1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Xuyên không] Nàng phi lười có độc - Nhị Nguyệt Liễu

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. elpulga94

      elpulga94 Well-Known Member

      Bài viết:
      779
      Được thích:
      1,167
      Chương 64: Nhất kích tất sát

      Editor: Puck


      Đạn bạc bắn ra chui vào thân sói, máu bắn tung tóe như nước, Quân Dập Hàn ôm Ôn Noãn nghiêng người qua né tránh vòi máu bắn tung tóe, trong lòng bàn tay khẽ động bóp đầu con sói hơi thở còn chưa tắt há miệng kêu rên rồi đánh về phía Đồ Long ở bên kia đống lửa, “Rầm”, thân sói bị Đồ Long đánh thành hai nửa ngã vào hai bên lùm cây, mặt mày dính đầy vết máu, vẻ mặt hung ác nhìn hai người, bầy sói giống như bị sát khí của chấn nhiếp, mang theo cái đuôi chậm rãi lui ra phía sau di chuyển về phía Quân Dập Hàn và Ôn Noãn.

      Ôn Noãn lạnh nhạt lấy cùi chỏ chọc Quân Dập Hàn, giọng , “Ném ta lên cây kia .” Lúc này nàng tiện dùng võ, nhưng nếu vẫn được Quân Dập Hàn che chở chỉ biết liên lụy đến , lúc này bầy sói chung quanh hoàn toàn bị chọc giận, nếu trì hoãn tiếp nữa cũng có chỗ tốt gì.

      cần.” Quân Dập Hàn vung tay áo đánh rớt dao ngắn mà Đồ Long nhanh chóng bắn đến rơi đất, tung chưởng chém thẳng về phía cành lá bí mật cây đại thụ sau lưng , thân cây ầm ầm chấn động, đống khổng lồ trong nháy mắt rớt xuống, dần rơi vào trong bầy sói phía sau.

      !” Đồ Long khàn giọng kêu to, xoay người bổ nhào tới trước, lại để ý đến Quân Dập Hàn và Ôn Noãn sau lưng, nhưng mà trời đột nhiên rơi xuống món ăn ngon, bầy sói giương mắt hổ sao có thể bỏ qua cho, lập tức xông lên cắn nam tử áo xanh đậm.

      “A...” Tiếng kêu thảm thiết tê tâm liệt phế vang dội nơi núi thẳm này, trong đêm tối nghe rất dọa người.

      Mà Đồ Long bên cạnh vừa nhảy vào trong bầy sói đột nhiên chém giết liều mạng che chở chủ tử, đám sói vừa tiến tới gần phía sau hai người cuối cùng phát động tấn công, đầu Quân Dập Hàn dieendaanleequuydonn cũng quay lại, tung chưởng quét qua đánh tới, đám sói bay lên giữa trung mở to hai mắt rồi rơi xuống, sau khắc mang theo Ôn Noãn bay vút đến chạc cây đại thụ được chọn trúng đứng vững vàng.

      Mất mục tiêu, trong nháy mắt đám sói gia nhập hàng ngũ chém giết hai người Đồ Long, trong đống máu thịt văng tung tóe, tiếng gào giận dữ và tiếng rên khổ sở dần trở lại bình thường.

      lưu lại người quay về cho Vương gia thẩm vấn sao?” Ôn Noãn đưa lưng về phía cảnh máu tanh mở miệng hỏi, nàng vừa định quay đầu lại, nhưng lại bị Quân Dập Hàn thuận tay đẩy ngược về, chỉ nghe lạnh lùng : “Thứ người như thế lưu lại cũng được, bằng mưu trí của Vương gia, còn cần hai người nhân vật này?”

      Nam nhân tự đại! Ôn Noãn mím môi cần phải nhiều lời nữa.

      Mùi máu tươi tràn ngập trong khí, chân mày ngọn núi của Quân Dập Hàn hơi nhíu : “Mùi máu tươi phát tán tràn ngập nơi này, rất nhanh dẫn tới mãnh thú khác, chúng ta phải mau chóng rời khỏi nơi này, nàng trước tạm nghỉ ngơi, ta xuống xử lý sơ.”

      “Ừ.” Ôn Noãn đáp vô cùng sảng khoái ,đưa tay ôm lấy cây đại thụ, đứng vững chạc cây để cho bóng lưng.

      “...” Quân Dập Hàn phi thân xuống, tiện tay nhặt con sói chết trước đống lửa lên, đầu ngón tay xẹt qua phần cổ của nó, tưới máu tươi lên đống lửa, thoáng chốc đống lửa bị dập tắt tỏa ra khói trắng nồng nặc.

      Ôn Noãn quay đầu nhìn động tác của , trong lòng thể cảm thán tâm tư cẩn thận của nam nhân này, trong núi sâu như vậy, nếu dập tắt lửa hoàn toàn, rất có thể dẫn tới hỏa hoạn, hậu quả khó lường hết.

      Sau khi nàng nhìn hai mắt , cảm thấy lấy máu sói này cũng có gì đẹp mắt, nên di chuyển tầm mắt quan sát loạn chỗ khác, khi tầm mắt chạm đến chỗ sói cướp thức ăn kia trong dạ dày nhịn được cuồn cuộn trận suýt chút nữa phun ra, máu thịt bay tán loạn tứ chi gãy tan tành, ngay cả nội tạng cũng chảy đầy đất, hình ảnh ấy khó có thể để cho người ta tiếp nhận, khó trách nam nhân kia dẫn nàng xong xoay người nàng lại để cho
      [​IMG]
      MitNa Minh thích bài này.

    2. elpulga94

      elpulga94 Well-Known Member

      Bài viết:
      779
      Được thích:
      1,167
      Chương 65: Lệnh đuổi khách

      Editor: Puck

      màu trắng bạc lướt qua chân trời phía đông, đám sương lan tỏa lúc hai người cuối cùng đến dưới chân núi, đúng lúc này vừa vặn có chiếc xe ngựa qua, dưới hấp dẫn của bạc, trong nháy mắt chiếc xe ngựa này thay đổi chủ nhân.

      Hai người ở khách điếm rửa mặt chải đầu, Ôn Noãn chủ động gõ cửa Quân Dập Hàn ở sát vách.

      “Có chuyện gì sao?” kéo cửa ra lạnh lùng nhìn nàng, vừa rồi sau khi tắm rửa sạch , áo bào hơi lỏng lẻo, mái tóc đen bóng xõa xuống sau lưng mới khô nửa, nếu loại trừ dáng vẻ lạnh lẽo của , ngược lại có vài phần khí chất lười biếng mê người.

      “Xem xem ngươi chết chưa.” Ôn Noãn lơ đễnh với thái độ thay đổi sang lạnh lẽo so với tối hôm qua của , trực tiếp vòng qua ngồi xuống bên bàn.

      “Tại hạ làm Vương phi thất vọng?” lạnh lùng cười tiếng, đóng cửa lại ngồi đối diện với nàng.

      “Hết sức thất vọng.” Sau khi Ôn Noãn cầm gì đó bỏ lên mặt bàn, lúc này mới đếm xỉa đến cái nhìn của : “Còn nhiều thời gian, lần này ngươi dính phúc khí của bổn Vương phi, lần sau chắc có thể có vận khí tốt như vậy.” Sau khi xong, đếm xỉa đến d1en d4nl 3q21y d0n buồn bực nơi đáy mắt của , đưa ngón tay ra gõ gõ lên mặt bàn, “Vươn cánh tay ra, bổn Vương phi cũng phải người vô tình vô nghĩa, nể mặt ngươi đường bảo vệ, bổn

      [​IMG]
      MitNa Minh thích bài này.

    3. elpulga94

      elpulga94 Well-Known Member

      Bài viết:
      779
      Được thích:
      1,167
      Chương 66: chén canh hai người nếm

      Editor: Puck
      -

      Đồ ăn sớm chuẩn bị xong, Minh Nhi bị Bạch Ưng xách đến mấy ngày trước đó hầu trong sảnh, lúc này nhón chân lên nhìn tiểu thư và Vương gia chuyện vui từ xa đến, vội vàng kêu người hầu hạ khác cùng nhau lui xuống, tiểu nha đầu quỷ linh tinh cho rằng, Vương gia có tiểu thư hầu hạ dùng cơm, nhiều người chỉ chướng mắt.

      Ôn Noãn đỡ Quân Dập Hàn ngồi xuống trước bàn ăn, nhìn thức ăn thịnh soạn đầy bàn khẽ mỉm cười: “Những món ăn này đều là món vi thê thích ăn, làm phiền Vương gia phí tâm.” xong đồng thời bắt tay vào chia thức ăn cho Quân Dập Hàn.

      “Phu nhân thích là tốt rồi.” Quân Dập Hàn mỉm cười trả lời, thuận tay cầm lấy chén canh múc cho nàng, đưa cho nàng: “Uống chén canh trước ấm áp dạ dày.”

      Ôn Noãn nhận lấy chén canh nhấp ngụm : “Canh này quả tệ.” Lại uống hai ngụm sau đó buông chén xuống.

      thích?”

      phải.” Chân mày Ôn Noãn [email protected]0n khẽ nhíu lên nhìn : “Vi thê đột nhiên muốn uống canh ngân nhĩ hạt sen rồi.” Giọng và thần thái kia hàm chứa vài phần làm nũng.

      Trong lòng Quân Dập Hàn khẽ động, giọng cưng chiều : “Phu nhân muốn uống bảo bọn họ làm bây giờ là được.” Ngay sau đó gọi người hầu dặn dò mấy câu, người hầu lập tức nhận mệnh nhanh về phía phòng bếp.

      Chỉ trong giây lát, canh ngân nhĩ hạt sen được bưng lên, Ôn Noãn nhấp ngụm, tròng mắt híp lại khen, “Uống ngon .” xong múc muỗng đưa đến bên môi Quân Dập Hàn, vẻ mặt tha thiết : “Vương gia, chàng cũng nếm thử chút, xem uống ngon ?”

      Vẻ mặt nàng tươi cười, khóe môi cong lên nhìn , cầm muỗng trong tay như hiến vật quý về phía , mềm giọng gọi: “Vương gia?”

      “A, được.” Quân Dập Hàn hoàn hồn há miệng uống muỗng canh ngân nhĩ hạt sen, chỉ cảm thấy vị canh đường trơn trượt ngọt đến tận tim, tiếp theo đó đáy lòng cũng run rẩy.
      [​IMG]

      “Uống ngon ?” Ôn Noãn tỏ vẻ mong đợi hỏi, nụ cười nơi đáy mắt
      MitNa Minh thích bài này.

    4. elpulga94

      elpulga94 Well-Known Member

      Bài viết:
      779
      Được thích:
      1,167
      Chương 67: Tâm loạn

      Editor: Puck


      Quân Dập Hàn trở tay siết chặt Ôn Noãn vào trong ngực, hai mắt trầm đóng nắp khay bạc lại, vung ống tay áo lên, nạt “Bạch Ưng”, khay bạc này bay ra trong nháy mắt bị Bạch Ưng xẹt giữa trung nhận lấy, biến mất thấy gì nữa.

      Sôi trào trong bụng tràn khắp cả thể xác và tinh thần Ôn Noãn, giống như có ngàn vạn cái tay kéo lấy, nàng nhẫn nại đến cực điểm, há mồm hung hăng cắn lên đầu vai Quân Dập Hàn, trong nháy mắt mùi máu tươi thấm đẫm vào trong răng lại giống như kỳ tích khiến cho xao động trong bụng nàng hơi bình phục chút.

      Quân Dập Hàn giống như biết đau đớn từ vai truyền đến, ôm chặt Ôn Noãn, khẽ vuốt ve lưng nàng, dịu dàng trấn an : “Đừng sợ, tất cả có vi phu ở đây.” Tuy hận die ennd kdan/le eequhyd onnn thể chịu đựng thay nàng nỗi khổ khi cổ tham ăn phát tác, nhưng lúc này lại thể ra sức, bây giờ điều duy nhất mà có thể làm chính là ở bên cạnh an ủi nàng chăm sóc nàng.

      Quân Dập Hàn ôm chặt nàng vào trong ngực, hết lần này đến lần khác dùng lời dịu dàng bên tai nàng trấn an nàng dụ dỗ nàng, cuối cùng, thân thể căng thẳng của nàng dần thả lòng.

      nhóm người trước bàn bị chuyển biến này sợ ngây người, Phó Chi Lan lúng ta lúng túng lên tiếng : “Vương, Vương gia, Vương phi ngài ấy...”

      “Biến, đừng để bổn Vương nhìn thấy ngươi.” Tình cảm dịu dàng như nước của Quân Dập Hàn trong nháy mắt lạnh lẽo như băng.

      “Vâng, vâng.” Phó Chi Lan như được đại xá vội vàng nâng váy chạy ra ngoài, cho đến khi nàng chạy đến sân Quân Dập Hàn bố trí riêng biệt mới dám dừng lại lấy hơi, sắc mặt hoảng sợ, trong miệng giọng lầm bầm: “ đáng sợ đáng sợ quá mức đáng sợ.”

      Nàng ngừng vỗ ngực thở hổn hển, chỉ cảm thấy bây giờ nghĩ lại khắc kia trong lòng vẫn còn sợ hãi, mới vừa rồi, ánh mắt kia của Vương gia đáng sợ giống như muốn rút gân lột da nàng vậy.

      Nàng ổn định tinh thần, lau mồ hôi hột rỉ ra trán, kéo chân như nhũn ra, được nha hoàn đuổi kịp đỡ, lúc này mới trở lại sân khác.

      “Như thế nào?” Phủ doãn phủ Hoài An Phó Tấn Hoài tới lui trong sân, khi thấy con trở lại vội vàng tiến lên hỏi, vừa mới hỏi xong lại nhìn thấy sắc mặt con đúng, lại quan sát con từ xuống dưới mấy lần, vui hỏi, “Sao lại biến mình thành dáng vẻ này?”

      “Phụ thân, đừng nữa, quá đáng sợ, mới vừa rồi Vương gia thiếu
      [​IMG]
      MitNa Minh thích bài này.

    5. elpulga94

      elpulga94 Well-Known Member

      Bài viết:
      779
      Được thích:
      1,167
      Chương 68: Phó nương ngực lớn

      Editor: Puck


      Dùng xong bữa, Ôn Noãn định ra ngoài phơi nắng mặt trời, ai ngờ mặt trời vốn còn chiếu cao rực rỡ đột nhiên giăng đầy mây đen, trong nháy mắt bắt đầu mưa, trận mưa to đầu sau mùa hạ, chỉ nghe giống như cả bầu trời đều vang lên ào ào, ngước mắt nhìn màn mưa như tơ bạc đan thành gấm vóc trông thấy điểm cuối.

      Chân mày ngọn núi của Ôn Noãn hơi nhíu, xưa nay nàng thích thời tiết ánh nắng tươi sáng, có cảm tình với thời tiết trời mưa ướt nhèm nhẹp, đều khiến nàng có ảo giác mình nhanh chóng bị mốc.

      “Tiểu thư, mưa này sợ rằng trong lúc nhất thời dừng được, nếu Minh Nhi cho người làm chút điểm tâm, tìm thêm vài cuốn sách tới?” Minh Nhi tay chân lanh lẹ đóng cửa sổ và cửa chính lại hỏi dò.

      cần.” Ôn Noãn tỏ vẻ mệt mỏi di3n~d@n`l3q21y'd0n về phía giường hẹp, “Ta lại ngủ lát, hết mưa rồi lại...”

      Ôn Noãn chưa dứt lời bị tiếng gõ cửa đột nhiên vang lên cắt đứt, Minh Nhi bước nhanh về phía trước mở cửa, lại thấy Phó Chi Lan mấy ngày nay có việc gì luôn chạy về phía viện này, thay đổi đủ biện pháp lắc lư trước mặt Vương gia, lập tức mặt tối sầm vui : “Phó nương có chuyện gì sao?”

      Phó Chi Lan thấy thái độ muốn gặp của nàng ta, cố nén hài lòng trong lòng, cố gắng cười đến hòa khí : “Chi Lan hôm nay đặc biệt đến chịu tội với Vương phi vì sai lầm hôm qua, lần này trời mưa nghĩ đến Vương phi cực kỳ buồn bực, vừa đúng ta hạ quân cờ giải buồn với Vương phi, còn phiền ngươi thông báo tiếng.”

      Hôm qua sau khi nàng khóc cẩn thận suy nghĩ chút, Vương gia vì vậy với nàng, tất nhiên là bởi vì nàng cẩn thận phạm vào kiêng kỵ của Vương phi, Vương phi tiếng là danh môn, là trưởng nữ phủ Tướng quân, nàng là nữ nhi của Phủ doãn nho , tất nhiên thể biết tự lượng sức mình dò xét vị trí của Vương phi, nhưng hôm qua nàng nhìn thần thái của Vương phi và nghĩ đến Vương phi phải người tâm cơ nặng nề, trong mắt chứa được hạt cát, chỉ cần nàng lôi kéo Vương phi, qua cửa này của Vương phi, như vậy nàng vào Vương phủ
      [​IMG]
      MitNa Minh thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :