1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[Xuyên không] Manh phi đãi gả - Lạc Tùy Tâm(144c)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. tatimyli

      tatimyli Active Member

      Bài viết:
      194
      Được thích:
      184
      Chương 2: Thủy phủ

      Edit: Boringrain


      Thủy Băng Tuyền nhắm mắt lại, từ từ sắp xếp những dữ kiện nàng thu thập được trong 10 ngày qua. Từ những gì quan sát được, nàng kết luận: linh hồn nàng nhập vào người nương này, nàng ta cũng tên là Thủy Băng Tuyền, là tam tiểu thư của Thủy gia, trong 5 đại thế gia ở kinh thành.



      Thủy gia có gia sản khổng lồ, đứng đầu là Thủy Toa Lâm, cha của Thủy Băng Tuyền. Người này nàng chỉ mới gặp lần, tuy 53 tuổi nhưng thoạt nhìn chỉ dưới bốn mươi.



      Thủy Toa Lâm chỉ là con của thiếp thất nhưng lại vượt qua 3 ca ca cùng 2 đệ đệ của mình chưởng quản toàn bộ Thủy Gia, chỉ bằng điểm này có thể thấy người này phải hữu danh vô thực. Năm đó, để củng cố thế lực của mình, cưới nữ nhi của Trương thừa tướng Trương Thanh Thanh về làm vợ, cũng chính là mẫu thân của Thủy Băng Tuyền. Nhưng hai năm sau, cẩn thận” lọt vào mắt xanh của Nghi Phượng quận chúa, đường đường là quận chúa đương triều lại cam tâm tình nguyện làm nhị phu nhân của , chuyện này là giai thoại thời ở kinh thành.



      Thủy Băng Tuyền nhếch nhếch khóe miệng, Thủy Toa Lâm này thực là kẻ có dã tâm! Năm đó có thể mê hoặc quận chúa về làm tiểu thiếp đủ thấy dã tâm cùng mị lực của .



      Trong khi Trương Thanh Thanh vẫn chưa có tin tức gì vị nhị phu nhân mới vào nhà kia liền lần sinh đôi ra đại tiểu thư Thủy Băng Diễm cùng nhị tiểu thư Thủy Băng Khiết, nhưng rồi cũng thấy gì nữa. Thủy Toa Lâm sốt ruột, lại cưới thêm vị tiểu thiếp vào nhà. Người này tuy thân phận hiển hách như đại phu nhân cùng nhị phu nhân, nhưng cũng là tiểu thư của Nghiêm Gia, đứng thứ tư trong 5 đại thế gia. Ba tháng sau, Tam phu nhân có tin vui, cùng lúc đại phu nhân cũng mang thai, song hỷ lâm môn. Kết quả, tam phu nhân sinh cho Thủy gia trưởng tử Thủy Huyền Văn. Mẹ quý nhờ con, từ đó thân phận của Tam phu nhân trong Thủy phủ ngày càng vững chắc. Mọi người lại chăm chú chờ xem cái thai của đại phu nhân, chỉ đáng tiếc, Trương Thanh Thanh sinh hạ được nữ nhi, cũng chính là Thủy Băng Tuyền. Hơn nữa vì sinh khó nên cơ thể bị tổn thương, thể sinh con được nữa.



      Từ đó mọi người trong Thủy phủ gồm cả Thủy Toa Lâm đều đối đãi với nàng lạnh nhạt, chỉ để ý đến nhị phu nhân và tam phu nhân.



      năm sau, tam phu nhân lại sinh ra nhị thiếu gia Thủy Huyền Võ. Sau đó, nhị phụ nhân cũng như ý nguyện sinh ra tam thiếu gia Thủy Huyền Việt.



      Hai năm sau, nhị phu nhân tiếp tục sinh được tứ tiểu thư Thủy Băng Ngọc…



      Thủy Băng Tuyền khó khăn xác định quan hệ của từng người trong Thủy gia, đối với nhị phu nhân và tam phu nhân chỉ có từ để hình dung: Lợn mẹ! Hai người này quả giống lợn mẹ cứ sinh ngừng, thi xem ai sinh con giỏi nhất.



      Đến bây giờ, Thủy Toa Lâm có 4 nữ 3 nam, tổng cộng là 7 đứa con! Đại tiểu thư và nhị tiểu thư đều được gả ra ngoài, trong phủ chỉ còn tam tiểu thư Thủy Băng Tuyền năm nay 20 tuổi mà có người đến hỏi, còn có Thủy Băng Ngọc lại là đối tượng kết hôn mơ ước của các công tử thế gia ở kinh thành.



      Vì sao lại như vậy? Nguyên nhân xuất phát từ vị hôn phu chỉ phúc vi hôn của Thủy Băng Tuyền.



      Trương Thanh Thanh thân là thiên kim của phủ thừa tướng, dĩ nhiên cũng kết giao cùng các danh môn tiểu thư, trong đó có nữ nhi của Lại bộ thượng thư Hoàng Ánh Thu, sau khi Trương Thanh Thanh xuất giá được hai năm Hoàng Ánh Thu được tuyển vào cung, giờ trở thành Liễu quý phi. Hai người vốn dĩ là bạn tốt, hận thể làm tỷ muội, liền ước nguyện trở thành thông gia. Hoàng Ánh Thu vào cung lâu mang long thai, sinh ra lục hoàng tử Trữ Thiên Kỳ!



      Năm Lục hoàng tử 7 tuổi, Trương Thanh Thanh sinh hạ thủy Băng Tuyền! Vì vậy, đúng 100 ngày của Thủy Băng Tuyền, quý phi nương nương mang tới miếng ngọc bội hoàng gia làm tín vật đính hôn tặng nàng ta.



      Tuy Trương Thanh Thanh thể sinh con trai nhưng vẫn có thể ngồi cái ghế đại phu nhân vững chãi như vậy cũng là có nguyên nhân. Bởi vì con bà sau này là người của hoàng thất, thể khinh thường được.



      Rốt cuộc, 3 vị phu nhân của Thủy phủ đều có thế lực ngang nhau mỗi người vẻ.



      Mà đại phu nhân, có lẽ vì thể sinh con được nữa cũng có lẽ vì chết tâm đối với Thủy Toa Lâm nên dành hết tình thương cho Thủy Băng Tuyền. Chuyện gì bà cũng đều có thể nhượng bộ, ngoại trừ chuyện liên quan đến Thủy Băng Tuyền, dù cho là quận chúa cao quý nhị phu nhân, nếu dám đụng đến Thủy Băng Tuyền bà cũng quyết liều mạng tha. Hơn nữa, người trong Thủy gia đều vì thân phận đặc biệt của Thủy Băng Tuyền mà nhường nàng vài phần.



      Thủy Băng Tuyền từ được đại phu nhân che chở cách thái quá, tính tình ngang ngược, vui buồn thất thường. Nghe đối với thi từ ca phú, cầm kỳ thư họa cái gì cũng biết. Chuyện gì Trương Thanh Thanh cũng dung túng cho Thủy Băng Tuyền, nhưng đối với việc học hành cũng có cách nào, dù mời nhiều danh sư về dạy nhưng ai cũng đều lắc đầu bỏ



      Sở dĩ tam tiểu thư Thủy phủ “ngực vết mực” cũng là có nguyên do. Đó là chỉ Thủy Băng Tuyền là tiểu thư ngu ngốc.



      Nàng ta chỉ cần muốn cái gì đều phải có được cái đấy, hơn nữa cũng để ai vào mắt, ngay đến Thủy Toa Lâm nàng ta cũng coi ra gì! Toàn Thủy phủ đối với Thủy Băng Tuyền đều e sợ và khinh thường! E sợ thân thế nàng ta, khinh thường nàng ta ngu ngốc.



      Kinh thành lớn lớn, , là nơi quyền quý cao sang bậc nhất. Ngoài hoàng thất, ở đây còn có 5 đại thế gia cùng các đại gia tộc sinh sống, hiển nhiên đều có hiểu biết nhau, vì thế đại danh của Thủy Băng Tuyền có thể , ai biết.



      Đối với Thủy Băng Tuyền, những người có địa vị cao khinh thường muốn kết bạn với nàng, còn người có địa vị thấp lại e sợ tính tình thất thường của nàng.



      Bình thường, Thủy Băng Tuyền đều ỷ vào thân phận hoàng phi tương lai của mình mà ức hiếp người dân, vì thế người ta sợ nàng còn hơn sợ ôn thần.



      Về phần Lục hoàng tử càng cần phải , nghe đối với Thủy Băng Tuyền cực kỳ lạnh nhạt, dù trong phủ thị thiếp vô số, nhưng cho tới nay hề nhắc đến hôn kia.



      Nhưng Thủy Băng Tuyền lại nhất quyết cho rằng chính là phu quân tương lai của nàng, tỏ ra vô cùng si tình đối với Lục hoàng tử, nhớ năm ấy, nàng từng tuyên bố, phải Lục hoàng tử lấy chồng. vậy, nàng ta còn thường xuyên chạy đến phủ đệ của , chửi mắng đám thị thiếp ầm ĩ cả lên… Chỉ cần là nơi có Lục hoàng tử, khẳng định có Thủy Băng Tuyền. Toàn bộ kinh thành, ai cũng nhận định, Lục hoàng tử tuyệt đối lấy vị tiểu thư ngu ngốc này làm vợ. Nhưng có vẻ như Thủy Băng Tuyền lại thấy như vậy, lúc nào cũng tự cho mình là hoàng tử phi, đáng thương hại.



      Ở kinh thành, ai biết Lục hoàng tử có tình ý đối với bát tiểu thư Vân La Y của Vân gia. Mà Vân gia này đứng hàng thứ hai trong ngũ đại thế gia, gia thế hiển hách. Còn Vân La Y cũng như Thủy Băng Tuyền đều rất nổi tiếng, chỉ khác là Vân La Y những dung mạo tuyệt thế mà còn thông minh hơn người, mười ba tuổi thành danh, nổi tiếng khắp kinh thành.



      Vân La Y so ra còn hơn Thủy Băng Ngọc, muội muội của Thủy Băng Tuyền tuổi, năm nay vừa mới đến tuổi cập kê. Nhưng Lục hoàng tử vẫn mực chờ nàng. Còn Thủy Băng Tuyền dù hai mươi tuổi nhưng Lục hoàng tử vẫn chưa có ý gì là muốn kết hôn cả.



      Trương Thanh Thanh vô cùng lo lắng, nửa tháng trước tiến cung giao ra chiếc khăn tay đính ước khi xưa, nhắc lại chuyện hôn , nhưng Liễu quý phi cũng chỉ thở dài quyết.



      Thủy Băng Tuyền cười nhạt, họ căn bản là muốn cưới nàng. Loại nam nhân này, đáng khinh thường, nếu ngay từ đầu muốn lấy người ta, sao lại chịu hủy hôn, để lỡ tuổi xuân của Thủy Băng Tuyền. Nàng vốn dĩ hiểu vì sao mình lại nhập vào người nữ nhân này, nhưng bây giờ , là Thủy Băng Tuyền sau khi nghe mẫu thân lại, chịu nổi kích mà qua đời.

      là phiền phức! Sao nàng lại đến cái thời đại cổ lổ sỉ này chứ? Thủy Băng Tuyền vừa nghĩ vừa thở dài! Nhưng mà còn cách nào nữa rồi, lúc đầu nàng còn có chút mộng tưởng quay trở về, nhưng bây giờ ước vọng đó ngày càng xa vời.

      Đáng hận nhất là, nàng, Thủy Băng Tuyền của đại, vốn luôn quan tâm ánh mắt người đời, luân thường đạo lý. Giờ tốt rồi, lại lâm vào hoàn cảnh này. Nhưng sao, Thủy Băng Tuyền nàng dù ở đâu cũng sống thoải mái, trói buộc ư? Nàng thèm để vào mắt, nếu chuyện phiền phức, vậy đơn giản, 1 lần giải quyết dứt khoát là xong.
      leotitonannhieu thích bài này.

    2. tatimyli

      tatimyli Active Member

      Bài viết:
      194
      Được thích:
      184
      Chương 3

      Edit: Sóc


      “Tiểu thư……” Bên ngoài có tiếng Thính Lan gõ cửa.

      “Vào .” Thủy Băng Tuyền chỉnh lại tinh thần, tự buồn chán, tự than thở phải tác phong của nàng. Bây giờ, để xem đám người cổ đại này có dám coi thường nàng nữa hay ? Cứ đao sòng phẳng mà cắt đứt tâm trạng ấy .

      “Tiểu thư, Phu nhân mời tiểu thư đến gặp.” Thính Lan cung kính nhìn tiểu thư, mấy ngày nay biết tiểu thư suy nghĩ gì, lúc nào cũng im lặng. Nàng cảm thấy có chút kỳ lạ tại sao. Bình thường vừa gặp nàng, tiểu thư đều lao đến hỏi tin tức của Lục hoàng tử, nhưng từ mấy hôm trước bỗng ở lì trong phòng chịu ra ngoài.

      thôi.” Với Thủy phủ này nàng cũng có chút hiểu biết, ít ra, đường cũng nhận nhầm người. Giờ cũng là lúc nên ra ngoài rồi.

      “Tiểu thư……” Nàng thay quần áo sao? Thính Lan nhìn bộ xiêm y trắng đơn giản của tiểu thư, thảng thốt. Mỗi lần ra khỏi cửa, dù là đâu, tiểu thư đều phải trang điểm kỹ càng.

      Thủy Băng Tuyền nhìn thoáng qua quần áo người mình, thầm xem thường nàng Thủy Băng Tuyền ở quá khứ kia. Nàng ta chẳng có chút thẩm mĩ nào cả! Quần áo lòe loẹt, phô trương chẳng đẹp chút nào, nàng phải lục tung cả tủ lên mới tìm được bộ tương đối vừa mắt. Mấy ngày nữa phải xuống phố tự chọn trang phục vậy! Thân thể này thuộc về nàng, đẹp hay xấu, nàng tự biết cách ăn mặc.

      “Còn đứng ngẩn ra đó làm gì? Mau thôi!” Nghe Thính Lan là nha hoàn Trương Thanh Thanh cẩn thận chọn lựa, từ cùng Thủy Băng Tuyền lớn lên. Có điều… hình như Thính Lan rất sợ Thủy Băng Tuyền, từ trước tới nay chưa dám nhìn thẳng vào mắt nàng!

      “Vâng, tiểu thư.” Thính Lan vội cúi người, nhường cho Thủy Băng Tuyền trước, mình theo sát ngay đằng sau.

      Thủy phủ hổ là thế gia vọng tộc, từ cành cây đến ngọn cỏ đều được chăm sóc kĩ lưỡng, mỗi viên đá, mảnh ngói đều là khắc chạm kĩ lưỡng mà thành, hề có chút cẩu thả nào. Ngay cả trang phục của đám a hoàn cũng dùng vải hoa dệt may tinh xảo.

      Thấy Thủy Băng Tuyền qua, đám người kia đều cúi đầu dám nhìn ngó hay cười đùa. tại, tâm tình của Tam tiểu thư được tốt, ai dám động vào? Nhưng nghĩ đến chuyện của Lục hoàng tử và Vân tiểu thư, mọi người đều thầm thương thay cho Thủy Băng Tuyền! hai mươi tuổi rồi còn chưa lập gia đình, biết sau này còn có ai đến hỏi cưới nàng nữa hay

      Đông Uyển là nơi ở của Trương Thanh Thanh và Thủy Băng Tuyền. Bây giờ, Trương Thanh Thanh ngồi trong Đông Uyển ngắm hoa, chờ Thủy Băng Tuyền đến.

      Hoa thơm khoe sắc bốn phương trời hoàn toàn đối lập với tâm tình ảm đạm trong lòng người, Trương Thanh Thanh khẽ ấn ấn huyệt Thái Dương, ngoài bốn mươi tuổi, sắc đẹp cũng nhạt phai theo thời gian, khi tuổi thanh xuân rời cũng là ngày tàn của mỹ nữ.

      Bà thở dài tiếng, liệu sau này Tuyền Nhi có phải chịu đơn như mình ? tại, Quý phi nương nương cũng thể làm gì được, nghe Lục hoàng tử thường xuyên qua lại cùng Vân gia, có lẽ… có lẽ Tuyền Nhi bị Lục hoàng tử vứt bỏ!

      Bây giờ Tuyền Nhi ngoài hai mươi tuổi, nếu từ hôn, sau này… còn có thể gả ra ngoài nữa ?

      Phải chăng bà sai rồi sao? Bà nên nuông chiều Tuyền Nhi như vậy sao? Nhưng từ trước đến nay, lão gia chưa từng coi Tuyền Nhi ra gì, Thủy phủ cũng thể là chỗ dựa mãi mãi cho Tuyền Nhi được. Bà làm mẹ chỉ mong con được sống yên ổn, bị người ta coi thường!

      Điều đó cũng sai sao?

      “Phu nhân, tiểu thư đến.” Tỳ nữ bên người Trương Thanh Thanh nhắc nhở.

      Nhìn Tuyền Nhi tới, trong mắt Trương Thanh Thanh lộ ra vẻ vui mừng, Tuyền Nhi của bà lớn rồi, nhưng……

      “Mẹ.” Thủy Băng Tuyền lễ phép gọi người bên trong đình, Trương Thanh Thanh mặc áo lụa màu tím, thoạt nhìn ước chừng bốn mươi tuổi, dung mạo thanh tú, nhìn rất giống Thủy Băng Tuyền. Chỉ có điều đôi mắt kia phải là mắt phượng hẹp dài như nàng mà là đôi mắt to, linh động. mĩ nhân cổ đại kinh điển!

      “Tuyền Nhi……” Trương Thanh Thanh nhìn Thủy Băng Tuyền, lại liếc mắt nhìn đám người hầu phía sau :”Các ngươi lui xuống .”

      “Vâng, phu nhân.” Tất cả mọi người cung kính cúi người xuống.

      “Tuyền Nhi…” Vẻ mặt bà thoáng chút sầu lo, đôi môi đỏ mấp máy, muốn lại thôi.

      “Lục hoàng tử muốn hủy hôn…” Thủy Băng Tuyền rời mắt khỏi phong cảnh xung quanh, nhìn người trước mắt. Đúng là người mẹ tốt! Chỉ có điều nàng ta biết hưởng, lại nam nhân vạn lần nên để mắt tới!!

      “Tuyền Nhi?” Trương Thanh Thanh mở to mắt nhìn vẻ mặt bình thản của Thủy Băng Tuyền, cố tìm cho ra chút khổ sở, nhưng đôi mắt kia vẫn bình tĩnh, lẳng lặng như mặt nước. Bà thoáng nghi hoặc, Tuyền Nhi đau lòng?

      “Nếu bây giờ con khóc, người có thể làm cho Lục hoàng tử cưới con sao?” Thủy Băng Tuyền hạ thấp ánh mắt.

      Trương Thanh Thanh thân mình chấn động: “Tuyền Nhi… Mẹ… Mẹ xin lỗi con.” Là do bà tin Ánh Thu, nghĩ rằng Ánh Thu là mẫu phi của Lục hoàng tử. Nhưng Lục hoàng tử là người hoàng thất, hôn của đâu phải chỉ do mẫu phi định đoạt. Tại sao lúc đó bà nghĩ ra như vậy.

      Bây giờ hại Tuyền Nhi lớn tuổi còn bị hủy hôn… Phải làm sao đây?

      Thủy Băng Tuyền lạnh lùng nhìn vẻ áy náy của Trương Thanh Thanh chợt nhớ đến mẹ của nàng. biết giờ mẹ như thế nào? Tuy biết với tính cách của mẹ, đến mức làm điều gì dại dột nhưng đau thương là điều thể tránh!

      muốn hủy hôn cứ hủy, đừng dây dưa ràng, ít nhất phải biết giữ lại cho người khác chút tự tôn.” Thủy Băng Tuyền lại thản nhiên . tại nàng sống trong thân thể này, vẫn nên tôn trọng Trương Thanh Thanh chút! Chỉ vậy mà thôi! Nếu phải người quan trọng, nàng cũng cần quan tâm!

      “Tuyền Nhi, con thấy biểu ca của con thế nào?” Quan Duệ là cháu bà, nếu nàng xin ca ca để Quan Duệ cưới Tuyền Nhi cũng khbiểu ca, biểu muội hông được!

      << Về phần này, ở TQ, em họ vẫn có thể nhau và kết hôn với nhau ^^ >>

      Thủy Băng Tuyền nhếch lông mày, mắt phượng híp lại: “Mẹ chê con đủ sức hấp dẫn? Muốn thông báo với cả kinh thành rằng Lục hoàng tử cần con mẹ nên phải đẩy về Trương gia sao?” hay đùa! Ở đại có nhiều đàn ông như vậy, nàng còn muốn kết hôn, bây giờ, nàng lại càng muốn lập gia đình. Đàn ông ở đây đều rất coi thường phụ nữ, mình thương hết lòng, chắc gì coi mình là con người! Tự do tự tại là tốt nhất.

      “Tuyền Nhi?” Trương Thanh Thanh hít ngụm khí lạnh, nghẹn họng, trân trối nhìn con của mình, Tuyền Nhi… Tại sao lại hạ thấp mình như vậy? Là nàng phải chịu quá nhiều đả kích sao?

      “Tuyền Nhi… Con bậy gì thế?” Tuy điều đó là , nhưng… nhưng cũng nên trắng ra như vậy!

      “Được rồi, mẹ, chuyện này cứ quyết định như vậy .” Thủy Băng Tuyền tao nhã thưởng thức chén trà đặt bàn. Trương Thanh Thanh ngẩn ngơ nhìn Tuyền Nhi của bà xinh đẹp động lòng người, nhìn kỹ, bà lại càng giật mình. Tuyền Nhi từ khi nào lại mặc quần áo đơn giản, trang nhã như này vậy. Mái tóc đen dài chỉ búi gọn, đôi mắt phượng, giống như Thủy Toa Lâm, tỏa ra thứ ánh sáng cuốn hút, khiến người ta phải đắm chìm trong ánh mắt mê hoặc ấy. Bà biết phải dùng từ gì để miêu tả! Tư thế thưởng trà phảng phất tao nhã giống như trời sinh khác người… Cao quý! Là cao quý! Vẻ sang trọng, cao quý như ánh hào quang lấp lánh tỏa ra từ Tuyền Nhi của bà.

      phải sức mạnh lấn ép người khác mà hết sức tao nhã, động tác bình thường cũng quyến rũ mê người!

      “Khối ngọc bội kia mẹ cũng nên trả sớm cho nhà người ta. Đồ vật đáng giá như vậy nên giữ lại làm gì. Nếu mẹ thích, con chọn cái đẹp hơn cho mẹ.” Thủy Băng Tuyền thấy Trương Thanh Thanh khẽ giật mình, đảo mắt qua miếng ngọc bội bàn. là hết chỗ ! Chỉ miếng ngọc bội mà cũng có thể quyết định số phận của người sao?

      đáng giá?” Trương Thanh Thanh cầm miếng ngọc bội, đây chính là đồ vật tượng trưng cho thân phận của hoàng tử, Tuyền Nhi đáng giá? Này… Xem ra Tuyền Nhi phải chịu đả kích rồi… Đều là tại bà! Bà làm cho tâm trí Tuyền Nhi rối loạn!
      leotitonannhieu thích bài này.

    3. tatimyli

      tatimyli Active Member

      Bài viết:
      194
      Được thích:
      184
      Chương 4
      Edit: Sóc

      Ánh nắng ban mai len lén chui qua cửa sổ nhảy nhót, tỏa sáng rực rỡ khắp căn phòng.

      Thủy Băng Tuyền trở mình cái rồi tiếp tục ngủ…

      tại, tiết trời lập xuân, muôn hoa đua nhau khoe sắc, trời nóng cũng lạnh, rất thích hợp để ngủ! Bây giờ chẳng có gì làm nàng có hứng thú cả, thời gian rảnh rỗi, dùng để ngủ để làm gì!

      Thính Lan cẩn thận đẩy cửa nhìn nàng, mặt lộ vẻ khó xử! Tiểu thư ngủ?

      “Tiểu thư.” Nàng giọng gọi người giường.

      có phản ứng gì…

      “Tiểu thư…” Thính Lan nghĩ đến đám người ngồi trong phòng khách đợi tiểu thư, kiên trì bước tới bên giường, lay lay chăn.

      “Tốt nhất ngươi nên cho ta lý do hợp lý ” Thủy Băng Tuyền trừng mắt nhìn Thính Lan. Nàng ghét nhất là bị người khác quấy rầy khi ngủ. Nhưng với lá gan của Thính Lan, chắn chắn phải có chuyện gì quan trọng. Mà liên quan đến Thủy Băng Tuyển chỉ có cái hôn ước nực cười kia thôi.

      Thính Lan rụt rè nhìn lên, thấy ánh sáng tỏa ra từ mắt Thủy Băng Tuyền lập tức đảo mắt sang chỗ khác, thầm nghĩ: Ánh mắt của tiểu thư quá dọa người! Mấy ngày nay, tiểu thư chỉ nằm lì trong phòng, ai cũng gặp, khiến nàng càng thêm tò mò… Chẳng lẽ tiểu thư biết tin đồn lan ra trong kinh thành sao? Nếu là trước kia, tiểu thư sớm chạy đến phủ Lục hoàng tử làm loạn… Thế mà? là rất kỳ quái! Tiểu thư những để ý đến những tin đồn bên ngoài mà còn thèm cho người theo dõi hành tung của Lục hoàng tử… Chẳng lẽ tiểu thư thích Lục hoàng tử nữa sao?

      “Thính Lan?” Thủy Băng Tuyền cao giọng gọi. Xem Thính Lan nhát gan như vậy nhưng lòng hiếu kỳ cũng đây!

      “Ối… Tiểu thư…” Thính Lan phục hồi tinh thần thấy ánh mắt khó chịu của Thủy Băng Tuyền. Trời ạ, nàng dám đứng trước mặt tiểu thư suy nghĩ lung tung… Nghĩ đến thủ đoạn trừng trị người khác bình thường của tiểu thư, Thính Lan cả người run rẩy khụy xuống mặt đất: “Tiểu thư, nô tì đáng chết! Xin tiểu thư bỏ qua cho thất thố vừa rồi của nô tỳ”

      Thủy Băng Tuyền bước xuống giường, mặc quần áo, để ý tới Thính Lan quỳ mặt đất, bước ra ngoài phân phó: “Đồ dùng rửa mặt.”

      “Vâng, tiểu thư.” Vài tỳ nữ ở bên ngoài vội vàng đáp lời.

      Bước vào thấy Thính Lan quỳ mặt đất, các nàng hầu hạ Thủy Băng Tuyền rửa mặt lại càng cẩn thận hơn…

      Thủy Băng Tuyền nhanh chóng sửa soạn, mắt liếc qua Thính Lan cái. Mấy ngày nay biểu của Thính Lan làm nàng quyết định đổi nô tỳ bên người. Dù sao bây giờ nàng cũng phải Thủy Băng Tuyền khi xưa, người bên cạnh có tài cán gì, nàng dùng.

      “Có chuyện gì?”

      Thính Lan càng cúi thấp đầu: “Thưa tiểu thư, lão gia và phu nhân ở phòng khách đợi tiểu thư.” Vừa rồi quản gia cho người đến với nàng, nàng mới vội vàng đến gọi tiểu thư.

      “Đứng lên.” Xem ra đến tám phần là vì chuyện hủy hôn kia. Như vậy cũng tốt, nàng có thể sớm giải trừ hôn ước nực cười kia. Cũng vì nó mà mấy ngày nay nàng cố nhịn ra ngoài xem cảnh sắc xung quanh! Hôn ước được giải trừ là nàng có thể tha hồ đây đó, tranh thủ tìm hiểu chút về thế giới này.

      Thính Lan kinh ngạc ngẩng đẩu. Tiểu thư phạt nàng? Thính Lan vội đứng dậy, bước theo Thủy Băng Tuyền!

      Bên trong phòng khách của Thủy phủ

      Sắc mặt Thủy Toa Lâm vốn có gì bất thường, nhàn nhã uống trà, nhưng trong lòng vẫn hơi mất bình tĩnh. Dù sao Băng Tuyền cũng là con của , bị hủy hôn cũng là mất mặt , nhưng… Trong lòng thầm tính toán, điểm mạnh của Băng Tuyền là gì, đương nhiên biết, cho dù vào hoàng gia cũng có lợi gì! Nhưng Băng Ngọc khác, với trí thông minh của Băng Ngọc sớm tạo chỗ dựa tốt cho Thủy gia. Nghĩ vậy, Thủy Toa Lâm khẽ mỉm cười: “Thảo dân tuân chỉ, đa tạ Hoàng thượng quan tâm.” Để Băng Ngọc gả cho Bát hoàng tử cũng là cho Thủy phủ chút mặt mũi rồi. Huống hồ đây là chuyện đáng mừng, thái độ của Thủy Toa Lâm càng vui vẻ.

      “Lão gia, người……” Trương Thanh Thanh dám tin nhìn Thủy Toa Lâm, tuy nhiên bà biết Thủy Toa Lâm từ lâu còn coi mình là vợ, nhưng tốt xấu gì Băng Tuyền cũng là con ! Tại sao có thể bỏ qua hạnh phúc cả đời của con để chấp nhận cầu của Hoàng thượng. Cảm giác lạnh lùng trào lên, tràn ngập trong lồng ngực Trương Thanh Thanh. Xem ra, mình nghĩ Thủy Toa Lâm quá tốt rồi.

      “Phu nhân, khó cho ta, nhưng nếu Băng Tuyền và Lục hoàng tử duyên phận, chúng ta cần gì phải gò ép chứ?” Thủy Toa Lâm thản nhiên chặn lời Trương Thanh Thanh.

      “Tỷ tỷ, đây phải là chuyện chúng ta có thể biết trước được.” Nhị phu nhân vốn là quận chúa, miệng gọi tỷ tỷ nhưng điệu bộ như thể mình là chính thất. Huống hồ con của bà ta sắp trở thành Hoàng phi, cộng thêm thân phận con của quận chúa, sang càng thêm sang. Địa vị của bà ta càng vững chãi như bàn thạch. Sau này Thủy phủ tùy bà định đoạt, cần giữ lễ phép với Trương Thanh Thanh nữa.

      Phí công công coi mọi chuyện như gió thoảng bên tai, nhận được câu trả lời của Thủy Toa Lâm liền mỉm cười: “Vậy ta cáo từ, thánh chỉ lát nữa tới quý phủ, xin lão gia và quận chúa chuẩn bị tiếp chỉ.”

      “Đa tạ công công.” Thủy Toa Lâm và nhị phu nhân lập tức tiễn.

      Trương Thanh Thanh nắm chặt chiếc khăn tay, trong đầu chỉ có ý nghĩ duy nhất: Sau này Tuyền Nhi phải làm sao?

      Tam phu nhân nhìn thoáng qua Trương Thanh Thanh, ánh mắt có chút tối tăm. Nàng biết cửa hôn này của Đại phòng (ý chỉ Đại phu nhân) dễ dàng, nhưng ngờ lại tạo thành miếng mồi ngon như vậy cho Nhị phòng (Nhị phu nhân)! Xem ra về sau, kẻ thù của nàng chỉ còn Nhị phòng…

      Thủy Toa Lâm trở lại đại sảnh, vừa lúc Thủy Băng Tuyền đến

      “Mẹ.” Thủy Băng Tuyền thấy thần sắc lạ lùng của Trương Thanh Thanh, trong lòng cũng hiểu ra phần nào.

      “Tuyền Nhi…” Trương Thanh Thanh khẩn trương nhìn Tuyền Nhi vào, đứng dậy muốn bước lên nhưng trước mắt tối sầm…



      “Khí huyết của Đại phu nhân vốn yếu, trong chốc lát máu lưu thông kịp nên ngất . Uống vài thang thuốc có chuyện gì.” Đại phu vừa kê đơn, vừa nhìn Thủy Toa Lâm .

      “Đa tạ đại phu.” Thủy Toa Lâm khách sáo cảm tạ, quay sang phía quản gia: “Ngươi tiễn đại phu.”

      “Vâng, lão gia.” Quản gia cung kính mời đại phu ra ngoài.

      Trong phòng Đại phu nhân chỉ còn bốn người: Nhị phu nhân, Tam phu nhân, Thủy Toa Lam và Thủy Băng Tuyền.

      Thủy Toa Lâm nhìn Băng Tuyền, lạnh nhạt để lại câu: “Băng Tuyền, từ bỏ hôn của con và Lục hoàng tử .” xong để cho Thủy Băng Tuyền có phản ứng gì, lập tức ra ngoài.

      “Băng Tuyền, chăm sóc mẹ con tốt, cũng tự chăm sóc chính mình. Hoàng thượng vừa ban hôn cho Ngọc Nhi và Bát hoàng tử, đừng để bị ngất như mẹ con hôm nay.” Nhị phu nhân xong còn khoa trương thở dài cái.

      Tam phu nhân gì, chỉ lạnh lùng bước theo Thủy Toa Lâm.

      Thủy Băng Tuyền nhếch cao mày, những người này là nhàm chán! Chẳng qua cũng chỉ là nam nhân thôi mà?
      leotitonannhieu thích bài này.

    4. tatimyli

      tatimyli Active Member

      Bài viết:
      194
      Được thích:
      184
      Chương 5
      Edit: Sóc

      Kinh thành sùng sục sôi trào, từ quan lớn quan tới bách tính bình dân, tất cả mọi người vì đạo thánh chỉ của hoàng thượng mà ồn ào bàn tán. Khắp các phường trà đều tán gẫu về tin tức nóng nhất kinh thành: Hôn ước của Tam tiểu thư Thủy phủ và Lục hoàng tử đương triều cuối cùng cũng được giải trừ.

      “Ngươi biết gì chưa?”

      “Biết gì?”

      “Tam tiểu thư Thủy gia bị hủy hôn.”

      “À, chuyện này cả kinh thành người nào biết chứ! Chỉ sợ Tam tiểu thư này ngờ rằng mình cũng có ngày hôm nay đây?”

      “Ha ha, Tam tiểu thư năm nay hai mươi tuổi, lại còn bị Lục hoàng tử từ hôn, sau này….”

      “Ha ha… Vậy nên cho tới giờ nàng ta vẫn dám ló mặt ra ngoài, có khi khóc chết sống lại cũng nên?”



      Trong quán trà, mọi người bình luận sôi nổi, có những người mặt mày đầy hứng thú, bàn tán hăng hái, có những người hơi hơi đồng tình, thương cảm…

      Trong sương phòng của tửu lâu hoa lệ nhất kinh thành, năm nam tử ngồi quanh chiếc bàn gỗ tròn. Hai người chơi cờ, hai người uống trà….

      “Đúng rồi, quên chúc mừng ngươi giải trừ hôn ước với Thủy Băng Tuyền như ý.” Ngón tay thon dài mân mê quân cờ đen trong tay, vẻ mặt có chút trêu chọc nhưng vẫn điều khiển cờ đen bám sát quân trắng tha. là Giang Dĩ Bác – Giang thiếu gia đứng đầu Ngũ đại thế gia của kinh thành.

      “Ít lời vô nghĩa, việc này đáng để nhắc tới, tốt nhất, ngươi nên tìm đường lui !” Nam tử ngồi đối diện làn da rám nắng, khuôn mặt tuấn lãng, tinh sáng sủa, lại rất hấp dẫn, cuốn hút, trông hơi gầy, môi đỏ khẽ cong, hoàng bào làm bằng gấm khiến toàn thân toát ra loại khí chất sang trọng, cao quý! Đó chính là nhân vật chính trong các câu chuyện được bàn tán khắp kinh thành – Lục hoàng tử Trữ Thiên Kì.

      “Thua.” Mắt lướt qua bàn cờ, Giang Dĩ Bác ném quân cờ tay xuống bàn, nhếch miệng, vô tâm , tuy miệng nhận thua nhưng nhìn chẳng giống như người thua cuộc chút nào.

      “Ha ha, ta thắng rồi, nào nào, mau đưa đây.” nam tử mặc áo gấm trắng cười tươi rói, quạt trong tay mở rộng, chỉ chỉ vào hai người còn lại. là Ngũ ca của Vân La Y, Vân Tại Viễn, xếp thứ hai trong Ngũ đại thế gia kinh thành.

      “Lục hoàng tử có chuyện vui, tinh thần sảng khoái, thắng cũng phải là chuyện lạ.” nam tử khác cũng mặc áo trắng đăm chiêu nhìn bàn cờ, ném vài tờ ngân lượng lên quạt . Đó là Trương Quan Duệ của phủ Thừa tướng, cũng là biểu ca của Thủy Băng Tuyền.

      Giữa màu trắng cao nhã, áo bào màu tím của nam tử ngồi giữa càng nổi bật, chỉ ngồi im lặng, mày kiếm khẽ nhíu cũng lấy ngân phiếu trong người đặt lên quạt. là người kế vị của quốc họ hoàng gia, Trữ Hy quận vương.

      “Hôm nay bản thiếu gia mới là người thắng lớn nhất.” Cổ tay khẽ động, xấp ngân phiếu kẹp giữa hai ngón tay của Vân Tại Viễn.

      Dọn lại bàn cờ, Giang Dĩ Bác liếc qua Trữ Hy, hạ mắt: “Sao Thủy Băng Ngọc lại được gả cho Bát hoàng tử?”

      Trữ Thiên Kì khẽ giật mình, ánh mắt có chút áy náy nhìn Trữ Hy: “Ta vốn định xin phụ hoàng ban nàng cho Thất đệ nhưng ngờ Bát hoàng đệ lại tự mình minh tấu phụ hoàng muốn được cưới Tứ tiểu thư Thủy gia. Hy, xin lỗi”

      Trữ Hy lạnh nhạt liếc hai người cái: “Việc này liên quan tới ta.” vốn đồng ý cho tiểu muội trở thành người của hoàng gia, như này cũng tốt, cắt đứt ý định của con bé!

      “Đúng rồi, các ngươi có nhận ra điều gì ?” Vân Tại Viễn đột nhiên , sắc mặt hơi ngưng trọng.

      “Cái gì?” Mọi người nhếch cao mày nhìn .

      “Thủy Băng Tuyền gần tháng nay xuất .” Tính tình tiểu thư Thủy Băng Tuyền này kiêu ngạo như thế, gặp chuyện như vậy bình thường quậy long trời lở đất rồi.

      “Quả Tuyền Nhi thấy xuất .” Trương Quan Duệ hơi hơi nhíu mày, Thủy Băng Tuyền là con duy nhất của , và cũng là biểu muội duy nhất của , theo lí mà , phải giúp Tuyền Nhi, chỉ là… Haizz! Tính tình của Tuyền Nhi bị chiều đến hỏng. Chuyện hủy hôn này chắc cũng đả kích tới hai người họ. Nhưng ít ra cũng có thiện cảm với nàng mà với tính tình của Lục hoàng tử cũng hiểu biết đôi chút, nếu phải là người con muốn cưới, cho dù bị ép gả, đừng mong có ngày yên ổn. Đó cũng là lí do vì sao chưa từng cầu xin Lục hoàng tử cho Tuyền Nhi.

      “Việc này đối với Tam tiểu thư, trong thời gian ngắn khó mà có thể chấp nhận được, chỉ là… ” Giang Dĩ Bác mỉm cười: “Chỉ là Thủy tiểu thư tháng trời bám riết lấy Thiên Kì là hơi lạ.”

      Trương Quan Duệ hạ tầm mắt: “Vì thân thể ta được khỏe nên Tuyền Nhi phải chăm sóc.” Cha cũng sớm cho người thăm hỏi nhưng kì lạ là cũng biết tin tức gì của Tuyền Nhi…

      “Quan Duệ, ta biết nàng là biểu muội của ngươi, nhưng… ” Trữ Thiên Kì bị Trương Quan Duệ chặn lời: “Lục hoàng tử cần nhiều, việc này ta tự hiểu được.” Trương Quan Duệ cười khổ, chuyện này sớm hay muộn cũng xảy ra, mong Tuyền Nhi có thể hiểu ra nhiều điều, từ bài học này mà lớn lên.

      “Nếu vậy, Thiên Kì, ngươi định đến nhà ta cầu hôn?” Vân Tại Viễn hỏi Trữ Thiên Kì.

      “Ta định như vậy.” Trữ Thiên Kì gật gật đầu.

      “La Y giống như Thủy Băng Tuyền, mong ngươi hiểu được.” Vân Tại Viễn thản nhiên nhưng trong đó còn có tia cảnh cáo. Người được thương nhất trong Vân gia chính là La Y! Mà La Y làm hoàng phi của cũng hề là trèo cao!

      Giang Dĩ Bác cười: “Tại Viễn, ngươi phải tin vào tấm lòng của Thiên Kì chứ. có chút cảm tình nào với Tam tiểu thư Thủy gia mới hủy hôn. Lệnh muội của ngươi là người con chọn, tất nhiên là phải đối xử khác rồi.”

      “Chuyện này tất nhiên ta biết, nếu ta nhất định đồng ý cho tiếp cận La Y.” Vân gia vốn cũng muốn dây dưa cùng hoàng thất nhưng nha đầu La Y kia thực rất thích Trữ Thiên Kì. thể thành toàn cho tình của muội muội, Thiên Kì là người thế nào cũng biết , khi cưới La Y, cũng bạc đãi nàng, nhưng…. Muốn được Thiên Kì độc sủng, La Y còn phải cố gắng nhiều! Là nam nhân, cũng hiểu rất ít khi có chuyện nam nhân chỉ dành tình duy nhất cho người, tam thê tứ thiếp sớm hay muộn cũng là chuyện thường tình.

      Chuyện nam nhân cả đời chỉ nữ nhân là thể.

      Thủy phủ ——

      Thủy Băng Tuyền ở trong phòng cùng Trương Thanh Thanh. Mấy ngày nay, trừ mối lo lắng dồn nén trong lòng, thân thể bà cũng tốt hơn nhiều.

      Trương Thanh Thanh nhìn Thủy Băng Tuyền ngồi đối diện, nỗi tuyệt vọng như bị khoét sâu thêm trong tim. Sau này Tuyền Nhi phải làm sau? Quý phi lại chịu gặp bà. Tuyền Nhi là báu vật mà bà phải dành cả mạng sống để bảo vệ. Chuyện hủy hôn lần này cực kì nghiêm trọng, huống hồ, nàng hai mươi tuổi, quá tuổi xuất giá. Bây giờ còn bị Lục hoàng tử hủy hôn, sau này nàng phải lập gia đình như nào? Chẳng lẽ nàng phải chịu nhìn vào sắc mặt của người khác mà sống sao? Nghĩ vậy, nỗi đau đớn lại thầm trào lên trong lòng bà.

      Bà tự muốn gả cho Thủy Toa Lâm, sau này lại thể có khả năng làm mẹ, nên với việc Thủy Toa Lâm nạp thiếp bà cũng dám oán hận nửa lời. Giây phút bà nghe đại phu mình có thai, niềm vui ấy, cả đời này bà thể quên! Mang thai chín tháng mười ngày, cảm nhận cũng cử động trong bụng, bà mới thực tin, mình trở thành mẹ. Với Thủy Toa Lâm, bà cũng chẳng ôm hy vọng gì nên mọi tình thương bà đều dành cho giọt máu đào này. Nhưng cuối cùng, là bà hại cả đời Tuyền Nhi…… Là do bà vô dụng!

      Bây giờ bà phải làm gì cho Tuyền Nhi đây….
      leotitonannhieu thích bài này.

    5. minmin1009

      minmin1009 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,785
      Được thích:
      546
      bạn ơi, đăng kí theo mẫu nha bạn
      tatimyli thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :