1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Xuyên không, Nữ phụ văn] Thần tượng nữ phụ - Tori Đường + Muối

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. duongbaolien

      duongbaolien Well-Known Member

      Bài viết:
      4,670
      Được thích:
      1,610
      Chương 78: Tàn nhẫn đơn giản.

      "Vậy Quan Tiết San và chính là em cùng mẹ khác cha?" Lộ Lộ sững sờ nhìn Quan Thượng Phong, ngờ lại có chuyện như vậy trong tiểu thuyết.

      "Ừm."

      "Tại sao lại cho tôi biết chứ?" Lộ Lộ hiểu vì sao Quan Thượng Phong lại kể cho mình nghe, phải chỉ là người ngoài thôi sao?

      "Đừng để ý." Quan Thượng Phong trầm tư "Tôi chỉ muốn cho em biết, em cứ quên cũng được."

      Lộ Lộ nghẹn họng nhìn Quan Thượng Phong, đúng là thể hiểu nổi cách vận hành não của nam chủ. Chậc, kêu quên cứ quên vậy! Chuyện Quan gia cũng liên quan tới Lộ Lộ. Điện thoại của Lộ Lộ vang lên vô cùng đúng lúc, phá tan khí lúng túng, bất thường này. Lộ Lộ như thở ra hơi.

      ''A lô?''

      ''Lộ Lộ, em ở đâu vậy? tới trường nhưng thấy em đâu.'' đầu điện thoại bên kia chính là Du Lãng Tuân, Lộ Lộ nghe giọng của mới sực nhớ ra Du Lãng Tuân muốn đưa rước tới trường.

      ''Có số chuyện xảy ra, khá dài dòng nên chút nữa em kể với . Em tại ở bệnh viện, tới đón em được ?''

      ''Được.''

      Quan Thượng Phong đứng bên cạnh nghe được cuộc gọi điện, Lộ Lộ có vẻ như rất tin tưởng và đặt chú ý lên người bạn trai mới kia. Đôi mắt Quan Thượng Phong tối lại, bàn tay vô thức siết chặt. ra cuối cùng vẫn cam tâm, thể chấp nhận được việc từ bỏ theo đuổi Lộ Lộ. Lần đầu tiên Quan Thượng Phong cảm thấy bản thân đáng khinh, kể ra quá khứ của bản thân dường như chỉ muốn thu hút chú ý của Lộ Lộ, dù là thương cảm hay khinh thường cũng được, muốn Lộ Lộ đối xử với như người ngoài.

      Đúng vậy, đó là lựa chọn của Quan Thượng Phong! cướp lấy từ người đàn ông đó, dù Lộ Lộ bị tổn thương hay oán hận Quan Thượng Phong, cũng cam tâm tình nguyện.

      Lộ Lộ, đừng nhìn bằng đôi mắt như biết được mọi chuyện, ánh mắt thờ ơ, lạnh nhạt như người xa lạ.

      --- ------ ----

      Xe cảnh sát được huy động tới trường đại học, sinh viên trong trường ai ai cũng kinh ngạc, vây lại xung quanh bàn tán xôn xao.

      ''Xin lỗi làm phiền nhà trường, tôi cần tìm sinh viên của trường tên là Ngộ Ái này, đó là nghi phạm của vụ án, mong mọi người hãy phối hợp điều tra.''

      ''Ồ!'' mọi người kinh ngạc, có số sinh viên nhốn nháo mở điện thoại ra tìm xem nữ sinh viên tên Ngộ Ái là ai.

      Tà Uyển Như ngồi bên ghế đá đọc kịch bản, thấy mọi người dường như tập trung ra đại sảnh vô cùng náo nhiệt, hơi nhíu mày, tuy cũng khá tò mò nhưng Tà Uyển như sắp có buổi thử vai quan trọng, thể bị sao lãng bởi tiếng ồn được. Thu dọn laptop và tập vở vào ba lô, Tà Uyển Như hướng ngược lại tới khuôn viên vắng vẻ của trường.

      Bộp!

      người khác vô tình chạy ngang đụng trúng Tà Uyển Như, sách vở đều bị rớt xuống hết, Tà Uyển Như quay sang kinh ngạc hỏi ''Ngộ Ái, sao cậu lại chạy nhanh như vậy? Có chuyện gì sao?''

      ''Tà Uyển Như...'' Ngộ Ái ngoài ý muốn gặp được bạn thân đường, nhưng cũng muốn dừng lại giải thích mà hối hả chạy như bị ma đuổi.

      Hưm? Ngộ Ái bị sao vậy nhỉ? Tà Uyển Như khó hiểu gãi đầu. Sau khi nghe toàn bộ mọi chuyện từ cuộc điện thoại của Phú Hào, Tà Uyển Như mặt mày tái nhợt . Những chuyện đó đều là sao? Ngộ Ái- bạn thân của Tà Uyển Như thuê người tạt axit Lộ Lộ nhưng thất bại, lại khiến học sinh khác bị thương.

      '' thể nào... sao Ngộ Ái có thể làm chuyện này được." Tà Uyển Như lắp bắp tin được vào tai mình. Trong kí ức của , Ngộ Ái là người bạn tốt bụng, hòa đồng, quan tâm tới mọi người, đôi khi Ngộ Ái hay xấu người khác hoặc có chút ích kỷ, nhưng ấy luôn đứng về phía Tà Uyển Như. Chắc chắn có gì đo hiểu nhầm, Tà Uyển Như tự lừa dối bản thân với kinh hoàng, chỉ cần tìm Ngộ Ái, bạn thân chắc chắn giải thích và được minh oan mà.

      "Uyển Như, em biết được bao nhiêu về Ngộ Ái chứ?" Phú Hào thở dài, muốn Tà Uyển Như trở nên tuyệt vọng, nhưng nếu Tà Uyển Như cứ mãi ngây thơ và dễ dàng tin tưởng người khác ngươi vậy, sống lâu trong thế giới showbiz, Tà Uyển Như chắc chắn bị hãm hại. Phú Hào bình tĩnh tiếp "Ngộ Ái biết bản thân trở thành nghi phạm, những giải thích hay thanh minh bản thân trong sạch, ngược lại chạy trốn như thế. Em nghĩ là vì sao chứ?"

      Tà Uyển Như ngơ ngác nhớ tới vẻ mặt cứng đờ chột dạ của Ngộ Ái, lúc đó ấy chạy rất hối hả...

      Mọi chuyện là sao?

      "Em... em biết rồi." Tà Uyển Như như người mất hồn thất thểu tắt điện thoại, bản thân bắt đầu chìm vào cảm xúc tuyệt vọng.

      Ngộ Ái, chỉ vì tình nhất thời mà cậu làm chuyện xấu sao? Mạc Quân Nguyệt đáng giá để cậu hi sinh cuộc sống như vậy? ta hề thích cậu, tại sao cậu lại cố chấp như vậy chứ?

      Cùng thời điểm đó, Ngộ Ái mặc áo khoác và khổ trang che kín gương mặt mình, bước tới góc công viên vắng vẻ người qua lại, ta mới từ từ bình tĩnh lại.

      Thất bại rồi, con Lộ Lộ chết tiệt đó những còn nguyên vẹn mà Ngộ Ái cũng bị phát ra tin tức. Hừ, ngay từ đầu nên tin tưởng thằng nghiện ma túy điên khùng đó.

      ra cũng chẳng vấn đề gì nếu bị phát . Ngộ Ái đối với xã hội này vô cùng tuyệt vọng rồi, thể vụt mất ánh sáng duy nhất trong cuộc đời mình được.

      Mạc Quân Nguyệt...

      tàn nhẫn quên em, thậm chí người con khác chỉ trong phút chốc.

      đặt em vào mắt dù chỉ lần.

      Vì cái gì lại cứu rỗi em, rồi đẩy em xuống vực thẳm địa ngục chứ?

      Tàn nhẫn với người khác, đối với đơn giản, đúng ?

      Chương 79: Ác mộng.

      Những ngày tiếp theo Lộ Lộ sinh hoạt cũng dễ chịu, thường xuyên nhận lấy những ánh mắt quái dị và xa lánh của bạn học trong trường, đôi khi gặp những phóng viên săn ảnh theo dõi và chắn ngang đường dồn dập đặt ra những câu hỏi cực kì đáng ghét. Được rồi, Lộ Lộ biết khi trở thành ca sĩ phải gặp qua mấy việc này... nhưng nó lại nhắc nhở Lộ Lộ rằng: chính khiến San San phải nhập viện.

      Lộ Lộ biết rằng có hai thành viên tổ chức hắc đạo của Bạo Lăng Đằng nhanh chóng dọn dẹp rắc rối xung quanh , nếu Lộ Lộ cũng thể chịu đựng được dư luận và tai tiếng trong giới showbiz.

      ''Em ổn ? Có thể biểu diễn vào ngày mai được chứ?'' Đặng Hiểu Văn bình tĩnh nhìn Lộ Lộ mở miệng quan tâm, tuy Lộ Lộ tập luyện biểu diễn cho chương trình rất nghiêm túc nhưng vẫn thấy được phiền muộn chuyện khác, hoàn toàn che dấu được vẻ mệt mỏi gương mặt.

      Lộ Lộ cười khổ lắc đầu ''Ổn hay sao chứ? Nếu tôi ngay cả chuyện đả kích này làm phân tâm, từ bỏ ước mơ sao có thể trụ vững trong giới showbiz, có thể tôi thể biểu diễn tốt nhất, nhưng ít nhất cũng khiến người khác bới móc ra khuyết điểm nào.''

      ''Ừ, tôi tin em làm được.'' Đặng Hiểu Văn vô thức nở nụ cười chân thành, qua vài giây ngắn ngủi quên mất chuyện Lộ Lộ thèm gọi điện hỏi thăm khi bị bệnh nằm liệt giường ở nhà.

      Lộ Lộ vỗ vỗ má mình, hít sâu lẩm bẩm như niệm câu thần chú ''Cố lên nào...'' sau đó đứng dậy quay sang với Đặng Hiểu Văn ''Tập nhảy lại bài hát mới của , tôi nhảy vẫn chưa ổn lắm.''

      ''Được.''

      Đặng Hiểu Văn mỉm cười, rất thích bộ dạng lúc Lộ Lộ nghiêm túc làm chuyện gì đó, điều đó khiến lộng lẫy, nổi bật hơn bất kì ca sĩ chuyên nghiệp nào khác.

      Cái này phải là vì Lộ Lộ rồi nên Lộ Lộ làm gì cũng thấy đẹp hơn người khác đâu... Đặng Hiểu Văn vô sỉ thầm nghĩ, hoàn toàn phủ nhận cảm tính bất thường của bản thân.

      Lộ Lộ học hỏi khá nhanh, tuy vũ đạo và ca hát thể sánh bằng Đặng Hiểu Văn nhưng cũng tới mức bị vùi lấp trở thành đồ phụ họa làm cảnh cho Đặng Hiểu Văn tỏa sáng sân khấu.

      "Làm tốt lắm, cảm ơn tất cả mọi người. Hẹn các bạn vào ngày mai, chúc buổi biểu diễn thành công tốt đẹp." biên tập viên cùng số người chủ trì buổi biểu diễn vui mừng lên tiếng, trong thời gian này xảy ra khá nhiều trục trặc nhưng nhìn khái quát ổn định cả.

      Lộ Lộ mỉm cười lễ phép cảm ơn mọi người rồi rời khỏi nơi này, tiếp tục lịch trình của mình. Lớp học thêm ngoại ngữ chờ đợi Lộ Lộ...

      biết sau này Lộ Lộ có bị bức xúc đến điên đây.

      khí thi cử bao trùm khắp thành phố và toàn quốc, Lộ Lộ nhanh chóng vùi đầu và học hành, còn thường xuyên tới bệnh viện để giảng lại bài học lớp cho San San, điều đó khiến bớt áy náy hơn phần nào.

      --- -------

      Lộ Lộ nhảy lên chiếc giường mềm mại lăn qua lăn lại, vì kiệt sức mà thiếp luôn. Haizz, xin lỗi Phan Lộ Lộ nguyên tác nhé, mệt tới mức tắm nổi nữa, ở dơ ngày có chết đâu...

      ''z...zz...zz''

      .

      .

      .

      Khung cảnh vẫn như cũ, thiếu nữ tên Lộ Lộ tỉnh dậy sau giấc ngủ dài, màu trắng thuần túy mang theo mùi thuốc y tế, biết mình ở trong bệnh viện. ngoài dự đoán, mẹ của - Hoàng Bảo Lan vui mừng khi Lộ Lộ tỉnh lại.

      "Lộ Lộ, may quá! Cuối cùng con cũng tỉnh rồi."

      "Mẹ đừng làm quá lên như vậy, con chưa chết đâu." Lộ Lộ bĩu môi , được ba mẹ chiều chuộng từ tạo nên tính cách coi ra gì của Lộ Lộ.

      "Lộ Lộ ngoan của mẹ, đám người lừa gạt con mẹ trừng trị cả rồi, sau này con đừng chơi với loại người đó nữa." Hoàng Bảo Lan thở dài bất đắc dĩ.

      "Con muốn làm gì là chuyện của con, mẹ có quyền can thiệp vào." Lộ Lộ khó chịu nhìn Phan phu nhân, bà luôn coi Lộ Lộ như đứa con nít hiểu chuyện đời.

      Vừa dứt lời, cánh cửa phòng bỗng nhiên mở ra, người đàn ông xa lạ bước vào. Mái tóc đen đối lập với áo khoác bác sĩ trắng thanh nhã làm nổi bật ngũ quan tinh xảo của . Đôi mắt ôn hòa giảm nét lãng tử và phong lưu của , trông như bước ra từ bức tranh hoàn mỹ khiến người khác dám nhìn thẳng. Lộ Lộ như ngừng thở khi nhìn thấy mỹ nam tuấn đó, dường như trái tim của đập lỗi nhịp.

      Lộ Lộ phải lòng người kia mất rồi...

      "Em tỉnh? Cảm thấy trong người thế nào?"

      Mọi thứ đều theo quỹ đạo mà vận hành, si mê và cuồng nhiệt, ghen tị và tuyệt vọng, những cảm xúc đó cứ đan xen vào cơn ác mộng như hàng thập kỉ.

      Lộ Lộ... , phải là Minh Nhạc Y bị chìm vào tầng kí ức khác của Lộ Lộ, tiểu thư điêu ngoa, ngu ngốc, tự cao tự đại và ngây thơ. Nhưng vì tình với Mạc Quân Nguyệt, Phan Lộ Lộ trở nên độc ác và nhận lấy kết cục bi thảm.

      Cái chết.

      gian là màu xám xịt lạnh lẽo, ảm đạm, bỗng dưng xuất bóng đen là ai. Nhưng linh cảm mách bảo Minh Nhạc Y, bóng đen đó chính là Lộ Lộ.
      "Có phải đối với , tôi chẳng khác nào bi kịch trong tiểu thuyết. Nhưng mà nghĩ mình đặc biệt sao?"

      Tít tít tít...

      Lộ Lộ hoảng loạn mở mắt, mồ hôi nhiều tới mức ướt đẫm cả lưng áo, bật dậy run run thở dốc.

      Chuông điện thoại đánh thức Lộ Lộ khỏi cơn ác mộng.
      đúng, đó là kí ức của Phan Lộ Lộ, nhưng tại sao lại xuất vào thời điểm này chứ?

      mê man vùi đầu vào gối, ngừng nhớ tới giọng khinh thường, châm biếm của bóng đen kia.

      ' nghĩ mình đặc biệt sao?'

      Lời đó có ý gì chứ? lẽ... quá tự mãn sao?
      Chương này mình phải xóa viết lại đó, để lâu quá nên ý tưởng bay hết rồi. Bây giờ đầu óc mình tràn ngập tình nam×nam và đam mỹ thôi nên có tinh thần viết ngôn tình gì hết, hic hic. Nên mình quyết định đẩy nhanh tình tiết kịch tính thay vì tạo mối quan hệ cho nam chủ và Lộ Lộ, mấy cái rườm rà đó viết trong ngoại truyện là được rồi nhỉ?

      Mấy chương tiếp theo có chương Lộ Lộ nhảy lên 21 tuổi luôn, tới lúc đó... phư phư phư, cảnh H cuối cùng trong truyện xuất . Tiết lộ bí mật chút, chỉ là 2p thôi đó.
      Phong Vũ Yên thích bài này.

    2. duongbaolien

      duongbaolien Well-Known Member

      Bài viết:
      4,670
      Được thích:
      1,610
      Chương 80: Hợp tác vui vẻ.

      [Lộ Lộ, cậu lên trang chủ của trường , có điểm thi tốt nghiệp rồi đó.]

      Lộ Lộ đọc xong qua tin nhắn của Huyền Trang, liền mở wifi lên trang chủ của trường xem điểm.

      Điểm thi của các môn cuối cùng cũng lên, Lộ Lộ thở phào nhõm, bây giờ có thể yên tâm và tập trung vào buổi biểu diễn sắp tới rồi. Số điểm mà Lộ Lộ phải là quá xuất sắc nhưng dư sức vào được trường đại học M của nữ chủ Tà Uyển Như.

      Lộ Lộ vội gọi điện cho San San hỏi thăm tin tức, nếu kết quả kì thi lần này của San San kém vì chuyện kia Lộ Lộ áy náy tới chết mất.

      "San San... điểm thi của cậu thế nào?"

      "Tốt lắm, tớ đậu được khoa thiết kế của trường đại học A rồi. Cảm ơn cậu mấy bữa qua giúp đỡ tớ ôn tập nha." giọng San San cực kì phấn khích, vui mừng, được đậu vào trường thích là niềm hạnh phúc lớn đối với mỗi học sinh cấp ba như .

      "Là việc tớ nên làm thôi." Lộ Lộ mỉm cười thoải mái, dường như gánh nặng vai như giảm nửa. Tuy tại Ngộ Ái vẫn biệt tích nhưng Lộ Lộ tin năng lực của sinh viên trẻ có thể trốn xa hơn được.

      "Nghe cậu trở thành khách mời đặc biệt trong buổi biểu diễn ca nhạc tại công viên nước Thủy Cung, phải đùa chứ?"

      "Ừm, tớ chỉ hát tiết mục thôi, song ca cùng với Đặng Hiểu Văn bài hát mới nhất."

      "Tuyệt quá, Đặng Hiểu Văn nổi tiếng trong showbiz lắm đó. Chắc chắn sau chuyện này cậu được rất nhiều người biết đến hơn đó."

      Lộ Lộ từ chối cho ý kiến chuyện này, nếu lại là tự lực cánh sinh dựa vào quan hệ quá giả tạo rồi. Chỉ cần Đặng Hiểu Văn ghét Lộ Lộ dù Phan Cảnh Liêm có đưa bao nhiêu tiền Lộ Lộ cũng chưa có cửa được biểu diễn ở chương trình lớn như vậy.

      "San San tới xem cũng được, cậu vừa mới ra bệnh viện chưa bao lâu, còn phải tốn sức cho đợt thi cử vừa rồi..." Lộ Lộ lí nhí .

      "Sao được? Thi cử học hành gì đó xong hết rồi, bây giờ phải chơi hết mình chứ? Tớ rủ Diệp Tử Nghi nữa, cậu nhớ rủ thêm chị Mỹ Lan và chị Tà Uyển Như nữa nha."

      "Okie. = ̄ω ̄="

      --- --------

      6:00 p.m, tại công viên nước Thủy Cung, thành phố A.

      "Đèn dạ quang đâu? Cậu có mang theo ?"

      "Tớ mang sổ note theo, lần này nhất định phải xin được chữ kí của Đặng Hiểu Văn."

      Rất nhiều nhóm người tụ tập lại cùng nhau tới lễ hội nhạc ngoài trời biểu diễn tại công viên nước Thủy Cung. Đó là trong những buổi lễ hội nhạc nổi tiếng trong năm, tiền được quyên góp cho quỹ từ thiện của thành phố, với góp mặt của nhiều ca sĩ nổi tiểng, mọi người đều rất háo hức mong chờ lễ hội nhạc Thủy Cung hằng năm.


      Lộ Lộ cực kinh ngạc trước quy mô của buổi biểu diễn, tuy nhiên có kinh nghiệm lần đầu nên thành thục hơn chút, cố gắng phạm vào quá nhiều sai lầm.

      "Đừng quá lo lắng, chỉ là buổi biểu diễn thôi." Đặng Hiểu Văn hiếm khi động viên người khác chợt an ủi Lộ Lộ, cái này gọi là 'thụ sủng nhược kinh' phải ?

      "Ừm, người lưu diễn toàn quốc như lo lắng gì nữa." Lộ Lộ dùng ánh mắt khinh bỉ trước thản nhiên thoải mái của Đặng Hiểu Văn, đừng so sánh với kẻ vô danh tiểu tốt này được ?

      Đặng Hiểu Văn sờ sờ mũi, đây là thói quen của mà... làm sao thay đổi được.

      "Dù sao cũng cảm ơn, hợp tác vui vẻ." Lộ Lộ buồn cười nhìn bộ dáng sốt sắng của Đặng Hiểu Văn, người khác nhìn vào còn tưởng ta thích Lộ Lộ chừng.

      Cơ mà... Lộ Lộ trừng mắt mở to, chắc là thích đâu nhỉ?

      Lộ Lộ dù muốn tin nhưng cũng phải công nhân, hiệu ứng xuyên quá mãnh liệt... Nếu sống quá lâu trong thế giới tiểu thuyết Lộ Lộ bị ảo tưởng mất.

      Đúng vậy, Lộ Lộ chỉ cần Du Lãng Tuân, người biết được quá khứ của , người biết đến tên là Minh Nhạc Y.

      "Lộ Lộ... , Minh Nhạc Y." Đặng Hiểu Văn bất ngờ đổi xưng hô với Lộ Lộ, khiến suy nghĩ vẩn vơ cũng phải giật mình.

      "Chuyện... chuyện gì vậy?" Lộ Lộ hơi luống cuống điều chỉnh tâm tình, nam chủ tâm tình bất định .

      "Mối quan hệ giữa ... và người đàn ông kia là... là tình nhân sao?"

      "Có thể là như vậy." Lộ Lộ phản đối, dù sao ba mẹ vẫn chưa cho cả hai đính hôn nên tính là hôn phu được.

      Lộ Lộ nhận ra gương mặt Đặng Hiểu Văn biến sắc, mở điện thoại ra đọc thuộc lại lời ca khúc sắp lên biểu diễn.

      Tại sao Đặng Hiểu Văn lại tuyệt vọng tới như vậy? ràng biết trước câu trả lời của Lộ Lộ, nhưng cam tâm.

      ... nhưng cam tâm vì điều gì chứ? Trước kia phải cực kì chán ghét theo đuổi của Lộ Lộ sao?
      biết từ lúc nào, quyến luyến giọng , ánh mắt, cử chỉ, mọi thứ người này.

      Đặng Hiểu Văn giống như mẹ của , tuyệt đối dễ dàng từ bỏ bất kì thứ gì.

      Lúc đầu Đặng Hiểu Văn thể tìm kiếm được bất kì tài liệu gì về người tên Du Lãng Tuân, nhưng khi xem truyền hình bên nước ngoài xuất gương mặt của người đàn ông kia, ta tên là Jam Lanhusxon.

      Chỉ cần biết được bấy nhiêu đó, Đặng Hiểu Văn chắc chắn biết được nhược điểm của Du Lãng Tuân.

      Ha ha, Đặng Hiểu Văn tin tên đó có bất kì quá khứ đen tối nào.

      Danh hiệu hacker của Đặng Hiểu Văn cũng phải chỉ là phù du.

      Trong khi Đặng Hiểu Văn nổi lên tà tâm xấu xa, cách đó khá gần, người khác cũng đồng dạng tâm tình này.
      Ngộ Ái.

      ta đeo khẩu trang y tế và chiếc mũ lưỡi trai che kín mặt, mang theo ba lô chứa vài thứ mà mọi người biết được.

      Ngộ Ái chưa bị cảnh sát tóm được, nhưng hiểu được với năng lực tại của bản thân, thể trốn được xa hơn nữa.

      Chi bằng... trước khi bị bắt hãy chấm dứt tất cả.

      Đôi mắt Ngộ Ái lóe lên tia thâm độc, mỉm cười rùng rợn nhìn về phía khán đài.

      Phan Lộ Lộ... lần này thể trốn thoát được nữa đâu.

      Oa oa, những ngày dọn dẹp nhà cửa thiệt mệt mỏi, cuối cùng cũng có thể an nghỉ rồi.

      Sau quãng thời gian dài viết truyện, mình nhận ra là... mình quên sạch hết rồi!!! Chẳng nhớ nổi tại sao Đặng Hiểu Văn lại thích Phan Lộ Lộ nữa, thôi cứ bất chấp theo đuổi thôi.

      Tính mấy ngày nghỉ Tết tập trung sửa và viết truyện để in mà kế hoạch sụp đổ rùi, bận túi bụi luôn. biết khi nào mới in được đây...

      Hưm, mình tính 00:00 giờ đăng truyện cơ mà lười quá nên đăng luôn, chúc mọi người đọc truyện vui vẻ và...
      ~HAPPY NEW YEAR~

      Chương 81: Tử Lộ × Mê Lộ.

      ''Thầy... thầy có thể chung với em tới lễ hội nhạc được ? Em còn dư tấm vé nhưng có ai ...'' điềm đạm, đáng thẹn thùng đứng trước người thầm mến mộ bấy lâu, tuy cái cớ đó gượng ép, cũng biết trước kết quả, nhưng...

      ''Cảm ơn lời mời của em, chỉ tiếc tối nay thầy có việc phải làm rồi!'' Mạc Quân Nguyệt mỉm cười đáp lễ, bắt đầu cảm thấy khá phiền phức trước quấy rầy của những người theo đuổi và tiếp cận .

      Mạc Quân Nguyệt tăng nhanh bước chân tới bãi đậu xe của mình, trầm lặng nhớ tới lời sinh viên kia .

      Hôm nay là ngày Lộ Lộ biểu diễn sao?

      đáng tiếc khi Mạc Quân Nguyệt thể xem được buổi biểu diễn đầu tiên của Lộ Lộ,... lúc đó vẫn chưa xác định được tình cảm của bản thân.

      Mạc Quân Nguyệt lấy trong túi quần tấm vé vip SS, ghế ngồi cao cấp nhất chỉ dành cho những nhà đầu tư của lễ hội, dù có nhiều tiền cỡ nào cũng mua được. Thứ này Mạc Quân Nguyệt lấy được cũng nhờ trấn lột người bạn đầu tư trong showbiz, bất quá người kia cực kì hợp tác ngoan ngoãn dâng lên cho Mạc Quân Nguyệt. Vì vậy Mạc Quân Nguyệt cũng cần tấm vé ghế thường của sinh viên kia.

      Haizz... ghen tị với tên Đặng Hiểu Văn, có thể đứng bên cạnh Lộ Lộ mà bị chán ghét, so với đối thủ cạnh tranh như khác biệt quá ràng.

      Mạc Quân Nguyệt thở dài, uể oải khởi động xe tới công viên nước Thủy Cung.

      --- ---

      Oan hồn nào khóc than vì số phận?

      Mắt đổ huyết lệ, liệu có ai thương?

      thân dã quỷ lang thang khắp trần thế;
      Chỉ mong tìm mảnh chân tình.

      Tử lộ- con đường dẫn tới địa ngục u tối.

      Mê lộ- con đường của hư ảo, vô thực.

      oan hồn vạn năm hóa thành dã quỷ, ngày ngày nhìn những linh hồn tội lỗi bị trừng phạt, siêu sinh, vòng luân hồi ngừng lặp lại.

      Địa ngục là nơi thế nào ư?

      Đáng sợ có thừa, u ám có đủ, tuyệt vọng cũng thiếu, nhưng bây giờ tất cả quá nhàm chán rồi.

      Thứ duy nhất để tiêu khiển chính là ngắm nhìn hoa bỉ ngạn, hay gọi là Mạn Châu Sa hoa hoặc U Linh hoa đều đúng cả. Bên bờ Hoàng Tuyền, dưới cầu Nại Hà, loài hoa đỏ rực màu chết chóc, cứ ngừng sinh sôi, nảy nở dẫn đường cho những vong hồn buông xuôi theo số phận.

      Người kia... rất thích loài hoa này...

      "Vì sao lại thích loại hoa hắc ám như vậy chứ?"

      Người đàn ông mặc áo khoác trắng cầm ly cà phê nhấp ngụm, quay sang mỉm cười với "Tại sao ? Màu sắc của nó xinh đẹp biết bao nhiêu? Nếu có thể, tôi nguyện xuống địa ngục để chiêm ngưỡng dung nhan của Bỉ Ngạn hoa thực thụ."

      "Oh? Vậy định từ bỏ theo đuổi Tà Uyển Như rồi sao? Mạc Quân Nguyệt vạn người lại muốn chết tới vậy..." nhếch môi cười chế giễu, rốt cuộc có thứ gì lại khiến cách điên cuồng như vậy?

      Hừ, cái gì gọi là chân ái chứ? Mạc Quân Nguyệt luôn miệng Tà Uyển Như, vậy tại sao lại duy trì mối quan hệ bạn tình trong bóng tối với thế này? Ha ha, Tà Uyển Như cũng đáng thương! chừng bọn họ chỉ mê đắm cơ thể của ta mà thôi. Sau tất cả mọi chuyện, còn tin tưởng thứ gì gọi là tình nữa rồi.

      "Câm miệng, đừng tưởng chỉ cần lên giường cùng tôi là có thể xen vào những chuyện khác, Phan Lộ Lộ." Mạc Quân Nguyệt cười lạnh "Tốt nhất nên an phận chút, tôi nương tay cho công ty Caret của gia đình , đừng nghĩ tới chuyện xuất trước mắt Tà Uyển Như.

      Mạc Quân Nguyệt, tên ngựa đực vô sỉ, gian dối, đê tiện,... dù có nhiều từ thế nào cũng thể bao quát hết tên cẩu nam nhân đó.

      hận tất cả mọi người, nhưng kẻ đáng ghét nhất vẫn là Mạc Quân Nguyệt.

      Có lẽ... đây chính là cảm xúc vừa hận vừa nhỉ?

      Phan Lộ Lộ tự nhận mọi thứ trong cuộc đời của bản thân tầm thường, vô nghĩa, ngay cả thê thảm cũng chưa bằng số oan hồn khác.

      Nhưng mà... há gì phải chấp nhận mọi thứ chứ?

      " , ở địa ngục phục vụ lâu như vậy, Diêm Vương quyết định giúp trùng sinh thay đổi số phận..."

      "Hừ, tôi bao giờ muốn gặp lại đám người đó..." Lộ Lộ đôi mắt tràn ngập phẫn hận cùng tàn nhẫn "...nhưng tôi cũng thể tha thứ cho bọn họ được. Tội nghiệt tôi phải gánh chịu, bất hiếu với cha mẹ, thủ đoạn bị ổi,... mọi thứ nước bẩn hắt lên người tôi... Bọn họ dù có trải qua đều thấm vào đâu, mà... họ cũng thích Tà Uyển Như."

      Lộ Lộ tràn ngập kiên định "Tôi muốn tìm kẻ thế thân."

      Minh Nhạc Y, người rất bình thường, phải ? Nhưng đó đủ ba yếu tố để Phan Lộ Lộ lựa chọn.

      , xem qua tiểu thuyết ghi lại cuộc đời của Phan Lộ Lộ.

      Hai, có quan hệ với thế giới này, chính là người gọi là Du Lãng Tuân- linh hồn đầu thai còn nguyên vẹn kí ức kiếp trước.

      Ba là, Minh Nhạc Y rất giống Phan Lộ Lộ.
      Về phần giống thứ gì? Cái đó sau.

      Mọi chuyện cứ như vậy tiếp diễn, Phan Lộ Lộ từ bên ngoài quan sát tất cả, như chủ nhân chờ đợi thuộc hạ của mình ra chiêu.

      " khiến mọi thứ ngoài tầm kiểm soát của ta... thú vị." Lộ Lộ mỉm cười khó lường, nhìn vào quang ảnh lên 'bản thân' chờ bước ra sân khấu.

      "Nhưng đám người kia... vẫn chưa trả thù được chỉ dựa vào Minh Nhạc Y." tử thần đứng bên cạnh tò mò .

      "Sao lại chứ? Ái tình là tất cả." Phan Lộ Lộ chạm vào hoa bỉ ngạn đung đưa trước gió, nâng niu nó tựa như vật trân quý nhất thế gian "Khiến cho họ càng sâu càng tuyệt vọng. Dù kết quả là thế nào cũng đau khổ cả. Nếu Minh Nhạc Y giống Tà Uyển Như, chia năm xẻ bảy trái tim mình, ha ha, quá hoàn hảo, bất kì ai trong bọn họ cũng phải thống khổ vì mối tình trọn vẹn, thứ tình đó đáng kinh tởm biết nhường nào, ta mà lựa cách đó tôi nhìn lầm bản chất của ta rồi."

      tất cả, Minh Nhạc Y chỉ mở lòng với Du Lãng Tuân. Lộ Lộ hạnh phúc nỗi đau khổ của Mạc Quân Nguyệt, tư vị mà chưa từng nếm qua ở kiếp trước.

      Minh Nhạc Y, nghĩ mình đặc biệt sao?

      , chỉ là con cờ của tôi.

      lâu nữa đâu, cũng phải chịu tai ương mà thôi!

      Quá khứ, tại, tương lai có thể thay đổi, nhưng kiếp nạn .

      Thân thể kia ngay từ khi sinh ra bị chú buộc mọi thứ.

      Nếu có ngày tháng năm sinh... hiển nhiên cũng phải có ngày tháng năm chết.

      Số phận mà người tên Phan Lộ Lộ buộc phải chết năm 23 tuổi, điều đó là thể tránh khỏi.

      Tôi tò mò nha, Minh Nhạc Y, chết theo cách như thế nào đây?

      Bộ dạng vùng vẫy trước cái chết... chậc chậc, có lẽ tôi báo mộng cho dịp khác.

      Bây giờ cứ tiếp tục tận hưởng cuộc sống ...

      Khi còn có thể!

      Tử thần trầm mặc lên tiếng "... So creepy."

      "Ngươi vừa cái gì đó?" Lộ lộ lườm mắt nhìn.

      "... có gì."

      Kết thúc quá ràng rồi nha, Lộ Lộ, à , Minh Nhạc Y chết thể nghi ngờ, np hay 1×1 chỉ còn là hư vô, vì chẳng nam chủ nào có thể được bên cạnh Nhạc Y. Giống như lời của Lộ Lộ nguyên tác, mình thích kết thúc np tí nào, ít nhất trong tác phẩm này, vì tình phải xẻ năm xẻ bảy nửa vời, nhân vật Minh Nhạc Y biến thành nữ chủ bánh bèo giả tạo. Nhưng nếu 1×1 lại tiếc nuối cho nam chủ khác, nên kết thúc này cũng quá tệ (dù sao Minh Nhạc Y cũng đâu chết hoàn toàn).

      Hưm... kiểu này tiết lộ kết thúc như vậy giảm lượt xem, nhưng mà mình quyết định hướng kết thúc này ngay từ đầu. He he, mình cảnh báo ở chương trước, phải Happy ending cũng quá Bad end. = ̄ω ̄=

      Còn bốn năm nữa, tới thời khắc sinh tử đó, bật mí bí mật╮(╯▽╰)╭ (*¯︶¯*), Minh Nhạc Y để lại 'cục cưng' ở thế giới này, là nam chủ nào được hưởng đặc ân vậy nhỉ?

      Tóm lại, cảm ơn các độc giả ủng hộ nhiệt tình để truyện đạt tới 300k lượt xem, mình xúc động nha~ *tung bông*. Dù cuồng đam mỹ nhưng vẫn cố hoàn thành bộ này trước.
      Phong Vũ Yên thích bài này.

    3. duongbaolien

      duongbaolien Well-Known Member

      Bài viết:
      4,670
      Được thích:
      1,610
      Chương 82: Biến cố.

      "Lộ Lộ, sẵn sàng chưa?" Đặng Hiểu Văn nhìn bộ dạng phấn khích giả vờ bình tĩnh của Lộ Lộ cảm thấy đáng , nén nhịn cười hỏi.

      "Yup, lên sàn thôi!" Lộ Lộ sau khi nhìn những tiết mục sôi nổi của các thần tượng, ca sĩ khác, ngọn lửa trong trái tim bỗng hừng hực cháy lên, tại chỉ muốn bùng lên, trở thành người nổi bật nhất trong bữa tối hôm nay.

      Ước nguyện của trở thành thực, nhưng lại theo chiều hướng khác.

      Cả sân khấu lớn chìm vào bóng tối, và những chùm đèn xanh chiếu tới đàn piano đặt giữa sân khấu.

      Ánh trăng sáng

      Chiếu rọi nơi nao

      Đến cả hình bóng của hồi ức cũng bị kéo dài

      Thời gian lười nhác

      Đẹp như vậy, vang như vậy

      Có đôi khi hạnh phúc luôn nhiều hơn tưởng tượng

      Khung cửa sổ

      giữ được những ảo tưởng

      Em ở nơi xa đến nhường nào

      Nỗi nhớ vô tận

      Chỉ có thể nghĩ đến chứ thể ra

      Chỉ mong nhớ được chốn cũ này

      có mặt trăng già

      Chỉ có ánh trăng đổi

      vẫn luôn nhớ về ý nguyện từng hứa hẹn

      Những cố chấp quý báu đó

      Biến thành dũng cảm kiên cường

      Phải chăng em cũng vậy, quay đầu nhìn lại

      Những chuyện qua

      Lộ Lộ bước ra sân khấu với chiếc váy màu đỏ lộng lẫy và quyến rũ, hoàn toàn trái ngực với phong cách bình thường của . Đôi môi son màu đỏ tươi làm nổi bật làn da trắng mịn được đèn led chiếu sáng, rực rỡ nóng bỏng như lửa thiêu đốt, tựa như điểm nhấn trong giai điệu trầm lắng. bước tới gần ngiời đàn ông chìm đắm trong đau khổ của nhớ nhung, lấp đầy khoảng trống trong tim kẻ đơn giữa vầng trăng và tinh tú lấp lánh.

      Đặng Hiểu Văn cùng Phan Lộ Lộ song ca sân khấu, kẻ chuyên nghiệp người nghiệp dư, nhưng khi cùng hòa vào điệu nhạc lại hòa hợp như từng bánh răng đan vào nhau, lời nhạc như lên tâm trạng của vài người, đôi khi cảm xúc thể diễn đạt thành lời đành thầm kín gửi gắm tình cảm vào nốt nhạc thăng trầm.

      Chẳng ai nghĩ rằng bọn họ chọn ca khúc buồn để biểu diễn trong lễ hội nhạc sôi động, nhưng chính khác biệt đó mới khiến phần tiết mục của Đặng Hiểu Văn và Minh Nhạc Y trở nên nổi bật nhất.

      "Quoa, ngờ hai người này lại đẹp đôi như vậy, đáng tiếc khi Lộ Lộ có bạn trai mất rồi!" Huyền Trang lắc đầu cảm thán, cực kì vui vẻ khi được đứng gần sân khấu xem Lộ Lộ biểu diễn, đúng là có quan hệ có khác. Mấy tấm vé hàng đầu này phải người nào cũng mua được, phải canh chừng từ mấy tháng trước ngày bán vé may ra chiếm được tấm.

      "Chính xác, nhưng cũng tội nghiệp họ của tớ quá!" San San liếc nhìn sang căn phòng ghế hạng vip SS, hình như Quan Thượng Phong ngồi xem từ đó, đúng là làm tổng giám đốc Xatamy có khác, được hưởng đặc quyền hơn người. Xem ra họ vẫn chưa chịu từ bỏ.

      Bộ váy đó... nó là quà sinh nhật mà Mạc Quân Nguyệt tặng cho Phan Lộ Lộ. Mạc Quân Nguyệt sững sờ nhìn chằm chằm bóng dáng đỏ rực sân khấu, ai có thể hiểu nổi cảm xúc của lúc này.

      ấy... mặc chiếc váy do dồn tâm huyết làm ra, còn dùng nó để biểu diễn sân khấu lớn.

      Đây là mộng sao?

      Lộ Lộ, tại sao em lại gian xảo tới như vậy? lần nữa thắp lên hi vọng của , trân trọng và công nhận tình cảm của . Chẳng lẽ... em lại muốn lần nữa dằn vặt thống khổ vì tình thể hồi đáp để trừng phạt tội lỗi gây ra?

      Thiếu nữ cất lên thanh tinh linh hỏa diệm, ràng tồn tại ở nơi đây, lại khiến người khác cảm thấy xa vời nắm bắt được, tựa như hư ảnh xuất trong khoảng khắc nhất thời.





      "Làm tốt lắm, hai người giúp đỡ chúng tôi rất nhiều." những người công tác viên trong Thủy Cung vui vẻ chúc mừng Lộ Lộ và Đặng Hiểu Văn, phải ai cũng có thể tạo ra buổi biểu diễn hoàn hảo trong khi phải tăng tốc chạy đua với thời gian.

      " có gì, được biểu diễn ở đây là may mắn của tôi!" Lộ Lộ khách sáo mỉm cười, trong lòng mừng rỡ thôi.

      Lựa chọn bài nhạc buồn sai lầm tí nào, vì thời gian quá ngắn nên bọn họ thể học thuộc lời bài hát lẫn vũ đạo được, đúng là bình chữa cháy hiệu quả vô cùng, còn dành được uy tín đối với nhiều nhà tài trợ nữa. Công ty Caret của ba Lộ Lộ sau này chắc chắn thăng hoa!!!

      Lộ Lộ mặt cười tươi như hoa tinh thần phấn chấn bước tới phòng thay đồ, tấm gương trang điểm ngoại cỡ phản chiếu dung mạo diễm của Phan Lộ Lộ. phải công nhận, gương mặt này rất phù hợp với phong cách quyến rũ, gợi cảm, tuy vòng 1 được nở nang lắm nhưng vẫn có sức hút hẳn hoi, đúng là tác giả khá chiếu cố ngoại hình của nữ phụ.

      Cạch!

      Nhìn thấy cánh cửa mở ra, Lộ Lộ kinh ngạc "Phòng này có người rồi!"

      Bỗng nhiên cửa phòng mở toang ra, bóng đen bất thình lình xông tới đằng sau lưng Lộ Lộ, nhưng nhìn thấy rất bộ dạng của bóng đen kia thông qua tấm gương.

      "Ngộ Ái?" Lộ Lộ hoảng hốt xoay người, nhưng thể nhanh bằng thứ gì đó lóe sáng lao tới.

      Phập!

      Eo Lộ Lộ truyền lên cảm giác đau đớn, cơ thể run rẩy ngã ngửa mặt đất. sợ hãi nhìn con dao sắc nhọn đâm vào người, máu tươi ngừng chảy ra lênh láng ngày càng nhiều.

      Ngộ Ái quyết tâm giết bằng được Phan Lộ Lộ, nhưng khi giết người tay chân run rẩy, mặt mày tái nhợt vụt chạy ra bên ngoài.

      Màu đỏ của máu thấm vào chiếc váy càng thêm rực rỡ, diễm như sinh mệnh đẹp đẽ bừng lên rồi vụt tắt.

      Lộ Lộ cố gắng nhặt điện thoại rồi gọi người tới giúp, hàng nước mắt chảy gò má trắng bệch.

      phải chết ở nơi này sao?

      Ba mẹ...

      San San...

      Du Lãng Tuân...







      Lời bài hát này mình kiếm youtube, cảm thấy cực kì phù hợp với tâm trạng của các nam chủ nên đưa vào truyện luôn, chỉ đổi xưng hô thôi.









      Chương 83: Mục tiêu của Bạo Lăng Đằng.

      "Nghe đây, nếu lần này thành công quyến rũ được ngài Đằng, cuộc sống sau này của được hưởng vinh hoa phú quý, mà tổ chức của chúng ta cũng nhận được hỗ trợ của Bạo gia.''

      '' cần tôi cũng biết, ông có chắc chắn dùng thuốc sao ?'' người phụ nữ quyến rũ mặc người chiếc váy bó sát nóng bỏng hơi nhíu mày, người có chức vị cao như vậy gặp qua biết bao nhiêu mỹ nữ thượng phẩm, thân ả bước tới mà dùng chút thủ đoạn, làm sao có thể thành công cùng Bạo Lăng Đằng lên giường?

      "Ngài Đằng ghét nhất là kẻ khác dám tính toán với , nếu còn muốn sống thành thực chút." người đàn ông trung niên đeo kính gọng đen hình tròn trừng mắt nhìn ả.

      Người phụ nữ bĩu môi, nhưng cũng im lặng để ông ta dẫn mình tới phòng khách sạn mà Bạo Lăng Đằng ở.

      Trước căn phòng số 231, hai vệ sĩ mặc tây trang màu đen cực kì chuyên nghiệp. Ả tạo ra vẻ mặt đầy phong tình bắn mị nhãn với bọn họ, vậy mà ngay cái chớp mắt hai vệ sĩ kia cũng thèm phản ứng trước mỹ nhân xinh đẹp đứng trước cửa, người lạnh nhạt "Chủ nhân của chúng tôi tâm trạng tốt lắm, cảm ơn ý tốt của ông Thương, mời ông mang này cho."

      "Việc này..." ông Thương có vẻ hơi lưỡng lự, nhưng sợ bản thân đắc tội với Bạo Lăng Đằng nên vội vàng kéo ả mỹ nữ rời .

      Trong căn phòng lạnh lẽo đầy tối tăm, Bạo Lăng Đằng khoác áo choàng và lau mái tóc đen ướt sũng, bước tới gần cửa sổ nhấp ly rượu vang đỏ, nhấm nháp ngắm khung cảnh thành phố thắp đầy ánh sáng.

      nhàm chán...

      Bạo Lăng Đằng cảm thấy bản thân vô cùng trống rỗng, thể tìm được mục tiêu để ổn định cảm xúc của bản thân. Điều muốn, lại thể nắm bắt được.

      Trả thù hay tính toán cũng còn thú vị.

      "Chủ nhân, Lục Huấn có chuyện gấp cần báo cáo."

      Lục Huấn? phải nghời cùng với Hải Đường được Bạo Lăng Đằng ra lệnh bảo vệ Lộ Lộ sao? Chẳng lẽ ấy xảy ra chuyện?

      "Đưa đây." Bạo Lăng Đằng ra lệnh cho thuộc hạ đưa điện thoại, nhận ra đầu điện thoại bên kia có bầu khí nghiêm trọng.

      "Xin lỗi chủ nhân, chúng tôi bảo vệ tiểu thư Lộ Lộ tốt. tại ấy bị đâm bởi Ngộ Ái, vết thương khá nặng nên phẫu thuật ở bệnh viện. Chúng tôi bắt được Ngộ Ái, nhưng tiểu thư bây giờ ra sao..."

      "Nơi đó ở đâu?" Bạo Lăng Đằng hoảng loạn, biểu cảm luống cuống giống vẻ trầm tĩnh thường ngày, ... dám tưởng tượng chuyện tồi tệ nhất có thể xảy ra.

      "Bệnh viện tư nhân Mạc gia." Lục Huấn run lên đáp, vì nơi đó gần công viên Thủy Cung nhất nên bọn họ đưa Lộ Lộ tới đó.

      Thình thịch...

      Bạo Lăng Đằng lao ra khỏi phòng chạy xuống nhà xe, mặc kệ nghi vấn và thắc mắc của đám thuộc hạ. dùng tốc độ nhanh nhất để chạy tới bệnh viện, vượt qua đèn đỏ để tiết kiệm thời gian.

      Cộp cộp... tiếng bước chân dồn dập như đánh vào từng nhịp tim của Bạo Lăng Đằng, càng khiến nôn nóng và lo âu.

      "Chủ nhân, ở bên này." Hải Đường kinh ngạc khi Bạo Lăng Đằng tới đây nhanh, có gây tai nạn giao thông đó chứ?

      "Lộ Lộ sao rồi?"

      "Tiểu thư phẫu thuật xong, nhưng tại vẫn chưa tỉnh lại." vẻ mặt của Hải Đường cực kì sầu muộn, sát thủ chuyên nghiệp lại phạm phải sai lầm lớn như vậy, còn mặt mũi nào nhìn ông chủ và mọi người nữa.

      "... ông chủ, hãy trừng phạt chúng tôi. Chúng tôi hoàn thành nhiệm vụ." Hải Đường và Lục Huấn cúi đầu đứng trước mặt Bạo Lăng Đằng nhận tội.

      Bạo Lăng Đằng ngắm nhìn gương mặt tựa như ngủ say của Phan Lộ Lộ, đôi mắt mất tiêu cự dần dần bình phục lại, lẩm bẩm buồn bã "... tất cả vì sợ hãi của ta, mới khiến Lộ Lộ gặp nguy hiểm."

      Bạo Lăng Đằng trách cứ bất kì ai, vì chính bản thân luôn lấy lí do bản thân khiến cho Lộ Lộ gặp nguy hiểm mà rời xa , dám làm theo cảm xúc của bản thân.

      Từ khi nào lại ủy mị thế này?

      Tại sao phải sợ hãi kẻ thù mà ép buộc bản thân tránh né Lộ Lộ? Và khi kêu thuộc hạ thay mình bảo vệ Lộ Lộ, chẳng phải khiến cho địa vị của ấy trong mắt mình yếu kém biết nhường nào?

      Tình cũng được, hảo cảm hay hứng thú cũng chẳng sao, vì chỉ có người con đó mới mang lại cho ấm áp và yên bình chưa bao giờ có được.

      buông tay Lộ Lộ nữa.

      Nếu bọn họ và Du Lãng Tuân bảo vệ được Lộ Lộ, mang lại hạnh phúc cho đó, thay thế tất cả.

      Còn về phần kẻ thù sao? phải chỉ cần tiêu diệt tất cả?

      "Ta ở đây chăm sóc Lộ Lộ, hai người có chuyện phải làm đây." Bạo Lăng Đằng liếc nhìn hai thuộc hạ đáng tin cậy nhất, bọn họ chưa từng làm thất vọng, cho nên lựa chọn tin tưởng hai người Lục Huấn và Hải Đường lần nữa.

      "Xin hãy giao chỉ thị." Hải Đường phấn chấn mừng rỡ, nhiệm vụ lần này giúp chuộc lại lỗi lầm mình gây ra, nhất định phải hoàn thành tốt nhất có thể.

      "Bạo Lăng Thư, Âu Lam, hai ả tiện nhân đó sống đủ lâu rồi." Bạo Lăng Đằng cười lạnh lẽo đến thấu xương, trò chơi tra tấn khiến nhàm chán, kết thúc cuộc đời của hai người đó càng sớm càng tốt, tránh hậu họa về sau "Còn về phần Ngộ Ái, ta cần hỏi qua ý kiến của Lộ Lộ, trước tiên cứ nhốt ta lại rồi tính sau."

      "Tuân lệnh!"

      Cạch.

      Bạo Lăng Đằng bước tới giường bệnh, dịu dàng vuốt mái tóc mềm mại của Lộ Lộ, như muốn khắc sâu mọi bộ dạng của Lộ Lộ lúc này đây.

      Lộ Lộ, mong em sớm tỉnh lại và bình an... cam đoan bản thân làm gì điên cuồng nếu em mãi bất tỉnh đâu.
      Phong Vũ Yên thích bài này.

    4. duongbaolien

      duongbaolien Well-Known Member

      Bài viết:
      4,670
      Được thích:
      1,610
      Chương 84: Lừa dối.

      "Lộ Lộ mất tích?" Đặng Hiểu Văn tái mặt nhìn nhân viên trong Xatamy náo loạn cả lên tìm Lộ Lộ, Mỹ Lan vừa tới phòng thay đồ của tìm Lộ Lộ.

      "Đúng vậy, ràng Lộ Lộ chỉ vừa mới vào phòng trang điểm xong, mãi thấy ấy nên tôi mới bước vào, nhưng chẳng thấy ấy đâu, điện thoại cũng mang theo." vẻ mặt Mỹ Lan đầy lo âu, phiền não, biết dù Lộ Lộ có việc cấp bách hay gì đó cũng báo lại cho Mỹ Lan biết.

      Mang theo điện thoại sao... Đặng Hiểu Văn nhíu mày trầm tư, chuyện gì xảy ra? Dù Lộ Lộ có chuyện gấp thế nào chăng nữa cũng báo lại mọi người tiếng.

      " gọi điện thử cho Lộ Lộ chưa?"

      " thử, nhưng Lộ Lộ có bắt máy, dường như điện thoại của em ấy bị hư hoặc tắt nguồn mất." vẻ mặt Mỹ Lan cực kì lo lắng, sau khi buổi biểu diễn kết thúc lịch làm việc của Lộ Lộ vẫn dày đặc như thường, tại lại mất tăm thấy bóng dáng. phải lại xảy ra chuyện chẳng lành đó chứ?

      Mạc Quân Nguyệt sau khi nghe điện thoại của cấp dưới mặt mày tái nhợt, liếc nhìn mọi người náo loạn tìm kiếm Lộ Lộ vô cùng phiền muộn, hít sâu hơi "Tôi biết Lộ Lộ ở đâu rồi, mấy người xử lý ổn thỏa mọi thứ , ấy tới được đâu."

      Quang Thượng Phong ngưng thần hỏi "Lộ Lộ rốt cuộc ở đâu?"





      "Đây là bảng khảo sát của tháng này, thưa chủ tịch." nữ thư ký cẩn thận đem hồ sơ tới trước bàn, quan sát vẻ mặt của người lãnh đạo công ty để phạm vào sai lầm. Dù người này chỉ là người đầu tư mới của công ty, nhưng ai dám công nhận của .
      "Được rồi, ra ." Du Lãng Tuân xoa huyệt thái dương, đạm mạc trả lời, mắt vẫn rời khỏi màn hình vi tính.

      Nữ thư ký vừa ra khỏi phòng thở phào hơi, chỉ đứng trong đó vài phút mà áp lực muốn chết. ràng là ngài chủ tịch đơn giản, sinh hoạt bình dị, tại sao và mọi người trong công ty vẫn cảm thấy rất đáng sợ vậy nhỉ? được mọi người đồn thổi trong công ty về nổi tiếng của chủ tịch ở quốc gia phát triển ở châu Âu, bất ngờ khi lại sang quốc gia này định cư và đầu tư, mua cổ phần lớn trong tay để trở thành chủ tịch.

      Thứ gì ở nơi đây cuốn hút quý ngài phương Tây chứ?

      Du Lãng Tuân trầm tư ngắm nhìn khung ảnh hình của Phan Lộ Lộ, tâm tình bất định khó .

      "Em lại tin tưởng , Lộ Lộ..."

      "Nhưng... có lẽ như vậy cũng sai, em tốt nhất đừng nên tin tưởng ."

      "... chỉ là kẻ dối."

      --- ---

      Tiếng trống vang lên báo hiệu giờ ra chơi, nữ sinh thoạt nhìn rất bình thường, tóc cột đuôi gà gọn gàng cùng áo trắng học sinh được ủi phẳng phiu, đó chính là rập khuôn hình mẫu học sinh chăm ngoan. Như mọi hôm, lại xuống tới bàn học bên cạnh của sổ lôi kéo người bạn thân của mình, với nụ cười hớn hở gương mặt rạng rỡ "Hôm nay chiếu tập mới của Code Geass đó, cho tớ xài ké 3G . Cậu cũng thích phim đó mà đúng ? Coi chung ha Kuro?"

      Nam sinh ngồi bên cạnh cửa sổ cất tập vở vào hộc bàn, vẻ mặt vô cùng bất đắc dĩ "Ở trường đừng gọi tớ bằng cái tên đó được ? Kì quoặc muốn chết!"

      "Ồ? Cậu cũng để ý ánh nhìn của mọi người sao? Được rồi, Du Lãng Tuân Du Lãng Tuân, gọi Kuro nữa là được chứ gì?" nữ sinh bĩu môi có chút vui.

      "Nhạc Y... cậu muốn chơi chung với nhóm người đó? Lỡ như... bọn họ chỉ lợi dụng cậu..." Du Lãng Tuân thất thần bước hành lang, tâm trạng hơi u ám trước quyết định của Minh Nhạc Y.

      'Bọn họ' mà Du Lãng Tuân nhắc tới chính là những nữ sinh điệu đà trong lớp, có ước mơ trở thành ca sĩ chuyên nghiệp, nhóm nhạc thần tưởng trong giới showbiz. Trong lúc vô tình, trưởng nhóm- Hồng Mơ phát ra tài năng sáng tác nhạc của Minh Nhạc Y, họ tiếp cận và mời tham gia nhóm nhạc.

      Minh Nhạc Y đồng ý.

      "Tại sao chứ? Cậu biết ước mơ lớn nhất đời tớ là trở thành thần tượng nổi tiếng cơ mà." Minh Nhạc Y đôi mắt sáng ngời lên như tinh tú bầu trời, say mê và nhiệt huyết gì có thể dập tắt được.

      "Cậu tốn rất nhiều thời gian."

      "Tớ sẵn sàng dành cả cuộc đời mình để ca hát."

      "Ba mẹ cậu thích chuyện này."

      "Hừ, chẳng có vấn đề gì, dù sao bọn họ cũng chỉ quan tâm tới em trai tớ mà thôi."

      "Ngoại hình cậu bắt mắt, giọng cũng tầm thường."

      "..." Minh Nhạc Y khóe miệng cứng ngắc buồn bực nhìn Du Lãng Tuân "Cậu đả kích tớ đó hả?"

      việc hai người hẹn hò là quyết định đúng đắn ? Tại sao Du Lãng Tuân là bạn trai lại ủng hộ ước mơ của chứ? Có người nào lại chê bạn xấu ?

      "Ừm, ca sĩ hợp với cậu đâu." Du Lãng Tuân thoải mái trả lời, vẻ mặt vô cảm xúc vẫn tí dao động "Đám người đó lợi dụng cậu."

      "..."

      Minh Nhạc Y sững sờ khi Du Lãng Tuân nghĩ như vậy, nghĩ bất kì ai trong xã hội cũng xấu xa, dối trá như Du Lãng Tuân . những thế, mắt nhìn người của rất tốt.

      "Kuro, cậu nên suy nghĩ tiêu cực như vậy." Minh Nhạc Y thở dài buồn bã.

      Du Lãng Tuân gì, im lặng nhìn Minh Nhạc Y hồi lâu, tới cuối cùng, chẳng ai thêm câu nào. Đối với tính cách trầm lặng của Du Lãng Tuân, Minh Nhạc Y cũng lười so đo. Khác với những cặp tình nhân bình thường, họ lựa chọn chiến tranh lạnh thay vì ầm ĩ cãi nhau, nhưng bầu khí đó càng ủ dột và khó chịu hơn.

      Thời gian trả lời tất cả, phải sao?





      Lách tách...

      Từng giọt mưa nặng trĩu hạt rơi xuống mặt đất, bầu trời xám xịt đầy mây đen, mọi thứ như bộc phát cảm xúc của Minh Nhạc Y lúc này.

      Ablum nhạc của nhóm được ra mắt, công chúng đón nhận rất nồng nhiệt nhóm nhạc nữ mới bước vào showbiz.

      Áp phích đẹp, rực rỡ và hào nhoáng.

      Nổi tiếng...

      Danh vọng...

      Ước mơ...

      Tất cả đều phải của Minh Nhạc Y.

      Nước mưa lạnh cóng như băng tan, thấm vào làn da trắng bệch như tờ giấy, dễ dàng xé toạc ra cách tàn nhẫn.

      Đôi mắt nâu màu gỗ ướt đẫm nước mắt mặn chát, cơ thể run lên từng hồi vì cơn lạnh thầu xương.

      Mưa tạnh.

      , đúng hơn là nó còn rơi xuống người Minh Nhạc Y.

      ngước đầu cách yếu ớt, ngoài ý muốn thấy được Du Lãng Tuân. Cầm tay chiếc dù đen, nghiêng nó về phía che cơn mưa rét buốt.
      Đôi mắt cả hai chạm vào nhau, dù lời nào, bọn họ như thấu triệt nhau hết thảy.

      "Về nhà thôi." giọng của khàn khàn, nhưng Minh Nhạc Y cảm thấy đó là thứ thanh hay nhất từng nghe.

      Quan tâm và ân cần.

      "Ừm."





      Mọi thứ dần chìm vào ký ức, nhưng nó lần nữa hữu trong giấc mơ của .

      "Kuro..." Lộ Lộ mê man , đôi mắt chớp chớp mở ra, lại nhíu chặt xuống thích ứng với ánh sáng.

      Đập vào mắt màu trắng thân quen.

      Lộ Lộ mỉm cười bất đắc dĩ, lại vào bệnh viện nữa rồi, bây giờ là lần thứ ba.

      Xin lỗi các độc giả vì mình ra chuyện hơi chậm, và cảm ơn mọi người vẫn kiên trì theo dõi tác phẩm này.

      Tiếp theo có phần ngoại truyện kể chi tiết hơn về giấc mơ của Phan Lộ Lộ, và mình cảnh báo trước, Du Lãng Tuân hắc hóa, bôi đen thui nha, giống như cái tên Bạch mã hoàng tử, mà trở thành kuro thực thụ. Nếu bạn nào tinh ý cũng nhận ra nội dung là gì rồi. Thành xin lỗi cho các bạn này fan của Tuân~(*+﹏+*)~
      Phong Vũ Yên thích bài này.

    5. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :