1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Xuyên không] Kế thê - Hồ Thiên Bát Nguyệt C221

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Vũ Nguyệt Nha

      Vũ Nguyệt Nha Well-Known Member

      Bài viết:
      1,497
      Được thích:
      1,631
      Chương 95: Gió nổi lên

      Editor: Bộ Yến Tử

      Beta: ThyToretto

      Đảo mắt liền đến giữa tháng mười .

      Từ lúc mới bắt đầu vào tháng mười Thường Nhuận Chi liền đình chỉ sinh hoạt rỗi hơi, nhân dịp thời gian tháng này tiểu Hàn thị liền để nàng dưỡng thân thể tốt.

      Thường Nhuận Chi cũng mong có thể lấy trạng thái tốt nhất xuất giá, cho nên ngoan ngoãn nghe lời tiểu Hàn thị, bắt đầu với sinh hoạt của heo.

      Mỗi ngày khi trời vừa sáng, ăn bữa ăn dinh dưỡng, sau đó thỉnh an lão thái thái và tiểu Hàn thị, lại trở về nội trạch.

      Sân viện của nàng có cái đình hóng mát gần hồ, lúc hè tới mà ngồi dưới hiên đình hóng mát là nơi lý tưởng, lúc trời lạnh, Thường Nhuận Chi cho người ta thả rèm chắn gió, phía thấu qua chút ánh sáng, trong đình lại đốt ấm lô sưởi ấm, buổi sáng mỗi ngày liền ở đó luyện tập Yoga.

      Thời điểm ban đầu hành động này quả thực dọa Diêu Hoàng và Ngụy Tử nhảy dựng, nhưng nghe Thường Nhuân Chi giải thích, các nàng cũng bán tín bán nghi (nửa tin nửa ngờ).

      Cũng may trải qua mấy ngày thích ứng, Diêu Hoàng và Ngụy Tử vẫn tiếp nhận phương thức "Rèn luyện" khác lạ của nàng.

      Lại tiếp, động tác này rất kỳ quái, nhìn qua rất đơn giản, để người ta an tâm tĩnh khí, dần dần, lúc Thường Nhuận Chi luyện tập Yoga, Diêu Hoàng và Ngụy Tử cũng tham gia cùng, học được chút động tác đơn giản nhưng làm cách nào cũng mô phỏng giống những động tác khó.

      Vì vậy, Thường Nhuận Chi để Diêu Hoàng làm cho nàng hai bộ y phục thay phiên, miễm cho lúc luyện tập Yoga, lại bị xiêm y rườm rà gây trở ngại.

      Đình hóng mát thông gió thông sáng, nhưng khi vào đông, mặc dù có lò sưởi nhưng cũng ngăn được cái lạnh. Cũng may luyện Yoga là duy trì hô hấp điều đặn, trời lạnh duy trì động tác Yoga có chút vất vả, sau hồi luyện Yoga, cả người Thường Nhuận Chi vẫn nóng hầm hập, trán dính đầy mồ hôi, mặt nhắn đỏ bừng, nhìn rất khỏe mạnh.

      Mấy ngày gần đây khi Thái y bắt mạch cho nàng có , khí sắc này của nàng, càng nhìn càng tốt.

      Tiểu Hàn thị vui sướng, còn nhân tiện hỏi thêm tình huống thân thể Thường Nhuận Chi.

      "Ngài cũng biết, khuê nữ này của ta khí huyết nội mệt, cũng biết có bổ trở về ...Tình trạng của nàng ngài cũng biết đó, lâu nữa là tiểu tức phụ Hoàng gia, ngài xem vấn đề dựng dục con nối dòng của nàng..."

      Thái y vuốt râu, mỉm cười thân thiết với tiểu Hàn thị:

      "Hầu phu nhân cần lo lắng, mặc dù Tam nương quý phủ bị thương thân thể, nhưng trong thời gian gần năm, dưỡng tốt lên ít. Dược liệu bổ khí huyết Tam nương ăn cũng rất nhiều. Bây giờ so với phụ nhân cường tráng mà , thân thể tuy kém chút, nhưng đến nổi yếu ớt đâu. Còn chuyện dựng dục con nối dòng..."

      Mắt tiểu Hàn thị càng thêm chuyên chú.

      Thái y cười :

      "Tam nương có chút cung hàn, nếu tiếp tục điều trị. Lão phu thấy, chuyện dựng dục con nối dòng có chút gian nan hơn người bình thường, nhưng duyên phận đến, vậy cũng có vấn đề. Bất quá, về sau Tam nương cần chú ý chút, đừng để thân thể mệt mỏi."

      Tiểu Hàn thị nghe Thái y xong nhất thời trút được gánh nặng, liên tục cảm tạ, để Ngọc Cần đưa cái hồng bao lớn, tự bà tiễn Thái y đoạn đường.

      Tiểu Hàn thị chờ kịp liền chuyện vui này cho Nhạc thị nghe, Nhạc thị vội niệm A di đà phật, vừa đọc vừa lau nước mắt.

      Tiểu Hàn thị trấn an bà, :


      "Thân thể Nhuận Chi thành vấn đề, ngươi đừng nghĩ nhiều."

      Nhạc thị gật đầu, :

      "Đa tạ thái thái thay Nhuận Chi điều trị thân thể..."

      "Ngươi cái gì đó, ta cũng là mẫu thân của nàng mà, nào có chuyện đau nàng?"

      Tiểu Hàn thị vỗ vỗ tay Nhạc thị:

      " tới tháng nữa Nhuận Chi xuất giá, ngươi bồi nàng nhiều chút, để nàng có thể trò chuyện với ngươi."

      Nhạc thị cảm kích đáp ứng.

      Thường Nhuận Chi sống rất nhàn nhã tự tại, Lưu Đồng ngược lại, hôn kỳ đến gần, lại xoay thành vòng tròn, vội ngừng.

      Từ khi Thụy vương bắt đầu làm việc ở Hộ bộ, bởi vì có Nguyên Vũ đế ở sau lưng chống dỡ, quan viên Hộ bộ cũng dám làm cho có lệ với quá mức. Vượt qua giai đoạn gian nan lúc đầu, về sau hiệu suất làm việc của Thụy vương được đề cao ít.

      Danh hào Vương gia mặt sắt phải , trong mắt Thụy vương thể chấp nhận hạt cát.

      Thời điểm chạm đến công việc, chuyện tốt lắm. Nhưng khi chạm đến công việc, khó có ai có thể để đặt toàn bộ ánh mắt tới.

      Bởi vì khi Thụy vương vẫn là vương gia nhàn tản, kết giao rất nhiều bằng hữu dân gian, có rất nhiều kỳ nhân. Có đôi khi Thụy vương phá án tử, nhờ các bằng hữu dân gian này hỗ trợ, hiệu suất làm việc còn muốn nhanh hơn quan viên.

      Thụy vương bắt đầu bộc lộ tài năng.

      Chờ Thái tử được giải lệnh giam, trở lại Hộ bộ, Thái tử bất đắc dĩ phát , Thụy vương đem toàn bộ Hộ bộ dọn dẹp lần.

      Cũng phải Thụy vương đá toàn bộ người Thái tử cắm ở Hộ bộ ra ngoài, ngược lại an bài người của mình, mà Thụy vương đem toàn bộ khí Hộ bộ tẩy sạch lần, tham quan ô lại, quá mức minh mục trương đảm, bị đuổi về nhà.

      Lúc Thái tử bị giam cầm có xảy ra vài đại án, xét xử là mấy vị quan viên đó.

      Người của Thái tử chiếm tám phần.

      Cũng may các quan viên này thông minh, biết nhất định bị xét nhà lưu đày, cũng chịu lôi Thái tử ra.

      Bọn họ rất ràng, cơ hội xoay người duy nhất của bọn họ, đó là khi Thái tử đăng cơ, đại xá thiên hạ.

      Cơ hồ tất cả mọi người đem tiền đặt cược xoay người, áp người Thái tử, ao ước đến lúc đó Thái tử có thể giúp bọn thoát ly khốn cảnh, cho bọn họ khôi phục vinh quang ngày xưa lần nữa.

      con sâu làm rầu nồi canh, khí Hộ bộ sach ít, sổ sách bắt đầu ghi ngắn gọn ràng, vừa xem hiểu ngay.

      Thái tử muốn nhúng tay, có chút sợ đầu sợ đuôi.

      Bởi vì tại đây sổ sách sạch còn gian lận, nếu làm bị người ta cười đến rụng răng, Thái tử đương nhiên dám.

      Cũng bởi vậy, Thái tử càng ngày càng hận Thụy vương.

      Thái tử bắt đầu ở Hộ bộ cùng Thụy vương đánh lôi đài.

      Đối với chuyện này, Thụy vương luôn trốn tránh Thái tử, nhưng Thái tử lại như trước khí thế bức nhân, xem xét chuẩn bị chèn ép Thụy vương.

      Nội đấu ở Hộ bộ, lại tiện nghi năm bộ khác.

      Kỳ vương và bốn vị vương gia đều tự nắm trong tay thế lực của mình, liên tục gia tăng phát triển.

      Nguyên Vũ đế mở rộng khoa cử đến khảo sát học sinh thiên hạ, nhậm làm quan viên, phàm lấy người nhập sĩ khoa cử, đều là môn sinh thiên tử. Nguyên Vũ đế phá lệ ưu đãi những người này, cho bọn cơ hội lịch lãm, cũng cung cấp thực quyền nhất định. Này giữa, từ Lại bộ ký phát ra quan viên ngoại phóng chiếm bảy thành.

      nguyên tắc, quan viên ngoại phóng mỗi ba năm phải về kinh báo cáo công tác lần, từ Lại bộ khảo hạch chiến tích, ngoài, bình, hạ, cực hạ vì khảo hạch thành tích, xét lo lắng là muốn thăng quan, bình điều, vẫn giữ lại làm, vẫn là hàng chức.

      Toàn bộ quan địa phương ở Đại Ngụy, quan viên nhậm chức đều phải có văn thư ký tên của Lại bộ, thân phận mới được người ta tán thành.

      Nắm Lại bộ trong tay, vậy bằng nắm trong tay toàn bộ quan địa phương Đại Ngụy.

      Kỳ vương vốn nhậm chức ở Lại bộ, bây giờ phát triển, câu đầu tiên của có thể ảnh hưởng ít quan viên tầng dưới chót thăng chức.

      So với Kỳ vương luôn cười như gió xuân, Lễ vương cũng chịu thua kém.
      HaYen, MinhangChris thích bài này.

    2. Vũ Nguyệt Nha

      Vũ Nguyệt Nha Well-Known Member

      Bài viết:
      1,497
      Được thích:
      1,631
      Chương 96: Phân đình

      Editor: Bộ Yến Tử

      Beta: ThyToretto
      Lễ bộ giống Hộ bộ, Lại bộ lại là địa phương thập phần có du thủy, nhưng Lễ bộ cũng phải dễ dàng đắc tội.

      Đại bộ phận tổ tông Hoàng gia đều cắm rễ ở Lễ bộ.

      Nếu bọn họ đứng ra hai câu, đôi khi hoàng đế còn có thể tả hữu lựa chọn.

      Lễ bộ giảng quy củ, ít quy phạm quy định, đều có bóng dáng Lễ bộ trong đó.

      Thông qua Lễ bộ, muốn sửa đổi ít quy định tiền bối lưu truyền tới nay, tạo ra quy định mới hợp với chính mình, lợi ích béo phệ kia nhiều lắm.

      Người bên ngoài thấy Lễ vương là người vui vẻ hiền lành. Cũng với hình tượng như vậy, để nhận được ưu ái và tín nhiệm của ít trưởng bối họ Lưu ở Lễ bộ, nắm trong tay Lễ bộ, quả thực như cá gặp nước.

      có thực quyền như thế nào? Cầm Lễ bộ chế ước mấy bộ khác, trọng lượng đó cũng làm cho mấy bộ kia dám nghĩ tới hậu quả khi đắc tội nhóm lão tổ tông này.

      Bất đồng với Kỳ vương và Lễ vương, tứ(1) Chúc vương nắm Hình bộ trong tay, làm người chút ôn hòa, thậm chí thích thi hành những thủ đoạn cực kỳ bạo ngược.

      (1): Chúc vương là hoàng tử xếp vị trí thứ tư, được phong Vương nên gọi tắt là tứ Chúc vương.

      Chúc vương luôn luôn trực lai trực khứ, tính tình phi thường nóng nảy, sau khi đến Hình bộ, mỗi khi thẩm án bao giờ có thể nhẫn nại nghe thẩm, biện luận hay các trình tự dài dòng khi lập án. Chỉ cần có ở đây, nhất định trường tra tấn xuất máu loãng.

      Chúc vương mặc kệ cái gì là vu oan giá hoạ, muốn chính là hiệu suất kết án.

      Cách làm người như vậy, người trong Hình bộ sợ hãi nhiều hơn chịu phục.

      Chúc vương dùng thủ đoạn khủng bố nắm Hình bộ trong tay, cũng biết có thể dài lâu hay .

      Ba vị Kỳ, Lễ, Chúc vương này trong khí thế hừng hực phát triển thế lực của mình, cuối cùng còn sót lại lục Sầm vương, có vẻ điệu thấp làm người.

      Sầm vương giữ chức vụ ở Công bộ, đây là địa phương nếu so với Lại bộ, Hộ bộ càng thể chớp mắt.

      Công bộ chưởng quản kinh doanh hưng tạo chờ chúng vụ, nghiên cứu nông cụ, binh khí, xây dựng thành trì, đặc biệt là chuyện này địa phương phải xem xét kỹ từng chi tiết .

      Chiếu theo nhóm thần tử kín đáo thảo luận mà , Thụy vương Công bộ là chuyện hợp tình hợp lý, còn Sầm vương, vẫn còn im hơi lặng tiếng.

      Từ trước tới nay, Thái tử luôn nhận định Công bộ là địa phương kỳ kỹ dâm khéo vô dụng mà thôi, cho nên Sầm vương với , ngay cả tư cách làm đối thủ cũng có.

      Sầm vương làm cách nào nắm Công bộ trong tay, cũng quan tâm.

      Cuối cùng làm sao Sầm vương có thể biến Công bộ thành tiểu địa bàn của , phỏng chừng Thái tử cũng biết.

      Dù sao Sầm vương ở Công bộ phát triển thế lực của cũng phải ở dưới mí mắt Thái tử.

      Năm vị vương gia đều có thực lực của các bộ, sau khi Nguyên Vũ đế tại tiệc chiêu đãi sứ đoàn Tiên Ti lấy lại chức vụ của Thụy vương ở Binh bộ, cũng cho phép nhi tử hoặc thần tử nào nhúng chàm tới Binh bộ.

      Thái tử vội vàng làm khó dễ Thụy vương ở Hộ bộ, ra nan đề cho , lại vô tình tạo cơ hội cho các huynh đệ khác phát triển thế lực.

      Đợi đến lúc Thái tử phản ứng lại, thế lực của vài vị hoàng đệ làm cho thể khinh thường.

      Khi Thái tử nổi lên lòng đề phòng bọn họ, đột ngột phát , bên cạnh có lấy người hay huynh đệ đáng tín nhiệm có thể trợ giúp .

      Mà vài vị hoàng đệ, đều là tự thân ra trận, hoặc trong lúc cấp bách có liên minh với nhau , còn chưa biết được.

      Thái tử đối mặt với tình huống như vậy, đáy lòng tự nhiên sinh ra cảm giác sợ hãi.

      Sau khi và các phụ tá thương lượng, quyết định khi lâm triều, thử thăm dò Nguyên Vũ đế xem chuyện bọn họ uy hiếp địa vị của có cái nhìn ra sao.

      Bất an đêm, sáng hôm sau Thái tử thức dậy rất sớm, tranh thủ thời gian thay đổi triều phục lấy trạng thái tốt nhất vào triều.

      Hôm nay vừa vặn là ngày đại hướng, toàn bộ văn võ bá quan đứng đầy đại điện.

      Nguyên Vũ đế ngồi long ỷ, châu sai trước mắt lay động.

      Thái tử là người đứng gần long ỷ nhất, thân triều phục Thái tử làm nổi bật lên vẻ tuấn tú phi thường của .

      Sau khi Thái giám xướng lễ hô câu có việc khải tấu, lục tục có quan viên chấp quan bài ngọc chế, nhất nhất đem chuyện mình muốn khải tấu ra, chậm chạp đợi Nguyên Vũ đế quyết định.

      Hôm nay là đại hướng, vốn Lưu Đồng có thể tham gia, nhưng Thụy vương lại thể trốn, miễn cho bị Thái tử chú mục.

      Chắc là vì Thụy vương lộ mặt trước Nguyên Vũ đế về chuyện vỡ đê ở hành lang phía Tây, mỗi ngày vào triều, bất luận là đại hướng hay tiểu hướng, Thụy vương đều phải thượng triều.

      Từ trước có thể im hơi lặn tiếng trốn, Nguyên Vũ đế cũng hỏi tới lý do xin nghỉ, toàn bộ hữu hiệu.

      Bây giờ Lưu Đồng thay Thụy vương làm việc, khi ở đại hướng cũng chỉ có mình nhoi, vẫn như cũ kề bên Thụy vương.

      đếm đại thần nối tiếp đại thần bước ra khỏi hàng khải tấu với Nguyên Vũ đế, có cũng được mà có cũng sao nghe bọn họ , ngầm cúi đầu ngáp cái.

      Việc khác quan tâm, chỉ cần làm tốt chuyện Thụy vương phân phó là được rồi.

      Lưu Đồng nghĩ vậy, liền nhìn Thụy vương, muốn chuyện với , dư quang lại thấy được Thụy vương tập trung tinh thần nghe chuyện các lão nhân tấu.

      Mặt Lưu Đồng bất đắc dĩ.

      Đây phải lần đầu tiên thấy.

      Mỗi lần nhìn thấy Thụy vương nghiêm cẩn lắng nghe, khi cười nhạt, khi nhíu mày, khi trợn mắt, chán ghét trong lòng Lưu Đồng với Thái tử lại nhiều thêm phần, còn với Thụy vương lại thêm phần luyến tiếc.

      Giữa hoảng thần, cái lão đầu nội các tấu xong lui xuống.

      Mặt Nguyên Vũ đế hàm chưa ý cười, giọng như hồng chung :

      "Chư vị ái khanh, còn có chuyện muốn khải tấu?"

      Lục tục lại có mấy đại thần đứng ra tấu.

      Lưu Đồng nhàm chán vô nghĩa quét người trong đại điện vòng, bỗng nhiên vẻ mặt thay đổi, khẽ cau mày.

      "Ngũ ca."

      Lưu Đồng lợi dụng thân thể Thụy vương, chặn theo góc độ có thể nhìn qua tầm mắt, hạ giọng gọi Thụy vương:

      "Ta nhìn thấy thái độ của Thái tử đúng lắm, có phải có kế hoạch gì ?"

      Thụy vương bất động thanh sắc che khuất nửa gương mặt, giọng :

      "Có cũng kỳ quái, bây giờ nóng nảy."

      Cục diện cực tốt, lại bị người ta phá hủy, còn thể dùng thủ đoạn tu bổ lại, Thái tử có thể vội sao?

      Lưu Đồng :

      "Trước hết cứ nhìn ra chiêu ."

      Thái tử thiếu kiên nhẫn, rất nhanh liền ra chiêu.

      chọn khe hở khi quần thần tấu chuyện, mạnh mẽ cắm | vào.

      "Phụ hoàng vì con đường lâu dài của Đại Ngụy mà tận tâm tận lực, thức khuya dậy sớm, trong lòng nhi thần rất cảm phục."

      Theo thường lệ mấy câu vuốt mông ngựa, Thái tử :

      "Bây giờ bắt đầu mùa đông, thời tiết lạnh, tự nhiên phương Bắc bị ảnh hưởng, Tiên Ti có thể quấy nhiễu Yến Bắc lần nữa hay còn chưa biết, nhưng theo nhi thần nhận thấy, tính trước tốt hơn. biết vấn đề dụng binh với Tiên Ti, Binh bộ có kế hoạch như thế nào?"

      Tiên Ti, kỳ thực là muốn dẫn tới Binh bộ.

      Thái tử và nhóm phụ tá tính toán qua, đó là đường cong cứu quốc.

      Nếu Thụy vương ở Hộ bộ địa vị ngang bằng , mà bốn bộ khác: Lễ, Lại, Hình, Công, tạm thời cũng thể cắm chân vào, vậy chỉ có thể chuyển ánh mắt tới thế lực Binh bộ chưa bị chia cắt

      Thái tử cảm thấy, đưa ra chuyện ở Binh bộ, nếu Nguyên Vũ đế để tạm nhiếp chức vị Binh bộ, vậy chứng tỏ Nguyên Vũ đế còn tín nhiệm và nặng lòng với , cũng có thể mượn chuyện này cho đám người Kỳ vương biết, tôn vị Thái tử của , còn tới phiên bọn họ nghĩ.

      Nhưng nếu như Nguyên Vũ đế như chờ mong của , giao Binh tướng bộ cho ...

      Thái tử hít sâu hơi, khẩn trương nhìn chằm chằm đôi ủng dưới chân Nguyên Vũ đế, chờ Nguyên Vũ đế chuyện.
      HaYen, MinhangChris thích bài này.

    3. Vũ Nguyệt Nha

      Vũ Nguyệt Nha Well-Known Member

      Bài viết:
      1,497
      Được thích:
      1,631
      Chương 97: Kháng lễ

      Editor: Bộ Yến Tử

      Beta: ThyToretto
      Thái tử vạn vạn nghĩ tới, khi Nguyên Vũ đế nghe hỏi, trực tiếp đáp vấn đề của , kế tiếp liền để đám thần tử tấu chuyện.

      "Đối với cách dụng binh của người Tiên Ti các chư tướng ở Yến Bắc càng quen thuộc, Binh bộ đích thân tới Yến Bắc tìm hiểu tình huống thực tế ở địa phương, sao có thể xây dựng kế hoạch dụng binh lý thuyết suông? Huống chi, Tiên Ti có quấy nhiễu Yến Bắc quan hay , còn chưa biết được. Trẫm để Khâm Thiên giám xem mùa màng, ba năm về sau đều là mưa thuận gió hòa, thời tiết khi vào đông rét lạnh. Nhưng Khâm Thiên giám suy tính chính xác, người Tiên Ti cũng có thể yên tĩnh đoạn thời gian."

      Nguyên Vũ đế vừa tinh tế vừa thông suốt, :

      "Bất quá, lo trước khỏi hoạ luôn tốt. Trẫm bát bút quân phí cho nơi đóng quân ở Yến Bắc, áo bông, lương thực và chế tạo binh khí mới, cũng mau chóng vận chuyển Yến Bắc."

      Nguyên Vũ đế xong, liền hỏi có thần tử nào muốn khải tấu.

      Thái tử đứng tại chỗ, hai mắt đăm đăm, ngây ra như phỗng.

      Mặc dù Lưu Đồng biết vì sao có bộ dáng đả kích lớn như vậy, nhưng thấy sắc mặt tốt liền biết ngã mốc, trong lòng nhất thời cảm thấy dễ chịu.

      Sau lúc lâu đăm chiêu suy nghĩ, Thụy vương bừng tỉnh đại ngộ gật gật đầu, sau đó lại lắc đầu bật cười.

      Lưu Đồng vội hỏi:

      "Ngũ ca, huynh đoán được cái gì hả?"

      Thụy vương cười cười, :

      "Nơi đây nên nhiều lời, chờ có ai ta với đệ."

      Lưu Đồng vội vàng gật đầu.

      Lần đại hướng này kết thúc trong gió êm sóng lặng.

      Lưu Đồng theo Thụy vương rời khỏi đại điện, đường , thấy hơn phân nửa đại thần lúc gặp Thụy vương đều lên tiếng gọi. Thụy vương đều nhất nhất đáp lại.

      Lưu Đồng chờ kịp hỏi:

      "Ngũ ca, đến cùng Thái tử xảy ra chuyện gì vậy?"

      Thụy vương than tiếng, tả hữu nhìn, xác định chung quanh có người nghe lén, :

      "Hôm nay Thái tử đề cập tới Tiên Ti, còn đến Binh bộ, hỏi phụ hoàng cách dụng binh của Binh bộ với Tiên Ti như thế nào... Phụ hoàng là gằn từng tiếng giải thích cho nghe."

      "Vì sao?"

      Lưu Đồng hiểu.

      Thụy vương :

      "Bởi vì Thái tử hỏi vấn đề dại dột nên hỏi tới."

      Thụy vương dừng lát, :

      "Tiên Ti chi hoạn bao lâu? Hàng năm cứ đến mùa đông, triều đình đều phải bắt đầu mướt mồ hôi vì Yến Bắc, sợ Tiên Ti lại tới quấy rầy, vạn nhất thực bị bọn họ lướt qua Yến Bắc quan? Đối với vấn đề dụng binh của người Tiên Ti, căn bản cần thiết thảo luận. Đại Ngụy luôn luôn đánh bật cách dụng binh của Tiên Ti khi tới xâm phạm. Huống chi, cách dụng binh của Tiên Ti, quen thuộc nhất là chư tướng đóng quân ở Yến Bắc, Binh bộ chưa bao giờ can thiệp qua, kéo quan hệ lên Binh bộ làm gì?"

      Lưu Đồng giật mình :

      "Vậy phụ hoàng..."

      "Phụ hoàng tự nhiên đoán được dụng ý của khi hỏi chuyện này."

      Thụy vương :

      "Phụ hoàng hơn phân nửa cho rằng, Thái tử muốn nhập chủ Binh bộ."

      "Phụ hoàng cự tuyệt ."

      Lưu Đồng , nghĩ lát lại cảm thấy kỳ quái:

      "Vì cái gì chứ? Phụ hoàng biết Thái tử ở Hộ bộ có chút nửa bước khó à?"

      Thụy vương nhíu mày, gõ gõ đầu mình, thở dài:

      "Thái tử là tìm con đường mới cho mình, mấy bộ khác cắm chân vào được, cho nên chỉ có thể chuyển mắt tới Binh bộ...Thái tử chỉ tới Binh bộ, nhưng có thể phụ hoàng nghĩ nhiều như vậy, chỉ cho rằng coi trọng quyền thế và lợi ích ở Binh bộ, cho nên đáp ứng . Nhưng đối với tình huống của Lại bộ, Lễ bộ, Hình bộ và Công bộ phụ hoàng cũng biết đến hai. Đại khái, phụ hoàng chờ Thái tử tự nghĩ ra biện pháp giải quyết.."

      Thụy vương tiếp tục :

      "Phụ hoàng thống trị ranh giới Đại Ngụy gần hai mươi năm, di chí thượng thừa cao tổ, cũng có ao ước lưu giang sơn muôn đời. Phụ hoàng có khả năng cứ như vậy chấp tay giao giang sơn Đại Ngụy tới tay Thái tử. Nếu như Thái tử thể cân bằng giải quyết chuyện huynh đệ tranh đoạt quyền thế..."

      Thụy vương đến đây, có chút hoảng hốt, bật cười :

      "Được rồi, đó cũng là vấn đề Thái tử phải lo lắng, chúng ta cũng đừng hồ đoán. , hôm nay tới phủ ngũ ca dùng cơm trưa ."

      Lưu Đồng lên tiếng, nhìn bóng lưng Thụy vương trước mặt, nhàng nhéo nhéo đầu quyền.

      Ngọ thiện, bỗng nhiên Thụy vương nghĩ tới cái gì, với Thụy vương phi:

      "Hôn kỳ của Tiểu Cửu và muội tử nàng sắp tới rồi, bây giờ Thái tử được giải lệnh giam cầm, nàng dỡ chuyện xấu ở phủ Thái tử chưa?"

      Thường Mộc Chi sửng sốt, :

      "Vương gia , đúng là thiếp nhớ ra."

      Thụy vương liền nhắc nhở:

      "Làm việc hay là muốn đến nơi đến chốn, nếu muội tử nàng dỡ chức, vẫn nên để nàng nhanh chút, đừng lưu tiếng người bính."

      Thường Mộc Chi vội vàng trả lời, Lưu Đồng xung phong nhận việc, :

      " dám phiền ngũ tẩu, cứ để ta với Nhuận Chi! Vừa vặn bây giờ ta cũng có chuyện gì làm."

      Thường Mộc Chi buồn cười :

      "Ta truyền lời cho muội tử của ta, phiền gì chứ? Lời này của Cửu đệ ta thích nghe."

      Lưu Đồng biết ngũ tẩu trêu chọc , nhất thời cảm thấy rất xấu hổ.

      "Được rồi, để Tiểu Cửu thôi."

      Thụy vương cười :

      "Lúc trước theo muội tử nàng tới thôn trang, liền buồn bã nhược thất, sợ là ngày dài bằng ba thu, cảm thấy lâu gặp muội tử của nàng."

      Thường Mộc Chi :

      "Trong phủ lão thái thái đặc biệt gọi Nhuận Chi trở về, nàng nên lui tới thân mật với Cửu đệ trước hôn kỳ. Ở phương diện này lão thái thái hơi cũ kỹ, Cửu đệ muốn vào cửa nhạc gia tương lai, sợ là có dễ dàng đâu."

      "Hả?"

      Mặt Lưu Đồng cứng đờ, mắt thấy khóe miệng vốn giơ lên nay liền cụp xuống, Thường Mộc Chi "Phốc xuy" cười:


      "Chỉ đùa với đệ chút thôi. Nếu đệ muốn vào cửa, lão thái thái sao có thể biết xấu hổ ngăn cản đệ? Chính là đệ và Nhuận Chi muốn hai ba câu, lão thái thái cũng đồng ý. Chẳng qua hạn chế các đệ, cho các đệ quá mức thân cận thôi."

      Vốn Lưu Đồng nghĩ nhiều như vậy, nghe Thường Mộc Chi , mặt tự chủ được đỏ lên.

      Ý cười trong mắt Thường Mộc Chi càng sâu.

      Sau khi Lưu Đồng dùng xong ngọ thiện, liền ba ba chạy tới phủ An Viễn hầu.

      Sau giờ Ngọ, Thường Nhuận Chi theo phân phó của tiểu Hàn thị ngủ trưa, nằm có chút mơ màng, nghe được tin Lưu Đồng tới cửa, còn chưa có phản ứng kịp.

      "Chàng đến làm gì?"

      Thường Nhuận Chi ngạc nhiên :

      " phải lão thái thái , cho ta và chàng gặp mặt sao?"

      Diêu Hoàng :

      "Chắc là Cửu hoàng tử có chuyện gì đó, bây giờ thái thái cùng ngài chuyện đó, thái thái cho người tới hỏi nương, có muốn tới trước gặp Cửu Hoàng tử ?"

      Thường Nhuận Chi ngồi dậy, vừa muốn xuống giường mang giày, lại dừng lại, liếc xéo Ngụy Tử bên cười trộm:

      "Nha đầu ngươi, chê cười chủ tử ngươi dè dặt?"

      Ngụy Tử liên tục xua tay:

      "Nô tì dám, nô tì dám."

      Thường Nhuận Chi hừ tiếng, má phủ tầng đỏ ửng.

      "Diêu Hoàng, ngươi ... Lão thái thái biết ta ba ba chạy tới trước thấy bà, có phải thuyết giáo ta ?"

      Thường Nhuận Chi giọng hỏi nha hoàn tâm phúc.

      Diêu Hoàng cười:

      " nương sợ cái gì, thái thái còn ở đó mà, cũng phải ở chung mình với Cửu Hoàng tử, lão thái thái cũng tỉ mỉ bới móc lỗi của người đâu. Huống chi còn có thái thái mà."

      " cũng phải."

      Thường Nhuận Chi đứng lên rửa mặt chải đầu, thoải mái tới nơi tiếp khách.
      HaYen, MinhangChris thích bài này.

    4. Vũ Nguyệt Nha

      Vũ Nguyệt Nha Well-Known Member

      Bài viết:
      1,497
      Được thích:
      1,631
      Chương 98: chuyện

      Editor: Bộ Yến Tử

      Beta: ThyToretto

      Lưu Đồng cùng Thường Cảnh Sơn và tiểu Hàn thị tán gẫu vui vẻ.

      vốn có ý định muốn lấy lòng người nhà Thường Nhuận Chi, cho nên quăng thân phận Hoàng tử của mình sang bên, ngược lại bày ra tư thái vãn bối, đem Thường Cảnh Sơn và tiểu Hàn thị đậu được hợp bất long chủy.

      Tiểu Hàn thị thầm trong lòng, là ai Cửu Hoàng tử trầm mặc ít lời? Thanh niên trước mặt bà là người rất biết cách chuyện đó nha.

      Tiểu Hàn thị cười hỏi:

      "Bây giờ Cửu hoàng tử ở cạnh Thụy vương làm việc quen chưa?"

      Lưu Đồng liền đáp:

      "Hồi Hầu phu nhân, quen rồi. Ngũ ca rất chiếu cố ta, chuyện xấu cũng có gì khó xử."

      "Cửu Hoàng tử nếu rỗi rảnh, có thể cùng ta gặp mấy bằng hữu dân gian. Thời điểm ngài ban sai có số việc dễ làm, cứ nhờ những bằng hữu này của ta, thường thường có chút kỳ hiệu."

      Thường Cảnh Sơn vuốt râu, mặt chứa ý cười .

      Nghĩ tới ba con rể của ông, có hai người là người Hoàng gia, hai người này lại là hậu duệ quý tộc phi thường coi trọng nữ nhi nhà mình, Thường Cảnh Sơn cảm thấy kích động.

      Khi Tiên đế còn sống, bởi vì ông uống chút rượu, ngự tiền thất nghi, làm hại phủ An Viễn hầu giáng xuống hàng ngũ chờ tập tước.

      Mặc dù ông biết, tiên đế sớm có tâm tư làm suy yếu thế lực thế gia, nhưng cũng có chút đau lòng buồn bã.

      Thường Cảnh Sơn cũng biết lão mẫu nhà mình luôn vì tương lai Thường gia và phủ An Viễn hầu mà sầu lo, khi gả đại nữ nhi cho Ngũ Hoàng tử, kỳ thực Thường Cảnh Sơn còn cảm thấy bước cờ này cũng vững chắc lắm.

      Ai có thể nghĩ tới Ngũ Hoàng tử có thể phong vương, tam nữ nhi Nhuận Chi hòa ly còn có thể tái giá cho Hoàng tử?

      Có hai huynh đệ Hoàng gia này duy trì, mặc dù phủ An Viễn hầu ở hàng ngũ chờ tập tước, dựa vào giúp đỡ của con cháu, tỷ muội và mẫu bọn họ, cũng có thể tìm đường ra khác, đem Thường gia phát dương quang đại.

      Ông cũng xem như bôi nhọ danh dự gia tộc.

      Nghĩ vậy, ánh mắt Thường Cảnh Sơn nhìn Lưu Đồng càng thêm ôn hòa.

      "Lúc trước tiếp xúc nhiều cùng Cửu Hoàng tử, nhưng có nghe người ta thân thể Cửu Hoàng tử tốt. Bây giờ thân thể Cửu Hoàng tử tốt lên chưa?"

      Thường Cảnh Sơn thân thiết hỏi.

      Lưu Đồng sợ trượng nhân(1) tương lai cảm thấy thân thể suy nhược, vội :

      "Tạ Hầu gia quan tâm, ta chính là thích cùng người ta qua lại, liền mang danh quái gở. Kỳ thực thân thể ta có gì tốt, người xem tay ta nè."

      Lưu Đồng xong liền giơ tay phải ra trước mặt Thường Cảnh Sơn, hung hăng vỗ vỗ:

      "Rắn chắc á."

      Thường Cảnh Sơn mừng đến nheo mắt:

      "Thân thể Cửu hoàng tử việc gì liền hảo, chờ Nhuận Chi vào cửa, ta có thể chờ ôm ngoại tôn tử."

      Lưu Đồng liên tục gật đầu, mặt đỏ ửng.

      chuyện, Thường Nhuận Chi đến.

      Nàng mặc thân xiêm y ở nhà, vừa vào cửa liền đem áo lông cừu khoác bên ngoài cởi xuống.

      "Phụ thân, mẫu thân."

      Thường Nhuận Chi hành lễ với Thường Cảnh Sơn và tiểu Hàn thị, giương mắt quét Lưu Đồng, mâm môi, khóe miệng hơi hơi giơ lên.

      Chi tiết này bị Lưu Đồng bắt được, lòng vui rạo rực, tự chủ được đứng lên.

      "Nhuận Chi ngồi ."

      Tiểu Hàn thị ho cái, Lưu Đồng vội vàng phục hồi tinh thần lại ngồi xuống, mặt càng đỏ hơn.

      Thường Cảnh Sơn nhìn trưng ra bộ mặt ngốc tiểu tử mới biết , càng mừng hết chỗ .

      "Cửu Hoàng tử , tới chỗ này giúp Thụy vương phi truyền lời cho Nhuận Chi. tại Nhuận Chi cũng tới rồi, Cửu Hoàng tử có lời gì cứ ?"

      Tiểu Hàn thị che miệng cười :

      "Lại trễ chút, lão thái thái nghe được tiếng gió, phải muốn kêu Nhuận Chi chỗ kia bồi bà lễ Phật."

      Lưu Đồng vội lên tiếng, :

      "Ngũ tẩu , Nhuận Chi... người Tam nương còn treo chức vị nữ quan phủ Thái tử. Tuy rằng được thánh chỉ tứ hôn, nữ quan làm xong, nhưng vẫn phải dỡ chức vị mới tốt. Mặt khác, chỗ Thái tử phi đối với Nhuận... Đối với Tam nương chiếu cố có thêm, Tam nương cũng phải tới chỗ nàng mấy câu."

      Trước mặt phụ mẫu Thường Nhuận Chi, Lưu Đồng cũng tốt trực tiếp kêu tên của nàng, cảm thấy ngượng ngùng, đường sửa miệng hai lần, Thường Cảnh Sơn và tiểu Hàn thị nghe được rành mạch, hai người đối diện cười.

      Chờ Lưu Đồng xong, lúc này tiểu Hàn thị gật đầu :

      "Chuyện này là chúng ta sơ sót, Thụy vương phi mất công nhắc nhở. Như vậy, ngày mai Nhuận Chi phủ Thái tử chuyến, đem chuyện này phân công ràng."

      Thường Nhuận Chi tự nhiên phản đối.

      xong chính , Lưu Đồng cũng có lý do gì tiếp tục ở lại phủ An Viễn hầu.

      Lúc Thường Nhuận Chi chưa tới, tiểu Hàn thị mịt mờ cho Lưu Đồng biết lão thái thái trong Hầu phủ rất trọng quy củ, thích nam nữ trước khi thành thân lui tới thân thiết.

      Lưu Đồng cũng biết sau khi từ biệt Thường Nhuận Chi ở thôn trang, Thường Nhuận Chi cũng bị gọi trở về phủ An Viễn hầu, là vì duyên cớ ở đàng kia đợi hai ngày.

      Lưu Đồng hy vọng Thường Nhuận Chi nhận chỉ trích của lão thái thái Hầu phủ.

      Cho nên mặc dù luyến tiếc, nhưng Lưu Đồng vẫn đứng dậy cáo từ.

      Thường Cảnh Sơn và tiểu Hàn thị hư để lại phen, đưa Lưu Đồng .

      Trước khi , Lưu Đồng còn vụng trộm nhìn Thường Nhuận Chi nhiều thêm vài lần, an ủi mình tốt xấu gì hôm nay cũng gặp được Nhuận Chi, có thể giải được chút khổ tương tư.

      Tiễn bước Lưu Đồng, Thường Cảnh Sơn vui vẻ với tiểu Hàn thị:

      "Bà nhìn ra ? Hôm nay Cửu Hoàng tử ở trước mặt chúng ta, liên tục bày ra bộ dáng vãn bối, thân phận Hoàng tử biết vứt đâu."

      Tiểu Hàn thị cũng vui rạo rực:

      " phải tốt lắm sao? Cọc hôn này là tự mình vào cung thỉnh cầu tới. Lão thái thái nghĩ..."

      đến đây tiểu Hàn thị dừng lại câu chuyện đắc ý, Thường Cảnh Sơn kỳ quái :

      "Lão thái thái xảy ra chuyện gì?"

      " làm sao."

      Tiểu Hàn thị bỏ đề tài đó qua bên, :

      "Nữ nhân chúng ta chuyện, ông hỏi thăm làm gì?"

      Thường Cảnh Sơn bất đắc dĩ :

      " phải do bà khơi chuyện trước sao?"

      Khoát tay, Thường Cảnh Sơn tỏ vẻ mình thèm đề cập tới, vui tươi hớn hở :

      "Ta tìm vài bằng hữu uống chút rượu, hôm nay cao hứng, tối nay lại trở về."

      Tiểu Hàn thị cũng ngăn cản, chỉ dặn dò:

      "Đừng uống say như chết là được."

      "Yên tâm, ta có thể đúng mực sao?"

      Thường Cảnh Sơn vài câu liền , tiểu Hàn thị suy nghĩ lát, tới tiểu viện lão thái thái, tự mình mở miệng hôm nay Lưu Đồng tới đây.

      Lão thái thái chuẩn bị lễ Phật, biết việc này cũng nhiều lời. Chẳng qua nghe tiểu Hàn thị đề cập Cửu Hoàng tử coi trọng Thường Nhuận Chi đủ loại, lão thái thái cũng cảm khái.

      "Lúc trước ta thấy Cửu hoàng tử tệ, cho nên mới nghĩ tới chuyện tác hợp cho Nhuận Chi. nghĩ tới hai hài tử này có duyên phận với nhau, xem đúng mắt rồi... Ngược lại, ta đỡ phí tâm tư tạo cơ hội tác hợp hai người bọn họ."

      Tiểu Hàn thị cười :

      "Lão thái thái tuệ nhãn như đuốc, Nhuận Chi có thể được hôn phu tương lai coi trọng như vậy, cũng phải nhờ lão thái thái ngài chỉ điểm sao."

      Tuy rằng lão thái thái thích nghe lời này, nhưng vẫn thực cầu thị :

      "Bên cạnh ta có thể giúp giúp, nhưng Nhuận Chi và Cửu Hoàng tử nảy sinh tình cảm, quả ta giúp được gì. Cũng là đứa Nhuận Chi này sửa đổi tính tình tốt lắm. Trước kia yếu đuối, bây giờ là ngoài mềm trong cứng."

      Lão thái thái đến đây, lại hỏi mục đích Lưu Đồng đến. Tiểu Hàn thị , lão thái thái trầm ngâm:

      "Mộc Chi lo lắng đúng, lần này Thái tử phủ hành, Nhuận Chi thể , thể để chúng ta mang tiếng vong ân phụ nghĩa. Thái tử phi chắc tới tháng chạp lâm bồn, phải làm sớm chút."
      HaYen, MinhangChris thích bài này.

    5. Vũ Nguyệt Nha

      Vũ Nguyệt Nha Well-Known Member

      Bài viết:
      1,497
      Được thích:
      1,631
      Chương 99: Lãnh đợi

      Editor: Bộ Yến Tử

      Beta: ThyToretto

      Sáng sớm hôm sau, Thường Nhuận Chi thức dậy, chuẩn bị chút lễ vật, chờ đường hừng đông, liền dẫn theo Diêu Hoàng và Ngụy Tử tới phủ Thái tử.

      Thường Nhuận Chi biết Thái tử phi ngóng trông thai này là nhi tử, cho nên nàng cũng thập phần thượng đạo chuẩn bị chút đồ chơi mà nam vừa sinh ra có thể chơi và ít đồ may mắn.

      Đích tử Thái tử, chắc là cái gì cũng thiếu, bên cạnh nàng cũng tốt đưa, đưa vật này là tốt rồi, người khác cũng tìm được lý do gì nàng.

      đường đến phủ Thái tử, thấy phủ Thái tử có vẻ tiêu điều hơn so với trước kia, còn náo nhiệt.

      Sau khi người gác cổng thông truyền, mụ mụ quản nội viện tự thân tới nghênh tiếp Thường Nhuận Chi vào phủ, trực tiếp đưa tới sân Thái tử phi.

      Bụng Thái tử phi nhô lên cao, chắc là vì dưỡng thai, Thái tử phi ăn được tốt, cả người nàng mập hơn lúc Thường Nhuận Chi còn ở đây.

      Thường Nhuận Chi hành lễ với Thái tử phi, dâng ít ngoạn ý, cười :


      "Khí sắc Điện hạ nhìn qua tốt, thực để vi thần hâm mộ."

      Thái tử phi mặn nhạt, :

      "Mập ra hình dạng, hâm mộ cái gì chứ."

      Thường Nhuận Chi cũng vì loại giọng điệu này của nàng mà xấu hổ, như cũ ôn hòa trả lời:

      "Điện hạ vì muốn dưỡng tiểu hoàng tôn, cho nên mới mập chút, ngại. Chờ điện hạ sinh hạ tiểu hoàng tôn, có thể chậm rãi khôi phục dáng người trước kia rồi. Ngài đừng quá lo."

      Thái tử phi bỗng nhiên thấy thể nổi giận.

      Trong thời gian giam cầm, đột nhiên nghe được tin hôn tấn của Thường Nhuận Chi và Cửu Hoàng tử, nàng cũng kinh ngạc, Thái tử còn vì chuyện đó mà phát hỏa với nàng.

      Cơn tức này Thái tử phi vẫn nghẹn ở trong lòng, chờ khi thấy mặt Thường Nhuận Chi, hảo hảo chất vấn nàng, đến cùng thông đồng với Cửu Hoàng tử lúc nào.

      Nhưng chờ đến lúc được giải lệnh, nàng liên tục đợi cũng thấy Thường Nhuận Chi trở về.

      Thẩm ma ma với nàng, hoàng thượng ban hôn, Thường Nhuận Chi chắc chắn là Cửu Hoàng tử phi, tự nhiên trở lại phủ Thái tử làm nữ quan. Cho nên nàng trở lại phủ Thái tử, cũng là chuyện hợp tình hợp lý.

      Thái tử phi cảm thấy thoải mái.

      Dựa vào cái gì ngươi muốn , còn tiếng?

      Cơn tức này liên tục cháy, cho đến hôm nay Thường Nhuận Chi đăng môn.

      Kỳ thực Thái tử phi muốn khó xử nàng hai, vẫn do Thẩm ma ma khuyên giải.

      Chờ lúc nhìn thấy Thường Nhuận Chi, thấy nàng vẫn giống như trước, mặt treo nụ cười nhàn nhạt, khi chuyện làm cho người ta cảm thấy nàng vô cùng chân thành, ngay cả lời lạnh nhạt của nàng nàng cũng chút để ý, Thái tử phi cảm thấy có cơ hội phát hỏa.

      Trầm mặc lát, Thái tử phi hỏi:

      " phải ta với ngươi chờ lệnh giam cầm được giải trở lại sao? Tại sao kéo dài mấy ngày nay?"

      Thường Nhuận Chi có lỗi :

      " là Thánh chỉ tứ hôn tới quá mức đột ngột, cách hôn kỳ quá gần, trong nhà luôn vì chuyện này mà chuẩn bị, vi thần rất bận rộn. Điện hạ cũng biết vi thần đây là nhị gả, đồ cưới lần đầu xuất giá, sau khi hòa ly mới thu trở về, phải kiểm lại chút. Thời gian cấp bách, cho nên nhất thời quên mất chuyện ở phủ Thái tử."

      Thường Nhuận Chi cũng là tình hình thực tế, mặt nàng lại hổ thẹn, Thái tử phi biết nàng hơn phân nửa là .

      Thái tử phi mất hứng :

      "Đại như vậy mà ngươi cũng có thể quên, đây là có bao nhiêu để phủ Thái tử vào mắt?"

      Thường Nhuận Chi vội thi lễ :

      "Điện hạ thứ tội, là vội đến choáng váng... Này , sau khi vội quá, vi thần nhớ tới việc này, vội vã đến trước mặt ngài thỉnh tội."

      Thái tử phi hừ tiếng, Thường Nhuận Chi thành khẩn :

      "Điện hạ nếu tức giận, cứ phát tiết lên người vi thần, vi thần đều chịu. Chỉ hy vọng ngài đừng chọc tức thân thể, ngài còn hoài tiểu hoàng tôn đó. Nếu ngài có chuyện gì, vậy vi thần mang tội lớn."

      Dù Thái tử phi tức giận, nghe lời này của Thường Nhuận Chi cũng cảm thấy cơn tức tan ít.

      Người này là như thế, có thể chuyện làm người ta thấy thân thiết, rồi sau đó mạc danh kỳ diệu sinh hảo cảm với nàng, cũng đành lòng mở miệng trách móc nàng nặng nề.

      Thẩm ma ma ở bên dùng ánh mắt ý bảo Thái tử phi đừng làm khó dễ Thường Nhuận Chi, Thái tử phi cúi mi mắt, nửa ngày sau mới :

      "Thôi, việc này cũng phải lỗi của ngươi, quái thấy ngươi."

      "Vi thần hổ thẹn."

      Thường Nhuận Chi cúi đầu, .

      Thái tử phi vuốt ve ly trà, cúi mâu hỏi:

      "Hôm nay ngươi đến, là trở về trực?"

      Thường Nhuận Chi lắc đầu, ăn ngay :

      "Điện hạ cũng biết, đầu tháng chạp vi thần xuất giá. Trong nhà ý tứ lão thái thái và mẫu thân là, để vi thần đợi ở trong phủ chuẩn bị gả, hảo hảo dưỡng tháng. Vi thần hôm nay đến, là tới thỉnh từ."

      Thái tử phi sớm nghĩ tới, nếu Thường Nhuận Chi hồi phủ Thái tử, vậy cũng có gì để . Nhưng nếu trở lại phủ Thái tử, có khả năng tới phục chức, hơn phân nửa tới từ quan.

      Cho nên nghe được lời này của Thường Nhuận Chi, Thái tử phi cũng phản ứng qua lớn.

      "Trong phủ qua hai ngày nữa vị nữ quan tới, ngươi đến lúc đó lại qua, cùng nàng giao đãi ràng chuyện ngươi phụ trách, rồi Lại bộ dỡ chức ."

      Thường Nhuận Chi đáp ứng, lại cùng Thái tử phi chút chuyện.

      Thái tử phi nhàn nhạt đáp, nhìn ra Thường Nhuận Chi muốn chào từ biệt, suy nghĩ chút vẫn hỏi:

      "Ngươi và Cửu Hoàng tử, có phải nhận thức nhau cung yến lần đó hay ?"

      Mắt Thường Nhuận Chi chợt lóe qua tia kinh ngạc, gật đầu :

      "Đó là lần đầu tiên vi thần và Cửu Hoàng tử gặp mặt."

      "Rồi sau đó các ngươi bắt đầu lui tới?"

      Thái tử phi truy vấn.

      Thường Nhuận Chi suy nghĩ chút, cảm thấy cũng tính là gì.

      Lần đầu tiên Lưu Đồng thấy nàng là ở Túy Tiên lâu, nàng lại biết. Nàng nhận định lần đầu tiên gặp mặt, đối với Lưu Đồng mà , kỳ thực là lần thứ hai.

      Sau cung yến, trừ bỏ chuyện Lưu Đồng tặng nàng chút dược liệu, kỳ thực cũng hành động khác.

      Rồi sau đó, nàng vào phủ Thái tử làm nữ quan.

      Chân chính bắt đầu lui tới, hẳn là lúc bọn họ ngẫu ngộ đường.

      Thường Nhuận Chi nghĩ trong lòng, ngoài miệng liền đáp lại:

      "Chân chính cùng Cửu Hoàng tử lui tới, kỳ thực là gặp nhau khi dạo phố."

      Thái tử phi hồ nghi nhìn Thường Nhuận Chi, thấy sắc mặt nàng bình thường, còn biết lời nàng hay giả dối.

      Nhưng tại vấn đề rối rắm này cũng có ý nghĩa phải sao?

      Thái tử phi khoát tay:

      "Ta có chút mệt mỏi, ngươi trở về . Chờ tân nữ quan đến, ta lại cho người thông tri ngươi."

      Thường Nhuận Chi đứng dậy, :

      "Điện hạ chú ý thân thể, vi thần cáo lui trước."

      Thái tử phi gật đầu, Thường Nhuận Chi chậm rãi lui ra.

      lát sau, tiểu nha hoàn đến bẩm báo , Thường nữ quan xa, Thái tử phi mới hỏi Thẩm ma ma:

      "Ma ma thấy sao?"

      Thẩm ma ma suy nghĩ chút, trả lời:

      "Lão nô cảm thấy, Thường nữ quan đối ngài có ác ý. Hôm nay ngài chuyện lạnh nhạt với nàng, từ mặt nàng cũng nhìn ra chút bất mãn."

      Thẩm ma ma dừng lát, khuyên nhủ:

      "Ngài đừng sử sắc mặt cho Thường nữ quan xem, đó cũng là trục lý(1) tương lai với ngài mà. Kết thiện duyên vẫn luôn tốt hơn kết nghiệt duyên, ai có thể được chuẩn, sau này Thường nữ quan có thời điểm đến giúp ngài?"

      Thái tử phi rầu rĩ trả lời, lâu sau thở dài, thanh cơ hồ thấp thể nghe thấy.

      "Ta cũng nghĩ cho nàng xem sắc mặt, nhưng nhịn được đố kỵ nàng mệnh tốt..."
      HaYen, MinhangChris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :