[Xuyên Không] Làm ơn! Để nàng yên - Chạng Vạng [DROP]

Thảo luận trong 'Truyện Sáng Tác'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,786
      CHƯƠNG 45: TÌM NGỌC- HÌNH XĂM

      Thời gian trong thế giới ảo chạy qua rất nhanh so với đời thường. Nếu nhớ nhầm trong thế giới viên ngọc kia đội trải qua hai ngày. Vậy ở thế giới chỉ là hai canh giờ…..Vậy còn việc ăn ngủ, nghỉ…..thôi rồi, viên ngọc tính phút thành giờ rồi T~T. tại chỉ cần tìm vị trí viên ngọc nơi nào, lưng nàng mãn hình xăm có phản ứng rất mạnh, những thế mọi ngày còn nóng hơn.

      Này nó muốn thiêu nàng đúng ???? Viên ngọc như thế nằm ngoài vùng ảo, chỉ cần cố chịu đựng sức nóng lưng mà biết vị trí viên ngọc kì quái kia thôi.

      Suy nghĩ là thế nhưng vị trị viên ngọc quái ngỡ kia là hoàn toàn mù, chỉ biết thẳng về phía trước. Mà hình xăm lưng ngày nóng Tuyết Tình nàng sắp chịu hết nỏi nữa rồi. Mù hướng thẳng về phía trước, dựa vào sức nóng lưng để xác định. Nơi nào???? Nơi nào?????

      _Tiểu Tình muội đừng loạn_Tuyết Tư nhìn muội di chuyển nhưng theo đội, nghĩ nàng theo bản năng khi hai huynh muội nàng lúc trước nên quay sang nhắc nhỡ.

      Đưa ánh mắt cảnh cáo nàng, viên ngọc này thể nhận biết được năng lượng của nó, nhiệm vụ này bước vào vòng nguy hiểm cấp S nếu cứ để bảo bối bị thương tự trách mình suốt đời.

      _ca ca mau theo ta ta biết vị trí viên ngọc đó_trong lúc tiến thoái lưỡng nan này trí óc nàng tự động bảo nàng chạy nhanh về hướng trái, chạy sâu vào cánh rừng

      để ý tay kia vẫn nắm chặc tay Tuyết Tư, cứ thế theo phương hướng mà chạy thẳng. Hình xăm ngày lại nhưng muốn phỏng da. Gần đến gần đến chắc chắng nó ở nơi đó, chỉ còn thiếu chút nữa thôi. Đúng chỉ là thiếu vài bước nữa…………

      “XOẠT…….lộc cộc……vù vù”_theo đà bước chân gấp rút dừng lại, viên sỏi vì quán tính tiếp tục lăn nhanh xuống theo lực hút , gió bên tai thổi làm rối cả tóc vàng, tung bay cả tà áo phát lên tiếng phần phật………………..Nơi dùng chân

      _nơi dừng chân…………_mở to mắt nhìn về phía trước, nơi nàng cần đến chỉ là thế này sao???? Bàn tay vô lực siết chặt, cơ thể rung rẩy. Thảm hại, thảm hại. Làm sao nàng nuốt nổi cái tức này đây???

      ràng, ràng hình xăm có thể phản ứng được với sức mạnh của viên ngọc quái ngỡ kia…….Tại sao tại sao chứ???Nghe ngọn gió thổi bên tai tâm nàng như đông lạnh, cái gì gọi là hy vọng, nàng cần nàng chỉ có lòng tin và chắc chắn, nhưng là chuyện gì xảy ra thế này.????

      Ngồi bệch xuống đất, mắt vẫn nhìn về khung cảnh kia. Là vựt thẳm, sâu rất sâu. Nàng sai nơi nào? Sai ở đâu? Quá chủ quan? Hay quá tự tin vào bản thân mình? Chỉ với tờ giấy bảo tìm viên ngọc ở địa điểm đó? Cái đề hay !!!! Xem ra nàng quá chủ quan vào bản thân mình…………

      _Tiểu Tình đúng dậy, sao rồi, chúng ta đổi nhiệm vụ khác_nhìn người trong tâm nhứ thế tâm đau, nàng cũng cố gắng hết sức vì cả đội. Suốt quản đường nếu là nữ nhi khác chắc chắng họ than phiền hay trở thành gánh nặng cho tổ đội. Nhưng nàng…….. Đưa tay kéo nàng đứng lên nhưng bất lực.

      Tuyết Tư đành ngồi xuống ôm nàng_bình tĩnh lại nhiệm vụ này được có nhiệm vụ khác. Nhanh trở về thôi!

      _Tuyết Tình nương mau đứng dậy, ngươi như thế khiến tinh thần cả đội suy sục, đứng dậy mau!!!_Tần Diễm ghét phải gặp cảnh này, ghét hai huynh muội họ tình cảm như thế. với Tuyết Tình nhưng lại bước tới kéo Tuyết Tư tách khỏi nàng

      _......_Lục Tử Dung thở dài, đọc được suy nghĩ nàng, đến gần đẩy hai người kia ra kéo nhanh nàng đứng dậy_là viên ngọc ảo sao nàng lại biết chúng nơi này

      _......_nhìn , nàng nên sao? chẳng nhẽ lại hình xăm với nàng biết? có tin ?

      _......_nhìn vào con ngư vàng óng ánh, lưỡn lự sao? nương này cũng có lúc lưỡn lự rồi đây. Thú vị !!! Hình xăm? Nếu có vật dẫn lối cứ để nàng tự suy nghĩ thôi. tin nàng…..

    2. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,786
      CHƯƠNG 46:

      Hình xăm, nơi này là vùng ảo giác của viên ngọc ảo. lưng rất nóng rất nóng. Nó có nơi này. Lục Tử Dung đúng nếu lối mòn được chỉ dẫn mãi là người chỉ dẫn. LÀ ảo giác cũng chỉ là ảo giác. Nhìn về phía trước, cùng lúc Lục Tử Dung cũng thả nàng ra. Từng bước Tuyết Tình về phía trước

      _Tiểu….._Tuyết Tư định ngăn nàng nhưng lại bị Tử Dung đưa tay ngăn lại

      _....._Tần Diễm có động tác như Tuyết Tư nếu như thấy hành động kì lạ của hai người trước mặt

      _để nàng làm những gì nàng cho là đúng!!

      _......

      _.....

      Ba nam nhân im lặng theo từng bước của nàng mà nhìn tới. Trước mắt là vựt sâu, nếu Tuyết Tình cho là đúng họ tin nàng. Nhưng nếu là sai họ vẫn tin nàng, cùng lắm cả đội còn thế là xong.

      Mà nếu nàng có chuyện chưa chắc cái học viện Thánh Điện kia được yên bình. Bóng dáng đứng đối mặt với chiều tà, dần khuất, vựt sâu thăm thẳm gió cứ dập mạnh vào người như muốn kéo người nào đó bay .

      Bước đến bên vựt, Tuyết Tình nắm niềm tin vào mình nếu nàng sai hối. Đúng sát bên vựt nhắm mắt đưa chân bước tiếp….

      (chạng vạng: đoán Tuyết Tình đến xuống vựt hay là đất liền/ Đọc giả: *trờ môi* nữ chính chết rồi lấy đâu viết tiếp truyện ?!!!/ chạng vạng: hì mình viết tiếp đến đời con cháu của các nam chính *cười tươi*)

      “Vụt”_bước hụt cơ thể rơi nhanh xuống, nơi vựt thẳm tối ôn. Tuyết Tình biết rồi, nàng chọn sai. Nhưng mà…….có chuyện nàng muốn “nàng vẫn muốn tiếp tục gặp lại người nàng xem trọng” cũng chết lần, lần này buông sui lại càng nuối tiếc nhiều……….

      _Tiểu Tình!!

      _Tuyết Tình

      _Tuyết Tình

      Bên lại nghe loáng thoáng tiếng của ba người. Tuyết Tình bên dưới chỉ biết cười, nàng xin lỗi, đẩy họ vào tình huống này…………

      Bên liên tục vang vọng tiếng của hai nam nhân trong trung. Tuyết Tư chết lặng đứng bên bờ vựt nhìn gian vô tận. Tuyết Tình của , người để trong tâm bao năm qua đến là đến , để với nàng bất cứ chuyện gì.

      làm sai gì sao? Có ? Nếu có quá nhúc nhát thôi…….Nàng muốn trả nợ, vậy nàng rời trả nợ cho ai????? nực cười nực cười:

      “hahahahaahaa”_tiếng giọng khàn đặt vang vọng trong trung, bi thương có tiếc nuối có, người tiệt vọng mãi là tiệt vọng………..

      _Tuyết Tình……..Tuyết Tình_Tần Diễm vẫn cố gắng nuôi hi vọng nàng bám vào nơi nào đó, lục tìm chỉ nghe tiếng vọng lại trong gian. Tại sao chứ?

      Tại sao? nàng vừa chỉ mới xuất đây thôi, vừa chỉ mới chuyện mới tươi cười chỉ mới vừa gặp đầy ba canh giờ. Biến mất ngay trước mặt , nơi nào tại sao nàng bam víu thứ gì đó thế gian này có thứ gì cho nàng tiết nuối sao?

      _......_giật mình vì tiếng cười to của Tuyết Tư, Lục Tử Dung muốn cười, rất muốn cười. đặt niềm tin vào nàng nhưng nàng lại ba lần bốn lượt vứt nó .

      Hay hay ….Lúc ở nơi khảo sát tin nàng có thể nhớ , lúc theo nàng tin nàng có thể biết có sát ý, lúc ở nơi này tại đây tin nàng đúng…….Nhưng là…………..rồi sao????Tất cả tất cả đều chỉ mình tin, cơ bản nàng bao giờ đặt nó vào lòng.

      Nàng nhớ , nàng dùng cánh hoa để cảnh cáo may có thể tránh được…..và giờ………..đến bao giờ nàng mới quay lại nhìn lần đây? Bẫy giăng lên, cung cài tên vậy mà biết cái bẫy bắt mồi kia là vô dụng. Nàng muốn cướp là cướp . Nàng Giỏi lắm Tuyết Tình, Giỏi lắm, đừng để ta tìm thấy nàng nếu nàng biết tay………………………………….ĐOạn lại phất tay biến mất……..

    3. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,786
      CHƯƠNG 47:

      Hình xăm dẫn nàng đến đây, chẳng nhẽ là ảo? phải sức mạnh của hình ảnh quái gỡ kia tuy hiểu nhưng là nó khiến nàng cảm thấy tin tưởng rất nhiều.

      Khi nàng luyện ma pháp nó giúp nàng ít trong việc khai thông động mạch ma thuật, cùng với tóm gọn ma pháp trong tay. Những cái chấm gian ảo ảnh kia là nơi ma pháp nàng tích tụ được, hình xăm phải là kí sinh vật ngoài ra nó còn chính là đại tượng cho sức mạnh của nàng. Tuy nhiên, nàng nắm giữ sức mạnh gì?

      ĐÓ là điều nàng cần biết, sức mạng của nàng có thể cảm ứng được với viên ngọc ảo ảnh kia. CHỉ còn cách lấy mạnh chống cương.

      Nếu như viên ngọc li lợm kia chịu xuất nàng đành dùng hệ Ma Pháp, tuy bằng với MA Pháp Phệ Thuật nhưng nếu có thể nàng tin nó lộ diện.

      Chuyện này trước tiên cần mở được lối địa đạo này

      _Tuyết Tình, ta tin nơi nàng. Nàng dẫn cả đội đến đây. Như thế nàng phải có chuyện chịu mọi trách nhiệm cho toàn đội_Lục Tử Dung nhìn vào mắt nàng, sức mạnh của khó lòng đọc được suy nghĩ của nương này, tuy bình thường có biết được nhưng khi Tinh nhi của chịu suy nghĩ ….

      Thôi bỏ , thua nàng, sức mạnh kia cần trong thời gian ngắn nhanh để bên nàng.

      _hửm?!_nghe giọng của ai kia giật mình tỉnh lại.

      ĐƯợc lắm dẫn cả đội lạc vào vòng ảo ảnh tại sao quy trách nhiệm lên người bây giời lại quy hoàn toàn cho nàng, vậy hai canh giờ ai làm mất ấy nhỉ????

      _ân vậy mong Lục công tử mau mau mang lại hai canh giờ trước cho toàn đội a~

      _ta…._này nàng lại “kéo lưỡi” , quá đáng ta an ủi nàng mà thê tử T~T

      (chạng vạng: ủa Tình tỷ cùng Lục công tử đính ước rồi sao? tại sao mời ta uống rượu mừng chứ???/ Tuyết Tình: đính cái gì, ước quái gì??/ chạng vạng: người ta gọi thê tử kia*đưa tay chọt chọt*/ Tuyết Tình: *đen mặt*/ chạng vạng: *hồn nhiên, vô tư……xách dép chạy*/ Lục Tử Dung: cái miệng hại cái thân bây giờ chừa!!* đem ánh mắt cún con cho ai kia*)

      _được rồi Tiểu Tình, Lục huynh cố ý muội nên bỏ qua cho đi_Tuyết Tư đến khuyên can nhưng thực chất trong lòng như mở cờ quẩy quẩy thiếu điều mọc thêm cái đuôi tán thưởng nàng.

      Ức hiếp bảo bối của dễ nha~

      _thôi cả đội phải đoàn kết nha~ nhanh chút nghĩ ra cách tìm ngọc?
      _Tần Diễm bên ngoài cười cười nhưng bên trong có khác gì mấy Tuyết Tư đâu!!

      _ta nghĩ nếu có viên ngọc nhảy xuống vựt này!_Lục Tử đung chìa tay về phái vựt thẳm_là ngọc ảo có lẽ là ảo ảnh trước mắt

      _.....

      _.....

      Hai người kia im lặng nhìn về phái Tuyết Tình, còn nàng mặt kệ, nàng hiểu sao lại có cảm giác như từ khi rời đến giờ trong gian luôn có tia điện chạm mạch.

      Chưa chắc lời Tử Dung sai nhưng là đúng cũng thể xác định. Vựt này nếu là chỉ sợ , á nhầm nhảy trở lại. Nhưng nếu là ảo giác sao? Đem đồ nghề ra thử chắc hơn.

      Ý nhầm phải đồ nghề…..

      _tìm thứ gì đó thử , chắc lời là đúng đâu_thở dài chán nản, nàng mình sao nhưng có đám người này…….thôi bỏ

      Cả nhóm tìm khúc cây đem vứt xuống vựt, nghe tiếng động. Cả nhóm lại rủ nhau dùng người thử. Tuyết Tình đứng bên : “bó tay”…..Nhìn về phía vựt thẳm xa xa, có nên thử, các vật đều là ảo và ảo nếu như là . ẢO lẫn lộn như thế, ma pháp của nàng có….tới cùng làm mở ra hay là tiếp thêm sức mạnh cho viên ngọc kia đây?

      Nhảy vựt, chính nàng nên tiếp tục phả ma pháp vào gian nữa rồi.

    4. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,786
      CHƯƠNG 48:

      “Vù vù….vù vù….”_ gió từ vựt thẳm thổi lên, người bên vựt cũng thấy mệt mỏi nhưng có điều dùng khung cảnh này làm nơi chụp hình rất đẹp a~

      Haiz…..có nhiều chuyện chính nàng thể biết trước, cuộc sống nữ phụ có thể thay đổi hay , có thể hạnh phúc chính nàng còn biết. CHỉ là cái nàng chọn là cố gắng thay đổi vận mệnh và là trốn tránh, nhưng mà mãi như thế đối đầu có được?

      Có lẽ . Như vậy tại sao lần thử?

      Thử để xác nhận nàng có thuộc về nơi này, có thể thay đổi được vận mệnh hay là có thể sống tiếp?

      Thế giới này mệt lại vui lại , còn người nàng lại thích phiêu lưu, bị ca ca ghì chặt vào trong lòng nàng có khi lại thấy ngộp thở. Nàng biết nàng sống trong hạnh phúc nhưng là………

      Cuộc sống trong truyện “Hàn Tuyết Tình” chỉ được vui chơi tận hưởng trong cơn ghen tị mà độc ác, còn nàng nơi này có gì cho nàng đây?

      Hàn Tuyết Tình nàng lại sống trong lòng thù hận muốn đảo ngược thế giới này, bảo vệ ca ca có điều mọi thứ có thể ?

      Nhảy vựt? Nàng muốn tự tử sao? Lâu ngày chỉ nhộp mình trong phòng luyện dược nàng bị tự kỉ hơi nặng rồi.

      Mà chết có giải quyết được vấn đề ? Ảo ảnh, ảo ảo , giả khó phân……

      giả khó phân? Sao nghĩ giống lời dối như thế nhỉ?

      ĐÚng rồi lời dối, chỉ cần 1 phần 9 phần là giả người nghe dù có tin tường đến mức nào cũng bị lừa. Viên ngọc này giống lời dối đến như thế sao?
      Bước chân lơ đểnh lại đến xác mép vựt rồi xoay người nhìn ba người tranh cãi kia

      _ca ca, Tử Dung, Tần Diễm các người nghĩ là vựt sâu nhảy xuống có chết ?

      _......

      BA người đồng loạt quay sang, giật mình nhìn nàng. NÀng hỏi họ có ý gì?

      Chuyện nàng đứng bên mép vựt có ý gì?

      _Tiểu Tình mau qua đây nơi đó rất nguy hiểm

      _Tuyết TÌnh muội mau đến đây, đừng nổi loạn!!

      _này nàng muốn nhảy xuống ta với nàng

      _các người nên trả lời ta!

      _có chắc chắng có_Tuyết Tư hét lên_mau đến đây

      _ca ca đừng giận!_giọng như nước, ca ca nàng giận rất đáng sợ nhưng là nếu để đội ở nơi này càng nguy hiểm hơn khi viên ngọc rơi vào tay ai đó.

      các quãng đường chắc ba nguwoif kia lại có kẻ thù
      _mà chết sao?

      _quay lại đây Tình nhi!!!!

      _ừm vậy vĩnh biệt_thả người cho rơi tự do, sức gió nơi này có thể mạnh sao? Nàng ngốc khi lại để ý sớm hơn chút
      kia ai đó bị nàng trêu chọc gào thét.

      Còn người nàng bị rơi tự do, đến khi nghe tiếng “Bịch”_thật đau, nha nàng tiếp đất an toàn chỉ là mông nàng hơi có chút biểu tìnhT~T

      Hại người hại mình là thế này đây. NHìn về phái cửa đá lại nhìn lên , vẫn nghe tiếng ai kia vang vọng

      _ca ca xuống dưới này !!

      _.....

      gian bắt đầu yên lặng, sau đó lại nghe tiếng gió và liên tiếp ba tiếng động rơi tự do của ai kia bên tai

      _....._đứng nhìn gương mặt than của ai đó.

      Tuyết Tình biết được khi nàng nhảy xuống gây ra lo lắng thế nào cho ba người kia, nàng chỉ là muốn vui đùa. Cuộc sống của nàng chỉ biết vui đùa, vấp ngã đứng dậy. Kiếp trước kiếp này cũng thế nhưng kiếp này nếu nàng chịu nhìn lại nàng thấy có số người nguyện theo nàng có chết rời.

      Nhưng đó là chuyện tương lại, tại nếu chỉ số “tình cảm” của con người cao bị trừng phát mà nếu là người ngoài, còn người trong cuộc biết hình phạt là gì???

    5. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,786
      CHƯƠNG 49: NỔI GIẬN CHẾT NGƯỜI

      Nhìn cánh cửa đá trước mặt rồi lại quay sang nhìn ba gương mặt than kia. Nhanh thôi, vào trong đó nếu Tuyết Tình bị án tử T~T.
      Tiểu Tình rơi xuống vựt.

      Trò đùa, mặt Tuyết Tư ngày càng đen dã man, những thế tâm còn nổi lên ý muốn đè nàng lại cho trận. Nàng tiểu muội của , vô tâm, vô phổi. Làm thế có biết tâm rất đau. Nàng hết lần này đến lần khác đùa giỡn với . Có phải đối với chỉ là đùa vui?

      Tuyết Tình à Tuyết Tình! Nàng quá đáng .

      Đem tâm ra đùa như thế lại có muốn trốm chạy, chuyện này trở thành trò đùa vui rồi đây. Nàng quá đáng, chỉ cần đợi thôi! Tuyết Tình à! Nàng chỉ cần đợi đến ngày ta đem nàng xử lý

      Hàn Tuyết Tình nàng được lắm nhảy là nhảy xem tâm người khác ra gì. Đến nơi lại là đùa vui.

      Nàng giỏi lắm tiểu nha đầu nàng cần chỉnh đốn lại nghiêm, bỏ ngay ý nghĩ kia . Mỗi ngày nương tử cửa cứ mãi thế sau này dạy hư con cái.

      _Tuyết Tư ngươi….._quay sang nhìn mặt ca ca nàng muốn chết, ca ca nàng rất hiền nhưng khi “nổi khùng”…thôi rồi_...ách….ca ca ta xin lỗi. xin lỗi nha~

      _Tiểu Tình_giọng lạnh đến thấu xương

      _..ách vâng..ta….ta…..cửa đá phía trước mau đến xem có ngọc?

      _.......

      _......_hắn im lặng như thế có chết nàng cũng chẳng dám nhúc nhích, có ca ca sao khổ thế này.

      Thực chất mỗ nữ nào kia ngương mặt cười ngượng nghịu nhưng trong tâm lại muốn ngước lên trời than cầu. Nàng chính thức quên bén chuyện nàng ca ngợi có tình thương ca ca kiểu gì.

      _......_Lục Tử Dung nhìn nàng, có những lúc nàng cũng biết đến chữ sợ sao

      (chạng vạng: *giơ tay biểu tình* đem ba mặt than các người đối với quái thú cấp cao. CÁc ngươi đoạt giải/ Tổ hợp 3 người nào kia lại bắt đầu đem mặt than doạ mỗ tác giả “ngây thơ”/ Chạng vạng: *khóc ra nước mắt*)

      _Tuyết Tư hạ hoả_Tử Dung đặt tay lên vai Tuyết Tư vỗ , rồi lại đến bên xoa đầu nàng. Nhìn về phía cánh cửa_chỉ cần chút ma pháp hệ băng là có thể mở ra. Tuyết Tình nàng lấy công chuộc tội

      _.....ân….._ngước mắt tròn xoe lên nhìn , Tử Dung cũng có lúc “đẹp zai” dễ sợ

      Nghĩ đoạn lại quay sang cánh cửa phả chút khí lạnh vào nó, cùng lắm là hệ băng toả nhiệt thôi mà. Nhưng là cánh cửa lại chỉ mở mà nức từng đường ra. Tuyết Tình nhìn cảnh này khóc. Nàng chỉ xem chưa sử dụng công lực nào mà.

      Nàng vô tội, có lực ép của người khác sao? Nàng căn bản thể nhận ra. Lại đưa mắt nhìn xuống bàn tay mình, nàng khi nào lại mạnh lên đến thế? Lại biết khống chế sức mạnh sao?

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :