1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[Xuyên Không] Mị Hậu Hí Lãnh Hoàng - Sở Thanh (495c + 1pn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tiểu yêu tinh

      Tiểu yêu tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      3,382
      Được thích:
      3,666
      Chương 46



      Mạc Kỳ Hàn trầm nhìn ánh lửa phía chân trời, trong đầu đột nhiên nghĩ đến người, hỏi: “Vô Cực, Vương phi ở nơi nào?”

      “Chủ tử, Vương phi giờ này chắc là ở phòng ngủ!”

      Mạc Kỳ Hàn cảm thấy bất an, nhanh đến đường hầm, nhanh: “ tìm hiểu nguyên nhân cháy!”

      xong lắc mình vào đường hầm, chạy vào phòng ngủ. mở cơ quan, khi đến trước giường nhìn bóng người, tim nhảy dựng lên!

      Nữ nhân đáng chết đâu?

      Mạc Kỳ Hàn khẽ nguyền rủa tiếng, nhanh chóng quay trở lại Hương Đàn Cư lấy miếng vải đen che mặt. Thân mình cao to bay vút !

      tự mình xác định xem nữ nhân đáng chết kia có thể ở nhà bếp hay !

      “Người đâu! Cứu mạng!”

      Lăng Tuyết Mạn kêu khàn khàn, vô lực dựa vào khung cửa. Bên ngoài tiếng người huyên náo, từng thùng nước hắt vào, nhưng lửa quá lớn. Lăng Tuyết Mạn bởi vì kêu to mà trong phổi hút vào quá nhiều khói đặc, ngừng kịch liệt ho khan, đầu óc trở nên mê muội mơ màng.

      cỗ tuyệt vọng cùng vô lực đánh thẳng vào trái tim, Lăng Tuyết Mạn giãy giụa lần cuối cùng, dùng hết sức xô cửa, đồng thời hô: “Cứu mạng-”

      Nàng thể trông cậy ai đó có thể xông tới cứu nàng, bởi vì nàng ràng nghe đến đối thoại bên ngoài.

      “Lý Tam Nhân, thời điểm ngươi khóa cửa bên trong có người ?” Hỏi chính là quản gia.

      Lý đầu bếp lau mồ hôi lạnh đầu lớn tiếng trả lời: “ có!”

      “Tốt lắm, toàn lực dập tắt lửa!”

      Giọng Lăng Tuyết Mạn bị chìm trong tiếng người ồn ào ở bên ngoài, “May mắn nhà bếp Tứ Vương phủ khá lớn, lửa chưa có cháy tới cửa, nhưng xem lửa lớn thế này cũng chống đỡ được bao lâu!”

      “Khụ khụ khụ khụ… cứu… cứu mạng. Ta ở bên trong…”

      Lăng Tuyết Mạn vô lực, cổ họng hô cực nóng, toàn thân nóng lên, môi khô nứt cực kỳ khó chịu!

      Bỗng dưng Lăng Tuyết Mạn nghe được giọng trẻ con quen thuộc, là Mạc Ly Hiên!

      “Quản gia, sao có thể cháy?” Mạc Ly Hiên nghi ngờ hỏi.

      Nhưng đợi quản gia đáp lời, Xuân Đường cùng Thu Nguyệt vội vàng chạy tới, vừa chạy vừa hô: “Tiểu Vương gia! Quản gia! Vương phi ở trong phòng. thấy Vương phi!”

      “Cái gì? thấy mẫu thân?” Mạc Ly Hiên tái mặt, vội vàng : “Quản gia mau dẫn người tìm mẫu thân! Mau!”

      Quản gia cũng kinh hãi. Nhà bếp này có thể cháy, nhưng thấy tung tích Vương phi, sợ là chủ tử nhà muốn cắt cái đầu của !

      “Vâng, tiểu Vương gia!” Quản gia gật đầu cái, hướng thị vệ cứu hoả quát: “Các ngươi lập tức tìm kiếm Vương phi, được có sai lầm!”

      Lăng Tuyết Mạn vốn hi vọng, lại càng nghe càng gấp, ngừng đập ván cửa nóng rực hô: “Ly Hiên ta ở chỗ này! Ly Hiên -”

      Thanh này lại bị át , Mạc Ly Hiên nghe được, quản gia bận tìm người cũng nghe đến. Thanh này chỉ rơi vào trong tai hai người!

      Hai bóng đen từ góc tối cực nhanh ra, ai cũng thể phát . Cửa chính có hạ nhân cứu hoả, bọn họ cách nào tiếp cận, liền hẹn mà cùng bay về phía cửa sau!

      Lăng Tuyết Mạn gần ngất, ngồi phịch ở bên cửa cúi gằm đầu. Vô Cực phá cửa sổ vào cứu Lăng Tuyết Mạn. Mạc Kỳ Hàn từ cửa sổ nhảy vào nhà bếp. Nhưng lửa càng lúc càng lớn, Mạc Kỳ Hàn vội vã muốn tới cửa lại đột nhiên bị cái xà nhà rơi xuống cản đường. Vô Cực dưới tình thế cấp bách cũng lộn tới che chở Mạc Kỳ Hàn.

    2. Tiểu yêu tinh

      Tiểu yêu tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      3,382
      Được thích:
      3,666
      Chương 47



      “Tuyết Mạn? Tuyết Mạn?”

      Mạc Kỳ Hàn vỗ mặt Lăng Tuyết Mạn nhưng Lăng Tuyết Mạn hoàn toàn hôn mê.

      Cắn răng cái, Mạc Kỳ Hàn bồng Lăng Tuyết Mạn lên trầm giọng : “Vô Cực hộ giá bổn vương ra ngoài đến Hương Đàn Cư, sau đó ngươi tìm Tư Khuynh bảo ổn định tình hình, đừng để tiểu Vương gia làm lớn chuyện.”

      “Nô tài hiểu .”

      Vô Cực đáp tiếng, bảo vệ Mạc Kỳ Hàn bị mấy thanh gỗ cháy ngừng rớt xuống nện trúng, hai người từ cửa sổ thoát ra, dùng khinh công tuyệt đỉnh bay đến thư phòng Mạc Kỳ Hàn nơi có đường hầm thông vào Hương Đàn Cư.

      Mạc Kỳ Hàn an trí cho Lăng Tuyết Mạn xong, Vô Cực rời .

      Cầm tay bé rơi xuống ở bên giường, Mạc Kỳ Hàn trầm mặt bắt mạch của nàng, tâm trạng khẩn trương dần dần thả lỏng. Hoàn hảo là có chuyện gì, chỉ là hít vào khói bị sặc nên hôn mê.

      Nhìn khuôn mặt nhắn của Lăng Tuyết Mạn đen sì sì, Mạc Kỳ Hàn cau chặt mày, tức giận trừng mắt nhìn vài lần, đứng dậy cầm khăn ướt ngồi xuống cẩn thận chà lau sạch cho nàng, lại kéo chăn gấm của đắp kín cho nàng.

      Để tránh Lăng Tuyết Mạn đột nhiên tỉnh lại nhìn đến hình dạng của mình, Mạc Kỳ Hàn tắt nến, yên lặng chờ bên.

      nghĩ ra nha đầu này đêm khuya chạy đến phòng ăn làm cái gì? Chẳng lẽ là đói bụng sao? Nếu như đói bụng có thể gọi Xuân Đường Thu Nguyệt, sao phải tự thân mình chạy tới? Hay là có mục đích gì? Vậy cũng đúng. Có mục đích mà liên lụy cái mạng của mình sao?

      Suy nghĩ nửa ngày ra nguyên do, Mạc Kỳ Hàn thở dài đứng dậy qua lại trong chốc lát, lại có chút cam lòng, lần nữa lộn trở lại bên giường nhìn dung nhan ngủ say kia.

      Vốn định tìm Lăng Tuyết Mạn để tránh lộ ra sơ hở, nhịn hơn nửa tháng. Cũng may gần đây bận rộn, khiến cảm thấy hư khó nhịn. Nhưng tối nay…

      Khóe môi giương lên chút tươi cười tà tứ. Mạc Kỳ Hàn cởi giày nằm xuống bên người Lăng Tuyết Mạn, vươn cánh tay đem thân mình mềm yếu thơm thơm ôm vào lòng (thơm mùi khói?), cúi đầu áp môi khô nứt hôn chút, nhưng lập tức nhíu chặt mày. Đôi môi khô cằn này làm người ta muốn hôn!

      Vì thế vươn đầu lưỡi trơn ẩm khẽ liếm cánh môi Lăng Tuyết Mạn, làm dịu nàng đồng thời cũng an ủi bản thân mình đoạn thời gian này sống cuộc sống hòa thượng.

      Dừng lại hồi lâu ở cánh môi Lăng Tuyết Mạn, Mạc Kỳ Hàn có chút bất mãn, thử cạy mở hàm răng của nàng, muốn nhấm nháp ngọt ngào của nàng. Ai ngờ đợi thành công, Lăng Tuyết Mạn dần dần tỉnh lại, phát ra tiếng rên vụn” “Ưm.. ừ… ừ…”

      Mạc Kỳ Hàn dời môi, cũng rút tay về, dĩ nhiên thu hồi nụ cười tà, đổi lại là lạnh lùng quen thuộc nhìn đôi mắt mơ màng kia, cười nhạo: “Lăng Tuyết Mạn, ngươi muốn chết sao?”

      Hả? Lăng Tuyết Mạn bị tiếng quen thuộc này làm bừng tỉnh. Muốn ngồi dậy, lại đụng vào chân đau, nàng “Á” tiếng, hít ngụm, kêu rên ra tiếng: “Đau quá!”

      Nghe vậy, đồng tử của Mạc Kỳ Hàn phút chốc co lại, trầm giọng hỏi: “Nơi nào đau?”

      “Chân! Chân đau… a… A… Ta trượt té hành lang trẹo chân”

      Lăng Tuyết Mạn đứt quãng , sắc mặt Mạc Kỳ Hàn càng thêm tối tăm. Ngồi dậy nhấc chăn lên, bàn tay to khẽ xoa chân Lăng Tuyết Mạn, hỏi: “Chân nào đau?”

      “Chân trái.”

    3. Tiểu yêu tinh

      Tiểu yêu tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      3,382
      Được thích:
      3,666
      Chương 48



      Bởi vì trời tối, Mạc Kỳ Hàn cách nào xem vết thương ở chân Lăng Tuyết Mạn, trầm ngâm chút : “Ta đưa ngươi về phòng ngủ, ngươi gọi quản gia truyền thái y tới xem ngươi cái.”

      “Ách, nơi này phải phòng của ta sao?” Lăng Tuyết Mạn giật mình hỏi.

      phải.” Mạc Kỳ Hàn ngắn gọn hai chữ.

      “Vậy đây là nơi nào?” Lăng Tuyết Mạn đột nhiên nhớ lại kiện, cuống quít hỏi: “Ta phải bị lửa thiêu chết sao? Sao dâm tặc ngươi và ta ở cùng chỗ?”

      Mạc Kỳ Hàn ngồi xuống bên cạnh, nhìn Lăng Tuyết Mạn ngớ ra, chậm rãi : “Nơi này là chổ ở của ta. Ngươi sai, nếu phải ta kịp thời chạy tới cứu ngươi trở về, ngươi bây giờ chỉ sợ bị cháy thành than!”

      “Cái gì? Là ngươi cứu ta?” Miệng Lăng Tuyết Mạn có thể nhét vào quả trứng gà. Làm sao thành ra như vậy?

      “Vậy ngươi nghĩ ai cứu ngươi? Nha đầu, cái danh xưng ‘dâm tặc’ ngươi có thể sửa được ? Dù sao tại ta là ân nhân cứu mạng của ngươi!” Đáy lòng Mạc Kỳ Hàn có cỗ tức giận hiểu, cho dù là lời trêu tức Lăng Tuyết Mạn nhưng cũng mang theo giọng mỉa mai.

      “Ách” Lăng Tuyết Mạn ngây ra lúc, nghĩ mình có thể đại nạn chết là còn may. Mà dâm tặc này suốt ngày theo dõi nàng cho nên nàng tán thành gật đầu, “Ừ ta gọi ngươi nữa, còn có, cám ơn ngươi cứu ta mạng.”

      “Bản công tử cứu người cho tới bây giờ cũng là muốn hồi báo. Ngươi lấy cái gì hồi báo ta?” Đáy lòng Mạc Kỳ Hàn có chút sung sướng, môi mỏng lộ ra chút cười, lấn đến gần nhìn Lăng Tuyết Mạn hỏi.

      Khuôn mặt nhắn của Lăng Tuyết Mạn co lại mãnh liệt, “Hồi báo? Mấy đại hiệp phải đều là ‘đại ân cần báo đáp’ sao?”

      “Ai ta là đại hiệp? Ta chỉ là nam nhân! Ngươi phải biết nam nhân thích cái gì!” Mạc Kỳ Hàn nhướng mày, càng thêm giễu cợt .

      “Cái này tốt lắm đâu. Ha ha. Đại hiệp, ta gọi ngươi đại hiệp .” Lăng Tuyết Mạn cười lấy lòng.

      được!” Mạc Kỳ Hàn hơi bĩu môi, rất là tà ác: “Nếu ngươi báo đáp ta, lửa ở nhà bếp còn có tắt đâu. Ta đem ngươi ném lại vào biển lửa, coi như bản thân mình cứu ngươi là vẽ vời thêm chuyện!”

      được!” Lăng Tuyết Mạn hoảng hốt vội cầu khẩn: “ được, đại hiệp. Ngươi cứu ta khẳng định cũng rất khó khăn, quăng trở về lại phiền toái hơn. Cho nên vẫn là bớt việc chút mới tốt.”

      “Sao? đồng ý sao? Lăng Tuyết Mạn ngươi từ đầu đến chân đều bị ta ghi lại dấu ấn, hoàn toàn là nữ nhân của ta, bây giờ còn kỳ quái sao?” Sắc mặt sương Mạc Kỳ Hàn trầm, thanh lạnh dần.

      Lăng Tuyết Mạn còn gì để , hơi nhếch môi khô ráp, nuốt nước miếng ngượng ngùng : “Ta khát, ngươi có thể lấy nước cho ta uống được ?”

      “Trước khi , bàn chuyện uống nước!” Khuôn mặt tuấn tú của Mạc Kỳ Hàn lơ , thân mình dựa vào đầu giường nhắm mắt lại.

      Lăng Tuyết Mạn chán nản, theo bản năng dùng đầu lưỡi liếm liếm cánh môi : “Thân thể của ta, ngươi phải là muốn có sao? Ta có năng lực phản kháng sao? Sao lần đầu tiên của ta ngươi trưng cầu đồng ý của ta?”

      Mạc Kỳ Hàn nhíu mày, mở mắt ra liếc xéo: “Ta chưa bao giờ thích bắt buộc nữ nhân. Nhưng đối với ngươi, vô luận quá trình ra sao, kết quả là thân thể của ngươi phải là của ta. tại là ta muốn ngươi cam tâm tình nguyện.”

      Trong lòng Lăng Tuyết Mạn nảy lên cảm xúc phức tạp. Nam nhân này nhìn như cường ngạnh bá đạo, tuy rằng đáng trách hủy trong sạch của nàng, nhưng đối xử với nàng cũng khá ôn nhu. Hôm nay còn cứu nàng.

      Trong cổ họng khô ráp rất khó chịu, Lăng Tuyết Mạn nhích lại gần Mạc Kỳ Hàn, tay bé kéo kéo ống tay áo của , đáng thương : “Ta rất khát.”

    4. Tiểu yêu tinh

      Tiểu yêu tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      3,382
      Được thích:
      3,666
      Chương 49



      Mạc Kỳ Hàn ra vẻ nghe, vẫn như cũ nghiêng mặt quan tâm.

      Lăng Tuyết chậc lưỡi, cánh tay ngọc bò lên sau gáy Mạc Kỳ Hàn, kéo thân thể của xuống, phủ môi lên, nhưng mà trong lồng ngực khó chịu khiến cho nàng nhịn được ho lên. “Khụ” cái, liền buông Mạc Kỳ Hàn ra, nghiêng qua bên, “Tự ta lấy.”

      Trong mắt Mạc Kỳ Hàn tăng thêm hờn giận, đứng dậy xuống giường rót chén nước đưa tới trước mặt Lăng Tuyết Mạn, “Uống nước.”

      “Cám ơn. Khụ khụ” Lăng Tuyết Mạn tiếp nhận, “ực” cái ngửa đầu uống xong, : “Ta còn muốn uống.”

      “Phiền chết!”

      Mạc Kỳ Hàn trừng mắt cái, lại rót chén nước. Lăng Tuyết Mạn gì, uống xong tuy rằng khát cũng dám lại muốn. Ai ngờ Mạc Kỳ Hàn lời đem chén thứ ba đưa tới tay nàng. Lăng Tuyết Mạn có chút cảm động ngước mắt vừa tính cám ơn, Mạc Kỳ Hàn lại trầm : “Chén nước thứ nhất, ngươi theo ta năm, chén thứ hai, ngươi theo ta mười năm, chén thứ ba này chính là cả đời!”

      Lăng Tuyết Mạn ngớ ra, lúng ta lúng túng : “Ta uống, ngươi đưa ta trở về . Ta trở về từ từ uống.”

      “Hừ! phải do ngươi! Ngươi uống, ta liền nhốt ngươi ở chỗ này cả đời.” Mạc Kỳ Hàn rét lạnh nhếch môi, đem cốc nước lại gần hơn.

      Lăng Tuyết Mạn hết chỗ rồi, cân nhắc chút, tình thế nghiêm trọng, địch mạnh ta yếu, đầu hàng có thể làm gì? Huống chi tại tâm tình nam nhân này có vẻ tốt. Nàng tuy rằng thấy mặt nhưng cũng có thể cảm giác được cổ lãnh ý khiến người phát run.

      Khẽ thở dài, nhận lấy uống xong, sau đó lắc đầu, “Hết khát rồi.”

      Mạc Kỳ Hàn mấp máy môi, lần nữa nằm xuống, thầm tự hỏi là đưa Lăng Tuyết Mạn trở về trước hay là cùng nàng tâm tình chút trước?

      hiểu sao từ đêm tân hôn của bọn họ, liền để ý nàng. mỗi buổi tối trước khi ngủ đều nghe Xuân Đường đến bẩm báo xem mỗi canh giờ nàng làm cái gì, biết hỉ nộ ái ố của nàng, cũng biết nàng mấy ngày trước đây cùng hai trắc phi của có xung đột, cũng biết Ly Hiên mến và bảo hộ nàng. Điều này làm cho thấy may mắn, đồng thời đáy lòng lại có tia ghen tị!

      Ly Hiên có thể quang minh chính đại bảo hộ nàng, đối xử tốt với nàng, lại thể, chỉ có thể ở chỗ tối nhìn nàng. Loại cảm giác này làm rất thoải mái!

      Vươn cánh tay kéo bả vai Lăng Tuyết Mạn qua, Mạc Kỳ Hàn ăn dấm chua hỏi: “Tuyết Mạn ngươi cùng Mạc Ly Hiên rất thân thiết phải ?”

      Lăng Tuyết Mạn lắp bắp kinh hãi, “Ngươi sao biết Ly Hiên?”

      “Ngươi hỏi phải là vô nghĩa sao? Ta có thể có bản lĩnh ra vào Tứ Vương phủ này, có thể biết nhất cử nhất động của ngươi sao? Tuyết Mạn, ta cảnh cáo ngươi, cho phép ngươi quá mức thân cận Mạc Ly Hiên!” Mạc Kỳ Hàn lạnh lùng .

      “Cái gì? Ngươi bệnh thần kinh. Ngươi dựa vào cái gì quản ta? Lại Ly Hiên là con ta, ta thân cận nó như thế nào?” Lăng Tuyết Mạn nghe vậy liền kích động phản bác.

      “Dựa vào cái gì? Dựa vào ta là nam nhân của ngươi!” Mạc Kỳ Hàn cũng nổi giận gầm .

      Lăng Tuyết Mạn hừ lạnh, “ Nam nhân của ta? Nam nhân của ta chết!”

      “Đối với ngươi, nam nhân chết là trượng phu danh nghĩa của ngươi, mà ta mới là nam nhân của ngươi. Tóm lại ngươi tốt nhất ghi nhớ kỹ lời của ta. Nếu ngươi là ép ta hủy Mạc Ly Hiên!” Mạc Kỳ Hàn gần như cắn răng nghiến lợi .

      Lăng Tuyết Mạn cả kinh, kích động nắm chặt tay Mạc Kỳ Hàn hỏi: “Ngươi muốn làm gì? Ta cho phép ngươi hại Ly Hiên! Ta vì sao thể thân cận nó? Ngươi cho ta lý do thuyết phục !”

    5. Tiểu yêu tinh

      Tiểu yêu tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      3,382
      Được thích:
      3,666
      Chương 50



      cho phép là cho phép! Ta cho phép ngươi cùng bất kỳ nam nhân nào thân mật khăng khít!” Mạc Kỳ Hàn tức giận, giữ hai vai Lăng Tuyết Mạn, trong con ngươi lóe ra khí thế bá đạo.

      Mà Lăng Tuyết Mạn giận quá, dùng sức tháo tay Mạc Kỳ Hàn, hét lên: “Ngươi bá đạo! Ly Hiên mới chín tuổi, vẫn là đứa , nó sao lại là nam nhân? Nó chỉ là bé trai! Hơn nữa ta cho ngươi biết, chúng ta là hai mẹ con. Nó gọi ta là mẫu thân. Nó tốt với ta là bởi vì mẫu thân nó mất sớm. Ta đơn trong Tứ Vương phủ, chúng ta sống nương tựa lẫn nhau! Hơn nữa nếu có nó che chở ta, các trắc phi của Vương gia đều muốn khi dễ ta!”

      Mạc Kỳ Hàn vẫn chưa vì Lăng Tuyết Mạn giải thích mà thay đổi, ngược lại càng thêm phẫn nộ, cường ngạnh siết chặt nàng, ánh mắt lạnh như mũi tên nhọn bắn về phía Lăng Tuyết Mạn, lạnh lùng nhếch môi, “Hừ! ra ngươi tốt với Mạc Ly Hiên là muốn lợi dụng nó làm chỗ dựa vững chắc cho ngươi? Lăng Tuyết Mạn, tâm cơ ngươi , muốn lợi dụng Mạc Ly Hiên? Ta cho ngươi biết, ngươi sớm bỏ ý niệm này , bằng ta làm cho ngươi chạy trở về nhà Lăng Bắc Nguyên!”

      “Ngươi rốt cuộc là ai? Vì sao biết nhiều như vậy? Ngươi dựa vào cái gì làm cho ta về Lăng gia?” Lăng Tuyết Mạn nhìn thẳng Mạc Kỳ Hàn.

      “Ngươi cần biết! Ngươi chỉ cần biết rằng ta phải dâm tặc thông thường. Ta có bản lĩnh cao!” Mạc Kỳ Hàn nghiêm nghị .

      Lăng Tuyết Mạn chán nản gật đầu, “Được, ngươi cứ xem ta như con khỉ mà đùa giỡn ! Ta ngu ngốc được chưa? Nhưng ta cho ngươi biết, tình cảm ta dành cho Ly Hiên là tình cảm thân nhân, ngươi muốn nghĩ xấu chỉ có thể đầu óc ngươi có vấn đề. Ta tuyệt có muốn lợi dụng , ngươi tin hay tùy!”

      “Bốp!”

      tiếng tát tay thanh thúy vang lên, Lăng Tuyết Mạn bị tát, thể tin mở to hai mắt nhìn. Nhưng mà đợi nàng phản ứng, liền bị Mạc Kỳ Hàn lôi tay, thân mình bị kéo vào trong lòng Mạc Kỳ Hàn, mà đôi bàn tay to bóp cổ nàng. Thanh lạnh băng mang theo tức giận “Lăng Tuyết Mạn, khắp thiên hạ này, ngươi là người đầu tiên dám khiêu khích ta như thế. tát này của ta giáo huấn ngươi, đừng làm cho ta lại nghe đến những lời như vậy từ trong miệng ngươi!”

      má truyền đến đau rát, hồi lâu nước mắt rốt cục nhịn được mà rơi xuống. Lúc chân bị thương, nàng mặc dù đau nhưng có khóc, lúc gần như sắp chết cháy trong biển lửa nàng cũng có khóc. Nhưng tát của lại làm cho nàng cảm nhận được đau! Là cái loại đau ở trong lòng!

      “Ngươi giết ta !” Lăng Tuyết Mạn cười nhạo : “Ta muốn sống. Ta muốn sống như thế. Ngươi dùng sức! Bóp chết ta!”

      Mạc Kỳ Hàn chấn động, phút chốc buông lỏng tay ra, tim đập mạnh, nhìn mặt đầy nước mắt kia, tâm lần đầu tiên vì nữ nhân cảm thấy đau!

      Suy nghĩ hỗn độn, mặt ngừng biến sắc, Mạc Kỳ Hàn hoàn toàn buông Lăng Tuyết Mạn, cấp tốc xuống giường, chỉ đứng ở bên giường nhìn nàng.

      làm gì thế này? Ly Hiên lại khiến mất lý trí sao? lại ăn dấm chua Ly Hiên sao? Ly Hiên là cháu , lại…

      Nắm tay ngừng siết chặt. nhắm nghiền mắt. Mạc Kỳ Hàn, Mạc Kỳ Hàn, có bao nhiêu đại chờ ngươi, làm mưu của ngươi , lo bố cục , sao có thể vì nữ nhân mà tâm rối loạn!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :