1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[Xuyên Không] Mị Hậu Hí Lãnh Hoàng - Sở Thanh (495c + 1pn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tiểu yêu tinh

      Tiểu yêu tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      3,382
      Được thích:
      3,666
      Chương 41



      “Ngươi! Lăng Tuyết Mạn ngươi dám động đến chúng ta? Phụ thân ta là Lại Bộ Thị Lang!” Cốc Vũ Mị đập tay lên bàn đá cái, đứng lên cuồng ngạo quát.

      Tôn Uyển Dung cũng đứng lên, mặt xanh mét : “Hừ! Ngươi là chính phi thế nào? Vương gia mất, chúng ta đều là quả phụ! Trước khi ngươi gả cho Vương gia, Vương gia còn khỏe. ràng là ngươi khắc chết Vương gia! Ngươi là khắc tinh!”

      “Phải ?” Lăng Tuyết Mạn cười lạnh, kéo dài giọng, ánh mắt sắc bén bắn về phía Tôn Uyển Dung, khí thế bức người : “Đến Hoàng Thượng cũng từng qua nửa chữ, ngươi dám ta khắc chết Vương gia? Ngươi to gan!”

      Xuân Đường nổi giận, từ phía sau Lăng Tuyết Mạn tiến tới bước, lạnh lùng :“Hai vị trắc Vương phi xin tự trọng! Tội danh dĩ hạ phạm thượng cũng !”

      “Ngươi là cái gì! Dám giáo huấn ta?”

      “Bốp!”

      Cốc Vũ Mị dữ dằn giương tay cho Xuân Đường cái tát!

      Xuân Đường đứng chịu trận, ra dấu năm ngón tay!

      “Xuân Đường!” Lăng Tuyết Mạn cùng Thu Nguyệt cả kinh vội đỡ lấy Xuân Đường, nhìn mặt nàng.

      Lửa giận lan tràn, Lăng Tuyết Mạn ngẩng đầu, mắt lạnh nhìn Cốc Vũ Mị hung ác đến cực điểm, : “Ngươi là dằn mặt ta sao? Ta hôm nay nếu ngay cả ngươi thứ phi nho cũng giáo huấn được, ta vào cung cầu kiến Hoàng Hậu nương nương, xin mẫu hậu làm chủ!”

      Ngày ấy an táng Tứ Vương gia xong, Hoàng Hậu nương nương từng nắm tay nàng, bảo nàng hãy gọi bà là mẫu hậu. Cho nên chỗ dựa vững chắc của nàng là Hoàng Hậu của nước!

      xong liền thấy mặt Cốc Vũ Mị biến sắc, lại vẫn cố cứng đầu : “Xuân Đường chỉ là hạ nhân mà dám chất vấn ta, vương phi cũng phải chịu tội quản giáo nghiêm!”

      xong, nghiêng đầu trầm giọng hạ lệnh: “Thu Nguyệt gọi quản gia cùng tiểu Vương gia đến đây, ta có chuyện muốn !”

      “Vâng, Vương phi!”

      Thu Nguyệt lên tiếng, vội vàng .

      Quản gia Tư Khuynh dẫn bốn gia đinh cùng Mạc Ly Hiên chạy đến!

      Nhìn gò má Xuân Đường sưng đỏ, mặt Lăng Tuyết Mạn lạnh lẽo thấy chút hơi ấm, Cốc Vũ Mị cùng Tôn Uyển Dung mang tư thái ngang ngược, quản gia liền hiểu được, khom người tiến lên hành lễ: “Nô tài thỉnh an Vương phi!”

      Bốn gia đinh đồng loạt hành lễ, “Nô tài thỉnh an Vương phi!”

      Lăng Tuyết Mạn lạnh lùng , quản gia cùng gia đinh liền dám đứng dậy. Mạc Ly Hiên từ biết những trận tranh đấu nơi hậu viện, tiến lên đỡ lấy Lăng Tuyết Mạn, khẽ: “Mẫu thân, có người khi dễ ngài sao? Ly Hiên chăm sóc mẫu thân cả đời.”

      “Ly Hiên, ta vốn định yên lặng sống qua ngày. Có người muốn tìm đến, còn đánh nha hoàn của ta. Con ta nên nén giận sao? Hôm nay nhịn, sợ là ngày mai người bị đánh chính là ta!” Lăng Tuyết Mạn lạnh nhạt .

      Mạc Ly Hiên gật đầu, khuôn mặt nhắn bình tĩnh, dõng dạc : “Quản gia, các ngươi đứng lên !”

      “Vâng, tiểu Vương gia!” Quản gia đứng lên, khuôn mặt cũng bình tĩnh.

      Mạc Ly Hiên nhìn đến Cốc Vũ Mị cùng Tôn Uyển Dung. Ánh mắt trong suốt lại mang theo khí thế con cháu nhà đế Vương cùng rét lạnh bức người!

      “Hai vị trắc Vương phi khi dễ mẫu thân của ta sao?” Mạc Ly Hiên hỏi, miệng hết sức non nớt mang theo tươi cười lại làm hai nữ nhân đứng ngồi yên!

    2. Tiểu yêu tinh

      Tiểu yêu tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      3,382
      Được thích:
      3,666
      Chương 42



      Cốc Vũ Mị khẽ run, nặn ra nụ cười nhu hòa : “Tiểu Vương gia đùa, chúng ta sao dám khi dễ Vương phi tỷ tỷ? Vừa rồi là hiểu lầm thôi. Xuân Đường chống đối ta, ta giận liền đánh ả chút. Chắc là ta ra mặt thay Vương phi tỷ tỷ, Vương phi tỷ tỷ mới tức giận!”

      Tôn Uyển Dung thấy thế cũng nặn ra nụ cười từ ái, “Tiểu Vương gia, ngài cũng nên bất công. Chúng ta là trắc Vương phi của phụ vương ngài, coi như là di nương của ngài đó!”

      Nghe vậy, mặt quản gia vẫn chút thay đổi, còn hai mắt Lăng Tuyết Mạn phun lửa muốn mắng chửi người, Mạc Ly Hiên lại kịp trước khi nàng mở miệng, giọng điệu vẫn chậm, “ như thế là mẫu thân của ta sai lầm rồi phải ?”

      Cốc Vũ Mị cùng Tôn Uyển Dung nghe vậy, có chút hiểu nhìn Mạc Ly Hiên. Đối với vị tiểu Vương gia tới làm con nuôi này, các nàng tất nhiên là quan tâm. Chỉ là đứa mà thôi. Quyền hành trong Tứ Vương phủ các nàng đương nhiên nắm trong tay mình, cho nên đối với tân Vương phi Lăng Tuyết Mạn, bọn họ muốn ăn *********** từ lúc mới đến, khiến nàng có cơ hội thay đổi tình thế!

      Nhưng tình có vẻ như kế hoạch. Chỉ thấy Mạc Ly Hiên ngây thơ cười : “Quản gia, ta là chủ Vương phủ này phải ?”

      “Thưa tiểu Vương gia, ngài kế tục tước vị Vương gia. Vương gia mất , ngài đương nhiên là chủ tử lớn nhất Tứ Vương phủ!” Quản gia cung kính trả lời.

      Mạc Ly Hiên giống như bừng tỉnh đại ngộ, vừa tựa như hiểu hỏi: “Chủ tử lớn nhất? Vậy mẫu thân ta, ngay cả ta là chủ tử lớn nhất cũng phải kính trọng, những người khác có nên kính trọng ?”

      Lời này vừa ra, sắc mặt quản gia rốt cục có chút biến hóa, trong ánh mắt có giật mình. Đến lúc này rốt cuộc biết tiểu chủ tử này đơn giản. Ngừng lại chút, càng thêm cung kính trả lời: “Đó là đương nhiên. Vương phi là chính phi của Vương gia. Trong Tứ Vương phủ, nếu kẻ nào bất kính với Vương phi, đều lấy gia pháp xử trí!”

      Mạc Ly Hiên gật đầu, thanh thúy : “Được. Hôm nay ta hỏi việc này. Ta tuy tuổi nhưng cũng hiểu được quy củ sao còn thể thống. Phiền quản gia thông cáo Vương phủ, mọi người nếu có ngỗ nghịch phạm thượng, vô luận là người nào, đều lấy gia pháp xử trí, hơn nữa trục xuất khỏi Tứ Vương phủ! Mọi người bao gồm hai vị trắc Vương phi! Ha ha, kêu hai vị di nương được rồi. Từ xưa dòng chính lớn hơn thứ. Trắc phi chính là trắc phi. Phượng hoàng chỉ có , nếu an phận, ta thấy hậu viên còn có hai gian phòng cũ, hai vị qua đó ở !”

      Nghe lời này, tất cả mọi người choáng váng, khiếp sợ trừng lớn mắt!

      Mặt Cốc Vũ Mị cùng Tôn Uyển Dung trắng bệch, ngớ ra nhìn khuôn mặt ngây thơ của Mạc Ly Hiên. Rét run từ lòng bàn chân ngừng lan tràn.

      Đây tuyệt đối phải đứa chín tuổi! Thủ đoạn, tâm cơ cùng xử tàn nhẫn của nó là làm người ta sợ!

      Quản gia cùng gia đinh cúi đầu hết sức thấp. Mạc Ly Hiên nhìn sang, quản gia bình tĩnh trả lời: “Nô tài nhớ kỹ, nhất định tuân theo lệnh tiểu Vương gia!”

      Tiếp theo, Mạc Ly Hiên chỉ cúi xuống liền lại lộ ra tươi cười vô hại, nâng Lăng Tuyết Mạn dậy, giọng : “Mẫu thân, hôm nay ngài bị người ta làm mất mặt, con lấy lại công bằng cho ngài. Nếu như ngày khác ngài bị người ta tổn thương phần, con đả thương người đó mười phần để bồi thường ngài. Hoàng thất Mạc gia chưa bao giờ dễ dàng để người ta khi dễ! Tuy ngài mới gả vào phủ, phụ vương mất có chỗ dựa vững chắc, nhưng ngài có con. Con thay phụ vương bảo vệ ngài sống quãng đời còn lại!”

      Lăng Tuyết Mạn giật mình nhìn Mạc Ly Hiên. Nàng nghĩ tới Mạc Ly Hiên lại tốt với nàng như thế! Có chút chất phác mở miệng, “Ly Hiên ta…”

      “Mẫu thân, hôm nay coi như cho người bất kính ngài cái cảnh cáo, cần so đo.” Mạc Ly Hiên cười nhợt nhạt, quay đầu nhìn về phía Xuân Đường, vô tà : “Xuân Đường hôm nay vì mẫu thân ta mà bị đánh, ta ghi ở trong lòng.”

      “Tiểu Vương gia, đây là việc nô tì phải làm.” Xuân Đường được sủng thành lo quỳ xuống trả lời.

      Mạc Ly Hiên hướng Xuân Đường gật đầu, sau đó nhìn về phía Lăng Tuyết Mạn, “Ha ha, mẫu thân, Ly Hiên mới học bộ kiếm pháp. Chúng ta giáo trường, con luyện cho ngài xem được chứ?”

      Lăng Tuyết Mạn có chút máy móc gật đầu, “Được.”

      Mọi người ra, để lại Cốc Vũ Mị cùng Tôn Uyển Dung. Đến khi bốn phía hoàn toàn an tĩnh, hai nữ nhân này mới giật mình phục hồi tinh thần. Hai mặt nhìn nhau, suy nghĩ đến lời cùng biểu tình lúc chuyện của Mạc Ly Hiên, thân mình run lên suýt té xuống đất!

    3. Tiểu yêu tinh

      Tiểu yêu tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      3,382
      Được thích:
      3,666
      Chương 43



      Từ xa nghe đến từng trận hương hoa xông vào mũi, Lăng Tuyết Mạn hít hơi, vui vẻ thoải mái.

      Mạc Ly Hiên ở bên cạnh nhìn Lăng Tuyết Mạn chút nào làm ra vẻ, tràn đầy sức sống, khuôn mặt nhắn lên tươi cười, “Mẫu thân, hậu viên khí dễ chịu cùng với hương hoa làm cho người ta rất là thoải mái.”

      khí sáng sớm rất là trong lành. Con xem chúng ta sau bữa cơm tản bộ hưởng thụ chút, cuộc sống tốt đẹp!” Lăng Tuyết Mạn thích ý , cánh tay giơ lên đấm đấm lưng mỏi.

      “Mẫu thân, vậy sau này mỗi sáng Ly Hiên đều cùng ngài tản bộ được ?” Mạc Ly Hiên cười xán lạn, nắm tay Lăng Tuyết Mạn.

      Lăng Tuyết Mạn bật cười, hơi khom người vươn tay sờ mặt Mạc Ly Hiên, : “Ha ha, ta đây mới mười sáu tuổi có con trai lớn như vậy. Đến bây giờ ta còn chưa thích ứng đâu!”

      Lòng bàn tay bóng loáng mơn trớn mặt Mạc Ly Hiên làm vị tiểu Vương gia này đỏ mặt lúng ta lúng túng : “Mẫu thân, nếu như theo tuổi Ly Hiên gọi ngài tiếng tỷ tỷ mới thích hợp, nhưng theo bối phận Ly Hiên chỉ có thể gọi như vậy.”

      “Hì hì là Lăng Tuyết Mạn ta mất trượng phu, nhưng vẫn còn có được đứa con, trời cao đối với ta tệ.” Lăng Tuyết Mạn cười mỉm kéo Mạc Ly Hiên , thanh khoan khoái chảy xuôi trong khí tươi mát, “Ly Hiên, chúng ta qua bên kia núi giả xem cá vàng!”

      Mấy ngày này Lăng Tuyết Mạn giả bộ thâm trầm, trong nội tâm là cực kỳ vui vẻ.

      Bởi vì từ khi chôn Tứ Vương gia đến nay, hơn nửa tháng dâm tặc đến nữa. Vài ngày đầu nàng luôn ngủ an ổn, phải vểnh tai nghe động tĩnh, còn bảo Mạc Ly Hiên kêu quản gia điều năm tên thị vệ giữ ở ngoài cửa. Nhớ đến lúc ấy, ánh mắt quản gia tỏ vẻ rất khiên cưỡng, cuối cùng hỏi gì mà làm theo.

      Có thể là có thủ vệ nên dâm tặc dám vào. Lăng Tuyết Mạn về sau ngủ rất say sưa.

      Bất quá nàng vẫn yên lòng, nếu dám ra, nàng chỉ có thể nghĩ biện pháp tự bảo vệ mình.

      Thử hỏi Mạc Ly Hiên võ công có học được hay , kết quả vừa nghe Mạc Ly Hiên , Lăng Tuyết Mạn rút lui có trật tự, sau đó mỗi ngày vắt hết óc nghĩ biện pháp, tỷ như tại nàng ngồi ở trong phòng ngẩn người nửa giờ.

      Đương nhiên hai đêm kia bị bắt, Lăng Tuyết Mạn cực lo lắng mình mang thai. khi mang thai cũng chính là kỳ chết của nàng. May mắn chính là tới nguyệt , lúc ấy nàng kích động gần như muốn nhảy lên.

      Dâm tặc mỗi lần đều phải ngừng sờ ngực của nàng.

      Ánh mắt Lăng Tuyết Mạn phút chốc tỏa sáng vội kêu: “Xuân Đường Thu Nguyệt lấy vải và kim lại đây cho ta.”

      “Vương phi ngài muốn làm cái gì sao? Nếu có gì nô tì có thể…” Xuân Đường kỳ quái hỏi.

      “Ha ha cần. Tự ta làm là tốt rồi. lấy , có sợi tơ bông gòn tốt.”Lăng Tuyết Mạn cười yếu ớt .

      “Vương phi xin chờ chút.”

      Ban đêm trời dần mát. Gần đây thời tiết thường hay có mưa dầm, khi trời tối đưa tay thấy được năm ngón.

      Hương Đàn Cư

      Trong mật thất, giờ phút này Mạc Kỳ Hàn ngồi ở trước bàn nhìn tư liệu trong tay, ánh nến sáng ngời, mà khuôn mặt tuấn tú của lại phủ mảnh sương mù. Cặp mắt tối tăm nhìn chữ giấy, giống như sương rét lạnh.

      Miêu Cương? Thất diệp độc đúng là đến từ Miêu Cương? Mạc Kỳ Hàn nhấp nhanh môi mỏng, thầm suy tư. lâu sau giọng kêu lên: “Vô Cực!”

      bóng dáng lòe ra ôm quyền, “Chủ tử! Nô tài ở đây!”

      “Báo tin cho ân sư.” Mạc Kỳ Hàn xong lấy bút ra viết mấy chữ, sau đó giao cho Vô Cực tiếp: “Giao cho ám vệ thăm dò trong số những người từng có quan hệ với Lăng Bắc Nguyên, có ai đến từ Miêu Cương .”

    4. Tiểu yêu tinh

      Tiểu yêu tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      3,382
      Được thích:
      3,666
      Chương 44



      Cùng thời gian, Lăng Tuyết Mạn tắm rửa xong đuổi Xuân Đường Thu Nguyệt ra ngoài, sau đó hưng trí bừng bừng lấy ra bộ nội y đại mà ban ngày nàng nghiên cứu chế thành. Vì lý do an toàn, nàng khâu chúng cẩn thận, bảo vệ ‘em ’ của nàng bị xâm phạm.

      Lăng Tuyết Mạn mặc bộ quần áo bảo hộ này nhưng yên tâm lắm, lại mặc thêm vào hai cái yếm, mới mặc quần áo trong chuẩn bị ngủ.

      Nằm xuống, nhất thời ngủ được liền nghĩ lung tung. Trong đầu đột nhiên nhớ tới tấm drap trải giường dính máu!

      Lăng Tuyết Mạn nhanh chóng xoay người xuống giường, chui vào gầm giường kéo nó ra ngoài, tim đập thình thịch.

      Bởi vì vào bữa tối, Lan Tâm cùng Tứ Hỉ xin chỉ thị nàng ngày mai muốn quét tước toàn bộ phòng ngủ lần. Bởi vì lúc trước nàng cho phép, bọn nha hoàn lâu lắm đều có quét dọn. tại nàng có lý do gì từ chối nữa.

      được, nhanh xử lý sạch. Lăng Tuyết Mạn lầm bầm lầu bầu bò dậy, cấp tốc quét mắt nhìn từng cái góc trong phòng. thể dùng để giấu này nọ được. Phải làm thế nào đây?

      Lăng Tuyết Mạn lo lắng tới lui bỗng dưng cảm thấy có sáng kiến, vội mặc thêm áo khoác, nhét drap giường vào trong lòng, lặng lẽ mở cửa sau đến nhà bếp.

      Lăng Tuyết Mạn cực kỳ khó khăn tránh né thủ vệ tuần tra, kết quả có để ý vấp cái trẹo chân ở hành lang, khuôn mặt nhắn lập tức méo mó, cắn chặt răng để cho bản thân mình kêu lên!

      Chân truyền đến cơn đau tan lòng nát dạ, Lăng Tuyết Mạn thầm rủa: “Đều do tên dâm tặc đáng chết gây nên!”

      Lăng Tuyết Mạn thở hổn hển ngồi dưới đất xoa chân, nhưng cũng dám chậm trễ, vội cố đứng lên, chân thấp chân cao về phía nhà bếp.

      Lăng Tuyết Mạn lén lút tới gần nhà bếp giống như kẻ trộm, có tật giật mình, lòng bàn tay ứa ra mồ hôi lạnh, thân mình tựa vào cửa, dè dặt cẩn trọng áp tai nghe ngóng bên trong. Xác định có người, cũng nghe được động tĩnh gì liền mở cửa khom lưng chui vào.

      Bên trong có nến, tối như mực. Giờ này nhóm đầu bếp đều trở về phòng nghỉ ngơi, chỉ có đầu bếp trực trùng hợp tiêu chảy ra nhà xí. Mà Lăng Tuyết Mạn nhìn ngó, ánh lửa ở bên trong bếp lò hấp dẫn nàng, kích động vội qua. Nhưng khi nàng lấy tấm drap giường ra lại nghe tiếng bước chân vang lên!

      Ối! Có người đến đây!

      Hai chân Lăng Tuyết Mạn như nhũn ra, may mắn là đầu óc nàng coi như thanh tỉnh, vội núp sau lu nước ngồi nín thở lắng nghe động tĩnh.

      Lý đầu bếp tiến vào, đến bếp lò lấy tô múc chén nước sôi sau đó lại bưng bát ra. đóng cửa, khóa lại mới rời .

      Lăng Tuyết Mạn chỉ nghe thấy làm tiếng, căn bản nghĩ tới đó là thanh khóa cửa. Đợi Lý đầu bếp ra, nhàng thở ra. Ở bên trong bếp lò tàn lửa vẫn còn. Lăng Tuyết Mạn hài lòng tươi cười, lấy tấm drap ném vào bếp lò.

      Ha ha, đốt tấm drap này là coi như xong việc, phải sao? Lăng Tuyết Mạn cười thư thái, ngó xung quanh, tính toán nên chuẩn bị vũ khí gì để đối phó dâm tặc đây?

    5. Tiểu yêu tinh

      Tiểu yêu tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      3,382
      Được thích:
      3,666
      Chương 45



      Tròng mắt sáng lên, con dao!

      Ách, nàng lấy con dao phay giấu ở dưới gối sao? Chẳng lẽ nàng phải dùng dao giết người lần nữa?

      Thôi, dao dao, dù sao dâm tặc kia hình như có võ công, nếu tránh thoát bị mình chém trúng cũng là gieo gió gặt bảo!

      Lăng Tuyết Mạn nghĩ như thế, liền chọn con dao. Đếm sơ chút, cái giá có vài chục cái, lấy con dao sáng loáng lòe lòe xem, trong lòng hơi sợ.

      Mà Lăng Tuyết Mạn lo chọn dao, quên mất tấm drap giường cháy. Mà drap giường nàng cũng chỉ là tùy tay quăng, có nhét hoàn toàn vào bếp lò. Giờ phút này, lửa bên trong cháy tới bên ngoài, cháy đến chậu gỗ trước bếp, rất nhanh thành đám cháy to. nửa sau rớt xuống đất, lập tức đốt cháy đống củi đất!

      Ngoài cửa sổ gió thổi vào cổ vũ ngọn lửa, khói đặc cuồn cuộn toát ra. Lăng Tuyết Mạn ngửi thấy mùi khói mới giật mình, cuống quít quay lại. Vừa thấy, kinh hồn, lập tức ngẩn người tại chỗ!

      Thẳng đến toàn bộ phòng ăn bị lửa chiếu sáng như ban ngày, Lăng Tuyết Mạn hô hấp cũng dần dần khó khăn, mới hoàn hồn muốn dập lửa. Nhưng xung quanh lu nước đều cháy, nàng qua được. Bản năng muốn sống, nàng cuống quít chạy ra ngoài, nhưng muốn mở cửa mới phát cửa bị khóa!

      “Người đâu! Cháy! Người đâu, ta ở trong này! Cứu mạng”

      Lăng Tuyết Mạn sốt ruột dùng sức vỗ ván cửa, đầu mồ hôi ngừng tuôn. Vừa kêu gào muốn nổ cổ họng, quay đầu nhìn lại thấy lửa muốn lan tới gần, xà nhà cũng cháy!

      Tình huống nguy cấp như thế nhưng lại mở cửa ra, Lăng Tuyết Mạn muốn chết tâm. Cố dùng thân mình xô cửa nhưng nàng chỉ là nữ nhân gầy yếu, phá nổi cửa.

      Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ?

      “Khụ khụ! Khụ khụ!”

      Khói đặc vào yết hầu, Lăng Tuyết Mạn bị sặc chảy ra nước mắt, chỉ dựa vào kia cỗ ý thức muốn sống mãnh liệt dùng sức hô: “Cứu mạng! Người đâu!”

      Trận cháy này làm kinh ngạc hai nhóm người!

      là hạ nhân cùng thị vệ ở gần phòng ăn. Ánh lửa rất nhanh sáng đỏ phía chân trời. biết là ai hô tiếng “Cháy-”

      tiếng này lập tức gây xôn xao. Quản gia vốn ngủ bị bừng tỉnh, kinh hãi nhảy dựng lên, vội vàng khoác áo chạy vội ra ngoài. Nhìn thấy phương hướng cháy vội hô: “Toàn bộ mọi người dập lửa! Mau! Nhanh chút! Lấy thùng múc nước trong hồ! nhanh chút!”

      Gia đinh thị vệ nghe mệnh lệnh, lấy theo vô số thùng nước chạy lại, bọn thị vệ tuần tra cũng gia nhập hàng ngũ cứu hoả. Mạc Ly Hiên đương nhiên cũng bị kinh động, vội vàng từ Liễu Hương Cư chạy đến nhà bếp.

      Mặt khác, người bị kinh hãi tất nhiên là chủ tử lớn nhất Tứ Vương phủ – Mạc Kỳ Hàn ở Hương Đàn Cư!

      vốn ngủ, là ánh sáng bên ngoài cùng khói mù đột nhiên tới làm bừng tỉnh, nhanh chóng đứng lên.

      Mạc Kỳ Hàn đứng trước cửa sổ nhìn đám khói bốc lên tận trời, lạnh lùng : “Vô Cực, có chuyện gì?”

      Vô Cực lắc người ra, nhíu mày, “Hồi chủ tử, hình như là nhà bếp cháy!”C

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :