1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[Xuyên Không] Phi tử Của Ca Ca - Tất Minh Vũ (136c)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
  • Trạng thái chủ đề:
    Không mở trả lời sau này.
    1. Avehil

      Avehil Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,993
      Được thích:
      10,260
      Chap 75

      Các vị phi tần ngồi đây đều bất ngờ, chưa từng ngờ tới, công chúa lại lợi hại như thế, sắc sảo đến ngạc nhiên. Tất cả mọi người hẹn mà cùng đưa mắt tập trung nhìn về hướng hoàng đế.

      Hạng Ngạo Thiên vẫn thản nhiên như là có việc gì, bình thản nhâm nhi rượu trong chén ngọc. Tiểu nữ nhân này càng ngày càng giảo hoạt , đây chính là diện mạo chân của nàng đây sao!

      Ăn sắc sảo lanh lợi, tú tài xuất sắc còn đối phó được nàng, lại càng đến các tần phi rồi!

      Nghi phi nghĩ tới chính mình vừa rồi tự làm bẽ mặt, vô cùng thất vọng, các tần phi khác cũng dám lại đối với việc công chúa xuất cung mà đưa ra dị nghị.

      Mai Tuyết Tình vừa lại thêm câu, càng làm cho mọi người á khẩu trả lời được.

      Ta chuẩn bị bắt đầu từ tháng sau, thỉnh cầu trong cung ngưng hẳn việc cấp tiền tiêu vặt hàng tháng cho bọn người Liên nhi, ta có thể cấp các nàng ấy gấp đôi phần tiền tiêu vặt hàng tháng được trong cung cấp phát. Mặc dù, tiền tiêu vặt hàng tháng cấp cho các nàng ấy nhiều nhặn gì, thế nhưng, coi như là ta vì Hoàng thượng chia sẻ chút, chi tiêu quốc khố cũng tiết kiệm được chút!

      Lúc này, ngay cả Hạng Ngạo Thiên cũng buông chén rượu xuống, đánh giá nàng. Mai Tuyết Tình dũng cảm nghênh đón ánh mắt nhìn chăm chú của Hạng Ngạo Thiên. Cho các ngươi mỗi người tự cho mình siêu phàm, lại có người nào đó thay hoàng đế nghĩ tới, lại có người nào đó cố gắng thay gánh vác phần, chia sẻ qua cái gì ? Chỉ biết ở hậu cung ghen tuông tranh sủng đấu đá với nhau!

      Dùng bữa , đây là sườn tẩm chiên, muội muội ăn nhiều ít, cũng tốt cho thân thể!

      Để xoa dịu bầu khí gượng gạo khó xử, Hạng Ngạo Thiên gắp miếng sườn lớn để vào chén Mai Tuyết Tình.

      Vốn là Trẫm đồng ý cho công chúa xuất cung, ngự y , chuyện này đối với việc khôi phục trí nhớ của công chúa mới có lợi!” Hoàng đế phán lên câu vốn là có ý cho các tần phi nghe.

      Mọi người đều dám nhắc lại chuyện công chúa xuất cung nữa, bàn vừa lại khôi phục bầu khí hòa thuận vui vẻ.

      Mai Tuyết Tình vừa nhìn thấy thức ăn chứa nhiều dầu mỡ liền cảm thấy buồn nôn, thế nhưng nể mặt Hoàng thượng, nàng thể gắp miếng sườn lên nhưng vừa đưa tới bên miệng.

      Ọe… Ọe…

      Lưu công công nhanh tay lẹ mắt, cầm cái chậu rửa tay đưa tới đón lấy, Mai Tuyết Tình tất cả đều phun ra.

      Hạng Ngạo Thiên vỗ vỗ vào sau lưng nàng, dặn dò Lưu công công, “Lát nữa, cho người mời Hồng ngự y tới!

      Nô tài tuân chỉ…

      Ai nha… Muội muội, ngươi tình hình này như thế nào lại giống như gia tỷ nôn ọe triệu chứng thai nghén giống nhau như đúc vậy hả? Gia tỷ khi mang thai hai tháng, thường hay lợm mửa buồn nôn, lại còn mê ngủ nữa! Muội muội mệt thành cái dạng này, phải nghỉ ngơi tốt mới được!

      Nghi phi vì vãn hồi mặt mũi, ngừng lấy lòng Mai Tuyết Tình. “Rầm” tiếng, bát đũa trong tay Mai Tuyết Tình rơi xuống phía dưới. Hạng Ngạo Thiên nhanh tay lẹ mắt, chìa tay ra tiếp được.

      đưa tay đặt lên trán Mai Tuyết Tình dò xét, “Muội muội, làm sao vậy?

      có gì!” Mai Tuyết Tình cố gắng đè nén nỗi hoảng loạn trong lòng.

      Bữa cơm này, Mai Tuyết Tình có khẩu vị, ăn biết ngon.

      Hoàng thượng, Khai ngự y ở bên ngoài hầu!” sau khi bàn tiệc được dọn dẹp, Lưu công công thông truyền tới.

      Ca… Ta nghĩ cửa hàng còn trong thời gian mới mở vẫn còn có số việc xử lý chưa tốt, ta cần phải trở về!

      Mai Tuyết Tình vội vàng đứng dậy, “Để cho ngự y xem mạch rồi hẵn !

      Phảng phất giống như vừa nhìn thấy quỷ, Mai Tuyết Tình vội vã tránh ra, nhân tiện ngay cả Khai ngự y vừa tiến vào hướng về phía bọn họ thỉnh an nàng cũng nhìn thấy.

      Hạng Ngạo Thiên cấp bách nối tiếp vài bước đuổi tới.

      Mới vừa rồi vẫn còn cùng các tần phi bình tĩnh tỉnh táo biện luận, như thế nào chỉ chớp mắt cái, liền trở nên có chút hoảng loạn, bối rối hẳn lên đây?

      Hình như là e ngại cái gì!

      Nàng sợ cái gì?

      Hạng Ngạo Thiên khó hiểu.

      Muội muội… Muội muội…

      Hạng Ngạo Thiên bước sải chân tiến lên phía trước, kéo lấy cánh tay Mai Tuyết Tình.

      Mai Tuyết Tình có phòng bị, thoáng cái ngã vào trong lòng Hạng Ngạo Thiên.

      Muội muội… Muội muội…

      Hạng Ngạo Thiên đỡ Mai Tuyết Tình, vịn vào bả vai nàng, làm cho nàng đối mặt với chính mình, muốn từ trong mắt nàng, đọc ra được chỗ bối rối.

      Ngự y cũng tới, muội cái gì?

      Mai Tuyết Tình đẩy tay ra, “Ca… Muội đâu có chuyện gì! Muội ngày mai trở về, lúc đó tìm ngự y có được hay ?

      được… Sau khi muội rời , lại biết lúc nào quay về cung, hôm nay, vừa lúc cũng về cung, để cho ngự y bắt mạch, cũng chậm trễ mất bao nhiêu thời gian đâu!

      Hạng Ngạo Thiên nghĩ muốn đem Mai Tuyết Tình kéo trở lại.

      Muội biết, địa vị của muội trong lòng ca ca, cho nên, hôm nay, muội thể !” Hạng Ngạo Thiên bày ra vẻ uy nghiêm của hoàng đế.

      Bộ dáng như muốn ngươi quay lại được.

      Mai Tuyết Tình nhận thấy mình cách nào thoát thân, gấp đến độ nước mắt chảy xuống.

      Ca… Ca, muội… Muội nữa, muội xuất cung được chưa… Nhưng mà, hôm nay, muội xem mạch. Ngày mai có được hay … Muội quá mệt mỏi rồi… Muội muốn hồi tẩm cung nghỉ ngơi…

      Nàng bám vào cánh tay Hạng Ngạo Thiên cầu xin, “Ca… Ca… Van cầu ngươi… Có được hay , muội ngày mai xem ngự y, hôm nay muội muốn nghỉ ngơi trước, nghỉ ngơi cho tốt… Muội quá mệt mỏi rồi, quá mệt mỏi rồi…

      Nước mắt cuồn cuộn ngừng chảy xuống, Hạng Ngạo Thiên trong lòng cũng chua xót. có thấu đáo được nguyên nhân khiến cho tâm tình lo lắng khác thường của Mai Tuyết Tình, lại nhìn thấy nàng nước mắt như mưa bộ dáng đáng thương, đau lòng thôi.

      Hạng Ngạo Thiên thái độ cũng mềm xuống, “Thôi được rồi, muội hôm nay ngụ ở trong cung, ngày mai, cho ngự y tới bắt mạch cho muội.

      Được Hạng Ngạo Thiên đưa tiễn về Vô Tâm cung, Mai Tuyết Tình hai mắt mở to, trong đầu mảnh hỗn loạn.

      oooooooo

      Nàng gặp phải qua rất nhiều chuyện trở tay kịp, cũng có thể tỉnh táo xử lý.

      Nhưng mà, chuyện này như thế nào lại thái quá như vậy, như thế nào lại phát sinh loại chuyện này? Tại sao hết lần này tới lần khác mọi chuyện lạo xảy đến với nàng? Mai Tuyết Tình dùng sức cụng đầu vào ván giường, nghĩ muốn nổ tung cả đầu óc, hãy nhanh nghĩ ra biện pháp!

      đến giờ dùng bữa tối, Hạng Ngạo Thiên trở lại Vô Tâm cung, cùng nàng dùng bữa.

      Mai Tuyết Tình chỉ ăn ít đồ ăn thanh đạm.

      Bộ dáng giả bộ như có việc gì, Mai Tuyết Tình ngồi cùng Hạng Ngạo Thiên chuyện phiếm.

      Ca, sau khi chúng ta rời cung, cảm giác hậu cung này lạnh lẽo và yên ắng hơn rồi!

      Đúng vậy! Có khi ca ca cũng cảm giác được dường như chưa từng có qua nơi này vậy!

      Hạng Ngạo Thiên cũng cảm thán

      Ca… chi bằng ca làm cho tần phi sinh cho muội tiểu chất tử (cháu trai) hoặc là chất nữ (cháu ) , như vậy nơi này có thể náo nhiệt rồi, muội có lẽ trở về mấy lần!

      Mai Tuyết Tình thử dò xét.

      Hừ…” Hạng Ngạo Thiên khinh thường , “Sinh hài tử… hết câu dừng lại.

      Mai Tuyết Tình trong lòng thoáng cái trầm xuống, phảng phất như bị tảng đá lớn đè nặng trong lòng, khiến cho nàng vô cùng bực bội, thở nổi. Mai Tuyết Tình đêm ngủ, trong lòng nhộn nhạo thế mạnh như nước, vô cùng khó chịu.

      Lúc đầu trong lòng có chút hy vọng, nhưng giờ tan biến rồi!

      Hạng Ngạo Thiên cũng là trọn cả đêm mất ngủ, trong đầu đều là hình dáng khóc thương tâm của nữ nhân kia.

      Nàng luôn luôn kiên cường độc lập, khắc trước vẫn còn cùng mọi người tự nnhiên cười cười, sau đó khắc như thế nào lại có thể khóc lóc như lê hoa mang vũ rồi đây?

      Cái gì khiến cho nàng có những biến hóa này đây?

    2. Avehil

      Avehil Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,993
      Được thích:
      10,260
      Chap 76


      Cái gì khiến cho nàng có những biến hóa này đây? trong đầu lần lại lần nữa lởn vởn nỗi thắc mắc này, lúc lâm triều, cũng ngừng tự hỏi trong lòng. Các đại thần tấu bẩm những gì câu cũng nghe lọt lỗ tai.

      Nàng nôn mửa, Nghi phi nàng giống như là phụ nữ mang thai hai tháng, sau đó, nàng bối rối làm rơi bát đũa cầm trong tay xuống, tiếp theo, cái gì cũng nhất định chịu để cho ngự y xem mạch, vậy lại còn cầu xin .

      Phụ nữ mang thai hai tháng? Hai tháng?Hạng Ngạo Thiên đứng bật dậy.

      Đại thần đứng trước điện bẩm báo tình bị hù dọa thoáng cái quỳ mặt đất, tưởng rằng chính mình vừa rồi làm long uy nổi giận.

      Bãi triều!

      Trong thanh mang theo hưng phấn cùng vội vàng, Hạng Ngạo Thiên vung tay áo long bào lên, sải bước nhanh chóng rời .

      Thanh cùng thân ảnh cơ hồ đồng thời biến mất.Lưu lại cả triều văn võ đại thần đứng chầu hai bên nhìn nhau ngơ ngác. đường tới Vô Tâm cung, cơ hồ như là chạy đoạn đường , như là hài tử vui sướng. Cung nữ thái giám cùng thị vệ cũng dám tin lén nhìn Hoàng thượng.

      Hôm nay Hoàng thượng làm sao vậy? Hình như gặp được việc gì đó rất vui?

      Đến trước cửa Vô Tâm cung.

      phá tung cửa bước vào.

      Muội muội…

      có hồi .

      Tình nhi…

      Vẫn có chút động tĩnh.

      Tình nhi…

      chuyển qua bình phong, vào nội thất.

      Tình nhi… Đừng ngủ…

      Thanh như tắt nghẽn.

      Phòng trong yên lặng trống , có hình bóng của ai.

      Chăn mền nhất tề xếp đặt ngay ngắn, phảng phất giống như chưa hề có ai động qua.

      Người đâu…

      Thanh khẩn trương xuyên thấu khí, truyền ra rất xa rất xa… đám người đều vội vã tập trung đến.

      Có ai nhìn thấy công chúa nơi nào rồi ?

      Thanh lạnh lùng giống như tảng băng trong ngày đông giá rét.

      Khải bẩm Hoàng thượng, sáng sớm, lúc trời còn chưa sáng, nô tài ở ngoài sân quét dọn, có nhìn thấy công chúa ra ngoài.

      Còn có người nào nhìn thấy nữa?

      Khải bẩm Hoàng thượng, nô tài lúc ở chuồng ngựa, có nhìn thấy công chúa dắt Truy Nguyệt rời .

      Lui ra hết !

      Hàn Thanh…

      Có ty chức…

      Mau phái người đến bốn cửa thành, hỏi xem công chúa có ra khỏi cửa thành hay , nếu phát , nhân tiện phái người ở trong thành lục soát từng nhà tìm cho trẫm.

      Còn nữa, nếu nhìn thấy công chúa ra khỏi thành, phái người tìm cho trẫm… Họa hình công chúa, phát cho mỗi người tấm, cần phải tìm cho bằng được!

      Vẫn còn nữa, phái người đến Vô Ưu bố trang, hỏi thăm công chúa có trở về đó hay , nhớ kỹ, ngàn vạn lần đừng công chúa mất tích rồi!

      hỗ thân là hoàng đế, gặp nguy loạn, gọn gàng ngăn nắp bố trí nhiệm vụ, tẫn lộ vẻ vương giả phong phạm!(ý là: hết sức hiển thị khí phách vương giả)

      Thần tuân lệnh…” Hàn thanh lĩnh chỉ rời .

      Hạng Ngạo Thiên trở lại bên trong ngự thư phòng, như ngồi đống than.

      Chỉ trong chốc lát, có người trở về bẩm báo, công chúa quay về Vô Ưu bố trang.

      Lại lúc lâu sau, Hàn Thanh trở về bẩm báo, có binh lính chứng kiến công chúa cỡi Truy Nguyệt ra khỏi thành rồi.

      Hạng Ngạo Thiên lấy tay nắm lấy tóc mình, rốt cuộc bây giờ thấy hối hận là dạy Mai Tuyết Tình kỵ mã rồi.

      Tìm họa sư trong cung, nhanh chóng họa hình công chúa, sau đó lấy phân phát cho các binh lính mang theo ra khỏi thành, lập tức phải ngay!

      Tuân lệnh…” Hàn thanh dám chậm trễ.

      Ngay cả Lưu công công cũng cảm giác được bầu khí ngưng trọng.

      Mai Tuyết Tình nắm chặt cương ngựa, hoàn toàn có mục đích tiêu sái, nàng biết nơi nào, cũng biết nên tìm ai trút ra bầu tâm nặng trĩu trong lòng.

      Chĩ thầm nghĩ tìm nơi an tĩnh có ai quấy rầy, để có thể bình tâm trở lại ngẫm nghĩ mọi việc cho ổn thỏa.

      đối với hài tử hoàn toàn có thái độ xem thường! là người thích hài tử!

      mùa thu, nhưng mặt trời vẫn còn lười biếng phóng ra những tia nắng vàng yếu ớt nhưng ấm áp.

      Mai Tuyết Tình ngồi ở bờ sông, những cành dương liễu khẽ phất phơ trước làn gió ấm áp, nhưng nàng lại cảm giác được cây dương liễu cao lớn kia như hiểu nỗi phiền muộn của làn gió trong ánh dương yếu ớt!

      Ánh vào trong mắt là hình dáng buồn thảm của những cây cỏ vàng vọt héo úa , những cánh hoa sắp úa tàn lộ vẻ khiếp nhược! Tuấn mã thông minh ngoan ngoãn lẳng lặng đứng ở phía sau chủ nhân, bạch điêu đậu lưng ngựa, cảnh giác đánh giá hoàn cảnh chung quanh. Chúng nó cũng đều cảm nhận được vẻ thẫn thờ buồn bã của chủ nhân!

      Mặt trời lên cao giữa trời, Mai Tuyết Tình cảm thấy có chút khát nước, nàng đứng dậy nắm lấy dây cương hướng con Truy Nguyệt về phía thị tập. Mặc dù vốn là nữ giả nam trang, thế nhưng, vẻ thanh tú nho nhã và xinh đẹp của nàng vẫn rước lấy nghị luận của mọi người, nhất là ở nơi ngoài thành này cũng phải là địa phương lớn gì.

      Còn có con bạch điêu kỳ quái, theo sát bên chủ nhân canh chừng, càng làm cho mọi người tò mò suy đoán!

      Cố gắng làm người khác chú ý đến, nhưng phía trước có dược điếm khiến cho Mai Tuyết Tình chú ý.

      Dừng lại cước bộ, buộc dây tuấn mã, nàng vào.

      Phu nhân mang thai được hai tháng, thế nhưng, phu nhân tại khí huyết bất túc (ý là khí huyết đủ), cần chuyên tâm điều trị, chú ý nghỉ ngơi!

      lão đại phu sau khi xem mạch xong, chậm rãi dặn dò cặn kẽ.

      Đại phu, xin hỏi nếu muốn, có phải uống thuốc phá thai rất đau hay ?

      Mai Tuyết Tình muốn từ trong lời của đại phu nghe được câu trả lời an ủi là “ đau”, như vậy mà , có thể trợ giúp nàng trong lòng hạ quyết tâm.

      Thịt người mình, miễn cưỡng dứt bỏ , có thể đau sao?” Lão Đại phu hỏi ngược lại nàng.

      Từ trong dược điếm ra, Mai Tuyết Tình vốn dĩ gầy yếu nay gánh nặng vai làm cho nàng càng lộ vẻ gầy yếu hơn. Chỉ trong chốc lát, trong trấn truyền khắp nơi, có vị công tử tuấn tú tới thị trấn. Tại đầu khác của thôn trấn, lại có dược điếm ánh vào trong mắt.

      Đại phu, khí huyết bất túc, tốt nhất nên uống loại dược nào?” Mai Tuyết Tình hỏi.

      Cần phải đúng bệnh hốt thuốc, nhưng phu nhân ngươi cần?” Xem mạch xong, đại phu hỏi.

      Mai Tuyết Tình gật đầu.

      Phu nhân cùng lúc cần bổ khí dưỡng huyết, cùng lúc còn cần bồi bổ an thai! biết phu nhân tại có muốn kê phương thuốc?” Đại phu hỏi. Đại phu khôn khéo suy đoán ra tâm tư của nàng, vị phu nhân trước mắt trong lòng vốn là do dự quyết, còn dao động chắc.

      Coi như có chuyện gì , ngày mai ta trở lại!” Mai Tuyết Tình lấy cớ rời .

      Rời khỏi trấn , thanh ồn ào náo nhiệt càng ngày càng . Bầu khí trong lành thanh khiết càng ngày càng đậm nét. Xa xa, thôn trang lại ra ở trước mắt.

      Những cây đại thụ cao to bao quanh thôn trang, dòng suối nước trong vắt lượn lờ chảy, xa xa chung quanh, mơ hồ đồng cỏ tranh bao bọc, nước chảy róc rách dưới chân cầu, phảng phất như lạc vào thế ngoại đào nguyên. Thuận theo tâm tư của bản thân, nàng lững thững vào.

      đám phụ nữ ngồi vây quanh cùng chỗ tán gẫu chuyện phiếm. người phụ nữ trong lòng còn ôm tiểu nữ nhi ước chừng vừa tròn tuổi.

      Bế… bế…” Thấy Mai Tuyết Tình dẫn ngựa tới, tiểu nương vươn hai tay lên nhất định đòi Mai Tuyết Tình bế nó.

      Mai Tuyết Tình mặt tự nhiên theo bản năng của người mẹ lộ ra vẻ ôn nhu trìu mến.

      Nàng buông dây cương ngựa ra, vươn hai tay tới.

    3. Avehil

      Avehil Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,993
      Được thích:
      10,260
      Chap 77
      Tiểu nữ hài nhi thoáng cái nhào vào trong lòng Mai Tuyết Tình, cái miệng nhắn hôn lên mặt Mai Tuyết Tình. Đám phụ nữ kinh hô trận, đứa này như thế nào lại lớn gan như vậy?

      Tiểu nữ hài nhi đưa đôi tay bé hơi run run sờ lên đầu Mai Tuyết Tình, cố sức kéo kéo vài cái, khăn chít đầu Mai Tuyết Tình rớt xuống, mái tóc đen nhánh dài mượt mà như lụa chảy dài xuống.

      Oa…” Đám phụ nữ ngạc nhiên kêu lớn, sau đó nở nụ cười.

      Tiểu hài tử này, ta còn hồ đồ nữa chứ, nó như thế nào lại nhào đến ôm nam nhân, đây chính là lần đầu tiên, ngờ, nó lại phát được, vị muội tử này vốn là nữ giả nam trang!

      Đúng vậy, thế mới tiểu hài tử này có thiên nhãn, có phải hay nó dùng thiên nhãn phát vị muội tử này là nữ giả nam trang? phụ nữ khác cảm thấy thích thú đùa.

      Mọi người vừa lại nở nụ cười.

      Vị muội tử này nhà vốn là ở nơi nào, như thế nào lúc này lại đến thôn chúng ta?” Người phụ nữ có nữ hài tử hỏi.

      Ta sinh sống ở kinh thành, ra ngoài tìm thân nhân, bị lạc đường, cũng đặng, nghĩ muốn tìm chỗ tạm nghỉ ngơi!

      Mai Tuyết Tình đối với người phụ nữ hiền lành tốt bụng này dối trong lòng cảm thấy có chút đành lòng.

      A, chúng ta nơi này có rất nhiều chỗ cư trú, chỉ cần ngươi chê bai chúng ta nơi này bẩn là được!” Người phụ nữ bế lại nữ hài tử ôm vào trong lòng.

      oOoOoOoOoOoOo

      Bên trong ngự thư phòng, Hạng Ngạo Thiên nghe Hàn Thanh hồi báo.

      Hoàng thượng, có người ở cách kinh thành bốn mươi dặm trong trấn , có nhìn thấy qua công chúa!

      Chuyện này xảy ra bao lâu rồi?” Hạng Ngạo Thiên tra hỏi.

      Khải bẩm Hoàng thượng, trước đây canh giờ!

      Bảo thị vệ tiếp tục chặt chẻ quan sát cho trẫm! Tùy thời hồi báo!

      Hạng Ngạo Thiên đứng dây tự cỡi long bào, Lưu công công hiểu ý liền đưa bộ thường phục cho Hoàng thượng.

      Theo trẫm ra khỏi thành!

      Hàn Thanh theo phía sau Hạng Ngạo Thiên, biết ngày hôm qua cuối cùng xảy ra chuyện gì, rốt cuộc lại làm cho công chúa rời khỏi hoàng cung bỏ trốn. Chuyện này trước nay chưa bao giờ xảy ra. Hạng Ngạo Thiên cỡi con Truy Phong, ra roi thúc ngựa ngừng gia tăng tốc độ, bao lâu sau, tới thị trấn .

      Thị vệ hồi bẩm Hạng Ngạo Thiên, công chúa tiến vào hai dược điếm, sau đó lại mua ít thực phẩm, rồi rời khỏi trấn. Hạng Ngạo Thiên tiến vào dược điếm thứ nhất.

      Lão đại phu theo miêu tả tướng mạo đặc trưng của Hạng Ngạo Thiên, liền nhớ ra, quả vị phu nhân tới đây. Lão đem chân tướng mọi chuyện thuật qua lần.

      Hạng Ngạo Thiên đôi mày chau lại, sắc mặt u ám từ trong dược điếm ra.

      Hàn Thanh, công đạo xuống, tiếp tục phái người truy tung! Nhất là các dược điếm dọc đường, nhất định đều phải lục soát, nếu như bắt gặp công chúa đến bốc thuốc, bất luận là thuốc gì. Cũng phải giữ lại cho trẫm!

      Tuân lệnh…” Hàn thanh nhanh chóng rời , căn dặn thủ hạ thực .

      Hạng Ngạo Thiên trong lòng yên, vô cùng khẩn trương, biết, trước khi mình tìm được Mai Tuyết Tình, có thể vãn hồi cục diện muốn chứng kiến hay nữa.

      Tiến vào dược điếm thứ hai. Điếm chưởng quỹ thấy vị nam từ khí thế bất phàm tiến vào, nhiệt tình đón chào. Hạng Ngạo Thiên đem đặc điểm tướng mạo của Mai Tuyết Tình miêu tả qua lần nữa.

      Nhớ rồi,” vị đại phu , “Vị phu nhân kia tay dắt con ngựa, còn mang theo con bạch điêu, bộ dáng hình như là muốn trốn nhà ra . Lúc ấy, ta hỏi nàng, có hay muốn kê phương thuốc, nàng ngày hôm sau quay lại! Khụ, vị phu nhân kia sắc mặt tốt lắm, cần phải tẩm bổ! Bằng , thai nhi khó mà bảo toàn!

      Như là cho Hạng Ngạo Thiên nghe, hoặc như là tự lẩm bẩm. Từ dược điếm thứ hai ra, Hạng Ngạo Thiên trong lòng cảm thấy nhõm hơn chút. Hẳn là Tình nhi làm ra việc gì ngu ngốc đâu! Tình nhi của nhất định làm cho thất vọng đâu!

      Muốn tìm ra Mai Tuyết Tình cũng khó, nàng mang theo bên mình tuấn mã cùng bạch điêu thành ra đặc trưng nổi bật.

      Hạng Ngạo Thiên tiếp tục lên đường đuổi theo.

      Cổ phác dân phong, nhân môn thuần phác*, làm cho Mai Tuyết Tình ngừng tiếp tục về phía trước. (* dân phong mang phong cách cổ xưa, mọi người chất phác mộc mạc)

      Đại tẩu, ta đây có thể thuê phòng trọ ở nhà của ngươi, có được hay ?” Ở chỗ này nghỉ chân chút, cư trú vài ngày.

      Làm cho bản thân mình khỏi buồn bực, bình tĩnh trở lại, sau đó mới lên suy nghĩ của mình.

      Cái gì thuê với thuê chứ, chúng ta vốn còn rất nhiều phòng trống, muội tử ngươi nghĩ muốn ở lại đây cả đời cũng có thể!” Người phụ nữ có nữ hài tử sảng khoái .

      Ngươi nhất định phải nhận tiền thuê, nếu , ta tiếp!” Mai Tuyết Tình muốn mắc nợ nhân tình người khác.

      Khụ, ngươi muốn đưa cứ đưa, tùy ý!” Người phụ nữ có nữ hài tử cũng tiếp tục so đo nữa.

      Đám phụ nữ trò chyện vui vẻ đứng lên.

      Lúc còn ở thời đại, Mai Tuyết Tình phản cảm nhất là đám con tụ tập cùng chỗ tán dóc, ngồi xấu sau lưng hết người này đến người khác, Lý gia thiếu gạo, Trương gia thiếu muối…, con phảng phất như cái gì đều có thể biết, đều có thể được, y hệt như trạm phát thanh.

      Cho nên, nàng bao giờ tham gia vào những nơi ấy, có thời gian rãnh rỗi tốt hơn hết là ngồi đọc sách giải trí còn hay hơn! Thế nhưng, giờ đây, nghe các nàng chuyện phiếm, nàng lại cảm thấy đặc biệt thân thiết, phảng phất giống như các đại tỷ nhà bên.

      Tiểu nữ hài nhi lại nhào vào trong lòng Mai Tuyết Tình, cách gì cũng chịu rời ra. Bàn tay bé ấm áp nắm lấy tóc của Mai Tuyết Tình tùy tiện đưa vào trong miệng mình nhấm nháp, cũng để ý xem như vậy đúng là có thể ăn hay . Sau đó, tùy tiện thè lưỡi liếm lung tung mặt Mai Tuyết Tình, khiến cho khắp mặt Mai Tuyết Tình đều ẩm ướt.

      Xem ra đứa này rất hữu duyên với vị muội tử này nha! Muội tử, chi bằng ngươi nhận đứa này làm kiền nữ nhi (con nuôi) ! phụ nữ đề nghị.

      Đúng vậy… Đúng vậy…” Những người khác cũng cảm thấy đề nghị này tốt lắm.

      Các ngươi đều là càn… Muội tử còn chưa phối hôn với ai hết nha?” Vị đại tẩu kia nhiệt tâm , “ người hoa cúc đại khuê nữ ( chưa chồng) lại chịu thiệt thòi nhận con nuôi, sau này, muội tử như thế nào có thể xuất giá đây!

      Đúng vậy… Đúng vậy… Bất quá, muội tử dáng vẻ rất xinh đẹp, biết tìm nhà chồng như thế nào, xem tướng mạo của muội tử, tương lai khẳng định có thể tìm được vương tôn công tử!

      Đúng vậy… Đúng vậy…” Tất cả mọi người đều rất thích muội tử trước mắt.

      Mai Tuyết Tình chỉ hé miệng cười, trả lời. Đột nhiên, hài tử khóc lớn lên.

      Theo ánh mắt nữ hài tử, mọi người đều nhìn thấy nam nhân thần thái lãnh tuấn khí vũ hiên ngang đứng ở nơi đó, ai biết ở nơi đó đứng trong bao lâu, nếu phải nữ hài tử phát ra , vẫn còn đứng ở chỗ này lắng nghe các nữ nhân tán dóc.

      Nghe được tiếng khóa của nữ hài tử, Mai Tuyết Tình xoay người, theo ánh mắt của nữ hài tử nhìn tới, nàng thiếu chút nữa đánh rơi nữ hài tử xuống dưới đất.

      như thế nào tới được nơi này?

    4. Avehil

      Avehil Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,993
      Được thích:
      10,260
      Chap 78 (16+)

      Hạng Ngạo Thiên tiến nhanh về phía trước vài bước, đưa tay định ôm lấy nữ hài tử đưa trả lại cho vị mẫu thân kia. Nữ hài tử nhìn vừa nhìn thấy Hạng Ngạo Thiên đưa tay tới tính bế nó, nó hoảng sợ khóc thét lên, đôi bàn tay bé nắm chặt lất áo Mai Tuyết Tình nhất định chịu buông ra.

      Hạng Ngạo Thiên nhăn mặt cau mày. đáng sợ đến như vậy sao?

      “Các vị đại tẩu, vị này chính là nương tử của ta…”

      đợi Mai Tuyết Tình mở miệng, Hạng Ngạo Thiên hướng về phía mọi người tự mình giới thiệu.

      “Ai nha… Muội tử, ra ngươi sớm gả cho người ta rồi?“

      Mọi người dường như vừa nhìn thất động vật quý hiếm, rất ngạc nhiên, đưa mắt đánh giá nam nhân khí độ bất phàm trước mặt.

      “Ái chà… Muội tử, nam nhân của ngươi là tốt, tệ gì chắc cũng là công tử giàu có của nhà viên ngoại nào đó nha!“

      Thiên hạ này đều là nhà !

      Mai Tuyết Tình thầm nghĩ.

      Hạng Ngạo Thiên phảng phất như có loại cảm giác bị người khác cởi hết quần áo, lột trần, đường đường là vua của nước, vậy mà đây là lần đầu tiên bị người khác dòm ngó từ đầu đến chân lại còn bình phẩm lung tung.

      đúng là đám đàn bà con ! Ở trong triều, có mấy người dám có dũng khí như vậy làm càn đánh giá ? Người nào người vừa nhìn thấy phải đều thấp mi thuận mắt sao?

      Hạng Ngạo Thiên mất tự nhiên ho tiếng, “Đại tẩu, vợ chồng chúng ta trước tiên ở quý phủ trọ lại vài ngày, quấy rầy mấy ngày!“

      “Úi dào… Sao ngươi lại dài lời như vậy, nhà của chúng ta đơn sơ phòng ốc cũng bình thường cứ việc đến ở, còn cái gì quý phủ, muội tử, tướng công của ngươi học thức là rộng nha!“

      Nhìn Hạng Ngạo Thiên, Mai Tuyết Tình câu cũng chen vào.

      “Đại tẩu, lại làm phiền các vị đại tẩu nhân tiện giúp chúng ta hỏi thăm, xem nơi này có nhà ai cần bán, nương tử ta cũng thích nơi này, ta chuẩn bị mua ở chỗ này ngôi trạch viện!“

      “Được thôi… được thôi… Chúng ta rất hoan nghênh ngươi và nương tử tới ở nơi này, chúng ta đây có thể trở thành hàng xóm rồi!“

      “Hình như nhà họ Vương ở đầu thôn phía tây muốn bán ngôi trạch viện, nhà đều vào thành mua bán sinh sống, ta ngày mai đến đó hỏi giúp các ngươi chút!“

      Người ở thôn quê quả đều là thà chất phác, đều đối đãi chân nhiệt tình.

      “Các vị đại tẩu, ta cùng với nương tử có đôi lời muốn , chúng ta ra ngoài kia chút, lát sau trở lại!“

      Hạng Ngạo Thiên đợi Mai Tuyết Tình có lời dị nghị gì, lôi kéo nàng .

      Mai Tuyết Tình quay đầu lại hướng về phía mọi người cười cười xin lỗi.

      “Nhìn xem tướng công người ta quan tâm chăm sóc chu đáo chưa kìa! Khụ, dáng vẻ này giống tướng công nhà ta chút nào, lại còn mua nhà ở đây, gả cho nhiều năm như vậy, ngay cả bộ y phục cũng chưa từng mua qua cho ta bao giờ!“

      Mẫu thân của tiểu nữ hài làu bàu oán trách.

      “Tướng công nhà ta cũng vậy, lúc gả cho , ngay cả tấm chăn bông mới cũng có!“

      vị đại tẩu khác trong lòng cũng cảm thấy bất bình so sánh.

      “Vậy vợ chồng các ngươi trong đêm tân hôn đúng là để mông trần để ngủ hả?“

      vị khác chen vào

      “Khụ, nếu , cũng phải cởi truồng a! Hơn nữa, còn có tướng công nhà nàng ta nằm sấp vào người giúp nàng ta giữ ấm chứ!“

      Lại có thanh của người khác chen vào.

      “Kéo rách mấy cái miệng bậy của các ngươi , đúng là miệng chó mọc ra răng ngà voi…“

      Đám phụ nữ cũng mặc kệ thèm để ý tới, cứ như vậy tiếp tục vui đùa.

      Hihi… haha… tiếng cười từ xa truyền vào tai Hạng Ngạo Thiên…

      Hạng Ngạo Thiên nghe đám đàn bà con kia đùa cợt thô tục, tăng nhanh hơn cước bộ.

      biết, ở chỗ này mua phòng ở, đối với hài tử, đối với Tình Nhi có ích lợi gì hay nữa!

      Đám phụ nữ này cũng đừng đem hài tử của cùng Tình Nhi dạy bậy! Hạng Ngạo Thiên thể tránh được khẽ lắc đầu, người nào làm cho Tình Nhi thích nơi này đây!

      Đến thôn ngoại, Hạng Ngạo Thiên căn dặn vài lời gì đó đối với Hàn Thanh, Hàn Thanh xoay người kỵ mã . Truy Phong cùng Truy Nguyệt cũng ở thôn ngoại cọ cọ cần cổ chạm vào nhau, phảng phất như chúng nó lâu rồi gặp nhau.

      Bạch điêu cũng vui sướng bay lượn !

      Ôm Mai Tuyết Tình lên ngựa, Hạng Ngạo Thiên hai chân hơi chút dùng lực, Truy Phong liền lao nhanh về phía trước, Truy Nguyệt ở phía sau cũng vội vã tung bốn vó phi đuổi theo.

      Mai Tuyết Tình bất an giãy dụa thân thể.

      “Đừng nhúc nhích…“

      Hạng Ngạo Thiên dịu dàng vòng tay qua eo lưng của nàng, “Đừng làm hài tử sợ hãi!“

      cọ cằm vào gáy của nàng nhàng , “Thân thể của nàng bây giờ phải chỉ có mình nàng, mà vốn là của ba người!“

      Ba người ? phải chứ, chưa từng nghe qua!

      Mai Tuyết Tình trừng mắt.

      “Thân thể của nàng giờ là của ta, của nàng , của hài tử, của ba người chúng ta!“

      Hạng Ngạo Thiên đắm chìm trong niềm vui sắp làm cha.

      tới góc rừng, dưới gốc đại thụ cứng cáp to lớn hướng về phía mặt trời, Truy Phong ngừng lại.

      Ôm Mai Tuyết Tình xuống ngựa, Hạng Ngạo Thiên giúp nàng ổn định đứng dựa vào thân cây. Mai Tuyết Tình nhìn nam nhân trước mắt, phụ thân của hài tử trong bụng. Mấy tháng nay có hưởng thụ vòng tay ôm ấp của , hôm nay, bị ôm vào trong lòng, vẫn vốn là mặt đỏ trống ngực đánh liên hồi, huyết mạch sôi trào!

      Dường như cứ như là thế kỷ qua chưa từng gặp nhau, Hạng Ngạo Thiên cũng sâu đánh giá Mai Tuyết Tình, sau đó, đặt môi mình lên đôi môi mềm mại của nàng.

      Hai người nhiều tháng qua lưỡng lưỡng tương vọng! (ý là cả hai cùng nhớ nhung lẫn nhau)

      Hai người nhiều tháng qua khắc cốt tương tư!

      Hôm nay đều phải ở nơi này hôn dài để bù đắp lại những nỗi nhớ nhung da diết!

      “Buông ta ra, ca…” Mai Tuyết Tình khước từ , “ có người chứng kiến…“

      ai… Bằng , ta chọn nơi này rồi!“

      Hạng Ngạo Thiên mặt vừa lại kề sát vào mặt của nàng.

      “Tình nhi… Muốn chết ta rồi…“

      Vừa lại hôn lên đôi môi sưng đỏ của Mai Tuyết Tình.

      nên gọi ta ca ca… Ta bây giờ là nam nhân của nàng, là phụ thân của hài tử!” bá đạo tuyên cáo.

      Mặc dù, lời vừa rồi của nam nhân trước mắt quả mang tư tưởng chủ nghĩa gia trưởng độc đoán, thế nhưng, Mai Tuyết Tình vừa nghe qua, trong lòng cảm thấy rất ấm áp vui vẻ! Dục vọng như dòng nước bị ngăn chặn giờ được thông thoáng, rất khó ngăn lại.

      Hai người nhiều tháng nay đều dựa vào ý chí kềm nén tình cảm, chưa từng tiếp xúc thân mật qua, nay buông thả như dòng thác ào ào đổ xuống.

      Mai Tuyết Tình cảm giác mình phảng phất như là con thiêu thân lao vào lửa, trong lòng biết , đó là nguy hiểm, nên đến gần, nhưng lại vẫn như cũ cố mà lao vào. Nàng hai tay vòng qua thắt lưng của Hạng Ngạo Thiên siết chặt, vùi khuôn mặt nhắn của nàng vào trong lòng .

      “Tình nhi… Tình nhi…“

      Hạng Ngạo Thiên đưa tay khẽ nâng đầu Mai Tuyết Tình lên, “Chờ chút… Chờ chút… Ta còn hôn chưa đủ… Tình nhi… nhớ nàng muốn chết ta rồi…“

      Hạng Ngạo Thiên hai tay đỡ lấy đầu Mai Tuyết Tình, giữ lấy khuôn mặt nàng, đưa đầu lưỡi của vào trong miệng Mai Tuyết Tình khám phá miệng xinh của nàng, dùng lưỡi của thoáng lướt lưỡi của nàng mơn trớn, thong thả dùng lưỡi quấn lấy lưỡi của nàng!

      Gặm, cắn, trêu, tựa như hài tử bú vú mẹ, nút lấy đầu lưỡi Mai Tuyết Tình.

      Mai Tuyết Tình cũng nhiệt tình đáp lại , nàng chủ động gặm cắn môi Hạng Ngạo Thiên, khẽ cắn vào môi dưới của cách trêu đùa, rồi liếm môi của , phát ra tiếng rên rỉ mê người.

      “ư… a…“

    5. Avehil

      Avehil Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,993
      Được thích:
      10,260
      Chap 79


      Mai Tuyết Tình nhớ tới còn có rất nhiều vấn đề cần phải hỏi , nàng dùng sức đẩy thân hình rắn chắc của Hạng Ngạo Thiên ra.

      “Ngươi như thế nào tìm tới được nơi này?“

      “Hãy khoan đến chuyện này , sau này, còn có nhiều thời gian…“

      Hạng Ngạo Thiên trả lời mập mờ, miệng vẫn cũng rời khỏi môi Mai Tuyết Tình.

      Bàn tay dần dần di chuyển xuống phía dưới, tới trước ngực Mai Tuyết Tình, nhàng vuốt ve.

      “Tình nhi, chúng nó hình như lớn hơn… Có phải hay bên trong có sữa rồi?“

      Miệng cũng dừng, cũng dời xuống di chuyển, tới cổ trắng ngần của Mai Tuyết Tình, tiếp tục gặm nhấm mơn trớn.

      Mai Tuyết Tình trong đầu thoáng nghĩ tới những vết bầm xanh cổ Ngạo Mai. “Động tác điểm nhàng… làm xuất những vết bầm xanh nhạt, như thế thể gặp người khác…

      “Ta còn nhớ tới việc… ư… ư… Ngươi để cho ta hết… Có ngày, ta thấy được người Ngạo Mai những vết bầm xanh nhạt… ư…ư…“

      Hạng Ngạo Thiên môi vừa lại ngoặm lấy môi nàng, “Bây giờ, nàng chỉ có thể nghĩ tới ta…“

      Bàn tay tiếp tục di chuyển xuống, “Tình nhi… Nghĩ tới ta rồi sao… ha?“

      Hạng Ngạo Thiên cởi bỏ áo Mai Tuyết Tình, “Tình nhi… Nàng có nhớ ta như ta nhớ đến nàng ?” Bản thân cũng bắt đầu cởi bỏ áo.

      “Ngươi muốn làm gì?“

      Mai Tuyết Tình kéo y phục lại, Hạng Ngạo Thiên vừa lại cởi ra, “Ta muốn nàng…“

      nắm lấy tay Mai Tuyết Tình, kéo xuống đặt vào vùng hạ bộ của , để cho nàng cảm thụ được vật của mình cương cứng lên.

      Mai Tuyết Tình rút tay lại, mặt bừng đỏ. Tuy rằng, bọn họ từng có mê mẫn gần gũi quan hệ xác thịt, nhưng nàng cũng chạm qua nơi riêng tư của .

      Nhìn thấy Mai Tuyết Tình thẹn thùng, Hạng Ngạo Thiên từ lưng ngựa gỡ xuống cái bọc, nhanh nhẹn từ bên trong lấy ra áo choàng màu vàng. Mai Tuyết Tình liếc mắt cái liền nhận ra, đó là tấm áo choàng lần trước mặc khi bái phỏng sư phụ.

      Liên tưởng đến lần nọ, Mai Tuyết Tình mặt càng đỏ hơn, chính là lần đó Hạng Ngạo Thiên dùng tấm áo choàng này che đậy, lúc đó ở ngựa kiêng nể gì hôn nàng.

      Hạng Ngạo Thiên cầm áo choàng tung lên phủ kín lấy hai người.

      được… Đừng như vậy…” Mai Tuyết Tình đẩy Hạng Ngạo Thiên ra, “ làm bị thương hài tử…“

      “Ta vô cùng cẩn thận… Tình nhi…“

      Hạng Ngạo Thiên đưa bàn tay mơn trớn khắp người nàng, bắt đầu mâm mê từ bộ ngực, tiếp tục di chuyển dần, tới vùng bụng bằng phẳng của Mai Tuyết Tình, “Nàng sờ thử xem… Vẫn còn phẳng phiu nè, ta chút…“

      nhàng đem chính mình đẩy sâu vào trong cơ thể Mai Tuyết Tình.

      Mãnh liệt co thắt lại làm Mai Tuyết Tình nhíu nhíu chân mày.

      “Tình nhi… Có còn đau ?“

      Hạng Ngạo Thiên dừng lại động tác, khẩn trương hỏi.

      Mai Tuyết Tình nhàng lắc đầu.

      Hạng Ngạo Thiên làm cho chính mình ở trong cơ thể nàng thong thả di động tới lui, dám dùng sức, thân thể kìm nén nghẹn trướng làm cho xuất mồ hôi hột chảy ròng ròng.

      Mai Tuyết Tình ở vùng thân dưới ngừng bị rút ra đưa vào, thân thể càng lúc càng phát hỏa, rốt cục nhịn được lên tiếng rên rỉ đê mê.

      “Tình nhi… Nghĩ tới ta sao?“

      Hạng ngạo tiếp tục động tác thân dưới, môi khẽ gặm cắn vành tai Mai Tuyết Tình. Mai Tuyết Tình toàn thân bao bọc bởi sức lực ngừng gia tăng của Hạng Ngạo Thiên, tiếng động truyền lại ý nghĩ của chính mình.

      Truyền khắp toàn thân khoái cảm, làm cho Mai Tuyết Tình càng thêm nảy sinh cảm giác đê mê, bất tri bất giác thân thể cũng rướn lên, dùng sức ngửa ra sau, cả người hoàn toàn dựa vào thân cây chống đỡ.

      Hạng Ngạo Thiên làm cho nữ nhân mà mình mến đạt được khoái cảm, đồng thời, làm cho bàn thân cũng hưởng thụ vui sướng.

      hơn hai tháng, ở trong cung, những lần đến gần nữ sắc kể ra có thể đếm được đầu ngón tay, giờ đây vốn định đem toàn bộ nỗi mong nhớ ngày đêm trong cơ thể tận tình rong ruổi, tận tình phóng túng chính mình lên nữ nhân mà thương.

      Thế nhưng, mặt khác lại có sinh mạnh bé cần được che chở, cũng được, vì hài tử, cũng chỉ có thể hy sinh niềm vui sướng của chính mình thôi.

      nhàng đẩy mạnh thân thể, Hạng Ngạo Thiên ở trong thân thể Mai Tuyết Tình phóng ra chính mình, đồng thời, cũng phát ra tiếng thở dốc nặng nề.

      Mai Tuyết Tình cảm nhận được cao trào tới, nàng rốt cục nhịn được kinh hô lên tiếng.

      Hạng Ngạo Thiên gắt gao đem nàng ôm chặt vào trong lòng, hôn lên môi nàng.

      Hai tháng tương tư, nhận được chút an ủi. Thay Mai Tuyết Tình mặc lại y phục, chính mình cũng mặc xong, hai người lặng lẽ ôm nhau.

      Nhìn thấy phía mé rừng, làn khói trắng bàn bạc lửng lờ bay lên từ những mái nhà thấp thoáng xa xa, phía sau rặng núi xa kia mặt trời dần khuất bóng, ánh nắng hoàng hôn vàng vọt chiếu xuống mặt đất uốn lượn quanh co.

      Hai người trong lòng đều minh bạch, thời gian sau này, còn có con đường rất dài phải , thực tế vẫn còn có rất nhiều vấn đề cần phải đối mặt!

      Ban đêm, trở lại nhà của vị đại tẩu cho thuê phòng, đại tẩu làm sẵn thức ăn, chờ đợi bọn trở về.

      Mai Tuyết Tình trong lòng cảm kích nên lời, cảm thấy vô cùng ấm áp.

      Cảm giác giống như gia đình vậy! Đại ca cho thuê phòng vốn là hán tử thành trung hậu, chuyện chân thành thẳng thắn.

      “Huynh đệ, theo ca ca thấy, ngươi cứ tá túc ở nhà ta là được rồi, mua ngôi trạch viện phải mất rất nhiều tiền đấy! Cứ ở nhà ta tá túc, ta thu tiền trọ của các ngươi đâu, cứ như vậy ta còn thấy vui vẻ nữa! Cả nhà chúng ta cùng với hai vợ chồng các ngươi quả hữu duyên!“

      Đại ca ca líu lo ngớt vừa cười vừa , “Nghe đại tẩu ngươi , tiểu oa nhi nhà chúng ta, liếc mắt cái liền nhìn ra đệ muội vốn là nữ giả nam trang! Ngươi cái này có phải là duyên phận hay chứ?“

      “Được rồi, muội tử như thế nào lại mình ra ngoài? Nhìn bộ dáng, huynh đệ sau đó đuổi theo, có phải ?“

      Đại tẩu mặc dù ngoài miệng hỏi, nhưng trong lòng cũng đều ràng hết tám chín phần, khẳng định là đôi vợ chồng trẻ tuổi này giận dỗi cãi nhau ầm ĩ rồi.

      “Đúng vậy!” Hạng Ngạo Thiên trả lời, “Sáng sớm hôm nay, chúng ta có ầm ĩ trận, nương tử vì vậy mà giận dỗi rời nhà ra ngoài!“

      Mai Tuyết Tình liếc nhìn cái, ở trước mặt mọi người, có ý cãi lại làm mất mặt mũi. Cứ cho giữ lại chút hư vinh của nam nhân ! Người nào ầm ĩ rời nhà bỏ chứ?

      rất hay, cứ như chính mình vốn là bị vợ trẻ ức hiếp vậy!

      Đừng có ầm ĩ, cho dù là có ầm ĩ nữa, cũng phải với ngươi lý luận đâu đó ràng chứ, nếu sẻ có lỗi với bản thân, có lý nào làm bản thân mình thất vọng chứ?

      Hai đại nam nhân vừa uống rượu, vừa trò chuyện vui.

      Hai người phụ nữ dỗ dành tiểu nữ oa nhi, cũng là cao hứng.

      “Đại tẩu, các ngươi chỉ có nữ hài tử này thôi sao?“

      Mai Tuyết Tình tò mò, mẫu thân Tiểu Chín sinh qua hơn mười lăm hài tử lận!

      “Tạm thời có đứa trước , chờ sau này điều kiện tốt hơn, lại có đứa thứ hai!“

      Đại tẩu chút nào che dấu, “Ngươi cũng đều nhìn thấy rồi, sinh nhiều hơn, nuôi nổi hả!“

      Mai Tuyết Tình ghé miệng sát bên tai đại tẩu tiếng thỏi, “Vậy các ngươi tránh thai thế nào?“

      Nàng muốn biết, Hạng Ngạo Thiên có tiếp thu kiến nghị của nàng hay .

      “Uống dược! Bây giờ, chúng ta đều được phát dược miễn phí, còn phải chịu dày vò nữa rồi!“

      Đại tẩu cũng giọng .

      Mai Tuyết Tình khẽ liếc mắt nhìn Hạng Ngạo Thiên cái, nam nhân này, làm việc tình cảm vẫn còn rất mạnh mẽ vang dội.

      Hạng Ngạo Thiên nghênh đón ánh mắt Mai Tuyết Tình, nhìn nàng mỉm cười sủng nịch.

      “Muội tử, các ngươi cũng nên có hài tử , nghe , tuổi còn trẻ, sinh hài tử cũng càng dễ dàng hơn, thân thể khôi phục cũng nhanh hơn!“

      Đại tẩu rất là quan tâm.

      “Nhìn bộ dáng các ngươi, điều kiện kinh tế nhất định sai được, hay là sớm sinh mấy đứa !“

      Đại tẩu vốn là lời thấm thía.

      “Nghe , hoàng đế chúng ta, gần ba mươi tuổi rồi, hậu cung còn có rất nhiều nữ nhân, thế nhưng đến bây giờ, ngay cả bóng hài tử cũng chưa thấy!“

      Đại tẩu khuyên bảo đôi vợ chồng trẻ trước mặt, “Các ngươi cũng đừng bắt chước học theo hoàng đế nha! Bất hiếu hữu tam, vô hậu vi đại nha!” (ý là trong 3 điều bất hiếu, có con nối dõi là bất hiếu nhất)

      “Đại huynh đệ, đại tẩu ngươi , ngươi có nghe thấy ?“

      Đại tẩu hướng về phía Hạng Ngạo Thiên hô to, giống như chỉ sợ nghe được những lời của mình.

      Hạng Ngạo Thiên đưa lưng về phía các nàng vai thoáng giật mình.

      Mai Tuyết Tình nhìn thấy phía sau lưng Hạng Ngạo Thiên cứng đờ, nhịn được khẽ cười lên tiếng.

      “Tướng công… Đại tẩu ngươi có nghe được hay ? Cũng đừng theo hoàng đế học à!“

      “Tướng công…“

      Mai Tuyết Tình thanh cố ý kéo dài, “Ngươi rốt cuộc có nghe được hay ?“

      “Nghe …“

      Hạng Ngạo Thiên rầu rĩ trả lời.

      Tình nhi, ngươi cũng cùng người ngoài đem ta ra làm trò cười, xem ta tối nay như thế nào chỉnh ngươi! Hạng Ngạo Thiên trong lòng thầm hạ quyết tâm.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    Trạng thái chủ đề:
    Không mở trả lời sau này.