1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Xuyên Không] MANH HẬU - CỐNG TRÀ (38C Full) [Đã có ebook]

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. lâm lang

      lâm lang Active Member

      Bài viết:
      294
      Được thích:
      165
      cố lên nàng ơi :th_41::th_41::th_41:
      pink_lee thích bài này.

    2. yui_9x

      yui_9x Well-Known Member

      Bài viết:
      182
      Được thích:
      299
      ca dễ thương quá : bắt đầu bằng việc xem tỷ là vật sở hữu rồi hễ thấy ai để ý tỷ cũng ghen hết á :yoyo60:
      pink_lee thích bài này.

    3. pink_lee

      pink_lee Well-Known Member

      Bài viết:
      190
      Được thích:
      2,405
      Chương 8

      Nam Chu quốc lập quốc hơn 100 năm, tứ đại gia tộc ở kinh thành cũng uy phong hơn trăm năm. Lần này Mộ Dung Khuê đến từ đường bái tế mẹ đẻ Đỗ thị, đứng đầu tứ đại gia tộc là tứ đại thị lang, người theo chỉ có Lễ bộ thị lang Vương Trình, ba thị lang còn lại mượn cớ .

      Ngoài kia bàn tán về nữ thần trời ban, tứ đại thị lang cũng tập trung tại nhà Vương Trình, để Vương Trình thuật lại tình hình lúc đó.

      Tận mắt Vương Trình thấy kỳ cảnh ngày đó, bị kinh ngạc ra lời, lúc ấy tất nhiên tin đây là thần nữ hạ phàm. Nhưng mấy ngày nay có ba vị thị lang khi đó có mặt phân tích điểm đáng ngờ, cuối cùng dao động lòng tin, bây giờ lại đâm ra nghi ngờ cái gọi là thần nữ trời ban có lẽ là do Mộ Dung Khuê bày trò.

      Đỗ Mạn Thanh nghe Thạch Cố Hành xong, cũng hiểu , nay tứ đại thị lang thế cao áp chủ , thậm chí Mộ Dung Khuê cũng phải nhường bọn họ hai phần. Bây giờ vì chính mình rơi xuống, thế có chút biến hóa, thế lực hoàng thất tăng cao, tứ đại thị lang sợ hoàng đế muốn mượn chuyện này làm giảm thế lực của bọn họ, nghĩ cách tìm sơ hở để vạch trần chuyện mình phải nữ thần là .

      Đỗ Mạn Thanh cười nhạt cái :” Vàng sợ lửa, chỉ cần để ý chuyện bọn họ điều tra, cần ngăn cản.”

      Thạch Cố Hành vội vàng đồng ý, nhìn trời còn sớm mới cáo lui ra ngoài.

      vừa ra khỏi cửa cung, đúng lúc gặp Nghiêm Thừa Ân cũng từ trong cung trở về, hai người liền đứng lại mấy câu.

      Nghiêm Thừa Ân :” Nơi này chuyện tiện, về nhà ta uống chén rượu cũng dễ hơn.”

      Thạch Cố Hành gật đầu, theo Nghiêm Thừa Ân về Nghiêm gia.

      Nghiêm Thừa Ân dẫn Thạch Cố Hành đến thư phòng, đợi nha hoàn dâng trà lui ra mới :” Chuyện của thái hậu nương nương, ngươi thấy thế nào?”

      Nghiêm Thừa Ân và Thạch Cố Hành, văn võ, từ theo bên người Mộ Dung Khuê, là bạn tốt kiêm tâm phúc của Mộ Dung Khuê.

      Thạch Cố Hành nghe Nghiêm Thừa Ân lời này, cũng cảm thấy hơi nghi ngờ mới :” Chuyện lúc đó ở từ đường quả thể giả được, cho là thái hậu nương nương chính là thần nữ cũng thể nghi ngờ. Chỉ là biết người có phải là mẹ đẻ của hoàng thượng ?”

      Hai người vừa chuyện khỏi nhìn nhau hồi.

      lúc sau Thạch Cố Hành mới :” Tiên hoàng tổng cộng có 5 người con trai, bởi vì hoàng thượng là do hoàng hậu nuôi dưỡng mới được kế vị, mấy vương gia khác , chỉ sợ Nhị vương gia cam tâm.”

      Nhi tử thứ hai của Mộ Dung Khuông là Mộ Dung Sâm, mẹ đẻ là tỷ tỷ của lại bộ thị lang Lữ Lương. Mà Lữ Lương này chính là người đứng đầu tứ đại gia tộc. Lúc đó khi Mộ Dung Khuông băng hà, Lữ Lương muốn tìm cách cho Mộ Dung Sâm thay thế Mộ Dung Khuê kế vị, nhưng ngờ có Thạch Uy dẫn quân trấn áp, che chở cho Mộ Dung Khuê, có cách nào hành động mới phải để Mộ Dung khuê đăng cơ.

      nay mặc dù Mộ Dung Khuê đăng vị, nhưng mà căn cơ chưa ổn, lúc này lại có chuyện thần nữ trời ban, tránh khỏi tứ đại gia tộc có nghi ngờ.

      Nghiêm Thừa Ân lắc đầu :” Trong khoảng thời gian này, tứ đại gia tộc nghĩ cách thăm dò thái hậu nương nương, chúng ta chỉ cần xem kết cục của bọn thôi!”

      Thạch Cố Hành còn chuyện, nhìn thư phòng có ai khác mới :” Cảnh kỳ lạ ngày đó ờ từ đường ai cũng kinh ngạc, thái hậu nương nương quả phải là người thường. Nhưng hôm nay nhìn người hình như có mấy phần nhân khí, có chút giống nữ tử trần gian, biết người có pháp lực hay ?”

      Nghiêm Thừa Ân giọng :” Theo như hoàng thượng , ngoại trừ thái hậu nương nương có số pháp bảo hình như cũng có pháp lực.”

      Thạch Cố Hành lại :” Có khi nào thái hậu nương nương rơi xuống trần gian, trở thành nữ tử trần gian rồi?”

      Nghiêm Thừa Ân cũng có nhiều nghi hoặc, dù sao chuyện nữ thần trời ban cũng có lợi với Mộ Dung Khuê. Nếu cứ nghi ngờ chính là bất kính với nữ thần, cố gắng từ bỏ ý nghĩ này ra.

      Sau đó, Thạch Cố Hành rời khỏi Nghiêm gia trở về Thạch phủ.

      Thạch Uy biết được trở về, gọi đến thư phòng hỏi chuyện.

      Thạch Cố Hành việc tứ đại gia tộc nghi ngờ Đỗ Mạn Thanh giả mạo nữ thần, mới thêm:” Cha nghĩ việc này như thế nào?”

      Thạch Uy chắp tay bước thong thả :” Chúng ta chỉ cần trung thành với hoàng thượng, việc này cần suy đoán quá nhiều.”

      Thạch Cố Hành nghe lời này, có vẻ như Thạch Uy đối với chuyện này luôn giữ loại thái độ, nhưng đây là chuyện có lợi cho hoàng thượng nên chỉ cần nghe theo lệnh của hoàng thượng là được, nghĩ xong mới gật đầu, xin cáo lui trở về phòng.

      Lúc này, Đỗ Mạn Thanh vuốt điện thoại di động, sờ lát cuối cùng cũng mở máy, lần thứ hai nhìn vào cột sóng vẫn có. Mặc dù biết thể nào gọi được điện thoại, nhưng vẫn bấm số gọi , đầu bên kia điện thoại im lặng có tiếng động, nàng gọi thêm lần nữa vẫn như vậy. Cố gọi vài lần mới hết hy vọng mà tắt máy.

      Mộ Dung Khuê nhìn nàng loay hoay, thấy vẻ mặt nàng chán nản mới hỏi:” Mẫu hậu, đây là?”

      Viền mắt Đỗ Mạn Thanh ửng đỏ, trả lời:” Đây là pháp bảo dùng để chuyện, bây giờ có tín hiệu, có cách nào liên lạc với người khác.”

      Mộ Dung Khuê thử dò hỏi:” Nếu mẫu hậu sống lại, đương nhiên nhi tử phụng dưỡng người sống nốt quãng đời còn lại, cần trở về?”

      Đỗ Mạn Thanh thở dài tiếng, ấn vào ứng dụng điện thoại, giơ máy lên trước mặt Mộ Dung Khuê :” Con trai, cười cái!”

      Mộ Dung Khuê nghe Đỗ Mạn Thanh , vội vàng bày ra vẻ mặt tươi cười.

      Đỗ Mạn Thanh nhìn Mộ Dung Khuê trong màn hình, thấy cười hai mắt híp lại, quả nhiên là mê người, khỏi tự đắc:” Nhi tử của ta là đẹp mắt! Nàng vừa nghĩ tay vừa nhấn xuống chụp ảnh.

      Mộ Dung Khuê nhìn lại thấy mình cười trong pháp bảo của Đỗ Mạn Thanh, ngơ ngác :” Pháp bảo này thần kỳ!”

      Đỗ Mạn Thanh chỉ vào cột pin điện thoại :” Pháp bảo này cũng có tuổi thọ, khi ô vuông này biến mất nó cũng thể động nữa.” xong buồn bã, tắt điện thoại rồi cất mới gọi Diệu Tâm tiến lên châm trà.

      Diệu Tâm nghe thấy vôi vàng lên, muốn châm trà lại bị Mộ Dung Khuê cản lại, đành phải đứng sang bên.

      Mộ Dung Khuê tự mình đứng dậy châm trà , bưng chén trà tới dâng lên miệng Đỗ Mạn Thanh, dịu dàng :” Mẫu hậu còn có nhi tử mà!”

      Đỗ Mạn Thanh ngước mắt chống lại tầm mắt Mộ Dung Khuê, cũng có chút xúc động, nhất thời uống ngụm trà, lắc đầu ý cần nữa.

      Mộ Dung Khuê rụt tay về, để chén trà xuống mà cầm trong tay thưởng thức, thừa lúc Đỗ Mạn Thanh để ý đem chén trà sát vào bên môi, uống ngụm trà còn dư lại của Đỗ Mạn Thanh, lúc này mới đặt cái chén xuống.

      Hành động này của Mộ Dung Khuê, giấu được ánh mắt của Diệu Tâm.

      Diệu Tâm đứng bên cạnh tâm trạng như trời đất đổ sụp, trời ơi, hoàng thượng đây là mẫu sao?

      lúc sau, Diệu Tâm ra khỏi Khôn Ninh Cung lặng lẽ gặp Mộ Dung Bội.

      Mộ Dung Bội nghe Diệu Tâm xong cũng kinh hãi, lẩm bẩm :” Hoàng thượng vẫn chịu cưới hoàng hậu, cũng chịu nạp phi, chẳng lẽ thực có vấn đề?”

      Diệu Tâm :” Hành động này của Hoàng thượng là khinh nhờn, chỉ sợ trời trách phạt.”

      Mộ Dung Bội đứng ngồi yên, đứng lên :” Ta đến chỗ thái hậu nương nương.”

      Đỗ Mạn Thanh biết Mộ Dung Bội tới, có chút nhạc nhiên :” Giờ cũng còn sớm, sao ngươi lại tới đây?”

      Mộ Dung Bội đường đến nghĩ xong lý do, cười :” Ta nghe thái hậu nương nương giữ Đỗ nương lại hầu hạ bên người, bởi vậy…”

      Đỗ Mạn Thanh nghe xong :” Hàm Lan và Hoàng thượng hề xứng đôi, cần lo lắng.”

      Mộ Dung Bội :” Ta có ý này, ý ta là muốn cầu thái hậu sớm tác thành, giúp hoàng thượng định ra hôn . Chỉ cần là thái hậu nương nương chọn đương nhiên tốt nhất.”

      Đỗ Mạn Thanh lại cười :” Yên tâm, ta cũng muốn sớm ôm tôn nhi!”

      Mộ Dung Bội nghe những lời này, trong lòng mừng rỡ, nhìn trời muộn mới cáo từ về.

      Đỗ Mạn Thanh dựa vào tháp suy nghĩ, Mộ Dung Khuê và Đỗ Hàm Lan là em họ, huyết thống hai người quá gần, phù hợp để thành thân. Mình là muốn mau mau ôm cháu, nhưng muốn ôm là cháu trai thông minh đáng nha!

      Diệu Tâm đứng bên cạnh hầu hạ, tâm trạng thấp thỏm bất an, mình hai lần chạy mật báo, thái hậu nương nương có biết hay ?

      Lúc này Đỗ Hàm Lan cũng vào hầu hạ Đỗ Mạn Thanh, mắt thấy Đỗ Mạn Thanh lại đùa nghịch pháp bảo, chỉ tò mò đứng nhìn, chờ Đỗ Mạn Thanh cất pháp bảo dưới gối đầu mới nhân tiện :” Thái hậu nương nương, chi bằng kết túi lưới, cất pháp bảo vào trong, nếu cần ra ngoài đem pháp bảo đeo vào trong người, đảm bảo thể mất được.

      Đỗ Mạn Thanh gật đầu :” Được, vậy túi lưới giao cho ngươi làm.”

      Đỗ Hàm Lan vui mừng đồng ý.

      Đỗ Mạn Thanh thấy mặt nàng ta còn đỏ ửng, suy nghĩ chút mói gọi nàng ta đến ngồi bên cạnh, hỏi trực tiếp:” Ngươi thích hoàng thượng?”

      Mặt Đỗ Hàm Lan lại bừng, cúi đầu, tiếng như muỗi kêu :”Cháu cũng biết, cháu xứng với…”

      Đỗ Mạn Thanh vừa nghe cũng biết, Hàm Lan đây là thiếu nữ hoài xuân, thấy người dễ nhìn thích. Nàng vỗ tay Hàm Lan cười :” Nhìn thấy mỹ nam động lòng, đây là chuyện bình thường. Thế nhưng mỹ nam này thích hợp với ngươi, ngươi hiểu ý của ta ?”

      Đỗ Hàm Lan đáp:” Hiểu !”

      Đỗ Mạn Thanh nghe nàng ta trả lời, nhưng ra cũng hiểu được ý mình, lại vỗ tay nàng ta :” Mỹ nam để thưỡng thức tốt nhưng thể gả, nếu gả, phải gả cho người coi ngươi như trân bảo, người đàn ông cưng chiều ngươi trong lòng bàn tay.”

      Cái này Đỗ Hàm Lan có chút hiểu được, hơi cúi người xuống :”Cám ơn thái hậu nương nương dạy bảo!”

      nơi khác, Mộ Dung Khuê lại lần nữa mất ngủ, hiểu sao lại nhớ ánh mắt Đỗ Mạn Thanh nhìn Thạch Cố Hành, nhất thời đấm giường, đây là mẫu hậu nhớ trần tục sao?

      Lạc công công nghe thấy tiếng động, tiến vào hầu hạ, thấy Mộ Dung Khuê khó ngủ mới hỏi:” Hoàng thượng có cần nô tài thêm hương cho dễ ngủ?”

      Mộ Dung Khuê lắc đầu :” cần!”

      Lạc công công lại thử dò hỏi:” Có cần cho truyền cung nữ tới hầu hạ?” Lại , hoàng thượng cũng hai mươi tuổi, mà vẫn cho truyền cung nữ hầu hạ, luôn…

      Mộ Dung Khuê hừ tiếng :” Đừng quên, trẫm còn trong hiếu kỳ.”

      Lạc công công cả kinh, quỳ xuống thỉnh tội!

      Mộ Dung Khuê khoát tay :”Đứng lên ! Sau này chú ý chút.”

      Lạc công công vội vàng dạ. khom người qua bên.

      Mộ Dung Khuê lấy bức tranh chữ của Đỗ Mạn Thanh ra đọc lại lần, vừa như với Lạc công công, vừa như với chính mình:” Vị Tô Thức này quả nhiên tài giỏi, trách được mẫu hậu nhớ mãi quên. Trẫm có thời gian rảnh, cũng muốn làm thơ viết chữ, cho mẫu hậu vui vẻ, làm tròn đạo hiếu.”

      Lạc công công đáp lời :” Thái hậu nương nương biết hoàng thượng hiếu thảo, tất nhiên vui mừng.”

      Mộ Dung Khuê gật đầu, cho Lạc công công ra ngoài nằm giường nghỉ ngơi. Đêm nay, mấy lần mơ thấy đôi môi đỏ mọng củaĐỗ Mạn Thanh chạm vào cái chén, phong tình vô hạn.

      Đến sáng tỉnh lại, trong chăn ẩm ướt mảng, khỏi kinh ngạc, nhất thời lấy tay sờ vào, nháy mặt khuôn mặt tuấn tú đỏ bừng, trong lòng nổi lên trăm ngàn tư vị.
      :yoyo40::yoyo40:

    4. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      a ấy ứ......ư.........ừ..........kia....:04(1):...........................chuẩn bị con đường dụ dỗ..........thần tiên tỷ kia.......:yoyo36:
      caoduongpink_lee thích bài này.

    5. yui_9x

      yui_9x Well-Known Member

      Bài viết:
      182
      Được thích:
      299
      ca lại mơ thấy mộng xuân
      mà hiếm thấy hoàng đế nào lại giữ thân như ngọc như ca đó, 20 rồi mà còn chưa chịu làm gì.
      vậy là tỷ có rau sạch để ăn rồi hehehe
      pink_lee thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :