[Xuyên Không] Làm ơn! Để nàng yên - Chạng Vạng [DROP]

Thảo luận trong 'Truyện Sáng Tác'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Chạng Vạng

      Chạng Vạng Member

      Bài viết:
      67
      Được thích:
      4
      CHƯƠNG 9: DON NHÀ

      Nơi tết cũng sắp đến, nhà nàng cũng phải chuẩn bị lương thực chi mùa vụ và những ngày sắp tới, hoa quả sau vườn còn khá nhiều có thể nhắm chừng ăn nữa năm thịt thỏ có thể nữa năm nữa. , “Hàn Tuyết Tình” rất thích thỏ vì thế mấy năm nay, khi Hàn Tuyết Tư săn về lại mang hoặc hai con, vì thế mà số lượng thỏ ngày tăng, đứng trước chuồng thỏ, nhìn những bộ lông mềm mại đen tuyền kia nhảy nền đất tự nhiên nàng thấy đời chúng yên bình nhưng cái gì cũng có cái giá cũng nó, trời xinh thỏ tai dài và rộng cùng đôi chân khoẻ, đổi lại thỏ chỉ có tính nhát gan, chỉ biết chạy lợi dụng đặc tính đó để lẫn trốn, có thể thỏ rất đáng nhưng loài thỏ cũng có thịt rất ngon, nhất là thịt phần đùi nó (chạng vạng: ặc…@.@). Lương thực có thể ăn hết năm nhưng ai có chắc xảy ra chuyện gì? Trong khi mùa vụ sau tới nàng phải kiếm ngân lượng mua thuốc, cùng với quần áo mới trang trí lại nhà cửa cho ngày hội tết sắp tới, cách thêu thùa may dá nàng có thể biết, cũng có thể rất rành rỗi, vì khi mưu sinh ở kiếp trước phải thuộc tất cả mọi công việc có thể có tiền để tiếp tục cuộc sống chỉ có thể là người đa nghề đa nghiệp để tiếp tục học đến đại học nhưng rồi……………-cười lạnh chua cay, sau mà đắng chát, bao nỗ lực của nàng cuối cùng chỉ là đống trò tàn.Nghĩ thế rồi nàng nên dọn dẹp nhà kho, nơi đó cũng khá lâu chạm tới, vòng ra vườn, đến góc nhà cũ kỉ, chiếc cửa gỗ cọt kẹt nặng nờ đẩy ra, mạng nhên giăng đầy trong phòng đập ngay vào mắt, đưa tay dọn ít mạng trước mặt mở đường sau đó đến bên cửa sỗ cọt cẹt mở dùng gậy tre chống lên, ánh sáng chiếu vào phòng, màu xám của bụi chỉ toàn là bụi, chỉ lấp ló chút loại màu gỗ mục dưới lớp xám bụi bặm. Săn tay áo, cột gọn tóc, bắt đầu lấy chổi quét mạng nhện từng mọi ngõ ngách, rồi lại quét bụi, chốc chốc lại ho sặc sụa vì phải hít bụi trong khí, tháo chiếc màng che tủ xuống đem vức xuống đất, ra ngoài đem màng che kia bỏ vào thau , lại mút ít nước ngục sạch sau đó bưng thau nước bắt đầu chà lau lại toàn bộ bờ mặt căn phòng……….sau ba canh giờ mọi thứ trở nên sạch và bóng loáng, đứng nhìn thành quả của mình Tuyết TÌnh đưa tay quệt mồ hôi lăn trán thể dài, định ra khỏi phòng đóng cửa nhưng bây giờ nàng mới để ý, nhà kho chỉ chứa ít đồ gia công hay cày cấy, mà toàn là những hòm gỗ cũ kĩ được khoá cẩn thận, dưới đất có những chiếc hòm khá to đặt ở chung góc, loại chìa khoá rất cầu kì và chạm khắc rất tinh tế, tò mò nàng đến bên chiếc hòm nhìn ngắm nó ta, loại hòm này làm bằng gỗ tốt… thể nào loại khó này như khoá rất cỗ điển làm sao người chân tay bùn đất như huynh muội nàng lại có được? tìm tòi tìm đường mở khoá, nàng muốn biết bên trong chứa gì lại khoá rất cẩn thận mà lại dùng loại khoá rất tỉ mỉ, đưa tay lên đầu tìm cây châm nhất định mở khoá, làm nghề đa cấp như nàng chi sợ cái khoá này nát

      _Tuyết Tình_giọng từ ngoài vườn truyền vào Thế Vương tìm nàng

      _..._nhìn chiếc hòm, rồi quay sang giọng nói_Ân ta đến ngay_đặt chiếc hộp lên kệ rồi cẩn thận đóng tất cả các cửa rồi chạy ra ngoài gặp Thế Vương_ta đây

      _ca ca ngươi về rồi cơm nước xong vào ăn

      _ân_hắn trước nàng sau, nàng phải phơi lại tấm màng vừa giặc sạch trong nhà kho rồi mới vào lên bàn, thịt thỏ cũng được tên hoàng tử chế biến tỉ mỉ, được rồi nàng công nhận nàng phải là người đầu bếp giỏi, tên kia mới là đầu bếp lừng danh

      _Tuyết Tình ngươi đâu để ta gọi lâu

      _ta vào nhà kho dọn dẹp

      _ân như thế ngươi phải gọi ta cùng có rất nhiều vật nặng ngươi vát nổi

      _không có gì chỉ vài nông cụ cầm vừa tay, quá nặng cần phiền đến ngươi. Bữa cơm hôm nay ngon

      _nhưng….

      _muội vào nhà kho sao?_Hàn Tuyết Tư dừng ăn nhìn sang nàng

      _ân có sao?

      _không lúc trước muội thích vào đó nhưng hôm nay lại thay đổi thôi

      _ân lúc trước có nhẽ khác lúc này khác, bao năm dọn dẹp nhà kho rất bẩn, may hôm nay ta vào_Đúng là lúc trước “HÀn Tuyết Tình” thích vào nơi đó vì chỉ sợ bẩn, bé sợ cả nhện mạng nhện giăng đầy khiến nàng ngất xỉu, với lại lúc đó ca ca nàng cũng bận rất nhiều công việc lo cái ăn cái mặt nên nhà kho bị bỏ tới hôm nay_ca ca nhà kho rất bẩn

      _ân cũng lâu ta dọn nó, dần già hình như quên luôn có tồn tại của nó…xong rồi chứ?

      _ân xong rồi

      _tốt hôm nay vất vả muội_gắp niếng thịt bỏ vào chén nàng, cùng lúc cũng bỏ miếng khác cho Thế vương_ tiểu tư hôm nay ngươi giúp tiểu muội ta cũng rất vất vả

    2. Chạng Vạng

      Chạng Vạng Member

      Bài viết:
      67
      Được thích:
      4
      CHƯƠNG 10: DÂU

      Sáng mặt trời lửng lờ núi, chim cất giọng hót, hoa khoe sắc, Tuyết Tình mở mắt ngồi dậy giường, tại ca ca Hàn Tuyết Tư ra đồng tại nên gieo mạ rồi. Trong mà chỉ mình nàng và tên hoàng tử kia, nhắc mới nhớ, cũng sắp rời a~ nhưng ai lại dẫn ra khỏi làng đây, ca ca bận đồng án, nàng phải ở nhà nhìn nhà, với lại ca ca nàng có bao giờ cho nàng bước chân ra khỏi cửa lớn??Chán , nàng muốn hoá rong nha, cứ ngồi lỳ trong nhà thế này chỉ sợ đừng là song tu mà là ma pháp hay dược sư gì đó nàng còn học được, tất nhiên nàng có thể trốm nhưng trong nhà còn tên hoàng tử bột kia, nếu có chuyện gì hay bị thương dều do nàng lẫn “thưởng” từ ca ca a~

      _Tuyết Tình ngươi dậy chưa?_từ ngoài cửa Thế Vương vọng vào cơ bản là dám vào, giọng có phần chút, lúc nương này ngủ rất dễ thương nha như con mèo lười biến cuộn tròn mình lại có hứng đánh thức nàng nhưng là bữa sáng cũng chuẩn bị xong

      _..ân.._từ giường leo xuống ra mở cửa_Thế Vương ngươi cần mõi ngày lại chuẩn bị bữa ăn như thế_nàng gọi bằng tên làm lơ, nàng cứ gọi thế thôi dù gì cũng quen, với lại hằng ngày như nàng dâu cứ thể mỗi ngày nấu ăn cho cả ba có lúc nàng còn muốn trở thành chị dâu của nàng tốt a~(Chạng Vạng: sao tự nhiên tỷ lây bệnh đam mỹ hay đọc quá nhìu chuyện đó đây????????+.+///)

      _ra ngoài ăn , về chuyện này ca ca ngươi bảo ta chuẩn bị bữa ăn_hắn để ý quay lại bàn ăn mang đũa và chén sới cơm cho hai người

      _..._ca ca nàng ? nè có phải tay nghề nàng nấu tệ đến thế ? Đừng đùa chứ, là hoang tử lại mang hoa tay như thế, nếu sau này có tiền chắc chắng nàng mang làm đầu bếp sau này khi mở quán ăn nha~ hazi….nghĩ nghĩ lại cuối cùng tay nghề của nàng sao lại tệ như thế chứ??

      _nè nè_đưa tay kéo kéo ống tay áo

      _đây…_hắn liếc nàng, sau đó lại kéo ống tay áo trong tay nàng ra, tiếp tục ăn cơm, tiểu nha đầu này lại bày bộ mặt câu tình đây, nàng có nhẽ cũng biết khi nàng muốn điều gì đó, người thân nàng lại trưng bộ mặt như mèo bị bỏ rơi gà gẫm người khác. thời gian ở cùng huynh muội nàng, dám hiểu hết nhưng có thể nhận ra những tính cách như thói quen của hai huynh muội có thể chính họ nhận ra nó ở nhiều trường hợp

      _ngươi nấu ăn rất ngon nha~

      _ta biết

      _..._tên điên này khi nào lại trưng bộ mặt đóng băng kia với nàng?nhưng vì đại cuộc, nhịn nàng nhịn_ngươi chỉ ta nha….sư phụ mà sư phụ…._cố níu tay áo ghê tởm tới hành động của mình nhưng nàng nhịn đến ngày nào đó nàng trả hết cho …..nhịn nhịn

      _phụt…_cơm trong miệng phun ra, trời ạ có thể biết nàng làm nũng vòi vĩnh nhưng ngờ mức độ lại nặng đến như thế_được a~ được cần trưng bộ mặt kia ra đâu làm ơn đi_hắn muốn khóc a~ trời ạ, trong hoàng cung tất cả các phép tắc từ trước đến nay có ai chỉ cách cư sử thế đối với tình huống này a~ (T~T)

      _nha, thật_nheo mắt tinh ranh nhìn , nàng biết người như được dạy tất cả các quy củ tôn nghiêm tuy nhiên lại quá khắc khe, ai nghĩ bọn người hoàng tử hay công chúa kia cũng là con người, xem như cho tên nhóc này thưởng thức chút nhân cách con người còn về sau làm sao học đó là chuyện khác liên quan tới nàng

    3. Chạng Vạng

      Chạng Vạng Member

      Bài viết:
      67
      Được thích:
      4
      CHƯƠNG 11:NẤU………….CHỮ TT~TT

      _khi nào học…sư…phụ_cố nặn ra bộ mặt đáng dù biết lời kia gần khiến nàng mửa

      _.... cần, đến lúc nào ngươi muốn học_liếc sang nàng, tay nghề nàng tệ có thể các món ăn nấu ra còn hơn cả đám đầu bếp trong cung, còn có những món chính là biết tên,nhưng Hàn Tuyết Tư vì qua thương người muội muội này nên sợ nàng bé nên vất vả với lại nữ oa 6 tuổi làm việc bếp núc rất dễ xảy ra chuyện may đúng lúc có biết sử dụng ít đồ nên trở thành kiêm đầu bếp cho cái gia đình này…gia đình? À nên là nhà cho người sống chứ, từ đâu ra lại xem nó trở thành nhà?_với lại cần gọi ta sư phụ hai sư phụ, như thế quen gọi như thường !!

      _ân_ngươi ta cũng dù gì câu kia muốn buồn nôn, số phận của nàng do nàng quyết định ai dám đứng ra dậy dỗ nàng?_vậy trưa này ngươi dạy ta?

      _ân..bây giờ ăn , để bụng đói ca ca ngươi lại trách ta

      _ân_vui vẻ trong lòng thức ăn tự nhien ngon miệng, nàng ăn từng ngụm từng ngụm khi tinh bột chuyển sang đường nàng mới nuốt vào

      _ngươi từ đâu ra học cách ăn của con mèo thế kia?

      _ngươi có khác gì ta sao?_nói lại liếc sang đĩa thức ăn, dù gì cái đĩa kia cũng là nhiều hơn địa của nàng chút, nhìn ăn nàng muốn dãi theo, tùng ngụm từng ngụm cho vào miệng, rồi miệng từ từ nhai kĩ cuối mới nuốt qua cổ họng_này aaa……..aaaa……_đưa lên muỗng đầy đưa qua khé miệng , nếu trong quân đội ăn thế chỉ tới mức chết vì đói

      _...c…..aaaa_nhìn hành động của nàng được tự nhiên, nhưng rồi vẫn a ra tiếng cho nàng cho muỗng thức ăn vào,có ý muốn cự tiệt nhưng ai nỡ để ánh mắt trong mắt kia rơi lệ(chạng vạng: con cừu non vào bẫy/ Tuyết Tình: suỵt, im lặng ta rất dễ dụ/chạng vạng: tội nghiệp ^.^)

      ……………………………………………………………………………………………………..phân cách…………………………………………….

      Sau khi ăn, nàng cùng nên cùng chuẩn bị cho bữa ăn trưa cùng ra ngoài mang cho ca ca Hàn Tuyết Tư, nghe làng xây thêm cầu, thanh niên trai tráng trong làng đa số được điều động khuyên vát đá, biết mắt ai mù lại đề cử ca ca nàng, dáng người thư sinh thế kia, còn cái tên hoàng tử này sao mang . Từ khi mùa đông qua nhanh, mọi người cũng ra ngoài đường, thoát chốc mọi người cũng biết do ca ca nàng cứu về, tất nhiên ai cũng hiểu lầm khi nam nhân cùng nữ nhi quen biết ở chung nhà xảy ra chuyện, nhưng đối với trường hợp giữa nàng và , nhìn trang phục của kia mọi người biết là người ăn học, có người nếu nàng dụ dỗ chắc chắng có chuyện gì xảy ra TT~TT(chạng vạng: cứu chi rồi rướt tai tiếng vậy trời!!!/ Tuyết Tình: tỷ vô tội muội ạ T-T). Nhiêu đó cũng biết nàng yên bình tới mức nào, nhưng bây giờ Thế Vương là sư phụ nấu ăn của nàng, mà…………. chỉ nàng nấu ăn hay chỉ nàng học đạo thế kia, nảy giờ vào bếp, chỉ thấy bảo nàng xin lửa sau đó là bài giảng đạo dài thượt cả tiếng đòng hồ

      _nè nè………._nàng dỏ khóc dỏ cười kéo tay áo

      _gì?_dừng đoạn lại quay sang nàng, nhìn khuôn mặt khổ sở kia như nàng dâu bị hành hạ, thề là chưa gì nàng nha(chạng vạng: huynh chắc chứ? Cho kiểm chứng lại!!!!/ Thế Vương: xin lỗi ta làm gì nàng ta cả =-=/ chạng vạng: thôi muội im)

      _ngươi dạy ta nấu ăn, hay dạy ta học làm vợ?

      _nấu ăn, đương nhiên là nấu nướng

      _ngươi xem nảy giờ có món nào ra lò chưa? Hay ngươi chỉ giản kinh cả canh giờ_đưa tay chỉ chỉ lên bếp, nàng khóc ra nước mắt, có hay nàng muốn ngất

    4. Chạng Vạng

      Chạng Vạng Member

      Bài viết:
      67
      Được thích:
      4
      CHƯƠNG 12:SƯ PHỤ…BẤT THÀNH

      _ân..vậy nấu thôi_tỉnh bơ, xoắn tay áo, đặt chảo vào bếp cho chút dầu vào, nhưng rồi ngừng lại, quay sang nàng_sách nho phải là kinh thánh, chúng rất khác nhau với lại sách của thư sĩ là loại sách……..

      _dừng, ngươi giết ta , nếu nấu để xem, ngươi về ăn với ca ca như thế nào_nàng bỏ cuộc, đúng nàng bỏ cuộc, nàng nghĩ con người mọt sách thế này sau này lại trở thành vị hoàng đế lãnh huyết, tuy có nữ chính trong tay vẫn chính là vị hoàng đế được nhân dân nở phục cùng lạnh lùng, nhưng đó là chuyện sau này, nàng chịu thêm bất cứ nét chữ gảy đôi nào cố ý nhét vào đầu nàng nữa.

      Rời khỏi bếp, Tuyết Tình ra vườn lại nhà kho, nàng tò mò trong những chiếc rương kia chứa cái gì, có đồ gì đắt tiền sao? Hay quý giá? Chính ca ca nàng- Hàn Tuyết Tư cũng biết nơi đó đúng hơn để ý, nhưng những cái rương gỗ kia, chiếc chìa khoá cầu kì phải vùng quê này có được, trong chúng chứa những gì? cái gì đó bí mật nên biết. Nghĩ đoạn lại dừng lại, từ xưa người biết quá nhiều có lối sống, nàng có nên xem qua chúng ? Nếu như có nguy hiểm sao?Ân cứ tinh thời này có boom điện tử hoặc đại loại gì đó cái loại hẹn giờ . Cái rương đó………………..thôi vậy, tính tò mò của nàng thế dừng lại được nữa rồi, thà biết còn hơn để chúng trong đầu rồi mất ngủ, định bước chân rời ….

      _Tuyết Tình……….._ Thế Vương từ nhà bếp vọng ra

      _Ân ta nơi này, chuyện gì sao????

      _ngươi học nữa sao, ta đem cơm đưa cho Tuyết Tư đây!!

      _ân ngươi nhanh, ta học cách của ngươi nữa, cùng lắm nhờ Thị bá bên nhà giúp thôi_gì chứ? Nàng ơ trong bếp cọng tóc chạm vào nhọ nồi, nàng rơi ra có chút hoàn thành, này cố tình a? Rời về phía nhà kho, thêm lời nào nữa nàng chắc cso bốc hoả hay

      *Phòng bếp*

      Sau khi Tuyết TÌnh rời , Thế Vương lắc đầu, để nàng rời cũng tốt, khi có mặt nàng cứ có cảm giác kì kì thể tập trung nha. Mặc , có nàng bên cạnh chỉ muốn trêu nghẹo thôi, muốn nhìn thấy khuôn mặt lạnh tanh trắng mịn kia cười. Nàng khác với các nữ nhân khác nơi có mặt , nàng lại chỉ có hai hành động; tránh hai im lặng, tới khi nàng muốn dạy nàng là câu dài nhất từ khi vào ngôi nhà này, biểu cảm kia khuôn mặt làm nũng cũng quá trêu nghẹo , con ngư vàng có chút bất đắc dĩ, hai má lại hồng, muốn chọc cho người khác bẹo vào mà. Bỏ , đồ ăn nhiêu đó cũng xong, nhưng nàng chạy đâu mất rồi, đừng giỡn chỉ mới nhiêu đó lại chạy khóc hay đâu nhé, bất đắc dĩ phải gọi với nàng……..nghe tiếng như ngoài vườn a, tiếng trong trẻo giọt ngẹn nào, tốt yên tâm đưa đồ ăn cho Tuyết Tư rồi………….

      *KẺO KẸT*_tiếng của gỗ mục nát được đẩy ra, căn phòng tối om vừa mới dọn dẹp lại hưởng được ánh nắng mặt trời, cái bóng bước vào, tiếp đến mở luôn cửa sổ ra, đưa mắt nhìn quanh, tìm kiếm chiếc rươn mà nàng chuẩn bị mở hôm qua, nó đặt kệ gỗ bên trái ngăn giữ, cách hướng tay hai gang tay, bên cạnh còn có cái gì đó cưng cứng được gói kỉ càng trong lớp giấy chế tạo đặt biệt, nàng có cảm giác như đây là vật của người luyện võ, rất giống như khoa tàng để lại của cao nhân nào đó. Tuyết Tình cười, đem chiếc hộp kia xuống, mày mò mở khoá………

      _Tuyết Tình_bên ngoài lại vọng vào tiếng của Thế Vương(chạng vạng: nè trong lúc hồi hộp đừng phá có được ?/ Thế Vương: xin lỗi lần sau rút kinh nghiệm)

      _gì?_bực giọng, tên này thích phá cảm hứng con người đấy, hoả trong người sắp lên á_không có chuyện gì cấm tìm ta, có chuyên sau khi tối hẳn cho thêm giờ ra ngoài đưa cơm giúp cho ca ca cho ta, rảnh rỗi đọc mấy quyển sách của ngươi .

      _ân, ta chỉ nếu ngươi cần gì bên ngoài tự lấy, ta cùng ca ca ngươi ra ngoài khiên đá chút có thể trưa nay về..

      _ân , nhớ đừng làm vướn chân huynh ta!

      _ân.._nói đoạn rời

      Chờ bước chân, nàng mới cố nén cơn giận xuống, nhanh nhanh tiễn nếu nàng sợ chỉ sợ chắc có thể hay nổi điên, hay gì đó đại loại là tự kỉ mất. Nhìn nhìn chìa khoá, sắp mở ra được rồi, gì trong đó nhỉ, bên trong vàng bạc? châu báu?

    5. Chạng Vạng

      Chạng Vạng Member

      Bài viết:
      67
      Được thích:
      4
      CHƯƠNG 13:NHÀ KHO CHỨA CỦA QUÝ

      Nhanh nhanh*CẠCH*_tiếng chìa khoá bị hỏng buông ra, nắp rương mở ra…………..gì chứ là sách? phải vàng cũng chẳng phải châu chỉ vẻn vẹn hai quyển sách, gì chứ? Này, công sức của nàng, đùa đúng ?Chơi như thế vui lắm sao lão thiên? Chết tiệc, đem quyển sách lên tay định nép xuống đất, nhưng vào mắt nàng là dòng chữ khá đẹp*Thánh điện thư*. Khoang… Thánh điện sao lại có loại quyển sách này? Mở tiếp trang đầu, *thánh nữ kì*(kì: tuỳ bút, chạng vạng: cháu vô can đừng hỏi cháu (-.-))thánh nữ?, quyển bên kia lại là *Hoàng triều*, trang sau lại là *đương triều vương*, cái này hiểu lắm đại loại là do ông vua nào đó viết về thăng trầm trong triều đình, khoang cái gì? Thứ này sao lại có vùng quê này? Cha nương nàng? Thôi được rồi nàng thừa nhận, nàng có thể nghĩ được rằng chỉ có cha nương nàng, nhưng suy nghĩ đó xem như thể tin , có thể họ tình cờ nhặt được, nhưng vùng này ai lại “chơi trò” nhặt đồ nơi này còn ở nơi này cất giữ rất nhiều, lắc đầu bỏ ý nghĩ kia ra sau. Đứng dậy đến bên rương to, nằm mặt đất, nhìn chìa khoá thở dài rồi lại ngồi xuống mở…….khi nắm rương mở ra, bên trong có cây thần trượng lam thạch, tuy lâu nhưng vẫn dính bụi thân còn khắc những hoạ tiết tỉ mỉ, bên trong còn toả sáng lấp lánh. Dưới gậy là bộ trang phục màu trắng tuỷ mỉ, chất vải rất bền, mịn sang trong, các đường kim mũi chỉ rất tỉ mỉ và tinh tế, hoạ tiết lại khác cây gậy cho lắm, trang phục trắng, áo tay dài rộng, nhiều tà; dưới dáy lại là những trang sức cầu kì ngọc mà vàng, tinh khiết, đền là màu trắng, đến lại là đôi giày thêu hoa tinh xảo……………..Rương toa thứ hai lại là trang phục cùng mũ hoàn bào, chạm khắc long,uốn lượn…………Tuyết Tình đứng nhìn hai trong ba chiếc rương được mở ra, trang phục của thánh nữ cùng long bào, thánh nữ với long bào…………nàng sốc a~…. sốc nha~. Trong quyển truyện nàng đọc nhắc tới cha nương của Hàn Tuyết Tình, họ có mặt trong chuyện cũng là ai biết họ có hai , với lại Tuyết Tình là nhân vật phụ ai quan tâm nàng xuất thân như thế nào cũng như ai biết nàng có cha mẹ làm nghề gì. Nếu ở vùng quê hẻo lánh đúng cha nương nàng làm ruộng nhưng ai nghĩ………Ngồi bệch xuống đất lật hai quyển sách kia ra xem, đa số viết về cách thăng trầm trong biến đổi thời vận trong triều đình cùng thánh điện; cha nàng Hàn Quân, vị đế vương tài ba, người giỏi cả văn lẫn võ, phong hoa tuyết nguyệt, bao đời xây dựng đất nước đến tay ông nước vẫn quốc thái dân an, nhưng chính vị hoàng đế kia chán ghét cảnh tranh quyền đoạt lợi, lời xu nịnh cùng, vàng bạc đổi trắng thay đen trong triều, tình người cảm xúc, ông chọn người thể tốt nhất truyền ngôi và ngao du thiên hạ, lại gặp chính nương nàng Hoa Dương Tuyết, mỹ nhân đa sầu đa cảm, thời khắc kết thành phu thuê lại chạy trốn các thế lực đến nơi hẻo lánh này………….Tuyết Tình nàng bây giờ biết nên khóc hay nên cười trong tình huống này, nhất quyết muốn dính liếu cuối cùng cũng phải bước chân vào, chạy đằng nào á, bí mật này sớm bị tiếc lộ, bao năm thế rồi, hai thế lực phong kiến cùng thánh điện liệu có quên?Xem ra nàng cùng ca ca nàng bước chân vào quan tài mà chưa hay biết. Trời ạ ai lại nghĩ hai người sinh ra nàng lại có vai trò gì gì kia chứ, chết tiệc. Nhưng cái chết của ca ca nàng có liên quan đến việc họ phát ra hay ? Còn đem nàng làm con cờ sau lại trở thành vật hi sinh kia? Chết tiệc, xem ra nên mau đuổi tên hoàng tử kia ra khỏi nhà, nơi này còn an toàn nàng nên cùng ca ca nàng rơi …có điều hai người nàng lại có chút bản lảnh nào đùa à, đem hành khấn chắc(ăn xin). Cha nương nàng cũng nên để lại cái gì gọi là tự phòng vệ chứ, cùng lắm có cái gì đó thần hộ mệnh cũng được, cứ để hai đứa con này sống đời thế mạng thế kia là được a…., tất cả các rương sau đều là sách, có bất cứ cái móng tay gì gọi là bảo vệ để lại, nhưng có điều nơi này sách phải thiếu nhưng là sách luyện dược, luyện công, song tu,…..nha~đây là kho tàng quý nha~ dược liệu?? Kiếp trước nàng có biết ít, luyện công, ma pháp nên lấy kế kéo ca ca nàng vào trường học , rương bên kia là vàng bạc châu báu, dược liệu ở nơi này bán cũng rất nhiều ngân lượng khác các đồ vật khác, dám luyện ra loại dược cao sang nhưng cũng có đủ tiền vào học cùng đóng học phí cho hai huynh muội nàng, vì thế trước tiên nàng cần trở thành đại dược sư…nhờ vào bộ sách này……._cầm quyển sách cũ tay vỗ vỗ, mỗi lần vỗ làm lại thêm lớp bụi trắng xoá bay lên (chạng vạng: *úp mặt vào tường* mất hết hình tượng rồi T~T)

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :