1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Xuyên không] Hoàng phi sát thủ là sói - Phượng Điểm Giang Sơn

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 161: Chấp Kiếm quan tâm

      Editor: Maria Nyoko




      Nghĩ như vậy, hẳn là tự chủ được đứng dậy, làm bộ muốn lửa phóng tới hướng lửa cháy.

      Mới vừa bước tới trước hai bước, lại bị người phía sau kéo lấy cánh tay.

      Nàng quay đầu nhìn lại cánh tay, là tay Chấp Kiếm.

      "Buông ra!" Nàng lạnh lùng, trong ánh mắt mang theo vội vàng lẫm liệt.

      "Lửa cháy lớn như vậy, ngươi làm gì?" ra Chấp Kiếm cũng hiểu chính mình làm gì, thề từ trước đến nay chưa từng thấy nữ tử này, thậm chí đối với sát thủ mà , vô duyên vô cớ bị gọi tên, phải là chuyện vô cùng nguy hiểm.

      Nhưng khi tín hiệu nguy hiểm từ nữ tử áo tím này phát tới lại lựa chọn ngoan cường bắt được cánh tay của nàng, cho nàng biết bên kia nguy hiểm.

      "Có người ở bên trong!" Như Ý hít sâu cái, lại nhìn hướng lửa cháy. Chỉ nghe xà ngang rung động vang dội, sợ là trì hoãn nữa chống đỡ nổi mà sập xuống!

      "Buông ra!" Cuối cùng hét to tiếng, hẳn là mạnh mẽ hất tay, vận bảy thành công lực vung lên.

      Chấp Kiếm ngờ nữ tử này lại có lực lớn như vậy, tuy là khi ắt lấy cánh tay nàng dùng nội lực, nhưng vẫn bị chấn động rút lui đến năm, sáu bước !

      "Nữ nhân này là ai!" Mị Nguyệt nhìn ra, thứ nhất cảm xúc Chấp Kiếm đúng, thứ hai, có thể chấn động trong Tứ Trưởng Lão Thiên Ngọc Sơn chật vật như vậy, chỉ sợ bọn họ liên thủ cũng áp được võ công nữ tử kia.

      người tự nhiên xuất như vậy, vả lại hình như còn tình huống bọn họ như lòng bàn tay, điều này phải là chuyện tốt.

      Ý định của Mị Nguyệt mau hơn động tác, Chấp Kiếm mới ổn định thân hình, dải lăng trong tay nàng cũng hướng về phía này muốn bay thẳng đến nữ tử xông vào biển lửa.

      Chấp Kiếm cho là nàng lôi người trở lại, nhưng nhìn lại, dải lăng của Mị Nguyệt còn sắc bén hơn đao kiếm chạy tới cổ nữ tử áo tím kia.

      Chương 162: Mười năm trước, người giấu ở trong lòng

      Trong lúc nhất thời người đổ mồ hôi lạnh! hiểu rất bản lĩnh Mị Nguyệt, trường lăng này nhìn như mềm mại lại là tơ lụa tốt nhất, nhưng nếu bị nó quấn lên, coi như may mắn chết, cũng phải nửa cái mạng.

      "Dừng tay!" tiếng thét kinh hãi theo bản năng.

      Nhưng ngờ, tiếng hô này càng thêm đốt tầng lửa giận của Mị Nguyệt lại thứ.

      Lại thấy dải lăng kia bay nhanh hơn mạnh hơn, mắt nhìn thấy đến mục tiêu trước mặt.

      Cũng lúc này, chỉ thấy thân hình màu tím kia đột nhiên trượt chân, cũng thế nào, giống như quỷ mị chuyển cái, khéo léo linh hoạt tránh thoát công kích phía sau.

      Mị Nguyệt chụp hụt, vội vàng thu lăng.

      lên trước chính là biển lửa, dải lăng của nàng có thể giết người, nhưng nàng cũng nhận ra còn có thể tránh lửa.

      Trước khi la lên đồng thời Chấp Kiếm phi thân ra ngoài, Mị Nguyệt đuổi theo ở phía sau, cắn răng nghiến lợi.

      Như Ý xông vào đằng trước để ý động tĩnh phía sau, lúc này trước mặt là biển lửa đốt toàn thân nàng nóng lên.

      Khói đặc cuồn cuộn từ bên trong thoát ra, mấy lần nàng cũng có cách nào vào.

      "Ngươi muốnlàm gì!" đến gần Chấp Kiếm bắt được cổ tay Như Ý, lần này dùng sức lực mười phần, giống như sợ nàng giãy giụa thoát ra.

      Nhưng Như Ý có giãy, chỉ là chỉ biển lửa lớn trước mặt lên tiếng kêu ——

      "Chấp Kiếm! Trong phòng này còn có người! Chúng ta phải cứu nàng ra ngoài!"

      Nàng câu "Chúng ta" , lại khiến trái tim nam nhân bên cạnh này hung hăng xoắn lại.

      Càng nhớ mười năm trước kia, có nữ tử mát mẻ đẹp đẽ đứng ở trong tuyết Thiên Ngọc Sơn, khoát tay cười với , giòn giã : Chấp Kiếm! Từ nay về sau chúng ta chính là người nhà! Cũng đứng ở Thiên Ngọc Sơn, ngươi cũng nên khi dễ ta!

      bộ dáng tựa như nữ tử trước mắt giống nhau như đúc, tíc tắc này, giống như là vận mạng luân hồi, để cho thấy được bóng hình mười năm nay vẫn nhớ mãi quên.

      Chương 163: Cứu người trong lửa

      "Các ngươi cứu, vậy ta cứu!" Mắt nhìn thấy hai người đứng bất động, Như Ý lắc đầu .

      Động động cổ tay, phát bị nắm hết sức kiên cố.

      Nhìn lại phức tạp trong mắt Chấp Kiếm, chợt sững sờ, rồi sau đó giống như là hiểu ra cái gì, lại nghiêng đầu nhìn Mị Nguyệt nơi đó.

      Như ý muốn chút gì, nhưng lại cảm thấy trường hợp này rất thích hợp.

      Huống chi coi như mình chủ động xưng tên ra, chỉ sợ Mị Nguyệt cũng tin tưởng nàng chính là tiểu nương tám năm trước Mạnh mang theo lên Thiên Ngọc Sơn.

      Vì vậy dứt khoát quay đầu trở lại, lấy cái tay khác nhàng đặt lên mu bàn tay Chấp Kiếm.

      Lòng bàn tay mang theo nhiệt độ, nhàng nắm tới, lúc này người cũng mở miệng, là tiến tới bên tai Chấp Kiếm, :

      "Trước buông ra, lát chúng ta lại nữa."

      Chấp Kiếm theo bản năng liền nghe nàng, đó là loại hành động hoàn toàn mang tính phản xạ, là có trong tâm .

      Đợi khi phản ứng kịp, còn muốn bắt người trước mắt lại thấy nàng lập tức bay lên trời, tức khắc xuất ra dải lăng giống nhau như đúc với cái của Mị Nguyệt múa .

      Ngọn lửa bùng cháy rất nhanh bị dải lăng quấy nhiễu, rất nhanh nổi gió.

      Ngọn gió kia gào thét, càng thổi càng ác liệt, giống như cỗ nước xoáy, thay đổi hướng nhào vào trong phòng.

      Hỏa hoạn rối rít né tránh, lúc này đây biển lửa bị dải lăng kia tách ra lối an toàn .

      Chấp Kiếm chờ lâu, theo đường vào!

      Như Ý vận mười thành công lực múa dải lăng trong tay, chỉ vì để Chấp Kiếm tranh thủ thời gian nhiều hơn nữa.

      Nhưng thế lửa quá lớn, lại hoàn toàn có ai tới cứu, kiến trúc cổ đại tất cả đều là bó củi, mau cháy sạch kinh người.

      Rốt cuộc nhìn thấy người vào vừa chạy ra, may mắn là ở trong ngực của còn ôm nữ tử.

      mặt nữ tử kia dính rất nhiều tro, phân được bộ dáng, nhưng cũng may cái sa mỏng che mắt kia chứng minh thân phận của nàng.
      Last edited: 13/9/16
      thienbinh2388 thích bài này.

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 164: Triệu quốc cung biến

      Editor: Maria Nyoko




      Mị Nguyệt nhìn đến mắt choáng váng, mắt nhìn thấy nữ tử ở trước mặt mình bay thẳng ngất trời ngừng hồi lâu như vậy cũng rơi xuống, hơn nữa màu lăng kia giống như đúc cùng bản thân, nàng lại chợt bắt đầu hoài nghi có phải mình còn có phân thân hay .

      Nhưng sững sờ sững sờ, nhưng vẫn là biết tình huống dưới mắt nguy cấp!

      Lúc Chấp Kiếm ôm người ra ngoài nhìn thấy người khống chế được thế lửa.

      Vì vậy vội vàng buông dỉ lăng, cuốn lấy người xông ra ngoài, lại dùng sức kéo, trợ giúp tay.

      Như Ý thở dài ra hơi, tự trung chậm rãi hạ xuống.

      chuẩn bị chuyện với hai người, lại nghe tiếng người huyên náo bốn phía Cung Viện, trước đây thế nào cũng kêu được người, lập tức cũng từ bốn phương tám hướng tràn vào.

      Nhưng lại phải hướng về phía họ, mà là vì hai người vẫn còn ở trong tẩm cung sửa sang lại quần áo.

      Triệu quốc cung biến! Đây là chuyện tất cả mọi người bất ngờ.

      Trong nháy mắt, vốn là hoàng cung yên lặng lại nháo loạn vô cùng, những tướng sĩ xông tới gặp người bắt người, đầu tiên là hai cung nữ hầu hạ, rất nhanh lại chuyển mục tiêu sang bên Như Ý.

      " mau!" nũng nịu, Mị Nguyệt tóm chặt lấy cánh tay Chấp Kiếm liều mạng dắt ——"Đừng lo lắng! Thừa dịp loạn mau!"

      Chấp Kiếm khom lưng ôm Lâm Mộng Hinh!

      Ý tứ của rất ràng, có thể , hai người kia phải cùng !

      Mị Nguyệt cũng so đo tới, liền để ôm người .

      Nhưng đợi tay đụng phải Lâm Mộng Hinh, nghe được trận gió lướt qua, có mũi tên phá mà đến, bắn thẳng đến cổ tay Chấp Kiếm.

      Nam tử lạnh lùng nhếch môi, để ý chút nào lấy tay cầm tên, sau đó xem xét người bắn tên, hẳn là cánh tay vung lên, chợt cái liền vứt tên trở về.

      Tên cắm thẳng vào yết hầu, người nọ cũng tiếng thét kinh hãi, liền ngã mà chết.

      Nhưng tránh được kiếp này, cũng rước lấy nhiều người chú ý hơn.

      Chương 165: Người cũng bỏ

      Thấy có người thương vong, lập tức liền có hàng loạt tướng sĩ cùng nhau vây quanh.

      tay mỗi người cây cung, đầu mũi tên chỉ thẳng hướng ba người Như Ý.

      " nữa chính là ngươi muốn chết!" Mị Nguyệt cắn răng, hung hăng nặn ra câu như vậy.

      Rồi sau đó đột nhiên kéo lấy cánh tay Chấp Kiếm, bắt lấy bay lên , chạy thẳng ở ngoài Cung Viện liền bay vút ra ngoài.

      Chấp Kiếm vẫn liếc nhìn lại hướng Như Ý bên này, thấy tay giữ nữ tử cứu ra từ trong lửa, sau đó theo sát mình và Mị Nguyệt chạy trối chết lúc này mới yên lòng lại.

      Xách theo người chạy trốn, đối với Như Ý mà coi vào đâu, huống chi Lâm Mộng Hinh vốn cũng nặng.

      Chỉ là những tên dài đồng thời bắn qua kia hết sức ghét, để cho nàng vừa cố chạy lại cố ôm người hôn mê, còn phải chú ý theo sát Mị Nguyệt cùng Chấp Kiếm đằng trước, cái này có chút vội vàng lẩm bẩm.

      Chỉ là cũng thân hình may nàng nhàng linh hoạt, năng lực lại cực mạnh, mặc dù sau lưng tên dày như mưa, lại mũi tên có thể bắn trúng nang.

      Nhưng đồng nhất nhanh chóng lẩn tránh, tất phải ảnh hưởng tốc độ.

      Hơn nữa vào lúc phải lấy dải lăng ngăn cản những mũi tên kia bắn về phía Chấp Kiếm cùng Mị Nguyệt, đến lúc thân hình nàng thoát khỏi phạm vi đó ngẩng đầu lên lần nữa, nhưng nơi nào còn nhìn thấy bóng dáng hai người kia.

      Như Ý khí phách suy nghĩ muốn được mắng chửi người, nhìn phía dưới khu vườn hô cái liền rơi xuống đất.

      Lâm Mộng Hinh còn bất tỉnh, Như Ý nhìn nữ tử tám năm trước liền theo mình tìm chết tìm sống, đột nhiên cảm thấy, hôm nay trận hỏa hoạn này là do nàng ta phóng.

      Loại người có tiền án tự sát này luôn là làm cho người ta thể hoàn toàn yên tâm!

      "Nên làm cái gì bây giờ?" nhàng dậm chân, trong lòng phiền muộn nhưng vẫn cách nào hóa giải.

      vất vả thấy hai cố nhân, cứ như vậy để cho mình đánh mất, trực giác khiến nàng bắt đầu hoài nghi mình nếu phải khinh công kém chính là thị lực giảm xuống.

      Làm sao lại có thể để cho hai người sống sờ sờ ngay trước mắt biến mất ! .

      Chương 166: Cung biến do hoàng hậu

      Lúc này, Triệu cung hoàn toàn đại loạn, hình như là chung quanh mỗi chỗ ở đây đều có người ngừng chạy loạn!

      Cũng may chung quanh khu vườn này khồn có cung viện gì, nên chỉ là khung cảnh bình thường, cũng còn bị liệt vào trọng điểm.

      Như Ý nâng người vẫn còn hôn mê đến cái góc xa hơn dặm, lại ngắt chút nhánh cây đắp lên người nàng.

      Chờ bố trí được hoàn toàn nhìn ra nơi này có người lúc này mới lại nhìn quanh bốn phía cái, cố nhớ kỹ địa phương này, sau đó thân hình nâng, lại trở về tẩm cung của Hội phi.

      Lần này là lặng lẽ, có phách lối như trước vậy.

      Dù sao phải là đánh nhau, nàng chỉ là muốn xem chút Triệu quốc ầm ĩ như thế nào.

      Còn nữa, những tướng sĩ vọt vào cung Hội phi muốn làm cái gì!

      Triệu hoàng vẫn còn ở bên trong, bọn họ phản hay sao?

      bất hạnh, nàng đoán trúng!

      Triệu cung có người làm phản, hơn nữa người làm phản, còn là hoàng hậu đương triều!

      Như Ý ở trong bóng tối theo đám người tới đại điện Trọng Hoa đế phi trước vẫn còn ở dưới mí mắt của nàng kích tình bắn ra bốn phía sớm bị"Thỉnh" đến đại điện.

      Nàng nhìn thấy có nữ tử trung niên thân thêu triều phục phượng hoàng ung dung mà đứng, kim quan ở đỉnh đầu nặng nề, làm cho mặt mày trang nghiêm lại thêm mấy phần khí thế.

      là hoàng hậu Triệu quốc!

      Chỉ có nhất quốc chi hậu mới có tư cách mặc triều phục thêu Phượng, mang kim phượng quan.

      Cũng chỉ có nhất quốc chi hậu mới có tư cách đứng sóng vai cùng hoàng đế!

      Nhưng, bầy tướng sĩ phía dưới đều ngã xuống đất quỳ lạy, từng tiếng thái hậu nương nương thiên tuế thiên tuế thiên thiên tuế, cũng biểu thân phận nữ nhân này, từ nơi này bắt đầu, lịch sử xảy ra thiên chuyển!

      Lúc này Như Ý nằm cành cây sinh trưởng rậm rạp, bộ váy tử y vào đêm tối, lặng lẽ thu hết đêm của Triệu cung vào mắt.

      Nhưng ra là nàng có chút bất đắc dĩ, vốn tưởng rằng mắt nhìn thấy tiết mục phim tình cảm xen lẫn cung đấu cùng võ hiệp biến thành chính kịch lịch sử, khỏi than thở thở dài.
      Last edited: 13/9/16
      thienbinh2388 thích bài này.

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 167: Hoàng đế bị tù

      Editor: Maria Nyoko


      Trận cung biến lần này, tất cả làm nàng trở tay kịp.

      Thậm chí sau nhiều năm tìm kiếm hôm nay nửa người tới, cũng lại lần nữa mất đầu mối.

      Như Ý cảm thấy, nếu như đêm nay mình vớt vát chút tiền vốn lại, vậy cũng là tiếc rồi.

      Nhưng tiền vốn này tính như thế nào đây? Để Triệu hoàng bồi thường Mạnh cho nàng? Sợ rằng đối phương làm nổi!

      Để Triệu hoàng đưa Cung Tiêm Hội cho nàng chất vấn tìm ra câu trả lời? Thứ nhất chỉ sợ bỏ được, thứ hai, cũng làm chủ được cái này.

      Bởi vì lúc này Triệu hoàng bị đám tướng sĩ nhốt lại bên trong phạm vi cực , ngồi, dĩ nhiên có khí phách Đế Vương.

      Như Ý nghĩ lại, lúc hoàng đế này tìm Hội phi từng qua, tối nay luôn cảm thấy tâm thần có chút tập trung.

      Nhớ lại, có lẽ lúc đại sắp sửa xảy ra, muốn đương coi như hay biết, cũng chắc chắn có điều xảy ra.

      Đây chính là giác quan thứ sáu !

      ra Triệu hoàng vốn cũng có nhiều tướng Đế Vương, đối đãi với người tao nhã lễ độ, thâm tình đợi Cung Tiêm Hội.

      Nam nhân này mới nhìn qua có tám phần nho nhã, càng giống như là tiên sinh dạy học.

      Cho nên, khi bị tù, cảm xúc cũng có biến hóa quá lớn, thậm chí ngay cả bi phẫn nhất cũng có.

      Chỉ là mệt mỏi ràng tại mặt, mọi người hoàn toàn có vẻ mù mờ.

      Cách đó xa, thê tử kết tóc đượctôn làm Thái hậu thịnh khí ngạo nghễ mà đứng.

      Trước đại điện quảng trường, tướng sĩ bên trong cấm vệ quân cùng hộ quốc quân ngã quỵ mảnh, Thiên tuế ngừng bên tai, nhiều tiếng đánh vào trong lòng Triệu hoàng.

      Đúng, tâm chết rồi.

      Thê tử của cùng con trai của bọn họ liên thủ giết chết lòng của !

      Nhưng chết cũng phải là bởi vì bọn họ mưu quyền soán vị, mà bởi vì là bên kia hoàng hậu, Cung Tiêm Hội theo cũng bị cầm tù.

      Rất ràng, đối xử tốt bằng .

      Chương 168: Đặc tính của sói

      nữ tử tốt như vậy, lúc này cũng giải , xiêm áo cũng rối loạn.

      Vốn là xiêm áo mặc phải rất hoàn hảo, bị xé ra như vậy, cũng như có mặc.

      Mảng da thịt trắng như tuyết lộ bên ngoài, từ xuống dưới, từng chút từng chút.

      Nhưng nàng lại thể chống đỡ, bởi vì đôi tay cũng bị người hung tợn trói chặt phía sau.

      Như Ý nằm ở cây đều thấy ở trong mắt, có hoàng hậu thắng lợi ngạo khí, có Triệu hoàng mệt mỏi lại lo lắng bất đắc dĩ, còn có. . . . . . cặp mắt Cung Tiêm Hội tìm kiếm.

      Như Ý cảm giác nàng là tìm người, vào giờ phút như thế này, cái loại ánh mắt này mang theo mong đợi, còn có vội vàng, còn có chút hiểu.

      Ánh mắt của nàng cực tốt, đặc biệt là ban đêm, chỉ cần tập trung tinh lực, tự trong tròng mắt phát ra lục quang.

      Rất đẹp, nhưng lại thuộc về loài người.

      Đó là đặc tính của sói, bạch lang sinh tồn ở trong rừng núi, vừa đến ban đêm cặp mắt liền xanh lá.

      Vì vậy, vốn là ngoài phạm vi mắt thường, liền cũng có thể thu hết vào mắt rồi.

      Cho nên, tròng mắt Cung Tiêm Hội chuyển cái, tránh được Như Ý nhìn thẳng.

      Thậm chí đối phương tìm quá mau, nàng cũng cùng theo nhìn chung quanh.

      Nhưng có thể, tất cả đều là tướng sĩ hắc giáp đông nghẹt.

      "Cái người nữ nhân này!" Rốt cuộc người mở miệng chuyện rồi, ấy khắc trước là hoàng hậu, bây giờ là Thái hậu. Nàng : "Hội phi, ngươi vào cung mười năm, Bổn cung tự giác có đụng vào chỗ của ngươi. Hoàng thượng cưng chiều ngươi, Bổn cung ao ước ghen tỵ. Hoàng thượng cùng ngươi giận dỗi, thậm chí Bổn cung giúp ngươi khuyên. Nhưng ngươi ngàn vạn lần nên, nên đoạt vị trí thái tử của Khải Nhi. Bụng của ngươi cũng có phồng dậy, liền dụ dỗ hoàng thượng lập di chiếu, để cho con của ngươi sinh ra thừa kế ngôi vị hoàng đế, chuyện như vậy, làm sao Bổn cung có thể nhịn nữa!" .

      Chương 169: Người tiếp ứng đến

      Nữ nhân đến khàn khàn, cuối cùng, cái tát rơi xuống mặt Cung Tiêm Hội.

      cái tát, lưu lại dấu cả bàn tay.

      Nhưng người bị đánh lại hoàn toàn biểu , thậm chí ngay cả nhìn cũng chưa từng nhìn nàng cái, càng ngừng tìm kiếm.

      Cái loại tìm kiếm đó càng ngày càng nhanh, cũng tiếp tục bận tâm người khác.

      Rốt cuộc, ánh mắt nữ nhân sáng lên, chạy thẳng tới phương hướng lộ sắc mặt vui mừng .

      Như Ý lập tức nhìn lại, nhưng thấy trong quân đột nhiên vọt lên người, khinh công cực tốt, trọng giáp trong người hoàn toàn như có, hết sức linh xảo.

      Nhưng nghe được Cung Tiêm Hội hô to ——

      "Nhị thúc! Ngươi đến rồi!"

      Xoạt!

      trường xôn xao hồi.

      Chẳng ai nghĩ tới ở trong hộ quốc quân lại có người của Cung Tiêm Hội tham gia, cứ như vậy ít nhất trận cung biến lần này cũng kết thúc như họ mong muốn .

      lớp sóng phía sau còn có lớp sóng khác, trong quân có người của đối phương xâm nhập vào, ai biết là còn có hai.

      Tất cả mọi người khẩn trương lần nữa, tất cả mọi người canh phòng nghiêm ngặt lần nữa.

      Nhưng thân hình người kia cực nhanh, nháy mắt nhập đội ngũ phía sau lướt tới phía trung tâm.

      Có người giương cung, nhưng thấy thế lại lập tức lại hạ thấp, trực tiếp chạy đầu chúng tướng.

      Tên thể bắn, dưới tình huống này bắn tên, chắc chắn đả thương người mình.

      Nhưng tướng sĩ phía dưới biết xảy ra chuyện gì, chỉ là có người khác cảm thấy đầu của mình đột nhiên bị thứ gì đạp xuống. Đưa tay sờ, rồi lại cũng sờ được.

      Trong lúc nhất thời, trường hoản loạn. Cuối cùng là có người thông minh, thấy Hội phi được người kia bay tới , vội vàng kéo nữ nhân kia đến lui về phía sau lui về phía sau lui về phía sau nữa.

      Đồng thời hai hàng bảo vệ lại tới vây quanh thái hậu nương nương, cũng có người vây quanh Triệu hoàng, bảo hộ nghiêm.

      Dù sao, bức vua thoái vị là bức vua thoái vị, thế nhưng hoàng tử soán vị vẫn còn độc ác đến mức nhất định phải dồn phụ thân vào chỗ chết.

      làm Hoàng đế, dầu gì vẫn còn làm thái thượng hoàng.
      Last edited: 13/9/16
      thienbinh2388 thích bài này.

    4. thienbinh2388

      thienbinh2388 Active Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      182
      Toibao giờ chị mới tìm được Manh

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 170: được, phải cứu người, là muốn giết người!

      Editor: Maria Nyoko


      Truyện chỉ được đăng tại Cung Quảng Hằng

      Cứ như vậy, trường lập tức liền chia làm hai phía ràng.

      phía là Thái hậu cùng chúng tướng, phía, chính là Hội phi cùng cái người đột nhiên tới.

      Lần này Triệu hoàng cũng nhìn ra, rất ràng, cái người mới đến là cứu Hội phi .

      Nam nhân si tình vừa nghĩ tới, hẳn là hết sức vui mừng, đồng thời cũng hô to——

      "Tráng sĩ! Mang Hội nhi ! Trẫm cám ơn ngươi!"

      Như Ý vỗ trán, chỉ Hoàng đế này đúng là rất đậm mùi vị ngôn tình a!

      Nhìn lại, nhưng thấy người đó giẫm ở đầu chúng tướng sắp lướt đến trước Trọng Hoa điện.

      Trước điện người che chở Thái hậu từng bước lui về phía sau, bỏ sót sắc mặt Hội phi mừng rỡ.

      Như Ý nghĩ đến, chính mình muốn đuổi theo hai người kia ra ngoài dò xét, vẫn là tranh thủ thời gian mang theo Lâm Mộng Hinh xuất cung .

      Chấp Kiếm cùng Mị Nguyệt ra để cho nàng có cảm giác khí phách, Mạnh nên ở bên trong Đồ Hoa Thành, nếu là có tâm tìm, khó tìm được.

      Nhưng đợi nàng kịp suy tư, lục quang trong mắt lại đột nhiên nhanh chóng chợt lóe!

      Hai mắt thể tin được trừng trừng, trước bước thân thể có phản ứng trước tư tưởng.

      Nàng liền bay vọt lên trời, chút nghĩ ngợi liền phóng tới Cung Tiêm Hội!

      Vẫn là hoài nghi mình hoa mắt, bởi vì nửa giây trước, thế nhưng nàng lấy đôi mắt u xanh thấy được người vốn phải cứu người, tự lòng bàn tay len lén nắm hai ám khí.

      ra cũng tính là gì đại , hai phe đối chọi, có ám khí ra vốn là bình thường.

      Cũng bình thường là, ám khí nắm trong tay cũng ném ra lập tức, thậm chí cũng có để trước người luôn sẵn sàng ứng đối nguy cơ.

      chỉ là tâm địa cẩn thận cất giấu, muốn làm cho bất luận kẻ nào nhìn thấy.

      Chỉ là mắt Như Ý quá độc, mà lại quan sát cẩn thận.

      Cho tới động tác hơi như thế lại lọt khỏi ánh mắt nàng! .

      Chương 171: Cung Tiêm Hội muốn chết cũng phải chết ở trong tay của ta

      Đáy lòng có loại cảm giác kỳ quái dâng lên, chợt nàng cảm thấy, người này giống như phải tới cứu Cung Tiêm Hội .

      Mặc dù đối phương gọi thẳng nhị thúc, nhưng lúc này Như Ý xem ra, hẳn là cảm thấy hai ám khí trong tay vị nhị thúc này hình như là chuẩn bị vì Cung Tiêm Hội.

      Thậm chí nàng có thể tưởng tượng ra ít hình ảnh lợi khí cắt yết hầu, còn có trước khi chếtánh mắt Cung Tiêm Hội khó có thể tin.

      Vì vậy phi thân thoát ra, tiếp cận!

      Dĩ nhiên, cứu Cung Tiêm Hội cùng cứu Lâm Mộng Hinh là bất đồng .

      Người sau bị coi là người thân Mạnh, cũng coi là cố nhân của mình, cho nên nếu gặp nguy nan cứu giúp là khẳng định.

      Nhưng người trước, nàng chỉ cảm thấy, lưu lại nữ nhân này, sau này nhất định có càng nhiều chuyện hơn có thể moi ra từ trong miệng nàng.

      Bao gồm ngày trước nàng cùng Mạnh, bao gồm Cung gia!

      Còn có!

      Nếu là bản thân Cung gia nguyện ý diệt cả nhà Tiêu gia, như vậy, nàng Khanh Như Ý cũng mặc kệ là có thù trước vẫn có thù cũ, nuôi nàng tám năm, cái thù này, nhất định phải báo.

      Cho nên, Cung Tiêm Hội nhất định chết, cũng phải chết ở trong tay của nàng!

      Suy nghĩ, nhưng thấy người nọ xông đến trước mặt Hội phi.

      Này ám khí kẹp trong tay đột nhiên giơ lên, nữ tử bị áp giữ chặt kịp \ phòng ngự, cả kinh trợn mắt hốc mồm.

      tiếng"Nhị thúc" đợi hô lên, nhưng thấy ám khí tới cổ họng của nàng, mà cái tay khác, hẳn là đưa về phía bên eo của nàng, giống như là muốn lấy đồ vật gì.

      Động tác Như Ý mau hơn nữa, cũng thể đuổi theo đối phương ở cự ly xa như vậy .

      Nhưng là sao, nàng chỉ cần lấy tiểu cung giấu ở trong tay áo ra, ngắm cũng ngắm, hướng về phía trước bắn tới mũi tên.

      Trong chớp mắt, chỉ nghe "Phanh" tiếng, đầu mũi tên thẳng áp chế ám khí, xuyên qua hai ám khí, đồng loạt rơi mặt đất.

      Phen biến hóa này tới cực nhanh, trừ người trong cuộc, cơ hồ cũng phản ứng kịp rốt cuộc xảy ra chuyện gì

      Chương 172: Như Ý ra tay cứu người

      Sửng sốt chút, Như Ý cũng lướt tới trước điện.

      Khinh công nhanh đến làm người ta giận sôi khiến người cầm ám khí nhìn cũng phải chắc lưỡi hít hà, chỉ mình mới vừa đạp đầu tướng sĩ là công phu tuyệt kỷ, lại nghĩ rằng, còn có người khinh công nhanh hơn so với cây tên bình thường.

      Lại dùng ánh mắt đảo qua, nhưng thấy hai ám khí của mình bị đánh rớt, cắm xuống là mũi tên ngắn.

      nửa chiều dài mũi tên kia bình thường cũng có, sức lực lại lớn đến kinh người, lại xuyên qua hai ám khí bằng kim loại.

      Thu hồi ánh mắt, nhìn thẳng tay trái của nữ tử áo tím.

      Thanh răng ngà tinh cung bị kia xách ở trong tay kia boong boong đập vào mắt, cả kinh đành lùi lại ba bước!

      Khanh Như Ý?

      Ngọc Diện La Sát?

      Người nọ đầu óc "Ông" tiếng nổ lên. Theo bản năng liền xoay người muốn chạy trốn.

      Nhưng bây giờ trường hợp này sao lại còn có người cam tâm thả rời !

      Nhưng nghe được Thái hậu ra lệnh tiếng, hộ quốc quân cùng cấm vệ quân tỉnh hồn lại cùng nhau giơ đao lên, liền hướng người nọ bổ xuống!

      Người nọ cũng mơ hồ, rút thanh bội kiếm bên hông ra liền cản .

      Binh khí va chạm đánh tỉnh lòng Cung Tiêm Hội tràn đầy mong đợi, cũng dám tin tưởng, vốn nên là người tới cứu nàng, làm sao lại đột nhiên nổi lên sát ý?

      Trong lúc nhất thời, đại loạn.

      Còn có tướng sĩ đánh tới Như Ý!

      Như Ý vung lăng, trực tiếp đoạt binh khí tay những người đó, cũng thấy nàng dùng sức ra sao, xoay tròn dải lăng, lập tức tước hơn mười con dao sắc mặt đất!

      Lúc này, bên cạnh vị kia cũng giữ chặt đợt đột kích thứ nhất, thân thể dừng cái, chạy thẳng tới Cung Tiêm Hội.

      Nhìn dáng dấp giống như là liều mạng, giống như là coi như thể lui, dáng vẻ cũng muốn đồng quy vu tận.

      Như Ý tâm tư suy nghĩ đến tột cùng, thấy tay đối phương lại đưa tới Cung Tiêm Hội, mình cũng bổ nhào theo bên kia.

      Động tác này chậm, nhưng thực tế mau hơn ánh sáng.


      Chương 173: Mạnh. . . . . . Ra tay đả thương nàng

      Editor: Maria Nyoko


      Truyện được đăng tại Cung Quảng Hằng

      Rất nhiều người mắt cũng kịp nháy, chỉ thấy hai đạo ảnh đen tím xông lên phá tầng tầng trở ngại đến trước mặt Hội phi.

      Phần lớn mọi người hiểu được chuyện gì xảy ra, chỉ coi tất cả chuyện này đều là muốn cứu người .

      Lại biết, giữa hai người, cũng là cứu, giết.

      Động tác Như Ý ràng mau hơn người áo đen kia quá nhiều, thậm chí nàng duỗi cánh tay chuẩn bị dùng dải lăng quấn Cung Tiêm Hội tới đây.

      Vậy mà, có rất nhiều chuyện tình đều như ý nguyện, vào buổi tối thần bí này, cũng có rất nhiều chuyện tưởng tượng được liên tiếp xảy ra.

      Lúc Như Ý cho là tất cả ngạc nhiên đến đây cũng kết thúc, kế tiếp phải đối mặt, cũng chỉ là cuộc đại nạn của Triệu cung mà thôi.

      Nhưng ngờ, lúc nàng mới vừa vươn tay còn chưa kịp xuất động dải lăng, chợt cảm thấy có trận luồng gió mạnh mẽ tấn công bất ngờ!

      đợi nghiêng đầu , luồng gió kia tới sau lưng, nhưng thấy người bên cạnh đột nhiên hét lớn tiếng, sau đó nghiêng người bay ra ngoài!

      Trực tiếp đụng vào người hai tướng sĩ, sức lực lớn đến mức có thể đánh bay người, đến lúc đó dọa những tướng sĩ kia sợ .

      Đáy lòng Như Ý đột nhiên nổi lên rung động, phải bởi vì sợ, nếu bàn về cận chiến, hôm nay Khanh Như Ý sợ bất luận kẻ nào.

      Nàng chỉ là run sợ bóng dáng gần tới trước mắt!

      Màu tím giống nhau như đúc, tám năm này mỗi ngày đều ở trong đầu lặp lại lần chỉ sợ quên, tại cứ như vậy xuất trước mặt nàng.

      Chỉ là đeo mặt nạ, là Tử Hồ.

      Trong lúc sững sờ, động tác liền chậm lại, trong đầu có thoáng trống .

      Đối phương lại mượn tíc tắc này chợt giơ tay lên xuất chưởng!

      Chưởng phong xông tới mặt, đánh thẳng hướng ngực Như Ý, hung hăng, chút lưu tình.

      Nữ tử cứ như vậy ngơ ngác bị đánh bay ra ngoài, đường cong trung quần tím lẫn vào máu thê lương, máu tanh tràn ngập, dải lăng trong ống tay áo hất tung , rét lanh bi thương như thế, lại khiến những tướng sĩ kia quên giơ cung.

      Chương 174: Cung trong tay áo . . . . . . Mới vừa rớt!


      Mà cùng lúc đó, tử y nhân cũng như nàng chạy thẳng tới hướng mọi người áp giải Cung Tiêm Hội!

      Áo dài vung lên, lưu loát quét cả đám ngã xuống đất.

      Sau đó tay cánh tay nhàng ôm eo nhắn của nữ tử, nàng kia liền bị ôm lấy bay lên , người cứu mạng tự nhiên bay xa.

      Bọn họ thoát được, ngay cả nữ nhân kia bại lộ mảng da thịt lớn bên ngoài, đều làm nổi bật trường bào Tử Y.

      Có người bắn cung tên, cũng có người liều mạng đuổi theo phía trước.

      Như Ý thấy hai người kia dần dần cách xa, muốn gọi tiếng Mạnh, miệng hơi mở, cũng là chợt trực tiếp phun ngụm máu tươi ra ngoài!

      Ý thức của người từ từ tiêu tán, nàng nhận chưởng này trạng thái hoàn toàn phòng bị.

      Như Ý từng tưởng tượng qua vô số lần hai người gặp lại, sao cũng có nghĩ đến, lúc gặp mặt lại, cũng là đánh tới chưởng, đánh tới tim, trực tiếp đoạt nửa cái mạng của nàng.

      đúng, có lẽ là cái !

      Bởi vì thời gian và địa điểm này, mặc kệ nàng chết hoặc chết, đều bị người của Triệu quốc đâm cái.

      Coi như còn có hơi thở, giây kế tiếp cũng là loạn tiễn xuyên tim.

      Đáng tiếc chính là, trước khi ý thức hoàn toàn tiêu tán, nàng cũng là ——

      Xong rồi, cung trong tay áo . . . . . . Mới vừa rớt!

      Tâm niệm đến đây, người chạm đất.

      Chỉ là sau khi rơi xuống đất ít đau đớn cũng đến!

      Như Ý chỉ có cảm giác mình tựa như tiến vào cái ôm rất nhàng, có người ôm nàng như trân bảo trong ngực.

      hồi mát mẻ quen thuộc đập vào mặt, nử tử vốn hôn mê chợt cảm thấy khí mạch thông thuận rất nhiều.

      Mặc dù hoàn toàn tỉnh táo, nhưng cũng biết, người nọ lúc tiếp được mình dùng bàn tay đổ chân khí tới.

      Trong lúc ôm nàng, hộ nàng như mạng. luồng chân khí này, xem như kéo nửa hồn phách nàng lần nữa trở lại.

      Sinh mạng lo!

      Liều mạng tia tinh lực cuối cùng mở mắt ra, cố gắng muốn xem ràng người tiếp được mình rốt cuộc là dáng dấp ra sao.

      Chương 175: Người cứu nàng, phải Mạnh

      Tầm mắt mơ hồ, cũng chỉ loáng thoáng phân biện hình dáng.

      Nhưng này đầy đủ!

      tia sống chết, đột nhiên Như Ý liền quên!

      ra là nàng cố chấp tám năm, níu lấy điểm lại nhớ mãi quên.

      Nhưng biết, ra bảo hộ nàng như con, thân như muội, thương như người tình, cũng chỉ có người như vậy.

      Cũng phải mạnh, mà là. . . . . .

      . . . . . .

      cuộc cung biến của Triệu quốc, làm cho vua và dân đại loạn.

      Hoàng tử Triệu Khải mười ngày sau lên ngôi, cũng ngày lên ngôi đó bị tập thể 16 vị cựu thần tự tử tỏ vẻ chống cự.

      Triệu hoàng mất người lại mất ngôi vị hoàng đế, rốt cuộc lại đối mặt cái chết của trọng thần dưới đả kích bệnh nặng dậy nổi.

      tới nửa tháng, liền quy thiên.

      Triệu Khải lảo đảo muốn leo lên ngôi vị hoàng đế, giang sơn Triệu quốc này, cũng có tốt đẹp như tưởng tượng.

      Trừ lần đó ra, cung biến đêm đó còn có đại kinh thiên động địa nhất cử oanh động vua và dân lục quốc, bao gồm toàn võ lâm.

      —— Người Thiên Ngọc Sơn lại vừa xuất !

      Người người đều biết Tôn chủ Đào Nhiên Cư chỉ mặc màu tím, vả lại thân hình phiêu dật, võ công sâu lường được.

      Chỉ là mấy năm trước, tổ chức sát thủ cực thịnh thời lại đột nhiên mai danh tích, nghe đỉnh núi Thiên Ngọc cũng bỏ hoang rồi.

      Dĩ nhiên, lời đồn đãi này người nào có thể chứng , nhưng đêm Triệu cung đại loạn kia, người đeo mặt nạ mang y phục tím cứu Hội phi được số người truyền là thần hồ.

      Cuối cùng tất cả mọi người nhận định, nhất định chính là cái vị Đào Nhiên Cư kia.

      Mà sở dĩ muốn giành phi tử, cách này phải có nhiều dũng khí, hơn nữa hơn phân nửa đều có liên quan đến chuyện bát quái.

      thí dụ như hai người kia vốn là đôi, là Triệu hoàng đoạt ái.

      Lại thí dụ như lần cung biến này ra chính là Thiên Ngọc Sơn kích động, chính là báo mối thù đoạt ái, cũng thừa dịp loạn cứu người .

      Nhưng cách thứ hai này hiển nhiên là chân thực! Bởi vì nếu Tôn chủ Thiên Ngọc Sơn là Hội phi này, làm sao có thể đưa nàng vào cung.

      Đây là cái dạng tình hình gì ??? TT_TT

      Mạnh ca a, huynh vừa mới làm cái việc ngu xuẩn gì đấy. Phải chăng có tình gì đó chăng hay là huynh chỉ lòng cứu Cung Tiêm Hội kia mà liếc cũng thèm liếc cái tiểu nương 8 năm về trước từng thề hẹn với huynh ?
      Last edited: 25/9/16
      thienbinh2388 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :