1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[Xuyên Không] Ngự Thú Nữ Vương - Luyến Nguyệt Nhi (2Q) FULL

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Betty

      Betty Well-Known Member

      Bài viết:
      613
      Được thích:
      2,030
      Chương 7: Vô Nhai cốc chủ

      Khi Âu Dương Tĩnh tỉnh lại là ba ngày sau. Lúc nàng tỉnh nhìn đỉnh đầu mảnh trắng toát trong đầu vẫn trống rỗng. Đây là đâu? Bọn họ phải là bị ném tới bãi tha ma sao? lẽ nàng lại xuyên ?

      Trong lúc nàng còn đoán lung tung cửa phòng bị đẩy ra. mặc áo màu bạc bưng chậu nước đến. Nàng ta đem chậu đặt lên bàn, bước tới bên giường, kết quả là cả nàng ta và Âu Dương Tĩnh đều mở to hai mắt.

      đầu tiên là sửng sốt, tiếp theo trong ánh mắt thoáng vui mừng xen lẫn ngạc nhiên. Chỉ chỉ về chỗ nàng khoa tay múa chân y y a a đứng lên:

      "Ư ư ư ——" ngươi tỉnh.

      Âu Dương Tĩnh sửng sốt, bất ngờ chưa kịp phản ứng. Đây là câm. Chẳng lẽ nàng được người ta cứu sao?

      "Là ngươi cứu ta ư?" Âu Dương Tĩnh từ giường ngồi dậy, nhìn mình vẫn là thân thể bé kia mới biết mình phải lại xuyên .

      "Ưm ưm ——" câm lắc lắc đầu, nhìn Âu Dương Tĩnh vẻ mặt mê mang. Nàng ta nhìn xung quanh nhanh, sau đó xoay người sang bên cạnh ngăn tủ cầm lấy giấy bút, ở bàn quét quét viết mấy chữ, rồi đưa cho Âu Dương Tĩnh.

      Âu Dương Tĩnh nhận lấy giấy đọc, ngờ là chữ phồn thể. Có điều cũng may mình trước kia thường cùng với người quen bên Đài Loan hợp tác, cũng biết ít chữ phồn thể. Thông qua chữ câm viết, nàng đại khái hiểu đôi chút. Mình là được chủ nhân của câm này cứu.

      "Đại ca của ta đâu? Huynh ấy sao chứ?" Âu Dương Tĩnh nhớ tới Âu Dương An .

      câm lại nhận giấy, viết xuống đáp án đưa cho nàng.

      "Huynh ấy ở phòng bên cạnh?"

      câm gật đầu.

      "Ta muốn xem huynh ấy." Âu Dương Tĩnh xong bước xuống giường.

      "Ừ ứ ——" câm lại nhanh tay viết xuống.

      "Ngươi còn yếu, cần nghỉ ngơi nhiều." Âu Dương Tĩnh đọc chữ câm viết, nàng gật đầu: "Cám ơn, nhưng cần. Bây giờ ta có thể thăm huynh ấy. . . . . ."

      "Ư á. . . . . ." Thấy Âu Dương Tĩnh kiên trì muốn xuống giường, câm dường như có chút gấp gáp.

      "Duyệt nhi, tiểu nha đầu tỉnh rồi à?"

      câm biết làm thế nào ngăn cản Âu Dương Tĩnh xuống giường Đoạn Vô Nhai xuất . Khiến câm thở phào nhõm, nàng ta hướng về phía Đoạn Vô Nhai gật đầu, vừa chỉ chỉ Âu Dương Tĩnh giường.

      Đoạn Vô Nhai sửng sốt, nhìn Âu Dương Tĩnh ngồi dậy. Tuổi còn mà lại có đôi mắt dường như có thể nhìn thấu lòng người, rất bất ngờ.

      "Tiểu nha đầu, cháu tỉnh rồi à." Đoạn Vô Nhai về phía Âu Dương Tĩnh.

      "Là ông cứu chúng cháu?" Âu Dương Tĩnh đánh giá Đoạn Vô Nhai, ông ta khoảng chừng hơn sáu mươi tuổi. Đầu có nhiều tóc bạc, người gầy, nhưng tinh thần khỏe mạnh, hơn nữa trông có vẻ bất cần đời, quan tâm đến thế tục.

      "Là ta ở bãi tha ma nhặt được các cháu." Đoạn Vô Nhai gật đầu.

      Âu Dương Tĩnh khóe miệng co giật, đúng là làm người ta được lời nào. Quá bất ngờ nhưng ra nàng vô cùng cảm tạ ông. Có thể sống lại, nàng bạc đãi cơ hội ông trời cho nàng đâu.

      "Đây là đâu? Ông là ai?" Vẻ mặt Âu Dương Tĩnh nghiêm túc khiến Đoạn Vô Nhai lại sửng sốt. Đứa trẻ này nhiều lắm là bảy, tám tuổi thôi, nhưng biểu của nó quá lạnh lùng, bình tĩnh giống đứa .

      "Nơi đây là Vô Nhai cốc, ta là cốc chủ Đoạn Vô Nhai. Nàng ấy là Duyệt nhi." Đoạn Vô Nhai trả lời

      "Đại ca cháu tỉnh chưa?" "Cậu bé kia còn hôn mê, bởi vì thân thể cậu ta chống chọi kém hơn so với cháu." Người kia là đại ca của bé, chả trách hai đứa dáng vẻ giống nhau như đúc. Mới đầu ông còn tưởng là em trai chứ, bởi vì đứa trẻ kia trông có vẻ gầy yếu hơn.

      "Cám ơn ông." Âu Dương Tĩnh rốt cục lời cảm tạ.

      Đoạn Vô Nhai mím môi cười, phát mình bỗng dưng thích tiểu nha đầu này. Có lẽ bỏ lỡ Hỏa Hồ lại nhặt được hai đứa trẻ này cũng phải là uổng phí.
      luongnhu96 thích bài này.

    2. Betty

      Betty Well-Known Member

      Bài viết:
      613
      Được thích:
      2,030
      Chương 8: Bái sư học nghệ

      "Tĩnh nhi, tốt quá. Muội có việc gì."

      Âu Dương An nhìn thấy Âu Dương Tĩnh, phản ứng đầu tiên chính là quan sát em . Nhìn thấy em bình yên vô khuôn mặt tái nhợt nhắn mới mạnh mẽ thở dài nhõm hơi.

      Âu Dương Tĩnh thấy Âu Dương An để ý đến bản thân mình, trong lòng cậu ta nàng là vị trí thứ nhất. Lòng nàng rất cảm động, đến bên giường nắm chặt tay Âu Dương An.

      "Ca, Tĩnh nhi có việc gì. Huynh cũng phải nhanh chóng khỏe lại đó, sau này chúng ta vĩnh viễn ở bên nhau." Đúng vậy, vĩnh viễn ở bên nhau. Nàng hiểu rồi. thế giới này cái gì cũng có thể giả, chỉ có tình cảm chân chính dành cho người quan trọng nhất mới là . Hơn nữa nàng còn muốn trở về tìm Đại phu nhân báo thù. Cho nên bọn họ đều phải sống tốt, phải cho Âu Dương Thấm bọn họ tức chết.

      "Được. Tĩnh nhi, đừng lo lắng. Huynh rất nhanh khá hơn." Âu Dương An cũng cố gắng gật đầu chút, sức khỏe của cậu so với Âu Dương Tĩnh kém hơn. Tuy là tỉnh, nhưng vẫn phải nằm giường thêm hai ngày.

      "Được rồi, hai huynh muội cháu đều có chuyện gì." Đoạn Vô Nhai ở bên , lại nhận thấy xem thường của Âu Dương Tĩnh. em bọn họ chuyện, lão đầu này cần gì phải xen vào. Tuy mang ơn ông cứu bọn họ, nhưng chuyện của bọn họ cũng chưa đến lượt ông lo đâu.

      Đoạn Vô Nhai vuốt vuốt cái mũi, tiểu nha đầu này quả nhiên là lợi hại. Còn dám trừng mắt nhìn ông nữa chứ, ông là ân nhân cứu mạng đấy.

      "Ta tiểu nha đầu này, trước tiên cháu đừng trừng ta như thế. Ta hỏi các cháu, các cháu làm sao mà bị người ta ném vào bãi tha ma?" Nếu phải ông truy đuổi Hỏa Hồ trùng hợp gặp được, chỉ sợ hai đứa nhóc này đến Địa phủ báo danh rồi.

      Đoạn Vô Nhai vừa hỏi, lại khiến cho ý hận trong lòng Âu Dương Tĩnh nổi lên. Đôi mắt to sáng ngời thoáng ánh sáng lạnh, oán hận :

      "Là người đàn bà tâm địa ác độc và ba tiểu vương ác độc hại bọn cháu."

      Tướng quân Phu nhân, Âu Dương Thấm, Âu Dương Tinh, Âu Dương Thần, bốn người này bị nàng vẽ cho dấu gạch chéo to màu đỏ.

      Đoạn Vô Nhai nghe hiểu, có điều đại ý biết được là mấy người có lớn có .

      "Tiểu nha đầu, cháu muốn báo thù đúng ." Ý hận dữ dội như vậy….

      "Đương nhiên." Âu Dương Tĩnh chút do dự gật đầu: "Dám khi dễ cháu và đại ca, hãy đợi để cháu rút gân lột da .”

      Âu Dương An hoảng sợ. Tuy cậu cũng rất hận Đại phu nhân, nhưng cậu cách nào ác được như Âu Dương Tĩnh. Có điều chuyện như vậy cậu cũng thấy em có gì đúng, mù quáng ủng hộ.

      "Tiểu nha đầu, rất ngoan độc." Đoạn Vô Nhai thích thú gật đầu: "Các cháu bái ta làm thầy , ta dạy cho các cháu võ công, cho các cháu có năng lực báo thù!"

      "Ông rất lợi hại?" Âu Dương Tĩnh đương nhiên muốn học võ công. Cổ đại này vốn lấy quyền cước chuyện giang hồ, có võ công là trăm triệu lần thể. Tuy nàng có học qua ít thuật phòng thân, nhưng ở cổ đại với công phu trước mắt giá trị.

      "Đương nhiên." Đoạn Vô Nhai khẽ nâng nâng cằm: "Trong giang hồ, ai dám cùng Vô Nhai cốc ta đối nghịch chứ? Đoạn Vô Nhai ta vừa xuất , giang hồ trong vòng mười dặm đều sợ đến mất mật."

      “Được.” Âu Dương Tĩnh gật đầu, bay thẳng đến trước Đoạn Vô Nhai quỳ xuống, hai tay chắp tay, cất cao giọng : "Sư phụ ở , xin nhận đồ nhi Âu Dương Tĩnh lạy."

      Âu Dương An mặc dù thể đứng dậy, nhưng cũng hướng về Đoạn Vô Nhai gật đầu xem như cúi lạy:

      "Đồ nhi Âu Dương An bái kiến sư phụ."

      "Ha ha ha, tốt,tốt. . . . . ." Đoạn Vô Nhai vuốt chòm râu nở nụ cười: "Các con yên tâm, ta nhất định đem tuyệt học cả đời ta tất cả giao cho các con."

      "Cảm ơn sư phụ." hai em đồng thời đáp.
      luongnhu96 thích bài này.

    3. lyly

      lyly Well-Known Member

      Bài viết:
      765
      Được thích:
      866
      thanks nàng.hóa ra là 1 vs 1 à.hihi.ta cứ tưởng NP cơ.:)))

    4. Betty

      Betty Well-Known Member

      Bài viết:
      613
      Được thích:
      2,030
      Chương 9: Lấy lòng Bạch Hổ Vương

      Thời gian thấm thoát như thoi đưa, trong nháy mắt, Âu Dương An, Âu Dương Tĩnh ở Vô Nhai cốc được nửa năm rồi.

      Trong vòng nửa năm này, câm Tô Ngâm Duyệt đối xử với hai em bọn họ vô cùng tốt, tốt như chính mẹ ruột của bọn họ vậy. Làm cho Âu Dương An bọn họ cũng càng ngày càng thích Vô Nhai cốc.

      Mà sư phụ Đoạn Vô Nhai cũng đúng như hứa hẹn ngày trước, đưa ra tuyệt học cả đời ông giữ lại chút nào mà giao hết cho hai em bọn họ.

      Âu Dương An sức khỏe yếu ớt, mặc dù có ngộ tính. Nhưng có nhiều điểm thích hợp luyện võ, nên Đoạn Vô Nhai quyết định dạy cho cậu khinh công và chút võ công phòng thân.

      Ngược lại, Âu Dương Tĩnh cốt cách cực kỳ tốt, trời sinh thích hợp luyện võ. Hơn nữa nàng thông minh hơn người. Thường thường có thể đem những điều Đoạn Vô Nhai dạy từ suy ra ba, cho nên ngắn ngủi nửa năm đạt được võ công tuyệt đỉnh .

      . . . . . .

      "Duyệt tỷ tỷ, tỷ ? Phía sau núi có cỏ linh chi ngàn năm?"

      Ngày hôm đó, Đoạn Vô Nhai lại ra khỏi cốc. Có điều lần này ông mang theo Âu Dương An cùng. bái phỏng ông bạn già, mà người bạn già này đối với y thuật rất say mê. Có lẽ có thể điều trị tốt phen cho Âu Dương An, đến lúc đó có thể thoải mái luyện võ.

      Mà Âu Dương Tĩnh và Tô Ngâm Duyệt dùng bút chuyện với nhau. Kết quả Tô Ngâm Duyệt cho nàng biết phía sau núi có cỏ linh chi ngàn năm.

      "Ừ." Tô Ngâm Duyệt gật đầu, sau đó lại dùng bút viết xuống hàng chữ đưa cho Âu Dương Tĩnh. Âu Dương Tĩnh vừa đọc mới biết được cỏ linh chi ngàn năm lại có con thú rất hung dữ canh giữ bảo vệ. Hơn nữa còn là con thú tương đối lợi hại, khó trách sư phụ hái cỏ linh chi ngàn năm kia. Con ngươi đen nhánh khẽ đảo vòng, nàng muốn biết chút xem rốt cuộc là mãnh thú kia làm thế nào bảo vệ cỏ linh chi ngàn năm.

      Âu Dương Tĩnh nghĩ biện pháp dụ dỗ Tô Ngâm Duyệt, để mình len lén lén chạy lên ngọn núi phía sau.

      Vô Nhai cốc được Thanh Sơn vây quanh, phía sau núi tất nhiên cũng là tòa núi lớn.

      Từ phía sau núi, Âu Dương Tĩnh ra. Nhưng cũng nghe theo lời Tô Ngâm Duyệt. Hôm nay nàng hạ quyết tâm muốn tìm gốc cây cỏ linh chi ngàn năm kia.

      Nửa canh giờ trôi qua, cuối cùng nàng cũng tìm được sơn động mà cỏ linh chi ngàn năm sinh trưởng. Cẩn thận từng ly từng tý vào trong động, bên trong độ ẩm khí rất lớn, còn có thể nghe được thanh giọt của nước mưa. Sơn động khá sâu, Âu Dương Tĩnh vào bên trong, lại đột nhiên dừng bước.

      "Grào ——" con Mãnh Hổ màu trắng dùng đôi mắt xanh biếc nhìn chằm chằm nàng.

      "Quả nhiên là con thú hung dữ." Âu Dương Tĩnh cảm thán, Bạch Hổ này thân hình to lớn . Khí thế của nó là vạn quân khó địch, chỉ riêng đôi mắt như phỉ thúy kia thôi cũng tương đối kinh người rồi. Nàng chút nghi ngờ nếu mình lại gần thêm vài bước bị Bạch Hổ kia cắn đứt cổ.

      "Ta biết ngài chính là thần thú canh giữ cỏ linh chi ngàn năm." Âu Dương Tĩnh híp mắt cười, hướng tới Bạch Hổ chào hỏi: "Ta là Âu Dương Tĩnh ở Vô Nhai cốc phía trước. Bạch Hổ tiên sinh, xin chào."

      Đôi mắt xanh biếc của Bạch Hổ lộ ra vẻ kinh ngạc, tất nhiên thể ngờ được tiểu nha đầu lại dám chạy tới đây. những sợ mình, còn cười híp mắt, chào hỏi với mình. Nó thực hoài nghi tiểu nha đầu này rốt cuộc là có thần kinh, hay là gan lớn đây? Nó lên tiếng, cứ như vậy trừng mắt nhìn nàng.

      "Bạch Hổ tiên sinh, ta với ngài thương lượng chút được ?" Âu Dương Tĩnh tươi cười giảm, gò má còn lộ ra đôi lúm đồng tiền đáng .

      Bạch Hổ hiểu nhìn nàng, tiểu nha đầu này muốn làm gì? Nhìn đôi mắt đen nhánh lay lay chuyển chuyển của nàng ta, khẳng định trong đó có chủ ý xấu.

      Âu Dương Tĩnh chắp tay trước ngực, hướng về Bạch Hổ thỉnh cầu:

      "Bạch Hổ tiên sinh, ngài cho ta xem cỏ linh chi chút được ?!" Trước xem, sau đó lấy. Hắc hắc ~~
      luongnhu96 thích bài này.

    5. Betty

      Betty Well-Known Member

      Bài viết:
      613
      Được thích:
      2,030
      hj hj @lyly truyện này nam và nữ 9 trong lòng chỉ có đối phương, dù lúc đầu biết là cả hai thể đến với nhau nhưng nguyện ở cạnh nhau suốt đời. :yoyo44:

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :