1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[Xuyên không] Phù Dung Giang Hồ - Hoa Tuyết tử (40c+3pn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Xuxu

      Xuxu Banned

      Bài viết:
      586
      Được thích:
      2,166
      [​IMG]
      Cả đoàn người men theo rừng mà , suốt hai ngày vẫn chưa ra khỏi rừng đành dừng chân lại nghĩ ngơi.

      “hey, rừng gì mà lớn thế này, suốt hai ngày vẫn hết là sao a” Ngọc Nhi than thở.

      “còn hai ngày nữa là chúng ta ra khỏi đây thôi” Thuận Minh bên cạnh vừa giúp nàng xoa bóp vừa dỗ dành.

      “hai ngày, trời ơi, ước gì có chiếc xe hơi, như vậy hay biết mấy” Ngọc Nhi la lớn.

      “lúc đầu là cậu đòi đến đây, nên nghĩ ra trước là nơi này có xe hơi chứ” Tiểu Nguyệt trêu chọc

      “thế nào, hối hận sao, vậy quay về” Thừa Ân cũng thừa cơ vào.

      “về hả, được đó, muội có chút nhớ những siêu thị mua sắm rồi đó” Thiên Vy vừa nghe quay về mừng vô cùng.

      được, ai quay về chứ, huống hồ bây giờ tiểu Nguyệt thành thân, làm sao về được cơ chứ, tiểu Nguyệt về muội cũng về, còn nữa, ở đây mua sắm cũng được, việc gì phải về a” Ngọc Nhi lập tức bác bỏ.

      “ai tớ về, tớ cậu thôi”

      “tớ về mà, Thiên Vy nếu cậu thích về mình

      “mọi người đều ở đây, làm sao tớ về đây”

      “nếu vậy đừng kêu ca nữa, huynh còn nghe muội kêu ca nữa, lập tức đưa muội về liền” Thừa Ân nghiêm túc .

      “biết rồi” Ngọc Nhi bĩu môi, số khổ a.

      **************************

      Lại tiếp tục lặn lội thêm nửa ngày nữa trời tối, nên mọi người đành tìm góc trong rừng mà qua đêm.

      “nè ngồi thế này làm tớ nhớ lại hồi còn học, hè nào cũng cắm trại hết a” Ngọc Nhi bắt đầu chủ đề.

      “tớ cũng nhớ a, nhớ lúc cùng ngồi quây quần bên đống lửa thế này, sau đó bắt đầu kể những câu chuyện ma, mọi người có muốn nghe ” Thiên Vy bắt đầu chuỗi đề tài nóng hổi muôn thuở.

      “đừng kể, tôi sợ nhất là chuyện ma đó” Linh Nhi bắt đầu cảm thấy lạnh người.

      “Linh Nhi nhát gan quá a” Thiên Vy trêu chọc

      “tỷ ta nhát ta cũng chịu, ta vốn rất sợ ma mà”

      “hey đúng là nhát mà, làm mất hứng quá ” Ngọc Nhi thở dài

      “nè vậy kể truyền thuyết ” Thiên Vy lại nãy ra ý tưởng để tránh nhàm chán.

      “truyền thuyết, được đó, cái này được nha, muội thích nghe chuyện xưa lắm, nhưng mà kể chuyện gì” Linh Nhi lập tức thay đổi bộ mặt thành hớn hở vô cùng.

      “kể truyền thuyết hả, ở đây có sẵn câu chuyện nà” Ngọc Nhi vừa vừa chỉ tay về phía tiểu Nguyệt.

      “là sao, tại sao lại chỉ tớ” tiểu Nguyệt chỉ mình hỏi

      “chẳng phải Lãnh gia nhà cậu có truyền thuyết nhiều đời, liên quan đến Hàn Nguyệt kiếm của cậu và Phi Long kiếm của Ân ca sao”

      “truyền thuyết liên quan đến kiếm hả, muội muốn nghe” Thiên Vy và Linh Nhi cùng đồng thanh

      “cũng có gì cả, chẳng qua câu chuyện xưa được lưu truyền lâu đời trong dòng họ thôi” tiểu Nguyệt lắc đầu , vốn cũng chẳng có gì mà.

      “nhưng bọn muội muốn nghe a” hai tiểu thư nhà ta lại tiếp tục đồng thanh đồng khí.

      “bọn ta cũng muốn biết” bên này Tử Phong, Lưu Phương và Đông Phương Tuấn cũng như vậy.

      “muốn biết kể cho mọi người nghe vậy” Thừa Ân bắt đầu câu chuyện

      “mọi người có nghe về những truyền thuyết liên quan đến Nữ Oa nương nương rồi phải

      Mọi người nhất tề gật đầu

      ra cũng có gì, tục truyền, sau khi Nữ Oa đội đá vá trời, đắc đạo phi thiên, nhưng ở dân gian vẫn có nhiều con cháu của người sinh sống, những hậu nhân này trải qua hàng ngàn năm thành thân sinh con, mặc dù đa số họ thành thân với người phàm nhưng trong người họ vẫn mang dòng máu của Nữ Oa nương nương, nên họ có điểm hơn người thường”

      “điểm khác với người thường là gì vậy “ Linh nhi tò mò

      “tùy theo mỗi người mà có điểm khác nhau, nhưng những thứ này đều có cái tên chung là linh lực “ tiểu Nguyệt nhàng giải thích.

      “linh lực, ý của nàng là…. lẽ “ Tử Phong nhớ ra trước đây tiểu Nguyệt và Thừa Ân cũng từng thi triển cái năng lực kia, và thứ đó Ngọc Nhi gọi là linh lực.

      “đúng vậy, linh lực chính là thứ mà hai người bọn họ từng sử dụng, hai người bọn họ là hậu nhân của Linh thị nhất tộc, là con cháu của Nữ Oa nương nương, nên từ lúc còn trong bụng mẹ, họ có linh lực, và năng lực hơn người rồi” Ngọc Nhi thay hai huynh đệ tiểu Nguyệt và Thừa Ân giải thích .

      “cái gì “ Thiên Vy và Linh Nhi la lớn, tin được nha, những người ở đây cũng rất ngạc nhiên.

      “thế hai người có năng lực gì thế” Thiên Vy tò mò

      “tiểu Nguyệt có thể đọc suy nghĩ có người khác và khống chế các yếu tố tự nhiên, còn Ân ca cũng giống vậy, chỉ có điều còn thêm hai khả năng nữa, đó chính là huynh ấy có năng lực nhìn thấy tương lai, nhưng cái đó có thể thay đổi tùy theo suy nghĩ của con người chứ cố định, và năng lực nữa là, khống chế được cảm giác của người khác, khiến cho họ tuân theo suy nghĩ của huynh ấy” Ngọc Nhi lại tiếp tục giải thích.

      “cái kia, khống chế cảm giác, chính là lần trước dùng đối phó với Ngọc Phụng phải “ Thanh Ngọc hỏi

      “đúng” Thừa Ân gật đầu.

      “hai người oai nha, thích đó, mà sư tẩu vậy chẳng phải tẩu có thể đọc được suy nghĩ của sư huynh sao, vậy tẩu biết huynh ấy nghĩ gì rồi” Linh Nhi hâm mộ.

      “ta thể đọc được suy nghĩ của huynh ấy, và huynh ấy cũng là ngoại lệ duy nhất”

      “hả sao kỳ vậy” Linh Nhi thất vọng, tưởng đâu sau này có thể khống chế được huynh ấy rồi, ai dè.

      “ta biết, ta chưa từng gặp trường hợp này bao giờ, muội nếu muốn biết có thể hỏi Ân ca, huynh ấy hình như đọc được đấy”

      “Ân ca “ thấy có hy vọng Linh Nhi lập tức chuyển hướng sang Thừa Ân

      “ta cũng đọc được” Thừa ân nhàng trả lời, phải công nhận tên tiểu tử kia rất đặc biệt.

      “cái gì, huynh đọc được” đến lượt tiểu Nguyệt và Ngọc nhi ngạc nhiên.

      “đừng có nhìn ta, chẳng phải muội cũng vậy sao”

      “thế câu chuyện truyền thuyết về kiếm là thế nào” Xích Long lên tiếng kéo mọi người về chủ đề chính.

      “tương truyền, sau khi Nữ Oa đội đá ngũ sắc vá trời, vốn còn sót lại tảng, khi người phi thiên, để lại nhân gian tảng đá đó, sau đó hậu nhân của người dùng nó rèn thành hai thanh kiếm, chính là Phi Long và Hàn Nguyệt, hai thanh này vốn là linh kiếm, có linh khí, chúng tự chọn chủ nhân cho mình, hậu nhân đời đời, bất luận ai được hai thanh bảo kiếm này chọn trở thành tộc trưởng đứng đầu Linh tộc” Thừa Ân tiếp tục kể.

      “thế hai thanh kiếm chọn hai người, vậy trong hai người ai là tộc trưởng đời này” Thiên Vy hỏi tiếp

      “vấn đề này chưa có đáp án” tiểu Nguyệt lắc đầu.

      “tại sao a” Linh Nhi hiếu kỳ

      “hai ngàn năm trước, lúc diễn ra lễ chọn tộc trưởng mới, xảy ra cố, nên thần hồn của hai thanh thanh linh kiếm hiểu nguyên do vì sao lại tách khỏi kiếm, cho nên bây giờ chúng chỉ là kiếm thường thôi, còn về ta và tiểu Nguyệt do có duyên nên mới có thể làm chủ nhân của chúng chứ phải do chúng chọn”

      “thế Thần hồn của kiếm đâu” Bạch vân lên tiếng.

      ai biết cả, có người họ quay về với Nữ Oa nương nương, cũng có người thần hồn ngao du khắp nơi, có ngày quay về, cũng có người đây là thử thách cho Linh tộc, để cho ngươi Linh tộc tự tìm, dù gì mấy ngàn năm nay họ cũng rất sung sướng, gặp khó khăn về chuyện gì, xem như là lần thử thách với họ ” tiểu Nguyệt trả lời.

      “hey nếu có, ta cũng muốn nhìn xem Thần hồn của kiếm trông như thế nào a” Linh Nhi đối với việc này rất có hứng thú.

      “được rồi, trời còn sớm, nghĩ ngơi , ngày mai còn lên đường nữa” Thừa Ân lên tiếng ngắt ngang dòng suy nghĩ của mọi người, đêm nay sau khi nghe xong câu chuyện này mỗi người đều mang tâm trạng.

      Hết chương 30 – Chương 31 : Lạc vào Đào Hoa Viên

    2. Xuxu

      Xuxu Banned

      Bài viết:
      586
      Được thích:
      2,166
      [​IMG]
      Đoàn người sáng hôm sau lại tiếp tục lên đường, được nửa ngày lại tiếp tục nghĩ ngơi, dừng lại nghĩ ở ven rừng.
      “đại ca huynh có cảm thấy gì ” tiểu Nguyệt nhận thấy khác lạ nên lên tiếng hỏi
      “có, từ lúc chúng ta vào nhánh rừng này bắt đầu rồi” Thừa Ân cũng biết được chuyện gì diễn ra.
      “chuyện gì vậy, hai người gì thế, có gì khác thường sao” Ngọc Nhi nhận thấy thái độ nghiêm túc của hai người họ có chút lo lắng, từ trước đến giờ họ bày ra thái độ này chứng tỏ việc này hề đơn giản.
      “trong nhánh rừng này có kết giới, hơn nữa rất mạnh, phải ai cũng tạo được” tiểu Nguyệt nghiêm túc trả lời.
      “kết giới là gì vậy” Linh Nhi hỏi.
      “là vòng linh thuật, dùng che chắn hay giam giữ thứ gì đó” Ngọc Nhi giải thích.
      “thế so với khả năng của hai người kết giới này thế nào” Ngọc Nhi hỏi tiếp.
      “mạnh hơn” hai huynh muội cùng đồng thanh.
      “thế bây giờ phảo làm sao a, chúng ta như vậy là bị vây trong này rồi sao, ra được à” Thiên Vy lo lắng.
      biết, chỉ có điều hình như nó có ý làm hại chúng ta, hơn nữa mục tiêu của nó cũng phải tất cả chúng ta, chỉ có ta và tiểu Nguyệt thôi”Thừa Ân trả lời.
      “mục tiêu của nó là hai người, nè ở đây hai người đâu có kết oán với ai có linh lực đâu a, chưa kể ở đây ngoại trừ hai người ra chưa chắc còn người thứ ba có linh lực, làm sao có thể như vậy được “ Ngọc nhi khó hiểu.
      “chuyện này trước được, tóm lại cẩn thận vẫn hơn”
      Ngồi nghĩ ngơi lúc đoàn người lại tiếp tục lên đường, nhưng mãi mà vẫn ra khỏi nhánh rừng, ngược lại trước mắt càng ngày càng xuất nhiều sương mù.
      “mọi người cẩn thận, xem ra kết giới bắt đầu phát huy sức mạnh của mình rồi” Thừa Ân nhắc nhở, mọi người lập tức rút binh khí, sẵn sàng chiến đấu.
      Đột nhiên phía trước xuất vầng hào quang, cả đám ngươi chưa kịp trở tay bị nó hút vào.
      **************************
      “Tử Phong, tỉnh” tiểu Nguyệt tỉnh dậy, phát ngoại trừ Tử Phong những người khác đều thấy đâu.
      “Nguyệt nhi, xảy ra chuyện gì vậy” Tử Phong day huyệt thái dương, dường như ngủ lúc rất lâu.
      “chúng ta bị hút vào trong trung tâm của kết giới, mọi người đều thấy đâu cả”
      “chúng ta tìm họ , nàng phải theo sát ta được rời bỏ ta có biết ” Tử Phong nắm chặt tay tiểu Nguyệt, kiên định , bất luận chuyện gì xảy ra cũng buông tay nàng ra.
      “được” tiểu Nguyệt cười nhàng.
      Hai người được lúc vẫn thấy ai, cứ tưởng như vậy cho đến tối, ai dè đột nhiên nghe tiếng đánh nhau.
      “các ngươi đừng đánh nữa, bây giờ chúng ta nên cùng nhau nghĩ cách thoát khỏi nơi này mới đúng chứ”
      Hai ngươi nhìn lại thấy hai nhóm ngươi của Lưu Phương và Đông Phương Tuấn đánh nhau, còn Thiên Vy cố sức ngăn cản.
      “đủ rồi” tiểu Nguyệt la lớn, thành công làm cho hai bên ngừng đánh.
      “tiểu Nguyệt, mừng quá, gặp được cậu rồi, nếu chắc tớ cũng biết chuyện gì xảy ra nữa” Thiên Vy vui mừng chạy lại ôm chầm tiểu Nguyệt.
      “chuyện gì xảy ra”
      “tớ tỉnh lại thấy mọi người đâu, bên cạnh chỉ có Lưu Phương và người của y, bọn tớ rủ nhau kiếm mọi người, ai dè đến đây, hai nhóm người bọn họ lại vì những xích mích võ lâm, thông liền đánh nhau, tớ cản hòai được, nhưng cũng may là cậu đến kịp a”
      “được rồi, nữa, bây giờ chúng ta nên tìm cách ra khỏi đây trước ” tiểu Nguyệt than
      “thế Ân ca và nhóm Ngọc Nhi đâu” Thiên Vy ngơ ngác.
      biết, nhưng tớ nghĩ họ cũng ở đâu đó quanh đây thôi, chúng ta tìm xem”
      “được” hai nữ nhân dẫn đầu trước, đám nam nhân đành phải lặng lẽ theo sau, tạm thời dừng chiến.
      “Ngọc Nhi, đại ca” rốt cuộc độ nửa canh giờ nữa, cũng tìm được những người còn lại,họ đứng trong rừng đào.
      “tiểu Nguyệt, rốt cuộc cũng tìm thấy mọi người rồi” Ngọc Nhi vui mừng cười tươi.
      “nơi này rốt cuộc là đâu a, sao đâu cũng toàn thấy hoa đào vậy” Thiên Vy nhìn quanh mà .
      “nơi này đẹp trông cứ như Đào Hoa Viên ấy” Linh Nhi vốn rất thích hoa đào.
      “Đào Hoa Viên” tiểu Nguyệt, Ngọc Nhi và Thừa Ân cùng đồng thanh.
      “đúng a, khắp nơi đều là hoa đào này” Linh Nhi vẫn ngơ ngác, vốn vậy mà.
      “Ân ca, tiểu Nguyệt, lẽ đây chính là Đào Hoa Viên trong truyền thuyết sao”
      “có lẽ vậy, tiểu Nguyệt xem ra nếu như chúng ta giãi mã được bí mật này, đừng mong rời khỏi đây” Thừa Ân bộ mặt ngưng đọng.
      “chuyện gì đến cũng đến thôi, đành phải đối mặt thôi” tiểu Nguyệt bộ mặt cũng nghiêm trọng kém.
      Hết chương 31 – Chương 32 : Hồn Kiếm và Tứ Đại Hộ Pháp

    3. Xuxu

      Xuxu Banned

      Bài viết:
      586
      Được thích:
      2,166
      [​IMG]
      “ba người gì vậy, cái gì mà truyền thuyết cơ” Linh Nhi khó hiểu.
      “tương truyền thời thượng cổ, Nữ Oa tại đào hoa viên tìm thấy đá ngũ sắc để vá trời, cũng có người , hồn kiếm của Lãnh gia cũng quay về Đào hoa viên” Ngọc Nhi giải thích.
      “ý cậu là ở đây có hồn kiếm của Lãnh gia sao” Thiên Vy bắt đầu hiểu chuyện.
      “có thể” Ngọc Nhi dám khẳng định.
      “ Nguyệt nhi, nàng làm sao vậy” Tử Phong chợt cảm thấy bàn tay bé mà mình nắm xuất khác thường, nên quay sang nhìn nàng phát tay trái nàng nắm lấy tay phải có vẻ rất đau đớn., nàng rất đau, đau đến nổi chuyện được
      “tiểu Nguyệt, cậu sao chứ” Ngọc Nhi chạy lại bên cạnh quan tâm.
      “Ân ca, huynh làm sao vậy” chợt Linh nhi cũng nhìn thấy Thừa Ân có biểu khác thường nên la lớn.
      “Ân ca” Thiên Vy và Linh nhi nhìn thấy Thừa Ân cũng giống tiểu Nguyệt bộ dạng rất đau đớn như chịu nổi, nên chạy đến đỡ.
      “chuyện này rốt cuộc là sao” Tử phong lo lắng hỏi Ngọc Nhi
      “ta biết, ta từ trước giờ chưa từng thấy họ như vậy bao giờ”
      “nhìn họ có vẻ rất đau đớn, liệu có chuyện gì ko “ Linh Nhi lo lắng hỏi.
      “ta…” Ngọc Nhi còn chưa kịp trả lời bị giọng cắt ngang.
      “yên tâm, họ sao đâu” giữa rừng hoa đào xuất thân vận bạch y, cả người toát ra linh khí
      “ngươi là ai” mọi người lập tức đề phòng.
      “Bạch…….Bạch…. Hổ, ta là…là Bạch Hổ” giọng của tiểu Nguyệt vì đau đớn mà dần, đứt quảng.
      “Bạch Hổ hộ pháp trong tứ đại hộ pháp” Ngọc Nhi từ thân với hai huynh muội họ Lãnh nên tiểu Nguyệt vừa hiểu ngay.
      “tiểu chủ nhân, người nhận ra ta sao” Bạch hổ nhìn tiểu Nguyệt cười dịu dàng.
      “ta …làm sao có thể quên được chứ,năm đó trưởng lão Lãnh gia từng cho ta xem qua bức họa chân dung của các người”
      “chủ nhân, người rốt cuộc đến rồi, bọn ta ở đây chờ hai người rất lâu rồi” hắc y nam tử từ nhánh khác của vườn đào bước ra.
      “ngươi là Huyền Vũ” Thừa Ân giọng hơi do cơn đau làm ảnh hưởng.
      “chủ nhân, xin lỗi vì làm hai người đau, nhưng đây là quy tắc, hai người nếu muốn đem hồn kiếm rời khỏi đây phải trải qua thử thách, đây chỉ là khởi đầu thôi” hồng y nữa tử từ phía sau hắc y nam tử bước ra .
      “hồn kiếm, hồn kiếm thất lạc ở đây sao, y mà mặc y phục đỏ, vậy là Chu Tước hả” Ngọc Nhi ngạc nhiên
      “đúng vậy, ta là Chu Tước” hồng y nử tữ, cười tươi trả lời
      “đúng vậy, nếu hai người họ có thể vượt qua thử thách, có thể mang hồn kiếm rời khỏi đây, vả lại bắt đầu từ hôm nay họ cũng chính là chủ nhân của tứ đại hộ pháp, bọn ta hết lòng tuân lệnh của bọn họ” cuối cùng là nam tử, dung mạo xinh đẹp như hoa, khí thế bất phàm, như trích tiên thân vận thanh y xuất đằng sau Bạch Hổ.
      “ thanh y, ngươi chắc là người cuối cùng, Thanh Long hộ pháp rồi” Thiên Vy nhìn lại, ba người kia ứng với tứ phương thần, vậy đương nhiên người này là người cuối cùng Thanh Long rồi.
      “tứ đại hộ pháp đều xuất cả rồi nhỉ” Thừa Ân cười .
      “hai vị chủ nhân, biết hai vị có muốn đón nhận thử thách để tiếp nhận hồn kiếm ” Thanh Long hộ pháp bộ dạng lạnh lùng lên tiếng.
      “bọn ta việc gì tiếp chứ, thử thách thử thách” hai huynh muội nhìn nhau, cùng đồng thanh.
      “tốt, hai vị bên này mời” Thanh Long dẫn đường, tiểu Nguyệt và Thừa Ân được mọi người dìu theo sau, được dẫn đến ngôi mộ.
      “đây là “ tiểu Nguyệt nhìn vào ngôi mộ có chút ngạc nhiên.
      “đây là mộ phần của Nữ Oa tộc trưởng lão các đời đầu” Chu Tước giải thích.
      “hồn kiếm ở bên trong, hai vị mời” Thanh Long đưa tay mời, mọi người vừa định vào theo bị Bạch Hổ ngăn cản.
      “chỉ có hai huynh muội họ thôi, các người phải người của Nữ Oa tộc, thể vào trong”
      “tại sao chứ, bọn ta cũng muốn vào” Thiên Vy bất mãn
      “đây là quy tắc” Huyền Vũ giải thich.
      “ta mặc kệ quy tắc gì, ta phải vào cùng nương tử của ta” Tử Phong thái độ kiên quyết.
      “Phong, yên tâm , thiếp sao đâu, chàng cứ ở ngoài này chờ ” tiểu Nguyệt giọng trấn an.
      “nhưng…”
      “yên tâm có ta ở đây, muội ấy sao đâu, huống hồ họ cũng lấy mạng bọn ta đâu, cùng lắm thất bại lấy được hồn kiếm, tay rời khỏi đây thôi” Thừa Ân cắt ngang lời , dùng ngữ điệu chắc chắn , để cho y yên tâm
      “nhưng…….” Tử Phong vẫn còn có ý định kiên trì, Thanh Long hộ pháp lên tiếng khẳng định.
      “yên tâm, thử thách lấy mạng của bọn họ đậu, cùng lắm chỉ làm bọn họ bị thương thôi, nhưng đây là sứ mệnh của họ, họ nhất định phải trải qua thôi, các người ai có thể giúp họ đâu”
      “yên tâm, ta sao đâu, chàng cứ ngoài này chờ ” tiểu Nguyệt dịu dàng cười, nên Tử Phong cũng biết gì hơn, thế là hai huynh đệ cùng tiến vào trong ngôi mộ, mọi người đều đứng ngòai chờ.
      ***************************
      Bên trong
      “các ngươi đến rồi” hai huynh đệ vừa bước vào trong nhìn thấy con Hắc Long nằm cuộn tròn đất, nó vừa mở mắt, đôi mắt màu đỏ trong rất dữ tợn, giờ phút này nhìn chầm chầm vào hai huynh đệ.
      “ngài là thử thách của bọn ta” tiểu Nguyệt lên tiếng hỏi
      “đúng vậy, cơn đau vừa rồi của các ngươi cũng là do ta gây ra, nó lấy linh lực của các ngươi, bây giờ người các ngươi chỉ còn võ công, nên các ngươi phải dùng võ để thắng ta, nếu các ngươi chỉ mang được hồn kiếm rời khỏi đây, mà còn vĩnh viễn mất linh lực của mình nữa, thế nào bắt đầu được chưa”
      “bắt đầu ” hai huynh đệ nhìn nhau cười, xem ra hôm nay phải liều phen thôi, trận chiến thế là nổ ra.
      ********************************
      Bên ngoài
      hai canh giờ rồi, tại sao còn chưa ra” Thiên Vy lo lắng hỏi
      “ta làm sao mà biết a” Ngọc Nhi tâm trạng cũng rối bời.
      “ta phải vào trong” Tử Phong nóng nảy định xông vào, bị Huyền vũ ngăn lại
      “ngươi thể vào”
      “ta mặc kệ cái gì quy tắc ta nhất định phải vào”
      “ngươi vẫn thể vào”
      “ra rồi kìa “ lúc hai người tranh cãi Linh Nhi vui mừng hô to.
      Mọi người nhìn thấy tiểu Nguyệt và Thừa Ân cả người đầy máu bước ra.
      “Nguyệt nhi” Tử Phong lo lắng đỡ lấy tiểu Nguyệt.
      “ Tử Phong” tiểu Nguyệt chỉ kịp kêu tiếng ngất trong vòng tay của Tử Phong.
      “Nguyệt nhi, nàng đừng làm ta sợ, Nguyệt nhi”
      “yên tâm, ấy sao, chỉ là kiệt sức ngất thôi” Bạch Hổ kiểm tra mạch tượng xong cười cho để an tâm.
      “sao người họ toàn máu vậy” Linh Nhi thắc mắc
      “đây phải máu của bọn ta, giết Hắc Long thần có sao vậy” Thừa Ân hỏi Thanh Long
      “nó chính là thử thách của các người, các người giết nó mới có thể ra khỏi đó, chúc mừng các ngươi vượt qua thử thách” Thanh Long phất tay, hai thanh kiếm của hai người ở chuôi kiếm xuất hai mảnh ngọc bội long phượng.
      “đó chính là hồn kiếm, bắt đầu từ hôm nay bốn người bọn ta trở thành thuộc hạ của hai người, tùy hai người sai bảo, chủ nhân” Thanh Long dứt lời, tứ đại hộ pháp đều quỳ xuống.
      “tốt, bây giờ ta muốn rời khỏi đây, tìm nơi tắm rửa nghĩ ngơi, sau đó lên đường bọn ta còn phải dự đại hội võ lâm nữa” Thừa Ân lạnh giọng ra lệnh.
      “dạ, tuân lệnh chủ nhân” từ đại hộ pháp dẫn đường rời khỏi đào hoa viên, họ tìm được thành trấn nghỉ ngơi, đến tối, rốt cuộc tiểu Nguyệt cũng tỉnh lại, mở mắt ra thấy Tử Phong nằm bên cạnh mình.
      “ Tử Phong”
      “nàng tỉnh rồi, có đói , ta bảo người mang đồ ăn lên”
      đói, ta ngủ bao lâu rồi”
      ngày rồi, nàng có biết lúc nãy nàng làm ta sợ lắm , sau này ta cho phép nàng làm chuyện mạo hiểm như vậy nữa “
      “ta sao rồi mà, hơn nữa ta cũng hứa rời xa chàng, chàng yên tâm
      , chỉ ôm nàng càng chặt, có trời biết, giờ phút nhìn thấy nàng mình đầy máu rời khỏi ngôi mộ, tim như ngừng dập, lo lắng biết dường nào, đến khi biết nàng sao mới yên tâm, hai người cứ như vậy ôm nhau ngủ cho tới sáng.
      Sáng hôm sau cả đòan người khởi hành rời khỏi, lên đường tham gia đại hội võ lâm, nhưng trước mắt sóng gió chỉ mới là bắt đầu mà thôi.
      **************************
      “ngươi cái gì, tên nghiệt chủng đó còn sống” trung niên nam tử tức giận đập mạnh lên bàn, cái bàn lập tức gãy làm đôi.
      “vâng thưa chủ nhân, giờ chính là kỷ chủ của thất tinh kỳ, hơn nữa nghe thành thân, thê tử của chính là Phiên y nổi danh giang hồ gần đây, họ đường đến dự đại hội võ lâm” hắc y nhân cung kính bẩm báo.
      “tốt, 20 năm trước ta để xổng mất, bây giờ còn cơ hội nữa, đâu, dặn người chuẩn bị , chúng ta sắp có khách quý rồi”
      “dạ, chủ nhân” hắc y nam tử lãnh mệnh lui ra.
      “Dương Thiên, chờ , ta nhanh chóng đưa con trai ngươi xuống dưới gặp ngươi” trung niên nam tử cười to .
      Hết chương 32 – Chương 33 : Ca ca, huynh gặp phiền phức rồi (Thượng)

    4. Xuxu

      Xuxu Banned

      Bài viết:
      586
      Được thích:
      2,166
      [​IMG]
      Lại đến trấn nữa, mọi người lần này dừng chân lại quán trọ của Thất Tinh Kỳ, vừa đến nơi, chưởng quầy đích thân ra tiếp đón, lập tức dẫn mọi người vào phòng được sắp xếp, do trấn này nằm đường đến nơi diễn ra đại hội võ lâm, nên có ít nhân sĩ giang hồ.
      Quán trọ này lại là của Thất Tinh Kỳ, nhìn thái độ của chưởng quầy cùng ngữ khí cung kính của ông ta cộng thêm bên cạnh còn có tứ đại hộ pháp theo, mọi người lập tức hiểu ra người vừa bước vào chính là Dương Tử Phong kỳ chủ thần bí của Thất Tinh Kỳ, nghe đồn tháo mặt nạ và thành thân, bây giờ chứng kiến tận mắt mọi người mới ngỡ ngàng, có biết bao cặp mắt dõi theo họ, trong đó có những cặp mắt hâm mộ, ghen tỵ của nữ nhân, tất nhiên dán hai vị vừa mới thành thân này rồi, bên cạnh đó còn có những cặp mắt ngưỡng mộ của nam nhân đối với những mỹ nhân cùng, hey, bởi vậy mới là “hồng nhan họa thủy” a
      Hơn nữa nghe đồn phu nhân của Dương Tử phong chính là Phiên y nổi danh gần đây, mọi người liền tập trung vào nữ nhân cùng , hai người họ thái độ rất thân mật, xem ra vị này chính là phu nhân mà mọi người gần đây hay bàn tán rồi.
      Đối với việc này khiến cho Dương Tử Phong cực kỳ vui, bên cạnh có hai gã để ý nương tử của mình, bây giờ lại thêm mấy ánh mắt này nữa, nếu phải có Nguyệt nhi của ở đây, xông lên móc những đôi mắt kia ra rồi ( TT :a dã man, người ta nhìn huynh cũng cho a, keo kiệt; Phong: *rút kiếm*, ngươi gì, TT: có sao a, muội có gì sao ta, sao muội biết vậy, * giả vờ ngó lơ* ).
      Nghĩ đến đây bất chợt xiết chặt tay nàng, cảm nhận khác thường nàng quay sang nhìn , phát gương mặt u ám của nhìn vào những ánh mắt nhìn nàng, hiểu ra nguyên nhân, cái người này trẻ con mà, đúng là thùng dấm chua, nhưng mà rất đáng a.
      “chủ nhân, phòng chuẩn bị xong, ngươi muốn ăn trong phòng hay là tại đại sảnh, để tiểu nhân chuẩn bị”
      “trong phòng” xong lôi kéo tiểu Nguyệt mạch về phòng, những người còn lại cố nén cười, ai kia lại ghen nữa rồi.
      *********************
      Tối hôm đó, tiễu Nguyệt đến phòng Thừa Ân để mang theo ít điểm tâm cùng với xem vết thương của huynh ấy, dù sao trong ngôi mộ đó, nếu có huynh ấy đỡ cho mình nàng còn bị thương nặng hơn rồi, nên cũng nên quan tâm huynh ấy.
      Nhưng được lúc quay lại, gặp mọi người ngồi uống trà tại hậu viện phía sau, do có đám nữ nhân ở đây, nên những nam nhân này cũng còn kiên kỵ, mà đánh nhau.
      “tiểu Nguyệt sao quay lại sớm thế, còn nữa sao đưa điểm tâm cho Ân ca” Ngọc Nhi nhìn thấy tiểu Nguyệt tay vẫn còn bưng khay điểm tâm ngạc nhiên.
      “huynh ấy bây giờ cần nữa rồi” tiểu Nguyệt đặt khay xuống bàn, cười bí hiểm
      “tại sao a” Thiên Vy khó hiểu.
      “Ngọc Nhi, Thiên Vy, Bạch Vân, Thanh Ngọc, chúng ta vào phòng bàn bạc chút
      “bàn cái gì a”
      “vào rồi biết” tiểu Nguyệt đứng dậy lôi kéo Ngọc Nhi và Thiên Vy, Thanh Ngọc và Bạch Vân thấy vậy cũng theo sau
      “ta với nàng” Tử Phong cũng đứng dậy muốn theo sau.
      cần, đây là chuyện riêng của nữ nhân, nam nhân được xen vào, còn nữa khi bọn ta vắng các ngươi được đánh nhau, nếu coi chừng ta đó” tiểu Nguyệt nghiêm giọng cảnh cáo, thành công làm cho đám nam nhân im lặng vâng lời.
      Cả năm người lập tức vào phòng Thiên Vy, đóng cửa bí mật bàn bạc, ai biết có chuyện gì, chỉ biết nhìn gương mặt tươi cười bí vừa rồi của tiểu Nguyệt chắc chắn có kẻ may rồi.
      ***********************
      Sáng hôm sau, tại đại sảnh, bàn mọi người dùng điểm tâm sáng.
      “ Tử Phong, huynh có cảm thấy Linh Nhi lớn đến lúc nên tìm đối tượng thành thân cho muội ấy rồi ” Tiểu Nguyệt mỉm cười quay sang với Tử Phong.
      “hả, à” Tử Phong có chút ngạc nhiên, tại sao đột nhiên Nguyệt nhi lại đề cập đến vấn đề này.
      “đúng a, tiểu Nguyệt rất đúng, nên tìm cho Linh nhi tướng công , ta nghĩ chắc muội ấy thích đấy” Ngọc Nhi cũng góp vui.
      “đúng đúng, trong thất tinh kỳ có rất nhiềiu người tài, chắc có người thích hợp với Linh nhi” Thiên Vy tất nhiên cũng chịu thua.
      “ưm, ta thấy Xích Long cũng được ” Thanh Ngọc đề cập.
      “ta thấy Hắc Dạ thích hợp hơn” Bạch Vân góp ý.


      Xích Long và Hắc dạ ăn nghe hai người xong rớt cả đôi đũa xuống bàn
      Mọi người đều cảm thấy lạ, tại sao hôm nay những nữ nhân này lại đồng tâm vậy, chuyện gì đây a, xem ra sắp có chuyện gì đó thú vị rồi đây.
      Hết chương 33 – Chương 34 : Ca ca, huynh gặp phiền phức rồi (hạ)

    5. Xuxu

      Xuxu Banned

      Bài viết:
      586
      Được thích:
      2,166
      [​IMG]
      “sư tẩu, tẩu lại ghẹo muội rồi, muội còn mà, chưa muốn thành thân đâu” Linh nhi ngượng đỏ mặt.
      “ai a, ta thấy muội đủ tuổi thành thân rồi, Tử Phong chúng ta nhanh chóng giúp Linh nhi tìm người thích hợp , chàng có được a” ngượng rồi, Linh nhi a, xin lỗi nhưng ta còn cách nào a, vì hạnh phúc sau này của muội ta đành làm vậy thôi.
      “được, theo ý của nàng ” cái gọi là phu xướng phụ tùy, nhất vợ nhì trời, dù biết nguyên nhân tại sao đột nhiên tiểu Nguyệt làm vậy, nhưng Dương Tử Phong vẫn nhìn thấy được nàng làm vậy nhất định có nguyên nhân, nên cũng thuận theo nàng
      “sư huynh, muội muốn thành thân” Linh nhi bất mãn, nếu như thành thân vậy người đó sao a.
      nhiều vô ích, chuyện này cứ quyết định vậy ” Ngọc nhi nhanh chóng cắt ngang lời của Linh nhi.
      “ta có đề nghị, nay ở đây có rất nhiều nhân sĩ giang hồ, nên hay là chúng ta dựng võ đài chiêu thân cho Linh nhi ” Thiên Vy đưa ra ý kiến.
      “ý hay, cứ làm vậy đợi cho Linh nhi có cơ hội phản bác, tiểu Nguyệt, Ngọc Nhi, Bạch Vân, Thanh Ngọc cùng đồng thanh.
      ~~~~~~~~~~~~~~~~~ hội chiêu thân được quyết định
      Ba ngày sau lập tức tiến hành~~~~~~~~~~~~~~~~~
      Hội chiêu thân của tiểu thư thất tinh kỳ, thu hút rất nhiều nhân sĩ võ lâm tham gia, có kẻ đến vỉ ngưỡng mộ danh tiếng, Linh nhi vốn là trong tứ đại mỹ nhân của võ lâm, còn có kẻ lại đến vì muốn kết thân, nếu có thể giành được phần thắng, vừa có thể giành được giai nhân, vừa có thể có được hậu thuẫn của thất tinh kỳ, dại gì mà dự.
      “các vị, hôm nay là hội chiêu thân của tiểu thư chúng tôi, bất luận là ai, chỉ cần chưa thành thân, tuổi từ mười tám đến hai mươi lăm, đều có thể tham gia, và cuộc thi đấu xin phép được bắt đầu” chưởng quầy khách điếm đảm nhận công việc của người chủ trì cuộc thi đứng ra thông báo.
      “hoan hô” dưới khán đài lập tức rầm rộ tiếng vỗ tay, nhưng lôi đài có người lại ngồi yên.
      “tại hạ, Trương Phiêu , đệ tử phái hoa Sơn, tại hạ bất tài cũng xin tham dự, mong chư vị chỉ giáo” tiếng hô vửa dứt dưới đài nhảy lên đại hán, tuổi ngoài hai mươi, bộ dạng trong cũng rất được.
      nhiều quá, lên đây đánh hán tử lại theo sau nhảy lên, giọng hùng hổ.
      “xin hỏi huynh đài cao danh quý tánh, tại hạ từ trước giờ đánh nhau với kẻ vô danh”.
      “ta tên Mộc Lục, vô bang vô phái, tiểu tử xem chiêu” vừa dứt lời đại hán xông lên, hai người giao tranh được mấy chiêu hán tử Mộc Lục bị Trương Phiêu đánh bay xuống đài, dẫn tới mọi người cười to trận, Mộc Lục tức giận đùng đùng bỏ di.
      Tiếp sau là lần lượt những tên ra gì, cũng những tên biết sống chết thi nhau làm trò hề, gây cho mọi người biết bao tiếng cười, mãi đến cao trào, giữa khung trung thân ảnh xuất , phi thân lên đài.
      “tại hạ đại công tử Tứ Xuyên đường môn, Tả Thanh Hàn, xin chỉ giáo” nam tử thân hồng y , ma mị, cuồng đại.
      “ nha, vẫn bỏ ý định” Thanh Ngọc, Bạch Vân vừa nhìn thấy người mới đến có chút ngạc nhiên, nhưng ngay lập tức trấn định.
      là ai vậy” Thiên Ty tò mò.
      “công tử của Tứ Xuyên đường môn, thầm mến mộ Linh Nhi từ lâu, bao nhiêu năm nay vẫn từ bỏ dù bị Linh nhi từ chối rất nhiều lần” Thanh Ngọc cười giải thích.
      “nga, thế bản lĩnh của thế nào” Ngọc Nhi bắt đầu cảm thấy chuyện này rất vui a.
      “có thể xem là cao thủ, nhưng so với chủ nhân bằng” Bạch Vân cười tươi đáp, lúc đầu chỉ nghĩ ngoạn chút cho vui, ngờ, càng ngày càng vui a, đúng là từ lúc phu nhân gả vào Thất Tinh Kỳ, Thất T inh Kỳ ngày càng có sức sống a, chủ ý của phu nhân quả tồi.
      Những nữ nhân bên này trao đổi, bên kia, đài Tả Thanh Hàn đánh bại rất nhiêu đối thủ, Bạch Vân sai, quả là cao thủ nha.
      Thấy tình hình ổn, nếu cứ tiếp tục thế này Tả Thanh Hàn nhất định giành được phần thắng, vậy phải làm sao, liền quay sang liếc mắt với người ngồi cách mình mấy dãy ghế, người kia cũng cảm nhận được, nhìn nàng bắng ánh mắt ôn nhu, bảo nàng an tâm.
      Tả Thanh Hàn càng đánh càng hăng, liên tục thắng, đệ tử đường môn ở dưới đài ra sức cổ vũ, mọi người đều nhìn ra được nếu tiếp tục trở thành gia của Thất Tinh Kỳ đây là việc hiển nhiên.
      “ nếu còn vị nào thách đấu, tại hạ xin mạn phép được mang giai nhân về nhà” xong mỉm cười tiến về phía Linh Nhi, nhưng chưa được mấy bước giọng ngăn cản
      “đợi , ta cũng muốn lĩnh giáo Tả công tử”
      Hết chương 34
      Rate this:

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :