1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[Xuyên Không] Mị Hậu Hí Lãnh Hoàng - Sở Thanh (495c + 1pn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tiểu yêu tinh

      Tiểu yêu tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      3,382
      Được thích:
      3,666
      Chương 377
      Mạc Kỳ Hàn lau toàn thân Lăng Tuyết Mạn, thỉnh thoảng đưa tay dò cái trán của nàng, nàng phát sốt, cũng có phương diện dục vọng kia, nước ấm thoáng lần lạnh, liền vội vàng lại thêm nước nóng vào, khiến nước vẫn ấm, khối băng bao ở trong khăn, chườm lên trán của nàng, ngón tay sờ đến gương mặt của nàng, vẫn còn nóng dọa người, môi của nàng cũng khô nứt, cau mày lấn đến gần, dán lên môi nàng, khẽ liếm, thấm ướt môi của nàng.

      “Tình…… Nhân…… Lạnh…… Lạnh quá……”

      Có tiếng rên rỉ đứt quãng từ trong miệng Lăng Tuyết Mạn phát ra, Mạc Kỳ Hàn căng thẳng, ngưng thần nghe, “Mạn Mạn, nàng cái gì? Lạnh ?”

      Lăng Tuyết Mạn có chút thanh tỉnh, muốn mở mắt, mí mắt lại nặng mở nổi, đành phải mấp mấy, “Lạnh…… Tình nhân…… Ôm…… Ôm ta……”

      “Được, ta ôm nàng lên giường.” Mạc Kỳ Hàn xong, ôm thân thể Lăng Tuyết Mạn ra khỏi mặt nước, dùng khăn khô lau lau, sau đó vội đặt vào giường lớn mềm mại thoải mái, kéo chăn qua đắp kín cho nàng.

      “Nước…… Tình nhân, nước……”

      Lăng Tuyết Mạn lại gian nan phát ra thanh, Mạc Kỳ Hàn vội : “Mạn Mạn, đợi chút, ta lấy nước.”

      Vội vàng rót chén nước ấm trở lại, ngồi xuống ở đầu giường, Mạc Kỳ Hàn tay ôm lấy đầu Lăng Tuyết Mạn, đưa bát nước đến bên miệng của nàng, dịu dàng : “Mạn Mạn, nước đây, há miệng.”

      Uống vài ngụm nước, Lăng Tuyết Mạn lại ngủ.

      “Mạn Mạn? Mạn Mạn?”

      Mạc Kỳ Hàn nhíu chặt lông mày, canh giữ ở bên giường, nhìn Lăng Tuyết Mạn chớp mắt, đau lòng như cắt, nàng bị lạnh, nhất định nguyên nhân là gian phòng kia quá ướt, lúc đầu cùng Lý Công Tượng thương lượng lựa chọn gian phòng, thấy căn phòng này gần mật thất cung Đế Hoa, cũng chỉ có căn phòng này ở vị trí vắng vẻ nhất Hoán Y Cục, khiến cho người khác chú ý, vậy mà… Cũng là hại bảo bối Mạn Mạn của , khiến cho nàng mới ngủ buổi chiều liền bị lạnh phát sốt……

      Trong hốc mắt chẳng biết lúc nào lại đầy nước mắt, Mạc Kỳ Hàn nhắm mắt chặt, đứng dậy cởi áo cởi hài, vẫn theo thói quen nằm ở cạnh ngoài, sử dụng thân thể ngăn nàng, tránh cho nàng ngủ tư thế bất nhã, nửa đêm cẩn thận lăn xuống giường, đưa tay ôm nàng vào ngực, cằm chống lên tóc nàng, tâm tình đê mê tới cực điểm, hối hận lại căm hận!

      “Mạn Mạn, cầu xin nàng mau tỉnh lại , ta muốn thay nàng chịu tất cả ốm đau, đáng tiếc, đáng tiếc…… Muốn thay…… mà thay được…… Mạn Mạn, ta nàng, nàng nghe được ? Nghe được ?”

      Bàn tay ôm Lăng Tuyết Mạn kìm hãm được siết chặt, Mạc Kỳ Hàn cố nén nước mắt, rốt cuộc cầm được chảy xuống, rơi ở trước ngực nàng, ngón tay nàng rủ xuống ở trong mền gấm bỗng nhúc nhích, phát ra tiếng, “Ưm……”

      “Mạn Mạn!” Mạc Kỳ Hàn mừng rỡ, vội ngồi dậy, vội vàng kêu: “Mạn Mạn, ta là tình nhân, ta nàng, nàng có nghe thấy ?”

      “Tình nhân…… ….. Là chàng sao? Ta ở nơi nào?” Lăng Tuyết Mạn yếu đuối phát ra thanh, tiếng so với vừa rồi ràng hơn rất nhiều, nhưng chính là mắt mở ra.

      “Đúng, đúng là ta Mạn Mạn, ta ở bên cạnh nàng!” Mạc Kỳ Hàn vui mừng thôi, đưa tay lại dò trán Lăng Tuyết Mạn, lông mày giương lên, mừng như điên ra tiếng, “Hạ sốt! Mạn Mạn, nàng hết sốt rồi!”

      “Tình nhân!”

      Lăng Tuyết Mạn đột nhiên mở mắt, nhưng, ánh sáng trong mật thất làm mắt nàng thích ứng kịp, thấy ràng dung mạo nam nhân ngồi ở trước mặt nàng, vội nhắm mắt lại.

      Mà Mạc Kỳ Hàn sau khi vui mừng là cả kinh, đột nhiên lắp nóc phát ra.

      “Tình nhân!” Lăng Tuyết Mạn thầm tiếng, chậm rãi mở mắt, trước mắt mờ mờ, nhíu mày, “Tình nhân, là chàng sao? Ta phải nằm mơ chứ? Mới vừa rồi hình như là sáng, tại sao lại tối rồi?”

      Nghe giọng khàn khàn, Mạc Kỳ Hàn đau lòng muốn chết, lần nữa nằm xuống kéo vai Lăng Tuyết Mạn qua, dịu dàng : “Là ta, Mạn Mạn, nàng phát sốt té xỉu ở lầu Lãm Nguyệt, ta đón nàng từ chỗ Hoàng Thượng, đây là phòng của ta, nàng an tâm ở chỗ này dưỡng bệnh, ta ở cùng với nàng! Mạn Mạn, nàng tối nay muốn hù chết ta! may là… may là hạ sốt!”

      “Tình nhân, ta…… Ta cư nhiên té bất tỉnh? Ta bây giờ ở phòng của chàng hả? Cái này là cung nào? Chàng để cho ta xem mặt của chàng sao?”

      Lăng Tuyết Mạn vội vàng xong, giơ tay lên xoa àn mặt củaMạc Kỳ H, vuốt ve, cảm thụ hình dáng nàng quen thuộc, như người mù, nàng lấy tay sờ, liền biết là , là nam nhân của nàng!

      “Mạn Mạn, đây là gian mật thất, thông lên phòng nàng ở Hoán Y Cục, là ta sai người ngày đêm đẩy nhanh tốc độ làm xong, để buổi tối thông qua đường hầm đón nàng đến nơi ở này của ta, chưa từng nghĩ……” Mạc Kỳ Hàn mím chặt môi, vô cùng xin lỗi : xin lỗi Mạn Mạn, để cho nàng chịu khổ! Mà ta vẫn thể để cho nàng biết tất cả, vẫn là câu kia, thời cơ chưa tới!”

      “Tình nhân, phòng của chàng là mật thất?” Lăng Tuyết Mạn kinh ngạc nhìn chung quanh, mông lung chiếu sáng, có thể mơ hồ thấy chút bài biện, ánh mắt theo ánh sáng dời lên , mắt chợt trợn tròn, “Tình nhân, cái vật sáng nóc là vật gì?”

      “Đó là dạ minh châu.” Mạc Kỳ Hàn .

      “Ách…… Dùng dạ minh châu trang trí mật thất, tình nhân chàng có tiền a!” Lăng Tuyết Mạn co quắp khuôn mặt nhắn, liền càng thêm tò mò, “Tình nhân, làm sao chàng có mật thất? Nơi này là hoàng cung a, chàng có thể muốn như thế nào liền như thế ấy sao? Còn làm đường hầm đến Hoán Y Cục, tình nhân, Trương chấp phân phòng cho ta là do chàng an bài trước sao?”

      “Ừ.” Mạc Kỳ Hàn đáp qua loa tiếng, chỉ sợ Lăng Tuyết Mạn hỏi nhiều có cách nào che lấp, liền thử sang chuyện khác, “Mạn Mạn, nàng lầu Lãm Nguyệt làm cái gì? Hoàng thượng ngắm trăng ở lầu Lãm Nguyệt, nàng lại dám chạy đâu, nàng sợ Đại Nội Thị Vệ bắt nàng sao?”

      Nghe vậy, Lăng Tuyết Mạn buồn bực bĩu môi, “Thôi , ta lại biết cái nam nhân đáng chết đó đúng lúc ở lầu Lãm Nguyệt, ta muốn đến cung Cảnh Hiên tìm Hiên nhi mượn áo ấm, ta tỉnh dậy cảm giác toàn thân rét run, bên cạnh ta có mang quần áo chống lạnh, ta thể để cho mình chết rét !”

      “A, là như thế này à!” Gương mặt tuấn tú của Mạc Kỳ Hàn nhịn được co rút, nuốt nước bọt cái, “Mạn Mạn, gọi hoàng thượng là nam nhân đáng chết là phải là thích hợp sao?”

      “Có cái gì thích hợp sao? Ta cứ gọi tên khốn kiếp kia là nam nhân đáng chết! Hừ! Nam nhân thối đáng chết, bà đây dầu gì cũng là lão bà danh chính ngôn thuận của , cho dù muốn bỏ ta, vậy cũng phải gặp mặt lẫn nhau, nhận thức lẫn nhau chút, gặp nhau cũng có lúc chia tay a!” Lăng Tuyết Mạn vừa nhắc tới chính là tức cành hông, cho cùng, nàng còn chưa gặp qua mặt chồng mình, mà biến thành chồng trước rồi! Mịa nó, đây là chơi cưới chui sao?

    2. Tiểu yêu tinh

      Tiểu yêu tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      3,382
      Được thích:
      3,666
      Chương 378
      Dưới ánh sáng mông lung, sắc mặt Mạc Kỳ Hàn chỉ có đen như than, còn co giật lợi hại, định khép chặt môi, mặc cho Lăng Tuyết chửi mắng hăng say hả giận !

      “Mạc Kỳ Hàn khốn kiếp đáng chết! sống lại tám trăm năm rồi, còn núp ở trong cái xó xỉnh nào, nhìn bà làm chuyện cười, đại khái chính là chờ vừa lên đài để cho bà đây xấu hổ, làm người đời mắng chết ta, mie nó, đến cung nữ Hoán Y Cục cũng chỉ vào mũi mắng ta biết xấu hổ!”

      “Tình nhân, chàng chút, ràng là tên khốn kia cầu xin chàng muốn ta, tại sao vừa làm hoàng đế, liền đá ta? Đá đá , ta cũng có ý kiến gì, thôi ta… ta còn cảm kích , nhưng thể tìm lý do khác bỏ ta sao? ta khiết! khiết phải do tay đạo diễn sao?”

      “Hừ! tại nghĩ kỹ, tình nhân, tên khốn kiếp kia chính là từ lúc mới bắt đầu liền giăng bẫy hai ta, cố ý muốn chỉnh chết chúng ta!”

      “Bốp bốp!”

      Thanh vỗ giường vô cùng vang, Lăng Tuyết chửi mắng hào hừng, lòng đầy căm phẫn!

      “Cẩu Hoàng Đế trời đánh! ta là ân nhân cứu mạng của , nhưng bây giờ hãm hại ta như vậy, móa ơi, Mạc Kỳ Hàn chính là tiểu nhân vong ân phụ nghĩa!”

      “Tình nhân, cái nam nhân đáng chết đó ta vừa nhìn biết phải người tốt, chàng xem , tại bản chất độc ác của lộ ra hết! Tình nhân, chàng còn cùng làm bằng hữu cái gì? Chàng đừng cống hiến cho nữa, võ công của chàng tốt như vậy, lại có nhiều thủ hạ như vậy, bằng chúng ta chạy trốn ! Chúng ta vừa chạy, hừ, hi vọng trong cung có thích khách, chờ thời điểm cùng nữ nhân hậu cung lăn lộn ở giường liền kiếm đâm chết , xem còn cuồng ngạo, còn dám khi dễ bà đây nữa !”

      được, cái ý nghĩ này thực tế, trong cung thủ vệ nghiêm ngặt, thích khách giết được , ta phải lấy con búp bê vải, phía viết lên ngày sinh của , ta mỗi ngày cầm châm đâm trăm lần, đâm chết !”

      “Mạn Mạn……” Trong mền truyền đến tiếng gọi khẽ cực kỳ suy yếu vô lực, nhưng trực tiếp bị Lăng Tuyết cắt đứt! Vả lại vén lên chăn muốn xuống giường!

      “Mạn Mạn, nàng làm gì đấy?” Mạc Kỳ Hàn nhắm mắt chợt mở ra, “Nàng phải là muốn tự mình ám sát hoàng thượng đấy chứ?”

      “Thôi , bà đây khinh thường tự mình ! đúng, là ta có bản lãnh giết hả giận, búp bê vải nhất thời có, ta trước tiên vẽ vòng xoáy ở đất nguyền rủa , rủa bị ba ngàn giai lệ hậu cung làm cho xuất tinh sớm! Liệt dương! Bệnh hoa liễu đầy thân! Hừ, cuối cùng nguyền rủa cảm thấy xin lỗi nhiều nữ nhân như vậy, tự thiến mình làm thái giám!”

      “Mạn Mạn……” Mạc Kỳ Hàn nghẹn, quả đấm dâng lên, trán nổi lên gân xanh.

      “Ách…… Choáng váng đầu……” Đầu Lăng Tuyết Mạn trầm xuống, thân thể vội ngồi trở lại, hai tay chống ở huyệt thái dương.

      “Mạn Mạn, thân nàng còn yếu, mau nằm xuống!” Mạc Kỳ Hàn nhíu chặt lông mày, gân đen giăng đầy gương mặt tuấn tú, đỡ vai Lăng Tuyết Mạn để cho nàng nằm xong, nhịn được : “Muốn vẽ vòng đợi ngày mai vẽ , thân thể như vậy rồi, còn có sức lực mắng chửi người, nàng mệt mỏi sao?”

      mệt!” Lăng Tuyết Mạn đẩy Mạc Kỳ Hàn cái, “Ta còn có mắng xong! Trước kia mỗi ngày ta đều thắp ba nén nhang lạy , thỉnh cầu tha thứ cho việc ta cắm sừng , ngày mai ta bắt đầu tiếp tục dâng hương, đổi thành thỉnh cầu ông trời nghe được nguyền rủa của ta, sớm thành toàn cho ta!”

      Mạc Kỳ Hàn quay lưng, giả bộ trầm mặc nhìn! thầm cắn răng nghiến lợi, chờ trẫm chết rồi, bất lực rồi, nha đầu chết tiệt kia, nàng thủ tiết rồi!

      “Ai, tình nhân, ta muốn ăn cháo bì đản, mau lấy cho ta! Đói bụng!” Lăng Tuyết Mạn xoa thái dương lát, cảm giác bụng có chút đói, há miệng ra lệnh.

      Mạc Kỳ Hàn cắn chặt hàm răng hơn, mắt khép chặt, lấy thờ ơ để kháng nghị!

      “Ai, chàng nghe sao, ta muốn ăn cháo bì đản!! Nhanh lên chút!!” Lăng Tuyết Mạn hài lòng, mới giảm thân phận, buổi chiều đầu tiên ở chung với , sai bảo nổi ? Vậy sau này làm sao cùng sống qua ngày?

      Nghĩ tới đây, dùng hết hơi đá chân Mạc Kỳ Hàn cước, “Nhanh lên chút, chàng muốn ta đói chết phải ? Chàng đối với ta tốt, ta liền … ta tìm con ta, tìm Nhã Phi, tìm Nhị Vương gia bọn họ !”

      “Đáng chết!” Mạc Kỳ Hàn rốt cuộc thể nhịn được nữa, khẽ nguyền rủa tiếng, xốc chăn xuống giường, vừa mới mấy bước chuẩn bị mở cửa đá, đột nhiên lại nhớ thể để cho Lăng Tuyết Mạn biết chỗ cơ quan, liền đen mặt xoay người lại, hai lời vung hai ngón tay chút, Lăng Tuyết Mạn mắt khép lại ngủ.

      “Nữ nhân đáng chết lời ác độc! Trẫm chính là hoàng đế! Hoàng đế chính là tình nhân của nàng! Nha đầu chết tiệt kia, nàng cứ mắng trẫm nguyền rủa trẫm , trẫm…… trẫm đánh cái mông nàng!”

      Mạc Kỳ Hàn kéo thân thể Lăng Tuyết Mạn qua, bàn tay phải giương lên chụp lên cái mông của nàng, rồi lại dừng ở giữa trung, tiếp tục cắn răng cái, “Thôi, trẫm quân tử đánh nữ nhi, đánh nàng còn phải dụ dỗ nàng, rất phiền toái!”

      lý do như vậy, Mạc Kỳ Hàn liền bỏ qua cho Lăng Tuyết Mạn phạm phải vô số tội chết, đứng dậy mở cửa đá ra, gương mặt tuấn tú chìm lỉm, trầm giọng với Từ An canh giữ ở phía ngoài: “Bảo Ngự Thiện Phòng đưa thức ăn khuya cho trẫm, cháo bì đản, sủi cảo tôthủy tinh m, bắp xào, thịt viên.”

      “Dạ, nô tài ngay!” Từ An lập tức đáp, sau đó vội vã ra ngoài.

      Quay người trở lại, Mạc Kỳ Hàn trừng mắt nhìn Lăng Tuyết Mạn lúc lâu, mới duỗi ngón giải huyệt đạo của nàng, hỏi: “Mạn Mạn, là cung nữ nào ở Hoán Y Cục mắng nàng hả? Ai dám mặt nặng mặt với nàng hả?”

      Lăng Tuyết Mạn dụi mắt, đáp, cau mày : “Chàng lại điểm ta sao? Đáng ghét chết !”

      “Mạn Mạn, trả lời vấn đề của ta!” Mạc Kỳ Hàn lại hỏi.

      Lăng Tuyết Mạn chớp lông mi, mở to hai mắt nhìn hình dáng mơ hồ của Mạc Kỳ Hàn, trong nháy mắt nghĩ tới cái chết của Cốc Vũ Mị cùng Tôn Uyển Dung, cỗ cảm giác sợ hãi nổi lên trong lòng, liền lắc đầu lập tức, cười : có, ai dám mắng ta a, là ta mắng người khác mới đúng, chàng xem ta mắng chửi người rất hung ác a!”

      “Mạn Mạn, cần tránh đề tài, cần gạt ta, cho ta biết, ai khi dễ nàng?” Mạc Kỳ Hàn cúi người xuống, hai tay chống ở bên giường, hỏi .

      “Ai nha, có á…, chàng dài dòng chết thôi, mau lấy cơm cho ta… ta rất khó chịu, chỉ mới ăn vài miếng cơm, tại sắp chết đói!” Lăng Tuyết Mạn ngồi dậy, lắc cánh tay Mạc Kỳ Hàn, cong môi lên làm nũng.

      Mạc Kỳ Hàn chìm gương mặt tuấn tú, “Mạn Mạn, nàng ta cũng có thể tra được, nếu để cho ta tra ra là ai, đừng trách ta độc ác!”

      Lăng Tuyết Mạn căng thẳng, vội : “Tình nhân, cần, chút chuyện , cần giết người, tại ta tốt rồi, trước kia ta là Vương phi, tại trở thành cung nữ giặt quần áo, người khác chế nhạo là chuyện rất bình thường, chàng đừng vì ta xuất đầu lộ diện, ta tự có biện pháp đối phó, ta cũng phải là ngu ngốc, chàng yên tâm , ta mới để cho mình bị ủy khuất.”

    3. Tiểu yêu tinh

      Tiểu yêu tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      3,382
      Được thích:
      3,666
      Chương 379
      “Mạn Mạn!” Mạc Kỳ Hàn giơ tay lên lau gò má Lăng Tuyết Mạn, đau lòng giọng : “Mạn Mạn, ta với nàng, nàng là bảo bối của ta, ta bỏ nỡ để nàng chịu tí xíu ủy khuất.”

      “Ha ha, biết, nhưng mà tự ta có thể đối phó, bản tính của ta chàng vẫn chưa hoàn toàn thấy được!” Lăng Tuyết Mạn cầm tay Mạc Kỳ Hàn, trong lòng ngọt ngào, nhưng lập tức lại nhớ chuyện mấu chốt nhất, “Tình nhân, cẩu hoàng đế có phải hôn quân hay ?”

      “Khụ khụ!” Mạc Kỳ thực lại bị sặc, gân xanh lần nữa nôie lên, hết sức nhẫn nặn ra câu, “Mạn Mạn, hoàng thượng phải hôn quân, nàng đừng mắng được ?”

      “Ừ? Tình nhân có ý gì? là bằng hữu của chàng, chàng liền vì chuyện, vậy ta là gì của chàng? Đối với chàng mà cẩu hoàng đế kia quan trọng hay là ta quan trọng?” Lăng Tuyết Mạn vừa nghe, nheo mắt lại, dùng giọng vô cùng nguy hiểm chất vấn.

      Mạc Kỳ Hàn từ dịu dàng thương tiếc thâm tình đưa mắt nhìn, biến thành buồn bực trợn mắt, trong lòng ngừng tính toán, vấn đề khó giải quyết như vậy, trả lời như thế nào? nàng quan trọng, đoán chừng nàng mắng Mạc Kỳ Hàn dữ dội hơn, Mạc Kỳ Hàn quan trọng, sợ rằng nàng cước đá bay ra phòng, đó phải là nghiêm trọng hơn sao?

      Thôi, nhịn nữa , xem như nghe thấy tốt hơn!

      “Khụ khụ, Mạn Mạn, cái này phải nhảm sao? Nàng là phu nhân ta, đương nhiên là…… là nàng quan trọng!” Mạc Kỳ Hàn tươi cười, thuận tiện chạm khẽ môi của nàng, để bày tỏ kiên định của mình.

      “Cũng tệ!” Lăng Tuyết Mạn giương cằm lên, ngón tay nhắn đưa ra, chọt vào lồng ngực Mạc Kỳ Hàn cái, đắc ý : “Vậy chàng chờ xem thủ đoạn của ta ! Ta giống chàng làm ám sát sau lưng, ta muốn báo thù cũng đường đường chính chính, hừ!”

      “Ha ha!” Mạc Kỳ Hàn bật cười cưng chiều, “Được, nàng muốn chơi như thế nào tùy nàng, chỉ cần nàng vui vẻ là được rồi.”

      Lăng Tuyết Mạn giương lên khuôn mặt tươi cười, đưa tay vòng qua gáy Mạc Kỳ Hàn, hài lòng cong khóe miệng, “Tình nhân, chàng chết mất!”

      “A, cái nha đầu này, lại còn phải là sợ ta ra tay sao?”

      Mạc Kỳ Hàn nhìn cái liền xem thấu lòng của Lăng Tuyết Mạn, cười nhạt tiếng, sau đó áp lên cánh môi mềm mại của nàng, thân thể ngã xuống, đặt lên người của nàng, hôn bá đạo kịch liệt, cho nàng kịp thở, bốn ngày ly biệt, tựa như cách 4 năm ròng, cái hôn này, cả hia đều sôi sục sóng lòng, đôi tay nàng nắm chặt bờ vai của , đáp lại nụ hôn của , nhiệt tình như lửa.

      “Ừ…… Tình nhân……”

      “Mạn Mạn…… ta ?”

      …… Rất ……”

      Tiếng thở dốc đứt quãng từ giữa răng môi tràn ra, đốt cả phòng mập mờ, Mạc Kỳ Hàn khó kiềm chế, Lăng Tuyết Mạn toàn thân trần truồng, hôn trước tiếp lên thân nàng đồng thời, bàn tay cầm bộ ngực đẫy đà của nàng, vuốt ve, nào có thể đoán được ——

      “A?”

      Lăng Tuyết Mạn cách lâu như vậy, mới giật mình thấy đúng, đẩy Mạc Kỳ Hàn ra, ngồi dậy, đôi tay ôm ngực, chất vấn: “Quần áo của ta đâu? Chàng khi nào cởi toàn bộ y phục của ta rồi? Chàng có thừa dịp thời điểm ta ngủ mê man mà chiếm của ta tiện nghi hay ?”

      “Mạn Mạn……” Nhiệt tình của Mạc Kỳ Hàn bị tạt chậu nước lạnh, lui đứng ở bên giường, thở hổn hển : “Là ta cởi, nàng sốt lợi hại, phải dùng nước ấm lau lên người, tất cả lòng ta đặt vào bệnh tình của nàng, vậy mà nàng còn lo lắng ta có ăn hết nàng ?”

      “À.” Lăng Tuyết Mạn ngây ngốc đáp tiếng, : “Vậy chàng tiếp tục !” Nhất thời lại ngượng ngùng ra lời, chờ chờ, thấy Mạc Kỳ Hàn động, liền khẽ cắn môi nằm xuống quay lưng lại, cũng chuyện nữa.

      Mạc Kỳ Hàn buồn rầu trừng mắt, còn bị nàng trêu mấy lần như vậy nữa, muốn bất lực rồi!

      Phía dưới nơi đó trướng khó chịu, đau khổ lợi hại, tính toán canh giờ, Từ An sắp đưa thức ăn khuya tới, nửa đường cắt đứt càng làm cho người ta phát điên, thôi, hồi hầu hạ nha đầu này dùng xong bữa mới dọn dẹp nàng vậy!

      Thầm than hơi, mượn ánh sáng nhạt, Mạc Kỳ Hàn rót chút nước lạnh, dùng nước lạnh lau mặt và tay, cảm giác nóng bỏng kích thích mãnh liệt trong cơ thể dần dần ép xuống, bởi vì ngồi đưa lưng về phía nàng, biết lúc nào, cái đầu kia sớm len lén lộ ra khỏi chăn, từ phía sau theo dõi , thình lình hỏi: “Tình nhân, chàng mặc quần áo trong tại sao là màu vàng? Hình như chỉ có hoàng đế mới có thể mặc y phục màu vàng chứ?”

      “Ừ?” Mạc Kỳ Hàn chợt nhíu lông mày, đáng chết, tối nay vốn là nghĩ đón Lăng Tuyết đến mật thất, liền đổi quần áo trong, ai ngờ đột nhiên xảy ra tình huống, lại quên mất!

      Ánh mắt hướng lên phen, Mạc Kỳ Hàn càng thêm cau mày, viên dạ minh châu nóc hẳn là chiếu sáng người , trách được Lăng Tuyết Mạn có thể nhìn ra màu sắc! Nếu bây giờ quay đầu, nàng liền có thể nhìn đến mặt của rồi!

      Đáng chết! phải cẩn thận tránh ánh sáng dạ minh châu!

      Mạc Kỳ Hàn phán đoán góc độ, thân thể dời qua bên chút, sau đó lách người đứng lên, lấy thân pháp cực nhanh phóng vào nơi bóng tối, lúc này mới chậm rãi bước tới bên giường, cúi người khẽ cười: “Nàng nghĩ cái gì đây? Ta dám mặc áo màu vàng sao? Đây là màu xanh cỏ, bị dạ minh châu phản quang thay đổi màu sắc!”

      “Màu xanh cỏ?” Lăng Tuyết Mạn co quắp khóe miệng, tin ngước mắt nhìn viên dạ minh châu kia, đáng tiếc ánh sáng phát ra nàng xem ra được màu gì, tựa hồ phải trắng, cũng phải là vàng, tóm lại cách xa quá nàng cách nào phân biệt, nhưng, “Tình nhân, người ta đều mặc áo màu trắng, làm sao chàng lại mặc màu xanh? Chàng đúng là cá tính, thân áo xanh, sao chàng đội nón màu xanh luôn?”

      “Nón xanh? Ừ?” Mạc Kỳ Hàn lên giọng, rét lạnh , “Nàng dám cắm sừng bản công tử, nàng liền nghĩ đến hậu quả chút !”

      Lăng Tuyết Mạn chịu yếu thế cắn răng, “Ta cũng vậy, chàng dám quản được nửa người dưới cho bản nương, bản nương thiến chàng!”

      Nghe vậy, Mạc Kỳ Hàn co rút gương mặt tuấn tú! Ngày mai chính là ngày phong phi rồi, các quý nhân khác có thể tạm ném sang bên, nhưng, hai nữ nhân kia ngồi trong hai cỗ kiệu mang tới cung Đế Hoa……

      “Tình nhân? Sao chàng gì?” Lăng Tuyết Mạn hồ nghi nheo mắt, ngồi thẳng lên, đưa tay chính xác cầm lấy lỗ tai Mạc Kỳ Hàn, hàm răng nghiến vang hơn, “Nửa người dưới của chàng phạm sai lầm rồi hả?”

      có!” Mạc Kỳ Hàn cau mày, bắt lại tay Lăng Tuyết Mạn, nạt : “Làm sao nàng kéo nam nhân lỗ tai đây?”

      “Ta…… Ta kích động!” Lăng Tuyết Mạn chu miệng cao, nhìn thấy Mạc Kỳ Hàn hình như tức giận, suy nghĩ chút, đây là thời đại nam tôn nữ ti, cử chỉ của nàng quả quá mức, liền cũng quản cái gì nữa, vội ôm cổ Mạc Kỳ Hàn, như bạch tuộc dính lên, đáng thương : “Tình nhân, đầu ta choáng, cảm giác hồi lạnh hồi nóng, khó chịu.”

    4. Tiểu yêu tinh

      Tiểu yêu tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      3,382
      Được thích:
      3,666
      Chương 380
      Mạc Kỳ Hàn tức giận, nhưng cảm giác áy náy làm thu hồi cơn tức, ôm lấy vật dính người đặt ở gối, sờ sờ cái trán Lăng Tuyết Mạn, “Nhiệt độ hạ xuống, tốt hơn nhiều, uống chén thuốc hạ nhiệt nữa .”

      “Ách…… cần uống thuốc nữa, ta… chàng ôm ta lát là được.” Lăng Tuyết Mạn lườm mắt cái, vội , nhu tình như nước.

      được! Để tránh phát sốt lại, phải uống… ngoan, nghe lời!” Mạc Kỳ Hàn gương trầm mặt, xong, cười mềm mại, chạm khẽ cánh môi Lăng Tuyết Mạn, mềm giọng dụ dỗ nàng: “Dùng cơm xong uống thuốc, sau đó ta ôm nàng vào ngủ, mấy ngày nay nàng sống ở chỗ này, ban ngày ta phải ra ngoài làm việc, khi ngủ lại vào cùng nàng, ta xin hoàng thượng đưa nha hoàn Xuân Đường Thu Nguyệt của nàng ở Tứ Vương phủ tới, để bọn họ ở cùng nàng mấy ngày, chờ thân thể nàng ổn lại, trả hai nha hoàn kia lại cho hoàng thượng.”

      “Cái gì? Xuân Đường Thu Nguyệt theo ta? Chàng có thể đem họ tới sao?” Lăng Tuyết Mạn ngạc nhiên trợn to hai mắt, vui vẻ : “Vậy tốt quá, nếu chàng có bên cạnh, để cho ta sống mình ở chỗ này, ta buồn chết đấy!”

      “Ha ha, dĩ nhiên có thể, hoàng thượng cùng ta là huynh đệ sinh tử, đến thê tử cũng chịu nhường cho ta rồi, còn bỏ được hai nha hoàn sao?” Mạc Kỳ Hàn cười khẽ.

      “Đúng rồi, tình nhân, gian mật thất này cách sao? Ta mắng lớn tiếng, hoàng thượng có thể nghe được hay ? Người bên ngoài có thể nghe được chúng ta bên trong sao?” Lăng Tuyết Mạn đột nhiên nhớ lại vấn đề cực kỳ mấu chốt, nếu như bị người nghe, nàng có thể tự mình đập đầu chết! Oa oa, để khỏi bị Cẩu Hoàng Đế dưới cơn nóng giận ban cho nàng ngũ mã phanh thây, đến chết toàn thây cũng được!

      “Hừ! Giờ nàng mới nhớ vấn đề này à? cho nàng biết, hoàng thượng hoàn toàn nghe được!” Mạc Kỳ Hàn giương mày lên, quyết định dọa Lăng Tuyết Mạn chút, xả giận cho mình.

      Quả nhiên, Lăng Tuyết Mạn suýt lập tức ngất , phát bắt được tay Mạc Kỳ Hàn, nức nở, “Tình nhân, chàng phải cứu ta, ta còn chưa muốn chết, ta muốn sinh con cho chàng!”

      “Ách……” tiếng ‘con’, đâm vào xương sườn của Mạc Kỳ Hàn, vội : “Gạt nàng thôi, đây là mật thất cách , bên ngoài hoàn toàn nghe được.”

      sao?” Lăng Tuyết Mạn nín khóc đồng thời mỉm cười, nhịn được tức giận : “Chàng gạt ta! Gạt người rất vui sao?”

      “Khụ khụ, vui!” Mạc Kỳ Hàn co rút khóe miệng, thẳng thắng thừa nhận, tại phải là tự gây nghiệt thể sống sao? Về sau đợi nàng biết tất cả, còn biết như thế nào đây!

      Lăng Tuyết Mạn chợt nhớ lại chuyện, “Tình nhân, chàng lúc nào biết chồng trước của ta còn sống?”

      “Chồng trước?” gương mặt tuấn tú của Mạc Kỳ Hàn lại co rút nữa.

      “Ai nha, chính là Cẩu Hoàng Đế á…, và ta giải trừ hôn ước rồi, phải thành chồng trước của ta sao? Trượng phu tiền nhiệm!” Lăng Tuyết Mạn phiền não giải thích.

      “À, chồng trước……” Mạc Kỳ Hàn gật đầu cái, trong đầu ngừng lặp lại hai chữ kia, thình lình hỏi: “Nếu hoàng thượng quay đầu lại muốn kết hôn nàng làm sao? kêu là cái gì?”

      “À? muốn cùng ta phục hôn?” Lăng Tuyết Mạn kinh ngạc, trừng mắt, “Thôi , có cửa đâu! Đem bà đây ta vứt đến Hoán Y rồi, còn muốn tái giá ta? Bảo chết !”

      “Mạn Mạn…… Ta……” Mạc Kỳ Hàn khóc ra nước mắt.

      “Hì hì, có loại khả năng này…, ta chỉ gả cho chàng, thiên vương lão tử khác ta cũng nhìn trúng!” Mặt Lăng Tuyết Mạn giản ra mà cười, mắt chớp chớp, đúng, tình nhân, chàng vẫn chưa trả lời vấn đề của ta! Rốt cuộc là lúc nào chàng biết vẫn còn sống, có phải thời điểm chàng tới Cúc Thủy Viên biết muốn bỏ ta, cách chức ta làm nô hay ?”

      “Ừ…… lúc Thái Thượng Hoàng tuyên bố hoàng thượng còn sống ta biết, ta sợ nàng biết lo lắng nên chưa có cho nàng, về phần bỏ nàng cách chức nàng, dĩ nhiên là ta biết, bởi vì hoàng thượng muốn tìm lý do đem nàng cho ta, cho nên mới gây việc phiền toái.” Mạc Kỳ Hàn gian nan tìm lý do, quả nhiên láo lần, ngừng láo, là mệt mỏi!

      Nghe vậy, cặp mắt Lăng Tuyết Mạn nhất thời sáng trong, kích động, hung hăng hôn Mạc Kỳ Hàn cái, “Tình nhân, quả nhiên so với ta đoán sai biệt lắm, hoàng thượng muốn thành toàn chúng ta sao? Quá tuyệt vời! Chúng ta rốt cuộc cần làm tình nhân bí mật rồi nữa, có thể quang minh chính đại rồi!”

      “Ha ha, là , chỉ là còn chờ thời gian chút, ta muốn giúp hoàng thượng thanh trừng loạn đảng, chờ thiên hạ thái bình rồi, nàng chính là người của ta!” Mạc Kỳ Hàn ấm áp cười tiếng, “Cho nên, nàng đừng mắng hoàng thượng nữa, đúng là hao hết khổ tâm chỉ vì nàng và ta! Nếu , sao có thể cho ta sửa đường hầm mật thất để gặp gỡ nàng đây?”

      “Hì hì, nghe chàng vừa như thế, ta liền tạm thời mắng!” Lăng Tuyết Mạn cao hứng, liền so đo nữa, nhưng nàng bắt đầu lo lắng vấn đề khác, “Tình nhân, trong triều có loạn đảng à? Là ai? Chàng có bị phái làm việc nguy hiểm ?”

      “Cục diện chính trị nàng đừng hỏi, vui vẻ sống cuộc sống của nàng là được! Chờ thân mình dưỡng tốt trở lại Hoán Y Cục, ta an bài cho nàng cần làm việc giặt quần áo nữa, chỉ treo cái tên ở Hoán Y Cục, ban ngày nàng muốn làm gì làm cái đó, còn buổi tối cần mò mẫm dạo, ngoan ngoãn ở trong phòng chờ ta tới đón nàng, biết ?” Mạc Kỳ Hàn rủ rỉ dặn dò.

      Lăng Tuyết Mạn gật đầu cái, khóe miệng nâng lên nụ cười giảo hoạt, cần chàng an bài, ta làm xong, ha ha, có người thay ta làm!”

      “Ha ha, à? Vậy được, ta sai người theo dõi, nếu có gì ổn, ta xử lý.” Mạc Kỳ Hàn cười khẽ, gật đầu cái……

      “Ừ, tại ta càng ngày càng hiếu kỳ thân phận của chàng rồi, vốn nghĩ tới chàng là hắc đạo, kết quả chàng là bạch đạo, quả nhiên là đủ thần thông quảng đại, vừa giúp hoàng thượng làm việc, là thị vệ thân cận của hoàng thượng? Hay là thống lĩnh Ngự Lâm quân gì đó?”

      Lăng Tuyết Mạn vẫn suy đoán, tính toán, đột nhiên nghe được có tiếng vang hơi truyền vào, liền dừng , lại thấy Mạc Kỳ Hàn đứng lên, cũng hai lời điểm huyệt đạo của nàng, nàng đáng thương còn chưa kịp hỏi câu mất tri giác.

      Mở cửa đá ra, Từ An bưng khay đứng ở bên ngoài, “Hoàng thượng, đồ ăn chuẩn bị xong!”

      “Đem vào !”

      Mạc Kỳ Hàn lắc mình nhường đường, Từ An khom người vào, thẳng về phía cái bàn tròn, dám nhìn phía màn lụa cái, dọn xong thức ăn lại lập tức khom người lui ra.

      Mạc Kỳ Hàn rối rắm nhìn thức ăn, tối như vậy làm sao ăn cơm đây?

      Chần chờ chút, đành phải đứng dậy vén màn lụa lên giải huyệt cho Lăng Tuyết Mạn, “Mạn Mạn, đứng lên dùng bữa.”

      Lăng Tuyết Mạn bi thống mở mắt, hướng nâng ngồi xuống tức giận: “Lại điểm ta! Lại điểm ta! Thân thể ta mặc quần áo làm sao ăn cơm?”

      “Ừ…… Điểm huyệt nàng là nhất định. mặc quần áo…… Như vậy , y phục của nàng mặc vào quá phiền toái, hồi còn phải cởi, bằng trước trùm áo choàng của ta, ta đút cho nàng ăn.”

    5. Tiểu yêu tinh

      Tiểu yêu tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      3,382
      Được thích:
      3,666
      Chương 381
      Dưới ánh sáng lờ mờ, thân thể Lăng Tuyết Mạn được long bào to lớn bào bọc ngồi ở ghế, Mạc Kỳ Hàn mượn chút ánh sáng nhạt đút cho nàng ăn, thỉnh thoảng có chút cơm canh rơi vào long bào, hai người đều nhìn xuống.

      “Ách…… Làm dơ áo của chàng!” Lăng Tuyết Mạn ngại quá, le lưỡi.

      Mạc Kỳ Hàn cười khẽ, sao, ngày mai đổi cái khác.”

      “Ừ, tình nhân, ta phải cung nữ giặt quần áo sao? Vừa đúng lúc, chàng để ta giặt cho chàng như thế nào? Ha ha, cho ta cơ hội biểu đảm , có thể ?” Lăng Tuyết Mạn đột phát ý tưởng, vui sướng , nàng bây giờ muốn làm người vợ tốt.

      “Được……” Mạc Kỳ Hàn đáp chữ, vội vàng lắc đầu, cần, có người chuyên hầu hạ ta, nhiệm vụ của nàng chính là ăn uống chơi đùa tốt, dưỡng tốt thân thể là được!”

      “Tình nhân……”

      được, kiên quyết được!”

      Đưa long bào cho nàng giặt, có hai kết quả, thứ nhất, nhất định là giặt hư! Thứ hai, tiết lộ thân phận!

      Cho nên, Mạc Kỳ Hàn quả quyết cự tuyệt cho thương lượng!

      Lăng Tuyết Mạn kiên trì nữa, cơm nước xong, mới về đến giường lâu, thanh rất lại vang lên, Lăng Tuyết Mạn vội vàng : cần điểm ta… ta nhìn là được!”

      Hai ngón tay dừng ở giữa trung, Mạc Kỳ Hàn bật cười lắc đầu cái, “Nàng tự giác, cho nên còn phải điểm!”

      Dứt lời, Lăng Tuyết Mạn bi thống ngủ mất!

      “Hoàng thượng, thuốc sắc xong!”

      “Ừ, lui ra !”

      “Dạ!”

      Bưng thuốc trở lại, Lăng Tuyết Mạn được giải huyệt đạo, liền tức giận bò đến đại tận cùng bên trong, ném cái lưng cho Mạc Kỳ Hàn, nhắm mắt lại giả bộ ngủ.

      “Mạn Mạn, đứng lên uống thuốc, uống thuốc xong chúng ta có thể ngủ, cũng trễ rồi, sáng mai canh năm ta còn phải vào triều, nàng đừng phát cáu!” Mạc Kỳ Hàn làm hòa .

      “Ta mặc kệ! Vậy chàng đáp ứng về sau thể điểm huyệt ta nữa!” Lăng Tuyết Mạn nhân cơ hội ra điều kiện, trong lòng vui mừng, nàng sắp nắm được thân phận của tình nhân! Vào triều? Ừ, nghĩ cách tìm thời cơ, liệt kê tất cả nam nhân ở Kim Loan điện, nàng dùng phương pháp bài trừ, hừ, tin tra được là ai!

      Mạc Kỳ Hàn cũng biết tính toán trong lòng Lăng Tuyết Mạn, chỉ cau mày : “Tình huống đặc biệt, nàng đừng cho ta thêm phiền!”

      Lăng Tuyết Mạn nổi đóa, “Tại sao là ta thêm phiền? Ta ……”

      “Mạn Mạn ngoan, thể thể, nàng nhanh tới đây uống thuốc, nếu ta rót vào miệng nàng nàng!” Mạc Kỳ Hàn trực tiếp cắt đứt, lạnh lùng .

      Lăng Tuyết Mạn dưới áp bức của , hận hận cắn chặt răng bò qua, Mạc Kỳ Hàn hài lòng nhếch môi, “Há mồm!”

      “Ừng ực ừng ực…”

      Bị Mạc Kỳ Hàn mớm thuốc, so với đổ vào miệng sai biệt lắm, Lăng Tuyết Mạn cuối cùng nuốt xuống, tức giận đỏ mặt tía tai, “Chàng chưa cso hầu hạ bệnh nhân phải ?”

      “Ách…… Xác thực có.” Mạc Kỳ Hàn chép chép miệng, áy náy hỏi: “Phương thức này được sao?”

      “Chàng cho là như thế nào? Dịu dàng! Dịu dàng hiểu ?” Lăng Tuyết Mạn sắp tức điên, trong miệng đều là vị đắng, “Mang nước lại!”

      Mạc Kỳ Hàn vội bưng nước tới, đút Lăng Tuyết Mạn uống xong, “Ngủ!”

      “Ừ.”

      Mạc Kỳ Hàn như trút được gánh nặng, “Rốt cuộc có thể ngủ!”

      “Ta thèm vào, là ta liên lụy chàng thể ngủ sao? Hừ, vậy chàng đừng động tới ta, để cho ta té xỉu ở trước lầu Lãm Nguyệt, ta chết hãy tới tìm ta.” Lăng Tuyết Mạn hiển nhiên tức giận đá chăn.

      Mạc Kỳ Hàn buồn bực thôi, lên nằm, hạ màn lụa, ôm chầm Lăng Tuyết Mạn, bật cười: phải ý này. Ý của ta là…… Rốt cuộc có thể muốn nàng!”

      Bên tai có hơi thở nóng bỏng của nam nhân phun ra, Lăng Tuyết Mạn bị lời trần trụi lập cuối cùng kia làm khuôn mặt nhắn ửng đỏ, mặc dù bọn họ quen thuộc đến giống như vợ chồng già, nhưng…… vẫn ngượng ngùng dứt!

      Chăn gấm rơi xuống, Mạc Kỳ Hàn đặt lên thân thể trần truồng thơm mềm, hôn như mưa, lưỡi trơn trợt quét qua môi nàng, từ cằm trơn bóng trợt xuống, hôn qua xương quai xanh, dừng tới bộ ngực đẫy đà, ngậm đóa mai hồng mút khẽ, đầu ngón tay mơn trớn mỗi tấc thân thể mềm mại của nàng, phía dưới bởi vì sóng tình phun ra mà khẽ run, căng cứng bả vai, thân thể cong lên, càng dán chặt lên nàng……

      “Mạn Mạn…… gọi ta phu quân……”

      “Phu quân……”

      “Ha ha…… Bảo bối biết nghe lời……”

      Eo trầm xuống, cùng với nàng hòa hợp thân thể, Mạc Kỳ Hàn rên tiếng, ra vào rất có tiết tấu, mang theo giai nhân phía dưới rong chơi ở trong tình triều……

      Bình minh, lúc Lăng Tuyết Mạn ngủ say, Mạc Kỳ Hàn đứng dậy mặc quần áo rời , trở về tẩm cung, đưa long bào dơ cho Từ An, sau đó thay quần áo, rửa mặt đến điện Kim Loan.

      Tan triều, mới về đến cung Đế Hoa, liền có thái giám vào thông báo, “Khởi bẩm hoàng thượng, An Hiếu trưởng thân Vương cùng ngự thân trưởng công chúa cầu kiến!”

      “Tuyên!”

      Hai khắc sau, Mạc Ly Hiên cùng Mạc Nhã Phi ủ rũ cúi đầu ra cung Đế Hoa, luôn miệng than thở, mới xa, liền đụng Mạc Kỳ Diễn, Mạc Kỳ Minh, Mạc Kỳ Lâm, Mạc Kỳ Sâm, Mạc Kỳ Dục tới.

      “Hiên nhi, xảy ra chuyện gì? Mạn Mạn đêm qua kinh động thánh giá? Nàng té xỉu sao?” Mạc Kỳ Diễn thất kinh hỏi.

      Mạc Ly Hiên cúi đầu, nản lòng đáp: “Đúng vậy a phụ Vương, mẫu thân đêm qua nóng sốt, toàn thân rét run, liền ra Hoán Y Cục tới tìm con, kết quả lại tới lầu Lãm Nguyệt té xỉu, Từ công công theo cung quy mang điện Dịch Đình, con nghe được tin tức liền ngăn Từ công công, đón mẫu thân, mang về Cung Cảnh Hiên, truyền thái y bắt mạch cho ngài ấy, mới vừa cho ngài uống xong chén thuốc, phụ hoàng liền phái người tới, cho phép con chứa chấp mẫu thân làm hư quy củ, liền…… liền đưa mẫu thân về Hoán Y Cục, còn giam lại mẫu thân, tại cũng biết như thế nào!”

      “Ai, ngay cả muội hoàng huynh cũng cho phép thăm Mạn Mạn, muội quỳ xuống cầu xin hoàng huynh cũng hữu dụng!” Khuôn mặt Mạc Nhã Phi mặt u sầu, than vãn liên tục.

      “Trời ạ, phát sốt! Hết sốt chưa?” Mạc Kỳ Dục kêu lên, được, ta cầu kiến hoàng huynh!”

      “Vô dụng thôi Thất ca, hoàng huynh tại ai cũng gặp!” Mạc Nhã Phi lắc đầu cái.

      Nghe vậy, Mạc Kỳ Minh nhíu mày, , xoay người liền .

      canh giờ sau.

      Trong nha môn, Lâm Mộng Thanh từ bản đồ phòng thủ kinh thành ngẩng đầu lên, kinh ngạc : “Tam Vương gia!” xong, vội vàng đứng dậy ra, chắp tay : biết Tam Vương gia tới đây, Mộng Thanh có tiếp đón từ xa!”

      Đến thông báo cũng có, như quỷ đột nhiên xuất ở trước mặt, trái tim của Lâm Mộng Thanh bị hù dọa, rất là nghi hoặc nhìn tuấn nam mặt lạnh trước mặt.

      Mạc Kỳ Minh nhìn chằm chằm Lâm Mộng Thanh, trong mắt ý lạnh tựa như sương giá, Lâm Mộng Thanh muốn đông lạnh, mặc dù trong lòng coi rẻ, nhưng ngoài mặt còn phải tỏ vẻ, vì vậy, cười mỉa tiếng, “Tam Vương gia, mời ngồi!”

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :