[Xuyên Không] Làm ơn! Để nàng yên - Chạng Vạng [DROP]

Thảo luận trong 'Truyện Sáng Tác'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,786
      CHƯƠNG 34: NHẬP HỌC

      Nghe chuyện vui đủ, cười cũng no, Tuyết Tư cũng bị thảm thương khóc lóc kể lỡ như nàng dâu bị ức hiếp nữa, cuối cùng trời cũng qua khuya, hai huynh muội lên giường nghĩ ngơi.

      Trăng đêm rất sáng, gió lạnh thổi bay ta áo phơ phất của người đứng ngọn cây ngoài cửa, nhìn nàng cười nhìn nàng trêu chọc, huynh nàng sao? tin, tên kia có chút gì gọi là giống nàng, suy nghĩ cũng quá sâu, bên ngoài ngây thơ, bên trong ai lường trước. Nàng chính nàng quá ngây thơ rồi(chạng vạng: chắc ???)

      Hắc y bay trong gió, tóc xanh gợn từng đợt sóng , Lục Tử Dung nhìn tiểu oa nhi mới gặp làm có ấn tượng sâu như thế, sau này sao đây? Cảm giác như tìm tòi con mồi tới đích thích thú, bẫy này ta giăng, cung này giương lên nàng đừng mong thoát được. Nghĩ đoạn lại có chuyện gì đó lại nhanh rời …..

      Nhưng người biết được tương lại, ai giăng bẫy, ai giương cung, ai đau lòng, ai là con mồi chưa ……nhưng ngày nào đó chắc chắng có người phải lệ……

      Buổi sáng hiên náo ngày hôm qua cũng hiên náo rồi, tại lại có người đến tìm hiên náo. khi theo đuổi si tình đến nỗi có thể chết sống lại đó là tính cách của những tiểu thư quyền quý cổ đại. tại được tên hoàng tử mà nàng cũng ăn ngon là sao?

      _Tiểu Tình ăn cái này !_Tuyết Tư đem gắp cái đùi gà bỏ vào chén nàng

      _Hàn công tử, mong người nhân cho_ tiểu thư mang theo cái giỏ đựng đồ ăn mang đến đưa cho , bên trong là đồ ăn tự xưng do chính tay làm.


      _...._Tuyết Tình im lặng, nhưng thực chất trong lòng bĩu môi dè bĩu, thức ăn trong giỏ phải là ăn được mà là do thích kẻ cướp công của người khác.

      Thức ăn ngon lành bình dị như thế là do người cao chức trọng, quyền quý tay đựng tất đất, bên trông là áo vải lụa là, làm sao chạm vào những thức ăn của bình dân được? Với lại nếu có lòng lại đem công sức mình cướp được cho người mình thích sao?

      Nàng nghĩ là chỉ là hứng thú tạm thời.
      Liếc sang bên Tuyết Tư vẫn ngồi thản nhiên bỏ đồ ăn vào miệng. Này, vào thành được bao lâu lại học cách chảnh chẹ của các công tử nổi danh rồi sao?

      _Tiểu Tình ăn , hợp khẩu vị sao?_nhận được ánh mắt của tiểu muội nhìn mình, đem ít đồ sao đưa vào chén nàng, lại cau mày nhìn cái đùi gà vừa gắp qua chưa sơ sát miếng nào, cảm giác như hụt hẩn

      Lại quay người sang nhìn nữ tử bên cạnh, lấp ló sau cánh cửa lại là những nương khác.

      ngờ tin đồn lại truyền nhanh như thế, muốn ra tay, với lại thể ra tay nó nguy hiểm về thân phận của nhưng nếu làm bảo bối phiền lòng đừng trách gia các ngươi xui xẻo.

      _Tuyết Tư chúng ta nên nhập học_đứng dậy kéo tay , xung quanh tỏ ra khí hàn rất lạ, lạnh cùng rất đơn, nàng có thể cảm nhận được, sau này cũng nên chuyển nơi ở rồi.

      Chẳng phải học viện cho các học viên đến ở sao/ VỚi nhân tài lại cần tốn bạc, nàng cũng chính được luyện dược thoả thích, ai làm phiền.

      _Ngươi còn chưa ăn đâu!!_cau mày nhìn bát cơm, nàng chạm đũa vào mới đúng

      _ta đói_đúng! nàng đói chỉ cảm thấy mệt, bên ngoài này khí tức bắt đầu tăng cao khi luôn có đạo ánh mắt luôn theo dõi nàng. Tuy có sát ý, nhưng nàng ghét cảm giác này, cảm giác bị người khác theo dõi trong lòng bàn tay.

      Đến nơi này là quá nguy hiểm rồi lại bị người theo dõi, máu của nàng sắp lên tới não

      _ Ca ca đến bên kia hoa rất đẹp_kéo đến bên quầy hoa, hoa tươi buổi sáng là rất đẹp còn giọt sương trong suốt trườn cánh. Khéo léo ngắt cánh hoa ngầm góc vào miệng.

      Người chủ quầy là người phụ nữ trung niên nhìn hành động của oa nhi ko những trách mà còn tươi cười tiếp tục mời rao những người khách khác
      vun tay, cánh hoa như lưỡi sắc bắt đầu nhàng bay rồi lao vun vút trung thuỷ chung hướng thẳng đến người sau nấp

      Hey, chương này tặn Nguyệt Tỷ tỷ , xem như công sức tỷ ôm cây phải vô ích ^.^

    2. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,786
      CHƯƠNG 35:

      “Phập..phập…”_tiếng vang rất như tiếng muỗi vo ve trong trung phát ra từ phía xa, cơ bản trong gian ồn ào này thể nghe thấy được. Nhưng vì lý gì có người lại nghe được? KHỏi hỏi, cần hỏi người kia tử kỉ tập 5 đấy ^.^.

      Nghe được tiếng vọng lại, Tuyết Tình lại thở dài trong lòng “ biết người ta có bị thương ?!!”, nếu cái này tránh được phải người chỉ biết theo dõi, mà lại là cao thủ. Nhưng nếu có thể nàng muốn người kia chết hơn, dù gì nàng muốn có cảm giác này, cứ như thông tin của nàng được nắm hết trong lòng bàn tay, cái loại như để kẻ thù chờ nàng vào bẫy như thế rất muốn……………..giết người……………….

      _ca thôi đến nhập học đi_kéo tay ca ca, rồi cúi người bà chủ quầy_đa tạ

      _ừm, mà này, khoan!!_nhìn bóng hai huynh muội nàng rời tự nhiên bà nhớ ra, vội đem bó hoa chạy đến_cái này cho ngươi

      _nha~ đẹp nhưng là huynh muội bọn ta ngân lượng…..

      _này là ta tặng ngươi nhận ta hô hào rằng ngươi cướp hoa ta_không để nàng hết lại đem bó hoa “nhét” vào tay nàng_nhận !!

      _....._nhìn bó hoa tay, lại nhìn lên gương mặt tười kia, nàng mỉm cười cái cười chân như hoa e ấp_ đa tạ, nếu sau này có dịp ta quay lại mua hoa ^.^

      _tiểu nha đầu, cố gắng trở thành pháp sư tốt_bà cúi xuống khẽ vào tai nàng, rồi quay lại quầy hàng bán dở, tiếp tục đôn đả mời khách

      _....._thật ngạc nhiên khi người bình thường như bà lại biết nàng là ma pháp, người bình thương sao? Chỉ là có người thể tin thôi

      _Tiểu Tình, bà ta với muội những gì?_Tuyết Tư thắc mắc nhìn nàng, í mật của nàng tại sao thể biết?_Tiểu Tình ta nghe, bà với người những gì?

      _ có gì, bà chỉ khen ta đẹp thôi_ mỉm cười quay , mang theo bó hoa bà chủ quầy mang cho, tử kỉ. Ừm lâu lâu cho nàng tự kỉ chút chết ái đâu ^.^

      Tuyết Tư dù trong lòng bức rứt nhưng là nếu bảo bối cười nghe cũng được, bảo bối vẫn thế chỉ cần cười thôi là được rồi….Vừa nghĩ hai chân nhanh chậm lại theo phía sau nàng.

      *Học viện Thánh Điện*

      Học viện Thánh Điện hôm nay có dòng người nối tiếp nhau như hôm qua, có lão bản giả tiên ông ngồi kiểm tên, Nhưng lại vẫn là sừng sững và tôn nghiêm, tiếng cười nhàng vang lên, như muốn làm ồn hay vấy rầy gian này.

      Học viên của học viện đa phần là người mới, số khác là học viên quen thuộc của trong trường “làm công tác hướng dẫn viên” cho những tân học. Người hướng dẫn đoàn thanh niên mang giáp vàng cấp kiếm sĩ, trông bộ dáng rất nghiêm túc. Kiến trúc của Thánh Điện là toà tháp hơn kém, cùng với những khuôn viên trường và phòng dạy học nằm xung quanh, ở giữa khuôn viên rộng và to nhất chính là Thánh Điện, nơi mà Giáo Hoàng, thần Quang Minh ở đó, ngọn đồi cao còn là ngọn tháp nhiễm màu đỏ của Lục Nữ, bà ta được phân cách với gọi văn minh là nhân loại, trắng ra là bị giam lỏng nơi kia, học như người thường là bị tách biệt với người thường. lại cũng có bao nhiêu nghĩa đấy, là bà ta sống tháp đó và được bước chân xuống đây nếu có truyện quan trọng.
      được đoạn, đúng hơn là lếch xác từ phòng này sang phòng khác, Tuyết Tình hình như có tâm tư muốn tìm đại chỗ nào đó ngã lưng à. Tên “hướng dẫn viên” của đoàn luôn lúc nào cung trưng ra bộ mặt bất cần đời như thế làm sao nàng lếch nổi, ít nhất cũng có chút động lực để thúc giục người khác chút chứ?

      Tên đó đẹp có đẹp nhưng sao lại cười cơ chứ? Nếu cười lên, vui vẻ chút, dù người ta nàng mơ trai nàng vẫn có thể có động lực lếch đấy, còn bộ mặt ngươi quen ta ta quen ngươi thế kia nàng thà đến phòng mình ngủ còn tốt đẹp chán.

      _Nơi này là phòng ăn, nhưng học viên có thể đến đây vào buổi trưa để ăn cơm…..

      _...._không những mặt chán chường mà còn lời , à mà sao nhỉ, dư thừa hết sức, nhà ăn để ăn chử để bán cá hay sao lại giới thiệu như thế?_này cho ta hỏi?

      _được, mời_hắn quay sang nhìn nàng, mọi ánh mắt người trong đoàn đều quay sang nhìn nàng

      _..._này chỉ có ý kiến có cần nhìn ta bằng ánh mắt người ngoài hành tinh thế

      (chạng vạng: ờ đúng rồi tỷ là người ngoài hành tinh chứ còn gì nữa?/ Tuyết Tình: này ta đập chết ngươi đây*sát khí bao trùm*/ chạng vạng: đời là bể khổ, đúng cũng đánh, sai cũng đập*đen mặt xách dép chạy*)

      _thật là bọn ta biết nơi này để ăn, biết nơi này có thể đến để ăn lót dạ, nhưng là làm ơn giới thiệu giúp thực đơn trong trường, cũng như những người đầu bếp, người cần giới thiệu những gì bọn ta biết.

      Ví như ngươi có thể giới thiệu về người kiểm soát an toàn vệ sinh thực phẩm, nếu muốn khiếu nại hay góp ý trong bữa ăn hằng ngày, …..như thế người giúp bọn ta rất nhiều_được rồi, bây giờ nàng trở thành người dẫn đường cho “hướng dẫn viên” du lịch T~T

      cảm ơn mọi người theo truyện trong thời gian qua nha~ * cúi gập người*

    3. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,786

      CHƯƠNG 36:


      Ngày đầu tiên đến trường của nàng là thế, bất mãn góp ý. Nhưng chính nàng ngờ người nàng gọi là hướng dẫn viên mới vào kia lại là kị sĩ cấp S của học viện, ngày đó giáo sư vì bận nên nhờ vả ta đến giúp lão. chung sau khi nghe nàng ta gì gọi là khó chịu hay bất mãn, có thể xin lỗi, rồi làm đúng như hướng dẫn cần có mà nàng . Nhưng bộ mặt kia lại khiến nàng thích nghi được khi sáng hôm sau chạy theo nàng hỏi về công việc “hướng dẫn viên” kia. Tuyết Tình nàng có ý muốn thêm cái đuôi cho mình, nhưng là tại trưng bộ mặt cần “khách hàng” nên nàng mới dạy dỗ chứ bộ T~T. là kị sĩ của học viện hôm nay nàng lại chọc vào ổ kiến lửa……


      ** ** **


      Ba năm trôi qua, hai huynh muội Tuyết Tình cũng sống nơi kinh thành, đúng hơn trong học viện ba năm trời. Hai huynh muội cũng dần quen với cách học và sinh hoạt của học viện này, nơi này như lời đồn thi đua nhau đến chết, mà là muốn gây chỉ có đường chết.

      Nơi học viện thi đua nhau công bằng, so về tiền bạc giai cấp, ở đây nên là đúng chuẩn của học viện thời đại. Học viên nơi này cũng ngày mạnh lên, chính hai huynh muội Tuyết Tư cùng nàng cũng thua kém gì. Tuyết Tư huynh nàng trở thành kị sĩ cấp SS đa số dẫn đầu được đội quân di dời theo nhiệm vụ “cứu dân” trong thánh điện. Tuyết Tình cũng học được toàn bộ những gì trong sách mà phụ mẫu nàng để lại, thực lực cũng tăng nhanh trong các buổi tập huấn thực tế. Tuy nhiên chỉ là nhan sắc của nàng ngày vẫn thay đổi, cái chính là người ngoài nhìn vào như thế nhưng chính nàng biết chúng thay đổi ngày càng khác thường, theo chiều hướng mị.

      Lo lắng về an toàn cũng như quá nổi bật nàng đành dùng dược mọi ngày dịch dung nhan . Thầm nghĩ lại “nếu nhan sắc này có người thấy thế nào?”_mãi mãi yên. Trong truyện “HUYẾT NỮ MA TỘC” nàng có đọc qua, vì nhan sắc trời cho này nên Giáo Hoàng để ý đến nàng điều tra thân phận và mới biết sau này hàn loạt chuyện thương tâm xảy ra. Lớn lên trong truyện còn có đoạn tả dung nhan khi nữ chính gặp “Hàn Tuyết Tình”, về nhan sắc vỏn vẹn câu “dung nhan tú lệ, nếu là hồ mị hoặc chúng sinh, nếu là tiên ắc là hơn cả hằng nga tiên tử lạc trần”. Bao nhiêu đó cũng đủ cho con người tưởng tượng ra nhan sắc của nàng nhưng là nếu thực tại được nhan sắc này,nhưng nếu vựơt cả sức tưởng tượng sao?

      Mày ngài, mắt to, con ngươi vàng óng, mi cong như cánh bướm, mũi cao thẳng tắp, môi hồng chín mọng. CÒn nữa đuôi mắt còn sếch lên đường rất mị, cộng thêm làn da trắng mịm(học ma pháp cùng dược liệu bao giờ tránh khỏi ảnh hưởng, tuy nhiên đó là ảnh hưởng tốt hay xấu thôi), chiếc cổ hoa loa kèn trắng mịm, ngón tay thon dài, mái tóc vàng mượt bồng bền trong gió.

      Từng động tác yển chuyển, nhàng đến say lòng người. Thực chất mà chính Tuyết Tình cũng thầm than về vẻ đẹp này nhưng là nếu như có cái đẹp đẽ này ở thời đại chẳng sao chắc chắng là mỹ nhân ngư,nhưng là nếu thời đại này…………………….Hazi…………….số khổ vẫn hoàn khổ….

      _Tiểu Tình, muội có trong đó ?_bên ngoài có tiếng gõ cửa cùng, giọng ấm áp xen vào, rất quen thuộc_là ta_khẳng định câu như người trong phòng biết rất mình

      _ca ca_vội đem ít dược phủ lên mặt sau nhanh ra mở cửa

      CĂn phòng của nàng cũng lớn lắm, chỉ là chiếc giường bên góc, tủ sách , cái bàn ở giữa phòng. Hết. Đấy là toàn bộ khung cảnh trong phòng mà gia tài nàng có được trong phòng

      _vào

      _....ân.._nhìn nàng ra mở cửa, Tuyết Tư cảm thấy có vui nhưng cũng có bất ngờ, dường như tiểu muội khác khác ở nơi nào đó, mà mỗi ngày khác. nhận ra, vẫn nụ cười đó vẫn tính cách đó, khác nơi nào??????Hazi bỏ quá đa nghi

      Ngồi bàn, Tuyết Tình nàng bao giờ nuốt nổi nước trà cùng lắm nàng xuống bếp học viện xách bình nước sôi lên để ngụi rồi uống. Đem hai ly nước đến bên cạnh, ngồi nhìn Tuyết TƯ, Tuyết Tư nhìn nàng, cứ kéo dài như thế gần 20 phút, Tuyết Tình đọc được suy nghĩ của nữa mới hơ tay kéo hồn ca ca nàng về thực tại

      _chuyện gì sao ca ca?

      _.....

      _ca ca…… ca ca…._huê huê tay trước mặt , thấy để tâm lại đưa tay cốc lên đầu hắn_người nghĩ cái gì?_giọng vẫn thế giận hờn, như điềm đạm như mây khói, như người qua đường có ý tốt hỏi thăm. Nhưng cũng đủ lạnh sống lưng cho ai đó tỉnh lại

      _à…….à…..xin lỗi ta định với muội…………_hắn bắt đầu gãi gãi đầu, nở nụ cười về phía nàng

      _...._Tuyết Tình lại nghiêng đầu lắng nghe, được rồi ca ca khờ của nàng có người trong mộng này. CHắc luôn…..


    4. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,786
      CHƯƠNG 36: GÌ?????

      _ca ca_lắc đầu nhìn , cười đến suy ngốc rồi_Thật là có chuyện gì? ta nghe là nương nhà nào????

      _gì? có lần này nương nào cả mà là Lục Tử Dung cùng Tần DIễm_Tuyết Tư lắc đầu, vỗ đầu nàng cười nhẹ_ta biết muội muốn có nữ giới theo cùng trong chuyến thực tế tại, nhưng là nếu có người vào đội chúng ta, đủ tiêu chuẩn chúng ta nên hoang nghênh họ. Dù gì trước giờ chỉ có huynh với muội cùng . Kết thêm bằng hữu, mắt của Lục Tử Dung cũng khỏi là chuyện đương nhiên

      _huynh về chuyện gì?

      _là chuyện thực tế hôm nay? Muội nhớ sao?_nhìn nàng có chút bất đồng, lắc đầu, biết muội muội của thích cái gì nhưng nếu điều kiện của các thi sinh đúng với cầu đành mời sang bên đội khác.

      _không phải ta có đại tỷ sao?

      _đại tỷ nào?_cau mày nhìn nàng, suy nghĩ của nàng có thể hiểu được nhưng là bao năm như thế lại chính nàng hiểu hay cố tình muốn hiểu đây?????_.....ra ngoài sắp đến rồi….._đứng dậy ra ngoài cửa, đóng cửa, ánh mắt lại nhìn lều trời thở dài, đến lúc nào đó sao?
      ?... ...... ......khi mà nàng cứ mãi như thế??????

      _ân

      Nhìn cánh cửa khép lại, chính mình lại tự thầm lặng trong thâm tâm. Đặt tay lên lồng ngực, có thứ đập trong người nàng, cứ liên hồi đập nhanh. Đến khi nào mới dừng lại, đến khi nào trái tim mới ngừng đập_Tuyết Tình tự hỏi, nàng biết về điều ca ca muốn , nhưng nàng dám thừa nhận. Đúng nàng là kẻ nhát gan, con người nàng là thế, trước khi xuyên qua nơi này, nàng chỉ nghĩ phá nát cái đại lục này nhưng là sau thời gian bên . Nàng biết thay đổi như thế nào, từ con người im lặng đến cỡi mở lòng mình hơn, biết thương nhiều hơn. Cuộc sống nàng có những cái mới đẹp đẽ hơn.

      Nhưng Tuyết TÌnh nàng rất ít kỉ, loại í kỉ len lõi trong tim nàng rất lâu rồi, chỉ là thể xoá ra được thôi. Năm nay nàng lên mười, cái năm trong tác phẩm chết, còn đời này nữa, cái năm nàng vào thánh điện làm thánh nữ hi sinh. Cái năm này cũng quá đủ cho nàng trốn tránh, chính nàng biết cái trốn tránh này đúng hay sai? Cái ân cần, cái ôn nhu của đối với nàng chỉ có nàng là cần mãi mãi, nhưng cuộc đời này có cần nữa ? Chính mới là vấn đề nàng phải từ bỏ cái thứ tình cảm đấy……….

      con đồi núi cao, gió lạnh phất mạnh vào tà áo làm chúng tung bay, mái tóc lại gợn sóng mượt mà. Hội tổ chức tập trung, năm nay là năm cuối cho kì học viên như hai huynh muội Tuyết Tình. Nhìn trời nhìn đất, tính tính lại nhưng vẫn tính đến thời gian lại trôi nhanh như thế, thoáng chốc, cuộc đời nàng bắt đầu tái . BÁnh xe vận mệnh quay quay đến vòng quay mãi mãi ngừng.

      Những con người những số phận đến rồi , có cái gì đó đọng lại hay chỉ là gió thoáng nhanh, như mây trôi nước chảy. Lòng người có vấn có vương, lòng người có thương có nhớ????Mãi mãi thuộc về tương lại, nhưng là tại. Chỉ là tại những con người làm gì thôi. Sinh tử bệnh lão, vòng luân hồi chuyển kiếp, sống chết có số, mãi vẫn là chuyện muôn đời.

    5. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,786
      CHƯƠNG 37:

      _Tiểu Tình_bên kia Tuyết Tư nhìn nàng mãi đứng bên rừng cây ,lại đưa cánh mắt về nơi xa nhất trong rừng.Đành đến bên nàng.

      Đúng là lòng đau, đau đến khi con người kia lại cố ý cảm nhận được tình cảm này. Nàng quá , đúng nàng quá để hiểu cái gọi là luyến tình. chờ, đợi, đợi đến ngày nàng rơi vào vòng tay . Nàng cười nàng , mỗi ngày như thế chỉ để ta bên cạnh nàng, chỉ có thể ta mới có cảm giác chờ đợi tia hy vọng. Cảm xúc của con người này chẳng để nàng biết có lẽ mãi mãi là thế. CHỉ cần để ta bên nàng.

      _ngươi nghĩ gì?_giọng lại trầm ấm ôn nhu

      _ca ca_nhìn người trước mặt, có ngoại hình rất giống nàng, mắt vàng tóc vàng, giọng vỡ ra trở nên trưởng thành, cơ thể cũng phát triển nhanh chóng đúng mẫu người tốt cho các nữ nhân lựa chọn. Nhưng là vẫn mãi bên nàng đến chết vẫn muôn bên nàng sao????_ca ca ngươi đội chúng ta đâu?_khôi phục lại vẻ mặt tươi cười nhìn

      _bên kia_đưa tay chỉ về hướng, ánh mắt cũng trầm xuống

      _....._nhìn theo tay , người bộ lục như quý danh công tử đứng bên với người áo đen, khuôn mặt lại biểu cảm ánh mắt như nhìn phía bên này mà theo

      Nếu nàng nhớ nhầm người áo lục kia nàng gặp mà là còn gặp nơi rất đặc biệt, khảo sát lần hai……….Lúc đó sau khi quay về cả ba năm trời nghĩ là gặp lại nữa, năm sau nhập học Tuyết Tư có hai bằng hữu, người là Tần Diễm, người bên kia là Lục Tử Dung.

      Vì trước kia cả hai người đều có công việc riêng trong gia tộc nên rời học viện tiếp tục tới hai năm. Người áo đen nàng nhớ lắm nhưng là Lục Tử Dung nàng có chút nghi ngờ về vết thương mắt . Rất giống……vết thương cánh hoa từ nàng gây ra ( nhớ mời xem lại chương 35. 36)

      _thì ra ngươi là Tuyết Tình, tiểu muội của Tuyết Tư sao?_khi nàng dò xét đến bên mỉm cười đáp lễ_thật bất ngờ khi gặp ngươi nơi này_mỉm cười cái mị hoặc

      _ân, Lục Tử Dung huynh khoẻ_nhẹ cúi người hành lễ, rồi lại xoay sang bên Tần Diễm_ Tần Diễm huynh khoẻ

      _HÀn nương khoẻ_hắn quay người đáp lễ, biết muội muội của Tuyết Tư qua lời kể trong nhưng bức thư, có thể biết cũng hiểu tình cảm của tên này dành cho nàng, chỉ sợ vượt quá xa tình huynh muội.

      Nhưng khi đứng trước mặt nàng đây cũng nên nghen tị chút rồi, vì chính nàng làm xao động, từ ánh mắt lời , cử chỉ. Tâm rung lên.

      _các ngươi biết nhau rồi. Hàn Tuyết Tình là muội muội ta, trong đội trước giờ chỉ có huynh muội ta tự làm, tại nếu các ngươi muốn rút ra nếu sợ phiền phức vẫn kịp_hắn bực đúng dấm chua là thế rồi sao? Tuy là bạn thân nhưng là ghét nhất là tên Lục Tử Dung kia, khi kể về bảo bối lại có cảm giác như (Lục Tử Dung) tạt bát nước lạnh vaò mặt làm phải dừng lại.

      tức, nổi điên khi (Lục Tử Dung) phá hỏng kế hoạch của , chính vì thế cả hai thường có những cuộc đấu tay đôi ra hình tượng vốn có của mình. (Hàn Tuyết Tư) muốn giết (Lục Tử Dung), còn bên kia có kém gì đâu. Ngoài thường là hào hữu rất tốt, chính Tần Diễm mặt lạnh cũng nhận điều đó nhưng là với chuyện tiểu muội của Tuyết TƯ như kẻ thù địch
      Nếu Hàn Tuyết Tình biết điều này chắc nàng bỏ luôn ca ca nàng mà rời đấy!!!!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :