1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Xuyên Không] MANH HẬU - CỐNG TRÀ (38C Full) [Đã có ebook]

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      tội nghiệp lão giám bị vứt của khoai nóngng vàoo người rồi, kết sách rất đơn giản a.........làm cho mẫu hậu sinh ra 1 đứa nuôi nang thế là xong.......:013:

    2. pink_lee

      pink_lee Well-Known Member

      Bài viết:
      190
      Được thích:
      2,405
      Chương 10.

      Từ sau khi Mộ Dung Khuê lên ngôi, ngày càng uy nghiêm, tâm ý khó dò, nhưng dù sao Lạc công công hầu hạ mấy chục năm, những thay đổi rất của gần đây cũng có nhìn thấy. Trong lòng Lạc công công thầm kêu khổ, da đầu cũng run lên, Thái hậu nương nương là thần nữ giáng trần nha, Thái hậu nương nương có phải là Đỗ thị hay , Hoàng thượng cũng nên mơ tưởng, đây là khinh nhờn ông trời, khinh nhờn nữ thần đó! Nếu tốt, trời trách phạt, khi đó làm sao mà giải quyết?

      Lạc công công rời khỏi Dưỡng Tâm điện trở về phòng, vô cùng sầu muộn.

      Hai tiểu thái giám thấy Lạc công công trở về, bước lên phía trước hầu hạ, người bưng nước rửa mặt, người kia dâng khăn, vừa hỏi:” Công công có chuyện gì phiền lòng sao?”

      , đừng hỏi nhiều.” Lạc công công quát tiểu thái giám câu, lấy khăn lau mặt mạnh, thở dài hơi, thôi, bên là Hoàng Thượng, bên là Thái hậu nữ thần, mình trăm ngàn lần thể đụng đến, chỉ còn cách cầu Trưởng công chúa, xem Trưởng công chúa có chịu ban cho mình con đường sống.

      Mộ Dung Bội muốn ngủ, thấy Lạc công công cầu kiến, cảm thấy ngạc nhiên :” trễ thế này, đến làm gì?”

      Cung nữ tâm phúc của Mộ Dung Bội là Thải Châu :” Công chúa điện hạ, Lạc công công này là thân tín bên người Hoàng Thượng , bây giờ đột nhiên tới cầu kiến, chắc là có chuyện quan trọng.”

      Mộ Dung Bội gật đầu :” Cho vào!”

      Lạc công công vào Noãn Nguyệt các, vội vàng hành lễ:” Tham kiến công chúa điện hạ.” xong ngẩng đầu, liếc nhìn cung nữ bên cạnh.

      Mộ Dung Bội hiểu ý, phất tay với bọn họ:” Các ngươi lui ra ngoài!”

      Cung nữ lên tiếng trả lời, Thải Châu cũng lui ra ngoài, đứng trước cửa đợi truyền gọi.

      Mộ Dung Bội đợi trong phòng yên tĩnh trở lại, hướng Lạc công công :” Công công mời ngồi!”

      Lạc công công khoanh tay :” Nô tài đứng là được.”

      Mộ Dung Bội cũng miễn cưỡng, hỏi:” Công công đến có chuyện gì sao?”

      Đột nhiên Lạc công công quỳ xuống, dập đầu :” Công chúa điện hạ, chuyện này , …”

      Mộ Dung Bội bị dọa giật mình, :” Công công có chuyện cứ thẳng, đừng làm ta sợ.”

      Lạc công công lết đầu gối đến gần Mộ Dung Bội, lúc này mới giọng kể lại lời và hành động của Mộ Dung Khuê gần đây, cũng đem luôn lời dặn hôm nay ra, lại thêm:” Thái hậu nương nương vì Hoàng thượng mà tuyển chọn Hoàng hậu, đây chính là vì Nam Chu quốc vì muôn dân mà suy nghĩ, nhưng Hoàng thượng người… Hôm nay Hoàng thượng lệnh cho lão nô làm cho Thái hậu bỏ ý tưởng này, lão nô hoảng sợ, biết phải làm sao nên đến bẩm Trưởng công chúa.”

      Mộ Dung Bội vừa nghe, lại kết hợp với chuyện mà Diệu Tâm đến bẩm báo, trong lòng kinh hãi, Hoàng Thượng đây là nhung nhớ Thái Hậu nương nương, chịu lập Hoàng Hậu? Trời ạ, làm sao bây giờ?

      Mộ Dung Bội đè nén kinh hãi trong lòng, với Lạc công công:” Bây giờ cũng muộn, ngươi cứ trở về , sau này bàn lại chuyện này. Nếu Hoàng Thượng hỏi đến, ngươi cứ chưa nghĩ ra biệp pháp chu toàn, dùng kế hoãn binh trước .”

      Lạc công công thở phào nhõm, cám ơn Mộ Dung Bội, lặng lẽ rời khỏi Noãn các.

      Đỗ Mạn Thanh vẫn chưa biết phong ba trong cung sắp bắt đầu, đêm nay ngủ say sưa, sáng mai thức dậy, tâm trạng rất tốt, chỉ còn chờ Mộ Dung Khuê lâm triều xong, chuyện lập Hoàng hậu.

      Trong cung vắng vẻ, nếu như giúp đỡ lập hoàng hậu, tuyển tú, đến lúc đó ôm cháu, mỗi ngày vui vẻ mà trôi qua.

      Mộ Dung Khuê bãi triều, cũng qua chỗ Đỗ Mạn Thanh, chỉ ở trong thư phòng đọc sách.

      Lạc công công đứng bên cạnh hầu hạ, thấy Mộ Dung Khuê cầm sách, lúc lâu cũng lật qua trang khác, vội vàng cúi đầu, làm bộ như mình tồn tại, dám quấy rầy.

      Mỗi ngày Mộ Dung Khuê bãi triều đều qua gặp Đỗ Mạn Thanh, hôm nay lại cũng là vì trong lòng rối loạn, lúc lâu đành cất sách, hỏi Lạc công công:” Cho ngươi nghĩ biện pháp, nghĩ ra chưa?”

      Lạc công công quỳ mạnh xuống đất, dập đầu :” Nô tài vô năng!”

      Mộ Dung Khuê hừ lạnh tiếng, :” Tối hôm qua phải gặp Hoàng tỷ sao? Chưa bàn bạc ra biện pháp?”

      Lạc công công nghe vậy chảy mồ hôi lạnh, chỉ dập đầu, dám nhiều.

      Mộ Dung Khuê im lặng nhìn Lạc công công :” Nể tình ngươi hầu hạ nhiều năm, lòng trung thành, lần này ta truy cứu, nếu có lần sau, tuyệt đối tha thứ!”

      Lạc công công mồ hôi thấm ướt cả lưng áo, vội vội vàng vàng tạ chủ long ân, giọng khàn khàn:” Lần sau nô tài dám nữa!”

      Cho Lạc công công lui, Mộ Dung Khuê lại cho truyền Sử mama diện kiến, lần nữa cho Sử mama kể lại chuyện năm đó nghiệm thân cho Đỗ thị.

      Sử mama dám qua loa, kể lại tỉ mỉ, còn thêm:” Năm đó nghiệm thân cho Thái hậu nương nương, có ghi chép lại, những ghi chép đó vẫn còn trong cung.”

      Mộ Dung Khuê hai mắt sáng lên, cho Sử mama lui, lập tức cho người điều tra ghi chép năm đó.

      Tổng quản nội vụ nhanh chóng tìm ra bản ghi chép, đưa đến trước bàn.

      Mộ Dung Khuê lật ra tờ giấy ghi lại chuyện nghiệm thân năm đó, ngón tay run nhè . Là cứ nghi ngờ trong lòng, có chút khinh nhờn nữ thần. Thế nhưng, nếu nữ thần chỉ là nữ thần, phải mẫu hậu, chút tâm tư của chỉ là hâm mộ đối với nữ thần, chính là chuyện thường tình.

      Bản ghi chép lại hình dáng Đỗ thị cực kì ngắn gọn, chỉ có hàng chữ: Da trắng như tuyết, thân thể bình thường, sẹo chàm.

      Mộ Dung Khuê bỏ bản ghi chép xuống, cho người lặng lẽ đến Khôn Ninh cung gọi cung nữ chuyên hầu hạ Đỗ Mạn Thanh tắm rửa đến.

      Cung nữ đến rất nhanh, nghe Mộ Dung Khuê hỏi, giọng bẩm:” Thân thể Thái Hậu nương nương hoàn hảo, sẹo chàm.”

      Mộ Dung Khuê có chút thất vọng, lại gặng hỏi:” Nhìn kĩ chưa? có cái gì khác sao?”

      Cung nữ chảy mồ hôi lạnh, hai má ửng đỏ, giọng :” Cũng có đặc điểm.”

      Mộ Dung Khuê nhướng mi lên, giọng trở nên bình tĩnh, giọng :”!”

      Cung nữ giọng bẩm câu, nhưng do giọng quá , Mộ Dung Khuê nghe , khỏi cất giọng hỏi lại:” lại lần nữa xem!”

      Cung nữ toàn thân run rẩy, lớn giọng bẩm:” Thái hậu nương nương có đặc điểm ở chỗ kín, ở dưới vùng kín có viên chân trâu.” (nguyên cv là "Thái hậu nương nương có chỗ bí đặc thù, cũng là phương thảo hạ, có trân châu chí viên." biết phương thảo là gì nên xin phép được chém ạ)

      Mộ Dung Khuê ngồi trước bàn, gương mặt tuấn tú từ từ đỏ bừng, ngay cả lỗ tai cũng nóng lên.

      Cho cung nữ lui ra, Mộ Dung Khuê lại xem bản ghe chép lần nữa, tâm trạng trầm tư: Cuối cùng là do người nghiệm thân năm đó nhớ đặc điểm của viên trân châu, hay là? Nàng, ra phải là mẫu hậu của trẫm đây?

      Mộ Dung Khuê suy nghĩ đến chạng vạng sáng, chịu nổi mới qua gặp Đỗ Mạn Thanh. vào, thấy Đỗ Mạn Thanh mặc trang phục bình thường, bên trong là cái áo màu bạc, bên ngoài là váy dài màu hồng, mặc dù chỉ là bộ váy bình thường, nhưng mặc người Đỗ Mạn Thanh lại toát ra vẻ hấp dẫn khác thường, chỉ liếc mắt nhìn, bỗng dưng nhớ đến lời cung nữ bẩm lại hôm qua, trong nháy mắt lại đỏ mặt.

      Đỗ Mạn Thanh thấy vừa vào trong, mặt mũi đỏ bừng, cho là nóng, vội vàng đưa lên chè hạt sen ướp lạnh, lại kêu người quạt cho , cười :” Qua đoan ngọ, khí trời càng nóng. Mấy hôm nữa Hoàng Thượng qua cũng được.”

      Mộ Dung Khuê uống vài hớp chè hạt sen, dần dần bình tĩnh lại, chuyện phiếm với Đỗ Mạn Thanh, hỏi nàng thích vật gì, thích ăn gì.

      Đỗ Mạn Thanh đáp, ngón tay gạt gạt nắp trà, cũng vạch trần, chỉ im lặng suy nghĩ.

      Tầm mắt Mộ Dung Khuê nhìn vào ngón tay thon dài trắng noãn của Đỗ Mạn Thanh, hiểu sao lại cảm thấy rất ngon miệng, trong lòng có ý định bất chấp tất cả mà nắm lấy tay Đỗ Mạn Thanh, cầm trong tay mà nhành xoa nắn.

      Đỗ Mạn Thanh thấy nhìn chén trà, đành đưa cho xem, cười :’ Đây chính là ta cho người làm chút trà sữa trân châu, ngươi thử chút ?”

      Mỗ Dung Khuê vừa nghe đến hai chữ trân châu, đột nhiên bị nghẹn nước miếng của mình, khuôn mặt đỏ bừng, hoang mang :” Mẫu hậu cứ dùng .”

      Đỗ Mạn Thanh thấy vẻ mặt khác thường, mới hỏi:” Làm sao vậy?”

      Mộ Dung Khuê thuận miệng đáp:’ Trước khi đến đây có uống chút thuốc bổ, sức lực dồi dào, dễ đỏ mặt, lát nữa tốt hơn.”

      “Bổ quá cũng tốt.” Đỗ Mạn Thanh quan tâm câu, lại nhắc đến hôn của , :” Hoàng thượng tuổi cũng còn , đến lúc thành thân. Ta thấy mấy tiểu thư trong các phủ rất khá, biết ý Hoàng Thượng thế nào?”

      Mộ Dung Khuê nghiêm mặt :” Mẫu hậu, nhi tử muốn vì Phụ Hoàng giữ đạo hiếu, tại hiếu kì chưa qua, làm sao có thể đón dâu đây?”

      Đỗ Mạn Thanh lắc đầu thở dài, nhà có con trai lớn tuổi chưa cưới vợ, làm cho người ta bận tâm! Nàng ngước nhìn Mộ Dung Khuê, có chút tang thương :” Tiên đế nếu có linh, đương nhiên hy vọng ngươi mau chóng thành thân, khai chi tán diệp cho Mộ Dung gia, cũng hy vọng ngươi thủ hiếu làm gì? Hôm nay ta trở về, thấy ngươi sớm thành thân cũng vui vẻ, ta cũng sớm có cháu bế, an dưỡng lúc tuổi già.”

      Mộ Dung Khuê hô lên:” Mẫu hậu!”

      Đỗ Mạn Thanh xoa trán :” Nhi tử à, ngươi nghĩ đến chuyện lập hậu, hay là có chuyện gì khổ tâm? Cứ viện cái cớ giữ đạo hiếu, ta thích nghe.”

      Mộ Dung Khuê liếc nhìn Đỗ Mạn Thanh, thấy đôi mắt Đỗ Mạn Thanh trong như nước, vẻ mặt của mình phản chiếu trong ánh mắt nàng có chút đơn, bỗng dưng muốn lại thôi, lúc sau mới :” Mẫu hậu mới trở về, để nhi tử quan tâm người tốt sao? Nếu nhi tử lập Hoàng hậu, tất nhiên tốn thời gian quan tâm Hoàng hậu, đến lúc đó sợ là thể ở bên cạnh mẫu hậu tận hiếu.”

      “Ngươi vậy là sao? Ngươi lập Hoàng hậu, đương nhiên bên cạnh ta có nhiều con dâu tận hiếu kia kìa! Làm sao lại biến thành ngươi thể tận hiếu đây?” Đỗ Mạn Thanh phản bác, trừng mắt nhìn Mộ Dung Khuê.

      Mộ Dung Khuê bị Đỗ Mạn Thanh trừng mắt nhìn, trong lòng giật thót, lòng bàn tay chảy mồ hôi, tránh ánh mắt Đỗ Mạn Thanh, vội vàng uống trà che dấu cảm xúc.

      Đỗ Mạn Thanh tiếp tục tận tình khuyên bảo:” Ngươi 20 tuổi, phải thành thân thôi! Tiểu như nhà quan lại thích, cũng có thể tuyển tú từ dân gian. Thiên hạ này mỹ nữ như mây, có người hợp ý cũa ngươi.”

      Mộ Dung Khuê đặt chén trà lên bàn :” Mẫu hậu đừng ép nhi tử!” xong đứng lên, oán giận nhìn Đỗ Mạn Thanh, nhấc chân tra ngoài.

      Đỗ Mạn Thanh còn muốn cằn nhằn. thấy Mộ Dung Khuê , dựa lưng vào ghế, buồn bực :” Chuyện gì đây, con trai đều ngỗ nghịch như thế này sao?”

      oán giận, cung nữ tiến vào báo:” Trưởng công chúa tới!”

      Đỗ Mạn Thanh vội :” Mau mời vào.”

      Mộ Dung Bội nhanh vào, nghe Đỗ Mạn Thanh kể chuyện bức hôn thành, cảm thấy lo lắng Mộ Dung Khuê thích đàn ông, bèn cho cung nữ lui ra, giọng hung hăng kề sát vào tai Đỗ Mạn Thanh:” Thái Hậu nương nương, đó là do Hoàng Thượng còn chưa hưởng qua nữ nhân mới chấp nhận. Trước tiên chúng ta cứ đưa nữ nhân lên giường , cho thử. Đợi hưởng qua rồi, tin còn muốn cứng rắn lập hậu?”.

    3. Bé Bi

      Bé Bi Well-Known Member

      Bài viết:
      393
      Được thích:
      334
      ha ha, càng ép càng nhanh biết tâm ý của hoàng thượng này thôi
      thanks nàng
      Winter thích bài này.

    4. Avehil

      Avehil Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,993
      Được thích:
      10,260
      @Ishtar truyện này chưa có bìa bủng j hả ?
      linhdiep17, quỳnhpinkyIshtar thích bài này.

    5. caoduong

      caoduong Well-Known Member

      Bài viết:
      847
      Được thích:
      758
      Eo ui.đọc 1 leˋo 10 chươg.hay vô cuˋg.cúm ơn nàg edit truyen hay như v...
      Ko bik đưa nư˜ nhân cho hoàg thượg xong se˜ ntn day? Chă´c a tư´c wa´ tỉnh tò vs mâ˜u hậu lun wa´ :yoyo36::yoyo36::yoyo36:

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :