1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Xuyên không] Kế thê - Hồ Thiên Bát Nguyệt C221

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Vũ Nguyệt Nha

      Vũ Nguyệt Nha Well-Known Member

      Bài viết:
      1,497
      Được thích:
      1,631
      Chương 20: Cung yến

      Edit: Bộ Yến Tử


      đêm vô mộng, ngày thứ hai sau khi Thường Nhuận Chi tỉnh lại, chỉ cảm thấy thần thanh khí sảng.

      Diêu Hoàng, Ngụy Tử hầu hạ nàng đứng dậy, giúp nàng thay đổi xiêm y.

      Lão thái thái mang nàng tiến cung tham gia cung yến lần này, tối qua liền cho người đưa xiêm y tới.

      Trong cung nhiều quy củ, kiêng kị cũng nhiều, cấp bậc lễ nghĩa phải làm cho người ta mắc lỗi mới tốt.

      Diêu Hoàng cẩn thận kiểm tra người nàng có chỗ nào mặc thỏa đáng, còn Ngụy Tử ở bên tai nàng ít tình trong cung, bao gồm kiêng kị của nhóm cung phi, quan hệ nhóm cung phi, để ngừa vạn nhất.

      Mỗi lần sứ đoàn Tiên Ti đến Kinh thành Đại Ngụy, đều tổ chức cung yến như vậy.

      Quần thần bách quan, con cháu hoàng tộc, lượng người khổng lồ, ánh sáng khí thế như vậy, hai mươi mấy thành viên trong sứ đoàn làm sao có khả năng so sánh.

      Nguyên Vũ đế mượn chuyện này triển lộ phồn vinh giàu có và đông đúc với Tiên Ti, địa linh nhân kiệt.

      cách khác, Nguyên Vũ đế làm cung yến chỉ vì hai chữ —— khoe khoang.

      Đối với Nguyên Vũ đế mà , đây là cơ hội để Tiên Ti học hỏi Đại Ngụy quốc.

      Nhưng đối với những người khác tham gia yến hội mà , khó có thể phải là cơ hội so biện.

      Thường Nhuận Chi tự với chính mình, địa phương phức tạp như hoàng cung, cung yến cũng là trường hợp phức tạp, nàng muốn tham dự.

      Người nhiều chuyện tạp, dễ dàng gặp chuyện may.

      Nàng cũng có với Lão thái thái, muốn .

      Nhưng lão thái thái đồng ý.

      Thường Nhuận Chi biết ý tưởng Lão thái thái, cũng muốn ngỗ nghịch với bà.

      Cho nên, tại nàng nhận mệnh nghe Ngụy Tử lải nhải.

      Ngụy Tử đâu đâu xong, có chút lo lắng trùng trùng với Thường Nhuận Chi: " nương, nô tì và Diêu Hoàng thể tiến cung cùng người. Người chưa tiến cung lần nào, cần phải nhớ, phải theo sát bên cạnh Lão thái thái và thái thái ..."

      Thường Nhuận Chi vuốt cằm, cười khẽ trấn an nàng: "Đừng lo lắng, có sai lầm."

      "Có thể là do nô tì nghĩ nhiều nên nằm mơ, mơ thấy người ở trước mặt công chúng ngã sấp xuống, vạt váy bị vén..."

      Ngụy Tử còn chưa dứt lời, Diêu Hoàng liền vỗ tát mặt nàng: "Mau ngậm miệng quạ đen của ngươi lại!"

      Nhất thời, Thường Nhuận Chi nở nụ cười, đột nhiên cảm thấy cung yến cũng có gì đáng sợ .

      Cùng lão thái thái dùng xong đồ ăn sáng, đợi đến lúc Thường Cảnh Sơn và tiểu Hàn thị tiến đến mời, lão thái thái liền mang theo Thường Nhuận Chi xuất phát.

      Trong xe ngựa lảo đảo, lúc Thường Nhuận Chi bị lắc lư cơ hồ muốn ngủ, cuối cùng cũng đến.

      Cung điện Đại Ngụy ở trung ương kinh thành, cung tường nguy nga, chỉnh thể màu đen đỏ điều, đoan trang đại khí. Tường thành cao ba trượng, Ngự lâm quân trấn thủ quay quanh cổng thành, mặc Ngân Khải hắc giáp, tay cầm trường mâu sáng bóng, cỗ uy nghiêm đập thẳng vào mặt.

      Thường Nhuận Chi khỏi đóng khẩu khí.

      Trường hợp trang trọng sâm nghiêm như vậy, kiếp trước nàng trừ bỏ xem duyệt binh, đúng là chưa bao giờ cảm thụ qua.

      Qua cửa cung, phải xuống xe ngựa, bộ vào cung.

      đoạn dài, Thường Nhuận Chi thành theo ở bên cạnh tiểu Hàn thị, bất chợt đánh giá cứ cách đoạn có người cúi đầu "Gác" hoàng môn cung nga, thỉnh thoảng còn có thể gặp hai vị nữ quan.

      Đại Ngụy có nữ quan, thứ tỷ Thường Thấm Chi của nàng cũng từng là nữ quan trong cung, nhậm chức ở Lại bộ.

      Nữ quan hơn phân nửa đều là nữ tử thế gia đảm nhiệm, chức vị cao thấp bằng vào thân phận, địa vị cùng năng lực định đoạt.

      Thường Nhuận Chi gặp được vị nữ quan, phía sau theo vài cung nga, tươi cười hào phóng, chân thành mà . Nhìn phục sức cùng cả người khí chất, tựa hồ là địa vị tầm thường.

      Đám người Hàn thị nhìn thấy nàng, liền dừng lại bước chân, hơi hơi khom người, nữ quan kia cũng ngừng lại, phi thường quy củ lễ cái với Hàn thị, rồi lập tức .

      Tiểu Hàn thị thấy nàng mắt lộ ra tò mò, liền giọng nhắc nhở nàng: "Mới vừa rồi nhìn thấy quần áo của nữ quan kia, phải làm nữ quan ở Cần Chính Điện."

      Cần Chính Điện là nơi Nguyên Vũ đế trừ bỏ Hàm Nguyên điện, tuyên chính điện ở ngoài nơi thường trú khác, địa phương quản lý chính vụ, có thể làm chức nữ quan ở Cần Chính Điện, nhất định xuất thân cực cao, nhưng năng lực tuyệt đối yếu, đối với lễ phép bậc này tự nhiên có chỗ hỏng.

      Thái độ của nhóm tòng mệnh phụ đối với nữ quan có thể biết được, địa vị nữ quan, là thấp.

      Vợ cả Nguyên Vũ đế Thuần Khác hoàng hậu mất sớm, bây giờ hậu cung do Vô Tử quý phi chưởng quản. Mệnh phụ lên triều tham gia Cung yến, đều phải thỉnh an quý phi trong cung trước, Lại Từ quý phi thống nhất an bài tham dự yến hội.

      Thế là Thường Nhuận Chi gặp được hậu cung phi tần khổng lồ của Nguyên Vũ đế, còn có mệnh phủ lão già, người trẻ, các thiên kim, quả nhiên là y hương tấn ảnh, mỹ nữ Như Vân.

      Tại phụ trợ như vậy, tự nhiên Thường Nhuận Chi có vẻ hào chớp mắt.

      Sau khi mời quý phi ngồi, quý phi tươi cười mọi người cần đa lễ, các nàng đều tụ lại chỗ cùng nhau chuyện.

      Mọi người chào hỏi nhau, khí câu nệ dần dần tiêu tán.

      Hàn thị cùng vài vị lão thái thái đứng lên bắt chuyện, tiểu Hàn thị cũng cùng vài vị thái thái cùng nhau chuyện phiếm.

      Thấy Thường Nhuận Chi theo bên người Hàn thị, vài vị lão thái thái bộ mặt hiền lành khỏi hỏi tới nàng, nghe là cháu thứ ba của lão thái thái, ngược lại cũng biết nàng là thứ nữ ly hôn kia, mặt có chút mất tự nhiên, biết nên làm sao khen nàng.

      Dường như trong lòng Lão thái thái sáng như gương, cười đến bình thường vô nhị: "Trước kia, mang đứa này ra ngoài từng trải việc đời, nó lại là đứa hay ngại ngùng, bị ủy khuất chỉ biết tự mình cam chịu. Bây giờ thoát ly bể khổ, tâm tình mở rộng ít."

      Lão thái thái mở miệng, lời này có thể hảo tiếp.

      Đều là các lão thái thái sắp thành tinh, cái gì nên , cái gì nên , đều có chừng mực. Thổi phồng Thường Nhuận Chi được chân tình thổi phồng, chút cũng để nàng cảm thấy xấu hổ.

      mặt Thường Nhuận Chi là như thế, trong lòng lại mao mao.

      Làm đề tài trung tâm, nàng bị đám lão nãi nãi nắm tay hỏi han ân cần, mỉm cười nhất nhất đáp lại, mặt tươi cười kém chút nhịn được.

      Sức chiến đấu của nhóm Lão thái thái này rất cao, nàng có chút ăn tiêu oa.

      Cũng may, thời gian cách khai yến lâu, lục tục có cung nga tiến đến, đem các cao mệnh mệnh phụ có phẩm cấp nhất nhất dẫn . Mọi người nối đuôi nhau mà , lại ngay ngắn trật tự, chút hỗn loạn.

      Thường Nhuận Chi thầm bội phục.

      Khi đến Lân Đức điện, ca múa chính nóng. Văn võ bá quan, hoàng thân quốc thích, đều nhất nhất ngồi ổn thỏa.

      Nhóm nữ quyến cũng ào ào ngồi xuống.

      Người ngồi ở vị trí cao nhất, tự nhiên là quân chủ Đại Ngụy, Nguyên Vũ đế.

      Thường Nhuận Chi nhanh chóng nhìn cái.

      Nguyên Vũ đế gần bốn mươi tuổi, ngược lại bộ dáng lại có chút giống người năm mươi tuổi, xác nhận mấy năm nay đó là kết quả vì lo lắng cho giang sơn Đại Ngụy. Đều tính tình ôn hòa, nay vừa thấy, diện mạo ngược lại đích xác từ ái.

      Vua của nước a...

      Trong lòng Thường Nhuận Chi thầm nghĩ, nghĩ tới nàng vậy mà được nhìn thấy nguyên thủ quốc gia cổ đại.

      Nhìn qua Nguyên Vũ đế, Thường Nhuận Chi lấy làm trung tâm, quan sát người ở bốn phía.

      Ngồi bên tay trái Nguyên Vũ đế, là nam tử đầu đội kim quan tuấn dật, nhìn khoảng hai mươi, khí thế ngược lại cũng chân chính, nhưng mặt lại mang theo chút trầm, Thường Nhuận Chi thoáng vui.

      Đó tất nhiên là Thái tử Đại Ngụy.

      Mặt khác, vài vị Hoàng tử phong vương ngồi ở phía sau Thái tử, sắp xếp theo thứ tự hạ dần.

      Thường Nhuận Chi đếm đếm, tất cả có bốn người.

      Nàng thấy được tỷ phu Thụy vương.

      Ngồi bên tay phải Nguyên Vũ đế, là hai nam nhân dị tộc, cao lớn uy vũ, Thường Nhuận Chi mơ hồ có chút ấn tượng, là kia **** ở Túy Tiên lâu gặp qua người của sứ đoàn Tiên Ti. Phỏng chừng, thân phận của hai người này là cao nhất .

      Quan sát vòng từ xuống dưới, Thường Nhuận Chi mắt xem mũi, mũi xem tâm an tĩnh ngồi, nghiêm túc thưởng thức mùi vị món ngon, thưởng thức hát hay múa giỏi.

      Cổ nhạc bắt đầu khởi xướng, lễ bộ lễ quan đứng dậy, bắt đầu xướng từ, truyền chiếu lệnh của Nguyên Vũ đế, yến hội bắt đầu.

      Náo nhiệt lại tiếp tục.

      Nguyên Vũ đế hướng sứ đoàn Tiên Ti triển lãm hồi nghe nhìn thịnh yến.

      Người Tiên Ti tròng mắt đều chuyển, nhìn chằm chằm các nương khởi vũ ở giữa điện, dũng cảm cười nữ nhân Đại Ngụy da thịt trắng nõn bóng loáng, vòng eo mềm mại tinh tế, cũng biết vuốt xúc cảm như thế nào, muốn hoàng đế Đại Ngụy thưởng cho bọn họ ít nữ nhân chơi đùa.

      Thanh cực lớn, Thường Nhuận Chi nghe được rành mạch.

      Nàng khỏi nhíu lông mày.

      Nhóm thần tử Đại Ngụy có phần cùng sứ đoàn Tiên Ti giỡn, còn có phần lời, an vị ở bên.

      Thường Nhuận Chi quan sát xuống, phát khuôn mặt lãnh, hơn phân nửa đều là võ tướng.

      Chỉ là, văn thần trị quốc, võ tướng an bang. Nhìn quen người Tiên Ti làm vẻ ta đây, tự nhiên là muốn đem đầu thuyên ở lưng quần mang theo, cùng quân nhân Tiên Ti giao chiến.

      Thường Nhuận Chi cảm thấy vui vì người Tiên Ti vô lễ ương ngạnh, các mệnh phụ có dẫn theo nữ nhi đến cũng thích lãng ngôn với bên kia ****.

      Cùng thường ngày giống nhau, yến hội tiến hành đến nửa, nam nhân bắt đầu đẩy chén hỏi chén khi, nữ nhân liền muốn dời trận địa.

      Quý phi dẫn đầu, dẫn theo người đến cạnh ao Thái Dịch.
      HaYen, Tuyết Liên, Snow3 others thích bài này.

    2. Vũ Nguyệt Nha

      Vũ Nguyệt Nha Well-Known Member

      Bài viết:
      1,497
      Được thích:
      1,631
      Chương 21: Gió lùa

      Edit: Bộ Yến Tử

      Yến hội tổ chức tại Lân Đức điện, ở phía Tây sườn hồ Thái Dịch là nơi cao, rộng lớn.

      Theo Lân Đức điện tới, vẫn có thể nghe được tiếng ti trúc phía .

      là ngày xuân, hồ Thái Dịch tương đối yên tĩnh, bên cạnh ao vài cành liễu tùy gió lay động, thỉnh thoảng mặt hồ tạo nên tia gợn sóng, có thể thấy được bóng dáng vài con cá uyển chuyển chơi đùa.

      Nữ nhân tụ tập chỗ, đó là từng trận làn gió thơm.

      Nhóm của Lão thái thái tụ lại cùng nhau tán gẫu, Thường Nhuận Chi liền theo tiểu Hàn thị, ngồi chung với đám người phụ nhân.

      Quý phi cư địa vị cực cao, bên người theo vài vị tần phi.

      Tiểu Hàn thị giọng giới thiệu cho Thường Nhuận Chi.

      Đạm trang nồng mạt, yến gầy hoàn phì, diễm phúc của Nguyên Vũ đế rất sâu.

      Thường Nhuận Chi nhất nhất nhận người, tiểu Hàn thị chỉ chỉ Cung phi tĩnh tọa cúi đầu, : "Đó là mẹ đẻ của Thụy vương gia, Hiển tần nương nương."

      Hiển tần nương nương tướng mạo cũng tính xuất chúng, nhưng quanh thân khí chất ôn hòa, mặt mày thư duyệt, vừa thấy khiến cho người rất có cảm tình.

      Nhận biết vòng các Cung phi kia xong rồi, tiểu Hàn thị lại chỉ vòng người lẩn quẩn khác cho nàng nhận.

      "Đó là Thái tử phi cùng vài vị vương phi." Tiểu Hàn thị dừng chút, hạ giọng : "Hai người mặc xiêm y hồng nhạt kia, đầu cài trâm hoa hải đường, là hai vị lương đệ Thái tử."

      Thường Nhuận Chi kinh ngạc : "Thái tử gia cũng mang theo hai vị lương đệ sao?"

      Tiểu Hàn thị gật gật đầu, mặt lộ ra tia lạnh lẽo trào phúng: "Chẳng qua là để cho người nhà mẹ đẻ hai nhà coi thôi."

      Thường Nhuận Chi nhưng là biết Thái tử này.

      Đại khái là vì có lời của Nguyên Vũ đế và việc làm đều mẫu mực, vị thái tử gia này cùng Nguyên Vũ đế rất giống nhau, vui vẻ thu nạp tiểu mỹ nhân vào hậu viện. Thái tử phi, Thái tử lương đệ, còn có Thái tử nhũ nhân, thị thiếp Thái tử còn chờ đợi nữa, hậu viện của vị Thái tử này, đều bị chiếm đầy, có thể thấy được người đếm phần đông.

      Ở giữa, nhà mẹ đẻ hai vị Thái tử lương đệ, có thể là duy trì thế lực trụ cột vững vàng cho Thái tử.

      Nhưng xem biểu cảm của Thái tử phi, lại hiển nhiên đối với việc Thái tử mang theo hai vị lương đệ cùng nhau tham gia cung yến, cảm thấy thập phần thoải mái, sắc mặt cực kỳ tốt.

      Ngược lại chuyện này cũng khó lý giải.

      Khi Đại Ngụy khai triều, Cao tổ từng hạ chỉ qua, đích tử thừa vị, mới là chính thống. Mà phàm vì hậu giả, sau tộc tất giao quyền, để ngừa sau thích phát triển an toàn.

      Thậm chí bây giờ, có thể lên ngôi vị hoàng đế, đều là mẫu tộc thế lực lớn. Do hơn phân nửa là muốn bảo vệ đích tử kế vị, cho nên nhà mẹ đẻ hoàng hậu, muốn có danh mà có quyền, muốn xuất thân bình dân ràng.

      Mà vợ cả Nguyên Vũ đế Thuần Khác hoàng hậu, bà chính là xuất thân bình dân.

      Có lẽ là bởi vì mẫu tộc có cảm giác tồn tại, lại thêm Hoàng hậu mất sớm, Thái tử mới chấp nhất với quyền thế như vậy.

      Bất quá, có lẽ Nguyên Vũ đế lý giải sai ý tứ của Cao tổ.

      Cao tổ là hy vọng sau thích phát triển an toàn, cho nên mới có ý chỉ kia.

      Nhưng mà, Nguyên Vũ đế lại cho rằng lấy hậu cung làm công cụ lung lạc triều thần, lại để cho chính mình gia tăng nhiều mẫu tộc như vậy □ hách nhi tử, sử chi trở thành đối thủ lớn nhất của Thái tử ...

      Thái tử kiêng kị, các Hoàng tử đều có cân nhắc, tranh đấu giữa bọn họ thể tránh được.

      phương diện Thường Nhuận Chi cảm thấy Thái tử đáng thương, về phương diện khác lại thập phần thích đối với Thái tử.

      Tỷ phu của nàng là Thụy vương, tuy rằng Thụy vương có tâm tranh vị, nhưng khi đại tỷ về nhà mẹ đẻ có ít lời, nàng cũng nghe ra được, Thụy vương cũng có hảo cảm gì với Thái tử.

      tại, nhìn thấy Thái tử dẫn theo thê thiếp cùng nhau tới cung yến tiếp đãi ngoại tộc, hai vị Thái tử lương đệ bộ dáng chủ nhân... trong lòng Thường Nhuận Chi thầm mắng Thái tử câu "Tra nam".

      Thái tử phi thân là vợ cả Thái tử, tương lai Thái tử kế vị, nàng chính là Hoàng hậu.

      Tương lai có thể làm Hoàng hậu, vậy nhà mẹ đẻ của nàng khẳng định có thế lực.

      Còn nhà mẹ đẻ của hai vị Thái tử lương đệ là thập phần có quyền thế, Thái tử phi còn có thể bày ra dáng chính thê sao?

      Hơn phân nửa là thể.

      Cho nên, sắc mặt Thái tử phi rất khó coi, hai vị Thái tử lương đệ cười cười tiếp đón các vị mệnh phụ, làm cho khí khái mười phần.

      Thái tử căn bản có lo lắng qua cảm thụ của Thái tử phi.

      Thường Nhuận Chi thấp giọng thầm cùng tiểu Hàn thị hai câu, tiểu Hàn thị vỗ vỗ tay nàng, giọng : "Vậy cũng có biện pháp, hai vị Thái tử lương đệ đều có nhi tử, Thái tử phi liên tục sinh ba nữ nhi, dưới gối còn chưa có nhi tử đó... thiếu được muốn nghẹn khuất."

      đến nơi này, tiểu Hàn thị liền thể vui mừng: "Cũng may, bụng của đại tỷ, nhị tỷ con tốt..."

      Sao chuyện này lại tới người hai vị tỷ tỷ rồi hả.

      Thường Mộc Chi sinh ba đứa con trai, Thường Thấm Chi cũng đứa con trai, có đích tử, tự nhiên càng được phu quân ngưỡng mộ, vị trí đích thê được củng cố.

      Cùng tiểu Hàn thị ngồi lát, Thường Nhuận Chi liền ngồi yên.

      Người Đại Ngụy đặc biệt thích huân hương, nam nhân nữ nhân đều có tật xấu này. Cho nên, đống người tụ ở chỗ, quanh quẩn chóp mũi chính là đủ loại mùi.

      Bình thường, Thường Nhuận Chi cần hương phẩm, đối với mùi cũng quên ngửi, ở chỗ này lâu như vậy, liền cảm thấy ngực khó chịu, não choáng váng.

      Tiểu Hàn thị cũng biết tật xấu này của nàng, thấy sắc mặt nàng có chút khó coi, lại đứng ngồi yên, liền giọng hỏi nàng có phải thoải mái hay .

      "Mẫu thân, con thấy khó thở..." Thường Nhuận Chi cũng già mồm cãi láo, phủ phủ ngực : "Con có thể đến cạnh ao hít thở khí được ạ?"

      Thường Nhuận Chi biết quy củ trong cung, cũng dám vội vàng hành động.

      Tiểu Hàn thị nhìn nhìn bốn phía, cảm thấy cũng có gì trở ngại, liền xin chỉ thị của lão thái thái, được đồng ý của lão thái thái, liền để hai tiểu cung nga tản bộ cùng nàng.

      Trong lòng Thường Nhuận Chi vui mừng, cảm ơn tiểu Hàn thị, mang theo hai cung nga lặng lẽ lui ra.

      Ra khỏi vòng lẩn quản của đám nữ nhân, Thường Nhuận Chi cảm thấy bầu trời sáng sủa rất nhiều.

      Nàng nhìn về phía hai tiểu cung nga khoảng mười ba, mười bốn tuổi, cười hỏi: "Các muội tên là gì? Vào cung được mấy năm rồi?"

      Trong đó, liền có tiểu cung nga cũng cười trả lời: "Nô tỳ tên Xích Thược, vào cung ba năm, lúc trước hầu hạ trong cung của Hiển tần nương nương."

      tiểu cung nga khác, : "Nô tỳ tên Uyển Bạch, vào cung tám năm, lúc trước theo bên người Thường nữ quan làm việc. Sau khi Thường nữ quan rời cung, nô tỳ bị điều đến làm việc cho Lý nữ viên chức ở Cần Chính điện."

      Thường Nhuận Chi nhất thời hỏi: "Thường nữ quan... phải là nhị nương phủ An Viễn hầu sao?"

      "Đúng vậy." Uyển Bạch cười : "Là tỷ tỷ của tam nương."

      Thường Nhuận Chi lập tức hiểu .

      Trách được tiểu Hàn thị để hai cung nga này cùng nàng, hóa ra đều là "Đơn vị liên quan".

      mặt Thường Nhuận Chi liền có thêm hai phần thân thiết, cầm vật chuẩn bị tốt khi xuất môn thưởng cho hai người. Xích Thược và Uyển Bach dịu dàng khom người tạ ơn.

      Thường Nhuận Chi lát, nhìn thấy ven bờ cách đó xa, từ núi giả rườm rà ra quái thạch lâm, đỉnh quái thạch lâm có cái đình hóng mát.

      Xích Thược với Thường Nhuận Chi: "Chỗ kia ở cao, phong cảnh cũng tốt, nếu tam nương chỗ đó ngồi thử ?"

      Thường Nhuận Chi tự nhiên có dị nghị.

      Ba người chậm rãi bước lên.

      Đình hóng mát nhìn tính cao, nhưng dưới chân đến cùng là tảng đá đôi ra, có chút khó . Ở núi giả trong đống tễ đến tễ , thình lình còn có thể bị đá vụn tử các chân.

      Sắp lên mấy bậc thèm đá cuối cùng, bên tai Thường Nhuận Chi nghe thấy có tiếng người chuyện.

      Xích Thược ngẩng đầu kinh ngạc : " có người đến trước."

      Vị trí đình hóng mát thấp thoáng ở bên trong núi giả, trong đình mặc dù có người, cũng bị che lấp, cho nên trước đó ba người Thường Nhuận Chi cũng biết nơi này có người ở.

      Mặt người kia nghe được động tĩnh, cũng thò người ra xem, nữ quan nhíu mày, : "Thái tử phi ở chỗ này tạm nghỉ ngơi, biết là người nào đến?"

      Thường Nhuận Chi nhất thời lên cũng phải, mà xuống cũng phải, tiến thối lưỡng nan.

      Còn đợi nàng ra tiếng, giọng ôn hòa của Thái tử phi vang lên: "Vô phương, đều đến chỗ này, cũng thể để cho người ta xuống. Đem người mời lên ."

      Thường Nhuận Chi khom người cảm tạ, kiên trì lên chỗ cao, tiến nhập đình hóng mát.
      HaYen, Tuyết Liên, Snow3 others thích bài này.

    3. Vũ Nguyệt Nha

      Vũ Nguyệt Nha Well-Known Member

      Bài viết:
      1,497
      Được thích:
      1,631
      Chương 22: Tính kế

      Edit: Bộ Yến Tử

      Lại tiếp, ngược lại xuất thân của Thái Tử phi cũng giống Thuần Khác hoàng hậu, là bình dân quyền thế.

      Thái Tử thiếu tiền, mẫu tộc có thế lực, lúc trước muốn kết hôn với Thái Tử phi, liền hướng tư gia của người giàu có.

      Nhà mẹ đẻ Thái Tử phi họ Thẩm, là thương nhân lập nghiệp, năm Hộ bộ đoạt được thuế má, trăm chi ba bốn xuất từ Thẩm gia. Tuy rằng, người Thẩm gia có làm quan trong triều, nhưng Thẩm gia kinh thương, nhận thức gia tộc quyền quý ít, cùng chi có lợi ích dây dưa tự nhiên nhiều, nhân mạch này cũng yếu.

      Vừa vặn Thẩm gia có đích nữ vừa độ tuổi chưa gả, Thái Tử liền hăng hái cưới vào cửa.

      Có Thẩm gia hỗ trợ vơ vét của cải, Thái Tử ở Hộ bộ dần dần đứng vững gót chân, còn có thể bất động thanh sắc gom vào tư khố của mình vàng bạc phong phú.

      Nhưng đối với xuất thân là thương nhân của Thái Tử phi mà , ở trong phủ Thái Tử, bất quá nếu so nàng với hai vị Thái Tử lương đệ liên hợp đối kháng, hồi trước còn ăn qua vài lần thiệt thòi của các nàng.

      Đó là tại tính tình Thái Tử phi tốt, cũng bị rèn luyện có chút cứng rắn.

      Nhưng đối với người ngoài, cho tới bây giờ Thái Tử phi đều là cười cười, rơi tiếng người bính.

      Giống như tại, nhìn thấy Thường Nhuận Chi.

      Nghe xong Thường Nhuận Chi tự giới thiệu, Thái Tử phi giật mình : "Hóa ra là tam nương phủ An Viễn hầu."

      Mâu trung Thái Tử phi chợt lóe.

      Đích trưởng nữ phủ An Viễn hầu là Thụy vương phi, nhưng mà vị tam nương này tại sao còn chưa nghe qua, cũng chưa thấy qua. Bất quá, nếu như giao hảo tốt với vị tam nương này chút, vậy có chỗ hỏng.

      Thái độ Thái Tử phi càng thêm thân thiết chút, để nàng ngồi xuống nghỉ tạm.

      Thường Nhuận Chi vẫn duy trì mỉm cười thỏa đáng, : "Thần nữ là người chịu ngồi yên, nhưng lại quấy nhiễu đến Thái Tử phi thanh tĩnh, mong rằng Thái Tử phi thứ tội."

      Thái Tử phi lắc đầu: "Bên kia mùi quá nồng, ta có chút ăn tiêu, liền muốn tìm nơi tươi mát chút cho qua ngày, nhưng mà nghĩ tới cũng có người giống ta, chúng ta đúng là có duyên phận."

      Thường Nhuận Chi liền gật đầu phải.

      "Khuê danh ngươi kêu là Nhuận Chi à?" Thái Tử phi cười : "Tên của ba tỷ muội Thường gia đều dễ nghe, đại tỷ ngươi là đệ muội ta, thường xuyên qua lại, cần nhiều lời như thế; lúc trước khi nhị tỷ ngươi còn làm nữ quan ở trong cung, ta cũng từng tiếp xúc cùng nàng vài lần. Hôm nay, vừa nghe tới ngươi, ta liền đoán các ngươi có lẽ là tỷ muội, quả thực sai."

      Thường Nhuận Chi phụ họa đồng ý.

      Thái Tử phi là lần đầu gặp mặt Thường Nhuận Chi, hàn huyên vài câu có chút biết gì.

      Bất quá có mấy đề tài đều là tương thông.

      Nữ nhân chi gian có thể tán gẫu, chẳng qua là ít vật ngoài thân, tỷ như đồ trang sức, xiêm y, cuối cùng chính là tán gẫu nam nhân cùng hài tử.

      Thái Tử phi thấy tuổi tác Thường Nhuận Chi cũng , liền cười hỏi nàng đính hôn chưa.

      mặt Thường Nhuận Chi hơi ngừng lại.

      Cuối cùng Thái Tử phi cũng có thân phận địa vị cao, làm gì có lòng rãnh rỗi quản chuyện mỗ gia mỗ nữ nhà nào ly hôn á?

      Nhưng mà Thường Nhuận Chi có xấu hổ, ngược lại nữ quan phía sau Thái Tử phi biết nội tình ngượng ngùng cười với nàng.

      "Thái Tử phi biết ngược lại cũng bình thường, đến cùng chuyện này cũng phải chuyện tốt gì." Thường Nhuận Chi cười : "Ta gả hơn người, bất quá trước đoạn ngày... ly hôn."

      mặt Thái Tử phi lộ thần sắc kinh ngạc.

      Đương nhiên, nữ nhân như nàng có thân phận như vậy, muốn ly hôn là đều có khả năng, cho nên vừa nghe có nữ nhân ly hôn, quả thực so với chuyện nghe nàng bị hưu còn muốn ngạc nhiên hơn.

      "Này..." Thái Tử phi nghĩ tới tình huống như vậy, nhất thời thể thốt nên lời.

      Thường Nhuận Chi liền ôn thanh ra chuyện ly hôn với Phương gia.

      "Phương lão thái thái thích ta, còn Phương đại nhân đối với ta mà , nghĩ tới có cũng được mà có cũng sao. Chuyện di nương kia sau khi có thai, chỉ là chất xúc tác mà thôi. Ta nhẫn lâu mà có làm lớn chuyện, bây giờ ta cần gì phải gượng ép mình sống như vậy nữa? Cho nên bẩm báo đích mẫu, đích mẫu vì ta làm chủ, để ta ly hôn trở về nhà."

      Thường Nhuận Chi đem tình cùng Phương gia đơn giản hoá tự thuật lần, thỏa mãn tò mò của Thái Tử phi.

      Thái Tử phi nghe được mùi ngon, trong khoảng thời gian ngắn lại cảm thấy cùng Thường Nhuận Chi có chút tinh tinh tương tích.

      Đều là nữ nhân đối với việc trượng phu nạp thiếp hề biện pháp.

      Thế là Thái Tử phi càng thân thiết hơn với Thường Nhuận Chi.

      Hai người hàn huyên lát, Thái Tử phi liền để nữ quan đem tới mấy món điểm tâm ngọt, cùng Thường Nhuận Chi chia xẻ.

      Nữ quan kia chần chờ hạ, lại là nghe mệnh đem bánh hoa mai trong hộp nâng lên.

      "Ăn thử mấy miếng đồ ngọt của ta thử xem?"

      Thái Tử phi cười, với Thường Nhuận Chi: "Ngươi rất có lộc ăn, trong phủ Thái Tử có đầu bếp đến từ Giang Nam, am hiểu nhất chính là làm món điểm tâm ngọt Giang Nam, ngọt mà ngấy, ăn thập phần ngon."

      Nữ quan chậm rì rì lấy ra hai món điểm tâm ngọt, do dự để xuống, chén đưa cho Thái Tử phi, chén đưa cho Thường Nhuận Chi.

      Thái Tử phi nhìn nhìn đồ ngọt trong tay Thường Nhuận Chi, lại xem xem vật trong tay mình, mặt lộ ra phần xấu hổ.

      Nữ quan phía sau nàng nhìn thấy, liền ôn thanh : "Thường ngày nương nương rất thích uống hạnh nhân lộ, nhưng hạnh nhân này trong hạnh nhân lộ tính nóng, đối với thân thể nương nương tốt. Nương nương vẫn là nên uống nước ô mai mới tốt."

      Thái Tử phi vui, liền hỏi Thường Nhuận Chi: "Nhuận Chi có thích uống nước ô mai ?"

      Thường Nhuận Chi biết Thái Tử phi muốn hạnh nhân lộ trong tay mình, liền biết nghe lời nâng cho Thái Tử phi.

      "Thần nữ chọn, vẫn do nương nương chọn trước ."

      Thái Tử phi liền thư thái cười, đem nước ô mai trong tay mình đặt xuống, ngược lại nhận hạnh nhân lộ trong tay Thường Nhuận Chi.

      Nữ quan phía sau Thái Tử phi nhất thời nóng nảy, giọng có chút thay đổi: "Nương nương!"

      "Tốt lắm, thỉnh thoảng ăn chén, ảnh hưởng gì nhiều?" Thái Tử phi trừng mắt nhìn nàng: "Định cầm lời dặn của thái y đến dỗ ta, nào có người dọa người như ngươi? Ta ăn miếng, uống nhiều là được."

      Thái Tử phi cũng quản nữ quan kia, lúc này liền bưng hạnh nhân lộ uống ngụm, vừa cười vừa mời Thường Nhuận Chi cũng dùng điểm tâm ngọt với nàng.

      Thường Nhuận Chi tạ ơn, cười uống, hơi hơi chậm rãi hiểu ra toan vị (mùi vị tính kế) bên trong.

      Dư quang nhìn về phía nữ quan bên cạnh Thái Tử phi, tinh thần nàng tựa hồ có chút như ý.

      Đại khái, chắc là còn lo lắng Thái Tử phi uống hạnh nhân lộ ảnh hưởng tốt đỗi với thân thể .

      Trao đổi ngọt chén chính là cái tiểu nhạc đệm, Thường Nhuận Chi để ở trong lòng. Nàng đặt ly trà xuống, lại ăn mấy khối điểm tâm, cùng Thái Tử phi chuyện phiếm.

      Lên đình hóng mát, Thái Tử phi dẫn theo nữ quan và hai tỳ nữ, phía sau Thường Nhuận Chi theo hai cung nga, tổng cộng có bảy người, người cũng nhiều, trong đình hóng mát cũng có vẻ chật chội.

      Bất quá hàn huyên lát, Thường Nhuận Chi liền cảm thấy bụng quặn đau, muốn ngoài.

      Nàng đặc biệt ngượng ngùng nhìn về phía Thái Tử phi, đứng dậy cáo lui cùng Thái Tử phi.

      Thái Tử phi thấy trán nàng đổ đầy mồ hôi, cũng vội bảo nàng .

      Thường Nhuận Chi liền kéo vạt váy, vội vàng khỏi đình hóng mát, chạy về phía núi giả.

      Trong đình hóng mát, Thái Tử phi cười : "Xem tam nương của phủ An Viễn hầu này, cũng biết hôm nay là ăn cái gì..."

      đến đây, sắc mặt Thái Tử phi hốt hoảng biến đổi.

      Nàng mạnh mẽ đứng lên, hai tỳ nữ cả kinh bước lên phía trước : "Nương nương sao vậy?"

      Vẻ mặt Thái Tử phi trở nên ngoan túc mục, nàng nhìn chằm chằm bàn đá giữa đình hóng mát, nghiến răng nghiến lợi : "Đều cho phép nhúc nhích những gì bàn đó. gọi Trần thái y đến!"

      Sắc mặt nữ quan bỗng chốc trở nên trắng bệch, tay hơi hơi lay động.

      Hai tỳ nữ biết xảy ra chuyện gì, người vội vàng mời thái y, người đỡ Thái Tử phi, mặt lo sợ bất an.

      Bên kia, Thường Nhuận Chi chỉ cảm thấy trong bụng ruột của nàng càng ngày càng quặn đau.

      ràng buổi sáng nàng từ trong phủ xuất phát trước, sau đó mới vào cung, hơn nữa từ lúc đó đến bây giờ, cũng chưa ăn cái gì á... Đây là xảy ra chuyện gì?

      Hơn nữa, nàng càng cảm thấy, loại đau này, hơn xa chuyện sốt ruột muốn thay quần áo.

      Nàng rất nhanh, có thể là gấp, động tác dưới chân Thường Nhuận Chi lại càng thêm loạng choạng, nhìn giống như là uống rượu say.

      Trong núi giả rất hẹp, nhiều nhất có thể dung hai người sóng vai mà qua, Xích Thược thay Uyển Bạch đỡ nàng cũng được tiện.

      Ánh mắt Thường Nhuận Chi có chút mở ra, cảm giác đau đớn nhanh chóng đánh tới, nàng tự chủ được ngồi xổm xuống.

      " nương!"

      Xích Thược kinh hô tiếng, Uyển Bạch theo phía sau vội vàng nhanh tới hai bước: "Xảy ra chuyện gì?"

      Thường Nhuận Chi che bụng, đột nhiên cảm giác dưới thân trào ra luồng nhiệt lưu.

      ... Đau như thế là vì thân thích đến hả?

      Nhưng mà, trong trí nhớ tuy rằng nguyên chủ liên tục bệnh, cuộc sống mỗi tháng cũng có quy luật, nhưng mà đến nỗi đau thành bộ dạng này á!

      lúc Xích Thược và Uyển Bạch chân tay luống cuống, tỳ nữ bên người Thái Tử phi tìm thái y chạy tới.

      "Thường nương!" Tỳ nữ kia kinh ngạc gọi tiếng, thấy sắc mặt Thường Nhuận Chi rất là khó coi, nhất thời hiểu cái gì, mắt trợn to nuốt tiếng kinh hô xuống.

    4. Vũ Nguyệt Nha

      Vũ Nguyệt Nha Well-Known Member

      Bài viết:
      1,497
      Được thích:
      1,631
      Chương 23: Gặp

      Edit: Bộ Yến Tử

      Tỳ nữ vội vã vòng qua Thường Nhuận Chi, mời thái y, cũng chưa vì sao Thái Tử phi phải mời thái y.

      Thường Nhuận Chi ngã ngồi xuống.

      Nàng cảm thấy có đau như lúc trước, cơ thể bỗng nhiên cảm thấy rất lạnh.

      chỉ người, trong lòng cũng lạnh.

      Nàng biết, nàng bị kéo vào mưu.

      Xích Thược ngửi được mùi máu tươi người nàng.

      " nương đến tháng sao?" Uyển Bạch do dự hỏi.

      Kỳ thực Thường Nhuận Chi cũng biết cái này có tính , dù sao cuộc sống của nàng luôn luôn có quy luật.

      Nàng bình phục tân tình, xoa xoa mồ hôi đầu, : "Trước đừng lộ ra, đỡ ta tìm phòng, thay đổi xiêm y bẩn này."

      "Nhưng mà..." Xích Thược chần chờ : "Sắc mặt người nhìn tốt, hay là chờ thái y qua xem thử ?"

      "Đừng nhiều chuyện, cũng đừng lắm miệng." Thường Nhuận Chi giọng cảnh cáo các nàng: "Cứ coi như ta đến tháng, nếu người khác có hỏi, các ngươi cứ như vậy, biết ?"

      Xích Thược cũng phải mới vào cung, nghe Thường Nhuận Chi nhắc nhở như vậy, nhất thời cũng hiểu vài phần, hẹn mà cùng ngẩng đầu nhìn về phía đình hóng mát, sắc mặt tái nhợt.

      Hai người trao đổi lát, đỡ Thường Nhuận Chi xuống núi giả, vội vàng về phía cung điện gần nhất.

      Bất quá, đường lúc, đụng phải tỳ nữ gấp gáp lôi thái y trở về.

      Tỳ nữ nhìn thấy Thường Nhuận Chi, chần chờ lát, để thái y bắt mạch cho Thường Nhuận Chi.

      Thường Nhuận Chi vội vàng xua tay, mỉm cười từ chối, : "Ta cái kia... được thuận tiện."

      Tỳ nữ hồ nghi, Xích Thược bước lên phía trước gần sát tai nàng : "Thường nương tới tháng, cho nên mới đau bụng... Phiền toái tỷ tỷ thay Thường nương lời xin lỗi với Thái Tử phi nương nương."

      mặt tỳ nữ vẫn có chút hoài nghi như cũ, lại hơi thả lỏng tâm xuống, thân thiết hỏi Thường Nhuận Chi hai câu, rồi mới dẫn thái y cấp tốc rời khỏi.

      Xích Thược nâng đỡ Thường Nhuận Chi vào cung điện gần nhất, cung điện có chủ nhân, Thường Nhuận Chi phải phòng cung nữ bên cạnh, mượn xiêm y thu thập phen.

      Nàng mất máu hơi nhiều, sau khi đổi xiêm y xong, liền nằm xuống nghỉ ngơi.

      Sau khi thương lượng với Xích Thược, Xích Thược thông tri cho An Viễn hầu phu nhân, Uyển Bạch lưu lại chiếu cố Thường Nhuận Chi.

      Thường Nhuận Chi nằm, lại cách nào ngủ được.

      Bụng nàng vẫn quặn đau như cũ, trán cũng đổ mồ hôi.

      Kỳ thực, nàng rất muốn để thái y xem thử tình huống của mình, lại dám vội vàng để cho người ta biết tình huống thân thể.

      Thân thể có vấn đề, tất nhiên là có liên quan tới chén nước ô mai kia.

      Nước ô mai, nguyên bản là muốn để Thái Tử phi uống ...

      Nghĩ như vậy, Thường Nhuận Chi cảm thấy rét mà run.

      Có người muốn ám hại Thái Tử phi, kết quả nàng kém dương sai làm lá chắn.

      Lại liên tưởng đến nữ quan kia hạnh nhân lộ tính nóng, đối với thân thể Thái Tử phi tốt, còn có sau khi nàng uống nước ô mai, kết quả miêu tả sinh động.

      Thái tử phi hơn phân nửa là có dựng!

      Người đó ám hại Thái Tử phi... Người hiềm nghi có rất nhiều.

      đống lớn nữ nhân ở hậu viện phủ Thái tử, người người đều có động cơ.

      Thường Nhuận Chi khó tránh khỏi rét mà run.

      Miên man suy nghĩ trận, bỗng nhiên Thường Nhuận Chi nghe được có tiếng của nam tử, từ ngoài phòng truyền đến.

      Uyển Bạch cả kinh, vội vàng thăm dò.

      Trong cung điện, lưu thủ tiểu cung nữ bước nhanh chạy tới, với Uyển Bạch: "Vị tỷ tỷ này, là Cửu hoàng tử đến."

      Uyển Bạch sửng sốt chút, rồi sau đó lập tức phản ứng lại, nhất thời nhìn về phía Thường Nhuận Chi: " nương, là do nô sơ sót, nơi này... Vốn là chỗ ở của Du quý nhân."

      Trước khi vào cung, Hàn thị có để cho người cho nàng biết tình huống quý nhân trong cung, Thường Nhuận Chi vừa nghe Cửu hoàng tử cùng Du quý nhân liền hiểu , nơi này, là nơi trước kia mẹ đẻ của Cửu hoàng tử Du quý nhân sống.

      Thường Nhuận Chi giãy dụa ngồi dậy, giọng hỏi: "Ta có cần chào hỏi Cửu hoàng tử ?"

      Uyển Bạch có chút chần chờ: "Là nên chào, nhưng tại thân thể người..."

      "Chỉ là hành lễ thôi, ngại."

      Bỗng nhiên, Thường Nhuận Chi cảm thấy đây cũng là cơ hội, để cho nàng nhận thức, nhân tuyển làm tôn tế mà lão thái thái nhìn trúng.

      Nàng xoa xoa huyệt thái dương, để Uyển Bạch đến đỡ nàng bước xuống sạp, hơi chút sửa sang lại dung nhan liền ra ngoài.

      Cung yến hôm nay, Thụy vương có tiến cung.

      biết Thái tử cố ý đá ra khỏi Binh bộ, cũng lười xem người ta diễn trò.

      Thụy vương cáo bệnh tới, nhưng Cửu hoàng tử Lưu Đồng vẫn đến.

      danh nghĩa, làm việc cho Thái tử, nhưng trong lòng duy nhất hướng về, là Thụy vương.

      Mặc dù, Thụy vương có tâm tư đoạt quyền, nhưng cũng muốn nhìn Thụy vương bị bắt nạt quá mức.

      ít lợi ích thuộc về Thụy vương, mặc dù giữ được, cũng thể nhìn chút lợi ích đó cũng bị cướp .

      cung yến, Thái tử dựa vào men say oán giận cùng phụ hoàng , ngũ ca thân thể đơn bạc, có bị bệnh, ngay cả cung yến cũng đến. Thân thể như vậy, ở Binh bộ cũng rèn luyện được cái gì, chẳng cho đến Hộ bộ làm việc.

      Phụ hoàng lên tiếng, phía dưới liền có quan viên theo phe Thái tử bắt đầu liệt kê ngũ ca ở Binh bộ làm được thứ gì tốt, thậm chí khi Thụy vương trực, đem chuyện khắc đầu gỗ đều ra.

      Thái tử liền ở bên lắc đầu bất đắc dĩ ngũ đệ là cái người si, vân vân.

      Người Tiên Ti nghe được người ta luyện binh, nhất thời hưng trí, bắt đầu diễu võ dương oai khoe ra Tiên Ti binh hùng tướng mạnh, châm biếm Đại Ngụy Binh bộ lại để cho thợ mộc làm đầu lĩnh, sau này binh lính Đại Ngụy khẳng định tất cả đều là đầu gỗ.

      Lưu Đồng biết người Tiên Ti đứng ra mấy lời này, có phải do Thái tử gợi ý hay .

      chỉ biết là, sau khi phụ hoàng nghe người Tiên Ti khiêu khích, mặc dù chưa gì, nhưng từ nét mặt thấy được, chút quyền lực của ngũ ca ở Binh bộ, chỉ sợ sau khi cung yến kết thúc chắp tay nhường cho người ta.

      Toàn bộ quá trình, Lưu Đồng lời, chỉ hơi hơi cúi đầu uống rượu.

      cảm giác được, ánh mắt Thái tử thỉnh thoảng lưu lại người .

      Đáng tiếc là, chút sợ hãi cũng có.

      Uống chút rượu, Lưu Đồng liền tìm cái cớ rời khỏi, bất tri bất giác tới chỗ mẫu phi ở trước kia.

      Lưu Đồng chính là say, đứng ở bên ngoài cung điện chớp mắt, nhìn cỏ dại mọc lan trong cung, ngẩn người.

      Có cung nhân phát tồn tại của , vội vã dẫn người đến hành lễ vấn an .

      Lưu Đồng nhất nhất đáp lại, mặt cười ấm áp.

      Du quý nhân mười mấy năm, sau đó cung điện này lục tục ra vào mấy vị phi tần, có thăng vị, có phạm vào sai lầm bị biếm lãnh cung, còn có qua đời vì nhiều nguyên nhân... Bây giờ, trong cung điện này có phi tần vào ở, để như vậy.

      Dĩ vãng, lúc có phi tần nào ở chỗ này, Lưu Đồng tới đây.

      Hôm nay, là tưởng niệm mẫu phi của mình, cho nên đến xem, trong trí nhớ khi cùng mẫu phi ở chỗ này có trồng ít tiểu miêu.

      Tiểu miêu từ cây trưởng thành, năm đó từng cùng mẫu phi tưới nước cho tiểu miêu, khi đó mẫu phi khom người, nhìn cười , với , tiểu miêu làm bạn với cho đến lớn...

      Có lão cung nhân hầu hạ Du quý nhân, vẻ mặt kích động đứng trước mặt chuyện, mỉm cười đáp lại, thường thường ho tiếng.

      Trời vẫn chưa ấm lên, đêm qua ngủ ngon, hôm nay uống chút rượu lại nhiễm gió lạnh, chắc là nhiễm phong hàn ...

      Thời gian lưu lại cũng lâu, ở lâu cũng tốt.

      Vậy là cáo biệt lão cung nhân, xoay người muốn .

      Rồi sau đó, thấy được bóng dáng từ bên trong ra.
      Tuyết Liên, Snow, Minhang3 others thích bài này.

    5. Vũ Nguyệt Nha

      Vũ Nguyệt Nha Well-Known Member

      Bài viết:
      1,497
      Được thích:
      1,631
      Chương 24: Mới quen

      Edit: Bộ Yến Tử

      Xuân phong vẫn lạnh, nữ tử trước mặt tóc đen khẽ tung bay, sắc mặt tái nhợt đến bình thường, được cung nga đỡ, nhìn qua hết sức mảnh mai.

      Nàng lớn lên cũng xinh đẹp, tướng mạo chỉ tính trung bình, nhưng mà ánh mắt nàng lại rất ôn hòa, bên trong có chút toái quang.

      Lưu Đồng đánh giá xem xét kỹ, dừng lại bước chân vốn bước .

      Giống như... gặp qua ở đâu.

      Kỳ thực, Thường Nhuận Chi biết nàng từng gặp mặt Lưu Đồng lần, thoải mái hành lễ với Lưu Đồng, câu quấy rầy.

      Lưu Đồng lập tức đáp lễ, nghi hoặc nhìn lão cung nhân chuyện với lúc nãy.

      "Hồi Cửu hoàng tử, vị này là tam nương phủ An Viễn hầu. Hôm nay, nàng theo An Viễn hầu phu nhân tham gia cung yến, lúc dạo trong vườn thân thể có chút khoẻ, mới vừa rồi tới chỗ này nghỉ tạm."

      Lưu Đồng nghe thấy là tam nương phủ An Viễn hầu, nhịn được cẩn thận đánh giá nàng.

      Thường Nhuận Chi cũng biết Lưu Đồng hiểu thấu tính toán phối đôi họ với nhau của lão thái thái, chỉ cho rằng Lưu Đồng tò mò với nàng, chỉ cười cười, : "Thần nữ là tam muội nhà mẹ đẻ Thụy vương phi, va chạm Cửu hoàng tử, mong rằng Cửu hoàng tử thứ tội."

      Lưu Đồng nghe nàng , lại nghiêm cẩn nhìn mặt nàng, mặt bỗng nhiên lộ ra thần sắc giật mình, có chút ngoài ý muốn, có chút kinh ngạc, lại có chút vui sướng đột nhiên ra.

      Đây là muội muội của ngũ tẩu , nương ly hôn, là đối tượng ngũ tẩu muốn tác hợp cho .

      Lúc trước thấy qua nàng, Lưu Đồng đối với nữ tử như thế cũng có tưởng tượng gì, thấy ngũ tẩu ngầm đánh tiếng hợp tác cũng để ở trong lòng.

      Mà khi gặp nữ tử này, nhớ lại từng gặp qua nàng ở Túy Tiên lâu...

      Bỗng nhiên, Lưu Đồng cảm giác trong lòng có tia rung động rất .

      Rồi sau đó, tự chủ được mở miệng : "Ta thấy sắc mặt ngươi tốt lắm, thân thể khỏe sao?"

      (BYT: đoạn này mới quen nên ta để xưng hô là Ta - Ngươi, đợi khi nào thời cơ chín muồi ta mới đổi nha. Hắc hắc)

      Thường Nhuận Chi sửng sốt, nhìn về phía Lưu Đồng, thấy vẻ mặt rất nghiêm túc, hiển nhiên chẳng phải "Đùa".

      Nàng suy nghĩ chút, còn chưa mở miệng trả lời, Lưu Đồng mở miệng, : "Ngồi xuống, ta giúp ngươi chẩn mạch."

      Ánh mắt Thường Nhuận Chi nhất thời trừng lớn.

      Lưu Đồng cười : "Bệnh lâu ngày thành lương y, giống như mạch tượng ta còn có thể chẩn được."

      Thường Nhuận Chi lắc lắc đầu.

      " cần phiền Cửu Hoàng Tử... Ta sao."

      Giọng Thường Nhuận Chi bình bình, nhưng nghe ở trong tai Lưu Đồng, còn có chút xa cách, trong lòng Lưu Đồng lý do cảm thấy mất mát.

      Nàng cự tuyệt .

      Là vì sao?

      Nàng có biết đại tỷ của nàng, ngũ tẩu của muốn tác hợp bọn họ hay ?

      Nếu là biết,vậy ý tứ kia nàng hiểu .

      Nếu là biết...

      Tâm tình Lưu Đồng trì hoãn lại, tự mình tìm bậc thang cho mình: "Chắc là tam nương tin ta, cũng phải, vậy ta để người mời thái y đến chẩn mạch cho tam nương cũng tốt."

      xong, Lưu Đồng muốn phân phó người mời thái y, đầu Thường Nhuận Chi nhất thời đổ mồ hôi lạnh, giọng hơi lớn: " thể!"

      Động tác Lưu Đồng muốn gọi người nhất thời cứng đờ.

      Thường Nhuận Chi gian nan ngạnh hạ hầu, cũng chú ý nên dè dặt, chỉ hy vọng Lưu Đồng cần vì nàng mời thái y, liền ngạnh cổ với Lưu Đồng: "Thần nữ bất quá là đến tháng, cần mời thái y!"

      Lưu Đồng sửng sốt, sau đó hiểu được mặt nhất thời đỏ ửng.

      quanh co hai tiếng, Thường Nhuận Chi đến trước mặt phúc lễ, thỉnh cầu cáo lui.

      Cái khó ló cái khôn, Lưu Đồng vội vàng hỏi: "Nhìn thần sắc tam nương tốt, mặc dù là, mặc dù là đến tháng, nhưng mà cũng phải bộ dạng như vậy a... Vẫn là nên mời thái y đến xem mới tốt, có thể đừng chậm trễ thân thể..."

      Thường Nhuận Chi chỉ cảm thấy đau đầu.

      Lão thái thái với nàng, Cửu Hoàng Tử này là người nhiệt tình như vậy nha!

      Thường Nhuận Chi đứng nhúc nhích, lấy trầm mặc đến đối kháng "Hảo tâm" của Lưu Đồng.

      Lưu Đồng thấy Thường Nhuận Chi chấp thuận, trong lúc nhất thời cũng tốt hành động thiếu suy nghĩ.

      Ngay lúc hai người giằng co, ngoài trung đình có người cất bước tiến vào, nhìn thấy Lưu Đồng nhất thời sửng sốt, vội vã hành lễ, lại với Thường Nhuận Chi: "Tam nương, Thái Tử phi cho mời."

      Thường Nhuận Chi ngước mặt lên, nhìn tiểu hoàng môn trước mặt, trấn định hỏi: "Hửm? biết Thái Tử phi nương nương có chuyện gì?"

      "Tiểu nhân biết, nương tùy thời cùng tiểu nhân gặp Thái Tử phi biết. Mời."

      Thường Nhuận Chi hơi hơi mím môi, lặng lẽ cho Uyển Bạch ánh mắt, nhàng lắc đầu, dùng khẩu hình miệng với nàng "Đừng ".

      Chặn Uyển Bạch, Thường Nhuận Chi nhìn tiểu hoàng môn: "Nếu như thế, mời công công dẫn đường."

      Lập tức phúc lễ với Cửu Hoàng Tử: "Thần nữ cáo lui."

      Lưu Đồng "Ai" tiếng, muốn hỏi vì sao Thái Tử phi muốn gặp nàng, lời ra đến miệng lại thể , cảnh cáo chính mình nên hỏi như vậy á, chỉ có thể nhìn theo bóng dáng của nàng càng lúc càng xa.

      Chờ nàng xa, Uyển Bạch từ trong tư thái cứng ngắc tỉnh lại, vô cùng lo lắng vòng vo mấy vòng tại chỗ, rồi giống như định ra chủ ý gì, nhấc chân muốn ra ngoài.

      Lưu Đồng bước tới bước ngăn nàng lại, nhíu mày hỏi: "Đây là xảy ra chuyện gì?"

      Mới vừa rồi loạt động tác của Thường Nhuận Chi, Lưu Đồng đều xem trong mắt, tự nhiên là nghi hoặc.

      Mới đầu, Uyển Bạch kiêng kị , nhưng đến cùng tuổi còn , bất quá Lưu Đồng hỏi, cuối cùng vẫn cho Lưu Đồng chuyện xảy ra lúc trước.

      " biết chỗ Thái tử phi nương nương xảy ra chuyện gì, nương chữ đều , để nô tỳ với mọi người là nàng tới tháng ... Mà lúc này, đợi được An Viễn hầu phu nhân đến, Thái Tử phi cho người tới trước tìm nương , cũng biết..."

      Uyển Bạch gấp đến độ đỏ mặt: "Việc cấp bách, trước là muốn bẩm báo với An Viễn hầu phu nhân!"

      Sắc mặt Lưu Đồng trở nên nghiêm túc.

      Lúc này hiểu được, vì cái gì bắt mạch cho nàng, vì nàng mời thái y, nàng đều quyết đoán cự tuyệt.

      Nếu bắt mạch, nàng ăn đồ vật gì, liền nhất thanh nhị sở. Tìm hiểu nguồn gốc, chuyện Thái Tử phi bị mưu hại như vậy, liền giấu giếm được.

      Nếu có lời liêu sai, mỗi người trong phủ Thái tử đều biết chuyện Thái Tử phi có thai, muốn động thủ với Thái Tử phi.

      Nhưng vạn vạn nghĩ tới, giữa chừng lại bị xuất của Thường Nhuận Chi làm rối.

      Thường Nhuận Chi dối gạt , mặc kệ là xuất phát từ thể diện hoàng gia, hay là đức hạnh bản thân Thái tử, đều thể xuất chuyện như vậy.

      Nếu là Thái Tử phi đến mời Thường Nhuận Chi... Vậy chắc là có gì trở ngại, dù sao Thái Tử phi cùng nàng có xung đột, huống chi nàng còn kém dương sai thay Thái Tử phi cản ám toán như vậy, lại tiếp coi như là ân nhân của Thái Tử phi.

      vậy Thái Tử phi mời nàng, là muốn cam đoan chuyện này truyền ra ngoài.

      Nhưng thân thể Thường Nhuận Chi...

      Lưu Đồng cau mày, quyết định nhanh với Uyển Bạch: "Ngươi tìm Hầu phu nhân, đừng chuyện xảy ra đình hóng mát, vẫn nên dựa theo dặn dò của tam nương, nàng đột nhiên tới tháng. biết chưa? Nhớ kỹ, đối với bất luận kẻ nào, đều như vậy."

      Uyển Bạch liên tục gật đầu, vì mạng của mình, nàng cũng dám chuyện như vậy ra ngoài đâu!

      Cũng may nàng cùng Xích Thược đều còn tuổi, các nàng hiểu chuyện như vậy, cũng có thể bị tin tưởng.

      Suy nghĩ chút, Uyển Bạch lại khẩn trương với Cửu Hoàng Tử: "Cửu hoàng tử, người, người cũng đừng với người khác nha!"

      "Yên tâm, ta hại tam nương." Cửu hoàng tử .

      Uyển Bạch nghe được lời hứa của Cửu Hoàng Tử, trong lòng cũng thấy yên tâm chút, vội vàng tìm Hầu phu nhân.
      kimkimkieuki, HaYen, Tuyết Liên5 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :