1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Xuyên không] Khi vật hi sinh trở thành nữ chính - Tư Mã Duệ Nhi(P2-C7)(65/79)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. duongbaolien

      duongbaolien Well-Known Member

      Bài viết:
      4,670
      Được thích:
      1,610
      chương 51. nghiệt tổng giám đốc tức giận (1)


      Phượng Khuynh Ca đặt hộp quà bên ghế phụ lái xe rời khỏi Bạch Gia. đường cứ luôn mơ mơ màng màng chờ tỉnh táo phát mình đến Phong thị.

      “xin lỗi. tôi đến muộn.’ Phượng Khuynh Ca bước vào phòng nhìn thấy Phong Thất Hiên im lặng xử lý văn kiện.

      Phong Thất Hiên nghe thấy tiếng của Phượng Khuynh Ca ngẩng đầu thản nhiên nhìn . Trong mắt lên tia u ám, hai tay đặt trước ngực: “đây là thái độ làm việc của ?”

      Phượng Khuynh Ca thân phận tại là thư ký của Phong Thất Hiên. từng hứa với nên phải thực . Nhưng sáng nay vì ghé sang Bạch gia nên bị trễ giờ thể trích tức giận.

      " xin lỗi. là lỗi của tôi. Tuỳ trách phạt.” Phượng Khuynh Ca là người dám làm dám chịu cho nên cần phải tìm lý do thoái thác.

      " tay là cái gì?" Phong Thất Hiên thản nhiên .

      Phượng Khuynh Ca kinh ngạc. cư nhiên mang nó lên đây. Tay khẽ rung, tự chính mình phải bình tĩnh: “là bạn của tôi đưa, tôi cũng cái gì trong này?”

      Phong Thất Hiên là loại người nào? Làm sao nhìn ra được trong mắt lên tia kích động? càng khẩn trương càng muốn biết trong đó là cái gì?

      đứng lên, chậm rãi về phía . Hôm nay, mặc bộ tây trang Spain (kiểu Tây Ban Nha í ) so với vài lần trước có thêm phần nghiêm cẩn ngay cả khuôn mặt nghiệt cũng bớt vài phần.

      Phượng Khuynh Ca lui về phía sau, phía sau lưng là cửa phòng, cười gượng hai tiếng: “làm…làm cái gì a. tôi..tôi…tự nguyện chịu phạt, còn…còn muốn cái gì? còn như vậy…tôi khỏi đây.”

      Phong Thất Hiên muốn để rời càng muốn biết cái gì bên trong. Phong Thất Hiên vươn tay muốn lấy hộp quà, Phượng Khuynh Ca khẩn trương giữ chặt trong tay. Hai người dây dưa qua lại hộp quà bị rách từ bên trong rơi ra vật.

      Cốc! đại nhục bổng va xuống đất lăn về phía chân Phong Thất Hiên, nội y tình thú bên trong nằm tay .

      Phong Thất Hiên xoay người nhặt lên, mở công tắc, đại nhục bổng phát ra thanh ‘xẹt, xẹt’. ngẩng đầu nhìn :“đây là công cụ của ?”


      Phượng Khuynh Ca đỡ trán. Đáng ghét! Chết tiệt! Như thế nào lại rơi ngay chân tên hỗn đản này. bĩu môi, nhún nhún vai : “tôi rồi. là người khác gửi cho tôi. Tôi cũng biết bên trong là cái gì?”

      " ?" Phong Thất Hiên bỡn cợt nhìn , khôi phục lại dáng vẻ lưu manh lần đầu hai người gặp mặt: “ bảo bối, hôm nay là cưng sai! hảo hảo muốn phạt cưng!” ( này trở mặt nhanh!)

      xong, đem mở công tắc lên lực lớn nhất. đại nhục bổng trong tay kịch lịch chấn động, hai tiểu cầu phía dưới xoay chuyển rất nhanh.


      Cơ thể Phượng Khuynh Ca nóng lên, tim đột nhiên đập nhanh hơn. Xiết chặt nội y trong tay: “ muốn gì?”

      Phong Thất Hiên xấu xa cười tiếng, cầm đại nhục bổng đặt trước mũi, cười khẽ: “Còn có hương vị, sai..."

      Chương 52: nghiệt tổng giám đốc tức giận ( hai )



      Trước bàn làm việc, Phượng Khuynh Ca được tự nhiên xoay xoay thắt lưng. Khuôn mặt xinh đẹp ửng đỏ như táo trong mắt lên tức giận cùng xấu hổ.

      người , mặc bộ váy màu trắng là do Phong Thất Hiên vừa sai người ra ngoài dựa số đo của mua về. chỉ dừng ở đó, Phong Thất Hiên còn ‘quá mức’ để cả cây đại nhục bổng ở bên trong cơ thể .

      Bắt chéo hai chân, tay xiết chặt bút máy. Tuy rằng đại nhục bổng chỉ mở ở mức thấp nhất nhưng cảm giác ngáy ngáy làm vô cùng khó chịu.

      “ân….” Phượng Khuynh Ca nằm úp sắp bàn, tay muốn tiến vào bên trong. Phong Thất Hiên ngồi đối diện nở nụ cười tà tứ.

      "Phượng thư ký, văn kiện chỉnh sửa xong rồi? mười phút nữa họp, lúc đó nhờ ghi chép lại những điều cần thiết.” Phong Thất Hiên bỡn cợt : "Nếu có cách nào, liền tiếng nga!"

      Phượng Khuynh Ca tức giận trừng mắt , trong mắt lên thần sắc yếu ớt mị hoặc ngược lại nhìn như thế nào cũng giống như làm nũng. Um… sắp chịu nỗi! Trứng thối Phong Thất Hiên, loại trừng phạt này cũng nghĩ ra được. đúng là muốn giết người mà!

      "Ta... Ta toilet." Phượng Khuynh Ca nhanh chóng đúng dậy, trong mắt ham muốn xuất . chuyện cùng chi bằng ra ngoài tốt hơn.

      Trong phòng tổng giám đốc có toilet riêng nhưng nóng vội đến cư nhiên xuống tận tầng trệt. vào tới bên trong mới nhớ đến vấn đề ngớ ngẩn này.

      "Ồ? Là thư ký mới của tổng giám đốc ? Xin chào. Ta là quản lý nhân vương quản lí. Ha ha, tiểu thư họ gì? còn chưa đến bộ phận quản lý của ta báo danh ?” nữ nhân trung niên nhìn thấy liền lôi kéo .

      Phượng Khuynh Ca chịu nổi! tại chỉ muốn lặp tức được thoả mãn. Mặt muốn nhịn được đỏ lên, nơi nào đó cảm giác trống rỗng khó chịu chỉ muốn lập tức an ủi nó.

      " bận sao? ha ha”. Ngượng cười hai tiếng. "tôi chỉ là nhắc chút, lát nữa nhớ đến phòng nhân điểm danh”. Vương quản lí phát Phượng Khuynh Ca ‘vội vàng’ cười cười ra ngoài.

      Người vừa , tiến vào vách trong cùng của phòng. Vừa muốn đóng cửa có cổ lực ngăn lại.

      " sao lại ở đây?” Phượng Khuynh Ca nhìn thấy gương mặt nghiệt của Phong Thất Hiên kinh hãi : “mau ra ngoài. Nơi này là toilet nữ. sợ người khác nhìn thấy sao?”

      "người ta có hảo tâm a!” ( có hảo tâm sao? ) cưng xác định tiểu vật đó có thể thoả mãn cưng? Còn tám phút? Có lẽ giúp được cưng a~~” Phong Thất Hiên tà cười .

      Phượng Khuynh Ca đẩy chút nhưng chịu nổi, bị nó tra tấn cả buổi sáng sớm còn tí sức lực. thở hổn hển, ngồi xuống dưới. Phong Thất Hiên được đà chen hai chân vào giữa chân , xoay người đóng kín cửa.

      Chương 53: Cách thức trừng phạt (1)


      Phong Thất Hiên nâng cầm môi mỏng áp sát bắt đầu hôn trụ. Nụ hôn của như cuồng dã nóng bỏng giống như muốn đem toàn bộ nước ngọt trong miệng rút cạn. Phượng Khuynh Ca cảm thấy khó chịu dùng sức đẩy .

      Ha…ha…! Chút nữa là bị làm cho ngạt chết. hung hăng trừng mắt nhìn , nắm lấy khoá cửa ý muốn đuổi người. lúc này từ bên ngoài tiến vào hai người.

      sợ tới mức ôm chặt Phong Thất Hiên. Phong Thất Hiên cười tiếng tiếp tục hướng về môi hôn. Đầu lưỡi của như tiểu xà luồn lách mọi ngóc ngách bên trong, cả người như có hàng vạn con kiến bò qua, phía dưới dòng điện lưu xuất

      Phượng Khuynh Ca thể tiếp tục. Dù sao thể diện của trước mặt còn việc gì phải chấp nhất, thêm lần cũng chẳng ảnh hưởng. cắn răng xốc váy ngồi bồn cầu.

      Theo góc nhìn của Phong Thất Hiên có thể nhìn thấy đại nhục bổng bướng bỉnh ngừng rung động trong tiểu huyệt xinh đẹp. từ bên trong lượng lớn ái dịch chạy dọc theo hai bên đùi.

      Phong Thất Hiên liếm liếm môi, trong mắt đào lên hoả diễm. Phượng Khuynh Ca nắm lấy đầu gậy ý định lấy ra, Phong Thất Hiên giữ tay chặt tay

      " đồng ý của ta, được lấy ra nếu lần trừng phạt này tính.”Phong Thất Hiên cười tà: “hơn nữa…nếu lấy ra phải càng khó chịu sao?”

      Bên ngoài có người cho nên dám lớn tiếng hướng tai ngừng thổi khí, Phượng Khuynh Ca như có sâu bò trong tai khiến người càng thêm khó chịu.

      "Buông ra!" Phượng Khuynh Ca giận dữ, dùng thanh chỉ hai người nghe thấy: “chơi vui? Nhưng tôi rất tức giận.”

      "Cơn tức lớn a! Vẫn là để đến giúp cưng hạ hoả !” Phong Thất Hiên xấu xa nắm lấy đào trước ngực ngừng xoa nắm, tay dùng sức cởi ra váy áo, bạc môi nhếch lên.

      "A!" Phượng Khuynh Ca kinh hô tiếng, lập tức dùng tay che miệng mình. Phượng Khuynh Ca nắm chặt hai vai của Phong Thất Hiên, tiến hai lùi ba nhanh làm thoải mái tới mức muốn hét lên.

      Phong Thất Hiên tay ngừng xoa nắn thành các hình dáng khác nhau. Môi của như có ma thuật di chuyển tới đâu liền khiến run rẩy.

      Phượng Khuynh Ca ôm chặt đầu khó chịu vặn vẹo. hô hấp hai người càng ngày càng nặng nề, bên ngoài có người, vừa sợ hãi lại càng kích thích.

      Chậc chậc chậc! Phong Thất Hiên vẻ mặt hưởng thụ. Phượng Khuynh Ca cầm lấy chốt mở chuẩn bị mở mức lớn nhất lại nghe bên ngoài tiếng chuyện “oh! Tiểu la. Nghe tiếng gì ?”

      Chương 54: Cách thức trình phạt (2)


      Nữ nhân viên lên tiếng như thùng nước lạnh tạt lên người Phượng Khuynh Ca làm cho “lửa nóng” trong người giảm ít. Phượng Khuynh Ca đẩy Phong Thất Hiên ra ngoài, Phong Thất Hiên hoàn toàn có bị ảnh hường ngược lại càng ‘cố gắng’ tạo ra vài tiếng động.

      Phượng Khuynh Ca trong lòng căng thẳng nhưng thể xóa bỏ cảm giác ham muốn trong lòng. nắm chặt lấy vai móng tay đâm sâu vào trong da thịt. thoải mái cũng được phép thư thái.

      Phong Thất Hiên hít hơi dài, tuyệt buông ra khỏi tay mình cho dù lúc này có cắn , cũng từ bỏ. ( nghỉ chị là gì chứ???)

      Phong Thất Hiên ngẩng đầu nhìn ngón tay lướt qua khóe miệng có dính ít hoa lộ ( nước m*… các bạn tự hiểu na) vẻ mặt say mê cùng hưởng thụ:” nước trái cây?”

      Đầu lưỡi Phong Thất Hiên như có ma lực dưới tình huống khẩn trương lại lần nữa khơi lên dục vọng của . Đầu lưỡi tiến vào trong khoang miệng của như đám râu nho ngừng kích thích khiến cơ thể càng thêm khao khát.

      “ Đừng đùa, mau buông ra…buông……ra” Phượng Khuynh Ca dùng toàn lực bản thân giọng khó chịu cầu xin.

      “ Bảo bối, sao được ak? Cưng quên mục đích hôm nay ta muốn trừng phạt cưng?” Phong Thất Hiên cười khẽ: “ đây là hậu quả cưng nghe lời!”

      Phượng Khuynh Ca hai tay nắm chặt tóc Phong Thất Hiên. Tay càng ngày càng dùng sức cơ thể muốn chấp nhận xâm nhập của . Phượng Khuynh Ca hung hăng trừng mắt nhìn Phong Thất Hiên vừa định chuyện, bên ngoài lại truyền đến tiếng của hai nữ nhân viên.

      có gì hết, em có nghe lầm ?” người khác nghi hoặc hỏi.

      Hai người đứng trước cửa gian phòng của Phượng Khuynh Ca. Nhìn ra ngoài cửa có thể nhìn thấy đôi giày cao gót của bên ngoài. Phượng Khuynh Ca gian nan nuốt nuốt nước miếng.

      Ngón tay men theo ái dịch bên ngoài tiếng nhập vào bên trong.

      Phượng Khuynh Ca nhất thời hoảng hốt, khẽ rên tiếng “ân…”

      Phượng Khuynh Ca tay che miệng, tay nhéo cánh tay của . Phong Thất Hiên hướng miệng hôn trụ ngón tay mạnh mẽ tiến vào.

      Hô! Phượng Khuynh Ca thân thể khẽ run cắn răng nhẫn nhịn. Ngón tay Phong Thất Hiên làm cho càng them thống khổ. Người này biết có bao nhiêu bạn chỉ có ngón tay mà làm cho người khác dục tử dục tiên.

      “ Chị nghe thấy gì sao?” người kia hỏi lại.

      “ Chẳng lẽ là chuột sao? thể nào? Lát nữa với nhân viên quản lý cho người cẩn thận dọn lại chỗ này. Nếu tổng giám đốc biết được bát cơm của chúng ta thể giữu được.”

      “ Năm phút nữa họp, mau , sếp mới chúng ta là người tính tình cổ quái, nhanh chúng ta bị trễ được yên với sếp.”

      Chương 55: Cách thức trừng phạt (ba)


      Giờ ta mới biết! Thế nào gọi là chơi với dao có ngày bị đứt tay!!!!!!!!!!!!!

      Rốt cuộc hai người cũng rời . Phượng Khuynh Ca thở dài hơi, có thể thả lỏng tinh thần của mình. Phong Thất Hiên ngừng ma sát nơi mẫn cảm của , ngón tay ra vào càng ngày càng nhanh.

      Hai tay nàng gắt gao ôm lấy vai khẽ rên tiếng: “Ân… được….muốn….đến…”

      Ánh mắt Phong Thất Hiên thâm thuý nhìn địa phương nhắn xinh đẹp lại thêm ngón động tác càng nhanh hơn. Tiếng ái dịch bị ngón tay ma sát tạo ra thanh mê hoặc tiểu Thất Hiên muốn bạo phát.

      Chết tiệt! thầm rửa tiếng, mình làm khó nàng hay làm khó chính mình. Như thế nào lại có tình tạo ra loại ‘hình phạt’ chết người này! (tn: cái này là tự tìm lấy nhé! Ko ai ép uổn đâu) . cố gắng áp chế dục vọng trong người. Nếu phải sắp đến giờ hợp, ngay nơi này phải có nàng cho được. tiểu tinh này quả biết cách giày vò người khác! (tiểu ca: oa oa~~ oan uổn a~~~)

      Nơi trong cùng bắt đầu co rút ép chặt lấy ngón tay Phong Thất Hiên. Phong Thất Hiên cảm thấy nơi nóng ấm mềm mại bó chặt láy ngón tay mình như có dòng điện đanh mạnh vào đại não, ánh mắt nhìn càng thêm sâu thẩm.(tn: đùa với lửa có ngày bị chết cháy!)

      " nhanh!” chỉ có hai ngón tay có thể đạt được khoái cảm nếu là tiểu đệ đệ của chẳng phải bị kích thích chết? tại hận chết cái cuộc họp đó. Sớm biết loại ‘trừng phạt’ này có kích thích như vậy phải để sau mới đúng tại biến thành ‘trừng phạt’ chính mình. Bất quá…quên !

      ‘tiểu tinh! Đợi lát nữa thu thập cưng! Nha…rất nhanh đạt được khoái cảm hửm…thích…chết…ân…”

      “Ân…ân…A…” Phượng Khuynh Ca kịch liệt run rẩy hai chân siết chặt cơ thể uổn về phía trước miệng phát ra thanh đầy thoả mãn.

      Phong Thất Hiên nhìn lượng ái dịch men theo ngón tay chảy ra ngoài hai mắt tối sầm, khó khăn nuốt nuốt nước miếng. Phong Thất Hiên ‘ma xui quỷ khiến’ đưa ngón tay lên miệng đầu lưỡi vươn ra nhàng liếm hết toàn bộ ái dịch ngón tay. Cẩn thận thưởng thức từng chút như thận trọng đánh giá vẻ đẹp sức hấp dẫn của món ngon trước mắt.

      ngon!!”

      Phượng Khuynh Ca đạt được cao trào gương mặt xinh đẹp ửng đỏ màu, nhìn thấy hành động của mặt liền muốn biến thành trái gắt.

      Phong Thất Hiên nhìn nhìn đồng hồ tay giọng khàn khàn: “còn hai phút họp, Phượng thư ký thôi!”

      hận thể lập tức chấm dứt cuộc họp. Chết tiệt! đợi lát nữa nhất định hung hăng làm cho đến chết! (tiểu nguyệt: A~~ giết người!!!)

      Phượng Khuynh Ca vụng trộm phiêu mắt liếc cái nơi nội khố xuất khối to lớn, xì cười ra tiếng. ra cũng chỉ mình nàng người khó chịu !

      "Ngươi trước!" tại nàng cần phải xử lý chút. Huống chi nếu để người khác nhìn thấy nàng cùng Phong Thất Hiên ra từ toilet biết bị thành chuyện gì? (còn chuyện gì nữa!!! đương nhiên là ** he he)

      Phong Thất Hiên quả rất để ý đến cuộc hợp lần này cũng bắt chẹt nàng. hít hơi, cầm lấy vật phía dưới lắc lắc: “ bảo bối, cái này liền giao cho thay em bảo quản? thế nào?”

      Phượng Khuynh Ca đương nhiên muốn. Đó là quà của Bạch Dật Thuỷ cho nàng, nàng mới cần người khác giúp mình bảo quản. Phượng Khuynh Ca bạo phát để ý dùng ma khí đoạt lại tiểu vật trong tay .

      Phong Thất Hiên liếc mắt nhìn bàn tay trống rỗng của mình ngạc nhiên nhìn về phía nàng. lẽ vật này có học võ? thân thủ nhanh như vậy phải nào cũng có. Bất quá….càng có ý tứ!

      "Bảo bối, cưng còn chưa quà này là ai tặng cưng đâu? Rốt cuộc à bằng hữu như thế nào lại tặng loại đồ vật này. đây hứng thú muốn nghe cưng chút a?” Hai mắt Phong Thất Hiên híp lại trong mắt lên tia u ám cùng mùi giấm chua tràn ngập “ phải là ca ca của cưng? Xem ra Phượng tổng của chúng ta giống như trong truyền thuyết là loại người lãnh khốc khô khan thú vị! có thời gian, đợi lát nữa nhất định tìm cưng chuyện này!”

      Chương 56: hội nghị ()


      Phòng họp, hơn năm mươi nhân vật quản lý cấp cao an ổn ngồi vào vị trí của mình. Cả phòng họp im lặng chặt cứng vị trí, chỉ còn thiếu hai nhân vật chưa xuất .

      Cửa phòng vừa mở, từ bên ngoài tiến vào nam nhân tuấn mỹ cùng thiếu nữ tuyệt sắc trước sau. Hơn năm mươi ánh mắt dồn về phía họ đánh giá chỉ cảm thấy nhất thời đây là tiên cảnh xuất chốn nhân gian. ra cái gọi là ‘kim đồng ngọc nữ’ có tồn tại, lão thiên như thế nào lại tạo ra tác phẩm hoàn mỹ như vậy?

      Phong Thất Hiên ngồi vào vị trí tổng giám đốc, Phượng Khuynh Ca phía sau mang theo máy tính cùng văn kiện. trong phòng họp to lớn khoảng cách giữa tổng giám đốc cùng nhân viên quản lý có chút xa.

      “đây là Phượng thư ký!”

      Phong Thất Hiên thản nhiên giới thiệu Phượng Khuynh Ca bộ dạng nghiêm túc cùng đùa cợt hoàn toàn khác nhau làm nàng ngạc nhiên giống như hai người khác nhau.

      " tại bắt đầu họp."

      Mọi người nhìn thấy ánh mắt biến nhọn của tổng giám đốc nghiệt hướng về phía mình đồng loạt hoàn hồn. Vài vị quản lý cảm thán lau môi hôi lạnh chảy trán mình. Cuộc họp bắt đầu từng vị báo cáo tình hình tài chính kinh doanh, doanh thu từng bộ phận phân ngạch quản lý, số bộ phận đề cử phương án giải quyết cũng như dự án cần tham gia.

      Phượng Khuynh Ca dù sao cũng chưa từng làm thư ký nhưng nàng cũng lên mạng tìm hiểu những việc cần làm nhưng khó tránh khỏi luống cuống tay chân. May mắn, nàng mang theo bút ghi lát chỉ cần dựa vào trong đó chỉnh sửa chút.

      “tổng giám đốc, dự án lần này ngoài chúng ta còn có Phượng thị tham gia, chúng ta chỉ nắm được ba phần thắng. nếu có thể áp chế được Phượng thị, lấy được dự án này nhất định mang lại rất nhiều lợi nhuận.”

      Thời điểm nhắc tới Phượng thị, Phong Thất Hiên nghiêng đầu nhìn về phía Phượng Khuynh Ca ngẩn người. Trong đầu của lại lên hình ảnh nàng cùng Phượng Tử Thịnh kịch liệt ân ái ban công, trong lòng nhắc thời bốc lên đại hoả.

      Chết tiệt! ghen! ghen! ghen ghét cái tên Phượng Tử Thịnh đó có cái gì tốt! ( tiểu nguyệt: sao ko tốt chứ! Tịnh rất tốt với Ca tỷ! ko lợi dụng! ko như ai kia…GHÉT!!!!) chỉ cần nghĩ bọn họ lúc nào cũng quấn lấy nhau liền ghen ghét đến điên lên.

      Tối hôm qua có phải cả hai ngủ cùng chỗ? Có phải giống như lúc nãy nàng cho phép ’ mình? Tiểu tử tịnh của ở trong tiểu huyệt nho gắt gao ôm lấy ‘nó’, cả hai cùng nhau có được cao trào cùng thoả mái? Nghĩ đến đây, cơ thể Phong Thất Hiên lại xảy ra phản ứng. Phong Thất Hiên đột nhiên nghĩ chính ngay trước mắt Phượng Tử Thịnh hưng hăng ‘’ bảo bối của .(tiểu nguyệt: ko có cửa đâu! Hừ….!!!!)

      Phượng Khuynh Ca nghe những quản lý ngừng luyên thuyên bên tai cư nhiên phát ánh mắt nóng bỏng hướng về phía mình. Bàn tay của người nào đó an phận chạm vào hai chân mình ngừng ở đó ‘nó’ còn tiếp tục hướng về phía sau. người nàng mặc bộ váy trắng công sở ôm sát thân người từng đường cong cơ thể ràng.

      Ư! thoải mái! Tên kia tay quả nhiên lợi hại, cư nhiên dễ dàng khiến nàng ‘tâm loạn như ma’. Nàng hung hăng đẩy tay ra khỏi người, thầm nhìn trừng mắt.

      Phong Thất Hiên trong mắt tràn đầy dục vọng dọạ Phương Khuynh Ca nhảy dựng. Lúc ở trong toilet cũng thấy lộ liễu như vậy?

      Phương Khuynh Ca đương nhiên biết những suy nghĩ trong đầu Phong Thất Hiên lúc này. Lúc đó vì muốn ảnh hưởng đến thời gian cuộc họp nhưng tại trong đầu chỉ nghĩ đến việc Phương Khuynh Ca cùng Phượng Tử Thịnh cùng chỗ trong lòng đố kị càng tăng. Những hình ảnh cứ kích thích hận thể ngay tại phòng họp trước mặt mọi người đem nàng đoạt lấy như tuyên bố nàng chỉ thuộc về duy mình .

      "Tổng giám đốc, đây là văn kiện người muốn.” Phượng Khuynh Ca cố ý cần bản giấy qua.

      Phong Thất Hiên tùy ý liếc mắt cái, chỉ thấy phía mặt giấy ghi bảy chữ: “Ngừng! Ngươi muốn ngoạn! ta liền bồi! “











      Chương 58: hội nghị (hai)


      Phong Thất Hiên cười khẽ, trong cuộc họp căng thẳng môi tổng giám đốc đột ngột xuất nụ cười khiến người khác cảm thấy hoảng hốt. đôi mắt kinh ngạc khó hiểu nhìn về phía , Phong Thất Hiên thản nhiên nhìn bốn phía chủ nhân ánh mắt lập tức rời .

      Phượng Khuynh Ca trừng mắt nhìn , trong mắt hàm chứa ý cảnh cáo. Bàn tay Phong Thất Hiên chẳng những thu liễm tiếp tục ‘ nghiệp’ càn rỡ quấy rối. Nàng vừa đạt được cào trào tại trong cơ thể vẫn còn khó chịu muốn bị tiếp tục ảnh hưởng. Phượng Khuynh Ca tiếp tục cùng Phong Thất Hiên ‘chơi trò’ ‘người chạm ta đẩy’.

      Phong Thất Hiên dùng sức thành công chọc giận nàng. Phượng Khuynh Ca cũng mấy quan tâm đến cuộc họp dù sao nàng cũng có máy ghi giúp đỡ sợ đến lúc cầm lại ghi sai. Nếu Phong Thất Hiên muốn ngoạn nàng liền chiều theo ý .

      Bàn tay Phượng Khuynh Ca trượt xuống dưới cảm nhận thấy phần thô cứng ‘căng thẳng’, bàn tay cách lớp vải nhàng xoa nắn.

      Phong Thất Hiên hít sâu hơi, cố gắng khống chế cảm xúc chính mình. Phượng Khuynh Ca hài lòng cười, tầm mắt dừng máy tính bàn tay phía dưới càng dùng sức duy chuyển càng nhanh.

      Phượng Khuynh Ca có thể cảm nhận được thân thể Phong Thất Hiên căng cứ nơi nào đó muốn thoát khỏi khống chế được giải phóng ra ngoài. Hô hấp ngày càng dồn dập chứng tỏ bản thân động tình. Nhưng dưới tình huống này cư nhiên có thể tiếp tục duy trì cuộc họp mà những người khác vẫn nhìn thấy khác thường của . Phượng Khuynh Ca bộ phục trấn định của , nàng cũng chẳng muốn tiếp tục cùng đùa bỡn, đẩy tay ra ngoài, yên tĩnh xử lý tốt phần văn kiện còn lại.

      Sau khi bàn tay Phượng Khuynh Ca rời khỏi, Phong Thất Hiên nhõm thở dài hơi nhưng trong mắt lại lên tia mất mát. Tiểu tinh này có sức ảnh hưởng rất lớn đối với thiếu chút nữa ngay trước mặt mọi ngưởi hại mất mặt. nhưng mà tay nàng vừa rời trong lòng lại cảm thấy vắng vẻ. Hừ, lát nữa tính sổ nàng cũng muộn.

      Cuộc họp chấm dứt, mọi người lục đục kéo nhau ra ngoài. Phong Thất Hiên vẫn ngoài chỗ, phó tổng cầm văn kiện cùng thảo luận. Phượng Khuynh Ca đối với làm mặt quỷ rời , nàng cầm ít thời gian chuẩn bị văn kiện trước khi đưa xem xét.

      Phượng Khuynh Ca sau khi quay về phòng tổng giám đốc làm hết việc lấy ít ‘Thân ái thảo’ từ trong túi xách đổ ít xung quanh phòng. Tục ngữ : có mới quý! Nàng sao có thể dễ dàng để chiếm được lợi ích? Hừ, dám sử dụng loại ‘hình phạt’ đó với nàng. Nàng tại cho biết như thế nào mới là ‘trừng phạt’. thích dụng ‘vật ’ nàng cho tự bạo cúc mình. (tn: đố mọi người….’bạo cúc’ là so na~~~??)

      Thẳng đến thời điểm tan ca, nàng cũng nhìn thấy quay lại. chỉnh được Phong Thất Hiên trong lòng nàng có chút tức giận. Kỳ ! nhìn thấy tự ‘hành’ mình đối với nàng cảm giác rất thích.

      Phượng Khuynh Ca muốn Phượng Tử Thịnh biết mình đến Phong thị làm việc nghĩ nghĩ quyết định lái xe vòng rồi trở về. lâu nàng Spa hôm nay tận hứng hưởng thụ chút.

      "Mạnh Lâm Phong? ở trong Spa làm gì? Ân? Có chút kỳ quái." Phượng Khuynh Ca nhìn thấy Mạnh Lâm Phong đứng trước cửa thầm .

      Từ bên trong ra nữ nhân. Nữ nhân mặc bộ váy trắng ren dài, tóc đen tuỳ ý xoả dài, khuôn mặt thanh tú có chút mị hoặc.

      Người đó chẳng phải là Tư Mã Xuyến mất tích cách đây tháng sao? ngờ Mạnh Lâm Phong vẫn nhớ đến nàng ta? Còn chung? Người khác biết nàng ta mất tích suốt tháng đâu nhưng nàng biết rất . tình diễn ra trong tháng nàng ta mất tích.

      PHẦN II
      Chương 01: Dã Nam Nhân Của Tư Mã Xuyến.


      Tư Mã Xuyến nghiêng đầu vai Mạnh Lâm Phong, hai người trong xe tình nồng mật ý lên xe. Xe vừa rời , Phượng Khuynh Ca lái xe đến vị trí xe vừa dừng.

      "nam nhân vừa rồi có phải Mạnh tổng ?” nữ tử : “ chung là bạn ta sao?”

      phải em mới giúp ta Spa sao? chẳng lẽ em có hỏi qua?” người kế bên tức giận .

      "em có hỏi nhưng ấy chỉ cười . Nhưng là lần trước ấy đến đây cũng phải người này.”

      “cái này có gì đâu lạ? hôm trước chị còn nhìn thấy ta cùng Phong tổng của Phong thị.” Nàng tức giận : “ bất quá chỉ có bộ dạng xinh đẹp cùng hồ ly tinh khác gì nhau!”

      (tiểu nguyệt: Bingo! Cho chị 100 điểm!)

      Phượng Khuynh Ca ngờ ngay ở chỗ này lại nghe được tin tức cực kỳ quan trọng. Phong Thất Hiên cùng Tư Mã Xuyến có liên quan hệ sao? Hỗn đản! Vốn muốn trở thành người của mình nhưng tại đổi ý.

      cư nhiên cùng Tư Mã Xuyến cái xú nữ nhân cùng chỗ, muốn phải biết cái gọi là dục cầu bất mãn mà chết. Đúng rồi, tìm đến là trùng hợp sao?

      Phượng Khuynh Ca lái xe theo hướng hai người vừa rời . Phía trước hàng dài cái xe dừng chờ đèn đỏ rất nhanh nhìn thấy chiếc xe của cả hai.

      Tư Mã Xuyến cùng Mạnh Lâm Phong trong xe kịch liệt hôn môi, tay cả hai cách lớp quần áo ngừng sờ loạn.

      Chiếc xe Mạnh Lâm Phong lái là loại mui trần những gì diễn ra đều bị tất cả mọi người bên ngoài nhìn thấy. xung quanh bốn phía truyền đến tiếng huýt sáo, có người còn sử dụng điện thoại quay lại.

      Mạnh Lâm Phong buông tay ra khỏi người Tư Mã Xuyến, thương giúp sửa lại tóc. Vừa quay đầu Mạnh Lâm Phong từ kính chiếu hậu nhìn thấy Phượng Khuynh Ca.

      Mạnh Lâm Phong lên tia khó hiểu, trong đôi mắt hoang mang có chút ánh sáng nhưng chỉ là chút thoáng qua, Mạnh Lâm Phong lại khôi phục như lúc đầu trong mắt chỉ có Tư Mã Xuyến

      Phượng Khuynh Ca có chút tức giận. cho dù cùng có chút quan hệ nào nhưng tốt xấu cùng có đoạn thời gian ở chung. Nhìn thấy cùng Tư Mã Xuyến chỗ có chút khó chịu nhưng phát có điểm bất thường.

      Ánh mắt Mạnh Lâm Phong giống như trước kia có loại hắc sắc bao quanh. Chuyện lần trước có chút nghi ngờ tại nghĩ mình đoán đúng.

      Chẳng lẽ Tư Mã Xuyến có được giúp đỡ? Lần trước gặp còn là tiểu bạch thỏ trong cơ thể cũng có gì đặc biệt tại thể nhìn ta muốn gì.

      " nhìn gì vậy?" trong xe Tư Mã Xuyến dựa đầu vai Mạnh Lâm Phong : “ Phong. Gần đây rất khác, đêm qua ….có phải em?”

      Tư Mã Xuyến đau khổ nhìn Mạnh Lâm Phong, đôi mắt ửng đỏ uỷ khuất lên ánh sáng nhàn nhạt. đây chính là năng lực mạnh nhất của ‘thuật đọc tâm’.


      Phần II: Chương 02: năng lực của Tư Mã Xuyến.

      ________________________________________
      Trước khi đọc truyện ta xin trước nhé! phần này là phần tự thuật của Tư Mã Xuyến. cho nên ta sữ dụng ngối chính là '' cho Tư Mã Xuyến. các nàng dọc thấy thuận ta nhé!

      Cho tới tại, Tư Mã Xuyến cũng ràng mình như thế nào lại có năng lực này.

      Lúc trước khi em nằm hấp hối giường bệnh cầu phải nhanh chóng có tiền để đóng tiền viện phí. tức giận đường thẳng đến bệnh viện. Trong phòng bệnh có ba mẹ ở đó, chỉ có cùng em của mình.

      Nhìn thấy người nằm giường im lặng nằm trong lòng sinh ra ác cảm tay bốp chặt cổ.

      Lúc này trong đầu chi có ý nghĩ duy nhất: giết chết người này! Chính đứa em này làm cho phải sống cực khổ túng thiếu. Nhưng đột nhiên tay truyền đến dòng diện đánh mạnh vào cơ thể tiếp theo chuyện gì xảy ra hoàn toàn biết. Đến khi tỉnh lại kinh ngạc phát mình cư nhiên có thể biết được những suy nghĩ trong lòng của những người xung quanh. tìm đến Mạnh Lâm Phong, dựa vào thuật ‘độc tâm’ biết được thích dạng người như thế nào, thích cái gì chán ghét cái gì cần bận tâm làm theo. Chính vào những thứ này càng chiếm được tâm tư , dành được phần tâm ý của đối vời mình.

      suy nghĩ chỉ cần tiếp tục chiếm được tâm ý chiếm được phần tình cảm của cả gia tộc ngày nào đó thể rời bỏ mình chính thức để trở thành nữ chù tiếp theo của Mạnh gia.

      Nhưng có chuyện ngoài ý muốn xảy ra. Trong suy nghĩ của xuất người khác trước kia luôn quấn lấy sau này lại như cố ý xem tồn tại của xung quanh mình. Người đó ai khác chính là: Phương Khuynh Ca.

      Mạnh Lâm Phong luốn thích bên cạnh cả ngày cư nhiên lại sinh ra hứng thú với nàng ta. Khi đó trong suy nghĩ của mơ hồ chư biết mình đối với Phương Khuynh Ca rốt cuộc ôm loại tình cảm nào.

      Làm phụ nữ, phát Phương Khuynh Ca mang đến rắc rối lớn cho mình. hận Phương Khuynh Ca, ta cái gì cũng tốt hơn . ta so với càng xinh đẹp cao quý, có tiền tài có chỗ dựa vững chắc, chỉ là kẻ đứng sau lưng mãi mãi vượt qua.

      nghe người khác loại sách có thể nguyền rửa người khác cho nên lên mạng tìm hiểu mua về loại bùa. mỗi ngày đem nó bên người những lúc có người khác sữ dụng nó để nguyền rủa Phương Khuynh Ca, dùng đó luôn đem khát vọng ở cùng Mạnh Lâm Phong bày tỏ.

      Sau đó phát mình có năng lực khống chế suy nghĩ người khác. Bất quá loại năng lực này ổn định trước mắt chỉ có Mạnh Lâm Phong là ví dụ ‘thử nhiệm’ thành công.

      Mạnh Lâm Phong bị khốn chế, trong suy nghĩ của chỉ có mới là người nhất đối với ngoan ngoãn phục tùng. Suy nghĩ ngày thành công sắp tới cư nhiên lần nữa để gặp người khi đảo hoang.

      Trong đầu Tư Mã Xuyến lại hồi tưởng những gì xảy ra trong tháng đảo hoang. Cái tên dã nam nhân kia như thú dữ điên cuồng giữ lấy cũng đồng thời làm cho hiểu như thế nào là dục tử dục tiên. hận ! Nhưng thời điểm có năng lực giết chết lại phát mình mê luyến cái loại cảm giác nam nữ hoan ái điên cuồng. lừa được ra ngoài sau đó tìm đến Mạnh Lâm Phong.

      Nhưng mà Mạnh Lâm Phong giống như thay đổi. Mặc kệ tìm mọi cách dụ dỗ nhưng thế nào cũng chạm vào . Chẳng lẽ tháng gặp nên lực ảnh hưởng của đối với giảm xuống? Tư Mã Xuyến thầm nghĩ.

      Phần II: Chương 03: mỹ nam trong lòng (1)

      Phượng Khuynh Ca nhìn theo hướng xe của Mạnh Lâm Phong tiến vào biệt thự xa hoa liền rời . Trở lại Phượng gia, Phượng Khuynh Ca tiến vào phòng tắm bên tẩy rửa bên tự nghĩ. Trong tác phẩm có nhân vật tên gọi Phong Thất Hiên. Như vậy việc xuất chẳng qua là trùng hợp hay có nguyên nhân khác?

      mình trong phòng tắm chú ý thời gian bên ngoài phòng Phượng Tử Thịnh lo lắng gõ cửa: “tiểu ca! em sao chứ?”

      Phượng Khuynh Ca hoảng hốt, tắt vòi sen: “em sao! em ra ngay!” xong, Phượng Khuynh Ca lau khô nước người, quắn khăn bước ra ngoài.

      Phượng tử thịnh ngồi ở sofa, tay cầm ly rượu vang đỏ. Phượng Tử Thịnh lười biếng dựa vào sofa, chiếc áo sơ mi chỉ cài hai cúc phía dưới, chiếc áo mở rộng lộ ra vòm ngực rắn chắc. Dưới ánh đèn trong phòng giống như thiên thần toả ra ánh hào quang.

      Phượng Khuynh Ca ôn nhu nhìn , trong đầu tự động loại bỏ những nam nhân khác ra khỏi suy nghĩ. Chỉ cần được ở cùng Phượng Tử Thịnh, tất cả những người khác đều có thể so sánh, bao gồm Bạch Dật Thủy.

      "Có phải gặp chuyện gì vui? Tại sao mình ở trong đó lâu như vậy?” Phượng Tử Thịnh hướng tay về phía Phượng Khuynh Ca, trong mắt sủng nịch cùng chiều.

      Phượng Tử Thịnh uống ít rượu trong mắt có chút hơi nước bên khoé miệng còn vương chất lỏng màu đỏ nhìn qua chẳng khác món ngon dụ hoặc người khác tiến đến thưởng thức. Phượng Khuynh Ca nắm lấy tay bị ôm vào trong ngực.

      Phượng Khuynh Ca liếm liếm môi, nâng cằm Phượng Tử Thịnh, mê hoặc : "rượu vang đỏ uống rất ngon sao?. em cũng muốn thử"

      xong, ôm lấy cổ Phượng Tử Thịnh, hám trụ bờ môi dày ngừng cắn mút. mùi vị tự nhiên lại có chút chua ngọt theo đầu lưỡi truyền vào, Phượng Khuynh Ca buông ra Phượng Tử Thịnh thản nhiên : “ quả nhiên sai!”

      Thần sắc Phượng Tử Thịnh biến chuyển, tà tà nhìn cười: “ trai còn biết có cách khiến cho nó càng thêm hấp dẫn muốn thử ?”

      để có cơ hội phản ứng, Phượng Tử Thịnh ôm lấy cơ thể xoay vòng lớn, khăn tắm người theo chuyển động rơi xuống nền nhà. Ào ào! Hơn phân nữa chai rượu vang chảy người cảm giác lạnh như băng khiến rùng mình.

      Phượng Tử Thịnh đặt lên giường cuối xuống, rượu chảy đến đâu đầu lưỡi liền lướt nhanh theo nơi đó.

      Phượng Khuynh Ca tránh né công kích Phượng Tử Thịnh gây ra tên người mình trong miệng phát ra tiếng cười khanh khách.

      "Trứng thối... Trứng thối... Rất ngứa... Ha ha..." Phượng Khuynh Ca cười to: "Đừng... hai có... Râu... bại hoại... ."

      "Cư nhiên dám hai là bại hoại, xem trừng phạt em như thế nào.” Phượng Tử Thịnh nâng hai chân của lên phía , vật lạnh lẽo tiến vào trong cơ thể .

      “cái gì vậy?” Phượng Khuynh Ca có dự cảm tốt. Cái đó phải mát xa bổng của chứ? hai phải phát rồi chứ!

      "tiểu Ca biết cái này là cái gì sao? Ân? Cái này là từ trong túi xách của em đó nha! Chẳng lẽ tiểu Ca muốn cho kinh hỷ sao?” Phượng Tử Thịnh thanh khàn khàn : "Ngoan, hai giúp cái miệng phía trước ăn nó sau đó là cái miệng phía sau? tại cần cho nó ăn điểm tâm.”

      "A! rượu vào…” Phượng Khuynh Ca bất an xoay xoay thắt lưng. Rượu vang tiến vào bên trong cơ thể cơ cảm giác lạnh lẽo mang theo kích thích lên nhuỵ hoa bên trong cái cảm giác ngứa ngáy khó chịu càng thêm ràng.

      Last edited by a moderator: 21/11/16

    2. duongbaolien

      duongbaolien Well-Known Member

      Bài viết:
      4,670
      Được thích:
      1,610
      Phần II: chương 04: mỹ nam trong lòng(2)

      ________________________________________
      Phượng Tử Thịnh xấu xa cười hai tiến, đầu lưỡi như có ma lực tiến vào nơi mềm mại ấm áp. Bên trong như chứa đựng món ngon hấp dẫn khiến tinh tế thưởng thức.

      Răng khẽ cắn xung quanh tràn điện kích thích cả người Phượng Khuynh Ca, ưởn người về phía trước thành hình cung, ái dịch bên trong xen lẫn rượu vang chảy ra ngoài. Hai như hoà quyện chỗ tạo thành mùi hương đặc biệt ngừng chảy vào miệng .

      "um…đừng…khó chịu..…” Phượng Khuynh Ca đứt quảng , bên trong cơ thể ngừng co rút gắt gao bao lấy đầu lưỡi Phượng Tử Thịnh, càng dùng sức cơ thể càng kích thích: “ , đừng…làm…”

      Phía sau, mát xa bổng bị Phượng Tử Thịnh điều chỉnh lên mức cao nhất có chút khó khăn tiếp nhận nhưng cảm giác như có người khác phía sau ngừng khai phá. Cùng lúc có hai loại kích thích thầm nghĩ Phượng Tử Thịnh mau mau chấm dứt loại tra tấn này.

      Phượng Tử Thịnh ngẩng đầu hám trụ đôi môi mê người phía ngừng rên rỉ, chất lỏng ái muội theo đầu lưỡi tiến vào. Phượng Khuynh Ca khó chịu cự tuyệt, có chút thích ứng cảm giác này vô cùng khác lạ chẳng khác nào mình ‘ăn’ chính bản thân mình… mới cần như vậy a!

      “bảo bối, mến thử loại rượu vang mới, ân?” Phượng Tử Thịnh hy vọng cự tuyệt bỏ qua loại mỹ vị cực phẩm, nâng cấm tiếp tực truyền vào.

      (Chỉ có biến thái mới cảm thấy cự phẩm!! “ Lời của “ Ngân Nguyệt” phải nha!! )

      Phượng Khuynh Ca có chút tức giận trừng mắt nhìn . Bất quá! Mùi vị của rượu sai, có mùi của trái cây.

      Phượng Tử Thịnh nâng hai chân gác lên vai hưng hăng tiến vào. Hai người cùng chỗ bắt đầu kịch liệt ra vào trải qua màn kịch liệt ân ái từ giường vào tận trong phòng tắm, Phượng Tử Thịnh hài lòng chậm trãi đặt Phượng Khuynh Ca giường.

      Phượng Tử Thịnh lấy ra điếu thuốc, lưng tựa vào thành giường chậm chạp nhã ra khói thước. Phượng Khuynh Ca nằm gát cánh tay ngẩng đầu thưởng thức nhất cử nhất động đầy tao nhã của mỹ nam sau màn mưa gió.

      A! như thế nào có thể quên ý nghĩ ban đầu cùa mình! được! được! Đây là cơ hội tốt nhất định phải có bức tranh chính tay vẽ.

      đâu?” Phượng Tử Thịnh nhìn thấy bước xuống giường, chiếc áo ngủ nửa kín nửa hở thể che dấu hôn ngân người khiến cho nơi nào đó của cứng rắn thức giấc: “kỳ quái. Dáng người tiểu Ca ngày càng trở nên đáng !”

      Phượng Khuynh Ca bước ra khỏi phòng rất nhanh quay trở lại trong tay cầm theo giá đỡ, bút màu cùng giấy vẽ. hướng Phượng Tử Thịnh : “ được lộn xộn, muốn làm cái gì tự mình làm.”

      “nha! Tiểu Ca muốn yên tĩnh vẽ tranh sao? hôm nay thế nhưng muốn thưởng thức tài nghệ của em. Nếu vẽ tốt nhất định trừng phạt em!” Phượng Tử Thịnh tà tà cười.

      Phượng Khuynh Ca bĩu môi, hướng làm cái mặt quỷ: "em nhất định đem vẽ đẹp nhất…..”

      Phượng Tử Thịnh . Trong mắt , dù sao cũng chỉ học vẽ thời gian cho dù vẽ tốt cũng muốn trừng phạt chỉ là muốn tăng thêm chút tình thú giữa hai người.

      Thời gian chậm rãi qua, Phượng Tử Thịnh ngồi đầu giường xem văn kiện, Phượng Khuynh Ca chấm dứt nét vẽ cuối cùng: “hôm nay vẽ cái này, lần sau vẽ cái khác.”

      “ân? Cái khác? Tiểu Ca, em vẽ cái gì?” Phượng Tử Thịnh bước xuống giường qua chỗ ngồi cầm lên gốc giấy. Khi vừa mình thấy nội dung bên trong ngón tay run run, bức tranh thiếu chút muốn rơi xuống.

      Trong tranh vẽ xuân cung đồ Phượng Tử Thịnh cùng Phượng Khuynh Ca. chủ yếu xuất trong tranh là Phượng Tử Thịnh ngược lại Phượng Khuynh Ca rất ít lộ diện. Địa điểm rất nhiều nơi trong phòng tắm, ban công thậm chí xe từng nét bút thể cảnh chân bọn họ trãi qua. Nét vẽ phi thường thành thục chỉ có nét mặt ngay cả trạng thái của tiểu tử thịnh cũng vô cùng sống động.

      "Tiểu Ca, em là bảo bối của Hai. lần sau em vẽ bức treo tường lúc nào muốn cũng có thể nhìn thấy nó.” Phượng Tử Thịnh phả luồng khí nóng lên cổ , răng khẽ cắn lên vành tai.

      Phần II: Chương 05: Mỹ nam trong lòng (3)


      Phượng Khuynh Ca duỗi duỗi người, tóc dài như tấm lụa dài trải thác nước phủ kín giường. Hơi thở kế bên sớm biến mất. Đêm qua, Phượng Tử Thịnh giống như ăn phải thuốc kích thích, có phải do bức tranh vẽ ảnh hưởng đến , sau đó lại đè ra điên cuồng muốn năm lần bảy lượt. tại cả người biến thành vô lực hơn nữa dấu vết người muốn che cũng được.

      Hôm nay Bạch gia. muốn điều tra chút chuyện về Phong Thất Hiên. Sau khi kết thúc cuộc họp ngày hôm qua nhìn thấy ánh mắt của có điểm lạ, phải biết chuyện gì xảy ra.

      Lười biếng mặc quần áo, cầm lấy túi xách chuẩn bị ra ngoài. Phượng Khuynh Ca tuỳ ý liếc mắt nhìn thấy di động báo cuộc gọi nhở của Bạch Dật Thuỷ. Nghĩ lại cũng đúng, tại hơn mười giờ, bình thường giờ này ở Bạch gia. nhìn thấy gọi điện hỏi chút cũng sai. Nhưng mà làm thư ký của Phong tổng giờ vẫn xuất cũng ai hỏi đến?

      Phượng Khuynh Ca gọi điện cho Bạch Dật Thuỷ muốn với hôm nay qua đó. Điện thoại vừa thông đầu dây có người lên tiếng: “phượng tiểu thư?”

      Phương Khuynh Ca có chút ngốc, giật mình nhớ đến là tiếng của quản gia. nhìn số điện thoại máy, số này là của Bạch Dật Thuỷ, như thế nào: “Quản gia thúc? Bạch đâu?”

      "Phượng tiểu thư, người có thể qua đây chút được ? Thiếu gia sinh bệnh!” giọng điệu của quản gia có chút bất đắc dĩ.

      Phượng Khuynh Ca nghĩ chút, lập tức đáp: “được, con lập tức qua đó.”

      Phượng Khuynh Ca lấy túi xách ra ngoài, bình thường cả đoạn đường hơn giờ nhưng hôm nay chỉ có bốn mươi phút. Thời điểm xuất trước bạch gia, lão quản gia có chút kinh ngạc.

      " Bạch ở đâu? Gọi bác sĩ chưa?” Phượng Khuynh Ca theo quản gia vào phòng Bạch Dật Thuỷ. Đây là lần đầu tiên vào phòng ngủ của . Trước đó chỉ ở phòng khách cùng phòng vẽ tranh.

      Quản gia cười khổ có chút bất đắc dĩ. Ông nhìn người nằm giường : “thiếu gia cái gì cũng tốt, chỉ là… thích bệnh viện, cũng thích thuốc uống hay tiêm.”

      Phượng Khuynh Ca chạm lên trán , than : “nóng quá, ấy có sốt ? Bao nhiêu độ?”

      "Bốn mươi!" Quản gia : "Bất quá Phượng tiểu thư yên tâm, mọi người lau mát cho thiếu gia, chính là thời gian hạ sốt rất lâu chỉ có thể uống thuốc mới mau hạ.”

      “đem thuốc đến đây, chuẩn bị thêm nước ấm cùng khăn khô.” Phượng Khuynh Ca ngồi giường nhìn khuôn mặt Bạch Dật Thuỷ đỏ bừng, hai chân mày nhíu lại lộ ra vẽ khó chịu.

      Sau khi đưa thuốc, nước ấm huẩn bị sang cho liền mang theo mọi người lén lút ra ngoài.

      Phượng Khuynh Ca bỏ thuốc vào trong ly nước chờ cho đến khi tan hết đem ly nước uy đến miệng . Khuôn mặt Bạch Dật Thuỷ càng thêm thống khổ, đầu di chuyển tránh nén, đầu lưỡi dùng sức đem toàn bộ thuốc đẩy ra ngoài. Phượng Khuynh Ca nghĩ nghĩ, chính hóp ngụm thuốc, dùng môi áp lên môi . Bạch Dật Thuỷ cảm nhận mùi thuốc liền né tránh đầu lưỡi tiếp tục đẩy ra, Phượng Khuynh Ca biết hành động như vậy liền dùng đầu lưỡi chính mình ngăn chặn.

      Hai môi chạm nhau, đầu lưỡi dây dưa chẳng những uống được thuốc mà chính mình hưởng thụ cũng hay biết. Phượng Khuynh Ca có chút khó chịu rời khỏi, mặt đỏ ủng, tim đập nhanh hơn, giúp nằm giường ngay ngắn, sửa lại chăn liền quay đầu xấu hổ dám nhìn.

      Đây là người đầu tiên động tâm, tại mỹ nam nằm trước mắt làm sao có phản ứng? Chính là...

      Phần II: Chương 06: mỹ nam trong lòng (4)


      Giúp Bạch Dật Thuỷ uống xong thuốc, chỉnh lại gối đầu ngồi bên nhìn . mặt Bạch Dật Thuỷ lúc này còn khó chịu có chút yên tâm. Lấy điện thoại trong túi xách, cần cuộc gọi lúc này.

      “Lý tiên sinh? Chào , tôi muốn nhờ tìm hiểu người. Là Phong Thất Hiên. Đúng. Tôi cần thông tin của ta, càng kỹ càng tốt.” .

      Dù sao cũng là Phượng đại tiểu thư muốn tìm thám tử cũng khó khăn. muốn bị Phượng Tử Thịnh nghi ngờ nếu có thể trực tiếp hỏi được số thông tin gì đó về Phong Thất Hiên. Những ngày gần đây cả Phong thị và Phượng thị có số quan hệ làm ăn căng thẳng, tin chắc ‘ca ca’ mình sớm cho người điều tra thông tin của Phong Thất Hiên.

      Gọi điện thoại xong, chạm vào trán của Bạch Dật Thuỷ, vẫn chưa hạ sốt. chỉ có thể kiên nhẫn chờ đợi, thời điểm nhàm chán lấy được thoại chụp vào tấm mỹ nam ngủ say.

      (Hắc hắc Ca tỷ cũng có lúc nhàm chán?!)

      ở bạch gia ngây người cả ngày, đến buổi tối bệnh tình của Bạch Dật Thuỷ ổn định. Trước khi rời đo nhiệt độ lần cuối. Ân! 38 độ! Tốt. Ổn rồi!

      “cảm ơn Phượng tiểu thư.” Quản gia chân thành : “nếu phải nhờ tiểu thư giúp thiếu gia uống thuốc chỉ sợ nhiệt độ thể nhanh hạ xuống được.”

      " cần khách khí. Buổi tiếu Bạch ca ca có thể tỉnh lại, thúc chuẩn bị ít cháo. Con về trước, ngày mai lại đến.” Phượng Khuynh Ca giọng .

      đường trở về, Phượng Khuynh Ca đột nhiên muốn biết Phong Thất Hiên tại làm cái gì. hôm nay cư nhiên hoàn toàn để ý đến , điều này làm cho khó hiểu cũng có chút tức giận.

      Chỉ cần nghĩ đến cùng Tư Mã Xuyến tính toàn hại liền muốn đem trối lại, đưa đến cho mấy chục lão bà XXOO lại OOXX.

      Phượng Khuynh Ca dùng xe trước toà nhà Phong thị. Theo quán tính ngẩng đầu nhìn lên phía phát phòng làm việc của vẫn còn sáng đèn.

      Đem xe vào bãi đỗ, bước đến thang máy lên tầng cao nhất. Từ bên ngoài nghe thấy tiếng của nam nữ trong phòng truyền ra, đứng sát cửa áp tai lắng nghe tiếng động bên trong.

      Vì văn phòng sữ dụng cách thể nghe . tức giận sữ dụng ma khi, trong nháy mắt nghe được cuộc chuyện bên trong ràng.

      "Ngươi phải đáp ứng qua ta sao? Vì sao có xuống tay?"thanh nữ tử rất quen thuộc, là tiếng của nguồn cuội gây ra tội ác, tiểu bạch hoa Tư Mã Xuyến.

      "Ngươi đâu? Ngươi đáp ứng giúp ta chữa khỏi , vì sao giúp?" Phong Thất Hiên lạnh lùng : "Ngươi giúp trị khỏi bệnh, ta liền giúp ngươi."

      "Ngươi uy hiếp ta? Ngươi nên quên, trừ bỏ ta ra ai có thể giúp trai ngươi chữa khỏi bệnh.” Trong giọng Tư Mã Xuyến tràn ngập ý tự đắc: “ phải ngươi cùng Phượng Tử Thịnh có thù oán sao? nếu có thể chia rẻ Phượng Tử Thịnh cùng Phượng Khuynh Ca người vui nhất phải ngươi? Mọi chuyện đối với cả hai phải tốt?”

      "Có phải cần Phượng Khuynh Ca biến mất ngươi giúp ca ca chữa khỏi bệnh?” giọng Phong Thất Hiên lạnh lùng khiến Phượng Khuynh Ca đứng bên ngoài cảm thấy sợ hãi.

      ra... Tất cả đều là giả . Cái gì động tình, cái gì đánh đối tất cả đều là giả. cận chỉ muốn ra tay với còn muốn thông qua đối phó với trai .

      Đáng giận! Bọn họ có thể gây tổn hại nhưng tuyệt đối cho pháp bọn họ gây tổn hại trai . Tư Mã Xuyến phải ?

      Đừng tưởng rằng của ngươi dị năng là rất cường đại, bản tiểu thư xem qua đầy đủ bộ tiểu thuyết, ta so vối bất kỳ người nào hơn hết ngươimuốn làm gì.

      Phần II: Chương 07: Bạch Dật Thuỷ và kế sách ‘truy’ mỹ nhân (1)


      Trong phòng hai người ngừng bàn tính kế sách làm thế nào khiến cho Phượng Khuynh Ca biến mất nhưng ngờ được nhân vật chính trong câu chuyện nghe thấy quỷ kế lén lút rời .

      Trờ lại Phượng gia, nghe quản gia Phượng Tử Thịnh đêm nay tăng ca về vài ngày tới cũng liên tục ở lại công ty. Phượng Khuynh Ca có chút khó chịu trở về phòng, vừa bước ra khỏi phòng tắm điện thoại bàn bắt đầu đổ chuông.

      " tìm thấy tư liệu của ? biết. Cảm ơn. Vất vả cho . Yên tâm, lần sau có việc nhất định tìm đến tìm . Tạm biệt.” Phượng Khuynh Ca hờ hững kết thúc cuộc gọi, mình bước đến ban can trong phòng đón gió.

      có thối quen dùng máy sấy sấy tóc, theo thói quen sau khi tắm gội ra ban công đón gió. Có chút buồn ngủ, duỗi duỗi người, dùng tay xoa tóc quay trở về phòng ngoan ngoãn chuẩn bị ngủ.

      Ngã người giường dùng tay ôm lấy chăn bông, điện thoại đầu giường bắt đầu đỗ chuông. Vươn tay lấy nhìn tên màn hình báo đến: Phong Thất Hiên. Trong lòng Phượng Khuynh Ca trở nên khó chịu cố ý quăng sang bên cố ý nhận cuộc gọi.

      Phong Thất Hiên chịu dừng cuộc liên tục gọi đến cảm thấy phiền lần lại lần. Phượng Khuynh Ca trong lòng phát hoả, trong mắt phát ra tia giảo hoạ.
      bước xuống giường mở ra laptop. Điện thoại giường vẫn ngừng reo, dùng tốc độ nhanh nhất mở ra file được lưu trước đó đồng thời tiếp nhận điện thoại.

      "Bảo bối, vừa lòng sao?" thanh phát ra từ máy tính, tiếng nam nhân khàn khàn mê chết người. Lần đầu tiên nhìn thấy loại AV này bị lừa vì tiếng của hai người này rất giống cùng Phượng Tử Thịnh. Nhờ vậy đoạn AV là đoạn cùng Phượng Tử Thịnh rất thích, chẳng khác nào nghe lại được đoạn chyện trong lúc hai người ngừng XXOO.

      "Uh, lớn... Hảo thô... giỏi..." AV nữ nhân vật chính thanh áp hư nhuyễn hiển nhiên là tận hưởng cuộc vui.

      Phượng Khuynh Ca xoa xoa cầm suy nghĩ muốn chờ xem phản ứng của Phong Thất Hiên. Chẳng phải rất thích nghe lén người khác hay sao? tại quang minh chính đại cho nghe loại tình này cách đầy đủ.

      (OAAAAAAAAAAA!!!!!!!!!! Tỷ đủ ‘ác’ na~~~~~~)

      Điện thoại đó quả là Phong Thất Hiên gọi đến. liên tục gọi hơn tám cuộc gọi đến cuộc thứ chín cũng có người nghe máy nhưng chưa kịp vui mừng kết quả bị tràn thanh kiến cho người khác có thể chảy máu mũi.


      ấy làm gì? Chẳng lẽ cùng Phượng Tử Thịnh? Trong lòng Phong Thất Hiên nổi lên trận đại hoả. Nghĩ đến người trong tay mình hư nhuyễn mềm mại cư nhiên lại ở trong lòng người khác, nổi cơn bạo phát.

      trai mình đáp ứng giúp Tư Mã Xuyến loại bỏ nhưng sau khi tiếp xúc với bị vẻ xinh đẹp nhu nhuyễn của hấp dẫn. phải là người đơn giản như bề ngoài của mình những điều bí phát ra từ khiến hứng thú muốn tìm hiểu rồi lại từ từ đem lòng thích

      " trai, giỏi….nhanh chút…em muốn….muốn….” Phong Thất Hiên nghe loại thanh trong lòng đại hoả hừng hực bùng phát, chất lỏng nóng ấm từ trong mũi chảy xuống.

      Trong đầu lên hình ảnh Phượng Tử Thịnh cùng Phượng Khuynh Ca ở ban công, chết tiệt cư nhiên lại có phản ứng. tại hận chết cái tiểu tinh mê người kia muốn đem ‘cướp’ trở về để cho biết ai lợi hại hơn ai.

      Phượng Khuynh Ca thông qua điện thoại có thể nghe thấy tiếng hít thở dồn dập của Phong Thất Hiên, tiếp theo đối rất nhanh kết thúc cuộc gọi. nhìn điện thoại cười lạnh: “cuộc chơi chính thức bắt đầu, chúng ta chậm rãi ngoạn!"

      Ngày hôm sau, Phượng Khuynh Ca mặc chiếc váy trắng dài mê người, đầu tạo kiểu tóc công chúa, đánh chút son môi nhìn như món đồ tinh xảo, xinh đẹp lại kiều. Lái xe đến Bạch gia còn Phong Thất Hiên, cứ việc cho chậm rãi chờ đợi.

      "Quản gia, cháo chuẩn bị xong?” Phượng Khuynh Ca thích nhất là món cháo ở Bạch gia tuy thanh đạm nhưng rất ngon muốn đem phần cho Bạch Dật Thuỷ.

    3. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :