1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Xuyên không - Nữ phụ] Nam Phụ Tự Có Nữ Phụ Thương-Vân Phi Tà

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. RIKY

      RIKY Well-Known Member

      Bài viết:
      359
      Được thích:
      574
      Chương 3

      Lúc Tiết Thiên Ngưng chậm rãi từ từ xuống, nhóm ba người cuối cùng tới căn tin. Lúc này căn tin chật kín cả người , nhưng là mọi người vừa nhìn thấy ba người, liền tự động tránh ra lối, Tiết Thiên Ngưng liền cảm giác đầu mình viết: dễ chọc. Ba chữ to.

      Tiết Thiên Ngưng vẫn luôn nghĩ đến việc tỷ võ, nhưng là vô luận nàng nghĩ như thế nào đều nghĩ ra đầu mối. Dù sao Tiết Thiên Ngưng là danh nhân, nếu như đột nhiên biết võ công, vậy rất kỳ quái.

      Tiết Thiên Ngưng ngồi ở bàn cơm, ho khan khụ. Tiểu nhân số , số hai vội vàng vểnh tai lên nghe, mắt nhìn chằm chằm vào nàng, ân, hôm nay Thiên Ngưng sư tỷ ăn được rất ít, là khôi phục bộ dạng lãnh diễm lúc trước.

      Kỳ nàng chỉ là lo lắng ăn vô mà thôi.

      "... Tham gia... Có thể chứ?" Tiết Thiên Ngưng làm bộ lơ đãng hỏi.

      Tiểu nhân số số hai, vẻ mặt thể tin nhìn nàng. o_O

      Bởi vì Thiên Ngưng sư tỷ mỗi lần đấu đều là thắng được, hơn nữa ngày này, nàng có thể chứng kiến tư thế oai hùng tỷ võ của Nhị sư huynh, cho nên mỗi lần vừa đến ngày này nàng liền đặc biệt hưng phấn, như thế nào hôm nay thế nhưng hỏi ra vấn đề này.

      Tiết Thiên Ngưng nhìn xem hai người kia kinh ngạc vẻ mặt, thầm nghĩ tốt, xem đến trước kia Tiết Thiên Ngưng còn là người thắng nhiều.

      "Thân thể ta có chút thoải mái, sợ phát huy thất thường, ảnh hưởng danh dự của ta." Tiết Thiên Ngưng đè thấp mà .

      Lần này tiểu nhân số số hai mới hiểu gật đầu, nhưng là vẫn cảm thấy rất kỳ quái.

      Tiểu nhân số do dự : "Sư tỷ, ngươi quên a. Cái tỷ võ này là nhất định phải tham gia . Trừ phi trọng thương, nếu liền tính đánh và bị phạt đó."

      Tiểu nhân số triệt để đem Tiết Thiên Ngưng ảo tưởng đánh nát.

      Tiết Thiên Ngưng nhìn u oán chăm chú ...

      Tiểu nhân số số hai trái tim run sợ...

      Mặc dù tất cả đều muốn, nhưng là Tiết Thiên Ngưng vẫn phải tới tỷ võ tràng. Bởi vì là tỷ võ trong môn phái, cho nên trực tiếp lấy sườn núi - chỗ luyện võ hằng ngày làm tỷ thí võ đài.

      Lúc Tiết Thiên Ngưng đến, nơi này tụ tập rất nhiều đệ tử. Nội môn đệ tử thống nhất màu trắng, ngoại môn đệ tử thống nhất màu xanh. Màu trắng màu xanh đều là phân biệt ở cùng chỗ , phân chia rất ràng.

      Quảng trường phía nam liên tiếp là thang lên núi, hai bên có các gian phòng, mỗi gian phòng đều có công dụng khác nhau, phía bắc là cái đại điện.

      tại cửa đại điện bầy đặt vài cái ghế ngồi, trung gian là cái ghế hoa lệ nhất, xem ra là cho chưởng môn ngồi.

      Đại điện thềm đá có hai người đứng, ôn hòa cởi mở như lửa trong ngày, ấm áp dáng tươi cười ấm áp lòng người. lạnh lùng ngạo nghễ như suối trong nguyệt, ánh mắt lạnh nhạt như người sống chớ lại gần.
      Hai người này đúng là Thất Tinh phái đại sư huynh Thẩm Lạc Tiêu cùng Nhị sư huynh Niếp Dao Vũ. Hai người này nhìn qua đều là người trẻ tuổi trong người nổi bật, phong thái lỗi lạc, tuấn lãng phi phàm.

      Thẩm Lạc Tiêu là tuấn nhã, tựa như nhà bên cạnh đại ca ca, mặt thủy chung mang theo dáng tươi cười. Niếp Dao Vũ còn lại là mỹ khốc (đẹp lãnh khốc), như là thần tượng minh tinh, đến đâu ngươi đều thể khinh thường hữu của , kim quang lấp lánh , còn tự mang mỹ bộ mặt hiệu quả.

      Tiết Thiên Ngưng có thể cảm nhận được bạn tốt đối cái này nam chủ rất dụng tâm, nam chủ dung mạo kinh diễm đều là bạn tốt dùng hoa lệ từ ngữ trau chuốt xây lên mà thành, phải chính là cái thế giới nam tử đẹp mắt nhất, soái trong soái.

      Nhưng là Tiết Thiên Ngưng lại hết lần này tới lần khác nhìn vừa mắt, Tiết Thiên Ngưng thủy chung hiểu vì cái gì giả bộ như vậy khốc ra vẻ nhân có thể trở thành nam chính.

      Người như vậy chẳng lẽ cần phải ở vừa ra tràng cũng bởi vì ra vẻ bị sét đánh định luật cấp người khác đánh chết sao? Hơn nữa cả ngày trưng ra gương mặt lạnh lùng, như khối băng cho ai nhìn. Giống như ai cũng lọt nổi mắt xanh của .

      Tiết Thiên Ngưng bày tỏ hoài nghi, như vậy thông đạo lí đối nhân xử thế, hiểu cuộc sống khó khăn, thực có thể tiếp tục sống? (⊙_⊙ )?

      Những nữ tử kia đều là có mắt như mù sao, hai người cùng chỗ là muốn qua ngày được ? Cả ngày đối mặt cái khối băng, cuộc sống còn có cái gì là niềm vui a.

      Ngươi muốn chỉ đối người liên quan như vậy còn có thể hiểu được. Nhưng là người này ở phía sau gặp được nữ chủ, hơn nữa xem vừa ý còn trưng vẻ trời dưới đất duy ta độc khốc, đó mới làm người ta thể nhẫn nại sao?( Su: Nghe tỷ mà em cũng bắt đầu ghét những kẻ lạnh lùng rùi....@@)

      Dù sao bây giờ Tiết Thiên Ngưng đối Niếp Dao Vũ hoàn toàn ưa, hận thể có thể trốn xa xa, sợ bị nhân vật chính hào quang mang tới phiền phức.

      Thẩm Lạc Tiêu xa xa liền nhìn Tiết Thiên Ngưng đến, dung mạo như vậy ở trong đám người cũng rất khó che giấu.

      đến Tiết Thiên Ngưng xinh đẹp, nàng lại lần muốn đem nàng bạn tốt giết chết. Bạn tốt hết lần này tới lần khác đối nữ phụ này để tâm như vậy, đem Tiết Thiên Ngưng miêu tả như hoa lệ châu bảo ngọc khí, mượn những từ xinh đẹp nổi bật hình tượng nữ chủ thanh đạm tao nhã bạch liên thánh mẫu tiên nữ.

      Nếu là hai nữ nhân này đứng chung chỗ chỉ là trở xuống kết quả.

      cái tốt chọc, cái nghĩ bảo vệ tốt.

      Các nam nhân tất cả đều ngưỡng mộ nữ chủ, tốt dù cho bị phải bỏ người cũng đều nguyện ý chúc phúc nữ chủ. Chỉ có các nữ nhân xấu mới có thể cùng Tiết Thiên Ngưng đứng ở chung chiến tuyến.

      Mọi người thế giới đều là trông mặt mà bắt hình dong , tục ngữ đúng, tướng từ tâm sinh sao.

      Điểm này ở thực tế trong xã hội có lẽ quá đúng, nhưng là ở trong thế giới tiểu thuyết, đây tuyệt đối là đúng.

      Tiểu thuyết miêu tả người hết sức trực tiếp, ngươi cơ hồ là vừa nhìn bề ngoài miêu tả liền có thể biết tính cách, phẩm hạnh của người này. Đương nhiên, có chút ít tác giả bởi vì nội dung truyện cần có thể lấy nhân vật có tương phản tương đối lớn, loại tình huống đó cũng tương đối ít.

      Lúc Tiết Thiên Ngưng nghiêm túc suy tư vấn đề bên ngoài. Tiểu nhân số lôi kéo Tiết Thiên Ngưng.

      Tiết Thiên Ngưng phục hồi tinh thần lại, nguyên lai Thẩm Lạc Tiêu thềm đá hướng về phía chính mình ngoắc, mặt vẫn như cũ là vẫn là vẻ mặt tươi cười. Mà đứng bên cạnh Niếp Dao Vũ chỉ là nhàn nhạt nhìn nàng cái, gật gật đầu, liền dời tầm mắt .

      Chà mẹ nó, đây quả thực là lại xuất nguyên đồ a! Đây là trong truyền thuyết lạnh lùng , là như tảng băng. Nhưng là Tiết Thiên Ngưng cũng phải là muốn cố ý nhằm vào , kỳ cũng trách như vậy, tất cả lỗi đều là cái người kia đem viết ra đến như vậy!
      Phong Vũ Yên thích bài này.

    2. RIKY

      RIKY Well-Known Member

      Bài viết:
      359
      Được thích:
      574
      Chương 4

      Nơi xa Thẩm Lạc Tiêu xem Tiết Thiên Ngưng nhìn chằm chằm vào Niếp Dao Vũ, thở dài hơi. Vẫy vẫy tay muốn cho Tiết Thiên Ngưng qua. Kỳ chính là nghĩ cho bọn họ cơ hội ở chung với nhau.

      biết Nhị sư đệ chỉ là tính tình lạnh chút thôi, nếu Thiên Ngưng sư muội như vậy thích Nhị sư đệ, kia tác hợp bọn họ cũng rất tốt. Nếu như khi sống mà thấy hai người thành đôi coi như là khi chết có thể an tâm .

      Tiết Thiên Ngưng gặp Thẩm Lạc Tiêu nhiệt tình như vậy, cũng tiện cự tuyệt, đành phải tận lực đếm xỉa nam chủ, hướng tới nam phụ thẳng tắp đến.

      Ba người bọn họ đều là người nổi tiếng của Thất Tinh phái, mọi cử động có người chú ý. Mọi người nhìn Tiết Thiên Ngưng hướng tới phương hướng kia tới, cách tự nhiên liền cho rằng nàng là về phía Nhị sư huynh, tất cả mọi người dừng lại trao đổi, yên lặng nhìn chăm chú vào nàng, chuẩn bị xem kịch vui.

      Nhưng là nghĩ tới Tiết Thiên Ngưng đến bên cạnh, đột nhiên quẹo khúc quanh, tránh bên trái thềm đá, trực tiếp từ bên phải lên, đứng ở Thẩm Lạc Tiêu bên cạnh. Như vậy chẳng khác nào để Thẩm Lạc Tiêu đứng giữa hai người.

      Mọi người: (⊙o⊙ ). . .

      Đây là tình huống gì? Thiên Ngưng đại tiểu thư đổi chiêu số, lặt mềm buộc chặt?

      Thẩm Lạc Tiêu kinh ngạc nhìn Tiết Thiên Ngưng, Tiết Thiên Ngưng lộ ra cái nụ cười ngọt ngào, "Đại sư huynh, tìm ta có việc?"

      Niếp Dao Vũ cũng nhíu mi lại xoay người lại nhìn Tiết Thiên Ngưng, nhưng là Tiết Thiên Ngưng giống như nhìn thấy , chỉ là vừa cười, bên xem Thẩm Lạc Tiêu.

      Niếp Dao Vũ mặt có thay đổi gì, chỉ là trong nội tâm hơi có chút kỳ quái, Thiên Ngưng dĩ vãng vừa nhìn thấy quấn lấy, thế nhưng có thể làm được hoàn toàn thấy , hơn nữa vẻ mặt bây giờ của nàng...

      Dáng tươi cười tự nhiên như hảo hữu của nhau có thể xuất mặt nàng hay sao?

      Niếp Dao Vũ nheo mắt lại nhìn Tiết Thiên Ngưng, cảm giác nàng trở nên giống trước. Nhưng mà như vậy cũng tốt, cần bận tâm vấn đề tình cảm nhàm chán làm chậm trễ việc luyện võ.

      Thẩm Lạc Tiêu cũng bị thái độ của Tiết Thiên Ngưng kinh hãi, đây là cái tiểu sư muội cái mắt cao hơn đầu sao? (Su: nhận xét gì mà ghê thế @@. Thẩm Lạc Tiêu: *liếc cái* Có ý kiến?!. Su: *rợn tóc gáy* dạ ko có ạ... *chuồn*). Mặc dù vài ngày nay, tiểu sư muội có chút là lạ , nhưng mà bây giờ nàng hoàn toàn tựa như thay đổi người khác.

      Trước kia trong mắt nàng chỉ có Nhị sư đệ, đối với vị đại sư huynh như hết sức là khinh thường, trong lòng rất ràng, nhưng là cũng vì thế khó chịu, chỉ làm nàng là tiểu hài tử thôi.

      Nàng bây giờ lại trở nên... Hiền hòa ? Biết điều? Hiểu chuyện ?(Su: (@@)!!! )

      Trong lòng Thẩm Lạc Tiêu có cảm giác ràng lắm, tóm lại là trở nên tốt hơn. Thẩm Lạc Tiêu trong nội tâm vui mừng, xem đến tình thực vĩ đại, có thể làm cho người thay đổi nhiều như vậy, ngoại trừ vì người mà mình mến có suy nghĩ khác.

      Thẩm Lạc Tiêu liếc qua bên Nhị sư đệ, phát cũng xem Tiết Thiên Ngưng, đây chính là rất khó được tình huống. Thẩm Lạc Tiêu trong nội tâm trấn an, có cảm giác vui mừng vì nàng trưởng thành.

      Thẩm Lạc Tiêu hỏi: "Sư muội, ngươi chuẩn bị như thế nào?"

      Tiết Thiên Ngưng nghe câu hỏi này, trong nháy mắt tâm trạng rơi vào vực sâu, con mẹ nó nàng như thế nào liền có công việc bề bộn như vậy cần lo lắng đâu.

      Khuôn mặt Tiết Thiên Ngưng nhăn nhó, lắp bắp: "Thân thể ta quá thoải mái, cảm giác hôm nay khả năng phát huy tốt." Đánh trước cái dự phòng châm sau.

      Thẩm Lạc Tiêu lo lắng dò hỏi: "Thân thể thoải mái, như thế nào sớm chút , có muốn hay tìm Liễu sư thúc xem chút?"

      Liễu sư thúc, nữ tử duy nhất là Thất Tinh phái trưởng lão , từng học trường ở Băng Tâm Cốc , am hiểu y thuật.

      Tiết Thiên Ngưng nghĩ thầm đúng lúc, có thể nhân cơ hội chạy , vừa định gật đầu.

      "Liễu sư thúc lập tức tới ngay, mỗi tháng tỷ thí sư thúc bao giờ đến muộn." Niếp Dao Vũ bình thản ra câu, nhìn chút Tiết Thiên Ngưng. Lại phát giờ phút này nàng dùng loại ánh mắt hận thể nhào lên cắn chết nhìn chằm chằm.

      Niếp Dao Vũ trong nội tâm run lên, biết mình sai ở đâu, chỉ là trình bày mà thôi a.

      Nhưng là Thẩm Lạc Tiêu cũng có loại này cảm giác, gặp Nhị sư đệ thế nhưng chủ động đáp lời, là quá đáng quý .

      Đưa tay vỗ vai tiểu sư muội, sau đó nhường vị trí bản thân, hơn nữa phát huy tinh thần đồng đội, đẩy tiểu sư muội, để bọn họ có thể gần chút ít chuyện.

      Vốn là có thể né ra, Tiết Thiên Ngưng bị chọc giận tức gần chết, (TLT) trong chốc lát còn đẩy nàng tới (NDV)-người mà nàng cực lực muốn tránh.

      Tiết Thiên Ngưng sâu kín nhìn về Thẩm Lạc Tiêu, trong nội tâm phẫn hận thôi.

      Kỳ Tiết Thiên Ngưng rơi xuống cái loại kết cục tốt đó cũng có ngươi ảnh hưởng trợ giúp , con bạn thân chết tiệt! (╰_╯ )#

      Người ở chung quanh xem kịch vui, lúc Tiết Thiên Ngưng muốn tránh ra, chưởng môn Niếp Trác Hạo mang theo tất cả trưởng lão môn long trọng tới.
      TrâuPhong Vũ Yên thích bài này.

    3. RIKY

      RIKY Well-Known Member

      Bài viết:
      359
      Được thích:
      574
      Chương 5.

      Tiết Thiên Ngưng còn gì để nhìn hoàn cảnh chỉ có thể xuất trong truyền hình, trong nội tâm phỉ nhổ thôi.

      Gió này, khí thế kia, ánh sáng này, quần chúng này có thể hay cần thống nhất phối hợp như vậy a, có muốn hay cho thêm nhạc a! (@@)

      Thất Tinh phái chưởng môn Niếp Trác Hạo, cũng chính là phụ thân nam chủ. Là trong mười người có trong võ lâm đoàn hiệp bảng. Đương nhiên, bảng danh sách này bên trong cũng bao gồm người trong tà đạo. May là như thế, thực lực của cũng thể xem .

      Xem chút tư thế khí thế mười phần kia, lại nhìn chút ánh mắt sùng bái đám kia giống như nhìn thấy thượng đế có thể nhìn ra tiếng tăm của như thế nào.

      Tiết Thiên Ngưng đối là kiêng kỵ, lão hồ ly sao, tự nhiên tốt hồ lộng. Nhưng mà D Đ L Q Đ trong tiểu thuyết lúc miêu tả quan hệ của cùng Tiết Thiên Ngưng, đều là dùng hòa thuận để miêu tả .

      Bởi vì cha mẹ Tiết Thiên Ngưng cùng Niếp Trác Hạo là bạn cũ. Niếp Trác Hạo cũng có lần muốn con trai của mình cưới Tiết Thiên Ngưng. Đáng tiếc con trai có làm như mong muốn.

      Nhưng mà cuối cùng thời điểm Tiết Thiên Ngưng chết, Niếp Trác Hạo cũng có cứu nàng, có phải thương Tiết Thiên Ngưng như trong tiểu thuyết như vậy hay , cái này còn chờ khảo sát.

      Dù sao việc đằng sau còn chưa phát triển... Bạn tốt còn chưa viết xong, cho nên nàng cũng biết.

      Ai! ╮ (╯_╰ )╭Thảm nhất tình huống chính là cái này , biết chút lại biết hoàn toàn, như vậy ngược lại còn nguy hiểm hơn. Còn bằng cái gì cũng biết đâu.

      Chưởng môn cùng các trưởng lão đều lục tục ngồi xuống, Thẩm Lạc Tiêu liền nghĩ kéo Tiết Thiên Ngưng cho Liễu sư thúc xem chút, Tiết Thiên Ngưng liều mạng cự tuyệt.

      giỡn, nàng lại giả vờ thoải mái, nếu như Liễu sư thúc kia nhìn ra cái gì, chính mình có mấy miệng đều ràng a. Còn là mạo hiểm như vậy .

      Nhưng là nàng cự tuyệt ở trong mắt Thẩm Lạc Tiêu biến thành khác ý tứ khác.

      (╯▽╰ ) Chương sư muội là cố ý
      [​IMG]





      Chương 6

      Thẩm Lạc Tiêu đến bên cạnh Niếp Dao Vũ kỳ quái hỏi, "Sư đệ, ngươi xem sư muội có phải hay có chút kỳ quái?"

      Niếp Dao Vũ khẽ nheo đôi mắt hàn băng, lần đầu tiên đem chú ý đều tập trung ở người Tiết Thiên Ngưng, trong nội tâm nghi hoặc, chẳng lẽ chính là mình quá lâu có chú ý đến sư muội , cho nên nàng biến hóa to lớn như thế, chính mình thế nhưng phát giác gì.

      lúc mọi người ở trạng thái lúng túng yên tĩnh, đại thúc liên tục ngồi ở vị trí cũ đài, quát phi thường nghiêm khắc: "Các ngươi làm cái gì? Còn có gọi hay đánh, đánh xuống cho ta."

      tiếng rống đánh thức hai người tràng thi đấu, Tiết Thiên Ngưng vừa định tức miệng chửi ầm lên đại thúc lắm chuyện. Trước mặt tiểu nương ánh mắt biến đổi, liền đánh đến.

      Tiết Thiên Ngưng liền nhìn thân kiếm hướng tới chính mình đâm đến, ngay cả trong mắt đều chiếu ra hình ảnh mũi kiếm từ từ phóng đại. Có thể là thân thể bản năng phản xạ có điều kiện, Tiết Thiên Ngưng giơ tay lên nắm kiếm, trực tiếp vứt kiếm của nàng ra.

      Chỉ nghe tiếng 'Loảng xoảng loảng xoảng', lúc đồng thời đẩy ra mũi kiếm, kiếm trong tay Tiết Thiên Ngưng cũng theo bay ra ngoài, vừa mới xoay người cái, kiếm cũng bay.

      "Sột ~" đó là thanh kiếm đâm vào da thịt.

      Tiểu nương cả kinh, kiếm trong tay lập tức rơi ra, lúc xoay người nàng cũng trông thấy kiếm Tiết Thiên Ngưng bay ra ngoài.

      Nàng chỉ là dùng chim én xoay người võ công trong thường thấy nhất mà thôi, này... Cho dù là sơ học giả cũng có thể tránh khỏi. Hơn nữa Tiết Thiên Ngưng vốn nên đứng ở vị trí này.

      Tại thời gian ngắn ngủi, Tiết Thiên Ngưng đầu tiên là cảm giác cánh tay tê dại, ngay sau đó là nơi vai phải đột nhiên đau đớn chưa bao giờ có. Nhìn trước mắt người tiểu nương sợ ngây, kiếm dính máu rơi xuống.

      Tiết Thiên Ngưng hiểu bản thân bị thương, đây là cảm giác bị người đâm kiếm sao? Cũng cảm giác cả người đều có khí lực, nơi bả vai đau quá đau quá, sau đó toàn thân cũng đau lên.

      Xem trước mắt tình huống này, tỷ võ cần phải tiếp tục nổi nữa. kiếp này tính là quá khứ , mặc dù giá cao cũng chỉ là có chút thê thảm mà thôi.

      Tiết Thiên Ngưng đột nhiên cảm giác mệt quá, từ buổi sáng hôm nay nàng phải suy nghĩ quá nhiều rồi .

      Cơn mệt này buông lỏng, Tiết Thiên Ngưng liền thẳng tắp ngã về sau, Tiết Thiên Ngưng có thể nhìn được từ tiểu nương biết làm sao trước mắt đến đoàn người phía sau, rồi đến nơi tòa nhà xa, tiếp theo là núi cao trời xanh...rồi đến Thẩm Lạc Tiêu?

      Tiết Thiên Ngưng trừng mắt nhìn, chỉ cảm giác toàn thân tiếp xúc vùng đất phải là đá cẩm thạch lạnh buốt mặt mà là cái ôm ấp dị thường ấm áp, mà này chủ nhân ôm ấp ấm áp có đôi mắt trong suốt mở to lo lắng nhìn xem nàng.

      Tiết Thiên Ngưng có nghĩ đến cái đại sư huynh võ công đủ này là người đầu tiên xông ra đến bảo vệ mình , có chút ngoài ý muốn, nhưng mà có chút hiểu .

      Dù sao người ta cũng là đại sư huynh môn phái, đối với tất cả sư đệ muội đều là hết sức quan tâm, huống chi Tiết Thiên Ngưng từ cùng nhau lớn lên đâu. Mà còn đối với nàng như tiểu muội muội của mình.

      Liền tính Tiết Thiên Ngưng trong nguyên văn làm nhiều chuyện xấu như vậy, đến cuối cùng cũng chỉ có vị đại sư huynh này liên tục khuyên nàng quay đầu là bờ, cho dù nàng hại thảm như vậy, cũng chưa từng hận Tiết Thiên Ngưng.

      cũng là người tốt như vậy, mà cuối cùng cũng chỉ có thể có kết cục bi kịch, là đáng tiếc...

      (⊙_⊙ )? Chính mình như thế nào đột nhiên trở nên như vậy đa sầu đa cảm , người ta như thế nào liên quan gì tới ta a, chẳng lẽ là bởi vì mất máu quá nhiều?

      "Sư muội? Ngươi như thế nào?" Thẩm Lạc Tiêu lo lắng hỏi. Nhanh chóng điểm huyệt đạo Tiết Thiên Ngưng giúp nàng cầm máu. Lúc này những người khác cũng tới.

      Tiết Thiên Ngưng nghĩ đối mặt những người khác, đành phải giả bộ bất tỉnh, đầu tựa vào trong lòng Thẩm Lạc Tiêu. Hơn nữa thời điểm Thẩm Lạc Tiêu vừa mới điểm huyệt, Tiết Thiên Ngưng nửa người đều tê rần. Mặc dù hết sức thoải mái, nhưng là đối với điểm huyệt công phu này là tò mò .

      Vòng tay ôm ấp này rất thoải mái a, đời trước có tiếp xúc với nam nhân dịu dàng như thế, lúc này đây đại suất ca có thể tiếp xúc đến, đại nam ấm áp, coi như là nàng chiếm tiện nghi ^^.

      "Đến, cho ta xem xem." Liễu Thi Vân đến lên trước, cũng chính là trưởng lão am hiểu y thuật, người mà đại sư hunh lúc trước nhắc tới Liễu sư thúc.

      Liễu Thi Vân bắt mạch cái, phát chỉ là có chút huyết khí cuồn cuộn, sau đó đối Thẩm Lạc Tiêu : " có chuyện gì, chỉ là ngoại thương, đem nàng vào trong phòng, băng bó chút tốt rồi."

      Thẩm Lạc Tiêu gật đầu, tay dùng ít lực, trực tiếp đem Tiết Thiên Ngưng bế lên, hơn nữa cẩn thận tránh miệng vết thương.

      Chà mẹ nó! Ôm công chúa!

      Đồ xấu xa ~ khốn kiếp, như vậy hành vi xấu hổ! Chiếm bổn tiểu thư tiện nghi! o (>﹏< )o ta cần.

      Lúc này Tiết Thiên Ngưng hoàn toàn quên mất, vừa mới là nàng chiếm tiện nghi người khác. Hơn nữa người ta cũng có coi nàng người chiếm tiện nghi, người ta chỉ coi nàng là tiểu muội muội, tiểu muội muội bị thương, chính mình tự nhiên là muốn chiếu cố.

      Nhưng là Tiết Thiên Ngưng căng thẳng chỉ có thể nghe được thanh cuồng loạn trái tim của mình thể nghĩ được nhiều như vậy. Nàng giờ phút này chỉ có thể mặc niệm ở trong nội tâm, nàng chỉ là nữ nhi thông thường bị kinh sợ, tuyệt đối phải là bởi vì xấu hổ mà căng thẳng .

      Liền như vậy Tiết Thiên Ngưng nhắm chặt hai mắt, cũng dám nhìn trạng thái của mình bây giờ. Sau đó bị Thẩm Lạc Tiêu đường ôm đến quảng thân phòng.
      ly sắc, TrâuPhong Vũ Yên thích bài này.

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 7.

      Đây là những phòng dùng để chữa thương tạm thời cho đệ tử.

      Tiết Thiên Ngưng được đặt giường, sau đó chỉ nghe thấy tiếng của Thẩm Lạc Tiêu cùng Liễu sư thúc cùng với nữ đệ tử Liễu sư thúc, sau đó còn có...

      thanh của Niếp Dao Vũ.

      Ồ, đến ? Chẳng lẽ là quan tâm ta?

      Tiết Thiên Ngưng nghĩ đến khả năng này liền toàn thân phản xạ có điều kiện phát run, con mẹ nó, bị nam chủ quan tâm gì gì đó là quá dọa người .

      Nên biết, ở trong bộ tiểu thuyết nữ nhân có thể quang minh chính đại đạt được nam chủ quan tâm, cuối cùng còn có thể sống tốt, hạnh phúc sống sót ngoại trừ nữ chủ, chỉ còn lại có đối tượng nữ phụ. Những nữ phụ khác kia kết cục tuyệt đối là chữ thảm.

      Tiết Thiên Ngưng tự nhận chắc chắn nam chủ, nữ phụ độc thân đều nam chủ nhưng nàng là người từ nơi khác đến nên chắc chắn việc đó bao giờ xảy ra.D~Đ~L~Q~Đ Nhưng là cũng chưa từng nghĩ chính mình bất ngờ bị liên lụy.

      Vạn nhất nam chủ này bên cạnh còn có người ái mộ điên cuồng như Tiết Thiên Ngưng trong nguyên văn chính mình còn bị người hâm mộ điên cuồng Niếp Dao Vũ treo lên đánh a.

      tại Tiết Thiên Ngưng chỉ có thể ở trong lòng cầu nguyện trời xanh, làm cho cái tên phiền toái đó biến mất. Có thể hay tiếp tục như thường ngày đếm xỉa nàng là tốt rồi.

      Đáng tiếc, tình thường thường lúc nào cũng hướng về hướng ngược lại phát triển, tại sao vậy chứ?

      Bởi vì có thần đồng đội tồn tại.

      "Nhị sư đệ, ngươi ở đây trông chừng chăm sóc tiểu sư muội, ta trở về." Thẩm Lạc Tiêu tự cho là mình làm chuyện tốt đối với Niếp Dao Vũ cười ha hả .

      Tiết Thiên Ngưng nghe đến đó thiếu chút nữa đem hàm răng đứt rớt.
      Kỳ ngươi chính là người mà nữ nhân kia phái tới chơi ta . ~~o (>_< )o ~~

      Tiết Thiên Ngưng nhắm mắt lại, cũng có nghe được trả lời, nhưng mà lấy tính cách nam chủ, trả lời chính là có ý đáp ứng.

      Tiếp chính là ra thanh đóng cửa. Sau đó có người lên cới y phục Tiết Thiên Ngưng.

      Tiết Thiên Ngưng sợ hết hồn, vội vàng mở mắt ra, liền gặp trước mắt là nữ tử vô cùng thanh tú.

      Nữ tử thấy nàng tỉnh, cười cười : "Thiên Ngưng sư muội, ta tới giúp ngươi xem chút miệng vết thương."

      Tiết Thiên Ngưng gật gật đầu, biết người này là đệ tử cuả Liễu Thi Vân. Mà Liễu Thi Vân cũng ngồi ở bên sửa sang lại dược liệu.

      Trong phòng có có người khác, nhưng mà ngoài phòng có bóng người đứng nhúc nhích, đó tất nhiên chính là Niếp Dao Vũ .

      Tiết Thiên Ngưng bị đỡ lên, bờ vai miệng vết thương bị động đến, máu lại bắt đầu chảy, tên nữ đệ tử kia cẩn thận đem y phục nơi bả vai Tiết Thiên Ngưng cắt bỏ, sau đó bôi lên vải ít kim sang dược tốt, máu lập tức liền ngừng chảy.

      Vai phải y phục bị cắt xuống, vải y tế vững vàng quấn lên. Nữ đệ tử phân phó : " thể dính nước, thể dùng lực, miệng vết thương lại bị hở rất phiền toái."

      Tiết Thiên Ngưng đàng hoàng nghe theo lời dặn của nữ tử.

      Nữ đệ tử băng bó xong , còn sững sờ nhìn Tiết Thiên Ngưng trong chốc lát, đợi đến thời điểm Tiết Thiên Ngưng nhìn về phía nàng, nàng mới đỏ mặt ra: "Da của ngươi tốt."

      Tiết Thiên Ngưng cúi đầu nhìn bả vai chính mình lộ ra, chính xác là da trắng nõn nà, trắng nõn như tuyết. ╮ (╯▽╰ )╭ nếu là có đặc điểm tốt như vậy, như thế nào là đệ nhất nữ phụ được???!!!.

      thực tế Tiết Thiên Ngưng cũng bản thân có bộ dạng như thế nào, lúc trước Tiết Thiên Ngưng vốn là bộ D~Đ~L~Q~Đ dáng bình thường... Cùng bộ dạng lúc trước cùng nữ đệ tử trước mắt khác nhau lắm, lần này xuyên việt cũng làm cho Tiết Thiên Ngưng thử phen cảm giác làm đại mỹ nữ.

      Tiết Thiên Ngưng ho khan cái, "Ha ha, cám ơn khen ngợi."

      Kia nữ đệ tử sững sờ, có kịp phản ứng. Liễu sư thúc kia cũng kinh ngạc nhìn Tiết Thiên Ngưng.

      Tiết Thiên Ngưng nhíu mày hỏi: "Làm sao vậy?"

      Nữ đệ tử kia khoát tay cái : " có... có gì."

      Tiết Thiên Ngưng tâm trạng trăm mối như tơ vò, cũng quan tâm ."Vậy ta về trước."

      xong đỡ cánh tay của mình đứng dậy, chuẩn bị ra ngoài.

      Nữ đệ tử kia lập tức ngăn cản nàng, "Thiên Ngưng sư muội, ngươi... Ngươi dự định như vậy ra ngoài?"

      Tiết Thiên Ngưng đầu đầy nghi vấn, ra ngoài, chẳng lẽ nhảy ra ngoài?

      Nữ đệ tử kia nhìn Tiết Thiên Ngưng còn có kịp phản ứng, cũng là hết chỗ rồi. Lúc này Liễu sư thúc tới, cười đưa cho Tiết Thiên Ngưng cái áo choàng.

      "Nha đầu ngốc, da thịt đẹp mắt như vậy, ngươi dự định lộ cho ai xem?" xong, còn có thâm ý khác nhìn về cái bóng đen phía ngoài cửa kia.

      Tiết Thiên Ngưng đầu tiên là sững sờ, sau đó đầu đầy hắc tuyến. Thiếu chút nữa quên nơi này là cổ đại, mặc dù ở đại lộ ra bả vai hết sức bình thường, nhưng là ở cổ đại đó cũng phải là hành vi đứng đắn của .

      Còn có vẻ mặt ý của cái Liễu sư thúc kia ý tứ gì, chẳng lẽ lich sử đen tối của nhân vật mọi người đều biết đến sao?

      còn có thể hay an phận làm người! Cổ đại phải chuyện tình cảm các thứ rất là bí mật sao? Nguyên văn còn là thầm mến, con mẹ nó chính là rành rành mạch quang minh chính đại! Thậm chí ngay cả người ở đỉnh núi lâu năm cũng biết, là hơi quá.

      Tiết Thiên Ngưng ở dưới ánh mắt đầy ý cười của hai người, giận dữ tiếp nhận áo choàng, khoác lên mình. tiếng cám ơn, liền .
      ly sắc, TrâuPhong Vũ Yên thích bài này.

    5. Phong Vũ Yên

      Phong Vũ Yên Well-Known Member

      Bài viết:
      675
      Được thích:
      809
      Ai nha... bi hài...

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :