1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Xuyên Không] MANH HẬU - CỐNG TRÀ (38C Full) [Đã có ebook]

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. béo xinh

      béo xinh Well-Known Member

      Bài viết:
      342
      Được thích:
      342
      Mộ Dung Khuê đêm khó ngủ lại gặp mộng xuân. Sắp tới cảnh chinh phục mẫu hậu rùi đây. Thanks b @pink_lee nhé
      pink_lee thích bài này.

    2. Sắc Sắc

      Sắc Sắc Active Member

      Bài viết:
      101
      Được thích:
      154
      :)) cười chết ta. A mộng xuân nữa chứ. Bệnh bệnh quá :))
      pink_lee thích bài này.

    3. lee

      lee Active Member

      Bài viết:
      90
      Được thích:
      132
      A mong xuan roai. He. Co ma ta thay ti cu thich vai mi nam cung hay.
      pink_lee thích bài này.

    4. lâm lang

      lâm lang Active Member

      Bài viết:
      294
      Được thích:
      165
      dạo này nàng bận gì à,sao ko thấy edit nữa thế?
      trạch nữ thích bài này.

    5. pink_lee

      pink_lee Well-Known Member

      Bài viết:
      190
      Được thích:
      2,405
      Chương 9


      Hết tết Đoan ngọ, Đỗ Mạn Thanh bắt đầu chuẩn bị yến tiệc ngắm hoa, bàn bạn với Mộ Dung Bội rồi quyết định lấy lý do ngắm hoa đế các cáo mệnh phu nhân mang theo nữ nhi nhà mình tiến cung cho nàng xem xét, kiểm tra xem nương nhà nào thích hợp làm con dâu.

      Phu nhân các phủ nghe thái hậu nương nương muốn mở tiệc ngắm hoa, cũng đoán được đây là thái hậu nương nương muốn vì hoàng đế tuyển chọn hoàng hậu và phi tần. Người nào lòng muốn nữ nhi tiến cung đương nhiên càng chuẩn bị kĩ lưỡng hơn, đến lúc đó nữ nhi vào cung chừng có cơ hội được chọn. Người muốn cho nữ nhi tiến cung cũng muốn chuẩn bị chút, tìm cớ từ chối cho nữ nhi theo.

      Trước khi Đỗ Mạn Thanh chuẩn bị hoa yến lại cho gọi Mộ Dung Bội qua chuyện, hỏi:” Mấy năm nay hoàng thượng có thân cận với nương nào ? Hoặc cùng nương ấy chuyện cưới hỏi các loại?”

      Mộ Dung Bội suy nghĩ chút :” ra chuyện này cũng kỳ quái, trước khi hoàng thượng 12 tuổi mặc dù đến mức cùng các cung nữ thân cận, nhưng cũng bài xích các nàng, có lúc còn có thể đùa vài câu. Cũng biết bắt đầu từ khi nào, lại thích có cung nữ đến gần, chỉ để Lạc công công và mấy mama hầu hạ. Mấy năm nay, ngoại trừ gặp Lý Đông Dao và Thạch Thu Vân có chuyện mấy câu, còn những nương khác đa số là đợi các nàng thỉnh an xong đều cho lui ra.”

      “Lý Đông Dao và Thạch Thu Vân?” Đỗ Mạn Thanh nghe tên hai người này cảm thấy xa lạ mới hỏi thăm chút.

      Mộ Dung Bội đáp:” Lý Đông Dao là nữ nhi của Văn Hoa công chúa, ra cũng là biểu muội của chúng ta. Thạch Thu Vân là muội muội của Thạch Cố Hành. Cha con Thạch gia đều trung thành với hoàng thượng, hoàng thượng đương nhiên là ưu ái Thạch gia, đối với Thạch Thu Vân cũng là vẻ mặt ôn hòa.”

      Mộ Dung Bội vừa dứt lời, lại nghĩ đến chuyện, :” Lúc Phụ hoàng và Mẫu hậu còn sống, khi đó có nhìn trúng nữ nhi của lại bộ thị lang Lữ Lương Lữ Hiểu Nguyệt, muốn lập nàng làm thái tử phi, nhưng chưa kịp viết chiếu đột nhiên hoàng thượng bị bệnh mới bàn đến. Sau này phụ hoàng bệnh tình nguy kịch, mà mẫu hậu cũng sinh bệnh, chuyện của Lữ Hiểu Nguyệt mới đả động đến nữa. Chỉ là Lữ Hiểu Nguyệt vẫn còn vương vấn chuyện này, có vài lần cầu kiến ta thăm dó ý của hoàng thượng. Có lẽ cũng lòng say mê hoàng thượng.

      Đỗ Mạn Thanh phân tích chút, với Mộ Dung Bội:” Mọi người đếu thích thân càng thêm thân, nhưng ở chỗ của chúng ta cho phép em họ thành thân. Như Lý Đông Dao và Hoàng thượng là bà con, huyết thông quá gần cũng thể thành thân.”

      Mộ Dung Bội kinh ngạc :” Vì sao?”

      Đỗ Mạn Thanh :” Nếu hai người sinh con, đứa bé này hoặc tướng mạo, hoặc tính cách, hoặc những phương diện khác luôn có phần giống cha mẹ, phần giống nhau nàu gọi là di truyền. em họ thành thân, bọn họ so với những người khác càng dễ truyền những đặc tính xấu cho đời sau.”

      Mộ Dung Bội có chút sợ hãi :” đến những nhà khác, chỉ trong hoàng thất thích nhất là thân càng thêm thân, nào?

      Đỗ Mạn Thanh gật đầu :” Tiếp túc như vậy, đương nhiên đời sau bằng đời trước.”

      Mộ Dung Bội hít hơi lạnh, lúc sau mới :” Như vậy Mẫu phi của ta, cũng coi như là biểu muội của phụ hoàng, vậy sao ta..”

      Đỗ Mạn Thanh vội vàng trấn an nàng :” Đây chỉ là di truyền những đặc tính xấu, cũng phải nhất định di truyền. Nhìn dáng vẻ và tính cách của ngươi , phụ hoàng và mẫu phi của ngươi đương nhiên là di truyền toàn điểm tốt cho ngươi.”

      Mộ Dung Bội nghe xong mới bình tĩnh lại, vỗ ngực :” Làm ta sợ muốn chết.”

      Đỗ Mạn Thanh thấy Mộ Dung Bội thở phào,vẻ mặt nàng lại trở nên nghiêm túc, trầm giọng :” em họ thành thân, nếu may sinh con bị thiểu năng và ngu ngốc.”

      Mộ Dung Bội lần thứ hai bị kinh sợ, vội vàng nhớ lại những đôi em họ thành thân, quả nhiên nhớ ra nhà có con bị chứng ngu đần, sắc mặt dần trở nên khẩn trương, lẩm bẩm :” Nghiêm trọng như vậy sao!”

      Đỗ Mạn Thanh :” Cho nên, những người có quan hệ họ hàng, chúng ta đều phải loại bỏ, thể để cho mấy nàng gả cho hoàng thượng.”

      Mộ Dung Bội gật mạnh đầu :” Tất cả đều theo ý của thái hậu nương nương.”

      Đỗ Mạn Thanh tuyên truyền về hậu quả của em họ thành thân, thấy Mộ Dung Bội đồng ý nhất thời mừng rỡ, lời nữ thần quả nhiêu hiệu quả, cần phải tìm cách chứng minh, chỉ cần vài câu cũng có người tin.

      Mộ Dung Bội bình tĩnh lại mới rót trà bưng đến cho Đỗ Mạn Thanh.

      Đỗ Mạn Thanh nhận uống ngụm, để chén trà qua bên lại :” Cha con Thạch gia đều là võ tướng, lại là tâm phúc của hoàng thượng nếu Thạch Thu Vân tài mạo song toàn cũng là lựa chọn tồi.”

      Mộ Dung Bội :” Thạch Thu Vân cũng tồi, nhưng là tính cách quá mức ngay thẳng, có chút tác phong của nam nhi, trong chốn thâm cung này, biết có thể giữ được nàng.”

      Ý của Mộ Dung Bội là, chọn người làm hoàng hậu phải là người đoan trang hào phóng, hiền lương thục đức, tính tình Thạch Thu Vân thích hợp làm hoàng hậu.

      Đỗ Mạn Thanh nghe xong mới hỏi:” Theo như ngươi , vậy ai thích hợp làm hoàng hậu đây?”

      Mộ Dung Bội đáp:”Năm đó, phụ hoàng và mậu hậu đều có ý chọn Lữ Hiểu Nguyệt.”

      Bây giờ Mộ Dung Khuê căn cơ chưa ổn, nếu cưới nữ nhi Lữ Hiểu Nguyệt của người đứng đầu tứ đại thị lang Lữ Lương làm hoàng hậu, chỉ ổn định được triều chính, còn có thể ổn định hậu cung. Lại tướng mạo Lữ Hiểu Nguyệt cực kỳ xuất sắc, còn có tài danh, cũng là lựa chọn tốt.

      Đỗ Mạn Thanh cười :” Cũng được, tới tiệc ngắm hoa ta quan sát các nàng kỹ, đến lúc đó hãy kết luận, tóm lại nên vì hoàng thượng chọn người vợ tốt.”

      Về phần Lữ Hiểu Nguyệt nghe trong cung có mở hoa yến, buồn vui lẫn lộn, vội vàng gặp mẫu thân An thị, cúi người :” Mẫu thân, thái hậu nương nương muốn mở hoa yến, chắc có thâm ý, mong mẫu thân có thể thanh toàn nữ nhi!”

      An thị cho nha hoàn lui ra, cũng để Lữ Hiểu Nguyệt đứng lên, chỉ nhìn nàng quay đầu :” Ngươi cứ phải cố chấp như vậy sao?”

      Lữ Hiểu Nguyệt thấy nha hoàn ở đây, quỳ xuống dập đầu :” Mẫu thân, người thanh toàn nữ nhi ! Từ khi nữ nhi nhìn thấy hãm sâu trong đó thể thoát ra, trừ ai nữ nhi cũng lấy.”

      “Đồ có mặt mũi!” An thị tức gận chỉ vào Lữ Hiểu Nguyệt :” Kiếp trước ta làm nên tội gì nên kiếp này mới sinh ra ngươi.”

      Lữ Hiểu Nguyệt nước mắt chảy dài, rơi xuống mu bàn tay, nức nở :” Nếu mẫu thân đáp ứng nữ nhi, để nữ nhi làm ni cho rồi!”

      An thị cũng khỏi chảy nước mắt, bên vừa khóc bên vừa :” Mộ Dung gia, có ai là người tốt? Ngươi chỉ biết là hoàng thượng vô cùng tôn quý, nhưng biết bạc tình nhất là nhà đế vương. Tương lai nếu tốt đẹp thôi, nếu tốt chỉ sợ ngươi còn liên lụy đến Lữ gia.”

      Năm đó An thị cũng có hôn ước với người trong hoàng thất, ngờ hôn ước bị hủy, thương tâm muốn chết. Mặc dù sau này gả cho Lữ Lương, cũng quên được, trong lòng mang hận người Mộ Dung gia. Từ khi biết được nữ nhi Lữ Hiểu Nguyệt đối với Mộ Dung Khuê nhất kiến chung tình, bà tìm mọi cách khuyên bảo, muốn cho Lữ Hiểu Nguyệt cắt đứt tâm tư, chỉ là Lữ Hiểu Nguyệt như bị ám ảnh, nhất nhất muốn vào cung, bất chấp làm hoàng hậu hay là phi tần.

      Lữ Hiểu Nguyệt lại dập đầu :” Nếu tương lai tốt, con gánh chịu mình, tuyệt liên lụy đến Lữ gia.”

      An thị thấy thể khuyên được Lữ Hiểu Nguyệt, đành thở dài tiếng sâu.

      Tới ngày mở tiệc ngắm hoa, An thị dẫn theo Lữ Hiểu Nguyệt tiến cung.

      Đỗ Mạn Thanh ngồi trong đình ngắm hoa, đợi các vị cáo mệnh phu nhân dẫn theo nữ nhi nhà mình vào bái kiến, mỉm cười hỏi han mấy câu, tinh tế đánh giá nương nhà ngươi ta phen, gặp người xuất sắc hỏi tên tuổi. Diệu Tâm ở bên cạnh hầu hạ, mỗi lần Đỗ Mạn Thanh hỏi tên, nàng tự ám chỉ Thu Tình lặng lẽ nhớ lại.

      An thị và Lữ Hiểu Nguyệt tiến vào bái kiến, thỉnh an Đỗ Mạn Thanh.

      An thị lần đầu tiên nhìn thấy Đỗ Mạn Thanh, bị vẻ đẹp của Đỗ Mạn Thanh làm ngây người, trong lòng kinh ngạc:”Mọi người đều khen Hiểu Nguyệt nhà ta đẹp, nhưng khi đứng cùng với Thái hậu nương nương, Hiểu Nguyệt đúng là bằng. Chẳng trách năm đó tiên đế sủng ái nàng, để cho nàng sinh hạ hoàng thượng.

      Lữ Hiểu Nguyệt luôn tự phụ vì vẻ đẹp của mình, giờ gặp Đỗ Mạn Thanh cũng ngẩn ngơ, hơn nữa trước nay đều nghe kể về truyền thuyết nữ thần, nhất thời có chút e ngại, Đỗ Mạn Thanh hỏi câu, nàng trả lời câu, mất luôn vẻ tài tình lâu nay.

      Đỗ Mạn Thanh quan sát Lữ Hiểu Nguyệt, thấy nàng ta mày rậm mắt hạnh, mai má ửng đỏ, quả nhiên xinh đẹp, khá là vừa lòng, lại hỏi thêm mấy câu, thấy Lữ Hiểu Nguyệt trả lời khéo léo, giọng êm ái, nhớ Mộ Dung Bội từng , Lữ Hiểu Nguyệt đối với Mộ Dung Khuê lòng say mê, cũng có chút hảo cảm, ngươi lòng với hoàng đế nhi tử của chúng ta, coi như ngươi tinh mắt.

      Đến khi Thạch Thu Vân và Lý Đông Dao vào bái kiến, Đỗ Mạn Thanh đem hai nàng so sánh với Lữ Hiểu Nguyệt, quả nhiên Lữ Hiểu Nguyệt xuất sắc hơn chút, trong lòng lập tức có tính toán, tương lai hoàng đế nhi tử có tam cung lục viện, trước tiên cưới Lữ Hiểu Nguyệt làm hoàng hậu, nạp Thạch Thu Vân là hoàng phi, sau này lại tuyển tú, để các mỹ nữ khai chi tán diệp, ta chỉ phụ trách ôm cháu, oa ha ha!

      Tiệc ngắm hoa kết thúc, Đỗ Mạn Thanh trở về Khôn Ninh cung, lập tức cho gọi Mộ Dung Bội đến, hứng thú bừng bừng :” Hôm nay mới thấy, Nam Chu quốc chúng ta đúng là thừa thãi mỹ nữ! nương theo các cáo mệnh phu nhân ai cũng như hoa như ngọc, nếu sợ ủy khuất người ta, ta đều muốn thay Hoàng thượng nạp tất cả vào cung.”

      Mộ Dung Bội bật cười :” Thái Hậu nương nương tham lam quá rồi.”

      Đỗ Mạn Thanh cười :” Ta đều động tâm, ngươi Hoàng thượng chằng lẽ động tâm sao?”

      Mộ Dung Bội lắc đầu :” Khó lắm!” Mộ Dung Bội vừa xong, lúc này mới phát mình ở trước mặt Đỗ Mạn Thanh chuyện thoải mái hơn, khép nép như trước, lại đánh giá Đỗ Mạn Thanh, thầm nghĩ: Thái hậu nương nương càng ngày càng có hương vị nữ tử trần gian, còn vẻ trong trẻo nhưng lạnh lùng lúc ban đầu xuống trần.

      Hai người thảo luận hồi lâu, đều cho rằng Lữ Hiểu Nguyệt thích hợp làm hoàng hậu.

      Đỗ Mạn Thanh vừa chuyện mặt đều là ý cười sung sướng, lớn giọng :” Nếu thuyết phục được hoàng thượng, bây giờ chuẩn bị là vừa, cuối năm có thể thành thân. Tới mùa thu sang năm, ta có thể ôm cháu.”

      Đúng lúc Mộ Dung Khuê vừa tới cửa điện, nghe thấy giọng của Đỗ Mạn Thanh từ bên trong truyền ra, vội ngừng bước chân, lông mi nhíu lại, xoay người bước .

      trở về Dưỡng Tâm điện, muốn gọi người đến , suy nghĩ chút lại thôi, chỉ gọi Lạc công công tiến đến, ngoắc ngón tay :” Mẫu hậu muốn cưới Hoàng hậu cho trẫm, trẫm lại muốn giữ đạo hiếu, nghĩ đón dâu sớm. Chỉ là nếu trẫm đến trước mặt mẫu hậu tranh luận chuyện này, có thể phá hủy tình cảm mẹ con. Việc này, ngươi phải nghĩ biện pháp loại bỏ ý niệm trong đầu mẫu hậu.”

      Lạc công công méo mặt, biết cuộc sống đau khổ của mình lại tới.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :