1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[Xuyên Không] Mị Hậu Hí Lãnh Hoàng - Sở Thanh (495c + 1pn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tiểu yêu tinh

      Tiểu yêu tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      3,382
      Được thích:
      3,666
      Chương 51



      Lăng Tuyết Mạn thương tâm khóc. Nàng bi thảm xuyên qua, bây giờ dâm tặc đáng chết này lại đánh nàng! Nàng còn nghĩ rằng chỉ là ngoài miệng bá đạo, ra vẫn là ôn nhu. Ai ngờ…

      Nghĩ vậy, khóc càng thương tâm, bả vai ngừng run rẩy. Xúc động qua , liền hối hận. Nàng còn chưa muốn chết, may mắn là nam nhân này bóp chết nàng. Nhưng nàng cũng dám lên tiếng khóc, sợ lại chọc giận , nàng chết ở chỗ này.

      Mạc Kỳ Hàn đứng ở bên giường hồi lâu, trừng mắt nhìn thiên hạ cùng ủy khuất. Rốt cục kiên nhẫn : “Ngươi khóc đủ chưa? Có phiền hay ?”

      Lăng Tuyết Mạn lại càng thêm thương tâm, nức nở nhiều hơn.

      Mạc Kỳ Hàn nhăn lông mày lại, ác độc : “Đừng nghĩ ta dỗ ngươi. Bản công tử chưa từng có thói quen dỗ nữ nhân! Ta thấy cách đây xa có hang sói, nếu ngươi lại khóc tiếng, ta liền ném ngươi cho đám sói rỉa!”

      Những lời này quả nhiên có hiệu quả, nữ nhân lập tức ngừng khóc, nhưng vẫn quật cường chịu câu, cũng chịu quay mặt lại liếc Mạc Kỳ Hàn cái.

      Mạc Kỳ Hàn nhíu mày, trầm thấp hỏi: “Ngươi trễ như vậy ngủ, nhà bếp làm cái gì?”

      Lăng Tuyết Mạn lập tức quay đầu trừng Mạc Kỳ Hàn, oán hận : “Còn phải do ngươi ban tặng? Ta muốn đốt tấm khăn trải giường đáng chết kia!”

      “Đốkhăn trải giường?”

      “Ngươi còn hỏi? Còn phải chuyện tốt ngươi làm! Tấm thân xử nữ của ta bị ngươi hủy , khăn trải giường còn vết máu, có thể cho người khác nhìn đến sao?” Lăng Tuyết Mạn tức giận muốn chết.

      Mạc Kỳ Hàn xem như nghe , khuôn mặt tuấn tú bình tĩnh lên nụ cười thản nhiên, : “Đó là ngươi tự ình thông minh! Ngươi nghĩ rằng ta và ngươi lưu lại chứng cứ quan trọng như vậy cho người khác sinh nghi sao? Ngươi cái gì cũng đừng quản, có chuyện cửu tử nhất sinh ngày hôm này. Nha đầu, đừng tự cho là đúng, che dấu cái gì. Ta làm việc cho tới bây giờ rất cẩn trọng, để lại bất kỳ sơ hở nào cho người khác biết!”

      “Ngươi bậy! Nếu ta giấu cái khăn trải giường kia, phải bị nha hoàn phát sao?” Lăng Tuyết Mạn giận tái mặt cãi.

      Mạc Kỳ Hàn dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn Lăng Tuyết Mạn. Đêm đó Xuân Đường báo lại, dọn giường nhưng thấy, liền nghĩ nhất định là Lăng Tuyết Mạn gây nên. nghĩ tới nha đầu này lâu như vậy mới lấy ra, còn vụng trộm chạy tới nhà bếp thiêu hủy chứng cớ. nha đầu ngu xuẩn!

      Lăng Tuyết Mạn thấy Mạc Kỳ Hàn lâu lời nào, cũng trừng mắt khinh bỉ, hừ hừ cái mũi : “ được lời nào phải ?”

      “Nhà bếp làm sao có thể cháy? Ngươi đốt khăn trải giường làm sao có thể đốt toàn bộ nhà bếp?” Mạc Kỳ Hàn để ý, hỏi tiếp.

      “Ta… ta thấy ở bên trong bếp lò còn lửa, liền ném khăn trải giường vào. Ta ra chỗ khác hồi, ngờ lại có hoả hoạn…” Lăng Tuyết Mạn ngừng lại, liếc liếc Mạc Kỳ Hàn, lại gắt gao ngậm miệng.

      Mạc Kỳ Hàn ôm lấy Lăng Tuyết Mạn, bắt buộc nàng nhìn , trầm giọng hỏi: “Ngươi làm cái gì?”

      “Ta… ta chọn dao.” Lăng Tuyết Mạn bị ánh mắt ép người khiến tim đập nhanh thôi, giọng như muỗi kêu.

      “Chọn dao? Ngươi muốn lấy dao làm gì?” Mạc Kỳ Hàn tò mò mở to hai mắt.

    2. Tiểu yêu tinh

      Tiểu yêu tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      3,382
      Được thích:
      3,666
      Chương 52



      Lăng Tuyết Mạn cực kỳ mất tự nhiên đáp hai chữ: “Phòng thân!”

      Khuôn mặt tuấn tú của Mạc Kỳ Hàn nhìn trong lòng có chút xấu hổ, bật cười : “Lần đầu ta nghe có người dùng dao phòng thân. Ha ha, ngươi phòng ai? Ngươi mỗi ngày ở trong Vương phủ, ai dám động ngươi? Hay là -”

      Mạc Kỳ Hàn đột ngừng lại, phức tạp nhìn đôi con ngươi trong đêm tối vẫn trong suốt kia, chút để ý hỏi: “Hay là ngươi muốn dùng dao phòng ngừa ta? Là phòng ngừa ta hay là muốn giết ta?”

      “A…” Thân mình Lăng Tuyết Mạn run lên, chột dạ dám nhìn Mạc Kỳ Hàn, nhìn chung quanh “a…” dám trả lời.

      Hai người cứ như vậy trầm mặc hồi lâu, tâm Mạc Kỳ Hàn có chút lạnh lẽo, thản nhiên : “Ngươi muốn giết ta, chỉ dùng dao là có ích lợi gì. Nữ nhân phòng thân tốt nhất là mang thanh chủy thủ bên người. Mấy ngày nữa ta đưa ngươi cái. Nhưng cẩn thận chớ tổn thương bản thân mình.”

      “Ngươi… ngươi rốt cuộc đối với ta tốt hay tốt?” Lăng Tuyết Mạn có chút hồ đồ hỏi.

      Mạc Kỳ Hàn đáp, hỏi lại: “Ngươi tự mình cảm nhận ?”

      “Hừ, ngươi tốt ta khẳng định có mục đích. phải chỉ đơn giản là muốn có được thân thể của ta. Ta có thể nhường nhịn ngươi. Nhưng ngươi phải đáp ứng ta thể thương tổn Ly Hiên! Nó là người duy nhất dùng tâm đối đãi ta. Nó gọi ta là mẫu thân, ta bảo vệ nó.”

      Lăng Tuyết Mạn xong nhìn Mạc Kỳ Hàn. Tròng mắt của quá mức thâm thúy, nàng căn bản thấy , cũng đoán được lòng .

      Mạc Kỳ Hàn giật mình, thâm sâu : “ tại Mạc Ly Hiên mặc dù , nhưng nósẽ lớn lên. Chỉ cần năm năm nữa, nó có thể cưới Vương phi. Ngươi xác định ngươi cùng nó thân mật như vậy có vấn đề sao?”

      “Có vấn đề gì? Ngươi làm bẩn tình thân thuần khiết của chúng ta. Ngươi là dâm tặc, liền nhìn người khác cũng giống ngươi sao?” Lăng Tuyết Mạn tức giận lên án.

      Mạc Kỳ Hàn đen mặt, “Vừa bị đánh quên sao?”

      “Hừ!” Lăng Tuyết Mạn tức giận nghiêng mặt. tại nàng bị quản chế khắp nơi. Bị đánh còn phải nén giận. Nếu ngày nào đó nàng bắt được nhược điểm của , nhất định buông tha !

      “Mặt còn đau ?”

      Bên tai đột nhiên vang lên giọng Mạc Kỳ Hàn ôn nhu như nước. Thân mình Lăng Tuyết Mạn cứng ngắc, ngẩn ra nhìn Mạc Kỳ Hàn, chất phác hỏi: “Ngươi cái gì?”

      Nhưng mà Mạc Kỳ Hàn lại cực kỳ được tự nhiên, gì. Sau đó thò tay khẽ xoa gò má bị đánh của Lăng Tuyết Mạn. Cảm giác được có chút sưng, được lời, xuống giường lấy khăn ướt đắp lên chỗ sưng đỏ kia.

      Trong bóng đêm, tim Lăng Tuyết Mạn đập có chút nhanh hơn, hiểu sao lại vươn tay áp vào mặt Mạc Kỳ Hàn, giọng : “Vì sao cho ta nhìn thấy bộ dáng của ngươi? Hoặc là cho ta tên của ngươi.”

      “Ngươi cần biết.” Trả lời nàng vẫn là lời lạnh như băng.

      “Ngươi đánh ta còn xum xoe. cần người giả bộ.” Lăng Tuyết Mạn đột nhiên tức giận hất tay Mạc Kỳ Hàn.

      Mạc Kỳ Hàn tận lực áp chế cơn giận của mình, : “Ngươi đừng biết điều!”

      xong quăng khăn, giọng điệu lạnh lùng: “Ta đưa ngươi trở về.”

      Mạc Kỳ Hàn điểm huyệt ngủ của Lăng Tuyết Mạn, sau đó ôm nàng theo đường hầm vào phòng ngủ. Sau khi an trí cho nàng xong, quên tắt nến, mới giải huyệt cho nàng.

      Lăng Tuyết Mạn mở to mắt quan sát phen, hỏi: “Ta trở về phòng sao?”

      “Ừ.”

      “Tại sao ngươi điểm huyệt ta? Sợ ta thấy mặt sao?”

      “Ừ.”

      “Bây giờ ngươi phải hay là lại muốn cường bạo ta?”

      Lăng Tuyết Mạn thử hỏi, Mạc Kỳ Hàn chỉ lạnh lùng : “Trước hết để cho thái y xem vết thương. Chờ thân mình ngươi khôi phục ta tới tìm ngươi. Nào có nữ nhân tiện nghi tới tay còn biết đạo lý!”

      “Ách!” Lăng Tuyết Mạn suýt thở nổi, vỗ ngực, oán hận : “Vậy sao thời gian gần đây ngươi có tới?”

      Mạc Kỳ Hàn ra ngoài, cũng quay đầu lại, : “Mấy hôm trước phải ngươi gặp nguyệt sao?”

      Lăng Tuyết Mạn hoàn toàn choáng váng!

    3. Tiểu yêu tinh

      Tiểu yêu tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      3,382
      Được thích:
      3,666
      Chương 53



      Lăng Tuyết Mạn giận dữ cắn răng. Dâm tặc đáng chết này, cư nhiên đối với nhất cử nhất động của nàng như lòng bàn tay. Đến loại chuyện cần giấu diếm như nguyệt cũng ràng như thế!

      chết , chết , chết !!!!”

      lúc đôi bàn tay trắng như phấn của Lăng Tuyết Mạn ngừng nện vào giường, cắn răng nghiến lợi mắng, Mạc Kỳ Hàn quay lại đứng ở trước giường. Lăng Tuyết Mạn cảm giác được cổ khí thế bức người tới gần, hô hấp sắp nghẽn, ngẩng đầu lên thấy ràng hình dáng cái bóng đen này, lắp bắp : “Ngươi… ngươi phải rồi sao? Sao lại trở lại?”

      “Ta quyết định làm đơn giản hóa việc mất tích của ngươi.” Mạc Kỳ Hàn lạnh nhạt , cúi người dán bên tai Lăng Tuyết Mạn dặn dò phen, cuối cùng hỏi: “Nhớ kỹ chưa?”

      “Ta biết.” Lăng Tuyết Mạn gật đầu.

      Nhưng Mạc Kỳ Hàn chưa đứng dậy, mà là cười như cười : “Nguyền rủa ta rất vui vẻ sao? Ta chết ngươi vui vẻ sao? Ngươi muốn hai lần làm quả phụ à?”

      “Ta… ta có. Ta chỉ nhảm thôi, ngươi đừng để trong lòng” Lăng Tuyết Mạn gian nan nuốt nước miếng. Nam nhân này quá lạnh , sắp đóng băng xương cốt của nàng rồi.

      Mạc Kỳ Hàn hừ lạnh tiếng, con ngươi thâm thúy lóe ra tự tin, “Ta đương nhiên để trong lòng. Người muốn ta chết quá nhiều, có thêm ngươi cũng đáng là bao. Nhưng ai cũng có tư cách đoạt mạng ta. Thiên hạ này, ta là vương giả! Lăng Tuyết Mạn, bảo vệ tốt cái mạng của ngươi. Tứ Vương phi ngươi về sau nhất định đổi thân phận!”

      Lăng Tuyết Mạn gật đầu phụ họa, trong lòng nam nhân này là đồ điên ba hoa. Nghĩ mình là Hoàng đế hay sao? Nếu là chứng ảo tưởng ?

      “Ta phải , hôn ta cái.” Mạc Kỳ Hàn nhìn Lăng Tuyết Mạn, giọng .

      Lăng Tuyết Mạn lại gian nan nuốt nước miếng, vẻ mặt đưa đám : “Chúng ta cũng cần hôn tạm biệt ?”

      “Sao?”

      Thanh vui, Mạc Kỳ Hàn nhíu mày, “Xem ra ngươi còn có thích ứng thân phận này! Ta cho ngươi biết, ngươi phải hôn ta!”

      Mệnh lệnh mạnh như thế!

      Lăng Tuyết Mạn dám chất vấn, chỉ đến gần sát Mạc Kỳ Hàn, đưa lên môi của mình.

      Nàng nếu nghe theo, chỉ sợ lại yên ổn thôi!

      Cái hôn này như thiên lôi động đến lửa. Mạc Kỳ Hàn đè nén lâu, lập tức chế trụ cái gáy Lăng Tuyết Mạn, trận hôn liền ùn ùn kéo đến. Hôn kịch liệt triền miên , khuôn mặt nhắn của Lăng Tuyết Mạn đỏ ửng, tim đập nhanh hơn, hô hấp dồn dập. Mạc Kỳ Hàn cũng khó nhịn sóng tình, gần như khó có thể kiềm chế.

      Mà thời khắc này cho phép phóng túng. Sợ là Mạc Ly Hiên sắp chạy đến Nhị Vương phủ tìm phụ thân nó hỗ trợ rồi. Lý trí kéo lại, Mạc Kỳ Hàn buông thiên hạ trong lòng ra, thân mình lui đến bên giường, hơi thở hổn hển, khàn khàn : “Tối nay tha ngươi. Tiểu tinh, dưỡng vết thương ở chân cho tốt, mấy ngày nữa ngươi đón tiếp ta.”

      xong nhanh chóng xoay người rời .

      Lăng Tuyết Mạn nhấp môi đỏ mọng, kinh ngạc nhìn nam nhân biến mất, có chút mê muội.

      Nhưng làm cho nàng thấy kỳ quái là, có nghe được tiếng mở cửa, cũng có nghe cửa sổ mở, nam nhân này chỗ nào?

    4. Tiểu yêu tinh

      Tiểu yêu tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      3,382
      Được thích:
      3,666
      Chương 54



      Mạc Ly Hiên đứng ở tầng lầu cao nhất Tứ Vương phủ. đỉnh cao nhìn xuống tìm kiếm thân ảnh Lăng Tuyết Mạn. Khuôn mặt nhắn bình tĩnh giờ phút này đầy lo lắng, hai mắt sáng ngời vội vàng nhìn tới từng cái góc.

      Lửa ở nhà bếp dập tắt, tất cả gia đinh thị vệ trong Vương phủ đều giơ đuốc khắp Vương phủ tìm Lăng Tuyết Mạn. Mạc Ly Hiên hỏi thủ vệ giữ cửa của Tứ Vương phủ, họ đều có ai ra ngoài. Như vậy sao lại thấy Lăng Tuyết Mạn đây?

      “Tiểu Vương gia! Vương phi tìm ngài!”

      Tiếng hét lớn của quản gia Tư Khuynh truyền đến, Mạc Ly Hiên nhất thời mừng như điên, từ mái nhà phi thân xuống. Mặc dù nó mới chín tuổi, võ công còn chưa học xong nhưng khinh công rất tốt, vững vàng đáp xuống đất.

      “Quản gia, mẫu thân của ta ở nơi nào?” Mạc Ly Hiên chạy vội tới hỏi.

      “Hồi tiểu Vương gia, Vương phi ở trong phòng ngủ tại Cúc Thủy Viên.” Quản gia trả lời.

      Mạc Ly Hiên kích động xoay người, hướng Cúc Thủy Viên chạy . Sắc mặt quản gia run hai giây, liền cất bước đuổi theo.

      Trong phòng, nến thắp sáng. Lăng Tuyết Mạn ngồi dựa vào nệm êm, nhìn Xuân Đường Thu Nguyệt vây quanh trước mặt nàng, trong lòng ra được cảm giác.

      “Vương phi ngài nhịn chút, đợi tiểu Vương gia cùng quản gia đến đây gọi thái y tới xem ngài cái.” Xuân Đường thân thiết .

      Thu Nguyệt cầm khăn mặt tới, : “Vương phi, đều do chúng nô tì hầu hạ chu toàn, làm cho Vương phi sợ hãi. Ngài trừng phạt chúng nô tì .”

      có chuyện gì. Cũng là ta nhát gan, trách các ngươi, các ngươi đừng ảo não.” Lăng Tuyết Mạn áy náy cười cười an ủi.

      , Mạc Ly Hiên chút nào đắn đo vọt vào, “Mẫu thân, ngài đâu vậy?”

      “Ly Hiên!” Lăng Tuyết Mạn cười thư thái.

      “Nô tì bái kiến tiểu Vương gia!” Xuân Đường Thu Nguyệt hành lễ, vội nhường đường.

      Mạc Ly Hiên chạy vội tới trước mặt, phen nắm tay Lăng Tuyết Mạn, trong tiếng tràn đầy lo lắng, “Mẫu thân, con tìm khắp nơi thấy ngài, con suýt cầu phụ vương tìm ngài!”

      “Ly Hiên, ta sao. Haiz… Ta cũng biết thế nào mà ngủ dưới gầm giường. Đột nhiên tỉnh, muốn lên giường ngủ, nghĩ tới bị trẹo chân. Thế này mới nhớ đến gọi người.” Lăng Tuyết Mạn ảo não , buồn bực nhìn Mạc Ly Hiên, hồ nghi : “Ly Hiên, con ta phải là bị mộng du ?”

      “Mộng du? Mẫu thân, ngài ngủ dưới gầm giường? Ách, trẹo chân?” Mạc Ly Hiên giật mình mở to hai mắt nhìn vội về phía chân Lăng Tuyết Mạn, “Mẫu thân, vết thương ở chân nào?”

      “Chân trái.”

      “Quản gia!”

      Mạc Ly Hiên lập tức quay ra hô.

      Quản gia bên ngoài khom người trả lời: “Tiểu Vương gia có gì phân phó?”

      “Mau truyền thái y tới xem vết thương của mẫu thân ta.”

      “Nô tài ngay.”

      Tiếng bước chân của quản gia xa, Lăng Tuyết Mạn thở ra nhìn về phía Mạc Ly Hiên, sờ khuôn mặt nhắn của nó, giọng nghẹn ngào, “Ly Hiên đối với ta là tốt.”

      “Mẫu thân, con muốn thay phụ vương chiếu cố ngài. Ngài đừng thấy con tại tuổi còn , con rất nhanh trưởng thành. Bất kể là tỷ tỷ hay là mẫu thân, Ly Hiên nhận định ngài.” khuôn mặt trẻ con của Mạc Ly Hiên có thành thục cùng kiên định vượt trước tuổi.

      Lăng Tuyết Mạn giờ khắc này cảm động nước mắt tràn mi, sớm quên mất Mạc Kỳ Hàn cho phép, gắt gao ôm Mạc Ly Hiên ở trong lòng.

    5. Tiểu yêu tinh

      Tiểu yêu tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      3,382
      Được thích:
      3,666
      Chương 56



      tiếng phụ vương, tiếng mẫu thân, thể trách Lăng Tuyết Mạn nghĩ nhiều. ngay cả Xuân Đường Thu Nguyệt cũng có chút mất tự nhiên. Thậm chí Lăng Tuyết Mạn thoáng nhìn thấy khuôn mặt tuấn tú của Mạc Kỳ Diễn run rẩy!

      “Xuân Đường Thu Nguyệt dâng trà!” Lăng Tuyết Mạn ho tiếng, .

      “Vâng, Vương phi!”

      Hai nha hoàn gật đầu, xuống.

      Lăng Tuyết Mạn hơi cúi đầu : “Ly Hiên, hay con gọi ta là tỷ tỷ ?

      “Mẫu thân, ngài thích Ly Hiên sao?” Mạc Ly Hiên ngẩn ra hỏi.

      Khuôn mặt Lăng Tuyết Mạn đỏ lên, “A… phải, chỉ là…”

      “Chỉ là cái gì?” Mạc Kỳ Diễn cố nén cười nhìn Lăng Tuyết Mạn, hỏi.

      Lăng Tuyết Mạn nhếch môi vài giây mới ngượng ngùng : “Điều này làm cho người biết chuyện cho rằng chúng ta là người nhà!”

      Nghe vậy, mắt Mạc Ly Hiên tối sầm lại, bi thương : “Mẫu thân, Ly Hiên rất mến ngài. Ngài muốn cùng Ly Hiên là người nhà sao?”

      phải, Ly Hiên con nên hiểu lầm, ý của ta là… là…”

      “Người nhà tốt sao?”

      Lăng Tuyết Mạn bị cắt lời, Mạc Kỳ Diễn có chút thâm trầm nhìn nàng tiếp: “Hiên nhi làm con nuôi cho Tứ đệ. Nàng là Vương phi của Tứ đệ, nó phải gọi nàng là mẫu thân, cũng phải gọi ta là phụ vương. Nếu Tứ đệ muội cảm thấy kỳ, sau này ta đến là được. Nhưng xưng hô này thể thay đổi. Tứ đệ muội miễn cưỡng tiếp nhận !”

      Lăng Tuyết Mạn ngạc nhiên ngẩn ra, mở to hai mắt. Lời của nàng làm cho nam nhân này tức giận sao?

      Mạc Ly Hiên thấy thế, chán nản giọng : “Mẫu thân, thân mẫu của con mất sớm, phụ vương chăm sóc con, con rất phụ vương. Nhưng mẫu thân lại thích phụ vương, cho phụ vương đến gặp con!”

      “A? phải”

      Lăng Tuyết Mạn càng thêm ngạc nhiên, mới mấy chữ, Mạc Ly Hiên lại xoay người chạy ra ngoài Cúc Thủy Viên!

      “Ly Hiên! Ly Hiên con trở về , mẫu thân phải có ý này. Con nghe ta giải thích!”

      Lăng Tuyết Mạn sốt ruột muốn đuổi theo, lại quá nhanh mà chân mất thăng bằng, thân mình lảo đảo sắp té! Thất thanh thét chói tai, ngay sau đó được Mạc Kỳ Diễn đỡ lấy!

      “Chân nàng còn chưa khỏe, chạy làm cái gì?” Trong giọng trầm thấp của Mạc Kỳ Diễn mang theo chút trách cứ cùng khẩn trương.

      Lăng Tuyết Mạn vỗ ngực, thở phào nhõm. Hai tay Mạc Kỳ Diễn chống hai vai của nàng, thân cách nàng quá gang. Thậm chí nàng có thể nghe hương vị tươi mát người .

      Tim lại đập loạn, kinh hoàng chống lại cặp con ngươi thâm u nóng rực, hai gò má Lăng Tuyết Mạn nóng lợi hại, tai đỏ hồng, quẫn bách ra lời.

      Lông mày Mạc Kỳ Diễn giương , thản nhiên : “Ngồi ghế lát .”

      Bàn tay to đỡ vai Lăng Tuyết Mạn vẫn chưa nới ra, từ từ đỡ nàng ngồi xuống ghế nệm. Lăng Tuyết Mạn dám ngước mắt, chỉ : “Nhị Vương gia, cám ơn ngài!”

      Nghe vậy Mạc Kỳ Diễn buông lỏng tay, lui ra bước , bĩu môi : “Tứ đệ muội cần khách khí! Hiên nhi kêu nàng là mẫu thân là chuyện đương nhiên, nàng cần bảo nó sửa miệng. Bằng , truyền ra, phụ hoàng tức giận! Với lại bất quá chỉ là cái xưng hô mà thôi, Tứ đệ muội để ý làm gì? Ta nghe rất tốt.”

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :