1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[Xuyên Không] Ngự Thú Nữ Vương - Luyến Nguyệt Nhi (2Q) FULL

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Betty

      Betty Well-Known Member

      Bài viết:
      613
      Được thích:
      2,030
      Chương 29: Bọn họ muốn hại lệnh huynh

      Ở bên kia Mộc Nguyệt Ly bên đỡ Vâng, bên đỡ Âu Dương An tránh né Ma Sát truy đuổi. Bên này, Âu Dương Tĩnh cũng mang theo Bạch Hổ về tới Phủ tướng quân.

      "Ca, muội về." vào nơi em bọn họ ở, Âu Dương Tĩnh lập tức gọi.

      "Ngũ tiểu thư, Tứ thiếu gia rời phủ." Bọn tỳ nữ báo cáo với Âu Dương Tĩnh.

      "Rời phủ? đâu rồi?" Âu Dương Tĩnh nhíu nhíu chân mày đen, có chút kinh ngạc.

      "Nô tỳ biết."

      " có chuyện gì nữa, ngươi lui xuống ." Âu Dương Tĩnh phất phất tay với tỳ nữ, dẫn theo Bạch Hổ bay thẳng đến phòng Âu Dương An. Kết quả vừa vào nhìn thấy mặt bàn có tờ giấy bị chén trà chặn lên. Bước đến cầm lấy đọc, trong mắt nhất thời dâng lên tối tăm.

      ", chúng ta tìm đại ca." Âu Dương Tĩnh cất giấy viết thư nhận được người, sau đó lại dẫn theo Bạch Hổ vội vàng hướng về miếu Sơn Thần ngoài thành mà . Hi vọng đại ca có việc gì, nếu nàng nhất định bắt kẻ đả thương phải trả giá đắt.

      . . . . . .

      "Bọn chúng ở phía trước." Ma Sát mang theo hai người áo đen đuổi sát Mộc Nguyệt Ly, rất nhanh phát bóng dáng của bọn họ. Vung tay lên, hai người áo đen phút chốc tấn công về phía Mộc Nguyệt Ly.

      Mộc Nguyệt Ly mang theo Vâng bị thương cùng với Âu Dương An hôn mê, hành động vốn chỉ có thể phòng ngự. Bây giờ hai người áo đen từ sau lưng tấn công, dám khinh thường. Lập tức lệnh cho Vâng mang theo Âu Dương An trước.

      "Chủ nhân, được. Người đem Âu Dương công tử , ta cản phía sau." Vâng tay vừa che ngực, vừa với Mộc Nguyệt Ly.

      "Ngươi bị thương rồi, căn bản phải đối thủ của bọn chúng. mau, đây là mệnh lệnh." Mộc Nguyệt Ly hướng về Vâng tức giận phân phó. Kỳ thực bọn họ hoàn toàn có thể mặc kệ Âu Dương An, nhưng Mộc Nguyệt Ly đối với Âu Dương Tĩnh có hứng thú, mà Âu Dương An là huynh trưởng sinh đôi của Âu Dương Tĩnh, chỉ cần mình cứu , Âu Dương Tĩnh nợ mình phần ân tình.

      "Nhưng. . . . . ." Vâng còn muốn điều gì đó, lại nhìn thấy vẻ mặt Mộc Nguyệt Ly, đành phải cắn răng cái, cố gắng đem Âu Dương An đỡ về phía trước.

      "Chủ nhân, người phải cẩn thận đó." Rốt cuộc, nhịn được quay đầu với Mộc Nguyệt Ly.

      Mộc Nguyệt Ly gật đầu.

      "Các ngươi ai cũng đừng mong rời ." Ma Sát cũng chạy tới, hai người áo đen cùng Mộc Nguyệt Ly giao đấu. Ma Sát lập tức trực tiếp đánh về chỗ Vâng, ra tay đánh ngã Âu Dương An lên mặt đất.

      "Grào ——"

      Đột nhiên, tiếng hổ gầm truyền đến. Cả bọn Ma Sát đều sửng sốt, ngẩng đầu nhìn lên. Chỉ thấy nữ tử mặc áo đỏ phiêu phiêu cưỡi lưng Bạch Hổ uy mãnh lao về phía bọn họ.

      Mộc Nguyệt Ly nhìn thấy thiếu nữ kia sắc mặt vui vẻ. Bởi vì người tới phải ai khác, chính là Âu Dương Tĩnh.

      Âu Dương Tĩnh xa xa nhìn thấy đứa bé đánh vào người mặc áo xanh, sau đó ra tay muốn kéo huynh trưởng xuống. Mà nàng cũng phát đại ca lại có tri giác dường như lập tức té mặt đất, điều này làm cho trong lòng nàng trầm xuống, trực tiếp chạy tới.

      "Âu Dương nương, bọn họ muốn hại lệnh huynh." Mộc Nguyệt Ly nhìn thấy Âu Dương Tĩnh, trực tiếp đá ra câu.

      Ánh mắt Âu Dương Tĩnh lướt về phía Mộc Nguyệt Ly, liếc mắt cái lập tức nhìn ra nam tử áo tím này thân phận . Mặc dù biết vì sao biết em bọn họ, nhưng bây giờ việc đầu tiên là cứu đại ca, chuyện khác sau. Ánh mắt phút chốc bắn về phía đứa bé kia, , phải phải đứa trẻ. Mà chỉ là kẻ có vẻ ngoài của đứa trẻ.

      "Dám đả thương đại ca của ta, muốn chết."
      luongnhu96 thích bài này.

    2. Betty

      Betty Well-Known Member

      Bài viết:
      613
      Được thích:
      2,030
      Chương 30: Để cho ngươi sống bằng chết

      "Dám đả thương đại ca của ta, muốn chết."

      Dứt lời, Âu Dương Tĩnh động thủ. Ngọc tiêu ở bên hông hướng tới Ma Sát tấn công. Ngọc tiêu mặc dù ngắn, nhưng nội lực của nàng thâm hậu, ngọc tiêu tất nhiên cũng có thể biến thành vũ khí tấn công cực mạnh.

      Ma Sát cả kinh, ngờ được nữ tử xem ra bất quá mới mười sáu mười bảy tuổi này lại có công lực như thế. Nếu phải tránh né nhanh, chỉ sợ chính mình sớm hồn lìa khỏi xác. Chết tiệt, bên thuê sao lại cho biết em của Âu Dương An lợi hại như vậy?

      Âu Dương An là người thân duy nhất của Âu Dương Tĩnh ở cổ đại, cũng là người nàng quan tâm nhất. Ai làm Âu Dương An bị thương chẳng khác nào gây chiến với nàng. Bây giờ nàng tất nhiên bỏ qua cho Ma Sát. Mỗi chiêu thức đều mang theo sát khí trí mạng.

      Ma Sát chật vật tránh né, khó khăn chịu đòn. bắt đầu dụng độc, có điều làm người ta cảm thấy ngạc nhiên là, độc của đối với tiểu nữ tử kia chút hiệu quả cũng có.

      "Làm sao có thể?" Ma Sát kinh hãi, vóc dáng thấp bé thiếu chút nữa cũng bị đá bay ra ngoài.

      Có Âu Dương Tĩnh gia nhập, Mộc Nguyệt Ly cũng lập tức nhõm hơn. cùng hai người áo đen giao đấu hề có băn khoăn, toàn lực mở đánh, làm cho bọn họ bị đánh đến vô lực chống đỡ. Đồng thời ánh mắt cũng bỏ qua Âu Dương Tĩnh cùng Ma Sát giao đấu, trong con ngươi thâm thúy tràn đầy tán thưởng. ngờ thiếu nữ luôn cười tủm tỉm che dấu thần sắc này, khi ra tay lại khí thế kinh người như vậy. Cấp cho hai người áo đen kia kích gọn gàng xong, nhìn bọn họ ngã xuống đất dậy nổi, sau đó mới thu kiếm, đứng ở bên nâng Vâng và Âu Dương An dậy, nhìn Ma Sát và Âu Dương Tĩnh giao đấu.

      Ma Sát đem hết toàn lực cùng Âu Dương Tĩnh giao đấu, nhưng vẫn khó tránh khỏi bị đánh trúng. Có điều Âu Dương Tĩnh dường như vô ý cho cái thống khoái, trái tiêu, phải tiêu. Đánh xuống thân thể bé của hơn hai mươi côn, hơn nữa mỗi côn tiêu đều làm cho Ma Sát đau phát được thanh gì, lại cứ như thế để cho thể chết .

      "Ngươi giết ta !" Ma Sát chỉ cảm thấy xương cốt trong thân thể đều bị chặt đứt, vô lực đánh trả.

      "Giết ngươi?" Âu Dương Tĩnh đột nhiên nở ra môi cười: "Giết ngươi chẳng phải rất tiện nghi cho ngươi sao. Dám đả thương đại ca của ta, ta cho ngươi sống bằng chết."

      Dứt lời, bóng dáng màu đỏ phút chốc khi dễ thân thể bé của Ma Sát, sau đó ngón tay nhắn tốc độ kinh người điểm vài cái người , ngăn lại huyệt đạo, cuối cùng đem ném xuống sườn dốc xa.

      Mộc Nguyệt Ly và Vâng nhìn Âu Dương Tĩnh hành động liền mạch lưu loát. Bọn họ biết Ma Sát giờ phút này chỉ sợ tứ chi gân mạch đứt, lại bị điểm huyệt đạo ném xuống nơi hoang vu, bị dã thú phanh thây, cũng đau đớn mà chết, đói mà chết. Âu Dương Tĩnh đúng là ngoan độc.

      "Ca ——"

      Giải quyết xong Ma Sát, Âu Dương Tĩnh nhanh chóng chạy qua. Nhận lấy huynh trưởng tay Mộc Nguyệt Ly nhưng Âu Dương An lại có bất kỳ phản ứng nào, tựa như hôn mê, tựa như ngủ.

      "Âu Dương công tử có lẽ trúng phải Ma Sát độc." Mộc Nguyệt Ly chen miệng .

      Âu Dương Tĩnh lúc này mới nhìn về phía , nam tử này áo tím tóc đen, khuôn mặt tuấn mỹ, khí chất ngông cuồng kiêu ngạo lại mang theo cao quý. Có điều mặc kệ là ai, cứu đại ca cũng là .

      "Đa tạ công tử cứu huynh trưởng." Âu Dương Tĩnh gật đầu với :

      "Ơn này, Âu Dương Tĩnh ta ngày sau nhất định đáp trả."

      "Âu Dương tiểu thư cần để ý, tại hạ cũng chỉ là trùng hợp ở đây gặp được mà thôi." Mộc Nguyệt Ly cười nhạt, tất nhiên che giấu việc bọn họ theo dõi Âu Dương An.

      Âu Dương Tĩnh cũng gì, đối với Mộc Nguyệt Ly tin hay , trong lòng nàng tất nhiên biết.

      " như thế, ơn cứu mạng huynh trưởng, huynh muội chúng ta khắc ghi trong lòng. Kính xin công tử ở lại danh tánh, ngày khác nếu có duyên gặp lại, huynh muội chúng ta báo đáp." Âu Dương Tĩnh nếu nợ ân tình, tất báo đáp.

      "Tại hạ Mộc Nguyệt Ly, đây là thị vệ của ta tên Vâng." Mộc Nguyệt Ly đáp.

      "Đa tạ Mộc công tử, bây giờ xin cáo từ. Ta muốn mang huynh trưởng trở về gặp đại phu." Âu Dương Tĩnh gật đầu với Mộc Nguyệt Ly cái, sau đó đỡ Âu Dương An lên lưng Bạch Hổ rời .

      Mộc Nguyệt Ly nhìn em bọn họ rời , khóe môi gợi lên tươi cười ý vị thâm tường.
      luongnhu96 thích bài này.

    3. Betty

      Betty Well-Known Member

      Bài viết:
      613
      Được thích:
      2,030
      Chương 31: Đại phu cũng bó tay hết cách

      Âu Dương Tĩnh hoả tốc đem huynh trưởng mang về Phủ tướng quân, để ý ánh mắt tò mò, kinh ngạc của mọi người. Thói quen mỉm cười mặt sớm thu lại, đôi con ngươi sắc lạnh nhìn về phía người ở đó, lạnh lùng phân phó:

      "Người đâu, mời hết tất cả đại phu tốt nhất trong thành đến đây."

      Hạ nhân len lén đánh giá Âu Dương An được Bạch Hổ cõng lưng có động tĩnh gì, lại dò xét vẻ mặt Âu Dương Tĩnh thích hợp. Lập tức đoán được chỉ sợ là Tứ thiếu gia xảy ra chuyện, nhưng bọn họ cái gì cũng dám .

      "Vâng, nô tài lập tức ngay."

      Đột nhiên, ba em Âu Dương Tinh tới, nhìn Âu Dương An có phản ứng, khóe môi giơ lên có ý tốt tươi cười.

      "A, làm sao thế? phải chết chứ."

      Âu Dương Tĩnh mắt lạnh, hai lời, bay thẳng đến chỗ Âu Dương Tinh dương tay giáng xuống cái tát.

      Chát tiếng, mặt Âu Dương Tinh lập tức sưng phồng. Có thể thấy được Âu Dương Tĩnh xuống tay sức lực lớn thế nào, chưởng này chẳng những khiến bọn Âu Dương Tinh sửng sốt, còn làm cho bọn hạ nhân run sợ . Ngũ tiểu thư lại dám đánh Đại thiếu gia, xong rồi, trong chốc lát thôi chừng xảy ra đổ máu.

      "Tiện nhân chết tiệt, ngươi dám đánh ta?" Âu Dương Tinh che mặt, tức giận trừng mắt Âu Dương Tĩnh. Ánh mắt như dao, hận thể đao đem nàng lăng trì mà chết.

      Âu Dương Tĩnh liếc xéo cái, ánh mắt lạnh lùng làm bọn Âu Dương Tinh rùng mình cái. Nàng mở miệng:

      "Còn dám lung tung câu nữa thôi, ta lập tức cho ngươi cả đời cũng mở miệng được."

      "Ngươi, ngươi dám ——" Âu Dương Tinh sợ hãi , trong lòng càng run rẩy.

      Âu Dương Tĩnh hừ lạnh tiếng, như cười Âu Dương Tinh ngu ngốc.

      Bọn Âu Dương Tinh bị ánh mắt Âu Dương Tĩnh nhìn dám mở miệng nữa.

      " nén hương, tìm tất cả đại phu nổi danh đến đây cho ta. Nếu , các ngươi cút ngay ." Âu Dương Tĩnh để ý tới bọn Âu Dương Tinh, quay người hướng về hạ nhân .

      "Vâng, vâng" Đám hạ nhân vừa nghe, dám nhiều lời nữa, lập tức theo hướng bên ngoài phủ chạy .

      Mà Âu Dương Tĩnh cũng để ý tới đám người Âu Dương Tinh kia, vỗ lưng hổ, để cho Bạch Hổ cõng em bọn họ về phòng mình.

      Ba em Âu Dương Tinh nhìn bóng lưng Âu Dương Tĩnh, tức giận đến phát cuồng, nhưng đồng thời cũng lo lắng. Mẫu thân muốn dùng Âu Dương An để uy hiếp Âu Dương Tĩnh, bây giờ Âu Dương An được nàng ta cứu trở về, kế hoạch thất bại. Nếu để Âu Dương Tĩnh biết là bọn họ làm, chỉ sợ tình phiền toái.

      "Đại ca, Nhị ca, chúng ta tìm mẫu thân." Âu Dương Thấm với hai huynh trưởng.

      “Được.”

      . . . . . .

      nén hương sau, hạ nhân quả nhiên mang theo đại phu nổi tiếng nhất trong thành trở lại.

      Âu Dương Tĩnh lập tức cho các đại phu lên bắt mạch cho Âu Dương An, nhưng sao lường trước các đại phu bắt mạch xong đều nhíu chặt mày, vẻ mặt có cách.

      "Đại phu, đại ca của ta thế nào?" Âu Dương Tĩnh hỏi, mặt lộ ra biểu tình gì.

      Mấy đại phu nhìn nhau, sau đó hướng về Âu Dương Tĩnh lắc lắc đầu:

      "Thứ cho chúng ta bất lực, biết Âu Dương công tử vì sao hôn mê bất tỉnh."

      "Đúng vậy, trải qua kiểm tra, Âu Dương công tử cũng có chỗ nào ổn. Nhưng lại tìm thấy nguyên nhân."

      ". . . . . ."

      Mấy đại phu này cũng đều xem như danh y rồi, lại làm được nguyên nhân.

      "Có điều, nếu là ngự y chừng có thể biết được nguyên nhân đó." Trong đó gã đại phu thấy sắc mặt Âu Dương Tĩnh đúng, nhịn được đề nghị.

      "Đúng, đúng, đúng. Ngự y nhất định có thể tra ra nguyên nhân." Những người khác cũng tán thành.

    4. Betty

      Betty Well-Known Member

      Bài viết:
      613
      Được thích:
      2,030
      Chương 32: Đêm khuya xông vào hoàng cung

      Ngự y?

      Âu Dương Tĩnh mím môi. Bọn họ theo Đoạn sư phụ học khinh công, võ công, học luật, cố tình lại học y thuật. Hơn nữa y thuật của sư phụ cũng thông, người bạn thần y kia ngược lại rất lợi hại. Có điều dù bây giờ nàng dùng bồ câu đưa tin, nhưng chờ sư phụ mang theo thần y chạy tới cũng là quá chậm. Nước xa cứu được lửa gần, nàng đành phải vào cung chuyến.

      Sai người tiễn các đại phu về, Âu Dương Tĩnh cho Bạch Hổ trông chừng Âu Dương An. Để ngừa mấy tên khốn kiếp Âu Dương Tinh kia thừa dịp mình có ở đây, gây bất lợi cho đại ca hôn mê.

      Bạch Hổ trợn trắng mắt, vốn là thần thú lại luân lạc thành bảo tiêu, đáng giận mà. Có điều cũng gì, lắc mình cái, lập tức nhàng biến thành mỹ thiếu niên tóc trắng.

      Âu Dương Tĩnh nhìn thoáng qua , biết Vân Khinh Cuồng muốn ở trong phòng bố trí kết giới, cũng lo lắng nữa. Bóng dáng lướt , trực tiếp theo tường phi thân ra ngoài.

      Lúc này, màn đêm buông xuống. trời sao thưa thớt, ánh sao ảm đạm. Nàng mặc người bộ áo màu đỏ trong đêm tối dáng vẻ lại có chút bắt mắt, như ngọn lửa đỏ sáng rực bay thẳng về phía hoàng cung.

      Mặc dù các ngự y đều xuất cung hồi phủ rồi, nhưng chắc chắn phải còn người có trách nhiệm ở lại trong cung.

      Âu Dương Tĩnh tránh đám thị vệ trong hoàng cung, bắt thái giám qua, trực tiếp kẹp lấy cổ đem người kéo tới chỗ khuất.

      Thái giám cả kinh, nghĩ tới đây là thích khách. Há mồm định hô to.

      "Ngươi muốn sống kêu lên ." Giọng Âu Dương Tĩnh lạnh nhạt vang lên bên tai thái giám.

      Thái giám hoảng sợ, nhưng nghe ra là tiếng của nữ tử.

      ", nương, ngươi muốn làm gì?"

      "Đưa ta đến ngự y viện." Âu Dương Tĩnh cũng lời vô nghĩa.

      Thái giám cả kinh, ngờ người này đến phải tìm tẩm cung hoàng thượng, ngược lại tìm ngự y viện. Nhưng dám thêm gì nữa, ngoan ngoãn dẫn Âu Dương Tĩnh theo hướng ngự y viện mà .

      Âu Dương Tĩnh nhìn tấm biển ghi ba chữ lớn Ngự y viện, sau đó giơ tay lên, trực tiếp đem thái giám đánh cho bất tỉnh. Sau đó tự mình vào trong.

      Bên trong ngự y viện tràn ngập mùi thuốc, hai gã nam tử độ tuổi trung niên bàn việc gì đó.

      "Các ngươi là ngự y?" Âu Dương Tĩnh trực tiếp vào, mặt mang khăn che.

      "Ngươi là ai?" Hai ngự y thấy đến đây là nữ tử che mặt cả kinh, phút chốc đứng lên.

      "Đừng hỏi ta là ai, bây giờ các ngươi theo ta." Âu Dương Tĩnh trực tiếp bước xa bước xông lên, ra tay điểm huyệt đạo hai ngự y, sau đó mỗi tay nhấc người, thi triển khinh công bay ra ngoài.

      Nào ngờ mới ra đến cửa, lại vừa vặn gặp phải cung nữ đến thỉnh ngự y.

      Cung nữ đầu tiên là sửng sốt, tiếp theo đột nhiên kịp phản ứng. Lớn tiếng hô lên:

      "Người đâu, có thích khách."

      Âu Dương Tĩnh nhăn mày lại, hai tay để ngự y xuống. Bóng dáng lấn đến gần cung nữ, trực tiếp đánh hôn mê nàng ta. Sau đó mới xoay người lần nữa nâng hai ngự y dậy.

      "Ai?" Thị vệ tuần tra ở khu vực gần đó nghe tiếng cung nữ la lên rất nhanh chạy tới. tay đều cầm ngân thương chỉ vào Âu Dương Tĩnh, hướng về nàng hỏi.

      Âu Dương Tĩnh nhìn cũng thèm nhìn đám thị vệ, trực tiếp dẫn theo hai ngự y, nhún mũi chân cái, lấy khinh công bay lên trời. Thoáng đỉnh đầu bọn thị vệ, trực tiếp chạy .

      Bọn thị vệ sửng sốt, sau đó đột nhiên lấy lại tinh thần. Thị vệ kia vung tay lên, hô lớn:

      "Đuổi theo."

      đám thị vệ lại vội vàng theo phương hướng Âu Dương Tĩnh rời đuổi tới.

      Tiếng bước chân, còn có tiếng hét, động tĩnh lớn như thế tất nhiên cũng kinh động người trong cung.

    5. Betty

      Betty Well-Known Member

      Bài viết:
      613
      Được thích:
      2,030
      Chương 33: Ly La công chúa

      " xảy ra chuyện gì?" Rất nhiều thị vệ truy đuổi hò hét tuy làm kinh động đến Hoàng Thượng, ngược lại kinh động đến công chúa Ly La mà Hoàng Thượng sủng ái nhất.

      "Tham kiến Ly La công chúa." Bọn thị vệ hướng về công chúa hành lễ, sau đó đứng lên.

      "Khởi bẩm công chúa, có người ban đêm xông vào hoàng cung bắt hai ngự y." Thị vệ trưởng cầm đầu .

      "Hả?" Ly La công chúa nhíu mày, dường như đối với chuyện thích khách tiến cung chỉ bắt ngự y rất tò mò.

      " thôi, thích khách chạy hướng nào. Bản công chúa cũng xem."

      "Công chúa được. Nguy hiểm lắm."

      Vừa nghe Ly La công chúa cũng muốn truy thích khách, bọn thị vệ đều phản đối. Tuy Ly La công chúa giống nữ tử yếu đuối bình thường, văn thao vũ lược thua nam nhi. Nhưng thể để nàng mạo hiểm được, nếu hoàng thượng hái đầu của bọn họ xuống.

      "Dài dòng cái gì? Còn chậm trễ nữa, thích khách ra khỏi cung ." Ly La công chúa vượt trước mọi người liếc mắt cái, mặc dù dung mạo xinh đẹp, nhưng lại có đôi mắt trong sáng hữu thần, làm cho người ta dám nghịch ý với nàng.

      "Vâng, phải." Ly La công chúa cố ý như thế, bọn thị vệ cũng bất đắc dĩ. Đành mang theo nàng, có điều cũng thầm thề, mặc kệ có tìm được thích khách hay , nhưng nhất định thể để cho công chúa gặp chuyện may.

      Ly La mang theo thị vệ theo phương hướng Âu Dương Tĩnh chạy đuổi theo. Kết quả còn chưa kịp nhìn thấy người nghe thấy tiếng đánh nhau truyền đến. Đoàn người chạy nhanh qua lập tức thấy: nữ tử mặc áo đỏ giao đấu với thị vệ của thái tử. Còn thái tử đứng ở bên xem.

      "Công chúa, nữ tử áo đỏ chính là người xâm nhập hoàng cung."

      Ly La nghe bọn thị vệ , khóe môi câu lên, vẻ mặt khuôn mặt xinh đẹp đến cực điểm kia lại thêm phong tình vạn chủng. Nàng hai lời, trực tiếp cất bước tới chỗ bọn họ.

      "Hoàng huynh ——"

      Thái tử nghe được tiếng phía sau, nhìn lại, là Thất muội của mình. Gật đầu:

      "Thất muội cũng bị kinh động à."

      "Tham kiến Thái tử điện hạ." Thị vệ cũng hướng về Thái tử hành lễ.

      "Tất cả đứng lên ." Đúng vậy, Thái tử là tuấn nam, nhưng dường như cũng là cái mặt than đen. Vẻ mặt lạnh lùng lãnh mạc.

      "Tạ Thái tử điện hạ." Bọn thị vệ đứng lên, im lặng ở bên.

      Thị vệ của Thái tử bản lĩnh kém, nhưng Âu Dương Tĩnh có nhàn tâm cùng bọn chúng dây dưa. Dưới khăn che mặt khóe môi câu lên, trực tiếp lấy ngọc tiêu, bộp bộp hai cái đánh trúng bọn chúng. Phịch tiếng, thị vệ Thái tử bị bỏ xa.

      Âu Dương Tĩnh lập tức nắm hai ngự y theo hướng phía ngoài hoàng cung bay .

      Thái tử vẻ mặt tính toán, ý định tự mình đuổi theo.

      "Hoàng huynh, muội với." đợi Thái tử đuổi theo, Ly La công chúa muốn dẫn đầu thi triển khinh công bay .

      "Thất muội ——" Thái tử đưa tay muốn ngăn trở, nhưng lại kịp, đành phải vội vàng hướng về phía thị vệ bên người quát: "Thất thần cái gì, còn mau theo bản Thái tử đuổi theo."

      Dứt lời, dẫn đầu chạy . Mà bọn thị vệ cũng lập tức theo sát ngay sau lưng .

      . . . . . .

      Âu Dương Tĩnh cảm giác được phía sau có người đuổi theo, hơi nghiêng đầu thấy, Ly La công chúa cũng là mặc người váy hoa phiêu phiêu. Khóe môi bĩu cái, nàng cũng có thời gian dây dưa với vị công chúa này. Dưới chân lúc này càng tăng nhanh tốc độ, nháy mắt, nàng mang theo hai ngự y cách bên ngoài hai trượng.

      "Khinh công lợi hại ." Ly La nhìn Âu Dương Tĩnh trong nháy mắt xa, tươi cười càng thêm sâu. Có điều cũng chịu buông tha, cũng thi triển khinh công chạy theo.
      luongnhu96 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :