1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[Xuyên Không] Nữ Tướng Quân Đấu Trí Cùng Tam Vương Gia - Ma Nữ Ân Ân (157c)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. thanh thanh

      thanh thanh Well-Known Member

      Bài viết:
      4,023
      Được thích:
      6,123
      CHƯƠNG 114: KHĂN CHE MẶT MÊ NGƯỜI (1)
      DỊCH: ^SÒ^





      Uy Thất Thất thấy máu tươi mặt đất, sợ tới nỗi mặt cắt còn hạt máu, kinh ngạc nhìn Lưu Trọng Thiên, rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Sao lại bị thương nghiêm trọng thế.

      “Vương gia!” Thất Thất hoảng hốt túm lấy cánh tay Lưu Trọng Thiên “Làm sao vậy, bỗng dưng lại thổ huyết …”

      sao!” Lưu Trọng Thiên xua xua tay, thu kiếm vào trong vỏ, vẫn còn cảm thấy khó chịu trong lồng ngực.

      “Mau mời đại phu!” Thất Thất hướng về phía tỳ nữ hét lớn, tỳ nữ gật đầu vội vàng chạy .

      Lưu Trọng Thiên nắm lấy tay Uy Thất Thất “Điều chỉnh lại hơi thở ổn thôi, chắc là vận công quá mức nôn nóng, có phần tích tụ, đỡ bổn vương quay về nghỉ ngơi chút!”

      Lưu Trọng Thiên được Thất Thất dìu trở về phòng nằm ở giường, Thất Thất nghi hoặc nhìn chằm chằm vào Lưu Trọng Thiên giường, nhất định có chuyện gì đó, bằng tại sao lại điên cuồng luyện kiếm như thế, hơn nữa còn tự tổn thương mình.

      Đại phu mau chóng tới nơi, cũng may chỉ là khí huyết thông, chỉ cần uống vài thang thuốc, chú ý tĩnh dưỡng là khỏi thôi.

      Quản gia sai người theo bốc thuốc, Thất Thất lúc này mới yên lòng, phát Lưu Trọng Thiên nhăn mặt nhíu mày, hình như chất đầy tâm nhưng lại chẳng câu nào, đoán ra có chuyện gì gần đây khiến Lưu Trọng Thiên phiền muộn như thế?



      s0n0k0.wordpress.com



      “Rốt cuộc sao lại thành ra như vậy? Tại sao điên cuồng múa kiếm, có phải bởi vì chuyện Lục vương gia đêm qua …” Thất Thất cảm thấy mặt đỏ bừng lên “Là Lục vương gia bức ép mang Thất Thất , phải Thất Thất… Hơn nữa… Cũng chưa hề xảy ra chuyện gì hết!”

      “Bổn vương biết.” Lưu Trọng Thiên cầm tay Uy Thất Thất, siết chặt trong lòng bàn tay, đáy lòng dâng lên nỗi bất an, dường như nếu buông tay, Uy Thất Thất có thể bay mất.

      “Bổn vương biết nàng trúng mê dược, là do Lục đệ giở trò quỷ, nữ tử nào theo , đều sử dụng mê dược, bổn vương suýt nữa trách lầm nàng, song, từ nay về sau nàng nên tránh xa ra, bổn vương thể lúc nào cũng bảo vệ nàng được! Giống như đêm qua vậy…”

      Khuôn mặt Thất Thất liền ửng hồng, những tâm tư trong lòng đều bị Lưu Trọng Thiên ra hết. Bộ dáng e thẹn đó khiến Lưu Trọng Thiên ngây người trong chốc lát, kìm lòng nổi khẽ vuốt ve hai bên má , với vẻ đăm chiêu.

      “Tuyệt đại giai nhân thế này, ai lại muốn chiếm đoạt cơ chứ?”

      “Vương gia…” Uy Thất Thất hiểu lời có ý gì, cái tên Lưu Huyền Cát kia, dám hạ mê dược với , dù cho nam nhân thiên hạ có chết hết, cũng bao giờ để ý . Nhưng đối với Lưu Trọng Thiên trước mặt, nội tâm Thất Thất khó kìm lại được, tài nào ngăn nổi bóng dáng Lưu Trọng Thiên ngày khắc sâu, khiến trái tim có phần loạn nhịp.

      Vượt thời gian, Thất Thất xuyên tới Đại Hán, tâm tư cũng ở lại Đại Hán, Tam vương gia tuấn lạnh lùng bá đạo đoạt được trái tim , đó phải là mẫu nam nhân mà thích, nhưng ăn sâu bám rễ trong trái tim mất rồi.



      s0n0k0.wordpress.com



      “Thất Thất, nàng rời khỏi bổn vương có phải ?” Lưu Trọng Thiên nhìn vẻ mặt hoài nghi, những lo lắng và bất an trong lòng lại dâng lên, ngày mai tổ chức thiết yến ở ngự hoa viên, biết còn xảy ra biến cố gì, vẫn biết tâm tư Uy Thất Thất, có Lưu Trọng Thiên hay .

      “Vương gia, chẳng phải Thất Thất ở đây ư? Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?”

      Lưu Trọng Thiên cười khổ tiếng “Sáng sớm có thánh chỉ đến, đối với nàng, hẳn là chuyện tốt mới phải!”

      “Chuyện tốt?” Thất Thất có chút kỳ quái, với mình ư, liệu có chuyện tốt gì chứ?

      “Đúng vậy, Hoàng thượng hạ chỉ, tấn phong nàng là Nhị phẩm hộ quốc nữ tướng quân, còn ban cho phủ tướng quân, sau này nàng có thể cần ở chỗ bổn vương nữa.”

      “Vương gia, có ? Ta có phủ đệ ? Nhị phẩm tướng quân gì đó nữa?” Thất Thất chớp chớp mắt, ngạc nhiên nhìn Lưu Trọng Thiên, chẳng lẽ những lời đều là , Đại Hán thiên tử hào phóng, giấc mộng đẹp có căn nhà lớn, xem ra thực được rồi, sau này có thể oai phong giống như Lưu Trọng Thiên vậy, xem làm thế nào khi dễ Thất Thất.

      Lưu Trọng Thiên nắm tay Thất Thất, đột nhiên gia tăng lực bàn tay, Thất Thất đau đớn, vội vàng hất tay “Này, Lưu Trọng Thiên, đau tay ta.”

      Lưu Trọng Thiên thấy đôi tay Thất Thất đỏ bừng, tuy rằng lực bàn tay nới lỏng, vẫn nhịn được kéo ngã lên giường.

      “Nàng hy vọng có phủ đệ riêng, rời xa bổn vương sao? Nét hân hoan hết ra bên ngoài rồi, chí ít cũng nên che mới phải!”

      “Vốn nên vui mừng ư? Ở đây, chàng luôn luôn khi dễ ta!”

      “Khi dễ nàng?” Tâm tình Lưu Trọng Thiên có phần kích động, đột nhiên thấy tức ngực, sắc mặt trở nên khó coi. Thất Thất khẩn trương nhìn , đưa tay vỗ sống lưng cho “Chàng sao chứ?”

      “Tại sao mực muốn như vậy?” Lưu Trọng Thiên túm lấy tay đặt lên trước ngực mình “Tước hiệu tướng quân kia cùng phủ đệ đối với nàng mà quan trọng tới vậy sao?”

      “Cũng phải…” Thất Thất cúi đầu xuống “Ngay cả khi trời sập, nếu chàng thích, ta từ bỏ, tướng quân cũng làm!”

      “Đâu cần để ý xem bổn vương thích hay thích! Nàng có phủ đệ, tướng quân cũng muốn làm, chỉ là…” Lưu Trọng Thiên khẽ vuốt ve hai bên má Thất Thất, nhịn được áp môi lại gần, thân mật phủ bên tai Thất Thất “Đừng vào phủ đệ tướng quân, hãy ở đây với bổn vương!”

      “Còn phải xem tâm tình ta thế nào…”, Khuôn mặt Uy Thất Thất thanh cao, cũng muốn đáp ứng Lưu Trọng Thiên dễ dàng, ngộ nhỡ ngày nào đó lại múa kiếm chém bay đầu, chẳng phải mất mạng.

      Lưu Trọng Thiên bực tức ôm Thất Thất vào trong lòng, thuận đà đặt nụ hôn, Vương gia bá đạo này, vui liền lấy Thất Thất trút giận, luyện kiếm bị nội thương, vẫn còn sức lực như thế, Thất Thất mau chóng bị giam cầm trong lòng Tam vương gia, thể động đậy, bị khóa môi, sao nên lời.



      s0n0k0.wordpress.com



      “Vương gia…” Vân Nhi đột nhiên xông vào, trông thấy hai người thân mật, liền sững sờ tại chỗ, có chút hoảng hốt lúng túng lại có chút đau khổ và ghen tị, gương mặt nhắn càng lúc càng trắng bệch, tiến được, lùi xong.

      Lưu Trọng Thiên giương mắt nhìn Vân Nhi, từ khi nào nàng trở nên lỗ mãng như thế, đôi môi Lưu Trọng Thiên muốn rời khỏi người Uy Thất Thất, ngón tay khẽ chạm qua hai bên má , cười giỡn, bật dậy xuống giường, bước tới trước thư án, ngồi xuống.

      Vân Nhi khiếp đảm nhìn Lưu Trọng Thiên “Vương gia, Vân Nhi chỉ là có chút lo lắng, cho nên mới lỗ mãng, mong Vương gia thứ tội!” Lưu Trọng Thiên khoát khoát tay, khẽ ho khan.

      “Gọi quản gia Lưu Toàn tới đây!”

      Ánh mắt Ninh Vân Nhi mang theo oán hận quét về phía Uy Thất Thất, nữ nhân này tốt số a, Vương gia gần như rời xa ta.

      Thất Thất cũng đúng lúc nhìn về phía nàng, hai nữ nhân đối diện với nhau, Thất Thất phát thù địch trong mắt Vân Nhi, lập tức cảnh giác, hề tỏ ra yếu thế liền nhìn thẳng, cũng lảng tránh ánh mắt ghen tị kia, lẽ nào nhìn tôi, tôi thể nhìn sao? Ninh Vân Nhi bị nhìn như thế có chút được tự nhiên, bối rối lui ra ngoài.

      Tâm trạng Uy Thất Thất lúc này khác rất nhiều so với lúc mới vào phủ Vương gia, thiện cảm đối với Vương gia cổ đại này ngày lớn hơn, đối với bá đạo lộng quyền của , hay những cử chỉ dịu dàng như nước, tràn đầy chờ mong, lại hơi kháng cự. Với Ninh Vân Nhi, ban đầu chỉ mong sao nàng theo Vương gia, lúc này đây lại căm tức việc nàng nhìn trộm Vương gia.

      Tam vương gia thực thu nạp Ninh Vân Nhi chứ, chẳng phải Vương gia Đại Hán người nào người nấy đều tam thê tứ thiếp, Uy Thất Thất suy xét tâm trạng mình, nếu Vương gia muốn Ninh Vân Nhi , cả đời này trở về vương phủ, gặp lại .



      s0n0k0.wordpress.com



      Lưu Toàn tiến vào “Vương gia cho gọi lão nô!”

      mời thợ may và thợ làm đẹp tốt nhất Trường An đến đây!” Lưu Trọng Thiên dặn dò.

      “Vâng!” Lưu Toàn lui ra ngoài.

      Thất Thất kỳ quặc ngước nhìn Lưu Trọng Thiên “Gọi thợ may và thợ làm đẹp để làm gì? Chàng muốn may y phục sao?”

      “Là cho nàng đó!” Lưu Trọng Thiên cảm thấy khá hơn nhiều, hít hơi sâu “Ngày mai ở ngự hoa viên hoàng cung, Hoàng thượng tổ chức tiệc khánh công, nàng đó xấu phi được dịp diện kiến mọi người!”

      Vào hoàng cung, Thất Thất mở to mắt nhìn, vội vã khoát tay “Ta ! Làm tốt đắc tội với tên Hoàng thượng biến thái kia, ta vẫn muốn sống, chàng tha cho ta !”

      “Đại Hán thiên tử muốn tháo khăn che mặt của phi tử bổn vương, cần lao tâm khổ tứ như thế, ngày mai bổn vương mang nàng theo, để đám đại thần nhiều chuyện kia nhìn cho , có phải Lưu Trọng Thiên ta cưới nữ nhân xấu nhất thiên hạ .” Lưu Trọng Thiên lạnh lùng .

      “Nhưng mà” Thất Thất sờ sờ mặt, có chút phiền não “Ta biến trở lại được, loại cổ độc đó được giải rồi!”

      “Tại sao phải biến trở lại?” Lưu Trọng Thiên đứng lên, hai tay chắp sau lưng, khí thế phấn khởi “Bổn vương muốn xem xem, ai làm gì được bổn vương, hôn là do Hoàng thượng ban, có thánh chỉ ở đây, Vương phi xinh đẹp như thế, Hoàng thượng nếu muốn nhìn, vậy cứ tự nhiên!”

      “Ngày mai? Ta đâu, chàng tưởng là xem khỉ trong vườn bách thú chắc?” Thất Thất tức giận bước tới trước mặt Lưu Trọng Thiên, lôi kéo cánh tay “Vương gia, có thể được a!”

      , có bổn vương cùng nàng, nàng sợ gì chứ?”

      phải sợ, mà là thích, thoải mái!”

      “Ngày mai nàng chỉ là Vương phi, cần căng thẳng! Nàng là mỹ nhân mê người xinh đẹp nhất.” Lưu Trọng Thiên nhìn về phía Uy Thất Thất diễm lệ, biết ngày mai ở ngự hoa viên diễn ra cảnh tượng gì, khi người trong thiên hạ biết được Vương phi của Tam vương gia hóa ra là mỹ nhân, ít người sinh lòng đố kỵ, ghen tị với phúc phận của Lưu Trọng Thiên.

      lát sau, quản gia chạy vào báo “Vương gia, thợ may đến rồi, nhưng thợ làm đẹp tốt nhất Trường An là bà chủ quán Thất Sắc Giai Nhân, vang danh gần xa nhưng hành tung lại rất bí , lão nô mời nhiều lần cũng đến a.”

      “Lớn mật, chẳng lẽ ngay cả bổn vương mời mà bà ta cũng đến sao? tự cao tự đại!” Lưu Trọng Thiên hung hăng đập bàn, bỗng phát hỏa, hay cho tên điêu dân, ngay cả Vương gia mời cũng dám khước từ.

      Uy Thất Thất lập tức né tránh ánh mắt căm tức của Lưu Trọng Thiên, Thất Sắc Giai Nhân, quản gia là, sao lại tìm đến Thất Sắc Giai Nhân, may mà bình thường hay dặn dò kỹ lưỡng, Tiểu Đào và các nàng vẫn luôn kín mồm kín miệng. Thất Sắc Giai Nhân là con át chủ bài của Uy Thất Thất, là lối thoát cuối cùng tự bảo vệ mình của ở cổ đại.

      “Lão nô nhiều lần, người quản lý chỗ đó đều bà chủ có nhà, Vương gia, có phải mời nữa ạ?”

      Thất Thất vội vã cướp lời “Khỏi cần, có lẽ vắng , Vương gia, tay nghề trang điểm của ta cũng rất được, cần làm phiền bà chủ kia đâu!”

      “Chưa từng có ai dám xem thường lời mời của bổn vương như thế, quả là điêu dân ngạo mạn!”

    2. thanh thanh

      thanh thanh Well-Known Member

      Bài viết:
      4,023
      Được thích:
      6,123
      CHƯƠNG 115: KHĂN CHE MẶT MÊ NGƯỜI (2)
      DỊCH: ^SÒ^



      Trong lòng Thất Thất thầm nhủ, Vương gia vô lại, chàng mới là điêu dân đó, tại sao chàng đưa ra lời mời, nhất định phải tới, lẽ nào Uy Thất Thất có thuật phân thân sao? Vừa làm Vương phi, vừa làm bà chủ sao?

      Vương gia căn dặn quản gia cầu thợ may phải may xong y phục ngày mai cho Thất Thất, nếu Hoàng thượng tiếc nhiều công sức như vậy muốn xem khăn che mặt kia của Uy Thất Thất, dù gì cũng thể mang cả đời, nếu muốn nhìn Tam vương phi xinh đẹp tuyệt trần, vậy để Hoàng thượng cảm thấy hoàn toàn thất bại, cho nhận thức được cái gọi là tự lấy đá đậpvàochân mình. [​IMG]

      Uy Thất Thất thừa dịp Lưu Trọng Thiên dặn dò quản gia, lén chạy ra ngoài, kéo Tiểu Đào đứng ở cửa, trốn vào phòng mình.

      “Sau này nếu ai hỏi thăm bà chủ quán Thất Sắc Giai Nhân, có dặn dò của ta, đánh chết cũng được khai là ta đó!”

      Tiểu Đào gật gật đầu “Cũng giấu cả Vương gia sao?”

      “Đúng, tất cả mọi người, nếu ngươi ra, ta …” Thất Thất khua tay hồi, dọa Tiểu Đào rụt cổ lại.

      “Nhưng mà Vương phi, Lục vương gia biết rồi!”

      “Tên khốn đó…” Uy Thất Thất vuốt cằm, Tiểu Đào rất đúng, tên phong lưu kia quả thực rất xấu xa, dùng mê dược khiến hôn mê, còn định vô lễ với , thù này nhất định phải báo, Thất Thất siết chặt nắm tay.

      “Ta chẳng những muốn cho câm miệng, còn muốn bắt phải trả giá đắt cho những chuyện tốt làm!”

      Tiểu Đào cúi thấp đầu xuống, giọng bái phục người đó, người giỏi giang, “Vương phi, Thất Sắc Giai Nhân của chúng ta giờ trở thành địa điểm thu hút nhất Trường An, Tiểu Đào cũng là nữ nhân xinh đẹp!”

      “Đừng dễ nghe thế, giúp ta trông coi Thất Sắc Giai Nhân, nếu để xảy ra chuyện, ta tìm ngươi đầu tiên!” Thất Thất gõ lên trán Tiểu Đào.

      “Tại sao lại để nô tỳ trông coi thế? Vương phi!”

      “Bởi vì gần đây ta thể được, Vương gia canh chừng ta rất chặt a, nhớ kỹ nguyên tắc của ta, ai đến gây rối cứ đánh cho ta, tuyệt nương tay!”

      “Tiểu Đào nghe rồi!” Tiểu Đào che miệng bật cười, từ sau khi theo Vương phi, mới biết được nữ nhân là thế nào, hóa ra làm nữ nhân cũng có thể oai phong như vậy.



      s0n0k0.wordpress.com



      Đêm đến, Uy Thất Thất đương định bước vào phòng mình, trông thấy hai bóng người có vẻ giống thái giám vội vã vào phòng Lưu Trọng Thiên, là ai tới lúc này nhỉ?

      Tiến vào phòng Lưu Trọng Thiên chẳng phải ai khác, chính là Tiểu Vu Tử, cười ha hả đứng trước mặt Lưu Trọng Thiên, căn dặn tiểu thái giám phía sau bưng chiếc hộp gấm lên.

      “Vương gia, vì tiệc khánh công ngày mai, Hoàng thượng đặc biệt sai thợ may trong cung chuẩn bị y phục cho Vương phi, khi Vương phi dự tiệc ngày mai nhất định phải mặc!”

      Lưu Trọng Thiên đập mạnh xuống bàn, hoàng huynh dường như có phần nhiệt tình quá mức, ngay cả y phục của Thất Thất cũng chuẩn bị đầy đủ, phớt lờ cảm nhận của Lưu Trọng Thiên, dường như coi Thất Thất là phi tần trong cung, nhưng Uy Thất Thất là của mình, phải của hoàng thượng . [​IMG]

      Lưu Trọng Thiên lạnh lùng nhìn Tiểu Vu Tử, bẻ đốt ngón tay kêu răng rắc “Việc nhặt này, sao dám phiền Hoàng thượng đích thân can dự, bổn vương chuẩn bị đâu vào đấy cả rồi!”

      “Đây chính là loại tơ lụa hảo hạng chuyên đặt may cho Hoàng hậu nương nương, màu sắc và kiểu dáng cũng là mẫu Hoàng thượng thích!”

      Mẫu Hoàng thượng thích? Lưu Trọng Thiên rốt cuộc nhịn được nữa, tay túm lấy cổ áo Tiểu Vu Tử, tay kia siết chặt thành nắm đấm, chỉ cần xuất ra quyền này, Tiểu Vu Tử chết cũng liệt nửa người. [​IMG]

      Tiểu Vu Tử mặt mày biến sắc, run cầm cập ngước nhìn Lưu Trọng Thiên “Vương gia, Vương gia, tiểu nhân chỉ phụng mệnh truyền khẩu dụ của Hoàng thượng, Hoàng thượng cũng chỉ là quý nhân tài, Vương phi chiến công lẫy lừng, Hoàng thượng vẫn chưa chính thức khen thưởng, nên được ưu đãi!”

      Lưu Trọng Thiên căm tức buông tay ra “Đặt sang bên, lui ra ngoài!”

      “Tạ ơn vương gia, ngày mai nhất định Vương phi phải mặc đó, Hoàng thượng chờ xem…” Tiểu Vu Tử cười hì hì ra ngoài.



      s0n0k0.wordpress.com



      Uy Thất Thất thấy Tiểu Vu Tử ra, lặng lẽ núp ở bên, tên Hoàng thượng này, dám xen vào việc của người khác, nàng mặc y phục gì cũng muốn quản sao? Thất Thất nhặt hòn đá , ném về phía đầu Tiểu Vu Tử, sau đó che miệng nén cười, nhanh chóng trốn vào góc tối.

      Hòn đá bay thẳng ra phía sau gáy Tiểu Vu Tử, đau đớn che đầu, vội vàng xoay người, phát sau lưng bóng người, tiểu thái giám kia kỳ quái nhìn Tiểu Vu Tử, hai người liếc nhìn nhau, sắc mặt khỏi biến hóa.

      “Cửa kia rồi, mau rời khỏi chỗ này!” Tiểu Vu Tử tăng tốc dưới chân, vội vàng chạy về phía sân trước.

      Thất Thất thầm cảm thấy tức cười, trong lòng dương dương tự đắc, có người ôm lấy từ phía sau, Thất Thất nhanh chóng quay đầu lại, nhìn thấy gương mặt Lưu Trọng Thiên mỉm cười, lập tức căng thẳng giải thích “Ta chẳng qua chỉ ném hòn đá vô cùng mà thôi, ai bảo đáng ghét như vậy!”

      “Nàng thay bổn vương giáo huấn , Thất Thất…” Mặt Lưu Trọng Thiên nhàng cọ xát hai bên má Thất Thất, hai tay thân mật ôm eo thon Thất Thất “Tối nay ở cùng bổn vương được ?”

      “Ồ, thân thể chàng hôm nay khỏe, nên nghỉ sớm chút!”

      “Bổn vương có gì đáng ngại!” [​IMG]

      “Cứ nên tĩnh dưỡng vẫn hơn!” Thất Thất giãy thoát khỏi Lưu Trọng Thiên, gắng sức đẩy ra trở về phòng nhanh chóng đóng cửa lại, sau đó bước chậm về phòng mình, tim sắp nhảy ra ngoài đến nơi.

      Thất Thất về phòng, tim đập loạn nhịp thình thịch, Vương gia đáng ghét này, sao lúc nào cũng trêu đùa , hôm nay làm sao vậy nhỉ? Đối với ánh mắt lạnh lùng kia của Vân Nhi, cả việc vừa rồi tim đập liên hồi, vô phương cứu chữa, Thất Thất ngả mình xuống giường lớn, Uy Thất Thất đại Vương gia cổ đại, hoang đường. [​IMG]



      s0n0k0.wordpress.com



      Thất Thất nằm ngủ mạch thẳng tới khi trời sáng, mở mắt ngó nhìn, len lén đẩy cửa ra, phát quản gia cầm bộ y phục thợ may vừa làm xong vào phòng Lưu Trọng Thiên, Uy Thất Thất lặng lẽ theo tới ngoài cửa.

      Đúng rồi, hôm nay còn phải vào hoàng cung, biết y phục Hoàng thượng đưa tới là kiểu gì, mặc có bị rơi đầu hay đây, y phục Vương gia đặt và y phục Hoàng Thượng chọn, dù sao cũng thể mặc cả 2 bộ được, ràng, Hoàng thượng cùng Lưu Trọng Thiên so tài cao thấp, nhưng kẻ may nhất định là mình.

      “Vào !” Thanh Lưu Trọng Thiên bỗng vang lên.

      Bị phát rồi, Uy Thất Thất mất hứng bước vào phòng, làm sao biết mình đứng ở ngoài cửa vậy, lẽ nào ánh mắt có thể nhìn xuyên thấu, quản gia đặt y phục xuống, lui ra ngoài.

      Vương gia mở hộp gấm Hoàng thượng đưa tới ra, Uy Thất Thất lập tức nhìn quanh, phát đó là bộ cẩm bào đỏ tươi vô cùng lộng lẫy, bên cạnh cẩm bào là đồ trang sức ngọc ngà, hai chiếc trâm phượng màu vàng. Xem ra Hoàng thượng có ý trang điểm cho Thất Thất từ đầu đến chân, chẳng trách Vương gia tức giận, nữ nhân của mình để người khác tới chăm lo, tổn thương nghiêm trọng tới lòng tự tôn của Tam vương gia.

      Vương gia đóng hộp gấm lại “Nàng thích những thứ này ? Nếu nàng thích có thể mặc!” Thanh của rất vui, nếu như Uy Thất Thất tỉnh táo, đáp là muốn mặc, Tam vương gia nhất định vặn gãy cổ Thất Thất. [​IMG]

      Uy Thất Thất tức giận nhìn Tam vương gia, cố ý đến trước y phục Hoàng thượng tặng, cầm y phục ướm lên người “ tệ, phải chăng mặc vào rồi giống nương nương trong hoàng cung?”

      Lưu Trọng Thiên giật lấy y phục, ném vào trong hộp gấm, mạnh mẽ ôm chầm lấy Thất Thất vào trong lòng, nâng cằm lên, căm hận :

      “Nàng rất muốn làm nương nương sao?”

      “Đáng ghét, chỉ giỡn vậy thôi, chàng làm gì mà gay gắt thế, mặt của ta a…”

      được đùa kiểu đó, nàng biết hôm nay mục đích của Hoàng thượng là gì ?” Lưu Trọng Thiên buông tay ra, thương tiếc ôm .

      “Chẳng phải mừng chiến công sao? Hay như chàng , muốn vén khăn che mặt của ta xuống?”

      “Hoàng thượng chỉ muốn xem khuôn mặt Uy Thất Thất, nếu nàng chính là mỹ nhân khiến tương tư, muốn biến nàng thành Hàn Vũ thứ hai…”

      Uy Thất Thất lại càng hoảng sợ “Hàn… Vũ quý phi?” [​IMG]

      “Đúng, mục đích của rành rành, thế nhưng, nàng là của bổn vương…” Lưu Trọng Thiên ôm Thất Thất càng chặt hơn “Nếu nàng trở thành Hàn Vũ thứ hai, bổn vương —— kiếm giết nàng!”

      “Vương gia…” Thất Thất thoáng run run, lời Vương gia hù dọa .

      “Bổn vương thể chịu được, Uy Thất Thất nếu như thuộc về Lưu Trọng Thiên, nhất định phải biến mất khỏi thế giới này.”

      Ánh mắt Lưu Trọng Thiên chất chứa cuồng nộ, Uy Thất Thất ngây người. Lưu Trọng Thiên là Vương gia cổ đại, bá đạo, ngang ngược, trong mắt , tôn nghiêm của nam nhân càng quan trọng hơn, đối với nữ nhân thuộc về , khiến hàng đêm lưu luyến, khi thuộc về nam nhân khác, tuyệt đối thể nào có chuyện đó, thà rằng lựa chọn giết chết .

      Bất luận là Uy Thất Thất chọn Hoàng thượng hay là Hoàng thượng ép buộc ở lại hoàng cung, Uy Thất Thất đều khó thoát khỏi kiếm chí mạng của Lưu Trọng Thiên, Uy Thất Thất tựa đầu vào trong ngực Lưu Trọng Thiên, nước mắt lã chã tuôn rơi, tại sao lại tên Vương gia gàn dở này, nam nhân hoàn toàn biết quý trọng , lại vì tôn nghiêm của , muốn kết liễu mạng . [​IMG]

      Thất Thất thào “Nếu Thất Thất bị bắt lưu lại bên người Hoàng thượng, Vương gia cũng muốn giết Thất Thất sao?”

      “Có thể! Bổn vương có thể! Bổn vương chỉ cần nghĩ đến việc nàng ở trong vòng tay nam nhân khác, đón nhận âu yếm của nam nhân khác, liền thể chịu đựng nổi, bổn vương… . . . Thà rằng tự tay giết nàng…”



      s0n0k0.wordpress.com



      Trong mắt Lưu Trọng Thiên ngập tràn thương cảm, nụ hôn có phần bá đạo, ngón tay xuyên qua y phục Thất Thất, tham lam vuốt ve cơ thể láng mịn của Uy Thất Thất, là Vương gia, trong lòng đều là kiêu hãnh và tôn nghiêm, cả những dục vọng vừa mới dâng lên…

      Ninh Vân Nhi vừa học được khúc nhạc, lòng tràn đầy vui mừng chạy về phía phòng Lưu Trọng Thiên, nàng muốn Vương gia là người đầu tiên thưởng thức điệu nhạc này. Cửa phòng Vương gia mở, nàng chút do dự bước vào trong, lại kinh ngạc phát , Lưu Trọng Thiên điên cuồng hôn Uy Thất Thất, đôi tay làm càn trong vạt áo Thất Thất…

      Ánh mắt Lưu Trọng Thiên thoáng nhìn thấy Ninh Vân Nhi, căm tức hét lớn “Ra ngoài!” [​IMG]

      Ninh Vân Nhi mặt mày biến sắc, liên tục lê bước về phía sau, hoảng hốt chạy ra ngoài, nàng biết chạy về hướng nào, lảo đảo chạy tới đình nghỉ mát trong hoa viên, trước mắt lại lên dáng vẻ phẫn nộ của Lưu Trọng Thiên. Vương gia quở mắng nàng như vậy, hoàn toàn đếm xỉa tới cảm nhận của nàng, nàng , lại ở trước mặt nàng điên cuồng âu yếm nữ nhân khác.

      Uy Thất Thất, nữ nhân đó mê hoặc Vương gia, khiến Vương gia hầu như điên dại. ta chẳng những quyến rũ con người Vương gia, mà còn quyến rũ cả trái tim Vương gia, khiến dục vọng trong mắt Vương gia gần như đều dừng người nữ nhân kia.

    3. thanh thanh

      thanh thanh Well-Known Member

      Bài viết:
      4,023
      Được thích:
      6,123

    4. thanh thanh

      thanh thanh Well-Known Member

      Bài viết:
      4,023
      Được thích:
      6,123

    5. thanh thanh

      thanh thanh Well-Known Member

      Bài viết:
      4,023
      Được thích:
      6,123

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :