1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[Xuyên Không] Ngạo Khí Hoàng Phi - Tùy Phong Thanh (77c)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tiểu yêu tinh

      Tiểu yêu tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      3,382
      Được thích:
      3,666
      Chương 5

      Trong ngự thư phòng, Âu Dương Chính Hiên tay cầm tấu chương, nhưng tâm tư lại sớm bay lên chín tầng mây, bay đến bạch y nữ tử trong lòng kia ……

      “Hoàng huynh, hoàng huynh……”

      “Tiểu Lý Tử, người nào ồn ào thế?” Người nào dám lớn mật ở trong ngự thư phòng ồn ào như thế?

      “Hình như là Cẩn Vương gia? Để nô tài xem.”

      Tam đệ? có khả năng, Tam đệ trầm ổn như thế thanh sao lại mạnh mẽ? Cho dù năm đó ngoại di xâm lược, đánh tới biên cương đều là bộ dáng lạnh nhạt. từng nghĩ đến cho dù có ngày tận thế , tam đệ mặt cũng có nhiều lắm biểu tình.

      “Hoàng huynh!”

      Chính Hiên ra, thấy Cẩn Hiên có chút thở hồng hộc, chắc là chạy tới . Rốt cuộc có việc gì làm cho sốt ruột như vậy? Làm cho ngay cả hình tượng của lãnh khốc Vương gia cũng để ý……

      “Tam đệ, chuyện gì làm cho Cẩn Vương gia luôn luôn lạnh nhạt lại thành bộ dáng sốt ruột như vậy?” Khó mà thấy được biểu tình hề giống như vậy, đương nhiên phải trêu chọc phen. ( tội nghiệp Cẩn Hiên ca :-( )

      “Hoàng huynh, ta……” Cẩn hiên xèo xèo ngô ngô, vẻ mặt đỏ bừng, tựa hồ có chút khó có thể mở miệng……

      Chính Hiên bất khả tư nghị nhìn Cẩn Hiên mặt biến sắc, càng thêm tò mò, lớn như vậy cho tới bây giờ cũng chưa từng nhìn thấy bộ dạng này của , xem ra có trò vui đây……

      “Tam đệ, huynh đệ chúng ta có cái gì thể chứ?” Từ , bọn họ tình cảm cũng rất tốt, quả thực là thân mật khăng khít, chia sẻ bí mật của nhau. Loại tình cảm này đối với bên trong hoàng thất quả thực đáng quý.

      “Ta……” Cẩn Hiên do dự chút, lúc này quỳ gối xuống dưới.

      “Hoàng đệ, ngươi đây là……”

      “Thần đệ chưa bao giờ cầu xin hoàng thượng, nay có chuyện muốn nhờ, hi vọng Hoàng Thượng có thể đáp ứng.”

      Cái gì? Tam đệ cư nhiên có việc cầu , người như cư nhiên cũng có việc cầu người khác, xem ra tình .

      Hoàng đế nâng dậy, ôn hòa :“Tam đệ cần như thế, có việc gì cứ việc .” Sau đó xoay người cầm lấy tách trà, chờ Cẩn Hiên kinh thiên động địa đại .

      “Hoàng huynh, thần đệ…… Nếu là thần đệ thích vị tần phi của hoàng huynh, biết hoàng huynh có thể từ bỏ thứ thích hay ……”

      còn chưa dứt lời, hoàng đế mới vừa uống trà vào lập tức phun ra……

      “Hoàng Thượng, ngài cẩn thận chút!” Lý công công vỗ lưng hoàng đế .

      “Cái gì?” nghe có nhầm ?

      “Thần đệ thích vị tần phi của hoàng huynh, muốn thỉnh hoàng huynh……” Hoàng huynh phải đáp ứng chứ? Hoàng thượng chưa bao giờ để ý nữ nhân, trừ bỏ năm đó Tư Đồ nương ở ngoài cung, cho tới bây giờ còn thấy qua hoàng thượng đem nữ tử nào khác để ở trong lòng. Cho nên cho đến bây giờ nghĩ tới, Hoàng thượng đáp ứng. Nhưng nếu đáp ứng làm sao bây giờ? Lần đầu tiên đối với nữ tử có cảm giác động tâm, muốn buông tay như vậy.

      “Chờ chút, ngươi…… Ngươi vừa rồi như vậy là vì điều này.” Hoàng đệ gần nữ sắc cư nhiên vì nữ nhân mà rung động, rốt cuộc kia là nữ tử như thế nào?

      “Ân!” Cẩn Hiên trịnh trọng gật đầu.

      “Ngươi thực hay giả?” vẫn là tin tưởng. Cẩn Hiên hay giỡn khả năng là rất thấp, nhưng nữ tử…… Khả năng lại càng thấp!

      “Hoàng huynh ngươi rốt cuộc có đáp ứng hay ?” Cẩn Hiên vội vàng hỏi.

      “Đáp ứng đáp ứng, phải chỉ là nữ nhân thôi. Hiếm khi hoàng đệ có việc muốn nhờ, vi huynh sao có thể đáp ứng? Huống hồ Cẩn vương phủ cũng nên có nữ chủ nhân .” cùng Cẩn Hiên là quan hệ gì chứ, sao lại để ý nữ nhân? Cho dù người hoàng hậu, cũng hội đáp ứng. Điều kiện trước hết là Cẩn Hiên có muốn hay ? thực tế, hoàng hậu là đẹp hay xấu còn chưa xem qua, dù sao cũng màng. Chính là nghe người ta chim sa cá lặn, bế nguyệt tu hoa mà thôi…… Ngụy Trọng Hiền nữ nhi dù đẹp cũng chung quy là Ngụy Trọng Hiền nữ nhi mà thôi.

      “Đa tạ hoàng huynh.” Cẩn Hiên như là tiểu hài tử được kẹo vui sướng như vậy. hoàn hảo đáp ứng rồi, hẳn là còn chưa gặp qua Vũ Tình?

      “Chỉ là……” Hoàng đế ra vẻ thâm trầm.

      “Chỉ là cái gì?” Cẩn Hiên khẩn trương túm trụ ống tay áo hoàng đế hỏi, sợ hoàng đế lại hối hận .

      Hoàng đế đều bị động tác giống tiểu hài tử của làm cho buồn cười, cười cười :“Nếu là nàng kia từng cùng trẫm…… làm sao bây giờ?”

      “Cái này…… chỉ cần hoàng huynh từ bỏ những thứ thích, cho dù nàng bị hoàng huynh lâm hạnh, thần đệ cũng để ý.”

      Chính Hiên theo trong mắt thấy được tia kiên định, xem ra hoàng đệ động tình, nhưng lại phải nhất thời mê luyến, mà là tâm xuống. ngạc nhiên muốn nhìn chút rốt cuộc trong hậu cung tần phi nào lại có ma lực lớn như vậy?

      “Ha ha ha…… Hoàng đệ, xem ra ngươi là lòng, được rồi, trẫm hạ chỉ đem nàng ban thưởng cho ngươi. , nàng là người phương nào?” Hoàng đệ này si tình có chút giống với tiên hoàng ……

      , hoàng huynh. Thần đệ muốn chỉ có con người nàng, mà chính là muốn có được lòng nàng. Nếu nàng có cam tâm tình nguyện ta, ta bắt buộc nàng.” Cường bạo bất hảo, điểm ấy thực hiểu được. Có vết xe đổ của đại ca, như thế nào hội . Năm đó đại hoàng tử chính là bởi vì cưỡng cầu, gây thành bi kịch. Cũng thành nối đau vĩnh viễn trong lòng Chính Hiên!

      “Ha ha, thể tưởng được hoàng đệ trẫm lại si tình như vậy. Trẫm đáp ứng ngươi! Hi vọng ngươi sớm có ngày nắm được lòng mĩ nhân!”

      “Đa tạ hoàng huynh.”

      “Như vậy ! Hoàng đệ tại kinh thành ở lâu thêm chút thời gian, biên cương tạm thời vô , ngươi cũng cần lo lắng.” Thuận tiện cùng nữ tử trong lòng hảo hảo mà bồi dưỡng tình cảm. Ca ca này của coi như làm hết phận . Chỉ sợ đến ngày sau, vì quyết định hôm nay mà hối hận thôi!

      “Ân!” Cẩn vương gia khôi phục bình tĩnh.“Ngụy Trọng Hiền nữ nhi làm hoàng hậu?” (hắc hắc, cáo lỗi với mọi người, ta nhầm ông Ngụy Trọng Hiền này vs ông Ngụy Trung Hiền trong lịch sử TQ >o< – ta sửa lại, tks nhìu)

      “Đúng vậy.”

      “Vì cái gì?” Ngụy Trọng Hiền nắm giữ triều chính, nữ nhi lại làm hoàng hậu, vậy Long Hiên hoàng triều này chẳng phải nên đổi họ rồi hay sao?

      “Trẫm cũng hiểu được như vậy chỉ biết cổ vũ khí diễm , nhưng là Thừa tướng, nhiều văn võ bá quan đều là môn sinh của , trước mắt vây cách của khá đông, binh lực kinh thành lại phần lớn tập trung ở trong tay . Phía sau thể chọc giận , huống hồ mẫu hậu đối nữ tử Ngụy Doanh Hoán kia có phần sủng ái, buộc trẫm phải phong nàng làm hoàng hậu.” Cho dù nàng làm hoàng hậu như thế nào, bất quá cũng chỉ là hư danh tạm thời . Có ngày nhất định hội đem nàng phế , vị trí hoàng hậu cũng là do tạm thời hứa hẹn. cũng đáp ứng rồi!

      “Hảo trấn an , tranh thủ thời gian.” Cẩn Hiên thản nhiên , giống như là cùng hoàng đế thảo luận thời tiết hôm nay vậy.

      “Ân. Trước mắt cũng chỉ có thể như vậy, chính yếu là trẫm đối với cái hoàng hậu kia………..thôi quên .” Hoàng đế xoay người, cầm lấy bản tấu chương, :“Đây là bản tấu của tri phủ Hằng Châu, nay Hằng Châu có nạn đại hồng thuỷ, tấu thỉnh triều đình mở quốc khố, xây dựng đê đập. Hoàng đệ thấy thế nào?”

      “Ngụy Trọng Hiền có phản ứng gì?”

      tự nhiên là bày ra bộ dáng quốc thương dân, thỉnh cầu trẫm lập tức chi ngân khố, còn đề cử Lí Thành làm khâm sai đại thần, ai chẳng biết Lí Thành là thân tín của .” Hoàng đế khinh thường , ngày nào đó nhất định đem tham quan vô lại này thẳng tay trừng trị, cho bàn dân thiên hạ cái công đạo.

      “Tri phủ Hằng Châu Trương Thanh ra là vị quan tốt.”

      “Ân, nhưng nếu cử Lí Thành làm khâm sai, chỉ sợ ngân lượng hội ít nửa. Trẫm vì truyện này mà phiền muộn. Nếu phái khâm sai khác, chỉ e rằng văn võ bá quan tín nhiệm trẫm.” Cho dù có người tín nhiệm, chỉ sợ Ngụy Trọng Hiền hội bí mật đem giết chết. Đầu năm nay, trong cung ít người chết rồi.

      “Hoàng Thượng nghĩ đến tứ đệ như thế nào?”

      Hoàng đế bừng tỉnh đại ngộ: “Trẫm sao lại quên mất tứ đệ, bảo tham gia chính còn khó hơn lên trời, nhưng bất quá cùng Ngụy lão tặc đấu pháp, rất có hứng thú. người thích hợp nhất.” Tứ Vương gia Dật Hiên ( sặc, cả nhà ca ca đều tên là Hiên à) mặc dù với cùng mẫu thân sinh ra, nhưng là do đương kim Thái Hậu nuôi lớn từ , hoàng thượng đối với cũng tựa như đối với Cẩn Hiên. Dật Hiên phóng đãng kiềm chế được, tự cho là tiêu sái, màng đến ngôi vị hoàng đế. Cho nên bọn họ cũng vốn có chút băn khoăn!

      tại ở nơi nào?” Từ sau khi Cẩn Hiên hồi kinh, đệ đệ đáng của còn chưa có đến gặp , mỗi lần thấy đều giống như chuột gặp phải mèo, có đáng sợ như vậy sao?

      a, giờ phải ở Yên Vũ lâu cũng là ở Thấm Xuân viện .” Tứ đệ này là rất phong lưu……

      Cẩn Hiên bất đắc dĩ lắc đầu, Tứ đệ phong lưu như vậy cũng là chuyện bình thường, chính là nghĩ giẫm lên vết xe đổ mà thôi, nghĩ theo con đường của phụ hoàng.

      “Hằng Châu hàng năm đều có nạn hồng thuỷ, mở quốc khố phát chẩn chỉ sợ trừng trị tận gốc.” Cẩn Hiên trở về vấn đề chính!

      “Đúng vậy, vấn đề này trước đây tiên đế cũng luôn luôn tìm kiếm phương pháp giải quyết, đến nay cũng chưa có kết quả gì.” Hoàng đế nghĩ vấn đề này lại nặng nề đến vậy, cũng phải sớm chiều có thể giải quyết được. Nhớ tới vừa rồi hoàng đệ bộ dáng giống tiểu hài tử là đáng , trẫm còn có xem đủ ( éc, ca ca BT wá), nhanh như vậy lại biến thành Cẩn Vương gia trước kia, thực thú vị. được, phải trêu lần nữa: “.”

      đâu?”

      “Đương nhiên phải gặp vị nương kia rồi.” Trẫm nhìn ngươi còn có thể thể trấn định như vậy?

      Quả nhiên, bắt đầu đứng thẳng: “Hoàng huynh, vẫn là quên , muộn như vậy nàng hẳn là ngủ, cần quấy rầy nàng. Thần đệ trước cáo lui.” xong thấy bóng người. là đến cũng vội vàng cũng vội vàng!

      Để làm chi chạy nhanh như vậy? Trẫm cũng ăn thịt ? Bất quá cái nữ tử kia càng ngày càng làm cho trẫm cảm thấy hiếu kì……

      Âu Dương Cẩn Hiên vừa theo ngự thư phòng ra, Y Thiên lập tức theo sau:“Vương gia.”

      “Tra người, Tiêu Vũ Tình.” Cẩn Hiên phân phó .

      “Là, Vương gia!”

    2. Tiểu yêu tinh

      Tiểu yêu tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      3,382
      Được thích:
      3,666
      Chương 6

      Đêm dài yên tĩnh, ngự thư phòng đèn đuốc sáng trưng, có thể thấy được hoàng đế bên trong.

      “Hoàng Thượng, thuộc hạ điều tra ra.” Thị vệ Trần Hàn bên cạnh hoàng đế cung kính .

      “Nga? Nàng là nữ nhi của quý phủ nào?”

      “Nương nương là thiên kim của tri phủ kinh thành Tiêu Tề Uyên, nghe đồn nương nương tài đức vẹn toàn, tài trí hơn người, được phong là kinh thành đệ nhất tài nữ. Nương nương là tháng trước vào cung tuyển tú, bị phong làm Tiêu chiêu dung.”

      Tiêu chiêu dung? Vẫn là tháng trước vừa mới vào cung, vì sao trẫm chút ấn tượng? là tuyển tú, cũng bất quá là vẻ ngoài thôi, hoàng hậu sớm điều động nội bộ, trẫm nghẹn bụng khí nào có tâm tư nhìn tú nữ? Trẫm lúc ấy vì sao lại thấy nàng?

      “Kinh thành đệ nhất tài nữ?” Xem bộ dáng của nàng, có chút hoài nghi……

      “Vâng!” Trần Hàn chắc chắn .

      “Ân!” Hoàng đế trầm ngâm tiếng. Cũng là, những lời sâu sắc như vậy nàng cũng có thể thuận miệng ra, có thể thấy được tài tình của nàng quả bình thường.

      Chính Hiên mặt nở nụ cười nhớ lại tình cảnh ngay lúc đó, thanh quái dị vang lên, vừa nghe biết là thái giám: “Hoàng Thượng, Thừa tướng cùng vài vị đại nhân cầu kiến!”

      “Truyền vào!” Hoàng đế biến sắc, cười lạnh tiếng. Nhất định là vì chuyện phát chẩn, lão tặc như ngươi sao có thể để yên?

      “Tham kiến Hoàng Thượng!” Ngụy Trọng Hiền dẫn thân tín của chậm rãi vào ngự thư phòng (Phong Thanh: “Người khác biết còn tưởng rằng là tới bức cung .” Tuỳ Phong: “Sớm muộn cũng vậy”)

      “Bình thân, trễ thế này, Thừa tướng đại nhân còn có chuyện gì?” Hoàng đế cố ý nhấn mạnh Thừa tướng đại nhân bốn chữ.

      “Đêm khuya quấy nhiễu thánh giá, thần tội đáng chết vạn lần! Chính là chuyện hồng tai ở Hằng Châu, là cấp bách. Bởi vậy thần cùng các vị đại nhân thể đêm khuya tiến cung, tấu thỉnh Hoàng Thượng ban chiếu.”

      “Nga?” Hoàng đế chọn mi .“Trẫm phải đem chuyện phát chẩn giao cho Dật vương xử lý rồi sao? Chẳng lẽ Thừa tướng đại nhân có cao kiến gì?”

      “Thần dám! Chính là thần vừa mới thu được tin tức, diện tích Hằng Châu gặp tai hoạ ngừng mở rộng, có thể nguy hiểm đến băng đê.”

      “Cái gì? Tình hình tai nạn nghiêm trọng như vậy?”

      “Đúng vậy, Hoàng Thượng. Dật Vương gia là Thiên hoàng hậu duệ quý tộc, thần có thể nào làm cho Vương gia lâm vào nguy hiểm!”

      “Thân là con dân của Long Hiên hoàng triều vốn nên tận trung báo quốc, Dật vương thân là hoàng thân, càng nên làm gương cho binh sĩ, sao có thể bởi vì nguy hiểm mà sợ hãi?”

      Ngụy Trọng Hiền hướng ánh mắt tới Lí Thành, lập tức đứng ra :“Hoàng Thượng, Dật vương gia từ ở trong cung, sợ là……”

      “Lý ái khanh, là hoài nghi năng lực của Dật vương, hay là hoài nghi phán đoán của trẫm?” Hoàng đế lớn tiếng .

      Lí Thành hoảng sợ, cuống quít quỳ xuống:“Thần dám!”

      “Hoàng Thượng, Dật vương mặc dù khôn khéo, có khả năng, nhưng chuyên hồng tai dù sao cũng quá mức nguy hiểm, chỉ sợ nếu Thái Hậu biết, cũng làm cho Dật vương có điều tổn thương.” Bá quan bị hoàng đế nhất dọa đều đại khí dám ra, duy có Ngụy Trọng Hiền mặt đổi sắc! là đại thần tiên đế uỷ thác, ở trong lòng hoàng đế bất quá chỉ là tiểu hài tử.

      Mọi người đều biết tứ Vương gia Dật Hiên mặc dù phải Thái Hậu thân sinh, nhưng mẫu thân Dật vương sớm qua đời, từ là do Thái Hậu nuôi lớn, đem trở thành thân sinh sủng ái.

      “Thừa tướng cứ yên tâm , trẫm đều có biện pháp giải quyết chuyện hồng tai. Dật vương là Tứ đệ của trẫm, trẫm sao có thể đem đặt vào nguy hiểm?” Ngụy lão tặc ngươi giỏi lắm, lại dám mang mẫu hậu ra ép trẫm.

      biết Hoàng Thượng có biện pháp gì giải quyết tai ương Hằng Châu?” Hằng Châu tai ương trải qua bao nhiêu năm, cũng chưa người nào có thể giải quyết, lão phu tin tưởng tên tiểu tử như ngươi thực có biện pháp.

      “Sắc trời tối muộn, trẫm ngày mai lâm triều thuyết minh. Ngươi lui ra trước !” Có thể tha nhất thời là nhất thời.

      “Thần cáo lui!” Liền cho ngươi thời gian đêm, kết quả là vẫn là phải theo ta, ngươi đấu lại ta đâu. Ngụy Trọng Hiền đắc ý.

      Chúng thần rồi, hoàng đế suy sụp ngồi ở long ỷ thượng. Sáng mai nếu nghĩ ra biện pháp, chẳng lẽ phải nghe theo ? Này phải dân chúng Hằng Châu gặp nước sôi lửa bỏng? Nếu vậy trẫm còn làm hoàng đế làm gì?

      Mặt trăng lặng yên theo tầng mây lộ ra bán nguyệt, sương mù rất nặng, trận gió thổi qua, sương tan rồi lại tụ lại chỗ khác. Liễu rủ mặt hồ, bốn phía yên tĩnh an tường…… Chính là người nào đó chịu đơn, đánh vỡ bình yên mặt hồ.

      Tiêu Vũ Tình nhàn nhã đến vô , liền đêm hôm khuya khoắt mình đến đây chơi thuyền. (Tuỳ Phong: “Nha đầu kia có phải có vấn đề hay , đêm hôm khuya khoắt ngủ được lại doạ người?” Vũ Tình: “Cái này gọi là tư tưởng có hiểu hay ?”)

      buổi tối gió mát trăng thanh, ban đêm hảo cơ hội giết người diệt khẩu, gian dâm bắt người cướp của (bjn0: tỷ nghĩ đâu vậy :-(( ) Vũ Tình nhất thời hứng khởi, liền cât cao giọng hát:

      Hồng trần nhiều buồn cười,

      Si tình tối nhàm chán,

      Tự cao tự đại cũng tốt,

      Cuộc đời này chưa xong, tâm cũng chỗ nào nhiễu,

      Thầm nghĩ đổi nửa đời tiêu dao,

      Tỉnh khi đối người cười trong mộng toàn quên mất,

      Thán thiên hắc quá sớm,

      Kiếp sau khó liệu hận xóa bỏ,

      Uống rượu hát ca ta nguyện vui vẻ đến già,

      Phong tái lãnh nghĩ trốn,

      Hoa tái mĩ cũng muốn,

      Nhâm ta phiêu diêu,

      Thiên càng cao tâm càng hỏi nhân quả có bao nhiêu?

      mình say rượu,

      Hôm nay khóc ngày mai cười cầu ai có thể sáng tỏ,

      thân kiêu ngạo,

      Ca ở xướng vũ khiêu,

      Đêm dài từ từ bất giác hiểu,

      Đem khoái hoạt tìm kiếm

      ……

      “Hảo câu ‘Hồng trần nhiều buồn cười”. Hoàng đế tâm phiền ý loạn dạo chơi, chợt nghe giọng hát thoảng quanh, thầm nghĩ: Là người ở phương nào xướng? Có thể xướng tiêu sái như thế, tự cao tự đại như thế? Tìm theo tiếng tới, chỉ thấy nữ tử thân bạch y chơi thuyền hồ. khỏi cất lời tán thưởng.

      Vũ Tình nghe tiếng, quay đầu, hướng hoàng đế sáng sủa cười:“Tiểu Hiên Tử.”

      “Là ngươi?” Đúng là nàng? biết vì sao vừa thấy nàng, mọi phiền não vừa rồi nhất thời tan thành mây khói.

      “Đúng vậy, thể là ta sao?” trễ thế này nàng nghĩ tới còn có thể gặp người quen. Thái giám như rất nhàn nhã sao? Nửa đêm canh ba còn tới nơi này. Cũng tốt, có theo giúp ta, ta người thấy nhàm chán! Thực hoài nghi chính mình có thể hay nhàm chán đến chết? Ta xem ta có khả năng trở thành cái nhân cổ kim nội ngoại duy nhất nhàm chán mà chết!

      “Có thể a, chính là nghĩ tới nhanh như vậy gặp mặt.” Chẳng lẽ đây chính là duyên phận?

      “Có lẽ chúng ta có duyên, uy, lên ngồi .” Vũ Tình đem tiểu thuyền đến bên bờ, khẳng khái mời .

      Chính Hiên cước sải bước , cười :“ nương thực nhàn hạ thoải mái.”

      có biện pháp, ngày trong cung có thể buồn chết người .”

      “Ngươi vẫn là muốn ra cung?” Hoàng cung của trẫm khiến cho ngươi chán ghét như vậy sao? Cho dù như vậy, trẫm cũng cho ngươi rời . Ngươi chính là của trẫm. ( hơ hơ, nhận vơ)

      “Đương nhiên rồi, uy, ngươi cũng đáp ứng ta rồi , đừng quên đó!”

      muốn nghe nàng muốn rời , vì thế bèn chuyển đề tài:“Vũ Tình, ngươi vừa xướng ca khúc văn phong kỳ lạ. Là do chính ngươi nghĩ ra sao?”

      thể sao?” Ta sao chứ. Ngượng ngùng, Trần Thục Hoa tỷ tỷ (tác giả bài hát nhá) ta phải cố ý đạo nhạc của ngươi! Chính là nhìn hoài nghi bộ dáng, ta cũng rất khó chịu a.

      “Rất êm tai.” là chính nàng làm! Quả là cái tài nữ.

      “Nhưng “Uống rượu hát ca vui vẻ đến già” chẳng phải dễ làm khó sao?”

      “Có cái gì khó , thiên hạ bản vô , lo sợ chuyện đâu.”

      “Đúng vậy! Nhưng có vài người vì danh, vì lợi, từ bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào, cuối cùng người khổ nhất vẫn là dân chúng.” Xem ra thiên hạ dám trẫm là dong nhân, cũng chỉ có ngươi , nhưng nàng phải có lý.

      “Ngươi còn “tiên thiên hạ chi ưu nhi ưu” sao!”(tiên thiên hạ chi ưu nhi ưu, hậu thiên hạ chi lạc nhi lạc: lo trước cái lo của thiên hạ, vui sau cái vui của thiên hạ – câu của Phạm Trọng Yêm trong tác phẩm “Nhạc Dương lâu kí”)

      “Tiên thiên hạ chi ưu nhi ưu, hảo, rất đúng.” Chính Hiên dị thường kích động đứng lên, những lời này ra đạo làm vua a!

      “Ngươi sao lại kích động như vậy! Cẩn thận, đừng ngã xuống, ta cũng cứu ngươi, vừa rồi nhìn dáng vẻ của ngươi, tâm mạnh. Tại sao vậy?” là vì chuyện cảm tình mà phiền não chứ?

      “Quên , ngươi cũng hiểu” Chuyện quốc gia đại , văn võ bá quan thúc thủ vô sách. tiểu nữ tử có thể làm cái gì?

      “Ôi chao, khẩu khí giống như thực khinh thường ta da? được, ngươi , rốt cuộc là chuyện gì?” Cư nhiên khinh thường ta như vậy, dù như thế nào ta cũng là người thế kỉ hai mươi mốt đại, cho dù chỉ số thông minh cao nhưng cũng có ít nhiều kinh nghiệm đó nha.

      “Kỳ cũng có gì, chính là việc thuỷ tai ở Hằng Châu, vẫn chưa có biện pháp gì giải quyết.”

      “Hằng Châu thủy tai, phải là quốc gia đại , hoàng đế lo lắng còn chưa xong hay sao mà thái giám như ngươi lại quan tâm vậy?” có gì tự rước việc vào thân.

      “Trẫm…… chúng ta làm nô tài, đương nhiên phải vì chủ tử phân ưu, chủ tử tâm tình nếu tốt, chúng ta làm nô tài cũng có ngày lành.” Trẫm thiếu chút nữa quên, trẫm ở trước mặt nàng là thái giám Tiểu Hiên Tử.

      “Quả nhiên như ta sở liệu, hoàng đế là bạo quân, là khổ cho các ngươi.”

      “Ngươi……ở trong mắt ngươi hoàng thượng là như thế sao?” Chính Hiên cả giận . Trẫm hình như đắc tội với nàng, vì cái gì nàng liền mực chắc chắn trẫm phải hoàng đế tốt.

      “Ngươi tức giận như vậy làm gì, ta cho là ngươi tổn thương bất công da! là chó cắn Lã Động Tân, nhìn ra người nào tốt tâm.”

      “Ngươi hiểu lầm , kỳ Hoàng Thượng cũng là hoàng đế nước thương dân, phải bạo quân.” Chính Hiên nghĩ làm cho nàng đối đãi như vậy với mình.

      “Ngươi cần giúp tốt, dù sao được cũng phải chuyện của ta. Đúng rồi, ngươi vừa rồi thủy tai là chuyện gì xảy ra?” Cổ đại khoa học kỹ thuật kém như vậy, lại có dự báo thời tiết, khi thiên tai xảy ra, hoành hành khắp nơi……

      “Hồng thủy tàn sát bừa bãi, Hằng Châu gặp tai hoạ lâu ngày. Triều đình nhiều lần mở khố phát chẩn, nhưng chung quy là như muối bỏ biển, chỉ có thể nhất thời giải nguy. Thủy chung có phương pháp trị tận gốc!”

      thái giám cũng nước thương dân như vậy, Vũ Tình cảm động……

    3. Tiểu yêu tinh

      Tiểu yêu tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      3,382
      Được thích:
      3,666
      Chương 7

      thái giám cũng nước thương dân như vậy, Vũ Tình cảm động……

      “Ta cũng hiểu được, vì sao mỗi lần phát sinh hồng tai các ngươi đều nghĩ đến nào là đắp bờ bá a, phát chẩn a, mấy cái này căn bản là thể trừng trị tận gốc.”

      “Vậy ngươi có cao kiến gì?”

      “Thực dễ dàng nha, chỉ cần đắp bờ bá, còn phải đem hồng thủy khai thông dẫn đến chỗ trũng trong sơn cốc, như vậy có thể giải quyết thủy tai, cho dù về sau phát sinh nạn hạn hán cũng nhất định có thể giải quyết.” Vấn đề này thực rất đơn giản mà!

      “Cái này……diệu kế a!” Hoàng đế sửng sốt chút, lập tức tán dương. Mấy trăm năm đều người nào có thể giải quyết nan đề này, nàng chỉ thuận miệng ra lại là phương pháp tuyệt diệu. Hảo cái Tiêu Vũ Tình, hảo cái kì nữ tử.

      Chính Hiên khó có thể tự kiềm chế bắt được tay Vũ Tình, :“Cám ơn ngươi, cám ơn ngươi. Ngươi giúp trẫm…… à giúp Hoàng Thượng cái đại ân, giúp thiên hạ cái đại ân, cứu Hằng Châu dân chúng……”

      Nhìn Chính Hiên còn có xu thế tiếp tục , Vũ Tình nhanh chóng cắt ngang: “Dừng lại, ngươi còn thêm nữa chừng ta lại trở thành đấng cứu thế nha.”

      “Đúng vậy! Ngươi chính là.” Nàng là do trời ban cho trẫm, ban cho Long Hiên hoàng triều . Trẫm nhất định buông tay……

      “Ngươi còn tiếp tục nữa phá hư khí đó, đêm đẹp như vậy vẫn là hảo hảo chơi thuyền .”

      “Trẫm……à để ta làm.” Chính Hiên thân thủ tiếp nhận mái chèo trong tay Vũ Tình, làm cho nữ nhân đáng của có nửa điểm mệt nhọc. (Tuỳ Phong: “Hảo săn sóc, hảo cảm động nga.” Phong Thanh: “Ngươi lại phát mê , cũng phải đối với ngươi. Có người còn thèm cảm kích đâu!”)

      “Ngươi vì cái gì trước mỗi câu đều phải thêm từ “à ” vậy?” Nàng thèm đưa cho , nàng ra đây là để chèo thuyền nha.

      “Thói quen!”

      “A? Nga, còn có vấn đề……”

      “Ngươi vấn đề đúng là nhiều, hỏi !”

      “Ngươi là thái giám da, vì cái gì cũng chưa từng gặp ngươi mặc y phục thái giám?”

      “Này…… Bởi vì ta là tiểu thái giám Hoàng Thượng tối sủng ái, cho nên Hoàng Thượng đặc biệt ân chuẩn ta cần mặc y phục thái giám.” có biện pháp, đành bừa. Trẫm còn muốn nhanh như vậy liền chấm dứt trò chơi này.

      “Nga, vậy ngươi chính là tâm phúc bên người hoàng đế.”

      “Ân. Muốn hay ta với Hoàng thượng tốt vài câu cho ngươi, chừng……”

      cần!” Vũ Tình hô to, hoàng đế đều là sài lang hổ báo, lại còn bổ sung :“Ngươi trăm ngàn lần ở trước mặt hoàng đế đừng nhắc tới ta!”

      Biểu tình của nàng nằm ngoài dự kiến của Chính Hiên, nghĩ tới nàng đối với hoàng đế kháng cự như vậy! Trẫm làm hoàng đế lại thất bại như vậy?

      “Ta còn có lười như vậy, đưa chèo cho ta!”

      cần, đây là thuyền của ta…….” Vũ Tình cầm mái chèo hướng sang bên.

      “Ở trong hoàng cung cái gì tất cả đều là của ta, đưa ta……” Chính Hiên cũng giữ chặt mái chèo bên kia buông.

      “Ngươi cho rằng ngươi là hoàng đế sao, cần đoạt……” Kéo sang bên.

      “Ta cứ đoạt, ngươi làm khó dễ được ta sao……” Lại kéo trở về.

      Cứ như vậy hai người kéo qua kéo lại, giữ chặt buông. (bjn0: 2 người này trẻ con wá >.<)

      “A……” Đột nhiên thuyền mất trọng tâm, toàn bộ thuyền lật xuống dưới……

      “Đều tại ngươi cả. tại tốt lắm, biến thành ướt sũng như vậy……” Vũ Tình vất vả lên bờ, bĩu môi oán giận .

      Trời ạ! Chẳng lẽ nàng biết nàng như vậy có bao nhiêu mê người sao? Mông lung ánh trăng chiếu vào người nàng, màu trắng lụa mỏng kề sát trong người, khiến nàng lung linh có hứng thú dáng người như như , từng trận gió thanh thổi bay mái tóc đen nhánh, Chính Hiên mặt khỏi đỏ bừng, vươn tay tiến đến gần nàng.

      Vũ Tình bị động tác của làm cho sợ tới mức quên hỏi, chỉ thấy Chính Hiên mặt càng ngày càng gần…… Chỉ cảm thấy có hai phiến môi mềm đặt lên môi của nàng……

      Chính Hiên khuôn mặt tuấn dật, ôn nhu hôn khiến nàng khỏi thân hãm trong đó…… Đầu trống rỗng…… Nhắm hai mắt lại……

      (kiss……kiss……kiss…………….)

      Vũ Tình có phản ứng lại làm cho Chính Hiên càng khó điều khiển hành động, đem Vũ Tình ép sát vào thân thể mình, tựa hồ hai người như dính chặt vào nhau.

      Chính Hiên tay đặt ở Vũ Tình bên hông tự giác tăng thêm lực đạo, động tác này khiến cho Vũ Tình tỉnh táo lại, ý thức được chuyện gì phát sinh, cuống quít đẩy Chính Hiên ra, chính nàng quên bọn họ còn ở bên hồ, bèn tiện tay đem Chính Hiên đẩy luôn xuống……( tội nghiệp ca ca T_T)

      Hoàn hảo hồ phải rất sâu, hoàng đế đứng lên, nước chỉ tới bên hông . Hồ nước lạnh lẽo dập tắt dục hoả của ! Nếu phải Vũ Tình đẩy ra đúng lúc, hoàng đế khó bảo toàn làm gì nàng……

      “Ngươi, ngươi như thế nào có thể như vậy? Đây là nụ hôn đầu tiên của ta!”

      “Vậy ngươi muốn thế nào?”

      “Ta…… Ta nghĩ giết ngươi.” Vũ Tình tức giận đến mức năng lộn xộn, nàng tức cướp nụ hôn đầu tiên trân quý của nàng, nàng tức……chính mình vì cái gì phản kháng lại.

      “Ngươi tại cùng mưu sát có cái gì khác nhau?” Chính Hiên buồn cười nhìn nàng đứng ở hồ giương nanh múa vuốt bộ dáng.

      “Ta…… Ta biết!” Lần đầu tiên mất hình tượng như vậy.

      “Vậy ngươi còn kéo ta đứng lên!”

      “Được rồi!” Vũ Tình do dự chút, cố mà đáp ứng. Nàng cũng thực là thiện lương!

      Vũ Tình tâm cam lòng đem bàn tay xuống, Chính Hiên cầm tay nàng, cười gian chút, thuận thế kéo luôn Vũ Tình xuống hồ.

      “A…… ngươi….!” Vũ Tình vũ động quyền đầu, liền hướng Chính Hiên người tiếp đón.

      “Ngươi đánh đến ta, đánh đến, đánh đến!” Hoàng đế nhanh nhẹn tránh thoát quyền đấu của Vũ Tình hướng đến.

      Hai người tựa như hai tiểu hài tử ở trong hồ đả khởi thủy trận……

    4. Tiểu yêu tinh

      Tiểu yêu tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      3,382
      Được thích:
      3,666
      Chương 8

      Sáng sớm, trong điện Long Đức, hoàng đế hăng hái ngồi ở long ỷ thượng (ngai vàng), mặt mỉm cười nhìn xuống chúng thần.

      “Hoàng thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!”

      “Các khanh bình thân!”

      Lý công công sau khi chúng quan đứng dậy, cất cao giọng :“Có bản khởi tấu, vô bản bãi triều!”

      Vừa dứt lời, Ngụy Trọng Hiền lập tức đứng dậy:“Hoàng Thượng, thần có bản khởi tấu. chuyện hồng tai……”

      “Thừa tướng cần lo lắng, việc này trẫm có phương pháp giải quyết.” Trẫm biết lão tặc ngươi nhất định đề cập việc này!

      biết Hoàng Thượng có phương pháp giải quyết gì? Hoàng Thượng vẫn là quyết định cho Dật vương tiến đến phát chẩn sao?”

      “Trẫm ban chiếu ý định cụ thể, việc này giao cho Dật vương toàn quyền xử lý, Thừa tướng cần vì thế lo lắng. Đương nhiên, trẫm biết Thừa tướng với Long Hiên hoàng triều có thể là nhọc công lao động, nhưng Thừa tướng là bách quan đứng đầu, chớ quá mức mệt nhọc!”

      Hoàng đế chiêu uy nghiêm cũng khiến cho Ngụy Trọng Hiền lời nào để , chỉ có thể lui ra.

      “Các khanh còn có chuyện gì?” Hoàng đế vừa lòng nhìn Ngụy Trọng Hiền bộ dáng muốn mà ra được.

      “Thần có bản tấu! Thần muốn buộc tội tri phủ kinh thành Tiêu Tề Uyên. làm trái pháp luật, giết oan mạng người!” Hình bộ thượng thư Triệu Truyền Nghĩa dâng tấu .

      “Tiêu Tề Uyên? Có chứng cớ ?” Tiêu Tề Uyên, phụ thân Vũ Tình! (nhạc phụ đấy ca ca, cấm hỗn láo nha!)

      “Hoàng Thượng, đây là khổ chủ đưa đến hình bộ mẫu đơn kiện, vi thần xem chân tướng vụ án viết ở tấu chương, thỉnh Hoàng Thượng xem qua.” Triệu Truyền Nghĩa vừa bên trình lên tấu chương.

      Lý công công đến trước mặt Triệu Truyền Nghĩa tiếp nhận tấu chương, trình cấp Hoàng Thượng.

      Chính Hiên tiếp nhận tấu chương, triển khai vừa thấy, đại ý là như vậy: Nữ nhi của Trương Đại Phú – phú thương giàu có nhất kinh thành – Trương Xảo Nhi hâm mộ Tần gia công tử Tần Chương gia đình quyền thế, tới cửa cầu hôn. Nhưng Tần công tử sớm có người trong lòng, quả quyết cự tuyệt. ngờ Trương Đại Phú ghi hận trong lòng, liền mua được Tiêu Tề Uyên vu cáo Tần chương cưỡng gian Trương Xảo Nhi. Tiêu Tề Uyên thu nhận hối lộ đem Tần Chương bắt giữ vào đại lao. Tiêu Tề Uyên lòng tham vô đáy, lại hướng Trương gia tác yếu càng nhiều, Trương gia cho, tức giận giá họa cho Tần gia, đem Tần Chương chặt đầu thị chúng……

      to gan!” Hoàng đế giận dữ đứng lên.

      “Thỉnh hoàng đế vì Tần gia làm chủ! Đáng thương thay Tần gia mất người hương hoả…..” Thừa tướng đột nhiên lão lệ (nước mắt) tung hoành!

      “Thừa tướng đây là vì sao?” Lão tặc này lại muốn giở trò gì?

      dối gạt Hoàng Thượng, Tần Chương đúng là cháu của lão thần, đáng thương muội muội ta ở tuổi này còn phải người đầu bạc tiễn người đầu xanh, thỉnh Hoàng Thượng làm chủ!”

      “Thừa tướng muốn như thế nào?”

      “Giết người đền mạng, thiên kinh địa nghĩa (chỉ cái lẽ rất đúng xưa nay, ở đâu cũng thế, đời nào cũng thế, có gì phải nghi ngờ).”

      “Điều này……” Tiêu Tề Uyên là phụ thân Vũ Tình, trẫm nếu giết , như thế nào đối mặt Vũ Tình, huống chi án tử này còn chưa điều tra sáng tỏ.

      Vẫn chưa mở miệng ,Cẩn Vương gia :“Tiêu tri phủ thanh liêm có tiếng, việc này chỉ sợ có tình khác! Thần đệ cho rằng nên tra trước rồi mới đưa ra quyết định!”

      xảy ra trước mắt!Cần gì phải tra xét lại?” Ngụy Trọng Hiền kiên quyết .

      “Bổn vương biết Thừa tướng mất người thân, nhất thời cảm xúc kích động. Nhưng việc này liên quan đến mạng người, cần phải thận trọng! Bổn vương nguyện thân điều tra vụ án này, tìm ra chân tướng, trả lại đạo lý cho người chết!” Cẩn Vương gia thản nhiên .

      Cẩn vương gia luôn luôn thiếu để ý tới chính đột nhiên tự động xin giết giặc, thực tại làm cho Ngụy Trọng Hiền thể tưởng được. Huống chi Cẩn vương tay cầm trọng binh, cũng thể sợ ba phần!

      “Được. Tạm thời đem Tiêu Tề Uyên nhốt vào thiên lao, chờ điều tra chân tướng việc rồi mới quyết định! Cẩn vương, việc này cứ giao cho ngươi tra ! Bãi triều.” Cẩn đệ, ngươi là giúp trẫm cái đại ân.

      “Cung tiễn Hoàng Thượng, vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!”

      Trong thiên lao

      gã mặc áo tù nhân, tóc hỗn độn ngạo nghễ, đứng ở dưới cửa sổ, nhìn lên thiên .

      Tình nhi, nghĩa phụ chỉ sợ từ nay về sau cùng ngươi vĩnh viễn xa cách! Hy vọng ngươi cần bởi vậy kị hận Hoàng Thượng, nghĩa phụ tâm nguyện lớn nhất chính là ngươi có thể phụ tá Hoàng Thượng, tạo phúc cho thiên hạ!

      “Cẩn Vương gia đến!” Lính ngục thét to tiếng, cắt ngang suy nghĩ Tiêu Tề Uyên, xoay người chỉ thấy gã mặc cẩm phục tuấn mỹ nam tử đứng ở ngoài cửa lao.

      “Mở cửa!”

      “Vâng!” Lính ngục tay chân gọn gàng đem cửa lao mở ra.

      “Hạ quan tham kiến Vương gia!” Tiêu Tề Uyên quỳ xuống hành lễ.

      “Tiêu đại nhân, xin đứng lên!”

      “Hạ quan mang tội thân, dám làm phiền Vương gia!”

      “Tiêu đại nhân cho rằng chính mình có tội?” Cẩn Hiên hỏi ngược lại.

      , hạ quan vô tội, hạ quan phụ Hoàng Thượng, dưói làm thất vọng lê dân, chém Tần Chương, hạ quan chuẩn bị chịu chết.” Tiêu Tề Uyên nghiêm nghị .

      “Nếu vô tội, làm sao lại chuẩn bị chịu chết?”

      “Tần Chương là cháu của đương kim Thừa tướng, biểu đệ của hoàng hậu. Hạ quan chém , Thừa tướng lại sao lại buông tha ta?”

      “Vậy ngươi tại sao vẫn trảm ?”

      “Tần Chương ỷ vào cậu quyền thế, làm xằng làm bậy, gian dâm bắt người cướp của, chuyện ác nào làm. Mấy ngày hôm trước, gian dâm Trương tiểu thư. Sau Trương gia báo quan, vì diệt khẩu nhưng lại giết Trương gia mấy chục mạng người. Hạ quan buộc tội , chút nào hối cải. Tuyên bố cho dù người là giết, cũng có người có thể động vào . Có thể giết , hạ quan đều tiếc tính mệnh!” Tiêu Tề Uyên nghĩ Tần Chương ngay lúc đó bừa bãi, chút cũng hối hận quyết định của .

      “Nhưng Hình bộ dâng tấu chương cũng phải là như vậy ?” Mặc dù như vậy, nhưng kỳ trong lòng rất bội phục Tiêu Tề Uyên sợ cường quyền!

      “Hình bộ? Người lãnh đạo trực tiếp còn phải Thừa tướng, huống chi Hình bộ thượng thư căn bản chính là môn sinh đắc ý của Thừa tướng. Muốn gán tội cho người khác, có khó gì?”

      “Nga? Vậy ý ngươi chính là Thừa tướng hãm hại ngươi ?”

      “Ha ha ha…… Cẩn Vương gia cho rằng có phải hay ?”

      “Ngươi chẳng lẽ sợ bổn vương cùng Thừa tướng là cùng đường sao? Ngươi làm quan nhiều năm, chắc cũng biết cái gì kêu quan lại bao che cho nhau ?”

      “Vương gia tới nơi này, phải là cho thấy Vương gia cũng tin tưởng lời Thừa tướng sao?”

      “Ngươi sao biết bổn vương phải?”

      “Vương gia mặc dù nhiều năm ổitng kinh, cùng hạ quan cũng lần đầu gặp, nhưng Vương gia làm người thiên hạ đều biết.”

      “Hảo! Khá lắm Tiêu tri phủ trí dũng song toàn! Tần Chương có nhận tội sao?” Quả nhiên cha nào con nấy!

      “Có! có đồng ý nhận tội, chính là sau khi Tần chương bị trảm, lời khai cánh mà bay ……” Chỉ sợ đến trong tay gian tướng!

      “Trừ bỏ cái này, có thể có chứng cớ gì chứng minh ngươi trong sạch ?” Mặc dù tìm được lời khai rồi cũng thể chứng minh trong sạch.

      “Có, có cái nhân chứng có thể chứng minh lời hạ quan. là hạ nhân của Trương phủ cũng là người duy nhất sống sót, chứng kiến toàn bộ kiện phát sinh trải qua. Trương phủ bị giết là do báo án!”

      tại ở nơi nào?”

      “Tần Chương bị trảm xong, liền rời khỏi kinh thành! là về quê!”

      “Ân. Có nhân chứng là tốt rồi, Tiêu tri phủ yên tâm. Nếu lời của ngươi là , bổn vương tất bảo đảm ngươi vô !”

      “Đa tạ Vương gia!” Tiêu Tề Uyên quỳ xuống .

      “Tiêu đại nhân, cần như thế!” Cẩn Hiên nâng dậy. Sau này chừng trở thành nhạc phụ ta!

      Y Thiên đứng ở ngoài thiên lao chờ Vương gia, thấy Vương gia ra lập tức theo sau.

      “Y Thiên, bổn vương cần ra kinh chuyến! Ngươi bảo vệ tốt Tiêu đại nhân!”

      “Tuân lệnh!”

      Mưa phùn mênh mông, từng hạt ngừng rơi mặt đất, trời có chút u ám, làm cho người ta tự dưng buồn bực!

      “Thời tiết như vậy thực làm cho người ta chán ghét. Sao nổi bão mạnh lên nha. Cứ như thế này là có ý tứ gì?”

      Vũ Tình ngơ ngác nhìn thiên , miên man suy nghĩ, càng hươu vượn! Trong lòng buồn bực đến cực điểm. Trong đầu ngừng tái chuyện phát sinh cùng Tiểu Hiên Tử ngày hôm qua.

      Tại sao có thể như vậy? Nụ hôn đầu tiên ta giữ gìn mười bảy năm qua liền như vậy mất…… Bản thân luôn luôn ảo tưởng là thực lãng mạn nha, tuy rằng tình huống lúc đó cũng có chút duy mĩ, lãng mạn, có chút phiến tình, nhưng giống như ta tưởng tượng mà thôi! Tuy rằng nam nhân vật chính cũng rất tuấn tú, cũng phù hợp tiêu chuẩn của ta vậy, nhưng vấn đề là…… thái giám! Tại sao có thể như vậy? Như thế nào có thể như vậy?

      cũng rất giống thái giám! chút bộ dáng thái giám đều có, thậm chí so với nam tử bình thường còn hơn điểm khí phách, tựa hồ toàn thân cao thấp tản ra khí chất cao quý, làm sao có thể là nô tài được? Tiểu Hiên Tử a, Tiểu Hiên Tử, ngươi rốt cuộc là ai? Ngươi phải thái giám! Đúng rồi, ngươi khẳng định phải thái giám. Ta dám khẳng định ngươi phải! (bjn0: bây giờ tỷ mới nhận ra à ^^, người ta là siêu cấp đại soái ca mà tỷ bảo ng` ta là thái giám >o<)

      Phát này làm cho Vũ Tình giống như phát tân đại lục, chụp lấy đùi chính mình, đứng lên :“ tuyệt đối phải thái giám!…… Nhưng nếu phải thái giám, là ai?” Vũ Tình lại suy sụp ngồi xuống, đầu toàn là nghi vấn!

      Có thể ở trong hoàng cung tự do ra vào, phải Vương gia cũng là thị vệ! Nhưng đều phải…… Kia là…… Chẳng lẽ là……??? (bắt đầu ra vấn đề rùi đấy)

      Vũ Tình lại kích động đứng lên, lần này phải phát tân đại lục mà giống như phát nguyên lai chính mình là người ngoài hành tinh (ách, suy nghĩ quá phong phú).“Hiên? Trách được mỗi lần ta gọi tên đều ngươi cảm thấy là lạ , Âu Dương Chính Hiên, ngươi lừa ta thảm hại!”

      “Tiểu thư, tiểu thư, tốt, tốt rồi……” lúc Vũ Tình nghiến răng nghiến lợi mà chuẩn bị tìm hoàng đế tính sổ, thấy Lam nhi thở hồng hộc chạy vào.

      “Làm sao vậy? Ngươi gặp quỷ à!”

      phải a! Tiểu thư, lão gia xảy ra chuyện!”

      “Lão gia?” Là ai a?

      “Tiểu thư, ngươi như thế nào ngay cả lão gia cũng quên? chính là cha ngươi mà!” Thảm rồi, tiểu thư quên lão gia, vậy ai có thể cứu được lão gia đây?

      “Nga! A?? Cha ta!!!! làm sao vậy?” đáp ứng với Vũ Tình hảo chiếu cố cha nàng, làm người phải giữ chữ tín! Huống chi cha nàng tại cũng là cha ta!

      “Hoàng Thượng muốn chém lão gia, lão gia bị nhốt trong đại lao!”

      “Vì cái gì? Cha ta phạm vào tội gì!” phải cha ta trung quân ái quốc sao?

      “Chính là vì lão gia chém Tần Chương! cái gì mà lão gia thu nhận hối lộ, giết oan mạng người! Ai cũng biết Tần Chương kia là cháu của Thừa tướng, cả ngày làm xằng làm bậy, chuyện ác nào làm! Lão gia giết là rất hợp với lòng người……”

      vào trọng điểm !”

      “Vâng!” Lam nhi mơ hồ đem tình lần!“ tình chính là như vậy…… Tiểu thư tiểu thư, ngươi đâu?”

      “Tìm cẩu hoàng đế tính sổ!” Nợ mới nợ cũ cùng nhau tính cả thể!

    5. Tiểu yêu tinh

      Tiểu yêu tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      3,382
      Được thích:
      3,666
      Chương 9

      được a tiểu thư…… Hoàng Thượng ở ngự thư phòng, thể xông vào làm loạn! Bên ngoài còn mưa, người ít nhất cũng phải đem ô che a!” Lam nhi xong, tiểu thư của nàng sớm thấy bóng người!

      Trong ngự thư phòng, hoàng đế quan tâm chuyện quốc gia! Cầm trong tay tấu chương Triệu Truyền Nghĩa buộc tội Tiêu Tề Uyên, lâm vào trầm tư…… Tấu chương này vừa thấy liền biết là vu hãm, Triệu Truyền Nghĩa kia chắc chắn cũng là bị Ngụy Trọng Hiền sai khiến! Chính là có chứng cớ, trẫm nên cứu như thế nào? Ngụy Trọng Hiền sợ là cho cơ hội sống……

      Đột nhiên ngoài phòng truyền đến thanh ầm ỹ, làm cho hoàng đế phiền càng thêm phiền, cả giận :“Người nào gây ra tiếng động lớn vậy?”

      “Nô tài xem!” Nhìn thấy chủ tử tức giận, Lý công công chạy nhanh xem rốt cuộc là người nào muốn sống !

      Bên kia, Vũ Tình bị vài cái thị vệ vây quanh. Tốt xấu học võ qua vài năm, đối phó vài thị vệ đại nội vẫn là có thể , chính là vẫn vào được. Thị vệ càng ngày càng nhiều, nàng cũng chống đỡ được ……

      “Ta muốn gặp hoàng đế!” Hoàng đế liền rất giỏi a, giá lớn vậy sao! (ở đây chắc là chỉ phẩm giá) Nhớ ngày đó ta chính là gặp tổng thống, gặp chủ tịch cũng bị coi thường thế này!

      “Hoàng Thượng là người ngươi muốn là gặp được sao!” Thị vệ đầu . vừa thấy biết Vũ Tình chỉ là tần phi bình thường, thân thể của nàng là thấy được hoàng đế .

      cho ta thấy, ta liền càng muốn gặp! Hoàng đế chết tiệt, hoàng đế thối tha, cẩu hoàng đế, ngươi ra cho ta……” Vũ Tình hướng trong ngự thư phòng hô to!

      “Lớn mật! Dám nhục mạ Thánh Thượng!” Người điên này từ đâu tới đây, như ban ngày dám chửi rủa hoàng đế. Nàng có mấy cái đầu cũng đủ chém!

      “Ta cứ mắng thế nào?” Vũ Tình kiêu ngạo . là hổ lạc Bình Dương bị khuyển khi a! [Hổ lạc Bình Dương bị khuyển khi (tục ngữ): cọp về đồng bằng bị chó ăn hiếp]

      “Là người phương nào dám quấy nhiễu thánh giá?” Lý công công ra vừa thấy, chỉ thấy tiểu nữ tử yếu đuối cùng đám thị vệ đối kháng!

      “Cái gì thánh giá? Gọi lăn ra đây cho ta!”

      “Làm càn! Ngươi rốt cuộc là người phương nào?”

      cho Âu Dương Chính Hiên, Tiểu Hiên Tử đến tìm !”

      Lý công công nhìn Vũ Tình liếc mắt cái, liền vào thông báo……

      n giây sau…… nam tử mặc long bào nam tử vội vàng lao tới…… thẳng tắp nhìn chằm chằm nữ tử trong mưa, là yếu đuối như vậy, điềm đạm đáng như vậy! Làm cho người ta nhịn được muốn bảo vệ tốt.

      Chính Hiên bước nhanh đến bên người nàng, cả giận :“Ngươi làm cái gì? biết giờ mưa sao?” Nàng như thế nào có thể thương tiếc chính mình như vậy?

      “Ngươi quả nhiên là hoàng đế! Tiểu Hiên tử!” Vũ Tình nhìn chằm chằm Chính Hiên mặc long bào trước mắt, lúc này tuấn lãng bên trong mang theo uy nghiêm, làm cho người ta cảm thấy thể xâm phạm! Đây vốn điều đế vương nên có, chính là ở người phát huy vô cùng nhuần nhuyễn thôi…… Bất quá, biết vì cái gì lúc này Vũ Tình lại bình tĩnh lạ kỳ! (Tuỳ Phong: “Đây đại khái chính là yên tĩnh trước bão táp.” Phong Thanh: “Chúng ta vì nữ nhân vật chính này cũng phải là dễ chọc chủ! thể trêu vào, thể trêu vào!”)

      Chính Hiên lúc này mới phát chính mình dối bị vạch trần, kỳ kia cũng xem như dối! Dù sao này hết thảy đều là Vũ Tình chính mình ảo tưởng, nhiều lắm chỉ là phối hợp chút thôi! Hơn nữa người ở đây nhiều như vậy, nếu Vũ Tình vì xúc động mà làm ra cái gì, kia cũng phải là đùa giỡn. nghĩ cấp nàng cái “Xúc động xử phạt”!

      Hoàng đế xấu hổ ho khan vài tiếng:“Khụ khụ…… Mưa càng lúc càng lớn, chúng ta vào rồi .”

      Vũ Tình dẫn đầu vào, hoàng đế lại theo nàng phía sau. Lý công công kỳ quái nhìn hai người trước sau, Hoàng Thượng đối với nương nương này thực bình thường, Hoàng Thượng nghe được nàng đến, hai lời liền hướng ra bên ngoài, vẻ mặt kích động kia cho dù là nhìn Hoàng Thượng lớn lên cho tới bây giờ cũng chưa thấy qua. Nương nương nhục mạ Hoàng Thượng, Hoàng Thượng cũng so đo chút nào, ngược lại còn lo lắng nàng gặp mưa…… chừng, nàng là chủ tử của …… Tại bên trong hậu cung chắc chắn vùng trời đất của nàng …… chừng ngay cả hoàng hậu cũng…… Coi dung mạo nàng, gan dạ sáng suốt trong hậu cung có ai có thể cùng nàng tranh phong? Chính là nàng hiểu được chút đạo lí đối nhân xử thế nào, như vậy đánh thẳng về phía trước, ở thâm cung hiểm ác khó tránh khỏi phiền toái!

      Lý công công biết vì cái gì lần đầu tiên nhìn thấy nàng có cảm giác như vậy? Còn có chút vì nàng lo lắng!

      Vũ Tình hùng hổ đến, đột nhiên xoay người, thấy Chính Hiên vẻ mặt tươi cười nhìn nàng, lửa giận vô cớ bốc lên ngùn ngụt: “Tiểu Hiên Tử, ngươi giỏi lắm, cư nhiên dám lừa gạt ta?”

      “Trẫm lừa ngươi cái gì ?”

      “Ngươi gạt ta ngươi là thái giám!”

      “Trẫm chưa từng qua trẫm là thái giám?”

      “Ta…… ta…… tóm lại chính là ngươi đúng!” phân phải trái chính là sở trường của nữ nhân! (phản đối >o<)

      “Được, được, cứ cho là trẫm đúng!”

      “Đúng thôi, thành khẩn chút. Như vậy, ta có thể tha thứ ngươi!” Xem ra tiểu hoàng đế này cũng dễ dạy. “A…Ắt xì……”

      Chính Hiên khỏi nhíu mày :“Ngươi xem ngươi có việc gì lại dầm mưa, tại bị phong hàn rồi?” Nha đầu kia như thế nào biết quý tốt thân thể của chính mình?

      “Cái này liên quan chuyện gặp mưa được ? Ta thân thể rất tốt, chút mưa có là gì? Đều tại ngươi, ngày hôm qua kéo ta xuống nước để làm chi, ngươi cũng phải biết nước lạnh như thế nào!”

      “Giống như người nào đó đẩy trẫm xuống nước thôi!” (ca ca thù dai quá đấy)

      “Ta đẩy ngươi xuống nước? Nếu ngươi ……” Vũ Tình đột nhiên ngừng lại, nhớ tới chuyện tối hôm qua, mặt lập tức đỏ ửng lên. Ngẩng đầu vừa thấy, hoàng đế sắc mặt mị hoặc nhìn nàng, ánh mắt có chút mê ly, hai người biết từ khi nào mặt gần nhau trong gang tấc.

      Vũ Tình lập tức nhảy ra, giữ khoảng cách hai người, nàng cũng muốn tái diễn lịch sử lần nữa! “Ngươi muốn làm gì? Đừng có mà xằng bậy nha!”

      “Xằng bậy? Lúc trước ngươi biết thân phận trẫm cũng đành thôi. Nay ngươi biết, tin rằng ngươi cũng hiểu được ngươi là phi tử của trẫm, trẫm đối với ngươi làm bất cứ cái gì cũng thể xem là xằng bậy?” Kỳ vừa rồi chính là muốn chỉnh nàng chút!

      “Cái gì cùng cái gì? Ta cảnh cáo ngươi, ta tuy vậy nhưng từng luyện qua triệt quyền đạo, người bại dưới tay ta nhiều vô số kể! Ta khuyên ngươi đừng nên đụng tới ta nha.” biết cổ đại nhân có dùng triệt quyền đạo hay . Xem các tiểu thuyết võ hiệp, có người nào mang tuyệt kỹ trong mình? biết hoàng đế này có biết võ công hay ? Mặc kệ, cứ doạ trước !

      “Mưu sát chồng là tội cực kỳ nghiêm trọng, hơn nữa ngươi chỉ sát phu còn thức quân, tội càng thêm tội.” Chính Hiên cười gian tới gần nàng.

      “Ngươi cũng phải trượng phu của ta!”

      “Như thế nào phải?” Nàng cái gì? Đều là phi tử của trẫm, còn trẫm phải trượng phu của nàng! Chẳng lẽ nàng sớm có người trong lòng?

      “Ngươi cùng hoàng hậu mới là vợ chồng chính tông hợp pháp. Ta cũng muốn làm kẻ thứ ba!” Nghe có hoàng hậu! Còn có vài cái phi tử, có biết hay đại chúng ta vi phạm nghiêm trọng luật hôn nhân!

      “Chẳng lẽ ngươi biết trong hậu cung phi tử đều là nữ nhân của trẫm sao? Đương nhiên bao gồm cả ngươi!” Hoàng đế tới gần nàng.

      “Ngươi này…đại sắc lang! Ta cảnh cáo ngươi, đừng có tiến thêm nữa. Ta chỉ luyện qua triệt quyền đạo, còn luyện qua thủ đạo……” Vũ Tình vừa vừa lui về phía sau. Uy hiếp của nàng đối với hoàng đế mà có nửa điểm tác dụng!

      “Ngươi còn muốn sát trẫm?” Tuy rằng biết nàng tới cái gì, hẳn chỉ là chút võ công nho ! Hơn nữa nhìn nàng vũ động quyền đầu, giương nanh múa vuốt bộ dáng là đáng , nhịn được muốn đến cạnh nàng!

      “Yên tâm, ta giết ngươi, nhiều lắm chỉ đánh ngươi tàn phế mà thôi!” Vũ Tình tuy rằng bị hoàng đế làm cho thể tiến lùi, nhưng vẫn cố gắng chống đỡ như trước!

      “Ngươi làm được?” Chính Hiên ái muội . Đem nàng bức đến bên giường! Hai tay chống lên giường, đem Vũ Tình vây quanh ở bên trong. Thế giới của nàng cùng cho phép bất luận kẻ nào chen chân.

      Vũ Tình bị buộc đến đầu giường, mất đường lui:“Ta…… ta có cái gì luyến tiếc. Tốt lắm, ta hôm nay đến tìm ngươi là để chính .” Cùng mò mẩm thiếu chút nữa quên!

      Chính Hiên biểu tình trở nên ngưng trọng đứng lên, bỏ hai tay của nàng xuống dưới. biết nàng muốn gì, đây cũng là chuyện phiền não nhất.

      “Ngươi là vì chuyện của cha ngươi mà đến?” Hoàng đế hai tay đặt ở phía sau, sắc mặt chút thay đổi .

      Nhìn Chính Hiên vừa rồi bộ dạng lưu manh, đột nhiên lại trở nên nghiêm trang, khó trách mọi người đều hoàng đế hay thay đổi, gần vua như gần cọp những lời này chút cũng sai. Vũ Tình khỏi cảm thán !

      “Ân! Chuyện cha ta ngươi thấy thế nào?” Vũ Tình cũng trở nên đứng đắn.

      Hoàng đế như thế nào cũng nghĩ tới nàng hỏi như vậy, nghĩ nàng thay cha nàng cầu tình, chủ yếu Chính Hiên muốn xem biểu lộ khuôn mặt nàng mà tha cho Tiêu Tề Uyên. chừng còn có thể xem nàng vừa khóc lóc vừa đòi tự sát cũng nên! (ặc ặc, suy nghĩ kinh khủng!!) Ngàn vạn lần cũng ngờ là nàng bình tĩnh như vậy hỏi ý kiến hoàng đế! Nữ tử này làm cho nhìn với cặp mắt khác xưa!

      “Ngươi hy vọng trẫm xem xét thế nào?” Chính Hiên lại đem vấn đề hỏi ngược lại Vũ Tình.

      “Rất đơn giản, nếu cha ta vô tội, ta hy vọng ngươi thả . Nếu …… có tội, cứ thuận theo tự nhiên mà làm.”

      “Trẫm phái người thu thập chứng cớ. Nếu điều tra vô tội, trẫm tự thả !” Nhưng nếu đến thời điểm bất đắc dĩ, có lẽ phải hi sinh ít…… Điểm này Chính Hiên tự nhiên cho Vũ Tình.

      vậy sao?” Vũ Tình tràn ngập hoài nghi . Tuy rằng nàng chưa từng tự thể nghiệm qua cái gì đấu tranh cung đình, cái gì quyền thần lộng quyền, nhưng ở TV, ở trong lịch sử, nàng gặp qua rất nhiều!“Ngươi có thể cam đoan sao? Ngươi có thể bảo đảm ngươi vì lấy đại cục làm trọng mà hy sinh cha ta sao?”

      Chính Hiên tâm tư lại bị nàng liếc mắt cái nhìn thấu, tư duy của nữ tử này thể hiểu …… Nàng luôn có những suy nghĩ giống người thường!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :