1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[Xuyên không] Phù Dung Giang Hồ - Hoa Tuyết tử (40c+3pn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Xuxu

      Xuxu Banned

      Bài viết:
      586
      Được thích:
      2,166
      [​IMG]

      Nha phủ Diệc thành trong chốc lát trở nên náo nhiệt, mọi người nghe tin quân cứu viện đến, nhất thời khí thế đều bừng bừng, hy vọng thắng trận mà mấy ngày nay nhen nhóm tưởng chừng vụt tắt lại lần nữa được thắp lên.
      Tại đại sảnh phủ nha
      biết ôn tướng quân có thể giới thiệu mấy vị bằng hữu này cho tại hạ được ” liên thành mỉm cười, người ta thêm bằng hữu hơn là thêm kẻ hù, những người này đều là những kẻ bất phàm nếu như kết bạn với họ hay hơn là làm kẻ thù.
      “cái này” ôn thuận minh có chút khó , nếu như ra mà được cho phép của đương e rằng có chuyện.
      “có phải ôn tướng quân có gì khó ” liên thành nhìn vẻ mặt của ôn thuận minh để ý đến suy nghĩ của những người kia hiểu ra, chỉ sợ được cho phép của họ, ôn thuận minh nhất định chịu ra thân phận của họ.
      “mệt quá a, để ta tự giới thiệu ta tên Lạc Thiên Vy, người tiếp theo” thiên vy nhìn vẻ mặt của hai người biết hai người họ dè dặt cái gì, tính tình nàng xưa nay thích dấu diếm, vì vậy cứ quỵt toẹt ra.
      “ta tên Giang Ngọc Nhi, next” ngọc nhi cũng hiểu vốn dĩ có gì dấu nên cũng thẳng thắn.
      “ta tên Lãnh Tâm Nguyệt” tiểu nguyệt cười
      “Lãnh Thừa Ân” thừa ân lạnh lùng trả lời
      “ngài cứ gọi ta là lão phán , còn đây là lão hắc và lão bạch” phán quan cười cười .
      “Dương Tử Phong “ tử phong cũng giống thừa ân bộ mặt lạnh lùng.
      “tại hạ Xích Long, còn đây là Thanh Ngọc” xích long điềm đạm lên tiếng.
      “ba vị đây có phải là kỳ chủ và hai vị hộ pháp thanh, xích trong tứ đại hộ pháp của thất tinh kỳ nổi tiếng giang hồ ” liên thành ngạc nhiên, ngờ ôn thuận minh lại có thể quen được bằng hữu thân phận lớn như vậy.
      “chính là bọn họ” tiểu nguyệt cười trả lời,ngươi khinh thường lão công của ngọc nhi nhà ta hả, đúng là ngu ngốc mà, tiễu nguyệt trong lòng ngừng mỉa mai, nàng có thể đọc thấu suy nghĩ của tên này, trước khi đến đây nghe tên này là thiên hạ đệ nhất tài tử, nhưng xem bệnh tự tin của quá lớn , xem ai ra gì cả, đúng là con cháu đế vương, từ được nuông chìu mà.
      ra đúng là các vị, nghe danh lâu, hôm nay được gặp mặt, quả là vinh hạnh cho tại hạ” liên thành cười, nếu đúng vậy lợi dụng cơ hội này làm quen, giao tiếp với thất tinh kỳ, có lợi chứ có hại.
      dám, vương gia quá rồi” tiểu nguyệt thay tử phong trả lời.
      biết nương và Dương kỳ chủ có quan hệ gì” liên thành biết dương tử phong giang hồ nổi tiếng lãnh khốc tàn bạo, là đại ma đầu, nhưng do thất tinh kỳ thế lực lớn mạnh nên ai dám làm gì , tát nhiên trừ huyết ảnh đường, nhưng dương tử phong xưa nay hề gần nữ nhân, hơn nữa còn vô cùng thích nữa là đằng khác, nhưng mà nương này từ nãy gờ thay y chuyện, y những ngăn cản, mà cũng nổi giận như trong lời đồn, xem ra quan hệ của họ đơn giản, chẳng lẽ lời đồn dương tử phong có phu nhân trong giang hồ gần đây là sao, và lại là nữ nhân trước mặt này sao.
      “nàng ấy là phu nhân của ta “ chưa đợi tiểu nguyệt trả lời , tử phong lên tiếng khẳng định chủ quyền của mình, từ chuyện lần trước thiên vy tiếc lộ chuyện trước đây tiểu nguyệt từng quen biết nam nhân khác, nhưng mà trước đó nàng chỉ tiếp xúc với mình đại ca mình, khiến tức điên, dạy cho nàng bài học, còn buộc nàng phải thề từ đây ngoài cho phép tiếp cận nam nhân nào khác, mới yên tâm, vì vậy từ giây phút đó quyết định khẳng định địa vị của nàng để những nam nhân khác đừng hòng mơ tưởng đến nàng.
      “hình như nếu ta nhớ lầm, muội muội của ta vẫn chưa gả cho ngươi, làm sao mà là phu nhân của ngươi được” thừa ân lạnh giọng, tên này đúng là bá đạo mà, chưa thành thân mà dám mở miệng con người ta là phu nhân của .
      “nếu muốn bây giờ lập tức làm, dù gì đây cũng là chuyện sớm muộn mà thôi” tử phong cũng lạnh giọng đáp trả.
      “hai người thôi có được , tử phong đừng nữa, ca ca huynh cũng im ” mắt thấy hai đại nam nhân cứ như trẻ con cãi nhau tiểu nguyệt khỏi cười khổ.
      “đúng, dương tử phong đúng, đây là chuyện sớm muộn, nên nhanh chóng tổ chức là vừa” ngọc nhi hí hửng thêm dầu vào lửa, ân ca huynh gặp đối thủ rồi, ai kêu huynh từ quản tiểu nguyệt chặt như vậy, đến lúc cho tiểu nguyệt rồi
      “ngọc nhi thôi , chuyện quan trọng bây giờ là làm sao đánh thắng trận này nha“ tiểu nguyệt quay sang ngọc nhi quở trách, cái này là, biết phân biệt địa điểm đùa gì hết nha.
      “được thôi, đùa nữa “ ngọc nhi cũng biết tiểu nguyệt là người dễ chọc giận, chọc vào đáng sợ lắm nha, mà bên này thừa ân thấy bộ mặt nghiêm nghị của tiểu muội, cũng biết là nên dừng dù sao cũng hiểu muội muội mà nổi nóng quả kinh người a, tử phong thấy thừa ân và ngọc nhi nghĩ cộng thêm nguyệt nhi của hình như sắp nổi giận nên cũng im lặng.
      “thế biết các vị có cao kiến gì chưa” liên thành hỏi
      “cao kiến có, nhưng tiểu kiến có rất nhiều biết vương gia muốn nghe cái nào” ngọc nhi cười khẩy, phải nàng thấy được vẻ mặt coi thường của , dám có ý nghĩ hạ thấp ta , ta cho ngươi biết thế nào là lễ độ
      biết giang nương có thể cho tại hạ mở rộng tầm mắt được ” liên thành từ trước đến giờ đều luôn quan niệm nữ nhân chỉ nên ở nhà hầu chồng dạy con, nên xuất đầu lộ diện, vì vậy đối với nữ nhân quả quả có chút xem thường.
      (TT: [​IMG] [​IMG] [​IMG]ca ơi sau này ca mê người ta chết luôn đó, đừng có mà ở đó khinh thường)
      “bên trong thành giờ cộng quân đội hai nước chúng ta có tất cả là 3 vạn quân, cộng thêm 5 ngàn quân ở bên ngoài có tất cả là 3 vạn năm ngàn quân chúng ta trong ngoài phối hợp, cùng nhau công kích đánh cho chúng kịp trở tay” ngọc nhi từ từ đem kế hoạch của mình ra.
      “cùng nhau công kích trong ngoài” liên thành nghe có chút ngạc nhiên, ngờ nữ nhân lại có thể nghĩ ra kế sách hành quân đánh trận.
      chỉ trong ngoài cùng lúc công kích, mà còn phải đánh bất ngờ, đánh chuẩn, lợi dụng lúc chúng chưa hay biết gì mà đánh, mới có thể giành được phần thắng” ngọc nhi trước vẻ mặt bất ngờ của liên thành tiếp tục công kích, cho ngươi biết thế nào là lễ độ, dám khinh thường ta hả, hừ kiếp sau
      (TT: mọi người thông cảm nha, [​IMG] [​IMG] [​IMG] ta phải nhà quân , nên mấy cái vụ này ta xin mạn phép được lượt sơ, do ta cũng biết chi tiết thế nào, chẳng qua coi phim cổ trang học được thôi, cò gì mong mọi người thông cảm nha[​IMG] [​IMG] [​IMG])
      chung kết quả là theo kế hoạch của Ngọc nhi trận này đánh thắng, khiến cho liên thành đối với nàng từ cảm nhận xem thường ban đầu dần chuyển thành khâm phục, sau khi thắng trận, liên tàhnh d6ãn quân đội khải hoàn về triều, ôn thuận minh để phó tướng dẫn quân về nước tấu trình với hòang thượng, ôn thuận minh và hoàng đế tử la là bằng hữu nên mấy cái vụ đích thân mang quân về phục mệnh này có thể qua loa, dù gì trước khi cũng là, nếu như lấy được ngọc nhi trở về, mà ôn phu nhân do muốn mau chóng bế cháu nên cũng phản đối, hoàng thượng lại càng thể gì, bằng hữu này hiểu , khi quyết định chuyện gì đổi, nên cũng chấp nhất, còn bản thân ôn thuận minh cùng ngọc nhi lên đường theo nhóm tiểu nguyệt Hàn Sơn, nơi có tổng đàn thất tinh kỳ, do dương tử phong nóng lòng muốn thành thân với nguyệt nhi của , nên quyết định nhanh chóng đưa tiểu nguyệt về ra mắt sư phụ và mạc tiên sinh, sớm ngày cử hành hôn lễ, để rước nàng vào nhà, mặc dù lúc đầu thừa ân có phản đối, do cho như vậy là quá sớm, nhưng trải qua màn năn nỉ ỉ oi, công thêm dụ dỗ nịnh nọt của thiên vy và ngọc nhi cuối cùng thừa ân cũng mềm lòng.thế là cả bọn cùng nhau lên đường Hàn Sơn
      Hết chương 25 – Chương 26 : Mục Linh Nhi

    2. Xuxu

      Xuxu Banned

      Bài viết:
      586
      Được thích:
      2,166
      [​IMG]

      Hàn Sơn nơi đặt tổng đàn thất tinh kỳ, là nơi tượng trưng cho thất tinh kỳ giang hồ, địa thế dù hiểm trở, nhưng nếu có người dẫn đường rất dễ lạc.
      Thất tinh kỳ, tổ chức lừng danh giang hồ, kinh doanh buôn bán hầu như các lĩnh vực, từ thanh lâu, tiệm cầm đồ, tin tức, cho đến tửu lâu, đến tổ chức sát thủ, kinh doanh vận chuyển ngành biển cũng có nhúng tay của thất tinh kỳ, quy mô vô cùng lớn mạnh, thế lực hùng hậu, vì vậy hầu như ai dám đắc tội, ngoại trừ Huyết ảnh đường, và chuyện này cũng khiến cho nhiều người rất tò mò, hiểu Lưu phương và Dương tử phong có ân oán gì mà lại đối chọi gay gắt như thế.

      Lúc này cổ xe ngựa lớn từ chân núi tiến về Hàn Sơn, đánh xe là thanh ngọc và xích long, đám người phán quan cưỡi ngựa theo sau.
      “còn bao lâu nữa tới, ta ngồi ê cả người rồi nà” ngọc nhi than thở
      “ta cũng vậy nà, sắp hỏng hết xương cốt rồi” thiên vy cũng lười biếng ưởn người.
      “tử phong còn bao lâu nữa tới” tiểu nguyệt cũng bắt đầu cảm thấy mệt, và hai nàng này lại càu nhàu tối ngày, mệt tai mà.
      “sắp tới rồi, khoảng 5 dặm nữa thôi” tử phong dịu dàng nhìn nàng đáp
      “chủ nhân, Bạch Vân và Hắc Dạ tới” bên ngoài xe ngựa vang lên giọng của xích long, y nhìn thấy từ xa hai vị bằng hữu kia, cùng số người của thất tinh kỳ cưỡi ngựa đến nên thông báo, xem ra mọi người đều biết chuyện chủ nhân về rồi.
      (TT : hai chị mới này là hai vị hộ pháp còn lại trong thanh, bạch, hắc, xích, tứ hộ pháp của thất tinh kỳ)
      “tham kiến chủ nhân” hai vị hộ pháp và những người kia xuống ngựa hướng dương tử phong ngồi trong xe ngựa thỉnh an.
      Dương tử phong vén rèm xe bước xuống, cầm tay tiểu nguyệt đỡ nàng theo sau, bên kia ôn thuận minh đỡ ngọc nhi, cuối cùng là thừa ân đỡ thiên vy.
      “đứng lên ” tử phong có nhìn họ, mà chỉ chăm chú giúp tiểu nguyệt sửa lại những sợi tóc rối, lạnh lùng lên tiếng.
      Hành động này khiến cho cả đám người vừa đứng lên xém chút té ngửa xuống đất, từ trước giờ chủ nhân của họ vốn thích thân cận nữ nhân mà, tại sao lại như vậy, chỉ có thanh ngọc và xích long và những người khác quen nên có biểu gì.
      “thanh ngọc ta có nhìn lầm , chủ nhân dịu dàng với nữ nhân’ bạch vân quay sang hỏi thanh ngọc
      “ngươi nhìn nhầm, là đó” thanh ngọc cười trả lời.
      “chủ nhân có chuyện gì sao mà thay đổi giữ vậy” bên này hắc dạ cũng hỏi xích long.
      hề, người rất bình thường” xích long cũng cười trả lời.
      nương ấy là ai” bạch vân nhìn tiểu nguyệt hỏi tiếp.
      “phu nhân tương lai của thất tinh kỳ” xích long thay thanh ngọc trả lời
      “cái gì” bạch vân và hắc dạ la lớn, đồng thời cũng gây chú ý của dương tử phong.
      “các ngươi to gì vậy” tử phong lên tiếng đánh gãy cuộc trò chuyện to .
      “dạ có gì, chẳng qua hỏi thăm chút tình hình thôi chủ nhân” bạch vân le lưỡi giấu diếm.
      thôi” tử phong hỏi thêm chuẩn bị đỡ tiểu nguyệt lên xe để tiếp tục lên đường.
      “lại xe ngựa nữa hả, ta , xương sống ta sắp gãy rồi nà” ngọc nhi lại kiên quyết chịu
      “ngọc nhi sắp đến rồi, mau lên xe ” thuận minh giọng khuyên
      , đánh chết ta cũng ” ngọc nhi vẫn kiên trì
      “ta cũng , ngồi hết nổi rồi” thiên vy cũng hùa theo
      “hai đứa muốn xe ngựa phải ” thừa ân lên tiếng hỏi
      “đúng” cả hai cùng đồng thanh
      “vậy chúng ta bộ”
      “hả” cả hai ngạc nhiên
      “ta cũng ngán xe ngựa lắm rồi” thừa ân xong, thẳng về trước quay đầu lại.
      “huynh ấy cũng ngán hả, ta thấy huynh ấy mấy ngày nay vẫn bình thường mà” thiên vy quay sang hỏi ngọc nhi
      “ta biết, ta chỉ biết bộ còn hay hơn là xe ngựa, thuận minh chúng ta ” ngọc nhi trả lời rồi quay sang kéo thuận minh theo thừa ân.
      “nè chờ ta” thiên vy cũng đuổi theo.
      ‘xem ra chúng ta phải bộ rồi” tiểu nguyệt quay sang cười nhìn tử phong
      ‘vậy ” tử phong ôn nhu nhìn nàng sau đó nắm tay tiểu nguyệt đuổi theo, đám người còn lại cũng phải lội bộ theo sau, và cả đám bộ gần nửa canh giờ mới đến được tổng đàn thất tinh kỳ trong núi
      “tham kiến chủ nhân” vừa đến cửa gặp ngay màn chào đón huy hoàng của những người trong thất tinh kỳ
      “đứng lên ” tử phong phất tay.
      “phong nhi” trong nhà hai vị lão nhân gia bước ra, nhìn tử phong mỉm cười .
      “sư phụ, Mạc tiên sinh” tử phong hướng hai người họ thỉnh an.
      “mau để ta xem nào, có hơn nữa năm sao mà thay đổi nhiều vậy chứ”
      “Sư phụ người vẫn như xưa” tử phong cũng đùa vui với họ.
      “phong nhi những vị này là” mạc tiên sinh chú ý những người cùng, xem ra những người này toàn là cao thủ.
      “sư phụ, đây là Nguyệt nhi, là nữ nhân mà con , con muốn thành thân với nàng ấy” tử phong nắm tay tiểu nguyệt kéo nàng vào lòng, trịnh trọng
      “phong nhi” sư phụ của tử phong và mạc tiên sinh đều ngạc nhiên vì chuyện này, nhưng nhìn thái độ của y hình như giống đùa, xem ra chuyện họ lo lắng bao năm nay về chuyện chung thân đại của tử phong bây giờ cần nữa rồi.
      “được tất nhiên là được, ta cầu còn kịp nữa là” sư phụ của tử phong vui mừng như điên.
      “mau mau vào trong ” mạc tiên sinh là người bình tĩnh nên định thần lại trước
      “sư huynh chết tiệt, rốt cuộc huynh cũng về rồi” mọi người vừa bước vào đại sảnh, giọng đầy phẫn nộ từ phía sau vang lên, mọi người cùng quay lại nhìn, thấy nương mặc bộ y phục màu vàng, khuôn mặt xinh xắn, đôi mắt đẹp phẫn nộ nhìn tử phong.
      “linh nhi, được vô lễ” mạc tiên sinh gằn giọng.
      “con có, ai bảo huynh ấy bỏ rủ con, làm hại con ở lại mình Hàn sơn buồn chết a” tiểu nương tức giận rống lớn.
      “Mục Linh Nhi, ai bảo muội cứ luôn chống đối ta làm gì” tử phong cũng chọc lại.
      “huynh …..huynh , sư huynh chết tiệt, huynh rủ ta, làm hại ta chán đến sắp móc meo rồi nà, huynh biết , hạng người lạnh lùng như huynh, suốt đời đừng hòng tìm được nương tử”
      ( TT : Tỷ ơi lầm to rồi, [​IMG] [​IMG] [​IMG] tân nương tử tương lai đứng trước mặt tỷ đấy thôi, sẵn đây cũng tiện giới thiệu với cả nhà luôn, bà con đọc rất nhiều người đều cho rằng Vy tỷ và Ân ca là đôi, nhưng sai rồi nha, Linh tỷ này mới là đôi với Ân ca, [​IMG] [​IMG] [​IMG]trước đây ta bảo sau này Ân ca thành đôi với nàng nghịch kém hai tỷ nhà ta mà, còn Vy tỷ thành với ai sau này mọi người biết, tiết lộ nhiêu thôi)
      “tại muội quậy quá, dẫn muội theo chẳng khác nào tự làm hỏng chuyện của ta sao, còn nữa muội trù ta có nương tử, ta thành chia buồn với muội, ta sắp thành thân rồi”
      “ai có mắt mà lấy huynh vậy”
      “người có mắt mà vừa nhắc đến là ta” tiểu nguyệt nhìn bộ dáng cãi nhau của hai sư huynh đệ này khỏi buồn cười, ngờ tử phong lạnh lùng lại có bộ dáng trẻ con cùng sư muội của mình cãi nhau thế này.
      “là hả” linh nhi lúc này mới chú ý đến nữ nhân đứng bên cạnh sư huynh của mình.
      “đúng vậy, biết ta có thể trở thành sư tẩu của , Mục nương” tiểu nguyệt cũng chọc ghẹo, thử xem hai sư huynh muội này có biểu thế nào.
      “Nguyệt nhi, nàng cần hỏi ý kiến của Linh nhi, chúng ta thành thân là chuyện của chúng ta, cần cho phép của con bé” tử phong tức giận, lẽ Linh nhi đồng ý nàng lấy ta sao.
      nương tên gì” linh nhi trong mắt lóe lên tia giảo hoạt,sư huynh xem ta trả thù huynh thế nào này, ta khiến cho huynh phải trả giá vì huynh chịu đưa ta xuống núi, chờ .
      “ta tên Tâm Nguyệt, có thể gọi ta là tiểu Nguyệt”
      “tiểu Nguyệt chúng ta chuyện nha” xong linh nhi lôi tiểu nguyệt ra khỏi tay tử phong mạch chạy ra ngoài.
      “nè ta nữa, chờ ta” ngọc nhi cũng chạy theo, tất nhiên thuận minh phút cũng rời nàng
      “ta cũng ” thiên vy cũng đuổi theo sau
      Cả hai trong lòng đều có cùng suy nghĩ, thú vị nha, lần này có kịch hay để xem rồi, hahaha
      “xem ra có người cùng suy nghĩ với ta rồi, dương tử phong lần này ngươi thể yên ổn thành thân rồi” thừa ân xong cũng bỏ ra ngoài
      “ngươi..’ tử phong tức giận
      “dương kỳ chủ người đừng giận, tiểu thư từ là do tay thiếu gia chăm sóc, muội muội mà mình che chở bao năm tự nhiên bị người ta cướp , cho nên thiếu gia mới như vậy, chứ có ý gì khác đâu” bạch vô thường đứng ra giải thích.
      ‘đúng đó, hơn nữ thiếu gia cũng có phản đối hai người thành thân, cho nên biểu như vậy chứng tỏ trong lòng người đồng ý, nhưng ngoài mặt có ý chống đối vậy thôi” hắc vô thường cũng góp ý.
      “đúng đó, người nên để tâm làm gì, chúng ta cũng phải đuổi theo thiếu gia đây” phán quan cũng khuyên, sau đó cả ba người cùng đuổi theo thừa ân ra ngoài.
      “phong nhi cần bận tâm,Linh nhi chỉ đùa thôi, con bé biềt phải trái mà, chúng ta nên nhanh chóng chuẩn bị hôn thôi, mau lên” sư phụ tử phong và mạc tiên sinh chờ ngày này lâu nên bây giờ lập tức gấp rút chuẩn bị liền, quyết định ba ngày sau cho hai người họ thành thân.
      Hết chương 26 – Chương 27 : Thành thân
      Rate this:

    3. Xuxu

      Xuxu Banned

      Bài viết:
      586
      Được thích:
      2,166
      [​IMG]

      “ Nguyệt tỷ, nghe muội , đừng lấy sư huynh của muội, nếu nửa đời còn lại của tỷ gặp rất nhiều phiền phức đó, huynh ấy rất lạnh lùng, ở chung chỗ với huynh ấy rất nhàm chán, còn có a, huynh ấy rất tuấn tú, giữ cho huynh ấy bị nữ nhân khác cướp cũng rất mệt đó, vì vậy đừng lấy huynh ấy mà”
      “Mục Linh Nhi, muội chán sống rồi phải , có im lặng hả” tiếng rống giận của dương tử phong truyền đến

      “miệng của muội, muội có quyền , liên quan gì đến huynh, Nguyệt tỷ vậy nha, đừng lấy sư huynh nha”
      “Nguyệt nhi, đừng quan tâm đến con a đầu này, chúng ta
      Kể từ khi kỳ chủ tuyên bố thành thân, đường chủ các phân đường đều đổ về tổng đàn, nhưng cảnh tượng gặp nhiều nhất lại là nhị tiểu thư lẻo đẻo theo sau phu nhân tương lai, khuyên người đừng thành thân với kỳ chủ, còn kỳ chủ theo quát mắng nhị tiểu thư, lôi kéo phu nhân chỗ khác, cứ như vậy suốt hai ngày nay vẫn luôn tiếp diễn hề dừng lại.
      “cái cảnh tượng này bao giờ mới chấm dứt đây” ngọc nhi đứng nhìn mà than thở, cứ tưởng được xem kịch hay, ai ngờ Linh nhi này chỉ tòan làm những trò đeo bám nhàm chán thôi.
      ‘ta biết, ta nhìn cũng chán lắm rồi nà, biết có gì vui để chơi ” thiên vy dựa người vào cột lắc đầu.
      “nè nhân lúc rãnh rỗi, chúng ta nghĩ ra trò gì hay để tối mai náo tân phòng thế nào”thiên vy đột nhiên sực nhớ những màn náo động phóng hoa chúc mà trước đây từng được xem ti vi nảy ra ý tưởng.
      “náo tân phòng hả, được nha” ngọc nhi nghe xong bừng bừng khí thế, đôi mắt chớp lia lịa, long lanh chờ đợi
      “chúng ta có cần tìm thêm đồng minh ” thiên vy vừa vừa nháy mắt nhìn về phía Linh nhi.
      “ý của cậu là…hắc, được đó, ấy nhất định giúp hết sức mình” ngọc nhi lập tức hiểu ra ngay, thế là hai nàng lập tức lôi Linh nhi rời khỏi, thầm chuẩn bị kế hoạch của mình.
      **********************
      Đêm trước hôm thành thân
      “Nguyệt nhi ta có nằm mơ , ngày mai chúng ta thành thân rồi sao” tử phong đưa tiểu nguyệt ra dòng suối ở Hàn sơn, nơi lúc y thường đến luyện công, lúc này tiểu nguyệt nắm lấy tay của y, đầu tựa vào vai y, hai người dựa vào nhau, đêm nay hai người cùng nhau tâm , nghĩ lại những chuyện mà hai người trải qua trước đây.
      “chàng nằm mơ, đây là ” tiểu nguyệt nhàng đáp lại
      “Nguyệt nhi cám ơn nàng”
      “cám ơn ta, tại sao”
      “cám ơn nàng vì đồng ý lấy ta,nếu có nàng đời này của ta có được ngày mai”
      “chàng khờ quá, ta cũng vậy thôi, nếu có chàng, chừng ta cũng có ngày mai, vậy phải ta cũng nên cám ơn chàng sao, chàng biết , do ta và ca ca từ có linh lực, cho nên điểm này khiến cho ta và ca ca đặc biệt hơn so với người khác, bọn ta dám tiếp xúc nhiều, vì sợ mình kiềm chế được mà vận dụng linh lực làm tổn thương người khác, bao nhiêu năm nay chỉ có Ngọc nhi là bằng hữu của bọn ta, nhưng từ khi quen biết chàng, trong thế giới của ta có thêm người thương ta, quan tâm ta, ta cảm thấy chỉ cần có nhiêu đó là đủ rồi, cần gì hơn nữa”
      “Nguyệt nhi, Dương Tử Phong ta xin thề với trời, đời này kiếp này chỉ lấy duy nhất thê tử là nàng, ta dùng cả đời để chăm sóc, thương, chiều chuộng nàng, tuyệt để cho nàng có bất kì tổn thương nào, để cho nàng rơi bất kì giọt lệ nào nữa” dương tử phong đôi mắt ánh lên ôn nhu, sủng nịnh, từ từ thứ tình cảm đó càng tăng thêm, dường như muốn trào ra ngoài, biết từ giây phút gặp nàng còn đơn nữa, và đêm nay trở hai con người đơn tìm thấy bến bờ của cuộc đời mình, đời này chỉ cần như thế là cùng, hai người cứ như vậy ngồi cạnh nhau đến khi trời gần sáng mới quay về.
      Nhật noãn uyên ương y cẩm thuỷ.
      Phong hoà hải yến nhiễu châu liêm.
      ***********
      Oanh ngữ hoà giai xuân phong trướng noãn.

      Đào hoa huyến lạn cẩn tửu bôi phù.
      ***********
      Mai vũ vân chu liên hảo hữu.
      Lựu hoa y thuỷ ánh tân trang.
      ***********
      Hôm nay, Hàn sơn nhộn nhịp hẳn lên, kỳ chủ thành thân, đây là đại của thất tinh kỳ, mọi người đều háo hức vui vẻ, mặc dù Thừa Ân ngoài mặt tỏ ra lạnh lùng, nhưng ra trong lòng đồng ý từ lâu, nên khi hai vị lão nhân gia đưa ra ý kiến ba ngày sau thành thân thừa ân cũng gì, chỉ có điều ba tiểu thư còn lại từ hôm qua chuẩn bị rất nhiều thứ dành cho tân phòng hôm nay, biết ai là kẻ gặp vận đón nhận những thứ này đây.
      “Tiểu Nguyệt nhà ta hôm nay rất đẹp nha, Dương Tử Phong mà nhìn thấy, chắc mê chết luôn đây” Ngọc nhi giúp nàng trang điểm miệng ngừng khen.
      (TT: tỷ ơi, mê từ lâu rồi, cần đợi đến hôm nay đâu, [​IMG] [​IMG] [​IMG]ngày tháng sau này còn dài, còn nhiều chuyện hay nữa [​IMG] [​IMG] [​IMG])
      “tất nhiên rồi, hôm nay là ngày thành thân của ấy, cả đời chỉ có , đương nhiên phải đẹp rồi” Bạch vân đứng bên cạnh cũng phụ theo
      “ đâu có, lần trước ở doanh trại cũng đẹp mà” Thanh Ngọc lại đồng ý.
      “lần trước, doanh trại, là chuyện gì vậy” Thiên Vy khó hiểu
      “sau này kể cho cậu biết sau” Ngọc nhi cười bí mật.
      “mọi người ghẹo ta phải ” tiểu nguyệt mắc cỡ gương mặt có chút đỏ.
      có nha, là lòng đó” cả đám cùng đồng thanh.
      “giờ lành đến” bên ngoài truyền đến tiếng hô lớn.
      “mau ra thôi, đừng để mọi người chờ” thanh ngọc cười tủm tỉm, tiểu nguyệt được dẫn vào đại sảnh, tiến đến bên cạnh dương tử phong, nam nhân mà kiếp này nàng .
      “nhất bái thiên địa”
      “nhị bái cao đường”
      “phu thê giao bái”
      “lễ thành, đưa vào động phòng” lễ nghi được nhanh chóng hoàn thành, tân nương tử được đưa về phòng, còn tân lang ở ngoài tiếp khách.
      Trong tân phòng, cả đám nữ nhân quây quần trò chuyện trước khi tân lang đến.
      “đến, đến rồi, tân lang đến rồi” Linh nhi bên ngoài chạy vào thông báo
      “mau đội khăn trùm đầu lên cho tân nương” Ngọc nhi thấy vậy quay sang giục.
      *******************
      “Chúc mừng kỳ chủ”
      “Chúc mừng kỳ chủ” cả đám người kéo theo sau hộ tống dương tử phong đến tân phòng
      “đợi , muốn vào trong gặp tân nương phải có lì xì” tử phong vừa định tiến vào phòng tân nương tử, bị ngọc nhi chặn lại ở cửa phòng, cả đám nữ nhân cũng hùa theo, hôm nay là ngày vui, phải hết mình chứ.
      “lì xì” mọi người khó hiểu
      “Ngọc nhi đừng quấy nữa, đêm nay là đêm động phòng của hai người họ, để cho Dương huynh vào , đừng để Tiểu Nguyệt chờ” thuận minh tiến lại khuyên nhủ nàng.
      “ta có quấy, đây là phong tục của quê hương bọn ta, phải Thiên Vy” Ngọc nhi quay sang nháy mắt với Thiên Vy.
      “đúng đó, nếu tin, Dương kỳ chủ có thể hỏi vợ của ngài” thiên vy quay sang nhìn thừa ân cười.
      sai, đây là tập tục của quê hương bọn ta” thừa ân cũng cười bí hiểm,[ xem ra mấy con a đầu này lại nghĩ ra trò gì rồi, hợp tác xem kịch cũng vui
      “thế các người muốn bao nhiêu” tử phong thấy vậy, mặc dù biết họ nháo, nhưng do là ngày vui nên cũng gì.
      “cái này hả,… tùy lòng hảo tâm của Dương kỳ chủ rồi” Thiên Vy đưa tay ra phe phẩy
      “người đâu” tử phong quay ra sau gọi, lập tức có người mang ngân lượng đến.
      “tỷ muội, đếm xem được bao nhiêu nào” thiên vy, ngọc nhi và linh nhi đứng đó, hai tay đặt trước ngực để cho bạch vân và thanh ngọc làm nhiệm vụ đếm ngân lượng.
      “là 200 ngàn lượng”
      “oa, Dương kỳ chủ quả nhiên hào phóng nha, lấy đến” Ngọc nhi cười tủm tỉm, sau đó tiếp tục trò chơi, lát sau Linh nhi mang ra cái khay, khay có mười chén nước lớn màu xanh .
      “đây là cái gì” có người tò mò hỏi
      “hỗn hợp rau củ: bao gồm mâm xôi, cà rốt, đậu bắp, bí đỏ, và số thành phần rau củ khác, chung Hàn Sơn này có loại nào ăn được đều nằm trong này” Linh nhi tận tình giải thích.
      “những thứ này để làm gì” lại có kẻ tò mò hỏi
      “uống”
      “ai uống”
      “kỳ chủ của các người” thiên vy cười nham hiểm
      “cái gì”
      “gì là gì chứ, muốn vào tân phòng phải uống hết thứ này, còn phải tự mình uống được nhờ người giúp” linh nhi khó khăn lắm mới có cơ hội trả đũa sư huynh, đương nhiên cho người khác giúp rồi.
      “đây lại là phong tục quê hương nàng à” thuận minh nhìn ngọc nhi hỏi , lẽ sau này ta cũng phải như vậy sao.
      “đúng vậy” ngọc nhi phải biết ý của , nhưng mà sau này e là tiểu nguyệt còn hơn thế này, nếu vậy cho biết trước để chuẩn bị tinh thần.
      “sư huynh mau uống , đừng để sư tẩu chờ lâu nha” linh nhi cười nham hiểm
      “được” còn cách nào khác, tử phong biết nếu uống rất khó vào được tân phòng đành nhẫn vậy, bắt đầu cầm chén lên uống
      “kỳ chủ cố lên, ráng lên” tiếng reo hò cổ vũ bắt đầu vang lên
      ***********
      “bọn trẻ này biết cách đùa nhỉ” sư phụ dương tử phong và mạc tiên sinh đứng gần đó nhìn nhau cười, xem ra sau đêm nay thất tinh kỳ sau này rất náo nhiệt đây.
      “đúng vậy, tuổi trẻ mà, chúng ta cũng từng có thời như thế”
      ****************
      “Cố lên kỳ chủ, còn chén nữa thôi” xích long và hắc dạ đứng bên cạnh cũng ra sức cổ vũ.

      “xong rồi, mau đưa vào động phòng thôi” chén cuối cùng vừa được đặt xuống, mọi người lập tức vỗ tay.
      “mời vào” Ngọc Nhi và Thiên Vy đưa động tác tay mời vào.
      Dương Tử Phong bước vào phòng, nhìn thấy tiểu nguyệt đầu đội hỷ khăn, mặc y phục tân nương đỏ rực ngồi giường, tiến lại gần dỡ khăn trùm đầu của nàng lên, hôm nay Nguyệt nhi của rất đẹp, nếu so với hôm ở doanh trại trông nàng còn đẹp hơn, khiến cho giây cũng muốn rời khỏi nàng, làn da trắng hồng nổi bật nền hỷ phục đỏ rực, đôi mắt trong sâu của nàng giờ phút này nhìn , gương mặt dù trang điểm nhạt, nhưng lại phù hợp với nàng, càng làm tăng thêm vẻ đẹp vốn có của nàng
      “Nguyệt nhi, hôm nay nàng rất đẹp” tử phong dịu dàng nhìn nàng, đời này có thể lấy được nàng cầu gì thêm, tiểu nguyệt trả lời, chỉ cúi đầu ngượng ngùng.
      “vén khăn trùm đầu rồi phải ” đám người lúc nãy lại xông vào
      “các ngươi còn trò gì nữa sao” tử phong bắt đầu bực mình, nên giọng có chút lạnh .
      “có trò hay, tạo cơ hội cho ngươi và tân nương tử tăng thêm tình cảm ngươi muốn tham gia sao”
      “trò gì” tử phong nghe vậy ngược lại có chút mong chờ
      “ăn táo” ngọc nhi cười tủm tỉm
      “đây đến đây, quy tắc rất đơn giản, tân lang tân nương mỗi người môt bên, cùng lúc cắn vào trái táo này” thiên vy nhảy lên ghế, tay cầm cần câu, buộc đầu dây vào trái táo cho nó treo lủng lẳng.
      “nào, bắt đầu nào” tân nương và tân lang lập tức bị lôi kéo tham gia, hai lần đầu ăn hục, do thiên vy cố tình giựt lên, đến lần thứ ba, thiên vy để cho hai người cắn được vào trái táo, nhưng sau đó lại giựt mạnh, kết quả khi trái táo vừa bị giựt lên, môi của hai vị tân nhân lập tức chạm vào nhau.
      “hoan hô, chúc hai người sớn sinh quý tử nha” tiếng chúc mừng vang lên rộn phòng.
      “được rồi, khắc xuân tiêu đáng ngàn vàng, chúng ta ra ngoài thôi” thuận minh đứng ra giúp, mọi người thấy cũng náo đủ rồi nên kéo nhau ra ngoài tiếp tục uống rượu, để giành khí lại cho hai nhân vật chính.
      “Nguyệt nhi, chúng ta uống rượu giao bôi, uống xong ly rượu này, từ ngày hôm nay nàng chính thức trở thành nương tử của ta, còn ta chính là tướng công của nàng” sau khi mọi người rời khỏi, dương tử phong tiến đến bàn rót rượu giao bôi đưa đến cho tiểu nguyệt
      Tiểu nguyệt mỉm cười, cầm lấy ly rượu cùng tướng công của mình hợp cẩn giao bôi, bắt đầu từ giây phút này, người nam nhân này chính thức trở thành lão công của nàng rồi, hai người kiếp này vĩnh viễn ở chung chỗ, mãi rời xa, ly rượu vừa uống xong, dương tử phong tiến đến nhàng ôm tiểu nguyệt vào lòng hướng giường tới, vận nội công sa rèm được buông xuống, đêm hạnh phúc này, chỉ thuộc về hai người bọn họ, bên ngoài mặt trăng lên cao, bên trong phòng đêm ôn nhu triền miên….
      (TT:cả nhà thông cảm, [​IMG] [​IMG] [​IMG] vì tránh làm ảnh hưởng đến những đóa hoa tương lai của tổ quốc, cộng thêm mấy cảnh gây chảy máu mũi này, ta cũng có tài diễn tả cho lắm, [​IMG] [​IMG] [​IMG] nên ta xin dừng ở đây, mọi người thích tưởng tượng sau tùy [​IMG] [​IMG] [​IMG])
      ( Tung hoa, tung hoa [​IMG] [​IMG] [​IMG] [​IMG] [​IMG] [​IMG] rốt cuộc cũng thành thân rồi, hoan hô [​IMG] [​IMG] [​IMG])
      Hết chương 27 – Chương 28: Gặp lại Đông Phương Tuấn

    4. Xuxu

      Xuxu Banned

      Bài viết:
      586
      Được thích:
      2,166
      [​IMG]

      Tối hôm qua, cả thất tinh kỳ trải qua đêm vô cùng náo nhiệt, mọi người cùng uống rượu chơi đùa sáng đêm, Ngọc Nhi và Thiên Vy còn bày trò cá cược, sòng bài huy động được nhiều người ủng hộ, nên tới gần sáng mọi người mới nghĩ ngơi.
      Trong tân phòng, mặt đất hỷ phục hôm qua rơi đầy, còn giường tân lang thức dậy từ lâu, tay làm gối cho tân nương, tay đặt bên hông của nàng, y chăm chú ngắm nhìn tân nương tử của mình, đôi mắt y tràn ngập nhu tình thương, đêm qua y làm nàng mệt muốn chết rồi, vì vậy bây giờ mặc dù y thức, nhưng lại dám cử động vì sợ làm nàng thức giấc.
      Trải qua thời gian nữa, lúc này tân nương tử mới từ từ mở mắt, đập vào mắt là hình ảnh tân lang nhìn mình chăm chú, trong mắt chỉ có thương cùng dịu dàng, ngoài ra còn chút thương tiếc.
      “còn đau lắm “ Tử Phong dịu dàng đặt tay lên tấm lưng trắng noãn của nàng, nhàng vuốt ve, quan tâm hỏi han, tối qua biết tiết chế, hết lần này đến lần khác đòi hỏi nàng, ai bảo nàng lại quyến rũ như vậy làm gì a, làm ăn mãi mà chán, càng muốn ăn thêm nữa, đời này đối với nàng vĩnh viễn bao giờ chán.
      “chàng nghĩ thử xem, tại chàng hết, làm ta bây giờ biết có xuống giường được , nếu Ngọc Nhi và Thiên Vy mà biết chuyện này, cười ta mới là lạ đó”
      “xin lỗi là ta sai, đều là lỗi của ta, bây giờ nàng tiếp tục nghĩ ngơi , cần dậy sớm quá” cười nhìn nàng đầy sủng nịnh.
      “làm sao được a, hôm nay là ngày đầu tiên sau đêm tân hôn, phải rót trà mời trưởng bối chứ, còn nữa, nếu ta mà dậy, bị hai a đầu kia cười chết a”
      “rót trà mời trưởng bối” có chút ngạc nhiên ngờ nương tử của lại suy nghĩ đến chuyện này.
      “đúng a, là sư phụ của chàng và Mạc tiên sinh đó, dù họ sinh ra chàng, nhưng cũng nuôi dưỡng chàng, người ta công sinh thành hơn công dưỡng dục, ta cũng được xem như nửa con dâu, cũng nên kính trà cho họ chứ”
      “Nguyệt nhi, kiếp trước Dương Tử Phong ta làm gì tốt, mà kiếp này có thể lấy được nương tử như nàng thế này” nàng làm cho cảm động, càng ngày càng nàng rồi.
      “được rồi, đừng nữa, chúng ta phải dậy thôi”
      “được” gật đầu mỉm cười, dìu nàng dậy, cả hai mặc quần áo, sau đó tiến ra đại sảnh, mọi người đều có mặt, chuẩn bị ăn sáng hai người tiến vào.
      “dô, xem ai đây, hôm qua động phòng mà sao hôm nay dậy sớm thế này” Thiên Vy nhìn thấy hai người bước vào liền cười trêu chọc.
      “đúng đó, bộ tối qua mệt sao mà lại dậy sớm thế này” Ngọc Nhi cũng hí hửng góp vui
      “hai người hình như muốn ăn đòn phải” tiểu Nguyệt ngượng ngùng hằng giọng.
      “sư huynh, xem ra tối qua huynh dốc hết sức rồi, muội thấy sư tẩu vẫn còn khỏe ghê nha, hay là công phu giường của huynh vốn được tốt vậy” Linh Nhi tất nhiên cũng chịu lép vế
      “ Mục Linh Nhi, mới sáng sớm muội muốn nghe chửi có phải ” Tử Phong tức giận mắng.
      “được rồi, được rồi, mau ngồi xuống cùng ăn nào” Sư phụ Tử Phong thấy vậy ra tay giảng hòa.
      “đợi , sư phụ, trước khi ăn, con và Nguyệt nhi muốn kính trà cho người và Mạc tiên sinh”
      “kính trà” Mạc tiên sinh ngạc nhiên
      “đúng vậy, đây là ý của Nguyệt nhi, nàng ấy hai người có công dưỡng dục con, nàng ấy xem như nửa con dâu, nên muốn kính trà cho hai người”
      “phụt”
      “xoảng”
      Thừa Ân và Ngọc Nhi, người phun nguyên ngụm trà trong miệng ra, người làm rớt luôn cả tách trà xuống đất.
      “ý của tiểu Nguyệt” cả hai cùng đồng thanh
      “đúng, là ý của muội, hai người có ý kiến gì sao”
      “Ân ca, cậu ấy có phải em huynh vậy” Ngọc nhi nghi ngờ hỏi Thừa Ân
      “đúng , là em huynh sai đâu”
      “thế hôm nay mặt trời mọc đằng tây hả” Ngọc Nhi nuốt ngụm nước miếng hỏi tiếp, tin vào những gì mình vừa nghe được,
      có, mặt trời mọc đúng hướng mà, hai người sao vậy” Thiên Vy ngơ ngác hiểu
      “người xưa sai mà, con sau khi lấy chồng tính tình thay đổi liền, muội trưởng thành rồi, còn là tiểu nương hay nhỏng nhẻo với huynh như hồi xưa nữa” Thừa Ân thở , quay sang nhìn tiểu Nguyệt cười
      “đại ca, cho dù thế nào, huynh vẫn là đại ca của muội mà, yên tâm , còn nữa muội có thay đổi, hai người cần phản ứng như vậy đâu, chẳng qua muội thấy chuyện này nên làm thôi mà”
      “được rồi, hiểu rồi, cần nữa, hiểu mà” Ngọc Nhi huơ tay bảo dừng, chỉ sợ sau này mình chừng còn thay đổi hơn tiểu Nguyệt, tốt nhất nên dừng đúng lúc, nếu chừng sau này mình còn bị chọc đến thê thảm hơn.
      “sư phụ, Mạc tiên sinh , mời thượng tọa” tiểu Nguyệt tươi cười nhìn họ, hai vị lão nhân gia, cũng nghe lời làm theo, họ rất thích đứa “con dâu “ mới này nha, nương hiểu lý lẽ mà.
      Hai vị tân lang và tân giai nhân, tay cung kính cầm chén trà, quỳ xuống mời hai vị lão nhân gia,
      “sư phụ, Mạc tiên sinh, Phong nhi đa tạ hai người , nếu có hai người, Phong nhi có ngày hôm nay, ân tình này, cả đời Phong nhi cũng quên”
      “sư phụ,Mạc tiên sinh, sau này con cùng tướng công cùng nhau hiếu thảo với hai người, hai người là trưởng bối của huynh ấy, bắt đầu từ hôm nay cũng là trưởng bối của con, bắt đầu từ hôm nay chỉ cần còn con, con đảm bảo hai người nhất định sống lâu trăm tuổi, bình an vui vẻ” tiểu Nguyệt vừa vừa liếc xéo đám người phán quan và hắc bạch vô thường, những gì ta các ngươi hiểu hết chưa, đám phán quan , nhất tề gật đầu hiểu ý, họ còn muốn sống a, làm sao mà hiểu ý cho được, còn Ngọc Nhi và Thừa Ân nhìn nhau cười, người khác hiểu còn họ làm sao hiểu được cơ chứ.
      “được, được” hai vị lão nhân gia vô cùng vui mừng nhận lấy tách trà, uống hơi , sau đó tặng cho đôi trẻ hai phong lì xì, khí giờ phút này vô cùng vui vẻ, hạnh phúc.
      Thấm thoát, nửa tháng kể từ khi thành thân, đám người phán quan do nhận được tin từ địa phủ, công việc mình diêm vương làm xuể, nên họ đành từ giã quay về, những người còn lại suốt nửa tháng nay giáp Hàn Sơn, địa thế nơi này họ vô cùng rành rẽ, ngoại trừ những người có cặp có đôi, nhưng kẻ còn lại bắt đầu đâm ra chán nản.
      “heyyyy” Thiên Vy nằm dài ghế than thở
      “Thiên Vy a, đừng than thở nữa,đây là lần thứ hai mươi rồi đó” Ngọc Nhi vừa tận hường cảm giác hạnh phúc được Thuận Minh xoa bóp vừa cười .
      “đúng đó, nếu còn than nữa, tui cứ nghĩ cậu sinh ra gần mỏ than đó, cho nên mới than như vậy” tiểu Nguyệt vừa ăn nho do tướng công mình đút cho vừa trêu chọc.
      “các người đều có cặp có đôi, đương nhiên biết chán rồi” Thiên Vy nhìn họ bực tức
      “đúng đó, các người làm sao biết chán đây” Linh Nhi cũng nhập bọn, nhìn cảnh tượng người ta có đôi thế này, nàng cũng thấy đơn a
      (TT: tỷ ơi, khỏi lo, tỷ nhanh chóng giống họ thôi[​IMG] [​IMG][​IMG])
      “kỳ chủ, bên ngoài có người từ Vạn gia trang cầu kiến”
      “cho vào”
      “Vạn gia trang” tiểu Nguyệt quay sang nhìn Tử Phong hỏi, họ là ai
      “là nơi diễn ra đại hội võ lâm năm nay, có lẽ họ đến đưa thiếp mời”
      “đại hội võ lâm” Thiên Vy, Ngọc Nhi vừa nghe hai mắt sáng rực, có giống trong phim mà họ từng xem ta.
      “tham kiến Dương kỳ chủ” tên đưa thiếp tỏ ra cung kính
      “miễn”
      “trang chủ phái tại hạ đến đưa thiếp mời tham gia đại hội võ lâm, hy vọng kỳ chủ đến đúng hẹn”
      thuộc hạ nhận thiếp mời từ tay người kia, trình lên cho Dương Tử Phong, nhưng Dương Tử Phong chưa kịp nhận bị Tiểu Nguyệt lấy trước, sau khi xem xong tiểu Nguyệt nhìn tên kia
      “đại hội võ lâm này, thất tinh kỳ tham gia, hơn nữa cũng đúng hẹn, ngươi có thể quay về bảo trang chủ của ngươi yên tâm”
      “vị đây là” ngạc nhiên trước hành động của tiểu nguyệt, từ trước đến giờ chưa có ai dám trước mặt dương tử phong hành động như vậy, nhưng nhìn vị trí nàng ngồi lại ngay bên cạnh dương tử phong, hơn nữa dương tử phong hình như cũng hề tức giận gì trước hành động này của nàng, là đáng ngạc nhiên nha
      “phu nhân của ta, Phiên y” tử phong cười giải thích, sẵn tiện nhờ tên kia tung tin tức này ra giang hồ luôn, để cho những tên nam nhân từng có ý với nàng từ bỏ ý định, biết , ngoài kia có hai tên nam nhân để ý đến nương tử của , vì vậy mượn cơ hội này làm cho bọn họ chết tâm , đừng mong giành nương tử của .
      “phiên y” tên kia ngạc nhiên tập hai, à là sốc mới đúng, như vậy dương tử phong như hổ thêm cánh sao.
      “được rồi, tiễn khách” để hỏi thêm, dương tử phong hạ lệnh trước, tên kia được tiễn ra ngoài.
      “đại hội võ lâm này, muội nhất định phải ” Linh nhi trước, lần trước được chơi, lần này nhất định phải
      “ta cũng ”ngọc nhi và thiên vy cùng đồng thanh, họ háo hức lắm nga.
      “ta cũng tham gia” Thừa Ân cũng góp phần, cũng muốn xem cho biết lần đại hội võ lâm trong truyền thuyết, tất nhiên Thuận Minh khỏi , ngọc nhi đâu theo đó rồi , nên ngoại trừ những người này, cộng thêm tứ đại hộ pháp, là tập hợp được nhân lực chuẩn bị lên đường.
      ___________________
      Hôm sau cả bọn cùng cưỡi ngựa rời khỏi thất tinh kỳ hướng đại hội võ lâm thẳng tiến, vì sao cưỡi ngựa hả, vì mấy tiểu thư nhà ta đánh chết cũng chịu ngồi xe ngựa, nên cưỡi ngựa sướng hơn, dù gì lúc còn học cũng từng học cưỡi ngựa rồi
      Tốp người vừa vừa ngắm phong cảnh, dù gì cũng gấp lên đường mà, đến trưa dừng chân nghĩ tại trấn , liền tìm quán trọ để nghĩ ngơi, vừa bước vào quán có người lên tiếng chào hỏi trước
      “Phiên Phiên, à , bây giờ biết nên gọi nàng là Lãnh nương, hay là Dương phu nhân đây, chúng ta lại gặp nhau rồi”
      “Đông Phương Tuấn” tiểu nguyệt ngạc nhiên, ngờ lại gặp ở đây.
      Hết chương 28 – Chương 29 : Đồng hành

    5. Xuxu

      Xuxu Banned

      Bài viết:
      586
      Được thích:
      2,166
      [​IMG]
      ”lâu quá gặp nàng vẫn khỏe chứ” Đông Phương Tuấn đứng nhìn nữ nhân trước mặt, từ dạo trước nàng cứu , khi trở về cứ thấy bản thân mình ngoại trừ bị thương ra còn thiếu thứ gì đó, mãi thời gian sau mới biết được, ra nàng chỉ cứu mạng , mà khi nàng ra cũng mang theo trái tim cùng, đối với nàng chính là nhất kiến chung tình, suốt đời khó quên, nhưng mà ngờ chỉ mới mấy tháng gặp nàng trở thành phu nhân của người khác, bây giờ liệu còn có kịp nữa .
      “quen biết hả” Ngọc nhi kéo tay áo, hỏi tiểu Nguyệt
      “nhờ cứu , mà tớ nổi danh giang hồ đó” chỉ bằng mấy câu ngắn gọn miêu tả đầy đủ thân phận của người kia và quan hệ của hai người.
      tên ngu ngốc” Thừa Ân nhìn Đông Phương Tuấn, lạnh giọng quăng câu, rồi tìm bàn trống ngồi xuống.
      Tiểu Nguyệt và Ngọc Nhi nhìn nhau, người khác biết nhưng họ biết, Thừa Ân cũng có thể đọc suy nghĩ của người khác, ngoài ra còn có thể nhìn thấy được tương lai, nhưng mà cố định, nó có thể thay đổi tùy theo quyết định của con người, cho nên đôi lúc cũng chắc lắm, Thừa Ân biết tình cảm của Đông Phương Tuấn giành cho tiểu Nguyệt, chỉ tiếc và tiểu Nguyệt lại vô duyên, đúng là ý trời.
      “ngươi …tại sao lại mắng trang chủ của bọn ta” tên thuộc hạ của Đông Phương Tuấn tức giận đứng ra .
      “ngu ngốc ta bảo ngu ngốc, nếu biết trước là có duyên đừng có cưỡng cầu” Thừa Ân lười biếng , dù sao giải thích với , cũng hiểu.
      “ngươi…”tên kia còn định nữa nhưng Đông Phương Tuấn lại ra hiệu cho y dừng lại, người này đúng, nếu vô duyên đừng cưỡng cầu, nhưng liệu bản thân mình liệu có buông xuống được , đáp án này ngay cả bản thân cũng biết được
      “Đông Phương trang chủ, bọn ta còn phải nghĩ ngơi, thể tiếp chuyện nữa” Tử Phong lạnh giọng , nắm lấy tay tiểu Nguyệt kéo nàng ngồi vào bàn, đối diện với Thừa Ân.
      Đám người còn lại cũng im lặng ngồi theo, còn Đông Phương Tuấn đương nhiên là chỉ có thể nhắm mắt im lặng cho qua rồi, cả buổi, ai lời nào.Sau khi dùng bữa, mỗi người tự về phòng của mình, khí hôm nay quả có chút quái dị, biết có phải ý trời trêu người mà đến tối lại có thêm nhân vật mời xuất .
      “tiểu nhị, cho bọn ta ba phòng thượng hạng” tốp người bước vào quán trọ, dẫn đầu là nam tử vận thân bạch y, theo sau là thuộc hạ người nào cũng khí độ bất phàm, bạch y công tử đó ai khác chính là Lưu Phương.
      (TT: ê ê ê, [​IMG] [​IMG] [​IMG] tất cả những nam nhân thích Nguyệt tỷ nhà ta đều tụ họp rồi đó, Phong ca chuẩn bị tinh thần chiến đấu giữ thê tử nha[​IMG] [​IMG] [​IMG])
      Mọi người trong đại sảnh dùng bữa tối, khi nghe giọng này mới ngẩng đầu lên, mặt của Tử Phong lập tức đen lại, xem ra cần phải túc trực bên cạnh thê tử của trong suốt mấy ngày này mới được.
      “Nguyệt nhi, Giang nương, chúng ta lại gặp nhau rồi” Lưu Phương cười nhìn tiểu Nguyệt, hoàn tòan để tâm đến vẻ mặt đen xì của ai kia, tiếng Nguyệt nhi làm Đông Phương Tuấn chấn động, xem ra nàng ấy được rất nhiều nam nhân để ý.
      “đúng vậy, lâu quá gặp, nhưng mà ngươi vẫn như xưa, biết kiêng kị gì cả” Ngọc Nhi châm biếm
      “bộ có sao, ta cảm thấy ta vẫn bình thường mà” Lưu Phương vẫn thái độ như cũ.
      “Muội muội, muội rất đào hoa, Ngọc Nhi , Thiên Vy xem ra hai đứa phải cố gắng rồi, nếu bị qua mặt đó” Thừa Ân thấy tình tiết càng ngày càng lý thú, nổi tính trêu người, nên châm dầu vào lửa
      “đại ca” tiểu Nguyệt tức đến xanh cả mặt, tại sao đại ca lại lựa ngay lúc này mà châm chọc chứ, bộ thấy tình hình rất tệ sao.
      “muội dám so bì đâu, ai thích làm ” Thuận Minh ngồi ngay bên cạnh nên Ngọc Nhi đành nhịn vậy, nếu cũng góp vui.
      “tạm thời muội theo chủ nghĩa độc thân, lấy chồng , cho nên lại càng ” Thiên Vy hí hửng, xem ra sắp có kịch xem nữa rồi, vui nha.
      “muội muội à, xem ra muội phải mình tác chiến rồi” Thừa Ân lại tiếp tục trêu đùa tiểu Nguyệt.
      “đại ca, huynh ai bảo huynh câm đâu, mau im dùm muội ” tiểu Nguyệt tức giận quát to
      “được, , ta no rồi ta nghĩ trước đây” Thừa Ân buông chén đũa tiến lên lầu.
      “ha ha ha, lần đầu tiên thấy Ân ca có hứng thú đùa đó nha” Linh Nhi từ lúc tiểu Nguyệt và Tử Phong thành thân cũng chuyển sang gọi Thừa Ân là Ân ca như những người kia, từ lúc quen biết đến nay tối ngày chỉ thấy huynh ấy lạnh lùng, ngờ huynh ấy cũng là người biết đùa.
      “huynh ấy chỉ biết đùa còn nhiều mặt khác nữa đó, từ từ phát ra thôi” Thiên Vy vỗ vai Linh Nhi tận tình .
      “Lưu Phương này, ta thấy người nên chuyển nghề là vừa, đừng làm Đường chủ Huyết ảnh đường nữa, nên làm đội chó săn ( người chuyên theo đuôi kẻ khác) ” Ngọc Nhi quay sang cười mỉa mai, nhìn Lưu Phương.
      “ngươi…” thuộc hạ Lưu Phương nghe vậy nghĩ Ngọc Nhi mắng chủ nhân mình là chó tức giận, nhưng bị Lưu Phương ngăn lại, biết thuộc hạ của phải đối thủ của nữ nhân kia, nên phí sức.
      “Lưu đường chủ xin tự trọng ta là người có phu quân, hy vọng người ăn cẩn thận” tiểu Nguyệt nghiêm nghị , thùng dấm chua bên cạnh cộng thêm tên hay gây lầu, hey, tìm cách đình chỉ cuộc chiến thầm này mới được.
      “nàng có cần xa lạ với ta như vậy , chúng ta dù gì cũng quen biết mà, hey, phí cho tấm chân tình của ta mà“ Lưu Phương vẫn bộ dáng cợt nhả, sau đó xoay người rời theo tiểu nhị vào phòng, hôm nay tới đây dừng vậy, dù gì việc chỉ mới bắt đầu thôi.
      “nam nhân này mặt đủ dày nha, ta ở đây xem màn này nữa ta nghĩ trước đây nha” Thiên Vy lắc đầu bó tay, lên tới bậc thang lầu hai quay đầu lại bổ sung thêm câu
      “Tiểu Nguyệt, đối với nam nhân mặt dày có thể dùng cách cổ điển để đối phó với đó”
      “cách cổ điển” tiểu Nguyệt như ngẫm nghĩ, sau đó mắt lóe sáng , nàng hiểu.
      “là cách gì vậy”Ngọc Nhi biết nha
      “chính là bí quyết năm chữ đó, trước đây cậu cũng dùng rồi mà” tiểu nguyệt khuôn mặt phấn khởi, xong lôi ai kia khuôn mặt tối đen lên phòng bây giờ nhiệm vụ cấp bách là khiến cho người này hạ hỏa à nha, nếu có chuyện mất thôi.
      Ngọc Nhi sau vài giây ngẩn người rốt cuộc cũng giác ngộ, làm sao có thể quên a, sau đó lôi Thuận Minh dạo phố, Linh Nhi thấy ai cũng nên cũng đành cúi đầu tự mình về phòng , những người cón lại , hey, mỗi người tâm trạng phức tạp à nha, đúng là, chữ tình chính là thứ khó lí giải nhất thế gian.
      Hỏi thế gian, tình chi vậy?
      Mà gắn bó chẳng nề sinh tử?
      Chắp cánh bay trời nam đất bắc
      Ấm lạnh bao phen cánh rũ
      Khi hoan lạc vui vầy
      Lúc chia ly đau khổ
      Đắm đuối tình si nhi nữ
      Lời người ra
      xa tít tầng mây vạn dặm
      Ngàn non chiều tuyết phủ
      Chiếc bóng hướng về ai?

      *************
      Sáng hôm sau cả đám người cùng xuất phát tiến về đại hội võ lâm, Tiểu Nguyệt bị Dương Tử Phong vần cả đêm, rốt cuộc cũng khiến nguôi giận, bắt đầu dùng cách cổ điển đối phó với Lưu Phương , đó là “xem như tàng hình”, đám người Lưu Phương và Đông Phương Tuấn cũng ngỏ ý muốn cùng, tất nhiên nguyên nhân vì Tiểu Nguyệt, và hiển nhiên Dương Tử Phong đồng ý, nhưng Thừa Ân lại chịu, vì thế sau hồi tranh cãi, cao thủ vẫn thắng, Dương Tử Phong đành hậm hực để đám người kia theo, còn nửa bước cũng rời Tiểu Nguyệt, những người khác đều cuối đầu cười, họ đều biết Thừa Ân làm vậy là muốn nhìn thấy bộ dáng ghen tuông của Tử phong, bất quá bộ dáng này của y đúng là rất đáng nha, giống như trẻ con sợ người giành mất thứ mình thích vậy.

      Hết chương 29 – Chương 30 : Truyền Thuyết

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :