1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[Xuyên Không] Ngự Thú Nữ Vương - Luyến Nguyệt Nhi (2Q) FULL

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. lyly

      lyly Well-Known Member

      Bài viết:
      765
      Được thích:
      866
      tr này phải np ko nàng ơi?

    2. Betty

      Betty Well-Known Member

      Bài viết:
      613
      Được thích:
      2,030
      truyện này HE nàng ơi, nữ 9 và nam chính lúc nào cũng chung hết á:yoyo40:
      lyly thích bài này.

    3. Betty

      Betty Well-Known Member

      Bài viết:
      613
      Được thích:
      2,030
      Chương 4: Đại phu nhân độc ác

      "Hu, hu, hu. . . . . ."

      Hai bé trai bị đánh mặt mũi bầm dập, ngây ngẩn cả người. kịp phản ứng lên tiếng khóc lớn.

      Âu Dương An cả người sửng sốt, đứng bên nhìn em của mình đánh nhau cũng ngây ngẩn cả người.

      Âu Dương Tĩnh thu tay, đến bên cạnh nắm tay Âu Dương An.

      "Ca, chúng ta ."

      "Nhưng, nhưng bọn họ?" Âu Dương An chỉ vào hai bé trai kia, sau đó thể tưởng tượng nổi nhìn em mình. Tĩnh nhi lại đánh thắng hai tiểu bá vương đó?

      "Hơi đâu mà quản chuyện sống chết của bọn chúng." Âu Dương Tĩnh vứt ra câu, lôi kéo Âu Dương An .

      "Tụi bây đứng lại." bé kia đột nhiên hướng về Âu Dương Tĩnh quát.

      Âu Dương Tĩnh quay đầu, nhìn bé kia. Mặc dù mới chín tuổi nhưng cũng là vẻ mặt kiêu căng, hoàn toàn làm người ta thích chút nào.

      "Xú nha đầu lại dám đánh Đại ca, Nhị ca, tụi bây chờ đó. Tao cho mẫu thân, người tha cho tui bây đâu." bé kia là con thứ ba Âu Dương Thấm của Đại phu nhân, bé thấy hai đại ca bị đánh, cảm thấy vừa mất mặt, lại vừa thấy Âu Dương Tĩnh đáng giận.

      xong, bé tiến lên trái phải lôi kéo hai đại ca rời . cần đoán cũng biết là kể tội.

      "Tĩnh nhi, nguy rồi, chúng ta gây họa." Âu Dương An nhìn dáng vẻ ba đứa kia rời , lập tức muốn khóc, "Đều là lỗi của huynh, nếu huynh rủ Tĩnh nhi ra ngoài chơi gặp phải bọn họ."

      "Ca đừng sợ." Âu Dương Tĩnh vỗ vỗ tay Âu Dương An an ủi: "Mặc kệ cho bọn chúng méc, lúc nãy chúng ta thể đánh trả mà." Nếu đánh trả, chỉ sợ chính mình chết lần nữa.

      "Nhưng. . . . . ." Âu Dương An vẫn là cực kỳ lo sợ. Âu Dương Tĩnh mím môi. Kỳ nàng cũng muốn nhìn xem Đại phu nhân rốt cuộc là người thế nào? Tuy bây giờ đối với hai người bọn họ quả thực phải là đối thủ của Đại phu nhân, có điều nàng nhất định bảo vệ đại ca.

      . . . . . .

      "Hai tên khốn khiếp kia đâu? Lại dám đánh con của ta." Thời gian chưa đầy nén hương, Đại phu nhân mang theo gia đinh, nô tỳ về phía tiểu viện của hai em bọn họ.

      "Tĩnh nhi ——" Âu Dương An khẩn trương lôi kéo tay Âu Dương Tĩnh. Âu Dương Tĩnh khóe môi nâng lên châm biếm, buông tay Âu Dương An ra, bước ra sân.

      "Mẫu thân, nó ra kìa. Chính là nó đánh chúng con." Bị đánh chính là Âu Dương Tinh, Âu Dương Thần. Hai đứa chỉ vào Âu Dương Tĩnh .

      "Tiện nha đầu, là mày đánh Tinh nhi, Thần nhi phải ." Đại phu nhân trừng mắt nhìn Âu Dương Tĩnh,

      "Người đâu, đem tiện nha đầu này trói lại cho ta!"

      "Vâng" Hai gia đinh hùng hổ hướng về Âu Dương Tĩnh đến.

      Âu Dương Tĩnh thân mình linh hoạt tránh né khỏi bọn họ, mắt to nhìn chằm chằm Đại phu nhân, ra đây là mụ đàn bà độc ác đó. Cũng là người có mắt có mũi, nhưng tâm địa lại độc ác như rắn rết. Nàng lạnh lùng cười, lại khiến cho Đại phu nhân cảm thấy run lên.

      "Tụi bay làm cái gì vậy? Ngay cả tiện nha đầu cũng bắt được."

      Nhìn hai gia đinh lại bắt được Âu Dương An, Đại phu nhân quát to.

      "Huynh đừng sợ bọn họ." Âu Dương Tĩnh bên lợi dụng thân hình bé của mình né tránh, bên hướng về phía Đại phu nhân :

      "Đồ đàn bà ác độc, bà muốn bắt bổn tiểu thư sao. Hừ, ta cho bà biết, nếu bà làm gì bất lợi cho bổn tiểu thư. Ngày mai toàn bộ Lan quốc biết Tướng quân Phu nhân là loại đàn bà ác độc, hay ghen tị thế nào. . . . . ."

      "Mày ——" Đại phu nhân tức giận đến cả người run run: "Hôm nay xem tao trị tội mày thế nào. Hai đứa bây xông lên bắt lấy nó cho bổn phu nhân."

      "Vâng"
      luongnhu96lyly thích bài này.

    4. Betty

      Betty Well-Known Member

      Bài viết:
      613
      Được thích:
      2,030
      Chương 5: Đưa đến bãi tha ma

      "Phu nhân, xin người tha cho Tĩnh nhi ."

      Âu Dương An trong phòng lập tức sợ hết hồn, rốt cục nhịn được chạy ra ngăn những gia đinh kia lại.

      Âu Dương Tĩnh thấy thế vô cùng sửng sốt, sớm biết thế này nên đưa đại ca tránh ra xa. Huynh ấy chạy lên như vậy phải gây thêm phiền phức cho nàng sao?

      Quả nhiên, Đại phu nhân nhìn thấy Âu Dương An, lửa giận càng tăng thêm.

      "Đem thằng tạp chủng này bắt lại luôn cho ta."

      Gia đinh vừa nghe thấy thế nhanh tay đem Âu Dương An bắt lại.

      "Các ngươi buông ra, buông. . . . . ." Âu Dương An đá đá gia đinh, lại bị gia đinh quăng cái tát.

      Âu Dương Tĩnh vừa thấy, ánh mắt trợn lớn. Lũ đáng chết lại dám đánh huynh ấy? Nàng phẫn hận xiết chặt nắm tay, hận thể đem gia đinh kia tiễn về tây phương.

      "Tiện nha đầu, mày còn chạy nữa, tao lập tức đánh chết đại ca của mày." Đại phu nhân hướng về phía Âu Dương Tĩnh hét.

      Âu Dương Tĩnh bóp bóp nắm tay, ngừng lại.

      Mấy gia đinh nhất thời xông lên, đem nàng giữ chặt.

      "Tĩnh nhi ——" Âu Dương An thấy thế, biết mình làm trở ngại, xấu hổ cực kỳ.

      Âu Dương Tĩnh hướng về cậu lắc lắc đầu, an ủi cậu đừng lo.

      "Xú nha đầu, đánh cho mày chết." Âu Dương Tinh, Âu Dương Thần thấy Âu Dương Tĩnh bị gia đinh trói lại, hai đứa chạy lên. người nắm tóc Âu Dương Tĩnh, đứa hung hăng đá.

      Âu Dương Tĩnh chỉ cảm thấy tóc đều như bị giật đứt hết, người cũng bị đá đau. Nàng mở to mắt hung hăng căm tức nhìn bọn họ, hai đứa này, thù hôm nay nàng nhất định báo .

      "Còn dám trừng mắt với tụi tao?" Ánh mắt phục tùng của Âu Dương Tĩnh làm bùng lên lửa giận của Âu Dương Tinh, cậu ta giơ tay tát, dùng hết mười phần hơi sức đem khuôn mặt Âu Dương Tĩnh đánh cho sưng đỏ, khóe miệng cũng chảy máu.

      "Tĩnh nhi ——" Âu Dương An nhìn thấy em bị đánh, khóc đến cả mũi cũng đỏ: "Các người buông muội ấy ra, buông muội ấy ra. . . . . ."

      "Mẫu thân, thằng tạp chủng này cũng có phần." Âu Dương Thấm ở bên cạnh Đại phu nhân chỉ vào Âu Dương An .

      Đại phu nhân vốn thích bọn họ, bây giờ bị con xui khiến, lại càng giận lớn.

      "Vả vào miệng cho ta."

      Lôi kéo Âu Dương An, gia đinh lập tức cho cậu hai bạt tai, dù sao trong phủ này Đại phu nhân cũng làm chủ. Nếu chủ nhân thích hai em này, bọn họ cũng làm gì được.

      Trong lúc nhất thời, chỉ nghe tiếng tát tai. Còn có tiếng khóc của Âu Dương An, mà Âu Dương Tĩnh vẫn kiên quyết cắn răng lên tiếng.

      Đến khi gia đinh và em Âu Dương dừng tay, hai em bọn họ hấp hối.

      "Đại phu nhân, bọn chúng thở nữa." Bọn gia đinh mặt đều biến sắc nhìn hai em .

      "Mẫu thân, phụ thân trở về nếu biết chắc mắng chúng ta." Âu Dương Thấm tuổi còn mà tâm địa lại ác độc, nhìn hai em cùng cha khác mẹ kia có nửa điểm cảm tình.

      "Mẫu thân, Thấm nhi đúng. Hay là đem bọn chúng ném . Dù sao bọn chúng cũng sống lâu được." Âu Dương Tinh, Âu Dương Thần cũng .

      Đại phu nhân nghĩ nghĩ, gật đầu:

      "Đem bọn chúng ném tới bãi tha ma . với người bên ngoài bọn chúng bị bệnh chết."

      "Vâng" Lát sau, chiếc xe ngựa từ phủ tướng quân xuất phát, hướng tới bãi tha ma ở ngoại thành mà .

      Đến bãi tha ma, hai gia đinh người ôm Âu Dương An, người ôm Âu Dương Tĩnh, ném hai em bọn họ vào phía sau nấm mồ, vội vã đánh xe rời .
      lyly thích bài này.

    5. Betty

      Betty Well-Known Member

      Bài viết:
      613
      Được thích:
      2,030
      Chương 6: Mệnh còn chưa đến đường cùng

      Mặt trời lặn xuống đỉnh núi, màn đêm buông xuống.

      Bãi tha ma trầm bị bao phủ trong bóng đêm, gió đêm lay động rừng cây, khung cảnh mờ ảo nặng nề, chim muông lên tiếng, dã thú gầm thét, như tiếng hồn dã quỷ khóc thét lên.

      Vừa mới sống lại lại chết rồi sao? Âu Dương Tĩnh mềm nhũn người nằm nấm mộ, cả người đau đớn muốn chết lặng. Trong đầu, ý thức bắt đầu mơ hồ, duy nhất nàng còn nhớ kỹ chính là người ở bên mình - Âu Dương An .

      Nàng chết qua lần, chết nữa cũng sao, chỉ là chuyến đến cầu Nại Hà đầu thai thêm lần nữa. Nhưng nàng cam tâm bị người hại như vậy, hơn nữa Âu Dương An khổ. Cậu ta còn như vậy phải xuống Địa phủ rồi, rất đáng thương.

      Môi mấp máy, nàng thử gọi Âu Dương An. Lại phát căn bản thể mở miệng. Thôi, chết chết , nàng cùng cậu ta. Nếu đầu thai, hi vọng bọn họ vẫn là đôi em song sinh đôi. Chỉ là nếu tạ thế còn có thể gặp được Âu Dương Thấm bọn chúng, nàng nhất định bỏ qua chúng, nhất định phải bắt bọn chúng: Nợ máu phải trả bằng máu. . . . . .

      Trước mắt mơ hồ, nàng rốt cục rơi vào choáng váng mê man.

      . . . . . .

      "Đồ đáng chết, tự nhiên chạy đến bãi tha ma. Ta mà bắt được ngươi, để xem ta có cạo sạch lông ngươi ra ."

      thanh hùng hùng hổ hổ truyền đến, ngay sau đó, người mặc áo bào trắng xuất ở bãi tha ma.

      "Chạy đâu? Hồ ly chết tiệt, mau cút ra ngoài cho ta." Ánh trăng xuyên qua mây, chiếu vào bãi tha ma. Chiếu sáng lên hình bóng màu trắng, ra là chòm râu hoa râm của lão đầu tử.

      Lão đầu tử mải miết đuổi theo Hỏa Hồ hiếm có kia vào bãi tha ma, nhưng ngờ Hỏa Hồ kia thông minh, cứ như làn khói biết chui vào mộ phần nào rồi. Lão đầu tử giận dữ, hùng hùng hổ hổ, ánh mắt nhìn xung quanh.

      "Ôi ——"

      ngờ chân nam đá chân chiêu, đá phải xương cốt như đống bùn, thiếu chút nữa lảo đảo ngã nhào đất. Cũng may ông ta bản lĩnh phi phàm, chỉ cú nghiêng người trở lại tránh khỏi bị ngã sấp xuống.

      "Cái gì vậy?" Quay đầu lại nhìn xuống dưới, lại thấy hai cái cái xác bé : "Nhà nào đáng giận đến vậy. Thậm chí lập cho đứa mộ phần, cứ như vậy mà ném vào nơi hoang vu vắng vẻ này?"

      Lão đầu tử vừa , vừa đưa tay muốn giúp hai đứa trẻ này được an táng tốt đẹp. Kết quả vừa đụng đến đứa mới phát vẫn còn có chút hơi ấm. Chẳng lẽ chưa chết? Nghĩ vậy, ông vội vàng đưa tay lên mũi hai đứa trẻ xem xét, quả nhiên còn thở, tuy hơi thở yếu lắm rồi. Xem ra hai đứa bị ném đến đây chưa được bao lâu, vẫn còn cứu được.

      "Ai, gặp được ta, cũng coi như vận mệnh của các ngươi tốt."

      Lão đầu tử tìm Hỏa Hồ nữa, dùng tay ôm lấy hai đứa trẻ, thi triển khinh công rời .

      . . . . . .

      Vô Nhai cốc, nơi cực kỳ thần bí khó lường, cũng là nơi khiến người trong giang hồ kiêng kỵ nhất.

      Nghe , cốc chủ của Vô Nhai cốc là Đoạn Vô Nhai – nam tử trẻ tuổi tướng mạo tuấn tú. Nhưng cũng có người đồn rằng Đoạn Vô Nhai ra là lão đầu tử râu tóc bạc trắng.

      Nhưng cho dù mọi người có đồn đại thế nào, cũng chỉ là phỏng đoán vô căn cứ. Vô Nhai cốc vẫn nơi mọi người cảm thấy thần bí nhất .

      Ấy vậy mà, cốc chủ thần bí nhất trong suy nghĩ của mọi người lại mang theo hai đứa trẻ về Vô Nhai cốc.

      Từ nay về sau, Vô Nhai cốc có thêm đôi em xinh đẹp.
      lyly thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :