1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[Xuyên Không] Mị Hậu Hí Lãnh Hoàng - Sở Thanh (495c + 1pn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tiểu yêu tinh

      Tiểu yêu tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      3,382
      Được thích:
      3,666
      Chương 446
      Lăng Tuyết Mạn phản bác được, tim đập mạnh và loạn nhịp, nhìn mặt hồ, hai người mà cùng thương tâm.

      “Thiếu Bạch, chuyện Ngô Đồng……” biết nên tiếp thế nào, Lăng Tuyết cắn môi, nhìn Liễu Thiếu Bạch, đột nhiên : “Ta hỏi hoàng thượng, sao hậu cung nhiều nữ nhân như vậy mà vẫn chịu nạp Ngô Đồng.”

      xong xoay người liền chạy thẳng hướng cung Đế Hoa.

      “Tuyết Mạn! Tuyết Mạn, nàng trở lại!”

      Liễu Thiếu Bạch kêu, Lăng Tuyết Mạn coi như mắt điếc tai ngơ, chân lại chạy nhanh hơn.

      Liễu Thiếu Bạch sợ Lăng Tuyết Mạn lại chọc giận hoàng thượng mà bị phạt, còn kịp suy nghĩ nhiều, liền khinh công đuổi theo!

      “Tuyết Mạn, nàng tỉnh táo chút!”

      Dùng thân ngăn ở trước mặt Lăng Tuyết Mạn, dưới tình thế cấp bách, Liễu Thiếu Bạch lấy tay vịn vai của nàng, vô cùng lo lắng : “Nàng muốn làm hoàng thượng giận dữ nữa sao? Ngài nếu có tâm muốn Ngô Đồng còn có thể hạ chỉ gả Ngô Đồng sao? Ngô Đồng chính là vì chuyện này mà mới xuất gia, còn An Công thế tử mất hết mặt mũi. Hoàng thượng lâm triều trấn an chọn công chúa hoàng thất gả cho An Công thế tử, mới bình ổn chuyện này. có đại thần trong triều dâng tấu xin hoàng thượng nghiêm trị Liễu gia tội kháng chỉ bất tuân, kết quả như thế nào còn chưa thể đoán được!”

      “Sao… sao có thể như vậy?” Lăng Tuyết Mạn ngẩn ra, mờ mịt hồi lâu, cũng dần dần hiểu, chuyện tới mức này Hoàng thượng làm sao có thể lấy Ngô Đồng, cho dù hối hận rồi cưới, mặt mũi của An Công càng chịu được, dưới triều đình, và cả thiên hạ cho rằng hoàng thượng chơi đùa trọng thần trong triều a!

      “Cho nên Ngô Đồng chết tâm, ai cũng khuyên được, có lẽ thân nơi cửa Phật mới giúp nó thanh thản !” Liễu Thiếu Bạch thu tay lại, cúi đầu nhìn Lăng Tuyết Mạn, giọng hỏi: “Tuyết Mạn, trong cung có lời đồn, lần này hoàng thượng giết nàng là có tính toán lần nữa thu nàng vào hậu cung, đây là sao?”

      “Đây là nơi nào truyền ra?” Lăng Tuyết Mạn kinh ngạc hỏi.

      Liễu Thiếu Bạch lắc đầu cái, biết, chỉ là nghe đêm đó nàng mất tích, khiến toàn bộ hoàng cung dưới được an bình, hoàng thượng tức giận từng , nếu tìm được nàng, hoặc là giết nàng, hoặc là nạp nàng vào hậu cung, chấm dứt niệm tưởng của các Vương gia khác đối với nàng!”

      “Cái gì?” Lăng Tuyết Mạn thở phì phò, sắc mặt cực kỳ bất thiện, cắn răng dứt, đừng mơ tưởng!”

      “Tuyết Mạn, chúng ta là thần tử, nào có quyền lợi . Chỉ là ta lo lắng tính tình nàng như vậy, ở hậu cung thua thiệt……” Liễu Thiếu Bạch sầu lo, biết phải làm gì.

      “Thiếu Bạch, ngươi lo lắng cho ta, ta sao.” Lăng Tuyết Mạn lời an ủi rất . ra nàng cũng biết tương lai mình ở nơi nào. thể trở về đại, càng muốn khuất phục ở , giấc mộng uyên ương của nàng và tan tành, tình tưởng sâu lại chỉ là hồi lừa gạt, nàng còn có thể chờ mong cái gì.

      Mắt thấy tai nghe mặc dù nhất định chính là chân tướng, nhưng nàng nghĩ ra lý do gì tin tưởng .

      Cùng Liễu Thiếu Bạch chuyện lúc, sau đó rời , chẳng biết lúc nào Hoa Mai bà bà theo bên cạnh Lăng Tuyết Mạn, nhìn nàng sầu muộn cau mày.

      Trong lúc vô tình, tới trước cung Đế Hoa.

      “Bà bà bà trở về trước , con muốn tìm .” Nhìn cung điện khí thế kia, Lăng Tuyết Mạn nặng nề .

      Hoa Mai bà bà chép miệng: “Nha đầu Mạn Mạn, hoàng thượng khẳng định bận, buổi tối là con có thể nhìn thấy nó a, lúc này vào làm gì?”

      “Con muốn ,”

      Lăng Tuyết Mạn liền nhấc chân bước lên thềm đá, Hoa Mai bà bà bất đắc dĩ trợn mắt, lại bởi vì thân phận ma ma mà phải chờ ở phía dưới.

      Thủ vệ hai bên cửa cung theo như quy củ ngăn lại, Lăng Tuyết Mạn khẽ cười : “Ta tới cầu kiến hoàng thượng, cho ta vào ,nếu ta ngươi vô lễ với ta!”

      Nghe vậy, hai người thủ vệ ngây ra, sắc mặt khôi ngô nhất thời ửng đỏ, cà lăm: “Lăng… Lăng cung nữ, làm sao ngươi có thể như vậy? Ngươi muốn cầu kiến hoàng thượng cũng phải đợi thông báo, nếu hoàng thượng bằng lòng gặp, ngươi mới có thể vào.”

      “Ha ha, ta muốn cho hoàng thượng kinh hỉ, chờ các ngươi thông báo còn có cái gì vui?” Lăng Tuyết cười nham hiểm, “Các ngươi có biết ta là có thù tất báo, trong cung này chưa nghe lời đồn sao…… Trong cung có thêm hai thái giám khẳng định phải việc khó!”

      Nghe vậy, mặt hai người thủ vệ từ màu đỏ lập tức biến sang màu xanh biếc rồi lại biến màu trắng, mặt trời ấm áp nhưng lại cảm giác mồ hôi lạnh toát ra, lúc ngây ngốc, Lăng Tuyết Mạn linh hoạt nhảy vào ngưỡng cửa, thướt tha duyên dáng vào.

      Lăng Tuyết Mạn vào trong cung làm cung nữ thái giám đều giật mình nhìn nàng. Sau đó bọn họ cương quyết tiến lên hỏi câu.

      Lăng Tuyết Mạn bước đến gần cánh cửa khép chặt trước thư phòng của Hoàng đế.

      Từ An nhìn thấy Lăng Tuyết Mạn đột nhiên toát ra, lúc này mới định lên tiếng nhắc nhở hoàng thượng, lại bị Lăng Tuyết Mạn tay mắt lanh lẹ che miệng, cũng cảnh cáo: “An An ngươi dám lên tiếng câu, ta liền thầm bên gối hoàng thượng ngươi chưa có hoạn sạch, đem ngươi hoạn thêm lần nữa!”

      xong, mắt bắn về phía Xuân Đường Thu Nguyệt, tiếp tục hung ác : “Còn hai ngươi, ai nghe lời, đem gả các ngươi cho thái giám!”

      Xuân Đường Thu Nguyệt co quắp khóe miệng sợ hãi nhìn Lăng Tuyết Mạn, rất thức thời khép chặt miệng.

      Đắc tội với nàng chính là đắc tội chủ tử, chỉ cần gió thoảng bên gối tùy tiện thổi đôi câu, họ liền thê thảm!

      Từ An khóc ra nước mắt gật đầu, Lăng Tuyết Mạn lúc này mới phất tay cái, ý bảo bọn họ đứng xa chút, cúi gằm đầu như đưa đám, thầm cầu xin ông trời phù hộ cho chủ tử bọn họ bình an!

      Lăng Tuyết Mạn lần này rất thông minh, cũng có vội vàng đẩy cửa ra, mà là áp lỗ tai vào cửa, cũng bịt mũi phòng ngừa nam nhân chết tiệt kia thính tai có thể nghe được hô hấp của nàng.

      “Ưm…… Hoàng thượng, nô tì còn muốn…… Hoàng thượng đổi cho nô tì hầu hạ hoàng thượng được ……”

      Tiếng nữ nhân nũng nịu đứt quãng từ trong nội thất truyền tới, mặt Lăng Tuyết Mạn lúc này tái trắng.

    2. Tiểu yêu tinh

      Tiểu yêu tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      3,382
      Được thích:
      3,666
      Chương 447
      buổi tối ngủ cùng nàng như hòa thượng, ban ngày chịu nổi tịch mịch trống liền……

      Lăng Tuyết Mạn hung hăng nhắm mắt lại, trong lòng đau đớn như bị vạn con kiến gặm cắn, năm ngón tay chặt cánh cửa đến móng tay đâm vào gỗ, môi cắn gắt gao, nhịn được nước mắt tràn mi.

      “Hoàng thượng, tư thế này của nô tì được …… Hoàng thượng thoải mái hay ……”

      “Ái phi há mồm…… Trẫm đút cho nàng……”

      Thanh đau nhói tim ngừng vọt vào lỗ tai Lăng Tuyết Mạn, i dưới chân giống như đổ chì, làm thế nào cũng bước được, cổ xúc động đột nhiên xông lên, nàng liền muốn tận mắt nhìn xem cảnh đó đến cùng có phải hay !

      Lăng Tuyết Mạn cắn chặt hàm răng, giơ tay lên lau nước mắt, chậm rãi đẩy cửa ra, chân nâng lên bước vô cùng, mặc dù thân thể cách nào ức chế run rẩy, mặc dù tim muốn nhảy ra cổ họng, nhưng là nàng vẫn kiên định về phía trước, cho đến khi nhấc lên bức rèm che ——

      “Từ An ngươi……”

      Mạc Kỳ Hàn chuyển mắt Lăng Tuyết Mạn đến gần, mặt vẫn còn mang nước mắt, đột nhiên ngừng lại!

      Bốn mắt nhìn nhau, bộ mặt đều kinh ngạc!

      Lăng Tuyết Mạn khẽ nhếch môi đỏ mọng nhìn tình cảnh trước mắt, câu cũng ra được!

      Chỉ thấy ghế dựa, Mạc Kỳ Hàn áo quần hoàn chỉnh nằm ngang, Hạ Lệ Nhân quỳ gối nệm êm, lộ vai nửa, mị thái ngàn vạn, bàn tay phủ lên hai vai của , dùng hết bản lãnh xoa bóp cho , bộ ngực to lớn cố ý dính vào vai , ngực ngừng ma sát, đưa tay là có thể đụng. bàn bày đầy điểm tâm cùng trái cây, mà Mạc Kỳ Hàn dùng ngón giữa cùng ngón trỏ kẹp quả nho muốn thả vào trong miệng Hạ Lệ Nhân, giờ phút này dừng giữa trung!

      Hạ Lệ Nhân cảm giác đúng, liền nghiêng đầu lại, đột ngột thấy Lăng Tuyết Mạn đứng ở bên cạnh bức rèm che, ngây ngốc giây, lập tức gắt giọng: “Hoàng thượng, ả cung tỳ này đến thông báo cũng có liền vào rồi!”

      Nhìn đến cánh tay trắng nõn quấn gáy Mạc Kỳ Hàn, tư thế thân mật mập mờ khiến Lăng Tuyết Mạn cảm thấy trong lòng có lửa nóng thiêu đốt, mặc dù mặc dù bọn họ phải làm loại chuyện đó, nhưng là… nhưng là……

      “Lăng Tuyết Mạn, sao ngươi tự tiện vào? Từ An đáng chết đâu?” Mạc Kỳ Hàn hồi hồn, ném quả nho trong tay mặt đất, sắc mặt cực khó coi.

      “Khởi bẩm hoàng thượng, An An thất trách có ở bên ngoài, có thể tiêu dao khoái hoạt, nô tỳ là tới tạ ơn hoàng thượng, nhờ hoàng thượng nhân tâm nhân đức, hôm nay nô tỳ được tự do, cảm động đến rơi nước mắt, chưa từng nghĩ lại quấy nhiễu hoàng thượng cùng Lệ Quý Phi…… Xin hoàng thượng thứ tội!” Lăng Tuyết Mạn nhàng quỳ xuống, giọng khiêm nhường.

      “Hoàng thượng, ả đúng là gan lớn, có người nào gặp hoàng thượng mà phải chờ phê chuẩn, ả thế nhưng…… Hừ, như vậy là để hoàng thượng ở trong mắt!” Hạ Lệ Nhân dán nửa người vai Mạc Kỳ Hàn, bộ ngực sinh động rất là kích thích con mắt.

      Nhưng lão sắc quỷ Mạc Kỳ Hàn chưa từng đẩy ra!

      Lăng Tuyết Mạn tức giận, phổi đều muốn nổ, ánh mắt nhìn chằm chằm bộ ngực đó, thở gấp gáp, liền : “Lệ Quý Phi cẩn thận kẻo ngực của ngài rớt xuống đất! Khổng lồ như vậy, nếu là mất , ngài cũng đừng khóc!”

      Lời này vừa ra, khóe miệng Mạc Kỳ Hàn nhịn được co quắp lại, trong lòng bật cười dứt, nhìn chằm chằm Lăng Tuyết Mạn, thầm suy đoán mục đích nàng tới đây.

      Mà Hạ Lệ Nhân tức giận, lúc sau đứng lên, tay chỉ Lăng Tuyết Mạn còn quỳ mặt đất, đỏ mặt tía tai trách mắng: “Kẻ tiện tì này, làm sao ngươi lại dám chuyện bất kính với bản cung như thế!”

      “Hừ, mắng ta tiện tỳ, ngài phải cậy vào chính mình là sủng phi của hoàng thượng sao? Bỏ cái danh hiệu đó ra, mọi người đều là nữ nhaanm ta cũng kém ngài cái gì!”

      Lăng Tuyết Mạn tức giận, hai gò má đỏ ửng, cũng thèm quản quy củ lễ giáo, tức giận đùng đùng đứng lên, hai bước tới trước mặt đẩy Hạ Lệ Nhân ra, dưới ánh mắt kinh ngạc của Mạc Kỳ Hàn trực tiếp ngồi vào trong lòng , nghiêng cường hôn lên môi , hai tay ôm cổ của , móng tay cũng là lặng lẽ ngắt vào thịt của !

      Mạc Kỳ Hàn trợn mắt, mặt thường ngày đổi sắc cho dù Thái Sơn có sập, nhưng giờ phút này cũng nhịn được xấu hổ! Có thể được nàng chủ động hôn, tự nhiên cảm giác tệ, nhưng nếu như nhéo là tốt rồi……

      Vì vậy vừa hưởng thụ nụ hôn vừa chịu đựng thân thể đau xót……

      Hạ Lệ Nhân bị đẩy, thân thể lảo đảo mới đứng vững, lập tức giật mình, hét: “Lăng Tuyết Mạn, ngươi làm cái gì!”

      Lăng Tuyết Mạn ngẩng đầu lên, nghiêng mặt cười đắc ý, : “Ta học tập thế nào hầu hạ nam nhân a! Bộ dáng Lệ Quý Phi như vậy càng có thể câu dẫn hoàng thượng.”

      “Ngươi! Ngươi… ngươi……” Hạ Lệ Nhân tức giận biết nên cái gì, nhào tới níu cánh tay Lăng Tuyết Mạn, kéo nàng, “Ngươi kẻ tiện tì này, ngươi xứng với hoàng thượng, ngươi đứng lên, cho ngươi câu dẫn hoàng thượng!”

      “Hoàng thượng!”

      Lăng Tuyết Mạn lập tức nước mắt như mưa, thân thể bị Hạ Lệ Nhân kéo, tay phải níu Mạc Kỳ Hàn, rất có thảm trạng thống khổ sinh ly tử biệt, khóc ròng : “Phu quân, chúng ta dầu gì cũng từng là vợ chồng, ngài thể ác tâm như vậy! Tuyết Mạn sinh là thê của ngài, chết là quỷ của ngài…… A! Lệ Quý Phi nhéo ta! là đau a!”

      “Người nào nhéo ngươi?” Hạ Lệ Nhân lập tức tức giận hỏi.

      “Dừng tay!”

      Mạc Kỳ Hàn rốt cuộc bình tĩnh hét phẫn nộ, ngồi dậy, tay phải hùng hồn ôm Lăng Tuyết Mạn vào trong lòng, thoát khỏi Hạ Lệ Nhân.

      Mượn cơ hội lần nữa ôm chặt lấy cổ của Mạc Kỳ Hàn, Lăng Tuyết Mạn khóc thương tâm, vừa khóc vừa : “Hoàng thượng phu quân, Tuyết Mạn muốn hầu hạ ngài được ?”

      Câu này rất có lục hấp dẫn!

      “Khụ khụ!” Mạc Kỳ Hàn lăn lộn cổ họng, cũng rất là nghiêm chỉnh kéo tay Lăng Tuyết Mạn, tay chống lên thân thể của nàng, sau đó rất nghiêm chỉnh : “Nha đầu to gan, xem trẫm là cái gì? Lại dám công khai đùa giỡn mị hoặc trẫm! đấm chân bóp vai trẫm !”

      nhìn Hạ Lệ Nhân, còn thêm câu: “Còn dám tôn ti như vậy, dám cưỡng hôn trẫm như vậy, đừng trách trẫm niệm tình nàng thường ngày cứu trẫm, cho nàng ăn roi!”

      Lăng Tuyết Mạn lập tức cảm kích nghẹn ngào : “Tạ hoàng thượng!”

    3. Tiểu yêu tinh

      Tiểu yêu tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      3,382
      Được thích:
      3,666
      Chương 448
      Hạ Lệ Nhân cam lòng còn muốn tiếp cái gì, miệng mới mở liền bị Mạc Kỳ Hàn chặn lời, “Ái phi, nha đầu này tốt, khiến trẫm hận thể đánh ả mấy gậy dạy ả quy củ, nhưng chung quy tính mạng của trẫm là do ả cứu, nếu có nha đầu này, mấy năm trước trẫm chết, hơn nữa…… Cho nên… ai! Trẫm hôm nay tha ả lần!”

      Dứt lời liền hướng bên ngoài hô: “Từ An!”

      Cái thanh này rất có trọng lượng, Từ An kinh hãi bước tới, mắt nhìn Lăng Tuyết Mạn, lập tức cúi đầu, “Hoàng thượng, nô tài ở đây!”

      “Đem công văn tấu chương hôm nay tới cho trẫm.” Mạc Kỳ Hàn .

      “Nô tài lập tức lấy đến.”

      Từ An đáp tiếng, liền giống như chạy nạn lui ra ngoài.

      Mạc Kỳ Hàn nhìn về phía Hạ Lệ Nhân, giọng trở nên bình thản, “Ái phi xuống , trẫm bận chính !”

      “Dạ, hoàng thượng, thần thiếp cáo lui!”

      Hạ Lệ Nhân buồn bã thôi nhìn Mạc Kỳ Hàn, xoay người ra ngoài.

      “Hoàng thượng, nô tỳ cũng cáo lui!”

      Lăng Tuyết Mạn nhân cơ hội bỏ lại câu liền chuẩn bị nhấc chân bỏ chạy, ai ngờ cánh tay bị kéo về, Mạc Kỳ Hàn nghiêm mặt : “Đấm chân bóp vai cho trẫm, còn phải châm trà nữa!”

      “Ách……” Lăng Tuyết Mạn ‘cầu cứu’ kêu Hạ Lệ Nhân: “Lệ Quý Phi, cứu ta với!”

      “Hừ!”

      Hạ Lệ Nhân hất khăn trong tay, nhanh bước ra ngoài.

      Cửa bị Xuân Đường Thu Nguyệt đóng lại, chủ tử bọn họ có thể làm gì được nương nương sao.

      “Buông ta ra!”

      có người ngoài, Lăng Tuyết Mạn mạnh mẽ đẩy Mạc Kỳ Hàn ra, Mạc Kỳ Hàn từ phía sau lưng ôm lấy nàng, gấp giọng : “Mạn Mạn, nàng đừng trẫm đuổi Lệ phi chính là muốn nàng ở lại.”

      cho phép đụng ta!” Lăng Tuyết Mạn tức giận dứt, cắn răng : “Ta muốn ở với chàng! Chàng thả ta , thả ta ! Ta muốn về nhà, trở về đại, ta hận chàng! Hận chết chàng!”

      “Mạn Mạn! , được , trẫm cho phép nàng !” Sắc mặt Mạc Kỳ Hàn nhất thời tái trắng, theo bản năng ôm Lăng Tuyết Mạn chặt hơn, sợ hãi .

      Lăng Tuyết Mạn tránh khỏi nổi giận, khóc: “Cái người khốn kiếp này! Chàng cùng nữ nhân khác khanh khanh ta ta, chàng cho ta là cái gì? Ta cần với kẻ sở khanh như chàng, ta muốn trở về đại, ta cũng muốn gặp lại chàng!”

      “Mạn Mạn, nàng đừng khóc, đừng khóc, xin lỗi, là lỗi của trẫm, là trẫm để cho nàng thương tâm, mới vừa rồi nàng có phải ở bên ngoài nghe được cái gì mà hiểu lầm hay ?” trán Mạc Kỳ Hàn nhanh chóng đổ mồ hôi lạnh, chỉ sợ cẩn thận ông trời thỏa mãn nguyện vọng của nàng, mang nàng về.

      “Ta hiểu lầm cái gì? Ta quấy rầy chuyện tốt của chàng phải ? Đúng vậy, chàng có thể chạm ta bởi vì chàng còn có mấy nữ nhân dự bị, tùy tiện ngoắc cái chính là đống lớn!” Lăng Tuyết Mạn nghiêng đầu gầm .

      có, nàng nghĩ sai rồi, chuyện phải như vậy!” Mạc Kỳ Hàn lắc đầu, lập tức ôm Lăng Tuyết Mạn tới ngự tháp.

      “Chàng muốn làm gì? cho phép đụng ta!” Lăng Tuyết Mạn nhìn nệm tơ vàng ngự tháp liền giãy giụa lên.

      Êm ái đặt Lăng Tuyết Mạn xuống, Mạc Kỳ Hàn lấn nửa người lên chế trụ hai tay của nàng, ánh mắt nóng bỏng, trong mắt tràn đầy tình dục, môi gần sát môi của nàng, giọng khàn khàn: “Mạn Mạn, nàng phải là muốn hầu hạ trẫm sao? Lúc này trẫm muốn nàng lần được ?”

      “Y phục cởi ra, nữ nhân đều giống nhau, tìm ái phi của chàng ! Hừ, chàng chỉ là vài ngày có đụng ta liền đụng nữ nhân khác! Buổi tối canh ba thừa dịp ta ngủ liền ra ngoài lâm hạnh nữ nhân khác, biết xấu hổ, biết xấu hổ!” Lăng Tuyết Mạn càng càng tức, đôi tay tránh thoát liền liều mạng uốn éo người, nổi điên : “Chàng ghê tởm chết! Chàng bẩn! Ta mới vừa rồi hôn chàng, ta đều cảm thấy bẩn!”

      Nàng uốn éo ma sát Mạc Kỳ Hàn khiến cho phía dưới càng thêm bành trướng. Lăng Tuyết đụng phải chỗ cứng rắn của , sắc mặt ửng đỏ, đồng thời càng thêm vội vàng uy hiếp: “Chàng dám cưỡng bức ta, ta liền tuyệt thực! Ta lập tức trở về đại!”

      “Mạn Mạn, trẫm…… Trẫm có, có!”

      Mạc Kỳ Hàn rối rắm, buông Lăng Tuyết Mạn ra, đứng dậy tới trước bàn châm ly trà lạnh rót vào trong cổ, bình ổn ham muốn nóng bỏng trong cơ thể.

      Lăng Tuyết Mạn nằm ngang thở hổn hển, mới hỏi: có gì, đừng với ta chàng có bẩn, có chạm qua nữ nhân khác ngoài ta, chữ ta cũng tin!”

      “Tùy nàng có tin hay !” Mạc Kỳ Hàn phiền não rót tiếp ly trà lạnh.

      “Chàng!” Lăng Tuyết Mạn sắp tức điên, thái độ này giống như là nàng cố tình gây , thở thở gấp gáp, Lăng Tuyết Mạn lật người bò dậy nhảy xuống ngự tháp, liền muốn chạy ra bên ngoài.

      đâu, đứng lại!”

      Mạc Kỳ Hàn nhanh nhanh kéo tay Lăng Tuyết Mạn, tức giận : “Nàng muốn khiến trẫm nóng chết có phải ?”

      “Ta gả cho tên lừa đảo! Nếu , ta thà làm vợ bé cho người khác!” Lăng Tuyết Mạn xoay người lại liền : “Tam Vương gia thích ta, Nhị Vương gia cũng thích ta, ta gả cho bọn họ !”

      “Nàng dám! Lăng Tuyết Mạn, trẫm cảnh cáo nàng lần nữa, nàng được lui tới cùng Mạc Kỳ Minh!” Mạc Kỳ Hàn đột nhiên lo lắng vô cùng.

      “Tại sao chàng thích ? Các chàng phải huynh đệ sao? phải Tam ca của chàng sao?” Lăng Tuyết Mạn tức giận đỏ mặt, liên tục hỏi.

      Mạc Kỳ Hàn chợt siết chặt cánh tay Lăng Tuyết Mạn, ánh mắt càng thêm giận dữ, : xứng! Trẫm có huynh đệ! như vậy Nhớ, nàng tuyệt thể thổ lộ nửa câu với Mạc Kỳ Minh về quan hệ với trẫm, đáp ứng trẫm!”

      “Chàng gì vậy?” Lăng Tuyết Mạn bị phản ứng dị thường của Mạc Kỳ Hàn dọa sợ, đầu lưỡi líu lại.

      Mạc Kỳ Hàn ôm chặt Lăng Tuyết Mạn, giọng nhu xuống, thào: “Mạn Mạn, trẫm muốn cho nàng thế giới sạch , muốn nàng thấy quá nhiều chém giết tàn nhẫn, nụ cười của nàng luôn là hồn nhiên như vậy, trong suốt như vậy, lòng của nàng thiện lương như vậy, trẫm muốn những việc xấu xí đó làm bẩn con mắt của nàng, cho nên trẫm cái gì cũng gạt nàng, từ đầu tới cuối……”

    4. Tiểu yêu tinh

      Tiểu yêu tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      3,382
      Được thích:
      3,666
      Chương 449
      Lăng Tuyết Mạn tự chủ được yên tĩnh lại, chờ Mạc Kỳ Hàn , nàng rất muốn hiểu , nguyên nhân giả chết, cùng với chủ mưu rất nhiều kiện kinh hiểm là ai, nhưng chờ lâu, lại có nghe được chữ, chỉ ôm nàng, chịu buông nàng ra.

      Nàng rốt cuộc nhịn được hỏi vấn đề khác, “Chàng hơn năm kia, chính là ra biên quan đánh giặc sao? Mạc Quân Lâm là chàng sao?”

      “Ừ, là trẫm, lúc xuất chinh cùng trở về, phụ hoàng phá lệ dẫn theo nàng, chính là vì để cho trẫm nhìn nàng mấy lần, chỉ là nàng biết mà thôi, cũng là trẫm dặn dò phụ hoàng mẫu hậu, để cho bọn họ chăm sóc cho nàng sau khi trẫm , cho nên, phụ hoàng liền thay đổi thành kiến đối với nàng, thêm phần sủng ái.” Mạc Kỳ Hàn gật đầu cái, .

      Lăng Tuyết Mạn hiểu phần, ngẩn ra trong chốc lát, lại đột nhiên nhớ lại, hỏi: “Vậy chàng đánh giặc có bị thương ?”

      có, dưới tình huống bình thường ai có thể gây tổn thương cho trẫm, sống ở biên quan, trẫm bận tâm nhất là nàng, chỉ có lúc hồi kinh, trải qua cửu tử nhất sinh, suýt gặp được nàng!” Trong mắt Mạc Kỳ Hàn nóng lên, cọ lên gò má của Lăng Tuyết Mạn, trong lòng chua xót vô hạn.

      “Cái… cái gì cửu tử nhất sinh?” Lăng Tuyết Mạn thất kinh hỏi.

      nên hỏi, trẫm muốn cho nàng biết, trẫm muốn để cho nàng đều là sung sướng, nhưng là… nhưng bây giờ lại mang cho nàng nhiều thống khổ, Mạn Mạn, nhìn nàng khóc, nhìn nàng thương tâm, trẫm đau hơn nàng, trong lòng giống như kim châm.” Trong giọng của Mạc Kỳ Hàn mang theo nghẹn ngào, ôm nhân nhi trong ngực chặt hơn.

      Lăng Tuyết Mạn chớp mắt, trong hốc mắt tràn đầy hơi nước, “Chàng… chàng biết ta thương tâm, tại sao… tại sao còn phải nạp hậu cung? Tại sao còn muốn đụng nữ nhân khác? ra tại ta nghĩ thông suốt, chàng là hoàng đế, hoàng đế phải có tam cung lục viện, nữ nhân hậu cung ảnh hưởng quan hệ của hoàng đế và triều thần, chàng có lẽ là ta, có lẽ muốn cùng ta đời kiếp, nhưng là chàng… chàng có nhiều trách nhiệm, cho nên chàng hi vọng giang sơn mỹ nhân đều có được, ta có thể là nữ nhân chàng thích nhất, lại là nữ nhân duy nhất của chàng, có đúng hay ?”

      , phải vậy, Mạn Mạn, trẫm rồi, nàng là nữ nhân duy nhất của trẫm, nhất định là vậy, nàng phải đợi trẫm quét sạch loạn đảng, đợi trẫm cùng nàng chính thức động phòng hoa chúc, trẫm giải thích cho nàng nghe, trẫm cầu xin nàng cho trẫm thêm thời gian được ?” Lời của Mạc Kỳ Hàn lại trở nên vội vàng, đưa tay lau nước mắt của Lăng Tuyết Mạn, trong mắt trừ đau lòng cùng bất đắc dĩ còn gì khác.

      Lăng Tuyết Mạn rưng rưng chê cười, “A, vậy như thế nào? Mặc dù chàng có ngàn vạn lý do, vậy có thể cải biến cái gì đây? Phản bội chính là phản bội, ta có thể hiểu chàng bày đại cục, lại thể tha thứ cho thân thể chàng phản bội, cho nên, mặc dù chàng kiệt lực phản bác, ta cũng đồng ý gả cho chàng, cho nên, chúng ta có động phòng hoa chúc, ta chỉ cầu xin chàng thả ta, cầu xin chàng!”

      thể nào! Trẫm thể nào thả nàng!” Mắt Mạc Kỳ Hàn tối dần, hề chớp mắt nhìn khuôn mặt của nàng thương tâm muốn chết, trong lòng ngừng giùng giằng, do dự, hồi lâu, mới tựa như kiên quyết hỏi: “Mạn Mạn, nàng có thể bảo đảm bởi vì ghen mà rò rỉ bí mật ?”

      “Cái gì? Ghen? Bí mật?” Lăng Tuyết Mạn mờ mịt, sau đó suy nghĩ chút, lắc đầu cái, “Ta dám bảo đảm, ta rất bộp chộp.”

      “Vậy trẫm liền thể cho nàng!” Mạc Kỳ Hàn trở nên nghiêm túc, “Nếu rò rỉ ra ngoài, đó chính sập trời! Cho nên, Mạn Mạn, trẫm thà bị nàng hiểu lầm trẫm, cũng thể cho nàng chữ!”

      Nghe vậy, Lăng Tuyết Mạn càng nghe càng ngơ ngác, “Chàng… chàng rốt cuộc cài gì vậy? Hiểu lầm? Chàng ta hiểu lầm chàng? Vậy-” Dừng lại chút, Lăng Tuyết Mạn đột nhiên : “Ta hiểu rồi! Chàng lại tìm lý do gạt ta! Lúc ấy ta ở bên ngoài nghe rất ràng, hai người khẳng định làm loại chuyện đó, chàng có thính lực tốt, nghe được có người tiến vào, cũng rất mau mặc y phục vào phải ? Còn cố ý cho là An An!”

      “Nào có? Nàng càn cái gì?” Mạc Kỳ Hàn buồn bực tối mặt.

      “Ta ràng nghe được lệ Quý Phi nàng ta còn muốn!”

      “Nàng ta muốn ăn nho!”

      “Nàng ta cái tư thế này được hoàng thượng, thoải mái hay đó?”

      “Nàng ta đổi lại tư thế nắn vai cho trẫm.”

      Lăng Tuyết Mạn cứng họng rồi, mặt đen thành than, chỉ đành giận đùng đùng : “Nữ nhân kia bóp vai cho chàng, phải dùng tới tư thế câu hồn như vậy sao? Cái ngực lớn đó cọ thẳng người chàng, ta xem chàng hưởng thụ rất!”

      “Trẫm chỉ thích ngực của nàng.” Mạc Kỳ Hàn tức giận cười tiếng, ở lúc Lăng Tuyết Mạn Lăng ngây ra, nhanh hôn trộm môi của nàng cái, thỏa mãn vui vẻ : “Mạn Mạn, lần đầu tiên thấy được nàng ghen vì trẫm, trẫm cũng bị dọa sợ! Lá gan của nàng đúng là lớn a!”

      “Cút! Ai ghen vì chàng? Hừ, nam nhân ta cần, người khác cũng đừng mơ tưởng! Ta chính là muốn phá chuyện tốt của chàng, tức chết chàng!” Lăng Tuyết Mạn tức giận Mạc Kỳ Hàn đẩy cái, cắn răng quát.

      “Ha ha!” Mạc Kỳ Hàn cười trầm thấp vui vẻ, : “Trẫm đúng là tự gây nghiệt a, cư nhiên sư tử cái như nàng! Chỉ là, trẫm thích! Bảo bối, yên tâm , trẫm là Liễu Hạ Huệ, nữ nhân ngồi trong lòng mà vẫn loạn, mà trẫm nguyện ý giữ thân cho nàng!”

      “Cút cút cút! Ta cho dù là An An, cũng thèm đụng chàng!” Lăng Tuyết Mạn thuận miệng , đẩy cái nữa, lại vẫn là đẩy nổi.

      Mạc Kỳ Hàn cau lông mày lại, gật đầu cái như có điều suy nghĩ, “Xem ra trẫm phải tự mình cho Từ An nghiệm, bảo kính phòng hoạn thêm lần nữa, tránh cho Mạn Mạn của trẫm sinh ra những ý tưởng khác!”

      “Ách-” Lăng Tuyết Mạn xấu hổ, nàng còn chưa có thổi gió bên gối! Làm sao…

      “Mạn Mạn, trẫm muốn thỉnh giáo nàng chút, nữ nhân đại các nàng làm sao muốn nam nhân đây? Chỉ là đơn giản hôn sao? Nếu nam nhân kia chút cử động nên làm cái gì bây giờ?” Mạc Kỳ Hàn nghiêm mặt, rất có tinh thần ngại học hỏi kẻ dưới.

      Nghe vậy, Lăng Tuyết Mạn chớp chớp con mắt, sặc : “Ta tại sao phải cho chàng biết?”

      “Trẫm là muốn theo kịp tư tưởng của nàng a, trong văn vẻ phải phụ xướng phu tùy sao? Cho nên, trẫm căn cứ chuyện ngày hôm nay, mới muốn thỉnh giáo nàng.” Mạc Kỳ Hàn vô cùng nghiêm túc, lại thêm câu, “Dĩ nhiên, nếu như nàng chịu dạy cho trẫm, trẫm có thể suy tính thả nàng rời khỏi kinh thành.”

      sao? Chàng có thể suy tính?” Lăng Tuyết Mạn vui mừng hỏi.

      Mạc Kỳ Hàn rất trịnh trọng gật đầu.

      “Được, ta cho chàng biết, chính là to gan hơn nữ nhân nơi này chút, có thể hôn, cũng có thể lấy tay…” Đầu óc Lăng Tuyết Mạn chậm vài nhịp, lại nghi ngờ gì đem những hiểu biết của nàng thao thao bất tuyệt.

      “Cụ thể là làm sao?” Mạc Kỳ Hàn vừa nghe, vừa học hỏi.

      “Chính là như vậy.”

      Lăng Tuyết Mạn làm giáo, nghiêm túc mười phần, lại đích thân làm mẫu.

    5. Tiểu yêu tinh

      Tiểu yêu tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      3,382
      Được thích:
      3,666
      Chương 450
      Bàn tay bé mềm mại trắng nõn chạy trước ngực , mặc dù cách lớp áo, nhưng trêu đùa này đối với Mạc Kỳ Hàn mà vẫn là vô cùng hấp dẫn, nhịn được nỉ non, “Mạn Mạn……”

      “Ừ, có phải là có cảm giác gì ?” Lăng Tuyết Mạn ngẩng đầu nhìn Mạc Kỳ Hàn chút, lúng túng : ra ta có kinh nghiệm thực tế. Hơn nữa ta ở đại xuyên qua mới tốt nghiệp, chưa có kết hôn, cũng chưa từng đương, đến kinh nghiệm hôn người khác cũng có bao nhiêu, những thứ này đều là xem trong phim……”

      “A, vậy nàng dạy tốt, trẫm thể suy tính……” Mạc Kỳ Hàn mân mân đôi môi khô khốc, có chút ngụ ý.

      cần!” Lăng Tuyết Mạn lập tức đỏ mặt lên, “Ta là kỷ xảo tốt, nhưng mà ta có bản lĩnh, ta cũng dạy cho chàng ít mà!”

      Mạc Kỳ Hàn cười tà, lơ đãng : “Vậy trẫm dạy cho nàng thuật câu dẫn cổ đại, nàng kết hợp mấy thứ học được cùng đại các nàng, lại dạy lại trẫm, như thế nào? Nếu nàng đồng ý, trẫm còn có thể suy tính, ừ, khí trời ấm áp chút chính là thời điểm có thể ra kinh.”

      ra chàng để lại sao?” Mặt Lăng Tuyết Mạn lập tức lộ vui mừng, chỉ cần có thể cho nàng rời …… còn thương tâm……

      “Trẫm là có thể suy tính, vậy phải xem nàng có đồng ý làm theo lời trẫm dạy hay .” Trong đôi mắt Mạc Kỳ Hàn tràn đầy bí hiểm.

      “Đồng ý, ta học với chàng.” Lăng Tuyết Mạn do dự nữa, lập tức gật đầu.

      “Được.”

      Thở khẽ ra chữ, Mạc Kỳ Hàn nhìn chằm chằm nữ nhân trong ngực, lãnh đẩy lưng nàng dán sát vào tường, Lăng Tuyết Mạn kinh hãi muốn há mồm hỏi làm gì, môi liền bị lấp kín, cái lưỡi giảo hoạt của dễ dàng tấn công vào lãnh địa của nàng, cuốn lấy mỗi tấc trong miệng nàng, nàng kinh ngạc trợn to hai mắt, đầu hơi giãy dụa liền bị dùng tay chế trụ, tựa như trừng phạt nàng ngoan, hôn càng thêm kịch liệt, cho nàng chút xíu cơ hội lui ra. Lưỡi trơn trợt kia cuồn cuộn cuốn theo cái lưỡi phấn nộn của nàng, mang theo kích tình kìm nén lâu……

      Quần của nàng chợt bị kéo xuống, sau đó bàn tay lạnh như băng chui vào giữa hai chân của nàng, nàng kinh ngạc thôi, lúc này mới chợt hiểu được nàng bị lừa!

      Nhất thời trong lòng nổi giận, nhưng môi vẫn gắt gao chặn miệng nàng, làm nàng muốn mắng cũng ra , chỉ đành phải kẹp chặt hai chân để cho được như ý, ai ngờ đưa chân phải chen vào giữa hai chân của nàng, làm nàng bất đắc dĩ phải dang rộng hai chân, tựa vào tường, bàn tay như có chứa ma lực vê ở bụi rậm của, hoặc nhu hoặc bóp, sơ đột nhiên ngón tay duỗi vào nhụy hoa……

      Thân thể Lăng Tuyết Mạn nhịn được khẽ run, tay làm nàng thể chống đỡ được, tình dục trong cơ thể lập tức như lửa cháy lan ra đồng cỏ khô, hơi nóng xông lên theo ngón tay của , kích tình khó nhịn……

      Toàn thân nóng bỏng, thân thể bủn rủn, buông nàng ra, nâng cánh tay của nàng lên, khoác lên vai của , rồi sau đó bàn tay hoàn toàn rời khỏi hạ thân của nàng, môi cũng thoáng dời , để cho bọn họ tự do hô hấp. nghiêng người, tay ôm ngang nàng, tự tháo thắt lưng, tình dục dâng trào trong mắt, trán cũng rỉ ra tầng tầng mồ hôi mịn, khàn khàn thầm: “Mạn Mạn, học tập là dùng thân thể làm thử, vi phu dạy nàng như vậy, hiệu quả phải tốt hơn sao?”

      Lăng Tuyết Mạn xấu hổ há mồm, “Dâm…… Tặc…… Hèn hạ vô sỉ!”

      Vậy mà cái thanh này lại như rên rỉ, nghe vào trong lỗ tai Mạc Kỳ Hàn rất là mất hồn, thể nghi ngờ càng kích thích , nhận thấy nàng muốn đẩy ra, cười tà, eo chợt đẩy vào, bắt đầu ra vào……

      “A…… Chàng bẩn…… Ưm… khốn kiếp…… cho chạm vào ta…… cho……”

      Thân thể kiều của Lăng Tuyết lại tự chủ được nghênh đón , cảm giác vui thích trong cơ thể như loại sức mạnh dời núi lấp biển đánh úp tới, nàng nắm bờ vai của chặt …

      Động tác của từ từ cuồng dã lên, kích động rên rỉ mang theo thỏa mãn, nàng ôm chặt hơn, hai mắt say tình dần dần khẽ hép, trong miệng nhịn được rên rỉ…

      Lưng dựa vách tường cứng rắn, đụng mạnh làm nàng nhíu đôi mày thanh tú, “Đau…… chút……”

      Tiếng kêu đau làm đột nhiên dừng động tác, đáng chết, nên khinh xuất mà làm chuyện như vậy ở đây, cũng quên nàng bị đau, dịu dàng liếm lên môi của nàng, dịu dàng lời xin lỗi, “Mạn Mạn, xin lỗi…… Chúng ta lên ngự tháp……”

      , muốn, chàng ra, chàng bẩn làm ta cũng bẩn…… An An… An An sắp vào đưa tấu chương……” Lăng Tuyết Mạn thở khẽ, lúc nghiêng mắt nhìn đến bức rèm che, đột nhiên nhớ lại chuyện lúc nãy, vội hướng đẩy Mạc Kỳ Hàn ra, nếu để người ta thấy, nàng cũng cần sống tiếp!

      “Từ An dám tiến vào, dám xông tẩm cung của trẫm chỉ có nàng thôi.” Mạc Kỳ Hàn , bên môi tràn ra cười, dán môi của nàng, lẩm bẩm: “Mạn Mạn, trẫm bẩn…… chút cũng bẩn……”

      “Chàng đụng nữ nhân khác đủ khiến cho ta ghê tởm……” Lăng Tuyết Mạn rơi nước mắt, càng nàng càng thấy hê tởm, trong dạ dày xôn xao, nghiêng đầu liền nôn ra trận “Ọe……”

      Lần này làm Mạc Kỳ Hàn lo lắng, vội vươn tay vỗ lưng cho Lăng Tuyết Mạn, bất đắc dĩ giải thích: “Mạn Mạn, trẫm có chạm qua nữ nhân khác, kể từ cùng nàng, hôn trẫm cũng chỉ có nàng, Di phi Lệ phi, còn có mấy nữ nhân khác, trẫm cũng từng chạm qua, trẫm mỗi đêm ngủ cùng nàng, làm sao có thời gian chạm người khác.”

      “Tên lường gạt!” Lăng Tuyết Mạn thở hổn hển, cắn răng, “Quỷ mới tin chàng. Mỗi đêm lật thẻ bài lâm hạnh, chẳng lẽ những nữ nhân đó đều diễn trò với chàng sao?”

      “Mạn Mạn!”

      Mạc Kỳ Hàn bất đắc dĩ, dục vọng phía dưới ngừng ồn ào, thể nhịn được nữa, có thời gian lôi thôi cùng nàng nữa, ôm lấy cái mông nàng, nhanh về phía ngự tháp, cả hai liền ngã xuống……

      “Cút ngay! Mạc Kỳ Hàn chàng cút ngay!”

      Lăng Tuyết Mạn khóc mắng, tay chân cũng bị giữ chặt, môi cũng lần nữa bị chiếm đoạt, ra vào hoặc mau hoặc chậm hoặc dịu dàng hoặc kịch liệt, nhiều lần dẫn nàng lên thiên đường, nhiều lần vứt nàng vào địa ngục, làm nàng hư khó chịu ngừng khóc lóc cầu xin, “Chàng bại hoại…… cần…… Hành hạ ta……”

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :