vốn là bảo vệ, mặt khác với nhiều dụng ý hơn là theo dõi hình tung, xem nàng thừa dịp khi ở trong cung, có kế hoạch hành động gì.

      ngờ rằng, khi khải toàn trở về, tâm phúc báo cho biết, trong tháng khi có ở đây, nữ nhân biết trời cao đất rộng kia thường xuyên xuất cung chơi vui đùa, vậy còn mang theo Ngạo Mai cùng cung nữ.

      Đúng ngay vào lúc tình hình biên giới bất an, nếu như bị địch nhân biết các nàng, cái mạng kia chắc chắn gặp nguy hiểm. Ngạo Sương mất tích rồi, giờ sống chết , cũng muốn cho Ngạo Mai vì bất cứ lý do gì lại chợt biến mất.

      Hai mươi sáu tuổi rồi, chưa từng có được tình đích thực, sâu thẳm trong nội tâm, thế gian này thứ để cho quyến luyến, chỉ còn lại thân tình gia đình, muốn trời cao cướp thân tình ấy, bất cứ thứ gì lúc này, bất luận kẻ nào cũng có thể cướp !

      Vốn dĩ, trong tháng ngoài cùng, Hạng Ngạo Thiên đối với nàng có chút lo lắng thắc mắc, nhưng là lo lắng, chỉ vốn là thắc mắc mà thôi. Trở lại trong triều, vốn tính khao thưởng các tướng sĩ ngay, giờ phải dời lại ngày mai.

      Trở lại hậu cung, người mà muốn gặp nhất vốn là nàng, người làm an lòng nhất cũng chính là nàng, chỉ sợ nàng ở hậu cung gặp phải nhiễu loạn, dù sao nàng lai lịch cũng . Ai ngờ được, tiểu nữ nhân ở hậu cung nhưng ra an phận, lại xuất cung dạo chơi.

      Ba người thân mang trang phục nam nhi cười cười tới. Hạng Ngạo Thiên hai tay chấp sau lưng, cau mày, đôi mắt thâm thúy thể che dấu được tức giận bùng nổ.

      Giác quan thứ sáu của phụ nữ cho Mai Tuyết Tình biết có người mắt nhìn chằm chằm vào nàng, chăm chú quan sát nàng, có cảm giác như mắc nghẹn trong cổ họng, như có gai nhọn châm vào lưng. Nàng cảm thấy cực kỳ khẩn trương và bất an.

      Quả nhiên ngoài dự liệu, khi qua khỏi cây đinh hương chắn ngang tầm mắt, nàng đầu tiên phát , Hạng Ngạo Thiên đứng cách các nàng bao xa, như con sư tử nổi giận sắp tấn công.

      Mai Tuyết Tình thầm kêu, xong đời rồi, lúc này nhưng là đụng vào nòng súng lên nòng rồi.

    4. Avehil

      Avehil Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,993
      Được thích:
      10,260
      Chap 08

      Tam vị công tử, chơi có vui ?” – Thanh bình tĩnh, mang theo chút cảm tình nào, tĩnh lặng ngắn ngũi trước khi cuồng phong bạo vũ sắp xảy ra.

      Nhưng Mai Tuyết Tình lại ngửi sơn vũ muốn đến Phong Mãn Lâu.

      Hoàng thượng …” hoảng hốt ném các đồ vật cầm trong tay xuống, Liên nhi cuống quít quỳ xuống.


      Hoàng huynh…” Ngạo Mai cũng ngờ tới bị hoàng huynh bắt gặp.

      “Ca ca… ” Mai Tuyết Tình cũng vội vàng học Ngạo Mai nhàng hành lễ, dẫn binh biên cảnh nữa rồi sao, trởv ề cũng báo trước tiếng, để cho mọi người có chuẩn bị tinh thần.

      Ca …” cảm giác được Hạng Ngạo Thiên bất mãn chủ yếu là do nàng mà ra, Mai Tuyết Tình vội vàng giải thích, “Ca … là ta chủ trương xuất cung, Ngạo Mai chịu, ta ép nàng cùng xuất cung, việc này Ngạo Mai muội muội có lôi gì, cho dù quan hệ như thế nào cũng là do ta.”

      ta cũng biết chắc là ngươi dẫn đầu xuất cung ra ngoài dạo chơi rồi, Liên nhi có quyền lực lớn như vậy, Ngạo Mai cũng có lá gan lớn như vậy, chỉ có ngươi, từ khi ngươi bệnh nặng toàn bộ tốt hơn, ngôn ngữ hành vi vốn là càng ngày càng to gan”

      Hạng Ngạo Thiên chính là lời , cái tiểu nữ nhân này ngôn ngữ hành vi có chỗ nào giống như bọn nữ tử của Thiên Long Hoàng Triều, phảng phất như nàng phải là người thuộc triều đại này.

      Vậy nàng vốn là từ đâu tới đây?

      Bởi vì nàng kêu hai tiếng “Ca ca “, Hạng Ngạo Thiên trong lòng tràn đầy tức giận, giờ giảm bớt hơn nữa, hơn tháng nay nghe được thanh của nàng, bây giờ nghe gọi như vậy thanh vẫn rất dễ chịu lọt vào tai.

      Bây giờ tình hình biên cảnh yên ổn, sau này cho phép mình xuất cung. Ngạo Sương, đưa cho ta lệnh bài mà ta đặc biệt ban thưởng.” Hạng Ngạo Thiên ra lệnh.

      Mai Tuyết Tình giật mình run sợ, trong vài giây mới ý thức được Ngạo Sương chính là mình, chính mình bây giờ mang thân phận là công chúa, vừa rồi thiếu chút nữa là lộ tẩy rồi! Vội vàng ngoan ngoãn lấy ra tấm lệnh bài dâng trả Hạng Ngạo Thiên.

      Kinh nghiệm tích lũy được trong công việc ở thế kỷ hai mươi mốt cho Mai Tuyết Tình, ngàn vạn lần nên phát sinh tranh chấp với cấp mình trước mặt nhiều người, quyết định của cấp luôn là chính xác, ngay lập tức phải chấp hành ngay, ngay cả khi cấp đưa ra quyết định chính xác, cũng thể ngay trước mặt mọi người vạch trần, cách khác, làm cho cấp mất mặt, sau này chính bản thân mình có thể bị gặp rắc rối với sếp rồi.

      có người sếp nào thích cấp dưới nhiều năng lực hơn mình, vả lại tôi thông minh hơn mà còn chịu đựng được ông chủ già khó tính, do đó đối với hoàng đế cổ đại cũng có thể như thế. Mai Tuyết Tình quyết định trước mắt cứ đem lệnh bài giao trả, qua vài ngày tìm cách lấy lại.

      Khi thấy Mai Tuyết Tình có thể vui vẻ như vậy khi đem lệnh bài bài giao ra trả, Hạng Ngạo Thiên có chút giật mình, “Mau chóng về tẩm cung thay y phục, sau đó cùng ta dùng bữa. xong, phất tay áo bỏ .

      Nhìn thân ảnh cao của Hạng Ngạo Thiên ngất rời , ba người đều thở phào nhõm, có thể xem như là sống trở lại.

      Lệnh bài có, sau này, chúng ta bao giờ có thể xuất cung được nữa!” Liên nhi , có chút cảm giác mất mát.

      “Đừng nóng vội, ta cố nghĩ cách lấy lại!” Mai Tuyết Tình cách tự tin.

      , làm thế nào lấy lại được lệnh bài!” Liên nhi vừa vừa nhảy lên.

      Tỷ tỷ, tỷ có thể lấy lại lệnh bài sao?” Ngạo Mai dám chắc hỏi.

      Yên tâm, trong vòng năm ngày, chắc chắn trong tay ta có được lệnh bài!”

      Công chúa, người phải nghĩ muốn thừa dịp Hoàng thượng chú ý, trộm trở về chứ?” Liên nhi trêu ghẹo .

      Ngươi tiểu nha đầu, ta là cái loại người này sao? Huống chi làm vậy là mất mặt hả, ta muốn quang minh chính đại lấy lại tấm lệnh bài, các ngươi chờ coi được rồi!”

      …..

      Ngạo Mai cùng Mai Tuyết Tình trở về tẩm cung thay đổi lại y phục nữ nhi, cùng nhau chạy đến ngự tiệc rượu của Hoàng thượng. Khi tiến vào đại sảnh, các phi tử từng người đều an vị, hai bên cạnh Hạng Ngạo Thiên mỗi bên đều còn chừa ra chỗ trống. Hậu cung tổng quản Lưu công công kéo ghế, xin mời nhị vị công chúa vào ngồi.

      Mai Tuyết Tình vào cung hơn tháng, nhưng chưa lần nào nhìn thấy Lưu công công, trong ấn tượng của nàng thái giám đối với hoàng đế luôn vâng vâng dạ dạ, phục tùng, khúm núm, chỉ biết có mỗi hoàng đế, đối với những người khác vừa kiêu căng, cao ngạo, thể đoán được họ nghĩ gì, nhưng mà tên Lưu cung công công này làm cho người ta ấn tượng đầu tiên cũng tệ lắm, hòa ái hiền lành, tươi cười nhàng, làm cho người ta cảm giác như trưởng bối, như phụ thân.

      Có vẻ như, nếu bốn người tiểu cung nữ có chuyện cần xuất cung tìm , hẳn là có gì khó khăn. Mai Tuyết Tình thấy Lưu công công lịch , chuyên nghiệp, cười, như là thói quen trong công việc thường ngày vô thức thể ra.

      Sau khi yên vị, Mai Tuyết Tình nhìn quanh lần các bàn ở bốn phía nhẩm tính, vị, hai vị, ba vị, hết thảy tám vị phi tử. Thêm hai vị công chúa cùng Hạng Ngạo Thiên nữa tổng cộng mười người, cũng xem như là buổi liên hoan gia đình.

      Cái tên hoàng đế này, hứng thú của cũng phải , cung vàng dấu tám người phụ nữ, đúng là kim ốc tàng kiều, cảm thấy phiền toái, phải cũng bận rộn mà mệt chết được à! bất quá, con số nghe có vẽ rất cát tường, tám tám tám, phát phát phát hả! phải cổ đại hoàng đế vốn là tam cung lục viện bảy mươi hai phi tần, bọn họ có nhiều phi tử như vậy cả sao? Nếu có bảy mươi hai phi tần, lúc này nếu muốn mở liên hoan gia đình, phải xếp đặt bao nhiêu cái bàn hả! Mai Tuyết Tình thầm cười nhạo trong lòng.

      Muội muội, ngươi lại cười cái gì, ra, tất cả mọi người cùng nghe chút!” Khi nàng vừa bước vào, Hạng Ngạo Thiên nhìn nàng quan sát, lúc nàng mặc nam trang trông rất tuấn tú, thích, khi nàng đổi lại quay về nữ trang tao nhã cao quý, cũng thích, nhất là mái tóc dài được vén cao, thêm vào khí chất tao nhã của nàng càng làm tăng thêm vẽ đoan trang thục nhã.

      Từ lúc nàng bước vào, ánh mắt dõi theo nàng như muốn rời, nhưng lại sợ bị người khác phát ra khác thường, vừa nhìn thấy khóe miệng nàng có chút nhếch lên, giả vờ như có chuyện gì thản nhiên hỏi.

      có gì, được cùng ca ca dùng bữa, nên tâm trạng cũng cao hứng hơn.” Mai Tuyết Tình vội vàng khép miệng lại, nhịn cười, cái tên hoàng đế này cũng tinh mắt gớm!

      vậy sao? Mấy ngày nay thấy hoàng huynh,có suy nghĩ gì ?” Hạng Ngạo Thiên làm như vô tình hỏi đến.

      “Hả? … suy nghĩ, suy nghĩ!” Mai Tuyết Tình vội ho tiếng, nghĩ hay , chính bản thân mình cũng , chỉ là trong đêm khuya, thường thầm cầu nguyện cho , hy vọng và các tướng sĩ có thể bình an trở về.

      Lúc chiều khi nhìn thấy ở Ngự hoa viên, ràng cảm giác thấy khuôn mặt gầy rất nhiều, màu da cũng ngăm đen nhiều hơn. Xuất chinh bên ngoài, sương gió dãi dầu, bữa ăn bữa , nghỉ ngơi đủ vì nguyên nhân đó. Mai Tuyết Tình trong tâm cũng cảm nhận được điều này.

      Sau tất cả những gì làm, như vậy cũng là tốt với mình và người thân của lắm rồi, thân là vua của nước, làm được như thế, cũng phải dễ dàng gì!

      Từ an bài của các vị trí trong dạ tiệc lần này, an bài hai vị công chúa ngồi ở vị trí hai bên mình, cũng có thể nhận ra được vị trí của những người thân trong thâm tâm của .

      có suy nghĩ sao? Thấy ngươi dường như chỉ là miễn cưỡng thôi?” Hạng Ngạo Thiên nghĩ muốn trêu đùa nàng.

      Ca.. ” Mai Tuyết Tình kéo dài giọng , biểu thị bất mãn của nàng.

      Nghe được thanh của nàng gọi “Ca”, trong tâm Hạng Ngạo Thiên như có dòng nước ấm áp chảy qua, làm cho quên cả suy nghĩ.

      Hạng Ngạo Thiên vào vấn đề chính: “Hôm nay, hoàng cung chúng ta, mọi người cùng nhau dùng bữa, có hai mục đích, vốn là, lần này cùng Nam Trần quốc giao chiến, nước ta đại thắng, do đó chúc mừng các tướng sĩ khải toàn trở về. Hai là…, ” Hạng Ngạo Thiên dừng lại chút, như vô tình nhìn thoáng qua Mai Tuyết Tình, sau đó tiếp: “Chúc mừng Ngạo Sương muội muội bệnh nặng được chữa khỏi, vẫn có thời gian, hôm nay mới có dịp chúc mừng sức khỏe Ngạo Sương, vốn là hơi muộn chút, muội muội, ngươi trách hoàng huynh này quan tâm đến ngươi chứ?” Hạng Ngạo Thiên cỏ vẻ nghiêm túc nhìn Mai Tuyết Tình.

      …, …” Thấy vậy Mai Tuyết Tình cảm thấy căng thẳng sợ hãi, “Ca ca đối với ta rất tốt rồi, bây giờ ta thân thể cũng khỏe mạnh rồi, sau này, ca ca cứ tập trung tinh thần sức lực vào việc triều chính !”

      Hạng Ngạo Thiên cười : “Ngươi trí nhớ, thể lực hãy còn chưa khôi phục hoàn toàn, hoàng huynh yên tâm, chờ sau khi ngươi hoàn toàn khôi phục lại trí nhớ và thể lực, lúc đó hoàng huynh yên tâm mà gả ngươi cho công tử môn đăng hộ đối!”

    5. Avehil

      Avehil Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,993
      Được thích:
      10,260
      Chap 09

      “Hả? … ” Mai Tuyết Tình thất kinh, nàng như thế nào mà quên, mình vốn dĩ là cái công chúa nhiều bệnh tật kia, vị nương chưa đính ước, khuê môn bất xuất đây!

      được, nàng ngàn vạn lần thể ở cổ đại lập gia đình, nếu như vậy, cuộc sống của nàng phải bị hủy hoại sao!


      Hắc.. hắc.., Mai Tuyết Tình mới vừa rồi khẩn trương giờ mới trấn tĩnh trở lại, mới vừa rồi, cái tên hoàng đế thối tha kia phải , sau khi chờ nàng trí nhớ khôi phục hoàn toàn mới có thể lập gia đình sao, nàng là công chúa giả, trí nhớ vốn là vĩnh viễn bao giờ hồi phục mà.

      Ca .. có phải huynh chán ghét muội muội rồi hay ? Nếu , sao huynh lại đem muội muội mình gấp gáp gã như vậy?” Mai Tuyết Tình giả bộ với bộ dạng đáng thương.

      “Chẳng lẽ muốn cả đời ở lại trong cung hay sao? hay nghĩ muốn cả đời quanh quẩn bên cạnh hoàng huynh?”

      Chỉ cần ca ca chê bai, muội muội xin nguyện ý!” Mai Tuyết Tình biết nàng rơi vào cái bẫy Hạng Ngạo Thiên cố tình sắp đặt, cái bẫy vì nàng mà cố ý sắp đặt.

      Rượu qua tam tuần, thức ăn qua năm vị, mọi người đều có chút say lâng lâng. Ngay cả Hạng Ngạo Thiên, người luôn luôn tỉnh táo và lý trí, cũng có chút men say. cảm thấy cao hứng, cao hứng là vì, cố ý xếp đặt các câu hỏi, khiến tiểu nữ tử lai lịch kia trong lúc đối đáp lại vô tình đồng ý ở lại bên cả đời. Mặc dù, có chút quang minh lỗi lạc, nhưng vốn là bất đắc dĩ, thực tế nàng vốn là em giả, trước khi có thể làm mọi chuyện, vốn tuyệt đối thể lộ ra

      Các phi tử bắt đầu có men, cả người lâng lâng muốn tranh giành được chú ý của Hạng Ngạo Thiên. Đứng dậy kính rượu, liếc mắt đưa tình, đối với ai cũng cự tuyệt.

      Hạng Ngạo Thiên đột nhiên nhớ tới việc, kêu Lưu công công đến phân phó, “, đem đến đây các lễ vật chuẩn bị sẵn phát cho hai vị công chúa cùng các phi tử!”

      Trong chốc lát, Lưu công công bưng lên khay được phủ bởi tấm lụa vàng óng ánh, đó bày đầy các vòng tay đủ màu sắc sáng lấp lánh.

      Lưu công công “Hoàng thượng lần này xuất chinh, đại bại quân nam Trần. Đây là các lễ vật hết sức trân quý do nam Trần quốc tấn hiến. Lần này Hoàng thượng đặc biệt cố ý đưa đến cho hai vị công chúa cùng các nương nương chọn lựa!”

      Lưu công công kính cẩn đặt khay lễ vật lên bàn đặt ở trước mặt Hạng Ngạo Thiên.

      Các vị phi tử người nào cũng ngóng cổ, chờ đợi, dường như chỉ sợ mình có phần.

      Nào, bắt đầu từ Ngạo Mai muội muội, từng người, từng người .” Hạng Ngạo Thiên đứng lên phân phát cho mọi người.

      Đa tạ hoàng huynh!” Ngạo Mai có chút ngoài ý muốn, như thường lệ mỗi khi phân phát lễ vật, đều là bắt đầu từ Ngạo Sương tỷ tỷ.

      Hạng Ngạo Thiên lấy vòng đeo tay từng cái từng cái phát cho từng người, các phi tử ngừng lặp lặp lại : “Đa tạ Hoàng thượng, Đa tạ Hoàng thượng!”

      Các phi tử đứng phía sau chưa nhận được quà, càng mong ngóng chờ đến lượt mình.

      Chỉ có Mai Tuyết Tình chút hăng hái thờ ơ lạnh nhạt chờ đợi. Các phi tử này, khi có rượu vào rồi các nết xấu đều lộ ra! Bất quá, chính mình đầu óc cũng bắt đầu choáng váng, đầu đau và nặng trĩu, khuôn mặt cũng có chút nóng rần lên như bị sốt, phải do uống quá chén sao? Có thể à! Có rượu thơm ngon như vậy, cũng chịu thưởng thức phải là uổng phí lắm sao!

      Mai Tuyết Tình đâu biết loại rượu này vốn được làm bằng gạo ép thành nước sau khi ủ thời gian khá lâu.

      Cuối cùng chỉ còn lại Mai Tuyết Tình cùng Nghi Phi ngồi cạnh, Hạng Ngạo Thiên trong tay chỉ còn lại vòng đeo tay, ánh mắt nhìn hai người đánh giá qua lại, “ may, chỉ còn lại vòng đeo tay thôi!”

      Lúc Lưu công công đặt khay vật phẩm lên bàn, chẳng phải lễ vật cống phẩm có đủ phân phát cho các phi tử sao! Trong nháy mắt gian tĩnh lặng lại, như chờ đợi có trò hay bắt đầu.

      Nghi Phi ngồi cạnh nàng lúc này hết sức khẩn trương, các phi tử khác có mặt ở đây, ai cũng đều nhận được lễ vật rồi, Hoàng thượng nếu ban cho nàng vòng đeo tay duy nhất còn lại, phải điều này rằng Hoàng thượng đối với các nàng bắt đầu bất mãn, Nghi Phi nàng bị thất sủng rồi.

      Nghi phi khẩn trương đến nỗi gương mặt bị màu hồng nhuộm sắc giờ có chút tím tái, trong ánh mắt tràn ngập nước mắt.

      Các phi tử khác thầm cao hứng, Nghi Phi sắp bị thất sủng rồi! Hoàng thượng chắc chắn đem lễ vật trao cho Ngạo Sương công chúa. phải ai cũng , người chiếm địa vị quan trọng nhất trong lòng Hoàng thượng chẳng phải là muội muội, Ngạo Sương công chúa đó sao!

      Nhìn thấy tình hình căng thẳng giữa các phi tần, Mai Tuyết Tình đột nhiên nhận thức được tình thế của Nghi Phi, vội vàng đứng ra giảng hòa, “Ca ca, vòng tay này xinh đẹp!” Nàng bước tiến đến cầm lấy vòng tay tay Hạng Ngạo Thiên, ngớt miệng khen.

      Nghi Phi tái mặt, có cách gì khống chế, những giọt nước mắt lăn dài má. Xong hết rồi, từ nay về sau, chỉ có thể bị người khác nhạo báng, bị người khác khinh thường, nhất là các phi tử khác, các nàng thừa dịp dìm chết mình trong cười nhạo và rẻ khinh, bị thất sủng chỉ vốn chính mình chịu thiệt, mà còn có phụ thân cùng các huynh đệ trong triều bị ảnh hưởng.

      Mai Tuyết Tình chỉ ngắm qua vòng tay chốc lát, xoay người, nâng bàn tay Nghi phi lên, lấy vòng tay chậm rãi mang vào cổ tay phải Nghi phi, “Ca ca …, người xem, Nghi phi đeo nó lên, có phải rất đẹp hay ? hiểu sao, muội lại có cảm giác như người cố ý, đặc biệt chuẩn bị vòng này cho nàng ấy!”

      Hạng Ngạo Thiên các dây thần kinh căng thẳng giờ mới thư giãn, đây là trò tay bày ra.

      muốn mượn cơ hội này, thử dò xét Mai Tuyết Tình chút, xem nàng có phải hay cũng giống như các phi tử của mình, suốt ngày chỉ nghĩ tới việc làm thế nào tranh sủng ở hậu cung, làm như thế nào để tranh quyền đoạt lợi,coi tiền, của cải là hết. Nếu như, nàng đặc biệt hứng thú với tiền tài, như vậy nàng vào cung địa mục đích cũng hiểu rồi. Vấn đề vốn là nàng đem vòng tay đưa cho Nghi phi, nàng làm như vậy vốn là ý muốn thực phát ra từ nội tâm, hay là có dụng ý gì khác?

      Nếu như nàng phải vì tiền tài mà đến, vậy mục đích của nàng là gì? Ám sát Hoàng đế? Hạng Ngạo Thiên cảm nhận được tiểu nữ nhân trước mặt càng ngày càng khó nắm bắt.

      Chứng kiến Mai Tuyết Tình đem lễ vật trao cho Nghi phi, hơn nữa, Hoàng thượng cũng chính miệng thừa nhận vốn là vì Nghi phi cố ý chọn lựa, các phi tử khác sắc mặt cũng thay đổi, thu hồi lại bộ mặt háo hức chờ đợi được xem vở kịch vui.

      Nghi phi gạt nước mắt mỉm cười, Hoàng thượng ban cho nàng lễ vật rồi, lại là lễ vật mà Ngài cố ý chọn lựa, nàng cảm thấy cũng giữ được thể diện. Nguyên lai, trái tim sắp sửa nhảy ra ngoài, giờ lại vững vàng trở lại vị trí ban đầu.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    Trạng thái chủ đề:
    Không mở trả lời sau này.