1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[Xuyên Không] Mị Hậu Hí Lãnh Hoàng - Sở Thanh (495c + 1pn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tiểu yêu tinh

      Tiểu yêu tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      3,382
      Được thích:
      3,666
      Chương 31



      Mạc Kỳ Hàn như đoán được ý tứ của Lăng Tuyết Mạn, môi mỏng bĩu cái, trầm giọng : “Có thể giải huyệt câm của ngươi. Nhưng ngươi đừng nghĩ đến kêu to hoặc là chống cự, bằng ta giết chết ngươi!”

      Lăng Tuyết Mạn vội nháy mắt, ý bảo nàng hiểu được, nhất định nghe lời .

      Vì thế Mạc Kỳ Hàn vươn ngón tay điểm vài cái, thân thể của Lăng Tuyết Mạn liền tự do. nàng cũng ngu xuẩn, biết kêu to căn bản có tác dụng, chỉ sợ nàng hô lên chữ, nam nhân bóp chết nàng.

      Mà nàng trước hết là xác nhận việc!

      “Khụ khụ, ngươi rốt cuộc là loại người nào? Vì sao có thể thần biết quỷ hay vào trong phòng ta? Hai nha hoàn của ta ở gian ngoài đâu? Ngươi giết các nàng sao?” Lăng Tuyết Mạn cố trấn định hỏi.

      “Vấn đề của ngươi tuy nhiều nhưng ta trả lời ngươi bất kỳ câu hỏi nào. Ta chỉ có thể cho ngươi biết nha hoàn của ngươi chết, chỉ bị ta làm cho hôn mê !” Mạc Kỳ Hàn vừa nhàn nhạt vừa chậm rãi vuốt ve Lăng Tuyết Mạn, đáy mắt dần dần sâu thẳm.

      Lăng Tuyết Mạn bị Mạc Kỳ Hàn vỗ về chơi đùa trong tay, hai gò má xấu hổ đỏ hồng, theo bản năng trốn tránh, lại bắt lấy tay đẩy ra, năng lộn xộn: “Ngươi… ngươi đừng đừng đụng ta, cầu ngươi…”

      “Sao ngươi vẫn chưa có thói quen gần gũi ta?” Mạc Kỳ Hàn tươi cười tà tứ, bàn tay to lại dùng sức ôm Lăng Tuyết Mạn vào trong lòng, cùng thân thể gắt gao kề nhau khe hở.

      Lăng Tuyết Mạn cảm giác chỉ có gò má nàng nóng, bên tai, cổ, thậm chí toàn thân đều quẫn nóng lên. dán nàng như vậy, có thể nghe được tiếng tim đập mạnh mẽ cùng với tim bản thân mình sắp nhảy ra cổ họng!

      Bởi vì khẩn trương, ngượng ngùng mà lòng bàn tay toát ra tầng tầng mồ hôi. Lăng Tuyết Mạn tận lực nghiêng mặt đụng tới mặt , hai tay để ở ngực của , lắp bắp : “Ai muốn có thói quen gần gũi ngươi? Ngươi có lương tâm, nhiều lần đến khi dễ quả phụ như ta!”

      “Nha đầu, ta có lương tri mới lại tới tìm ngươi. Ta tạm thời muốn mĩ nhân như hoa như ngọc chết trong buồn tẻ như vậy. Khinh bạc ngươi chính là chuyện tốt ta làm cho ngươi. Ngươi cũng chưa hồi báo ta cái gì, sao muốn ta rời ?” Mạc Kỳ Hàn thư mây, đáy mắt lại tràn đầy ý cười. Chẳng biết tại sao ngày thường căn bản cười, nhưng chỉ cần vừa nhìn thấy bộ dáng tiểu nha đầu Vương phi này khẩn trương sợ hãi lại cố tự trấn định liền nhịn được muốn cười.

      Trêu đùa nàng làm tâm tình khoái trá!

      “Ngươi… ngươi… ngươi tại sao chết ?” Lăng Tuyết Mạn giận đỏ mặt đỏ tai, ngực thở hổn hển, chân trái thình lình dùng sức hướng dưới háng Mạc Kỳ Hàn đạp tới!

      Ánh mắt Mạc Kỳ Hàn trầm xuống, tại thời khắc mấu chốt, bàn tay to nắm lấy chân Lăng Tuyết Mạn, ngữ khí đột nhiên trở nên hàn: “Lăng Tuyết Mạn, cảnh cáo ngươi tốt nhất đừng làm chuyện khiến ngươi hối hận! Muốn tập kích ta? Ngươi biết tự lượng sức mình!”

      “Ngươi… ngươi buông ta ra! Chẳng lẽ ta phải giống con cừu khuất phục đại dâm tặc ngươi sao?” Lăng Tuyết Mạn kích động gầm , dùng sức tháo tay Mạc Kỳ Hàn, vùng vẫy lung tung. Nàng dù có đủ bản lĩnh nhưng cũng thiếu ngông nghênh!

      Mạc Kỳ Hàn bất động nhìn Lăng Tuyết Mạn tốn công vô dụng, tâm tư có chút phức tạp theo dõi nha đầu quật cường này. Nàng là mật thám nằm vùng Lăng Bắc Nguyên phái đến sao? Nếu như vậy chỉ có thể giết nàng! Nếu như điều tra phải… Mạc Kỳ Hàn nghe được bản thân mình thở dài hơi. nỡ giết chết tiểu nha đầu thú vị như thế này!

    2. Tiểu yêu tinh

      Tiểu yêu tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      3,382
      Được thích:
      3,666
      Chương 32



      “Nha đầu ngươi đây là dựa vào chổ hiểm chống lại ta! Ngươi sợ ta chưa kịp khinh bạc ngươi chết rồi sao?” Mạc Kỳ Hàn khàn khàn nhắc nhở.

      Nghe vậy Lăng Tuyết Mạn nhanh dừng động tác, ngẩng đầu thất kinh hỏi: “Đúng rồi lúc nãy ngươi bảo ngày mai là ngày chết của ta là ý gì?”

      “Ha ha, rốt cục quan tâm tới sống chết của bản thân rồi hả?” Mạc Kỳ Hàn trêu tức, nheo mắt lại, “Muốn biết, trước lấy lòng ta! Nếu tâm tình ta tốt, có thể cứu ngươi, còn nếu ngươi làm được, tối nay là lần cuối cùng ta nhấm nháp ngươi, về sau hai ta vĩnh biệt!”

      “Ngươi lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn. Hèn hạ vô sỉ!” Lăng Tuyết Mạn lại kích động, hai tay hung hăng đánh đấm ngực Mạc Kỳ Hàn. Nàng bây giờ bị đè hai chân, thân mình bị ôm, chỉ có hai tay còn có thể cử động.

      Mạc Kỳ Hàn nhíu lông mày, chút cũng so đo, nhưng : “Tùy ngươi! Cứ cho là ta như vậy, nhưng ta chỉ cho ngươi cơ hội, ngươi muốn lấy lòng ta hay ? Nếu muốn, ta chiếm đoạt ngươi sau đó rời . Ngươi cứ chờ đến sáng cùng hồn phách phu quân của ngươi !”

      “Ngươi, ngươi khốn kiếp!” Lăng Tuyết Mạn dừng tay, thở hổn hển chất vấn: “Ngươi rốt cuộc có ý gì? Ai muốn giết ta? Chẳng lẽ lão già Hoàng Thượng kia lại thay đổi chủ ý muốn ta chôn cùng sao?”

      “Sao?” Mắt Mạc Kỳ Hàn trầm xuống, : “Ngươi dám bất kính với Hoàng Thượng như vậy? Chỉ bằng câu này của ngươi, bản công tử quyết định phát thiện tâm. Ngươi chờ chết !”

      Dứt lời muốn đứng dậy rời , muốn đụng đến nàng.

      Tim Lăng Tuyết Mạn đập mạnh vài giây, cắn môi. Tuy khuất nhục nhưng ý niệm muốn sống chiếm cứ toàn bộ đầu óc nàng, cuối cùng quyết định : “Ta trách móc hoàng thượng, ngươi khoan hãy …”

      Nghe vậy Mạc Kỳ Hàn mặc áo đến nửa, quay đầu lại, chỉ lạnh lùng : “Ngươi có thể trách móc bản công tử trước đây bắt buộc ngươi, nhưng tuyệt cho phép ngươi có nửa điểm bất kính với hoàng thượng. Đây cũng là giới hạn của ta. Ngươi nhớ kỹ chưa?”

      “Ừ.” Lăng Tuyết Mạn cúi gằm gật đầu. Nàng phải là trinh tiết liệt nữ gì, trắng ra là chính là rất sợ chết. Nhưng chết bằng sống, có ai lại nguyện ý chết đâu?

      Mạc Kỳ Hàn hài lòng khẽ vuốt cằm, lần nữa cởi toàn bộ quần áo ra.

      Chỉ tiếc trời quá tối, Lăng Tuyết Mạn cái gì cũng nhìn thấy, nếu chỉ cần nhìn thấy quần áo quý báu của tên dâm tặc kia cũng có thể đoán được tám chín phần!

      Nằm xuống, cánh tay vươn qua, cười : “Lại đây gối lên khuỷu tay ta.”

      “Ta… chúng ta có thể bỏ qua cái loại hành vi ghê tởm này mà chuyện chút hay ?” Lăng Tuyết Mạn lúng ta lúng túng .

      “Ghê tởm?” Mạc Kỳ Hàn nhăn mi vui : “Sao lại ghê tởm? Ta tự tin công phu cũng kém, đối với ngươi cũng thô bạo, ngươi hài lòng chỗ nào?”

      “Ta… ta muốn là cùng nam nhân mình thích làm loại thân mật này, nhưng với ngươi, ta lại hoàn toàn biết gì cả, hoàn toàn xa lạ. Ta làm sao có thể…” Lăng Tuyết Mạn cắn môi tiếp, cũng nhìn bộ mặt mơ hồ của Mạc Kỳ Hàn, cam lòng mà khổ sở.

      Mạc Kỳ Hàn híp con ngươi, giật mình trong chốc lát, khẽ thở dài nhướng mày : “Là bản thân ngươi gối tới đây? Hay là muốn ta bắt ngươi lại đây? Cùng câu ta thích hai lần!”

    3. Tiểu yêu tinh

      Tiểu yêu tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      3,382
      Được thích:
      3,666
      Chương 33



      Lăng Tuyết Mạn đấu tranh tư tưởng hồi lâu, rốt cục dời thân mình đến gối lên khuỷu tay Mạc Kỳ Hàn.

      Mạc Kỳ Hàn cúi đầu, môi đặt môi Lăng Tuyết Mạn chút, nhưng chưa rời mà là dán lên đôi môi cánh hoa của nàng, trầm thấp : “Nha đầu ngươi thích ta. Nhất định thích! Sớm muộn ngày ngươi biết ta là ai. Ta dám xác định ngươi hối hận khi trao thân cho ta.”

      “Ngươi là tự kỷ cuồng! Tự đại cuồng!” Lăng Tuyết Mạn tức giận chửi.

      “Ha ha, ta luôn luôn rất tự tin. Nếu ngươi tin chờ xem kết quả.” Mạc Kỳ Hàn khẽ cười nắm lấy tay Lăng Tuyết Mạn đặt lên mặt , “Trước hết để cho ngươi yên tâm, ta cũng phải là nam nhân râu ria cặn bã ghê tởm gì. Luận tướng mạo xuất thân, ta dư sức xứng với ngươi!”

      “Hừ! Đó là ngươi . Dù sao ta để ý đến ngươi là được. Ngươi nhanh cho ta vì sao sáng mai ta chết ?” Lăng Tuyết Mạn vội rút tay về, được tự nhiên .

      Mạc Kỳ Hàn cười thầm tiếng, đối với phản ứng ngượng ngùng của Lăng Tuyết Mạn vừa lòng cực kỳ. Gần gũi như vậy, cái loại hương thơm nhè người nàng ngừng thâm nhập vào trong mũi , khiến cho bụng ngừng căng thẳng, hô hấp bắt đầu hỗn loạn. Nhưng dù sao vẫn phải hoàn thành công việc, liền ra vẻ : “Ngươi còn có lấy lòng ta, sao ta phải cho ngươi biết?”

      “Ngươi rốt cuộc muốn thế nào?” Lăng Tuyết Mạn lại đỏ mặt đến cổ, nghe hai chữ ‘lấy lòng’ này, nàng hổ thẹn cắn môi, lại vô lực trừng mắt nam nhân đem nàng đùa bỡn trong lòng bàn tay này.

      “Ha ha, ngươi hôn ta trước .” Mạc Kỳ Hàn khẽ cười .

      Lăng Tuyết Mạn giùng giằng do dự, đầu óc ngừng đấu tranh. Tối nay bất luận nàng có phản ứng gì cũng sợ khó thoát khỏi bàn tay ma quỷ của nam nhân này!

      “Mau!”

      Nghe thúc giục, khuôn mặt nhắn của Lăng Tuyết Mạn nhăn nhó, ấp úng : “Ta …”

      biết hay khống muốn? Nếu biết đem môi chạm lên môi ta, ta dạy cho ngươi. Nếu muốn chúng ta cũng có gì để .” Mạc Kỳ Hàn nhếch môi buồn cười nhìn thiên hạ ngượng ngùng trong lòng.

      Lăng Tuyết Mạn chán nản, dâm tặc đáng chết!

      Phẫn nộ nảy sinh ác độc, đầu nhấc lên hôn Mạc Kỳ Hàn, cũng chỉ là dán lên môi bất động, con ngươi sáng trong mang theo lửa giận trừng mắt nhìn. Nhưng Mạc Kỳ Hàn trong nháy mắt hai tay ôm lấy thân mình Lăng Tuyết Mạn, hôn sâu vào.

      Lăng Tuyết Mạn bị động, hai tay gắt gao để trong ngực Mạc Kỳ Hàn. Thân thể của là trần truồng, nàng có thể cảm giác được thứ cực nóng dưới thân dần dần cứng rắn, cách chỗ tư mật của nàng lớp quần áo, như là trận lửa thiêu đốt lên thân thể của nàng, để cho nàng khẩn trương lại khát vọng.

      Bỗng nhiên giọng khàn khàn vang ở bên tai nàng, “Nha đầu, chút nữa cho ngươi nghe được ? tại thỏa mãn ta trước được ?”

      Người khác phải là tốc chiến tốc thắng, sợ bị người đến bắt, nào có người thong thả như vậy? Lăng Tuyết Mạn bỗng nhiên ý thức được điểm ấy, hỏi: “Ngươi rốt cuộc là ai? Ngươi là thị vệ của Vương phủ này sao?”

      “Là ai quan trọng. Quan trọng là ta có hại ngươi. Chỉ cần ngươi chọc ta, ta thương tiếc ngươi trân trọng ngươi.” Hơi thở ấm áp của Mạc Kỳ Hàn thở ở bên tai thiên hạ trong lòng. Lăng Tuyết Mạn khinh thường chép miệng : “Đối với ta nhất định là quan trọng. Lại ta cần ngươi thương tiếc trân trọng. Ta nhận nổi.”

      “Ngươi! Tuyết Mạn ngươi đừng chọc tức ta được ? tại ta muốn ngươi.” Tay Mạc Kỳ Hàn bắt đầu cởi dây lưng bên hông Lăng Tuyết Mạn. Lăng Tuyết Mạn cả kinh vội uốn éo người, la lên: “ được! nên đụng ta!”

    4. Tiểu yêu tinh

      Tiểu yêu tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      3,382
      Được thích:
      3,666
      Chương 34



      “Sao? Lại nghe lời sao?” Mạc Kỳ Hàn đè lại thân mình lộn xộn của Lăng Tuyết Mạn, khàn khàn : “Trong chốc lát trời sáng, ngươi muốn có người tiến vào thấy màn như vậy sao? Đến lúc đó ta sao, còn người chết nhất định là ngươi!

      “Ngươi! Ta tin! Nếu bọn họ coi ta là dâm phụ cũng coi ngươi giống như vậy!” Lăng Tuyết Mạn giận tái mặt gầm .

      Mạc Kỳ Hàn bí hiểm cười, tiếp tục cởi quần áo Lăng Tuyết Mạn, đồng thời chế nhạo: “Tốt lắm, nếu ngươi tin ta có thể từ từ chờ đến hừng đông!”

      Lăng Tuyết Mạn tức giận, tay nắm thành đấm, cắn chặt răng gằn từng chữ : “Trước tiên ngươi nhanh vì sao ta phải chết?”

      “Chuyện này hồi , tại ta muốn ngươi.”

      Mắt Mạc Kỳ Hàn trầm , tay cởi cái yếm của Lăng Tuyết Mạn, cúi đầu hôn lên ngực của nàng, đồng thời bàn tay to vươn xuống nơi thần bí của nàng, ngón tay linh hoạt vỗ về chơi đùa, khi nàng vẫn còn trong trạng thái hỗn độn, ngón trỏ liền vươn vào chỗ riêng tư của nàng.

      “A.. a.. Ngươi làm cái gì? muốn, muốn…” Lăng Tuyết Mạn bị động tác kích thích này làm kinh hách, hai gò má hồng lên, mắc cỡ chết người, hai tay vội đẩy bả vai Mạc Kỳ Hàn, giọng run lên.

      Từ nơi mềm mại, Mạc Kỳ Hàn sung sướng nhếch môi, ngón tay tăng nhanh động tác, đồng thời ra tiếng nhắc nhở: “Ngươi giọng chút . Tuy phòng ngủ này ai có thể tới gần, nhưng cẩn thận, nều xảy ra sai lầm lớn.”

      “Dâm tặc, dâm tặc, dâm tặc! Ngươi… a… A.. Ngươi, ngươi làm cho ta khó chịu…” Lăng Tuyết Mạn giờ phút này vừa thẹn lại vừa khó chịu, chỉ cảm thấy có cỗ khát vọng dẫn dắt thân thể mềm yếu của nàng, để cho nàng còn sức lực cùng ý chí đẩy ra.

      Mạc Kỳ Hàn hài lòng rỉa rói hai khỏa đào kia chút, trong cơ thể tràn ra cỗ xúc động làm khó có thể kiềm chế, quyết đoán rút tay về, xoay người Lăng Tuyết Mạn, thắt lưng trầm xuống, xuyên vào thân thể của nàng

      lâu sau, Lăng Tuyết Mạn giống con mèo lười nhác rúc vào trong lòng Mạc Kỳ Hàn, thở phì phò. Chính xác mà , nàng bị người ta cưỡng chế duy trì cái tư thế này, cho nên nàng vừa thở vừa hận thể ngụm cắn chết nam nhân đáng chết này. Nhưng nàng cũng muốn cắn chết bản thân mình. ràng là chán ghét cùng kháng cự, nhưng thời điểm cao trào, nàng luôn thể kiềm chế lý trí bản thân mình, hưởng thụ cái loại cảm giác cách nào ra chữ này, thậm chí còn ôm chặt muốn buông tay.

      “Sao? Nghĩ cái gì? Sao tiếp tục mắng chửi nữa?” Mạc Kỳ Hàn còn mang giọng khàn khàn hỏi .

      Lăng Tuyết Mạn nghe vậy, chút suy nghĩ : “Nghĩ thế nào cắn chết ngươi, sau đó bản thân ta cắn lưỡi tự sát.”

      “Hả?” Mạc Kỳ Hàn kinh ngạc chút, cười giễu: “Nha đầu, ngươi muốn tự sát theo ta là chuyện tốt. Nhưng ta cũng muốn chết!”

      “Cút! Ai muốn tứ sát theo ngươi?” Lăng Tuyết Mạn gầm trở, mắt hừng hực lửa giận.

      Mạc Kỳ Hàn nhíu mày, “Nha đầu, ta có thể nhịn ngươi! Đổi lại là những nữ nhân khác, nếu dám chuyện với ta như vậy, kết cục tuyệt đối là sống bằng chết!”

      “Ngươi xem, sói ăn dê, dê còn phải cám ơn sói sao?” Lăng Tuyết Mạn chút e ngại cười nhạt .

    5. Tiểu yêu tinh

      Tiểu yêu tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      3,382
      Được thích:
      3,666
      Chương 35



      “Ha ha! Khá lắm! Nha đầu nhanh mồm nhanh miệng! Lăng Bắc Nguyên chịu gả ngươi ột người chết sao?” Mạc Kỳ Hàn cười khẽ đồng thời đôi mắt sâu trói chặt ánh mắt Lăng Tuyết Mạn.

      Lăng Tuyết Mạn nghe vậy giận dữ hơi: “Hừ! Ta thấy ông ấy đương nhiên chịu! Hy sinh mình ta để bảo vệ Lăng gia bọn họ dưới bình an, mua bán này lỗ, ông ấy luyến tiếc cái gì?”

      “Việc này…” Mạc Kỳ Hàn đăm chiêu, trầm mặc.

      Nhưng Lăng Tuyết Mạn rất vội vã, tay chân động được liền dùng đầu đụng Mạc Kỳ Hàn: “Đút cho ngươi ăn sạch sành sanh rồi, có thể chưa?”

      Mạc Kỳ Hàn hoàn hồn nhíu mày : “ cho ngươi nghe là được, ngươi húc ta làm cái gì? Đau ?”

      “Nếu có thể húc chết ngươi, ta nhất định là chút do dự!” Lăng Tuyết Mạn nghiến răng nghiến lợi.

      “Ha ha, ngươi muốn làm quả phụ hai lần sao? Ta chết, ngày sau cố gắng còn có thể cưới ngươi. Ta chết , ngươi đời này liền hành quả phụ !” Mạc Kỳ Hàn cười nhạt .

      Lăng Tuyết Mạn thở gấp, càng nóng nảy hơn, “Cưới ta? Cố gắng? Ngươi cút ngay! Ngươi cho là ngươi là ai? Dù ngươi chính là phụ thân của Hoàng đế Lăng Tuyết Mạn ta cũng gả!”

      “Phải ? Vậy cũng phải do ngươi. Tuyết Mạn nhớ kỹ ngươi là nữ nhân của ta, trừ phi ta muốn ngươi, bằng ngươi đừng cự tuyệt ta hoặc là bỏ trốn khỏi ta!” Mạc Kỳ Hàn nhìn như bình thản, trong giọng lại có dòng hương vị lạnh.

      Lăng Tuyết Mạn tự chủ được sợ run cả người, “Đồ điên! Ngươi là đồ điên!”

      Mạc Kỳ Hàn gì, hơi nhếch môi, nhìn sắc trời bên ngoài. còn sớm, thể tiếp tục hưởng thụ, liền nghiêm mặt : “Tuyết Mạn, ta ngắn gọn. Sáng mai có phải muốn mở hòm mang nhẫn Tử Ngọc cho Tứ Vương gia?”

      “Hả? Làm sao ngươi biết? Việc này Nhị Vương gia đợi xin chỉ thị của Hoàng Thượng. Đúng rồi, cho ngươi gọi ta thân thiết như vậy.” Lăng Tuyết Mạn nhíu mày có chút bất mãn.

      “Ngươi bớt nhảm! Sắp chết đến nơi còn so đo ta gọi ngươi như thế nào?” Mạc Kỳ Hàn có chút tức giận.

      Lăng Tuyết Mạn vội bịt miệng gật đầu : “Ta so đo, ngươi mau .”

      “Dựa theo tập tục hoàng gia ngươi là Vương phi xung hỉ, chưa cùng trượng phu viên phòng, trượng phu bệnh chết. Quan tài khi mở lại phải dùng máu trinh của ngươi đến tế hòm, nên đương nhiên là phải nghiệm thân ngươi. Ngươi bây giờ còn hoàn bích, nếu nghiệm thân, ngươi nhất định phải chết!” Mạc Kỳ Hàn nghiêm túc .

      “Cái gì?” Lăng Tuyết Mạn giật mình mở to hai mắt nhìn, “Ngươi, ngươi sao?”

      “Đương nhiên. Ta muốn ngươi chết mới đến cho ngươi biết. Dù sao cũng là ta đoạt thân thể của ngươi.” Mạc Kỳ Hàn nhàn nhạt gật đầu.

      “Ta nên làm cái gì bây giờ?” Lăng Tuyết Mạn quýnh muốn khóc lên, tức giận lại mạnh mẽ đập đầu vào thân Mạc Kỳ Hàn, “Cũng tại ngươi hại ta. Cũng tại dâm tặc ngươi!”

      Mạc Kỳ Hàn hút ngụm khí, xoa xoa thân bị đau, buồn bực : “Nha đầu Tuyết Mạn, ngươi ham mê đập đầu sao? Là ta hại ngươi nhưng mà ta cũng tới cứu ngươi, nếu ngươi tiếp tục ầm ĩ ta cũng cứu ngươi nữa!”

      “Oa… Oa.. Ta ầm ĩ, ngươi nhanh !” Lăng Tuyết Mạn đầu hàng, sinh mệnh là quan trọng nhất, cái khác sao!

      Trong bóng tối Mạc Kỳ Hàn sung sướng giương lên khóe môi, sâu trong mắt lên tự tin. “Tuyết Mạn, nhớ kỹ lời ta , ngươi nên làm thế này…”

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :