1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[Xuyên không - huyễn huyễn] Đại xà vương, thỉnh bò đi - Y Hinh (155C + 1Pn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      Chương 10. Nhìn thấy giao phối

      Nguyễn Miên Miên ăn no, rốt cục quyết định vòng quanh phủ, trong thời gian nửa tháng này, nàng sớm thấy qua mặt mũi của mình, vốn tưởng rằng là bộ dạng khác, lại nghĩ rằng lại giống khuôn mặt ở thế kỷ 21 như đúc, có lẽ, cái này là ý trời a, được rồi, chỉ cần nàng lộ ra đuôi rắn, mọi người lộ đuôi rắn nàng có thể miễn cưỡng sống sót a ?!

      Thụy Tuyết quốc, đây là quốc gia nàng chưa từng nghe qua, tên nghe vô cùng ưu mỹ, có ai ngờ được lại là xà quốc chứ…

      Nhưng mà, đêm ở đây, khiến nàng thích thôi, giờ phút này, bầu trời giống như lau qua, áng mây mù, vầng trăng lấp lánh ánh sáng bạc, đọng màn đêm đen, như chiếc đèn lồng lớn, chiếu sáng toàn bộ kỳ hoa dị thạch trong phủ, mọi vật đều lên cách thần bí mà xinh đẹp.

      Hít sâu hơi, nàng từ trong đêm yên tĩnh ra ngoài, từ khi tỉnh lại lâu như vậy, cũng nên nhìn chút, cẩn thận đẩy cửa phòng ra, Tiểu Thúy ngoài cửa cũng biết chạy nơi nào rồi, Miên Miên bất đắc dĩ nhún nhún vai rất nhanh trong màn đêm.

      Trong phủ này rất lớn, hòn non bộ núi giả đều vô cùng xinh đẹp, nàng nhớ Tiểu Thúy cho nàng biết, ở chỗ này, có rắn, chỉ cần sinh ra là nửa người nửa rắn, tới vài ngày, những… đứa trẻ nửa người nửa rắn này có hai chân của mình, mà nàng tại sao lại thân là do rơi xuống nước, rắn vào trong nước đại bộ phận đều nguyên hình, mà nàng trước đó suýt chút chết đuối đương nhiên lộ nguyên hình.

      Miên Miên nghe chuyện này liền im lặng, nàng cách nào cho mọi người biết, Nguyễn Miên Miên kia đích bị chết đuối, nhưng khi thấy Nguyễn phu nhân cùng Nguyễn lão gia đối với nàng tốt như vậy, nếu nàng ra chưa chắc họ tin tưởng, nếu tin, cũng nhất định rất thống khổ, mà thôi, bước tính bước vậy.

      Cứ như vậy, Miên Miên cũng biết mình tới nơi nào, khi nàng muốn trở về lại biết đường nào là đường về, trời ạ, phủ này cũng quá lớn a? Nàng đến tột cùng là nơi nào đây?

      “Sơn… Ta nóng quá… Nóng quá…” Chợt tai Miên Miên lại nghe được tiếng kì lạ, ách? trễ thế này còn có tiếng như vậy, ồ, giọng này rất quen thuộc, hình như là Tiểu Thúy, trễ như vậy nàng ở chỗ này làm gì? Aiz, đúng rồi, đến hỏi nàng xem trở về thế nào, vì vậy, Miên Miên rất nhanh theo hướng phát ra tiếng .

      “Tiểu tâm can của ta đừng nóng vội! Ta còn chưa nếm đủ nàng…” Sơn trêu chọc bộ ngực Tiểu Thúy nằm đất.
      “Sơn, ta khó chịu, ta muốn… ngươi nhanh giúp ta, ta muốn chết rồi…” Tiểu Thúy bất mãn lầm bầm nói.

      Miên Miên giờ phút này tới, đứng sau hòn non bộ thấy bọn họ trần truồng trước mắt của nàng lập tức khẩn trương cách nào hô hấp, nàng cho dù đần cũng biết đây là chuyện gì, nhưng mà hai người mê say kia, như thế nào cũng nghĩ tới đứng sau lưng nhìn bọn họ là đại tiểu thư của bọn họ.

      “Bảo bối, nàng chết, ta đến cho nàng.” Gia đinh tên Sơn hôn lên môi Tiểu Thúy, chỉ thấy tay nâng mông nàng lên, tiến vào trong cơ thể nàng, cuồng mãnh thẳng tiến vào hoa hành trơn ướt của nàng, rồi chậm rãi rút khỏi, nhiều lần va chạm như thế khiến thân thể nàng run rẩy, đúng lúc này, hai người bởi vì quá mức kích tình, nơi vừa còn là đùi người lập tức nguyên hình, chỉ thấy hai cái đuôi rắn vừa thô vừa to chăm chú quấn giao, giờ phút này còn ngừng trở mình quấy đập, thậm chí nàng có thể nghe được tiếng ‘tư tư’ phát ra khi giao phối, xem ra hai người vẫn còn kích thích.

      “A … rắn giao phối…” Nguyễn Miên Miên nhìn thấy bọn họ lộ ra đuôi rắn giao phối khống chế nổi lớn tiếng hét ầm lên, giây sau ngoài dự đoán nàng ngã nhào đất lần nữa hôn mê bất tỉnh…
      tart_trung thích bài này.

    2. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      Chương 11. Tuyển tú nữ

      Đợi nàng tỉnh lại qua hai ngày, trong lúc này tiểu Thúy cùng gia đinh tên Sơn kia bị Nguyễn lão gia đuổi ra khỏi phủ làm cấm giới lần nữa trịnh trọng phàm là người nào tự tiện lộ đuôi ra lập tức bị đuổi khỏi cửa, Miên Miên sau khi biết chuyện vô cùng áy láy, nàng muốn thương tổn bất kì ai, chỉ là nàng nhìn thấy thân rắn rất sợ hãi, nàng phải cố ý, phải là cố ý đâu…

      “Miên Miên đừng sợ, mẫu thân để người ta dọa con,” Nguyễn phu nhân đau lòng ôm nàng vào ngực giọng dỗ dành.

      Miên Miên trong giọng dịu dàng của bà dần tỉnh lại, những ngày này Nguyễn phu nhân đối với nàng tốt, nàng chỉ nhìn trong mắt càng cảm động trong lòng, bà tựa như mẹ ruột của nàng cũng dịu dàng thiện lương như vậy.

      “Aiz…” Nguyễn lão gia thấy thế thở dài hơi.

      Nghe được Nguyễn lão gia tiếng thở dài, Miên Miên từ trong lòng Nguyễn phu nhân ngước mắt nhìn về phía ông hỏi “Phụ thân, nữ nhi tốt làm cho người lo lắng…”

      Nguyễn lão gia nghe vậy phất tay bảo bọn hạ nhân ra ngoài, giờ phút này trong phòng cũng chỉ còn ba người bọn họ, lúc này Nguyễn lão gia bưng ghế ngồi bên người Miên Miên thở dài : “Miên Miên con như vậy làm sao cha yên tâm để con tiến cung a!”

      “Ách? Tiến cung?” Nghe vậy, Miên Miên khó hiểu nhìn Nguyễn lão gia rồi lại nhìn Nguyễn phu nhân, nàng ông nói vậy là có ý gì, tiến cung? Tiến cung cái gì?!

      “Lão gia cứ yên tâm , đại phu phải rồi sao, Miên Miên chỉ là đôi lúc cho rằng mình là dị loại, loại sợ hãi này cũng bình thường, ta tin tưởng bao lâu nó khôi phục, Tử Tinh cung này nhất định muốn vào ” Nguyễn phu nhân gấp.

      “Ách?” Nghe vậy, Miên Miên kinh ngạc nhìn Nguyễn phu nhân, bà vô cùng thương nàng, vì sao lần này có thể như vậy? Tiến cung, chẳng lẽ hai người luôn miệng tiến cung là chỉ hoàng cung sao?!

      Mắt thấy Miên Miên vẻ mặt mờ mịt, Nguyễn phu nhân vội kéo tay nàng giọng : “Miên Miên a, đại khái con quên, ba ngày sau chính là lúc con vào cung, thân phận của con là trong những tú nữ đợi tuyển lần này, mà nam nhân con muốn gả là đương kim Xà vương bệ hạ.”

      “Xà vương? Đó… Đó chẳng phải là đại mãng xà???” Miên Miên nhịn được lên tiếng kinh hô.

      Nghe vậy, Nguyễn phu nhân vội bụm miệng nàng lại nhíu mày quát lớn: “ thể vô lễ, sao có thể bệ hạ như vậy chứ? Người là Xà vương chúng ta vô cùng tôn kính, về sau những lời này thể lung tung, đưa tới họa sát thân đấy!” Bà vội nhắc nhở.

      Nghe Nguyễn phu nhân quát lớn, Miên Miên vội lộ ra vẻ có lỗi, ách, mặc kệ đại mãng xà này đến tột cùng là lợi hại như thế nào, nàng cũng muốn gả cho , từ khi tới xà quốc này, nàng bỏ mộng tưởng ‘phu quân chim sẻ’, hơn nữa tự với mình, từ nay về sau cho dù là độc đến chết cũng muốn gả cho rắn, huống chi đây là đại mãng xà vô cùng lớn…

      “Phụ thân, con có thể tham gia tuyển tú , con muốn làm tú nữ cũng muốn xuất giá, con chỉ muốn ở bên cạnh người cùng mẫu thân ” Miên Miên vội làm nũng , làm ơn …, đừng để nàng tiến cung, đừng để nàng gả cho mãng xà!

      “Như thế nào? Con muốn tiến cung?” Nguyễn phu nhân vạn phần kinh ngạc.

      “Đúng vậy a, mẫu thân, Miên Miên muốn làm tú nữ, cũng thèm làm phi tử xà gì, Miên Miên chỉ hi vọng ở bên người hai người.” Nguyễn Miên Miên vội gật đầu giống gà con mổ thóc, giữ nàng lại a, tuy đây cũng là ổ rắn, nhưng số lượng rắn so với cái gì cung kia ít hơn rất nhiều a, phải suy nghĩ, nàng biết , chỗ đó nhất định là ổ rắn lớn lớn lớn, nàng muốn , càng muốn gặp mãng xà bệ hạ cực lớn vô cùng lớn kia!
      Last edited: 19/8/14
      tart_trung thích bài này.

    3. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      Chương 12. Trở thành tú nữ

      Chứng kiến bộ dáng Miên Miên vẻ mặt chờ mong, khiến Nguyễn lão gia cùng Nguyễn trong lòng phu nhân ngũ vị tạp trần biết tư vị gì…

      “Làm sao vậy? thể sao?” Miên Miên cẩn thận nhìn về phía bọn họ dò hỏi.

      “Aiz… Tại Thụy Tuyết quốc, phàm là nữ tử tròn mười sáu tuổi đều phải qua tầng tầng tuyển chọn mới có thể trở thành tú nữ, mà những nữ tử bị xóa tuyển mới có thể lấy người khác, lúc trước mẹ con tận tình khuyên bảo con đừng Tử Tinh cung, con chẳng những nghe, còn lấy cái chết bức chúng ta, lòng dính người bệ hạ, phụ thân đành phải khắp nơi tặng lễ tạo lập quan hệ cho con, bây giờ con lại…”

      Nghe vậy, trong óc Miên Miên nhanh chóng đem chuyện này cho hấp thu lần, mặc dù thành tích của nàng phải rất thông minh, nhưng phim truyền hình cũng xem nhiều, nàng đương nhiên có thể hiểu ý tứ trong lời của Nguyễn lão gia, chẳng lẽ ‘Nguyễn Miên Miên’ của thân thể này lòng muốn vào xà cung kia gả cho đại mãng xà?! Vì vậy mà uy hiếp bọn họ?!

      “Miên Miên a, lúc trước mẹ khuyên con nghĩ lại, con những nghe còn khư khư cố chấp, cha con mặc dù chỉ là quan viên, nhưng vì con vẫn có thể đút lót thay con vượt qua, nhưng hôm nay con được chọn, cái này…” Đến đây, Nguyễn phu nhân biết nên làm thế nào.

      “Phụ thân nếu có hậu quả gì?” Miên Miên nhìn bọn họ hỏi.

      “Khi, quân, chi, tội, đầy, môn, sao, trảm!” Nguyễn lão gia gian nan phun ra mấy chữ này.

      Nghe vậy, Miên Miên toàn thân run lên, có nghiêm trọng như vậy ? Nàng nhìn bọn họ vẻ mặt u ám, giờ phút này lòng nàng rối loạn, mặt nàng muốn cái xà cung kia, chỉ cần nghe được rắn nàng liền toàn thân run rẩy, nếu phải nửa tháng nay nhiều lần té xỉu, chỉ sợ nàng nghe được hai chữ Xà vương bất tỉnh ngay, thế nhưng mà… Nếu nàng đồng ý, như vậy liên lụy bọn họ, những ngày này ở chung, bọn họ đối với nàng tốt, nếu nàng giờ bỏ hoặc chết đều liên lụy bọn họ, nàng thể làm như vậy!

      “Cha mẹ yên tâm, con đường này là nữ nhi tự mình lựa chọn, như vậy, con nhất định .” Đột nhiên Miên Miên nhìn bọn họ , dưới khuôn mặt nhìn như bình tĩnh thực tế lòng nàng ngừng run rẩy run run rẩy.

      “Miên Miên…” Nghe nàng vậy, hai người nhìn về phía nàng đầy vẻ muốn.

      Miên Miên nhìn bọn họ dịu dàng cười, lúc này, trong lòng nàng tự khuyên mình, bất kể như thế nào, cung này nhất định phải vào, hơn nữa nàng gặp tên mãng xà kia đâu, mà thôi, vào trong nội cung gì gì kia, nếu được tự sát, dù sao nàng mới gả cho mãng xà đâu!

      ---------Ba ngày sau-------------

      Đây là lần đầu tiên Miên Miên rời khỏi nơi này, đối với nơi này, nàng phải rất quen thuộc nhưng đột nhiên rời khỏi, việc này làm cho nàng có chút thương cảm, Nguyễn lão gia cũng vô cùng nỡ, mà Nguyễn phu nhân trực tiếp ở trong phòng ra, bà cách nào nhìn con mình thương tiến vào nội cung hạnh phúc xa vời kia, nguyện vọng của bà rất đơn giản, muốn nàng gả cho người bình thường, đừng dính dáng tới nội cung ngươi lừa ta gạt kia là tốt rồi, nhưng hôm nay cái gì cũng chậm rồi…

      “Phụ thân cố gắng chiếu cố mẫu thân, bảo trọng!” xong, Nguyễn Miên Miên nhịn được rơi nước mắt, giây sau, nàng kiên quyết lên xe ngựa, sau đó, xe ngựa lăn xe lưu lại vết dài mặt đất, tựa hồ cuộc sống dài dòng buồn chán của nàng hoàn toàn thay đổi, giờ phút này nàng cũng tiếp nhận thân phận mới của mình, tú nữ của Thụy Tuyết quốc!
      tart_trung thích bài này.

    4. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      Chương 13. Thụy Tuyết Xà vương

      Tử Tinh cung xa hoa khắp nơi đều rực rỡ tươi đẹp mê người, ở chỗ này bất kể là hoa viên hay là bàn ăn cơ hồ đều dùng thủy tinh ngàn năm chế tạo mà thành, loại thủy tinh này vốn vô cùng hiếm có, bất luận gió táp mưa sa màu sắc diễm lệ trải qua hơn ngàn năm hun đúc vẫn như lúc ban đầu thậm chí còn đẹp hơn, dùng thứ này làm thành bàn đương nhiên khiến người ta rung động, lại trải qua ánh mặt trời chiếu rọi càng làm người ta khó rời mắt…

      Thị vệ trong cung điện này cơ hồ mỗi ba giây có thể gặp người, chỉ điểm này cũng có thể thấy được cung điện thủ vệ sâm nghiêm đến mức nào, giờ phút này trong hoa viên khổng lồ tươi đẹp khắp nơi đều tản mát vẻ đẹp mê người, bươm bướm màu sắc xinh đẹp đập cánh bay lượn trong biển hoa.

      Phóng mắt nhìn lại, trong biển hoa này ngạo nghễ đứng thẳng tòa Quan Hoa đình phi thường xinh đẹp, toàn bộ Quan Hoa đình đều dùng thủy tinh trắng chế tạo thành, ghế do đá tự nhiên tạo thành, tòa đình trắng như tuyết đứng trong biển hoa lập tức khiến hoa viên vốn thể bắt bẻ càng thêm dệt hoa gấm.

      “Bệ hạ, tính toán thời gian tú nữ mới đại khái còn mười ngày nữa vào cung rồi, thiếp thân tin tưởng nhất định có tiểu chủ tuyệt mỹ.” Người nữ nhân thể chê được, nàng có gương mặt xinh đẹp và nụ cười nhàng, đôi mắt đen như màn đêm cũng hết sức mê người, chỉ là mặt nàng lại nhìn ra chút huyết sắc, khuôn mặt trắng bệch cùng biển hoa diễm lệ càng trở nên đối lập rõ nét.

      Nghe vậy, nam tử được gọi là bệ hạ ngước mặt lên, chỉ thấy gương mặt tuấn mỹ dị thường giống như tác phẩm điêu khắc xinh đẹp cách nào soi mói, mà đôi mắt tím sáng ngời kia lại bắn ra ánh sáng nhu hòa, tựa hồ người ta cẩn thận lập tức rơi vào, cái mũi thẳng tắp của khiến người ta tán thưởng thôi, mà khóe miệng dày vừa phải kia lại luôn cong lên đẹp mắt, tóc nâu vừa mềm lại sáng, dưới ánh mặt trời lóe ra rạng rỡ lộng lẫy…

      Mặc dù luôn cùng nam tử này gặp mặt, nhưng lòng nàng vẫn khống chế nổi nhảy ‘bịch bịch’, chỉ vì quá mức hoàn mỹ, đẹp đến chân , lại khiến người ta say mê như vậy, cũng làm cho nàng đau lòng…

      “Hôm nay hoa nở đẹp ?” Dạ Mị cũng tiếp lời nàng mà nghiêng đầu nhìn về phía biển hoa ưu mỹ.

      “Bệ hạ, Thuỵ Tuyết quốc thể lập hậu.” Nữ tử nghe sang chuyện khác, trong nội tâm lên chút đau đớn.

      Thấy nàng luôn về đề tài này, Dạ Mị rốt cục cũng thu hồi tầm mắt nhìn về phía nàng có chút huyết sắc : “Thi Hàm, trẫm xà hậu của Thuỵ Tuyết quốc chỉ có thể là mình nàng, nàng vẫn chưa sao?!”

      “Bệ hạ, người phải biết thời gian của thiếp thân còn nhiều, bệ hạ đừng phí thời gian người thiếp thân.” xong, đôi mắt nàng cúi xuống, lòng đau đớn như dao cắt, vì sao trời cao công bình như vậy, vì sao nàng còn chưa kịp dùng sức , mạng sống sắp trôi qua như vậy?!

      “Nàng nhớ kỹ, trừ nàng ra người nào có thể đảm nhiệm vị trí xà hậu, cho nên nàng phải nhanh chóng dưỡng tốt thân thể, hiểu chưa?” xong, Dạ Mị muốn nghe nàng tiếp, liền bảo người chăm sóc nàng rồi khỏi.

      rời khỏi lúc, nàng đột nhiên ho khan, ngay sau đó, khăn tay trắng noãn của nàng liền nhiễm máu, “Nương nương, ngài…” Mắt thấy nàng lại ho ra thiệt nhiều máu, cung nữ nhịn được chuẩn bị gọi ngự y, thấy nàng lắc đầu, thê thảm cười cười “ cần tìm ngự y, ta biết thời gian của ta còn nhiều.” xong, lau vết máu khóe môi nhìn về phía biển hoa, giờ phút này, trong lòng nàng có ý niệm, đó là trước khi nàng qua đời nhất định phải tìm cho nữ tử thích.
      tart_trung thích bài này.

    5. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      Chương 14. Đám đông tú nữ

      “Ọe…”

      “Dừng xe dừng xe.” Đột ngột tiếng bén nhọn phi thường truyền đến, hai chữ dừng xe vừa dứt liền vô cùng bất mãn phàn nàn: “Ai ôi!!! Ngươi cũng quá yếu ớt rồi, ngồi xe ngựa cũng ói liên tục, ngươi xem thời gian đều bị ngươi trì hoãn hết.” Thái giám chuyện nhìn Nguyễn Miên Miên rất là bất mãn, kinh nghiệm của nhiều năm xem nữ tử hơn phân nửa đều là trong nhà tài bồi hết sức mới miễn cưỡng đưa vào cung, tuy nàng tô son phấn bộ dạng coi như có chút kinh diễm, nhưng Tử Tinh Cung là nơi mỹ nữ nhiều vô số kể, nữ tử như nàng kém cỏi như vậy còn có chút ‘yếu ớt’, hơn phân nửa biến thành vật bồi táng trong nội cung.

      “Đúng… Thực xin lỗi, Ta… Ta phải là cố ý, thực xin lỗi.” Miên Miên vừa thành khẩn xin lỗi, vừa vỗ ngực rồi rất nhanh ngồi trở về bên trong xe ngựa, lúc này, nàng giương mắt nhìn ba tú nữ xinh đẹp như hoa trong xe, trong nội tâm khỏi thầm, các xà tỷ tỷ xin đừng bôi son phấn nồng dày như vậy được ?!

      Nàng vẫn cho là chỗ mình ở cách cung rất gần, ai biết, lần này nửa tháng rồi, nửa tháng nửa tháng a, nhưng mỗi ngày ba tú nữ này đều thầm đọ sức, bởi vậy trong xe ngựa này son phấn cũng ngày càng dày đặc, nàng vốn thích tự nhiên ràng tiếp thu được loại mùi thơm nồng hậu dày đặc này, cho nên nhiều lần bị hun nôn mửa ngớt, lúc này nàng vội xốc cửa sổ xe lên chui đầu ra ngoài cửa sổ mãnh liệt hít thở khí mới mẻ.

      “Mạnh tướng quân, ngại quá, tiếp tục thôi.” Bên ngoài truyền đến tiếng thái giám xin lỗi, vừa dứt lời, xe ngựa lại tiếp tục chậm rãi về phía trước.

      Nguyễn Miên Miên nhìn dãy xe ngựa dài thấy cuối ờ ngoài, trong nội tâm khỏi cảm khái, động vật tuyển tú so hoàng đế tuyển tú còn khổng lồ hơn a!

      “Thân thể như vậy còn vọng tưởng hầu hạ bệ hạ sao? biết tự lượng sức mình” Trong xe ngựa phát ra giọng nữ trào phúng.

      Nghe vậy, Nguyễn Miên Miên ngoái đầu nhìn lại nhìn về phía nữ tử , nàng tên gọi Chúng Bình theo nàng ấy cha nàng hi vọng nàng xuất chúng xinh đẹp như bèo cúc, đương nhiên, nàng ấy phụ danh tự như vậy, bộ dạng nàng ấy đẹp nhất trong các nàng, nhưng cũng là người cao ngạo nhất.

      Nguyễn Miên Miên giật giật khóe miệng, nàng kỳ rất muốn cho nàng ấy biết, nàng mới cần hầu hạ tên đại mãng xà kia đâu, nghĩ nghĩ, những lời này cuối cùng cũng ra miệng, mà thôi, dù cho nàng cũng có ai tin nàng a!

      ---------- canh giờ sau-----------

      “Ai ôi!!!” Trong lúc Nguyễn Miên Miên tập trung, xe ngựa đột nhiên dừng lại, dừng lại như vậy khiến tất cả mọi người trở tay kịp thiếu chút nữa rơi ra ngoài, khiến rất nhiều tú nữ bất mãn la.

      “Các vị tiểu chủ, mời xuống xe.” Giọng thái giám bén nhọn lần nữa vang lên, mọi người nghe vậy khó hiểu nhưng tất cả đều ngoan ngoãn từ xe ngựa xuống, khi các nàng thấy Tử Tinh cung huy hoàng to lớn, toàn bộ cũng nhịn được phát ra tiếng kinh hô, ánh mắt mọi người tất cả đều là sợ hãi thán phục cùng si mê giấu được.

      “Các vị tiểu chủ, mời theo nô tài vào cung.” Lúc này, cung nữ niên kỷ hơi lớn chờ ngoài cung cúi người , đón lấy các nàng dẫn đầu trước.

      Nghe vậy, mọi người nhìn nhìn nhau, từng người đều đem ngẩng cao đầu, giờ phút này ngoại trừ Miên Miên, tất cả tú nữ đều thầm thề trong lòng nhất định phải bộc lộ tất cả vẻ đẹp cuộc đời mình trong nơi huy hoàng này, cũng vào thời khắc này, các nàng cũng hoàn toàn vĩnh biệt quá khứ, đón tiếp cuộc sống cung đình người mạnh sống!
      tart_trung thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :