1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[Xuyên Không] Mị Hậu Hí Lãnh Hoàng - Sở Thanh (495c + 1pn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tiểu yêu tinh

      Tiểu yêu tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      3,382
      Được thích:
      3,666
      Chương 7



      Thời gian từng giây từng phút trôi qua, ai biết Mạc Ngự Minh tự hỏi cái gì, tất cả mọi người cúi đầu, suy đoán vị đế vương trong cơn đau xót mất con này quyết định ra sao!

      Hai chân Lăng Tuyết Mạn quỳ bủn rủn, thẳng lưng, cổ cứng ngắc, vô ý ngẩng đầu thoáng nhìn, mà ánh mắt sắc bén của Mạc Ngự Minh đột nhiên bắn lại, nàng sợ tới mức thốt ra, “Hoàng Thượng!”

      “Cái gì?”

      Mạc Ngự Minh hừ lạnh.

      Lăng Tuyết Mạn muốn vả miệng mình, lại bình tĩnh! Lông mi chớp vài cái, dùng sức cắn môi, nước mắt lưng tròng : “Hoàng Thượng, Tuyết Mạn cũng thể nhìn Vương gia phu quân lần sao? Con muốn vẽ dung mạo phu quân, vĩnh viễn trân quý, nếu nhớ chàng, có thể lấy ra xem, mỗi ngày sớm tối thắp ba nén nhang cho chàng, gửi niềm thương nhớ!”

      Mạc Kỳ Diễn híp đôi mắt lại, đăm chiêu nhìn Lăng Tuyết Mạn, nhếch môi.

      Mạc Kỳ Lâm lặng lẽ nhìn, sau đó nhìn Mạc Ngự Minh, chờ đợi.

      Mạc Ngự Minh nhàn nhạt nhìn Hoàng hậu bên cạnh nãy giờ chưa từng tiếng, khẽ: ”Hoàng hậu, ý của nàng như thế nào?”

      Hoàng hậu lấy khăn lau nước mắt, nghiêm túc quan sát Lăng Tuyết Mạn, mới chậm rãi : “Thần thiếp muốn cho Hàn nhi bình yên, nếu nó cần Tứ Vương phi chôn cùng, vậy đồng ý với nó ! Nha đầu này tuy liều lĩnh, nhưng vừa thành hôn liền cùng phu quân dương cách biệt, trong lòng nàng tất nhiên là dễ chịu, đừng trách nàng!”

      “Được.”

      Mạc Ngự Minh luôn tôn trọng thê tử của ông, lại có hai đứa con trai cầu xin, rốt cục gật đầu, : “Đem con thứ của Nhị Vương gia Mạc Kỳ Diễn, Mạc Ly Hiên làm con nuôi cho Tứ Vương gia, kế thừa tước vị, túc trực bên linh cữu! Chuẩn Tứ Vương phi nhìn mặt Tứ Vương gia, sau đó túc trực bên linh cữu ba ngày ba đêm, Tứ Vương phủ được hưởng bổng lộc như cũ!”

      “Hoàng Thượng vạn tuế vạn vạn tuế!” Trong đại sảnh, mọi người dập đầu hô.

      Lăng Tuyết Mạn kích động, trong mắt mang lệ, cũng dập đầu lạy ba cái, “Tạ Hoàng Thượng cùng Hoàng hậu nương nương!”

      “Khởi giá!”

      Lý công công hô lớn tiếng, đỡ Mạc Ngự Minh dậy, hai cung nữ đỡ Hoàng hậu, trước sau ra khỏi đại sảnh, văn võ bá quan vội đứng dậy theo ra.

      Lăng Tuyết Mạn thở dài nhõm hơi, lảo đảo đứng lên.

      Mạc Kỳ Diễn hờ hững ra khỏi đại sảnh, Mạc Kỳ Lâm lên vài bước lại ngừng lại, chờ Lăng Tuyết Mạn tới trước mặt, hơi nhíu mày : “Nếu muốn chết đừng lại phạm thượng, tâm tình phụ hoàng tốt, cảm xúc hết sức khác thường.”

      xong, Mạc Kỳ Lâm bước nhanh, có quay đầu lại nhìn Lăng Tuyết Mạn.

      Lăng Tuyết Mạn chấn động, nhìn bóng lưng Mạc Kỳ Lâm cùng Mạc Kỳ Diễn, nội tâm xông lên trận ấm áp.

      Nếu Tứ Vương gia có chết, là nam nhân ra sao? Là lạnh lùng hay là ấm áp như ánh mặt trời? Là lạnh nhạt hay là tươi cười ôn nhã?

      lúc Lăng Tuyết Mạn còn đoán, bất tri bất giác theo mọi người đến tòa đại viện đặc biệt, hai cây quế trước viện, giờ phút này nở hoa cực đẹp, hương thơm bốn phía, làm cho khí tươi mát.

      Tấm bảng đề ba chữ thiếp vàng treo cửa viện: Cúc Thủy Viên.

    2. Tiểu yêu tinh

      Tiểu yêu tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      3,382
      Được thích:
      3,666
      Chương 8



      Lăng Tuyết Mạn ngước mắt nhìn ba chữ ‘Cúc Thủy Viên’, khóe miệng mỉm cười.

      vậy Tứ Vương gia Mạc Kỳ Hàn này cũng là người tao nhã! Đáng tiếc…

      Lăng Tuyết Mạn lắc đầu, là người chết, thực chất cũng có quan hệ gì với nàng!

      Qua hai cái hành lang gấp khúc, lại qua ba cánh cửa, văn võ bá quan đều ngoài cửa quỳ, Mạc Ngự Minh cùng Hoàng Hậu, Mạc Kỳ Diễn, Mạc Kỳ Lâm, còn có vài hoàng tử Vương gia bước vào phòng ngủ của Mạc Kỳ Hàn.

      Lăng Tuyết Mạn luẩn quẩn ở cửa, thỉnh thoảng nhìn vào trong, nàng biết khi nào nên vào, thực tế, bảo nàng nhìn người chết xa lạ, nàng đồng ýmoojtt vạn lần, chỉ là vì giữ mạng sống mới câu kia, ngẫm lại, nàng cũng đủ xui xẻo, xuyên qua liền phải lập gia đình, lập gia đình liền trở thành quả phụ, cái này còn chưa đủ xui xẻo, xuýt nữa nàng phải chôn cùng người chết, là tập tục xấu a!

      lúc suy nghĩ, trước mắt có bóng dáng, Lăng Tuyết Mạn ngước mắt, là Nhị Vương gia Mạc Kỳ Diễn!

      Mạc Kỳ Diễn nhàn nhạt đưa mắt nhìn Lăng Tuyết Mạn, thanh vừa phải, mang theo tia cảm tình : “Tứ Vương phi, phụ hoàng gọi nàng vào!”

      “A? Được, ta .” Lăng Tuyết Mạn ngây ngốc đáp lời, nhấc chân vào theo.

      giường rộng rãi có nam nhân trẻ tuổi nằm thẳng tắp, khuôn mặt tuấn mỹ tà tứ, hai mắt khép chặt, lông mi dài buông xuống, khuôn mặt tuấn tú khuyết điểm tái nhợt, mũi cao thẳng, môi dày vừa phải khép lại.

      Cẩm phục hoa lệ ngay ngắn chỉnh tề, nếu phải biết nam nhân trước mắt này chết, Lăng Tuyết Mạn cho rằng chỉ là ngủ, lâu tỉnh lại, con mắt khép hờ, muốn tưởng tượng nếu có thể sống đứng trước mặt nàng, là phong thái như thế nào?

      “Tứ Vương phi, đây là phu quân của ngươi, ngươi ghi nhớ bộ dáng của chưa?” Giọng nghẹn ngào bi thương của Mạc Ngự Minh vang lên, Lăng Tuyết Mạn giật mình gật đầu, “ThưaHoàng Thượng, nhớ kỹ.”

      “Ừ. Các ngươi đều xuống , trẫm cùng Hoàng Hậu ở lại với Hàn nhi!”

      “Vâng!”

      Nửa canh giờ sau, ở hỉ đường, đổi thành linh đường, lụa đỏ kéo xuống, màn trắng đen, u làm cho Lăng Tuyết Mạn muốn chạy trối chết, lại bước được, cũng xong.

      Cởi áo cưới đỏ tươi ra, mặc quần áo tang vào, Lăng Tuyết Mạn lại bị an bày quỳ gối ngay trước linh đường.

      Mà thi thể Mạc Kỳ Hàn cũng nhập liệm.

      Từng người tiến lên bái lạy, Lăng Tuyết Mạn giống con rối gỗ ngừng dập đầu đáp lễ, bụng đói thầm kêu, nhưng nàng phải chịu đựng, thẳng đến màn đêm buông xuống, Hoàng Thượng Hoàng Hậu trở về cung, bách quan rời , còn lại năm huynh đệ Mạc Kỳ Diễn cùng Mạc Ly Hiên.

      Lăng Tuyết Mạn cả ngày nay chưa uống giọt nước, lại quỳ suốt, đầu óc lúc này choáng váng, tuy rằng năm huynh đệ này đều là mỹ nam tử cực phẩm, nhưng nàng làm sao có thể thưởng thức a?

      Trong cổ họng khô ráp khó chịu giống như bốc lửa, Lăng Tuyết Mạn đáng thương tội nghiệp hỏi: “Xin hỏi có ăn uống này nọ hay ?”

    3. Tiểu yêu tinh

      Tiểu yêu tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      3,382
      Được thích:
      3,666
      Chương 9



      “Nàng đứng lên ngồi chút , ta gọi người chuẩn bị bữa cơm cho nàng.” Trong giọng lạnh nhạt của Mạc Kỳ Diễn nghe ra cảm xúc, xong, liền xoay người ra khỏi linh đường.

      Chỉ câu này, Lăng Tuyết Mạn lại cảm động tột đỉnh, cái mũi đau xót, chỉ chút nữa là rơi lệ, vội vàng dùng tay lau lau mắt, đứng lên, lại phát chân cẳng đều tê rần!

      Thấy thế, Mạc Kỳ Lâm theo bản năng vươn tay muốn kéo Lăng Tuyết Mạn đứng lên, vươn đến giữa trung, lại thấy ổn, thu tay, nhìn nha hoàn hai bên, lạnh lùng : “ có mắt sao? Còn đỡ vương phi đứng lên?”

      Hai nha hoàn sợ hãi thôi, vội cúi người : “Vâng, Ngũ Vương gia!”

      Lăng Tuyết Mạn rốt cục ngồi xuống ghế, xoa xoa chân cẳng như nhũn ra, ban đầu bi thương là giả vờ, tại chính là bi thương dứt!

      Ánh mắt liếc đến đứa vẫn quỳ thẳng tắp mặt đất , Lăng Tuyết Mạn cảm thấy đành lòng, dung mạo Mạc Ly Hiên cùng Mạc Kỳ Diễn có tám phần giống nhau, mới chín tuổi, là thiếu niên cực xinh đẹp, giờ phút này mặt vẻ mặt nghiêm túc, an tĩnh nhìn quan tài Mạc Kỳ Hàn, lời.

      “Ngươi ngồi chút .” Lăng Tuyết Mạn đợi đùi hết tê, đứng dậy đến bên người Mạc Ly Hiên, ngồi xổm xuống, thân thiết .

      Ai ngờ, Mạc Ly Hiên lại kinh ngạc nhìn nàng, mở to hai mắt, trong mắt đen bóng ảnh ngược ra bóng dáng của nàng.

      Lăng Tuyết Mạn nhất thời phản ứng kịp, nhìn bốn em đứng phía bên kia, lắp bắp : “Đứa này bị câm điếc sao?”

      Lăng Tuyết Mạn bất đắc dĩ hỏi như vậy, là vì từ khi nhìn đến Mạc Ly Hiên quỳ gối nơi này, nàng nghe được nó câu nào.

      Nhưng lời của nàng, lại làm bốn huynh đệ kia kinh ngạc, trong đó Thất Vương gia Mạc Kỳ Dục tuổi nhất, miệng há to có thể nhét hai quả trứng, ba người khác coi như lạnh nhạt, sau khi kinh ngạc, liền lắc đầu.

      Nhưng Mạc Kỳ Dục giật mình xong lại nhảy ra câu , “Ngũ Ca, não nàng ta bình thường phải ?”

      “Thất đệ!”

      Mạc Kỳ Lâm xong, vội nhìn về phía Lăng Tuyết Mạn, nàng cơ hồ là cắn răng nghiến lợi trừng mắt Mạc Kỳ Dục : “Ngươi mới bình thường!”

      “Haiz, tính ra nàng bây giờ là người của Tứ ca ta, nàng cũng thể vô lễ như vậy ?” Mạc Kỳ Dục năm nay mười tám tuổi, đúng là tuổi dễ dàng xúc động, chút khách khí .

      “Thất đệ!” Mạc Kỳ Lâm hơi trầm mặt, “Di thể của Tứ Hoàng huynh chưa lạnh, Tứ Hoàng tẩu mới gả đến đây, đương nhiên hiểu quy củ, đệ bớt tranh cãi !”

      Trong mắt Lăng Tuyết Mạn lên chút đắc ý, nhưng nàng ngu ngốc, cũng hiểu được chuyển biến tốt hãy thu, gặp bậc thềm hãy xuống, cho nên rất lễ phép : “Tạ Ngũ Vương gia lượng thứ!”

      Mạc Kỳ Lâm gật đầu, nhàn nhạt nhắc nhở: “Tứ Hoàng tẩu, Ly Hiên chính là con Nhị Hoàng huynh, tại làm con nuôi cho Tứ ca, tẩu nguyên bản phải là tứ thẩm của nó, tại là mẫu thân của nó!”

      Mẫu thân?

      Khóe mắt Lăng Tuyết Mạn co lại mãnh liệt, ta có con trai? A… A… còn là đứa con trai lớn như vậy! Được rồi, nàng nhận biết, Lăng Tuyết Mạn xấu hổ vươn bàn tay đến trước mặt Mạc Ly Hiên, ôn hòa : “Ly Hiên, đứng lên nghỉ ngơi chút , dùng cơm xong lại quỳ!”

      “Cảm ơn mẫu thân!” Khuôn mặt nhắn kiên cường của Mạc Ly Hiên nổi lên tia cảm động, vịn tay Lăng Tuyết Mạn đứng lên.

    4. Tiểu yêu tinh

      Tiểu yêu tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      3,382
      Được thích:
      3,666
      Chương 10



      Mạc Kỳ Dục giận dữ nghiêng mặt, cái mũi ngừng hừ , liếc Lăng Tuyết Mạn cái.

      Mà Lăng Tuyết Mạn lôi kéo Mạc Ly Hiên ngồi xuống, mới có thời gian thưởng thức soái ca chút, nhìn từng người, nam nhân đứng ở cùng chưa bao giờ câu nào, khuôn mặt tuấn tú lạnh lùng chút thay đổi, đáy mắt lên tia buồn bực cùng khinh thường, Lăng Tuyết Mạn giật mình, trực giác cho nàng biết, nam nhân này đối cái chết của Tứ Vương gia có bao nhiêu bi thống!

      Lăng Tuyết Mạn kinh ngạc, sau đó dời ánh mắt, chuyển sang mặt ba người kia.

      Khuôn mặt Ngũ Vương gia Mạc Kỳ Lâm tuấn mỹ mang theo kiên cường cùng lạnh lùng, cũng có vài phần cso ngạo, Lục Vương gia Mạc Kỳ Sâm ôn nhuận lịch tao nhã, khiêm tốn, ách, Thất Vương gia này…

      Lăng Tuyết Mạn kỳ thực rất muốn cười, nhưng trường hợp này, chỉ có chịu đựng, bất quá chính là thiếu niên thôi, tuy rằng khí chất ấm áp như mặt trời, bất quá bụng dạ cần phải hẹp hòi như vậy ? Nàng cũng tức giận, tên nam nhân này còn mang bộ dáng đầy căm phẫn!

      Bật cười, tay phải nắm , miệng ho chút, để ình cần cười ra tiếng, song khi nàng ngồi nghiêm chỉnh, tròng mắt lại quay tròn loạn chuyển, nghĩ là khi chuyển tới mặt Mạc Kỳ Lâm, bị kinh hãi nhảy dựng lên!

      Mạc Kỳ Lâm theo dõi Lăng Tuyết Mạn, thu hết vẻ mặt hoạt bát kia vào đáy mắt, trong con ngươi màu nâu sẫm lên tia nghiền ngẫm cùng tìm tòi nghiên cứu, ánh mắt quá mức chăm chú, chính cũng phát giác.

      Lăng Tuyết Mạn nhìn thấy, vẻ mặt kinh sợ, Mạc Kỳ Lâm thế này mới thu lại tâm trí thất thần, vội xấu hổ xoay mặt, cực kỳ được tự nhiên.

      Lăng Tuyết Mạn dám nhìn lung tung, tim lại thình thịch ngừng.

      Rốt cục, Mạc Kỳ Diễn trở lại, theo phía sau có bốn nha hoàn, bưng bữa tối ngon miệng vào nhà ăn sau linh đường.

      “Tứ Vương phi, nàng dùng bữa , nơi này có huynh đệ chúng ta coi chừng.”

      Lăng Tuyết Mạn chân thành mỉm cười, “Cảm ơn ngài!”

      Mạc Kỳ Diễn hơi, lắc đầu, “Tứ Vương phi quá lời, nhanh .”

      “Vậy, ta có thể mang theo Ly Hiên cùng chứ? Nó vẫn là đứa …”

      “Có thể.”

      “Được.”

      Sau khi đối đáp đơn giản, Lăng Tuyết Mạn hề cố kỵ dắt tay Mạc Ly Hiên nhà ăn, vài bước, bỗng chợt nhớ, liền quay đầu lại : “Các ngài muốn ăn cùng hay ?”

      Mấy người ngẩn ra, giật mình, vài giây sau, Mạc Kỳ Diễn : “ cần, chờ các người dùng xong, chúng ta thay phiên dùng bữa.”

      “Được”

      Lăng Tuyết Mạn gật đầu, tiếp tục .

      bàn cơm, Lăng Tuyết Mạn ăn như cọp , còn Mạc Ly Hiên tao nhã, đến nửa điểm thanh cũng phát ra, ngẫu nhiên ngẩng đầu nhìn Lăng Tuyết Mạn, lộ ra biểu tình kinh ngạc, nhưng cũng câu.

      Thấy vậy, Lăng Tuyết Mạn đỏ mặt, ngượng ngùng : “Ta là quá đói thôi, ngộ nhỡ nửa đêm đói bụng có mà ăn, bất đắc dĩ ta phải ăn nhiều chút.”

      “Mẫu thân, chừng nào ngài đói bụng, có thể phân phó phòng ăn chuẩn bị bữa cơm. À, mẫu thân mới gả vào phủ, sợ là bọn người hầu quá kính trọng, như vậy , Ly Hiên thừa kế tước vị của phụ vương, là chủ tử mới của Tứ Vương phủ này, về sau Ly Hiên chăm sóc mẫu thân được ?” Mạc Ly Hiên thành , giọng và vẻ mặt hoàn toàn giống như đứa chín tuổi, mà như là nam nhân trưởng thành.

      Lăng Tuyết Mạn ngẩn ra, chất phác : ”Ly Hiên, con, con sao?”

      “Là .” Mạc Ly Hiên gật đầu, ánh mắt trong sáng cực kỳ.

      Mẹ ruột của nó mất sớm, lại là thân phận thiếp thất, ở trong Vương phủ tuy có phụ vương Mạc Kỳ Diễn chiếu cố, nhưng dù sao phụ vương thường xuyên ở phủ, cho nên chuyện bị chính thất khi dễ là thường xảy ra, tại Hoàng gia gia lại đem nó làm con nuôi cho Tứ Hoàng thúc, năm nay tuy còn tuổi, nhưng cũng là thân vương rồi, vốn đối với Lăng Tuyết Mạn có cảm giác gì, nhưng mới vừa rồi nàng thân thiết quan tâm nó, làm nócảm nhận được tình thương của người mẹ mất từ lâu, cho nên, nó muốn nhận trách nhiệm bảo vệ chăm sóc nàng!

    5. Tiểu yêu tinh

      Tiểu yêu tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      3,382
      Được thích:
      3,666
      Chương 11



      hàng mi của Lăng Tuyết Mạn dính đầy hơi nước, đồng tử trở nên mờ mịt, run run vươn tay, xoa khuôn mặt Mạc Ly Hiên, giọng nghẹn ngào, “Ly Hiên, về sau chúng ta chăm sóc cho nhau, quan tâm lẫn nhau.”

      Kiếp trước nàng sống hai mươi hai năm, chưa bao giờ có người muốn chăm sóc nàng như vậy, sống lại đời, đứa chín tuổi đối xử tốt với nàng như vậy, để cho nàng như với được cây cột trụ ở nơi thời xa lạ này.

      Mạc Ly Hiên toét miệng mỉm cười, “Vâng.”

      “Đúng rồi, Ly Hiên, sắc mặt tương đối lạnh là Vương gia nào vậy? Ta có nghe chuyện nhiều.” Lăng Tuyết Mạn hạ giọng hỏi.

      Mạc Ly Hiên nghĩ nghĩ, : “Mẫu thân, ngài hỏi Tam Hoàng thúc sao?”

      “Tam Vương gia? Ừ, có vẻ chính là .”

      “Tam Hoàng thúc rất nghiêm túc lạnh lùng, con ít gần gũi với thúc ấy, nghe phụ vương của con , Tam Hoàng thúc phải là con trai ruột của Hoàng gia gia, mà là con trai độc nhất của Lăng Vương, là huynh đệ của Hoàng gia gia. Sau khi Lăng Vương mất, Hoàng gia gia nhận Tam Hoàng thúc làm con nuôi, theo tuổi xếp thứ ba.”

      ra là như vậy. Vậy tại sao nhìn thấy Đại Vương gia?”

      “Mẫu thân, ngài nên tùy tiện nhắc tới đại bá, Hoàng gia gia thích người khác nhắc tới, bởi vì đại bá vốn là thái tử, ba năm trước đột nhiên bệnh qua đời, Hoàng gia gia thương tâm quá độ, từng bị bệnh liệt giường tháng, thời Tứ Hoàng thúc lại mất… Đại bá cùng tứ thúc đều do Hoàng nãi nãi sinh ra, hoàng nãi nãi chỉ có hai người con trai này, tại người cũng còn…”

      Mạc Ly Hiên đến đây, khóc nức nở, Lăng Tuyết Mạn khỏi thương tâm theo, Hoàng Hậu thoạt nhìn dịu dàng hiền thục, lại liên tục mất hai người con, ai cũng thể thừa nhận thống khổ như vậy!

      Hai người thương tâm chút, sau đó ra ngoài tiếp tục túc trực bên linh cữu.

      Nhưng mà, sau nửa canh giờ, có thái giám trong cung vội vàng tới, vẻ mặt lo lắng hoảng loạn, “Nô tài tham kiến năm vị Vương gia!”

      “Công công miễn lễ! Công công tới đây có việc gì?” Mạc Kỳ Diễn nhàn nhạt hỏi.

      “Hoàng Thượng bi thương quá độ ngất , ngự y đến chẩn bệnh, giờ tỉnh, Hoàng Thượng thương Tứ Vương gia, bảo năm vị Vương gia đến thái miếu cầu phúc cho Tứ Vương gia trước mặt tổ tông!”

      “Vậy tối nay túc trực bên linh cữu…”

      “Hoàng Thượng lệnh cho tiểu Vương gia cùng Tứ Vương phi túc trực bên linh cữu!”

      “Được, ta lập tức !”

      Mạc Kỳ Diễn cẩn thận dặn dò xong, liền dẫn bốn người khác rời .

      Trong linh đường, chỉ còn lại hạ nhân Tứ Vương phủ quỳ ở phía sau, phía trước là Lăng Tuyết Mạn cùng Mạc Ly Hiên.

      Đêm, như cái lưới lớn, cắn nuốt hết thảy ánh sáng, Tứ Vương phủ dưới màn đêm, nơi nơi treo đèn lồng màu trắng, yên tĩnh đến nỗi có chút quỷ dị.

      Thời tiết đột nhiên trở nên trầm, gió nổi lên, nhánh cây xào xạc, Cúc Thủy Viên tràn đầy hơi thở tử vong, tăng thêm phần đáng sợ.

      “Rầm -”

      tiếng sấm nổ vang trời, làm Lăng Tuyết Mạn giật nảy người, thân mình mềm nhũn ngã ngồi nệm, mặt trắng bệch, theo bản năng nhìn quan tài, liền “A!” kêu to tiếng, sau đó ngừng run rẩy thân mình.

      “Mẫu thân!”

      Mạc Ly Hiên hô, nắm cánh tay Lăng Tuyết Mạn, an ủi: “Mẫu thân phải sợ, hôm nay là đêm thất tịch, trời mưa sét đánh là bình thường, ngài nên kêu la, để khỏi quấy nhiễu phụ vương!”

      “Ta… Ta, Ly Hiên, ta sợ, đêm hôm khuya khoắt này, ở chỗ này có người chết, lại có sét đánh, ta…”

      Miệng Lăng Tuyết Mạn bị tay Mạc Ly Hiên vội vàng bịt lấy, hạ giọng dặn dò: “Mẫu thân, năng cẩn thận! Đây phải là nhà dân chúng bình thường, đây là hoàng gia, ngài sai câu, gặp đại họa ngập đầu!”

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :